5 minute read
Đón nhận lòng thương xót của Thiên Chúa trong đời mình
Tháng này là Đại Hồng Ân cho Giáo
Phận khi chúng ta chào đón ba tân linh mục – Phó tế Matthew Prosperie và
Advertisement
Joseph Lapeyrouse, hai thầy mà tôi sẽ phong chức trong tháng này, cũng như
Phó tế Davis Ahimbisibwe, thầy sẽ được thụ phong linh mục tại quê hương
Uganda trước khi trở lại đây. Khi cử hành lễ phong chức cho họ và món quà ơn gọi linh mục, nó đã khơi lại cho riêng tôi cảm nhận về món quà và mầu nhiệm của ơn gọi này. Trọng tâm sâu nhất của ơn gọi là một mầu nhiệm. Mầu nhiệm không phải là một cái gì đó mà tôi hoặc bất cứ ai có thể tạo ra hoặc sản xuất, nhưng đó là bàn tay của Thiên Chúa, chỉ được mặc khải cho mỗi người qua chính Chúa Giêsu Kitô. Theo kế hoạch của Thiên Chúa, mỗi người chúng ta, theo một cách độc đáo, được Chúa Cha kêu gọi qua Chúa Con cộng tác trong sứ mệnh cứu độ trong quyền năng của Chúa Thánh Thần. Tất cả chúng ta đều có một ơn gọi, ơn gọi và mục đích đặc biệt được Chúa ghi khắc trong lòng mỗi người. Ơn gọi một linh mục là một món quà đặc biệt cho Giáo hội. Chúa Giê-su, như anh chị em biết, vừa là Thiên Chúa vừa là con người. Ngài vừa là Ngôi Hai của Chúa Ba Ngôi hiện hữu từ đời đời, vừa chọn trở thành con người, được sinh ra bởi Đức Trinh Nữ Maria, chịu đau khổ và chết để chúng ta có thể sống đời đời với Ngài trên thiên đàng. Chỉ mình Chúa Giê-su có thể ban sự cứu rỗi cho chúng ta. Vì Ngài là Thiên Chúa, Ngài có thể thực hiện công tác này theo bất cứ cách nào Ngài muốn. Tuy nhiên, Ngài đã chọn một cách rất riêng biệt để mang món quà cứu rỗi đến cho mọi người. Ngài đã chọn mười hai người đàn ông với tên gọi và mời họ chia sẻ cuộc sống với Ngài. Ngài gọi họ là tri kỷ của Ngài. Ngài biết họ bất toàn. Ngài biết rằng một số người sẽ phản bội Ngài, chối bỏ Ngài, bỏ rơi Ngài. Nhưng Ngài vẫn kêu gọi họ cộng tác vào sứ mệnh cứu rỗi. Ngài đã chọn họ làm đại diện của Ngài trên thế giới trong mọi thời đại. Chính nhờ linh mục, hành động trong con người của Chúa Giêsu Kitô, mà ân sủng cứu độ của các bí tích được ban cho chúng ta mỗi ngày.
Không ai trong số mười hai Tông Đồ ban đầu đó là hoàn hảo. Tuy nhiên, tội lỗi và sự bất hoàn của họ không quá lớn hay quá xấu để Chúa khắc phục. Thay vào đó, một cách tuyệt vời, sự nương cậy của họ vào lòng thương xót của Ngài trong những lúc yếu đuối của họ đã cho phép ân sủng của Ngài làm cho cuộc sống của họ phong phú hơn. Sự hòa giải cho phép họ trở nên gần gũi hơn với Chúa, như Thánh Phaolô nói trong thư gửi tín hữu Rôma, nơi tội lỗi tràn đầy, ân sủng càng tràn ngập hơn nữa (Rm 5:20). Cả Phêrô và Giu-đa cùng được mời gọi lòng thương xót dành cho họ. Một trong hai đã có thể chấp nhận lòng thương xót, còn người kia thì không. Khi chúng ta chọn đón nhận lòng thương xót của Thiên Chúa, chúng ta nhận ra ơn gọi của chính mình, tiếng gọi mà Ngài đã đặt trong tâm hồn chúng ta, như một điều gì đó thực sự có thể - không phải do nỗ lực của mình, nhưng bởi ân sủng của Ngài.
Sự ban phát lòng thương xót và trắc ẩn, cùng chung đôi với lời mời gọi đẹp đẽ đến từ Thiên Chúa, không phải là cái gì đó chỉ tồn tại trong quá khứ dành cho Chúa Giêsu và các Tông Đồ, nhưng đúng hơn ơn gọi đó vẫn tiếp tục cho đến ngày nay, ngay chính trong Giáo Phận mình. Khi chúng ta tiếp nhận ba tân linh mục trong tháng này, và khi nhiều thanh niên nam nữ tiếp tục nhận ra ơn gọi mà Thiên Chúa dành cho họ, chúng ta thấy Ngài tiếp tục làm việc trong tâm hồn của rất nhiều người, mời gọi họ trở thành tri kỷ của Ngài khi họ dâng hiến cuộc sống của họ cho Ngài. Không một ai trong chúng ta được miễn trừ khỏi sự kêu gọi đó. Lời mời gọi nên thánh và tri kỷ với Thiên Chúa là một lời mời gọi phổ quát mà không ai bị loại ra ngoài. Nếu bạn nghĩ rằng bạn quá tội lỗi, hoặc không đủ tốt, hoặc sẽ không hạnh phúc, đừng sợ!
Thiên Chúa đặc biệt kêu gọi anh chị em trở thành khí cụ lòng thương xót vô bờ bến của Người.
Ơn gọi không đến từ hư không - nó đến từ mọi gia đình. Mỗi người chúng ta đều xuất thân từ một gia đình, và chính ở đó tiếng gọi của Thiên Chúa bắt đầu. Thật đẹp khi thấy các gia đình trao tặng một món quà tuyệt vời như vậy cho Giáo hội - con cái của họ - để tiếp tục công việc của Chúa Giêsu Kitô ở đây trong giáo phận này. Cho dù đó là các gia đình địa phương, như gia đình của hai Phó tế Matt và Joseph, hiến dâng hai con trai của họ phục vụ ngay tại địa phương, hoặc các gia đình như của Phó tế Davis, họ đã quảng đại cho con trai mình ơn gọi truyền giáo để phục vụ người dân vùng sông nước, tại Giáo phận HoumaThibodaux và toàn thể giáo hội đều được hưởng ân huệ mà các gia đình này hy sinh thực hiện. Tôi rất vui mừng vì có thể chào đón những người anh em này trong tình huynh đệ linh mục và làm việc với họ để tiếp tục sứ mạng của Chúa Giêsu tại địa phương này.
Tôi xin anh chị em hãy cầu nguyện cho các linh mục của mình – cho tất cả những linh mục đã quảng đại thánh hiến hết đời họ trong nhiều năm phục vụ, và những linh mục mới vừa khởi sự tác vụ thừa tác - để các ngài có thể được hiệp nhất như những khí cụ của lòng thương xót của Thiên Chúa đến từng người mà chúng ta gặp. Cũng xin hãy cầu nguyện cho những thanh thiếu niên trong giáo phận của chúng ta, những người có thể đang suy tư về ơn gọi để trở thành linh mục của Chúa Giêsu, để họ có can đảm và tự tin để xin “Vâng!” Bất cứ khi nào chúng ta theo Chúa Giêsu với cả tấm lòng, chúng ta sẽ không bao giờ thất vọng.
Xin Chúa chúc lành cho tất cả anh chị em để cùng nhau chu toàn sứ mệnh quan trọng này là đáp lại tiếng gọi của Thiên Chúa trong cuộc sống. BC