921

Page 1

1


Youth & Dreams Tuổi Thanh Xuân và Những Ước Mơ Góc Nhỏ 2109-4KW

2


Youth & Dreams Góc nhỏ 2109 – 4KW

Khải bất ly, Giải bất khí Khải không rời, Giải không bỏ 凯不离,蟹不弃

3


4


Lời nói đầu Ngày 30 tháng 7 năm 2016 Viết cho em vào một ngày cuối hạ, trời sắp sửa sang tháng 8 cũng sắp bước sang mùa thu, vì thế nên không khí có phần tươi đẹp hơn một chút. Nói đến mùa thu chị lại nhớ đến em, cậu bé có đôi mắt to tròn tựa như chứa đựng cả hồ nước xoáy sâu vào đôi mắt ấy, em là món quà mà thượng đế ban tặng vào một ngày thu tháng 9. Em là vị vương tử, có một trái tim vô cùng ấm áp chứa đựng cả một trời thu xao xuyến, nói đến trời thu ấy mà khí trời mát mẻ hiu quạnh không mang cái lạnh của mùa đông cũng không nóng bức, rực rỡ nắng vàng như mùa hạ, mùa thu ấm áp theo cách riêng của nó, và em cũng thế ấm áp theo cách riêng của em, sắc vàng rực rỡ của hoa vào đầu thu, sắc vàng tỏa nắng và ấm áp y như con người em vậy ! Còn hơn 1 tháng nữa là em tròn 17 tuổi, cùng em đi được hết gần 3 năm có chút gì đó khó tả động lại trong lòng, tự dặn mình phải cố gắng lên, để sau này có thể gặp em, là một chấm nhỏ trong hàng ngàn

5


người trầm trầm mặc mặc, lặng lẽ hét to tên nhóm, lặng lẽ chìm trong biển người mênh mông nhìn em tỏa sáng trên khán đài. Không bao lâu nữa em sẽ 17, không bao lâu nữa em sẽ 18, không bao lâu nữa em sẽ trưởng thành, có thể đến năm 2023 chị mới được gặp em, nên có chút tiếc nuối về cái thời em sắp trưởng thành, chị tới lúc đó sẽ rất thắc mắc, thanh âm của Tuấn Khải tuổi 17 có khác tuổi 16 không ? Dáng người chắc hẳn là sẽ cao hơn tuổi 16 rất nhiều nhỉ ? Đáng tiếc một điều là chị không thể nhìn tận mắt, Khải Khải của chị trước thềm 18 tuổi. Chị vốn rất sợ, sợ một ngày chưa đuổi theo kịp em, em đã lặng lẽ trưởng thành ! Có thể em sẽ không biết chị là ai, đến từ đâu, nhưng dẫu thế cũng không sao, bởi em chỉ cần biết lí do chị theo đuổi em bấy lâu nay đều xuất phát từ thứ tình yêu chân thật nhất, ở sâu thẳm trong trái tim chị. Thứ tình yêu chị dành cho em, không cần em đáp trả, chỉ cần em còn đứng đó, còn hát lên những khúc tình ca trầm mặc là đã xem như đó là lời hồi đáp tốt nhất từ em rồi. Đây đã là năm thứ 3, chị dõi theo em rồi, chứng kiến em trưởng thành từng chút từng chút một, trong lòng chị có chút không quen, nhưng không thể nào cãi lại quy luật của tạo hóa nên đành chấp nhận nó như một lẽ thường. Khải Ca của tuổi 17 chắc chắn sẽ tuyệt vời hơn Tiểu Khải của thuở 16 ! Đúng không em ?

6


Cuốn sách này, lưu giữ lại những kỉ niệm ấm áp của em ấy vào những ngày trước bước thềm trưởng thành, tuổi 17 đem lại nhiều niềm vui và nỗi buồn, có những chuyện diễn ra rất mông lung mà em không thể hiểu nổi, hay có những chuyện khiến em đau lòng...xin em đừng lo ngại gì cả vì đã có chúng tôi cùng em chống đỡ cả một trời 17 to lớn này !

7


8


9


10


11


12


13


Vương Tuấn Khải theo nghĩa thuần việt có nghĩa là vị vua anh minh, anh tuấn, tài giỏi, được lòng dân chúng từ khắp nơi, bách chiến bách thắng. Từ cái tên đã nói lên khí chất con người em ấy, anh tuấn tài giỏi, kiên trì bất khuất. Thuở nhỏ ước mơ lớn nhất của em ấy chính là ca hát, và trở thành một ca sĩ lẫy lừng có thể đem tiếng hát của bản thân xoa dịu những trái tim đầy vết nứt, đem lại niềm vui cho mọi người bằng tiếng hát của mình. Giữa bầu trời đêm hiu quạnh, em ấy là ngôi sao nhỏ lấp lánh tỏa ra thứ ánh sáng kiên cường. Em ấy rất thích ca hát, trước khi trở thành thành viên của TFBOYS, em ấy đã tham gia rất nhiều cuộc thi, chỉ để biến ước mơ của bản thân trở thành sự thật. Cuối năm 2010, Vương Tuấn Khải đã đầu quân vào Công Ty Thời Đại Phong Tuấn (TF Entertaimenr – TF Ent) ở Trùng Khánh và trở thành một trong số những thực tập sinh ở đó. Năm 2011, lúc đấy Tuấn Khải chỉ mới 12 tuổi em ấy đi cùng với mẹ đến tham gia chương trình “Tìm kiếm tài năng Trung Quốc”, bản thân chị mà nói khoảnh khắc em bước lên sân khấu, từng bước từng bước một, nhìn em trong khoảnh khắc ấy em thật sự rất bé nhỏ, cả lúc em bước lên và lúc em chậm rãi bước xuống khán đài, chị đều muốn ôm chầm em thật lâu, thật lâu…lúc em bước lên và cả lúc em bước xuống sâu trong ánh mắt ấy có phần lo lắng cực độ. Rồi em bị từ chối,

14


bị người khác phủ nhận, em chỉ lẳng lặng rời đi không rơi nước mắt, có thể là trong lòng em đang nghĩ “Nam tử hán thì không nên rơi nước mắt ,chỉ cần cố gắng hơn một chút nữa thì sẽ được” nhưng cậu bé của chị không thể nào kiềm lại nước mắt, nghe nói sau khi ra phía sau khán đài em đã khóc… Thưở đó em còn nhỏ chưa thể hát được những nốt cao chót vót thật hay mà không bị ngắt quãng, nhưng em có cách riêng của em để xử lý tình huống ấy, em không phải là một ca sĩ chuyên nghiệp không thể thấu những điều ấy vì bản thân em lúc đó còn quá nhỏ. Nhưng em biết biểu đạt và diễn tả từng giai điệu của bài hát ấy như thế nào, em có thể cảm nhận được bài hát và thông điệp bài hát ấy muốn truyền tải đến mọi người. Em hát bài hát về tình yêu, về những chú chìm chịu sự giam cầm trong chiếc lồng sắt, về sự cô đơn khốn cực của con người, mỗi bài hát em đều mang một sắc thái khác nhau, em đưa mọi người nếm trải những “mùi vị” của từng bài hát, là nỗi buồn, là niềm vui… Chỉ mấy điều nhỏ xíu đó thôi, đã chứng tỏ em là một cậu bé tuyệt vời như thế nào rồi. Em tham gia rất nhiều chương trình ca hát, vì niềm đam mê ca hát cháy bỏng của mình, em không bao giờ chịu khuất phục, dù có bao nhiêu lời dèm pha, phủ nhận tài năng của em, em vẫn một mực cố gắng khiến bản thân trở nên tốt hơn. Ngày mới vào công ty, giọng hát của Vương Tuấn Khải còn khá yếu,

15


do duy trì từng ngày từng ngày cố gắng tập luyện thanh nhạc, và chịu sự huấn luyện khắc nghiệt từ công ty, nhờ sự nỗ lực không ngừng của Vương Tuấn Khải mà giọng hát và kỹ năng nhảy múa của em ấy đã được hoàn thiện và ngày càng trở nên tốt hơn. “Nếu có con đường tắt dẫn đến thành công, con đường ấy nhất định sẽ tên là kiên trì, nếu em kiên trì một việc kể từ khi 8 tuổi, vậy đến khi 18 tuổi có phải em đã có 10 năm kiên trì không ? 8 tuổi đến 18 tuổi, 18 tuổi đến 28 tuổi, cùng là 10 năm. Cho dù 10 năm sau chúng em vẫn không có cách nào thành công thì chúng em cũng gần với ước mơ được tới 10 năm” Em là một cậu bé có phẩm chất tốt đẹp ưu điểm lớn nhất trên con người em đó là luôn luôn kiên trì với ươc mơ của mình ! Em thật sự rất tốt, là tốt nhất trên thế gian này. Bẵng đi một thời gian sau đó, chưa đầy 1 năm, cậu bé khoai tây nhỏ ngày ấy với từng ấy thời gian luyện tập, đã có một số tác phẩm cho riêng mình. Tháng 2. 2012 cover “Chim Trong Lồng”, nhận được sự ủng hộ từ khắp nơi, các trang web lần lượt đề cử trên vị trí trang chủ. Tháng 7. 2012 cover “Một người như mùa hạ, một người như mùa thu” được ca sĩ hát gốc chia sẽ.

16


“Chúng ta một người như mùa hạ, một người tựa mùa thu, lại có thể khiến mùa đông biến thành mùa xuân” Tháng 9. 2012 cover “Trong tiếng hát của tôi” lượng phát sóng đạt hơn 1 triệu Tháng 4.2013 cover “Khi tình yêu trở thành câu chuyện cũ” Tháng 6.2013 cover “Hành tây” cuối cùng cũng vượt hơn 30 triệu lượt xem, trở thành chủ đề hot trên weibo lúc bấy giờ ! Tháng 11.2013 cover “Đổng tiểu thư” Tháng 6.8.2013 Nhóm nhạc gồm 3 người Vương Tuấn Khải, Vương Nguyên, Dịch Dương Thiên Tỉ được thành lập, với tên TFBOYS (THE FIGHTING BOYS) thuộc TF ENTERTAIMENT trực thuộc quản lý, tuyên truyền MV “Mười Năm” Trong quá trình thực tập sinh tại TF Ent, em ấy đã chứng kiến rất nhiều chuyện đau lòng từng lớp từng thế hệ đàn anh, từng người từng người rời đi những cậu thiếu niên nhiệt huyết những năm qua cùng đồng hành với em ấy, giờ đã rời xa để lại chỉ mình em ấy. Ngày trước em từng cùng các anh lớn chơi đùa, gương mặt của em khi đó vô cùng nhỏ bé, ngày các anh rời đi những giọt nước mắt đọng lại yếu ớt nơi khóe mắt của em, cố kìm

17


nén nước mắt vào bên trong để cho nước mắt không thể nào rơi xuống. Bản thân chị không dám tưởng tượng thời khắc ấy trong lòng em cảm thấy đau thương như thế nào ? Trước kia em là một củ khoai tây nhỏ được các anh quay quần bày trò đùa giỡn, cưng chiều em hết mực. Trùng Khánh dưới cái nóng mùa hè, dáng người nho nhỏ của em bước từng bước phía sau các anh, rồi nhảy cẫng về phía trước cùng đùa giỡn với các anh, nói nói cười cười, có thể khi ấy là những tháng ngày đẹp nhất đối với em. Cùng nhau nói về ước mơ, nói về những bài hát, những ca từ mỹ diệu trên đời. Thưở đó phía trước em còn có nhiều bóng lưng như vậy, mệt mỏi yếu ớt thì có thể dựa vào, đôi lúc lại có thể làm nũng để các anh cưng chiều hết mực. Em nghịch các anh, em ăn vạ dính lấy các anh lớn làm nũng, làm mọi chiêu trò để được các anh yêu thương. Thế nhưng mà vào một thời điểm nào đó, khi mọi thứ em nghĩ là vĩnh viễn thì bỗng chốc lại tan biến nhanh như vậy, nó nhanh chóng biến mất như bọt biển, để lại cho người khác nhiều bồi hồi tiếc nuối, một bờ vai vững chãi một chỗ dựa tinh thần ấm áp , và cả cái yêu thương cưng chiều của các anh đều đã biến mất. Chị rất muốn hỏi vào thời điểm ấy có phải là em rất cô đơn không ? Nỗi cô đơn dày vò

18


em, khi không còn ai ở bên cạnh mình, chỉ còn lại một mình em tự bước lên phía trước, tự ngã rồi tự đứng lên như một lẽ thường... cô đơn lắm phải không em ? Chị không biết những cái đấy, không biết em đã chịu những nỗi đau gì, không biết em đã cô đơn ra sao, cái mà chị nhìn thấy chỉ là lớp vỏ ngoài bóng loáng không một vết trầy xước kia của em, chứ trong thâm tâm em đã có bao nhiêu vết sẹo thì chị không rõ...Chị thật vô dụng phải không em, ngày đó chị không biết rõ, chỉ thấy ở bên cạnh em không còn các anh lớn nữa, chỉ thấy em cố nuốt nước mắt vào trong lòng đầy đau đớn, chỉ thấy em như thế…! Chị muốn biết đến em thật sớm, sớm nhất có thể vào thời điểm em thất vọng náo nề chị muốn có thể đến bên cạnh an ủi em "Nhóc con một ngày nào đó em cũng sẽ như chú chuồn chuồn nhỏ thẳng cánh bay lượn ở chân trời ước mơ, không lo ngại gì cả, thoải mái tự do tự tại sự kiên trì của em rồi sẽ tỏa sáng đi khắp nơi rồi ai đó cũng sẽ bị sự kiên trì của em làm động lòng, mọi sự cố gắng của em sẽ không là vô ích" Ngày ấy tôi chưa biết em, chỉ biết em một mình tiến về phía trước rất cô đơn, tự mình kiên quyết vượt qua nỗi thống khổ, dù nơi đó chứa đầy gai góc em vẫn thế một mực kiên

19


trì đi về con đường phía trước. Chỉ một mình em! Sau đó, công ty đã tuyển thêm một số ít thực tập sinh nữa, mải mai đến ngày 6/8/2013 nhóm 3 người của các em có tên là TFBOYS ( THE FIGHTING BOYS) được thành lập. Em lúc đó, cũng đã không còn cô đơn nữa rồi, bên cạnh em còn có Vương Nguyên, Dịch Dương Thiên Tỉ buồn thì sẽ có họ bên cạnh em, pha trò cho ông anh già đầu là em vui vẻ. Em giờ đã trở thành một ông anh lớn, là chỗ dựa tinh thần vững chãi cho người khác dựa vào, em ấm áp bao bọc bảo vệ mọi người, cũng như cách các anh lớn ngày ấy e ấp bảo vệ em, em ngày một cố gắng, ngày một càng trở nên hoàn hảo, nhóm nhạc của các em càng ngày càng được nhiều người biết tới, xem như là thượng đế không phụ lòng người. Em là Vương Tuấn Khải, là tiểu vương tử của tụi chị, đã có lúc chị muốn đi đến nơi em ở, vào những lúc em gục ngã trao tặng cho em một cái ôm thấm thía, rồi cho em biết con đường tuy còn nhiều khó khăn phía trước, nhưng mà em đừng lo hãy mạnh dạn tiến về phía trước, bọn chị sẽ một mực ủng hộ và bảo vệ em từ phía sau, là hậu phương vững chãi cho em, nên em đừng lo ngại, Tuấn Khải nhé !

20


Em ấy là một cậu bé như thế, là "người lớn tuổi" nhất trong nhóm cả trong công ty, là đội trưởng của TFBOYS. Khi em ấy hát kỹ xảo thực sự rất phong phú, sau quá trình rèn giũa giọng hát em ấy lại càng thêm hoàn hảo hơn, đủ nộ khí làm kinh động lòng người.Giọng hát em ấy là thế,còn vũ đạo khí thế mười phần, tuyệt đối có thể làm chủ được sân khấu, từng động tác di chuyển qua lại thật sự rất dứt khoát, hoàn toàn làm chủ được cả một vũ đài hoành tráng. Em có một khuôn mặt thanh tú và dáng người cao lớn, thế nhưng điểm nổi bật ở trong con người em chính là vô cùng tốt bụng, và kiên cường. Em là ngôi sao, là ánh sáng cao kiều, là chỗ dựa vững chắc của đồng đội, em là tất cả sự kỳ vọng của mọi

21


người. Dường như chỉ cần nhìn thấy em là có thể khiến cho người khác không khỏi động lòng, và đặt niềm tin vào nơi em. Em vô cùng tốt bụng, em sẽ giúp đồng đội thắt lại dây giày, sửa sang lại chiếc nơ đã bị lệch, sẽ tự mình trải qua những chuyện không thể nói, tự mình trải qua cô đơn, tự em làm tất cả. Ngày đầu mới debut em sẽ ở đó nhắc nhở đồng đội khi nào cần cúi đầu cảm ơn fans, em chăm chút cho họ từng li từng tí. Tuấn Khải thật sự là một cậu bé rất tốt, ngày mà em ấy vui vẻ nhất, đáng nhớ nhất trong cuộc đời em ấy chắc chắn là ngày mà TFBOYS nhận được giải thưởng lớn đầu tiên trong năm đầu cả nhóm hoạt động, hôm nhận giải sóng mũi của em ấy bất giác đã đỏ đi từ lúc nào, khóe mắt cũng đã ướt nhòe những giọt lệ, đó là thành quả cho những ngày em ấy cùng đồng đội nỗ lực hết sức mình, cũng là thành quả thay cả phần các đàn anh đã rời đi! Em là người vô cùng mạnh mẽ, là người khi nói đùa sẽ vô cùng bình thản,mỗi lời nói của em khi nói ra sẽ làm cho mọi người tâm phục khẩu phục, em ấy kiên cường với mọi thứ, không gì có thể làm chướng ngại vật cho đoạn đường em ấy đi cả, em là cậu bé tốt, là cậu bé luôn luôn yên lặng gánh vác trách nhiệm đội trưởng to lớn, em cố gắng hết sức mình để không làm mọi người phải thất vọng. Em luôn luôn ở phía sau chăm sóc đồng đội của mình, lo cho họ từng li từng tí, vô cùng ân cần chiều mến nhưng mà em ấy chỉ là một

22


cậu bé 16 tuổi to xác ! Vương Tuấn Khải đối xử với mọi người đều rất tốt, đôi khi còn quên luôn cả việc đối tốt với bản thân mình Em là Đại ca, là đại đội trưởng của TFBOYS, và em là Tiểu Khải của chị. Chị chỉ mong mọi người đối đãi với em thật tốt, yêu thương em hết mực, bởi em là một cậu bé rất “hoàn hảo”, là một đội trưởng tuyệt vời. . Vương Tuấn Khải em ấy là để yêu thương, và đáng để nhận được sự yêu thương từ người khác ! Vương Tuấn Khải của chúng tôi là như thế, em ấy không hoàn hảo mà là rất hoàn hảo. Năm 2014 (Phỏng theo wiki) Bắt đầu tham gia vào màn kịch ngắn "Phòng tự học: Học viện nam sinh" vào tháng 3. Ngày 15/4, lần đầu tiên tham dự YinYueTai Vchart Awards lần thứ 2, được giải thưởng "Nghệ sĩ yêu thích nhất khu vực Trung Quốc Đại Lục" và "Nghệ sĩ nổi tiếng nhất Ngày 23/4, Sina chứng nhận Weibo của Vương Tuấn Khải đạt 1 triệu người theo dõi. Ngày 26/11, trở thành đại sứ công ích quý thứ hai của chương trình từ thiện "Dream Star".

23


Ngày 6/12, đạt hai giải thưởng “Nghệ sĩ được yêu thích nhất của năm” và giải “Bài hát của năm” tại "Đêm hội IQIYI 2015". Năm 2015 (Phỏng theo wiki) Ngày 11/04, một lần nữa tham dự Lễ trao giải V-chart 2015, nhận 3 giải thưởng: "Nghệ sĩ tài năng nhất khu vực nội địa", "Nghệ sĩ tạo xu hướng của năm" và "Nghệ sĩ xuất sắc nhất qua bình chọn" Ngày 24/09, xác nhận tham gia bộ phim "Tru Tiên Thanh Vân Chí" với vai diễn Lâm Kinh Vũ.6 - Ngày 31/12, ra mắt ca khúc mới ''Đứa trẻ không hoàn hảo''. Ngày 14/3/2015, xác nhận thông tin Vương Tuấn Khải sẽ tham gia bộ phim "Trường Thành" Ngày 22/6/2015, được Guinness World RecordsTM chứng nhận "WeiboTMchuyển tiếp nhiều nhất thế giới" cho bài đăng ngày 21 tháng 9 năm 2014 (tính đến trưa 12 giờ 19/6/2015). Đồng thời, Vương Tuấn Khải cũng là nghệ sĩ trẻ tuổi nhất của Trung Quốc được ghi vào Guinness Năm 2016 (Phỏng theo wiki) Đóng trích đoạn quảng cáo cho hãng điện thoại OPPO “Tôi là Tfphone của bạn”

24


Tham gia diễn xuất trong web dramma "Mật mã siêu thiếu niên" do công ty TFent cùng công ty TNHH truyền thông điện ảnh truyền hình Đỉnh Huyền (Bắc Kinh) và công ty TNHH chế tác điện ảnh truyền hình Thượng Hải sản xuất Vương Tuấn Khải em ấy tài giỏi như thế ! Bây giờ mọi người đã biết em ấy là ai chưa ?

“Người ấy là thanh xuân của tôi, là tín ngưỡng tôi không thể thiếu, dù cuối cùng những gai góc trong tôi sẽ bị tháng năm bào mòn, quay cuồng trong những guồng tấp nập, nhưng mỗi lần nhắc tới người ấy, vẫn thấy hạnh phúc như lúc ban đầu. Vừa gặp đã yêu, yêu trọn cuộc đời. ”

25


26


27


28


Năm 2015, Phỏng vấn Vương Tuấn Khải tại fanmeeting weibo Q : Nếu như bảo em dùng vài từ hình dung tính cách của mình thì em cảm thấy từ nào thích hợp để giới thiệu bản thân? Vương Tuấn Khải: Chính là luôn luôn “nỗ lực”…à và chỉ từ đó thôi ạ ! Q: Môn thể thao mà em yêu thích nhất là gì ? Vương Tuấn Khải: Bóng rổ ạ Q: Nếu em là người tàng hình trong 3 tiếng đồng hồ thì em sẽ làm gì ? Vương Tuấn Khải: Em sẽ ra ngoài chơi với các bạn, bởi vì không ai nhận ra em nên em muốn đi chơi đây đó. Q: Nếu bây giờ cho em trở về lúc chưa nổi tiếng thì em muốn đi đâu nhất ? Vương Tuấn Khải: Em muốn cùng bạn bè đi du lịch Q: Người phụ nữ đẹp nhất mà em quen là ai ? Vương Tuấn Khải: Là mẹ em ạ

29


Q: Em cảm thấy bộ phận nào trên khuôn mặt là đẹp nhất ? Vương Tuấn Khải: Mắt ạ Q: Em muốn đi đến nơi nào nhất ? Vương Tuấn Khải: là Ca Nhạc Sơn Năm 2015,Hãy Trưởng Thành

Cùng

Chúng

Tôi

Q: Em bắt đầu gia nhập công ty và tham gia đào tạo từ khi nào? Vương Tuấn Khải: Khoảng năm 2010, lúc đấy em khoảng hơn 10 tuổi Q: Bây giờ em có nghĩ đến mai sau sẽ như thế nào không? Có tình cảm gì ? Vương Tuấn Khải: Em cảm thấy 10 năm sau sẽ trở nên tốt hơn, có thể sẽ không giống với tưởng tượng của mọi người bây giờ, có thể sẽ trở nên khiến những người không thừa nhận em sẽ phải thừa nhận, sẽ nổ lực hơn để trở thành nhóm nhạc thần tượng, khiến người khác phải công nhận. Q: Trước kia em đã từng gặp những rắc rối, phiền muộn gì ? Vương Tuấn Khải: Em nghĩ có lẽ là việc vỡ giọng sau đó còn mắc phải bệnh đầu mùa

30


Q: Nếu được chọn một phép thần thông của Tôn Ngộ Không, em hi vọng mình có được phép thuật nào? Vương Tuấn Khải: Cân Đẩu Vân, vì có thể bay khắp mọi nơi Q: Việc mà em cảm thấy khó quên nhất đến hiện tại là gì ? Vương Tuấn Khải: Việc mà làm em khó quên nhất chính là việc lúc bọn em đứng trên sân khấu, sau đó có rất nhiều fans ở dưới khán đài tiếp thêm sức mạnh cho bọn em, cảm giác của em lúc ấy rất cảm động, rất tự hào nữa, ở dưới khán đài có rất nhiều fans nhiệt tình, khiến em cực kì cảm động ! Năm 2015 ngày 22 tháng 7, phỏng vấn cho Bảng xếp hạng âm nhạc Trung Quốc toàn thế giới : Q: Tuấn Khải, em gần đây có chuyện vui gì không ? Vương Tuấn Khải: Trước khi đến Đài Loan, em đã nghe mọi người nói trà sữa trân châu ở đây rất ngon, cho nên khi tới Đài Loan, việc làm đầu tiên của em là đi uống trà sữa, vậy nên em đã cảm thấy rất vui ạ ! Q: Xin hỏi Vương Tuấn Khải, em thích kiểu nữ sinh như thế nào ? Vương Tuấn Khải: Là kiểu như mẹ em ạ. Bởi vì mẹ em rất hiền hậu 31


Năm 2015,trước ngày tổ chức fanmeeting sinh nhật Vương Tuấn Khải, phỏng vấn IQIYI : Q: Đến ngày 18, sẽ tổ chức sinh nhật của em rồi, chia sẻ một chút cảm nghĩ của em đi được không ? Vương Tuấn Khải: Đây là lần đầu tiên em cùng fans đón sinh nhật, vẫn là có cảm giác mới lạ một chút, nên em còn chuẩn bị một số món quà bất ngờ cho mọi người nữa, thật mong chờ phản ứng của mọi người. Q: Gần đây em đang bận làm những việc gì ? Vương Tuấn Khải: Bởi vì đã vào học rồi, nên phần lớn thời gian đều là học hành… à mà em còn theo dõi truyện tranh nữa. Q: Có cảm tưởng gì đối với bữa tiệc sinh nhật lần này ? Vương Tuấn Khải: Em xem như đây là một cơ hội tốt để có thể tiếp xúc với fans ở khoảng cách gần như thế, thật ra em cũng rất là mong đợi, tất nhiên em cũng có chút căng thẳng em chính là cảm thấy có một chút, liệu đứng trước mặt mọi người bản thân mình có biểu hiện tốt hay không ? Vì nhóm TFBOYS bọn em chính là dựa vào sự ủng hộ của fans mà được như ngày hôm nay. Nhưng mà trên mạng hay ở những hoạt động khác, 32


em không thể trực tiếp nhìn thấy được phản ứng của mọi người, thế nên.. Tuy chúng em luôn trưởng thành dưới sự quan tâm của mọi người, nhưng mà từ trước đến giờ chưa từng nhìn thấy một chút phản ứng của mọi người, nhưng đối với bọn em mà nói đối với việc ca hát hay nhảy vũ đạo của bọn em, vậy nên em thấy lần tổ chức fanmeeting này là một cơ hội rất tốt, thông qua lần sinh nhật này để thấy được phản ứng của mọi người.

Q: Em đã 16 tuổi rồi, đã có kế hoạch gì cho tương lai chưa ? Vương Tuấn Khải: A, 16 tuổi rồi. Thực ra em đối với việc lên kế hoạch mà nói, thì em không phải là một người quá rành về việc lập kế hoạch một cách chính quy. Ví dụ như năm tới này, cần phải làm cái gì, cái gì hay là năm sau nữa phải làm cái gì, cái gì. Nhất định năm nay em sẽ lập kế hoạch, hoàn thành thật tốt chúng, thật ra em không biết làm nhửng việc như thế này, chỉ là đem những chuyện mà bản thân mình muốn làm, làm thật tốt, thực hiện nó một cách hoàn hảo. Đối với em như vậy là tốt rồi. Cố gắng hết sức hoàn thành những việc mà mọi người kỳ vọng vào em, nếu như nhất định phải lên kế hoạch vậy thì hi vọng, thực lực của bản thân em ngày càng tốt hơn, có thể bảo vệ thật tốt những người quan tâm đến em

33


Năm 2015, ngày 19 tháng 9, trả lời hỏi đáp nhanh tại Fanmeeting mừng sinh nhật. Q: Đại ca thân mến, chào cậu, tôi và cậu đều là học sinh lớp 11 sắp phải đối diện với việc chia lớp. Ba mẹ cũng đã đề cập đến vấn đề thi đại học. Cậu có cảm thấy áp lực lớn lắm không ? Làm sao để giải tỏa áp lực ? Vương Tuấn Khải: Thật ra em cảm thấy nếu đã quyết định làm một việc gì đó tất sẽ có áp lực. Còn làm sao để giải tỏa áp lực thì em nghĩ mỗi người đều có một cách riêng của mình. Chẳng hạn như cách của em thì mọi người có thể thử qua một chút, áp lực của em làm sao để giải tỏa, bên cạnh em có gia đình và bạn bè có thể cùng họ tâm sự và nói chuyện với họ hoặc là mọi người có thể tự mình đi chơi một chuyến ở ngoài. Mình phải nghĩ cách giải quyết vấn đề này như thế nào và hơn hết là cần phải thư giãn, hoặc mình nghe nhạc thư giãn, sau đó mình mới nghĩ phải làm sao để làm tốt vấn đề này. Q: Tiểu Khải, năm bình ngôi sao giấy chị tặng em, em đã nhận được chưa ? Cậu có thích không ? Vương Tuấn Khải: Em cũng không biết bình ngôi sao giấy nào là của chị tặng. Bởi vì có rất nhiều, nhưng mà thật ra mọi người có thể để dành thời gian của bản thân vào việc học 34


hoặc là đi làm. Tâm ý của các chị, bọn em hoàn toàn đã nhận được rồi. Bởi vì lúc nhỏ em gấp ngôi sao giấy thì mỗi ngôi sao đều phải tốn đến vài phút.

Q: Tiểu Khải à, em đã 16 tuổi rồi, thế nên công việc và học tập sau này phải cố gắng lên, phải chú ý đến sức khỏe, chăm sóc tốt cho bản thân. Có thể đồng ý điều này với chị không ? Vương Tuấn Khải: Được, em đồng ý với chị. Mọi người cũng phải học tập tốt làm việc chăm chỉ và chăm sóc tốt cho bản thân. Và còn nữa, bên ngoài đang mưa mọi người đừng dể bị cảm nha Q: Lần đầu tiên em tổ chức sinh nhật cùng fans, em có cảm nhận gì không ? Em có cảm thấy căng thẳng chứ ? Vương Tuấn Khải: Thật ra thì em vẫn cảm thấy ổn ạ, màn vũ đạo thì đúng là căng thẳng thật. Thật ra em cảm thấy, mọi người cùng trải qua sinh nhật với người mình thích thì phải vui vẻ chứ, không cần phải căng thẳng đúng không nào ? Và em cảm thấy rất vui vẻ và ấm áp, như thể tất cả chúng ta là một đại gia đình vậy

Q: Món quà sinh nhật đặc biệt nhất mà em từng nhận là gì ? Vương Tuấn Khải: Vì lúc trước em có nói là có quyển tập ghi chép lại tất cả những kỉ 35


niệm, em cảm thấy nhưng giờ mà nói thì, hình như có rất nhiều fans đều có làm một món quà như thế, chính vì vậy nên em muốn nói một điều mới mẻ một chút. Món quà đặc biết nhất, chính là một người bạn của em, bạn đó thường hay nhân những lúc em không biết mà chúc mừng sinh nhật em, thật ra em đúng là không biết thật đấy, vì tính em hay quên lắm. Giả sử hôm nay sinh nhật thì bạn ấy sẽ nhắc em, và bạn ấy sẽ gọi thêm bạn bè đến chúc mừng sinh nhật em, là một viếc rất ấm áp. Nhưng mà người đó là ai thì em sẽ không nói cho mọi người biết đâu.

Q: Em có muốn nói gì với tuổi 16 của bản thân mình không ? Vương Tuấn Khải: Vương Tuấn Khải của tuổi 16 nhất định sẽ vượt qua Vương Tuấn Khải của tuổi 15! Q: Trên con đường theo đuổi ước mơ, ngoại trừ sự kiên trì thì em cho rằng còn điều gì quan trọng nhất ? Vương Tuấn Khải: Thật ra ngoại trừ sự kiên trì thì em cảm thấy, bạn nên hiểu việc làm này của bạn thân mình là làm vì bản thân mình hay là vì việc gì khác. Chẳng hạn như trên con đường theo đuổi ước mơ, có một việc mà em rất muốn làm được. Thì mình nhất định phải nỗ lực hết mình, dù bạn có kiên trì hay là không ! Thì ước mơ này cũng là động lực giúp bạn cố gắng, và thêm nữa

36


còn có sự an ủi, động viên của người nhà, bạn mệt mỏi rồi thì về đến nhà phải nghỉ ngơi

Q: Tuấn Tuấn, mục tiêu ngắn hạn của em là gì ? Có phải là thi vào một trường đại học tốt không ? Có những suy nghĩ gì về một trường đại học lý tưởng của mình ? Vương Tuấn Khải: Thật ra em cảm thấy, bởi vì bản thân mới bắt đầu lên lớp 11 nên chưa nghĩ đến việc thi đại học. Chính là đợi đến khi mình thi hoặc đợi đến khi ấy em xem bản thân mình muốn phát triển trên phương diện gì, và mục tiêu ngắn hạn của em là hát tốt, vũ đạo tốt và cố gắng học hành thật tốt. Em nghĩ mình nên lưu giữ nhiều hơn về những hồi ức kỉ niệm đẹp về trường cao trung của mình Q: Tiểu Khải, em có nghĩ đến đối tượng kết hôn của mình sẽ là người như thế nào không ? Nếu em chưa nghĩ thì bây giờ nghĩ đi Vương Tuấn Khải: Nếu đã là đối tượng kết hôn thì người này nhất định phải là người xứng đáng đi hết cuộc đời này với em và cũng là người mà em yêu nhất trên đời này ! Năm 2015 tháng 12. Phỏng vấn Cố lên tiểu Đương Gia

37


Q:Trong cuộc sống điều gì khiến em phiền não nhất? Vương Tuấn Khải: Điều khiến em phiền não nhất chính là lúc ngủ bị người ta chụp hình mình. Q: Là ai vậy ? Vương Tuấn Khải: Chị nói xem là ai, ai có thể chụp hình em, em kể chị nghe,rất nhiều lần.Chắc chắn không dưới 10 lần, mỗi lần em ngủ trên xe sẽ có người mở flash chụp cái rụp, vừa mở mắt thế giới liền rực sáng, em kể chị nghe, còn có người như bị bệnh, đợi bạn đi ngủ rồi cù lét bạn, hoặc người ta ngủ rồi, mà lấy điện thoại chụp hình bạn, cứ chụp liên tục, cái kiểu chụp không thấy chán luôn ấy chụp 2,3 tấm luôn ấy, đặc biệt phiền não. =)) Năm 2016, tháng 2. Hậu trường phỏng vấn Tiểu Khải phim Tru Tiên. Q:Khi biết bản thân sẽ tham gia diễn xuất Tru Tiên thì phản ứng đầu tiên của em là gì ? Vương Tuấn Khải: Em cảm thấy nhân vật này rất giống mình Q:Chấm điểm tạo hình cổ trang của mình bao nhiêu điểm ? Vương Tuấn Khải: 8 điểm ạ, không thể nào cao quá được

38


Q: Quay cảnh khóc hay cảnh đánh nhau khó hơn? Vương Tuấn Khải: Em cảm thấy quay cảnh khóc có vẻ khó hơn

Q:Hàng ngày thức dậy như thế nào? Vương Tuấn Khải: Em bị quản lí lôi dậy ạ

Q: Muốn có được võ công bí truyền nào nhất? Vương Tuấn Khải: Kinh không ạ, có thể bay nhảy tự do tự tại

Năm 2016, Hậu trường phỏng vấn Thanh Niên Ngũ Tứ, xây dựng ước mộng thanh xuân Q: Em cảm thấy sự trưởng thành lớn nhất của mình là gì ? Vương Tuấn Khải: Với em mà nói có lẽ là tâm trí ạ. Trước kia suy nghĩ việc gì cũng rất đơn độc cảm thấy rất không lí trí, cũng rất ấu trĩ. Bây giờ, sẽ suy nghĩ những cách mới, đương nhiên sẽ là những suy nghĩ tốt hơn lí tính hơn một chút. Q:Trong mắt em ,em cảm thấy ngườI thanh niên nên như thế nào? Vương Tuấn Khải: Bởi vì bây giờ em cũng coi như là thanh niên rồi. Em nghĩ người thanh niên chính là ngừo cần phải có trách nhiệm 39


và biêt đảm đương, có thể làm nhiều việc từ thiện, góp một phần sức lực vì môi trường, vì thế giới.

Năm 2016, trả lời phỏng vấn cho tạp chí Bazaar Q: Em đã từng làm chuyện phản nghịch nào chưa? Vương Tuấn Khải: Hồi còn học tiểu học có một lần chuẩn bị tiết mục cho buổi liên hoan quốc tế thiếu nhi, giáo viên bảo em hát một ca khúc cực kỳ ngây thơ tên là "Người cha tốt", em nói em không muốn hát, giáo viên không phân trắng đen đã chỉ trích em. Lúc ấy em rất giận. Thế là đã có một chút chuyện ầm ĩ. Em trước sau gì cũng cảm thấy mình đúng, mỗi người đều có quyền từ chối mà. Đương nhiên sau đó em lại tự kiểm điểm, cũng tham gia biểu diễn. Ông nội còn mua cho em một đôi giày màu hồng nữa. Trời ạ, lúc ấy còn vẽ hai cái má hồng để lên

40


biểu diễn, em thật chẳng dám xem ảnh chụp.

Q: Trong 3 năm này, khoảnh khắc nào làm em cảm thấy mình trưởng thành hơn không? Vương Tuấn Khải: Đó là lúc em ý thức được chân mình dài ra.

Q: Hãy kể một chuyện đã để lại ấn tượng sâu sắc nhất lúc em còn nhỏ đi. Vương Tuấn Khải: Trước đây em cùng mẹ đi dạo phố. Còn có một đứa em họ cùng mẹ em ấy đến chơi, hai bọn em không cẩn thận đi lạc, rất là sợ, đứa em họ kia lập tức khóc hoài khóc mãi, sau đó em liền đưa em ấy đến chỗ mới nãy xuống xe đứng chờ mẹ tới. Tiếp đó mẹ em tìm ra bọn em. Qua chuyện đó chứng tỏ em rất thông minh.

41


Q: Nếu có cơ hội làm một chuyện điên cuồng, em muốn làm gì? Vương Tuấn Khải: : Em nhảy Bungee ạ, bởi em rất thích cảm giác tự do. Đời này trước khi chết em phải đi nhảy Bungee thử một lần.

Q: Cho các em một cơ hội trở lại quá khứ, em muốn quay về lúc nào? Vương Tuấn Khải: Lúc còn chưa chuyển nhà ấy ạ, từ trước đến nay khoảng thời gian em vui vẻ nhất chính là lúc ấy.

Q: Hiện tại em sợ nhất là cái gì? Vương Tuấn Khải: Con nhện, nhìn nó có rất nhiều lông, nhiều chân, rất là dọa người.

Q: Hình mẫu nữ sinh lý tưởng mà em yêu thích là như thế nào ? Vương Tuấn Khải: Có phẩm chất tốt, hiền lành.

42


Q: Nguyên vọng sinh nhật năm nay là gì? Vương Tuấn Khải: Em muốn cùng bạn bè đến một nơi nào đó, ít người một chút, tự do một chút.

Năm 2016, Phỏng vấn COSMO hỏi đáp nhanh Vương Tuấn Khải COSMO: Đem em ném tới sao Hỏa em sẽ mang theo cái gì ? Vương Tuấn Khải: Mang bình thủy

COSMO: Việc làm đầu tiên khi trở lại địa cầu là gì ? Vương Tuấn Khải: Tắm rửa

COSMO: Nếu như đem em đến năm 23 tuổi, phản ứng đầu tiên của em sẽ là gì ? 43


Vương Tuấn Khải: Em sẽ đi làm những việc hiện tại chưa làm được, ví dụ như là đi du lịch

COSMO: Em có ý tưởng định phát minh cái gì ? Vương Tuấn Khải: Em hy vọng có X-men, biến người bình thường thành người năng lực

COSMO: Lịch sử đen tối mà em muốn biến mất nhất là gì ? Vương Tuấn Khải: Mang giày, hồi nhỏ em có tham gia trình diễn cho ngày quốc tế thiếu nhi, những bạn học sinh nam đều mang giày thể thao, chỉ có ông và bà nội mua cho em một đôi giày màu hồng, lúc đó em vô cùng xấu hổ. Fans của em còn đi tìm những tấm hình chụp em lúc đó, thật ra là mọi người tìm nhầm rồi, nếu mọi người tìm được thì cũng không phải tấm hình lúc ấy.

44


COSMO: Nếu em là một siêu anh hùng, thì em muốn làm người nào ? Vương Tuấn Khải: X-man cái người có cánh ý

COSMO: Muốn đôi cánh được làm bằng thép hay vẫn là lông vũ Vương Tuấn Khải: Lông vũ, nếu là thép thì quá dọa người rồi. Nếu là khi trước, em sẽ chọn siêu nhân, bởi vì ảnh có thể bay, chỉ một chút liền có thể bay đi rất xa

COSMO: Mơ ước của em chính là có thể bay ? Vương Tuấn Khải: Bởi vì lúc bay lượn dường như rất tự do COSMO: Fans đã từng làm gì khiến em cảm động đến khó quên ?

Vương Tuấn Khải : Vào thời điểm sinh nhật em, mọi người đã tặng em rất nhiều quà.

45


Tiệc sinh nhật năm ngoái, mọi người cùng đến dự. Đó là lần sinh nhật đầu tiên của em mà làm lớn như vậy, em vốn không nghĩ đến, có rất nhiều fans tới tham gia, đặc biệt làm em kích động, cũng rất xúc động

COSMO: Điều gì ở fans khiến em bất ngờ ? Vương Tuấn Khải: Fans boy, điều này em chưa nghĩ tới ~

COSMO: Fans boy cũng sẽ cư xử giống như fans girl ? Vương Tuấn Khải: Không giống, bọn họ đại đa số khá là quan tâm tới góc độ, sẽ không la hét, nhưng mà nếu hét lên thì sẽ rất kỳ quái ~

COSMO: Ưu điểm lớn nhất của Vương Nguyên và Dịch Dương Thiên Tỉ là gì ? 46


Vương Tuấn Khải: Ưu điểm của Vương Nguyên là rất mau chóng hòa đồng với những người không quen, còn ưu điểm của Dịch Dương Thiên Tỉ là làm xử sự mọi việc rất bình tĩnh, trầm lắng.

COSMO: Em thật sự muốn mối tình đầu của mình sẽ diễn ra ở độ tuổi 25 ư? Vương Tuấn Khải: Gần như vậy (xấu hổ- ing)

COSMO: Hy vọng mối tình đầu của mình là người như thế nào ? Vương Tuấn Khải: Chỉ cần tính tình tốt, không đặc biệt quái dị. Hoặc là kiểu người hiền lành, dịu dàng (tiếp tục xấu hổ)

COSMO : Em cảm thấy tâm lý tuổi thanh xuân có thành thục hơn không?

47


Vương Tuấn Khải: Có lẽ cũng thành thục hơn,dù sao em cũng vấp ngã một lần,cũng không còn trẻ con nữa

COSMO: Ba năm qua em cảm thấy phương diện nào của mình càng ngày càng tốt hơn? Vương Tuấn Khải: Là tâm lý chững chạc hơn, trước kia em vẫn còn rất trẻ con,hiện tại xử lý 1 số chuyện cũng không còn ngây thơ nữa

COSMO: Vì cái gì khi nhắc đến mối tình đầu sẽ nói tới chú bảo vệ ? Vương Tuấn Khải: Vì lúc trước có 1 chú bảo an rất để ý em, nắm tay kéo em,ở bên cạnh em,có vẻ giống kiểu cảm giác,giống như xem phim điện ảnh tình cảm đều sẽ giống vậy =)))

COSMO: Quê hương Trùng Khánh có gì để em yêu quý không? 48


Vương Tuấn Khải: Ở Trùng Khánh rất dễ làm người khác thích thú,có sông có núi các loại sông suối khác nhau,các thành phố cũng không giống nhau,ở đây muốn đi vào phố cần phải lên sườn núi xuống sườn núi

COSMO : Có chuyện nào khiến em nhớ mãi không quên,nhưng nghĩ lại sẽ cảm thấy thật ngốc Vương Tuấn Khải: Trước kia ở chỗ em ở có 1 xưởng nhỏ,chủ xưởng đã phá dỡ và bỏ đi,em ở gần đó tìm 2 khối bọt biển,cùng rất nhiều bạn học tiểu học đi vào đó xem,lại vấp té,ngã xuống vũng nước bẩn bên trong.Về đến nhà ,khiến bà nội cảm thấy đứa nhỏ thật kỳ quái,toàn thân đều ngập tràn mùi hôi của cống,liền lãnh 1 trận cười

COSMO: Có bí quyết nào để cao hơn không?

49


Vương Tuấn Khải: Có rất nhiều nhảy, bắn,đánh bóng rổ,hướng người về phía trước,dù không thể đến,còn phải ngủ đủ giấc

COSMO: Đã hoạt động được 3 năm ngay từ đầu có thể so là khá ngu ngơ không ? Vương Tuấn Khải: Có thể coi là như thế. Lúc mới bắt đầu, ba người tụi em cũng không nghĩ sẽ cùng nhau đồng hành, lúc debut cũng không biết phương hướng phát triển âm nhạc của mình là gì, đều là do các tỷ tỷ trong công ty đến dạy cho tụi em làm cái này như thế nào, cái kia ra sao, em cũng chưa nghĩ tới tương lai em sẽ biến thành Vương Tuấn Khải như bây giờ, trạng thái của em chính là vừa khó xử vừa kích động.

COSMO: Các em đã debut được 3 năm, cùng lúc đó COSMO cũng sắp nghênh đón 23 năm hoạt động, các 50


em có lời nào đặc biệt muốn nói không ? Vương Tuấn Khải: Lời em muốn nói nhất chính là lời cảm ơn đến mọi người, em có thể từ một người không có tiếng tăm gì trong nghề, cũng không có tài năng xuất chúng hơn người, mà em đã ngày ngày phát triển đến như vậy, vô cùng biết ơn đến công ty em, cảm ơn đến Fans, em còn muốn gửi lời cảm ơn đến COSMO vì đã cho tụi em cơ hội "leo lên" trang bìa của tạp chí,em bây giờ thật sự vô cùng kích động.

COSMO: Có rất nhiều người chú ý và thảo luận về các em,các em có cảm thấy áp lực không ? Vương Tuấn Khải: Thật ra thì có một chút, nhưng mà có áp lực thì mới có động lực. Có một chút ý kiến chỉ bảo,hướng về phía họ học tập, đem những cái không đúng đính chính lại, tự bản thân mình tốt là tốt rồi.

51


COSMO: Debut đến bây giờ thay đổi nào khiến em vui vẻ nhất ? Vương Tuấn Khải: Chẳng còn luống cuống lúc đứng trên sân khấu nữa rồi, sẽ không giống lúc mới debut lúc ấy chưa có mục tiêu. Hiện tại bản thân em đã biết mục tiêu của bản thân mình, cố gắng phấn đấu để đạt được mục tiêu đã đặt ra là tốt rồi.

COSMO: Mười năm hẹn ước đối với các em cảm thấy thế nào ? Vương Tuấn Khải: Đó là hẹn ước của chúng em cùng với người hâm mộ, mọi người cùng nhau đồng hành. Mười năm nói dài cũng không dài lắm, nói ngắn cũng không ngắn cùng nhau thực hiện hẹn ước 10 năm, thật ra là rất có ý nghĩa, cũng rất hạnh phúc.

COSMO: Âm nhạc, điện ảnh và truyền hình, nghệ thuật tổng hợp toàn bộ 52


phương diện phát triển, những thứ này là xuất phát từ ý tưởng gì ? Vương Tuấn Khải: Mỗi hướng đi đều cần phải thử nghiệm một chút, bởi vì đó là thách thức không cực hạn. Thực ra ba người chúng em lúc đóng phim ai cũng đều chưa đủ kinh nghiệm,thông qua những việc đã làm hy vọng có thể học được nhiều thứ.

COSMO: Bản thân em là thần tượng thế hệ 00, các em là những ngôi sao vô cùng đặc biệt. Ba người các em cùng khích lệ cho nhau, giúp đỡ lẫn nhau cùng nhau cố gắng hơn hay sao ? Nếu tại thời điểm có chuyện chia rẽ, mọi người sẽ làm thế nào ? Vương Tuấn Khải : Đến hiện tại, em còn chưa gặp được tình huống nào có thể chia rẽ bọn em. Sẽ có một hoàn cảnh khó khăn hoặc có chỗ nào đó vướng mắc, khi đó chỉ một người là không thể đưa ra đủ sự chọn

53


lựa, đòi hỏi chúng em phải cùng nhau thảo luận. Nhưng ba người chúng em kỳ thực rất ít thảo luận về vấn đề này, ngày thường ở chung một chỗ đều là chơi đùa, bởi vì chúng em còn quá nhỏ nên lúc thảo luận loại chuyện như thế này cũng rất lúng túng. Nhưng mà nếu mọi người đưa ra ý kiến không khớp với nhau,chúng em đều cùng nhau suy nghĩ lại tính cách làm sao cho chuyện này có cách giải quyết tốt hơn. Như vậy sau đó, bất kể là làm việc hay là không làm việc ba người chúng em đều trở nên kiên cố vững chắc hơn một chút

COSMO: Cuối cùng em hy vọng trở thành người như thế nào, một minh tinh hay một thần tượng hoạt động trong một nhóm ? Vương Tuấn Khải: Vẫn sẽ như cũ, fans yêu thích chúng em, đều hy vọng tương lai chúng em sẽ không phụ lòng kỳ vọng của mọi

54


người, bọn em đều muốn cho mọi người thấy rằng, yêu thích chúng em là đáng để các chị kiêu ngạo

55


56


57


58


59


Trong mắt chúng tôi em ấy là …! Vương Tuấn Khải đối với chúng tôi mà nói là một cậu nhóc vô cùng vô tư, tự do tự tại, em ấy có thể ngồi hàng giờ liền xem One Piece, rồi ngắm tượng nhân vật Luffy mà em ấy yêu thích, hay là ngồi nghe hết những bản nhạc của Châu Kiệt Luân rồi hát theo vài ba câu. Hoặc là bày trò chọc Bạng Hổ với Thiên Thiên và Nguyên Nguyên, em ấy có thể tự làm bản thân vui vẻ, ngày trước khi đó em ấy còn nhỏ lúc mọi người đang quay chụp, vì lúc ấy chưa quen với mọi thứ, em ấy ngại máy ảnh nên đã né sang một bên cầm cọng chun nghịch qua nghịch lại nói nói cười cười tự làm bản thân vui vẻ, hay là lần phát video “Hậu trường Mật Mã Siêu Thiếu Niên” mới đây khi không có hai cậu đồng đội ở bên cùng nô đùa, em ấy liền lấy một cọng dây nằm thắt tới thắt lui, tự chơi một mình.

60


Nhưng có phải chăng em ấy đã quen dần với cô đơn, nên đã xem chuyện đó là lẽ thường ? Bản thân chị lại không muốn chuyện đó xảy ra chút nào cả, bởi vì cô đơn thật ra rất đáng sợ, cảm giác chỉ có mình bản thân mình đương đầu với tất cả, cảm giác phải tự nói tự cười tự làm bản thân vui vẻ mặc dù trong lòng đang rất cay xót, cảm giác không thể giải bày tâm sự cùng ai cả chỉ thui thủi một mình, cô đơn rất đáng sợ ! Em đừng cố làm bản thân trở nên ít nói nhé, nếu có buồn thì còn có Vương Nguyên và Thiên Tỉ hãy bày tỏ với họ, bởi họ đều là đồng đội của em, đều là người tốt, đều là những người em có thể tin tưởng, em đừng ngại nhé, được không ? Còn nếu bởi vì bản thân em không kịp giải bày, thì hãy nghe một bài nhạc nào đó, đừng là bản nhạc trầm lắng, hãy nghe một ca khúc nhạc rock, hoặc là một bài nào đó của TFBOYS chẳng hạn ! Nó sẽ làm tâm trạng em khá khẩm hơn, chị không phải là người nhà của em, chỉ là một người hâm mộ nhỏ, muốn bao bọc và bảo vệ em giữa phong ba bão táp, chị muốn bảo vệ em, bảo vệ em đến năm 25 tuổi, chị mới không còn lo ngại gì nữa, bởi rồi sẽ có một người con gái khác thay chị bảo vệ và chăm sóc em, một cách chu đáo hơn, ngoài những lời khuyên ! Vương Tuấn Khải này, em đừng tự dày vò bản thân mình với những vò võ không đâu

61


nhé, em cứ là em là bản thân em thôi, dư luận là con dao hai lưỡi, họ sẽ cố “nhấn chìm” em xuống bằng mọi cách, làm cho em buồn, em đau, em tổn thương, em tuyệt vọng rồi họ sẽ hả hê không nề hà kết quả sau nay em em rồi, em sẽ không ngóc đầu lên được nữa thôi ! Nhưng họ đâu biết, trong thâm tâm em sẽ cảm thấy thế nào, em sẽ như rơi vào một hố đen không có đường lui bởi xung quanh em toàn là bóng đen mờ ảo, em sẽ đau đớn tột cùng...Bởi thế chị muốn em đừng để ý đến lời nói của thiên hạ, em cứ hát thôi, hát những bản tình ca, những bài hát về người thiếu niên mạnh mẽ không trở ngại khó khăn mà đương đầu với tất cả, hát lên những khúc ca, làm cho họ phải gục ngã, làm cho họ phải khuất phục trước em. Làm cho họ từ sân si, chê bai thành khen ngợi, khâm phục, em chỉ cần như thế... Không cần phải thay đổi bản thân vì họ, thiên hạ 9 người 10 ý, em làm vừa lòng người này, người kia sẽ lại khui móc các khuyết điểm của em lên chê bai, nhưng em đừng sợ hãi chỉ cần em là chính em, là Vương Tuấn Khải, vô tư, tự do tự tại, là đại ca của các chị, chỉ cần em mãi là chính em. Thì dù cho có phong ba bão táp thế nào bọn chị sẽ đương đầu giúp em, ở bên cạnh em, động viện em… vương miện là của em, tụi chị chưa trao, thì đố ai dám dành ! Vương Tuấn Khải, bọn chị sẽ mãi ở đây, thủ hộ vinh quang cho em, nên em đừng lo ngại.

62


Vương Tuấn Khải ấy mà, em ấy rất có khả năng gánh vác, cũng rất có tinh thần trách nhiệm, em ấy sẽ không phàn nàn 1 tiếng với người hâm mộ, lúc cảm cúm hay lên cơn sốt cũng kiên trì thu hết chương trình mới thôi, bị tuột huyết áp cũng không chịu nói với ai, bị ốm khó chịu cũng tự mình đi đến bệnh viện truyền nước biển, vì luyện vũ đạo mà bị thương cũng tự mình chống đỡ đau đớn, dạ dày không thoải mái chỉ giả vờ cuộn mình lại không muốn cho người khác phát hiện ra, công việc càng ngày càng nhiều, bệnh tuột huyết áp của Tiểu Khải cũng càng ngày càng nghiêm trọng, lúc đang phỏng vấn nhiều lần còn té xỉu, phóng viên hỏi em có muốn nghỉ ngơi lấy lại sức hay không ? Em lại nói không sao, cho em một ly nước là có thể tiếp tục lại được rồi, mệt mỏi thế nào cũng sẽ không thổ lộ hết cho chúng ta biết. Còn ai nhớ tới lần thách thức không tưởng ? Lúc diễn tập, Tiểu Khải bởi vì không thoải mái mà đã ói, bị xoay vòng tròn như vậy thật ra cũng là nhược điểm của em ấy. Nhưng em không chịu buông bỏ, vẫn kiên trì hết mình, lúc em bò đi qua, chuyện khiến mọi người lo lắng nhất cuối cùng cũng đã xảy ra, vốn dĩ là em muốn tự mình đứng lên đi qua đấy, nhưng bởi vì không còn đủ sức lực, cho nên mới bò qua đó, sau khi bị té xuống em được đỡ bởi mấy miếng xốp kê sẵn ở dưới, nhất thời đứng dậy không nổi.

63


Lúc đó Nguyên, Thiên và người dẫn chương trình cũng đã nhảy xuống đó, cố gắng đỡ em đứng lên nhưng em đã không còn đủ sức lực, cơ thể cũng đã mềm nhũn liền lao vào trong vòng tay của 2 cậu đồng đội, rất nhiều người hâm mộ hôm đó đã khóc, em nghe thấy mọi người đều hát bài "Young" để ủng hộ tinh thần cho em thì liền vương đôi mắt đã yếu đi của mình chăm chú nhìn người hâm mộ, rồi cố gắng đứng lên Lúc camera chuyển đi chỗ khác, em liền ngồi sụp xuống đất, người dẫn chương trình hỏi em thấy như thế nào rồi ? Em nói không sao, Tiểu Khải em rõ ràng là rất khó chịu trong người tại sao lại tự mình làm khó bản thân như vậy ? Vương Tuấn Khải dây chằng của em bị đè áp đến đau mọi người đều biết, thế mà Vương Tuấn Khải tại sao em lại cười cho qua chuyện, thân thể của em yếu ớt như vậy, còn chọc vui bọn chị, Vương Tuấn Khải, bọn chị nhất định sẽ thủ hộ vinh quang cho em, mong em hãy đối đãi với bản thân mình thật tốt Em là một cậu bé tốt, bất luận tương lai có như thế nào, chị đều sẽ một mực ủng hộ em. Quá khứ của em chị không kịp tham dự, nhưng tương lai của em chị nhất định sẽ tham gia ! Mọi người, đã kết luận được điều gì chưa ? Đã kết luận em ấy là một cậu bé như thế nào

64


chưa ? Nếu còn chưa thì hãy đọc những dòng tiếp theo này nhé…

“Vương Tuấn Khải có bốn loại Trưởng Thành” 1. Loại trưởng thành thấm đẫm mồ hôi Em luôn luôn bị từ chối. Đó là lời mà Tiểu Khoai Tây đã từng nói mấy năm trước. Em ấy đã nói 8 tuổi đến 18 tuổi, đều là mười năm, cho dù 10 nãm sau chúng em vẫn không có cách nào thành công thì chúng em cũng gần với được tới 10 năm Bây giờ nhìn thấy Vương Tuấn Khải lần lượt nâng lên những chiếc cúp, nhìn Vương Tuấn Khải trên sân khấu em ấy vô cùng bình tĩnh và tỉnh táo, cố gắng phát huy những điều tốt đẹp nhất có thể, chứng kiến Vương Tuấn Khải thực hiện được những nguyện vọng lúc trước, cùng thần tượng đứng cùng một sân khấu. Thật sự rất cảm thán, Vương Tuấn Khải, em có thể làm được ! Năm đó em bị người ta từ chối, cậu bé ấy luôn luôn căng thẳng, cho tới bây giờ em lại

65


là người hưởng thụ cả một sân khâu, hoàn toàn khống chế được toàn bộ, giọng hát của em chan chứa đầy tình cảm chân thành làm người khác thật sự rất nghẹt thở. Bởi sự lột xác của em đã làm nên điều đó ! Từ năm đó khi được hỏi vũ đạo ra sao thì mới được, thì Tiểu Khoai Tây liền hết sức thận trọng trả lời "Vũ đạo không nhất thiết ai ai cũng phải biết", cho đến bây giờ trên sân khấu hơi thở lan tỏa toàn bộ, hòa vào âm nhạc, vũ Vương hoàn toàn giống như một nam thần. Là em lúc trước luôn luôn lặng lẽ kìm nén nước mắt và nỗi đau, cố gắng luyện tập trong phòng, em chính là dùng mồ hồi cùng tiếng thét để đổi lấy !

2. Loại trưởng thành nhờ sự nghiêm khắc từ bản thân Lúc mệt mỏi em thường muốn làm gì ? Em muốn ra kia nằm ngủ, ngủ trên một chiếc giường vừa mềm vừa lớn ấy, em ấy chưa bao giờ biểu lộ ra bộ mặt khó chịu đến vậy Quay phim thật sự rất mệt, nhưng mà cho dù mệt đến độ đang nghỉ ngơi trên ghế ngủ, lúc quay phim chính thức em cũng sẽ hoàn tâm nhập tâm vào bộ phim (Khúc này có thể bạn viết ý muốn nói, lúc em ấy mệt mỏi đến độ đang nằm trên ghế ngủ, khi bị kêu dạy để quay cảnh tiếp theo, cũng sẽ hoàn toàn nhập tâm mà không lơ là)

66


Công việc ở studio, quay chụp kết thúc em ấy sẽ tự động đứng lên giúp đỡ tổ làm phim thu dọn sân bãi, em ấy thật sự không có một điểm nào giống một ngôi sao kiêu ngạo cả! Từ lúc em ấy nổi tiếng đến giờ tính cách vẫn như cũ giống với cậu bé lúc nào cũng khiêm tốn, hiểu chuyện, em như thế liền khiến cho người khác không khỏi yêu mến! Em ấy nhất định sẽ có một nhân duyên tốt ! Hôm tổ chức fanmeeting mừng sinh nhật em ấy vào ngày 19 tháng 9 năm 2015, tiểu Khải solo trình diễn một màn vũ đạo vô cùng xuất sắc, hoàn thành màn vũ đạo dưới tình huống em ấy đang bị thương. Trước lúc biểu diễn chính thức, tiểu Khải mỗi ngày đều chịu khó tập luyện, đối với ca hát thì em ấy hoàn toàn có lòng tin, nhưng mà đối với vũ đạo em ấy luôn luôn không quá tự tin, đối với một người luôn đòi hỏi sự nghiêm khắc ở bản thân, chỉ cần xuất hiện trước ống kính, thì nhất định phải làm được tới giới hạn cao nhất, mỗi một tình tiết đều được em ấy lặp đi lặp lại luyện tập rất nhiều lần, kết quả em ấy vì không cẩn thận mà đã bị thương. Vương Tuấn Khải lúc đó, ai hỏi tới cũng liền không nói, cố gắng làm mọi thứ diễn ra như thường lệ, hoàn toàn không kể khổ, có lẽ đến thầy dạy vũ đạo cũng không phát hiện ra. Thế nhưng cuối cùng cũng là bị thương, lúc diễn tập là tay nắm chắt rồi xoay ba vòng.

67


Rồi tay còn lại thì chống đỡ, lúc lên sân khấu chính thức cũng chỉ có thể giảm độ khó xuống một chút, đầu chỉ quay một vòng. Cho nên em ấy đối với vũ đạo này em ấy rất khẩn trương, rõ ràng cũng đã trình diễn trên nhiều sân khấu như vậy rồi, thế nhưng tại sân khấu nhỏ của trường học, em trước khi biểu diễn vô cùng căng thẳng. Khi màn biểu diễn chính thức kết thúc, rõ ràng là tất cả mọi người không ai phát hiện ra, đều là tự bản thân em ấy chủ động nỏi mình đã nhảy sai một động tác. Sau khi buổi fanmeeting mừng sinh nhật kết thúc, em ấy trước tiên sẽ hỏi mọi người rằng vũ đạo của em như thế nào ? Lại đối với với vết thương của mình thì một chữ cũng không đề cập đến, cũng là nhất quyết tuyệt đối không cho mọi người lan truyền

3. Loại trưởng thành nhờ sự thiên phú dị bẩm Nói đến quay phim,kỹ xảo khi diễn của Vương Tuấn Khải vô cùng chuyên nghiệp đã được đạo diễn Trương Nghệ Mưu công nhận. Ngoại trừ các diễn viên đảm nhiệm vai chính trong phim, Vương Tuấn Khải lần đầu tham gia vào tác phẩm "Trường Thành", vào vai tiểu Hoàng Đế nhà Tống Triều, Trương Nghệ Mưu đánh giá Vương Tuấn Khải : Việc tuyển chọn vai diễn cho bộ phim điện ảnh này, đã

68


phải trải qua một quá trình sát hạch nghiêm khắc, đồng thời cũng khen ngợi Vương Tuấn Khải vô cùng thông minh nhạy bén, có khả năng thiên bẩm, kiến nghị sau này có thể cho em ấy ghi danh vào khoa biểu diễn. Xem ra tương lai con đường nghệ thuật diễn xuất của em ấy không thể nào ngăn cản nỗi! Đảm đương vai trò hát chính, chịu trách nhiệm vai trò chuyển âm, cả việc đảm nhận giọng trầm, giọng bổng, đảm đương cả vai trò rap, át chủ bài Vương Tuấn Khải cho dù là bài ca đơn giản nhất, em ấy cũng có thể hát với phong cách vô cùng thú vị, khi em ấy hát giọng hát vô cùng hoa lệ mang theo sự sắc sảo, giọng trầm chuyển thanh âm cổ họng, thanh âm xảo diệu hòa hợp, thanh âm cao nhẹ nhõm mà trầm bổng du dương, còn nói về rap thì khí phách mười phần ! Nếu ai đó thể nghe em ấy hát trực tiếp nhất định sẽ bị thuyết phục bởi khí thế như bão của em ấy đấy ! Quan trọng nhất vẫn là em ấy hát nhảy đều tốt, dung nhan lại rất đẹp!

4. Loại trưởng thành trêu ghẹo người khác Em ấy bắt các chị chạy bộ theo em ấy vào một buổi sáng sớm . Vươn ra bàn tay nhỏ bé hí hoáy nghịch lều vải, nghe được tiếng nói của các chị còn nhìn về hướng các chị ấy mà phất tay một cái. Em ngồi thụp ở chỗ kia ngáp, các chị nghe được thì liền cười, em xấu

69


hổ bảo các chị không được cười em. Em ở trong xe nghịch ngợm làm hình trái tim với các chị. Đánh cược thua Tiểu Mã Ca, tối hôm đó liền tặng cho các chị 3 tấm selfie. Em tốt như vậy hỏi chị phải làm sao! Ấm áp không giống một thần tượng, em chỉ là Đại ca của tụi chị, chỉ thế thôi ! Em sẽ ở giữa đêm khuya trời đông giá rét, yên lạng nắm lấy lan can, mân môi, nhìn xuống rồi tự mình xấu hổ, rồi lớn tiếng "tỏ tình" trước fans ở bên ngoài. Bởi vì fans bị người ta lừa vé không cách nào trông thấy em ấy được, em ấy sẽ gõ cửa sổ an ủi các chị ấy Vương Tuấn Khải hình như không biết thân thể em ấy đang nhắc nhở em ấy sắp trưởng thành thành một người đàn ông rồi, không phải là khung xương sườn làm người ta khi nhìn qua liền hoảng sợ, cũng không phải là một khối xương cứng rắn do tập luyện quá độ, mà là thuộc về thiếu niên đang ở tuổi trưởng thành, lồng ngực mềm mại nhưng lại rất khoẻ mạnh, khiến người ta có cảm giác an toàn, miễn là em mặc áo T-shirt hay sơ mi trắng nó sẽ bao trùm lại cơ ngực một cách chặt chẽ, lúc nói chuyện yết hầu chuyển động nhấp nhô, cánh tay cong lên hai đầu cơ bắp, từng đường nét rõ ràng cho thấy việc rèn luyện rất có kết quả, trước mắt hình như xuất hiện ra hình ảnh em ấy một tay giơ tạ, giữa cái cổ tùy ý treo một chiếc khăn lau màu trắng tuyền. Vương mười tám, càng ngày càng đến gần!!!

70


Đã đưa bạn tham quan đủ loại bài viết như vậy rồi, bây giờ bạn đã biết trong mắt chúng tôi em ấy là người như thế nào chưa ? Trong mắt chúng tôi em ấy là một đại đội trưởng đa tài đa nghệ, là đại đội trưởng vô cùng tinh nghịch, luôn luôn chọc ghẹo người khác, em ấy là một vị đại đội trưởng tốt bụng sẽ luôn ở bên cạnh lo lắng và chăm sóc cho hai người đồng đội của mình tốt nhất có thể, như cái cách một người anh lớn đang e ấp đàn em nhỏ. Còn đối với fans em ấy tuyệt đối, tuyệt đối rất tuyệt vời, em ấy ghẹo các chị, trêu đùa các chị, chọc cười các chị… còn nữa em ấy chính là một chàng trai vô cùng ấm áp. Em ấy sẽ không quãng ngại đám người đang chen chúc đông kín mít, mà cúi xuống lượm đồ các chị đánh rơi, em ấy sẽ động viên các chị đừng buồn khi không thể trực tiếp xem em ấy hát, em ấy sẽ vẽ một hình trái tim rồi chúc mừng năm mới các chị, em ấy sẽ không ngần ngại quay đầu lại nở một nụ cười thật tươi lộ cả chiếc răng khểnh của mình khi một chị fans ngõ lời “ Em có thể nhìn vào ống kính một chút được không, vì chị sắp đi mỹ rồi”. Vậy đó, ấm áp là em ấy, nuông chiều cũng là em ấy ! Trong mắt chúng tôi Vương Tuấn Khải em ấy là một đứa trẻ rất tốt, những từ mỹ lệ đẹp đẽ trên đời này cũng không thể nào miêu tả được sâu sắc con người em ,Tiểu Khải ấy mà, là tiểu Vương Tử , Tiểu Khải ấy mà, là đại ca bé nhỏ của tụi chị, Tiểu Khải ấy mà, em ấy là trên cả tuyệt vời !

71


72


73


74


75


76


77


Vương Tuấn Khải em ấy là một cậu bé rất đơn thuần, đơn thuần trong cách sống, trong con người, và trong cách em ấy đối đãi với người khác. Con người em ấy hình thành bởi những điều nhỏ nhoi thôi, thế mà đã tạo nên một Vương Tuấn Khải hoàn hảo. Điều nho nhỏ thứ nhất: Lúc chị mới biết em, mọi thứ về em chị đều tìm hiểu rất kỹ, tìm hiểu quá trình em đạt được ước mơ, quá trình em trưởng thành tìm hiểu từng chút từng chút một, không bỏ sót một điều nào cả, rồi chị mới nhận ra Tiểu Khải của chị rất thích cười, nhưng không phải lúc nào em cũng cười cả. Em rất biết cười đúng lúc đúng chỗ , hai tiểu đệ của em những lần biểu diễn trên sân khấu lớn mà cảm thấy run sợ hay lo lắng em sẽ dùng nụ cười ôn nhu đến mỹ lệ của mình mà động viên khuyến khích đồng đội, nụ cười em ấy rất đẹp, rất ngọt ngào, như mật ngọt đầu môi, như những bông hoa chớm nở đầu mùa ! Điều nho nhỏ thứ hai: Cậu bé của chị là một xử nữ, vì là xử nữ nên em rất ưa sạch sẽ, vì là xử nữ nên em rất biết cách quan tâm và chăm sóc cho người khác, vì là một xử nữ nên em cực kì tốt bụng nhưng cũng bởi vì em là xử nữ nên cách em sống rất độc lập, em luôn đòi hòi sự hoàn mỹ ở bản thân bất chấp mọi sự cực khổ, vất vả và áp lực. Cậu bé của

78


chị, chị muốn gửi 1000 lời nhắn đến em bao gồm cả “Tuấn Tuấn à, có lẽ em không biết, nhưng chị dám chắc với em một điều em là một cậu bé rất hoàn mỹ, hoàn mỹ trên cả hoàn mỹ ! Cậu bé à em phải nghỉ ngơi giữ gìn sức khỏe thật tốt, đừng cố ép bản thân em vào khuôn khổ bởi em như vậy đã rất tốt rồi ! Chị không muốn em chịu tổn thương” Điều nho nhỏ thứ ba: Vương Tuấn Khải ấy mà, mọi thứ trên con người em ấy, chỗ nào cũng rất tốt. Em ấy hát hay, lại đẹp trai, ôn nhu và ấm áp, đôi khi em ấy sẽ rất nghịch ngợm, đùa giỡn cùng Thiên Thiên và Nguyên Nguyên, chọc phá Bạng Hổ, chạy lung tung khắp nơi tìm tòi mọi thứ để chơi đùa, đây có lẽ là những đặc điểm đơn thuần nhất trên con người em ấy, luôn luôn sinh hoạt như một cậu bé bình thường không mắc bệnh ngôi sao, không tỏ vẻ kiêu ngạo với mọi thứ, em ấy không giống như idol, em ấy chỉ là một đại ca đơn thuần của các chị thôi ! Điều nho nhỏ thứ tư: Em ấy đối với fans như người nhà vô cùng thân thiết, không đòi hỏi bất kì điều gì ở fans cả, lúc cần lạnh thì sẽ lạnh lúc cần ấm thì sẽ ấm, em ấy rất lo lắng cho sức khỏe của fans, hồi ấy có một chuyện mà chị khi nhớ lại sẽ rất lưu tâm, rất lấy làm thương em cũng rất đau xót. Bởi vì fans muốn tận mắt chứng kiến em ở ngoài, mà đã chen lấn rất đông đúc ở sân bay. Khi đó em nghe một chị fans nói “đừng chen lấn nữa mà” vì sợ sẽ có chuyện không hay xảy ra thế

79


là em mới quát lên một câu “Đừng chen lấn nữa có được không”. Sau vụ việc đó đã đem lại cho em rất nhiều phiền toái, là bởi vì em lo lắng cho fans, em sợ mọi người bị thương. Em ấm áp vậy, mà người khác lại nghĩ em xấu tính, em làm nhiều việc vì chúng tôi như thế, chúng tôi rất muốn nói cảm ơn em cùng xin lỗi em rất nhiều ! Điều nho nhỏ thứ năm : Mọi người đều khen em “Đứa trẻ này lớn lên rất đẹp trai nha” nhưng có lẽ ai đó đã quên mất đi lời khen cho thực lực của em ấy ? Từ những năm tháng em ấy mệt nhoài tập luyện, mọi thứ được bắt đầu chỉ với con số 0, em ấy phải đánh đổi rất nhiều mồ hôi hòa cùng nước mắt mới có thể vững vàng như bây giờ, bởi thế chị rất muốn khẳng định với tất cả mọi người “Em được như thế này, không phải ngày một ngày hai mà có được” Điều nho nhỏ thứ sáu: Có đôi khi cảm thấy rằng tiểu Khải vẫn là một tiểu bảo bảo. Lời nói vẫn còn mang chút gì đó non nớt, trông thấy người máy còn có thể phấn khích. Có đôi khi nghĩ rõ ràng chỉ là một cậu bé 16 tuổi nhưng lại có tài năng như vậy, trong ánh mắt còn mang chút vẻ gì đó người lớn. Lý do thích em ấy có nói ba ngày ba đêm cũng nói không hết, thế nhưng chân chính hạ bút viết trong đầu lại trống rỗng. Vương Tuấn Khải đáng giả nhận được sự yêu thương của tất cả mọi người, bất luận là học sinh hay là ca sĩ.

80


Điều nho nhỏ thứ bảy: Em ấy ở ngoài đời và trên sân khấu rất khác nhau, em ấy ở ngoài đời là một Tiểu Khải hơi tinh nghịch, lém lỉnh là một cậu bé hay xấu hổ, em ấy khi ở trên sân khấu khí chất sẽ thay đổi toàn bộ em ấy sẽ hát bằng tất cả tình yêu thương của mình, em ấy khi lên sân khấu sẽ như một vị hoàng tử, dáng vẻ uy nghi dũng mãnh, đem tiếng hát chinh phục mọi người,em ấy quả không hổ là người mang thanh âm có thể rung động lòng người. Điều nho nhỏ thứ tám: Em ấy là một đứa trẻ rất hiếu thuận, em ấy hiếu thảo với ông bà, cha mẹ, đặc biệt đứa trẻ như em còn rất hiểu chuyện. Dù bị hạ đường huyết cũng chưa từng một lần nhắc tới, không để cho người khác phải bận tâm về mình. Điều nho nhỏ thứ chín: Vương Tuấn Khải nói rằng kể từ khi làm đội trưởng em ấy chưa từng khóc một lần nào Điều nho nhỏ thứ mười: Em của tuổi mười một đã ấp ôm ước mơ mang tên "Tôi muốn làm ca sĩ" Bước từng bước nỗ lực để đi tới hiện tại, Vương Tuấn Khải cảm ơn sự kiên cường của em. Chúng tôi có phúc mới có thể thấy được thiếu niên tốt đẹp tới nhường ấy. Điều nho nhỏ thứ mười một: Nhắm đôi mắt lại, em vẫn chỉ là một củ khoai tây nhỏ dễ thương. Biết bao nhiều người đều cảm thấy

81


thật khó tin, phảng phất như em trưởng thành chỉ trong một đêm. Thế nhưng suy nghĩ tường tận, từ năm 2010 là thực tập sinh cho tới hiện tại trở thành đội trưởng TFBOYS, những niềm vui , nước mắt, những biệt li cùng hào quang, rồi cô độc cùng huy hoàng xán lạn mà em từng trải qua, có lẽ đối với rất nhiều người, cả đời này đều chẳng có cách nào tự mình lĩnh hội được. Điều nho nhỏ thứ mười hai: Em ấy năm nay sắp lên 17 tuổi, mọi việc từ việc em ấy mới debut đến giờ điều tưởng chừng như mới hôm qua, em ấy từ lúc đảm nhiệm vai trò đội trưởng tới giờ mọi việc em ấy quản đều vô cùng tốt, em ấy dù có mệt mỏi thế nào vẫn luôn nở một nụ cười vui vẻ, em ấy gục ngã hay vất vả như thế nào đều không nói cho người khác biết đều ôm khư khư trong lòng tự giải quyết một mình.Em ấy là một đứa trẻ tốt, hi vọng mọi người thật lòng đối xử với em ấy. Điều nho nhỏ thứ mười ba: Vương Tuấn Khải em ấy vốn rất yêu thương mẹ của mình, mỗi khi có câu hỏi phỏng vấn nói về vấn đề “Mối tính đầu của em sẽ như thế nào?” hay là “Em thích người như thế nào ?” em ấy sẽ liền trả lời rằng “Tính cách giống mẹ em là được”, vào ngày của mẹ năm ngoái em ấy đã đăng tải hình ảnh mình tận tay nấu mì cho mẹ ăn, còn năm nay thì là hình ảnh em ấy giúp mẹ rửa rau.

82


Điều nho nhỏ thứ mười bốn: Em ấy rất chăm chỉ học, dù có bận rộn đi hát em ấy vẫn sẽ hoàn thành bài tập cô giáo giao về nhà, dù phải đối mặt với tập luyện từ sáng sớm đến chiều tối em ấy vẫn tranh thủ một ít thời gian mà học bài,làm bài tập, không bỏ sót một bài tập nào, em ấy tuyệt đối không lười biếng. Điều nho nhỏ thứ mười lăm : Chị thích nhất sự chân thành thẳng thắn của em ấy, Tiểu Khải luôn dùng hành động để chứng minh, đối với fans cũng dùng những hành động thiết thực nhất để biểu đạt sự dịu dàng của mình. Muốn ở bên em ấy, có thể ở bên được bao lâu thì ở bên bấy lâu. Điều nho nhỏ thứ mười sáu: Ngày trước em ấy luôn phải dựa dẫm vào các anh, luôn được các anh cưng nựng, bây giờ em ấy trở thành người để người khác dựa vào, luôn luôn dành sự cưng nựng cho người khác, điều này làm người khác không khỏi đau lòng Điều nho nhỏ thứ mười bảy: Khi em ấy vui vẻ sẽ cười quên cả trời đất, cười tít mắt lộ cả răng hổ, em ấy hầu như không để tâm đến hình tượng là gì ! Điều nho nhỏ thứ mười tám: Em ấy bị người ta đổi vé máy bay, em ấy không khóc, không than phiền với fans một tiếng nào cả, chỉ lẳng lặng ngồi đó, rồi bật điện thoại gọi về cho mẹ thông báo hôm nay mình sẽ về muộn, rồi lẳng lặng chịu đựng một mình.

83


Điều nho nhỏ thứ mười chín: Vương Tuấn Khải ở ngoài sân bay, chứng kiến fans mình bị chú bảo vệ mắng, em ấy nghe vậy liền bảo “Chú đừng mắng chị ấy”. Em ấy là tốt, rất tốt, thật sự rất tốt Điều nho nhỏ thứ hai mươi : Em ấy thấy fans rớt đồ liền sẽ cúi xuống lụm, rồi trả tận tay bất chấp nguy hiểm ! Điều nho nhỏ thứ hai mươi mốt: Rất kiên cường, nhìn các đàn anh từng người một rời đi mặc dù có luyến tiếc, có nước mắt nhưng vẫn kiên trì trụ vững. Điều nho nhỏ thứ hai mươi hai: Lúc trước em ấy tham gia một cuộc thi được tổ chức ở trường, là cuộc thi chạy 400m, dù biết bản thân mình bị bệnh hạ đường huyết nhưng vẫn dốc sức chạy hết mình, cố gắng nỗ lực vì lớp của mình. Em ấy xứng đáng là một nam tử hán ! Điều nho nhỏ thứ hai mươi ba: Em ấy nói ngoại trừ ca hát, em ấy không có con đường thứ hai. Điều nho nhỏ thứ hai mươi bốn: Vương Tuấn Khải em ấy là một hòn ngọc quý, càng mài càng sáng.

84


Điều nho nhỏ thứ hai mươi lăm: Em ấy khi cảm ơn người khác đều sẽ gập đầu 90 độ để cảm ơn. Điều nho nhỏ thứ hai mươi sáu: Thực tập sinh khi ấy đều ra đi, chỉ có một mình em ấy kiên trì trụ lại. Từ người em út được cưng chiều biến thành một leader phải gánh vác tất cả, nhanh chóng trở thành sống lưng của cả đội. Trước khi lên sân khấu, em ấy sẽ tỉ mỉ chỉnh lại kiểu tóc cẩn thận vuốt phẳng từng nếp nhăn trên áo của hai em. Trên sân khấu, em ấy đều khẽ cổ vũ để hai em ấy bớt đi sự khẩn trương lo lắng. Bên trong có thể cùng hai em trai nói giỡn vui đùa nhưng bên ngoại tuyệt đối sẽ nói thành viên nhóm mình thật là tốt. Điều nho nhỏ thứ hai mươi bảy : Người ta nói rằng đôi mắt chính là cửa sổ tâm hồn. Em có một đôi mắt biết cười , khi mệt mỏi căn thẳng thì chị sẽ nhìn vào đôi mắt của em nó như tiếp thêm động lực cho chị vậy. Mỗi khi em cười thì đôi mắt ấy sẽ vô tư mà khép lại vô cùng khả ái , ngọt ngào và ôn nhu đến lạ thường. Mị lực này của em khiến người khác sẽ không chống lại được khi nhìn vào nó. Ấm áp đế vô bờ . Ngọt ngào như kẹo mút. Điều nho nhỏ thứ hai mươi tám : Em ấy từng nếm trải mùi vị của thất bại, em ấy bị từ chối, bị người ta phủ nhận tài năng rất nhiều lần, nhưng chưa bao giờ em ấy nói từ bỏ.

85


Điều nho nhỏ thứ hai mươi chín : Vương Tuấn Khải là kiểu người rất kiên định, và có nguyên tắc, em ấy nói rất ghét những người không giữ chữ “Tín” Điều nho nhỏ thứ ba mươi : Thần tượng của em ấy là Châu Kiệt Luân, em ấy bảo lúc còn nhỏ đã cố gắng tiết kiệm rất nhiều tiền chỉ để mua được album của Châu Kiệt Luân về nghe, ba mẹ em ấy lúc đó đã nói là em ấy điên rồi !!!! =)) Điều nho nhỏ thứ ba mươi mốt : Chân dài của Vương Tuấn Khải. Còn nhớ cụm từ này đã từng lên top hot tìm kiếm weibo với lượt tìm kiếm và share cực khủng luôn. Chị còn nhớ rõ là đêm Xuân Vãn năm ngoái em khoác lên người một bộ trang phục màu đỏ thanh tú để biểu diễn , vừa bước lên sân khấu mọi người đã phải một phen nóng mắt vì đôi chân dài hơn 1m của em. Vốn dĩ em đã cao mà hôm đó chiếc quần em mặc có vẻ hơi bó nên thoạt nhìn ngang thì sẽ liền để ý đến đôi chân dài thon thả thẳng tấp của em. Đôi chân dài của Vương Tuấn Khải vẫn cứ sẽ là một chủ đề không bao giờ ngừng hot ! Điều nho nhỏ thứ ba mươi hai : Món ăn yêu thích của Tiểu Khải chính là mì Trùng Khánh, hương vị của bát mì quê nhà vẫn là ngon nhất !

86


Điều nho nhỏ thứ ba mươi ba : Tính đến thời điểm hiện tại, bài hát của nhóm mà em ấy yêu thích nhất là “Young”, có một đoạn ở bài Young mà chị rất thích, đại khái như thế này : “Trên sân khấu này, người đến rồi người lại đi. Từ khi nào tôi lại trở nên kiên cường như vậy?” Mỗi lần bật youtube, mở bài hát do em hát, hay là do cả nhóm trình bày, đến đoạn đó chị cảm thấy rất khó tả …. Điều nho nhỏ thứ ba mươi bốn : Cô giáo chủ nhiệm nhận xét Tiểu Khải là một cậu bé hướng nội, lễ phép, đặc biệt em ấy rất hòa đồng với mọi người Điều nho nhỏ thứ ba mươi lăm : Khi biết bạn La Ngọc Khiết đang điều trị bệnh máu trắng ở tỉnh Tứ xuyên là một fans kì cựu của nhóm, Tiểu Khải đã đích thân em ấy quay một clip cổ vũ bạn ấy cũng như cảm ơn tình cảm mà bạn ấy đã giành cho TFBOYS. Ngoài ra Tiểu Khải còn hát 1 đoạn trong bài Biểu tượng may mắn để động viên ! Điều nho nhỏ thứ ba mươi sáu: Trong đợt thi cao trung, Tiểu Khải rất bất ngờ vì mất tập ở trường thi và sau đó thì thấy nó được rao bán trên mạng với giá 5 tệ/tờ Điều nho nhỏ thứ ba mươi bảy : Vương Tuấn Khải được tổ chức kỉ lục thế giới Guinness công nhận là :" Nghệ sĩ có lượt chia sẻ trên

87


weibo nhiều nhất thế giới", 42.776.438 ( lớn hơn dân số ở nhiều quốc gia) Điều nho nhỏ thứ ba mươi tám : Tiểu Khải có thể hoàn thành việc vòng tay chạm rốn chỉ trong vòng 3 nốt nhạc Điều nho nhỏ thứ ba mươi chín : Em ấy khi diễn xuất rất nhập tâm vào vai diễn, muốn khóc có khóc, muốn cười ngây ngô có cười ngây ngô, mỗi cảnh quay em ấy đều đem hết tình cảm và cảm tính của mình đặt hết vào trong đó, chị chỉ mong con đường diễn xuất của em sẽ ngày càng phát triển ! Điều nho nhỏ thứ bốn mươi: Thầy Tony dạy guitar cho Vương Tuấn Khải, nói nguyện vọng của em ấy có thể là thi đậu vào trường đại học Học Viện Điện Ảnh Bắc Kinh (Dẫu sao em chọn trường đại học nào cũng không quan trọng, chị vẫn sẽ một mực ủng hộ em, miễn em được học trong môi trường em thích là được rồi!) Điều nho nhỏ thứ bốn mươi mốt : Em ấy thật sự rất thích guitar, rất rất thích, em ấy luôn lẳng lẽ tập luyện guitar một mình không cho ai hay biết, tập luyện đến chai cả đầu ngón tay, em ấy mong muốn sẽ đem đến một tác phẩm hoàn hảo cho fans, để mọi người có thể vì em ấy mà tự hào, để mọi người biết đặt niềm tin vào em ấy sẽ không phí hoài !

88


Điều nho nhỏ thứ bốn mươi hai : Vương Tuấn Khải là một người rất tốt, em ấy biết bản thân mình muốn gì, ưu điểm và khuyết điểm gì ở bản thân em ấy đều biết, nếu là ưu điểm thì em ấy sẽ một mực làm cho nó tốt hơn, nếu là khuyết điểm nào đó thì em ấy sẽ cố gắng hết sức mình sửa đổi, em ấy đặt ra mục tiêu cho bản thân rất rõ ràng ! Điều nho nhỏ thứ bốn mươi ba: Đôi ngươi to tròn của em ấy, cộng với cặp mắt đào hoa phong nhã, sống mũi cao đĩnh đạc, đôi môi mỏng, có lẽ bởi vì bị hạ đường huyết nên màu da có phần nhợt nhạt, mặt trái táo, khuôn mặt nhỏ, chân dài, vận đồ lên phải nói rất hoàn mỹ. Điều nho nhỏ thứ bốn mươi tư : Quần áo, hay đồ dùng lặt vặt của em ấy, nhiều năm nay vẫn luôn không thay đổi Điều nho nhỏ thứ bốn mươi lăm: Em ấy luôn lén xem bình luận của fans, sẽ rất lưu tâm đến từng dòng bình luận nhỏ nhặt trên mạng, mọi lời khen chê em ấy đều biết, điểm nào không tốt sẽ lẳng lặng sửa đổi. Điều nho nhỏ thứ bốn mươi sáu: Lông mày em ấy rất đẹp, rất có phong thái của của một vị Thiên Vương ! Điều nho nhỏ thứ bốn mươi bảy: Em ấy thích nhất là màu xanh da trời, có thể là nó mang ý

89


nghĩa của sự tự do chăng ? Em vốn là cậu bé rất thích sự tự do tự tại mà… Điều nho nhỏ thứ bốn mươi tám: Tiểu Khải khi đứng cạnh con gái sẽ rất hay xấu hổ Điều nho nhỏ thứ bốn mươi chín : Có thể nói em ấy là một đứa trẻ rất ngây ngô, thời thanh xuân đối với em ấy là học tập sao cho thật tốt, tạo dựng thật nhiều kỉ niệm đối với bạn bè, có những giây phút vui vẻ nhất, em ấy tuyệt đối sẽ không đoái hoài gì tới hai chữ “yêu sớm”, em ấy bảo thanh xuân đối với em ấy không giống như trên phim truyền hình, không phải yêu sớm gì gì đó ! Điều nho nhỏ thứ năm mươi : Em ấy bảo 25 tuổi mới yêu ! Điều nho nhỏ thứ năm mươi mốt: Bản thân em ấy là một cậu bé rất giản dị và mộc mạc, không thích xài hàng hiệu, hay ăn mặc thật sành điệu ! Điều nho nhỏ thứ năm mươi hai : Vương Tuấn Khải ngoài mặt sẽ luôn luôn mỉm cười với mọi người, không để cho mọi người biết bản thân em ấy đang rất mệt mỏi. Vương Tuấn Khải em ấy được như ngày hôm nay, không phải là ngày một ngày hai mà đạt được, em ấy phải tập luyện rất nhiều, tập luyện bất kể ngày đêm để có một thanh âm thật tốt, luyện tập căng cơ để có thể trình

90


diễn màn vũ đạo thật hoàn hảo, em ấy còn trải qua quá trình bể giọng đầy gian khổ, Vương Tuấn Khải ấy mà cho dù em ấy là thần tượng, nhưng em ấy vẫn chỉ là một đứa trẻ ! Điều nho nhỏ thứ năm mươi ba: Em ấy nói chuyện với một chị fans đi theo em ấy ở sân bay, em ấy hỏi “Chị đi theo em như vậy chị có mệt mỏi lắm không ?”, tính tình em ôn nhu như vậy, lại lo lắng cho sức khỏe ngươi khác như thế, em là tốt nhất quả đất này ! Điều nho nhỏ thứ năm mươi bốn: Mỗi lần các fans đến sân bay đón em ấy, hay tiễn em ấy, trước khi đi, em ấy sẽ ngoảnh lại vẫy tay chào một cái, rồi khẽ cúi đầu cảm ơn mọi người, rồi mới yên tâm đi tiếp. Điều nho nhỏ thứ năm mươi lăm : Em ấy rất thích xem anime, sắp 17 tuổi rồi, em ấy vẫn giống như một đứa trẻ Điều nho nhỏ thứ năm mươi sáu : Tiểu Khải rất thích Naruto và Luffy, em ấy nói hai nhân vật đó rất có nghĩa khí, họ hết lòng bảo vệ bạn bè và gia đình của mình, em ấy có cảm giác như hai người họ là kiểu người rất ấm áp, từ nhỏ họ đã luôn luyện tập chăm chỉ không chịu từ bỏ, vì mong muốn đạt được mục đích mà bản thân họ luôn luôn hướng tới nên họ luôn luôn chăm chỉ tập luyện, đối với em ấy họ là những nhân vật rất đặc biệt, rất

91


kiên cường (Chị cảm giác em rất giống như họ) Điều nho nhỏ thứ năm mươi bảy: Nơi em ấy muốn đi nhất là Ca Nhạc Sơn, một người bạn của chị nói ở nơi đó thật ra rất bình thường và giản dị chỉ có những tòa nhà cổ kính, là một con phố, rất êm đềm, tĩnh lặng. Một nơi giản dị và bình thường như vậy, mà cậu bé của chị lại rất mong muốn đến đây, những thú vui tưởng chừng đơn giản thường ngày của các chị lại là điều em rất mong muốn chạm tới, để đạt được như ngày hôm nay em đã phải đánh đổi rất nhiều thứ, bao gồm cả tuổi trẻ của mình, em cứ như vậy chị cảm thấy rất có lỗi vì không làm gì được cho em cả … Điều nho nhỏ thứ năm mươi tám : Em ấy đẹp như tranh vẽ, như một thiếu niên hoàn mỹ bước ra từ truyện tranh Điều nho nhỏ thứ năm mươi chín: Em ấy là một đứa trẻ không đoái hoài gì tới hình tượng của một thần tượng, sẽ cười ngoác mồm khi đồng đội chọc cười, sẽ nhảy nhót lung tung khi bài hát yêu thích của em ấy vang lên, em ấy vẫn luôn vô tư như vậy. Điều nho nhỏ thứ sáu mươi: Thích nhìn ra cửa sổ, khi ngồi máy bay cũng thích ngồi gần cửa sổ.

92


Điều nho nhỏ thứ sáu mươi mốt : Em ấy rất thích dựa vào người Thiên Thiên hay là Vương Nguyên, được một lúc thì ngủ luôn ! Điều nho nhỏ thứ sáu mươi hai : Vương Tuấn Khải ở ngoài đời trông rất đẹp trai, soái khí ngút trời, mọi người bảo em ấy không ăn ảnh, nhưng em ấy chụp hình không ăn ảnh mà đã đẹp trai như thế này rồi, nếu em ấy chụp ảnh thật ăn ảnh thì không biết sẽ có chuyện gì xảy ra đây =)) Điều nho nhỏ thứ sáu mươi ba : Em ấy là kiểu người luôn kiên trì, không từ bỏ bất cứ thứ gì cả. Ngày trước, làm một trò ảo thuật nhỏ, vốn lần đầu thử nên đã bị hỏng, em ấy không nản lòng mà bình tĩnh làm lại từ đầu, từng chút, từng chút một ! Cuối cùng em ấy cũng thành công, em ấy liền nở một nụ cười tươi không thấy trời đất gì nữa. Điều nho nhỏ thứ sáu mươi bốn : Không có gì về em ấy có thể chê trách cả, tiểu Khải nói những gì đều sẽ làm được, không làm được chắc chắn sẽ không nói. Điều nho nhỏ thứ sáu mươi lăm : Mỗi lần nhớ tới em ấy bỏ thời gian dụng tâm đọc sách, tranh thủ từng chút một để luyện đàn, cứ liên tục như thế không ngừng. Điều nho nhỏ thứ sáu mươi sáu : Một người anh ấm áp, quan tâm chu đáo những đứa em

93


của mình, cũng là một đội trưởng nghiêm túc có trách nhiệm, một cậu bé kiên cường nỗ lực vì ước mơ Điều nho nhỏ thứ sáu mươi bảy : Em ấy rất ấm áp, em ấy sẽ ở trong xe mà vòng tay thành hình trái tim tặng cho các chị, dù chỉ là một hành động nhỏ nhặt thôi, chị cũng cảm nhận được rằng, cậu bé của chị rất ấm áp, chỉ một hành động nhỏ đó thôi, chỉ cũng cảm nhận được rằng, chị không trao yêu thương nhầm người ! Điều nho nhỏ thứ sáu mươi tám : Vì tình cảnh hỗn loạn ở sân bay mà cả nhóm em ấy bắt buộc phải đi cửa VIP, em ấy cảm thấy rất có lỗi với fans, vì mọi người đã cất công đến đón các em ấy, em biết mọi người rất muốn nhìn thấy em ấy, Vương Tuấn Khải cảm thấy có lỗi nên đã đứng ở cửa cúi đầu về phía fans thay cho lời xin lỗi của mình. Điều nho nhỏ thứ sáu mươi chín : Em ấy bị chen lấn, xô đẩy ở sân bay nhưng vẫn hướng về phía người hâm mộ vẫy tay, cười thật tươi, có lần fans vì xô đẩy đã làm vỡ kính, vết vụn kính đã làm trầy xước một số fans, thế là tối hôm đó em đã post một trạng thái “Từ nay về sau mọi người ở sân bay nhớ chú ý an toàn, đừng có ép đẩy nhau nữa. Còn nữa, bạn bị kính thủy tinh làm bị thương nhớ xử lý vết thương cho tốt nhé”, không có từ ngữ nào có thể miêu tả được hết con người em ấy cả,

94


thật sự chị sợ có nói đến năm sau,năm sau nữa vẫn không miêu tả được hết sự hoàn hảo trong con người em Điều nho nhỏ thứ bảy mươi : Trong một chương trình, khi được hỏi kể tên các nguyên tố trong bảng tuần hoàn hóa học, em ấy đã không ngần ngại kể một lượt và nói: “Cái này là do em xem bình luận của mọi người cả rồi”, lúc đó chị mới phát hiện thì ra Tiểu Khải em ấy vẫn luôn âm thầm, lặng lẽ như thế ! Điều nho nhỏ thứ bảy mươi mốt : Nhận được fanart của mọi người gửi tới liền lập tức lên weibo hồi đáp lại, cảm ơn ríu rít không ngừng, còn bày tỏ niềm thích thú Điều nho nhỏ thứ bảy mươi hai : Vương Tuấn Khải vô cùng quý trọng những người yêu mến mình. Đùa giỡn với bạn bè khiến mặt bị thương, vì không muốn để các fan lo lắng liền đăng weibo khuyên mọi người không cần lo lắng cho mình. Sợ các fan lo lắng mà tâm tình không tốt liền tiếp nhận phỏng vấn nói rằng mọi người không cần lo lắng, không cần vì lo lắng cho mình mà ảnh hưởng đến tâm tình bản thân Điều nho nhỏ thứ bảy mươi ba : Đạt thành tích cao trong kỳ thi cao trung, em ấy liền nói rằng đó là nhờ những bình luận ôn tập của fans mà nên.

95


Điều nho nhỏ thứ bảy mươi bốn : Em ấy tham gia “Thử thách không tưởng”, bị quay đến mấy vòng, thật ra tâm tình em ấy là muốn đứng lên để đi qua, nhưng vì không còn sức nên mới bò qua, cuối cùng bị rớt xuống mấy miếng xốp. Em ấy nghe fans hát bài Young mà vương đôi mắt lên nhìn, rồi đứng dậy, bảo không sao cả, chỉ là hơi chóng mặt rồi sẽ hết. Về nhà còn đăng post nói là “Hôm qua tham gia khiêu chiến xoay vòng trong chương trình, quả thật có chút chóng mặt, do đó càng thêm khâm phục những người có thể khiêu chiến những thách thức này. Em biết mọi người rất lo lắng cho em, nhưng em thực ra không sao đâu, em là đại ca mà. Phải đi diễn tập rồi.” Em dù là đại ca của tụi chị, nhưng em vẫn là một đứa trẻ, đó biết không ? Điều nho nhỏ thứ bảy mươi lăm : Vương Tuấn Khải sẽ âm thầm đọc thư của fans hâm mộ gửi tới, âm thầm vui vẻ. Điều nho nhỏ thứ bảy mươi sáu: Khi nhận được chứng nhận Kỷ lục Guiness “Weibo được forward nhiều nhất”, Vương Tuấn Khải đã lập tức cảm ơn người hâm mộ “Đây là vinh quang mà mọi người đã dành cho em. Cảm ơn mọi người đã cùng nhau tạo nên điều này và được Kỉ lục Guinness thế giới công nhận”. Em nhận được thành tích gì, đạt được cái gì điều ríu rít cảm ơn người hâm mộ. Em còn

96


nói “Nhờ có Tứ Diệp Thảo mà mới có TFBOYS” Điều nho nhỏ thứ bảy mươi bảy: Có một số fan hâm mộ quá khích đuổi tới tận cổng trường gây ra rất nhiều phiền phức nhưng Vương Tuấn Khải chưa từng một lần nào nói lời khó nghe cả Điều nho nhỏ thứ bảy mươi tám : Thời điểm ăn cơm bị nhiều người quấy rầy cũng chỉ nhắc nhở những fan ở xa đến phải chú ý nghỉ ngơi, đừng để bản thân mệt mỏi. Điều nho nhỏ thứ bảy mươi chín : Vương Tuấn Khải từng nói với fan hâm mộ rằng: “Thời gian tới có mọi người làm bạn, em không gì là không làm được” Điều nho nhỏ thứ tám mươi : Trong Run for time khi Tiểu Khải bị bắt có nói ''Không sao cả, ít nhất bảo vệ đc Thiên Tỉ”, khi nghe đến câu này chị lập tức rất rất rất cảm kích em, lại yêu em thêm một trăm phần nữa ! Điều nho nhỏ thứ tám mươi mốt : Chụp ảnh chung cùng phái nữ một tay lúc nào cũng để sau lưng, em ấy là một cậu bé rất biết tôn trọng người khác đặc biệt là đối với người khác giới.

97


Điều nho nhỏ thứ tám mươi hai: Em ấy khi tham gia một chương trình nào đó, khi kết thúc rồi em ấy sẽ giúp nhân viên thu dọn đạo cụ và nơi làm việc. Điều nho nhỏ thứ tám mươi ba : Em ấy trong mắt giáo viên là một cậu học sinh rất ưu tú, nhớ có lần chị đọc được một bài viết, chủ nhiệm sơ trung của em đã rất tâm đắc khen em là một cậu bé rất chăm học, thường thường thì mọi người sẽ nghỉ ngơi vào giờ trưa, nhưng em lại lấy tập vở ra ôn bài, cô giáo còn bảo thành tích của em rất tốt, điểm thi trung khảo cũng vậy điểm môn hóa lọt top đầu, có lúc còn lọt top 5 của lớp. Điều nho nhỏ thứ tám mươi bốn : Tính cách Vương Tuấn Khải rất ôn hòa, không kiêu căng cũng không khó gần Điều nho nhỏ thứ tám mươi lăm : Em ấy đối với người lạ thường rất hay xấu hổ, thậm chí khi nói chuyện giọng nói nghe rất nhỏ Điều nho nhỏ thứ tám mươi sáu: Em ấy gần đây rất hay chu môi ~ Điều nho nhỏ thứ tám mươi bảy : Có thể mèo là con vật em ấy thích Điều nho nhỏ thứ tám mươi tám : Tiểu Khải tự cảm thấy rằng cơ thể mình đôi mắt chính là đẹp nhất

98


Điều nho nhỏ thứ tám mươi chín : Tiểu Khải nói tiếng anh rất chuẩn Điều nho nhỏ thứ chín mươi : Tiểu Khải lúc trước luôn cho mình là người đẹp trai nhất nhóm nhưng lại bị xem là người “già” nhất nhóm Điều nho nhỏ thứ chín mươi mốt : Lúc quay “Mật Mã Siêu Thiếu Niên” phân cảnh em ấy bận bộ đồ gấu trúc, mặc dù đang là mùa hè rất nóng nực, đạo diễn đã ngỏ lời mời diễn viên đóng thế, nhưng em ấy nhất quyết không chịu, tự bản thân mình diễn phân cảnh ấy Điều nho nhỏ thứ chín mươi hai : Tại các sự kiện, các chương trình âm nhạc mà có fan tới cổ vũ, sau khi hoàn thành hết công việc, Vương Tuấn Khải sẽ cúi đầu cảm ơn và nói với fan của mình rằng “Mọi người vất vả rồi”. Điều nho nhỏ thứ chín mươi ba : Vương Tuấn Khải có lần còn vào hẳn weibo của một fans nói lời cảm ơn Điều nho nhỏ thứ chín mươi bốn : Lịch trình làm việc và học tập dày đặc nên thời gian nghỉ ngơi của em ấy và 2 thành viên còn lại trở nên vô cùng hiếm hoi. Chính vì thế mà chỉ cần ngã lưng xuống là bọn họ có thể ngủ

99


ngay bất kỳ lúc nào, thế nên em ấy đã bảo em ấy rất thích ngủ =)) Điều nho nhỏ thứ chín mươi lăm : Em ấy hay làm V-sign khi chụp ảnh Điều nho nhỏ thứ chín mươi sáu : Mỗi lần ở sân bay đông kín người, thân là đội trưởng một tay sẽ năm lấy balo của Nguyên Nguyên không để em ấy tụt lại phía sau, đôi mắt bất cứ lúc nào cũng dán lên người Thiên Thiên không để cho Thiên Thiên bị lạc. Điều nho nhỏ thứ chín mươi bảy : Bị chèn ép ở sân bay vẫn cười thực ngọt với các chị Điều nho nhỏ thứ chín mươi tám : Vốn dĩ em ấy có rất nhiều điểm tốt, rất muốn đem chuyện của em ấy mà kể cho tất cả mọi người nghe, muốn kể câu chuyện về một cậu bé luôn luôn cố gắng kiên trì hết mực, muốn kể về quá trình trưởng thành em ấy, muốn kể về sự ấm áp của em ấy, muốn kể rất nhiều về em ấy với mọi người. Để mọi người biết trên thế gian này vẫn còn người tốt như thế ! Điều nho nhỏ thứ chín mươi chín : Em ấy là một đứa trẻ rất hoàn mỹ !!!!! Em ấy có một chút dịu dàng, một chút đằm thắm, một chút ngọt ngào, thêm cả vẻ mê luyến nữa, em ấy là thế, là hoàn hảo như vậy.

100


“ Em rất thích dâu tây, nhưng nước dâu không thích uống, kẹo dâu cũng không thích ăn. Cũng giống như việc em thích anh, tính tình giống anh không thích, dáng người giống anh cũng không ưng, cái em thích chỉ là anh”

101


102


103


104


“Từ hiện tại đến tương lai chỉ vì Vương Tuấn Khải. Có lẽ câu nói này rất quen thuộc mà những ai đem lòng yêu mến em ấy ít nhất cũng đã nghe qua một lần. Câu nói này được bọn chị khắc ghi vào trong lòng , lúc nào cũng nghĩ đến nó mà thực hiện cả. Tâm tình của bọn chị vì em đã được gói gọn vào những dòng tâm sự sau đây , từ ngữ có lẽ không được hoa mỹ nó có phần đơn sơ giản dị nhưng tấm lòng của bọn chị dành cho em là thật lòng , một chút cũng không giả dối. Sẽ mãi mãi bên em , dùng tuổi thanh xuân này dùng cả cuộc đời này đễ dõi theo em.”

105


Vương Tuấn Khải cậu là ngôi sao lấp lánh duy nhất trên bầu trời chỉ lối dẫn đường cho phương hướng của tôi. Bởi vì có cậu, tương lai của tôi không hề có do dự, giấc mộng của cậu là phương hướng để tôi tiến về phía trước. Thế giới của tôi trở nên tốt đẹp hơn, bởi vì nụ cười của cậu chính là năng lượng để tôi vượt qua tất cả. [Thương Nguyễn] Biết anh cũng là từ giữa năm 2014, cũng biết được anh là một chàng trai kiên trì luôn đối mặt với khó khăn, một chàng trai cung Xử Nữ mang cái tên đầy kiêu hãnh Vương Tuấn Khải, đã được 3 năm kể từ khi anh debut rồi nhỉ? 3 Năm chắc có lẽ cũng thay đổi khá nhiều, anh đã trở thành một người con trai của tuổi 17, cái tuổi đẹp nhất cuộc đời của mỗi người. Em chẳng biết nói gì hơn, chỉ có thể mong anh luôn vui vẻ, đừng ốm đau, Tiểu Bàng Giải chúng em xót lắm, luôn luôn để tâm trí thoải mái, không lo âu, anh bị hạ đường huyết nên nhớ hãy luôn mang trong mình đồ ngọt nhé. Sức khỏe anh dạo này tốt chứ? Bên ngoài lạnh thì nhớ mặc đồ dày một chút kẻo cảm lạnh, trời nóng thì mặc đồ mỏng chút cũng được chứ mặc dày dễ bị cảm nắng lắm. Lời cuối cùng là mong anh mãi mãi có thể hạnh phúc, bọn em luôn bên

106


cạnh anh và cũng còn có Vương Nguyên và Dịch Dương Thiên Tỉ ở cạnh ủng hộ anh nên anh đừng lo lắng nhé. Sinh nhật tuổi 17 vui vẻ Vương Tuấn Khải!

[Vương Minh Ngọc] Cải Cải à, Khải Khải à, Tuấn Khải à, Vương Tuấn Khải ! Thật sự mong muốn có thể một lần đứng trước mặt anh mà gọi tên anh như vậy. Thấm thoát đã hơn 600 ngày yêu thương và mến mộ anh rồi đấy Tiểu Khải. Em thật sự ngay từ ban đầu cũng không thể tưởng tượng nổi mình có thế duy trì lâu đến vậy. Nhưng đó chỉ là suy nghĩ ban đầu, còn bây giờ. Em chỉ chắc chắn một điều : " Dù đi đâu, dù ra sao , dù cho tất cả mọi thứ chống lại sự hâm mộ và yêu thương của em dành cho anh, thì em vẫn sẽ mãi chỉ có một định kiến. Vẫn mãi thích anh." Tiểu Khải, em cũng như bao cô gái mến mộ khác,mong muốn được gặp anh, được yêu thương anh, được làm cô bạn gái anh yêu thương năm 25 tuổi, được cùng anh đi đến đầu bạc răng long, được hạnh phúc cùng anh trong một mái nhà, có một hoặc hai đứa nhỏ xinh xinh, con gái giống em con trai giống anh. Ha ha, em đã nói rồi . Đó cũng chỉ là mong muốn nghe nhỏ nhoi mà quá xa vời đối với em. Bởi vì không chỉ có em, mà còn có hàng triệu, hàng tỉ cô gái khác trên thế giới này muốn làm điều đó cùng anh. Họ tốt hơn, họ may mắn hơn...

107


Tất cả mọi thứ đó rất có thể sẽ cướp anh đi. Tiểu Khải, em là một cô gái rất ích kỉ. Tất cả mọi thứ em thích, em luôn đều ghét có ai đó động vào. Nhưng tại sao, điều em nghĩ bây giờ không phải là bằng được mọi giá để có được anh, được anh yêu thương và giữ anh mãi chỉ là của một mình em. Mà em lại nghĩ, dù có là em hay không phải là em, chỉ cần một cô gái đủ tốt, mang đến cho anh hạnh phúc, đủ tình yêu để yêu thương anh, đủ nhẫn nại, đủ chân thành để cùng anh đi đến cuối cuộc đời, đủ sự bao dung để che trở anh, chăm sóc gia đình của anh. Tiểu Khải, nói vậy thôi nhưng em cũng sẽ rất đau lòng, thực sự cũng sẽ buồn bã thật lâu khi anh trong tay cùng cô gái khác bước vào lễ đường. Em biết anh đủ chín chắn, đủ trưởng thành để tìm cho mình một người bạn đời thật hoàn hảo. Vậy thì lúc đó thực sự em sẽ rất vui, rất hạnh phúc. Vì người con trai em dành cả tuổi thanh xuân của mình để yêu thương nay cũng đã trưởng thành rồi, cũng lập gia đình rồi, đã trở thành chỗ dựa vững chắc cho người mình yêu thương nương tựa rồi. Tiểu Khải, nói cho anh nghe. Thanh xuân của em thực ra rất nhạt nhẽo, mỗi ngày trôi qua cũng chỉ lặp đi lặp lại những công việc từ lâu đã trở thành quỹ đạo không thể thiếu trong cuộc sống của em. Vậy mà khi biết anh, thực sự nó cũng không còn trống trải và nhạt nhẽo nữa. Ngày ngày ngắm hình của anh, nhìn nụ cười tươi trẻ của anh khiến cuộc sống của em bỗng trở nên vui vẻ hơn. Gặp anh em có

108


thêm một mục đích sống, cố gắng học tập, cố gắng đi đến thực hiện lời hẹn ước cùng anh. Tiểu Khải à, có anh thực sự em rất vui, khoảng cách của anh và em thực sự rất xa, là khoảng cách của khuôn mặt và chiếc điện thoại, là khoảng cách của chiếc ghế sofa và chiếc tivi hay chính là khoảng cách của hai đất nước. Thật may hai chúng ta còn có một điểm chung, đó là cùng đứng dưới một bầu trời. Nhiều khi ngước lên nhìn bầu trời xanh thẳm, hay đêm tối ngắm nghía ánh trăng em lại nghĩ liệu anh có đang ngắm trời cao cùng em. Vương Tuấn Khải, thanh xuân của em cũng có rất nhiều điều em nuối tiếc, cũng cũng rất nhiều điều em cảm thấy việc nó xảy ra là rất đúng đắn . Và chuyện hâm mộ anh, làm fan của anh, yêu thương anh chính là một trong những việc mà em cảm thấy đúng đắn nhất. Tiểu Khải, sắp 17 tuổi rồi, em cũng sắp 16 tuổi rồi. Hẹn ước 10 năm cũng chẳng còn xa nữa, chũng ta hãy cùng nhau cố gắng nhé. Tiểu Khải, gặp anh một ngày không xa, em hứa đấy! [Nhi Arinoo] Định mệnh này đã bắt chị phải tiếp xúc với vạn vật , đi qua hàng vạn con người. Thế nhưng trái tim chị lại chỉ đặt chân ở nơi này và em đã xuất hiện như một phép màu. Em , Vương Tuấn Khải đội trưởng của TFBOYS là một con người lễ phép , ngoan ngoãn , lúc nào cũng biết che chở yêu thương và bảo vệ

109


cho đồng đội mình. Chị rất ngưỡng mộ em ở điểm này , khi đồng đội em cảm thấy bất an thì em luôn là người đứng ra để động viên giúp đồng đội của mình vững bước tiến vào sân khấu. Tuy có lúc , hai em ấy nghịch ngợm phá tung đồ của em nếu như người bình thường thì em sẽ trực tiếp giận họ vì em là Xử Nữ rất thích sạch sẽ và ngăn nắp còn nếu như là hai nhóc ấy em sẽ mỉm cười cho qua cùng lắm chỉ là nhắc nhở các em ấy một chút mà thôi. Từ khi chị biết đến em , chị đã học tập từ em rất là nhiều điều cố gắng phấn đấu từng ngày cũng chỉ vì em. Lúc bản thân ở sự tột cùng của gục ngã , chị đã lấy em ra làm động lực để bước tiếp và không cho phép bản thân mình dừng lại. Học được từ em cách quan tâm lắng nghe suy nghĩ của người khác. Có rất nhiều người bảo em không hoàn mỹ , nhưng đối với chị hai từ " hoàn mỹ " đó không quan trọng chị không cần biết em có hoàn mỹ hay không , chị chỉ cần biết em chính là tâm can bảo bối nhỏ bé của chị. Chị rất thích nụ cười của em , vì nụ cười ngọt ngào đó mà chị đã siêu lòng.Nếu như sau này , khi chết đi chị sẽ xin Mạnh Bà rằng đừng bắt chị phải uống thứ canh quên đi kí ức đó. Vì chị rất sợ lúc đó mọi kí ức về em sẽ không còn trong tâm trí của chị , chị rất sợ ...Nhiều lúc , chị chỉ cần nhìn vào một tấm ảnh của em mà có thể bất giác nhoẻn miệng cười tươi suốt cả buổi , lý do vì sau thì chị vẫn chưa giải đáp được , có lẽ cả đời này vẫn sẽ mãi như vậy. Có bao nhiêu luật lệ chị đã đặt

110


ra cho bản thân trước đây , từ khi em xuất hiện thì mọi chuyện đã bị phá vỡ. Chị bắt bản thân mình phải mạnh mẽ không được khóc nhưng vì em , những gịot lệ đó cứ thi nhau lăn dài trên má. Chưa từng vì ai mà ngồi cười ngốc một mình , chưa từng vì ai mà khổ đau , chưa từng vì ai mà khóc. Em chính là người đầu tiên khiến chị phải từ bỏ quy luật do bản thân đặt ra. Chị là một cô gái sắp bước vào tuổi 15 nhưng lại xưng hô với một chàng trai sắp bước vào tuổi 17 bằng chị em. Vì sau ư ? Đơn giản thôi , vì chị thích như thế. Tình cảm của chị bây giờ dành cho em không có một ngôn từ nào có thể biểu đạt được. Dù có thế nào đi nữa , mười năm chúng ta sẽ cùng nhau đi hết và chị luôn sẵn sàng đón chờ thêm một hẹn ước nữa từ em , từ TFBOYS. Cùng nhau đồng hành với chị , nhé em ! [Vương Thiên Hoàng] Chào anh,được gọi anh một tiếng “anh” thật sự đối với em là rất vinh hạnh. Tuấn Khải nè, nhiều lúc em chật vật suy nghĩ nếu anh không dấn thân vào làng giải trí thì giờ này anh đang như thế nào nhỉ ? Anh sẽ là một hot boy toàn trường, là học bá nổi tiếng của trường Bát Trung, thỉnh thoảng vào giờ nghỉ trưa anh sẽ cùng đám bạn chơi bóng rổ mồ hôi nhễ nhoãi khắp người, anh sẽ khẽ nở nụ cười thật tươi khiến những nữ sinh trong trường vì anh mà đổ gục. Rồi anh sẽ thích một cô bạn bàn bên, anh thích nhìn cô ấy cười, anh thích ngồi nghe cô ấy luyên thuyên

111


về một số vấn đề, anh thích chọc cô ấy, nói cô ấy là “Đồ ngốc” khi liên tục bảo anh hướng dẫn giải một bài toán nhỏ, anh sẽ đi cùng cô ấy về nhà vì sợ sẽ có chuyện không hay xảy ra, rồi tối về lại chúc cô ấy ngủ ngon.Đến ngày hội của trường, anh sẽ ngồi yên tĩnh trên sân khấu vừa đàn vừa hát, bài hát thấm đẫm tình cảm, anh đem cả trái tim mình đưa vào bài hát, gửi tặng người mà anh thương… Lớn hơn một chút anh sẽ đi du lịch với những người bạn của mình, anh sẽ đi Ca Nhạc Sơn nơi mà hiện tại anh rất muốn đi, đi thăm thú những tòa nhà cổ kính, đi tham quan những con phố, những ngọn núi cao kiều của Trùng Khánh. Anh sẽ đi nước Nhật, ngắm những đóa hoa anh đào rực rỡ thay nhau khoe sắc hồng, hay là sẽ đi đến Hawaii hòa mình vào làn nước mát mẻ ngắm những dải mây trôi lơ lửng, nắm lấy những cơn gió nhè nhẹ khẽ chạm vào hàng mi của anh, anh sẽ đi lướt sóng đón lấy những cơn sóng của tuổi trẻ, dập dờn uốn lượn. Hay anh sẽ đi đến IceLand, một đất nước với nền văn hóa tươi đẹp, ở nơi đó anh sẽ ngắm được dãy bắc cực quang đẹp đẽ đầy màu sắc, sắc xanh sắc hồng, sắc cam hòa trộn vào nhau, nó sẽ làm cho anh thích thú mà cười tít mắt. Anh sẽ đi đến Pháp, ngắm tháp Eiffel cao lớn mà lòng đầy phấn khởi. Anh sẽ sinh hoạt như một cậu bạn bình thường, trải qua một chuỗi ngày tháng thanh xuân tươi đẹp. Nhưng không, ước mơ của anh là làm một cậu ca sĩ, đem tiếng hát của mình chữa lành mọi vết thương.

112


Anh vì ước mơ của mình, mà cố gắng, mà trở nên cô độc, mà kiên trì hết sức mình, anh vì ước mơ của mình mà gạt bỏ thanh xuân, anh vì ước mơ, vì TFBOYS, vì chúng tôi mà rơi nước mắt, mà đổ mồ hôi. Anh sẽ không có một mối tình đầu thời học sinh, sẽ không có một màn chơi bóng rổ hoành tráng ở trường khiến người khác đổ gục, anh sẽ không thể đi đến Ca Nhạc Sơn vì anh sợ người khác sẽ phát hiện ra anh là TFBOYS - Vương Tuấn Khải, anh sẽ không thể đến Nhật Bản ngắm hoa anh đào vì anh còn bận rộn với một đống lịch trình dày đặc, anh không thể đến Hawaii, cũng không thể đi IceLand ngắm dãy cực quang tuyệt hảo, cũng không thể đến Paris một xứ sở của tình yêu, lãng mạn. Anh không như thế, anh chỉ có thể ở Trung Quốc tiếp tục ước mơ của mình, tuổi trẻ anh bị người ta phủ nhận, bị người ta mắng, bị người ta từ chối, tuổi trẻ anh đã nếm qua hết thảy những mùi vị mà em chưa từng nghĩ đến. Thưở anh bằng tuổi em, anh đã một mình chống đỡ lại cả tuổi 15 to lớn, em rất muốn hỏi “Mệt mỏi không anh ? Đau lắm không anh ?” nhưng lại sợ anh sẽ trả lời bằng câu “Không sao cả! “Anh quen rồi”. Hiện tại em đã tìm được anh rồi, tìm được anh trong số hàng tỷ người trên trái đất, tìm được anh một chàng trai mạnh mẽ luôn luôn kiên cường, tìm được anh rồi thì em sẽ không dễ dàng buông bỏ anh đâu chàng trai à ! Vốn từ rất lâu, muốn cho anh biết ở phía sau anh còn có chúng tôi bên cạnh, còn có Tứ Diệp Thảo hùng mạnh và

113


Tiểu Bàng Giải luôn sẵn sàng bảo vệ anh bất kể nắng mưa gió bão, chúng tôi sẽ ở đây mãi mãi ở đây, không bao giờ vắng mặt là hậu phương vững chãi cho Vương Tuấn Khải cũng như TFBOYS bọn anh. Nên anh đừng lo lắng hãy thẳng cánh mà bay lượn, vì em biết anh kiên trì như thế khoảng cách đến ước mơ của anh sẽ không còn xa nữa. Chúng tôi sẽ cùng anh chống đỡ cả một bầu trời 17, Đại ca à sinh nhật 17 tuổi vui vẻ nhé ! [Ngọc Trâm] Gửi tới chàng trai mang nụ cười của nắng. Nếu như tớ mở đầu thế này thì cậu có cảm thấy sến và không tự nhiên không. Nếu thật sự là vậy thì...mặc kệ cậu chứ. Bởi vì lần viết lách nghiêm túc nhất của tớ là viết thư cho chú bộ đội hồi cấp 1 cơ. Chính thời gian đã gia tặng cho tớ một vốn từ hết sức phong phú, nhưng hầu hết lại dùng để ném đá, cãi vã, chém gió. Cho nên tớ không nghĩ có ngày mình lại ngồi đây mà viết những lời “ngọt ngào” gửi cho cậu. Nhưng mà nghĩ là chuyện của não, còn viết là nhiệm vụ của tay. Thế, giờ thì tay tớ nhanh hơn não rồi cậu ạ. Cậu chàng trai năm ấy tớ không thèm theo đuổi. Tớ đã từng nghĩ nụ cười của Jeff là thứ ám ảnh kì quặc nhất trong hồi ức tuổi thơ của tớ. Nhưng thì ra nụ cười của Vương Tuấn Khải mới là thứ làm tớ run rẩy mỗi khi nhìn vào. Cậu có một khuôn miệng đặc biệt. Nó khiến đôi môi của cậu trở nên “điệu đà” khi hát, còn

114


khi cười thì rất “xinh”. Nhưng một từ “xinh” thì không đủ để thể hiện sức mạnh mà nụ cười của cậu mang lại. Ít nhất là đối với tớ. Phần lớn những nụ cười khiến tớ vui vẻ, hạnh phúc đều đến từ những người yêu thương tớ. Nhưng cậu thì không giống họ. Cậu không biết tớ, cậu cười cũng không phải cười với tớ. Thế mà đối với tớ nụ cười trên hình nền máy tính của cậu vẫn đủ để tạo nên một ngày vui vẻ. Khi tớ vui thì nụ cười của cậu làm tớ thăng hoa. Khi tớ buồn nó giúp tớ vơi đi gánh nặng. Khi tớ lo lắng, cậu và nụ cười của cậu cho tớ cảm giác an toàn hơn cả. Kể cả khi tớ phân vân không biết nên tiến hay lùi trên một con đường đang kẹt cứng. Thì nụ cười của cậu rọi sáng con đường khác cho tớ. Chỉ cho tớ thấy không thể tiến, không thể lùi vẫn có thể bước sang ngang. Đấy, Vương Tuấn Khải có một nụ cười không đùa được đâu. Nhưng nếu nói Vương Tuấn Khải chỉ có mỗi nụ cười thì lại là điều không đúng. Cậu ấy có thể tự học và tự lập từ nhỏ. Cậu ấy ngoan ngoãn và lễ phép với tất cả mọi người. Cậu ấy sống tình cảm và biết chia sẻ với bạn bè. Cậu ấy còn biết hát và hát rất hay.Điều mà hàng trăm lần tớ ao ước có thể trực tiếp trông thấy sự rạng rỡ từ đôi môi cậu thể hiện một bản tình ca ngọt ngào. Để từ nụ cười chân thật đấy, cậu đem đến cho tớ hy vọng giữa cuộc đời. Để từ giọng ca ấm áp đấy đủ để sưởi ấm trái tim lạc lõng của tớ. Bất kể là mười bảy tuổi lần thứ nhất hay mười bảy lần thứ ba thì tớ vẫn mong muốn như vậy. Và tớ sẽ cố

115


gắng để biến nó thành sự thật. Còn cậu... Bất kể mười bảy tuổi lần thứ nhất hay mười bảy tuổi lần thứ ba. Tớ vẫn muốn cậu là cậu chứ không phải anh chàng alpha siêu cấp hoàn hảo nào đó. Vì nếu cậu hoàn hảo rồi thì bài hát của cậu, nụ cười của cậu sẽ chỉ còn là thứ thương mại xa lạ. Để người ta mượn nó nhồi nhét mơ mộng viển vông của bản thân vào trong. Để cho người ở xa như tớ, chỉ biết dõi theo cậu bằng niềm tin, lại nhận ra cậu đã bít cánh cửa cuối cùng, khiến chúng tớ vĩnh viễn không thể chạm tới cậu. Như vậy thì buồn lắm. Cuộc sống đầy những sắc màu mà ta không thể chỉ dùng mắt phán đoán. Con người cũng vậy. Có thể đối với tớ cậu tuyệt vời như một bông hồng xanh, hiếm hoi, quyến rũ. Nhưng trong mắt mẹ tớ cậu chẳng khác nào thằng con rể bị bít cửa từ đời tám hoánh. Mà kể cả khi cậu cố ý hát bài ca ngọt ngào nhất, cười nụ cười lấy lòng nhất để thỏa mãn mẹ tớ. Thì ở ngoài kia vẫn còn hàng trăm, hàng ngàn bà mẹ khác mà cậu không thể làm hài lòng. Cậu giỏi hơn tớ, cậu hiểu ý tớ đúng không? Cuối cùng, điều tớ muốn nói với Vương Tuấn Khải của tuổi 17 là: “Sân khấu có thể là ước mơ cũng có thể chỉ là công việc giống như bao vị trí khác trong xã hội. Điều tuyệt vời nhất, tốt đẹp nhất trên đời là làm chính mình trên cái sân khấu ấy. Để chúng tớ dù có yêu một chàng trai đầy khuyết điểm thì cũng là một anh chàng đầy khuyết điểm gần gũi.” [Phúc Nguyễn]

116


Thật hãnh diện với cái gọi là tấm lòng khi được xướng tên em: Tuấn Khải. Cậu bé, không biết từ khắc giây nào, tôi đã chắc nịch trong tâm can rằng ”Tôi yêu em nhiều đến vậy?” Phải, chính là tôi yêu em đó ! Yêu tiếng hát vang hoà thái thế, yêu nụ cười sắc lịm động nhân gian. Tôi tồn tại nơi đây, cũng vì để được nghe ngắm những thứ đó. Nhưng duy chỉ có thể trông ngóng từ nơi xa mà không thể làm được gì khác. Tình cảm bất biến, song khó thể đến được gần nhau. Nhưng không vì vậy mà tôi từ bỏ. Cũng có lẽ vì quá si mê, nên muốn hướng đến em vô cực. Rạng rỡ trên ánh đèn sân khấu với bao sự khen ngợi, đó là em. Tuấn mỹ đa cảm vui vẻ, không ai khác ngoài em. Bao nhiêu tính cách, bao nhiêu sở trường, chẳng để sót một điều gì. Tôi sủng ái cậu hà mặc tất cả điều đó, liệu cậu có biết hay không? Chặng đường phía trước em và hai đứa nhỏ đang đi, người má nhỏ này sẽ cùng các chị các dì theo cho đến hết. “Thanh xuân hiện tại nguyện đồng song hành, tương lai mai sau một lòng nâng nhau lên tới đỉnh cao nhất”. Câu nói ấy tôi luôn thầm nhắc nhở bản thân mình, không mong chỉ vì một phút yếu mềm va chạm, sẽ vội vàng mà buông bỏ đôi tay đang bước an tĩnh bên em. Em giúp tôi nghiệm ra nhiều điều, cho tôi cái gọi là nghị lực, có niềm tin vào chính mình. Nhưng dẫu biết khi cố gắng ắt sẽ cần vận may, chứ không thể cứ đâm đầu vào hoạt động hết công năng, rồi ừ thì sẽ có cái ta muốn. Thât

117


đúng là không phải vậy! Qua mọi việc, tôi mới thấy nỗ lực của em đã được đền đáp xứng đáng thế nào. Hi vọng, ủng hộ, mọi người đã vì em chắc em cũng đã thấy. Một phần ở phương này, bao nhiêu cánh cỏ đã từng ngày được mọc lên. Chúng sáng lên lấp lánh, thứ ánh sáng xanh lam đầy mạnh mẽ. Và chắc hẳn chúng luôn hằng mỏi mong...rồi sẽ có một ngày…người gieo trồng nên chúng..sẽ xuất hiện. Chúng tôi ước gì, em sẽ được đến đây. Đất nước của chúng tôi, nhỏ bé mà hùng vĩ. Nó tuy không rộng lớn, cường mạnh bằng quê hương em, nhưng hãy hiểu rằng, từng tất đất tất rừng, từng mảng trời mảng biển nơi này, đều thiêng liêng và quý giá. Nổi tiếng với hình chữ S kiêu sa, với ba miền Nam Trung Bắc nối liền. Bề dày phát triển tiếp nối qua bao trang lịch sử hào hùng, đó là điều chị đang học tập và ghi nhớ, để thêm yêu, thêm nhớ công ơn gầy dựng của cha ông xưa. Hãy đến đây, rồi chị sẽ cho em thăm lãng mọi thứ. Thanh bình, yên ả, từng dãy núi xa tít tắp, từng đám ruộng nương đung đưa trong màu xanh rì tuyệt đẹp, chị sẽ dắt em đi. Hay bánh bèo, bánh nậm, Phở Bò trứ danh, chị cũng sẽ không quên đưa em đến thưởng thức. Kế đó, hãy tiếp xúc với con người ở đây. Người Việt Nam hiền lành, đôn hậu, hẳn em sẽ mến họ lắm! À, ta hãy tạt qua nhà chị một lát nhé!!? Góc nhỏ phòng chị, ảo mộng mong em thấy nó một lần. Tên em, hình ảnh em đâu đâu cũng thấy. Đừng cười chị, chỉ vì chị quen để mọi thứ về em

118


hiện diện trong cuộc sống của chị rồi…Sau đó, hãy cùng chị ngồi dưới gốc bàng nơi công viên thành phố. Hãy kể chị nghe cảm nghĩ của em khi được đến Việt Nam này. Cũng có thể chúng ta sẽ nói nhau nghe về những thứ đang rối bận trong lòng, hoặc có thể là những khối câu chuyện vui buồn chẳng hạn, rồi vô lo mà bật cười thích thú cho thoả tâm trạng. Chí sau cuối, mong có thể được cùng em song ca, chị sẽ hát rồi em sẽ đàn. Ta hãy cho nhau một kỉ niệm đáng nhớ, được không Tiểu Khải? Để khi xa rời mỗi ngả, hoặc ít nhất là khi tỉnh lại giấc mơ này, chị hi vọng em sẽ không quên, đất nước này, con người này. Rồi có thể trong một thời điểm không biết trước, em hãy ghé lại, chúng ta cùng ôn suy về quá khứ ngày xưa. Luôn nhớ rằng: “Nơi đây luôn sẵn sàng đón em, cậu bé à!” Chị muốn em đến đất nước chị, dù hàng ngàn hàng vạn lần không thể tương phùng dù chỉ thêm một chút, nhưng chị nguyện ý vì em mà chờ đợi bằng hết niềm yêu thương đã có ! [Châu Thanh Hằng] Chị không giỏi tiếng Trung Quốc, đối với chị đó là thứ ngôn ngữ xa lạ nào đó mà chị vẫn luôn muốn tìm hiểu. Chị không biết nữa từ bao giờ chị lại yêu tiếng Trung quốc đến vậy, yêu luôn cả thành phố những phố phường mà cả đời chị ...chắc sẽ không đặt chân đến dù chỉ một lần. Chị thương Bắc Kinh lắm, bởi nó mang vẻ uy nghi kiêu sa đến lạ thường nó

119


là một cung điện to lớn giữ chân hoàng tử của chị ở đó, chị chỉ là một người dân đen ở đất nước láng giềng hàng ngày hàng giờ tương tư chàng hoàng tử đó. Chị vẫn mơ ước một lần được bước đến đó, gõ cửa toà lâu đài và nói "Hoàng Tử à, có lẽ tôi chẳng cần gì sâu xa từ chàng đâu. Tôi chẳng cần chàng là của riêng tôi, cũng chẳng cần chàng trao gì quý báu cho tôi cả, cái tôi cần là chàng có thể giữ mãi sự ấm áp đó được không ? Chàng có thể hãy luôn mỉm cười được không ? Và còn nữa...chàng có thể đừng trưởng thành nữa được không ?" Anh xem, chị có phải là quá ngược tâm rồi không ? Nếu em không trưởng thành thì làm sao chị có thể nhìn thấy em của 10 năm sau cao lớn và hảo soái đến như thế nào cơ chứ. Nếu em không trưởng thành thì chị làm sao có thể làm "cô dâu" của em được chứ? À chị đùa thôi, nhóc con ! Chị yêu Trùng Khánh lắm, bởi nó là nơi mà vị hoàng tử ấy sinh ra. Là nơi mà em cất tiếng khóc đầu đời, là nơi mà em nở những nụ cười đầu tiên. Đó là nơi của những “lần đầu". Là nơi lần đầu em khóc, lần đầu em cười, lần đầu em đau, lần đầu em e thẹn hay là nơi lần đầu em cảm thấy kiên cường bất khuất đến lạ. Chị không biết phải cảm ơn như thế nào với nó nữa, dù chị có nói bao nhiêu lời cũng không đủ đâu phải không em ?! Chàng hoàng tử đó tên Vương Tuấn Khải, là một cậu bé nghịch ngợm, là một cậu bé vô tư, thích sự tự do, là một cậu bé lúc nào cũng kiên cường, là một cậu bé mà chị yêu thương

120


hết mực. Chị mong ước một lần được xem em biểu diễn,khoảng cách từ sân khấu đến vị trí khán đài không xa lắm đâu em nhỉ ? Đủ để chị nhìn ngắm em vậy đối với chị là đủ rồi, chị ấy mà. Nếu được xem em biểu diễn chị sẽ không la hét cuồng nộ đâu, chị sẽ im lặng, im lặng hết sức có thể, để chị có thể nhìn ngắm em rõ hơn, để chị có thể nghe được bài hát mà em đem hết tâm tình của mình truyền tải cho chị, các chị! Thôi, chị không nói về ước mơ nữa, hiện tại nhé. Đôi khi chị thấy rất ghen tị với những người được ngắm em Tuấn Khải của chị, ngắm em bằng xương bằng thịt không phải qua màn hình máy tính lạnh tanh, hay vài ba bức hình chị lưu trữ trong điện thoại. Chị ghen tị đó, ghen tị với điều nhỏ nhặt như thế đó em ơi! Thôi nhé, chị dừng bút tại đây có thể lời văn sẽ không được mỹ miều, nếu nó quá cứng cáp hãy cố bẻ cong nó nhé =)) [L2T] Có những bài hát đã đi vào bất hủ, có những người mãi là ánh sáng ấm áp nhất của lòng tôi. Xin chào, bảo bối của chị, à không xin chào chàng trai sắp tròn 17 tuổi. Nhớ ngày nào em còn là nhóc con nhỏ nhắn, thật khả ái, làm gì cũng khiến mọi người cười vui thích thú và giờ em vẫn thế nhưng em lớn hơn rồi, bờ vai cũng rộng hơn, là hình tượng trong mộng của hàng ngàn hàng vạn cô gái. Có những lúc chị tự hỏi bản thân, tại sao không biết em sớm hơn, thì chắc có lẽ những năm

121


tháng trước đây chị đã không phải hối hận vì không tìm được mục tiêu phấn đấu cho riêng mình. Em cùng TFBOYS trưởng thành vui vẻ đối với chị đó là niềm hạnh phúc lớn lao nhất. Chị xin lỗi vì đã không thể tận mắt xem em trình diễn, xem em vì fan mà nỗ lực hoàn thành những bài hát, những điệu nhảy. Chị xin lỗi em nhiều lắm, xin lỗi vì đã không thể làm nhiều điều tốt hơn cho em, để em đã phải gánh chịu nhiều ủy khuất. Chị muốn bản thân trở nên mạnh mẽ, như một cục đá vậy đủ khả năng để che chở em bảo vệ em, bảo vệ TFBOYS khỏi bao lời chỉ trích, khỏi bao phiền muộn của cuộc sống này. Chị tin 10 năm không gì là không thể. Bảo Bối nhất định không được gục ngã, chị cũng nhất định sẽ kiên cường mà đối mặt với mọi sóng gió. Cách tốt nhất để tạo dựng tương lai là tự mình tạo ra nó. Nói 10 năm dài không phải dài nhưng nói ngắn không phải ngắn, đủ để chúng ta trưởng thành tạo ra thành công và đủ để ý thức được chúng ta đã làm được những gì, rồi khi nhìn lại quá khứ chúng tôi muốn các em biết chúng tôi đã kiên cường vì các em nhiều như thế nào, và cả các em cũng vậy cũng đã kiên cường vì chúng tôi nhiều như thế nào ! [Vương Tuệ An] Gửi cho thanh xuân của tôi, chuyện vào một ngày mưa phùn. Tôi nghĩ sẽ có một thời khắc nào đó, tôi sẽ đem chuyện mình trót yêu em ấy kể lại với

122


đứa con đầu lòng của mình nghe, câu chuyện khi kể rất giản dị, không giống như chuyện cổ tích kết cục không phải là “Hoàng tử và công chúa sẽ sống bên nhau trọn đời” mà là “Chúng tôi sẽ ở bên các cậu, bảo vệ các cậu đến trọn đời” Chỉ muốn cho đứa trẻ ấy hiểu, tôi ngày xưa là một người rất nhu nhược, bởi vì yêu thương mà bất chấp tất cả, bất chấp cả khoảng cách địa lí xa vời vợi ! Sự xoay chuyển của vòng đời, thật ra lại rất phức tạp ngoài sinh lão bệnh tử ra là yêuthương-ghét-hận, mẹ không ghét cũng không hận mà mẹ lại trót yêu thương.Thế giới muôn màu muôn vẻ, mà mẹ lại trót thương. Xem ra cũng là duyên số con nhỉ ? Người đó tên Vương Tuấn Khải. Thế giới có rất nhiều người tên tương tự, mẹ không biết cũng chẳng màng tới chỉ biết người mẹ thương là TFBOYS-Vương Tuấn Khải. Người đó có răng khểnh, có nụ cười duyên dáng, nụ cười tựa ánh dương quang. Người đó là đội trưởng, là cậu bé thuở 14 tuổi đã kiên cường, đã rơi nước mắt, đã đổ mồ hôi rất nhiều chỉ vì ước mơ của mình. Người đó hay cười, hay giấu niềm vui vào đáy mắt. Mỗi khi nhìn sâu vào đôi mắt đó, là cả một trời sao sáng ! Người đó cao lắm, bóng lưng ôm trọn cả trái tim mẹ. Thuở đó mẹ chỉ mong được người đó "ngó" đến tim mẹ, rồi người đó sẽ đau lòng mất vì những khía cạnh của trái tim không chỗ nào không có bóng hình người đó cả ! Từ hình ảnh cậu bé ngoan ngoãn cúi đầu cảm

123


ơn mọi người, hình ảnh đó mẹ khắc sâu trong tim. Người đó ôn nhu lắm, kiên cường lắm, chính vì sự kiên cường đó mà thế giới của mẹ phải rơi lệ. Bởi vì sự hoà hợp của các Vương Tử mà mẹ gặp được người đó giữa những thăng trầm của cuộc sống! Là vương tử Vương Tuấn Khải, là vương tử Vương Nguyên, là vương tử Dịch Dương Thiên Tỉ! Là TFBOYS, thật cảm ơn họ vì đã là một nhóm. Mẹ có nhiều ước mơ lắm, mẹ ước mơ được nhìn thấy người đó của mẹ ! Dù là ở vị trí khán đài, trầm trầm mặc mặc mà cổ vũ, mà là một chấm nhỏ trong hàng nghìn người là mẹ vui lắm rồi.Tình cảm từ một phía không phải là ngu ngốc, thứ tình cảm giữa mẹ và người đó là không mong được đáp trả chỉ mong người an lòng bởi còn có ta ở bên người, trao áo gấm lụa là cho người. Tuỳ ý người mà tung hoành thiên hạ. Người đó bị hạ đường huyết rất mệt, vậy mà đã chạy 400m và đem lại vinh quang cho lớp. Thật sự mẹ rất cảm phục người đó, muốn cảm ơn người đó rất nhiều,trưởng thành đem con người ta lao vào lòng lẩn quẩn của sự mỏi mệt . Mẹ đã từng muốn người đó đừng trưởng thành bởi vì nếu trưởng thành rồi mẹ xót lắm, trưởng thành ấy mà mẹ sợ người đó sẽ nói ít hơn, lại giỏi kìm nén nỗi buồn vào đáy mắt... Lại giấu nụ cười vào bên trong mẹ lại đau nhưng mẹ không ngăn cản được dòng chảy của thời gian, đành chấp nhận nó như một lẽ thường. Rồi, người đó sẽ tương tư một cô gái

124


hiền lành phúc hậu.. Và dùng sự ấm áp của mình bao bọc cô gái đó. Người đó sẽ bước lên lễ đường, đôi mắt biết cười và cái miệng khẽ cong lên đón chào cô dâu của mình. Người đó đã từng nói trong sinh nhật 16 tuổi của mình, người mà người ấy chọn làm vợ sẽ là người xứng đáng để gắn bó cả đời, chính là người mà người đó sẽ yêu nhất. Mẹ lúc đó đã rất ghen tị khi nghĩ đến, cô gái đó thật hạnh phúc ! Chỉ có thể tiến lên một bước mà ôm trọn cả thanh xuân của mẹ vào lòng. Tiểu Khải của sự trưởng thành ấy, sau này sẽ được một cô gái đem đi mất đem Tiểu Khải mà mẹ theo đuổi nhiều năm đi mất...! Mẹ muốn kiếm thật nhiều tiền, rồi đi đến concert, hoà vào ánh cam ! Gào thét đến khan cổ họng, khóc đến rung vai.... Yêu thương, không gì là vĩnh cửu cả, mẹ rất sợ yêu thương của mẹ như chiếc đồng hồ cát không được đong đầy mà ngày càng cạn kiệt đi mất! Mẹ không hứa, cũng không thề sẽ ở đây mãi tiếp lửa cho người đó. Mẹ chỉ có thể khẳng định khi nào người đó cần, người đó bất lực mẹ sẽ ở bên. Không phải là không yêu, mà là yêu rất nhiều mà không thể hiện. Mặc dù biết yêu thương từ một phía không có kết quả, nhưng mẹ vẫn muốn ở phía sau mà yêu thương Vương Tuấn Khải của mẹ hết lòng Thế đó, sau này chỉ mong đứa trẻ ấy lớn lên cũng sẽ có một mối tình như thế, sẽ giúp đứa

125


trẻ ấy trưởng thành, sẽ biết thế nào là tình yêu thương thật sự !

"Đơm hoa không kết quả thì sao chứ ? Là cá thì nhất định phải bơi ư ? Tình yêu không kết quả chỉ cần nở hoa màu sắc đã rực rỡ rồi. Được trông thấy màu hoa rực rỡ đó tuổi trẻ tôi không còn gì phải hối tiếc cả." [Boss] Q : "Nếu có thể quay ngược thời gian vào năm em ấy 12 tuổi, mọi người muốn nhắn gửi gì đến em ấy ?" Tuấn Tuấn à, anh mau nhìn qua đây đi, em chính là người từ tương lai trở về đây đấy quá lợi hại phải không ? Tuấn Tuấn, lúc nhỏ trông anh như củ khoai tây vậy, còn rất ngốc nữa. Anh chắc chắn không biết lí do vì sao mọi người gọi anh là khoai tây chứ gì? Em ứ nói cho anh biết đâu. Tuấn Tuấn, anh vì sao lại kiên trì như thế, khó khăn gian lao như vậy. Là do anh vốn sẵn đã kiên trì thế sao? Anh chắc không nghĩ rằng nó sẽ khó khăn tới mức nào đâu. Nhiều lắm, khó khăn lắm. Thế nhưng anh thế mà trải qua tất cả. Là tất cả đấy, thế nên em mới khâm phục anh như vậy. Tuấn Tuấn, anh ước mơ cao 1m8 đúng không, anh còn cao hơn vậy nữa kìa. Tuấn Tuấn, anh ước mơ được đứng trên sân khấu

126


lớn đúng không? Sau này anh còn hơn thế nữa kìa. Anh từng nghĩ mình có thể đứng trên sân khấu lớn nhất Trung Quốc chưa? Sẽ sớm thôi, còn sớm hơn thời điểm concert 10 nữa kìa. Tuấn Tuấn, anh thời điểm của em ấy, vô cùng đẹp trai, vô cùng hấp dẫn người khác, vô cùng thích làm trò, vô cùng đáng yêu, vô cùng giỏi giang nữa. Anh biết không? Lúc này anh chỉ là một cậu nhóc bé tí chưa ai biết tới. Thế nhưng sau này, ở khắp nơi trên mọi miền thế giới, vô vàn người luôn cố gắng hoàn thiện bản thân vì anh đấy. Có muốn người ngày ngày cố gắng chăm chỉ, ấp ủ một ước mơ rằng có thể gặp anh ngoài đời thực. Nó tuyệt vời biết bao...Không cùng anh trải qua con đường này từ bước đầu tiên, bản thân đã vô cùng nuối tiếc. Nhưng mà, lúc này có thể gặp anh ở hình dáng lúc còn là củ khoai tây nhỏ. Chẳng phải là rất tốt sao? Khoai Tây nhỏ, nhớ lời em nói. Dù sau này có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa,đừng bỏ cuộc, anh sau này sẽ vô cùng vô cùng tài giỏi. Em là người tương lai đó, nên cứ tin ở em. Vương Tuấn Khải này, thật may vì em có thể gặp được anh trong thời điểm này. Chúng ta cùng nhau cố gắng hơn nữa nhé anh ! [KarryRoy Joy] Tiểu Khải, em có biết không, tương lai sau này em sẽ làm rất tốt, vô cùng tốt. Em ngày hôm nay nhất định phải kiên trì, nhất định phải nỗ lực thật nhiều. Em sẽ không làm

127


chúng tôi thất vọng. Tiểu Khải, cho dù thế nào cũng phải giữ gìn sức khỏe thật tốt nhé. Em không cần lo lắng, không cần buồn phiền, không cần tức giận,Tiểu Bàng Giải chúng tôi sẽ mãi mãi đồng hành bên cạnh em, luôn luôn ủng hộ, luôn luôn dõi theo, luôn luôn ở phía sau, chỉ cần em quay đầu lại lập tức sẽ thấy chúng tôi. Chúng tôi yêu em ! [Hoàng Dương] Tiểu Khải, năm anh 12 tuổi, em 11 tuổi, là 1 đứa trẻ bình thường, mơ những giấc mơ bình thường. Nhưng anh thì khác, anh là 1 đứa trẻ phi thường, mơ những giấc mơ phi thường. Đó là điều khiến em vô cùng ngưỡng mộ. Cố gắng lên nhé, rồi sẽ có ngày anh có sân khấu riêng của mình, sẽ có ngày những nỗ lực của anh sẽ khiến người khác khâm phục và công nhận, sẽ có ngày hình ảnh của anh trở thành biểu tượng cho hàng vạn người ngưỡng mộ. Đó là vì anh sẽ làm nên những điều mà người khác không thể làm được. Còn có những người ủng hộ anh, bên cạnh anh, cổ vũ cho anh. Đừng nản lòng, đừng vội bỏ cuộc. Hãy vững vàng và cố gắng lên nhé! [Mai Thị Phương Uyên] Cố lên! Đừng bỏ cuộc em nhất định sẽ thành công mà. [Hồng Nguyên] Tiểu Khải à, đừng lớn nữa !

128

[Nhím Cỏ]


Tiểu Khải à,cố lên nhé đừng bỏ cuộc vẫn còn tụi chị bên cạnh ủng hộ và bước theo sau em mà và nhất định vào một ngày không xa em sẽ còn gặp được đồng đội sẽ cùng em bước tiếp con đường phía trước và chị tin chắc rằng tương lai của em sau này sẽ rất sáng lạn em ngày càng đẹp trai hảo soái hát hay nhảy giỏi hơn nữa, cố lên ! [Sara Nguyen] Tiểu Khải, đừng bỏ cuộc, tương lai tươi đẹp vẫn đang chờ đợi cậu. Cố gắng lên, rồi cậu sẽ gặp được những đồng đội tuyệt vời, cùng chia sẻ những vui buồn và luôn sát cánh bên cậu. [Uyên Phạm] Nếu quay về lúc Khải 12 tuổi, tôi muốn nói với cậu rằng:" Có phải có chút mệt rồi không? Mệt rồi thì nghỉ ngơi đi và nếu không chịu được thì từ bỏ. Phải, nói những lời này thật sự không phải với cậu, nhưng, thà không biết đến cậu còn hơn là phải nhìn cậu chịu khổ từng ngày, những gì cậu trải qua đã hơn những gì mà 1 đứa trẻ 12 tuổi phải chịu đựng. Cậu đã làm những điều mà những đứa trẻ đó không làm được nhưng cuộc sống bình dị cậu lại không có. Cậu ước có thời gian để đi chơi cùng gia đình và bạn bè? Cậu nói muốn đến khu giải trí, chơi thật vui vẻ? Ừ, vậy làm đi. Như vậy sẽ tốt hơn. Con đường nghệ thuật thật sự rất khó khăn, tôi biết cậu không

129


sợ, và sẽ không bao giờ từ bỏ ước mơ, nhưng, tôi xin cậu, đừng tiếp tục nữa, chúng tôi rât đau lòng, thực sự đau lắm, cậu biết không? Cậu nói tôi ích kỉ cũng được, xấu xa cũng được, tôi sẽ chấp nhận hết để đổi lại cho cậu cuộc sống bình thường, yên bình như bao đứa trẻ khác. Mỗi lần tôi thấy cậu tập nhảy, mồ hôi như tắm vậy, còn tập đến tận khuya. Tôi còn nhớ, có lần cậu căng cơ, cậu đau đến nỗi bật khóc, tim tôi không chịu nỗi, thắt lại. FT lần thứ 2, cậu tập hát đến nỗi khàn giọng, còn phải uống thuốc. Có biết chúng tôi lo cho cậu lắm không? Nên, tôi thà không biết đến cậu còn hơn là phải thấy cậu như vậy. Tôi biết, đó là ước mơ của cậu và cậu sẽ trưởng thành hơn, nhưng có nhiều cách để trưởng thành mà, đâu nhất thiết phải khổ cực như vậy chứ! Đừng tiếp tục nữa, hãy sống cuộc sống mà cậu mong ước đi! [Gấu Trúc] Nếu được quay lại thời điểm Tiểu Khải 12 tuổi, chị muốn nói với anh rằng, anh sẽ làm được. Anh sẽ làm tốt hơn thế. Cảm ơn anh của tuổi 12 đã kiên cường như vậy, cảm ơn đứa nhỏ ngày đó vì ước mơ mà không từ bỏ, cảm ơn củ khoai tây nhỏ của chị. Để có được Tiểu Khải của ngày hôm nay, anh đã phải trưởng thành đơn độc. Từ nay sẽ có tụi chị cùng anh đi tiếp, anh đừng lo. Mệt mỏi chỉ cần quay đầu lại, tụi chị luôn sẵn sàng ôm anh bao dung trong lòng. Thương anh, thanh xuân của chị !

130


[Anh Karry]

131


132


133


134


135


136


137


138


139


140


141


142


143


144


145


146


147


148


149


150


151


152


153


154


155


156


157


158


159


160


161


Turn static files into dynamic content formats.

Create a flipbook
Issuu converts static files into: digital portfolios, online yearbooks, online catalogs, digital photo albums and more. Sign up and create your flipbook.