6 minute read

Mẹ là người đã truyền cho mình ước mơ

Nhằm phát huy sự sáng tạo, khơi dậy và phát triển kỹ năng viết của trẻ, giúp các em thể hiện ước mơ, mong muốn và được nói lên những cảm nghĩ về tình yêu thương dành cho bố/mẹ, người thân là ĐV-NLĐ đang công tác trong ngành ngân hàng, ừ ngày 20/6/2020 đến hết ngày 31/10/2020, Công đoàn ngành Ngân hàng Việt Nam đã phát động cuộc thi viết “Ngân hàng trong em” dành cho con cán bộ, đoàn viên, người lao động trong ngành.

Sau một tháng phát động (từ ngày 20/6 đến ngày 20/7/2020), Công đoàn BIDV đã nhận được sự tham gia tích cực của các bạn nhỏ là con em của ĐV-NLĐ BIDV trong toàn hệ thống. Qua các hình thức thể hiện phong phú, các BIDV nhí đã nói lên được những suy nghĩ, cảm nhận, tình cảm của mình đối với công việc của bố mẹ. Sau những con chữ, bài viết là cả một tình yêu thương, sự cảm thông, sẻ chia và lòng biết ơn vô bờ bến đối với bố mẹ, đối với ngôi nhà chung BIDV- nơi đã mang lại hạnh phúc và sự yên bình cho mỗi gia đình.

Advertisement

Bản tin Đầu tư và Phát triển xin giới thiệu một số bài viết của các bạn nhỏ - những công dân nhí của BIDV. (Tiêu đề các bài viết do Ban biên tập đặt)

Dũng thân!

Vậy là hai tháng đã trôi qua kể từ ngày Dũng theo gia đình chuyển vào Nam học tập. Mình rất nhớ cậu! Chắc cậu đã quen và dần bắt nhịp với cuộc sống mới ở trong đó rồi chứ?

Thư trước, cậu đã chia sẻ về ước mơ, dự định về nghề nghiệp trong tương lai. Mình rất xúc động và cảm phục về mơ ước của cậu đấy. Chúc cậu sẽ chăm chỉ học tập để sớm hiện thực hóa ước mơ - trở thành bác sĩ nhé.

Còn mình? Trước đây, mình cũng có rất nhiều mong ước: có lúc mình muốn sau này trở thành một thầy giáo, một cảnh sát công an… Nhưng đến giờ, mình lại muốn trở thành một cán bộ ngân hàng trong tương lai. Dũng có biết vì sao không? Người truyền lửa và thắp sáng ước mơ đó cho mình không ai khác chính là mẹ mình - người mình luôn yêu kính nhất trong cuộc đời này.

Hiện nay, mẹ mình đang công tác tại Ngân hàng BIDV chi nhánh Bắc Giang. Dù đã bước sang tuổi 39, nhưng trong mắt mình, mẹ luôn trẻ và xinh đẹp nhất – và quả thực, mẹ trẻ đẹp rất nhiều so với

tuổi của mẹ. Có lẽ, bởi mẹ luôn lạc quan, vui vẻ. Dù bộn bề công việc, áp lực rất nhiều nhưng ánh mắt mẹ luôn rạng ngời và nụ cười luôn nở trên môi. Không chỉ riêng mình mà rất nhiều người khác cũng đặc biệt ấn tượng với đồng phục mà mẹ và các đồng nghiệp mang trên mình – Trang trọng, lịch sự, kín đáo nhưng cũng không kém phần tinh tế.

Hàng ngày, với công việc giao dịch viên tại cơ quan, mẹ thường xuyên tiếp xúc và giải quyết yêu cầu của rất nhiều khách hàng. Làm bạn với máy tính, xử lý những con số, công thức - đòi hỏi độ chính xác cao tuyệt đối; không được phép sai sót dù là nhỏ nhất nên mẹ làm việc rất khoa học, cẩn thận và tỉ mỉ. Nhờ vậy, hàng năm tổng kết, mẹ luôn là một trong số những nhân viên hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ. Anh em mình có thể học tập, làm việc một cách nghiêm túc, cẩn thận với kết quả đáng tự hào có lẽ cũng một phần là nhờ được mẹ rèn luyện và kèm cặp ngay từ những bước chập chững đầu tiên vào lớp Một.

Tính chất công việc vất vả và thường về nhà muộn nhưng mẹ vẫn luôn quan tâm, chăm lo chu đáo cho gia đình. Trong những bữa cơm ấm cúng quây quần, mẹ thường kể cho cả nhà nghe về một ngày ở ngân hàng, về những đồng nghiệp tốt bụng, những câu chuyện đầy hài hước khi gặp những vị khách “vui tính”; hay niềm vui khi giúp đỡ cho đơn vị hay cá nhân gặp khó khăn về tài chính... Mình thực sự cảm nhận được sự nhiệt huyết và được truyền lửa bởi tinh thần lạc quan, yêu nghề của mẹ cũng như các bác, các cô chú đồng nghiệp khác…

Còn nhớ nhiều đêm muộn, khi hai anh em mình đã say giấc, mẹ vẫn cố gắng làm nốt công việc còn tồn đọng… Gồng mình với những khó khăn, vượt lên trên những trở ngại, mẹ luôn làm tốt mọi công việc. Mình cảm nhận được những vất vả, nhọc nhằn in hằn trên bàn tay mẹ. Mình thương mẹ vô cùng và chỉ muốn nói thật to: “Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm!” Mẹ đã hi sinh quá nhiều cho gia đình, đặc biệt cho các con…

Mỗi khi anh em mình mắc lỗi, mẹ thường nghiêm khắc chỉ bảo, răn dạy. Nghiêm khắc nhưng cũng rất bao dung, nhân ái. Vì thế, mỗi khi gặp chuyện vui hay buồn, thành công hay thất bại, địa chỉ mình tìm đến đầu tiên chính là mẹ. Gần đây nhất, khi không được chọn vào đội tuyển thi học sinh giỏi cấp thành phố, mình đã rất tuyệt vọng, chán nản, buông xuôi… Không trách mắng, giận hờn. Chính mẹ đã luôn ở bên động viên, chia sẻ, khích lệ và kéo mình lên khỏi cái hố không đáy đó. Và giờ đây, mình lại tràn đầy động lực, quyết tâm cố gắng phấn đấu và tin tưởng vào tương lai phía trước…

Vào kỳ nghỉ hè, mẹ cũng rất tâm lý khi sắp xếp, dành thời gian chuẩn bị những chuyến đi du lịch cho đại gia đình ngay khi hai anh em mình thi xong! Nhờ những chuyến đi ấy, mọi mệt mỏi, căng thẳng dường như được xua tan và sợi dây gắn bó, yêu thương, đoàn kết của các thành viên trong gia đình càng thêm bền chặt. Khoe với bạn vừa rồi mẹ đã tổ chức sinh nhật cho bố trên đồi nhà ông bà nội, cảnh đẹp không khí trong lành, lũ “sĩ tử” chúng mình thoải mái hơn sau một năm học hành vất vả; và có thêm nhiều động lực, hứng khởi để chuẩn bị bước vào một năm học mới đầy hứa hẹn…

Luôn nhiệt tình, tận tâm, trách nhiệm cao trong công việc; cởi mở, thân thiện với mọi người xung quanh… nên không chỉ được cấp trên, đồng nghiệp tin yêu, quý mến, nể phục; mẹ còn nhận được tình cảm đó từ ông bà, cô bác, họ hàng hai bên cùng bạn bè, hàng xóm. Có thể nói, ở vị trí nào (trong gia đình hay ngoài xã hội) mẹ đều làm tròn vai. Mẹ chính là tấm gương sáng cho hai anh em mình học tập và noi theo.

Trở thành một cán bộ ngân hàng là niềm vinh dự cho bản thân, đồng thời công việc ấy có thể giúp ích rất nhiều cho gia đình, xã hội và đất nước. Công việc của mẹ đúng là một công việc đáng quý, đáng mơ ước! Thế đấy, mẹ đã truyền cho mình ước mơ để trở thành một người trung thực và có ích. Mình tự nhủ sẽ luôn cố gắng chăm ngoan, học tập thật tốt để sau này có thể trở thành một cán bộ ngân hàng như mẹ.

Thôi, cũng đã khuya rồi, mình dừng bút nhé. Chúc bạn và gia đình luôn mạnh khỏe và mong sớm gặp lại bạn trong ngày gần nhất.

Thân mến,

Họ tên: Nguyễn Đức Quốc Khánh Ngày sinh: 2/9/2007 Họ tên mẹ: Hoàng Thị Thu Hương – BIDV Bắc Giang

This article is from: