LaMémoire 高校の思い出
#neonlights
O N E
2017
Thầy đã từng nhận được câu hỏi “Thầy có yêu lớp thầy không” và thầy chỉ cười thôi mà không trả lời. Với lớp, thầy không dám nói là đã hoàn thành được vai trò người cha của 46 đứa con, thầy còn chưa hiểu được hết đặc điểm, tính cách của mỗi đứa con. Nhưng một điều mà thầy có thể luôn chắc chắn khi nói với các thầy cô, với học sinh khác: N46 là lớp của thầy, là mái nhà thực sự của thầy trong mái nhà lớn CNN. Mỗi đứa con trong mái nhà N46 rồi sẽ lớn, sẽ trưởng thành, sẽ bay cao, bay xa như mong ước của mỗi chúng ta cũng như của thầy, nhưng thầy mong rằng dù bay cao, bay xa ở nơi đâu thì chúng ta luôn có một nơi để tìm về trong mái nhà CNN. See you again! #N46 thầy Điệp
•
Ba năm học trôi qua thật nhanh, những sự kiện, những hoạt động cứ lần lượt trôi qua và giờ nhìn lại chắc hẳn trong mỗi chúng ta vẫn muốn được sống lại những giây phút đặc biệt đấy. Đó là hồn nhiên, ngây ngô trên sân khấu đêm diễn CNN – Ngày trở về, hay những khoảnh khắc thăng hoa, lay động trái tim khán giả của tiết mục Chuyên ngữ một mái trường. Rồi còn rất nhiều, rất rất nhiều khoảnh khắc nữa. Nếu được hỏi điều gì làm thầy tự hào nhất ở N46, đó sẽ là sự đoàn kết, gắn bó với nhau, để xây dựng được mái nhà N46 như suốt khoảng thời gian qua. Vượt qua sự hoài nghi, lo lắng từ những ngày đầu, khi được xếp vào lớp có phần đặc biệt – lớp ghép, nhưng rồi điều rõ nhất chúng ta có được đến bây giờ vẫn là tập thể thống nhất, một N46 không quá nổi bật trong trường nhưng lại luôn có thể mang lại những điều kì diệu.
2014
2 năm 8 tháng, tính từ ngày 15/8/2014, một con số nghe cũng lớn nhưng chỉ là một quãng thời gian nhỏ trong cả cuộc đời mỗi chúng ta. Ngay từ ngày đầu đó, và nhiều lần khác nữa, thầy vẫn luôn mong quãng thời gian không dài được cùng nhau tập hợp trong mái nhà N46 đó sẽ là một khoảng thời gian thực sự có ý nghĩa và đáng nhớ với mỗi chúng ta, và cả với thầy nữa. Đến ngày hôm nay, trải qua đủ mọi cung bậc cảm xúc có lúc vui mừng, có lúc buồn chán, có lúc bùng nổ hạnh phúc, và cũng có lúc vô cùng thất vọng, nhưng trên hết thì những gì chúng ta đã có trong suốt khoảng thời gian vừa qua vẫn sẽ luôn là những kí ức đẹp đẽ.
2014
• 2017
N46
rofile
P T WO
#neonlights
“Kids, High School Musical lies”
“Kids, I told you your mom was hot back in high school”
“Live it up, drink it down, avoid the bullshits and never have regrets. Cause’ at one point, everything you did was exactly what you wanted”
Vũ Hoàng Anh
Tôn Duy Dương
Tạ Mai Anh
“Man is not thing else but what he makes of himself”
“Everything has two sides. One is good, the other is better.”
“Hãy nhìn về phía Ánh Mặt Trời. Bóng tối sẽ lùi về phía sau lưng bạn.”
2017
Tạ Hương Lê
•
Nguyễn Ngọc Diệp
2014
Nguyễn Cẩm Tú
T H R E E
Hà Diệu Linh
Hồ Huyền Trang
Khuất Ngọc Hà
“Ngừng xinh nhưng không ngừng đẹp :)”
“Trẻ trâu nó không nằm ở lứa tuổi. Nó nằm ở nhân cách.”
“Ông trời đã rất mất công để sắp xếp cho chúng ta gặp nhau... Make love thôi, đủ tuổi rồi ;)”
Đỗ Mai Chi
Lê Hà My
Đỗ Quỳnh Trang
“Bình tĩnh, tự tin ông Lê-nin bảo thế”
“Sweet, smile and repeat”
“You live. You learn. You upgrade”
2014
•
2017
N46
FO U R
#neonlights
(intentionally left blank)
“Embrace the glorious mess that you are.”
“Cứu rỗi cái thế giới này thật mệt mỏi. Nhưng thôi được rồi, Châu Kiệt Luân bảo đã là siêu nhân thì không được tầm thường. Diao lên !!!”
Lê Nguyễn Thu Hà
Nguyễn Việt Long
Nguyễn Lê Hà Linh
“Highschool. Can’t wait to get out of this hell hole and forget everything I’ve learned in the past three years.”
“The best way to pay for a lovely moment is to enjoy it”
“The definition of wealth and happiness.”
F I V E
2017
Nguyễn Linh Giang
•
Đỗ Khánh Huyền
2014
Nguyễn Hồng Anh
Lê Thu Linh
Đỗ Hữu Nam Hoàng
Nguyễn Ngọc Bảo Chi
“Don’t save your smile ‘cause there might be no tomorrow for you to smile for today.”
“Life is like programing. Your code doesn’t work and you don’t know why. But when it does, you still don’t know why.”
“Thế giới này quá đáng sợ. Jung Yong Hwa, hãy mang em trở về hành tinh của chúng ta đi!”
Dương Minh Tâm
Phạm Minh Phương
Phạm Phùng Hải
2014
•
2017
N46
“Nếu có thể buông , mới có thể cầm, thu phóng tự nhiên mới là người tự tại. Sorye ge ton!!!”
“Dù cuộc sống có nhầu như cái áo đang mặc, hãy luôn nhớ phải thật ngầu và giầu sang”
S I X
“Be a gentlemen”
#neonlights
Cao Lê Hoàng
“You’re only as good as your last battle” 911 emergency e ò e ò e wow”
“was finally released from her 3-year-sentence.”
“Ngày mai có bài tập gì không nhỉ” Luộc 2017
Nguyễn Thu Hằng
Chu Thúy Quỳnh Anh
Đỗ Thu Hiền
“Xin gửi đến Thu Hằng của tương lai: Đến việc kẹp răng còn không thể xóa nhòa được sự xinh đẹp ấy, còn điều gì có thể ngăn cản được cậu? Cố lên! Mình tin cậu.”
“Stay original.”
“Có bao giờ trong cuộc chơi căng đét, anh gào thét Hiền của anh ơi?”
•
Đỗ Mỹ Linh
2014
Bùi Lê Ngân Hà
2017
S E V E N
Đinh Thu Giang
Lê Hoàng Hà Anh
Nguyễn Phương Nhi
“The more i learn about people, the more i like my dog!”
“Đứa bên cạnh tao không nuôi chó”
“Osin của Thảo. Phục vụ người khác là niềm vui của Nhi”
Nguyễn Hà Linh
Nguyễn Phương Linh
Đoàn Phan Ngọc Hà
“Women up”
“Nhớ rubic, nhớ cơm chiên, nhớ xôi pate”
“Khởi nguồn của mọi trào lưu về tóc mái từ mái ngố, mái chó gặm, mái cách xa lông mày cho đến kiểu tóc nữ hoàng Cleopatra.”
2014
•
2017
N46
E I G H T
#neonlights
Nguyễn Thị Thanh Hằng
Hà Việt Linh
“When words fail, music speaks.”
“Saying goodbye isn’t the hard part, it’s what we leave behind that’s tough.”
“Be optimistic: It’s the best droop therapy”
2014
Lưu Minh Châu
• 2017
Trần Mỹ Linh
Cao Hương Ly
Phạm Thanh Thảo
Trần Ngọc Lâm
“L’apparence peut être modifiée, mais pas la personnalité”
“They say that time flies, and I’ll break its wings”
“Positive thinking * pặc pặc”
“Always be yourself. Unless you suck, then be someone else”
N I N E
2014
• 2017
N46
T E N
#neonlights
2014 • 2017
E L E V E N
2014
•
2017
N46
Sắc màu Chuyên Ngoại Ngữ - Giải đặc biệt – Handmime “Chuyên Ngữ trong tôi”
T W E LV E
#neonlights
Cá c cậ u đ ã ba o gi ờ
ch ơi đu quay ngựa gỗ chưa? Là tiếng vỗ tay giòn tan không ngớt dưới khán đài cho lần cuối cùng được lên sân khấu.
N
ăm nay Trạm kí ức đến muộn hơn một chút, cũng chẳng có còn bao nhiêu ngày ở lại, liệu có ai còn để tâm rằng ba năm cấp ba đang bước những bước cuối cùng đến đích không? Mỗi ngày đến lớp, đập vào mắt tớ đầu tiên là những dãy bàn trống hoắc, lác đác vài ba người nằm gục xuống mặt bàn trong thứ ánh sáng mờ mờ hắt từ cửa sổ khuất nắng. Dường như đến khoảng thời gian này, ai cũng mệt mỏi rồi. Những nỗ lực hàn gắn một tập thể vốn không có liên kết đến bây giờ cũng rệu rã cả rồi. Cảm giác lúc này giống như chơi đu quay ngựa gỗ vậy.
Là tiếng cười vỡ òa khi vất vả lắm mới ghép lại được một tiết mục hoàn chỉnh hay tất bật chạy xô, vừa mừng vừa lo ngày lên sân khấu. Là những chuyến đi xa trên chiếc xe nhỏ chở niềm vui lớn với những buổi thâu đêm xem phim ma và uno, và ma sói.
Chúng mình đã ở bên nhau ba năm rồi nhỉ. Ba năm, tưởng ngắn nhưng tớ tin là đủ dài để các cậu sau này khi bước chân ra khỏi cổng trường cũng sẽ nhớ, ít nhất là nhớ người bạn cùng bàn chia sẻ tờ giấy kiểm tra, cái bút, miếng bánh. Vì vậy, hãy trân trọng thời gian còn lại, và cùng cố gắng nhé. Chúc các cậu sẽ bay cao bay xa như những chùm bóng bay nhiều màu thả lên trời mỗi ngày khai giảng, đừng để bị mắc vào cành cây hay dây điện mà phải thỏa sức ngắm nhìn bầu trời bên ngoài khoảng không hình chữ nhật nhỏ bé đã ở bên cạnh các cậu “những năm tháng đẹp nhất cuộc đời”.
Mô Chàn T H I RT E E N
2017
Là niềm vui xen lẫn với bỡ ngỡ những ngày đầu tiên đến lớp. Là những trưa nắng vỡ đầu lân la khoa Pháp uốn nắn từng câu thoại, từng động tác, ngồi cả tiếng đồng hồ ghép vô số cây tăm nhỏ xíu tạo thành tháp Eiffel, lấm lem tay chân quanh đống màu vẽ và bông gòn.
Ấy thế mà, khi vòng quay chậm lại, tiếng nhạc dần tắt, những con ngựa gỗ mệt nhoài không còn sức nhún nhảy, tớ lại thấy tiếc. Tiếc cho những kỉ niệm, tiếc cho cả niềm vui chưa tới, nỗi buồn chưa sâu trong những năm tháng được coi là đẹp nhất cuộc đời. Và sợ, sợ một tương lai mông lung phía trước, khi bị buộc phải trũ bỏ lớp vỏ trẻ con để tập làm người lớn. Tớ lại muốn níu giữ, bất cứ thứ gì còn sót.
•
Các cậu có còn nhớ cảm giác lần đầu tiên được ngồi trên con ngựa gỗ cứ đi lên đi xuống theo nhịp nhạc. Chúng mình cũng đã cùng nhau trải qua biết bao niềm vui như thế nhỉ.
Thế nhưng, vì phim ảnh vốn chỉ là giấc mơ con người gửi gắm, hiện thực vốn không chỉ có màu hồng, và những năm tháng cấp ba của chúng mình bên nhau không phải lúc nào cũng có niềm vui. Lớp mình, sau lớp áo màu hồng phơn phớt ấy là một chút sần sùi xấu xí của những bằng mặt mà không bằng lòng, của sự thờ ơ và xích mích không thể hóa giải. Thế mới nhận ra sợi dây liên kết hơn bốn chục con người với nhau lại lỏng lẻo vô cùng. Trải qua gần ba năm gồng mình níu chặt, có lẽ sợi dây ấy cũng đã đến lúc đứt rồi? Lớp mình không phải cái kiểu chia bè chia phái, cãi vã nhau đến mức đến lớp không nhìn nổi mặt nhau. Cũng chẳng có chuyện mấy chục con người hùa vào cô lập một người. Chỉ đơn giản là không hợp, làm gì cũng không tới, để sau mỗi một lần đáng ra được gọi là kỉ niệm đáng nhớ, vẫn đọng lại những mông lung không rõ. Chúng mình chênh vênh giữa những ranh giới, những nẻo đường khác nhau, như người bộ hành chùn chân trong sa mạc tưởng chừng vô vọng và lạc lối. Dần dần, cái mong muốn đi học, đến lớp cũng cạn kiệt. Giống như cảm giác chán chường khi cái vòng quay ngựa gỗ cứ lặp đi lặp lại, bình thường và an nhàn. Không biết, có ai muốn vặn kim đồng hồ nhanh hơn một chút không?
2014
Đứng xếp hàng bên dưới, ngước mắt nhìn những con thú đủ màu kiêu kì nhấp nhô lên xuống dưới mái che được trang trí tinh xảo như tòa lâu đài của các công chúa trong truyện cổ tích, trong lòng nhốn nháo những bồi hồi và háo hức. Đó là cảm giác của đứa trẻ lần đầu tiên được đối diện với một cái gì đó mới mẻ lắm, xinh đẹp lắm. Phải chăng chúng mình cũng từng như thế? Phải chăng những bộ phim “thanh xuân” như Highschool Musical đã thổi bùng những mơ mộng về một quãng cấp ba ngập nắng, nuôi lớn tâm trí đám trẻ con lớp Chín trong những ngày tháng cắm mặt vào sách vở . Cho đến khi run run ngồi trong phòng thi, cho đến lúc khoác lên người bộ đồng phục thơm mùi mới, cho đến những bước chân đầu tiên tiến vào cổng trường rộng mở trong màu áo vàng tươi hơn cả màu nắng hôm ấy. Vẫn là những rộn rạo khôn nguôi cứ trào lên liên tiếp như từng đợt sóng lòng xô vào tâm trí.
Là đêm Ba Vì lắng sâu trong cái lạnh miền núi cao, ngọn lửa bập bùng thoi thóp và những câu chuyện gửi lại nơi đất lạ.
N46
2014
•
2017
Cô khá là ngạc nhiên về tin nhắn của Hải. Biết nói gì nhỉ? 12N có thể nói là một trong những lớp ngoan và lành nhất cô dạy ở CNN (không hiền đâu nhé!). Một số ít nghịch ngợm, một số khá trầm tĩnh, đã lên lớp 12 rồi nhưng cô thấy hầu hết các bạn 12N vẫn còn khá trẻ con, thậm chí còn ngây thơ nữa cơ. 12N chăm chỉ học hành, tích cực hỏi bài và cô thấy vui khi chưa bao giờ các em gặp thầy cô mà không chào hỏi (hay cô chưa phát hiện ra nhỉ?). Tuy nhiên, 12N đôi lúc cũng khiến cô buồn, vì có bạn làm việc riêng trong lớp, vì có bạn không học bài nên điểm hơi kém tý xíu, vì có bạn nghỉ học không lý do... Vừa có cái gì đó tự do, vừa đan xen vào 12N những con người có tinh thần kỷ luật, sự cần cù và chịu khó. Có lẽ đó là tính cách dễ nhận thấy ở một tập thể những người tiếp xúc với văn hóa Châu Âu và Nhật Bản. Có vẻ ở 12N vẫn còn cái gì đó rụt rè, ngại ngần hoặc không muốn thể hiện tính cách cá nhân, cô mong sau này các em thể hiện cái tôi rõ hơn, phá cách cũng được, nhưng hãy cố gắng khẳng định bản thân hơn nữa, nhé! 12N vẫn đang đồng hành cùng cô trong những ngày cuối cùng của tuổi học trò, cùng môn GDCD khô khan mà các em đã lựa chọn để thi tốt nghiệp, điều cô không muốn nói ra, nhưng cũng sắp phải nói lời từ biệt với một lớp học trò nữa. Như các thầy, cô giáo khác, cô mong lớp mình sẽ vượt qua kỳ thi sắp tới một cách an toàn, nghiêm túc và thành công. Tuổi học trò bao giờ cũng đẹp nhất trong cuộc đời, các em hãy cố gắng nâng niu, gìn giữ những gì các em đã có với nhau trong suốt 3 năm học cấp III, những bài học, những kỷ niệm đã có dưới mái trường Chuyên ngoại ngữ. Sau này, dù đi đâu, về đâu, dù học trường nào hay làm công việc gì, hãy giữ liên lạc với nhau, và luôn là một tập thể đoàn kết nhé!
12N - Pháp ư ? Chúng nó học tiếng pháp như chơi vậy : nhí nhố amateurs lắm nhưng khi ôn thi thì cũng khá chăm chỉ cũng ham tìm tòi khám phá . Đăc biệt hơn và chăc chắn cô sẽ không bao giờ quên được những tình cảm yêu quý mà các con Pháp 12 N đã dành tặng cho cô :)) Yêu các con thật nhiều và luôn mong mỏi các con sẽ thành công trên chặng đường dài phía trước.
Năm nay, có một vài bạn cô nhớ tên, có bạn cô chỉ nhớ mặt và không nhớ tên, cho cô gửi lời xin lỗi tới N46 vì những gì cô chưa làm được cho các em, vì có thể cô chưa thực sự hiểu và đáp ứng những kỳ vọng của các em trong quá trình cô tiếp xúc với lớp. Cảm ơn các em, vì đã gọi cô là “cô giáo”, và cảm ơn vì đã gợi ý cô nhận xét về lớp, nó làm cô tĩnh tâm suy nghĩ, hồi tưởng và có lẽ sẽ nhớ 12N nhiều hơn. N46, 43 con người, 43 cá tính, 43 ước mơ, có 1 ước mơ đang trên đương tìm bến đỗ ở một quốc gia khác, nhưng dù ở nơi đâu, cô luôn mong các em thực hiện được ước mơ của mình. Hãy sử dụng tất cả khả năng của mình để làm tốt những gì các em muốn, một cách lương thiện. Hãy tự làm mình tỏa sáng, và tỏa sáng tiềm năng CNN, tỏa sáng con người Việt Nam hiện đại trên con đường chinh phục những điều các em muốn nhé!
Cô Ngô Bích Đào GDCD
FO U RT E E N
Cô Phan Quỳnh Hương Pháp
#neonlights
Được trở thành giáo viên bộ môn Sinh của các con suốt 3 năm học, điều đó làm cô thấy hạnh phúc và may mắn lắm. Cô mong rằng tất cả các con đã có những kỉ niệm đẹp trong ngôi nhà chung CNN, ngôi nhà riêng N46. Cầu chúc cho mỗi thành viên trong lớp sẽ đạt kết quả tốt trong kì thi THPT Quốc gia sắp tới diễn ra và tháng 6 này. Cô tin tưởng rằng các con sẽ thành công và trở thành những chàng trai, cô gái hạnh phúc
Cô Trần Thị Thu Hường Sinh
F I F T E E N
2017
Ấn tượng đầu tiên của cô về N46, học trò rất lễ phép, biết tạo cảm hứng cho cô trong các bài giảng. Mỗi khi bước vào lớp N46, cô cảm thấy rất thoải mái vì sự trong sáng, đáng yêu và ham học hỏi của các con. Con trai lớp mình thì rất ga lăng. Các bạn nữ xinh, cá tính và có vẻ như là mấy đứa con trai bị bắt nạt bởi các cô nàng khó tính này suốt.
•
Cô Trần Thanh Hiền Văn
2014
N46 là một lớp học chuyên hai thứ tiếng: Pháp và Nhật. Có lẽ do sự ảnh hưởng từ chính ngôn ngữ chuyên, cho nên N46 vừa mang sự lãng mạn hào hoa, tự do - bay bổng đúng nét Pháp, vừa có vẻ trầm mặc - suy tư, chăm chỉ - kỷ luật đậm chất Nhật. Lần đầu tiên cô được gặp N46, cả lớp đón chào cô bằng một tràng pháo tay rộn rã. Vậy nên, trong ấn tượng ban đầu của cô, N46 là một tập thể rất thân thiện, cởi mở, năng động và đoàn kết. Trải qua một năm đồng hành cùng lớp, có cả những vui buồn, có cả nụ cười chiến thắng và nước mắt tiếc nuối, cô và N46 đã có bao kỉ niệm. Cô được thấy N46 hóa thân tuyệt vời vào bao cuộc đời trong Tác phẩm Vợ nhặt của Kim Lân một cách chân thực và xúc động (Chương trình Sân khấu hóa TPVH). Cô được chứng kiến N46 thăng hoa và giành giải nhất chương trình Sắc màu CNN với tác phẩm Neon light rất giản dị mà sâu sắc. Cô cũng còn giữ rất nhiều tấm thiệp mà N46 đã viết tặng cô, các con còn là những học sinh rất chân thành, tình nghĩa. Cô cảm ơn quãng thời gian đẹp đẽ đã được gắn bó cùng N46. Cô chúc cả lớp trong thời gian tới luôn gặp thật nhiều may mắn, đạt được thật nhiều thành công. Lời cuối cùng cô muốn nói với lớp cũng chính là nhan đề của một tác phẩm cô đã từng dạy N46 vào lớp 11 - “Tôi yêu em”
N46
12N yêu quý! Những chùm phượng đầu tiên đã đỏ rực đầu cành nơi khoảng sân nhỏ của các con. Ôi cái đồng hồ lửa cháy ấy! Ngày đang trôi theo từng cánh hoa rơi. Mùa hè cuối của các con nơi mái trường này... Hè 2017.
2014
•
2017
Chỉ chưa đầy một tháng nữa thôi, khoảng sân nhỏ đã vắng tiếng đá cầu tí tách. Vòng tròn nhỏ chơi cầu có dáng Long nghệ sĩ lêu nghêu, Hoàng vô tư tròn trịa, Ngân Hà tóc ngắn an nhiên, Khuất Ngọc Hà tinh nghịch, Nguyễn Hà Linh lí lắc,... sẽ mãi xa rồi. Cảm giác bình yên mỗi ngày đến trường là thấy các con ở đó. Trống lao xao vào lớp, để hết giờ các con lại tí tách bên nhau, lo âu mệt mỏi tan theo bàn chân mải miết nhịp cầu. Từ khi nào các con đã là một phần của khoảng sân này, một vòng tròn thương mến vững chãi trong cô! Các con thì rời xa, khoảng trống thì ở lại! Năm sau đến trường, góc sảnh tầng 1 bên trái tính từ cổng vào sẽ không có lũ nhóc tha thẩn chuyện trò. Còn đâu những khuôn mặt lúc đăm chiêu tư lự, lúc hí hửng hồn nhiên, rồi lon ton chạy ra xách đồ giúp cô mang vào lớp. Chỉ một câu “Cô để con xách giúp cô ạ!”, cô cũng chỉ “Ừ, cô cám ơn con!”... Sẽ rất nhớ điệu chào đồng thanh rất to, rất rõ và đầy nồng nhiệt mỗi ngày lên lớp khiến cô nhiều khi giật mình thoát khỏi những mệt nhọc riêng để cố gắng thật nhiều...
Còn nguyên trong cô giọng nói của các con: Nguyễn Lê Hà Linh giọng trầm hơi khàn đầy nhiệt hứng, mỗi lần con đọc cô lại nổi da gà. Hà Anh đọc bà cụ Tứ câu “u thương quá” không ai thay thế được, Ngân Hà - cô Mị lặng thầm. Việt Linh dõng dạc rất đàn ông, Tâm thủng thẳng bất cần đời, Hải “cô ơi cô gọi bạn khác, con được đọc nhiều lắm rồi”, Tú trong veo tha thiết, Chi tửng tưng, Hoàng nhẩn nha chầm chậm... Những giờ thuyết trình đầy màu sắc. Nhóm Diệp, Lê vẽ cả bức tranh sinh động lên bảng. Nhóm Diệu Linh, Hồ Huyền Trang đưa vào bài câu chuyện về bà... Có những con ong mật chăm chỉ chỉn chu lúc nào cũng hết mình với bài vở Lê Hà, Diệp, Mai Anh, Thu Linh, Thu Hằng, Minh Phương, Mai Chi, Giang, Ly, Ngọc Hà.. Có những nét chữ đẹp như chữ mẫu: Trần Mỹ Linh, Hà Anh... Sẽ nhớ cả những chỗ ngồi: Dương ngồi hơi khuất, bàn cuối bên phải thường nhiều chỗ trống, nhóm tứ đại nam nhân 2 bàn trên, Châu ngồi bàn cuối, My ngồi cạnh Hiền, Huyền ở bàn 3... Sát ngay công trường xây dựng, các con có một năm cuối vất vả hơn. Thương các con và lo nhiều. Chúng ta đều cần thật nhiều lí trí để đi đến đích! Cố lên các con nhé! Cầu chúc cho các con mạnh khoẻ, bình an, may mắn và thành đạt dù ở bất kì đâu trên trái đất này Các con hãy là một vòng tròn bền chặt, cho mãi mãi về sau, 12N nhé! Những muốn bên nhau nhiều hơn để trải nghiệm và thấu hiểu bởi một năm là quá ngắn, nhất là năm 12 bộn bề bài vở. Một vài dòng ngắn ngủi chưa gom hết kỉ niệm trong cô. Chỉ để chạm đến thì con nhớ về một thời hoa đỏ nơi đây! Thân yêu!
S I X T E E N
Cô Trần Thu Phương Văn
#neonlights
3 năm đầu tiên của cô ở trường là gắn bó với tập thể lớp N46. Chứng kiến các con ngày càng trưởng thành, xinh đẹp và học giỏi là niềm vui, niềm hãnh diện của cô. Cảm ơn các con đã luôn bên cô, quan tâm cô lúc cô ốm, làm cho cô vui lúc cô buồn. Có rất nhiều kỉ niệm bên các con không thể kể hết, cô vẫn lưu giữ tất cả các tấm thiệp các con dành tặng cô để khi các con ra trường rồi lúc nào nhớ cô cũng có thể quay về CNN để cùng ôn lại các kỉ niệm nhé. Yêu các con rất rất nhiều, niềm tự hào của cô.
Cô Vũ Thanh Thảo Nhật
2014 • 2017
Thân gửi N46 của cô, Để đến được chặng đường ngày hôm nay, chắc hẳn các con đã có rất nhiều kỉ niệm vui, buồn cùng nhau và cô rất vui được là một phần trong đó. Cô vẫn nhớ những ngày đầu tiên dạy lớp đứa nào cũng trầm ngâm, hiền và ít nói nhưng hoá ra sau đó lại là những cô bé hoạt bát, sôi động. Cảm ơn mấy đứa đã tạo nên những tháng ngày rất đẹp trong quãng đường đầu đời đi dạy của cô. Chúc mấy đứa sẽ toại nguyện mọi ước mơ của tuổi trẻ.
Cô Nguyễn Thị Thu Hương Nhật
S E V E N T E E N
2014
•
2017
N46
E I G H T E E N
#neonlights
2014 • 2017
N I N E T E E N
2014
•
2017
N46
T W E N T Y
#neonlights
2014 • 2017
T W E N T Y- O N E
2014
•
2017
N46
T W E N T Y-T WO
#neonlights
2017
T W E N T Y-T H R E E
•
writers
2014
Secret
N46
Người nhận: Chàn
2014
•
2017
Người nhận: Lâm Cảm giác cấp 3 chẳng có trọn vẹn được mấy, có lẽ vì có những người bạn đến tận 12 mới tự dám nói là biết thêm nhiều tí về bạn. Cậu. Lâm. Là cái duyên chắc thế, mỗi lần gặp là một lần mới mẻ. Chả thể đoán được cậu nghĩ gì và thiện chí ban đầu muốn đoán vốn là không có.. Nhưng mà kì lạ và thật thú vị, thời gian đẩy con người ta đến ranh giới tò mò mỏng manh. Thỉnh thoảng có nghĩ đến cậu. Đọng lại là một đứa trẻ đen và xấu kinh khủng lớp 10,11 và đến tận hè lên 12 vẫn xấu. Đến 11 mới thực sự có thể bắt chuyện được với cậu bạn mồm thì xấu ngữ may sao lòng được cái sáng tâm. Kể ra thì bảnh tỏn và điệu đà, thỉnh thoảng ga lăng, thỉnh thoảng thấy sáng tạo và giỏi giang nhưng hoàn toàn không thấy ngầu trừ hôm kỉ yếu ăn mặc lên tay đấy. Sẽ thật nhớ những câu kiểu: “Mày phải tin tao” để rồi đâm ngay vào xe bác đằng trước hay nhưng câu:”Sao lại là tao” rồi thì vẫn ở lại tới muộn kê lại bàn sau mỗi lần liên hoan. Dài quá tặng cậu nửa cung tơ chiều cho một ngày nắng hồng xơ.
Người nhận: Khuất Lớp chúng tôi có một vị bí thư khá thú vị và bất khuất? Đầu tiên là phải vỗ tay cho cô gái ấy vì can đảm từ bỏ Facebook để chuyên tâm cho sự nghiệp học hành – điều mà ai cũng muốn làm nhưng chả thấy ai làm được. Bí thư nhà mình còn có một gu thời trang và âm nhạc hơi khó hiểu một tẹo. Hiểu không Khuất? Tao đang nói về chiếc áo măng tô chị ong vàng với mấy bài nhạc từ đời Napoleon trong máy của mày đấy=))) Nói thế chứ chị Khuất cũng nữ tính phết , cười nhiều mà cười cũng duyên, thích khám phá thiên nhiên và thích đi du lịch bụi.Làm việc với bà này thì thích thôi rồi. Lần nào cũng tận tâm và cực trách nhiệm, chả quát ai bao giờ và cũng rất quyết liệt khi liên quan đến vấn đề kiện cáo đòi quyền lợi =)) Sắp hết 12 rồi, chúc Khuất sớm bay sang phương trời mới với các anh đẹp trai mắt xanh, chúc cô bạn luôn giữ được nụ cười tươi và mái tóc ngắn hất hất và gu thời trang ong vàng nhé.
T W E N T Y- FO U R
Chào Thu Chàn :)) Nhanh thật, thế là đã qua 3 năm rồi, không quá dài cũng không quá ngắn, nhưng đối với tớ là khoảng thời gian vừa đủ để có thể làm quen và gắn bó với một người bạn mới. Do khoảng cách địa lí khá xa nên tớ cũng không nói chuyện với cậu được nhiều, không quá gần gũi nhưng thực sự là tớ rất ấn tượng với cậu, có phần ái mộ? Ấn tượng đầu tiên của tớ với cậu là một bạn khá trầm tính, chỉ nhìn bên ngoài thôi, khi cậu nói chuyện thì khá nhỏ nhẹ nên tớ càng nghĩ là trầm tính. Thường thì tớ thấy mấy người ít nói có đời sống nội tâm phong phú lắm và nội tâm của Chàn phong phú thật :)) Cảm giác nội tâm của Chàn trào qua ngòi bút lên trang văn, dừng lại ở đấy thì chỉ nghĩ bạn này giỏi văn, nhưng tớ thực sự ngưỡng mộ suy nghĩ của cậu, ngoại hình bé mà suy nghĩ lại chín chắn và người lớn :)) Đấy là cảm nhận riêng của tớ thôi, sau này sẽ nói chuyện với nhau nhiều hơn nữa. Năm nay là năm cuối cùng là bạn cùng lớp nhưng hy vọng có thể tiếp tục đồng hành cùng nhau trên đường đời :)) nghe hơi sáo rỗng nhưng thực sự tớ muốn giữ liên lạc với cậu. Viết cái này trước ngày thi đại học đúng 100 ngày đấy :)) Chúc ôn tập vui vẻ :)) Hãy luôn giữ vững phong độ của mình để đối mặt với kì thi sắp tới thật tốt nhé, nếu có apply đi du học thì cũng thành công nhé!!! Mạnh khỏe, vui vẻ và quyết thắng!
#neonlights
Người nhận: Huyền
Người nhận: Tâm
Người nhận: Quỳnh Anh
2017
T W E N T Y- F I V E
•
Chị Q Ngồi gần nhau mà hoá xa quá thể chị Q ạ. Nghe sẽ hơi chán nhưng con chị Q sau này phải biết rằng mẹ nó có những năm cấp 3 học rất giỏi, không ngại khó khăn, tính tình lại cởi mở, lém lỉnh với bạn bè và lễ phép với giáo viên hehe. Tiu không có nhiều kỉ niệm với chị Q, mà hình như chị Q rất kiệm lời với bạn cùng lớp thì phải hừm. Chị cứ bình thường cân đường hộp sữa thế thôi, chả biết đang nghĩ cái gì, vội vàng cái gì, thích thú cái gì... Chúng em chịu! Vì thế tiu rất tò mò về phần não và phần hồn của chị Q hoạt động ra sao... ý là bên trong ý. Mong chờ Nàng công chúa từ quả thị bước ra. Chị sẽ làm được gì cho hoà bình thế giới đây hở Quỳnh Anh? Từ giờ trở đi là thành người lớn rồi, sẽ gặp nhiều thử thách mà chắc Quỳnh Anh sẽ còn xa nhà hơn rất nhiều bây giờ ấy chứ. Chúc Quỳnh Anh mạnh khoẻ, phổng phao, lửa sống lửa học cháy bỏng như dung nham và có một tình iu ngàn năm không rời. Hãy đọc hướng dẫn sử dụng trước khi dùng và hỏi ý kiến bác sĩ để tránh những tác dụng phụ của thuốc <= LIFE
Tâm, Ôi tao không biết là tao có giữ được sự ẩn danh của bản thân đến hết bức thư này không nhưng mà tao sẽ cố. Nhiều lúc tao thấy khá tiếc vì đã không làm quen hay nói chuyện với mày từ hồi lớp 10 11 gì đấy. Đối với tao thì mày là một người hay ho phết mặc dù tính tình thỉnh thoảng hơi khó chịu nhưng mà đa phần là cũng ổn như kiểu nói chuyện cũng thú vị hay là cũng biết lo lắng khi bạn lăn từ trên cao xuống chẳng hạn nhưng mà nhiều lúc mày cứ khó gần ý hãy mở lòng với các bạn hơn nào đấy gọi là trao đổi đồng giá đấy. Ôi 200 từ nghe dài mà ngắn phết. Chúc mày luôn mạnh khỏe và có đủ may mắn để vượt qua kì thi cam go sắp tới một cách an toàn và trọn vẹn nói chung là thi đâu đỗ đấy à nhưng mà đừng bao giờ quên “đam mê thật sự” của mình. Nhớ giữ cái thái độ “phải cool”. Chúc sớm được đi du học nữa. À hãy luôn lạc quan về cuộc sống hehe đời phải có trái đắng thì lúc gặt được quả ngọt mới biết trân trọng chứ cố lên nhé. Hẹn ngày tái ngộ hehe
2014
Heiii Huyền, Đầu tiên có lời khen chân thành cho bộ tóc hiện tại của mày, dài dài xoăn xoăn nâu nâu, cộng them da trắng nữa, xinh lắm, chuẩn hàn quốc rồii. Đấy nói đến da mày, ôi sao mày ăn gì mà trắng dã man thế, ấn tượng đầu tiên lớp 10 của tao thì mày là bạn trắng trắng =)) Hồi đấy mày đã ít nói rồi, “lớn lên” có vẻ cởi mở hơn, nhưng chắc style mày không thích xô bồ, nên vẫn hơi trầm. Không sao đâu, bạn bè hiểu và thông cảm cho mày =))) Mày rất thích EXO, cái đấy có lẽ ai cũng biết, cũng hay rú rít với con Đù về bộ phim này phim nọ, về anh lọ anh chai, nên chúc mày có thể được gặp các ụppa 1 lần, hoàn thành ước vọng đi Hàn du lịch (hoặc học tập?!), vì hiện tại thì tao nghĩ đấy là ước mơ của mày hehe. Dù không nói chuyện với mày nhiều, nhưng tao rất quý mày, chúc mày tất cả những điều tốt đẹp nhất, tao không quên được mày đâu, và mày cũng phải thế!
N46
Người nhận: Mít
2014
•
2017
Người nhận: Long Chào Long, 3 năm không đủ dài, nhất là khi nó bị cắt mất đoạn giữa, để trở thành một trong những bạn thân của cậu, càng không đủ để hiểu cậu nhiều hơn. Thế nên tớ chỉ muốn nói, dù cậu có làm tớ khó chịu bao nhiêu lần, buồn bao nhiêu lúc, ấm ức vô số hôm thì tớ vẫn thấy vui vì năm lớp 10 Hà Linh đã nghĩ ra trò đổi chỗ, để tớ chơi được với một bạn thú vị như cậu. Chắc không có chuyện đấy thì 3 năm cấp 3 sẽ chỉ là 3 năm lớp 11 lặp lại thôi :)) Tớ từng nghĩ cậu là đứa luôn vui vẻ, vô tâm vô tư nhưng có những điều đến mãi khi sắp chia tay, tớ mới nhận ra ở cậu: phức tạp, cố chấp, khó nắm bắt và khó thấu hiểu. Thế nên cậu phải đền bù cho tớ quãng thời gian cậu đã tự tiện lấy đy, để xem trong 3 năm tròn trĩnh, tớ có thể hiểu cậu như những bạn thân của cậu hay không. Cậu là một trường hợp đặc biệt của cấp 3, cậu không ở bên tớ lúc tớ buồn, cũng không là người tớ cùng chia sẻ niềm vui, cậu không đặc biệt hiểu tớ hơn ai cả và tớ cũng không có nhiều kỷ niệm với cậu để kể ra, nhưng tớ biết cả tớ và cậu đều thấy cảm ơn vì tình bạn này đã xảy ra, thấy cảm ơn vì người kia đã xuất hiện trong năm cấp 3 của mình, khiến nó thú vị, màu sắc hơn một chút, để những sáng lớp 10 bớt rảnh, trưa thứ 7 bớt buồn, để hành lang tầng 4 bớt trống trải, để biết thêm nhiều sắc thái của nỗi thất vọng hơn nhờ những lần Long “nghĩ cho mình”... Lên Đại học, mong sẽ có ai đấy hiểu cậu như những người bạn cấp 3 hiểu cậu. Cấp 3 có cậu, không nhạt nhoà.
#diepmitakadaibangti Chào Diệp, Biết bắt đầu từ đâu nhỉ??? Tính ra mối quan hệ cộng sinh của tao với mày đã được 3 năm rồi đấy. Mệt nhỉ. Công nhận tao cũng giỏi thiệt, chịu đựng mày được những 3 năm rồi. Thôi đùa đấy. Tao nghĩ mày phải là người nói câu đấy mới đúng. Tao không nhớ đã quen mày như thế nào hay tình bạn của chúng ta bắt đầu từ đâu nhưng t mừng vì nó đã xảy ra. Chưa bao giờ tao nghĩ sẽ có một đứa bạn thân là con gái và nếu có thì cũng chưa chắc đã hiểu tao nhiều như mày. Đôi lúc tao thấy mày thật trẻ con khi giận dỗi mấy chuyện vớ vẩn và lần nào tao cũng phải chủ động làm lành nhưng cũng có những lúc mày lại rất thấu hiểu những chuyện tao tâm sự với mày. Mày nhạy cảm lắm Diệp ạ! Nhất là trong những vấn đề liên quan đến tình cảm hay suy nghĩ nội tâm. Chắc chả thể thay đổi được đâu vì đó là tính cách của mày rồi nhưng cũng vì thế mà mày luôn dành sự quan tâm đặc biệt đến những người bạn thân của mày. Mày luôn là người mà tao luôn tin tưởng để trao đi những tâm tư, là người tao tìm đến khi tao cần lời khuyên. “ Bạn thân ư? Bạn thân là mỗi ngày nó có thể phũ bạn cả chục lần nhưng tuyệt đối không để ai làm tổn thương bạn dù chỉ một lần” Tao có thể trêu mày hay làm mày cảm thấy khó chịu, thậm chí là ghét tao nhưng sẽ không bao giờ tao có thể đứng đó nhìn ai làm tổn thương cô bạn thân của tao. Rồi chỉ mấy tháng nữa thôi là tao với mày sẽ mỗi đứa một phương, không còn cùng học trong một lớp như thế này nữa, nhưng tao vẫn sẽ luôn nhớ lời hứa với một cô bạn nào đó - “80 tuổi không chồng về bố mày nuôi”.
T W E N T Y-S I X
Người nhận: Cá Chào Cá =)))) T đang viết cái này vào một tối thứ 4 trời mưa rả rích. Mưa rơi là có nước. Cá sống dưới nước nên t bất chợt nghĩ đến m (câu này hay quá nói tớ cậu hơi fake vs trẻ trâu mà nói tao mày thì hơi tục nên t sẽ viết tắt t m nhe hjhj) Hmmm… Còn vài tuần nữa thôi là đến Cáingày-mà-ai-cũng-biết-là-ngày-nào-đó rồi ôi nghĩ đến mà nhức đầu nhỉ. Ngày đó đến đồng nghĩa với cái thế giới cấp 3 đầy màu pastel hỗn độn này sắp kết thúc: thầy cô, bạn bè, đạo hàm tích phân, Vợ Nhặt Sông Đà Tây Tiến, H2S04, các thứ các thứ đau đầu của thời học sinh nắm tay nhau ở lại ga tàu Tuổi Trẻ… Đm buồn vãi =(((. M là một đứa khá giỏi và có vẻ toàn vẹn: xinh nè, ăn ảnh nè, học giỏi nè, hút trai các thứ nè…. (đối với t thì là như vậy=)) ) thế nên t nghĩ là m sẽ không gặp khó khăn gì trong việc thi Đại học hoặc đi du học các thứ đâu. Ê mà cũng đừng chủ quan t chỉ khen thế thôi =)) Trên chặng đường trưởng thành, đôi lúc m sẽ vui cực, nhưng đôi lúc m cũng sẽ phải buồn, phải khóc. Nhưng đừng lo quá, ít nhất thì m cũng không đơn độc trên chặng đường này đâu. Bạn bè các thứ sẽ luôn ở bên m vì vậy hãy cố gắng hết sức đừng nản lòng nheee <3 Chúc cô bạn thành công <3. (Khi thành công hãy nhớ đến các bạn nha =) ) Ồ, đến đây đã là hơn 286 từ rồi nè =))) Xin chào!
#neonlights
Người nhận: Hiền Đỗ Người nhận: Đỗ Mỹ Linh
Người nhận: Lùn
2017
T W E N T Y-S E V E N
•
Chào Lùn Đây là người viết thư bí mật cho mày. Chơi với mày vui vl, tao với mày toàn cười những thứ silly, chả đáng để cười ý. Mày cũng deep phết, với mấy vấn đề nghiêm túc thì ý kiến của mày khá khách quan và sâu sắc. Hiểu biết nhiều về thế giới, kiểu phim ảnh, chính trị. Giỏi toán, ối giồi ôi, toán như là đam mê của mày ý Lùn ạ. Tao bái mày luôn. Còn hóa thì tao nhớ là tao với mày đọc đề cương hay trả bài kiểm tra xong chỉ biết nhìn nhau cười hô hô. Mày rất unique, cái chất riêng của mày không lẫn đi đâu được, từ cách ăn mặc cho đến cách ăn nói. Tao quý mày lắm luôn ý, lùn ạ. Funny, thoughtful and not dramatic. Best !
2014
(TO: Đỗ Mỹ Linh) Thư từ một đứa bạn không thân .-. Haizzz, mở đầu cũng là một nghệ thuật~ 3 năm học chung nói dài cũng không dài mà nói ngắn cũng không ngắn, hai chúng ta đương nhiên quen biết, cũng quý mến nhau nhưng e cũng vì cái gọi là khoảng cách địa lý (một người dãy đông một người dãy tây) nên không thể thân thiết như những người khác. Và đương nhiên cũng vì tớ - một con suốt ngày chúi mũi vào điện thoại không quan tâm sự đời =)) Nói đến đây chắc cũng đoán ra phần nào rồi nhỉ? Thư của một đứa với khả năng văn chương nhìn lên ai cũng hơn mình còn nhìn xuống chẳng thấy một ai thì tớ hi vọng cậu đừng buồn nhá. Ấn tượng đầu tiên “da trắng” (xin lỗi có hơi thô thiển nhỉ?), hát hay, nói tiếng Pháp như thần và cùng chung clb. Tớ nghĩ ít ra mình với cậu cũng đã có những giây phút vui vẻ “cùng chung hoạn nạn” trong giờ học ngoại ngữ và sự giống nhau đến lạ về quan điểm trong giờ văn. Chả biết nói gì hơn, cũng chỉ chúc cậu sẽ luôn đạt được những điều mà mình mong muốn. Be happy, be yourself <3
Chào Hiền! Nếu mà ẩn danh thì chắc mày không nhận ra tao, nhưng cứ thử đoán xem =)). Thực sự cho đến năm lớp 12 mày với tao mới chơi với nhau nhiều hơn, mới có thời gian để hiểu nhau hơn (cũng chẳng nhiều mấy nhưng mà có thứ để viết cho là được rồi =))). Chơi với nhau nhiều hơn là t nghĩ kể từ khi học cô Hoa rồi ngồi cạnh và mấy bài kiểm tra ở trên lớp tao sang đấy ngồi. Tính ra từ lúc tao viết cho đến khi “đường ai nấy đi” là còn khoảng 3 tháng nữa, that means 90 ngày, đồng nghĩa với 2160 giờ, cũng có nghĩa là khoảng 129600 phút và tương đương 7776000 giây bên nhau, bên N46 iu quý. Thì qua đó tao có mấy lời với mày =3. Mày thì học giỏi này, từ khi lên 12 thì mặt đỡ đơ hơn nhiều :v, ăn uống thì đừng hỏi luôn, cái đ gì cũng biết được =)). Số quán ăn mày biết chắc thuộc tập số phức , giới hạn bằng dương vô cmn cực =)). Nói gì thì nói chứ năm cuối rồi, sắp đến lúc xa cách, tao cũng nhớ mày, nhớ lớp mình lắm chứ. Nỗi nhớ của tao bao la, rộng lớn như số nghiệm thỏa mãn bất phương trình (x+1)2>=0 vậy :p. Thôi tao chúc mày luôn luôn mạnh khỏe, vui vẻ, hạnh phúc sau này. Chúc mày đỗ đạt trường mình mong muốn và đạt được nhiều thành công trong cuộc sống. Sau này dù lên núi xuống bể cao thấp như 2 cực trị của hàm bậc 3 nhưng cũng đừng quên tao và N46 nghennnnnnnnn!!
N46
Tới: Thu Linh Người con gái luôn niềm nở vẫy tay chào tao vào mỗi sáng mỗi khi đến lớp hay tình cờ gặp mặt ở sân trường. Học giỏi. Vẽ đẹp. Nhảy đẹp. Có điệu cười hơi bị ấn tượng. Hay mang cơm hộp xinh xinh đến trường. Sẵn sàng khao bim bim kèm theo lời đe dọa lần sau phải khao lại kem kí túc. Học với nhau ba năm nhưng chưa nói chuyện với nhau được nhiều. Chắc cũng tại đứa ngồi đầu đứa ngồi cuối nữa. Mong lúc ra trường, lỡ gặp nhau ngoài đường vẫn còn nhớ cái mặt cái tên để chào. Yêu.
2014
•
2017
Người nhận: Miêu
Người nhận: Mai Anh Gửi Mai Anh, Mặc dù nhiều lúc tao không hiểu nổi mày do tính cách khác quá chăng=))) Nhưng tao vẫn nhận thấy dù mày luôn luôn vui vẻ nhưng cũng nhạy cảm rồi nhiều suy nghĩ. Không biết đây là phần xấu hay phần tốt nữa nên thỉnh thoảng cũng đừng quan tâm rồi gồng gánh quá nhiều thứ, vì sẽ rất mệt mỏi. Chúc Mai Anh tháng 6 tới sẽ thi thật tốt, hoàn thành mọi thứ mình mong muốn nha \m/
Người nhận: Ngân Hà
Người nhận: Hoàng Anh Chào Hoàng Anh :333. Đọc đến đây chắc bà cũng biết t là ai rồi =)). T vốn không giỏi những việc như thế này nên lượng thứ cho t nhé. Đầu tiên chắc là cảm nghĩ nhỉ: Nói chuyện với bà rất vui (lol), rất nhẹ não =)), tha hồ làm trò mèo mà không sợ ngại a hi hi. Bà lại cũng thích vẽ, thích nhạc Nhật, nên trò chuyện vs bà đối với t là cực kì vui luôn; bà còn đủ kiên nhẫn để nghe t chém gió chuyện hàng ngày của Soramafu nữa. Cảm ơn bà đã “chịu” ngồi cho t tết tóc, cảm ơn vì đã ngồi nghe thằng suốt ngày nhõng nhẽo như t, cảm ơn vì đã chia sẻ tranh của bà cho t xem nữa ,… gì chứ t thấy cảm ơn dễ hơn cảm nghĩ nhiều ,,,Tksssss,,,. Nói nghe ngại v** nhưng t cũng thực sự muốn giữ liên lạc với bà về sau đới nên đừng quên t nhé. Cuối cùng lại viết thành cái đoạn chẳng ăn nhập gì lol. T dở viết nhưng giỏi cái khác lắm, nên nếu bà muốn thêm một bức tranh nữa kỉ niệm thì nhắn t nhé. Ôm phát nào.
T W E N T Y- E I G H T
Chào Galaxyyy, Hihi đọc cái thư này xong thử xem có đoán ra là ai không nhé :)) Chậc, viết gì bây giờ nhỉ :v Hồi lớp 10 hình như tớ chẳng bao giờ nói chuyện với cậu thì phải, lên lớp 11 với 12 thì mới trò chuỵn nhiều hơn. Ấn tượng của tớ về cậu là có vẻ hứng thú và nghiêm túc với tất cả các môn học, khả năng tự học siêu cao, điểm lúc nào cũng chót vót (cái này thì cũng chẳng phải nói rồi...), mê game đấu kiếm & hình như cả game âm nhạc (?). Và chắc là do ảnh hưởng của game mà thỉnh thoảng cậu hay làm những động-táctay kì quái và chọc chọc người bên cạnh với lý do “đang chán” =)) cái vụ chọc ngoáy này tớ thấy cậu giống Hoàng Anh với Thảo nè :3 Hầy, xàm quá =)) Nhiều lần nói chuyện với cậu cũng thấy thú vị lắm :v Cũng thấy đồng quan điểm ở một số chuyện đấy hiho. Mà tớ thấy cậu cũng hiểu biết về mấy thứ liên quan đến Nhật ghê, cậu nói cái gì về Nhật xong tớ cũng thấy mới mẻ lạ hoắc, chỉ biết “Uầy thế á?” với cái mặt ngu độn. Mà có một điều tớ thích là khi kể chuyện gì cậu cũng bonus vài ý kiến cá nhân khá thú vị vào, như kiểu cậu đã nghiêm túc suy nghĩ về chuyện đó từ trước vậy :3 Hừm, vì có vẻ 2 chủ đề cậu hứng thú nhất là học hành và game tớ đều ngu cả 2 nên chúng ta giao lưu không được nhiều lắm :3 Vậy nên chỉ biết nói đến đây thôi à hihi. Chúc cậu sớm thực hiện được ước mơ du học và trở thành một lập trình viên xức sắc nhé. Thông cảm bài viết hơi nhiều emoji và đôi chỗ không giống tiếng Việt :)) Thế nha. Luv
#neonlights
Người nhận: NLHL Người nhận: Nhi
2017
Chào Huyền Trang :))) Chả biết trời xui hay thế nào mà thế nào mà tao lại phải viết kỷ yếu cho Trang nhỉ. Mà cũng tiếc là chả có kỉ niệm gì nhiều để mà nhớ lại T.T Thôi thì dông dài 1 tí cho đỡ cụt. Chắc ấn tượng lớn nhất của tao về mày là mày lúc nào cũng phởn vl ấy (^_^) (^_^)(^_^) rồi cũng vui tính này, năng động này, trẻ con yêu đời này, và đặc biệt là rất phởn nữa. Tổng hợp mấy tính chất đấy lại thì cũng đáng yêu phết đấy chứ :3333 Đừng bao giờ hết phởn đấy nhá @@. Thôi thì cũng sắp hết cấp 3 rồi, chúc mày sớm thoát kiết F.A này, chúc mày đạt được những gì mình đề ra này, với cả chúc mày luôn có nhiều niềm vui trong cuộc sống nhé (V)(;,,;)(V) Sau này thì đừng có quên tao là ai nhá
•
T W E N T Y- N I N E
Người nhận: Satran
2014
Chào Nhi :3 Đầu tiên, chúc Nhi sẽ đi du học hoặc là thi được vào trường mình muốn nhé !! Nhi trong tớ là một cô gái nhỏ nhắn xinh xắn :)) mặc váy ngắn nhưng thôi chân cậu đẹp c có quyền =)) Từ hồi lớp 10 đến giờ cậu thay đổi hơi bị nhiều và xinh hẳn ra ý :)) chắc là puberty hit u rồi =)) Nhi còn cosplay siêu siêu đẹp ý :3 Thế nên là cứ khi nào cần trang điểm hay kẻ mắt toàn ra nhờ Nhi thôi :)) Nhìn bên ngoài thì có vẻ là cậu không quan tâm nhưng mà bên trong thì hơi bị thân thiện nhiệt tình ý :3 Nhờ gì cũng làm mà đôi lúc cười một cách ngốc nghếch =)) Sau này tụi mình chắc cũng không học cùng với nhau, cơ hội gặp lại cũng là 1/1000000 =)) thế nên tớ muốn chúc Nhi những gì tốt đẹp nhất :3 khỏe mạnh nè ( ăn nhiều vào đi gầy quá .-.), cố gắng hơn trong học tập, càng ngày càng xinh và có nhiều niềm vui trong cuộc sống nha. Chúc cậu gặp được những người tuyệt vời như bọn tớ trong cuộc sống sau này ! Dù thân hay không thân thì bọn tớ cũng vẫn coi cậu là mảnh ghép để hoàn thiện bức ảnh cấp 3 của bọn tớ nên mong cậu cũng sẽ nhớ mãi về tớ và tập thể N46 nhé ! Tym tym <3
Xin chào Hà Linh Nguyễn Lê, Biết ai đây k=)) k biết là phải rồi. Thôi cũng k cần đoán làm chi đâu, cứ đặt mông xuống và để đầu óc thanh thản đọc hết hai trăm chữ chẵn sau đây đi nhé Ở trên lớp tuy k tiếp xúc với m nhiều, nhưng cá nhân t thấy m rất hợp làm rao vặt vỉa hè, hoặc phát tờ rơi ý, thề luôn, ngồi uống sữa cũng tưởng tượng được dáng vẻ với cái giọng đặc trưng của m như thế nào. Đùa thôi, rao vặt cao quý quá =)) hì hì Hà Linh có tố chất của 1 nhà lãnh đạo, lãnh đạo phường hay lãnh đạo thôn chắc quất được tất. Hoặc là lãnh đạo TCL nè, lãnh đạo SO Game nè. K chỉ là chất giọng, mà còn là cách mày thuyết phục mọi người, cách mày xử lý hay cách mày hành xử mỗi ngày (à nói đến đây t chỉ muốn góp ý là m đừng đột nhiên rú ầm lên nhé =))) tim tao không vững lắm). Tất nhiên trong cái môi trường mà mày chỉ cần thở thôi cũng có người bảo mày làm ô nhiễm không khí thì tao nghĩ chuyện có người không hài lòng với m ở điểm nào là 1 điều rất bình thường, nhất là khi mối quan hệ của mày rộng, nhưng tao thấy mày vẫn luôn giữ được 1 tâm thế vững vàng và tinh thần thép để đối mặt với tất cả (ý là khen đó nếu đọc không hiểu) Gần 300 từ rồi, tao cũng phục tao thật =)) thôi thì chúc mày không thủ khoa đại học thì cũng thủ khoa trường nghề, thi cử đỗ đạt, sức khỏe dồi dào và tâm thế luôn vững như bây giờ nha. Cheers
2014
•
2017
N46
Người nhận: Mai Chi
Người nhận: Linh Giang
Người nhận: My Lê
Chi à =)) chào người học giỏi Pháp nhất lớp :v hi vọng cậu vẫn giữ được khả năng tiếng Pháp trong tương lai :v Thực ra thì từ khi vào cấp 3, tớ vẫn chưa thực sự nói chuyện nhiều với cậu nhưng đã tiếp xúc với cậu kha khá :D nhưng tớ thấy cậu rất tốt đấy chứ :v dù chỉ suốt ngày cắm mặt vào điện thoại vào đọc tiểu thuyết các thứ giống thằng Tam Tam :v à với cả học giỏi nữa :o HOW??!?? cậu suốt ngày ăn với ngủ thôi mà :< cơ mà tớ thấy cậu hơi gầy ấy, kiểu mong manh yếu điếu đến 1 cơn gió cũng có thể thổi bay cậu =)))) cố ăn nhiều lên cho mập để còn đi lấy chồng chứ :v chúc cậu có một tương lai xán lạn nhé. Hãy luôn vui vẻ yêu đời tươi cười như bây giờ nhé =)) yêu cậu <3
Gửi Linh Giang Trùng hợp sao lần này bốc đúng Giang Có lẽ suốt ba năm cấp 3 Giang là người đặc biệt. Những điều gì đầu tiên vẫn luôn đặc biệt và Giang là một trong số đó. Tôi cũng nói một lần rồi, không biết Giang còn nhớ không, rằng Giang là người bạn đầu tiên của tôi. Giang học giỏi, xinh xắn, chăm chỉ, được mọi người yêu mến, và đến tận bây giờ Giang vẫn như thế. Nói thế chắc cũng đủ biết ai rồi. Kì lạ thay bọn mình cứ chọn trúng nhau như định mệnh vậy. Vì không đính đồng xu lên đây được nên tôi sẽ để mặt cười nhé. Văn thơ lười làm lắm, cho nghỉ luôn. Thân,
Ấn tượng đầu về My như thế nào mình đã không còn nhớ, nhưng có lẽ 10 năm sau mình vẫn không thể nào quên được cách chị My đã từng hành xử như một bà mẹ cùng kiểu style quần áo phụ nữ công sở của chị. My khiến cho người ta cảm giác về một nữ cường công khi ngắm chị mắng Dương, ngủ trong giờ, cười hí há với Hiền Đỗ, nhưng cũng lại khiến người ta mê mẩn một nàng thơ yêu kiều trong mái tóc dài ánh vàng khi nàng đang chép bài bạn trong giờ kiểm tra. À quên, hình như My là 1 trong những nạn nhân đầu tiên của trò đùa không có hồi kết của con mẹ Hải. Nhưng chị vẫn mạnh mẽ vượt qua và sống sót đầy bản lĩnh đến bây giờ. Thật đáng ngưỡng mộ!
Chúc Chuối năm nay đặt được tất cả những gì mày đề ra nhé. Hãy đỗ Đại học mày mong ước, đi chơi thật nhiều nơi và xem shows của các anh trai Hàn Quốc. Mày là đứa tốt lắm lại còn hay cười, vẽ đẹp xong còn nhảy nhót siêu đỉnh (+1 skill) Đã thế lại hát hay. Ê tao bảo, ai cũng có lúc sẽ mắc sai lầm hay khó khăn nên buồn một chút thôi rồi phải vui vẻ, tiếp tục cố gắng nhé!!!! Cảm ơn mày đã là một phần tươi đẹp của lóp trong suốt 3 năm học này nhé. Và chân bé nữa, little eagle
Người nhận: Chuối
T H I RT Y
#neonlights
Người nhận: Nữ chính
Người nhận: Trang Chào Trang Quỳnh Đỗ,
2017
T H I RT Y- O N E
•
Thấm thoát đã trôi qua 3 năm cấp bar. Thời gian trôi qua thật nhanh nhỉ. Như một cơn mưa rào vậy. Vừa mới khi nào mới vào lớp 10 bỡ ngỡ bẽn lẽn vào trường rồi còn được các anh chị dạy cheer mà bây giờ đã là học sinh lớp 12 già nhất trường rồi nhỉ. Không biết cậu như thế nào nhưng tớ thấy sau 12 năm cắp sách tới trường thì 3 năm cấp 3 là 3 năm đáng nhớ nhất của cuộc đời học sinh. Đây là quãng thời gian có thể nói là bước đệm để sau này cậu có thể đứng vững trên con đường và sự nghiệp cậu đã chọn. Tuy nhiên điều này không làm cho 3 năm trung học phổ thông đáng nhớ mà điều làm cho 3 năm cấp 3 đáng nhớ chính là những người bạn thân của mình - những nguời bạn tuy ngốc nghếch và dại khờ nhưng chính là những người mà chúng ta có thể tin tưởng nhất và luôn dựa dẫm vào. Và sau này khi cậu nhìn lại quãng thời gian đi học của mình thì cậu cũng có thể tự hào và nói: “À ít nhất thì mình đã tìm ra mấy con phò này rồi.” Và tớ cũng tự thấy ngưỡng mộ bản thân mình khi viết ra được những dòng này, 10/10 best classmate. Ô, hơi lạc, thôi quay lại chủ đề chính nào. Trang là một người khá là cá tính, xinh xắn, khỏe mạnh và đặc biệt chắc hẳn là phải có một khả năng chịu áp lực cực giỏi bởi vì cậu đã chịu đựng được Hải trong vòng 2 năm qua. Thế là quá siêu rồi. Quá thì hơi khiêm tốn mà là vãi chưởng siêu ạ #respect. Ngoài ra, Trang cũng là người có sức học thuộc dạng khá giỏi ở trong lớp nữa. Mặc dù chưa chép bài Trang lần nào nhưng chắc Trang là một người thông minh tại vì Hải suốt ngày khen Trang lém lỉnh với đáng yêu. Ngoài ra thì tớ chúc Trang hoàn thành được ước mớ du học nhé, chắc là đi du học Nhật hay Hà Lan hay mấy nước Châu Âu nhỉ hmmm. Thôi cũng đã muộn rồi (tầm 20h10’) tớ chúc Trang ngày càng xinh hơn, học giỏi hơn, nấu ăn ngon hơn và trở thành một con ngoan trò giỏi, cháu ngoan Bác Hồ nhé. hihi ~~
2014
Chào ĐPNH ( Ý tao là Đoàn Phan Ngọc Hà ) Ờm chs tao lại bốc đúng tờ giấy có ghi tên mày nên bâyh “ có vinh dự “ được viết đôi lời muốn nói dành cho mày đây haha. Ấn tượng của tao về Hà trong ba năm học đó là hình ảnh một cô gái xinh đẹp, năng động và ham học hỏi, luôn cố gắng theo đuổi hết mình với đam mê về nghệ thuật của mình. Thế nhưng bên cạnh những ấn tượng ra, tao cx hem hài lòng với ý thức của mày trong lớp – thường xuyên nói chuyện riêng trong giờ học, hay nghịch điện thoại bla bla. ( giống tao ) Kỉ niệm giữa tao với mày không có nhiều, nhưng nếu so sánh với các bạn khác trong lớp thì cũng kha khá đấy nhỉ J))) Nhưng tao không kể đâu :3 Kể thì mày đoán ra tao là ai ngayyyy ( Bật mí : Tao với mày đã từng đi ăn vs nhau J))))) ) Cuối năm cmnr, tao mong tình bạn giữa tao với mày luôn bền vững bên nhau. Chúc mày thi đỗ tốt nghiệp để còn lên đường xuất ngoại, luôn có đam mê cháy bỏng vs nghệ thuật, khám phá được nhiều nơi trên trái đất J)))))) ( Hình như nghe nói m có ý định về Hạ Long quê Hải với Khuất Hà ? Chúc vui haha. ) Năm nay là năm thứ 18 mày,tao cùng cả lớp tồn tại trên quãng đời này. Hãy cùng nhau làm cgi đó đáng nhớ nhé Hà ? Kí tên Người viết thư.
N46
Người nhận: Việt Linh
2014
•
2017
Người nhận: Lê Dear Hương Lê, Thực ra mình học cùng nhau ba năm rồi mà tớ vẫn chưa có nhiều cơ hội nói chuyện với cậu nhỉ? Thôi thì có gì tớ sẽ nói theo cảm nhận riêng của bản thân nhé! Thực ra lần đầu thấy Lê tớ thấy Lê rất xinh :v kiểu lùn lùn cute và có một khuôn mặt “sắc sảo” không ăn nhập chiều cao lắm :> Ấn tượng nhất về Lê trong 3 năm cấp 3 của tớ là khi Lê nhập vai Thị trong đợt trả tác phẩm. Lê diễn quá tròn vai từ giọng nói chua ngoa cho đến khi nhận thức được tâm lý của một nàng dâu mới e thẹn vun vén. Lê đã diễn tả lại hoàn hảo diễn biến tâm lý của nhân vật, và tớ siêu ấn tượng luônnn. Lê hát hay nữa :v nhất là lúc duet với Chuối :> Thực ra dù không nói chuyện nhiều cơ mà tớ siêu quý Lê vì Lê tốt với bàn tớ cựcc :> Xin lỗi vì tớ không thể viết được dài hơn nhé :< Quý Lê lắmmm
Gửi Việt Linh sàn, Cùng lớp 3 rồi tớ với cậu ít khi nói chuyện nhờ =))) chỉ thỉnh thoảng nói chuyện về game hoặc là cậu chọc tớ Cơ mà, nói chuyện kiểu đấy cũng không chán lắm đâu =))) tớ thấy cậu xàm cơ mà có cố gắng. Chắc cơ bản là vì cậu không muối ở cách ăn nói mà muối chỗ khác? Học tốt chơi tốt không nghiêm túc quá mà cũng vẫn đủ độ học sinh gương mẫu. À hồi đầu tớ thấy cậu đẹp giai phết :”> Cảm nhận đấy biến mất sau vài ngày cùng lớp, sorry linh sàn. Tớ thấy cậu tốt, biết quan tâm đến bạn bè, rep inbox rất chậm cơ mà cũng giúp tớ kiểu giảng bài các thứ, nên là cũng không tệ lắm Và đặc biệt, một cách bất ngờ, cậu lại giữ cái tranh tớ vẽ cho cậu hồi sinh nhật. Nói thật là tớ thấy nó xấu vãi Nên tớ sẽ vẽ tặng cậu bức khác đẹp và hẳn hoi, đầu tư thời gian :”>> Vì tớ quý cậu, nên tớ chúc linh sàn thi đại học tốt, và sau này thành giáo viên dạy toán xuất sắc, và dù sao cũng đừng bỏ game. P/S: Sau này cậu mà không thành giáo viên dạy toán thì cũng vui nhé.
T H I RT Y-T WO
Người nhận: La Jang Đã 3 năm rồi, t mới có dịp nói nhiều hơn với m. Thực ra ở trong lớp t với m cũng không ngồi gần nhau, nên cũng không nói chuyện thân thiết gì với nhau lắm. Kỉ niệm riêng thì chẳng có mấy nhưng t nghĩ chung với lớp thì chắc là nhiều đấy :)) t vẫn còn 1 cái ảnh up insta có mặt m với chi đù hồi sắc màu năm ngoái cơ căng chưa :)) 3 năm không ngắn nhưng cũng chẳng dài để t với m có thể nói chuyện với nhau nhiều hơn. Ê nhưng mà dạo này căng quá rùi toàn chơi son đỏ son hồng :)) Anw, dù ở lớp không nói chuyện nhiều nhưng ít ra mặt m vẫn sẽ ở đâu đấy trong quãng thời gian cấp 3 của t. T như này chắc m cũng nghĩ về t giống thế đúng không :)) Thực ra nếu quay lại năm lớp 10 chắc t với m cũng chẳng chơi với nhau đâu vì m hợp Đỗ Mỹ Linh với Huyền với Hà Anh hơn t nhiều hừm toàn những con người thú vị.
#neonlights
Người nhận: Hải
Người nhận: Xào
Diệu Linh à,
Thế nào nhỉ? Tao với mày thân với nhau cả 3 năm cấp III. Haizz, đúng là số phận đưa đẩy mà! Là một đứa bạn, mày ảnh hưởng đến hướng đi của tao rất nhiều. Mày kể cho tao về du học, về nước Mỹ,... không có mày thì có lẽ tao đã không biết đến những dự án ngoại khoá mà tao tham gia bây giờ - điều đã đem đến cho tao nhiều trải nghiệm và khiến tao luôn tự hào. Mày giỏi Văn, giỏi cả các môn Tự nhiên vì luôn chăm chỉ, hay giảng Sinh Lý cho các bạn vì sinh lý mày rất khoẻ. Bây giờ thì ước mơ Mỹ của mày đã mỹ mãn rồi, chúc mày sang bên ấy học thật tốt, có nhiều trải nghiệm để trưởng thành hơn, mong rằng nước Mỹ chiều mày, vì mày nhõng nhẽo lắm! Chúc mày luôn giỏi giang, thành công nhé! Mà này, sang Mỹ rồi, bớt nhõng nhẽo đi và gội đầu thường xuyên nhé!
2017
Hihi tính từ ngày đầu lớp 10 cho đến bây giờ, có thể nói là mày đã dậy thì thành công đấy! Ngày xưa tóc mày dài đến phao câu, hay khoe mặc áo Boo và đeo cái kính như mấy ông nhân viên văn phòng. Bây giờ thì xinh ngon hơn hẳn nhé, thính đến ầm ầm. Nhưng mà dù dậy thì thế nào, thì Diệu Linh ạ! Mày vẫn là đứa con họ “Hà”, nó là tổ tông gia đình mày, tức là mày là em họ Hà Việt Linh (chiu chiu).
•
T H I RT Y-T H R E E
Người nhận: Diệu Linh
2014
Dear Xào, Tao thấy mày là đứa tận tâm nhất trong đám con trai lớp mình, à cùng với Bách - the dynamic duo ? :))) cảm ơn đã làm nhiều thứ cho con gái bọn tao mặc dù bọn t hay chửi chúng mày (thực ra mày chửi bọn tao cũng nhiều vđ) but still tao biết rằng bỏ đi vỏ bọc khó ở bên ngoài thì bên trong mày là 1 nam công gia chánh dam dang biết nấu ăn rửa bát (khi nghe mày kể tao hơi shock) và có 1 trái tym nhân hậu. Nhân hậu nhất khi nhắc cho t mấy câu lý 1 tiết, i crai-ed. I appreciate dat bro. Btw, cảm ơn m vì đã viết lời chúc 8/3 CỰC KÌ TỬ TẾ nhất là so với thằng Luộc. Quả thật thịt bò xào vẫn tốt hơn bò luộc. Well, 3 năm đ ngắn cũng đ dài, hi vọng m đã có cấp 3 vui vẻ với con gái bọn t, bọn con trai và Lâm (i mean quán net). Chúc m sẽ vào được đại học như ý muốn và trở thành hacker chuyên nghiệp được nhận vào làm ở Google. P/s: lời khuyên cho mày nếu muốn có gấu: dừng bảo mấy đứa con gái trông giống đĩ đi
Gửi Hải và những ước mơ còn đang chưa lớn của Hải, Mình rất muốn nói là mình ghét con người Hải năm lớp 10 lắm. Vì tao chưa bao giờ thấy một lớp trưởng nào xấu tính và cứ thích quát tháo thể hiện như thế cả. Mà lúc đấy, Hải chỉ chơi thành một nhóm chứ chưa có bao giờ giao tiếp tới nhóm nào khác. Nên chúng mình bỏ lỡ cả một khoảng thời gian đáng lẽ để làm bạn mà tao lại sống trong thờ ơ với nỗ lực gắn kết lớp mình của mày nh ỉ. Hic, cảm thấy hơi có lỗi chúthihi Nhưng không sao. Muộn chút thôi nhưng không có lỡ mất điều gì cả.Hải lớp 11 và 12 đã để lại trong ấn tượng của tao nhiều dấu vết khó thể nào phai mờ. Dù có đôi lúc mày nói những thứ mà chắc cả đoạn đời tao sau này cũng không hiểu nổi nhưng Hải là một cậu bạn (là) con trai rất quan tâm và hiểu ý người khác ;) (tinhtế +1). Dù có bộn bè bạn và mối quan hệ phức tạp như dãy phương trình hóa học của cô Liên thì Hải vẫn dành thời gian chăm chút cho con gái lớp mình và (hang ngày) mang lại nụ cười trào nước mắt của các bạn với mỗi câu chuyện mà mày chia sẻ trong các loại tiết học. Tao rất khâm phục sự kiên nhẫn theo đuổi ước mơ và cố gắng cải thiện bản thân mình mỗi ngày của mày. Cấp 3 luôn là quãng thời gian mà tao nhớ nhất dù đôi (chục) lúc, tao chỉ muộn thoát ra cho sớm nhưng cũng có nhiều lý do níu giữ lắm đúng không =)) Lớp mình và Hải chính là những gì tao không muốn thay đổi quá sớm và cũng không nỡ xa rời đâu. Chúc Hải cùng ước mơ của Hải lớn lên theo từng bước chân bên Can của mày nhé :* Thân gửi, F.
N46
Người nhận: Tròn
2014
•
2017
Người nhận: Dương Người nhận: Bí Suốt ba năm vừa qua chúng mình đã có những kỉ niệm thật tuyệt vời với nhau và với lớp. Tớ rất vui vì đã được quen biết cậu trong những năm học cấp ba tại Chuyên Ngữ này. Một cô gái đáng yêu, luôn tràn đầy năng lượng và biết quan tâm đến mọi người. Thời gian cấp ba ngắn ngủi lắm, chả mấy chốc lại sắp thi rồi. Chúc cậu sẽ đỗ đại học thật cao vào trường mình mong muốn nhé. Nếu có đi du học thì cũng thật thành công với những dự định của mình, trở thành một cô gái xinh đẹp và tài giỏi nhé. Đừng quên N46 sẽ mãi là ngôi nhà của cậu dù ở nơi đâu nhé. Gửi Thu Hằng
Dương đấy à bố mày đây =)) từ lớp 10 tao thấy mày chẳng thay đổi gì cả, về cả ngoại hình lẫn tính cách, mặt vẫn thật đù, tính vẫn thật ki bo và học thì cũng vẫn giỏi. Tao cãi nhau với mày không biết bao nhiêu lần vì việc chỗ ngồi và mày đ thay đổi gì cả, lớn lên phải học tính nhường các bạn gái đi không là ế đấy ^^ kể ra thì cũng tốt tính, nhưng chưa đủ =)) được mỗi cái tiến bộ là lên lớp 12 mày đã không cản trở việc hát hò trong giờ của tao nữa. Mày đọc lắm truyện quá và tao thì ghét đọc sách hihi. My bảo là chưa thấy mày ăn sáng ở trường bao giờ còn tao thì chưa thấy mày đi vệ sinh ở trường bao giờ =)) Hồi còn có Bách trông mày có vẻ 100% năng lượng vui vẻ, từ hồi không có Bách chắc bọn tao hành hạ mày ghê lắm nên trông lúc nào cũng như bánh bao thiu í, tại hầu hết tao với mày chỉ nói chuyện tranh cãi về toán hihi. Chị khuyên mày nên hòa đồng, thân thiện và năng nổ hơn. Mai sau nhớ mời tao đi đám cưới!
T H I RT Y- FO U R
Tròn thân, Tớ cũng chẳng biết viết gì cả tại vì tớ kém văn lắm với cả có hơi ít kỉ niệm để có thể nói ra. Kỉ niệm tuy ít nhưng đa phần là kỉ niệm vui, thường là những lần thằng Bách rủ đi xem phim cùng với vài người khác :)). Tớ cũng xin lỗi vì bọn tớ làm mất lời chúc hôm 8/3 của cậu, vì thế nên tớ xin chúc cậu luôn vui vẻ và luôn giữ tính cách, nụ cười đặc trưng của mình. Thật đáng tiếc là kết thúc 3 năm cấp 3 rồi mà có ít kỉ niệm quá, mong rằng sau này sẽ còn gặp lại.
Người nhận: Bảo Chi Không ngờ lại viết cho mày Chi ạ =)) Nhưng không sao, mày là một đứa thích oppa xong kiểu tính trẻ con rồi hay mê mẩn gào rú cho Kpop. Nhiều lúc cũng hay nhưng nhiều lúc tao chỉ muốn đấm cho một cái. Hâm hâm dở dở nhưng mày được cái tốt bụng rồi hay cười nữa. Năm nay chúc mày thi đỗ Đại học hay tìm được vé sang Hàn tốt hơn nhỉ? Cả hai đi =)) Thi xong hãy đi Hàn rồi ngắm các oppa chán đi nhé =))) Cảm ơn mày vì đã là một thành viên của lớp mình.
#neonlights
Hey Hồng Anh, Nói chung là chúng ta ko nói chuyện nhiều lắm và tớ cũng ko biết gì nhiều về cậu trừ việc cậu đọc siêu nhiều sách và ko giao tiếp rộng trong lớp. Nhưng phải nói thật là tớ rất ngưỡng mộ cậu. Này nhé, đọc nhiều sách nghĩa cậu rất sâu sắc. Tớ nhớ hồi lớp 10 cậu có bảo tớ cậu có thể điều chỉnh giọng văn của mình sao cho phù hợp với từng cô một. Đùa à, văn còn tớ đem ra ngoài trường còn bị bảo là bỗ bã kia. Đã một vài lần hiếm hoi tớ được nhìn lướt qua tranh của c, và nó khá là đẹp, đối với con mắt mù đặc hội họa như cuả t. Nhưng điều làm tớ ngưỡng mộ c nhất vẫn là 2 điều sau: đêm Givology về Việt Nam với cả ý chí học tập khá đỉnh. Cái hôm tớ được nghe bọn MB gen 2 kể cậu viết thư cho bên Giv nước ngoài để thành lập chapter riêng ở VN tớ kiểu ngỡ ngàng cực í, học gần hết 3 năm mà phải đến tận bây giờ tớ mới biết mình chung lớp vs 1 người tài năng như cậu. Đấy còn về cái vụ học tập, hồi 11 12 gì đấy Mai Anh có kể cho tớ cậu hừng hực quyết tâm học toán hóa bằng tiếng Nhật để đi học y làm bác sĩ ở bên ấy. Những con người đầy quyết tâm làm tớ thấy cảm phục, họ truyền cảm hứng cho t để có động lực làm những gìm mình thích. À mà đọc đến đây đừng freak out nhé, ý tớ chỉ đơn giản là t thích ở gần những người như cậu thôi. Đáng tiếc giao du với mọi người ko hẳn là thế mạnh của tớ, tớ thích ở một mình hơn. T ko có ý kiểu cậu là thần tượng của tớ hay là cái gì quá kinh khủng đâu, tớ hay thường thần tượng hóa bất kì ai có năng khiếu và tài giỏi ở những vấn đề mà tớ kém ấy mà. Sắp hết cấp 3 rồi, ngoài những lời trên, tớ mong là chúng ta có thể truyện trò nhiều hơn, vì tớ thấy cậu là người kiểu đọc nhiều nên nói cách nói chuyện khá thú vị và làm tớ thấy khá thoải mái trong việc duy trì độ dài của cuộc hội thoại. Rất có thể, nếu điều đó xảy ra tớ sẽ hiểu thêm về cậu hơn, và hơn hết, học hỏi thêm điều gì mới mẻ chăng? Chúc may mắn, Lùn
Người nhận: Minh Phương
Một ngày gió mát… Tao sẽ viết chi tiết hơn trong cuốn nhật kí floral của mày. Nhưng dù gì, các bạn cũng phải đọc được những lời sướt mướt này để biết Phương từng nổi tiếng như nào. Lớp 10, Phương bước vào lớp với chiếc trán bóng và chiếc mũi mụn và hàm răng nẹp, dù ngoại hình thậm tệ là thế, Phương vẫn cố gắng cải thiện gương mặt khuyết thiếu của mình bằng tính cách vui vẻ và những lần cho bạn chép bài. Không thể thiếu những moment của mày trong trả tác phẩm năm ấy =))) Lớp 11, tua tua tua, Phương thực sự trở thành một trong những đứa bạn thân nhất của tao, CẮT MÁI (quyết định đúng nhất đời), luôn chân thành, chia sẻ, hiểu và luôn là người đi an ủi các bạn mặc dù tao làm mày khóc cũng nhèo (Well, anw Phương still one of the vui-tính-est in the class and vẫn xấu dù đã cắt mái. Lớp 12, UI GIỜI lột xác, THÁO NIỀNG, BỚT MỤN, MÁI VẪN XINH, tao cứ nghĩ mình mãi là người xinh nhất cho đến khi tìm được nàng thơ PMP, úi gì mà xinh thế, ánh mắt nàng xuyên chiếu vào tâm khảm tao, nụ cười nàng là ánh nắng ban mai, thôi tao không thể bịa sự sến súa này đâu mà lại còn sai sự thật. P vẫn học giỏi và vui tính và tốt bụng. CHÚC PHƯƠNG LUÔN MẠNH KHỎE, VUI VẺ, XINH ĐẸP, GIÀU SANG ĐỂ CÁC BẠN CÒN NHỜ VẢ. IU PHƯƠNG VÀ CẢM ƠN VÌ ĐÃ TẶNG TAO MỘT CÁI NHÀ VÀO NĂM 2030. T H I RT Y- F I V E
2017
Thảo, 3 năm qua quá nhanh để tớ với cậu kịp trở nên thân thiết, nhất là lại ngồi xa xôi cách trở như vậy nữa. Nhưng ấn tượng về cậu trong tớ thì vẫn khá sâu đậm nha, một bạn nữ đáng yêu mà lại nghỉ học nhiều hơn cả thời gian nhìn thấy cậu trên lớp :)) Hồi lớp 10 lớp 11 thấy cậu trông ciu ciu trong sáng mà đến lớp 12 nghe cậu chửi bậy các thứ ghê phết =))) Trông bình thường cậu kiểu học sinh ngoan ngoãn mà cosplay lên ngầu lắm luôn, cả make up xịn xịn nữa :3 Cậu là một trong những đứa hiếm hoi được Ngân Hà add friend fb nên là lớp cũng nể phết đấy nhé :)) Thảo thì kiểu đơn giản, thẳng tính zl, thích gì ghét gì đều nói thẳng ấy. Dù không nói chuyện nhiều với cậu nhưng tớ vẫn quý cậu lắm lắm :3 Mong Thảo lớn lên vẫn đáng yêu như thế, lên Đại học vẫn luôn vui vẻ, đặc biệt như giờ nhé
•
Người nhận: Hồng Anh
2014
Người nhận: Thảo
N46
2014
•
2017
Người nhận: Wizzie Wizzie thân mến, Chưa bao giờ tớ lại thấy viết lưu bút khó khăn như thế này. Tớ nghĩ, nếu viết cho một bạn tớ không biết rõ, có lẽ sẽ dễ hơn. Tớ với cậu, nói là thân thì không phải, nhưng bảo không biết lại càng không đúng. Chúng mình cứ chùng chình ở giữa, và ngày càng lùi ra xa, hình như là thế nhỉ. Tớ nghĩ mình có duyên phết. Cậu là người đầu tiên trong lớp tớ nói chuyện, cùng trường cấp 2, lại còn mất cả tuần học hè ở Kim Liên trước khi vào CNN. Thỉnh thoảng tớ sẽ đi ké xe cậu về nhà và những câu chuyện trên taxi đôi khi cũng rất đáng nhớ. Những ấn tượng đầu tiên của tớ về cậu cho đến bây giờ vẫn vậy. Cậu xinh xắn, giỏi giang, đa tài, tự tin và luôn cố gắng. Kiểu như đối với bất cứ việc gì cậu cũng sẽ kiên trì đến cùng vậy. Mặc dù đôi khi kết quả không được như mong đợi, nhưng kể cả sau này, dẫu cuộc đời có vứt mình vào chốn nào đi chăng nữa, cậu cũng sẽ luôn như vậy nhé. Cuối cùng thì, nghe nói cậu đỗ Monash rồi, thực sự không ngạc nhiên lắm vì tớ luôn nghĩ cậu có thể làm được. Chắc cho đến lúc cậu đọc được những dòng này thì cũng chỉ còn non nửa vài chục ngày nữa là ra trường. Đến lúc đấy, nếu có bao giờ bất ngờ đi qua nhau, cũng đừng quên không chào một câu nhé))
Người nhận: Luộc Chào Chào Chào Chào hihi Nhận ra tao là ai hông nè =))) Với tao, mày vẫn là một trong những đứa bạn thân iu quý. Điểm tốt thì nhèo, ví dụ như chẳng bao giờ ngại giúp đỡ các bạn khác, hỏi gì cũng trả lời dù kết quả chả ra sao =)), có trách nhiệm, vui tính, thích nhiều phim giống tao, trừ một vài phim Việt và một vài lời đi vào bất hủ (nếu mày không nhớ thì là “con nhỏ quỷ quyệt”, “tù”,… toàn mấy từ ở chỗ nào nào :”<) Nói gì thì nói không thể thiếu cái sự hiền của mày, vừa là ưu vừa là khuyết. Hiền lành tốt tính không ghét ai, luôn là người nghe và thông cảm nhưng hiền lành tốt tính quá nên suốt ngày bị bắt nạt, nhiều khi còn thấy bất bình cho mày. Về sau hiền thế thì định bảo vệ ai hay mày muốn lấy chồng để anh bảo vệ cho? Thỉnh thoảng tao thấy mày đúng kiểu chuẩn mấy anh bạn thân nữ chính mà nữ chính hay coi mấy ảnh là bạn gái thân thiết ý, đúng concept mùa xuân của mày luôn hi Sắp hết năm rồi, lời tao muốn nói về việc quý mến mày nhiều lắm, search trên mạng tình bạn trong sáng tuổi học trò là ra ý =))) Hiện tại, tao mong sao mày luôn MẠNH KHỎE, vui vẻ, lúc nào cũng tươi sáng tự nhiên và ĐẠT ĐƯỢC MONG ƯỚC CỦA MÀY NHÉEE <3
T H I RT Y-S I X
Người nhận: Hành Nếu phải nói từ đầu tiên sáng lên trong đầu tớ khi nghĩ về Hà Anh thì chắc là “đáng ghen tị”. Thật đấy không đùa! Tớ cảm giác như mình là trẻ con không biết gì, chả có kế hoạch gì khi so với Hành. Hành làm bao nhiêu project này, biết mình thích gì, xong rồi có mục tiêu cho tương lai,... Số người như thế mà tớ biết chỉ đếm được trên đầu ngón tay thôi. Nhưng mà khi nghe kể về crush này nọ của Hành thì tớ lại cảm thấy “hoá ra nó cũng clueless như mình” Nhưng mà đấy là điều tốt nha! Chứ định hướng tương lai cũng có, kế hoạch về tình yêu cũng có thì còn gì là học sinh cấp ba nữa? Thành thánh luôn đi :) Hành trong mắt tớ lúc nào cũng lạc quan, luôn cười, còn hay đăng insta story đi ăn uống đi chơi này nọ nữa. Lại càng ghen tị :( Mười năm nữa ;) tớ chúc Hành luôn luôn là một cô gái phải khiến người khác ganh tị như tớ, luôn vui vẻ như bây giờ và sẽ đạt được tất cả những hoài bão mà Hành đang ấp ủ nhé!
#neonlights
Bạn của Bún, Sunshine Anh
T H I RT Y-S E V E N
2017
Thân gửi tới Linh Bún Hi, đoán xem tớ là ai nào? Đầu năm lớp 10 chúng ta đã cùng ngồi với nhau trong giờ Pháp, hồi đó lúc nhìn chữ cậu tớ mê dã man, đẹp lắm lun! Cậu còn cao ơi là cao nè, chân dài và đẹp nè, lại còn nhảy rất đẹp nữa chớ! Nói chung là ấn tượng của tớ với cậu hồi lớp 10 tốt lắm luôn. Và dĩ nhiên bây giờ ấn tượng của tớ với cậu vẫn rất tốt!!! Cậu trong mắt tớ là một cô gái chân thành, thẳng thắn và đối xử rất tốt với mọi người. Nói chung là khi nói chuyện với cậu, tớ cứ cảm thấy ấm lòng thế nào ý! Cậu có nhớ cái lần chúng ta đi học muộn xong cùng nhau bùng tiết 1 ra khoa Pháp ngồi không? Hình như hôm đó là thứ ba thì phải…Hai đứa ngồi nói chuyện với nhau, mấy câu chuyện nhỏ không có chủ đề gì nhưng tớ cứ thấy vui vui! Biết sao không, bởi vì khi đấy có người cùng tớ đi muộn, cùng tớ trốn tiết, cùng trò chuyện với tớ trong lúc chờ đợi. Đời học sinh mà, đôi lúc sẽ có những khoảnh khắc đáng nhớ như thế, minh chứng cho sự thật về một lần nổi loạn của bản thân. Cảm ơn vì ngày hôm đó nhé Lần luyện tập nhảy cho đêm Ba Vì ý, tớ là chúa mù nhảy, thế nhưng cậu luôn kiên nhẫn hướng dẫn, dạy tớ thực hiện những động tác mà không hề tỏ ra khó chịu tí nào. Về sau, lúc inbox cậu, cậu còn bảo tớ chăm chỉ luyện tập làm tớ cảm động lắm. Cảm ơn Bún nhiều nha Sắp xa nhau rồi, hi vọng cậu sẽ đạt được nguyện vọng đỗ trường cậu muốn, vui vẻ, mạnh khỏe nha. Hi vọng sau này gặp lại chúng ta vẫn sẽ nhớ nhau, sẽ tươi cười rạng rỡ và hạnh phúc nhé.
•
Người nhận: Bún Tuổi thanh xuân tươi đẹp của chúng ta…
2014
Người nhận: Lềnh Chào Phương Linh! Ơ hơ nghe lạ tai quá xá, kiểu không bao giờ trong đầu có ý niệm về việc N46 có một bạn tên là Phương Linh đâu, nhưng chỉ có ở N46 mới có một cô bé siêu đáng yêu tên là Lềnh Lềnh. Nếu để nói về Lềnh – tớ tin chắc rằng bất cứ một ai ngay từ khi gặp cậu lần đầu tiên đều phải thốt lên trong đầu “Quá thực rất dễ thương!”. Bởi đó chính là ấn tượng đầu tiên của tớ và các bạn cùng lớp về Lềnh đến mãi về sau này. Lềnh dễ thương từ ngoại hình nhỏ bé như viên kẹo Chupa chups tròn tròn xinh xinh này, từ kiểu tóc mái ngố nấm Đông Cô nhồi thịt được cắt tỉa đầy dụng ý để khuất lấp đi khoảng sân bay trời phú ấn tượng này, từ kiểu vừa cười vừa xun xun mũi cùng giọng cười “khả ố” không lẫn đâu được đến chiếc má lúm đồng tiền dù được tạo ra bằng một phương pháp nhân tạo vô cùng đau đớn nhưng chiếm vị trí không hề nhỏ trong việc tạo ra sự duyên dáng đáng yêu đến chết người. Lềnh luôn đặc biệt theo cách riêng của mình, một cô bé nhỏ nhắn , biểu cảm trẻ con nhưng có trái tim lớn với lối sống vô cùng tình cảm, luôn suy nghĩ chin chắn, thấu đáo về mọi việc, là kiểu mẫu mà mọi người rất muốn làm bạn vì vô cùng đáng tin cậy, dễ cảm thông, luôn ở bên cạnh bạn bè để sẻ chia, động viên, khích lệ mỗi lúc họ gặp khó khăn . Tớ ngưỡng mộ cậu – cô bé với vóc người tin hin nhưng luôn sẵn sàng theo đuổi đến cùng những gì mình đam mê dù nó có gian nan và gặp nhiều trở ngại đến đâu, vì dường như cậu luôn cố gắng chuẩn bị thật tốt cho những dự định tương lai của mình với con đường được tính toán, hoạch định kĩ càng. Cô gái nhỏ một mình học tập, sinh hoạt ở nơi đất khách xa xôi và lạ lẫm, tớ biết cuộc sống một du học sinh chẳng dễ dàng gì với bao nhiêu điều cần thích nghi , xoay xở, nhưng có thể nhìn thấy nụ cười lạc quan trên môi cậu, tớ tin chắc rằng không có một điều gì có thể ngăn cản bước chân Lềnh Lềnh tiến về phía trước . Cố lên nhé cô gái, chúng tớ luôn yêu và bên cạnh cậu!
2014
â&#x20AC;¢
2017
N46
T H I RT Y- E I G H T
#neonlights
2014 â&#x20AC;¢ 2017
T H I RT Y- N I N E
2014
â&#x20AC;¢
2017
N46
FO RT Y
#neonlights
2014 â&#x20AC;¢ 2017
FO RT Y- O N E
2014
â&#x20AC;¢
2017
N46
FO RT Y-T WO
#neonlights
HEY,
I’M JUST KIDDING - First Boys’ Day, Lyrics by Cái N46
2017
FO RT Y-T H R E E
•
When I see your face It’s your smile that I wanna keep Cause it’s amazing Just the way you smile And when you’re sad I swear I’ll stand there by your side Cause we’re besties No I’m not kidding
2014
When I see your face I wanna punch you right away Cause you’re so stupid Hey, I’m just kidding And when you smile I wanna stop to slap your face Cause boy you are awful But hey, I’m still kidding
N46
Trả tác phẩm – Nhóm 1 “Hồi trống cổ thành”
Trả tác phẩm – Nhóm 2 “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên”
Boys’ day
Chương trình khối N “N-less”
Girls’ day
2014
•
2017
Sắc màu Chuyên Ngoại Ngữ - Kỉ niệm 45 năm “Ngày trở về” – Kịch “Tokyo et Paris”
Lớp quân sự cuối cùng…
Ba vì Night – K46 “Khúc yêu thương”
FO RT Y- FO U R
#neonlights
2014
3 â&#x20AC;¢ 2017
FO RT Y- F I V E
N46 Mười năm từ bây giờ, liệu bạn có còn nhớ… Những ngày đầu hạ ngập ngụa ánh mặt trời tuổi mười sáu, chúng ta no nê ấm áp dưới nắng xanh của tuổi trẻ mà không hay biết, từ khi nào, ta đã trúng cảm mất rồi? Nó đến bất chợt như tia nắng ngang qua, vô tình rọi xuống thẳng lồng ngực ta, khiến chân tay ta mềm nhũn như thạch, hai má nóng ran. Chưa bao giờ như năm tôi mười sáu, cơn cảm nắng lại dữ dội tới vậy. Cũng là lần đầu tiên, tôi bắt gặp bản thân mình hèn nhát, bi quan và u buồn, nhưng cùng lúc, thật dũng cảm, tràn đầy hi vọng và rạng ngời. Cơn cảm nắng giỏi chơi trò giả vờ, nó làm ta dù có khôn ngoan cũng thoáng hoá ngây thơ mà lầm tưởng rung động chính là “yêu”.
Chúng ta của mười năm sau Cấp ba.
Mười năm từ bây giờ, liệu bạn có còn nhớ…
•
2017
“Ba năm cấp ba là ba năm đẹp nhất”, mọi người luôn nói vậy.
2014
Vậy mười năm nữa, ta lớn lên và tình yêu cũng lớn dần, biết được đâu mới thật là “yêu”; liệu tia nắng ngang qua rọi vào tim một dấu ấn khi xưa, trận cảm nắng dữ dội ngày nào, có còn quan trọng như năm ta mười sáu nữa chăng?
Nhưng ba năm đặt trong đời người thực chất chỉ như một cánh hoa bồ công anh. Một trong số hàng nghìn. Nhỏ bé và mong manh vô cùng. Cuộc sống của chúng ta mười năm sau chắc hẳn sẽ thay đổi đến mức không thể nhận ra được. Thế giới sẽ lớn thêm nhiều khi nỗi lo thứ hạng, điểm số, thi cử không còn thường trực. Vậy, khi ấy, cấp ba là gì trong chúng ta? Và, nếu những gì ta lo sợ, những gì ta trân trọng, những gì ta mơ ước bây giờ trong tương lai ta không còn sợ, còn trân trọng, còn mơ ước nữa, khi ấy ta có còn là ta? Chúng ta với nhau có còn được coi là bạn bè nữa chăng?
Đứng trước ngưỡng cửa mười tám, chúng ta mơ những gì? Ước mơ không phải là thứ cần phải được nói ra hay thông báo. Kì thực, kể cả đằng sau những cặp kính, bao hoài bão dù tưởng chừng to lớn lắm, lớn hơn tất thảy chúng ta, tưởng chừng có thể nuốt chửng ta — hoá ra bấy lâu vẫn lấp lánh trong đôi mắt mỗi người, Có nhiều người trong chúng ta mang hoài bão thật đáng ghen tị, từ trong lòng hai bàn tay mà thôi, những kế hoạch, những dự định to lớn cứ thế mà được ủ ấp, rồi hoàn thành. Còn với một vài người, ước mơ không nhất thiết phải là thay đổi thế giới mà chỉ cần một cuộc sống mãn nguyện, không nuối tiếc mà thôi. “Ước gì thời gian là của chúng ta”
Mười năm từ bây giờ, liệu bạn có còn nhớ… Mùa thu năm mười lăm tuổi ấy, chúng ta sợ những gì? Bước qua cánh cổng sắt cũ mèm trong ngày khai trường, trái tim mình đập loạn bao nhiêu nhịp? Trong đám đông hỗn loạn những khuôn mặt giọng nói lạ lẫm, ai đã dành cho ta nụ cười đầu tiên? Ấy là lo lắng từ được hoà nhập, được chấp nhận, tưởng chừng tất cả cần làm là đáp lại một nụ cười, nắm tay một người bạn và ta sẽ ổn. Vậy nhưng cấp ba bắt đầu, khoảnh khắc bong bóng vô tư vô lo bao bọc bấy lâu bỗng chốc vỡ oà là khoảnh khắc ta nhìn ra con quái vật mang tên “điểm số” đáng sợ và ám ảnh đến nhường nào… Và rồi tôi tự hỏi, những xúc cảm hỗn loạn tuổi mới lớn kia, dù là khi ngây ngô hồn nhiên, kể cả khi run rẩy đầy âu lo, sau mười năm có còn đọng lại được gì không? Không bao lâu nữa, thế giới của chúng ta từ một vòng quay ngựa gỗ sẽ biến thành vần xoay cơm áo gạo tiền; lúc ấy có ai còn nhớ được năm mười lăm tuổi ta sợ những gì chăng?
Chỉ khi đặt chân tới đây, câu nói ấy mới lần đầu thoảng qua tiềm thức tôi như làn gió xuân khẽ khàng mà ẩm ướt, lén ngấm sâu dần sâu dần. Những đứa trẻ luôn ước chúng lớn lên thật nhanh để có thể làm mọi thứ người lớn làm được. Trái lại, người lớn lại muốn quay ngược thời gian để trả lại cho họ tuổi trẻ, nhiệt huyết. Cuối cùng, chỉ còn lại chúng ta — những kẻ hèn nhát không muốn quay lại quá khứ cũng không dám tiến đến tương lai đứng đây, miệng nhẩm ước những điều không thể. Nếu ai đó hỏi tôi tôi sợ gì, Ba năm trước, tôi sẽ trả lời “điểm số” Hai năm trước, “người tôi thích không thích lại tôi” Nửa năm trước, “tương lai” Bây giờ, “quên đi quá khứ” Còn mười năm sau, tôi sẽ trả lời “Quên đi những con người đã từng là cả thế giới của tôi”
FO RT Y-S I X
Wizzie
#neonlights
2014 â&#x20AC;¢ 2017
FO RT Y-S E V E N
2014
â&#x20AC;¢
2017
N46
FO RT Y- E I G H T
#neonlights
2014 â&#x20AC;¢ 2017
FO RT Y- N I N E
2014
â&#x20AC;¢
2017
N46
F I F T Y
#neonlights
2014 â&#x20AC;¢ 2017
F I F T Y- O N E
2014
â&#x20AC;¢
2017
N46
F I F T Y-T WO
#neonlights
2014 â&#x20AC;¢ 2017
F I F T Y-T H R E E
N46
Ngôi sao
2014
•
2017
H
Vì chúng con là những đóm sáng, còn thầy là ngôi sao
àng ngày đến lớp là bốn bức tường trắng với lời giảng đều đều, với áp lực điểm số không khi nào không đè nặng lên vai. Cuộc sống dường như chỉ xoay quanh bài vở và những con điểm đỏ chót phê trong sổ. Hội chứng cuối cấp dần dần bào mòn tinh thần, khiến cả cơ thể mỗi ngày thêm rệu rã. Thật may mắn thay, trong những lúc bất ổn vô cùng, chúng mình vẫn còn có thầy Điệp. Ngày đầu tiên đi học, biết giáo viên chủ nhiệm là một thầy giáo trẻ, có lẽ ai cũng sẽ có chút lo lắng. Có người cho rằng một thầy giáo sẽ không tâm lí, không thân thiết hay thấu hiểu học sinh như các cô giáo. Sẽ không có những phút giây tâm sự, những lời khuyên bổ ích, những câu chuyện vui kể mãi không hết. Hơn nữa thầy lai dạy Toán, thứ vốn dĩ là ác mộng với biết bao học sinh mỗi ngày cắp sách đến trường. Toán giống như mê cung không lối thoát, dù có cố chạy đường nào cũng chỉ thấy những con số dày đặc chằng chịt bủa vây trên những bức tường cao ngút ngát. Đạo hàm, loga, tích phân phối hợp với hình không gian thi nhau vươn ra như đám dây leo cuốn chặt da thịt. Ngỡ tưởng thầy sẽ khô khan và khó tính, nhưng mỗi khi có gì không hiểu, thầy luôn giảng giải tận tình. Nếu có bạn không nhìn thấy bảng, thầy sẽ cố viết chữ to hơn. Do chưa quen với lịch học mới, còn nhiều trường hợp đi học muộn, vẫn là thầy nhắm mắt cho qua để học sinh không mất một bậc hạnh kiểm lưu trong học bạ. Ở trường, thầy vừa là thầy, lại vừa là tiền bối khi rất trùng hợp thầy hơn chúng tôi mười sáu khóa. Bản thân cũng từng là một học sinh Chuyên Ngữ, có lẽ bởi vậy mà thầy rất am hiểu tâm lí đám học trò sớm nắng chiều mưa chúng tôi. Thầy luôn tạo điều kiện cho học trò mình được vui vẻ thoải mái, sẵn sàng chia sẻ bất cứ chuyện vui buồn, là phó nháy tận tụy và tận tâm dành riêng cho lớp.
Nhưng phải chăng vì thầy dễ quá, nên chúng tôi mới dám làm càn. Bỏ qua ngoài tai những lời nhắc nhở mà tiếp tục đi học muộn, bỏ tiết liên miên. Mỗi ngày đi học, trống vào giờ rồi mà lớp chỉ vỏn vẹn hơn nửa sĩ số. Nhìn những dãy bàn trống hoác, lớp học ồn ào nhốn nháo mất trật tự, có thầy cô nào còn có hứng dạy? Từ đó, thầy ngày càng khắt khe hơn. Lớn lên rồi, chúng tôi mới hiểu. Nỗi buồn của người đứng trên bục giảng không chỉ là những con điểm xấu trong sổ, danh sách đi học muộn dài dằng dặc mỗi tuần, mà là những gương mặt chán nản, uể oải bên dưới. Lớn lên rồi, chúng tôi mới hiểu. Chỉ một hành động mình làm ra, có thể làm tổn thương người khác đến mức độ nào. Thầy ơi, Những đứa chúng con, mấp mé mười tám, trẻ người non dại, còn chưa biết hình thù cuộc đời này ra sao, đã sắp phải bước vào đời. Những đứa chúng con, quen thói nuông chiều, còn chưa sống đã đầy hết phần đời trẻ con, đã sắp phải làm người lớn. Những đứa chúng con, đôi khi mắc lỗi, đôi khi mắc rất nhiều lỗi, đôi khi không hiểu chuyện, đôi khi khiến thầy buồn phiền. Những đứa chúng con, chen chúc trên một chuyến đò vượt khúc sông cuối cùng, có thầy chèo lái. Những đứa chúng con, xin lỗi và cảm ơn thầy rất nhiều.
Mô Chàn
F I F T Y- FO U R
#neonlights
Every moment I spent with you shined. Because the weather was good, because the weather was bad, and because the weather was good enough.
2014 â&#x20AC;˘ 2017
I love every moment of it. F I F T Y- F I V E
N46
Thanks to THIẾT KẾ · CHỌN ẢNH
2014
•
2017
Lưu Minh Châu
CONCEPT
Nguyễn Thị Thanh Hằng Đỗ Hữu Nam Hoàng
NỘI DUNG
Nguyễn Cẩm Tú
Nguyễn Ngọc Diệp
Hồ Huyền Trang Trần Mỹ Linh Phạm Minh Phương Nguyễn Ngọc Bảo Chi Đỗ Thu Hiền Đỗ Quỳnh Trang Lê Thu Linh
Lê Nguyễn Thu Hà Cao Hương Ly Nguyễn Lê Hà Linh Hà Diệu Linh Nguyễn Thu Hằng Nguyễn Việt Long
TÀI CHÍNH · LiÊN LẠC Lê Hoàng Hà Anh Đoàn Phan Ngọc Hà Đinh Thu Giang
F I F T Y-S I X
In tแบกi Printopia Vietnam