12 minute read
Message from our Administrator
Very Rev. Patrick J. (P. J.) Madden
Advertisement
“Oh Sacred Banquet, in which Christ is received, the memory of his passion is celebrated, the mind is filled with grace, and a pledge of future glory is given to us.”
Peace be with you all this November day, as we begin a month of mixed emotions: Remembering deceased loved ones, celebrating Thanksgiving, and entering the Advent season!
As we continue our three-year eucharistic revival journey, I start this reflection with the beautiful Aquinas prayer already offered for your own prayer time. However, I want to emphasize the last few words as we remember and pray for our loved ones who have gone before us, marked with the sign of faith.
Every time we celebrate the eucharistic sacrifice (holy Mass), we remember (my emphasis) the death and resurrection of Christ. His death, at age 33, brought untold pain to his Mother Mary and his close friends. But, after three days he rose from the dead, and at each Mass we re – member, that is, we reenact this central mystery of our faith. All we believe and profess begins and ends with the eucharistic sacrifice of Christ, in which we participate every time we come to Mass.
Keeping this in mind, we begin to see how the funeral Mass, though celebrated in grief, is always a celebration of hope. Why? Because Christ, in rising from the dead, conquered death itself. Hence, we can be assured that our participation at Mass, and especially our reverent reception of Communion, confirms Christ’s Pledge of Future Glory given to us! This assurance of sharing the glory of the risen Savior, for ever and ever in heaven, is our consolation at all times of pain, suffering and the darkness of losing loved ones from our homes and community.
This is why we encourage visits to the graves of our loved ones, to remember where their soul is now and, while praying for them, to ask them to pray for us. Remember (that word again!), the saints in heaven, and
the souls in purgatory awaiting entry there, can make and do make powerful intercession for us to the risen Lord. Add in the prayers of our own patron saints (mine is St. Therese of Lisieux, the Little Flower), and of course, the powerful protection and prayers of our Mother Mary, and we can feel the consolation of our faith in our hearts.
The whole mystery is summed up in the beautiful hymn:
“We remember how you loved us to your death and still we celebrate for you are with us here and we believe that we will see you when you come in your glory, Lord,
We remember, we celebrate, we believe.”
I pray especially for all who have lost a loved one in the recent past, and for whom this November is particularly difficult, that this reflection, and your strong faith, will sustain you. I will be remembering you particularly in my Masses on All Souls Day, Nov. 2.
November is also the month in which we celebrate Thanksgiving, when families return home and remember events of childhood and school and making new friends, and to talk of loved ones already living Thanksgiving at the eternal eucharistic table! I wish all of you a very blessed November and Thanksgiving season.
As I write this reflection, I am deeply moved by the number of people who have asked us how we can assist the people who recently suffered from Hurricane Ian, even though we ourselves are still in recovery from Ida. This is rooted in your Cajun sense of family, generosity of spirit, and is an example of our faith in action. I am proud and grateful to lead such a diocese. I wish you all, and our extended family of readers a very blessed and peaceful Thanksgiving!
“May the souls of the faithful departed, through the mercy of God, rest in peace.” BC
‘Una prenda de la gloria futura nos es dada’
“Oh Sagrado Banquete, en el que se recibe a Cristo, se celebra el recuerdo de su pasión, la mente se llena de gracia, y se nos da una prenda de gloria futura”.
Que la paz esté con todos ustedes en estos días de noviembre, en el que comenzamos un mes de emociones encontradas: Recordar a los seres queridos fallecidos, celebrar el Día de Acción de Gracias y entrar en el tiempo de Adviento.
Mientras continuamos nuestro viaje de tres años de reavivamiento eucarístico, comienzo esta reflexión con la hermosa oración de Aquino, ofrecida para este tiempo propicio de oración. Sin embargo, quiero enfatizar en las últimas palabras mientras recordamos y rezamos por nuestros seres queridos que se han ido antes que nosotros, sellados con el signo de la fe.
Cada vez que celebramos el sacrificio eucarístico (la santa misa), recordamos (énfasis mío) la muerte y resurrección de Cristo. Su muerte, a la edad de 33 años, dio un dolor inenarrable para su Madre María y sus amigos más cercanos. Pero, al cabo de tres días, resucitó de entre los muertos, y en cada misa recordamos, es decir, re-actualizamos este misterio central de nuestra fe. Todo lo que creemos y profesamos comienza y termina con el sacrificio eucarístico de Cristo, en el que participamos cada vez que venimos a Misa.
Teniendo esto en cuenta, empezamos a ver cómo la misa de funeral, aunque se celebre con dolor, es siempre una celebración de la esperanza. ¿Por qué? Porque Cristo, al resucitar, venció a la propia muerte. Por lo tanto, podemos estar seguros de que nuestra participación en la Misa, y especialmente nuestra recepción reverente de la Comunión, confirma la promesa de gloria futura ¡que Cristo nos dio!. Esta seguridad de compartir la gloria del Salvador resucitado, por los siglos de los siglos en el cielo, es nuestro consuelo en todos los momentos de dolor, sufrimiento y oscuridad por la pérdida de seres queridos de nuestros hogares y comunidad.
Por eso animamos a visitar las tumbas de nuestros seres queridos, para recordar dónde está ahora su alma y, mientras rezamos por ellos, pedirles que recen por nosotros. Recuerden (¡otra vez esa palabra!) que los santos
del cielo, y las almas del purgatorio que esperan entrar allí, pueden interceder, y de hecho lo hacen, por nosotros ante el Señor resucitado. Si añadimos las oraciones de nuestros propios santos patronos (la mía es Santa Teresa de Lisieux, la Pequeña Flor), y por supuesto, la poderosa protección y oraciones de nuestra Madre María, podemos sentir el consuelo de nuestra fe en nuestros corazones.
Todo el misterio se resume en el hermoso himno
“Recordamos cómo nos amaste hasta la muerte y seguimos celebrando que estás aquí con nosotros y creemos que te veremos cuando vengas en tu gloria, Señor,
Recordamos, celebramos, creemos”.
Rezo especialmente por todos los que han perdido a un ser querido recientemente, y para quienes en este mes de noviembre es particularmente difícil, para que esta reflexión, y su fe firme, los sostengan. Los recordaré especialmente en mis misas del día de los difuntos, el 2 de noviembre.
Noviembre es también el mes en el que celebramos el Día de Acción de Gracias, en el que las familias vuelven a casa y recuerdan los acontecimientos de la infancia y la escuela y hacen nuevos amigos, y hablan de los seres queridos que ya viven el Día de Acción de Gracias en la mesa eucarística eterna. Les deseo a todos un noviembre y una temporada de Acción de Gracias muy bendecidos.
Mientras escribo esta reflexión, me siento profundamente conmovido por el número de personas que nos han preguntado cómo podemos ayudar a las personas que han sufrido recientemente por el huracán Ian, a pesar de que nosotros mismos todavía nos estamos recuperando de Ida. Esto tiene sus raíces en su sentido cajún de la familia, la generosidad de espíritu es un ejemplo de nuestra fe en acción. Estoy orgulloso y agradecido de dirigir una diócesis así. Les deseo a todos ustedes, y a nuestra extensa familia de lectores, un muy bendecido y pacífico Día de Acción de Gracias.
“Que las almas de los fieles difuntos, por la misericordia de Dios, descansen en paz”. BC
“Ôi Bàn Tiệc Thánh, mà chúng ta được lãnh nhận Chúa Kytô,
Sự khổ nạn Ngài được cử hành,
Tâm hồn được tràn đầy ân sủng,
Bình an Chúa ở cùng anh chị em mọi ngày trong tháng 11, mặc dầu chúng ta bắt đầu tháng với nhiều cảm xúc khác nhau trong tâm hồn: như thương mến người thân đã ra đi, mừng Lễ Tạ Ơn, và tiến vào Mùa Vọng!
Chúng ta đang trong giai đoạn ba năm canh tân Bí Tích Mình Thánh nên tôi bắt đầu bài suy niệm này bằng lời nguyện tuyệt đẹp của Thánh Tôma mà nó đang giúp anh chị em trong kinh nguyện cá nhân. Tuy nhiên, tôi muốn nhấn mạnh một vài từ cuối để chúng ta tưởng nhớ và cầu nguyện cho người thân đã ra đi trước, mà họ mang ấn tín đức tin.
Mỗi lần chúng ta cử hành cuộc tử nạn (Thánh Lễ), chúng ta tưởng nhớ (điểm nhấn do tôi) sự chết và phục sinh của Chúa Kytô. Cái chết của Ngài, khoảng 33 tuổi, mang đến cho Mẹ Maria và người thân cận tận cùng đau khổ. Nhưng sau 3 ngày Ngài sống lại, mà qua Thánh Lễ chúng ta tưởng nhớ, nghĩa là, chúng ta làm sống lại trọng tâm mầu nhiệm đức tin. Mọi niềm tin và tuyên xưng đều bắt đầu và hoàn tất bằng Thánh Lễ của Chúa Kytô, mà chúng ta được tham dự khi chúng ta cử hành Thánh Lễ.
Nên ghi nhớ điều này, là khi dâng Lễ đám tang, mặc dù dâng Lễ trong đau đớn nhưng luôn là sự cử hành trong niềm hy vọng. Tại sao thế? Vì Chúa Kytô, đã khải hoàn từ cõi chết, chiến thắng sự chết. Vì thế, chúng ta có thể tin chắc rằng khi tham dự Thánh Lễ, và đặc biệt lãnh nhận Mình Thánh Chúa sốt sắng, đảm bảo Lời Hứa Vinh Quang Tương Lai của Chúa Kytô dành cho chúng ta! Sự đảm bảo cùng chia sẻ vinh quang của Chúa Phục Sinh mãi mãi trên thiên đàng, là sự ủi an trong mọi lúc khi đau khổ, chua chát và tăm tối trong lúc mất người thân trong gia đình và cộng đông.
Đây chính là lý do chúng ta cảm thấy an ủi thăm thân nhân ở nghĩa trang, để tưởng nhớ linh hồn họ hiện đang ở đâu và trong lúc cầu nguyện cho họ, cùng xin họ cầu nguyện cho chúng ta. Xin nhớ lại nữa, các Thánh trên thiên quốc, và các
linh hồn trong luyện ngục đang mong đợi lên Thiên đàng, có thể và cầu nguyện cho chúng rất mạnh mẽ trước Chúa Phục Sinh. Cộng thêm những lời nguyện của các Thánh quan thầy, (quan thầy của tôi là Thánh Têrêsa Thành Lisieux, Bông Hoa nhỏ), và dĩ nhiên, sự bao bọc vô biên và lời chuyển cầu của Mẹ Maria, nên chúng ta có thể cảm nhận sự ủi an của đức tin trong tâm hồn.
Tất cả mầu nhiệm được tóm gọn trong bài ca đẹp này:
Tháng 11 cũng là tháng mà chúng ta mừng Lễ Tạ Ơn, khi các gia đình cùng về với nhau và nhớ lại những kỷ niệm ấu thơ và học đường và kết bạn, và tâm sự với người thân mà họ đang sống trong sự biết ơn nơi Bàn Tiệc Thánh! Tôi mong rằng từng người trong anh chị em một Lễ Tạ Ơn và mùa Tạ Ơn êm ấm.
Trong lúc biên bài suy tư này, tôi cảm nhận được sự xúc động lớn lao bởi rất nhiều anh chị em hỏi tôi là làm thế nào giúp các nạn nhân gặp nạn sau cơn bão Ian vừa rồi, mặc dầu chúng ta còn chưa gầy dựng lại sau bão Ida. Sự quan tâm này có nguồn gốc từ gia đình gốc Pháp, rộng tay trong thần khí, và điển hình đức tin trong hành động, tôi cảm thấy hãnh diện và mang ơn hướng đi đó trong giáo phận. Tôi ước ao tất cả, và quý thân nhân của anh chị em đọc bài suy tư này một Lễ Tạ Ơn thánh thiêng và bình an!
“Xin cho các linh hồn đã ra đi, qua sự quan phòng của Chúa, nghỉ yên.” BC