Deloitte Việt Nam - Bạn và Tôi - Kiên tâm hướng tới tương lai

Page 1

KIÊN TÂM HƯỚNG TỚI TƯƠNG LAI Ấn phẩm đặc biệt của Hanoi Tax Team Hà Nội | Tháng 9 năm 2021


Act

Teaming in work and share to win

in learn and ta develo


TOGETHER, WE ARE HANOI TAX TEAM

tive

ning alent opment

Xtra care

to colleagues, clients, and the society…






BẠN & TÔI (Thay lời mở đầu)

Ngày 21/9 năm nay đánh dấu tròn 30 năm chính thức hoạt động của Deloitte Việt Nam, tiền thân là Công ty Kiểm toán Việt Nam (VACO), cái nôi của ngành kiểm toán và tư vấn của Việt Nam, nơi đào tạo ra hàng trăm lãnh đạo các Công ty kiểm toán tư vấn đang hoạt động khắp cả nước.

So với đời người, cái mốc “Tam thập nhi lập” thực sự là rất quan trọng, đủ có những trải nghiệm trước khi chuyển sang kỳ trung vận để phát huy khả năng, kiến thức, và sẽ quyết định lương lai ra sao. Quả là sự trùng lặp lạ kỳ khi chúng ta viết ngày 21/9 hay tháng 9/21 đều tạo nên thời điểm vô cùng đặc biệt cho Deloitte. Theo suy nghĩ vui của chúng tôi, nếu sắp xếp tách 21/9 thành 2/19, chúng ta sẽ có thêm thời điểm rất đáng nhớ nữa vì năm 2021 là năm thứ 2 nhân loại trải qua đại dịch COVID-19. Tính tới năm nay, 4 partners của Deloitte Hanoi Tax tổng cộng đã có hơn 90 năm kinh nghiệm làm việc ở Deloitte, cùng Công ty trải qua hành trình phát triển xuyên từ thế kỷ 20 sang thế kỷ 21; có những partners đã kinh qua các service function khác nhau như Audit, FA, và cuối cùng gắn bó với Tax. Cùng nhau, chúng tôi chứng kiến rất nhiều thời khắc lịch sử, những mốc hoạt động quan trọng của Công ty, nhưng chưa bao giờ trải qua những giây phút gian nan, khốc liệt giúp chúng tôi trở nên kiên định hơn trong một môi trường mà sự thay đổi là bắt buộc, về cuộc sống, môi trường làm việc, các mối quan hệ và thậm chí là ý thức hệ (mind-set) như giai đoạn vừa qua. Năm 2020, khi đại dịch COVID-19 nổ ra và có tác động mạnh mẽ tới nhiều quốc gia trên thế giới, Deloitte Global đã tiên phong thực hiện nhiều nghiên cứu khảo sát khắp toàn cầu, giới thiệu cho các doanh nghiệp những phương pháp giúp đánh giá tình hình, đề xuất các biện pháp để họ chủ động hơn trong hoạt động kinh doanh, hình thành nên các doanh nghiệp kiên tâm (resilient) vững vàng chống chọi và vượt qua đại dịch, ổn định kinh doanh. Mùa hè năm 2021, làn sóng COVID-19 lần thứ 4 tại Việt Nam được ví như đợt sóng mạnh mẽ nhất khiến cho nền kinh tế và cuộc sống của người dân cả nước bị đảo lộn rất nhiều. Hàng nghìn doanh nghiệp phải đóng cửa, hàng vạn người lao động mất việc làm. Với mục tiêu hoạt động là tạo nên những ảnh hưởng tích cực (To make an impact that matters), mặc dù nảy sinh nhiều khó khăn hiện hữu trong giai đoạn gần 3 tháng giãn cách xã hội, chúng ta đã thực hiện nhiều hoạt động khác nhau nhằm đề cao văn hóa và giá trị của Deloitte trong việc tăng cường kết nối (connection), tương tác (interaction), quan tâm và sẻ chia yêu thương (Love-Care and Share) đối với đồng nghiệp, cộng đồng doanh nghiệp và xã hội.

Những hành động, cảm xúc, suy nghĩ, định hình cho tương lai sau đại dịch đã được các bạn nhân viên của Deloitte Hanoi Tax gửi gắm vào những dòng chữ, vần thơ kết tinh trong Tuyệt phẩm này.


Hãy cùng lưu giữ những câu chuyện, cảm xúc, những bài học trong giai đoạn biến động này để sau này chúng ta hay những thế hệ sau có thể nhìn lại, để trân trọng hơn quá khứ, và sẽ thấy tự hào, may mắn vì đã cùng trải nghiệm và vượt qua giai đoạn đặc biệt này. Các bạn và tôi, chúng ta không phải những người viết văn chuyên nghiệp, hàng ngày vốn chỉ quen thuộc với việc viết báo cáo, thư tư vấn, làm việc với những con số khô khan. Vậy nên, khi biên tập cuốn sách này, chúng tôi trân trọng những cảm xúc cá nhân và lưu giữ, sử dụng nguyên bản những bài viết của các bạn; theo đó tập hợp chung vào nhóm bài cùng chủ đề. Một số bài viết chúng tôi đã biên tập và bổ sung một chút để làm rõ hơn thông điệp mà các bạn muốn gửi gắm. Với số lượng 118 bài viết, bài thơ đến từ các bạn Deloitte Hanoi Tax và những người bạn đến từ Phòng Nhân sự, Deloitte HCMC Tax và cả những người đã rời Deloitte, Ban biên tập đã sắp xếp các bài theo các nhóm chủ đề như sau: ❖ Đại dịch: Các bài về bối cảnh của đại dịch dẫn đến giãn cách xã hội, những suy nghĩ trong sự kết nối và chia sẻ; ❖ Gieo cảm xúc: Các bài viết về tình yêu thương, lòng biết ơn đối với cuộc đời, sự chia sẻ từ đồng nghiệp;

❖ Thay đổi và thích nghi: Tự cân bằng lại cuộc sống của chính mình, thay đổi tích cực trong suy nghĩ và linh hoạt thích nghi trong môi trường, điều kiện mới; ❖ Niềm tin và hy vọng: Xây dựng sự lạc quan và niềm tin vào những điều tốt đẹp, lan toả niềm tin cho những người khác để cùng nhau kiên tâm vượt qua đại dịch. “Bạn và Tôi - Kiên tâm hướng tới tương lai”, theo chúng tôi, có thể được gọi là Tuyệt phẩm của Deloitte Hanoi Tax. Những bài viết, những mẩu chuyện xúc động, những cảm xúc nảy sinh qua mùa dịch và những tình cảm của từng tác giả dành cho đồng nghiệp và Công ty; tất cả đã được thể hiện một cách giản dị, mộc mạc nhưng đầy những thông điệp giá trị nhân văn sâu sắc. Chúng tôi tin Tuyệt phẩm là thông điệp mạnh mẽ khẳng định giá trị, tài năng của từng cá nhân và của tập thể chúng ta. Tuyệt phẩm này là món quà tinh thần đặc biệt cho những người đọc, ghi nhận dấu ấn thời điểm đặc biệt để mỗi người trong chúng ta, cũng như những thế hệ tương lai sẽ nhớ đến mãi. Chúng tôi xin gửi lời cảm ơn chân thành tới các bạn trong Ban biên tập sách và E-Book: Vũ Thu Hà, Bùi Thị Thanh, Nguyễn Văn Công, Nguyễn Tất Bách, Nguyễn Quỳnh Anh, Vũ Tiến Thành, cũng như tất cả các thành viên của Hanoi Tax đã tham gia viết bài. Cùng nhau, chúng ta luôn giữ vững tinh thần kiên tâm, vượt qua mọi thách thức, vững bước trên hành trình đến tương lai với nhiều giá trị được kiến tạo, được chia sẻ và cống hiến. Deloitte Hanoi Tax Partners


MỤC 06 Bạn và Tôi - Thay lời mở đầu

Chương I: ĐẠI DỊCH

12

08

Chương II: GIEO CẢM XÚC

68


I

II

III

IV

LỤC

Chương III:

118

Chương IV:

THAY ĐỔI VÀ

NIỀM TIN VÀ

THÍCH NGHI

HY VỌNG

178



II

III

Chương I ĐẠI DỊCH

“Đưa tay lên ngực, thấy mình còn thở, đã là may mắn.”

IV


14

CHƯƠNG I: ĐẠI DỊCH

12

Dấu ấn thập kỷ

16

Đi qua những khó khăn

18

Hạnh phúc là sống trọn vẹn từng phút giây hiện tại

20

Gửi Hà Nội thân thương

22

Covid- Hãy biến đi

23

Bạn và tôi - câu chuyện của chúng ta

24

Về nhà với mẹ

25

Một công thức thú vị của cuộc sống

26

Thân gửi “Những người em thương mến”!

28

Bình tĩnh sống trước đại dịch

29

Hà Nội những ngày giãn cách

30

Covid năm ấy

31

Gắn kết & chia sẻ - đôi dòng suy nghĩ

32

Covid 19 lấy đi nhiều thứ và trao lại nhiều cơ hội

34

NỗI nhớ

35

Yêu thương - chia sẻ

36


I

II

III

IV

Bắt đầu hành trình ở Deloiite

37

Bài học về sự chia sẻ

38

Tự hào, may mắn vì có Deloitte

40

Ký ức mùa giãn cách

42

Covid & những điều mới

43

Xin chào! Bạn có thư mới nè

44

Một ngày làm Deloitte-er, mãi mãi làm Deloitte-er

48

Kết nối trong mùa dịch

50

Deloitte - We are as one

51

Tự hào khi là một Deloitter

52

Sự tử tế

54

Ranh giới

56

Hà Nội, một chiều mưa

58

Bên khung cửa sổ

59

Ốc đảo của người hướng nội

62

Trân trọng từng phút giây trong hiện tại

64

Work from home during Covid - 19

66

Bạn và tôi

67


CHƯƠNG I

Dấu Ấn Thập Kỷ Hôm nay là 21/09/2021, ngày kỷ niệm tròn 3 thập kỷ Deloitte Việt Nam (tiền thân là Công ty Kiểm toán Việt Nam - VACO) khai trương hoạt động. Năm 2021 cũng đánh dấu tròn 2 thập kỷ tôi gắn bó với ngôi nhà thân thương này, và cũng tròn 1 thập kỷ đầy tự hào ở vị trí Tax Partner.

2021 - Một năm vô cùng đặc biệt, có lẽ

cũng không phải chỉ của riêng tôi. Lần đầu tiên ở Việt Nam nhiều người không làm việc tại văn phòng trong thời gian 3 tháng liên tục. Chúng tôi buộc phải làm quen với mọi điều, cũng như có những trải nghiệm hoàn toàn mới khi làm việc ở nhà trong thời gian dài. Ví dụ như: nhiều bạn khá chật vật khi phải làm quen việc vừa trông con, vừa làm vừa họp với khách hàng; hay họp khách hàng mà trên áo sơ mi, dưới quần sooc; hay vừa họp nhóm, vừa được ngửi mùi thức ăn xào nấu thơm phức. Việc dành thời gian 7 - 8 tiếng một ngày liên tục nhìn vào, nói chuyện với màn hình điện tử trở nên bình thường với dân tư vấn thuế chúng tôi.

16

2021

- Lần đầu tiên trong hàng trăm năm lịch sử thế vận hội Olympic, khẩu hiệu Olympic Tokyo - Nhật Bản được bổ sung từ “Together” để thành Faster Higher - Stronger - Together (Nhanh hơn Cao hơn - Mạnh hơn - Cùng nhau). Khẩu hiệu này, ngoài việc khuyến khích các vận động viên thi đấu hết sức để lập thêm nhiều kỷ lục mới còn muốn nhấn mạnh tinh thần đoàn kết trong bối cảnh toàn thế giới đang phải ứng phó với đại dịch Covid19. Tinh thần đoàn kết cũng được thấm đẫm trong những thông điệp và hành động của người Deloitte. Chúng tôi động viên nhau vượt qua những giai đoạn khó khăn nhất về cả sức khỏe và tinh thần. Chúng tôi còn “together” với khách hàng của mình thông qua rất nhiều chương trình hỗ trợ khách hàng, những cuộc đào tạo, cập nhật trực tuyến liên tục được diễn ra. Với xã hội, Deloitter đặc biệt quan tâm tới những bác sĩ ở tuyến đầu chống dịch hay những cán bộ chiến sĩ biên phòng, hải quân đang ngày đêm giữ gìn sự bình yên của tổ quốc. Chúng tôi vô cùng tự hào về điều này!


CHƯƠNG I

Năm 2021 - Song hành với nhiều sự thay đổi xung quanh, tôi chứng kiến sự thay đổi lớn trong bản thân mình. Tôi học được thế giới thực sự đang vận hành theo cách mà mỗi người đang nhìn nhận, thông qua lăng kính dòng tâm thức của mỗi người. Theo đó, mọi việc đã và sẽ diễn ra luôn giúp cho tôi học được những bài học giá trị, để dòng tâm thức của tôi được trưởng thành hơn trên con đường từ bi, trí tuệ mà mình đã lựa chọn, từ rất nhiều năm trước. Tôi nhận ra rằng sống Hạnh phúc là lựa chọn. Tôi chịu trách nhiệm với lựa chọn đó. Tôi dành thời gian để học và rèn luyện kỹ năng sống hạnh phúc, để rồi những kỹ năng đó sẽ trở thành thói quen hạnh phúc. Tôi hiểu rằng nếu mình không có hạnh phúc thì không thể mang lại hạnh phúc cho mọi người xung quanh.

Thay cho lời kết, Đôi điều gửi gắm với những thành viên làm việc tại Deloitte Việt Nam trong nhiều thập kỷ tới, tôi muốn nói rằng - hãy cùng sống tỉnh thức và liên tục đầu tư vào tài sản trí tuệ. Chăm sóc thật cẩn trọng những suy nghĩ, hành động của mình. Trân trọng quá khứ, trân trọng những gì mình đang có.

Trong một thế giới đầy biến động và chắc chắn còn nhiều sự kiện bất như ý xảy ra, như đại dịch tương tự Covid19 hay thiên nhiên ngày càng khắc nghiệt do sự nóng dần lên của trái đất, tinh thần lạc quan luôn sẽ là thứ vũ khí quý giá của mỗi người. Chúng ta lạc quan đầy trí tuệ, và không lạc quan tếu. Chúng ta sẽ tăng trưởng trí tuệ qua việc học tập không ngừng, tư duy không ngừng và thực hành không ngừng. Và sự thực - Trí tuệ là thứ tài sản duy nhất không ai có thể lấy đi được từ chúng ta. Cầu nguyện bình an đến tới mỗi chúng ta vì một thế giới tràn ngập tình yêu và hạnh phúc, bây giờ và mãi sau này! Một sáng thu Hà Nội, Bùi Tuấn Minh - Tax Partner

17


CHƯƠNG I

ĐI QUA NHỮNG KHÓ KHĂN Đinh Thị Phương Quỳnh Korean Services Group Senior

Không thể thực hiện cuộc sống hàng ngày của mình vì Virus Corona? Không sao cả vẫn sống ổn được!” Không biết từ bao giờ, khi tôi thức dậy vào buổi sáng bắt đầu một ngày mới tôi lại tự đặt ra câu hỏi: “Khi nào thì đại dịch này sẽ kết thúc? Liệu có thể kết thúc được không?

18


CHƯƠNG I

Nếu như bình thường tôi ngủ dậy và chuẩn bị đi làm (trang điểm, chọn bồ đồ ưng ý) để tất bật đi làm giữa dòng xe cộ đông đúc, thì cuộc sống hàng ngày từ tháng 7/21 của tôi bắt đầu bằng việc xem tin tức: Chính phủ có chỉ thị gì về giãn cách xã hội, Chỉ thị gì về giấy đi đường? … Thậm chí tôi không thể đi cà phê hay đến quán cà phê strabucks mà tôi rất thích với bạn bè vào cuối tuần, cũng giống tất cả mọi người, cũng phải tích trữ đồ ăn đầy ắp trong tủ lạnh vì sợ không được ra ngoài mua đồ ăn. Trước đây nếu như phần lớn thời gian của tôi là ở Công ty là gắn với đồng nghiệp, cùng làm việc, cùng ăn trưa, cùng chia sẻ trực tiếp với nhau như một việc hiển nhiên của cuộc sống bình thường, thì giờ là giao tiếp qua điện thoại, qua họp zoom, … Nhưng nếu như ngay cả khi tôi đi làm đến Công ty, thì tôi cũng đang sống từng ngày với tâm trạng lo lắng, và luôn có câu hỏi liệu mình có tiếp xúc với ai có nguy cơ không? Và khi bắt đầu WFH, thì hai tuần đầu tiên tôi vẫn cảm thấy bình thường, nhưng đến tuần thứ 3 tôi bắt đầu lo lắng rằng liệu Công ty có cắt giảm lương không?

Và hơn thế nữa, gia đình Hanoi Tax nói chung, những talk show của các partner, KSG Team nói riêng đã và đang cho tôi nguồn năng lượng tích cực để tôi có thể bỏ dần sự lo lắng của tôi. Sự quan tâm ấm áp từ những món quà như nhãn lồng, hộp cá kho, hộp bánh trung thu kèm theo tấm thiệp mang tới rất nhiều cảm xúc. Và khi tôi nhận thấy gia đình mình rất cảm động vì những món quà của Công ty, thì tôi lại càng tự hào hơn để nói rằng tôi luôn có Deloitte Vietnam bên cạnh trong mọi hoàn cảnh. Lời nhắn nhủ của tôi hôm nay, ở đây, là cuộc sống của bạn là của bạn, bạn làm chủ cuộc sống của mình. Nhưng nếu bạn đã, đang và sẽ tham gia gia đình Hanoi Tax, bạn sẽ cảm thấy nguồn năng lượng tích cực cũng như sự ấm áp, chia sẻ luôn bao trùm lên mọi thành viên. Và bạn cũng sẽ tự nhận thấy cuộc sống của mình đã, đang và sẽ thay đổi như thế nào dù phải ở trong một hoàn cảnh vô cùng khó như đại dịch Covid. Mong rằng đại dịch Covid sẽ sớm kết thúc !

Sống trong tâm trạng lo lắng như vậy, nhưng Deloitte Vietnam đặc biệt là gia đình Hanoi Tax đã cho tôi thấy rằng vẫn có thể sống ổn, sống cùng đại dịch Covid. Bài học lớn nhất mà tôi có thể cảm nhận được rằng tôi thật may mắn khi là nhân viên của Deloitte Vietnam. Bởi vì tôi vẫn có việc, vẫn bận và thậm chí còn bận hơn vì có những cuộc họp online nhiều hơn, training nhiều hơn và tôi cũng tự học được nhiều technical về zoom meeting, zoom webinar… hay chủ động liên lạc với mọi người nhiều hơn.

19


CHƯƠNG I

Hạnh phúc là sống trọn vẹn từng phút giây hiện tại Đang yên đang lành, tự nhiên “con Covid” từ đâu chui đến, không ai chào đón, mà “nó” lẻn vào tác động đến mọi mặt cuộc sống. Tuy công việc không bị ảnh hưởng quá nhiều, nhưng tôi đã trải qua một thời gian tâm trạng lên xuống như tàu lượn. Khi Covid vừa ập đến, cảm giác của một đứa chẳng mấy dịp ngồi nhà vào cuối tuần như tôi được diễn tả qua một từ: Tù túng. Tôi nhớ xiết bao những bữa café tán gẫu cùng bạn bè, hay cái cảm giác mọi suy nghĩ chìm xuống khi lượn qua các cung đường, những buổi shopping, rồi câu lạc bộ, lớp nhảy…. tất cả đều phải dừng lại. Một tuần, rồi lại 2 tuần, mọi thứ tuy chưa quen, nhưng tôi vẫn kiểm soát cảm giác khó chịu của mình. Đến tuần thứ 3, cảm giác tù túng dồn nén khiến tôi như bùng nổ. Với một số người, những ngày ở nhà do dịch thật thảnh thơi, nhưng với tôi thì công việc những ngày này lại nhiều lên, trong khi giao tiếp với đồng nghiệp lại hạn chế hơn. Cảm giác stress vì công việc tích tụ, mà suốt ngày “bị giam lỏng” trong 4 bức tường, thật sự làm tôi bức bối. Rồi cảm giác tiếc nuối những chuyến đi bị hoãn chưa biết thời hạn nữa chứ, đáng lẽ tuổi trẻ này của tôi phải thật bùng nổ, năng động, đi khám khá, vui chơi nhiều nơi, cảm thấy thời thanh xuân đang bị lãng phí. Đấy, có những lúc hàng loạt suy nghĩ khó chịu nuốt chửng lấy tôi, nhấn chìm tâm trạng xuống.

May thay, tâm trạng tồi tệ đó không kéo dài mãi, như người ta hay nói: Nếu đã chạm đáy, thì chỉ còn đường đi lên. Tôi học được cách điều hòa tâm trạng của mình. Không

20

thể tìm được nguồn giải tỏa từ bên ngoài, tôi học cách hướng vào bên trong của mình và tìm được liều thuốc cứu rỗi tâm hồn mình: Biết ơn. Lòng biết ơn hướng ánh mắt của tôi đến những mặt tích cực thay vì nhìn vào những mặt tiêu cực. Thay vì nghĩ đến việc suốt ngày phải đeo khẩu trang, tôi biết ơn vì thứ trên mũi tôi giờ là nó chứ không phải ống máy thở. Không những thế, tôi biết dành sự trân trọng cho những cái trước giờ mình nghĩ là đương nhiên. Tôi biết ơn vì mình vẫn còn được đầy đủ cơm ăn áo mặc, được cống hiến vì công việc, vì những người bên cạnh vẫn còn khỏe mạnh, vv... Càng liệt kê ra nhiều điều mình biết ơn, tôi càng nhận ra mình thật may mắn.


CHƯƠNG I

Bất chợt, tôi hiểu được đạo lý: Hạnh phúc chính là sống trọn vẹn trong giây phút hiện tại. Một điều kỳ diệu đã xảy ra: đôi mắt của tôi tinh tường hơn. Những điều nhỏ nhặt trước đây tôi không để ý, giờ đây cũng có thể đem lại niềm vui, hạnh phúc nho nhỏ, tưới mát tâm hồn. Đó là cơn gió mát lạnh mang theo mùi đất trước cơn mưa, là bóng mây trời hình chú cún con ngộ nghĩnh, là ánh mắt của mẹ khi tôi tán dương món ngon mẹ cất công chuẩn bị,…

Quay về năm 2019, có lẽ chẳng ai biết được Covid sẽ đến đảo lộn mọi thứ, có lẽ cuộc sống chẳng bao giờ quay trở lại như trước khi có Covid nữa. Tuy nhiên, như cách tôi học cách tự cân bằng tâm trạng của mình, tôi tin rằng chúng ta sẽ sớm ổn định lại, thậm chí là phát triển về cả mặt vật chất và tinh thần, bằng cách này hay cách khác, dù sớm hay muộn. Hãy vững tin nhé!

Đến tôi cũng thấy bất ngờ trước sự thay đổi tâm trạng 180 độ của mình, chỉ đơn giản là nhờ đeo lên lăng kính biết ơn.

Chu Minh Thu Tax Consultant 2

21


CHƯƠNG I

Gửi Hà Nội Thân Thương Bùi Nguyễn Tú Mai - Tax Consultant 1 Ngày 05.07.2021: Xin chào Hà Nội, khoe với cậu một tin vui nhé: Hôm nay mình đã chính thức trở thành Tax Consultant 1 rồi. Nhớ mấy tháng trước mình còn mới là cô nhóc thực tập sinh thôi, giờ mình thành “ người lớn ” rồi, phải thật cố gắng nha. Ngày 18.07.2021: Dịch COVID - 19 trở lại rồi Hà Nội ạ, dạo này có nhiều ca F0 ở Hà Nội lắm. Cậu nhớ phải thật khỏe, thật ổn cậu nhé. Mình tạm về Hạ Long với gia đình trước, hẹn gặp lại cậu vào ngày sớm nhất. Thương cậu nhiều.

Ngày 24.07.2021: Hà Nội ơi, cố lên nhé. Hôm nay thành phố bắt đầu cách ly xã hội 15 ngày rồi. Mình tin rằng sau đợt này Hà Nội sẽ sớm khỏe lại thôi. Cầu mong các anh chị bạn bè ở đại gia đình Deloitte, những người bạn thân yêu, cùng toàn thể người dân đều bình an. Ngày 02.08.2021: Hôm nay mình tham gia nhảy Dance The Covy Out của team GES nhà mình. Vui cực luôn. Ngày 06.08.2021: Mình buồn quá, Hà Nội lại cách ly thêm 14 ngày nữa rồi. Cậu nhất định, nhất định phải thật kiên cường, thật khỏe mạnh nhé. Ngày 14.08.2021: Hôm nay chủ nhật rồi, thoải mái ngồi ăn lẩu với gia đình. Mẹ nấu lẩu đúng là chuẩn đệ nhất luôn. Con yêu cả nhà ạ. … Ngày 05.09.2021: Hôm nay cháu trai mình đi học rồi. Đúng là nhờ đợt này ở nhà mình mới có cơ hội được chơi nhiều với cháu, cưng quá đi thôi. Cô chúc con một năm học thành công nhé. Ngày 18.09.2021: Hôm nay mình đọc xong quyển sách thứ hai từ đợt làm việc ở nhà rồi. Cảm giác có chút thành tựu nha. Ngày 30.09.2021: Hà Nội à, sau thật nhiều đợt giãn cách xã hội, hết Chỉ thị 15, Chỉ thị 16, cuối cùng cậu đã ổn hơn rồi nhỉ. Mình vui lắm, mình mong rằng mình sẽ nhanh chóng được lên Hà Nội để làm việc cùng các anh chị, các bạn. Hà Nội à, cậu biết không, nhờ có đợt này làm việc tại nhà, mình mới được gần gia đình mình như thế cậu ạ. Lúc trước ấy à, lâu lâu mình mới được về ăn cơm mẹ nấu, nên “thèm” lắm. Ở Hà Nội, mỗi lần nghe ai đó nhắc đi về nhà ăn cơm bố mẹ đang đợi, mình thực sự là hơi ghen tỵ với bạn ấy vì có gia đình ở bên. Nên giờ quãng thời gian này mình trân trọng lắm từng bữa cơm mình ăn với bố mẹ, từng lời dặn dò của cha mẹ.

“Hà Nội yên tâm nha, mình chuẩn bị thật tốt cả về sức khỏe, kiến thức lẫn tinh thần để sắp tới gặp lại Hà Nội, gặp lại các đồng nghiệp thân yêu rồi. See you soon.” 22


CHƯƠNG I

Covid - Hãy Biến Đi Chuyện ngày nảy ngày nay

Tâm hồn hướng Phật tổ

Có một nàng Cô Vi

Nhưng số phận trớ trêu

Diện mạo tuy rất xấu

Khiến anh mắc Covid

Mà lại rất tinh vi

Ra đi một buổi chiều...

Bao gia đình chia ly

Nào là những chuyến xe

Vì nàng mà biệt ly

Đưa anh hùng áo trắng

Người đời ai cùng ghét

Xuyên suốt dọc Tổ quốc

Chỉ mong Cô bay đi

Nhiệt tâm chăm bao người

Vì “cô” mà bao người

Bao mẹ áo blouse

Không đủ áo và cơm

Rời xa con 1 tuổi

Nhà em không ngoại lệ

Con ngóng mẹ trăm buổi

Chực dâng nước mắt buồn

Khóc oà thấy mẹ trên tivi

Mẹ phải work from home

Biết bao hoàn cảnh nữa

Con thì cũng vậy luôn

Nghe mà chỉ thở dài

Biết bao lần quậy phá

Da chực nổi gai ốc

Tan tác như chim muông

Lòng đẫm nước mắt rơi

Tưởng ở nhà hân hoan Lũ trẻ sẽ khỏe ra

Covid hãy biến nhanh

Nhưng loanh quanh chỉ vậy

Đừng ai phải khổ thêm

Chẳng được đi khám phá

Những mất mát không tên

Nhà em, sao cũng đỡ

Hãy mau thành lịch sử.

Thương nhất ở ngoài kia Nào là “bếp Cường béo” Thiện nguyện giúp bao người

Bùi Thị Ngọc Oanh - Senior Secretary

23


CHƯƠNG I

Bạn Và Tôi Câu Chuyện Của Chúng Ta Cuối cùng thì ngày này cũng đến, ngày chúng ta được ra đường, cùng đến Công ty, cùng ngồi làm việc. Hai tháng giãn cách xã hội và làm việc tại nhà đã biến những điều đơn giản thường ngày trở nên xa xỉ. Trước đây việc đi làm, ăn sáng, uống trà sữa, tụ tập hàng quán cùng đồng nghiệp và bạn bè, hít khói bụi tắc đường đầy phổi lúc tan làm đã trở thành những điều gì đó bình thường lắm trong cuộc sống hàng ngày của mình.

Thay vì mỗi buổi trưa chiều cùng các chị em order trà sữa, đồ ăn vặt thì giờ chỉ biết ngồi làm việc rồi ăn cơm, ăn cơm rồi làm việc. Trong 2 tháng làm việc tại nhà, công việc tuy không có nhiều thay đổi, nhưng đời sống tinh thần của mình thay đổi khá nhiều. Cuối cùng thì ngày này cũng đến, ngày chúng ta được ra đường, cùng đến Công ty, cùng ngồi làm việc. Hai tháng giãn cách xã hội và làm việc tại nhà đã biến những điều đơn giản thường ngày trở nên xa xỉ. Trước đây việc đi làm, ăn sáng, uống trà sữa, tụ tập hàng quán cùng đồng nghiệp và bạn bè, hít khói bụi tắc đường đầy phổi lúc tan làm đã trở thành những điều gì đó bình thường lắm trong cuộc sống hàng ngày của mình. Thế nhưng Covid đã đến và thay đổi mọi thứ. Thay vì được ngồi làm việc với xung quanh là các anh chị em đồng nghiệp tràn đầy năng lượng nói cười rôm rả thì quanh mình giờ đây là 4 bức tường. Thay vì những cuộc họp nơi được gặp gỡ, tiếp xúc lẫn nhau thì đối diện mình giờ đây là màn hình Zoom với hình ảnh 2D của đồng nghiệp.

Thế nhưng Covid đã đến và thay đổi mọi thứ. Thay vì được ngồi làm việc với xung quanh là các anh chị em đồng nghiệp tràn đầy năng lượng nói cười rôm rả thì quanh mình giờ đây là 4 bức tường. Thay vì những cuộc họp nơi được gặp gỡ, tiếp xúc lẫn nhau thì đối diện mình giờ đây là màn hình Zoom với hình ảnh 2D của đồng nghiệp.

24

Thay vì mỗi buổi trưa chiều cùng các chị em order trà sữa, đồ ăn vặt thì giờ chỉ biết ngồi làm việc rồi ăn cơm, ăn cơm rồi làm việc. Trong 2 tháng làm việc tại nhà, công việc tuy không có nhiều thay đổi, nhưng đời sống tinh thần của mình thay đổi khá nhiều. Cù Hà Mai Phương – Tax Senior 1


CHƯƠNG I

Về Nhà Với Mẹ Xin chào! Cảm ơn bạn đã ghé qua và lắng nghe câu chuyện của mình. Mong là trải nghiệm này có thể giúp bạn đâu đó tìm thấy bản thân mình và giải tỏa những stress hằng ngày.

WORK FROM HOME: MODE ON Thực ra thì trong thời gian giãn cách mình đã bị kẹt ở Hà Nội hơn 2 tháng rồi. Đối với một đứa introvert như mình, khoảng thời gian đầu cũng không mấy khó khăn và thậm chí mình còn cảm thấy thích thú vì mình được thức khuya hơn xem tiktok này, ngủ muộn hơn này, giờ ăn uống cũng trở nên flexible hơn.

Nhưng mà, sau một hai tuần, mình bắt đầu nhận ra WFH thật sự rất khó khăn. Về công việc, vì không được trao đổi trực tiếp nên đương nhiên hiệu quả giảm xuống. Về tinh thần, vì suốt ngày trong phòng mà không được gặp mọi người, mình bắt đầu trở nên trì trệ hơn. Tất cả mọi thứ dồn lại khiến mình cảm thấy nhớ nhà. Mọi người biết mà khi stress quá thì chỉ muốn về nhà thôi. Trước đây mình không có cảm thấy rất rất nhớ bố mẹ như này. Một phần vì công việc rất bận mà. COME BACK HOME Mình hay gọi điện than khổ với mẹ lắm. Mẹ ơi con đi chợ bị bóp giá, mẹ ơi sao mẹ không gọi cho con (tại mẹ làm bác sĩ nên lúc này bận lắm), bla bla.. Lúc đó mẹ sẽ bảo là : “Mỗi mày thế à, ai ai cũng thế”. Nói thế thôi nhưng cuối cùng mẹ vẫn xin giấy tờ các kiểu đưa mình về nhà.

Về đến nơi, thì mẹ khen giỏi thế, về được nhà à! (Ủa, mẹ xin cho con mà ??? ). Xong cái ngày nào cũng mua đồ, pha nước cam cho uống. Thi thoảng còn giấu bố mua đồ ăn vặt cho mình trước giờ cơm. Ủa, nhưng sao mẹ để ở chạn bát lộ liễu thế, huhu ??? Xong lại bị bố mắng... Mẹ chiều đến mức mà bố bảo : “Mày định để mẹ mày hầu đến bao giờ nữa?”

Mình bảo : “Mấy khi! Đến lúc con lên Hà Nội nhớ”. Toang! Tí thì bị đập vì láo quá. Sau khoảng thời gian ở nhà và những câu chuyện hơi xàm xí với bố mẹ kiểu bố mắng mình vì mình chuyển tiền cho Thủy Tiên xây nhà, mẹ mắng mình dở hơi cứ thức đêm... thì chợt thấy mình đã hơi vô tâm với gia đình. Đôi khi vì công việc bận rộn mà thiếu quan tâm bố mẹ và bỏ quên mất một điều vô cùng quan trọng. Đến lúc sắp trở về Hà Nội, thì càng cảm thấy được bố mẹ chăm, được ở nhà, được tám nhảm là tuyệt như nào! Hạnh phúc đến từ những điểu nhỏ nhặt mà!!! “Mọi người ạ, công việc, sự nghiệp quan trọng thật đấy nhưng đừng quên một thứ khác quan trọng hơn và luôn bên cạnh bạn bất cứ lúc nào”. Đinh Thị Khánh Linh – Tax Consultant 1

25


CHƯƠNG I

Một Công Thức Thú Covid lại đến, quen mà lạ. Covid làm cuộc sống thay đổi và mang lại cho chúng ta nhiều trải nghiệm đặc biệt. What got you here won’t got you there Năm 2020, Việt Nam là tấm gương điển hình cho các nước khác học tập trong cuộc chiến chống đại dịch Covid-19 với chiến lược chống dịch như chống giặc, kiểm soát F0 và cách ly tập trung v.v. Tuy nhiên đến năm 2021, với sự biến đổi nhanh chóng và nguy hiểm của các chủng virus, chiến lược ngăn chặn và kiểm soát dịch bệnh trên không còn hiệu quả nữa. Việt Nam từ vị thế của một ngôi sao đã không còn là một ngôi sao nữa. Các ca F0, tử vong liên tục tăng cao hàng ngày, quân đội phải tham gia vào chống dịch, sản xuất bị đình trệ, chuỗi cung ứng bị đứt gãy v.v. Lần đầu tiên kể từ năm 2000, GDP một quý âm. Ranh giới giữa thành công và thất bại thật gần. Công nghệ thay đổi thế giới Thế giới đi sau Việt Nam trong giai đoạn đầu của dịch bệnh nhưng tới thời điểm này họ đã vượt lên trước. Họ tạo ra vaccine chống Covid. Với công nghệ, họ một lần nữa lại nắm vị thế chủ động trong cuộc chơi còn chúng ta lại căng mình khoanh vùng dập dịch, trải nghiệm những cảm giác chết chóc hàng ngày và liên tục phải đi “ngoại giao” vaccine. Có lẽ trong tương lai sẽ có những biến chủng mới xuất hiện hoặc những loại dịch bệnh nguy hiểm mới sẽ bùng phát nhưng nếu ai nắm trong tay công nghệ thì chắc chắn vẫn sẽ là người chiến thắng và tạo lập cách thức mà thế giới này vận hành.

26


CHƯƠNG I

Vị Của Cuộc Sống Sống chậm và một công thức thú vị của cuộc sống Covid loại bỏ đàn đúm, la cà bia rượu. Covid đem lại thời gian cho gia đình và bản thân mỗi người. Covid giúp chúng ta sống chậm và đơn giản hơn. Cuốn phim chậm về cuộc sống này giúp cởi bỏ những lớp ngoài màu mè để mỗi người chúng ta sẽ có thêm cảm nhận và suy nghĩ riêng về giá trị của những điều quan trong nhất như sức khỏe, tri thức, tài chính hay các mối quan hệ gia đình. Chúng ta sẽ thấy có một công thức thú vị có thể áp dụng chung cho tất cả những điều trên, cụ thể: Để có nhiều hơn ta phải tích lũy lâu dài nhưng chúng lại rất dễ bị mất đi nếu không được sử dụng tốt. Ví dụ, chúng ta có thể mất nhiều năm để tích lũy được một gia sản nho nhỏ nhưng lại dễ dàng mất đi nó chỉ qua vài lần đầu tư sai lầm. Chúng ta có thể mất vài tháng để rèn luyện được một cơ thể săn chắc và khỏe mạnh nhưng lại dễ dàng trở nên yếu đuối với chỉ vài lần ăn chơi thâu đêm.

“Hy vọng mỗi chúng ta đều có thể phát hiện ra các giá trị của cuộc sống của bản thân mình đồng thời học được cách phát triển và bảo vệ những thành quả đạt được.”

Dương Tuấn Ngọc - Tax Manager

27


CHƯƠNG I

Thân Gửi Những Người Em Thương Mến! Hoàng Thị Giang – Tax Senior 3

Đ

ể xem nào, chúng ta đã có một quãng thời gian không gặp nhau đủ dài để thấy đâu đó sự xa lạ len lỏi đến nhỉ. Với riêng chị, thời gian qua là quãng thời gian mà chị dành khá nhiều để nghĩ về những điều trước đó mà chúng ta đã cùng trải qua và cả những điều sắp tới mà bản thân chị có thể làm tốt hơn trong mối liên hệ của chúng mình. Trước đó và cả khoảng thời gian tạm xa nhau khi giãn cách xã nội này, chúng ta đã có những điều từ bé nhỏ đến lớn lao xinh đẹp cùng nhau, không hề ít chút nào. Chị viết ra rồi lại xóa, nghĩ rồi nghĩ lại và quyết không viết ra nữa. Để dành ngày viết lại, thử thách chính bản thân một chút.

Ngoài sự giúp đỡ của các em đối với chị đến từ công việc, còn cả những sự chân thành, quan tâm mà chị may mắn được cảm nhận trong quá trình chị em mình làm việc và đồng hành cùng nhau trong ngôi nhà Deloitte. Thời gian tới đây, tại địa chỉ Tầng 12B Tòa nhà Vinaconex 34 Láng Hạ hi vọng chúng ta sẽ gặp lại nhau, mỉm cười rạng rỡ và với một phiên bản nâng cấp của chính mình, đủ biết và đủ hiểu, đủ chân thành để cùng nhau xây tiếp những điều xinh đẹp. Dù thế nào đi nữa, chúc tất cả các em, dùng tất thảy dịu dàng để đón nhận những thứ tốt đẹp phía trước. Thương mến, Chị.

Tự đáy lòng, chị cảm thấy rất vui và biết ơn mấy đứa rất nhiều từ khi quen biết nhau.

28


CHƯƠNG I

Bình Tĩnh Sống Trước Đại Dịch Lấp Đầy Cuộc Sống Với Những Cuộc Phiêu Lưu

T

ình hình dịch bệnh - Covid 19 biến chuyển phức tạp, giãn cách xã hội trong một khoảng thời gian dài không thể hứa hẹn khi nào mới trở lại được nhịp sống bình thường tại Hà Nội, để thưởng thức sự tấp nập và xô bồ mỗi giờ đi làm về hay sự nhộn nhịp của mỗi tối cuối tuần. Và khi Hà Nội mất đi cái “chất” riêng của mình đồng nghĩa với việc kết nối giữa tôi với người thân và bạn bè không còn được dễ dàng như trước, chỉ có thể trao đổi, quan tâm nhau qua màn hình điện thoại ngay cả khi đó là những dịp đặc biệt.

Đối với tôi, khi những dịp đặc biệt diễn ra đúng vào khoảng thời gian này, tôi chỉ có mong muốn được kỷ niệm, chúc mừng, liên hoan cùng mọi người vào đúng ngày mà không phải là bỏ lỡ hoặc đợi sau này. Mặc dù hoàn cảnh thay đổi do dịch bệnh đã xoá đi mong ước đó, nhưng với tôi, đó chỉ là sự thay đổi ở yếu tố tác động bên ngoài. Việc mình thích ứng và thể hiện tình cảm như thế nào sẽ phụ thuộc vào sự cố gắng của bản thân. Như Napoléon III đã nói: “Không có gì là không thể “. Không bằng cách này hay cách khác, hãy tận dụng những gì mình có, làm tất cả những gì mình có thể làm để cuộc sống tiếp diễn gần với bình thường nhất và thể hiện sự trân trọng và quan tâm tới người mình yêu quý nhé!

Đó là lời khuyên cho một cuộc đời bình tĩnh sống trước đại dịch.

Lại Minh Duy - Tax Consultant 2

29


CHƯƠNG I

Hà Nội Những Ngày Giãn Cách M

ột ngày mùa dịch, nhận thông báo áp dụng work from home khi Hà Nội áp dụng Chỉ thị 16. Tạm biệt văn phòng, tạm biệt những chuyến xe buýt, cũng tạm gác lại những buổi đạp xe cuối tuần, đi café với bạn bè, tập làm quen với làm việc và sinh hoạt chỉ quanh quẩn giữa bốn bức tường. Thứ ồn ào nhất là chiếc loa phường đầu ngõ phát thanh đều đặn cả ngày, nào là cập nhật tình hình dịch bệnh ở khu vực mình sống, nào là truyền thông phòng dịch. Thỉnh thoảng, lên tầng thượng ngắm đường phố, lặng nhìn một Hà Nội rất lạ, trầm lắng hơn, khác hẳn với Hà Nội những ngày ồn ào trước đây. Nhịp sống hằng ngày cứ thế trôi qua, dần quen với việc giao tiếp online, meeting online, sharing online… Cảm thấy bản thân may mắn vì vẫn có thể làm việc ở nhà, sức khỏe vẫn ổn định dù ngoài kia cuộc sống của biết bao người bị đảo lộn vì Covid.

Không được ra ngoài, không được la cà quán xá, bản thân có nhiều thời gian hơn để tự nấu nướng, đọc sách… và tìm kiếm niềm vui nho nhỏ giữa những ngày giãn cách. Trải nghiệm về những ngày này thật đáng nhớ, là những ngày dài xếp hàng xét nghiệm Covid tới đêm, là một trung thu online chưa từng có. Cảm ơn Công ty vì đã tổ chức thật nhiều hoạt động ý nghĩa giữa mùa giãn cách, cảm ơn những món quà ấm lòng gửi tới nhân viên và gia đình giữa mùa dịch không được về quê. Nhớ nhà thật đấy, nhiều ngày rồi chưa được về quê, nhưng tự nhủ mọi chuyện dần dần sẽ ổn thôi.

Hà Nội đang dần trở về nhịp sống “bình thường mới”. Bằng cách nào đó, đi qua những ngày tháng này đã khiến ta biết trân trọng hơn những điều giản đơn thường ngày. Lê Thị Hương - Tax Senior 2 Chúc mọi người thật nhiều sức khỏe để luôn sẵn sàng thích ứng và vượt qua mọi tình huống giữa tình hình dịch bệnh phức tạp.

30


CHƯƠNG I

Covid năm ấy Tôi không phải đi họp khách hàng trực tiếp Tôi chỉ ở nhà họp online

Nhưng cũng Covid năm ấy

Không còn nô đùa bên đồng nghiệp Không còn order trà sữa Cũng không còn bánh gà lúc 5h chiều Covid năm ấy Muốn discuss với man Muốn discuss với sic Phải call qua lap Covid năm ấy

Mạng thì yếu

Không phải dậy sớm đi làm

Phiền

Không còn kẹt xe ùn tắc

Covid năm ấy

Covid năm ấy

Buồn lắm

Ở nhà thỏa sức nấu cơm

Trưa rồi lại tối khám phá ra Năng lực nấu ăn của con người Là vô biên

31


CHƯƠNG I

Gắn Kết Và Chia Sẻ Đôi Dòng Suy Nghĩ

D

ịch bệnh Covid-19, nhìn ở góc độ tích cực, cho tôi cơ hội để có thêm thời gian với gia đình, do không phải di chuyển hàng ngày. Cô con gái lớn của tôi có thêm cơ hội hỏi tôi những bài toán khó chưa có lời giải và rồi lại xuýt xoa rằng sao bố mình “siêu thế”, sao vẫn còn nhớ những kiến thức ngày xưa và đưa ra lời giải một cách nhanh chóng. Chưa kịp “bay” lên trần nhà vì lời khen thì đã nhận ngay lời khen thứ hai rất “quả tạ”, rằng bố, tuy vậy, không có “phương pháp sư phạm” lắm khi giảng cho con...he he. Cô con gái thứ 2 thì được tôi dạy chơi cờ vua và trở thành đối thủ hàng ngày, và luôn là người chiến thắng trong hầu hết các trận cờ, để rồi tôi nhận ra có thể mình đã “sai lầm” khi số lượng ván chơi hàng ngày theo yêu cầu của con ngày một tăng. Vợ tôi thì hình như ngày một “lười” hơn trong công việc gia đình, và đương nhiên là happy hơn. Gia đình là vậy, công việc thì cũng có nhiều thay đổi tích cực. Nghĩ thêm về những thách thức khách quan do dịch bệnh, để nhìn ra thời cơ cho mình, cho team và cho Công ty. Và rồi cần phải làm gì để “nghĩ” đi đôi với “làm” như thế nào cho “hiệu quả”. Tôi cũng phải tìm ra những cách thức làm việc mới hơn để vẫn đảm bảo chất lượng công việc, vẫn có thời gian để dành cho gia đình.

32

Tôi thấy bận hơn khi lịch họp dày đặc, alo với anh chị em trong team suốt ngày nhưng “chốt hạ” vẫn luôn có những lời động viên, trêu đùa của mọi người, để rồi cùng tiếp tục “chạy sô”. Rồi những cuộc điện thoại, tin nhắn hỏi thăm, những đóng góp từ thiện nho nhỏ cùng các khách hàng, các anh chị đối tác khác tại các cơ quan có liên quan cũng giúp cho tôi và mọi người cùng chia sẻ, hiểu nhau và gắn bó hơn trong thời điểm dịch bệnh như thế này. Những hạn chế, khó khăn khách quan trong kết nối vì thế phần nào đã được khắc phục, xóa nhòa. Một điều nữa tôi cũng cảm thấy thú vị, một điều mà tôi luôn thấy đúng và mong có thêm nhiều cơ hội như vậy. Đó là cơ hội kết nối thế hệ, là hiểu nhau hơn và gắn kết hơn khi được làm việc cùng với các đồng nghiệp thuộc các thế hệ khác nhau trong một vài “dự án” nho nhỏ, không chỉ thuần túy công việc khách hàng thường ngày.


CHƯƠNG I

Vào năm 2015, tôi đã từng hỗ trợ các em TC mới vào - đội ngũ chủ trì xây dựng và triển khai chương trình Halloween Party cho HN Tax cực kỳ ấn tượng. Tôi cũng đã cùng tham gia và chứng kiến sự sáng tạo, nhiệt huyết với năng lượng bùng cháy xuyên ngày đêm trong những ngày “nước rút” của các thế hệ khác nhau để cùng mang lại hầu hết các giải thưởng cho HN Tax khi Firm tổ chức Impact Day và D&D nights vào những năm 2017 - 2018. Slogan Teaming - Active - Xtra care cũng như bài hát Deloitte Tax - Những khát khao cũng được sáng tạo ra từ những khoảng khắc đấy. Và đến bây giờ, tôi đang có cơ hội làm việc cùng với hai cô gái xinh đẹp, thông minh đại diện của hai thế hệ Gen Z và Millennials tiếp nối thế hệ Gen X của tôi cho một “dự án” nho nhỏ khác. GẮN KẾT & CHIA SẺ là những giá trị đầy ý nghĩa và cực kỳ thú vị mà tôi có thể cảm nhận được. Tôi thấy suy nghĩ của mình trong suy nghĩ của các bạn ấy, nhưng tôi cũng bất ngờ và thấy rất vui khi nhận ra rằng suy nghĩ và hiểu biết của các bạn ấy sâu sắc hơn, sáng tạo hơn và có rất nhiều khác biệt khi mình đang ở tuổi đấy.

Hơn thế nữa, cũng có những điều mà đến giờ tôi vẫn còn chưa biết đến cho đến khi cùng chia sẻ, trao đổi. Các bạn ấy cũng hiểu hơn là các anh chị Gen X cũng luôn suy nghĩ về các thế hệ tiếp theo, rằng làm sao để gắn kết hơn, và cũng luôn rất “trẻ” trong suy nghĩ. Chúng tôi đang cùng nhau bàn luận, chuẩn bị để cố gắng khiến cho “dự án” nho nhỏ của team sẽ mang lại những điều thú vị, những giá trị tích cực tới gia đình Hanoi Tax. Covid-19 chắc chắn sẽ khiến rất nhiều thứ thay đổi và còn có những khó khăn, thách thức phía trước. Chúng ta cũng đang “transform” để cùng vượt qua, để nắm bắt cơ hội và tiếp bước thành công. GẮN KẾT & CHIA SẺ giữa các thế hệ khác nhau, ở Công ty cũng như gia đình, đã được chứng minh qua thời gian, qua hoạt động cụ thể và thành công cụ thể, là những giá trị đầy ý nghĩa và không thể thiếu đối với tôi. Và tôi tin bạn cũng cảm nhận thế.

Nguyễn Đình Phong - Tax Director

33


CHƯƠNG I

Covid – 19 Lấy Đi Nhiều Thứ & Trao Lại Nhiều Cơ Hội

K

hởi đầu năm 2020, tôi đã nghĩ rằng năm ấy là thời điểm để mình phát triển sự nghiệp sau bốn năm du học tại một nơi cách xa quê hương mình nửa vòng trái đất. Với bao hoài bão cộng với sự năng động của mình, tôi đã tham gia rất nhiều những hoạt động tình nguyện, và cũng đã có cơ hội được thực tập tại một Công ty chuyên tư vấn về giáo dục tại Mỹ. Tất cả những nỗ lực ấy là bởi tôi muốn có thể tìm được một công việc tại đây sau khi tốt nghiệp. Tuy nhiên, Covid-19 đã bắt đầu xuất hiện tại Mỹ vào khoảng tháng 3 năm 2020. Đấy là thời điểm tôi đang được nghỉ kỳ mùa xuân, và chuẩn bị thủ tục định cư tại Mỹ để làm việc và trau dồi kinh nghiệm. Khi tình hình dịch đã bắt đầu chuyển biến xấu, tôi và gia đình đã quyết định để tôi trở về Việt Nam. Khoảnh khắc này, tôi nghĩ rằng mọi kế hoạch về con đường sự nghiệp của mình đã không còn được như tôi mong đợi. Tôi đã trở về Việt Nam với bao tiếc nuối và những điều dang dở còn chưa làm được. Nhưng rồi khi đã về đến Việt Nam, điều tôi không thể ngờ là mình đã nhận được nhiều hơn cả mong đợi. Đó là tình yêu gia đình, bạn bè, và một con đường sự nghiệp mới bắt đầu được mở ra.

34

Nguyễn Đức Anh – Tax Consultant 1 Tôi có cơ hội được vào Deloitte Việt Nam, nơi mà tôi cảm thấy rằng mình sẽ không còn phải tiếc nuối ước mơ dang dở của mình tại Mỹ nữa. Vì nơi đây, đối với tôi là ngôi nhà thứ hai, cũng là nơi có môi trường làm việc rất lành mạnh, thân thiện và chuyên nghiệp. Sau khi làm việc tại Deloitte ba tuần, tôi lại phải làm việc tại nhà. Đại dịch Covid trở lại và ảnh hưởng đến cuộc sống của tôi thêm một lần nữa, lần này là ngay tại quê hương mình. Nhưng lần này tôi may mắn hơn vì tuy ở nhà nhưng vẫn được làm việc, vẫn được trao đổi công việc hàng ngày, và trò chuyện cùng mọi người tại Deloitte Talk Show mỗi sáng thứ sáu. Đây là chương trình thật sự ý nghĩa đối với tôi. Dù sao đi nữa thì dịch Covid-19 cũng đã lấy đi của tôi nhiều thứ, nhưng cũng đem lại cho tôi nhiều cơ hội mới mà sẽ khiến tôi nhớ mãi không quên.


CHƯƠNG I

Nỗi Nhớ Trước khi dịch COVID-19 tràn đến, chúng tôi vẫn đi đến văn phòng làm việc, đó là chuyện đương nhiên như ngày ăn ba bữa vậy. Nhưng từ khi dịch bệnh bắt đầu diễn biến căng thẳng tại Hà Nội, chúng tôi bỗng nhiên phải làm việc tại nhà, một sự “không quen” ập đến làm cá nhân tôi thấy lạ lẫm và có chút gì đó thấy bất tiện. Tôi lo lắng rằng “Ở nhà thì sao mà discuss và instruct TC làm việc được nhỉ?”, “Ở nhà mà con quấy thì sao có thể vừa làm vừa trông con được nhỉ?”, “Ở nhà thì làm sao để phân chia thời gian cho việc công và việc nhà được nhỉ?”… và hàng vạn câu hỏi nảy ra trong đầu bắt nguồn từ sự lo lắng vì sự thay đổi đó. Tuy nhiên, tạo hóa đã để con người luôn phải sống trong một môi trường không ổn định, nên việc thích nghi và tạo lập những thói quen mới đã như một kỹ năng bẩm sinh. Và đúng như vậy, tôi dần quen với làm việc tại nhà, mọi sự bất tiện ban đầu dần biến mất, nhưng thay vào đó là nỗi nhớ đồng nghiệp, nhớ cảm giác được đi làm gặp gỡ mọi người.

Tôi hay nhớ về những bữa ăn trưa vui vẻ với đồng nghiệp, tán dóc những câu chuyện không đầu không cuối. Nhớ cảm giác chỉ cần ngó sang bàn bên cạnh thôi là có thể trò chuyện được với đồng nghiệp, hỏi thăm tình hình công việc, chia sẻ niềm vui và động viên nhau những lúc gặp khó khăn. Đối với tôi, đồng nghiệp không chỉ là những người cùng chỗ làm với mình, mà họ còn là bạn bè, là người thân, nên khi không được nhìn những gương mặt thân quen ấy tôi lại thấy nhớ. Vậy mới nói, COVID-19 là điều không ai mong muốn, nhưng nhờ có nó mới khiến tôi nhận ra rằng tôi dành tình cảm cho con người ở Deloitte rất nhiều. Thân thương,

Nguyễn Minh Ngọc - Tax Senior 3

Mặc dù ở nhà làm việc, tôi và các anh chị em bạn bè đồng nghiệp vẫn hay nói chuyện qua mọi phương tiện, từ Skype, Zoom hay Microsoft Teams, nhưng để được giao lưu, gặp gỡ nhau thì thật là khó.

35


CHƯƠNG I

Yêu Thương & Chia Sẻ Những sự quan tâm đầy tinh tế và nhân văn là động lực vô cùng lớn cho mỗi thành viên của đại gia đình Deloitte.

Những tháng ngày này, cả nước đang sống trong những thời khắc thật đặc biệt. Đại dịch Covid đến một cách đầy bất ngờ. Mới ngày nào tôi còn nghĩ đấy là chuyện của thế giới, chuyện ngoài kia, cho đến khi nó thực sự ảnh hưởng đến cuộc sống của những người thân thiết xung quanh, đến công việc hiện tại, tôi mới giật mình nhận ra, chưa bao giờ Covid lại gần đến thế. Trong lúc vô cùng lo lắng, hoang mang với những tin tức tiêu cực dồn dập thì những ngày giữa tháng 7, chúng tôi nhận được tin vui là sẽ được tiêm chủng vaccine để phòng ngừa Covid. Những mũi tiêm mang đến niềm xúc động, lạc quan lan tỏa cho tất cả nhân viên bởi chúng tôi hiểu Ban Giám đốc đã rất nỗ lực làm mọi thứ để bảo vệ cho nhân viên của mình. Không chỉ vậy, những món quà động viên rất lớn về mặt tinh thần liên tục được gửi đến không chỉ cho chúng tôi những nhân viên đang trực tiếp làm việc cống hiến, mà còn cho cả gia đình - hậu phương vững chắc phía sau tiếp sức cho chúng tôi cố gắng. 36

Không chỉ vậy, chúng tôi được tạo mọi điều kiện thuận lợi nhất để work from home, để thích nghi với điều kiện bình thường mới. Những cuộc họp zoom, teams, skype đã trở nên quá đỗi quen thuộc, thậm chí là với cả tất cả các khách hàng của chúng tôi. Guồng quay công việc vẫn đang tất bật hối hả để đảm bảo mọi thứ diễn ra trơn tru, không bị gián đoạn, và còn là để đảm bảo cho công việc của chúng tôi vẫn phát triển thật tốt giữa đại dịch này. Vậy mới nói, dù là trong job hay là giữa hoàn cảnh khó khăn, đừng lo lắng gì cả, vì phía sau bạn sẽ luôn là các anh các chị, là cả một tập thể luôn sẵn sàng support. Bởi vì Deloitte sẽ không bỏ lại ai phía sau. Thân thương, Nguyễn Minh Tú - Tax Senior 1


CHƯƠNG I

Bắt Đầu Hành Trình Ở Deloitte CÂU CHUYỆN CỦA MỘT THÀNH VIÊN MỚI TỪ THÁNG 09/2021

Mối nhân duyên giữa tôi và Deloitte xuất hiện trong tình hình căng thẳng của dịch bệnh. Giữa tâm thế lo lắng của mọi người xung quanh và những e ngại trước những thử thách, khó khăn trong một hoàn cảnh không mấy tươi sáng giữa thời Covid, tôi đưa ra quyết định rời bỏ chốn thân thuộc cũ để bắt đầu thử thách, hành trình mới tại Deloitte. Buổi sáng ngày quyết định, bầu trời trong và xanh hơn những ngày trước tuy rằng những con phố vẫn vắng bóng người qua lại.

Những ngày “giải phóng phở” là những ngày làm job đầu tiên ở Deloitte. Tuy rằng ở trong hoàn cảnh những ngày đầu tiên trở thành một Deloitter lại là làm việc tại nhà, thì laptop và đồ dùng văn phòng thiết yếu đều đã được chuyển đến tận tay như một lời chào mừng thân thiện và chu đáo từ Deloitte.

Nguyễn Ngọc Mai - Tax consultant 2

37


CHƯƠNG I

Bài Học Về Đại dịch Covid-19 đã trải qua được hơn hai năm. Có lẽ trong số chúng ta, chưa ai từng tưởng tượng sẽ có một ngày cuộc sống của bản thân, của những người thân xung quanh mình lại chịu ảnh hưởng trực tiếp bởi một thiên tai, dịch bệnh nào đó. Bởi vì chúng ta vốn sống một cuộc sống quá yên bình, một cuộc sống ấm no, đầy đủ khi có công việc hàng ngày để làm, thức ăn luôn sẵn sàng trên bàn vào mỗi bữa ăn. Chúng ta chưa từng phải trải qua dù chỉ một ngày khi những điều cơ bản nhất trong cuộc sống bị hạn chế, để từ đó mới thấu hiểu giá trị và trân trọng những điều bình thường nhất. Và rồi dịch bệnh ập đến, như một cơn bão cuốn trôi nhấn chìm tất cả. Quả không sai khi có người nói rằng Covid chính là cơn sóng thần san phẳng mọi thứ, đưa tất cả chúng ta về cùng một xuất phát điểm: không ra ngoài khi không có việc cần thiết, không tiếp xúc, mọi giao tiếp giữa người và người bị hạn chế ở mức thấp nhất để ngăn ngừa virus lây lan. Dù đang ở quốc gia giàu nhất thế giới, với nền y học tân tiến nhất, hay quốc gia nghèo nàn và lạc hậu, tất cả chúng ta đều không thể thoát khỏi đại dịch Covid-19. Từ khi nào những bản tin thời sự, những tít báo chỉ còn đề cập rất ít đến tình hình chính trị, chiến sự hay kinh tế tài chính, tất cả mối quan tâm hầu như chỉ xoay quanh một vấn đề: dịch bệnh diễn biến tới đâu, hôm nay có bao nhiêu ca mắc mới, vắc xin bao giờ mới về đủ liều… May mắn khi không phải sống trong tâm dịch, vẫn có công việc để làm hàng ngày,

38

vẫn được sống khỏe mạnh và vui vẻ bên người thân yêu, quây quần cùng nhau trong những bữa cơm ngày dịch, tôi thấy thấm thía và trân trọng những điều tưởng như quá đỗi bình dị hàng ngày: làm việc, nấu ăn, chăm lo gia đình. Tôi cảm thấy biết ơn vì trong giai đoạn khó khăn này, khi hàng trăm doanh nghiệp tạm thời đóng cửa, hàng nghìn người thất nghiệp, thì tôi vẫn có công việc ổn định. Và còn hơn thế nữa, tôi được làm việc trong một môi trường chuyên nghiệp, với ban lãnh đạo giàu sự chia sẻ, cảm thông với nhân viên. Chúng tôi không chỉ được nhận trợ cấp tài chính trong mùa dịch, mà còn nhận được sự quan tâm thiết thực như quà bánh chuyển phát đến tận nhà và gia đình, người thân. Có thể nói, ít có Công ty nào thể hiện sự quan tâm, san sẻ với nhân viên như vậy. Tôi đã học được bài học từ chính tổ chức nơi tôi đang làm việc, cống hiến hàng ngày -Đó là sự chia sẻ, là sự quan tâm, thấu hiểu. Sự quan tâm đúng lúc, món quà sẻ chia khi cần luôn đem lại ý nghĩa, và sự trân trọng của người nhận.


CHƯƠNG I

Sự Chia Sẻ

Tôi hiểu rằng, mình cần phải nỗ lực hơn nữa, cống hiến cho công việc, cống hiến cho cộng đồng, vì xã hội cần những tấm lòng vàng, cần những bàn tay cùng nhau xây đắp cho cuộc sống tốt đẹp hơn; Vì đất nước cần sự đồng lòng của mỗi chúng ta để cùng nhau góp sức vượt qua đại dịch này.

May mắn khi không phải sống trong tâm dịch, vẫn có công việc để làm hàng ngày, vẫn được sống khỏe mạnh và vui vẻ bên người thân yêu, quây quần cùng nhau trong những bữa cơm ngày dịch, tôi thấy thấm thía và trân trọng những điều tưởng như quá đỗi bình dị hàng ngày: làm việc, nấu ăn, chăm lo gia đình.

Nguyễn Ngọc Thúy - Tax Senior 3

39


CHƯƠNG I

Tự hào, may mắn vì có Deloitte

Đ

ây có lẽ sẽ là đợt giãn xã hội dài nhất từ khi dịch Covid bùng phát lần đầu tiên tại Việt Nam và mình đoán cũng sẽ là đợt giãn cách cuối cùng (Lần đầu tiên giãn cách xã hội mình cũng nghĩ y chang vậy). Hà Nội trước đó đã trải qua một vài lần giãn cách xã hội nhưng chưa lần nào mà mình lại cảm thấy tầm quan trọng của việc giãn cách và sự nguy hiểm của dịch bệnh như lần này khi mà báo đài và các phương tiện truyền thông hàng ngày cập nhật về số người mắc bệnh và số người chết liên tục gia tăng (mấy lần trước giãn cách nhưng tối nào cũng ra đường ngắm phố xá nhưng lần này tổng số lần mình ra phố trong 2 tháng chắc chỉ đếm được trên 1 bàn tay). Cảm xúc của mình lúc được Công ty thông báo work-from-home bắt đầu là thích thú. Thích vì được ngủ muộn hơn chút, ăn cơm sớm hơn chút, vì tiết kiệm được rất nhiều thời gian di chuyển. Thích thú vì lâu lắm Hà Nội mới lại có bầu không khí trong lành thế này. Nhưng cũng rất nhanh sau đó là cảm giác chán. Chán vì không có đồng nghiệp bên cạnh để thỉnh thoảng nói một vài câu “đá đểu”, “cạnh khóe” nhau, hay được nghe những câu chuyện “phòng the” của đồng bọn.

40


CHƯƠNG I

“Tôi cảm thấy rất tự hào, may mắn và appreciate vì trong giai đoạn khó khăn nhất mình đã làm việc ở Deloitte.” Đang trong giai đoạn chán nhất thì nhận được email của Công ty thông báo về chương trình “Small change big difference” (đây là chương trình thử thách tập thể dục trong 21 ngày thi giữa các team trong Công ty). Sếp của mình lúc bấy giờ là anh Phong Đàm (I’m imaging this letter will be passed down to generations 20 years from now) đã giao cho mình nhiệm vụ làm lead phụ trách việc tập luyện của các bạn nữ. (Chắc anh ấy thấy mình tập mãi không lớn. nên tin tưởng giao cho nhiệm vụ bất khả thi này). Thế là hàng ngày ngoài việc chán thì mình có thêm việc quay video clip tập luyện ở nhà và việc “khích bác”, “đá đều”, “kích động”, “cổ xúy” để các thành viên khác cũng có động lực tập luyện giống mình. Rồi 21 ngày cũng qua, kết quả đúng như mong đợi và sự kỳ vọng của anh Phong: Team mình chẳng được giải gì. Nhưng thôi không sao, bản thân mình thì đã cảm thấy mình là nhà vô địch (sau 21 ngày tập luyện mình lên được hẳn 2 line 1-1). Rồi cứ thế, trong quá trình giãn cách xã hội 2 tháng, Công ty có thêm rất nhiều các chương trình khác nhau để quan tâm đến đời sống nhân viên và hỗ trợ nhân viên trong đại dịch Covid. Tôi cảm thấy rất tự hào, may mắn và appreciate vì trong giai đoạn khó khăn nhất mình đã làm việc ở Deloitte. Ở thời điểm viết “bức tâm thư” này Hà Nội cũng đã gần như trở lại hoạt động bình thường, mình cũng đã quay trở lại văn phòng. Hy vọng đại dịch sẽ mau chóng qua đi và cuộc sống sẽ sớm trở lại bình thường thực sự. Văn phòng Deloitte, Ngày 30 tháng 09 năm 2021

Nguyễn Thanh Diệu Thúy - Tax Senior 3

41


CHƯƠNG I

Nhưng giãn cách không có nghĩa là xa cách.

Nguyễn Quang Sơn - Tax Senior 2

Ký Ức Mùa Giãn Cách Hà Nội mùa thu năm 2021, một mùa thu thật đặc biệt. Đặc biệt ở chỗ người dân vui vẻ vì được tự do ra đường, được đến công sở làm việc, những điều tưởng chừng như vô cùng bình thường. Đặc biệt vì sau gần 2 tháng giãn cách, người ta cũng đã lại được thưởng thức những đặc sản của Hà Nội, là phở bò, là không khí se se lạnh của tiết trời vào thu, hay là những chiều nhích từng chút một trong dòng người kẹt cứng. Đối với những Deloitters như chúng tôi, những người đã luôn được Công ty khuyến khích và tạo điều kiện làm việc tại nhà từ những ngày đầu bùng phát dịch tại Hà Nội, cũng đã dần quen với cách làm việc từ xa, không đến văn phòng. Những buổi meeting với khách hàng, discuss team, hay cả những buổi training, semiar đều được chuyển sang hình thức trực tuyến. Các công việc giấy tờ, gặp gỡ với cơ quan nhà nước đều được giảm tối đa. Tất cả đều tuân thủ theo nguyên tắc của Chính phủ đề ra: “Ai ở đâu ở yên đó”.

42

Chúng tôi vẫn luôn kết nối với nhau, bằng cách này hay cách khác, thậm chí còn hơn cả khi chưa giãn cách. Trước đây chúng tôi không có nhiều bonding activities, thì nay, chúng tôi cùng nhau tập thể dục rèn luyện sức khỏe, cùng “Dance the Covy out” hay tham gia chương trình “BIG difference SMALL change”. Trước đây, chúng tôi không có nhiều thời gian để nói về cuộc sống ngoài công việc, thì nay chúng tôi bonding calls mỗi chiều thứ 6 để chia sẻ về sở thích của từng người trong team. Chúng tôi đã cùng nhau đi qua mùa giãn cách như thế, xa mặt nhưng không cách lòng, stay safe but still stay connected. Để rồi vào một ngày thu cuối tháng 9, khi thành phố đã kiểm soát được dịch, từng bước nới lỏng giãn cách, chúng tôi đã có thể đến văn phòng làm việc. Một cảm xúc bồi hồi khó tả khi được quay trở lại nơi thân thương, quen thuộc ấy, được nhìn thấy những người đồng nghiệp của mình mà không phải qua màn hình máy tính, và được quay trở lại trạng thái bình thường nhưng theo cách rất mới. Và chúng tôi sẽ lại tiếp tục cùng nhau chiến đấu, cùng nhau đi qua những mùa bận, để rồi khi nhìn lại, đại dịch Covid-19 cũng chỉ là một trong những thử thách mà chúng tôi đã cùng nhau vượt qua.


CHƯƠNG I

Covid & Những Điều Mới Ngày hôm ấy, ngày đầu tiên tôi trở lại Deloitte với một vị trí mới sau một quãng thời gian xa cách, trời mưa thật lớn - một tín hiệu tốt lành nhưng cũng dự báo nhiều khó khăn đang chờ đợi tôi ở phía trước. Ngày thứ nhất, ngày thứ hai rồi ngày thứ ba... rồi tuần làm việc đầu tiên của tôi ở Công ty mọi thứ vẫn bình thường như bao ngày trong kì thực tập với nhiệm vụ hỗ trợ mọi người. Nhưng rồi sang tuần làm việc thứ hai khi guồng quay công việc trở nên hối hả hơn và tôi bắt đầu bắt nhịp với cường độ mới trong công việc thì... dịch bệnh trở lại. Tất cả các công việc lúc này đều chuyển sang online từ training, làm job, họp team... Khá tự tin vì đã từng trải qua việc làm việc ở nhà trong các đợt dịch bệnh trước đây nhưng lần này đối với tôi thật lạ lẫm vì thời gian kéo dài và những khó khăn của vô vàn “điều mới”. Thời gian WFH lâu kỷ lục. Quãng thời gian khoảng 2 tháng làm việc ở nhà có vẻ không quá dài nhưng đối với tôi - một new staff thì ngồi ở nhà với chiếc máy tính và không được trao đổi trực tiếp cùng đồng nghiệp, anh chị thì thật khó khăn. Nhiều áp lực với bản thân cả về thể chất lẫn tinh thần. Cường độ công việc tăng cao hơn, căng thẳng hơn cộng thêm vì chưa quen làm việc ở nhà nhiều nên tôi chưa có một phương thức làm việc hợp lý dẫn đến một số vấn đề như đau cổ, vai, gáy và cả đau chân - Vì ngồi máy tính quá lâu. Cách thức làm việc mới mẻ: Trong bối cảnh dịch bệnh, để đảm bảo chất lượng công việc, cách làm việc của Công ty cũng có những thay đổi và phần nào lạ lẫm với người mới như tôi. Trước những thử thách mới tôi đã phải có những thay đổi mới. Tôi chăm chỉ tập thể dục hơn; tôi chủ động hơn để kết nối với mọi người trao đổi công việc, tháo gỡ khó khăn, tôi dành thời gian học thêm nhiều hơn. Covid đã tạo cơ hội cho tôi phải “thích nghi mới” - thích nghi có lẽ là điều quan trọng trong mọi hoàn cảnh, thời gian mà bất cứ ai cũng nên tập trung và cải thiện.

COVID - 19 “Thích nghi - Kiến tạo - Phát triển”.

Phạm Hồng Trường - Tax Consultant 1

43


CHƯƠNG I

Xin Chào, Bạn Có Thư Mới Nè Dear

“Em chào mọi người ạ. Em là Phúc, nhân viên mới của Deloitte từ tháng 8/2021. Em rất vui khi được trở thành một phần của Deloitte family và em mong là sẽ sớm được làm quen và gặp trực tiếp mọi người ở văn phòng ạ. ”

Trên đây là phần giới thiệu mà mình đã lặp lại con beat khoảng n lần trong vòng 2 tháng mới vào làm tại Deloitte. Lí do là bởi khoảng thời gian đó trùng với thời gian Hà Nội đang phải thực hiện giãn cách xã hội để phòng chống dịch bệnh COVID - 19. Vâng, chính xác là loại dịch bệnh làm mưa làm gió trên khắp các ngõ xóm địa cầu mà bạn đã được học trong môn lịch sử đó. (Mình đoán vậy vì Cô Vy là nàng thơ của nhiều ca khúc thịnh hành bấy giờ nên rồi kiểu gì thì cũng sẽ được đưa vào sách giáo khoa sau này thôi).

Đợt đó mình chỉ được đến Công ty đúng buổi sáng ngày làm việc đầu tiên để nhận máy tính và đồ dùng nhân viên. Sau đó là chuỗi ngày làm việc với người đồng nghiệp thân thiết là chiếc laptop HP với quả màn hình cảm ứng mà mất 2 tuần mình mới khám phá ra.

Không biết đằng ấy nghĩ thế nào, chứ mình thì tự thấy việc đi làm mà không được gặp đồng nghiệp lần nào khiến mình trở nên đặc biệt hơn chăng... Vì đó là một trải nghiệm vô cùng lợi hại. Lợi vì không tốn công đi đi lại lại chốn đường xá đông đúc, hại vì quen thân với mọi người khó hơn so với gặp nhau trực tiếp, vân vân và mây mây,...

44


CHƯƠNG I

Để mình chi tiết hơn nhé :

Deloitte mùa này Xin trân trọng giới thiệu, những “đồng nghiệp thân thiết” đầu tiên đã cũng mình đồng cam cộng khổ suốt thời gian giãn cách này:

Giữ vững tinh thần “we are all in this together” của Deloitte, mình và các anh chị em luôn bên nhau 8h/8h một ngày không rời. Nhiều hôm bịn rịn quá thì chúng mình sẽ lưu luyến hơn thế.

Thực ra đây mới là những người đồng nghiệp xịn của mình. Mình vẫn rất nhớ buổi chào mừng nhân viên mới hôm đó với team TP. Mọi người tổ chức meeting qua zoom để welcome mình. Anh chị thì bảo mình bị thiệt vì không được gặp mọi người trực tiếp, nhưng mình tự thấy trong cái rủi có cái may. Vì khá chắc kèo là trước đó chưa có nhân viên nào được team welcome theo kiểu online thế này, nên mình tự huyễn hoặc đấy là sự độc đáo riêng mình được hưởng.

Thực ra đây mới là những người đồng nghiệp xịn của mình.

45


CHƯƠNG I

Hôm đó mình giới thiệu bản thân với anh chị và anh chị cũng giới thiệu lại từng người một với mình. Và mình đã tốc ký lại tên và thông tin của mọi người ngay. Nếu là gặp trực tiếp thì chưa chắc mình biết và nhớ nhanh như vậy được, sẽ phải đi hỏi lại tên anh chị mỗi khi bắt chuyện mất thôi.

Deloitte tại gia Mặc dù work from home nhưng các hoạt động của Deloitte vẫn diễn ra rất sôi nổi trên nền tảng trực tuyến. Ngay từ ngày đầu làm việc mình đã được anh chị rủ rê tham gia Challenge thể dục trong mùa dịch, rồi hàng tuần đều có các buổi talkshow hay cafe sách... để mọi người chia sẻ về vô vàn chủ đề khác nhau. ➢ D-WAKE UP Challenge - Yoga (Chào ngày mới, ới bạn liền) ➢ Morning workout T2-4-6 ➢ AUGUST - BIG difference small change Month

Deloitte còn tích cực chung sức cùng cả nước chống dịch trong thời gian này. Vaccine tình thân, Thảo thơm cơm nhà... đều là những chương trình vô cùng ý nghĩa, thể hiện tinh thần sẻ chia của Deloitte với cộng đồng.

Bản chất hơn hình thức (substance over form) - gọi là giãn cách nhưng thực sự thì mọi người vẫn gần kề nhau qua chiếc tai nghe, vẫn cập nhật được tình hình của nhau qua chiếc camera trần trụi khắc hoạ hình ảnh không son phấn bóng bẩy của mọi người khi ở nhà. Tựu chung là đáng nhớ.

46


CHƯƠNG I

Thời gian của mình ở Deloitte chưa đủ lâu nên cũng khó có thể so sánh sự khác biệt trong mùa dịch và mùa không dịch. Nhưng mình vẫn muốn lưu trữ lại dăm ba trải nghiệm của một đứa nhân viên mới trong thời gian vô cùng đặc biệt này. Mong rằng thời gian tới mình sẽ được trải nghiệm nhiều hơn, và có nhiều kỷ niệm đẹp – độc – Deloitte hơn. Còn giờ thì tiếp tục ngóng trông ngày hết dịch để được gặp và làm quen tất cả mọi người ở văn phòng thôi ~~~ Giữ sức khỏe nha. Thank you & Best regards,

Nguyen Thi Hong Phuc Tax Consultant | Tax & Legal Deloitte Vietnam Tax 15th Floor, Vinaconex Tower, 34 Lang Ha Street, Lang Ha Ward, Dong Da District, Hanoi, Vietnam D: +84 24 710 50102 phucthng@deloitte.com | www.deloitte.com/vn

Please consider the environment before printing.

47


CHƯƠNG I

Một Ngày Làm Deloitte-er Mãi Mãi Làm Deloitte-er Vậy là chỉ còn 03 tháng nữa thôi năm 2021 sẽ chính thức khép lại. Đây là một năm đầy biến động với toàn thể thế giới nói chung và Việt Nam nói riêng khi đại dịch Covid hoành hành. Đây là năm Covid thứ 2 của thế giới nhưng thực sự mà nói, đối với tôi và có thể là rất nhiều công dân Việt Nam thì năm 2021 mới là năm Việt Nam phải “gồng mình” mạnh mẽ chống dịch hơn bao giờ hết. Hàng loạt tỉnh thành phải giãn cách xã hội, đóng cửa trường học, doanh nghiệp tạm ngừng hoạt động, còn người dân được yêu cầu nghiêm túc ở trong nhà, thực hiện nguyên tắc 5K và hạn chế tối đa ra ngoài. Mỗi ngày trên báo đài tivi và các trang mạng xã hội đều ngập tràn tin tức tiêu cực về tình hình dịch bệnh: số ca nhiễm tăng lên chóng mặt, tỷ lệ số người không qua khỏi cũng tăng theo, hàng loạt trẻ em trở thành mồ côi không nơi nương tựa, tài chính rủi ro khủng hoảng, lạm phát làm chao đảo cuộc sống của rất nhiều người….

48


CHƯƠNG I

Vì lo lắng cho tình hình sức khỏe của nhân viên cũng như để thực hiện nghiêm theo chỉ thị của Chính phủ, Ban lãnh đạo Deloitte đã tạo điều kiện cho nhân viên của Công ty được làm việc tại nhà, đồng thời liên tục cập nhật những công cụ để giúp nhân viên làm việc có hiệu quả hơn, sớm thích nghi với cuộc sống bình thường mới. Mới ngày nào việc làm online, liên lạc với khách hàng chưa từng gặp mặt để yêu cầu tài liệu, trao đổi vấn đề còn làm tôi thấy rất khó khăn vì tiến độ công việc bị kéo dài. Giờ đây, tôi và các bạn đồng nghiệp đã quá quen thuộc với những cuộc họp và training qua Zoom, working paper được làm online trên MS Teams. Tất cả chúng ta dường như đã quen với guồng quay công việc bận rộn hối hả này để đảm bảo công việc không bị gián đoạn và vẫn có thể phát triển hơn giữa đại dịch Covid mà có thể ảnh hưởng của nó tới thế giới kéo dài đến 5-10 năm nữa.

Cùng với những khó khăn nảy sinh trong thời gian giãn cách, đại dịch Covid cũng khiến rất nhiều người thay đổi suy nghĩ về bản thân, về các mối quan hệ. Quả thực nếu có nói Covid làm người ta trưởng thành hơn, sâu sắc hơn cũng không quá. Những người vốn bận rộn nay đã có thêm thời gian ở bên người thân, gia đình để cùng nhau làm những việc mà trước đây cuộc sống hối hả đã làm họ quên đi hoặc làm cho xong chuyện. Đại dịch Covid cũng khiến nhiều người nhận thức sâu sắc thứ quan trọng nhất vẫn là sức khỏe của bản thân, của gia đình và cộng đồng. Khủng hoảng tài chính, gián đoạn học hành, công việc… là những thứ có thể dần dần khắc phục nhưng nếu mất đi con người, chúng ta sẽ chẳng còn lại gì. Và cũng chính “nhờ” đại dịch Covid, tất cả chúng ta mới có thể thấy rõ chúng ta đã đoàn kết và mạnh mẽ như thế nào. Bản thân tôi luôn tin

rằng “sau cơn mưa trời nhất định sẽ sáng”. Là một thành viên của mái nhà Deloitte, tôi thực sự rất trân trọng và xúc động trước sự quan tâm của ban lãnh đạo Deloitte trong suốt thời gian qua, từ những hộp cá kho rất đỗi giản dị tới món quà đầy ý nghĩa cho ba mẹ nhân ngày Lễ trăng rằm và cả những nỗ lực tuyệt vời của các “Boss” để nhân viên có được những mũi tiêm vacxin sớm nhất có thể…. Mặc dù biết rằng đại dịch Covid đã và đang ảnh hưởng đến nền kinh tế và các doanh nghiệp nhưng Công ty chưa một lần trả lương trễ. Những việc làm và sự quan tâm đó đã tiếp thêm động lực và niềm tin rằng cùng nhau, chúng ta sẽ sớm vượt qua đại dịch và trở lại mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Một lần nữa, (khúc này em xin được xưng là em), em xin chân thành cảm ơn tất cả các anh chị trong management team & above đã luôn quan tâm và tạo điều kiện cho tất cả nhân viên được làm việc, cống hiến và cân bằng cuộc sống trong thời gian qua. Cảm ơn các bạn đồng nghiệp đã hỗ trợ hết mình để cùng nhau hoàn thành tốt công việc. Cũng chỉ ba tháng nữa thôi là mùa bận mới lại đến rồi. Cuối cùng, em xin chúc tất cả mọi người có thật nhiều sức khỏe, thật nhiều nặng lượng để chúng ta cùng viết tiếp những thành công của Deloitte. Một ngày làm Deloitte-er, mãi mãi làm Deloitte-er. Chào thân ái và quyết thắng!

Nguyễn Thị Hương Giang – Tax Senior 1

49


CHƯƠNG I

Kết Nối Trong Mùa Dịch Nguyễn Thị Mai Anh - Tax Senior 2 Giai đoạn “Work from home” lần này kéo dài gần trọn 2 tháng, có thể coi như một kỷ lục mới cả về thời gian cũng như mức độ cách ly. Đã trải qua một lần WFH vào năm trước nên mình và team không còn bị động trong quản lý công việc cá nhân cũng như làm việc nhóm. Tuy những khó khăn khi làm việc online vẫn còn đó nhưng team mình đã học được cách tận dụng các tính năng cộng tác và đồng bộ của các ứng dụng quen thuộc như Team, Excel, Power Point… để làm việc nhóm một cách hiệu quả hơn. Mình thấy các tính năng này rất hữu ích và không chỉ trong giai đoạn WFH mà team có thể áp dụng ngay cả khi đã quay trở lại làm việc tại văn phòng, đặc biệt đối với các project phức tạp hay urgent thay cho mô hình send for review - get feedback - rework qua chuỗi mail truyền thống. Ngoài công việc, một khó khăn khác mà mình và rất nhiều bạn gặp phải chính là việc mất kết nối và quá tải cảm xúc trong mùa dịch. Việc không được gặp mặt trực tiếp gia đình, bạn bè, liên tục nhận được các tin tức tiêu cực về dịch bệnh hay việc chờ đợi theo từng tuần việc nới lỏng chỉ thị giãn cách nhiều khi cũng khiến mình dễ xuống tinh thần.

50

Tuy vậy chúng mình đã cùng nhau vượt qua được bằng việc kết nối online với nhau nhiều hơn thông qua những tin nhắn quan tâm, hỏi han hay những lần training online không chỉ để cập nhật kiến thức mà còn là cơ hội để team sharing và update tình hình của các member.

Những món quà quan tâm từ Công ty được gửi đến tận tay các bố mẹ ở xa cũng khiến mình và các bạn cảm thấy vô cùng ấm áp. Mình tin rằng giai đoạn WFH lần này cho dù nhiều khó khăn nhưng đồng thời cũng dạy mình nhiều bài học thiết thực cả về công việc lẫn cách kết nối với người thân và bạn bè.


CHƯƠNG I

Deloitte - We Are As One Nguyễn Thị Mai Hương - Tax Consultant 1 Trong hai năm gần đây đại dịch toàn cầu Covid - 19 đã khiến cho tất cả người dân và mọi hoạt động của thành phố Hà Nội thân yêu bỗng dưng im bặt trên các con đường và trên khắp cả phố phường. Những hình ảnh nhộn nhịp quen thuộc cũng như đời sống làm việc sinh hoạt của mọi người dân thành phố gặp không ít xáo trộn. Deloitte của chúng ta cũng không nằm ngoài guồng quay đó, thay vì gặp nhau ở văn phòng hay đi field - work ở khách hàng, chúng ta đã quen dần với các cuộc họp qua Zoom, Skype hay Microsoft Office Teams. Mỗi Deloitter đã tự học cách để thích ứng với sự thay đổi trong cách làm việc mới này, cùng nhau chung sức để đảm bảo công việc luôn được diễn ra thuận lợi và hiệu quả nhất. Đồng thời các chương trình đào tạo kiến thức, chuyên môn và sharing về phương pháp làm việc của các anh chị Manager, Director vẫn được tổ chức xen kẽ giữa các buổi làm việc. Điều đó cũng cho thấy các anh chị cấp trên luôn quan tâm và tìm cách sẻ chia tới các thành viên để giúp cho mọi người có thể làm quen với điều kiện bình thường mới này.

Không chỉ tạo điều kiện hỗ trợ trong công việc, đúng như phương châm của đại gia đình Deloitte “We care about you”. Hàng loạt những chương trình ý nghĩa như Vaccine tình thân, mùa trăng gắn kết,… lần lượt diễn ra. Kèm theo đó là nhiều món quà có giá trị tình thần to lớn được gửi tới tận tay từng nhân viên cũng như những người thân yêu để kịp thời động viên và tiếp thêm sức mạnh cho chúng tôi vượt qua những ngày tháng khó khăn của mùa dịch. Trong đó, kỉ niệm ấn tượng nhất với tôi là trong chương trình mùa trăng gắn kết, khi tôi được nghe nhiều tâm sự cảm động, chân thật về sự hỗ trợ hết mình của Công ty để giúp đỡ những thành viên của Deloitte và người thân không may bị dương tính với Covid - 19 trong giây phút nguy nan chiến đấu với dịch bệnh. Còn rất nhiều kỉ niệm đẹp, đầy thương yêu khác trong quá trình gắn bó với gia đình Deloitte mà trong giới hạn câu chữ tôi chưa thể kể hết. Dù gặp khách hàng khó tính, công việc nhiều khó khăn, hay đại dịch nguy hiểm, thì hãy nhớ rằng những thành viên trong đại gia đình Deloitte vẫn luôn bên cạnh và sẵn sàng hỗ trợ lẫn nhau nhé. Vì chúng ta là :“ DELOITTE - WE ARE AS ONE”. Thân thương,

51


CHƯƠNG I

Tự Hào Khi Là Một Deloitter còn là đơn vị tiên phong trong các chương trình thiện nguyện, chung tay giúp đỡ đồng bào bị ảnh hưởng sớm vượt qua đại dịch Covid-19.

Việt Nam đang trải qua làn sóng dịch lần thứ tư bắt đầu từ ngày 27/04/2021, được đánh giá là khốc liệt hơn gấp nhiều lần so với ba đợt dịch trước. Nếu như trước đây, số ca nhiễm Covid-19 ở Việt Nam được tính theo đơn vị là người, thì với làn sóng dịch lần này, chúng ta đã sử dụng đơn vị tính số người mắc SARS-CoV-2 là nghìn người. Đại dịch Covid-19 đã đang và sẽ tiếp tục ảnh hưởng tiêu cực đến mọi mặt của đời sống xã hội. Mặc dù tình hình dịch bệnh ở Việt Nam đang có xu hướng được kiểm soát tốt nhưng suy thoái kinh tế dẫn đến mất việc làm đang trở thành vấn đề đáng lo ngại nhất và chắc chắn sẽ còn kéo dài. Trong khi rất nhiều bạn bè của tôi bị mất việc làm hay bị cắt giảm thu nhập do Covid-19, thì tôi cảm thấy mình thật may mắn vì đang được làm việc tại Deloitte Việt Nam. Deloitte Việt Nam không chỉ đảm bảo nguồn thu nhập, luôn có những sự động viên, quan tâm kịp thời, cần thiết tới tất cả nhân viên trong mùa dịch mà

52

Thời điểm Việt Nam bước vào làn sóng dịch thứ tư cũng là thời điểm Deloitters đồng loạt nhận được “Performance bonus letter” và “New Salary letter” (cụ thể là tăng lương). Chúng tôi đã vô cùng bất ngờ, xúc động và cảm thấy hạnh phúc, biết ơn sâu sắc đối với gia đình Deloitte nói chung, Ban lãnh đạo và các đồng nghiệp nói riêng. Bên cạnh đó, Deloitte Việt Nam cũng có những sự hỗ trợ cả về mặt tinh thần và vật chất cho chúng tôi trong khoảng thời gian Hà Nội áp dụng giãn cách xã hội như tạo điều kiện tối đa cho nhân viên được làm việc từ xa tránh bị lây nhiễm dịch bệnh; tổ chức các lớp học Yoga, dance; luôn quan tâm, hỏi han và sẵn sàng giúp đỡ nếu nhân viên gặp khó khăn trong cuộc sống và công việc. Đặc biệt, Deloitte Việt Nam còn gửi cả những món quà “rau xanh, quả sạch, đồ ăn ngon” tới tận từng nhân viên trong những ngày giãn cách.


CHƯƠNG I

Khi Chính phủ kêu gọi sự chung tay, giúp đỡ của các cá nhân, tổ chức trên cả nước nhằm đẩy lùi dịch bệnh, sớm đưa Việt Nam về trạng thái “bình thường mới”, Deloitte Việt Nam đã là một trong những đơn vị tiên phong trong việc đóng góp quỹ vaccine; trao tặng bộ kit test nhanh Covid, khẩu trang y tế; hỗ trợ các bữa ăn thông qua các siêu thị 0 đồng tới cộng đồng…. Chính những điều trên đã góp phần giúp cho Deloitte Việt Nam nhiều năm liền trở thành “Nơi làm việc tốt nhất tại Châu Á”, điều này không chỉ được ghi nhận bởi Deloitter mà còn được ghi nhận bởi các đối tác, khách hàng và nhiều cá nhân, đơn vị khác.

Tự hào là một Deloitter, tôi luôn biết ơn tới gia đình Deloitte Việt Nam và sẽ cố gắng hết mình để Deloitte Việt Nam ngày càng phát triển, không chỉ mang lại những dịch vụ, tư vấn tốt nhất, giá trị nhất cho khách hàng mà còn lan tỏa những sự tận tâm, sự tử tế tới cộng đồng. Tôi tin chắc chắn rằng Deloitte Việt Nam sẽ còn phát triển nhanh và mạnh hơn nữa trong thời gian sắp tới, và luôn là một nơi làm việc tốt nhất cho những ai theo đuổi ngành kiểm toán, tài chính, tư vấn thuế chuyên nghiệp. Cảm ơn Deloitte Việt Nam!

Nguyễn Thị Oanh - Tax Senior 2

53


CHƯƠNG I

SỰ TỬ TẾ Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về việc mình sẽ chia sẻ điều gì khi nhận được lời mời kêu gọi tham gia chương trình kể về những câu chuyện, cảm xúc của mình giai đoạn đặc biệt này. Với tôi bây giờ, mỗi ngày còn thở đã là hạnh phúc.

Hạnh phúc lúc này không phải là nụ cười tươi rói khi được gặp gỡ người thân bạn bè, mà là sự trầm tĩnh, tỉnh táo để đương đầu với những thử thách. Biết ơn vì mình được làm công việc yêu thích và hoàn thiện bản thân để làm thêm được việc tốt cho tổ chức và cộng đồng. Không ai có thể phủ nhận rằng đại dịch Covid đã gây ra quá nhiều mất mát, cướp đi niềm hạnh phúc bình dị đơn sơ của bao nhiêu gia đình và đẩy bao nhiêu cuộc đời vào sự khốn khổ tột cùng. Cuộc sống vốn đã ngắn ngủi, Covid đến, và cuộc sống này càng trở nên mong manh… Tôi đã luôn cầu nguyện cho dịch bệnh sớm qua đi, mọi thứ sẽ trở về với quỹ đạo vốn có của nó, và tôi cảm thấy vui khi mọi người bắt đầu nói về câu chuyện “bình thường mới”. Với tôi khi đó mới hay cũ không còn quan trọng, chỉ cần “bình thường” là đã hạnh phúc lắm rồi. Thế nhưng làn sóng Covid thứ nhất vừa qua thì làn sóng thứ hai lại đến, kế tiếp là làn sóng thứ ba, rồi thứ tư và chưa biết chính xác bao giờ sẽ kết thúc. Tôi nhận ra rằng không thể mong chờ cuộc sống trở lại như xưa, vì như thế chúng ta sẽ chỉ học được bài học cũ.

54


CHƯƠNG I

Chính trong đại dịch này, lòng tốt, tình người và sự tự tế lại tỏa sáng hơn bất cứ lúc nào. Trong xã hội hiện đại, mọi thứ được xây dựng và quyết định phần lớn dựa trên lợi ích kinh tế. Covid đến như một phép thử để khơi dậy những điều tốt đẹp nhất trong bản thân mỗi con người, giúp ta ý thức được ý nghĩa tồn tại, nhìn nhận hệ giá trị của bản thân, khao khát được giúp đỡ những người kém may mắn hơn mình trở nên mạnh mẽ. Đó chính thời khắc bạn sống tử tế hơn bao giờ hết, và bạn cũng sẽ nhận lại được sự tử tế hơn bao giờ hết. Những cuộc đời thật đẹp… Deloitte Việt Nam, tổ chức mà tôi đang làm việc, chính là một đơn vị tiên phong trong các chương trình thiện nguyện: trao tặng bộ kit test nhanh Covid, khẩu trang y tế, chung tay ủng hộ quỹ vaccine, hỗ trợ các bếp ăn, v.v. Không dừng lại ở đó, tôi cảm nhận được sự quan tâm chu đáo đối với nhân viên thông qua hàng loạt các chương trình thú vị, những món quà nhỏ chứa chan nghĩa tình…

một tổ chức tử tế, tôi nghĩ rằng tôi và bạn cần có trách nhiệm thể hiện sự tử tế với tổ chức. Sự tự tế đối với tổ chức sẽ được thể hiện qua sự biết ơn, sự tận tâm với công việc, với khách hàng để hoàn thành những công việc được giao một cách chỉn chu nhất và hiệu quả nhất để tổ chức chúng ta trở nên mạnh mẽ và phát triển hơn nữa từ chính trong khó khăn. Là một người Việt Nam, hãy làm những gì có thể trong khả năng của mình để đóng góp cho xã hội thông qua các chương trình thiện nguyện hoặc ủng hộ vào các quỹ hảo tâm. Hãy dừng thói quen nghi ngờ, cảnh giác với việc tốt của người khác nhưng lại tiết kiệm hoặc có điều kiện mới làm việc tốt của mình. Việc tốt là để làm, không phải để tính toán.

Với tôi đó chính là sự tử tế.

“Lòng tốt dễ lây” vì nếu bạn tử tế với những người xung quanh, lòng tốt của bạn sẽ được mọi người tiếp nhận và tiếp tục lan tỏa theo cách riêng của họ, “lòng tốt dễ lây” nhưng không cần xét nghiệm và lây lan như vi rút và đó là sự lây lan tích cực và tuyệt vời.

Là một nhân viên của Deloitte Việt Nam -

Với rất nhiều thương yêu...

Nguyễn Trung Ngân Tax Senior Manager

55


CHƯƠNG I

Ranh Giới - “Đưa Tay Lên Ngực, Thấy Mình Còn Thở, Đó Là May Mắn” Phan Thị Thúy An - Tax Manager

Ngày 8/9, khi cả nước đang căng thẳng với số ca nhiễm mới Covid 19 đang leo thang, khi tôi đã có vẻ dần mất kiên nhẫn với cuộc sống chỉ quanh quẩn trong 4 bức tường thì chương trình chương trình VTV đặc biệt “Ranh giới” phát sóng tối hôm ấy đã làm tôi phải khựng lại, suy nghĩ khác đi… Khung cảnh là khu K1 Bệnh viện Hùng Vương với màu trắng toát của giường bệnh và những bộ đồ bảo hộ của các y bác sĩ Khoa Sản nhi. Ở đó có những bệnh nhân nhiễm COVID-19 ở tầng thứ 5, tức là tầng nguy kịch nhất. Ở đó có những bệnh nhân đặc biệt, là những sản phụ nhiễm COVID-19 chuẩn bị sinh con. Ở đó có những hộ lý, bác sĩ gần như không có một giây phút nào ngưng nghỉ. “Ranh giới” trong bộ phim là ranh giới giữa sự sống và cái chết, ranh giới ấy mong manh bởi có lẽ, nó chỉ cách nhau một hơi thở. Thời lượng 45 phút phim không lời bình khiến cho không ít người xem phải rơi lệ. VTV kết thúc phóng sự bằng câu nói của nhà văn Nguyễn Khải: “Sự sống nảy sinh từ trong cái chết, hạnh phúc hiện hình trong những hi sinh, gian khổ. Ở đời không có bước đường cùng, chỉ có những ranh giới, điều quan trọng là có đủ sức mạnh để vượt qua ranh giới ấy”. Xem xong phim, tôi suy nghĩ nhiều về hai từ “ranh giới”. Nó là sợi dây vô hình rất nhỏ, ngăn cách giữa hai trạng thái hoàn toàn đối lập. Covid-19 là hiện thực phũ phàng, khắc khoải về ranh giới mong manh sống - chết, để từ đó mọi người có một thái độ nghiêm túc hơn với cuộc chiến chung của toàn xã hội. Xem “Ranh giới”, tôi cũng thấy rất nhiều người đồng cảm “đưa tay lên ngực, thấy mình còn thở, đó là may mắn”.

56


CHƯƠNG I

Xem Ranh giới để càng nhận ra rằng, chúng ta đang thực sự sống trong thời “chiến tranh”, một cuộc chiến không tiếng súng nhưng khốc liệt. Chúng ta phải biết ơn những y bác sĩ, tình nguyện viên, những người lính công an, bộ đội,... họ đang trực tiếp, hoặc gián tiếp đánh đuổi kẻ thù để mang lại cho chúng ta cuộc sống bình yên, và bảo toàn cả sinh mạng của chúng ta nữa. Giá trị của niềm tin ngày càng quan trọng trong bối cảnh Covid 19. Chúng ta được phép lo lắng về sức khỏe về cuộc sống nhưng không bao giờ được phép mất hi vong, bởi đó là động lực và giá trị tinh thần để chúng ta vượt qua tất cả những thách thức khó khăn phía trước. Hãy lan tỏa và trao đi tình yêu thương khi bạn còn có thể…Có những em bé đã mồ côi bởi đại dịch Covid 19, có những cụ già neo đơn thiếu thốn bữa ăn từng ngày…Khi chúng ta ngồi đây vẫn còn thở, còn những bữa cơm, hãy trao yêu thương tới những mảnh đời bất hạnh hơn chúng ta. Hạnh phúc là biết cho đi… Một ngày mùa thu tháng 9…

57


CHƯƠNG I

Hà Nội, Một Chiều Mưa Tạ Ngọc Đức - Tax Consultant 1 Hà Nội, một buổi chiều tháng 9, một ngày mưa và đượm buồn trong tôi. Khi tiết trời sang thu và man mác gió thoang thoảng mùi hoa sữa ở nơi đây thì cũng chính là tròn 1 tuần ngày tôi tiễn ông ngoại của mình đi đến cõi vĩnh hằng. Cảm xúc lúc bấy giờ thật khó diễn tả khi dịch bệnh bùng phát và Nhà nước vẫn phải duy trì biện pháp giãn cách xã hội theo Chỉ thị 16, ông tôi hấp hối và chỉ còn vài nhịp thở cùng con cháu. Dịch bệnh và giãn cách là điều không ai trong chúng ta mong muốn, từ công việc, bạn bè, sức khỏe, tâm lí... mọi thứ đều bị ảnh hưởng. Chắc hẳn ai cũng có đôi lần than vãn là sao không cho đi ra ngoài đi, cho hoạt động như bình thường đi, chứ ở mãi ở nhà như này chán lắm rồi, không chịu được nữa rồi. Tuy nhiên tất cả điều đó đối với tôi đều dễ dàng hơn việc ngồi ở nhà khi ông ngoại ở bệnh viện hấp hối mà không được thấy ông, không được có nhiều thời gian chuyện trò với ông trong mấy tháng mà ông vẫn còn có thể nói chuyện được... Cả gia đình lúc bấy giờ ai nấy đều rất lo lắng và sốt ruột vì không thể vào bệnh viện với ông trong giờ phút lâm chung. Ôi cảm giác ấy, khi có những sự kiện như thế này xảy ra thì chúng ta lại càng thấy trân quý những phút giây bên cạnh người thân, gia đình của mình. Ai qua được vòng đời sinh tử

Mà khi biết tin, vẫn rớt u sầu Định mệnh thế gian ai biết trước đâu Xin cầu cho hồn ngoại bình an nơi ấy Tôi vẫn luôn tin rằng người đã khuất chỉ là đã đến một nơi mà bạn không nhìn thấy họ nhưng họ vẫn có thể nhìn thấy bạn. Và họ không hy vọng bạn vì họ mà buồn phiền, khóc lóc. Hãy biết ngẩng đầu và tiến bước về phía trước vì họ luôn đồng hành với chúng ta ở trong chính trái tim mình.

58


CHƯƠNG I

Bốn giờ ba mươi chiều thứ năm, ngồi một mình trong phòng, tôi vẫn đang bận bù đầu với con job đáng lẽ đã phải làm xong từ hai ngày trước. Số liệu vẫn lộn xộn và ngổn ngang trước mắt mà không chịu tự giải quyết những vấn đề của nó. Trên màn hình, biểu tượng Skype đã nhấp nháy được hơn một tiếng đồng hồ. Dù chưa kiểm tra tin nhắn đến nhưng tôi cũng đoán được rằng một anh senior giận dữ đang thúc giục tôi gửi file làm việc cuối cùng để hoàn thiện nốt báo cáo. “Có mỗi mấy cái số mà làm mãi không xong à”, giọng nói của anh như tua đi tua lại trong đầu mà tôi không thể lờ đi. Một cảm giác khó chịu chạy đi chạy lại trong cơ thể làm tôi không thể tập trung được vào công việc, cứ ngồi vào bàn làm việc là nó lại đẩy tâm trí tôi ra xa. “Lẽ ra giờ này mình đã làm xong để chuyển sang việc khác rồi”, tôi tự nhủ rồi cảm thấy thất vọng với bản thân. Lúc này tôi chỉ muốn ngả lưng xuống giường một lát để lấy lại chút ít năng lượng và tiếp tục hoàn thiện nốt công việc, nhưng tôi e rằng tôi sẽ đánh luôn một giấc đến tối mất. Tôi quyết định đứng dậy đi lấy cho mình cốc nước, đồng thời thực hiện các động tác vươn vai để trút bỏ sức nặng đang mang trên mình.

Bên khung cửa sổ 59


CHƯƠNG I

Đứng bên cửa sổ uống nước, tôi phóng tầm mắt ra xa để cảm nhận sự yên bình của đường phố. Không biết thành phố đã giãn cách được bao nhiêu ngày, tôi cũng quen dần với không khí tĩnh lặng này. Thế rồi, ánh mắt tôi bắt được một cảnh tượng quen thuộc khiến tôi vô cùng thích thú. Phía vỉa hè bên kia đường, một nhóm người đang trò chuyện với nhau, có người phóng xe đến, chỉ dừng lại một chút rồi đi ngay, cũng có người nán lại một hồi lâu, nói chuyện rôm rả như không dứt ra được. Cứ ngỡ rằng dịch bệnh đã làm gián đoạn mọi hoạt động của cuộc sống, nhưng không, tôi đã phải dừng lại một lúc để theo dõi khung cảnh thú vị ấy. Nhà tôi ở chung cư, trước mặt là một con phố lớn. Thường ngày, xe cộ qua lại con phố này tấp nập từ sáng đến tối muộn, có hôm dù đêm đã khuya nhưng vẫn có nhiều lượt xe qua. Đến giờ tan tầm, từ trên cao nhìn xuống là một dòng người nối đuôi nhau nhau với chi chít những ánh đèn hậu màu đỏ, tạo nên một hình ảnh mà tôi cho là vô cùng hoành tráng. Những lúc như thế, tôi lại cảm thấy thật nhẹ nhõm vì mình đã thoát ra khỏi đám người kia và đang nghỉ ngơi một cách thoải mái trên nhà. Bận rộn nhất mỗi khi tắc đường chắc hẳn phải là các đồng chí cảnh sát giao thông, nhiệm vụ của họ là phải đứng giữa các làn đường, phân luồng và đảm bảo cho người dân được tham gia giao thông một cách an toàn. Đến khi dịch Covid bùng phát, người dân hạn chế ra đường nhiều, cứ ngỡ rằng công việc của các anh sẽ nhẹ nhàng hơn, không còn phải đối mặt với tắc đường, khói bụi, thì các anh vẫn phải thực hiện nhiệm vụ kiểm soát người đi đường, và lập chốt đối diện nhà tôi.

60

Như thường lệ, tổ công tác của các anh có từ 5-7 thành viên, phân chia nhau nhiệm vụ dừng các phương tiện đang di chuyển và kiểm tra giấy đi đường, giấy tờ xe của người tham gia giao thông. Khu vực vỉa hè các anh đứng được chăng dây bao quanh để quản lý các phương tiện được yêu cầu di chuyển lên. Các anh cảnh sát giao thông được trang bị đầy đủ khẩu trang, mặt nạ chống giọt bắn và thực hiện nhiệm vụ rất tập trung. Tôi chăm chú quan sát từng phương tiện được các anh dừng lại kiểm tra, phương tiện nào đầy đủ giấy tờ được nhanh chóng cho phép tiếp tục di chuyển, phương tiện nào không có đầy đủ giấy tờ theo quy định thì được hướng dẫn di chuyển lên vỉa hè để tiếp tục xử lý. Với những người này, hiện lên đôi mắt họ là sự lo lắng, sợ hãi khi không có giấy đi đường mà tham gia giao thông sẽ bị xử phạt từ 2-3 triệu đồng. Có trường hợp đôi vợ chồng trẻ, điều khiển xe máy không đội mũ bảo hiểm, sau khi thấy lực lượng chức năng thì quay đầu bỏ chạy. Tuy vậy, với năng lực của các đồng chí công an thì hai anh chị chạy đâu cho khỏi nắng, từ trong ngõ đằng sau đã có một đồng chí lao ra chặn đầu phương tiện lại, đôi vợ chồng trẻ đành ngậm ngùi dắt xe chịu hình phạt. Nhìn thấy cảnh tượng ấy, tôi nhớ lại bản thân mình vài năm trở về trước, hồi tôi còn là một anh sinh viên trẻ người non dạ, cũng đã có lần chót dại vi phạm giao thông.


CHƯƠNG I

Đó là một buổi sáng trong tuần, khi tôi đang vội vàng luồn lách giữa dòng xe cộ tấp nập trên đường Xã Đàn để đến trường, bỗng nhiên tôi bị dừng lại bởi một anh cảnh sát giao thông với lý do đi sai làn. Do không mang giấy tờ xe và cũng chưa có bằng lái, tôi được đưa đến bốt cảnh sát để xử lý. Ban đầu, anh cảnh sát rất cương quyết thông báo mức xử phạt đối với trường hợp của tôi là vài trăm ngàn đồng, đồng thời yêu cầu giữ xe lại 7 ngày. Tuy nhiên, sau khi tôi đã nhận toàn bộ lỗi lầm của mình và trình bày hoàn cảnh sắp muộn học, tôi được anh cảnh sát cho đi mà không phải nộp phạt, với điều kiện tôi phải để lại thông tin cá nhân để anh báo về trường. Dù tôi biết rằng các anh sẽ không thông báo với trường nhưng tôi vẫn đưa thông tin của thằng bạn tôi. Kể từ lần đấy, tôi đi đường cẩn thận hơn, chú ý quan sát các biển báo, vạch kẻ trên đường để không phải gặp rắc rối với các anh cảnh sát giao thông. Cho tới giờ, tôi vẫn chưa có bằng lái và chỉ bị các anh dừng xe thêm một lần.

gia đình để bảo vệ sức khỏe. Các y bác sĩ phải rời xa vợ, xa chồng, xa con, xa bố mẹ để tiến vào tâm dịch giúp đỡ những người bệnh, những người đi làm ăn xa do giãn cách mà không thể trở về nhà. Tôi cảm thấy thật may mắn khi trong hoàn cảnh khó khăn này tôi vẫn được làm việc và được ở bên cạnh những người thân yêu. Tôi nhận ra rằng thứ quý giá nhất trong cuộc sống chính là sức khỏe và gia đình. Tôi quyết định giành chút thời gian để trò chuyện với mẹ tôi ở ngoài phòng khách. Ngay sau đó, nhận ra rằng mình còn nhiều deadline đang cận kề, tôi lại ngồi vào bàn làm việc và hoàn thành thật nhanh những công việc đang dang dở. Những ngày giãn cách có thể là một trong những khoảng thời gian đáng nhớ và khó khăn nhất đối với mỗi người. Trong cơn bão ấy, tập thể Deloitte Tax Hà Nội vẫn đứng vững và cùng giúp đỡ nhau vượt qua. Điều đó chứng tỏ rằng, chúng ta luôn có thể thích ứng, sẵn sàng và hỗ trợ nhau trước mọi thử thách. Tôi tin rằng, qua những dòng suy nghĩ được lồng ghép khéo léo vào câu chuyện hư cấu trên, mỗi người trong số chúng ta đều rút ra được những bài học ý nghĩa cho riêng mình.

Trần Đại Hiệp - Tax Consultant 2

Nhìn các anh cảnh sát miệt mài làm việc giữa buổi chiều nắng gắt, đối mặt với hiểm nguy dịch bệnh khi phải tiếp xúc với người đi đường, tôi bỗng nhớ đến biết bao người cũng vì dịch bệnh mà phải xa

61


CHƯƠNG I

Ốc Đảo Của Người Hướng Nội Trần Tú Uyên - Tax Consultant 1

Từ đợt bùng phát đầu tiên của đại dịch COVID - 19 vào đầu năm 2020, cuộc sống bắt đầu rẽ theo một hướng hoàn toàn khác, những điều mà trước đây mình vốn coi nhẹ bỗng trở nên thật khó để chạm tới và được sống khỏe mạnh bỗng trở thành ưu tiên hàng đầu, trên cả tham vọng và tính vị kỷ. Trong thời kỳ hội nhập hóa, toàn cầu hóa, giao tiếp trực tiếp hoặc qua Internet diễn ra thường ngày, không ai có thể sống một mình, cô độc và quái gở mà chẳng bao giờ tiếp xúc với người khác. Kỹ năng giao tiếp trở nên vô cùng cần thiết. Trong khi giao tiếp là thế mạnh và nguồn năng lượng của người hướng ngoại thì nó lại là một thách thức mà người hướng nội luôn phải đối mặt và xoay sở để thích nghi và phát triển bản thân. Cuối ngày khi ánh chiều tà dần tắt, bỏ lại sau lưng những bộn bề của cuộc sống, tôi trở lại với căn phòng trọ nhỏ bé của mình, nhâm nhi một ly trà nóng, ngâm mình trong làn nước nóng sau đó cuộn tròn trong chiếc chăn bông ấm áp thưởng thức một cuốn sách hay. Nói vậy không có nghĩa là tôi không thích cuộc sống tập thể. Ngược lại, tôi trân trọng từng giây phút được sống, được cố gắng hết mình, vượt qua những khó khăn, trắc trở, bước trên con đường đầy chông gai để đi tới điểm đích cuối cùng. Tôi biết ơn những người đã bước vào cuộc đời tôi và vẽ nên những nét mực, dù là màu sáng hay màu tối cũng khiến cho bức tranh đời tôi trở nên tràn ngập sắc màu và thú vị hơn. Thế nhưng, sau một ngày hòa mình vào thế giới của người hướng ngoại, tôi muốn tìm một góc nhỏ để thoải mái làm những điều mình muốn, dù có kỳ quặc hay ngớ ngẩn như thế nào, mà không phải đắn đo suy nghĩ vì sợ bị phán xét hay phớt lờ. Tôi nghĩ ngoài những mặt tiêu cực mà ai cũng biết, COVID - 19 đã khiến cả thế giới bắt đầu thử lý giải và chiêm nghiệm cuộc sống của người hướng nội khi tất cả mọi người đều phải ở nguyên trong căn nhà của mình, hạn chế tiếp xúc với người khác và các cuộc đi chơi, hội họp trở thành điều không thể. Mặt khác, COVID - 19 cũng khiến cho một người hướng nội như tôi cảm nhận cuộc sống mà tôi đã luôn sống suốt 20 năm qua theo một hướng khác. Do lệnh giãn cách xã hội được thực thi khi tôi đang về thăm nhà nhân dịp nghỉ làm cuối tuần, tôi có cơ hội được ở nhà suốt ba tháng qua, đây có lẽ là quãng thời gian lâu nhất mà tôi ở bên bố mẹ kể từ khi bước chân vào cổng trường cấp ba. Tôi dành nhiều thời gian nói chuyện với bố mẹ, ngồi chung mâm cơm mà mẹ đã tỉ mỉ chuẩn bị cho ba bố con và tập thể dục với cả gia đình (tất nhiên là các bài tập trong nhà). Tự dưng tôi phát hiện nguyên do của cái cảm giác trống vắng và bí bách trong căn phòng trọ nhỏ mỗi khi đêm về. Hóa ra, tôi đã luôn thèm cảm giác có ai ở bên để giải bày tâm sự hay chỉ đơn giản là nói những câu đùa vô thưởng vô phạt, có ai cùng ăn chung một mâm cơm và trò chuyện thâu đêm trên chiếc giường rộng lớn, mềm mại. 62


CHƯƠNG I

Tôi đã luôn tự vật lộn trong cái gọi là cuộc sống tự lập suốt 8 năm qua. Tôi cảm thấy như thế chẳng có gì là không tốt cả, cuộc sống chỉ có riêng mình. Nhưng mấy tháng gần đây, tôi chợt phát hiện ra rằng phía sau mình luôn có bố mẹ ngóng chờ tôi về để chuẩn bị những bữa ăn ngon, lắng nghe tôi ca cẩm về những điều xảy ra trong ngày và dành thời gian bên tôi trong mái ấm của bốn người chúng tôi. Một điều quá đỗi thường nhật mà mình vô tình lãng quên hay coi nhẹ trong bộn bề cuộc sống. Sau khi Hà Nội nới lỏng lệnh giãn cách, Công ty bắt đầu đi làm lại sau nhiều tháng làm việc tại nhà. Tôi vui mừng khi được gặp những gương mặt thân quen, được làm việc trực tiếp với anh chị và các bạn ở Công ty. Giao tiếp trở nên dễ dàng và suôn sẻ hơn, thời gian cũng có vẻ trôi nhanh hơn. Thực ra, trong thời gian làm việc tại nhà, Công ty đã tổ chức nhiều buổi talkshow và training cho nhân viên mà theo cá nhân tôi thấy rất hiệu quả và được anh chị đầu tư nhiều thời gian và tâm sức. Nhờ có Internet, tôi cũng có thể nhắn tin hoặc gọi điện liên tục với anh chị để trao đổi về công việc. Có thể nói ngoài việc đến Công ty và gặp mặt trực tiếp ra thì cũng không có quá nhiều thay đổi. Nói thì là vậy, nhưng tôi vẫn có cảm giác rất khác khi làm việc tại nhà và ở Công ty. Có thể khi ở nhà có quá nhiều điều làm mình xao lãng hay vì quá thoải mái trong bộ đồ ngủ hoặc vì nhiều lý do khác mà tôi cảm thấy bầu không khí không giống như ở Công ty. Tuy Internet giúp cho việc giao tiếp trở nên không thể đơn giản hơn, tôi vẫn muốn được trao đổi trực tiếp với anh chị về các vấn đề phát sinh trong quá trình làm việc hơn là chỉ có thể nhìn hoặc nghe nhau qua màn hình máy tính. Tôi cũng muốn ở cùng team mình nhiều hơn, không chỉ trong thời gian làm việc, mà còn sau giờ tan làm khi mọi người rủ nhau đi ăn, đi chơi để thư giãn và kết nối với nhau. Nhìn chung, cuộc sống sau dịch chẳng bao giờ còn có thể giống như trước đối với bất kỳ ai, hơn nữa tôi thiết nghĩ tại sao lại phải giống cơ chứ? Mọi thứ đều thay đổi theo thời gian, dù là trở nên tốt đẹp hơn hay xấu đi, cuối cùng chúng ta đều đi đến trang cuối cùng của cuốn sách cuộc đời mình. Tôi tin rằng mọi thứ diễn ra đều có lý do của nó, để thúc đẩy câu chuyện đi tới cao trào hoặc thoái trào, để các chương tiếp nối nhau tạo nên một cuộc hành trình “thám hiểm” ly kỳ. Dù là người hướng nội hay hướng ngoại, cuộc sống của họ sẽ chẳng bao giờ trở lại như xưa, đây có thể là một điều tốt hoặc không, tùy thuộc vào tâm thái, sự sáng suốt, khả năng thích nghi và lòng dũng cảm để đương đầu với nghịch cảnh. Cùng nhau, mọi thứ đều nằm trong tầm với. Ốc đảo của tôi trở nên rộng lớn hơn...

63


CHƯƠNG I

Trân Trọng Từng Phút Giây Trong Hiện Tại Lướt vài trang web, facebook thì đâu đó xuất hiện những lời ta thán về dịch Covid tới làm bản thân họ thấy bí bách, khó chịu, chán ghét hay khổ sở. Nhưng với bản thân tôi, cũng đã từng WFH trước đấy theo chính sách của Công ty, nên khoảng thời gian giãn cách xã hội đợt 4 từ 1/7 này lại là quãng thời gian bình an và hạnh phúc nhất trong cuộc sống từ trước tới giờ.

Sau một số biến cố xảy ra trước đấy khiến tôi luôn đặt dấu hỏi chấm cho bản thân mình, nghi ngờ bản thân mình thì giờ đây, chính khoảng thời gian giãn cách này đã giúp tôi suy nghĩ, chiêm nghiệm để nhận ra rằng, khó khăn, thách thức hoá ra lại là những điều cần thiết trên con đường phát triển của bản thân, và trân trọng, biết ơn những bài học ấy. Và hơn hết, tôi còn có cơ hội được chứng kiến, nói chuyện, tham gia vào một số dự án cộng đồng của Công ty và xã hội để thấy được vô cùng nhiều những hoàn cảnh khó khăn hơn mình cả về vật chất lẫn tinh thần, trong số đó có người chọn nỗ lực vươn lên, nhưng cũng có người lại chọn từ bỏ và sống trong những đau khổ, khó khăn ấy.

64

Có lẽ Công ty và Ban lãnh đạo cũng hiểu được sự khó khăn của nhân viên trong mùa giãn cách, do vậy mà vô cùng nhiều chương trình phúc lợi được dành cho mọi người như Yoga- thể dục buổi sáng, Café sách, Talk-show thứ 6, tiêm vacxin cho nhân viên, gửi tặng hoa quả, đồ ăn cho nhân viên hay Vaccine tình thân cho gia đình của nhân viên nhân dịp trung thu… Chính sự quan tâm và tinh thần LOVE- CARE- SHARE của Deloitte càng tiếp thêm cho tôi sức mạnh để lan tỏa đi những yêu thương tới cho mọi người đang còn khó khăn. Và rồi khi nhận lại những tin nhắn biết ơn, những chia sẻ về sự tích cực trong suy nghĩ của bạn bè, những niềm vui khi sức khỏe về thể chất và tinh thần của mọi người được cải thiện khiến tôi càng thấm thía rõ hơn câu nói:


CHƯƠNG I

Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình - Trao đi yêu thương nhận lại yêu thương Vậy nên, với giai đoạn khó khăn này, mỗi sáng khi mở mắt dậy, được lắng nghe và cảm nhận được cuộc sống, được thấy cơ thể vẫn khỏe mạnh, để lại được sống, được làm công việc mình yêu thích, được lan tỏa yêu thương và nhận lại yêu thương chính là món quà lớn nhất của hiện tại. Mỗi sáng mình thức dậy, là mình thấy vui Nhận diện đôi mắt này, là mình thấy vui Nhận diện cơ thể này, là mình thấy vui Bởi vì mình đã chọn, nhìn đời bằng đôi mắt thương. Cuộc sống vui-buồn, tốt-xấu, tích cực-tiêu cực hay không là do cách mỗi người nhìn nhận. Vậy nên chúng ta hãy trân trọng những giây phút hiện tại, ngay cả khi đó là những thời khắc khó khăn nhất. Hà Nội, 23 tháng 9 năm 2021 Trịnh Thị Tuyết Thanh - Tax Manager

65


CHƯƠNG I

Work From Home During Covid-19 " Keep going, you will find your way eventually " khiến tôi nhớ đến những tháng ngày đi học, tự o bay nhảy khắp nơi mà không phải suy nghĩ gì nhiều. Nhớ lại quãng thời gian ấy, tôi tự hỏi liệu 5-10 năm nữa, mình đang ở đâu, làm gì, trở thành con người như thế nào ? Tôi dám chắc là nhiều bạn trẻ cũng sẽ có những câu hỏi tương tự ở thời điểm này khi mà chúng tôi đang ở trong một thế giới đa cực VUCA. Năm nay đã là năm thứ 2 chúng tôi sống chung với Covid 19. Có lẽ vì thế mà làm việc ở nhà không còn là điều xa lạ hay cần thời gian để tập thích ứng. Chúng tôi vẫn duy trì công việc và tương tác hiệu quả với đồng nghiệp, khách hàng, đối tác thông qua các nền tảng trực tuyến như Zoom hay Skype. FEAR OF MISSING OUT Là một người mới ra trường, nhìn bạn bè xung quanh đang chạy đôn chạy đáo tìm việc giữa thời điểm khó khăn vì đại dịch Covid 19, tôi cảm thấy hết sức may mắn vì mình đang có một công việc ổn định tại một Công ty tuyệt vời như Deloitte. Gen Z chúng tôi vốn sợ hãi việc mình sẽ bỏ lỡ những cơ hội mới, chúng tôi thích được thử thách và không ngại thay đổi. Tuy nhiên, đại dịch Covid đã khiến “chứng bệnh” FOMO này của Gen Z có phần thay đổi khi chúng tôi bắt đầu ý thức được tầm quan trọng của tính ổn định và sự chắc chắn. Đây là bức hình tôi chụp đúng vào thời điểm này cách đây 2 năm về trước, khi tôi còn là sinh viên trao đổi tại Đại học Quốc lập Đài Loan. Dịch bệnh không được đi đâu 66

WFH quả là một cơ hội tốt để tôi có thể nhìn nhận lại nhiều thứ, vạch ra cho mình những mục tiêu và kế hoạch tương lai. Tôi cũng bắt đầu mường tượng được viễn cảnh bản thân mình sau 5-10 năm nữa sẽ như thế nào, không phải là những tưởng tượng viển vông mà là sự chắc chắn, vững tin về một tương lai tốt đẹp bởi định hướng rõ ràng và sự chuẩn bị kỹ lưỡng.

Tôi tin rằng rất sớm thôi, dịch bệnh sẽ qua đi và cuộc sống sẽ trở về trạng thái bình thường. Đây sẽ là khoảng thời gian không thể nào quên trong lịch sử nhân loại, đồng thời cũng là bài học đắt giá về tầm quan trọng của sự chuẩn bị, trù liệu tương lai nói chung.

Vũ Thu Trang - Tax Consultant 1


CHƯƠNG I

Đợt bùng phát dịch Covid 19 lần thứ 4 chính thức bắt đầu từ 27/4 đến nay là đã được hơn 5 tháng. Đến nay dịch bệnh đã tạm thời được khống chế và văn phòng Hà Nội đã bắt đầu thực hiện chính sách đi làm 50/50. Tuy nhiên ngoài việc phải làm việc tại nhà, không được trực tiếp gặp gỡ đồng nghiệp thì đối với tôi, guồng quay của công việc vẫn không có gì thay đổi, cảm giác như thời gian giãn cách xã hội vừa qua đâu đó chỉ ngắn ngủi như 1 - 2 tháng. Khi dịch bệnh bắt đầu bùng phát, số ca tăng lên từng ngày là một điều mà đến nay chắc rằng chưa ai từng được trải nghiệm. Tôi cứ nghĩ rằng việc bị kẹt lại Hà Nội trong thời gian tới này sẽ là một điều khủng khiếp, không biết rằng thời gian sắp tới này cuộc sống và công việc của mình rồi sẽ ra sao. Tuy nhiên trong khoảng thời gian tưởng chừng như sẽ xấu đi thì cùng với cả cộng đồng, Deloitte vẫn ở đó.

BẠN VÀ TÔI

Hàng ngày tôi vẫn nhận được những cuộc gọi của đồng nghiệp, cấp trên trao đổi công việc, tiếp tục hoàn thành những phần việc đang làm và chuẩn bị cho những công việc sắp tới. Điều đó khiến tôi nhận ra rằng việc bùng phát dịch bệnh này dù có thể khiến cho cả xã hội bước đi chậm hơn, có những người sẽ dừng lại và rời bỏ cuộc chơi, nhưng sẽ chẳng thể ngăn cản được những tổ chức mạnh mẽ, có văn hóa doanh nghiệp đã được xây dựng lâu dài như Deloitte tiếp tục phát triển. Qua đó điều tôi muốn chia sẻ với mọi người là khi chúng ta đã là một tập thể thấu hiểu nhau, cùng chia sẻ những giá trị và tầm nhìn đúng đắn, phù hợp với bản thân mỗi người thì cùng nhau chúng ta có thể vượt qua được mọi khó khăn.

Vũ Trọng Đức - Tax Senior 2

67



Chương II GIEO CẢM XÚC

“.....Nhớ mùa. Nhớ phố. Sống chậm lại Trao đi yêu thương để nhận về yêu thương”


CHƯƠNG II: GIEO CẢM XÚC

68

Covid năm thứ 2 - ngày thứ n…

72

Deloitte Green Dot trong hương thu Hà Nội

74

Bài thơ về tiểu đội “không hết dóp”

75

Yêu thương còn mãi

76

Bring my most positive emotion to you - Deloitte HN tax team

78

Làm một đám mây trôi về miền hạnh phúc

80

Hãy luôn biết ơn với những điều mình đang có

82

Bài văn dài nhất của tôi

83

Bạn và tôi - câu chuyện của chúng ta

84

Tin vào Deloitte Việt Nam

85

Những “thức quà” của tình yêu thương

86

Viết cho một ngày đặc biệt

88

Tự hào là người Deloitte

89

Bộ sưu tập tem của cha

90

Những thước phim của hiện thực

92


I

II

III

IV

Trở thành phiên bản tốt hơn mỗi ngày

93

Nhớ mùa và nhớ phố

94

Vài dòng tâm sự gửi trao tới ai

95

Trân trọng những điều nhỏ bé

96

Với gia đình Deloitte

97

Câu chuyện về những tháng ngày giãn cách đặc biệt

98

Chuyện của Moonie

100

Mùa để yêu thương

102

Bạn và tôi - câu chuyện của chúng ta

103

Những khoảng lặng đáng nhớ

104

Tập đoàn thơ văn con cóc

106

Mùa của những tâm tình

107

Covid đối với tôi

108

Lòng biết ơn và sự tự hào

110

Ký ức - Hiện tại - Tương lai

114

Sống để yêu thương

116

Bài học về sự biết ơn

117


CHƯƠNG II

COVID NĂM THỨ 2 NGÀY THỨ N… Những điều tưởng chừng như quá đỗi bình thường trước đây bây giờ trở nên xa xỉ. Cảm thấy bức bối, bí bách, Muốn đi ra ngoài lượn lờ, hít thở không khí Muốn được đi thể dục quanh hồ gần nhà, tập thể dục dưỡng sinh vẫy tay với các cụ, ngồi ghế đá ngắm hoa sen mỗi sáng. Muốn được mỗi sáng đến Công ty, đau đầu suy nghĩ xem sáng nay ăn gì (bún bò Huế, mỳ văn thắn, vua bún mọc, bún hải sản …)

Muốn được được lên Công ty, buổi trưa túm tụm ngồi ăn, buôn bán tám chuyện với đồng nghiệp.

Trong những ngày giãn cách: Cả ngày quanh đi quẩn lại trong nhà, những ngày đầu ức chế vì con cái nheo nhéo bên cạnh, vừa dỗ con vừa họp với team. Ngồi họp với khách hàng cứ phải căng tai căng mắt ra để nghe xem họ đang nói gì vì mạng thì chập chờn tậm tịt, lâu lâu lại out ra. Công việc ngày một nhiều, như sóng sau đổ sóng trước. Mỗi khi kết thúc 1 dự án, tôi và đồng nghiệp chưa kịp lâng lâng, hân hoan thì đã phải chuẩn bị cho những dự án tiếp theo.

Muốn được enjoy happy Friday với đồng nghiệp, thứ 2 đã bàn nhau xem thứ 6 ăn gì (gà xào bắp cải, gogihouse, bánh tráng cuốn Phú Cường, chân giò nhân duyên…) Muốn được lê la đường phố, ghé shop quần áo trước khi về nhà.

72

Thời gian hiếm hoi ra khỏi nhà là chạy ra tận đầu ngõ nhận hàng shipper tại barrier vùng xanh.


CHƯƠNG II

Mỗi khi đi chợ, đi đón con gửi bên bà ngoại, thay vì một bước lên xe máy trước đây, tôi đổi sang đi bộ hoặc đi xe đạp để tranh thủ vận động thêm, thay vì đi 1 đường thẳng tắp về nhà, tôi cố tình đi đường dài, lòng vòng hơn để kéo dài thời gian được ở bên ngoài. Chợt một ngày thấy lạnh gai người khi đang đạp xe ngoài đường trong cơn gió mát sau bão mùa thu, ngửi được mùi hoa sữa nồng nàn, tôi mới giật mình nhận ra mình đã work from home được mấy tháng rồi…. Điều tôi cảm thấy may mắn và an ủi nhất có lẽ là:

Trong lúc thành phố Hồ Chí Minh và các tỉnh thành khác chìm trong bão Covid, thời sự ti vi đưa tin hơn 1.500 trẻ em trở thành trẻ mồ côi do cha mẹ mất trong dịch Covid thì tôi và gia đình, người thân vẫn sống khỏe mạnh trong barrier vùng xanh. Tôi còn được Công ty tạo điều kiện cho tiêm vắc xin, hỗ trợ mua bảo hiểm sức khỏe cho nhân viên. Trong lúc hàng xóm, người thân xung quanh tôi bí bách vì mất kế mưu sinh, phải lo co kéo tiêu pha, chạy ăn từng bữa, gia đình vợ chồng bất hòa vì thiếu hụt kinh tế thì tôi vẫn lương thưởng đều đặn, mua sắm không phải cân nhắc nhiều, ung dung “chốt đơn” trên facebook và săn sale shopee. Hi vọng giai đoạn khó khăn này sẽ sớm qua đi. Hi vọng mọi thứ sẽ sớm trở lại với cái bình thường vốn có. À không, mọi người sẽ phải học cách làm quen với những cái bình thường mới để lại bước tiếp trong guồng quay của cuộc sống…

Trương Thu Hằng Korean Services Group Assistant Manager

73


CHƯƠNG II

DELOITTE GREEN DOT TRONG HƯƠNG THU HÀ NỘI Dường như cốm đã trở thành một đặc trưng không thể thiếu của mảnh đất ngàn năm văn hiến. Cổ nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng viết về mùa cốm xanh trong bài hát Nhớ mùa thu Hà Nội “Mùa cốm xanh về thơm bàn tay nhỏ. Cốm sữa vỉa hè thơm bước chân qua”. Tất cả mọi người đều công nhận rằng, Hà Nội đẹp nhất khi vào Thu, với nắng vàng nhuộm sáng từng nẻo đường cùng những cơn gió heo may mang hương cốm thơm dịu bay khắp phố phường. Không chỉ là một thức quà binh dị, cốm còn mang trong mình những giá trị truyền thống của Hà Nội lâu đời và những kỉ niệm về đất kinh kì ai đi xa cũng nhớ. Đối với tôi, màu cốm không chỉ là mùa thu, là nét đặc trưng của truyền thống Hà Nội, mà màu cốm còn gợi nhớ đến sắc màu của chấm xanh (Green Dot) thân thuộc gắn liền với Deloitte. “Mùa thu hương cốm gọi về Xốn xang đến lạ hương quê đầu mùa Nắng vàng nhạt , gió nhẹ đưa Heo may xào xạc ngàn xưa Hà Thành”

(sưu tầm)

Deloitte cũng có chấm xanh Gần hai thế kỷ vươn nhanh toàn cầu Ở Việt Nam cũng kém đâu Nhiều năm đứng nhất, dẫn đầu kinh doanh Tự hào là một gia đình Tư vấn thuế mình là number one Dịch đến, ta vẫn đồng lòng Chung tay chia sẻ cộng đồng vươn xa Nếu nghĩ một cách đáng yêu và ta coi mỗi hạt cốm như một Deloitte Green Dot, thì mỗi mùa thu tới khi Deloitte kỷ niệm hoạt động (21/9), hàng triệu triệu hạt cốm mang hương thu sẽ lan tỏa sự thành công và chia sẻ những giá trị của Deloitte đi khắp mọi nơi.

Đặng Thúy Hạnh- Tax Senior 2

74


CHƯƠNG II

BÀI THƠ VỀ TIỂU ĐỘI “KHÔNG HẾT DÓP”

Tôi không viết Không phải vì tôi không muốn viết

Những anh em khắp nơi gần, nơi xa

Dóp đè, dóp chase, viết đỡ vui rồi

Đã về đây, họp thành tập thể

Ung dung làm dóp tôi ngồi

Gặp đồng đội suốt dọc đường đi khách

Nhìn lap nhìn mình nhìn thẳng

Bắt tay nhau qua con dóp nát nhừ…

Nhìn thấy dóp vào xoa mắt đắng

Không muốn viết, rồi tôi mệt đứ đừ

Nhìn thấy com-mần chạy thẳng vào tim

Không có time chơi, rồi khi íu đúi

Thấy sao trời và đột ngột cánh chim

Tôi vẫn làm vì ngày mai sẽ tới

Như quay như cuồng vào cùng dóp

Chỉ cần trong tôi có một ước mơ.

Không có dóp, ừ thì nói bịa Lát bịa xong,... dóp đến như được mùa

Đặng Tuấn Anh - Tax Senior 3

Chưa cần làm Nhồm nhoàm nhai miếng bánh Nhìn nhau chỉ biết cười ha ha…

75


CHƯƠNG II

YÊU THƯƠN Năm nay với mình sao quá nhiều mốc son lịch sử và nhiều “lần đầu tiên” đến vậy - 20 năm bước lên xe bông với tình yêu đầu, 1/4 thế kỉ gắn bó với Deloitte - cũng tình đầu, giai lớn tròn 240 tháng tuổi và tất nhiên là không thể kể đến sự kiện có một không hai là thời gian “được” làm việc ở nhà dài trong suốt 25 năm qua.

Mình thấy đồng cảm với khách hàng có nhiều người phải sống và làm việc “3 tại chỗ”, phải cách ly, phải sắp xếp cho hàng ngàn nhân viên tiêm vaccine… Cảm xúc biết ơn cuộc sống khi mình vẫn được làm việc, kết nối và có thu nhập thì cảm giác thật vui khi đã giúp đỡ được một số người xung quanh giảm bớt khó khăn.

Trải nghiệm làm việc ở nhà từ thứ 2 tới chủ nhật được ngắm view, nghe âm thanh của thiên nhiên sao thật fresh mà trước kia chỉ cuối tuần mới có thể “hít hà” được.

Mình cảm thấy thật may mắn vì được giao lưu với các bạn trẻ nhóm TP thông qua các thử thách của Đoàn thanh niên. Mình được giao lưu với các bạn trẻ của nhóm GES qua zoom với những bài nhảy hiện đại, những gương mặt và tiếng cười sảng khoái của tuổi trẻ đã truyền năng lượng tích cực mà nếu ở văn phòng thì khó có những trải nghiệm thú vị như vậy.

Mùa trăng năm nay hai Mẹ của mình vô cùng bất ngờ và xúc động khi được nhận món quà đong đầy tình cảm của Ban lãnh đạo Deloitte tri ân trực tiếp tới các phụ huynh. Mình thực sự cảm động và biết ơn Ban lãnh đạo vì nghĩa cử cao đẹp này. Mình còn được trải nghiệm họp virtual với các đồng nghiệp và được nhìn/nghe các thành viên nhí siêu cute quanh quẩn xung quanh bố mẹ thì mới thấy các bạn thật giỏi giang vì vừa hoàn thành tốt công việc vừa chăm sóc con nhỏ.

76


CHƯƠNG II

NG CÒN MÃI Cả nhà 4 thành viên chưa bao giờ được xem nhiều phim trên Neflix như trong 3 tháng nay - vừa thưởng thức vừa nhâm nhi snack hay đồ tráng miệng con giai lớn làm vào mỗi tối thứ 7. Rồi cả nhà cùng nấu ăn và xem chương trình nổi tiếng gắn với tuổi thanh xuân của mẹ - cuộc thi Đường lên đỉnh Olympia vào các trưa chủ nhật. Làn sóng Covid lần này cũng đánh dấu thời gian mình được tham gia nhiều webinar với rất nhiều chủ đề đa dạng. Đặc biệt, trong một webinar gần đây, diễn giả có chia sẻ là trong thế giới VUCA - Volatility, Uncertainty, Complexity, and Ambiguity (Biến động, Bất định, Phức tạp, Mơ hồ), chúng ta rất cần nhìn thấy mặt khác của VUCA mà mình thấy thật sự đúng và cần áp dụng, đó là: Bức ảnh kỷ niệm ngày thứ 29 với niềm vui mới là nhảy dây với 3 giai yêu của mình (48, 20 và 13 tuổi)

“Hiện tại là một món quà, quá khứ thì đã qua, còn tương lai thì chưa tới”

Mai Hạnh Tracy - Tax Partner

Vision, Understanding, Clarity, Agility. Mình thích nhất câu nói của sư phụ rùa trong phim Kungfu Panda “hiện tại là một món quà, quá khứ thì đã qua, còn tương lai thì chưa tới”. Hãy enjoy ngày hôm nay với tất cả năng lượng tích cực của mình và những người xung quanh; biết ơn cuộc sống rất tươi đẹp và không ngừng trau dồi phát triển bản thân, linh hoạt thích nghi để chuẩn bị cho “ngày mai”… Hà Nội 26/9/2021 Ngày chủ nhật mùa thu “đỏng đảnh” nắng mưa

77


CHƯƠNG II

BRING MY MOST POSITIVE EMOTION TO YOU DELOITTE HN TAX TEAM

Cô Vy đến thật bất ngờ Deloitte chung sức phất cờ đi lên Tax team Hà Nội cũng không quên Vì mục tiêu lớn sát bên mỗi ngày Nào học tập thật hăng say Training trực tuyến chốt ngay tức thì Sen ta thì có ngại chi Ở đâu vướng mắc team luôn sẵn sàng Khách hàng dù có gần xa Ới lên một tiếng Tax em đây nè Retainer vẫn đều tay Skill of work vẫn luôn lên trình Từ ngày tháng bảy đến nay Deloitte đã phát bao nhiêu là quà

78


CHƯƠNG II

Nào “lồng” nào “bánh” nào “khô” Tính ra đủ hết mặn kho ngọt bùi Lại còn tăng chức tăng lương Thưởng năm thưởng quý về luôn ào ào Nhưng mà chưa kịp ăn mừng Thì chúng ta đã phải tự cách ly :< Chỉ mong Chú Vít đến nhanh

Rước ngay cô Vít hộ tôi về nhà

Còn hôm nay viết bài ca Là lời gửi gắm Taxer phía sau Dù ngoài bão tố mưa xa Đừng lo đừng sợ Deloitte là nhà!

Đoàn Thạch Cương - Tax Senior 1

79


CHƯƠNG II

Làm Một Đám Mây Trôi Về Miền Hạnh Phúc

Đối với tôi, có lẽ Covid (kể cả tại thời điểm đợt bùng dịch lớn nhất) không đem lại quá nhiều sự thay đổi bởi vì:

Tôi vẫn có đủ lương thực để duy trì cuộc sống mà không phải vội vàng chen lấn để mua đồ tích trữ, xếp hàng trình tem phiếu để được đi siêu thị, đi chợ Tôi vẫn có công việc ổn định và nhận lương đều đặn mỗi tháng từ Công ty.

Bây giờ là 9 giờ 10 phút tối ngày 30/09/2021.

Tôi ngồi đây viết những dòng này với rất nhiều cảm xúc. Vậy là đã 3 tháng trôi qua kể từ khi tôi chính thức được bổ nhiệm vai trò mới Tax Manager của Deloitte Hà Nội. Vậy là đã hết tháng đầu tiên của Quý 2 của Năm tài chính 2022 với thật nhiều áp lực trước mắt. Vậy là cũng đã hơn 5 tháng kể từ đợt bùng phát trở lại của dịch Covid lớn nhất ở Việt Nam (đặc biệt là thành phố Hồ Chí Minh và các tỉnh phía nam). Vậy là cũng đã hơn 2 tháng kể từ khi Hà Nội thực hiện chỉ thị giãn cách xã hội và mọi thứ đang dần ổn định trở lại kể từ 21/09.

80

Tôi vẫn nhận được khoản thưởng performance vào đúng thời điểm như Công ty đã hứa. Tôi được tiêm vắc xin 2 mũi kịp thời nhờ hỗ trợ của Công ty và có một sức khỏe ổn định. Đến thời điểm hiện tại, tôi cảm thấy mình thực sự rất may mắn khi vẫn có được những điều trên trong bối cảnh dich bệnh ảnh hưởng nặng nề khắp đất nước. Sự may mắn này thật rõ ràng khi tôi nhìn thấy: Những người phải tiễn người thân ra đi vì Covid, không thể tổ chức đám tang. Những người dân ở miền Nam nằm đắp chiếu trong bệnh viện hoặc thậm chí ra đi tại nhà riêng một vài ngày rồi mới được phát hiện.


CHƯƠNG II

Những bác sĩ miền Bắc xung phong lao vào vùng dịch để hỗ trợ. Hay đơn giản là những người thân xung quanh làm ở các lĩnh vực khách sạn, trung tâm thể hình, v.v. không được đi làm, bị Công ty cắt giảm lương, đang ngày ngày ôm nỗi lo cơm áo gạo tiền, chờ đợi cơn dịch qua đi để cuộc sống trở lại bình thường. Tuy nhiên, bản thân tôi cũng luôn ở trong trạng thái không ổn định: khi vui vẻ lạc quan, lúc tức giận, lúc mệt mỏi cáu gắt. Nhiều lúc cảm thấy bản thân như quả bóng bị thổi căng có thể nổ tung bất cứ lúc nào. Nhiều lúc lại thấy như chiếc lá héo cứ lơ lửng trên cành chưa biết khi nào rơi.

Có lúc lại đột nhiên bật cười khi nhận được tin nhắn từ một ai đó. Rồi nhiều khi lại như đám mây trôi vô định và trống rỗng. Mặc dù vậy, những cảm xúc về sự may mắn mà tôi luôn giữ trong tim vẫn luôn là động lực để tôi tiếp tục bước tiếp, tiếp tục giữ quả bóng đừng nổ tung, tiếp tục làm chiếc lá xanh trở lại, tiếp tục tìm niềm vui nhiều hơn sau những căng thẳng, tiếp tục làm đám mây nhưng trôi về miền hạnh phúc nào đó. Hơn hết cả, tôi cảm ơn cuộc đời vì mình vẫn còn may mắn hơn biết bao con người khốn khổ ngoài kia. Vì vậy, hôm nay nhiều thứ khiến tôi mệt mỏi lắm nhưng lại một ngày nữa tôi sẽ đi ngủ với nụ cười để ngày mai trời lại sáng hơn.

Dương Hồng Ngọc - Tax Manager

81


CHƯƠNG II

Từ ngày 1.7.2021, ngày mà Hà Nội chính thức ban bố lệnh giãn cách (nhớ không nhầm thì là như vậy), cảm xúc đầu tiên trong tâm trí tôi đó là: Ôi không, từ giờ không còn được đi lê la hàng quán, đi shopping mua sắm cuối tuần để xả stress, hay đơn giản là đi chạy công viên chinh phục mốc 5km. Hà Nội những ngày ấy, những điều tưởng chừng chỉ đơn giản thôi như đi chợ đi búa, ra ngoài đường mua gói mắm gói nêm hay thậm chí chỉ là mở cửa ra hít khí trời trong lành thôi cũng thấy ái ngại. Có lẽ trong tôi, đó là những ngày Hà Nội đáng nhớ nhất, một Hà Nội yên bình, nhưng không bình yên.

Sau tất cả, trải qua hơn 2 tháng giãn cách, tôi chắc rằng mỗi người chúng ta đều học được một điều gì đó mới lạ, một kỷ niệm hay môt ký ức nào đó khó quên. Đối với tôi, hai tháng giãn cách đã làm tôi nhận ra ý nghĩa của hai từ “biết ơn”. Biết ơn đơn giản vì mỗi sáng mai thức dậy mình biết mình và những người yêu thương được khỏe mạnh trước đại dịch.

Hãy Luôn Biết Ơn Với Những Điều Mình Đang Có Biết ơn vì công việc hiện tại của mình vẫn có nguồn thu nhập ổn định, tôi đã thấy báo đài nói về rất nhiều trường hợp những người lao động mất việc làm, cơm ngày 3 bữa không đủ ăn, có những người nhịn đói cả rất nhiều ngày. Thật sự tôi vẫn chưa quên được những hình ảnh này trong những ngày Covid. Biết ơn nữa là bạn “D”, tôi hay gọi tên Công ty như vậy vì luôn xem Deloitte như một người bạn, cảm ơn bạn “D” vì đã rất quan tâm đến cả đời sống vật chất, tinh thần và chăm lo sức khỏe cho các nhân viên Công ty trong mùa dịch. Công ty đã có rất nhiều hoạt động ý nghĩa như gửi tặng nhãn tới nhân viên hay gửi tặng bánh trung thu tới từng gia đình và người thân. Món quả nhỏ mang lại hạnh phúc to, tôi đã cảm thấy rất ấm áp khi nhận được món quà ý nghĩa đó. Ngoài ra “D” còn tổ chức các hoạt động thể dục thể thao cho mọi người như Yoga hay Gym. Sau hai tháng giãn cách tôi thấy mình khỏe khoắn hơn nhờ chịu khó tham gia đầy đủ lớp tập Gym vào mỗi buổi sáng. Lời nhắn nhủ của tôi tới thành viên gia đình Hanoi Tax cũng như toàn thể mọi người: Hãy giữ gìn sức khỏe, stay stronger, hãy dành nhiều thời gian hơn cho những điều xung quanh và hãy luôn biết ơn với những thứ mình đang có. Love all of you. Ngô Thị Mơ - Tax Senior 2

82


CHƯƠNG II

Bài Văn Dài Nhất Của Tôi Trải qua hơn hai tháng giãn cách ở Hà Nội, cảm giác đầu tiên của tôi khá là chán và nản. Vì cơ bản tôi ở một mình một phòng, xung quanh là bốn bức tường. Sáng ra ngủ dậy ở một chỗ, đi làm cũng ở một chỗ, đi ngủ cũng ở một chỗ. Cảm thấy khá là tù tù người. Nói chung là cũng chỉ muốn Hà Nội nhanh sớm hết dịch, để lại được lên hồ tây đạp xe với các cụ cho vui. Cơ mà nói đi cũng phải nói lại, mặc dù mùa dịch ở nhà không được ra ngoài nhưng cũng lại cho mình thêm thời gian để làm những việc khác. Thành tựu kinh điển nhất của tôi trong mùa dịch có lẽ là việc tập thể dục nghiêm túc và có nghiên cứu cẩn thận về dinh dưỡng. Sau 2 tháng chống dịch, tôi cũng đã đồng thời chống được mỡ thừa và giảm được 4kg mà hoàn toàn không cần phải ăn kiêng gì cả. Nói chung khá là vui. Bình thường cả năm trời tôi cũng không up status facebook gì cả, đây chắc là bài văn dài nhất kể từ hồi đi học của tôi. Chúc mọi người luôn luôn khỏe mạnh, công tác tốt trong mọi trường hợp. Dù sao thì work from home khá là thú vị, cho mình nhiều cách sắp xếp thời gian hơn. Cảm ơn mọi người đã đọc, tôi hết chữ rồi.

Lương Hùng Vương - Tax Senior 3

83


CHƯƠNG II

Bạn Và Tôi Câu Chuyện Của Chúng Ta Thân chào các bạn đồng nghiệp, Tôi viết những dòng này vào những ngày cuối tháng 9/2021, khi mà cũng đã 2 tháng kể từ ngày hoàn toàn WFH do tình hình Covid-19 ở Hà Nội. Tình hình đã có vẻ tốt hơn nhiều rồi, hy vọng tháng 10 này tôi sẽ được enjoy mùa thu Hà Nội ở ngoài đường hoặc ở văn phòng. Đối với một người thuộc tuýp hay đi “gom năng lượng” bằng cách nói chuyện, trao đổi với mọi người trực tiếp, việc WFH trong 2 tháng trời với máy tính thật sự là một thử thách khá lớn đối với tôi. Có những ngày bản thân bị xuống tinh thần mà không rõ lý do vì sao, hoặc vì quá nhiều lý do: meeting/training liên tục từ sáng đến chiều, thậm chí là đến tối; không thể sang phòng sếp xin ý kiến trao đổi trực tiếp; không đi lại vận động, chuyện trò với người mà chỉ tương tác với máy tính; mạng internet không tốt; con nhỏ ở nhà đòi mẹ chơi cùng; gia đình có người ốm cần chăm sóc; lên thực đơn 3 bữa/ngày, 21 bữa/tuần - chưa tính bữa phụ, vân vân và mây mây… It just too much. Vậy làm sao mà tôi có thể vượt qua “khủng hoảng” này nhỉ? Thật ra nhìn lại tôi cũng

84

không chắc lắm lý do cụ thể. Chỉ biết từng bước từng bước một mọi việc cũng trở nên tốt đẹp hơn. Tôi tập trung nghĩ về những gì bản thân mình đang có, thay vì hỏi là vì sao mình không thể làm điều này hay làm điều kia. WFH ư? Thật ra vẫn tốt hơn những người bị mất việc, không có thu nhập mà. Không thể trao đổi trực tiếp với sếp? Cũng chẳng sao, các sếp hóa ra luôn available ở đó hỗ trợ cho mình, qua email, zalo, zoom. Con nghịch thì sao? Cũng không sao nhỉ, tuổi thơ con sẽ trôi qua nhanh hơn bố mẹ nghĩ, chẳng phải đây là cơ hội tốt để dành nhiều thời gian hơn cho gia đình. Và rất nhiều, rất nhiều những suy nghĩ nho nhỏ ấy giúp tôi từng bước vui vẻ hơn trong thời gian WFH này. Có lẽ đó là lòng biết ơn tới những gì mình đang có trong hiện tại.

Nếu có một điều muốn nhắn nhủ tới các bạn đồng nghiệp thân mến, hay đến chính bản thân mình trong tương lai, tôi muốn chia sẻ là tôi thật sự nhận ra rằng “Tough times never last, but tough people do”. Đại dịch nào rồi cũng qua đi, bản thân mình lớn lên sau mỗi biến cố ấy sẽ giúp chúng ta mạnh mẽ hơn phiên bản của chính chúng ta trước đây. Hãy luôn mạnh mẽ, tích cực nhé các bạn! Chúc các bạn thật nhiều sức khỏe! With love <3 Ngô Thu Trà – Manager- HrBP/HN3T


CHƯƠNG II

Tin Vào Deloitte Việt Nam Chúng ta đang sống những ngày tháng lịch sử, những ngày tháng tưởng như chỉ diễn ra trong những cuốn truyện hay những thước phim viễn tưởng, vậy mà lại đang xảy ra giữa đời thực, ngay lúc này, ngay trên chính dải đất hình chữ S nhỏ bé vốn rất đỗi bình yên này.

Kể từ ngày Hà Nội bùng dịch, có lẽ phải đến hàng tháng trời tôi không bước chân ra khỏi cánh cổng sân nhà, ngày ngày nhìn lên bầu trời qua khung cửa sổ, hay ngắm mảnh vườn nhỏ vắng lặng trước nhà mà nhớ da diết những ngày tháng được gặp mặt đồng nghiệp, bè bạn, người thân ở xa, được “giao tiếp xã hội”. Em bé của tôi cũng lâu lắm chẳng được bố mẹ dắt đi chơi đó đây, vợ chồng tôi lâu lắm cũng không được về quê thăm nhà. Những lúc thế này tôi cũng mới chợt nhận ra rằng cuộc sống bình thường hằng ngày trước đây thật đáng được trân trọng biết bao. Nhưng trong những ngày tháng này, tôi cũng cảm thấy vô cùng biết ơn và trân trọng những gì mình đang có, trong đó có một phần rất lớn là nhờ có tổ chức nơi tôi làm việc - Deloitte Việt Nam. Tôi tự hào vì được là nhân viên của Deloitte một tổ chức có tâm, có tầm.

chương trình thiện nguyện, chung tay cùng cộng đồng đẩy lùi dịch bệnh. Tôi tình cờ đọc được một bài báo, trong đó có viết: “Điều tôi rút ra cho mình hoặc cũng là lời khuyên đến với mọi người, dù có người sau này sẽ trở thành những nhà quản lý nắm giữ cương vị hoặc nhiều người đơn thuần sẽ chỉ là những người bình thường mong muốn ghi dấu cá nhân, là mọi người cần hành động và truyền đi những giá trị về lòng yêu thương, tinh thần bao dung, trên cơ sở đó hãy cố gắng giúp đỡ cải thiện đời sống cho nhiều người nhất có thể. Vì chỉ có tình yêu và lý tưởng vì con người mới là bền vững…”

Tôi đã nghĩ về Deloitte Việt Nam của chúng tôi khi đọc bài báo này và hoàn toàn tin tưởng rằng với những giá trị nhân văn mà Deloitte đã nỗ lực đem lại cho nhân viên, cho cộng đồng, Deloitte sẽ ngày càng phát triển lớn mạnh và bền vững.

Nguyễn Hồng Ngọc - Tax Manager

Công ty của chúng tôi luôn chăm lo đến đời sống cả về vật chất lẫn tinh thần cho nhân viên, từ việc hỗ trợ cho toàn bộ nhân viên được tiêm vắc xin đầy đủ, cung cấp thực phẩm tươi sạch tới tận nhà, tổ chức rất nhiều chương trình “vắc xin tinh thần” thú vị và ý nghĩa cho nhân viên. Deloitte cũng là đơn vị dẫn đầu trong các

85


CHƯƠNG II

Những “Thức Quà” Của Tình Yêu Thương

Có thể nói nhãn là một trong những loại quả khoái khẩu nhất của tôi, vì vậy khi biết Công ty tặng cho mỗi nhận viên 1 thùng nhãn lồng Hưng Yên 5kg, tôi háo hức lắm. Địa chỉ tôi báo Công ty ship về bên ngoại, nhưng đúng lúc đó tôi về bên nội chơi cuối tuần thì khu vực bên ngoại tôi bị phong tỏa do có FO nên không quay về được. Bụng bảo dạ, thôi thì mình không được ăn nhưng ông bà ngoại được thưởng thức nhãn lồng Hưng Yên chắc cũng thích lắm. Thế là ngày nào tôi cũng gọi điện cho bố mẹ hỏi xem đã nhận được nhãn chưa, cũng tự hào khoe với bố mẹ Công ty chăm sóc nhân viên mùa dịch chu đáo. Hết người này người kia check in trên facebook khoe nhận được nhãn Công ty gửi kèm 2 hộp cá kho, tôi càng sốt ruột hơn. Đến cuối tuần Admin thông báo địa chỉ nhà ngoại tôi không ship được nhãn do ở xa, tôi cũng hụt hẫng lắm. Nhưng tôi không phải người duy nhất không nhận được quà Công ty mà cũng có những đồng nghiệp giống trường hợp của tôi. Dù sao tôi cũng rất 86

biết ơn Deloitte đã quan tâm đến từng nhân viên, mặc dù không được thưởng thức vị ngọt của nhãn nhưng trong thâm tâm tôi vẫn cảm nhận được sự ngọt ngào của tình yêu thường từ Công ty Deloitte trao tới mỗi nhân viên. Trung thu ngày càng đến gần, không chỉ có nhãn, Công ty còn tặng cho cha mẹ 2 bên của mỗi nhân viên 1 hộp bánh Trung thu, được gọi là chương trình Vacxin tìnhthương, nghe đã thấy ấm lòng phải không các bạn? Lần này thì cả bên nội và bên ngoại tận tay nhận được quà Công ty, bố mẹ tôi ăn bánh mà cứ khen tấm tắc. Đọc những lời nhắn nhủ của Ban lãnh đạo Công ty gửi tới những bậc phụ huynh, tôi cũng thấy xúc động, càng thêm yêu và thấy gắn bó với Deloitte hơn. Tôi cảm ơn Ban lãnh đạo đã cực kỳ tâm lý và quan tâm tới từng cá nhân và gia đình nhân viên, trân quý những vất vả và hy sinh thầm lặng của đội ngũ Admin đã chuẩn bị chu đáo để những thức quà có thể trao tới tận tay từng người, để có thể cùng nhau chia sẻ, lan tỏa tình yêu thương giữa mùa giãn cách.


CHƯƠNG II

Sinh nhật trong mùa giãn cách Đã lâu lắm rồi sinh nhật tôi mới trùng với dịp Tết Trung Thu. Lần gần nhất mà tôi nhớ là hồi tôi còn là đứa trẻ lít nhít, đi rước đèn về là ba mẹ đã bày sẵn bánh kẹo ở nhà, vừa phá cỗ vừa mừng sinh nhật với anh chị và bạn bè trong xóm. Năm nay cũng vậy, nhưng còn đặc biệt hơn nữa vì 21/9 cũng là dấu mốc Deloitte đi vào hoạt động đến năm nay được 30 năm. Niềm vui nhân ba nhân bốn khi điện thoại kêu ting ting báo Công ty thưởng Bonus performance! Ôi quà sinh nhật to chưa từng thấy, thực sự lúc đó yêu Công ty lắm. Nhưng rồi ngắt dòng suy nghĩ, tôi nhớ ra hôm nay chị Sếp có mark lịch discuss công việc. Tôi chuẩn bị sẵn trong đầu những câu hỏi mà có thể sẽ bị challenge, cố gắng hoàn thiện những tasks còn pending để ready trước khi vào buổi họp. Bất ngờ làm sao, mọi người trong team cùng vào buổi họp online đó để chúc mừng sinh nhật tôi, khiến tôi không thể giấu nụ cười mà tít cả 2 mắt. Đó là những trải nghiệm đáng nhớ của tôi trong mùa Covid khi làm việc tại Deloitte. Cùng chia sẻ câu chuyện của riêng bạn nhé! Nguyễn Hương Quỳnh - Senior Secretary

87


CHƯƠNG II

Viết Cho Một Ngày Đặc Biệt… 19h tối, tôi vẫn đang ngồi làm việc, chạy deadline… Em trai tôi gọi lên:

cơm nóng hổi. Nhưng mà, nếu cùng nhau nấu ăn nữa thì chắc là sẽ vui hơn nhỉ?

- Nghỉ đi chị, xuống ăn cơm.

Tôi nhận ra điều ấy, để rồi học cách biết ơn:

- Thôi ăn trước đi, đang bận. - Hay em bê mâm lên tầng nhé? Nhiều khi, tôi mải mê làm việc theo thói quen khi tôi sống một mình, thích ngồi làm việc đến lúc nào thì làm, lúc nào đói thì và vội bát cơm… mà quên mất mình đang ở nhà. Một ngày tôi chợt nhận ra, từ khi tôi về nhà, mọi người thay đổi giờ giấc ăn uống, sinh hoạt theo tôi. Vì chả ai muốn ăn trước cả, ăn cùng nhau cho vui cửa vui nhà. Và tôi cũng nhận ra, tôi sống ích kỷ quá! Ích kỷ với chính bản thân mình: Cơ thể của mình rất thích được thư giãn, thích được “thưởng” sau cho một ngày dài làm việc. “Thưởng” đơn giản là một cái ngã lưng, một chút vận động cuối ngày, hay là được tắm, được ăn uống với tâm trạng thoải mái, không vội vã “ăn nhanh còn làm job tiếp”. Ích kỷ với mọi người xung quanh: Mọi người thì vẫn luôn yêu quý mình rồi, sẵn sàng ngồi chờ cơm để cùng nhau quây quần với mâm 88

- Tôi biết ơn những ngày tháng sống trọn vẹn bên gia đình, là thời gian ngồi bên mâm cơm trò chuyện, là thời gian cùng nhau trồng lại khu vườn nhỏ trên sân thượng, là thời gian í ới tị nạnh nhau khi chia việc nhà với em trai. - Tôi biết ơn hàng xóm luôn giúp đỡ, đi chợ mua đồ ăn giúp tôi khi thành phố đang giãn cách theo Chỉ thị 16, khi bố tôi phải túc trực ở đơn vị trong suốt thời gian này.

cho tất cả mọi người, chia sẻ nhiều hơn cho miền Nam, chia sẻ nhiều hơn cho đại gia đình Deloitte Tax. Những khó khăn trong cuộc sống là những điều mình cần phải vượt qua, nếu không có cơ hội để thay đổi, thì hãy học cách đón nhận bài học, học cách thay đổi bản thân để có thể vượt qua khó khăn. Chắc rằng, bài học này sẽ là cột mốc để chúng ta có thể trưởng thành hơn và luôn luôn tự hào khi nhìn lại. Gửi tất cả lời yêu thương đến mọi người, Em Thảo.

- Tôi biết ơn đồng nghiệp, bạn bè luôn nhắn tin hỏi thăm tôi “Tình hình dịch ở nhà dạo này thế nào?”, “Bao giờ ra Hà Nội được thế?”… - Tôi biết ơn những người hùng trong đại dịch, các bác sĩ, các chú công an, bộ đội, tình nguyện viên… và rất nhiều tấm lòng luôn muốn được chia sẻ những gì mình đang có cho những người đang cần thêm chút nữa. Và tôi cũng muốn chia sẻ tấm lòng của mình dành

Nguyễn Phương Thảo Tax consultant 2


CHƯƠNG II

Tự Hào Là Người Deloitte Làm thế nào để tình yêu thương, sự gắn kết được lan tỏa? Có phải là mọi người cùng lập nhóm để đòi lại công bằng cho giới nghệ sĩ khi lên án “quân triều đình” VTV? Hay là cùng nhau xô đẩy hàng rào bảo vệ để trốn khi biết trong Công ty có ca dương tính nhiễm Covid-19? Hay chỉ là những hành động nhỏ nhất như hỏi thăm sức khỏe, chia sẻ nỗi niềm với những người thân, người bạn, người đồng nghiệp xung quanh mình? Tôi chắc chắn rằng cuộc sống của bạn cũng sẽ một phần bị đảo lộn giống như tôi kể từ ngày mà chúng ta nhận được thông báo áp dụng chế độ 100% làm việc tại nhà. Giờ thay vì bên cạnh là những tiếng trao đổi, gọi nhau í ới của các anh chị, các bạn đồng nghiệp thì xung quanh chỉ là 4 bức tường lạnh ngắt mặc dù ở ngoài thời tiết nóng như đổ lửa. Quả đúng là “người buồn cảnh có vui đâu bao giờ”. Yếu đuối! Bình thường còn đứng dậy 3 lần lấy nước chứ giờ chỉ toàn cứ ngồi ì một chỗ. Mệt mỏi! Vì cả ngày có khi chỉ ra khỏi phòng khi có tiếng kẻng của cô chú dọn dẹp vệ sinh môi trường. Hoang mang! Khi mà số lượng thống kê ca nhiễm mới được xác nhận tới hàng nghìn, hàng chục nghìn ca mỗi ngày.

Tuy nhiên, mọi thứ đều phải bắt đầu từ hành động nhỏ nhất. Từ việc hàng ngày nhận được những chiếc email cập nhật diễn biến dịch bệnh cho đến những email vận động anh chị em tập thể dục tại nhà. Mọi người chẳng ai bảo ai, lần lượt tham gia vì ai cũng biết rằng “Có sức khỏe là có tất cả - Không có sức khỏe là không có gì”. Ai cũng động viên nhau, cũng nhìn nhau để lan tỏa một năng lượng tích cực. Và rồi những buổi họp trực tuyến vẫn đầy ắp tiếng cười và không kèm những màn điểm danh khốc liệt. Tôi không biết thế nào nhưng có một điểm là quỹ nhóm trong giai đoạn này tăng cũng tương đương với độ tăng của ca nhiễm bệnh mới. Vậy đó! Những con người Deloitte chúng tôi sống tình cảm vậy đấy. Mà thực chất, tôi nghĩ rằng trong mỗi chúng ta ai cũng có lòng trắc ẩn chỉ là càng khó khăn, lòng trắc ẩn đó sẽ biểu hiện rõ hơn thôi. Hi vọng, với các thế hệ sau này của Deloitte, các bạn sẽ cảm thấy tình người mà tôi đã kể ở trên và đi đâu cũng TỰ HÀO MÌNH LÀ NGưỜI DELOITTE nhé.

Nguyễn Quốc Hoàng - Tax Senior 3

Đau xót! Khi chứng kiến cảnh người người nhà nhà đi cách ly, kể từ người lớn cho đến những em bé loắt choắt.

89


CHƯƠNG II

Bộ Sưu Tập Tem Của Cha

Hồi niên thiếu, cha tôi là một người chơi tem có tiếng trong thành phố. Những cuộc thi sưu tập tem lớn nhỏ, cha đều tham gia. Vì thế, đối với cha mà nói, gia tài của cha là quyển sổ sưu tập tem. Cha tặng cho tôi quyển sổ đó năm tôi sinh nhật tuổi 16. Cha trao cho tôi quyển sổ đó như tặng tôi kỉ niệm về một thời trai trẻ của mình. Tôi đã mừng quýnh lên và trân trọng nó như báu vật. Tôi còn nhớ mình đã cất quyển sổ vào một góc “bí mật” để thỉnh thoảng mang ra ngắm nghía và nghe cha kể chuyện về những con tem. Cha tôi luôn dặn dò, khi xem tem người ta phải xem bằng kính lúp. Vì chỉ có xem bằng kính lúp mới có thể thấy rõ những điều đặc biệt của tem. Thời gian trôi qua, tôi cũng đã lớn hơn. Tôi không còn dành nhiều thời gian nói chuyện cùng cha nữa. Do đặc thù công việc của hai cha con, có những tháng tôi đi công tác triền miên, khi về đến nhà là lúc cha tôi đã ngủ và khi tôi tỉnh dậy đi làm thì cha tôi cũng đã đi làm từ lâu. Bẵng đi một vài năm, tôi đã quên mất bộ sưu tập tem đó và cũng đã quên đi “góc bí mật” chứa nhiều ký ức của mình. 90

Thời gian giãn cách này, tôi có thêm thời gian ở nhà, cố gắng phụ giúp mẹ lau dọn lại góc tủ cũ. Tôi tìm thấy bộ sưu tập tem của cha. Tất cả kỉ niệm tuổi thơ trong tôi như vỡ òa. Lật từng trang sổ, tôi tìm lại những bí mật hồi xưa của hai cha con tôi.


CHƯƠNG II

Đối với tôi, mỗi con tem đều cất giữ một phần lịch sử. Bởi những dấu tích của thời gian in hằn trên đó. Mỗi chiếc tem nhỏ dường như mang trong mình sứ mệnh kể những câu chuyện khác nhau về tôn giáo, chính trị, đời sống,... của một quốc gia. Nhìn vào mỗi con tem, ta như thấy được cả một chiều dài lịch sử văn hóa văn minh. Dẫu rằng cả xã hội đang trông chờ từng ngày để chờ đại dịch qua đi; Dù trong lòng có chút cảm giác tội lỗi với suy nghĩ này, nhưng quả thật nhờ có nhiều thời gian ở nhà với gia đình trong giai đoạn giãn cách, nhờ gần gũi hơn và cùng phụ giúp mẹ dọn nhà, tôi mới tìm thấy cuốn sổ tem cũ kỹ, mà có lẽ đã mang cả tuổi thơ và những kỷ niệm đẹp của cha con tôi trở về.

Bây giờ lớn rồi, thật ngại để tôi có thể thỏ thẻ với cha như xưa. Nhưng tôi luôn tin rằng, tình cảm cha con thiêng liêng vẫn sẽ luôn âm ỉ cháy dưới mái nhà của chúng tôi. Cảm ơn cha vì những gì quý giá cha dànhcho con. Dù đã lâu lắm rồi con chưa nói với cha tình cảm con dành cho cha, dành cho gia đình mình, nhưng con mong cha hiểu, con vẫn luôn yêu và thương cha nhiều thật nhiều. Nguyễn Quỳnh Anh - Tax Consultant 1

91


CHƯƠNG II

Những Thước Phim Của Hiện Thực - RANH GIỚI & NGÀY CON CHÀO ĐỜI -

“Tôi muốn thông qua hai bộ phim, gửi gắm người xem hãy biết trân quý cuộc sống mình đang có, hãy sống bao dung và thương yêu mọi người hơn. Tình người sẽ san phẳng những ranh giới và đưa con người ta đến gần với nhau hơn.” - Đạo diễn Tạ Quỳnh Tư -

Năm 2021 có lẽ là năm mà đất nước ta chịu thiệt hại nặng nề bởi COVID - 19, không chỉ gói gọn trong nền kinh tế, đời sống sinh hoạt, mà còn cả sinh mệnh con người. Điều đó đã được khắc họa chân thực qua hai bộ phim tài liệu “ Ranh giới ” và “ Ngày con chào đời ” của đạo diễn Tạ Quỳnh Tư, được phát sóng trên Đài truyền hình Việt Nam (VTV). Bộ phim đầu tiên mang tên “Ranh giới” đưa người xem đồng hành với đội ngũ y bác sĩ trong cuộc chiến đấu giành giật lại sự sống của các bệnh nhân với COVID 19 tại Bệnh viện Hùng Vương, TP. HCM. Không một lời bình luận, xuyên suốt bộ phim chỉ là những lời đối thoại giữa các bác sĩ và bệnh nhân, những tiếng thở dốc, tiếng điện thoại, và cả tiếng “píp” kéo dài từ máy monitor.

92

Và chính những âm thanh ấy khiến khán giả lặng đi bởi sự căng thẳng, khốc liệt của cuộc chiến cứu chữa các bệnh nhân COVID - 19, mà ở đây là các sản phụ. “Ranh giới” không dừng ở việc ám chỉ sự mong manh giữa sống - chết của bệnh nhân, mà còn là “ranh giới” của sức chịu đựng của các y bác sĩ đang phải làm việc với cường độ dày đặc và căng thẳng, không biết rằng họ có thể đối mặt và tiếp tục cuộc chiến đến chừng nào nữa. Đặt những hơi thở nặng nhọc vất vả, những “ranh giới” sang một bên, bộ phim thứ hai “Ngày con chào đời” mang đến cảm xúc tươi mới hơn và nhiều hy vọng hơn. Đó là niềm hạnh phúc vỡ òa, hân hoan chào đón sự ra đời của các sinh linh bé bỏng. Mỗi sản phụ, mỗi bé con mới chào đời, mỗi gia đình trong phóng sự đều mang trong mình những câu chuyện khác nhau. Dù vẫn còn đó những nỗi lo về sức khỏe của các bé sau

sinh, nhưng bao trùm lên tất cả vẫn là niềm hạnh phúc lớn lao. Giống như hạt giống hy vọng dần nảy mầm giữa cơn bão của đại dịch. Qua hai bộ phim trên, hình ảnh lực lượng y, bác sĩ hiện lên như những chiến binh quả cảm, giàu đức hi sinh và tình yêu thương. Xin được gửi lời biết ơn sâu sắc nhất đến họ và cảm thấy tự hào về đội ngũ y, bác sĩ của Việt Nam chúng ta. Cầu mong dịch bệnh qua mau để chúng ta được sống trong an nhiên. Gửi đến mọi người lời chúc bình an.

Hà Nội, tháng 09 năm 2021 Nguyễn Thị Hồng Hạnh Tax Consultant 2


CHƯƠNG II

Trở Thành Phiên Bản Tốt Hơn Mỗi Ngày Dear các bạn đồng nghiệp, Hôm nay mình dậy từ rất sớm, điều mình hiếm khi duy trì được trước thời điểm giãn cách xã hội do Covid-19. Ấy thế mà, sau thời gian giãn cách, đây là thói quen hàng ngày của mình. Mình đã dậy vào 5h mỗi ngày trong vòng 1 tháng… Thật kỳ diệu. Đối với mình, Covid-19 thật là tồi tệ và cũng là cơ hội rất kỳ diệu. Mình là một working mother với hai bé nhỏ 1 bạn 5 tuổi và 1 bạn 7 tuổi. Mỗi lần working from home là mỗi lần mình vật lộn giữa công việc và gia đình. Đối với đặc thù công việc ở Deloitte, việc “cân bằng” giữa gia đình và công việc vốn đã khó khăn nay lại lên tầm cao mới khi giãn cách do Covid. Đã có lúc chỉ vì hai mẹ con không tìm thấy cái bút chì để làm bài tập về nhà mà mình ngồi khóc vì nghĩ rằng mình bất lực, ôi sao nhiều việc thế, nhiều tasks tới deadline rồi mà việc nhà vẫn chưa xong, con cái cần chăm sóc kèm cặp. Đã có lúc mình cảm thấy bất lực và dường như không thể vượt qua được.

Cho tới nay, Covid vẫn còn đó nhưng mình hiểu mình có thể sắp xếp để được thỏa đam mê trong công việc mà vẫn enjoy quãng thời gian bên gia đình. Với mình, giãn cách là khoảng thời gian hiếm hoi cả đại gia đình của mình được quây quần và hiểu nhau nhiều hơn, yêu thương hơn, thông cảm cho nhau hơn (và cũng “va” nhau nhiều hơn). Covid vắt kiệt sức của mình nhưng khi nhìn vào những hoàn cảnh khác khó khăn hơn đang hàng ngày gồng mình chống dịch, mình vẫn cảm thấy mình thật may mắn và yêu thương hơn hơi thở của chính mình để từ đó tìm ra cách vượt qua những khó khăn của bản thân.

Chờ mãi không thấy Covid đi qua và mọi người nhắc tới “bình thường mới”, mình chợt nhận ra không thể mãi quay cuồng như vậy, mình phải thay đổi. Thay vì than thở khóc lóc mỗi khi gặp “ca khó” trong cả công việc và gia đình, mình cố gắng để nghĩ khác đi, tự hỏi chính mình có cách làm nào khác không hoặc ít nhất có thể nhìn khác đi được không. Và mọi chuyện nhẹ nhàng hơn, dần đi vào quỹ đạo hơn.

Covid tạo ra cho mình hoàn cảnh thật khó khăn nhưng qua đó, trao cho mình cơ hội để nhìn nhận lại bản thân mình để tìm cách trở thành phiên bản tốt hơn mỗi ngày. Nên là Deloitter ơi, keep fighting mỗi ngày nhé, hít thở 1 hơi thật sâu và giờ thì không có khó khăn nào ta không vượt qua được nhé!!!! 14/09/2021 Nguyễn Thuý Hà - Tax Senior 3 93


CHƯƠNG II

Ngày giãn cách thứ 38, chỉ còn 1 tuần nữa là … hoặc hết giãn cách hoặc tiếp tục giãn cách. Thời gian trôi qua giờ được tính bằng số ngày giãn cách. Hôm nay, một ngày mưa thu, se se trong hơi gió, tự nhiên cảm xúc mùa ùa về. A mùa thu. Đã là mùa thu. Vậy là đã qua hè. Hè qua khi nào và thu đến tự bao giờ?! Mùa của những năm trước là sự cảm nhận bằng tất cả các giác quan. Cháy da bởi những ngày lăn lộn nắng gió trên biển, lưỡi quện vị hải sản muối tiêu chanh thơm nồng, mùi của khói xe, mùi của oi bức hầm hập, âm thanh ve kêu rầm rĩ, hàng cây ven đường được nhuộm màu mới bởi sắc đỏ tím của phượng và bằng lăng. Hè! Thế rồi một ngày. Khi buổi sáng mở cửa thấy một làn gió ùa qua, da tự nhiên khô ráo, hơi có chút sởn da gà, chạy vào nhìn lịch. Ôi thu!

Nhớ Mùa Và Nhớ Phố với ly trà ấm, ít chè lam, bánh đậu xanh cùng hạt hướng dương, tám chuyện tùm lum với mấy đứa bạn, ngắm nhìn đường phố. Thật sự lúc này mới thả lỏng để thảnh thơi và thưởng thức thu. Vậy mà năm nay, một năm kì lạ, một năm chưa từng có, chỉ cảm nhận mùa qua sắc trời, qua hơi gió và tất nhiên là qua cửa sổ. Chợt tự hỏi, mình nhớ mùa hay nhớ phố? Nếu thiếu mùa, phố vẫn vậy chỉ là bớt chút thơ, cứ lù lì như vốn vẫn vậy. Nếu thiếu phố, mùa cũng vẫn ghé qua chỉ là thiếu một chút vồn vã, và rồi lại lặng lẽ rời đi. Còn với người đang tự đặt câu hỏi này, chỉ thiếu một trong hai thì đều là thiếu, là méo, là không tròn trịa, là không đã. Vậy thôi!

Hè đã vuột mất. Và giờ chỉ còn một tuần nữa thôi, chỉ mong phố níu chân thu và thu vì phố mà nấn ná lâu thêm một chút, một chút thôi, để con người này lại được lên phố ngắm thu rơi. Lúc này tự nhiên muốn xin phép nhà thơ Xuân Diệu để cải biến một câu thơ và thốt lên “Hỡi thu vàng ta muốn cắn vào ngươi”. Thực ra có một cảm giác khi thu về (năm nào cũng vậy) không hề thảnh thơi, chậm rãi mà là vội vàng, là nôn nóng. Lạ quá phải không nhỉ? Thực ra, lạ mà không lạ chút nào. Đó là bởi vì, thu đến nhanh và chỉ trực trốn ngay đi khi vừa đặt chân, có khi đi mà không lời từ biệt, không báo trước. Vì vậy mà luôn cập rập, hối hả, để thu đến mà kịp ôm trọn, kịp hít hà cho căng lồng ngực. Và tất nhiên phải vội vã để kiếm được một chỗ ngồi lê la vỉa hè trên phố cổ

94

Ngồi đếm lùi ngày để đón mùa…

Nguyễn Thùy Linh – Deloitte Private Assistant Manager


CHƯƠNG II

Vài Dòng Tâm Sự Gửi Trao Tới Ai Trải nghiệm và cảm xúc từ ngày 1/7/2021 Có lẽ là nhìn thấy bản thân trên một cương vị mới, trưởng thành hơn, hoặc “buộc” phải trưởng thành hơn. Có người hỏi mình rằng, bạn đã làm được gì từ suốt 3 tháng kể từ 1/7/2021? Quả thật, nghe có vẻ trốn tránh hay người ta thường bảo là “ngụy biện”, mình chẳng có lúc nào ngồi lại nghĩ xem đã làm được gì trong suốt mấy tháng qua. Nhưng mình biết mình đang dần hoàn thiện bản thân, học kỹ năng mới, lắng nghe nhiều hơn, sống “có chiều sâu” và “về đêm” hơn. Mình có thể tự tin vỗ ngực mà nói rằng, trong suốt 3 năm kể từ ngày đầu bước chân vào Deloitte, chưa một lần nào mình thấy chán công việc đang làm, vì ở đó có những người đồng nghiệp “vừa lạ vừa quen”, vì có những con job khiến mình sấp lên sấp xuống, vì những pha hú hồn hú vía vì gõ nhầm tên khách hàng (phù, ơn giời!), và đơn giản vì mình được là chính mình. Lời nhắn nhủ đầu tiên có lẽ xin được dành cho “bản thân của 5 năm nữa”. Hãy luôn là cô gái vui vẻ, lạc quan và yêu đời nhé. Nhìn đời bằng nửa con mắt thôi để khỏi bị hẫng hụt. Hãy luôn tin rằng, chỉ cần bạn chân thành, vũ trụ sẽ trả cho bạn nhiều hơn cả sự chân thành. Lời yêu thương xin được gửi tới toàn bộ thành viên trong gia đình Hanoi Tax. Hy vọng con tàu Deloitte Tax sẽ tiếp tục hành trình vươn xa, cập bến tới những miền đất hứa mà ở đó dấu chân của Deloitte luôn là tiên phong và dẫn đầu. Gửi tới những ai đã, đang, và sẽ trở thành thành viên của HN Tax, “mãi bên nhau bạn nhé” dù ở bất kỳ nơi đâu.

Thân! Nguyễn Tường Vy Tax Senior 1

95


CHƯƠNG II

Trân Trọng Những Điều Nhỏ Bé Nguyễn Văn Đức - Tax Senior 3

Ngày 21/09/2021. Cái ngày hôm đó tôi vẫn gọi vui với mọi người là ngày giải phóng thủ đô, vì hôm đó cũng là ngày chấm dứt gần 3 tháng ròng rã cách ly xã hội để phòng chống dịch Covid-19 của thành phố Hà Nội. Dù nghe 3 tháng có vẻ không nhiều, nhưng khoảng thời gian vừa qua đã thật sự thay đổi cuộc sống của tôi, theo nhiều chiều hướng khác nhau. Tôi có một nếp sống khác với ngày thường, khi chỉ luẩn quẩn quanh nhà, rồi lại nhìn màn hình máy tính, rồi sắp xếp cơm nước và nghỉ ngơi, cứ quẩn quanh như vậy. Không có gì mới, không có gì thay đổi ngoài tin tức về tình hình dịch bệnh ở khắp nơi. Một cuộc sống lặp lại một cách nhàm chán, ngày qua ngày đều như vậy rất dễ gây đến cảm giác nản. Điều này cũng là một thứ mà tôi đã trải nghiệm trong suốt 3 tháng vừa qua.

Thế nhưng 3 tháng giãn cách cũng đã giúp tôi khá nhiều điều. Tôi biết trân trọng những thứ nhỏ, những ngày được ngồi trên xe máy đi thoải mái khắp phố phường, những ngày được lên Công ty, được trò chuyện với mọi người, được nhâm nhi đón chút nắng thu hanh vàng trong tiết trời se mát bên ly café... những thứ đơn giản như thế mà chỉ vì dịch chúng ta lại không thể có. Đợt giãn cách này cũng giúp tôi có nhiều thời gian hơn với gia đình và những người xung quanh, và cũng dạy tôi cách thoải mái với bản thân khi ở một mình. Tôi nghĩ rằng, với nhiều điều tiêu cực xảy ra trong suốt thời gian vừa qua, cả bản thân tôi và tất cả mọi người tại Deloitte, chúng ta nên tập trung vào những mặt tích cực và những bài học mới mà chúng ta rút ra được trong suốt thời gian qua, để giúp bản thân cảm thấy tốt hơn, và nhận ra rằng, ở nhà chống dịch cũng không đến nỗi quá tệ, nhỉ?

96


CHƯƠNG II

Với Gia Đình Deloitte Tháng Bảy về mưa ngâu rơi lất phất Dịch bệnh bùng phát lòng đầy âu lo Mỗi ngày hàng chục nghìn ca bệnh mới

Công ty ra quyết định work from home Làm việc ở nhà mình ta với ta Loanh quanh trong căn phòng bé nho nhỏ Gặp gỡ trao đổi cũng chỉ qua Zoom.

Dù giãn cách nhưng Deloitte luôn bên cạnh Lo lắng cho nhân viên tiêm đủ vaccine

Món quà nhỏ chứa đầy yêu thương lớn Nhãn lồng cá mòi thắm đượm tình yêu Thứ sáu hàng tuần gặp gỡ Talk show Được nghe anh chị chia sẻ kinh nghiệm Học được biết bao kiến thức kỹ năng.

Tháng Tám về gánh theo nửa mùa thu

Vaccine tình thân quà tặng Deloitte trao gửi Dành tặng cho những người thân yêu Trung thu giãn cách vẫn thật đủ đầy

Hỡi các anh chị đồng nghiệp yêu mến

Vì có gia đình lớn luôn gần bên

Thật may mắn vì đã được biết nhau

Chỉ thị mười sáu chấp hành nghiêm chỉnh

Cùng nhau sẻ chia khó khăn công việc

Chờ ngày Deloitte được gặp gỡ đông vui

Cùng nhau san sẻ tất cả niềm vui Mong được gặp thêm thật nhiều bạn mới Ở đại gia đình Deloitte mà tôi yêu.

Tạ Linh Giang - Secretary

97


CHƯƠNG II

Câu Chuyện Về Những Thán Đây sẽ là một lá thư, mà tôi của năm sau, năm sau nữa, sẽ có cơ hội được nhớ lại những tháng ngày đặc biệt này. Những tháng ngày Covid thất nghiệp của tôi... Nhìn lại hai tháng vừa rồi tôi thấy gì? Là những bài báo những bản tin hàng ngày cập nhật hàng nghìn, hàng chục nghìn ca Covid, là những chia sẻ về những sự mất mát, những đau thương hay những cuộc tranh luận về vaccine…? Không, tôi đã không chọn những điều đó...

Giai đoạn giãn cách với tôi là những lúc được nghe các cháu tôi líu lo kể qua điện thoại rằng là hôm nay các cháu đã làm gì, đã chơi trò gì cùng với bố mẹ - những điều mà trước đây lũ cháu tôi hiếm khi có được... Đó là niềm vui của chị bạn tôi khi vừa thử nghiệm một công thức nấu ăn thành công sau rất nhiều lần than thở rằng chẳng có thời gian. Thì giờ đây một ngày tiết kiệm được hơn 1 tiếng đi lại trên đường chị đã có thể sắp xếp để hoàn thành niềm vui nhỏ nhoi của mình... Đó là khi tôi phát hiện ra rằng một bông hoa được cắm trong lọ từ lúc là nụ cho đến khi nở bung rực rỡ rồi héo tàn, chúng đã đẹp đẽ và đầy sức sống ra sao; hay đó còn là một buổi sáng mùa thu mà ngày trước khi đi làm tôi sẽ than thở ôi trời này giá mà được ra ngoài uống một cốc cafe thì tuyệt biết mấy, thì giờ tôi có thể ngồi cả ngày để hít hà cái không khí ấy… Đọc đến đây thấy có vẻ cuộc sống giãn cách của tôi khá thần tiên nhỉ, cũng không hẳn là như thế. Tôi đã trải qua

98

những giai đoạn sợ hãi, ồ giờ mình mắc Covid hay mắc một căn bệnh nào khác, trong lúc này, không có bảo hiểm, tiền trong túi cũng không còn nhiều thì sẽ phải làm sao? Rồi cái cảm giác hàng tháng đến ngày 28 không có tiếng tingting vietcombank báo về cũng làm tôi bất ổn. Rồi quay ra phán xét bản thân, có phải mình đang chọn một cuộc sống vô dụng hay không, trong khi mọi người bạn của mình hàng ngày vẫn đang miệt mài làm việc thì mình chỉ lo ăn lo chơi?


CHƯƠNG II

ng Ngày Giãn Cách Đặc Biệt Những câu hỏi này nếu như trước đây khi chưa giãn cách, tôi có thể sẽ tìm cách trốn tránh bằng việc đi ra ngoài đường kiếm người này người khác chơi cùng, nhưng khi chỉ có mình với mình thì tôi chả còn cách nào mà trốn tránh nữa. Và đó cũng là cơ hội để tôi quan sát lại bản thân mình, quan sát lại những cảm xúc, những suy nghĩ của mình ở trước đây và cả bây giờ. Điều gì ẩn chứa đằng sau nỗi sợ của tôi, tôi thực sự mong muốn sống một cuộc sống như thế nào? Nếu chỉ có một mình tôi, không có bạn bè, người thân, đồng nghiệp xung quanh thì tôi sẽ vui, sẽ hạnh phúc vì điều gì? Câu trả lời cho những câu hỏi ấy, ở thời điểm hiện tại tôi vẫn chưa thực sự hoàn toàn thỏa mãn, thế nhưng ít nhất lần đầu tiên trong cuộc đời tôi tập trung trả lời câu hỏi tôi muốn gì? Đó cũng xem như một sự thành công rồi nhỉ.

Trần Minh Hằng – Tax Senior Manager

Tôi đã từng đọc trong một quyển sách có một câu như thế này: “Bạn biết ơn điều gì, bạn sẽ thu hút thêm điều đó vào cuộc sống của bạn”. Tôi không biết ơn Covid vì tôi không muốn Covid đến với cuộc sống của tôi, nhưng tôi chọn biết ơn những niềm vui, những bài học đã đến với tôi trong một giai đoạn đặc biệt này.

99


CHƯƠNG II

Chuyện Của Moonie Gia đình Deloitte thân mến! Có lẽ khá lâu rồi mình không ngồi ghi lại những dòng cảm xúc của chính mình, nay mình có cơ hội để chia sẻ với cả nhà thông qua chương trình “Câu chuyện của chúng ta” - bỗng dưng cảm xúc ở đâu lại ùa về. Mình đang viết lại nhật ký cho chính mình hay có thể là để một ai đó có thể đọc được câu chuyện của mình, một câu chuyện nhỏ nhưng là những kỷ niệm đáng nhớ. Kỷ niệm của một năm 2021 với nhiều biến động khiến chúng ta thay đổi nhiều trong cách nhìn nhận và định hướng cuộc sống. Bắt đầu là một năm 2020 với tác động của Covid 19 trở nên rõ rệt khi chúng ta phải chứng kiến biết bao người mất đi những người thân yêu của mình, đôi lúc là cảm giác tuyệt vọng vì mất mát khiến họ nhận ra rằng không có gì quan trọng hơn việc còn có thể giữ ai đó ở bên cạnh mình. Mỗi lần đọc tin tức về số lượng ca nhiễm, số lượng người tử vong do Covid-19 tại nhiều quốc gia trên thế giới khiến chúng ta không thể cầm lòng. Và dường như chúng ta không thể nào lường trước được sự ảnh hưởng nặng nề ra sao tại các quốc gia còn lại, trong đó có Việt Nam. Năm 2020 dù cũng bị ảnh hưởng của Covid-19 nhưng chúng ta dường như có chút tự tin rằng chính phủ đang kiểm soát tốt được dịch bệnh. Mới ngày nào mình vẫn còn có thể tự do đi lại, ngày ngày làm việc tại văn phòng khách hàng, rồi bỗng một ngày việc đi lại bỗng trở lên xa xỉ, khi mà số ca nhiễm tại TP.HCM ngày một tăng cao, rồi đến các tỉnh lân cận ở miền Nam cũng không tránh khỏi sự càn quét của đại dịch. Số ca nhiễm ngoài cộng đồng chưa xác định được nguồn gốc cứ tăng dần. Cuối tháng 6, Hà Nội chính thức ra chỉ thị làm việc tại nhà đối với tất cả các doanh nghiệp. Câu chuyện của mình bắt đầu từ đây. Đó là những chuỗi ngày không dễ dàng, khi mà mọi thói quen sinh hoạt bị đảo lộn, tất cả mọi hoạt động chỉ gói gọn trong một căn phòng riêng của chính mình, ngắm tất cả khoảng không bên ngoài bằng một view cửa sổ. Cảm giác bước chân xuống đường dù là đi chợ theo đúng quy định mà ngó trước ngó sau giống như kẻ phạm tội, nhìn thấy người đi bên cạnh là phải tránh xa 2m để không được tiếp xúc. Chính sự xa cách này lại là một biện pháp để bảo vệ và che chở cho nhau. Ai có thể hình dung được, cuộc sống của chúng ta thay đổi nhiều đến mức nào. Sáng dậy mình không còn chải chuốt áo quần trước khi đi làm, không còn phải nghĩ hôm nay mình mặc gì vì có khi cả tuần, cả tháng chỉ mặc đồ công sở có vài lần. Tưởng chừng như mọi thứ không còn trong nề nếp và quy củ, nhưng bản thân lại có quá nhiều việc phải làm. Ngoài công việc phục vụ khách hàng theo đúng deadline, việc của bản thân cũng nhiều deadline không kém - những buổi học yoga nâng cao sức khỏe, tự nấu nướng chăm sóc bản thân ngày 3 bữa, tối đến join lớp học để nâng cao kỹ năng trong công việc và cuộc sống, ngày ngày trò chuyện với các bạn học viên cùng lớp, chia sẻ về cuộc sống trong những ngày giãn cách. Dù chưa một lần gặp mặt nhưng những câu chuyện nhỏ hàng ngày đã gắn kết tụi mình thành những người bạn thật tuyệt vời. Mình được tiếp xúc với những người thật đáng yêu và dễ mến. Tụi mình lắng nghe, chia sẻ, kết nối và động viên nhau trong những ngày giãn cách xã hội qua màn hình điện thoại và máy tính. Mọi thứ dường như là ảo mà cảm xúc thật sự lên xuống theo từng ngày. 100


CHƯƠNG II

Mình cảm thấy bản thân còn rất nhiều sự may mắn khi mình vẫn khỏe mạnh, gia đình mình vẫn khỏe mạnh. Trong quãng thời gian 3 tháng đó là cảm xúc khâm phục khi cô gái bé nhỏ trong lớp tham gia vào hoạt động tình nguyện hỗ trợ test Covid phải nhịn ăn nhịn uống cả ngày trời để không tháo đồ bảo hộ tránh việc lây nhiễm, cậu em trai trong lớp làm việc xuyên đêm để phục vụ công tác chống dịch nhưng vẫn không quên động viên tinh thần tới các học viên khác trong lớp, rồi thì cô giáo dẫn theo một đoàn các em sinh viên trường y vô Sài Gòn để hỗ trợ đành phải bỏ dở khóa học. Đó là cảm xúc tiếc thương người thân của ai đó vừa qua đời trong đại dịch Covid. Đó là cách mà internet đã kết nối những người bạn mới đến với cuộc đời mình dù đang trong hoàn cảnh dịch bệnh. Chính những câu chuyện hàng ngày này đã giúp mình có nhiều động lực hơn để cố gắng, và cho đi bằng việc tạo những cảm xúc tích cực đến những người xung quanh. Cho đi bằng tất cả sự chân thành và trân trọng. Đó là những cảm xúc nhớ nhà, nhớ người thân sau nhiều tháng không thể trở về; Đó là những cảm xúc thật ấm áp khi nhận được những món quà nhỏ và ý nghĩa từ Công ty, là những yêu thương được gửi gắm đến những người thân yêu trong gia đình bằng món quà trung thu vào đúng dịp lễ cần sự quây quần bên những người thương yêu; Đó là những cái chạm vào tim khi nhận được nhận sự quan tâm chăm lo đối với đội ngũ nhân viên của ban lãnh đạo Công ty bằng các chương trình thể hiện sự yêu thương “WE LOVE and WE CARE”; Đó là cảm xúc bồn chồn khi mình chưa hoàn thành xong một mục tiêu nào đó trong ngày -plank 21 ngày, luyện tập tiếng Anh hàng ngày; Đó là cảm xúc của những lần đang đặt lưng xuống ngủ mà phải bật dậy để hoàn thành nốt một việc sau cùng trong ngày… Mình thật may mắn vì đã được trải nghiệm qua rất nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau khiến mình mạnh mẽ hơn, yêu thương hơn. Sau tất cả những cảm xúc này, mình hiểu thêm về chính mình, về những người xung quanh và mục tiêu cuộc sống mình hướng tới là gì.

Sống Một Đời Hạnh Phúc Và Trân Trọng Những Thời Khắc Hiện Tại! Khi bản thân bận rộn với những mục tiêu HẠNH PHÚC của chính mình, mình không còn thời gian để nghĩ về những chuyện buồn, mình sống tích cực hơn và mong muốn trao đi nhiều hơn. Đây là những cảm nhận rất thật của một mùa Covid kéo dài! Hy vọng rằng tụi mình sẽ không bao giờ phải trải qua bất kỳ một mùa giãn cách nào vì Covid thêm nữa, nhưng chắc chắn tụi mình sẽ tiếp tục trải qua những mùa bận kéo dài và những mùa yêu thương bằng những chuyến du lịch kéo dài.

Thân mến! Moonie

Trần Thị Hằng Business Process Solutions-Senior 3

101


CHƯƠNG II

Mùa Để Yêu Thương Sáng dậy, mở cửa sổ như thường ngày, tôi bất chợt cảm nhận được cảm giác se lạnh của những ngày cuối thu. Bỗng trong lòng bâng khuâng một chút buồn, thế là một mùa thu nữa lại trôi qua. Không giống như những mùa thu qua, mùa thu năm nay yên bình và lặng lẽ do ảnh hưởng của đại dịch Covid-19. Đối với nhiều người, mùa thu năm nay có thể chưa trọn vẹn vì thiếu đi mùi hoa sữa thoang thoảng mỗi khi đi làm về, những lần hẹn hò bạn thân cùng nhau chụp ảnh ở vườn cúc họa mi hay dạo quanh phố Hàng Mã và nhâm nhi que kem Tràng Tiền cùng người thương. Cảm nhận này cũng là dễ hiểu bởi từ xa xưa, những điều này đã trở thành đặc trưng của Hà Nội mỗi dịp thu về. Với tôi, mùa thu năm nay thật đặc biệt vì gần như toàn bộ mùa thu ấy là khoảng thời gian Hà Nội thực hiện giãn cách xã hội. Bên cạnh những ảnh hưởng tiêu cực do Covid-19 mang lại, chúng ta phải công nhận rằng, Covid-19 cũng đã đem lại cho con người ta nhiều thời gian hơn để trân trọng những gì ta đang có, trân quý những người thân bên cạnh và để bản thân có thể cảm nhận được sự yêu thương. Ai đó đã từng nói, mùa thu là mùa sống chậm, sống thật với con người mình, là mùa để hiểu thế nào là yêu thương thật sự. Và dường như trong bối cảnh này, câu nói ấy thật đúng.

Mặc dù trong thời gian giãn cách vừa qua, tôi phải ở lại Hà Nội một mình và không thể về quê với gia đình nhưng trên tất cả, tôi không hề cảm thấy cô đơn và buồn chán bởi tôi luôn cảm nhận được sự ấm áp và tình yêu thương bên cạnh. Hàng ngày, bố mẹ và các em đều gọi điện hỏi thăm tình hình dịch bệnh và thường xuyên gửi thực phẩm để tôi có thể đảm bảo sức khỏe tốt nhất. Bên cạnh bố mẹ, gia đình Deloitte cũng luôn là người bạn đồng hành cùng tôi trong suốt thời gian giãn cách,từ việc tổ chức các chương trình thể dục, tập yoga mỗi sáng cho nhân viên, đăng ký tiêm vaccine, tổ chức tiệc trung thu cho đến việc dành tặng những món quà vô cùng ý nghĩa tới các thành viên và gia đình. Tất cả những điều ý nghĩa mà Deloitte mang lại đều giúp cho mỗi cá nhân như tôi cảm thấy thật hạnh phúc và tự hào khi được là một thành viên trong Công ty. Vẫn biết dịch bệnh tại các tâm dịch như Sài Gòn hay Bình Dương vẫn còn phức tạp, khắp các bệnh viện, các y bác sĩ, điều dưỡng viên vẫn đang căng mình thực hiện nhiệm vụ, tăng tốc chạy đua mỗi phút giây để giành giật sự sống cho bệnh nhân COVID-19, chỉ mong rằng mỗi cá nhân chúng ta hãy ý thức được sự nguy hiểm của dịch bệnh, đồng lòng với các cấp lãnh đạo để tuân thủ các biện pháp phòng chống dịch và cùng nhau đẩy lùi Covid-19.

Trần Thị Hồng Hạnh - Tax Senior 1

102


CHƯƠNG II

Bạn Và Tôi - Câu Chuyện Của Chúng Ta Hôm nay ngày thu đẹp trời

Chị Mimi - một bà mẹ hạnh phúc

Bỗng sếp gửi mail đôi lời thăm hỏi

Anh Hà Thanh nhiều lúc cute gọi là

Bảo tụi em viết thư bày tỏ

Cho chúng em ăn bánh gà xả láng

Câu chuyện nhỏ của bạn và Deloitte.

Chị Lê Na - xứng đáng nghệ danh artist

Công ty mình thành lập 30 năm

Với nhiều tip thiền - thả hoa thi vị

Mà em mới vào được dăm tháng Lại đúng lúc mùa cô vy oanh tạc

Còn bậc thầy talkshow là chị Ngân

Nên bắt buộc phải làm việc online.

Một người chị luôn ân cần, dịu dàng

Hồi mới làm hay có lúc mắc sai Và đôi lần cùng deadline vật vã May có anh chị chỉ bảo tận tay Và đồng nghiệp xung quanh cùng chia sẻ Nên đôi lúc tưởng chừng mệt hay buồn tẻ Lại bỗng chốc vui vẻ ngay tức thì. Work from home nghĩ xa cách nhiều khi Mà ngờ đâu lại vô cùng gần gũi

Nhưng không dễ dàng hạ gục trên bàn ma sói.

Còn chúng em là Thủy, Mai, Linh, Đặng Cùng với Hương, Vy, Châm là bảy mống Đều là những senior còn non trẻ Với các em TC xinh xắn, đáng yêu, nhỏ nhẹ 20 người - một mảnh ghép chẳng tách lẻ của Deloitte.

Thích nhất là nhiều event thú vị

Những lời cuối cùng em xin gửi đến Công ty

Mặc dù tụi em chưa giành được giải gì :) ) ).

Một đại gia đình thứ hai đầy ấm áp

Tiếp đến sẽ là như mọi khi Xin giới thiệu về phòng em đôi chút Chúng em có “ mẹ ” Hạnh partner Ân cần chăm lo những nhóc ngơ mọi lúc.

Một môi trường vừa chuyên nghiệp, vừa chứa chan tình cảm Là điểm đến để hoàn thiện bản thân hơn Giúp chúng em biết ơn, biết trân trọng những điều tử tế Deloitte - mãi xứng đáng với vị thế Big 4! Trần Thị Thu Hương - Tax Senior 1

103


CHƯƠNG II

Những Khoảng Lặng Đáng Nhớ Cá nhân mình cảm nhận thấy được có những thay đổi xảy ra chóng mặt trong cuộc sống mà chúng ta tìm cách để vượt qua, để thu xếp, làm quen: Vợ chồng mình cùng nhau nấu ăn liên tục để thay thế cho những bữa ăn hàng hay gọi Grab, ban công đã được chăm chút lại sạch sẽ cẩn thận sau những cuối tuần lockdown không ra đường, hay chỉ đơn giản là những ly bạc xỉu pha phin thay cho cốc Highland sang chảnh vào mỗi buổi sáng. Và cũng có những thay đổi chúng ta phải học cách để chấp nhận trong bối cảnh bình thường mới, như khi hai vợ chồng phải thay nhau trông em bé trong giờ làm việc để một trong hai người có thể vào họp, nghe tiếng con khóc đòi bế trong lúc đang viết báo cáo vì hàng ngày bố mẹ đều bận làm việc không chơi được với con, hay khi nghe tin cô giáo thân nhất của bé phải bỏ việc vì không thể trụ lại được tới lúc trường mở cửa trở lại. Duy chỉ có công việc là vẫn dồn dập như trước khi có dịch, kèm theo những khó khăn nhất định khi mọi người không thể cùng nhau làm việc trên văn phòng.

104


CHƯƠNG II

Tuy nhiên, giữa những bộn bề trong công việc và cuộc sống thời Covid, cũng có những khoảng lặng đáng nhớ khi bất ngờ nhận được gói quà siêu to của Công ty, những hỗ trợ hết sức kịp thời về cả vật chất lẫn tinh thần giúp cho mình tiếp tục cố gắng vượt qua thời gian này.

Trong cái rủi cũng có cái may, hoàn cảnh bắt buộc chúng ta phải thay đổi về tư duy và cách tiếp cận các vấn đề trong cuộc sống lẫn công việc, bắt buộc chúng ta phải tiếp tục phát triển để đối đầu với những trở ngại mới mà ta chưa từng gặp phải. Vì vậy, chúng ta hãy cùng vững vàng, cùng san sẻ, cùng làm mới bản thân để có thể vượt qua những khó khăn trước mắt bất kể điều đó là gì, trong lúc chờ đón những ngày tươi sáng hơn.

Hà Nội, 30/09/2021 Trần Tuấn Anh - Tax Senior 3

Bức ảnh bát chè khúc bạch mà hai vợ chồng hì hụi bóc túi nhãn siêu to được Deloitte tài trợ trong những ngày giãn cách

105


CHƯƠNG II

TẬP ĐOÀN VĂN THƠ CON CÓC Giữa hoà bình cuộc sống vốn bình an Côvi đến bao lo toan vất vả Tư vấn viên thầm lặng mà tất tả Chỉ mong sao đất nước được an toàn. Dẫu khó khăn vất vả khắp muôn ngàn Deloitte mình không ai bị bỏ lại

Ban lãnh đạo đồng lòng và khảng khái Tổ quốc gọi, chúng tôi sẽ ghi danh Giữa biết bao ranh giới dù mỏng manh Vẫn kiên cường trên đường làm kinh tế Ừ tư vấn, tưởng nhàn mà bận thế, Mặc Côvi khách hàng vẫn ưu tiên. Bớt đi một vài ba dòng liên thiên, Hẹn năm sau mọi điều yên trở lại Hy vọng thôi, một lần và mãi mãi, Bình thường mới lại quay về bình thường.

Trịnh Quốc Đạt - Tax Senior 3

106


CHƯƠNG II

Mùa Của Những Tâm Tình ...Mùa Thu Luôn Là Mùa Đẹp Nhất Của Hà Nội… Deloitte là một trong những cái tên đã gắn bó với em suốt hơn một năm nay. Tuy thời gian chưa dài để có nhiều trải nghiệm, nhưng môi trường đa dạng và năng động cùng văn hóa chia sẻ của Deloitte cũng đủ để cho em có những cảm nhận ban đầu thật ấm áp và ấn tượng. Deloitte được dẫn dắt bởi ban lãnh đạo sáng suốt, chèo lái Công ty trong những tháng ngày khó khăn khi đối diện với tình hình dịch bệnh. Công ty luôn đi tắt đón đầu, thực hiện chặt chẽ những quy định do Nhà nước quy định tới từng cá nhân nhân viên. Cố gắng hỗ trợ nhân viên đối phó với dịch bệnh như sắp xếp cho nhân viên tiêm phòng đầy đủ. Dù rất vất vả và khó khăn, nhưng ban lãnh đạo vẫn quan tâm từng bữa ăn giấc ngủ cho đến đời sống tinh thần bằng những món quà tuy nhỏ mà thân thương ấm áp. Tổ chức các lớp hoạt động thể chất nhằm đảm bảo toàn diện về cuộc sống cho nhân viên. Người ta nói, càng khó khăn thì càng thấy rõ tấm chân tình. Cá nhân em đã thấy được rõ sự quan tâm thiết thực của Công ty tới nhân viên và em muốn bày tỏ lòng biết ơn và cảm tạ sâu sắc.

em luôn tâm đắc khi được có mặt tại Deloitte. Cuối cùng em xin kính chúc các anh/chị, ban lãnh đạo Công ty sức khỏe - niềm vui thành công trong cuộc sống và công việc. Chúc các anh chị, các bạn đồng nghiệp luôn vững vàng bước qua mọi khó khăn và tin tưởng vào Deloitte, cùng tạo nên một khối đoàn kết vững mạnh tiên phong và hoàn thành xuất sắc mọi trọng trách được giao -để lại có những mùa thu tươi đẹp được gửi gắm tâm tình, chia sẻ, gửi gắm yêu thương... Thân ái - Yêu thương Trương Thị Huyền Trang Chinese Services Group Senior

Trong công việc, dù chỉ là nhân viên mới chưa nhiều kinh nghiệm nhưng các anh chị trong team và cả các bộ phận liên quan vẫn luôn luôn hỏi han, quan tâm, động viên và dìu dắt, chỉ dẫn nhiệt tình. Với Deloitte, mọi khó khăn bạn đều có thể sẵn sàng chia sẻ với các anh chị. Với em đây là văn hóa tương thân tương ái, gắn kết chia sẻ được lưu truyền từ nhiều thế hệ đi trước và được phát huy thừa kế cho tới thế hệ sau này. Đây là giá trị nhân văn sâu sắc

107


CHƯƠNG II

Covid Đối Với Tôi Trải nghiệm và cảm xúc : Dường như mọi cuộc khủng hoảng đều cùng lúc mang lại những điều tốt đẹp và tồi tệ trong xã hội loài người. Trong đại dịch Covid - 19, chúng ta đã chứng kiến lòng trắc ẩn và sự hy sinh vô bờ bến; Chúng ta cũng cùng lúc chứng kiến sự trục lợi đáng xấu hổ, sự ích kỷ trắng trợn. Một trong những điều khác biệt nhưng rõ rệt mà đại dịch này mang tới là trả lời câu hỏi: tất cả chúng ta có mối liên kết với nhau chặt chẽ như thế nào? Số phận của những người ở bên kia thế giới - hay thực sự là ở bên kia đường - có thể ảnh hưởng đến cuộc sống và cảm giác hạnh phúc của chúng ta như thế nào? Chúng ta là một cộng đồng nhân loại lớn chia sẻ cùng một hành tinh. Đại dịch này đã nêu bật một thực tế là chủ nghĩa cá nhân lâu dài không có tác dụng. Tất cả chúng ta đều đã có một bài học về sự cần thiết của cộng đồng. Chúng ta cần tìm kiếm và chăm sóc lẫn nhau bởi vì nếu một người đau, thì tất cả chúng ta đều đau. Bài học lớn nhất tôi có được : Giờ đây, chúng ta hoàn toàn có thể đánh giá đúng giá trị thực sự của các bác sĩ, y tá, người thu gom rác, người dọn dẹp, giáo viên, người xếp kệ siêu thị, người chọn thực phẩm, nông dân, lính cứu hỏa, nhân viên chăm sóc tại nhà, công nhân vận chuyển, tài xế giao hàng và tất cả nhân viên dịch vụ công cộng… Họ là những người đã được yêu cầu đứng lên và chăm sóc phần còn lại của chúng ta. Họ là những người đánh đổi không chỉ bản thân mà còn có đánh đổi cơ hội chăm sóc những người thân yêu của họ để có thể chăm sóc người thân của những người khác.

108

Tôi tự đặt câu hỏi: Liệu sau khi đại dịch này đã qua đi và thực sự kết thúc, loài người chúng ta sẽ chọn cách nào để sống tiếp? Chúng ta sẽ quay trở cách mà chúng ta đã có trước đây, nơi mà chủ nghĩa cá nhân được hoan nghênh và ca ngợi; hay chúng ta cố gắng xây dựng một thái độ quan tâm, có trách nhiệm với cộng đồng, nhận thức rõ ràng rằng số phận của những người hàng xóm của chúng ta có liên quan mật thiết đến cuộc sống của chúng ta đấy?


CHƯƠNG II

Trong những tuần gần đây, chúng ta đã thấy rằng ở đâu có ý chí xã hội hoạt động vì lợi ích của nhiều người, thì luôn có cách để giải quyết những vấn đề của chính nó. Đôi dòng của tôi hôm nay là cách biểu lộ sự trân trọng dành cho những người đang cống hiến trong khu vực dịch bệnh và mong rằng sự trân trọng này sẽ tiếp tục duy trì khi cuộc khủng hoảng đại dịch hiện nay kết thúc. Chúng ta hãy hy vọng rằng tất cả các tầng lớp trong xã hội đánh giá cao nhu cầu của những người cống hiến trong khu vực công được trả công xứng đáng cho công việc họ làm, thay vì

để việc tăng lương của họ được biểu quyết trong Quốc hội trước sự cổ vũ của quá nhiều chính trị gia. Chúng ta cần một cách suy nghĩ và tồn tại mới. Điều bình thường cũ dường như không dành cho tất cả mọi người. Đã đến lúc tạo và đón nhận một điều bình thường mới.

Hà Nội, ngày 29 tháng 09 năm 2021 Vũ Đức Minh - Tax Consultant 1

109


CHƯƠNG II

Lòng Biết Ơn Và Sự Tự Hào Hôm nay ngày 24 tháng 9 năm 2021, thế là tròn một tháng nữa là tôi tròn 16 năm gắn bó với “mảnh đất” này - mảnh đất Deloitte thân yêu! Điều tôi muốn chia sẻ với các bạn trong suốt cuộc hành trình của mình đó là lòng biết ơn và sự tự hào. Năm 2021 đánh dấu tròn 30 năm tiên phong của Deloitte Việt Nam với vị thuyền trưởng vô cùng đáng kính Madam Hà Thu Thanh, và 12 năm với Deloitte Tax. Tôi tự hào vì mình được trao cơ hội và góp phần tham gia vào một phần hai hành trình đầy giá trị đó! Nhớ lại cách đây gần 16 năm, hồi đó Deloitte tuyển nhân viên tại Hà Nội vào làm việc tại Văn phòng Hồ Chí Minh. Bạn bè rủ rê, thấy Deloitte là một tên tuổi lớn, mặc dù cũng chưa biết thành phố HCM là như thế nào, không có bạn bè người thân, nhưng thôi cũng “liều” apply thử xem sao. Thế là tôi cùng một bạn nữa được phỏng vấn và tiến hành thử việc tại VP Hà Nội trước khi vào HCMC. Đến khi sắp hết thời gian thử việc tôi mới giật mình và cảm thấy hoang mang, không biết sắp tới mình sẽ sống và làm việc thế nào ở HCMC đây? Cuối cùng, thật may, tôi được lựa chọn ở lại làm việc tại Hà Nội. Đó là cái duyên và lòng biết ơn đầu tiên tôi muốn gửi đến anh Tuấn Bùi, anh Minh Bùi và Ban lãnh đạo của Deloitte - đã cho tôi cơ hội để bắt đầu cuộc hành trình của mình cho đến ngày hôm nay!

110

Tôi còn nhớ những ngày đầu chập chững bước vào Công ty sau 3 tháng “xả hơi” sau tốt nghiệp đại học, phòng Thuế Hà Nội của chúng ta chỉ có hơn 10 người, tôi nhớ không nhầm là doanh thu hồi đó tầm 4050 ngàn Đô la. Thế mà sau 16 năm, team của chúng ta đã có hơn 140 thành viên, doanh thu đã tăng lên gần 200 lần. Nếu tính bình quân về mặt số học, thì sau 10 năm nữa Deloitte Hà Nội Tax của chúng ta sẽ có quân số hơn 800 người và doanh số hơn một tỷ Đô. Điều này có lẽ cũng không phải hài hước, mà hoàn toàn có thể là sự thật chứ nhỉ? Phải nói là trong suốt chặng đường 16 năm, đã rất nhiều lần tôi cảm thấy mệt mỏi, tưởng như không vượt qua được những áp lực trong công việc, song nhìn lại tôi vô cùng biết ơn chính mình, biết ơn những người chị, người anh, người bạn, người em đồng nghiệp thân thiết, các khách hàng đã đến với mình và thêm cho mình những người bạn mới.… đã giúp tôi có được sự trưởng thành như ngày hôm nay. Tôi biết ơn bố mẹ hai bên, chồng và hai tình yêu bé nhỏ đã luôn hỗ trợ và đồng hành cùng tôi để tôi có thể hoàn thành tốt công việc cơ quan và đảm nhận vai trò người con, người vợ, người mẹ của gia đình. Tôi biết ơn chính mình vì mình đã biết mở lòng để học hỏi, để đón nhận và trao đi sự chia sẻ và tin tưởng với những người xung quanh!


CHƯƠNG II

Năm 2021 đúng thật là một năm đáng nhớ, khi Việt Nam của chúng ta bước vào làn sóng Covid-19 lần thứ 4 với vô vàn khó khăn và thử thách ở phía trước. Với câu hỏi “Bạn là ai trong đại dịch Covid 19” - tôi muốn gửi lời cám ơn, vì nhờ có Covid mà tôi nhận ra được thêm rất nhiều giá trị tốt đẹp xung quanh mình và có được nhiều trải nghiệm mới mẻ của bản thân: Tôi biết ơn vì sự quan tâm chia sẻ của Ban Lãnh đạo Công ty, từ những lời động viên, thăm hỏi đến những món quà yêu thương đến gia đình nhỏ của tôi và cả bố mẹ hai bên, thông qua các chương trình “Món quà nhỏ - Yêu thương lớn nhân mùa giãn cách”, “Vaccine tình thân”, WE LOVE & WE CARE: Chương trình hỗ trợ nhân viên vững vàng đi qua đại dịch”, các chương trình talk shows về chăm sóc sức khỏe với các khách mời là chuyên gia do phòng Nhân sự tổ chức, và rất nhiều chương trình khác nữa. Tôi biết ơn Công ty vì đã lo cho tôi và các đồng nghiệp những mũi vaccine từ rất sớm… Tôi tự hào là một thành viên của một tổ chức có rất rất nhiều các hoạt động hỗ trợ tuyến đầu chống dịch và các hoạt động hỗ trợ cộng đồng chịu ảnh hưởng nặng nề bởi dịch Covid.

Gần 3 tháng làm việc ở nhà (tôi chỉ đi ra đường 2 lần để tiêm vaccine) quả là một trải nghiệm vô cùng thú vị và đáng nhớ! Việc tham gia 21 ngày sự kiện “BIG difference SMALL change/ Thay đổi NHỎ thành quả TO” của Đoàn thanh niên giúp tôi hình thành thói quen tập thể dục ngắn hàng ngày, bằng các hoạt động plank, chạy máy, jumping jack v.v. con người cảm thấy năng động và sảng khoái hơn rất nhiều! Sẽ nhớ mãi hình ảnh bốn người bốn bàn, bốn cái máy tính, học và làm việc online tại nhà, nhiều khi quên cả thời gian trôi rất nhanh! Thỉnh thoảng tình cảm bố mẹ với con cái có “sứt mẻ” đôi chút do những căng thẳng do việc học online của hai bạn nhỏ (đặc biệt là cu cậu học lớp 2) nhưng đổi lại cả nhà có nhiều thời gian ở bên nhau hơn. Tình cảm vợ chồng cũng trở nên khăng khít hơn do có nhiều thời gian bên nhau, thấu cảm hơn về công việc của nhau và cùng nhau hướng dẫn con học bài. Nhờ ông bà nội và bố mà hai bạn nhỏ trở nên “master” với trò chơi tam cúc, nhưng vẫn không thể “đào tạo” được cho mẹ, mẹ thì chỉ chơi được trò ô ăn quan với cả tiến lên.

Để tri ân những “chiến sĩ” đang ở tuyến đầu, tôi cùng gia đình thực hiện nghiêm chỉnh các quy định phòng chống dịch và giãn cách xã hội, đóng góp phần nào để chia sẻ những khó khăn đối với đội ngũ y bác sĩ và những người lao động bị tổn thương do đại dịch.

111


CHƯƠNG II

“Nhờ” Covid mà con gái lớn học lớp 7 biết nấu những bữa cơm cho cả nhà, biết làm pizza cho em, con trai nhỏ thì rất hào hứng pha cà phê sáng cho bố mẹ để nhận được lời khen. Ngoài ban công, những cành hoa giấy màu tím tươi sáng lần lượt nở rộ, chậu hoa nhài trắng luôn tỏa ngát hương thơm, cây chanh, cây húng lúc nào cũng căng tràn sức sống, chồi non nở rộ trong tiết trời thu mát mẻ, tất cả như hòa cùng nhau để lan tỏa sự lạc quan, vui tươi cho tất cả các thành viên trong gia đình trong những ngày giãn cách. Tôi trân trọng tất cả những khoảnh khắc đó! Tôi biết ơn vì mỗi buổi sáng thức dậy vẫn được hít thở bầu không khí trong lành, cả nhà vẫn được quây quần bên nhau vui vẻ và an toàn. Tôi cảm thấy may mắn khi mình vẫn có công việc tốt để làm, lương thưởng vẫn nhận đều đặn, vẫn có những anh chị em đồng nghiệp yêu thương bên cạnh, vẫn có những khách hàng trân trọng những dịch vụ mà chúng tôi mang lại cho họ.

112


CHƯƠNG II

Covid-19 chắc hẳn sẽ còn mang lại nhiều thay đổi lớn đối với thế giới nói chung, Việt Nam nói riêng, và gần hơn nữa là nghề nghiệp của chúng ta. Tôi tin rằng, việc duy trì một thái độ sống tích cực và một tinh thần cởi mở để cầu tiến thì những khó khăn, thử thách chỉ là điều tất yếu và bình thường trên hành trình cuộc sống của chúng ta, và Covid-19 chỉ là một trong những phép thử mà thôi. Xin gửi tặng các bạn hai câu trích dẫn nói về lòng biết ơn mà tôi rất tâm đắc: “Những cơ hội may mắn không xảy ra ngẫu nhiên. chúng chỉ đơn giản là sức mạnh ma thuật của sự biết ơn đang hoạt động!” (Anonymous) “In the pursuit of happiness, gratitude has been shown to have a direct and lasting impact on the giver—thus, the more gratitude we experience and the more we offer to others, the more satisfied we generally will be with our lives” (trích từ cuốn sách “Leading with Gratitude” by Adrian Gostick and Chester Elton”)

Hà Nội ngày 24 tháng 9 năm 2021 Vũ Thu Hà - Tax Director

113


CHƯƠNG II

... KÝ ỨC - HIỆN TẠI -TƯ

Trở về ký ức gần 40 năm trước Chưa bao giờ tôi được sống gần với tuổi thơ đến thế. Ký ức tuổi thơ cách đây gần 40 năm là có những chuỗi tháng ngày hè bị nhốt trong nhà, xung quanh là 4 bức tường, ngăn cách với bọn trẻ con cùng xóm bằng cái cổng sắt khóa chắc chắn. Nhưng chẳng có gì ngăn cản nổi ham muốn tôi chơi với hội bạn những trò chơi qua cửa sắt và sự sáng tạo là không giới hạn chỉ vì ham vui tột cùng. Tháng 7/2021, Hà Nội cùng cả nước trải qua những tháng hè nóng nhất và tôi được trải nghiệm lại cảm giác ngày xưa còn bé khi 3 tháng đằng đẵng ở trong nhà một mình xung quanh là những mảng tường trắng và không gian xanh mùa giãn cách. Dù vậy, tôi vẫn cảm thấy mình thật sự rất may mắn vì vẫn có một không gian xanh trong lành để hít thở. Và tôi tìm thấy trong lòng mình một sự biết ơn!

114

Hiện tại - “Thở vào tâm tĩnh lặ Thở vào tâm tĩnh lặng. Thở ra miệng mỉm cười.

An trú trong hiện tại. Giây phút đẹp tuyệt vời.

Tứ thơ trong quyển sách “Muốn an Thích Nhật Hạnh, đơn giản thôi thấm đẫm triết lý hạnh phúc, bình mình trong giãn cách đem lại cho t vời để có duyên với quyển sách, đ quý sự thở và hành thiền qua thở. ta e dè khi tiếp xúc, hoảng sợ khi c trong cô đơn thì quyển sách như m thần giúp ta vượt qua vững vàng n cực đó, và thở có ý thức để có an lạ khi mình được thở và tìm thấy bình cuộc sống không cân bằng. Và tôi n một cá nhân đem theo mình tinh t là một nhân tố góp phần vào qu sống thích nghi với Covid thành côn


CHƯƠNG II

ƯƠNG LAI Vũ Thu Ngà - Tax Partner

ặng”

n được an” của thầy nhưng sâu sắc và an. Cuộc sống một tôi một cơ hội tuyệt được thực tập trân . Nếu Covid-19 làm cách ly và mệt mỏi một liều vắc xin tinh những cảm xúc tiêu ạc mỗi giây, biết ơn h an cân bằng trong nhận thấy, nếu mỗi thần tích cực, cũng uá trình cộng đồng ng.

Khẩu trang + Vắc xin + Virtual tô đậm Tương lai Từ hot nhất trong năm 2020 và 2021 là khẩu trang và vắc xin. Chưa bao giờ những câu chào ai đó/ ăn cơm chưa được thay bằng câu khẩu trang đâu/ tiêm vắc xin chưa/ giấy đi đường nhanh và trendy như thế. Và không ngạc nhiên gì khi đứa trẻ sẽ khóc thét khi thấy mặt bố mẹ chúng không đeo khẩu trang.

Cú huých của một con virus nhỏ bé đủ làm rung lắc cả thế giới 8 tỷ con người. Thật sự là một mass disruptive tới hầu hết các khía cạnh của cuộc sống. Và tôi cảm thấy thật đặc biệt khi đang cùng trải nghiệm, chứng kiến sự thay đổi đó, tò mò hơn hết cuộc sống 20 năm sau sẽ như thế nào. Could you guess?

115


CHƯƠNG II

Sống Để Yêu Thương Đại dịch Covid-19 đã làm đảo lộn mọi thứ theo một cách chưa từng xảy ra trước đây, đe dọa sức khỏe, tính mạng của cả nhân loại. Dịch bệnh Covid-19 khiến nhiều hoạt động ngưng trệ, không ít doanh nghiệp phải đóng cửa, người lao động bị mất việc làm, gặp khó khăn trong việc duy trì cuộc sống. Trải qua những ngày bị ảnh hưởng bởi dịch bệnh, mỗi người đều cảm nhận được rủi ro vô thường, sớm còn tối mất, lúc nào cũng có thể xảy đến với bản thân. Trong hoàn cảnh đó, những nghĩa cử cao đẹp, tình thương giữa người với người là điều quý giá không gì đong đếm được và sức khỏe là thứ quan trọng nhất trong cuộc sống mỗi người. Với tinh thần tương thân tương ái, lá lành đùm lá rách, hàng trăm điểm phát miễn phí gạo, cơm, thực phẩm, khẩu trang đã ra đời. Dành cho nhau sự yêu thương cũng là cách giúp cho ta vượt qua mọi khó khăn trong thực tại cuộc sống và cũng chính là cách khiến cho cuộc đời có nhiều điều tốt đẹp, tích cực, để cùng vượt qua nỗi đau của bệnh tật, nghèo đói và mất mát. Lev Tolstoy viết: “Luật của cuộc sống ở trong sự tử tế của tâm hồn chúng ta. Nếu con tim của chúng ta trống rỗng thì không có luật nào hay tổ chức nào có thể lấp đầy”.

Võ Thị Kim Oanh - Tax Senior 2

Trái tim em luôn hướng về Công ty Deloitte nơi em đang làm việc với một sự tự hào và trân trọng. Về đóng góp cho xã hội, Deloitte Việt Nam luôn là một trong những đơn vị tiên phong trong các chương trình thiện nguyện: trao tặng quà và hiện vật có giá trị cho các Bệnh viện và hỗ trợ các cán bộ y tế bị bệnh hiểm nghèo. Deloite Việt Nam cũng đã đóng góp vào Quỹ Xã hội Công đoàn Y tế Việt Nam, trực tiếp thăm hỏi và hỗ trợ tài chính cho nhiều đoàn viên công đoàn không may mắc bệnh hiểm nghèo của ngành Y tế. Về nội bộ, nhân viên trong Công ty cảm nhận sự quan tâm chu đáo của Công ty, thông qua các món quà cho gia đình và hàng loạt chương trình đào tạo thú vị. Vì vậy, mỗi ngày mới bắt đầu, bản thân em luôn “niệm chú”: “Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy/ Ta có thêm ngày nữa để yêu thương”, đó là cách em tự nhắn nhủ mình rằng: cảm ơn cuộc đời đã cho ta được tiếp tục sống, được tồn tại và cũng là để làm những điều tuyệt vời và kì diệu nhất - sống để yêu thương, vì “sống trong đời sống cần có một tấm lòng”.

116


CHƯƠNG II

Bài học về sự biết ơn Vaccine II ”. Và cũng trong những ngày tháng làm việc tại nhà, khi mọi sự ồn ã của cuộc sống dường như đang tạm ngưng lại, thì tôi luyện tập được cho tâm hồn mình sự biết ơn về những điều giản dị nhất.

Vào đúng bảy giờ mỗi sáng, cô phát thanh viên ở phường tôi sẽ bắt đầu bản tin tuyên truyền phòng chống dịch COVID - 19 bằng một bài hát cách mạng. Cứ như thế, việc lắng nghe những thông tin về tình hình dịch bệnh trên địa bàn đã trở thành một phần cuộc sống làm việc tại nhà của tôi. Không chỉ thông qua loa phường, Deloitte mail cùng là nơi tôi thường xuyên nhận được những thông báo về đại dịch, những lời động viên chứa đựng tình cảm sâu sắc, gắn bỏ mà Deloitte dành tặng cho nhân viên. Mặc dù bức tranh đại dịch là một bức họa mang nhiều màu sắc sáng tối, nhưng Deloitte và đội ngũ các anh chị chính là những người đã đem đến gam sắc ấm áp tích cực trong ký ức về đại dịch của tôi thông qua các chương trình chăm sóc nhân viên như “ We love & We care ”, “

Biết ơn vì ta có gia đình bên cạnh, biết ơn vì bữa tối có nắm cơm bát gạo ; biết ơn vì bằng công việc tư vấn của mình, ta vẫn được cống hiến và tạo ra giá trị cho xã hội ; và biết ơn vì những món quà tình thân Deloitte đã gửi tới không chỉ tập thể người lao động mà còn cho các bác sĩ, các địa phương bị ảnh hưởng trên mọi miền Tổ quốc.Ta cảm ơn cuộc sống đã mang đến những nốt thăng trầm để ta biết trân trọng giá trị nhỏ bé của hiện tại và của sự quan tâm, sẻ chia trong hoàn cảnh khó khăn.

Trần Điệp Trang - Tax Consultant 2

117



Chương III THAY ĐỔI VÀ THÍCH NGHI

“...Đại dịch Covid-19 có lẽ là một trong những cánh cửa trượt khắc nghiệt nhất nhưng cũng đặc biệt nhất từ trước tới nay vì đã cho mỗi người một khoảng lặng để sống chậm hơn và tự nhìn lại những cánh cửa trượt của chính mình...”


CHƯƠNG III: THAY ĐỔI VÀ THÍCH NGHI

118

Hôm nay có màu gì

122

Những giấc mộng đêm hè

124

Bài học từ Covid - 19

126

Hạnh phúc và bình an

127

Cảm xúc từ 1.7.2021

128

Câu chuyện về một cái cây

129

Sức khoẻ là tài sản quý giá

130

Cửa trượt

132

Những hạnh phúc giản dị

136

You own your carreer

137

Ở nhà vẫn vui

138

Vài dòng tâm sự cho những ngày đầu thu

142

Nhật ký Covid

144

Cuộc sống đầy ý nghĩa từ những điều nhỏ nhặt

145

Hãy cam kết với bản thân

146


I

II

III

IV

Thư gửi từ năm Covid thứ 2

148

Tản mạn của một runner - Deloitter mùa giãn cách

150

Quẳng gánh lo đi và vui sống!

152

The game feast during Covid-19

153

Covid và những “lựa chọn”

154

Học cách thích nghi

156

Thách thức và những bài học chiêm nghiệm

157

Hãy sống chậm lại!

158

Bình yên trong giông bão

160

Hướng về mặt trời

162

Tư duy ngược đám đông và dịch Covid

164

Những giá trị căn bản

167

Giá trị của lòng biết ơn

170

Một mùa hè đáng nhớ

172

Bài học về tinh thần lạc quan

175

Thin line

176


CHƯƠN

Hôm nay c

(Ngoài màu của nhữn

Và rồi đợt dịch thứ tư ùa tới nhanh như mưa rào, và dài như mưa phùn... tôi ở nhà trở nên ngày một nặng vào những ngày Hà Nội giãn cách này, nhưng cũng kéo sự chú ý của tôi về với “vẽ vời” - cái thú vui đậm chất “tự kỷ” mà tôi đã cất quên một góc kể từ ngày đi làm... Tạm gác lại việc nuối tiếc cho kế hoạch đi du lịch, tôi quyết định đi tìm màu để vẽ. Vẽ có lẽ là một trong những hoạt động phù hợp nhất trong mùa giãn cách này.

Hầu như không đi chơi xa, hay nói đúng hơn là... hầu như không ra ngoài trừ khi có việc cần hoặc được kéo ra khỏi nhà, bạn Thành cảm thấy mình hơi tụt hậu với thế giới, và không được trẻ trung là bao. Cố gắng sống thoải mái và tự tin hơn đã trở thành mục tiêu của tôi trong 5 năm đầu của tuổi 20 của mình. Vì vậy việc đặt vé máy bay cho một kế hoạch du lịch bốc đồng cùng những người bạn mới quen điều mà trước nay tôi chưa bao giờ làm, và cũng không nghĩ mình sẽ làm - đã hoàn thành trong vòng ba ngày kể từ lúc lời mời được cất lên, và nó trở thành một trong những điều mà tôi cảm thấy mong chờ nhất trong nửa đầu năm này.

122

Ngoài chì than, màu nước, acrylic, và màu chì là những thứ màu mà tôi hay dùng hồi còn đi học, và thậm chí là kiếm được tiền từ việc dùng chúng vẽ vời, tôi cũng tìm thấy hộp màu sáp dầu mà tôi mua tặng cô cháu gái - mà sau đó nhận ra nó còn quá nhỏ để dùng loại màu này (khi nhìn thấy những bức biếm họa trên tường nhà tôi và cả trên bộ đồ không-còn-là-màu-trắng của con bé). Tôi quyết định dùng thử loại màu này.“Big Fish” (Cá Lớn) là một bộ phim kỳ lạ và cũng đẹp một cách kỳ lạ. Trong bộ phim này nổi tiếng nhất có lẽ là cảnh Edward đứng giữa cánh đồng hoa thủy tiên để cầu hôn Sandra. Nghĩ rằng cảnh phim tươi sáng rực vàng này có thể khiến bất cứ ai xem đều cảm ấy vui vẻ, tôi quyết định dùng số màu vừa tìm thấy để vẽ cảnh phim này.


NG III

có màu gì?

ng chiếc khẩu trang...)

Như tôi mong đợi - thứ màu này khá khó dùng, và bức tranh có phần tả tơi mặc dù tôi đã cố hết sức. Điều này làm tôi chợt vẩn vơ về hai cái nghề tư vấn và họa sĩ. Thi thoảng đi đây đi đó, nhiều khi cặm cụi ngồi trước máy tính hàng giờ liên tục, vô số thời gian tìm và sưu tầm tư liệu, liên tục cập nhật những cái mới và trau dồi kỹ năng...

Vũ Tiến Thành - Tax Consultant 1

Hai cái nghề tưởng chừng như không liên quan gì đến nhau hóa ra lại có nhiều điểm chung đến vậy. Đôi khi vẽ một bức truyền thần lại hao hao như viết một câu trả lời cho khách hàng: phải đúng, đủ, và đẹp. Cùng một “câu hỏi” và “nội dung trả lời” nhưng dưới tay người họa sĩ khác nhau thì bức tranh lại mang những nét khác nhau, và những khách hàng khác nhau thì lại càng đa dạng trong nhu cầu và cách cảm thụ. Tìm câu trả lời, tìm cách “vẽ” nó thật đẹp và phù hợp với đối tượng mà mình hướng đến. Chà... vẽ tranh không dễ và làm tư vấn cũng vậy.

123


CHƯƠNG III

Những Giấc Mộng Đêm Hè Những ngày đầu tiên của giãn cách, thời tiết oi bức giữa mùa hè luôn khiến tôi liên tưởng đến “Giấc mơ Mỹ” trong cuốn “The Great Gatsby” luôn tạo cho tôi những rung cảm bức bối của những đêm hè oi ả, những hoang dại và cuồng nhiệt trên nền nhạc jazz. Tôi tin rằng những ai ở trong thế hệ của chúng tôi cũng từng có một “giấc mơ Mỹ” điển hình - thứ mà từ khi sinh ra nhiều người trong số chúng tôi chưa từng chạm tới - như là thứ ánh sáng xanh ở bến tàu nhà Daisy, thứ ánh sáng ma mị dẫn lối cuộc đời Gatsby qua biết bao thăng trầm, lắm lúc anh tưởng chừng như đã ở rất gần, nhưng cho đến tận những giây phút cuối của cuộc đời anh vẫn không tài nào nắm bắt được.

Chúng tôi - thế hệ FOMO (Fear of missing out), luôn sợ hãi mình bỏ lỡ những điều thú vị ngoài kia. Tôi cũng không ngoại lệ. Vì luôn mang trong mình cảm giác, mình không đủ - không đủ giỏi, không đủ tốt và không đủ xuất chúng, tôi đã nhiều lần cố thử làm những thứ mình không thích chỉ vì những hào quang lấp lánh mà những người từng làm nó khoác lên mình. Đơn giản vì lúc đó tôi thấy bạn bè ai cũng đều nổi tiếng, đi làm ở những tập đoàn lớn với mức lương hàng nghìn đô và có vẻ đang sống một cuộc đời rất thú vị. Tôi cũng từng FOMO chạy theo đầu tư chứng khoán với ước mong có thể sinh lãi kép, đổi đời như bao người.

“Đôi khi, theo một cách nào đó, cảm giác FOMO chính là cuộc đua bất tận theo đuổi những thứ hào nhoáng vô nghĩa.” 124


CHƯƠNG III

Những tháng ngày giãn cách khiến tôi có thời gian suy nghĩ nhiều hơn về bản thân mình, về những mong đợi, những điều mà mình thật sự mong muốn. Tôi đã nhận ra, có lẽ cảm giác FOMO giúp tôi luôn mang trong mình sự khao khát khám phá những giấc mơ hoa lệ ở ngoài kia nhưng nó cũng chính là thứ khiến tôi chỉ cần “sảy chân” là có thể trở nên tiêu cực về bản thân mình. FOMO trong mùa dịch giờ không còn là việc tôi muốn chạy theo những thứ viển vông trên con đường của người khác nữa mà chính là nỗi sợ bỏ quên mất con đường của chính mình, bỏ quên mất những kết nối với ba mẹ và bạn bè trong suốt thời gian qua. Khi mà “Giấc mơ Mỹ” của tôi thành sự thật, với tiền tài, danh vọng và cả tất cả sự ngưỡng vọng tôi có được, tôi đã bừng tỉnh sau những giấc mộng về những đêm hè hoang dại ngày đó, mường tượng về một bóng hình dĩ vãng của những thứ tình cảm mà vô tình tôi đã bỏ quên.

Nguyễn Quỳnh Anh – Tax Consultant 1

125


CHƯƠNG III

và tôi quan tâm và lắng nghe nhiều hơn, cho đi nhiều yêu thương hơn, một cách vô điều kiện và để rồi mình chợt nhận ra món quà vô hình đó đang được tặng lại tâm hồn của mình. Thời gian trôi qua, con người già đi, nhanh hơn là ta nghĩ - Gần 2 năm kể từ khi dịch bùng lên, và gần nhất là 3 tháng lockdown - đã chiếm đến 3% tuổi thọ của một con người trung bình. Thời gian luôn là một “nguồn lực” hữu hạn, bạn và tôi đã có những quyết định “đầu tư” sáng suốt nhất trong các cơ hội đầu tư chưa?

Bài Học Từ Covid - 19 Covid-19 là một bài học cho nhân loại, cho mỗi quốc gia và cũng như mỗi một con người. Bạn và tôi đều đang trên con đường học hỏi đó và tôi sẽ dừng chân để nhìn lại những gì mình chiêm nghiệm trong suốt thời gian qua trên góc nhìn của cá nhân: Một sức khỏe tốt chưa chắc mang lại niềm vui (vì đôi khi bạn chỉ chú ý khi bản thân có bệnh) nhưng ít ra không đem lại gánh nặng cho người thân nói riêng và xã hội nói chung. Việc dành thời gian lắng nghe và chăm sóc sức khỏe bản thân là một cách sống có trách nhiệm với những người xung quanh. Gia đình luôn là liều thuốc trị liệu tốt nhất Bất cứ khi nào có bất ổn và lo lắng về hiện tại hay tương lai, bản năng của con người là tìm về nguồn cội để có cảm giác an toàn. Điều này thể hiện rõ trong làn song di chuyển trước và trong đại dịch hay trong bất cứ tôn giáo tín ngưỡng nào (theo hiểu biết của tôi). Bản năng này thôi thúc bạn

126

Sự đồng cảm là chất keo dính của mối quan hệ - Ai là người bạn thực sự mong muốn gặp lại hay là người mong muốn gặp bạn nhất? Hãy quan sát cảm xúc và suy nghĩ của bạn trong những lần gặp lại đầu tiên đấy. Có phải cảm giác “cùng vượt qua khó khăn” đang kéo mọi người lại gần với nhau trong những mối quan hệ thực sự ý nghĩa, hay đơn giản là tạo ra một khởi đầu mới cho người trong cuộc. Thế giới đã, đang và sẽ thay đổi - Làm việc online mà vẫn hiệu quả, well-being không còn là vấn đề lớn, hay thậm chí khả năng sẽ có một sự kiện tương tự nữa xảy ra. Bạn và tôi chợt nhận ra, thế giới đã thay đổi rất nhiều, cả bạn và tôi cũng đã thay đổi, và sẽ còn thay đổi nữa. Liệu chúng ta đã sẵn sàng đón nhận và biến sự thay đổi đấy trở nên có ý nghĩa chưa? Đàm Như Phong - Tax Director


CHƯƠNG III

Hạnh Phúc Và Bình An Năm 2021 sẽ là một năm khó có thể quên được trong ký ức đối với mỗi người dân Việt Nam nói riêng và toàn thế giới nói chung. Từ cuối tháng 5, đợt dịch thứ 4 bùng lên dữ dội, cướp đi sinh mạng của hàng nghìn người. Ta có thể nghe thấy hoặc nhìn thấy thông tin ngập tràn trên báo đài rằng có những sinh linh nhỏ bé vừa chào đời đã không kịp nhìn mặt cha mẹ, có những gia đình có người mất nhưng không ai có thể tiễn đưa do tất cả mọi người đều dương tính với Covid-19, hoặc có thể là những mảnh đời cơ cực vất vả lên thành phố lập nghiệp nhưng không thể trụ vững lại tại thành phố do chỉ thị phong tỏa, v.v. Tất cả những điều trên đều là những hậu quả đau thương không cách nào bù đắp do dịch bệnh mang lại. Tuy nhiên, con người sinh ra trên trái đất với khát vọng lớn lao là tạo dựng và tận hưởng hạnh phúc. Vì vậy, dù trong hoàn cảnh nào thì khát vọng này của con người vẫn cháy lên mạnh mẽ. Nhờ vậy, bên cạnh những mặt tiêu cực, tôi đã cố gắng và tìm được những điều tích cực mà dịch Covid19 mang lại. Đây là cơ hội để mọi người nhìn nhận lại cá nhân, về xã hội và các mối quan hệ. Covid-19 làm người ta trưởng thành hơn. Tôi cũng đã thay đổi suy nghĩ về cuộc sống, dành thời gian nhiều hơn cho gia đình, bạn bè.

Hơn thế nữa, dịch Covid-19 còn giúp chúng ta thấy rõ hạnh phúc đến từ những điều rất giản đơn và gia đình luôn là nơi chốn đi về của những yêu thương. Đôi khi chỉ cần một câu hỏi thăm của bố mẹ, vài cuộc trò chuyện ấm áp vào những lúc bạn cảm thấy mệt mỏi từ đứa bạn thân, sự quan tâm về cả mặt vật chất và tinh thần từ Công ty và đồng nghiệp… cũng khiến tôi thấy nhẹ lòng và bật thốt lên rằng “À, hóa ra mình cũng đâu có hề cô đơn”. Vì vậy, chưa bao giờ là muộn để nói lời yêu thương. Chúng ta không thể biết trước được ngày mai sẽ ra sao, do đó, hãy luôn biết ơn và trân trọng sự yêu thương xung quanh mình và từ đó lan tỏa năng lượng tích cực đến những người xung quanh để rồi bạn sẽ nhận về hạnh phúc và bình an trong trái tim mình.

…Thu Hà Nội, 30 tháng 09 năm 2021… Đào Thị Thanh Mai - Tax Senior 2

127


CHƯƠNG III

Nhận lương từ cấp bậc mới, tuy không nhiều so với năm ngoái nhưng bản thân hiểu được cần chia sẻ khó khăn với Công ty trong đại dịch, và cũng được các anh/chị cấp trên động viên, khuyến khích làm việc. Nhận được quà của Công ty, tuy không nhiều nhưng thực sự cảm thấy Công ty đã chăm sóc và quan tâm tới đời sống tinh thần của nhân viên/gia đình nhân viên trong khoảng thời gian làm việc tại nhà Kinh nghiệm làm việc tại nhà và lời nhắn nhủ tới các thành viên HN Tax. Làm việc tại nhà là trải nghiệm mới về việc kết nối với khách hàng và đồng nghiệp, mọi người nghĩ rằng làm việc tại nhà sẽ thoải mái và nhẹ nhàng hơn so với làm việc trên văn phòng nhưng thực sự cảm nhận của em/mình về làm việc tại nhà mang lại nhiều áp lực công việc hơn làm trên văn phòng. Kết nối và trao đổi với khách hàng: có nhiều trường hợp Khách hàng cũng làm việc tại nhà nên việc trao đổi với khách hàng gặp nhiều bất lợi, nhất là trong việc yêu cầu cungcấp tài liệu và trao đổi về deadline công việc khi không được cung cấp đầy đủ thông tin. Kết nối và trao đổi với đồng nghiệp: các em cấp dưới không được hướng dẫn chi tiết hoặc chưa chủ động trao đổi để giải quyết các vấn đề phát sinh trong quá trình làm việc, dẫn đến hiệu quả công việc chưa tốt, chưa kịp deadline và timeline đã đề ra trước đó.

128

Cảm Xúc Từ 1.7.2021 Bản thân khi làm việc tại nhà cũng có nhiều vấn đề phát sinh (ví dụ nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa hoặc đi xét nghiệm/đi chợ theo đúng yêu cầu của địa phương). Mong mọi người có thể vượt qua đại dịch, đồng lòng chia sẻ khó khăn với Công ty và cùng nhau phát triển trong bối cảnh bình thường mới sắp tới. Chúc Deloitte có một mùa bận thật bùng nổ và thuận lợi.

Đinh Quang Dương - Tax Senior 3


CHƯƠNG III

Câu Chuyện Về Một Cái Cây Bố tôi là người đam mê cây cảnh nhưng ông thường chẳng có thời gian chăm bẵm cho chúng. Bố mua cho hai chị em chúng tôi một cây thế rất đẹp, cành lá được tỉa tót một cách hết sức nghệ thuật. Cây như những cánh tay vẫy chào tôi trong gió, bên dưới là một đầm sen nhỏ được đắp bồi. Hồi trước, khi tôi còn học đại học, mỗi lần lên phơi quần áo cho bố mẹ tôi lại đắm chìm trong cảm giác thích thú mỗi khi

Những ngày sau đó, dường như điều ước

nhìn nó. Từ ngày tôi đi làm, tính chất công

của tôi đã hiệu nghiệm khi Hà Nội có chỉ

việc bận rộn, tôi cũng ít khi lên thăm cây.

thị giãn cách và buộc tôi phải làm việc ở

Bẵng đi một thời gian, tôi tình cờ lên ngó

nhà. Chính lúc này, tôi có nhiều thời gian

lại cái cây của mình. Cái cây đã rất yếu,

hơn để chăm sóc cái cây của mình. Tôi biết

cánh tay sum sê của hồi trước giờ chỉ còn

việc làm hồi sinh một cái cây đã chết là

là cánh cây khẳng khiu trơ trụi lá. Tôi nghĩ

một điều không tưởng đối với một đứa

cái cây đó đã chết. Tôi thầm trách bản

vốn chẳng biết gì về cây cối như tôi. Mỗi

thân vô tâm.

buổi sáng, tôi luôn cố gắng dậy sớm hơn thường nhật, chạy lên lầu, tưới tắm cho cái

cây nhỏ. Chẳng mấy chốc, cái cây yêu quý của tôi đã sống lại. Sự sống thật sự đã nảy sinh từ cái chết. Hóa ra trong cuộc sống, hạnh phúc lại bắt đầu từ những điều nhỏ bé như vậy. Thực ra, những điều nhỏ bé tôi gặp gỡ thường ngày chính là một phần câu chuyện của chính cuộc đời tôi.

Dương Việt Cường - Tax Consultant 2

129


CHƯƠNG III

Sức Khỏe Là Tài Sản Quý Giá HỌC NẤU ĂN Có thể nói việc nấu ăn hàng ngày được xem là khá xa xỉ đối với những người trẻ ngày nay. Tôi cũng phải là một ngoại lệ. Thay vì nấu nướng, tôi thường chọn mua đồ ăn sáng trước khi đến chỗ làm, trưa đặt đồ ăn giao tận nơi cùng đồng nghiệp, chiều trước về nhà lại có sẵn cơm ngon cạnh ngọt của gia đình. Chính vì thế, giai đoạn giãn cách xã hội để phòng dịch Covid - 19 là dịp để tôi có thể dành thời gian học làm các món ăn từ một đầu bếp rất nổi tiếng - mẹ tôi. Tôi đã học được cách nhận biết tính chất của mỗi loại nguyên liệu, thành thạo quá trình sơ chế, kỹ năng sử dụng các dụng cụ nhà bếp và nêm nếm cũng nhanh và chuẩn hơn. Sau khi hết giãn cách, tôi cảm thấy tự tin hơn rất nhiều vào tài năng ẩm thực của bản thân ^^!

130


CHƯƠNG III

THỨC DẬY SỚM Việc phải work from home khiến tôi có nhiều thời gian trong ngày hơn khi không khi không phải di chuyển hay đi công tác. Nhưng tôi không muốn lấp đầy khoảng thời gian đó bằng những giấc ngủ nướng mà tập cho bản thân thói ngủ đúng giấc, dậy đúng giờ. Nhiều nghiên cứu lâm sàng chứng minh rằng thức dậy vào buổi sáng sớm có lợi cho sức khỏe tâm thần, đem lại năng lượng tốt hơn, hiệu suất làm việc cao hơn. Tôi hy vọng sẽ tiếp tục giữ gìn thói quen này khi kết thúc thời gian cách ly. ĐỌC SÁCH Trong cuộc sống ngày càng hiện đại và phát triển như hiện nay, vào những lúc rảnh rỗi tôi thường có thói quen sử dụng các thiết bị điện tử như điện thoại hay laptop mà quên đi thôi quen đọc sách. Việc quỹ thời giantrong ngày tăng lên khiến tôi muốn tạo cho mình một thói quen đọc sách mỗi khi đôi tay nhàn rỗi.

Trong quãng thời gian cách lý tôi đã đọc xong một quyển sách và đang tiếp tục quyển sách thứ hai, trong đó có một quyển mua từ rất lâu nhưng vẫn chưa hoàn thành được. Mỗi cuốn sách đều mang sứ mệnh giúp chúng ta đẩy lùi những suy nghĩ tiêu cực, đen tối và thay vào đó bằng sự lạc quan, sống tích cực, sống tốt và hướng đến chân -thiện - mỹ ở mỗi con người, thông qua những câu chuyện, bài học sâu sắc, ẩn chứa nhiều bài học và thông điệp sống ở trong đó.

Đỗ Đức Huy - Tax Consultant 2

131


CHƯƠNG III

Cửa Trượt Hoàng Thu Ngọc Mai - Tax Consultant 1 Trong hành trình của cuộc đời này, mỗi chúng ta đều liên tục phải đối diện với hàng loạt lựa chọn khác nhau cần đưa ra quyết định, từ những điều tưởng chừng đơn giản nhất như ăn gì cho bữa sáng, mặc bộ đồ nào đi làm, di chuyển bằng phương tiện gì,… cho đến những vấn đề có ý nghĩa trọng đại như sự học, sự nghiệp, hôn nhân,…

Một cuộc khảo sát từ năm 2007 được thực hiện bởi nhóm nghiên cứu trường Đại học Cornell (Mỹ) đã cho thấy: một người trung bình trong một ngày sẽ đưa ra khoảng 226,7 quyết định chỉ xét riêng về vấn đề lựa chọn đồ ăn. Mỗi bước đưa ra quyết định dù nhanh hay chậm đều khó tránh khỏi tác động ít nhiều của hoàn cảnh khách quan, có thể dẫn ta đến trước nhiều “cánh cửa trượt” của những chuyến tàu khác nhau. Bước lên tàu, bước xuống tàu hay ở lại vị trí cũ, mỗi quyết định ngay tại khoảnh khắc cánh cửa mở ra đó cũng có khả năng ảnh hưởng đến một loạt các sự kiện về sau trong câu chuyện của mỗi người. Đó chính là khái niệm “hiệu ứng cửa trượt” (the moment of sliding doors) sẽ được bàn đến trong bài viết này.

132


CHƯƠNG III

Cụm từ “hiệu ứng cửa trượt” bắt đầu xuất hiện từ cuối thế kỷ 20 và trở nên phổ biến hơn sau khi bộ phim cùng tên “Cửa trượt” (Sliding doors) của đạo diễn Peter Howitt được công chiếu năm 1998. Tình huống phim bắt đầu rất đơn giản: Một cô gái tên là Helen sau khi bị sa thải ở Công ty đã tới ga tàu điện ngầm để quay về nhà, và kể từ bối cảnh cánh cửa trượt của toa tàu từ từ khép lại, số phận của cô gái này đã được chia ra thành 2 hướng với một chuỗi những tình tiết về sau hoàn toàn khác nhau: Helen bắt kịp tàu và Helen bị nhỡ tàu. Đạo diễn đã đẩy nhân vật của mình đến trước ngưỡng cửa của sự lựa chọn trong tích tắc trước tác động của yếu tố khách quan để trình diễn song song hai câu chuyện, cũng chính là hai khả năng có thể xảy ra với cuộc đời của cùng một con người. Bộ phim được xếp vào thể loại hài lãng mạn nhưng lại có cái kết để lại nhiều suy tư và ý nghĩa. Thuật ngữ “cửa trượt” hiện nay vẫn tiếp tục được dùng để chỉ những khoảnh khắc tưởng chừng không quan trọng nhưng sẽ làm thay đổi quỹ đạo của các sự kiện trong tương lai.

Một cách hiển nhiên, con người vốn là loài động vật cấp tiến nhất với khả năng tưởng tượng và mong muốn không giới hạn nhưng lại đang sống trong hoàn cảnh mọi thứ đều hữu hạn: thời gian, tiền bạc, nguồn lực khách quan và nguồn lực của chính bản thân mình. Chính vì thế, việc lựa chọn và đưa ra quyết định tối ưu nhất trong điều kiện “eo hẹp” này là bài toán khó tránh khỏi mà hầu hết mọi người phải tự tìm lời giải mỗi ngày. Lựa chọn ấy có thể đơn giản dễ dàng, có thể khó khăn phức tạp nhưng có một sự thật không thể thay đổi: lựa chọn là do chính ta tạo ra và có khả năng liên đới đến một loạt đối tượng khác trong tương lai giống như việc làm đổ quân bài domino đầu tiên trong dãy. Guồng quay cuộc sống hối hả trước đây có thể khiến nhiều người bị cuốn theo mà trong phút chốc quên đi mất điều này và có thể dẫn đến những quyết định chóng vánh, phản ứng trì hoãn, đổ lỗi,…

133


CHƯƠNG III

Rồi đại dịch Covid-19 xuất hiện. Dịch bệnh này có lẽ là một trong những cánh cửa trượt khắc nghiệt nhất nhưng cũng đặc biệt nhất từ trước tới nay vì đã cho mỗi người một khoảng lặng để sống chậm hơn và tự nhìn lại những cánh cửa trượt của chính mình. “Menu một ngày” của chúng ta bị tối giản đến mức tối đa theo các chỉ thị thắt chặt giãn cách xã hội của chính phủ: làm việc tại nhà, sinh hoạt tại nhà, không đi ra đường trừ khi có lí do thật sự cấp thiết. Những chọn lựa thường nhật như ăn gì, đi đâu, gặp ai được thay thế bởi những quyết định cần suy xét lâu hơn và giới hạn hơn, thử thách hơn, thậm chí đối với các y bác sĩ thì đó còn là sự lựa chọn đầy cam go và day dứt khi phải chạy đua với thời gian, phân loại bệnh nhân theo tiên lượng để cấp cứu- một quyết định ảnh hưởng tới sự sống còn và sinh mệnh con người. Những cánh cửa trượt thực tế vẫn liên tục đóng mở trước mỗi bước đi của chúng ta trong cuộc đời, dù ta có ý thức được sự hiện diện của nó hay không. “Chỉ một cánh bướm cũng có thể tạo nên trận động đất”, đại dịch lần này đã thật sự chỉ ra cho mỗi người rằng mối liên hệ giữa chúng ta chặt chẽ và hiển nhiên hơn vốn nghĩ rất nhiều. Vì thế, có lẽ đứng trước những cánh cửa trượt của bản thân, ta nên thận trọng và suy nghĩ thêm tới những hệ quả có thể ảnh hưởng đến những vòng tròn kết nối của mình thay vì chỉ là mục tiêu và mong muốn trước mắt của bản thân. Trước thời khắc cửa tàu đóng lại, hãy tự cho mình và người khác một cơ hội cùng nhìn lại lộ trình của chuyến tàu trước mắt thay vì vội vã chen lên và bỏ ai đó lại sân ga.

134

Có nhất thiết hay không khi buộc bản thân phải lựa chọn mang theo hoặc gia đình hoặc sự nghiệp, hoặc lý trí hoặc đam mê; hoặc hạnh phúc cá nhân hay lợi ích chung của cộng đồng, trong khi hoàn toàn có thể có những lựa chọn khác như đổi vali cỡ lớn, mua thêm một vé hành lý ký gửi hay đổi phương tiện di chuyển khác phù hợp hơn? Mỗi một quyết định được đưa ra đều là do bản thân ta chủ động, do đó dũng cảm đối mặt và chịu trách nhiệm đến cùng cũng là một điều quan trọng để không phải nuối tiếc về những gì đã xảy ra, cho dù kết quả có đi theo kỳ vọng hay không được như ý. Covid-19 dường như đã phong tỏa mọi ga tàu, làm đình trệ mọi dự định, chuyến đi, đóng lại mọi cánh cửa trượt hữu hình mà chúng ta có thể bước lên nhưng đổi lại, nó tặng cho mỗi người một món quà- đó là cơ hội để xem lại chiếc vé của mình: liệu đó có phải là chuyến tàu ta mong muốn và thật sự cần đi? Và rằng, dù khoảnh khắc là thứ một đi không trở lại thì những chuyến tàu không phải luôn là duy nhất, sẽ không bao giờ là quá muộn để đặt lại một tấm vé và bắt đầu một hành trình “bình- thường- mới”. Xét cho cùng, niềm vui hay nỗi buồn, hạnh phúc hay khổ đau, mãn nguyện hay bất đắc ý đều là những sự lựa chọn - những cánh cửa trượt vốn đã tồn tại trong lòng mỗi người ngay từ đầu. Bước lên hay lùi lại, chọn cánh cửa nào hoàn toàn là quyền quyết định do ta nắm giữ và chịu trách nhiệm. Vì vậy, hãy dũng cảm lựa chọn. Không lựa chọn không phải là một phương án lựa chọn, đó chỉ là sự trì hoãn tạm thời có thể dẫn đến nhiều tiếc nuối khi cơ hội vụt qua. Trao quyền quyết định của mình cho bất kỳ ai cũng không phải là một giải pháp hay, đó là sự ẩn danh của việc thoái thác trách nhiệm và đối xử bất công với người khác cũng như chính bản thân mình.


CHƯƠNG III

Không ai có thể buộc chúng ta bước lên tàu hay xô ngã ta khỏi toa tàu khi cần gạt cửa là do chính ta nắm giữ. Không có lựa chọn đúng hoặc sai vì đúng hay sai là phụ thuộc vào góc nhìn mỗi cá nhân và tùy vào từng thời điểm đánh giá. Xét cho cùng, niềm vui hay nỗi buồn, hạnh phúc hay khổ đau, mãn nguyện hay bất đắc ý đều là những sự lựa chọn - những cánh cửa trượt vốn đã tồn tại trong lòng mỗi người ngay từ đầu. Bước lên hay lùi lại, chọn cánh cửa nào hoàn toàn là quyền quyết định do ta nắm giữ và chịu trách nhiệm. Vì vậy, hãy dũng cảm lựa chọn. Không lựa chọn không phải là một phương án lựa chọn, đó chỉ là sự trì hoãn tạm thời có thể dẫn đến nhiều tiếc nuối khi cơ hội vụt qua. Trao quyền quyết định của mình cho bất kỳ ai cũng không phải là một giải pháp hay, đó là sự ẩn danh của việc thoái thác trách nhiệm và đối xử bất công với người khác cũng như chính bản thân mình. Không ai có thể buộc chúng ta bước

lên tàu hay xô ngã ta khỏi toa tàu khi cần gạt cửa là do chính ta nắm giữ. Không có lựa chọn đúng hoặc sai vì đúng hay sai là phụ thuộc vào góc nhìn mỗi cá nhân và tùy vào từng thời điểm đánh giá. Cuộc đời này cũng giống như một chuyến tàu dài mà ta đã được ưu tiên quyền bước lên, việc của mỗi người là quyết định mình sẽ làm những gì trên hành trình đó trước khi bước xuống ở ga cuối cùng. Covid-19 và khoảng lặng hiếm hoi mà nó tạo ra đã ném vào hiện thực chung một câu hỏi lớn: thay vì chỉ chăm chú hối hả bắt hết chuyến tàu này đến chuyến tàu khác, vượt qua hết cánh cửa này đến cánh cửa khác để cuối cùng vẫn là bước qua ngưỡng cửa kết thúc như một kẻ độc hành, vì sao lại không thử tập trung vào từng khoảnh khắc, tận hưởng và làm cho hành trình này trở nên thú vị hơn đối với bản thân và cả những người ngồi chung chuyến? Trong mỗi tình huống mà chúng ta đã, đang và sẽ phải trải qua, cánh cửa trượt chính là biến số- những điều xảy ra mà ta không thể kiểm soát, còn quyền quyết định bước tiếp hay lùi lại của mỗi người vĩnh viễn là hằng số. Tại khoảnh khắc đối mặt với cánh cửa, hãy sử dụng quyền năng của hằng số này để giải các phương trình và chứng minh các bất phương trình đặt ra cho cuộc đời mình là không vô nghiệm. “You are never wrong to do the right things” (tạm dịch: Bạn không bao giờ sai khi làm điều đúng đắn) là lời thoại trong một bộ phim khác, thoạt nghe rất hiển nhiên nhưng đã lưu lại trong tâm trí tôi rất nhiều suy nghĩ. Vậy điều gì là đúng đắn, quyết định nào là phù hợp- chỉ bản thân mỗi người mới có thể tự lắng nghe được cảm nhận thành thực nhất và có câu trả lời cuối cùng cho mình. Dù ta nghĩ gì và mong muốn ra sao, những cánh cửa trượt vẫn liên tục mở ra, đóng lại và ta chính là người quyết định điểm đặt chân tiếp theo của mình. 135


CHƯƠNG III

Những Hạnh Phúc Giản Dị Chưa bao giờ ở nhiều nơi trên toàn cầu, khái niệm “ hạnh phúc “ từ khi virus Corona len lỏi vào từng ngóc ngách, hơi thở trở nên chân phương đến vậy. Đó đơn giản chỉ là được sống, được khỏe mạnh, được hết bệnh, hay phổ quát hơn là được trở lại những ngày bình yên như trước. Nhưng bình yên là cảm giác mà phải trải qua sóng gió, bấp bênh người ta mới nhận ra được đã từng có nó. Hạnh phúc cũng vậy. Trong cuộc chống chọi với virus siêu thông minh này, sự ngược đời xảy ra : trong bất ổn, người ta nhận ra gia đình mình đang ở cạnh nhau nhiều hơn, những bữa cơm gia đình dày dặn, ngọt lành hơn. Những mối bang giao, những cuộc hẹn làm ăn,... trước là chuyện quan trọng hơn mọi thứ, giờ phập phù với những nguy cơ. Trong mọi đình trệ, dù muốn dù không, người ta phải bỏ qua mọi suy tính, bon chen bên ngoài, để sống chậm rãi hơn, nhìn ngắm mọi thứ mình muốn “ tối giản ” hơn : đó là vượt qua mùa Covid - 19 an toàn. Sự hoảng loạn khiến người ta bớt luýnh quýnh, tham lam trong những thứ lấp lánh như công danh, tiền tài... để nhận ra, sau cùng thứ quan trọng nhất chính là những điều hạnh phúc bình dị, đơn giản xung quanh chúng ta. Nhìn một cách tích cực thì dịch Covid - 19 khiến các cá nhân có những khoảng thời gian thực sự chất lượng, tình cảm được vun đắp, tự học để nấu được những món ăn ngon, có thời gian nâng cao chất lượng cuộc sống, rèn luyện bản thân và cảm nhận cũng như trân trọng về giá trị của sự tự do. Khó khăn nào rồi cũng sẽ qua đi, hãy trân trọng hạnh phúc giản dị để cảm nhận cuộc sống diệu kỳ. Bạn có biết ko? Đã lâu lắm rồi chúng ta mới có một ngày nghỉ lễ Quốc Khánh không phải để đi du lịch, mà để nhận ra giá trị của tự do. Khương Thu Trang - Tax Consultant 2 136


CHƯƠNG III

Own Your Career “You and I, we could be the golden generation. Let’s become Partners, let’s take over”. I have recently bid farewell to a brother in arms, and will probably to some others soon. Once July comes around, people laugh, people sulk, and within a few months, that poignant feeling lingers in the air like some sort of reverse Mexican standoff where people turn around and walk away. This time for me, it’s personal and perhaps a bit poetic when I was at the end of the stick around this time 03 years ago, almost so somebody can tell me “serve you right”. The other day, our TCs spoke about the feeling of FOMO along with sadness when one of their friends leaves. If I have to make a guess, Partners shouldn’t really be bothered since in the grand scheme of things, no individual’s departure should undermine the system, the show simply must go on. I’m going to say Managers too, to an extent, as they must have been no stranger to the business. I’m a bit of a sentimentalist, and I’m not jaded enough to confidently say there isn’t a bit of sadness here and there. But I must say that there is a tinge of gleefulness among all of this melancholic bullshit. “Up or out”, the Cravath System, consulting business, etc. we all know how it is: when someone is out, the way up opens slightly more to those who stay. If I may use a pop reference, think of it like a non-violent, drawn out and less melodramatic version of Squid Game. Those who leave virtually put us in a better position to decide our future, and we must take accountability whether we go up or out, as “You own your career” after all. To those who leave and those who stay, I am grateful and proud of you. And to my friends, my credo hasn’t change, it’s time to take over, or die trying.

Lê Minh Quân - Tax Senior 1

137


CHƯƠNG III

138


CHƯƠNG III

Ở nhà vẫn vui “Sáng thức giấc thấy mình không còn trẻ Nhìn vào gương đôi ba vết đồi mồi Và ta biết cuộc đời là chuyện kể Ai cũng một lần xanh như lá thế thôi. Sáng thức giấc tháy ta còn trên đời Thì vui đi vì bao người mơ ước Hãy nhắm mắt vài giây và tự mình thưởng thức một tách trà thơm, thế là hạnh phúc rồi” -st-

Đã 2 năm kể từ khi đại dịch Virus xuất hiện và thay đổi gần như toàn bộ thói quen, nhịp sống, đôi khi cả suy nghĩ của mỗi người. Trẻ con có những kì nghỉ Tết và nghỉ Hè dài vô tận, không biết ngày quay trờ lại trường lớp. Nhìn bạn lớn bế giảng lớp 1, chia tay cô trò qua MS team mà cô trò khóc nức nở. Tụi trẻ con vừa lau nước mắt lã chã, vừa chat vào box “Cô Linh ơi chúng con yêu cô nhớ cô lắm” “Cô Phương ơi đừng khóc, con vẫn ở đây mà”… Nhìn bạn bé năm nay mới 3 tuổi, mắt tròn xoe ngơ ngác cũng khai giảng năm học mới online vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, khai giảng mà bạn thì í ơi ngọng líu ngọng lô nói chưa rõ “Mẹ ơi bế ton” “Mẹ ơi tè tè” mà vừa buồn cười vừa thương… Người lớn thì có lẽ có nhiều áp lực và lo toan hơn trẻ con: Lo dịch bệnh kéo dài có thể mất nguồn thu nhập, lo nhiễm bệnh ốm đau thì ai chèo chống gia đình, lo cho người già trong nhà nhiễm bệnh thì khó lòng qua khỏi…. Người lớn đôi khi lo lắng quá mà đâm ra buồn bã sốt ruột nhưng lại quên mất rằng, cái lo đó cũng không giúp hết dịch bệnh nhanh chóng hơn được. 139


CHƯƠNG III

Nhiều lần tôi được hỏi rằng, nếu chỉ còn 1 ngày để sống thì bạn sẽ làm gì - có hối tiếc điều gì không, có điều gì muốn làm lại không- Thì câu trả lời từ xưa đến nay vẫn là: Tôi đã luôn sống như thể hôm nay là ngày cuối, nếu chỉ còn 1 ngày thôi, có lẽ tôi sẽ pha trà, ăn miếng bánh socola yêu thích và nhớ lại những kỉ niệm vui vẻ đã trải qua và những người bạn thú vị đã gặp. Tôi thường rất hiếm khi dành thời gian để “lo lắng” cho những việc tôi biết mình không thể kiểm soát được vì như thế tốn thời gian quá, mà thời gian là đã trôi qua thì không bao giờ có thể lấy lại được nữa.

Covid diễn ra căng thẳng cùng với tăng cường các biện pháp giãn cách xã hội khiến tôi và các bạn đồng nghiệp phải làm việc từ xa (work from home). Việc đó giúp tôi tiết kiệm được thời gian di chuyển trên đường (~1 - 1,5 tiếng mỗi ngày) - lượng thời gian dư ra mỗi ngày kèm với Covid khiến hàng quán và dịch vụ giải trí ăn uống đóng cửa đã thúc đẩy tôi khám phá ra những sở thích mới và học thêm được 1 vài điều về bản thân mình. Thú vui đầu tiên đó là Cắm hoa và từ đó phát hiện ra điều thú vị khi gắn với kiến thức cơ bản về Thiền. Trước đây hoa tôi cắm nhìn như mớ rau vì không thể kiên nhẫn lâu quá 10p; tôi cũng ko thể nhắm mắt ngồi im để thiền trong 10p khi tâm trí cứ thơ thẩn đi chỗ khác. Bây giờ tôi phát hiện ra, mỗi lần cắm 1 bình hoa, đủ các công đoạn, ngắm nghía - chăm thả hoa mất 1 tiếng đồng hồ - mắt chỉ nhìn hoa, mũi chỉ ngửi thấy mùi hoa, lá xanh, đất bám trên thân- tôi ko còn dòng chảy suy nghĩ khác nữa- thì đấy cũng chính là bản chất của việc Thiền.

140


CHƯƠNG III

Muốn bình hoa mềm mai và đẹp đẽ tự nhiên thì cần phải để hoa xoay thuận theo hướng nó muốn và tâm trí phải thật thoải mái thì dù bó hoa hôm ấy có hơi tã cánh do dầm mữa hay có 1 vài bông nhìn vẹo vọ thì khi phối lên bình trông chúng vẫn vô cùng rực rỡ theo cách riêng. Còn hôm nào tâm lý vội vàng, khó chịu, cố cắm ép các bông hoa vào nhau thì dù hoa có đẹp tới mấy khi lên bình cũng trở nên bí bách và không thể phô hết sự yêu kiều.Tôi chợt nhận ra, điều quan trọng là thái độ - cách nhìn nhận vấn đề - cách xử lý của mình với sự việc sẽ biến sự việc đó thành vấn đề hay cơ hội - thành đẹp hay xấu.

Rồi tôi đưa các ảnh chụp bình hoa mình cắm, các chia sẻ về cách chăm hoa dưỡng hoa cho những người không chuyên lên facebook, mọi người hưởng ứng và khen rất nhiều. Điều tuyệt vời nhất là tôi đã lan tỏa được cảm hứng đó cho 4-5 người bạn thân của mình, và các bạn cũng dần thấy tác dụng của việc cắm 1 bình hoa không chỉ để đẹp mắt mà còn giúp thư giãn đầu óc rất nhiều. Đó là khi tôi thực sự cảm thấy hạnh phúc khi những cảm xúc tích cực của mình được đón nhận và chia sẻ với nhiều người. Và thêm một lần nữa xác nhận cho chính bản thân mình, điều làm tôi hạnh phúc đó là “make (even small) impacts that matter”. Lê Na - Tax Senior Manager “Tạm gác hết những âu lo lại, cùng anh bước trên con đường Ta sẽ không quay đầu để rồi phải tiếc nuối những chuyện cũ đã qua. Giữ trái tim luôn yên bình và quên hết những ưu phiền vấn vương. Cuộc đời này được bao lần nói yêu” - Gác lại âu lo 141


CHƯƠNG III

Vài Dòng Tâm Sự Cho Những Ngày Đầu Thu Mình làm ở đây cũng đã được hơn 2 năm, ảnh này là hồi chưa giãn cách, chụp cũng khá lâu rồi, nhưng về đồ đạc thì hiện tại vẫn vậy. Chỉ có con người là đã thay đổi, có người đến, có người đi, và có người ở lại, đâu đó cũng có người trốn và kẻ đi tìm. Hai tháng giãn cách, mình bắt đầu thấy nhớ văn phòng - nơi mấy đồng nghiệp ngồi cùng nhau toàn những con người đẹp trai, xinh gái, tài giỏi, nhiệt huyết (trừ mình ra). Bản thân vốn là người khá yên tĩnh, nhưng đặt trong một môi trường yên tĩnh hơn thì mới biết bên trong mình lại là một cô gái thích ồn ào. Cái cảm giác nó vừa bứt rứt, vừa khó chịu, vừa nhớ nhớ lại vừa cố phải quên đi, thật sự là không có lời nào để diễn tả hết được.

142


CHƯƠNG III

Có lẽ vì sự khác biệt khi chuyển đổi sang phương thức làm việc/đào tạo online nên mới đầu mình đã hơi bị sốc nhiệt một chút. Tuy nhiên với những chính sách có tâm và kịp thời của Ban lãnh đạo, song hành cùng với những mentor tuyệt vời, những hỗ trợ từ các anh chị Partner, Manager,… mình hoàn toàn tự tin rằng bản thân đã trải qua ba mùa Covid thật hiệu quả. Bên cạnh đó, đứng trước chênh vênh tuổi 24, trước những đắn đo “được” và “mất” khi không được về quê thăm gia đình, món quà động viên từ Công ty đã mang lại cho mình cảm xúc rất ấm áp (Cá kho rất thơm và nhãn lồng rất ngọt).

[Khi bạn quyết chí muốn điều gì thì toàn vũ trụ sẽ chung sức để bạn đạt được điều ấy] “Kỷ luật bản thân là khả năng làm những việc ta cần làm vào những lúc cần làm, cho dù ta có thích hay không”. Mình nghĩ một số bạn cũng sẽ gặp phải tình trạng tương tự như mình trước đây, mình sống rất tùy tiện, buổi tối muốn chơi đến mấy giờ thì chơi, lướt web, chơi game thâu đêm, sau đó ngủ một mạch đến khi tự tỉnh. Tuy nhiên, từ khi bắt đầu đi làm, đặc biệt là trong giai đoạn giãn cách xã hội do ảnh hưởng của dịch Covid, mình đã bắt đầu thay đổi theo hướng tích cực hơn: Tuân thủ theo đúng kế hoạch (Luôn kiểm soát và đảm bảo công việc được diễn ra đúng kế hoạch, tuy nhiên vẫn sẽ có những phương án sự phòng trong trường hợp có yếu tố bất ngờ phát sinh)

Quản lý tốt thời gian của bản thân (Trong giờ làm việc chỉ tập trung vào công việc, không mất thời gian cho những việc riêng tư (điện thoại, chat,…). Covid đã để lại cho mình những suy nghĩ thấu đáo hơn về cuộc sống, nhân đây, mình cũng có đôi lời gửi gắm dành cho thành viên gia đình HN Tax rằng “Chúng ta không thể nào biết trước được tương lai một cách cụ thể, tuy nhiên chúng ta có thể đoán được dựa vào những cố gắng nỗ lực của bản thân tại thời điểm hiện tại. Nếu đã lựa chọn, hãy kiên trì với quyết định của mình.”

Lê Thị Thu Hiền - Tax Senior 1

143


CHƯƠNG III

Nhật Kí Covid Từ ngày “phải” work from home Hay ngôi môt chỗ rồi ôm góc nhà Im lặng nhớ lúc chưa xa Sau rồi cũng thấy dần dà thành quen Gắng công việc, nhận lời khen Em ơi job đã lỡ hẹn đừng quên

Mình cũng cố gắng đi lên Hay chăm thể dục sức bền tăng cao Sống vui khỏe theo phong trào Úm ba la cái là vào dáng xinh Cũng mong đến lúc tình hình Không còn giãn cách, chúng mình gặp nhau

Kiều Anh Tuấn - Tax Senior 3

144


CHƯƠNG III

Cuộc Sống Đầy Ý Nghĩa Từ Những Điều Nhỏ Nhặt

Đại dịch Covid 19 đã khiến mọi thói quen thường nhật của tất cả chúng ta thay đổi. Bạn có nhận thấy dường như cùng với Covid 19, nhịp sống chậm lại và chúng ta bắt đầu chú ý đến những thứ nhỏ nhặt hơn cũng như chăm chút cho đời sống tinh thần của mình nhiều hơn? Chúng ta thật sự là những cá nhân may mắn đã, đang và sẽ có cơ hội chiến đấu với dịch bệnh và tiếp tục cuộc sống “bình thường mới”. Chúng ta may mắn được có cơ hội tiêm chủng Covid 19. Chúng ta may mắn được “work-from-home” và vẫn nhận đủ lương thưởng. Chúng ta may mắn được “bình yên” trong đại dịch này. Nếu gia đình chúng ta đã, đang khỏe mạnh, an yên trong đại dịch thì chúng ta lại muôn phần may mắn hơn. Đâu đó trên thế giới này và ngay trên chính đất nước Việt Nam, vẫn còn quá nhiều người mất mát vì Covid 19 cả về vật chất và tinh thần. Thứ mà đại dịch này cho chúng ta thấy rõ nhất là cuộc sống này quá mong manh và ,vô thường. Vậy nhưng bạn ơi chúng ta đừng “thường”. Từng phút giây, từng khoảnh khắc mà chúng ta đang hít thở, hãy khiến chúng thật ý nghĩa, để sau này nhìn lại không cảm thấy uổng phí. Với tôi, tôi muốn được sống ý nghĩa từ những điều nhỏ nhặt nhất. Dành thêm thời gian cho những người thương yêu. Có phải trong đại dịch bỗng dưng chúng ta cảm thấy muốn gần lại những người mà ta yêu thương nhiều hơn bình thường không? Đừng chờ đến khi phải nghe câu “có không giữ, mất đừng tìm ”. Nhìn xung quanh xem mình có thể đưa bàn tay ra giúp đỡ ai đang khó khăn trong giai đoạn này không. Có những khi chỉ một câu hỏi thăm, một ít quà ăn sáng cũng đủ khiến một ngày của một người nào đó trở nên tươi đẹp. Cuối cùng, và quan trọng nhất, dành thời gian và tình yêu cho bản thân mình. Tập thể thao, “ ăn sạch ”, cắm hoa, làm bánh, học một thứ gì mình thích... Bất cứ thứ gì có thể khiến tôi quên đi những nỗi lo âu và nở một nụ cười.

Nghiêm Thị Thùy Linh - Tax Senior 3 145


CHƯƠNG III

Hãy Cam Kết Với Bản Thân Có câu nói: “Hãy cảm ơn những lúc gặp khó khăn, bởi nếu không có khó khăn, bạn sẽ không có cơ hội để hiểu mình và trải nghiệm cuộc sống”. Có thể là đúng hay sai do trải nghiệm của mỗi người, tuy vậy tôi thấy khá đúng đối với bản thân mình. Đúng ở đây có nghĩa là khi con Covid-19 tưởng chừng nhỏ bé mà làm cả thế giới phải biết đến mình, và cuộc sống của tôi không phải là ngoại lệ. Nhưng không phải mọi thứ đều không tốt, vì vậy tôi mong muốn chia sẻ đến mọi người những suy nghĩ của mình. Trước kia, mỗi lần nhắc đến tập thể dục tôi nghĩ đó là một thứ xa vời với mình, khi tôi đặt rất nhiều kế hoạch và cả các khẩu hiệu to tát về mục tiêu đó. Nhưng kết quả luôn là một con số không tròn trĩnh. Và khi tôi tự đặt câu hỏi tại sao vậy, thì việc đổ lỗi bắt đầu diễn ra với các lý do như : Điều đó khó khăn quá; Tôi không có thời gian hay tôi chưa sẵn sàng với nó… Khi làm việc ở nhà tôi bắt đầu ngồi nghĩ lại và nhận ra chỉ là do mình chưa xác định mục tiêu và đặc biệt hơn là tôi chưa chấp nhận cam kết với chính bản thân mình về các kế hoạch đó mà thôi. Một ngày đầu tháng 06/2021, tôi qua bệnh viện Nội tiết Trung ương kiểm tra sức khỏe - một điều bình thường như bao lần khác. Sau rất nhiều bước xét nghiệm thì tôi được bác sỹ báo mình đang mắc tiểu đường tuýt 2. Tôi lại tự hỏi: Tại sao mình mắc bệnh? Do chế độ ăn uống bất hợp lý hay do mình lười tập thể dục hay còn một lý do nào khác nữa? Tôi đã hỏi bác sỹ và được trả lời: Chắc do cậu lười thể dục và ăn uống vô tội vạ quá đấy. Sau đó bác sỹ đưa cho tôi một tờ giấy yêu cầu ở lại viện điều trị 2 tuần.

146

Khi nhập viện thì tôi được các bác sỹ cho thuốc điều trị, yêu cầu tập thể dục nhiều hơn và luôn giữ tinh thần lạc quan về bệnh tình của mình. Tại sao bác sỹ lại nói vậy, tôi muốn chia sẻ với mọi người rằng: Vốn dĩ tôi to béo khỏe mạnh và tôi luôn tin rằng mình chẳng có bệnh gì cả. Nhưng đột nhiên tôi lại nhận được thông tin đó, tinh thần của tôi bắt đầu hoảng loạn trong một thời gian ngắn. Khi cả xã hội đang phòng chống Covid -19 thì mình lại phải đi điều trị bệnh, mình sẽ ở viện thế nào? Mọi thứ vơ vẩn bắt đầu xuất hiện trong đầu tôi. Lúc đó tôi lại nhớ câu nói “Người bi quan luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội. Người lạc quan luôn nhìn được những cơ hội trong từng khó khăn”. Sau hai tuần điều trị, tôi được xuất viện và khi về nhà tôi đã ngồi cầm bút viết ra một kế hoạch tập thể dục và cam kết mỗi ngày chạy 10km, dậy sớm trước 5h hàng ngày, chống đẩy 100 cái/ngày.


CHƯƠNG III

Những ngày đầu thực hiện tôi nhận thấy kết quả không như mình mong muốn, nếu không nói là rất tệ khi chạy được 02 km tôi thấy rất mệt và chán nản, chống đẩy được10 cái thấy đau hết cả người, còn việc dậy sớm ư thì đúng là xa vời vợi khi buổi đầu tiên dù đã đặt chuông mà tận 7h sáng tôi mới nhìn thấy ánh sáng mặt trời. Trong đầu tôi xuất hiện ý nghĩa “Hay là bỏ đi Bách ơi, mày không thể làm được” và nó cứ vang lên trong đầu tôi. Rồi tôi lại nhớ đến một câu nói “Không có một thành công nào mà không có một cái giá phải trả”. Ngày hôm sau tôi đã làm lại và bắt đầu thực hiện một cách đơn giản hơn, tôi bắt đầu viết các việc làm được vào buổi tối cuối ngày, liệt kê vào một file excel online và ngồi viết các công việc mình sẽ làm vào ngày mai trên một sheet khác và đọc to các công việc đó. Sau đó tôi đi ngủ và nhẩm lại trong đầu một lần nữa về các vấn

đề đó. Tôi làm liên tục trong 1 tuần thì kết quả sau một tuần tôi thấy mình tiến bộ một cách vượt bậc, tôi bắt đầu chinh phục được mốc 3km, 5km và 10km; tôi chống đẩy được 10 cái, 20 cái và giờ tôi có thể chống được 50 cái liên tiếp. Tuyệt vời hơn nữa tôi bắt đầu dậy sớm và rất háo hức để được trải nghiệm các công việc trong ngày hôm đó với một suy nghĩ đơn giản mình sẽ làm và phải làm tốt nhất có thể. Từ đó tôi thấy mình có thể làm được mọi thứ nếu mình có một cam kết với bản thân, thái độ tốt và suy nghĩ tích cực, mục tiêu rõ ràng và luôn nghĩ về kết quả tôi muốn đạt được. Tôi hy vọng và mong muốn những chia sẻ của mình là nguồn cảm hứng cho các bạn, lan tỏa những điều tích cực về việc duy trì sức khỏe, tinh thần lạc quan trong mọi hoàn cảnh.

Nguyễn Tất Bách - Tax Senior 1

147


CHƯƠNG III

Thư Gửi Từ Năm Covid Thứ 2 “Chào các em, Khi viết cho các em những dòng này, anh đang ở năm Covid-19 thứ 2 và thật may mắn, vẫn mạnh khỏe, chưa bị nhiễm virus và đã vaccinated 2 lần. Nhờ những nỗ lực của HR và EA Team, Deloitte Việt Nam là Firm đầu tiên trong Big4 thực hiện quyết liệt việc tiêm chủng cho toàn bộ nhân viên trong Công ty, đảm bảo an toàn sức khỏe cho từng cá nhân, cho toàn thể Công ty và cả cộng đồng.

Năm Covid-19 thứ 1, do dịch bệnh bùng phát, nhân viên Công ty phải chuyển hoàn toàn sang LON trong 1 tháng. Sang Năm Covid-19 thứ 2, do biến chủng Delta, anh “được” Công ty cho LON gần 3 tháng. Việc thay đổi môi trường làm việc từ làm việc tại office sang LON là một trải nghiệm rất mới đối với cá nhân anh. Có thể liệt kê nhanh một số điểm như sau: Tự do và chủ động về thời gian làm việc. Anh thường cho phép mình bắt đầu ngày làm việc từ 9am và kết thúc lúc 5pm. Ngủ trưa, việc chưa bao giờ có khi làm tại office nhưng đã nhanh chóng trở thành thói quen từ năm thứ 2.

Hiệu suất công việc. Khá ngạc nhiên là hiệu suất làm việc lại cao hơn, chắc do không có mấy ace đồng nghiệp hay tám chuyện ngồi bên cạnh. Áp lực lớn hơn, không phải đến từ Sếp hay Khách hàng. Nấu nướng: Nhờ 3 tháng ở nhà, anh phát hiện ra mình cũng Master Chef lắm. Spagetti, bít tết, cơm rang, phở, vịt om sấu… cũng ra gì lắm. Trong thời gian này, anh dậy khá sớm, khoảng 6.30-7am do tiếng loa phường đánh thức. Vừa đánh răng rửa mặt vừa nghe thông tin từ loa phường đã trở thành một thói quen khó bỏ. Thú thực, thời gian đầu, mỗi ngày nghe thông tin về số người nhiễm mới, yêu cầu khai báo, tiêm phòng, chỉ thị giãn cách, hạn chế di chuyển, thiết lập vùng xanh-cam-đỏ… làm anh có nhiều suy nghĩ tiêu cực và khá oải. Tuy nhiên, trách nhiệm của 1 LsiP và preassure về NSR, Utilization, Team Development… đã khiến anh phải tự xốc lại tinh thần, tập trung vào những việc mình có thể kiểm soát được và hướng vào những điều tích cực hơn. Anh bắt tay vào lên kế hoạch cho các công việc dở dang để chuẩn bị sẵn sàng khởi động, tăng tốc ngay sau khi dịch bệnh được kiểm soát tốt hơn. Anh nhắn tin, gọi điện cho khách hàng một cách thường xuyên, phần lớn không nhằm mục đích công việc mà chỉ để lắng nghe, chia sẻ những quan ngại, khó khăn của họ trong giai đoạn này, stay connect và maintain relationship.

148


CHƯƠNG III

Anh tìm đọc và nghiên cứu về “lý thuyết trò chơi” để học hỏi về cách vượt qua giai đoạn khó khăn, kiểm soát tâm lý và áp dụng xác suất thống kê để quản trị rủi ro (hơi trừu tượng nhỉ. Ai muốn tìm hiểu kỹ hơn thì liên hệ với anh nhé). Anh cố gắng giữ thói quen dậy sớm (một phần vì 2 đứa con bắt đầu học online từ 7h30 sáng), cà phê buổi sáng để giữ tinh thần tỉnh táo, lạc quan. Giảm thời gian sử dụng điện thoại từ 8 tiếng/ ngày xuống trung bình 6 tiếng/ ngày. Các em thử xem nhé, rất hiệu quả và tốt cho học tập/ công việc đấy. Giờ ngồi tổng kết lại những gì đã làm trong 3 tháng LON, anh thấy hơi tiếc vì đúng ra mình có thể làm được nhiều thế, ví dụ như học nốt mấy subject CPA đang pending, đọc cho xong cuốn “Hope is not a strategy”, liên lạc và kết nối thường xuyên hơn với các thành viên trong FCWT team… Tuy nhiên, anh cũng cảm thấy hài lòng vì mình đã giữ được thái độ tích cực về công việc, cuộc sống và gia đình trong thời gian này. Anh chúc các em sẽ luôn giữ được SỨC KHỎE và TINH THẦN LẠC QUAN - 2 tài sản quý giá nhất để adapt với mọi tình huống có thể xảy ra.

Anh!” Nguyễn Anh Tuấn - Tax Director

149


CHƯƠNG III

Tản mạn của một Runner - Deloitter mùa giãn cách Thú thực tớ không phải là người có khả

Tớ đam mê chạy bộ cũng từ khi có Covid,

năng thích ứng tốt với sự thay đổi. 02

nhờ đó mà giảm đến cả chục cân, cũng gọi

tháng giãn cách mùa dịch không được

là có tí “số má” trong giới runner của

“bào đường” là cả một sự bức bối với một

Deloitte.

đứa đam mê chạy bộ như tớ. Thèm cảm giác được hít hà những làn gió mát lành khi rảo bước quanh Hồ Tây vào những buổi sớm mai cuối tuần mà chỉ những người đam mê chạy bộ mới hiểu. Thế nhưng, trong những khoảnh khắc như thế này, khi người ta dần quen với trạng thái “bình thường mới” thì tớ cũng thấy được những điều tuyệt vời xung quanh mình mà có lẽ, nếu không có con Covid thì

chẳng thể nhận ra.

Hoá ra mọi sự thay đổi,

mọi biến cố đều có những mặt tích cực của nó.

150


CHƯƠNG III

Thế nhưng, trong những khoảnh khắc như thế này, khi người ta dần quen với trạng thái “bình thường mới” thì tớ cũng thấy được những điều tuyệt vời xung

quanh mình mà có lẽ, nếu không có con Covid thì chẳng thể nhận ra. Hoá ra mọi sự thay đổi, mọi biến cố đều có những mặt tích cực của nó. Tớ đam mê chạy bộ cũng từ khi có Covid, nhờ đó mà giảm đến cả chục cân, cũng gọi là có tí “số má” trong giới runner của

Deloitte. Tớ thành thạo buộc tóc cho con gái, biết làm đồ chơi hand-made, cùng con gái học online, được ngắm cô giáo qua màn Thú thực tớ không phải là người có khả

hình máy tính hàng tối cũng nhờ Covid.

năng thích ứng tốt với sự thay đổi. 02 tháng giãn cách mùa dịch không được

“bào đường” là cả một sự bức bối với một đứa đam mê chạy bộ như tớ. Thèm cảm

Nguyễn Chí Dũng- Tax Senior Manager

giác được hít hà những làn gió mát lành khi rảo bước quanh Hồ Tây vào những buổi sớm mai cuối tuần mà chỉ những người đam mê chạy bộ mới hiểu.

151


CHƯƠNG III

Quẳng gánh lo đi và vui sống! Nghiệm ra nhiều điều ý nghĩa Không còn nghi ngờ gì nữa, khi đứng trước

vệ sức khỏe bản thân thật tốt, có ý thức

tình hình khó khăn, chúng ta đã thấy rõ

tuân thủ nghiêm ngặt các hướng dẫn của

tinh thần đoàn kết của người dân Việt

ngành y và luôn sẵn sàng tinh thần trước

Nam. Tất cả vì cái chung mà cho đi, hy sinh

mọi biến thiên của cuộc sống.

cái riêng của mình. Mỗi người dân tùy

Mặc dù dịch Covid-19 gây ra nhiều hậu

thuộc vào điều kiện của mình đã có những

quả nặng nề nhưng ở góc nhìn tích cực, ta

hành động thiết thực chia sẻ, giúp đỡ

vẫn có thể nhìn thấy những bài học đầy ý

những người còn khó khăn, yếu thế.

nghĩa. Đó là việc lo lắng và căng thẳng

Những nghĩa cử đẹp trong cộng đồng đã

hoàn toàn không có lợi cho sức khỏe, cả về

cho thấy lòng tốt và sự sẻ chia luôn hiện

mặt thể chất và tinh thần. Vì thế, dành thời

hữu. Thật cảm động với những dòng chữ

gian cho việc nghỉ ngơi, vui chơi, thư giãn

“Ai cần cứ đến lấy”, “Nếu khó khăn hãy lấy

tại nhà, làm những công việc yêu thích… là

một phần, nếu bạn ổn xin nhường người

những điều cần làm để cân bằng lại nhịp

khác”... xuất hiện khắp nơi trong thời gian

sống trong hoàn cảnh cuộc sống có quá

TP HCM và cả nước phòng chống dịch

nhiều điều biến động không thể lường

Covid-19. Dịch Covid-19 còn giúp chúng ta

trước như hiện nay.

thấy rõ hạnh phúc đến từ những điều rất giản đơn và gia đình luôn là nơi chốn đi về của những yêu thương. Đôi khi chỉ cần một câu hỏi thăm của cha mẹ, vài cuộc trò

chuyện ấm áp vào những lúc cảm thấy mệt mỏi, bất lực… cũng khiến nhẹ lòng. Dịch Covid-19 còn dạy chúng ta bài học về tinh thần lạc quan nhưng không chủ quan, việc chuẩn bị cho những điều không hay luôn thực sự cần thiết. Cuộc sống luôn chứa đựng những điều bất ngờ nên đừng chờ đợi cho đến khi có tình trạng cấp bách mới bắt đầu nghĩ đến lập phương án dự phòng. Hãy biết cách tự bảo

152

Nguyễn Duy Tiến - Tax Senior 1


CHƯƠNG III

The game feast during Covid-19 Nguyễn Hà Anh- Tax Consultant 2

When football fans arrive at your house in droves on Sunday , forget serving them composed , sit - down dishes that'll hinder their cheering and jeering . Instead , transform game - day classics into innovative , easy - to - eat dips that say no to forks .

Calling upon the delivery man sure is easy , but it's not the most - creative party approach . Load everything you love about your go - to slice into this hearty Supreme Pizza Dip , a saucy , cheese - stringing and pepperoni scattered dish best served with garlicky toasts. If you serve chili by the bowl , it's going to go fast . Extend the goods by presenting them in dip form . This prodigious 8 - Layer Chicken Chili Dip has everything you love about your favorite chili bowl , and it's all scooped up chip by chip .

153


CHƯƠNG III

Covid và nhữn Cho đến nay, Covid đã thực sự tác động

Vì vậy, khác với những đợt giãn cách trước

đến Việt Nam được hơn một năm rưỡi kể

khi tôi được lựa chọn vẫn đến văn phòng

từ những ca nhiễm đầu tiên trong cộng

làm việc và đảm bảo nguyên tắc 5K, thì lần

đồng. Cuộc sống của người dân, doanh

này đó không còn là lựa chọn nữa. Mọi

nghiệp và cả cơ quan chức năng bị ảnh

hoạt động đều diễn ra tại nhà.

hưởng vô cùng lớn do phải thực hiện các biện pháp giãn cách, cách ly, hoặc chữa trị khi nhiễm bệnh. Những cách thức hoạt động và trao đổi, làm việc thông thường không còn phù hợp nữa. Mọi người thay vì gặp gỡ trực tiếp, buộc phải gặp gỡ trên môi trường mạng hoặc điện thoại, và không có lựa chọn nào khác. Học sinh,

sinh viên, vốn tham gia các khóa học online như một lựa chọn theo chủ ý, thì giờ đây các khóa học online đã trở thành hoạt động thường nhật, và là bắt buộc, để thay thế việc đến lớp học như trước đây. Cả các em bé tiểu học, từ lớp1 đến lớp 5 cũng

Các bạn trong Đội ngũ tư vấn dịch vụ hải

vậy, buộc phải làm quen và thành thạo

quan của tôi, và cả một số nhân viên khác

hơn với máy tính, hoặc thiết bị điện tử

mà tôi biết của Dịch vụ Tư vấn thuế của

phục vụ việc học online. Ai cũng gặp

Deloitte, sau gần 3 tháng chỉ quanh quẩn

những bỡ ngỡ ban đầu, và đều phải tìm

trong nhà với rất nhiều công việc chuyên

cách thích nghi.

môn và cả lo toan con cái, sắp xếp cuộc sống gia đình, đều gặp những trở ngại

Trong hơn một năm rưỡi vừa qua, đợt

nhất định, nhẹ thì về không gian làm việc

làm việc tại nhà lần này của tôi (cũng

không đủ yên tĩnh và thoải mái, nặng hơn

giống như mọi người ở Hà Nội và Thành

là không tìm được cách cân bằng tâm lý và

phố Hồ Chí Minh) là dài nhất, và cũng có

vượt qua những áp lực về thời hạn phải

nhiều “diễn biến tâm lý” nhất. Cơ quan

hoàn thành cũng như chất lượng công

chức năng làm chặt hơn, yêu cầu người

việc… Cá nhân tôi cũng không phải ngoại

dân ra đường phải có lý do, có Giấy đi

lệ, trong nhiều cuộc họp trực tuyến, đồng

đường hoặc Quyết định điều động công

nghiệp và cả khách hàng của tôi vẫn

việc, cùng với xét nghiệm nhanh hoặc PCR cho kết quả âm tính.

154


CHƯƠNG III

ng "lựa chọn" nghe tiếng các con tôi léo nhéo bên tai vì

bền bỉ hơn, kiên tâm hơn theo thời gian,

các bé học trực tuyến, tôi đành xin lỗi và

cho dù có thể con đường phía trước còn

có lẽ mọi người đều hiểu và thông cảm,

nhiều trở ngại. Hẳn là mỗi chúng tôi đều

vì đó cũng là tình trạng chung của nhiều

đã tìm ra cho mình được một cách làm

gia đình trong mùa dịch. Không gặp

việc tại nhà hiệu quả hơn, đã chuyển hóa

được khách hàng trực tiếp, nhiều kế

nhận thức để dần vượt qua giai đoạn

hoạch kinh doanh bị đình trệ, mục tiêu

“lịch sử” này.

năm có khả năng chưa đạt, và có những lúc thử rất nhiều cách làm nhưng hiệu

Tôi biết, ngoài kia có hàng chục ngàn

quả không như mong muốn, khiến tôi vô

doanh nghiệp phá sản, rất nhiều gia đình

cùng lo lắng.

chịu mất mát trong đại dịch, nhiều trẻ em đã trở thành trẻ mồ côi, và các y bác

Công ty tạo ra nhiều diễn đàn để mọi

sĩ, các tình nguyện viên đã làm việc

người có thể kết nối với nhau nhiều hơn

không mệt mỏi, không quản đến nguy

ngoài những lợi ích thiết thực về chuyên

hiểm tính mạng cho chính mình để

môn hay kĩ năng, để bù lại khoảng cách

chống dịch, thì những khó khăn của

địa lý, như chương trình Café sách sáng

chúng tôi là vô cùng nhỏ bé. Xin mượn

thứ 6, hay Talk show về các chủ đề cùng

lời tác giả Viktor E. Frankkl để thay lời kết,

khách mời là các Partners,

những

rằng “Nếu một người không thể thay đổi

chương trình chăm sóc sức khỏe, hay

hoàn cảnh khiến mình đau khổ thì người

đơn giản chỉ là các buổi training nội bộ

đó vẫn có thể chọn cho mình một thái độ

của từng đội nhóm.

sống”, và tôi chọn tin tưởng vào một ngày mai, một tương lai mạnh mẽ hơn,

Trong những câu chuyện chúng tôi chia

cùng với Deloitte, gia đình và đồng

sẻ với nhau hàng ngày, chúng tôi động

nghiệp của mình.

viên nhau để cùng vượt qua khó khăn, và nhắc nhau nhớ mình vẫn còn vô cùng

Hưng Yên, ngày 21 tháng 9 năm 2021

may mắn khi có một công việc để làm,

Nguyễn Hải Vân

được trả đủ lương hàng tháng, và biết ơn những chương trình chăm sóc Deloitters

Tax Senior Manager

kịp thời như giỏ trái cây và cá kho gửi cho nhân viên, hay chương trình Vắc-xin tình thân trong mùa Trung thu mà Deloitte dành cho các bậc phụ huynh của nhân viên mình. Có lẽ đó cũng là lí do giúp chúng tôi càng gắn bó với nhau hơn,

155


CHƯƠNG III

Học cách thích nghi Những ngày này khi Hà Nội được nới lỏng giãn cách, các dịch vụ thiết yếu được mở cửa và hoạt động trở lại, trong lòng mình cảm thấy phấn khởi và chờ mong cho tương lai sắp tới hơn bao giờ hết. Nhớ lại thời điểm 2 tháng trước khi Hà Nội chính thức giãn cách xã hội toàn thành phố, các dịch vụ tạm dừng, hàng quán đóng cửa, văn phòng áp dụng chế độ WFH, trong khoảng thời gian ấy nhiều lắm những lần mình nhớ được lên văn phòng làm việc, được trò chuyện với các bạn các chị, được chia sẽ những bữa ăn trưa cùng mọi người. Mình nhớ cả những buổi cuối tuần được đi ăn đi chơi đi du lịch và được trò chuyện với bạn bè. Thành thực mà nói, thời gian đầu những ngày giãn cách xã hội đã cho mình khá nhiều cảm xúc tiêu cực, nhưng thời gian trôi qua, mình cũng như mọi người, có lẽ ai cũng phải học cách thích nghi với hoàn cảnh mới, và cũng khiến cho mình nhận ra và trân trọng những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống hơn. Niềm vui khi ấy đơn giản là lúc được nghe giọng nói của mọi người qua video call, được nhận hộp bánh ngày Tết Đoàn viên, được tham gia watch party cuối tuần với bạn bè, và là lúc được ở gần gia đình nhiều hơn... Thật mong rằng dịch bệnh sẽ sớm được kiểm soát, để chúng ta có thể được gặp nhau, được trò chuyện, được thực hiện những dự định còn đang dang dở, để những cái hẹn sẽ không bị delay và để nếu mà có vô tình nghe thấy bài hát như trên thì có thể chốt ngay một chủ lịch đi ăn với bạn bè để khuây khỏa nỗi lòng nhé.

156

Love, Hanoi 26.09.2021 Nguyễn Khánh Huyền-Tax consultant 1


CHƯƠNG III

Thách thức và những bài học chiêm nghiệm Thách thức Tôi tin chắc rằng trong hai năm gần đây bất cứ ai cũng đều cầu mong đại dịch mau qua, nhưng đợt dịch này qua đi, đợt dịch sau lại nối tiếp khiến Việt Nam hay bất cứ quốc gia nào trên thế giới từng được ca ngợi trong công tác phòng chống dịch đều gặp khó khăn trước các biến chủng virus mới. Tương lai gồm hàng loạt các biến số, do vậy phía trước tiềm ẩn nhiều những kịch bản khó đoán cho thế giới, những đại dịch, những căn bệnh mới, tai ương, hay bao gồm cả mặt tích cực đó là những phát minh đột phá giúp cải thiện cuộc sống con người đều có thể xảy ra. Do vậy, điều quan trọng là chọn cách đối mặt, bao gồm cách suy nghĩ và cách hành động trước những kịch bản ấy. Bài học Tôi nhận thấy trong bất cứ thời điểm nào tuyệt nhiên không được chủ quan, quá tự tin vào bản thân. Để bản thân phát triển và thích ứng với hoàn cảnh hiện tại cần quan sát, lắng nghe những thay đổi xung quanh từ đó khiến ‘tôi’ của ngày mai tốt hơn ‘tôi’ của ngày hôm qua. Kế tiếp, cần nâng cao khả năng thích ứng của bản thân để vững bước trước bất kỳ thách thức nào phía trước. Bên cạnh đó, sức khỏe tinh thần cần được chăm sóc từng ngày, và tinh thần của bản thân tốt khi và chỉ khi mọi người xung quanh mình cảm thấy hạnh phúc. Và trong những ngày tháng này, tôi dường như càng trân trọng hơn những điều giản đơn, đó là mỗi sớm mai thức dậy được làm việc cùng các dự định đã ấp ủ bấy lâu, được thấy người thân, vẫn an

toàn, hay đôi khi là còn thở được một cách bình thường trong giây phút này. “Đại dịch Covid 19” đã tạo một làn sóng lây lan trên toàn cầu, khiến không một ai tránh khỏi được tác động của nó. Chỉ bằng ý chí đồng tâm, hiệp lực của tất cả các quốc gia, của hơn bảy tỷ dân trên toàn cầu mới có thể đối phó với đại dịch này. Và dường như trước đại dịch Covid 19, cả thế giới đều là công dân của “ngôi làng toàn cầu” ấy. Và Tôi, một phần nhỏ bé, đã và đang thực hiện tốt các trách nhiệm của mình và tin rằng một ngày không xa cuộc sống sẽ tiến tới ‘trạng thái bình thường mới’ và từng bước đạt được trạng thái ‘an toàn’ và thậm chí là tốt hơn với cuộc sống trước đây. Tin rằng, những chiêm nghiệm sẽ là hành trang quý giá cho tôi của ngày hôm nay hay trong 5 năm tới có thể phát triển, hoàn thiện bản thân và sống có ích. Nguyễn Phương Loan - Tax consultant 2

157


CHƯƠNG III

Hãy sống chậm lại Thật tuyệt vời khi mình hiểu ra được rằng khi mình buông bỏ sự mong muốn kiểm soát mọi thứ, thì thực ra mọi thứ lại đơn giản hơn rất nhiều, mình dễ dàng đón nhận mọi điều đến một cách hoàn toàn nhẹ nhàng và vui vẻ.

Covid-19 có lẽ là một giai đoạn có một

hướng muốn được kiểm soát mọi thứ (Bởi

không hai từ trước đến nay dành cho tất

thói quen và mong muốn mọi thứ trong

cả chúng ta. Cũng đã gần 2 năm kể từ khi

tầm kiểm soát trong khi Covid là một cái gì

có sự xuất hiện của những bệnh nhân

đó rất mới với toàn nhân loại, thông tin về

Covid đầu tiên. Chắc hẳn trong mỗi chúng

dịch bệnh thì nhiều, phác đồ điều trị thì

ta đều có rất rất nhiều điều đáng nhớ

biến đổi theo tình huống thực tế).

trong giai đoạn này. Với mình, điều đặc biệt nhất đọng lại là hơn 2 tháng cách ly

toàn xã hội, ở nhà hầu như suốt thời gian không bước chân ra khỏi cửa trừ đôi lần đi lấy ship hoặc đi siêu thị. Mình vốn là người không thích đi chơi, có thể happy với việc chỉ quanh quẩn ở trong nhà. Ấy thế mà nhiều lúc cũng cảm thấy bức bối và thật sự rất cuồng chân. Muốn được chạy ra đường hít thở bầu không khí vô cùng trong lành và tha hồ ngắm nghía bầu trời xanh tuyệt

đẹp hiếm có. Cũng có lúc mình thấy sợ, sợ người thân bị nhiễm Covid, sợ bao nhiêu thứ lằng nhằng phát sinh nếu gia đình mắc Covid. Khi nỗi sợ đến, mình tự hỏi tại sao mình lại sợ, đều gì đằng sau nỗi sợ hay sự lo lắng này. Và mình đã nhận ra là xu

158

Thực ra trong cuộc sống sẽ có rất nhiều thứ sẽ xảy ra không được như mình mong muốn, từ những việc nhỏ xíu hàng ngày đến những việc lớn. Những lúc như vậy thì phần lớn chúng ta sẽ cảm thấy ban đầu là buồn chán đôi khi là thất vọng bản thân, sau đó là sự tức giận và lâu dần trở nên dễ cáu giận, đổ lỗi cho hoàn cảnh xung quanh, tích tụ lâu ngày sẽ khiến chúng ta luôn thấy bất an. Thật tuyệt vời

khi mình hiểu ra được rằng khi mình buông bỏ sự mong muốn kiểm soát mọi thứ, thì thực ra mọi thứ lại đơn giản hơn rất nhiều, mình dễ dàng đón nhận mọi điều đến một cách hoàn toàn nhẹ nhàng và vui vẻ.


CHƯƠNG III

chúng mang lại cho chúng ta một cơ hội vô cùng quý giá để sống chậm lại, dừng lại nhìn thấu những gì đang diễn ra xung quanh chúng ta để biết rằng các thói quen sinh hoạt hàng ngày của mình đã mất cân bằng như thế nào, để thấm thía chúng ta đã bỏ qua những điều tưởng như nhỏ bé nhưng lại vô cùng quan trọng trong cuộc sống nhiều như thế nào, ví dụ đơn giản như việc đi ra ngoài đường hít thở và vận động một vài cái lắc hông. Nếu như trước đây mình vô tư ngủ nướng, thích nhốt mình trong các không gian kín thì giờ đây mình mong mỏi được bước ra không gian, mong mỏi được bước đi trong nắng, đứng dưới tán cây xanh mát. Vậy nên hãy biết Giống như hiểu rằng điều gì phải đến thì ắt sẽ đến và không có bất kỳ điều gì xảy ra là một trò chơi tung xúc xắc hên xui cả, mọi thứ đều có lý do của nó. Các chuyên gia

trân quý điều nhỏ bé nhưng tuyệt vời này ngay lúc này chứ đừng để những biến cố đến như Covid để dạy cho chúng ta những bài học.

tâm lý nói rằng hậu Covid là thời kỳ bùng nổ của các chứng bệnh tâm lý, trầm cảm … Trong sách vở hay google thì chắc các bạn cũng có thể tìm đọc được rất nhiều những gợi ý làm sao để mình giữ được tinh thần lạc quan, vui vẻ, hạn chế căng thẳng. Từ trải nghiệm bản thân, mình muốn nhắn gửi đến các bạn và thế hệ tương lai rằng khi đời sống vật chất ngày càng phát triển mà chúng ta không chú trọng chăm chút để nâng cao đời sống tinh thần cho kịp với tốc độ phát triển như vũ bão của xã hội vật chất thì sẽ tạo ra sự mất cân bằng rất lớn. Các căn bệnh về tinh thần trước đây hiếm khi gặp sẽ ngày càng trở nên phổ biến hơn trong xã hội hiện đại. Mọi thứ đều luôn có tính hai mặt và dù là điều

Hy vọng rằng Covid đi qua chúng ta sẽ trở lại cuộc sống trong một trạng thái bình thường mới, một con người mới với những thói quen mới luôn cân bằng và thấy đủ đầy từ bên trong chính mình.

không tốt thì cũng đem lại cho chúng ta những bài học quý giá. Covid cũng vậy,

Nguyễn Linh Chi - Tax Director

159


CHƯƠNG III

Bình yên trong giông bão Những ngày này, trên khắp mọi miền Tổ quốc thân yêu đang xảy ra những biến động chưa từng thấy. May mắn được sinh ra, lớn lên và trưởng thành trong thời bình, mình chỉ được cảm nhận nỗi đau chiến tranh qua những bài hát, câu thơ, trang báo. Vì thế, khi lần đầu tiên, hòa mình vào những gì cả cộng đồng đang phải gánh chịu bởi giặc “Cô-vít”, mình đã cảm nhận phần nào được những mất mát, dù nó xuất hiện trong một hình hài khác nhưng ảnh hưởng thì đã len lỏi vào từng khía cạnh cuộc sống và đưa toàn bộ thế giới bước sang trạng thái bình thường mới. Nếu đem so sánh những bất thường của bản thân mình so với những mất mát, hy sinh của những con người khác thì chỉ như một hạt bụi nhỏ bé trong sa mạc mênh mông. Tuy vậy, mình vẫn dành riêng cho mình những suy nghĩ, chiêm nghiệm về thay đổi trong chính bản thân mình.

160


CHƯƠNG III

Trước đây, mình hy vọng một cuộc sống

Chẳng hạn như đã lâu rồi mình mới quay

bình yên và ít những xáo trộn, thì bây giờ

trở lại niềm yêu thích làm bánh cho người

mình sẵn sàng cho mọi biến cố có thể ập

thân yêu.

tới.

Giống như mình vui vì đã quay lại với

Trước đây, mình ít để ý đến sức khỏe vì

những bài tập cardio và uống 2 lít nước

nghĩ mình còn trẻ. Bây giờ, mình trân quý

mỗi ngày. Như việc mỗi buổi chiều hoàng

và cảm thấy may mắn biết bao khi còn

hôn, nhìn lên bầu trời và thấy nhiều hy

khỏe mạnh.

vọng cho ngày mai tốt đẹp hơn sẽ đến.

Từ xưa đến nay, mình không thích nơi quá ồn ào. Nhưng hiện tại, mình ước có thể được gặp gỡ bạn bè, được kể nhau nghe những câu chuyện vui tươi và náo nhiệt. Ngày xưa, thật dễ dàng để có một cốc

“Sapa” béo ngậy cho ngày cuối tuần “chiều chuộng” bản thân. Giờ đây, mình nhớ da diết góc café mình yêu và thấy nó “đắt” nhường nào. Chưa bao giờ, mình nghĩ mình sẽ có Lễ tốt nghiệp online trôi qua chóng vánh và cô đơn trong văn phòng, nhưng đó sẽ là chút “tiếc nuối” đầy vấn vương về một thời đại

Sống trong những ngày hy vọng về sự “mở cửa” của thành phố có lẽ chẳng dễ dàng gì. Và mình cũng nhận ra một ngày trôi qua không có sự kỳ vọng nào cả, cũng có thể trở thành một ngày siêu đặc biệt. Được tự do làm những gì mình muốn, là điều tuyệt vời nhất. Nhưng nếu còn đủ tình yêu với cuộc sống, thì dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào, thì chắc chắn sẽ tìm được những niềm vui màu hồng. Thêm một ngày bình yên, nhận được những email công việc, có bên cạnh những người mình yêu thương, tất cả làm nên sự biết ơn của mình với “cuộc sống mới” này.

học của mình. Còn rất nhiều những xa xôi giữa ngày ấy và bây giờ không thể kể hết. Nhưng khi bị kẹp giữa hoàn cảnh ấy, mình cũng khám phá ra những điều vui vẻ giản dị trong con người mình.

Nguyễn Linh Chi - Tax Consultant 1

161


CHƯƠNG III

HƯỚNG VỀ MẶT TRỜI " Đừng thở dài vươn vai mà sống Bàn ở dưới chân nhưng nắng ở trên đầu"

Đại dịch viêm đường hô hấp cấp do chủng mới của virus Corona (Covid - 19) đã làm xáo trộn cuộc sống của tất cả mọi người trên khắp thế giới. Kéo theo đó là những đợt phong tỏa kéo dài, khủng hoảng kinh tế đã gây ra những thiệt hại về tài chính, thể chất và cả tinh thần của con người. Covid - 19 đã làm đảo lộn đời sống sinh hoạt hàng ngày của tôi. Không thể đến Công ty làm việc. Không được gặp gỡ, trao đổi công việc với đồng nghiệp. Không có phương tiện công cộng để đi nộp hồ sơ. Bị gò bó trong bốn bức tường khi làm việc tại nhà. Bệnh dịch dường như luôn luôn rình rập ở xung quanh chỉ chực chờ để phát tán. Tất cả những điều này đã làm cho tôi căng thẳng, áp lực cho việc hoàn thành công việc trở nên nặng nề hơn. Thế nhưng dịch Covid - 19 cũng như một bài test đầy bất ngờ cho tình đoàn kết tương thân tương ái của các thành viên trong gia đình Hanoi Tax. Khó khăn trong việc gặp mặt để trao đổi công việc? Vậy hãy trao đổi nhiều hơn qua các nền tảng cuộc họp Zoom meeting, Microsoft team, Skype call dẫu không thể

tương tác trực tiếp với nhau. Đây vẫn là nơi tuyệt vời để giúp chúng ta tìm thấy sự an ủi và hỗ trợ lúc khó khăn hay căng thẳng. Lo lắng cho sức khỏe của bản thân khi virus luôn rình rập? Đừng quá lo lắng, Deloitte đã tạo ra các chương trình nâng cao sức khỏe cho các thành viên như Yoga D - WAKE UP Challenge vào các buổi sáng trong tuần, thử thách Big Challenge khuyến khích thi đua rèn luyện sức khỏe giữa các function hay những buổi chia sẻ tư vấn từ các bác sĩ chuyên ngành về chế độ dinh dưỡng, nâng cao sức khỏe mùa dịch. Và gần đây nhất, chuỗi chương trình Vaccine TT với hoạt động Chương trình 30 năm mùa trăng

gắn kết đã nâng cao tinh thần, nhân lên niềm vui qua nhiều nụ cười ánh mắt yêu thương không chỉ gắn kết các thành viên trong gia đình Deloitte mà còn cả những người thân yêu trong gia đình.

162


CHƯƠNG III

Dịch bệnh gây ra biết bao khó khăn khủng hoảng nhưng cũng mang đến cơ hội để mỗi người nhìn nhận lại bản thân mình, về xã hội và các mối quan hệ. Trong đại dịch này, dường như trong tôi đã có nhiều sự thay đổi tích cực, trưởng thành hơn trong suy nghĩ, chủ động hơn trong công việc. Tôi có thời gian để ngắm nhìn và tận hưởng khoảnh khắc cuộc sống và có thể quan tâm nhiều hơn đến những người thân yêu trong gia đình. Dẫu còn phải đối mặt với nhiều thách thức vì dịch bệnh, nhưng sự quan tâm, yêu thương, đoàn kết chính là động lực giúp cho chúng ta tin tưởng vào tương lai tươi sáng hơn về sự phát triển không ngừng của Deloitte. Deloitte đã, đang, và sẽ luôn luôn là mái nhà chung ấm áp của mỗi thành viên.

Nguyễn Minh Ngọc - Tax consultant 2

163


CHƯƠNG III

Những ngày tháng giãn cách xã hội thực sự mang lại nhiều thời gian quý báu để tôi hoài niệm, hồi tưởng và suy nghĩ sâu sắc hơn các sự kiện xảy đến với tôi trong suốt 10 năm qua. Qua 2 câu chuyện dưới đây, tôi muốn nhấn mạnh và gửi gắm đến các thành viên trong đại gia đình Deloitte hiện tại cũng như tương lai 2 quan điểm tuy không mới nhưng ở góc nhìn đáng lưu tâm sau: 1. Hãy lắng nghe và hãy luôn giữ cho mình một hệ tư duy mở và tích cực với mọi ý tưởng của đồng nghiệp - những gì bạn nghĩ không thể xảy ra thì trong xã hội ngày nay đều có thể xảy ra; 2. Những người có trí tưởng tượng tốt nhất, tư duy ngược đám đông và có óc quan sát và phân tích vĩ mô về thế giới đang dần trở thành những người giàu nhất và có sức ảnh hưởng lớn nhất. Những người này thường là những đồng nghiệp mà bạn đang trêu đùa nhiều nhất tại công sở. 164


CHƯƠNG III

Tư duy ngược đám đông và dịch Covid

Câu chuyện 1 - Covid - Dịch bệnh hay sự cứu rỗi Năm 2006 - năm tôi lên lớp 8, lần đầu tiên cầm trên tay cuốn “Mật mã Davinci” của tác giả Dan Brown, tôi đã đọc liền một mạch hết quyển truyện trong vòng 8 tiếng liên tục không rời mắt, và ngay lập tức tôi trở thành “fan cứng” - fan trung thành của ông, người chuyên viết các tiểu thuyết phiêu lưu, giải mã, các đề tài chính trị lịch sử có yếu tố thuyết âm mưu. Từ đó tôi có niềm đam mê bất tận với các chủ đề này, và đặc biệt tôi vô cùng ấn tượng với tác phẩm “Hỏa ngục” được phát hành năm 2013 của ông. Đại ý nói về việc một nhà bác học thiên tài sau nhiều năm nghiên cứu các công trình khoa học về biến đổi gen nhằm cải thiện tuổi thọ, chất lượng sống của loài người thì cuối cùng nhận ra rằng điều này là bất khả thi vì loài người sinh sôi quá nhanh và chính loài người trở thành virus của trái đất này, nếu không ngăn cản kịp thời rất nhiều tác động môi trường mà con người đang ảnh hưởng đến trái đất sẽ khiến trái đất và con người cùng diệt vong. Vì vậy ông ta đã tự mình trở thành 1 “Judas” quay sang nghiên cứu chế tạo một loại virus mang tên “hỏa ngục” khiến những cá nhân có mã gen không tốt, nhiều bệnh tiềm ẩn sẽ không thể sinh con. Và theo ông tính toán nhờ phát minh này dân số sẽ luôn luôn ở mức cân bằng và luôn được chọn lọc những cá thể tốt nhất. Tất nhiên đây là một chủ đề vô cùng tranh cãi, đi ngược lại tất cả những chuẩn mực đạo đức xã hội thế giới hiện tại nhưng câu nói cuối cùng trước khi vị tiến sĩ kia chết chắc chắn đã gây ra rất nhiều thương nhớ và trăn trở không chỉ cho tôi mà còn rất nhiều độc giả khác: “Các người có thể phán xét ta nhưng thế hệ sau sẽ hiểu chính ta là đấng cứu thế, vị chúa mới của loài người này”. Sau đó chắc các bạn cũng biết các năm gần đây chủ đề “Judas - kẻ phản chúa vĩ đại” trở thành niềm cảm hứng bất tận trong rất nhiều các quyển truyện hay tác phẩm điện ảnh nổi tiếng gần đây - Thanos (Marvel) là một ví dụ. Cứ ngỡ chỉ có trên phim ảnh, giờ đây tất cả những câu chuyện này “đời thực” hơn bao giờ hết khi đại dịch Covid xảy ra. Khi báo đài đưa tin rằng dịch bệnh Covid này gây nguy hiểm hơn với người già, các cá nhân có bệnh lý nền, tôi lại giật mình nghĩ về câu chuyện hỏa ngục năm nào cùng tư duy ngược đám đông của ông tiến sĩ nọ.

165


CHƯƠNG III

Câu chuyện 2: Bitcoin - Cú lừa thể kỷ hay là cuộc cách mạng? Tôi có một cậu bạn chơi rất thân thời đại học, tôi cao 1m88 nhưng cậu bạn tôi chỉ cao 1m63, tính cách 2 đứa cũng không hoàn toàn là đồng điệu nhưng không hiểu vì sao tình bạn này kéo dài rất lâu và bền. Ngày tôi đi sang Úc du học thì cũng chỉ 1 năm sau nó lẽo đẽo theo tôi sang đó. Nói một chút về cậu bạn này thì cậu ta đọc rất nhiều sách, nói chuyện mọi thứ rất sách vở và lý thuyết, vô cùng bay bổng mơ mộng mà đôi khi tôi thấy phi thực tế một cách quá đáng. Nhưng tôi là đứa mà nhiều người hay bảo là cực giỏi lắng nghe và có lẽ cũng vì thế mà tôi có rất nhiều bạn nhưng cậu ta chỉ có duy nhất 2 người bạn là tôi và con Lu. Tôi vẫn nhớ như in đó là ngày hè năm 2017 trước khi tôi quyết tâm từ bỏ giấc mơ làm Aussie để trở về Việt Nam làm việc, thằng bạn tôi buồn nức nở bảo tôi lừa nó sang đây rồi không ở lại khởi nghiệp cùng nó, nó bảo sẽ đi tìm người bạn khác để thay thế tôi. Và chỉ 1 tuần sau, nó sang nhà tôi chơi với nét mặt sáng rực hệt như câu nói của bác Tố Hữu “Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ” để kể cho tôi một mạch khoảng 3-4 tiếng đồng hồ về người bạn này và nhấn mạnh rất nhiều về tương lai của tình bạn này. Vâng người bạn ảo này đã khuynh đảo thế giới thực suốt thời gian qua trên thế giới, đó chính là Bitcoin. 4 năm sau, bạn tôi chắc là nằm trong số ít người thế hệ Y trước tuổi 30 kiếm được 1 triệu USD đầu tiên hoàn toàn từ đầu tư Bitcoin. Trong khi đa phần những người tôi quen biết khác (bao gồm cả tôi) khi đầu tư thì đã nếm nhiều trái đắng. Có nhiều lí do để giải thích cho thật bại đầu tư này nhưng tôi nghĩ câu chuyện nằm nhiều ở việc tôi không thực sự tin vào những gì tôi đang đầu tư, những gì Bitcoin có thể làm được. Tuy vậy, những gì bạn tôi nói ngày đó đã

166

khiến tôi trăn trở rất nhiều, có lẽ còn cả nhiều năm sau nữa. Vàng - tiền của chiến tranh, tội ác, ô nhiễm môi trường, phong kiến, nô lệ;

Tiền pháp định - tiền của chiến tranh, khủng bố, quyền lực, thao túng, ô nhiễm môi trường; Bitcoin - tiền của độc lập, mã hóa, tự chủ, công bằng. Đây chắc chắn tiếp tục là chủ đề tranh cãi, rốt cuộc Bitcoin là cuộc cách mạng hay cú lừa thế kỷ? Có lẽ thời gian mới có thể trả lời nhưng nhờ vào việc được làm ở môi trường năng động như Deloitte, hàng năm liên tục được làm việc cùng các thế hệ trẻ, thế hệ gen Z thì tôi cũng lờ mờ nhận ra xu hướng của thế hệ mới này. Và cách tiêu dùng, đầu tư của thế hệ gen Z là khác biệt rất nhiều với các thế hệ trước đó và chắc chắn điều này ảnh hưởng rất lớn đến sự phát triển của Bitcoin nói riêng và công nghệ blockchain nói chung trong tương lai. Vì thế, tôi lạc quan về triển vọng của ngành công nghiệp không khói này và có lẽ đầu tư vào Bitcoin không còn là tư duy ngược đám đông nữa vì chính “đám đông” đang đầu từ vào Bitcoin còn bạn là thiểu số?

Nguyễn Thế Trường - Tax Senior 3


CHƯƠNG III

Gần hai năm qua, dịch bệnh đã thay đổi cách chúng ta sống, những thứ bình thường lại trở nên mới mẻ, những thứ mới mẻ lại trở nên bình thường. Với cuộc sống của tôi, đơn giản chỉ là như thế, nhưng với một số người, đó thật sự là một cuộc khủng hoảng. Dịch bệnh xảy ra, tôi được Công ty cho phép làm việc tại nhà. Thay vì những bộ quần áo công sở chật chội, khó chịu thì đồng phục làm việc của tôi là quần đùi áo ba lỗ vô cùng thoải mái. Thay vì 45 phút vật lộn trên đường đầy bụi bặm để đến Công ty là bữa sáng thảnh thơi cùng ly cà phê cold brew mát lạnh. Giờ làm việc cũng thoải mái hơn, có thể du di chút nhưng miễn là đảm bảo chất lượng và tiến độ công việc.Lúc đó, thật sự tôi nghĩ đó là “thiên đường”, cuộc sống tuy hơi gò bó một chút (do bị hạn chế đi lại) nhưng tôi

thấy thoải mái do có không gian làm việc yên tĩnh riêng của mình. Nhưng rồi “đời không như là mơ”, cuộc sống của tôi từ “thiên đường” lao thẳng xuống “địa ngục” kể từ khi hai đứa con trai được nghỉ học và vợ được làm việc tại nhà cũng do… dịch bệnh. Cũng vui! Cả gia đình cả ngày được ở bên nhau thay vì mỗi buối tối ngắn ngủi như lúc trước. Thế nhưng, những tiếng quát tháo căng thẳng thay dần những tiếng cười nói. Hai “thằng” con trai nhỏ của tôi ngày càng trở nên bướng bỉnh, khó bảo.

Những Giá Trị Căn Bản 167


CHƯƠNG III

Mỗi tối ngồi xem tin tức trên ti vi, tôi thấy tình hình dịch bệnh ngày càng nghiêm trọng. Dịch bệnh khắp nơi trên thế giới và chưa thấy dấu hiệu có thể kiểm soát. Đọc báo thì toàn những tiêu đề khiến người ta cảm thấy quặn lòng khi đọc: Những người cùng đường vì Covid 19; “Sống mòn” trong đại dịch; Những đứa trẻ mồ côi vì đại dịch… Trên ti vi phát sóng chương trình đặc biệt “Ranh giới”. Đó là những bệnh nhân - những thai phụ bị nhiễm Covid 19, trong thể trạng yếu ớt, những bà mẹ phải chiến đấu bằng cả sức lực thể chất và tinh thần của mình để cứu sống bản thân và những đứa con mà không có người thân bên cạnh. Kết thúc bộ phim, tâm trí tôi luôn bị ám ảnh bởi hình ảnh của bác sĩ khi gọi điện thoại cho người chồng để thông báo rằng vợ anh ta đã rất yếu rồi, bác sĩ buộc phải đưa ra quyết định bỏ đứa bé để cứu người mẹ.Và khoảnh khắc chết lặng của người cha khi phải đưa ra quyết định từ bỏ đứa con mà mình còn chưa biết mặt… Chắc hắn không phải đấy là lần đầu tiên vị bác sĩ này làm việc đấy, nhưng câu nói “khi mà mình phải chấm dứt một chuyện nào đó, nó như là một cái gì đó hụt hẫng trong con người mình” sẽ còn mãi ám ảnh trong suốt sự nghiệp của họ. Mỗi đêm, khi ngắm nhìn những đứa con của mình đang ngủ say (trẻ con khi ngủ đúng là thiên thần còn khi nghịch ngợm thì đúng là “ác quỷ”), tôi chạnh lòng nghĩ về cuộc sống “chật vật” của những người lao động nghèo đang “kẹt” tại thành phố và không về được với gia đình, những doanh nghiệp vừa mới khởi nghiệp đã phá sản, những cuộc cãi vã dường như vô tận trong gia đình vì lí do kinh tế, và khuôn mặt ngơ ngác của những đứa trẻ khóc đòi bố mẹ (mà không ai trong chúng ta có đủ “nhẫn tâm” để nói với chúng rằng chúng sẽ không được trong vòng tay ấm áp của bố mẹ nữa)… Sinh ra trong thời bình, sống trong cảnh no đủ, có nằm mơ tôi cũng không thể nghĩ được có một ngày đại dịch xuất hiện lại có thể gây ra nhiều đau thương như hiện nay. Có lẽ đây là biến cố lớn nhất xảy ra với nhân loại mà thế hệ 8x như tôi được chứng kiến từ lúc sinh ra đến nay. Ngẫm lại bản thân tôi thấy mình thật quá may mắn, được sống và làm việc trong một môi trường quá “hoàn hảo” (theo suy nghĩ và cảm giác của tôi lúc này). Một Công ty/ một tổ chức/ một gia đình luôn coi trọng con người và coi đó là nguồn lực quý giá nhất của mình. Và hơn hết trong bất cứ hoàn cảnh nào, Công ty/ Gia đình của chúng ta luôn thay đổi để hướng tới mục tiêu đem những điều tốt đẹp nhất cho những “đứa con” của mình.

168


CHƯƠNG III

Covid-19 đưa con người trở về những giá trị căn bản. Thay vì mải chạy đua cơm áo gạo tiền, bản thân mỗi người tự nhận thấy phải biết quan tâm gia đình, bạn bè hơn.Thay vì ước mơ một cuộc sống sang giàu với nhà lầu xe hơi, một cuộc sống có đủ cơm ăn, áo mặc và bên cạnh những người thân yêu nhất đã là ước mơ xa xỉ với nhiều người. Hơn lúc nào hết tôi thấy thấm thía ý nghĩa của câu hát:

“Hạnh phúc chỉ đơn giản………………….. ………………………..là còn được về nhà.”

Nếu các bạn đang đọc những dòng viết này thì các bạn đã thật may mắn vì được làm việc ở một trong những môi trường làm việc thật lý tưởng, nơi bạn được tự do trên con đường phát triển bản thân. Trên con đường đó, nếu bạn gặp khó khăn và thử thách cho dù lớn đến mức nào (hoặc có nằm mơ bạn cũng không bao giờ nghĩ đến như tôi) thì luôn có những đồng nghiệp bên cạnh (họ có thể giúp đỡ bạn hoặc cho bạn mượn một bờ vai để tựa). Tôi thật sự ấn tượng với cái cách mà Công ty của chúng ta xoay chuyển trong đại dịch, đó là sự chủ động trong mọi tình huống; đó là niềm tin và tầm nhìn của ban lãnh đạo; đó là “sự chiến đấu” (với đối thủ cạnh tranh) không biết mệt mỏi; đó là những hoạt động xã hội, đóng góp cho cộng đồng đầy ý nghĩa; và cách mà Công ty chăm sóc nhân viên không khác gì hình ảnh bố mẹ chăm lo cho những đứa con của mình. Với một ý chí mạnh mẽ, tinh thần lạc quan, chủ động sẵn sàng thích nghi trong mọi hoàn cảnh, tôi tin rằng chúng ta có thể vượt qua bất cứ thử thách nào để tìm kiếm những cơ hội và đạt được những thành công mới. Yêu các bạn!

Hà Nội, ngày 24 tháng 09 năm 2021 Nguyễn Trung Hiếu - Tax Manager

169


CHƯƠNG III

GIÁ TRỊ CỦA L Đã hơn một năm trôi qua kể từ khi dịch Covid-19 xuất hiện tại Hà Nội. Tôi vẫn nhớ như in những ngày đầu cả thành phố chìm trong sợ hãi, bất an, đi đến đâu cũng chỉ nghe thấy từ “toang rồi”. Người dân tìm mọi cách, bằng mọi giá dự trữ lương thực, thuốc men, khẩu trang, … làm cho tình hình càng trở nên căng thẳng. Tôi cũng cảm thấy lo lắng cho bản thân, gia đình, bạn bè, đồng nghiệp, dường như ngày nào tôi cũng tìm đọc những thông tin liên quan đến Covid và nó xuất hiện thường xuyên trong đầu tôi. Nhưng thật may mắn, tôi đã sớm nhận ra rằng lo lắng chẳng giải quyết được gì, dù tôi có lo lắng thì Covid cũng không thể biến mất. Vì thế, tôi học cách thích nghi với cuộc sống bình thường mới. Tôi bắt đầu bằng việc mang lại Nhưng thật may mắn, tôi đã sớm nhận ra rằng lo lắng chẳng giải quyết được gì, dù tôi có lo lắng thì Covid cũng không thể biến mất. Vì thế, tôi học cách thích nghi với cuộc sống bình thường mới. Tôi bắt đầu bằng việc thay đổi tư duy, từ bị động sang chủ động, từ tiêu cực sang tích cực, và nó đã thực sự mang lại hiệu quả. Thay vì cảm giác lo lắng, tôi bắt đầu ngày mới bằng những cảm xúc tích cực hơn như tôi đang có một công việc tốt, Công ty luôn hỗ trợ và quan tâm đến tôi trong bất kỳ hoàn cảnh nào, tôi có một gia đình hạnh phúc và mọi người đều đang bình an.

170


CHƯƠNG III

LÒNG BIẾT ƠN Tôi luôn dõi theo và bày tỏ lòng biết ơn đối với những y bác sĩ, cán bộ, thanh niên tình nguyện, những người ở tuyến đầu chống dịch, những người đang ngày đêm chiến đấu không biết mệt mỏi để bảo vệ sức khỏe, tính mạng và an toàn cho mọi người. Và tôi luôn nuôi dưỡng một niềm tin mãnh liệt rằng, bằng sự lãnh đạo sáng suốt của Đảng và Nhà nước, chúng ta sẽ sớm cùng nhau vượt qua đại dịch Covid 19. Nói đi đôi với làm, tôi luôn tuân thủ quy định 5K và các hướng dẫn của Chính phủ cũng như Công ty. Tôi truyền thông điệp đó đến mọi người để cùng nhau đồng lòng vượt qua đại dịch.

Làm việc ở nhà cũng đồng nghĩa với việc tôi tiết kiệm được thời gian di chuyển đến Công ty, tôi dành thời gian đó để thức dậy sớm hơn tập thể dục cùng đồng nghiệp, tham gia café sách nhằm trau dồi thêm kiến thức, tham gia vào các hoạt động đào tạo, tuyển dụng, chia sẻ của Công ty để có thể truyền năng lượng tích cực và giúp đỡ mọi người, dành nhiều thời gian hơn cho gia đình. Cũng nhờ dịch Covid-19 mà tôi nhận ra nhiều điều quan trọng với bản thân mình, những giá trị mà tôi cần phải nâng niu và bồi đắp, tôi trở nên mạnh mẽ hơn, tràn đầy năng lượng tích cực, và hơn hết tôi cảm nhận được giá trị của lòng biết hơn Nguyễn Văn Công - Tax Manager

171


CHƯƠNG III

MỘT MÙA HÈ ĐÁNG NHỚ “Rồi mùa hè đã qua, trở lại mái trường xưa… Nhìn lên phía hàng cây, xanh bao la nhớ nhung…” Khi tôi đặt bút viết những dòng tâm sự này, những câu hát quen thuộc trong bộ phim 12A và 4H- một bộ phim tuổi học trò rất quen thuộc với thế hệ 7X-8X chúng tôi- cứ văng vẳng bên tai. Có lẽ đã lâu lắm rồi, tôi không nghe lại bài hát ấy, ngân nga giai điệu ấy, và cũng rất lâu rồi, tôi cũng ít có thời gian “tĩnh tại” để cảm nhận cuộc sống một cách chậm rãi và lắng đọng hơn…. 2021 là một năm đáng nhớ với bản thân và gia đình tôi. Đó là năm gia đình tôi đón nhận thêm thành viên mới - một em bé được sinh ra trong mùa Covid. Biết bao mừng vui, hạnh phúc vỡ òa khôn xiết khi được làm mẹ lần thứ 2 với những trải nghiệm khác biệt so với lần đầu tiên làm mẹ cách đây 4 năm. Nhưng 2021 cũng là một năm gia đình tôi tiễn đưa bố chồng tôi về với đất trời. Dẫu biết là vạn vật đều có sự an bài, nhưng nhiều lúc tôi thầm nghĩ, giá như không có Covid-19 thì có lẽ bố tôi đã không ra đi nhanh đến vậy (vì những lý do liên quan đến bệnh viện, cách ly và chữa trị). Đến bây giờ, nhiều lúc tôi vẫn không tin là bố tôi đã ra đi…

172


CHƯƠNG III

Một mùa hè nữa đã qua, thời khắc từ 01/07 đến tận ngày hôm nay thật có nhiều cảm xúc. Khi tôi được quay lại làm việc sau thời gian dài nghỉ sinh, khi tôi chuyển trạng thái làm việc từ ở văn phòng sang ở nhà, khi tôi phải thích nghi với cách làm việc mới như họp trực tuyến, kiểm tra công việc trực tuyến… Mọi cái thay đổi rất nhiều so với thời điểm này một năm trước đây. Nói thật là thời gian đầu, tôi thấy khá vất vả, căng thẳng vì cảm giác làm việc không được tập trung, không được gặp trực tiếp mọi người để trao đổi, không được review paper works… Nhưng, tất cả đều phải làm quen, phải thích nghi, có như vậy chúng ta mới tồn tại và phát triển được. Qua đợt dịch này, tôi ngẫm thấy một điều vô cùng quan trọng, đó là chúng ta cần phải thay đổi và thích nghi với những biến chuyển của xã hội thì mới có thể phát triển được. Nếu nhìn vào các thời kỳ phát triển lịch sử của thế giới thì loài người đã trải qua rất nhiều lần tiến hóa để có được như ngày hôm nay. Mỗi lần tiến hóa đó đều gắn liền với một cột mốc lịch sử quan trọng. Và Covid-19 bây giờ cũng sẽ được nhân loại ghi nhớ như vậy. Tôi đã nghĩ, trải qua thời khắc này, sẽ có nhiều công việc không còn nữa, nhiều hình thái kinh doanh sẽ biến mất (ví dụ như rạp chiếu phim chẳng hạn, vì giãn cách xã hội và nhu cầu giải trí trên các thiết bị di động sẽ ngày càng tăng- Netflix đã ra đời và đáp ứng được nhu cầu đó). Nếu chúng ta không tập cách thay đổi, thích nghi và đổi mới, chúng ta cũng sẽ nhanh chóng bị đào thải, đó là quy luật của cuộc sống.

173


CHƯƠNG III

Ngẫm lại, tôi thấy mình ở thời điểm hiện tại vẫn còn may mắn hơn rất nhiều người lao động khác ngoài xã hội. Khi tôi vẫn có một công việc nơi tôi vẫn được cống hiến, được thay đổi, khiến tôi có động lực làm việc. Tôi thấy đó là điều thật sự quan trọng khi công việc không chỉ đơn thuần là nơi mang lại thu nhập cho mình. Tôi vẫn còn gia đình mạnh khỏe, vẫn được ăn cơm ngày đủ 03 bữa và chưa phải lo cơm áo gạo tiền ngày qua ngày. Ngày ngày đọc báo, nhìn những ca bệnh tăng chóng mặt, những người ra đi, biết bao công nhân bị ngừng việc, biết bao con người phải đi xe máy hay thậm chí đi bộ rời khỏi Tp HCM về quê… khiến tôi không khỏi nghĩ ngợi và xót xa. Đúng là chỉ có đại dịch mới khiến tất cả chúng ta thấy được tất cả những gì đau khổ nhất, tồi tệ nhất. Rồi đại dịch sẽ qua đi, nền kinh tế sẽ lại phục hồi và có thể, sẽ còn nhiều đại dịch khác đến nữa, chúng ta sẽ chẳng thể nào biết trước được. Nhưng cái chúng ta cần biết, đó là, phải học cách thay đổi, thích nghi, để trong hoàn cảnh nào, chúng ta cũng có thể tồn tại và phát triển được.

Thân ái, Phạm Cẩm Tú - Tax Senior Manager

174


CHƯƠNG III

BÀI HỌC VỀ TINH THẦN LẠC QUAN Nguyễn Việt Dũng - Tax consultant 2

Làm việc tại nhà - work from home - là một trong hai cụm từ được giới trẻ Việt Nam chia sẻ nhiều nhất những ngày này, bên cạnh social distancing - cách ly xã hội. Với tình hình dịch bệnh diễn biến căng thẳng, rất nhiều Công ty trên khắp Việt Nam đã cho phép nhân viên làm việc tại nhà, vừa để đảm bảo sự an toàn cho nhân viên, vừa thực hành cách ly xã hội một cách hiệu quả. Cũng giống như mọi người, bước vào khoảng thời gian cách ly toàn xã hội, chúng ta có nhiều thời gian hơn để gắn bó với chính ngôi nhà của mình. Dịch COVID - 19 gây ảnh hưởng làm đảo lộn mọi thứ. Ảnh hưởng đến cả mặt vật chất lẫn tinh thần. Đối với một vài bạn, thời gian này là giai đoạn khá khó khăn để thích nghi. Chúng ta cần tự quản lí quỹ thời gian của mình và tự lo liệu giữa cuộc sống cá nhân của bản thân với công việc. Tuy nhiên nhìn theo hướng tích cực thì đây là khoảng thời gian, cơ hội để chúng ta tìm hiểu thêm cái mới và phát triển bản thân hơn. Chẳng phải lâu rồi chúng ta vẫn hay than bận, không có thời gian cho mình? Nhờ ở nhà giãn cách mà mỗi tuần, chúng ta có thể đọc thêm được vài cuốn sách mà lâu nay chỉ mua về màchưa đọc hết. Ngoài ra, tập thể dục và hoạt động thể chất là những cách tuyệt vời để cảm thấy tốt hơn, tăng cường sức khỏe và tận hưởng cuộc sống.

Dịch Covid - 19 dạy chúng ta bài học về tinh thần lạc quan nhưng không chủ quan, việc chuẩn bị cho những điều không hay luôn thực sự cần thiết. Cuộc sống luôn chứa đựng những điều bất ngờ nên đừng chờ đợi cho đến khi có tình trạng cấp bách mới bắt đầu nghĩ đến lập phương án dự phòng. Hãy biết cách tự bảo vệ sức khỏe bản thân thật tốt, có ý thức tuân thủ nghiêm ngặt các quy định chống dịch và luôn sẵn sàng tinh thần trước mọi biến thiên của cuộc sống. Mặc dù dịch Covid - 19 gây ra nhiều hậu quả nặng nề nhưng ở góc nhìn tích cực, chúng ta vẫn có thể nhìn thấy những bài học. Đó là mọi người đều biết rằng lo lắng và căng thẳng hoàn toàn không có lợi cho sức khỏe tổng thể, cả về thể chất và tinh thần. Vì thế, dành thời gian cho việc nghỉ ngơi, vui chơi, thư giãn tại nhà, làm những công việc yêu thích... sẽ giúp cân bằng lại cuộc sống.

175


CHƯƠNG III

THIN LINE 2021 was tough. The pandemic was roaming for the second year. All of our outside-of-office-and-homes life was disrupted. Countries, provinces, and cities were in lockdown - and Hanoi was not an exception. The term Work-From-Home found its way into our lives and stayed there. I made some simple, yet interesting discoveries during this time, that I would like to write down for my future myself, and share with you, my dear colleagues of the future. Simulation is stimulation. The dividing lines between workspace and homespace, as well as worktime and hometime, are fused. It is easy to slip in-to and out-of the working vs resting mode. And let’s be honest, it is difficult to deny yourself a luxury of attending a confcall in your comfy pajamas, with a hot cup of something, in your bed, or on your balcony in a reclining chair. But don’t let your mind trick you. You trick your mind, instead. Wake up in time. Suit up: you look sharp - you feel sharp - you act sharp. Get into your workstation. Work your shift. Finish. Step out. Step back in, home.

Your best behavior is stimulated by the need of the environment you are in. The environment is not what surrounds you - it is all in your mind palace - you can simulate what will stimulate your best self.

176

To make it better - live it. It is in our human nature to make our living habitat a better place. And our homes are supposed to be the best places in the world - because it is the center of our living habitat. But when we were in a mode of businessas-usual, we were always on the move, dividing our time between our home, another homes, offices, cafes, restaurants, business lounges, hotels, airports, cars, trains, planes. So, we did not stay and spend much time in one single place. Even in our homes. Locked down, we spend all of our time in our homes. And it appears that our homes have a lot of rooms for improvements (pun intended). A more comfortable chair, a holder for your laptop, few more nails to hang the paintings, some more gadgets to bake and cook, a nice set of cutlery, change a lamp - once you really have a chance to live-in-a-place, you could finally see it, appreciate it, and make it better.


CHƯƠNG III

Sometimes farther is closer, and closer is farther. We saw people getting closer and even more intimate than before, despite being separated by hundred days and thousand miles. We saw people going separate ways, because the time they had to be close, just on their own, with each other, was too much, and set them apart.

It appears that human bonding strength is neither proportionate to the physical distance nor to the frequency of face time.

Phạm Đình Huỳnh Deloitte Private Director

177



Chương IV NIỀM TIN VÀ HY VỌNG

“...Hãy trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn! Mọi nỗ lực sẽ được đền đáp xứng đáng, và mọi điều tốt đẹp sẽ đến với tất cả chúng ta...”


CHƯƠNG IV: NIỀM TIN VÀ HY VỌNG

178

Khi tình yêu đủ lớn

182

Nhật ký mùa Covid thứ 4

184

Đời

185

Chia sẻ của một người em nhỏ bé

186

I AM ALWAYS HAPPY

188

Ký ức đại dịch

190

Trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn

192

Sẵn sàng cho tương lai đầy bất ngờ

194

Hướng về tương lai

195

Hãy hướng về nơi có ánh sáng

196

Bạn và Tôi - trao niềm tin cho thế hệ mai sau

198

B&T

200

WE ARE HANOI TAX TEAM

201


I

II

III

IV


CHƯƠNG IV

Khi Tình Yêu Đủ Lớn Khi được giao phụ trách Tuyển phẩm này của Deloitte Hanoi Tax, tôi chưa biết mình sẽ viết gì nhưng tôi rất hào hứng vì ý nghĩa lớn lao của chương trình là viết cho tương ai. Tôi là người sống nội tâm và thi thoảng tôi hay viết xuống những dòng suy nghĩ khi cảm xúc dâng trào. Và hôm nay sau 1 tuần phát động chương trình, tôi muốn chia sẻ một số trải nghiệm và cảm xúc của tôi. Đồng nghiệp bảo tôi là workaholic, rằng tôi luôn tràn đầy năng lượng và cống hiến hết mình cho sự nghiệp; có bạn thắc mắc có khi nào tôi thấy mệt mỏi không. Chắc chắn là có chứ, nhưng quan trọng là bạn nhận diện ra vấn đề và giải quyết kịp thời để không kéo dài trạng thái đó gây ảnh hưởng đến công việc. Bật mí là tôi có một bài viết ngắn về cảm nhận vì sao tôi yêu Công ty đến thế, khi tình yêu đủ lớn sẽ thôi thúc bạn lăn xả hết mình để nuôi dưỡng tình yêu đó. Trong 2 tháng work from home (WFH), tôi luôn duy trì cường độ làm việc không ngừng nghỉ, tôi tự tạo áp lực cho mình chứ không phải do có sự quản lý, đốc thúc từ bất kỳ ai. Bạn biết không, có những hôm trước khi đi ngủ tôi còn nghĩ mai mặc váy gì, xức nước hoa mùi gì nhỉ... mặc dù WFH.

182

Cả 2 tháng WFH, đến một hôm có sự kiện lớn cả nhóm hẹn nhau lên văn phòng mà tối hôm đó tâm trạng tôi hồi hộp mãi không ngủ được và đến văn phòng rất sớm vào sáng hôm sau. Thế mà trước đây làm việc ở văn phòng suốt thì thi thoảng ao ước được WFH. Bạn thấy đó có những điều trước đây là bình thường lại trở nên xa xỉ trong thời kỳ đại dịch. Đôi khi hạnh phúc đến từ những điều rất đơn giản như thế đó. WFH áp lực không? Có chứ; Bận rộn không? Tất nhiên rồi, họp online suốt; Chán nản không? Cũng có luôn vì cứ nhốt mình trong căn phòng cả ngày... Thế nhưng khi vươn xa tầm mắt nhìn ra bên ngoài mới thấy sự


CHƯƠNG IV

vất vả, khó khăn ngoài xã hội lớn biết nhường nào khi nhiều người bị mất công ăn việc làm, cắt giảm lương và chế độ đãi ngộ, nhiều gia đình nằm trong vùng phong tỏa chờ đợi được cung cấp lương thực và nhu yếu phẩm sinh hoạt hàng ngày. Trong khi đó tôi vẫn đang được hưởng trọn vẹn mọi chế độ của Công ty mà còn được nhận nhiều hơn sự quan tâm chia sẻ về mặt tinh thần từ Ban lãnh đạo. Tôi thấy mình thực sự may mắn và biết ơn để tiếp tục nỗ lực và cống hiến. Bạn hãy tìm kiếm niềm vui, tạo sự gắn kết và lan tỏa giá trị trong mỗi việc mình làm. Bạn hãy truyền đam mê của mình vào công việc, điều đó dễ dàng hơn nhiều khi bạn đi tìm kiếm công việc phù hợp với đam mê của mình. Khi xem chương trình VTV đặc biệt "Ranh giới", tôi càng trân quý hơn những gì mình đang có. Chắc hẳn trong mỗi chúng ta sẽ nhớ mãi trải nghiệm chờ đợi được phát tờ phiếu đi chợ, được cấp tờ giấy đi đường, rồi gỡ bỏ vùng đỏ - cam - xanh. Không ai trong chúng ta nghĩ rằng giờ đây việc đi lại

giao thương lại trở nên khó khăn như vậy. Dẫu biết là ta không thể lo lắng cho những thứ ta không kiểm soát được nhưng ta hãy luôn luôn "hope for the best, prepare for the worst" kể cả trong công việc và cuộc sống nhé. Tôi mong rằng chúng ta sẽ luôn tìm kiếm được những trải nghiệm mới để trau dồi và phát triển bản thân. Tôi tin rằng mọi nỗ lực sẽ được đền đáp xứng đáng, mọi điều tốt đẹp sẽ đến với tất cả chúng ta!

Hà Nội mùa thu, 19/09/2021 Bùi Thị Thanh - Senior Manager, HN3T

183


CHƯƠNG IV

NHẬT KÝ MÙA COVID THỨ 4… Nguyễn Hoàng Dung - Tax Senior 1

Ngồi nhìn lại những mùa Covid đã qua, mình chợt thấy có bao điều khác biệt. Nhớ hồi cuối năm 2019, đầu năm 2020, khi làn sóng Covid lần đầu tiên xuất hiện, cả Hà Nội thực hiện giãn cách, Công ty thực hiện chính sách làm việc tại nhà, trong khi lúc đó đang đợt cao điểm cuối mùa quyết toán. Mỗi lần nhắc tới thời điểm này, mình lại thấy căng thẳng vô cùng. Kỷ niệm ùa về là chỉ những cuộc meeting/ discussion về job liên tục trong ngày, làm mãi mà không hết việc, cả ngày chỉ ngồi lỳ bên bàn làm việc, có khi uống nước còn quên. Năm tháng trôi qua, nay đã hết một mùa Covid nữa. Tuy vậy, trải qua mùa Covid lần thứ 4 này, những cảm xúc sao lại khác xưa nhiều lắm. Cũng là những cuộc meeting/ discussion liên tục trong ngày nhưng chúng không độc chiếm spotlight vì đan xen còn là những cuộc trò chuyện thú vị, hỏi han, động viên lẫn nhau giữa các đồng nghiệp/ bạn bè, những hoạt động thể chất sôi nổi để nâng cao sức khoẻ, và những buổi chia sẻ để nâng cao đời sống tinh thần của các anh chị cây cao bóng cả đầy hữu ích. Kể ra đây cũng là một trải nghiệm thú vị trong cuộc đời đấy chứ. Mình thấy là dường như bản thân mình cũng như mọi người xung quanh đều đã tìm ra những cách nào đó để thích nghi với hoàn cảnh, để tìm thấy những niềm vui mới trong cuộc sống dù trong hoàn cảnh nào chăng nữa. Một điều quan trọng khác là chúng ta có nhau. Mình có gia đình, bạn bè, đồng nghiệp để cùng nhau yêu thương, quan tâm, và chia sẻ. Chính vì vậy, dù thế nào chăng nữa, mình và những người thân yêu sẽ vượt qua tất cả.

Đến đây mình lại nghĩ tới bài hát của Mỹ Tâm:

“Tôi sẽ hát cho những niềm tin hiện lên rạng ngời Tôi sẽ hát cho ngọn lửa mãi vẫn cháy trong tim Hạnh phúc sẽ đến với tôi và sẽ đến cho mọi người Hát về một ngày mai tươi sáng rạng ngời Dẫu có khó khăn thì bạn ơi vẫn luôn tin rằng Dẫu có đớn đau thì bạn ơi hãy giữ một niềm tin Niềm tin chiến thắng sẽ đưa ta đến bến bờ vui Niềm tin chiến thắng nối con tim yêu thương mọi người Niềm tin chiến thắng sẽ đưa ta đến giữa cuộc đời Niềm tin chiến thắng luôn mãi trong tim mỗi chúng ta.

184


CHƯƠNG IV

Đời… Cuộc đời dù lắm phong ba,

Miệt mài công việc thật thà yêu đương, Kiểu gì đời nó cũng thương, Giàu nghèo sớm muộn ở tương lai mình, Nếu như cố gắng tận tình, Anh em, bằng hữu giúp mình tiến lên, Còn như gặp số chẳng hên, Thì đành chấp nhận đứng bên cuộc đời, Nói chung cái chuyện sự đời, Đâu ai biết trước lãi lời thiệt thua, Cố gắng rồi sẽ làm vua, Dù không giàu có, chẳng thua đứa nào

Còn nếu không thấy tự hào Về nhà với vợ, con thơ đang chờ.

Hà Đức Thanh - Tax Senior Manager

185


CHƯƠNG IV

Chia Sẻ Của Một Người Em Nhỏ Bé Ảnh hưởng của Covid-19, Hà Nội đã trải qua đợt giãn cách dài nhất từ lúc dịch đến nay. Chắc hẳn ai cũng vậy, trước khi giãn cách, việc thức dậy vào 6h mỗi sáng để đi làm là cảm giác cực kỳ khó khăn. Với tôi cũng vậy, hình ảnh đường xá chật chội, khói bụi, khi nóng nực, khi lạnh giá khiến tôi luôn cảm thấy mỗi khi ra đường là một cuộc chiến. Thế rồi, không có sự thông báo, không có sự chuẩn bị hay dấu hiệu, Covid-19 ập đến bất ngờ. Lúc đầu chỉ là dịch bệnh xuất hiện ở Trung Quốc, chưa được đánh giá là ảnh hưởng lớn đến thế giới, thế nhưng chỉ một thời ngắn sau, đến chính nơi tôi ở đã có những người bị ảnh hưởng. Covid-19 đã tàn phá thế giới nặng nề, gây khủng hoảng y tế toàn cầu, ảnh hưởng nặng nề đến nền kinh tế thế giới, đe dọa nền chính trị và an ninh quốc tế. Thậm chí hiện nay cả các nước đang phát triển và các nước phát triển có nền y học và hệ thống y tế tiên tiến đều vẫn đang miệt mài trong việc nghiên cứu vaccine và các biện pháp ngăn chặn đại dịch. Mặc dù Việt Nam là một đất nước được ca ngợi về khả năng ngăn chặn đại dịch bùng phát hàng đầu thế giới nhưng vẫn phải chịu ảnh hưởng vô cùng to lớn. Chỉ trong 6 tháng đầu năm 2021, Việt Nam có đến hàng trăm nghìn người lao động bị mất việc làm, các doanh nghiệp từ sản xuất đến dịch vụ đều phải ngừng hoạt động tạm thời và chịu tổn thất nặng nề. Tôi nhớ nhất ngày mà Thành phố Hồ Chí Minh bắt đầu bị giãn cách toàn thành phố do phát hiện các ca F0 không rõ nguồn lây vào cuối tháng 05/2021.

186

Tin tức, thông báo hàng ngày gửi về điện thoại, cảm giác lo lắng cho bạn bè, lo lắng cho đồng bào cứ khắc khoải trong tâm.

Những câu hỏi mà tôi và các bạn cùng phòng trọ cứ hỏi nhau đi hỏi nhau lại rằng “Khi nào dịch bệnh mới kết thúc?”; “Khi nào chúng ta mới được ra ngoài hưởng thụ không khí như ngày xưa?”; “Khi nào chúng ta mới được lên Công ty gặp đồng nghiệp để kể cho nhau nghe những câu chuyện hay còn gọi là “buôn chuyện”?”; hay “ Thương quá người dân miền Nam” sau khi xem các phóng sự về Covid-19 trên kênh thời sự;…. Ôi, nhớ biết bao những ngày đi “fieldwork”, nhớ các chị kế toán khách hàng hay cả những lần vui chơi sau khi hoàn thành công việc với anh chị em trong team.


CHƯƠNG IV

Nư vậy, đâu phải dịch bệnh chỉ mang lại những tiêu cực đâu đúng không? Tôi biết rằng, nếu chúng ta luôn lạc quan, suy nghĩ tích cực, tôi tin chúng ta sẽ chiến thắng được bệnh tật. Chúng ta sẽ gắn bó với nhau hơn, cùng nhau phát triển hơn và đặc biệt, chúng ta trân trọng nhau hơn. Hãy tin rằng bạn không chỉ chiến đấu một mình, mà bên cạnh bạn còn có đồng nghiệp, anh chị và đại gia đình Deloitte luôn sẵn sàng giúp bạn tự tin, lạc quan và chiến thắng nhé!

Tuy nhiên, mặc dù Covid-19 có tác động tiêu cực như thế, nhưng nó cũng làm tôi nhận ra được nhiều điều thú vị mà trước đây mình không nhận thấy. Tôi cảm thấy yêu công việc, yêu đồng nghiệp và Deloitte nhiều hơn. Đặc biệt, tôi trân trọng những cảm xúc mà Deloitte mang lại cho mình. Mặc dù Công ty cũng đang gặp những khó khăn gây ra bởi Covid, nhưng Công ty chưa bao giờ bỏ rơi chúng tôi

From Hà with love. Nguyễn Thị Hà - Tax Senior 1

Ngoài việc thanh toán lương đúng hạn ước mơ xa vời của những người lao động ngoài kia, Deloitte còn gửi những món quà tinh thần để giúp tôi và đồng nghiệp vững tin trong mùa dịch. Hình ảnh Deloitte trong mắt tôi trở nên thân thương, gắn kết hơn. Tôi tự hào, biết ơn về những gì tôi được nhận.

187


CHƯƠNG IV

I AM ALWAYS HAPPY

Hôm nay đã là 30/09/2021, thời gian trôi qua nhanh quá các bạn à, Hà Nội cũng đang dần ổn định trở lại sau đợt giãn cách lần thứ 4. Tôi vốn đã đánh máy những dòng chữ đầu tiên từ 11/09/2021 nhưng vốn không phải là người hay tự sự nên vẫn mãi mà chưa bắt đầu, mặc dù có rất nhiều động lực để viết.

Nói về tôi, tôi đơn giản đã nghĩ về mình là một chàng trai sống vội và có đôi chút cô đơn. Tôi vội vã trong cuộc sống của riêng mình với rất nhiều khát khao, hoài bão của tuổi trẻ, của một chàng trai đã lên Hà Nội sinh sống và học tập một mình cả chục năm. Có lẽ tôi đã và sẽ vẫn cứ sống như vậy, như một cơn gió vi vu khắp chốn. Gió mà lặng thì chắc chẳng gọi là gió các bạn nhỉ… nhưng nếu tôi là một cơn gió thì có lẽ lúc này cơn gió ấy đã lặng đi phần nào các bạn à.

Covid-19 mang đến nhiều ảnh hưởng tiêu cực nhưng trong lúc này, tôi bỗng đang sống chậm hơn và cảm thấy những màu sắc tươi sáng rực rỡ, vốn đã ở bên tôi từ rất lâu nhưng đến giờ tôi mới có thể cảm nhật rõ ràng nhất. Ấy là sự yêu thương lan tỏa từ mọi người. Hằng ngày gia đình vẫn gọi mong con sớm về nhà, Công ty vẫn tổ chức rất nhiều chương trình cho nhân viên, bạn bè vẫn hỏi han mọi thứ…

188


CHƯƠNG IV

Vốn những việc như vậy vẫn diễn ra nhưng trước đây, tôi chưa cảm nhận nó một cách sâu sắc, chỉ nghĩ đơn giản là gia đình gọi nắm tình hình, Công ty có những chương trình phúc lợi cơ bản. Nhưng khi trải qua quãng thời gian này trong bốn bức tường, khi vừa nằm viện về, không có người thân bên cạnh, tôi mới thấy sự yêu thương đó mạnh mẽ, gần gũi nhường nào. Nó xuất phát từ sự quan tâm sâu sắc, không chỉ là nghĩa vụ và càng đáng trân trọng hơn khi tôi đang cảm thấy cô đơn nhất. Tôi cảm thấy có động lực hơn bao giờ hết để vượt qua giai đoạn này.

Sự yêu thương luôn ở quanh ta, nó có thể đến từ những điều bình dị nhất mà ít khi ta lưu tâm. Đừng nghĩ rằng bạn chỉ có một mình, bạn cô đơn nhé. Khi bạn đang sống cùng tập thể, gia đình thì dù ít dù nhiều vẫn sẽ luôn có sự quan tâm, yêu thương thực sự dành do bạn. Trong những lúc khó khăn, áp lực nhất, hãy tin và cảm nhận mọi thứ xung quanh, hãy nhìn vào những thứ tươi sáng phía trước để lấy đó làm động lực nhé. Người nhìn đời xám xịt thì chẳng mấy chốc tóc cũng một màu như thế! P/s: Hôm trước tôi vừa chăm lại ban công, nhìn thật đẹp và tươi tắn nên có chụp lại để khoe với mọi người. Hy vọng mọi thứ sẽ luôn tươi sáng như vậy!

Dương Thành Lộc - Tax Senior 3

189


CHƯƠNG IV

Ký Ức Đại Dịch 11h30 tối 23/7/2021, đang định đi ngủ mà mình còn nghe thấy tiếng loa công an phường ở đầu ngõ; nghe tiếng được, tiếng mất hình như là "ở yên, tuân thủ, trong nhà". "Chết, giờ này mà còn đi tuần tra an ninh trật tự, lại còn ở yên đấy, hình như có cả từ giơ tay lên, bắt trùm ma túy hay tội phạm truy nã à, chết dở."- mình run rẩy lẩm bẩm. Mở điện thoại lên xem thấy tin Hà Nội bắt đầu thực hiện giãn cách từ 6h ngày 24/7/2021. "Trời ơi lại giãn cách nữa hả các bác ơi!". Với kinh nghiệm của các lần giãn cách trước, mình khá lấy lại bình tĩnh khá nhanh chóng. "Chắc một tuần là cùng ý mà" - Mình thầm nghĩ. Giãn cách sợ nhất thiếu đồ ăn, nhà có người già, trẻ con, thanh niên đang tuổi ăn tuổi lớn là mình nên luôn phải đảm bảo đủ đồ ăn. Thế là mình gọi ngay bố mẹ dậy, thông báo tin "giãn cách" và thống nhất là sáng mai hai m ẹ con sẽ dậy từ 5h để mua đồ. Nhưng mặt bố lại thoáng lo âu- "Lại giãn cách, từ mai quân cán bán hàng họ thế nào đây". Cả đêm hôm đó mình thấy bố không ngủ, cứ đi ra đi vào. Bố mình quản lý một trạm chiết nạp gas. Một tuần, hai tuần sau chưa có dấu hiệu hết giãn cách. Mọi ngóc ngách đều đã bị rào lại và có chốt canh gác, chợ cũng đã đóng cửa để đảm bảo an toàn. Ừ thì chả mấy khi được sống trong sự "bảo vệ nghiêm ngặt" của các chú trật tự thế này, cũng có khác các nguyên thủ quốc gia hay celebs là mấy đâu. Mình tự trấn an bản thân rồi lại quay cuồng trong job từ sáng tới tối. Niềm vui của mình là một tuần hai lần được ra cửa hàng tiện

190

lợi Vinmart bé tí teo ở ngõ trên mua đồ. Rồi thì mấy ngày sau siêu thị cũng đóng, đặt ship đồ thì khó mà phí ship cao ngất.

Tuần thứ ba, phường Thanh Xuân Trung cách nhà 2km có hơn 600 người nhiễm chỉ trong vòng mấy ngày, ngay ngõ trên nhà mình, chỗ hay đi Vinmart mua đồ cũng có mấy ca F0 rồi. Khu nhà mình thành vùng đỏ nguy cơ cao nhất. Ở nguyên trong nhà, khai báo, test mẫu cách 03 ngày một lần. Mới có hơn 1 tháng mà mình bắt đầu cảm thấy bức bối, khó chịu. “Chắc chị Britney Spear bị bố quản thúc 12 năm ròng rã cũng cảm giác thế này là cùng chứ gì" - Mình thầm nghĩ. Ấy thế mà cảm giác khó chịu ấy nhanh quên lắm. Giờ hết giãn cách rồi thì mình chỉ nhớ rõ những lúc mua hạt giống về trồng rau xà lách, rau cải, tập làm bác nông dân và mơ về một ban công đầy xà lách (vì mình thích ăn xà lách). Nhưng tính đến hôm nay 3 tuần rồi em chưa lên mầm (chắc mua nhầm hạt giống "mầm đá"). Nhớ những lúc lên mạng học đủ mọi loại bánh, món ăn rồi đem chia cho cả hàng xóm cùng ăn, rồi nhớ cả cảm giác "thèm những thứ bình thường như đi bộ, đi chợ, chạy xe máy trên đường".


CHƯƠNG IV

Nhớ những lúc hàng xóm í ới gọi nhau có bó rau, quả trứng mới mua được hay từ quê mới gửi lên. Nghe tiếng chuông ra mở cửa đã không thấy người đâu, chỉ thấy bó rau đặt ngay ngắn trước cửa. Nhà mình là khu tập thể, một tầng có khoảng 04 nhà sát cạnh nhau nên mình hay nói là "Nhà bên cạnh thở mình còn nghe thấy" huống gì vừa nướng xong mẻ bánh hay có món gì ngon mà nhà bên cạnh lại không biết để mà "xơ múi" cơ chứ. Nên dịch thì dịch, không bao giờ lo "đói" nhé. Thỉnh thoảng còn được bạn thân ở ngay gần nhà hóa trang thành "Ninja Van" đi giao đồ cho khách mang cho ít đồ "tẩm bổ" (Nó bán hàng nên có giấy phép được đi lại). Ồ thế đấy, "mụ phù thủy" Covid 19 xấu xa thật đấy nhưng nhờ mụ mà mình lại cảm thấy chuyện gì không tốt cũng có thể giải quyết, có thể tha thứ, có thể quên đi. Đi qua trận cuồng phong của "mụ", không biết ai còn, ai mất, gia đình nào còn vẹn nguyên hay đã mãi không thể tròn đầy, trong khi mình còn được ngồi đây cùng mọi người trong nhà, đầy đủ, nguyên vẹn là điều may mắn nhất. Mình xin trích lời bài hát “Đã bao lâu” của Nguyên Hà để gửi đến mọi người chút niềm tin về những ngày tươi sáng sẽ tới.

"Sớm mai đây là được gặp lại nhau thôi Những nụ cười vỗ về giùm người thương tôi Rằng những đau đớn sẽ qua Nụ cười vẹn nguyên mãi nơi hiên nhà

Thật lòng gửi lời cảm ơn, những ngày đi qua Không danh tiếng, không hơn thiệt Không toan tính, không ưu phiền Chỉ cuộn tròn ngủ ngon mơ về mai sau”

Nguyễn Hồng Liên - Tax Senior 3

191


CHƯƠNG IV

Trưởng Thành Hơn, Mạnh Mẽ Hơn Tôi tự nhận mình là người không thích viết lách văn chương, càng tự nhận là người không giỏi trong việc bày tỏ cảm xúc, nhất là các cảm xúc tích cực. Nhận dịp hôm nay đẹp trời nhận được thưởng từ Công ty, tôi nghĩ đây là thời điểm tuyệt vời để thả lỏng bản thân và chia sẻ với mọi người một vài cảm nhận của bản thân về thời gian hơn một năm vừa qua thời gian Covid hoành hành trên cả thế giới và tất nhiên, Việt Nam không phải ngoại lệ. Quá nhiều thứ ảnh hưởng đến cuộc sống Có lẽ không cần phải chia sẻ nhiều về ảnh hưởng của Covid tới cuộc sống của mọi người nữa. Tất cả dường như thay đổi và nằm ngoài dự liệu của tất mọi người và thậm chí đến thời điểm hiện tại cũng không ai có thể chắc chắn rằng mọi thứ tiếp theo sẽ diễn ra như thế nào, bao nhiêu lần cách ly toàn xã hội nữa, liệu bản thân mình và gia đình có ai sẽ trở thành F0 không. Bản thân tôi, và tôi tin là rất nhiều người khác cũng sẽ có cảm nhận chung, rằng những thứ tưởng chừng như rất đơn giản, tưởng như “muốn là được” thì nay lại là niềm mong mỏi, niềm hạnh phúc. Được chen nhau nhích từng mét đi làm lúc 8.30-9h giữa trời nắng chang chang tháng7 với tiếng còi xe inh ỏi, mùi xăng nồng nàn, tiếng chửi bới văng vẳng bên tai của nhân viên trót đi làm muộn (cố

192

gắng làm việc chăm chỉ thành sếp cao cao chút thì đỡ khổ hơn anh em ạ); Được đi uống bia nhậu nhét sau giờ làm cùng anh em đồng nghiệp; Được đi làm theo đúng nghĩa, hay chỉ đơn giản là “được” đi làm, vì không đi thì chết đói mất. Điểm sáng tích cực Lạc quan mà nói, dịch Covid-19 là cơ hội để mọi người nhìn nhận lại nhiều thứ xung quanh mình, từ cá nhân, gia đình, xã hội và các mối quan hệ. Covid-19 như một cơn đau bệnh cho cá nhân, tổ chức, đất nước, con người nói chung mà nếu vượt qua được rồi thì làm người ta trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn. Đến thời điểm hiện tại, không thể nói là vui vẻ nhưng tôi cũng thấy mọi thứ vẫn ổn, tôi vẫn lạc quan, yêu đời, vẫn vui vẻ làm việc hàng ngày, dù là “Work from home”. Tôi quen với lịch sinh hoạt mới, ít cằn nhằn hơn, ít đòi hỏi hơn, biết cảm thông hơn với một suy nghĩ đơn giản: “dịch bệnh mà, thế này là tốt lắm rồi”. Chưa có bao giờ thời gian tôi dành cho gia đình nhiều như vậy, có khi vài tuần không bước ra khỏi cửa nhà.


CHƯƠNG IV

Ngoài thời gian ban ngày làm việc, thời gian còn lại tôi “được” chơi với con, hai đứa nhóc Beo, Sam cũng quấn với bố hơn và nhiều lúc chúng cho tôi cảm giác hai đứa còn quấn tôi hơn mẹ nó. Beo, thằng anh, đã bắt đầu biết nói chuyện tâm sự với bố, điều mà trước kia nó chỉ làm với mẹ thì nay đã biết tỉ tê, xin bố mua đồ chơi, đọc truyện, xem phim hoạt hình và chơi cùng, thậm chí chấp nhận ngủ cùng bố để mai bố đi làm kiếm tiền và hết Covid đi My Kingdom chơi (My Kingdom là nơi đứa trẻ nào cũng thích đến cả). Tôi thấy ok với điều đấy dù không phải lúc nào cũng vui vẻ đón nhận, nhất là khi đang bận họp và làm việc bù đầu cả ngày cần một góc để nằm dài nghỉ ngơi. Về công việc, đây cũng là cơ hội có một không hai, dù rằng tôi nghĩ sẽ không ổn nếu mọi người ở nhà mãi thế này, tuy nhiên tôi học cách chấp nhận thực tại và dần dần chuyển suy nghĩ sang việc thích nghi lâu dài với tình trạng “bình thường mới” và bắt đầu suy nghĩ tới việc làm gì để tốt hơn. Âu cũng là một cách để thay đổi và trưởng thành, vì làm gì còn lựa chọn nào khác nữa!

Tôi biết mình và rất nhiều người cảm thấy may mắn khi đứng trong hàng ngũ của Công ty thời gian vừa qua. Vì vậy, tôi và mọi người tự tâm niệm sẽ làm việc nhiều hơn, có trách nhiệm hơn, sáng tạo, quyết liệt hơn để góp phần hỗ trợ Công ty vượt qua khó khăn này và đạt được những kết quả to lớn hơn nữa, bất chấp khó khăn do đại dịch. Tôi luôn tâm niệm rằng mỗi tổ chức đều có những đặc điểm, văn hóa riêng, không có gì hoàn hảo, không có gì là mãi mãi, tuy nhiên cứ vui vẻ làm việc và cống hiến hết mình cho hôm nay đã. Còn lại để mai tính !!! Một ngày sau ngày Rằm Trung Thu 2021 và nhận thưởng năm ngoái.

Nguyễn Thiên Long

Tax Senior Manager

Về Deloitte Đoạn cuối tôi muốn dành cho Deloitte tổ chức mà tôi đang làm việc. Có lẽ không chỉ tôi mà các đồng nghiệp Deloitte cũng đều chung cảm nhận tự hào và may mắn khi được là nhân viên của Deloitte. Tôi cảm nhận rất rõ tinh thần, giá trị mà Công ty, Madam, các Partners, HR thông qua các chương trình diễn ra trong mùa dịch muốn truyền tải. Đó là Công ty luôn đặt nhân viên và con người lên trên, thể hiện sự quan tâm, chia sẻ, đồng hành cùng nhân viên và gia đình trong thời gian khó khăn nhất, không để ai ở lại phía sau.

193


CHƯƠNG IV

Vậy là gần hai năm đã trôi qua từ khi dịch Covid ập đến thế giới không một lời báo trước. Có lẽ đối với bản thân tôi cũng như tất cả chúng ta, “bình thường mới” từ một cụm từ xa lạ đã trở thành một thực tế mà chúng ta phải đón nhận, khi mà sẽ mất vài năm (hoặc lâu hơn nữa) để có thể trở về cuộc sống như trước đây.

Với bản thân tôi, hai năm vừa qua chứng kiến nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Đó là sự bất ngờ (tuy nhiên vẫn kèm chút lạc quan) khi bệnh dịch mới bắt đầu xuất hiện - kiểu “Ồ nghe nguy hiểm đấy nhưng với trình độ khoa học kỹ thuật bây giờ chắc sẽ nhanh thôi, cùng lắm vài tháng”, thậm chí vẫn lên kế hoạch công việc, du lịch như bình thường. Sau đó là sự lo lắng, bối rối khi tình hình dịch trở nên tệ đi rất nhiều, ảnh hưởng nghiêm trọng đến nền kinh tế, sức khỏe, tính mạng của xã hội, sự căng thẳng khi theo dõi con số lây nhiễm tăng lên từng ngày. Đó cũng là cảm giác thở phào nhẹ nhõm khi kịp tổ chức đám cưới ngay 03 tuần trước khi Hà Nội có ca F0 đầu tiên. Cho đến bây giờ, sau đợt giãn cách lâu nhất từ trước tới giờ của Hà Nội, phải làm việc tại nhà liên tục hai tháng trong đợt dịch lần thứ tư, cảm giác chủ đạo của tôi lại trở nên bình lặng và tích cực hơn, chấp nhận trạng thái “bình thường mới” nhưng vẫn lạc quan vào tương lai (hy vọng là gần) tốt đẹp khi Covid được kiểm soát.

Sẵn Sàng Cho Tương Lai Đầy Bất Ngờ

Hai năm vừa qua cũng cho tôi nhiều bài học. Cuộc sống là vô thường, việc gì cũng có thể xảy ra và bất ngờ làm chệch hướng những gì chúng ta dự định và mong muốn, Covid lần này là một trải nghiệm quý để chúng ta chuẩn bị tâm lý một cách tích cực khi tương lai tiếp tục mang đến những sự kiện bất ngờ. Thêm vào đó, chúng ta cũng nên quý trọng những gì mình đang có, đôi khi hạnh phúc chỉ là “có việc để làm, có người để yêu, và có đôi điều mong ước”. Lời cuối tôi muốn dành cho Deloitte - tổ chức mà tôi đang làm việc. Có lẽ không chỉ tôi mà các đồng nghiệp Deloitte cũng đều chung cảm nhận tự hào và may mắn khi được Công ty take care từ những điều nhỏ nhất như các món quà tinh thần, cho đến những thứ thiết thực như công việc, chế độ, và cả tổ chức tiêm vắc xin. Có lẽ trong những giờ phút khó khăn nhất, các giá trị sẻ chia cốt lõi - shared values của Deloitte càng được thể hiện và tỏa sáng. Ngày Rằm Trung Thu 2021 Trần Anh Sơn - Tax Senior Manager

194


CHƯƠNG IV

HƯỚNG VỀ TƯƠNG LAI

Bài thơ số 1 Vượt lên bão tố toàn cầu Deloitte bền vữngcon tàu tiên phong Kiên tâm, khí phách, đồng long Xuôi bờ thắng lợi trên dòng tin yêu

Bài thơ số 2 Thắp đèn động lực tỏa đêm thâu Sáng rực đường đời lắm bể dâu Tương trợ kết thành vòng tay lớn Lai, dắt thuyền người vượt năm châu!

Trần Quốc Thắng - Tax Director - HCMC 195


CHƯƠNG IV

“Ring out the bells again. Like we did when spring began. Wake me up when September ends” Trích lời bài hát “Wake me up when September ends”, của Ban nhạc Greendays

Hãy Hướng Về Nơi Có Ánh Sáng Có khi nào bạn tự hỏi những ngày qua mình đã làm gì? Điều đó có mang lại giá trị mà theo bạn là số dzách chưa? Nếu câu trả lời là có, có lẽ bạn đang mỉm cười rất vui ấy nhỉ? Nhưng nếu câu trả lời là chưa thì chắc hẳn bạn sẽ cảm thấy một chút hụt hẫng, một chút giằng xé trong lòng hay chỉ đơn giản là thôi, bỏ qua đi, mọi chuyện rồi sẽ tốt đẹp hơn bởi cuộc sống này là một hành trình và mỗi người đều có la bàn riêng của mình để bước đi trên con đường tự hoàn thiện chính mình.

196


CHƯƠNG IV

Bánh xe thời gian cứ thế trôi đi, chẳng đợi một ai cả vậy đấy. Thoắt cái, ngày cuối cùng của tháng 9 cũng chỉ còn khoảng cách vài phút nữa là kết thúc, để rồi tôi bỗng giật mình nhận ra, ôi thế là tháng 9 cũng đã sắp qua rồi còn đâu. Tháng 9 khép lại với những cơn mưa rào ầm ì cuối hạ như để chào đón những điều tích cực hơn phía trước đang chờ đón khi thu sang, khi mà hai đầu tàu của đất nước mang hình chữ S này Hà Nội Hồ Chí Minh cũng nới lỏng dần, phá bỏ dần những hàng rào giãn cách. Đã giảm thiểu dần ca dương tính cũng như tăng thêm những ca khỏi bệnh, xóa bỏ đi những nỗi lo sợ của người dân về COVID mà thay vào đó là sự suy nghĩ tích cực hơn với một niềm tin cùng nhau tiến lên, dịch ở đâu thì dập ở đó, chọn cách sống chung với nó. Thế mới thấy sức mạnh tinh thần, sự nỗ lực lớn lao biết nhường nào. Tôi nhớ có nghe ai đó ở đâu nói rằng dường như những ngày giãn cách xã hội này khiến con người ta dần thay đổi nhân sinh quan, có thêm thời gian để suy nghĩ thấu đáo, có cái nhìn đa chiều hơn về cuộc sống này, để nói tiếng yêu thương nhiều hơn. Thật vậy, những ngày giãn cách, khi nghe nhiều tin về những ca dương tính, thậm chí là tử vong do COVID ở đâu đó, tôi đã cảm thấy rất sợ. Cái nỗi sợ ấy không hẳn là sợ mai mình không còn nữa mà sợ hơn cả là chưa kịp làm nhiều điều ý nghĩa với những người thân yêu của mình để rồi cảm thấy bản thân cần phải biết trân trọng hơn từng giây phút này, để tỏ lòng biết ơn với chính bản thân mình và cả những người xung quanh bởi cuộc đời vốn dĩ vô thường, ngắn ngủi lắm!

Viết đến đây, bỗng dưng tôi lại nhớ đến câu nói rất tâm đắc của cố nhạc sỹ Trịnh Công Sơn: "Hãy đi đến tận cùng của tuyệt vọng để thấy tuyệt vọng cũng đẹp như một bông hoa”. Và rồi, những bông hoa ấy sẽ nở rộ, những nỗi lo sợ sẽ chẳng còn nữa mà thay vào đó là niềm tin mãnh liệt rằng: chúng ta vẫn luôn hướng về nơi có ánh sáng. Ngay cả khi sắp bị bóng tối nuốt chửng, ý chí của chúng ta vẫn hướng về ánh sáng cũng như lá cây vậy, dù có ra sao thì lá vẫn cứ ngát xanh, vẫn chan chứa những an yên, đung đưa trong làn gió rì rào, thanh mát tận cho đến khi hoàn thành sứ mệnh của một chiếc lá. Cuối cùng, xin trích mượn những áng thơ tựa “Khát sống ” của thiền sư Minh Niệm (chính thời gian giãn cách đã đưa tôi đến với những bài pháp thoại của thầy để thấy tình thương cuộc sống này vẫn còn đỗi ngọt ngào lắm) thay cho lời kết. Chúc cho bạn và tôi mãi luôn bình yên, luôn tràn đầy những năng lượng tích cực từng phút giây. “Đứng lên đi, đứng cho thật vững vàng để tầm mắt vươn xa Để thấy quê hương nhọc nhằn, để nhìn nhận anh em cùng nòi giống Để trái tim rung lên, không gì khát khao hơn quyền được sống Không gì mạnh mẽ hơn đi bên nhau giữa đất trời lồng lộng Để trái tim cuộn trào hy vọng, mới tìm thấy hướng đi lên. “ Nguyễn Hải Hà - Tax Senior 2

197


CHƯƠNG IV

BẠN VÀ TÔI – TRAO NIỀM Là người nhiều tuổi nhất thuộc gen X và được coi là anh cả trong Hanoi Tax, gần đây khi tham gia những buổi Talk Show cuối tuần trong giai đoạn giãn cách, được nghe chia sẻ những đặc tính của các bạn thuộc gen Z; tôi giật mình nhận ra rằng chỉ 2 năm nữa thôi, chúng ta sẽ được tiếp nhận những lứa nhân viên được sinh ra vào thế kỷ 21 (2K). Nói cách khác, khoảng cách thế hệ sẽ được tăng lên đúng 3 thập kỷ. Là một trong những lãnh đạo thuộc thế hệ đầu tiên của Công ty, gắn bó với Công ty hơn 27 năm, tôi cũng đã được Madam Thanh và các anh chị thế hệ cũ dìu dắt trưởng thành đến ngày hôm nay. Được thừa kế và cũng là người tham gia tạo ra nhiều di sản giá trị (legacy) cho Công ty, tôi và management team xác định trách

198

nhiệm truyền lửa, dạy dỗ và phát triển những đội ngũ kế cận để các thế hệ tiếp theo sẽ theo bước chúng tôi tiếp tục duy trì và tạo nên nhiều giá trị cho bản thân và cho Công ty. Chúng ta đã cùng trải qua giai đoạn giãn cách rất đáng nhớ. Qua khoảng thời gian này, chúng ta đã có những thay đổi trong suy nghĩ, biết chăm lo cho bản thân và những người xung quanh nhiều hơn, biết quý trọng những điều trước đây tưởng như giản đơn mà bây giờ vô cùng quý giá và ý nghĩa. Chúng ta cũng thấy được sự quan tâm, chăm lo của Ban lãnh đạo Công ty, để thêm yêu quý và trân trọng những giá trị cốt lõi và mục đích hoạt động của Deloitte.


CHƯƠNG IV

TIN CHO THẾ HỆ MAI SAU

Bạn và Tôi, chúng ta đã cùng nhau thực hiện nhiều hoạt động ý nghĩa trong giai đoạn giãn cách, thể hiện được văn hóa LOVE, CARE & SHARE và lan tỏa những giá trị của Deloitters. Chúng tôi, management team, muốn gửi gắm thêm nhiều niềm tin cho các bạn và tin tưởng rằng các bạn, những thế hệ tương lai, sẽ nối tiếp sứ mệnh của chúng tôi để truyền lửa và tạo thêm nhiều giá trị cho bản thân, cho practice, cho firm và cho tương lai tương sáng của các bạn.

Thay cho lời kết của Tuyệt phẩm BẠN VÀ TÔI - KIÊN TÂM HƯỚNG TỚI TƯƠNG LAI, tôi xin gửi tặng các bạn một bài thơ, như lời nhắn nhủ đến việc duy trì sự kết nối và kế thừa, phát triển giá trị di sản giữa các thế hệ nhân viên.

199


CHƯƠNG IV

B&T (*) Bạn và Tôi không sinh cùng một tuổi Và quê hương cũng đâu đó cách xa Đường nghề nghiệp tôi dài hơn một chặng Những mốc tôi đi, bạn cũng đã vượt qua Cùng một đích, bạn và tôi chung bước Ta nâng nhau vượt qua những chông gai Gặp gian khó, mình vai vẫn kề vai Khi thành quả, ta cùng nhau chia sẻ

Có nhiều lúc tôi trở nên mạnh mẽ Khi phía sau bạn mỏi gối, chùn vai Thiếu hy vọng, xa mờ mịt tương lai Nhưng phía trước đã có tôi dẫn bước Trao thêm niềm tin, chưa bao giờ là muộn Để phía sau bạn vững bước chung đường Ngày mai kia khi đã trưởng thành hơn Bao lứa em sẽ là người theo bạn Bạn và Tôi, chúng ta cùng chí hướng Bạn sẽ là Tôi khi bước tới ngày mai Believe-And-Trust, giá trị của tương lai Growing fast our practice!

Bùi Ngọc Tuấn (B&T)- Tax Partner

(*)B&T: Bạn và Tôi; Believe and Trust

200


I

II

III

IV

Hanoi Tax Partners xin trân trọng cảm ơn tất cả các thành viên trong đại gia đình Hanoi Tax đã tham gia chia sẻ suy nghĩ cảm xúc trong mùa giãn cách do dịch COVID-19 qua các bài viết của mình. Chúng tôi xin gửi lời cảm ơn trân trọng tới Ban biên tập của Hanoi Tax Team, gồm Vũ Thu Hà, Bùi Thị Thanh, Nguyễn Văn Công, Nguyễn Tất Bách, và đặc biệt là team của Nguyễn Quỳnh Anh, Vũ Tiến Thành; những người đã bỏ rất nhiều công sức để góp phần hoàn thành xây dựng Tuyệt phẩm này dưới dạng sách in và flip E-Book.

Hanoi Tax Partners,

Bùi Ngọc Tuấn Bùi Tuấn Minh

Đinh Mai Hạnh Vũ Thu Ngà

201


WE ARE HANOI TAX TEAM The partners highly appreciate heartful contributions of all tax team members to make this book published. We will continue our culture of LOVE, CARE and SHARE to others to spread-out the Deloitte values, and carry over the legacy we have created.

Bui Ngoc Tuan

Bui Tuan Minh

Dinh Mai Hanh

Vu Thu Nga

202



Tên Deloitte được dùng để chỉ một hoặc nhiều thành viên của Deloitte Touche Tohmatsu Limited (“DTTL” hay “Deloitte Toàn cầu”), và mạng lưới các hãng thành viên trên toàn cầu (gọi chung là Tổ chức Deloitte). DTTL và mỗi thành viên trực thuộc là một pháp nhân riêng biệt và độc lập về mặt pháp lý, không bị ràng buộc lẫn nhau đối với các bên thứ ba. DTTL và mỗi thành viên trực thuộc chỉ chịu trách nhiệm cho hành vi và thiếu sót của mình, không phải chịu trách nhiệm lẫn nhau. DTTL không cung cấp dịch vụ cho các khách hàng. Vui lòng xem tại www.deloitte.com/about để biết thêm thông tin chi tiết. Deloitte Châu Á Thái Bình Dương là một hãng thành viên của Deloitte Toàn cầu. Các thành viên và các đơn vị trực thuộc của Deloitte Châu Á Thái Bình Dương cung cấp dịch vụ cho khách hàng tại hơn 100 thành phố trong khu vực, bao gồm Auckland, Bangkok, Bắc Kinh, Hà Nội, Hồng Kông, Jakarta, Kuala Lumpur, Manila, Melbourne, Osaka, Seoul, Thượng Hải, Singapore, Sydney, Đài Bắc và Tokyo. Tại các nước thành viên, các hoạt động kinh doanh được thực hiện độc lập bởi các pháp nhân riêng biệt. Deloitte Việt Nam Tại Việt Nam, dịch vụ chuyên ngành được cung cấp bởi từng pháp nhân riêng biệt, và chi nhánh của pháp nhân đó, được gọi chung là Deloitte Việt Nam.

Tài liệu này và bất kỳ tài liệu đính kèm nào của tài liệu này được lưu hành nội bộ và chỉ được sử dụng cho các nhân viên của hãng Deloitte Touche Tohmatsu Limited, và hãng thành viên hay công ty con (sau đây được gọi chung là “Tổ chức Deloitte”). Tài liệu này có thể chứa thông tin bảo mật và chỉ dành cho mục đích sử dụng của cá nhân hoặc riêng tổ chức. Nếu bạn không phải người được chủ đích nhận tài liệu này, vui lòng thông báo ngay lập tức cho chúng tôi bằng cách phản hồi lại email này, và sau đó vui lòng xóa tài liệu này cùng tất cả các bản sao khác của tài liệu này trên hệ thống của bạn. Xin vui lòng không sử dụng tài liệu này dưới bất kỳ hình thức nào. Không một hãng thành viên nào và các nhân viên của họ thuộc Mạng lưới các công ty Deloitte chịu trách nhiệm đối với bất kỳ thiệt hại, tổn thất xảy ra trực tiếp hay gián tiếp do kết quả của việc người đọc sử dụng, công bố, phát tán ra bên ngoài hoặc dựa vào tài liệu này để hành động, không hành động hoặc ra bất kỳ quyết định nào. DTTL và mỗi thành viên là một pháp nhân riêng biệt và độc lập về mặt pháp lý.

©2021 Công ty TNHH Tư vấn Thuế Deloitte Việt Nam


Turn static files into dynamic content formats.

Create a flipbook
Issuu converts static files into: digital portfolios, online yearbooks, online catalogs, digital photo albums and more. Sign up and create your flipbook.