Thơ Đợi chờ Xuân này là đã mấy xuân Xót xa đếm mãi cũng ngần ấy thôi Bao nhiêu ước vọng cho người Bao nhiêu héo úa cho lời thủy chung Một lần hay đã trăm năm Làm sao gởi nửa gối chăn cho người Trách nhau hẹn ước xa vời Trách nhau sao vội quên lời tiễn đưa
Hẳn người quên bến sông xưa Thuyền ai chở những tạ từ trong đêm Giật mình gọi mãi tên quen Từng đêm quay quắt áo khăn nhạt nhòa Tiễn người đi với phù hoa Đi xây danh vọng mơ hồ cho nhau Ngậm ngùi nén những cơn đau Vườn xuân đã tắt nắng đào năm xưa Ngoài kia biển vẫn xa mù Có người thiếu phụ thiên thu đợi chờ Tầm Nguyên
Hạnh ngộ Bạn đã về đây trong khói sương Houston hạnh ngộ, nói không cùng Mỏi cánh chim bay tìm lối cũ Mở rộng vòng tay đón cố nhân Tầm Nguyên
Đặc San NT 2012 - Trang 32