Nay chữ giỏi, văn hay nhờ ai đó.
KHUYẾN TU
Nay đồ đệ đừng trách thầy sao khó
Đến chùa kính Phật trọng Tăng
Khó mới nên, mới cố gắng con ơi
Lắng nghe lời pháp dạy răn của thầy
Nếu dễ dàng thì con cứ bỏ trôi
Nghĩa nhân như bát nước đầy
Ngày tháng lại năm tàn đà mau chóng.
Khuyên ai gắng giữ phúc dầy mai sau.
Còn tuổi trẻ con không tu nhanh chóng
Mình là con Phật thanh cao
Đến tuổi già con không kịp tu sao Quỷ vô thường đâu có định hạng nào Khi đến số nó thường mau tiếp dắt. Thầy quả quyết nên thầy đây định chắc Phúc duyên con đã gieo tạo nhiều đời
Chắp tay thưa thỉnh vái chào lễ nghi Nói năng dáng đứng cách đi Sao cho điềm đạm lễ nghi chỉnh tề. Chùa là tổ ấm ta về Chung tay vun đắp chẳng nề hà chi
Nên hôm nay thầy chỉ dạy mấy lời
Công phu công quả hộ trì
Con nên nhớ và luôn luôn ghi nhớ.
Già lam hưng thịnh phúc gì lớn hơn.
Nay thầy chỉ một đôi lời bằng cớ
***
Đạo muốn thành con nên luyện tính tình Diệt trừ tiêu những tội lỗi sát sinh Và ơn dạy của thầy khuyên con nhé.
Nam mô Đức Phật Di Đà Người trẻ người già quy trước quy sau
Ơn đàn na, ơn tín chủ nhiều công
Đến chùa nhắn nhủ bảo nhau
Ơn bao la khắp thế giới đại đồng
Chuyện thanh thì nói chuyện thô thì đừng.
Ơn vạn loại cả chúng sinh muôn vật. 36
Cửa Phật là cửa vui mừng
Chuyện buôn chuyện bán thì đừng nói ra
Lòng bác ái con dưỡng nuôi đầy đủ
Chuyện con cháu thì để ở nhà
Đức từ bi con phải giữ cho thuần
Đi chùa lễ Phật để mà tu tâm.
Tính đại đồng con rồi luyện cho nhuần
***
Trí tuệ sáng con phải khêu cho sáng. Này con hỡi cuộc đời con có ngán
TU HỌC PHẬT Học Phật dễ lắm ai ơi,
Ngán sao con chẳng chịu bước chân đi Ngán sao con mê mệt làm chi
Thế mà học mãi trong đời chẳng xong
Nước tới ngực con nhảy sao cho kịp.
Vì do tâm tính chưa thông,
Danh với lợi là xích xiềng trói buộc
Học thời đồng học, độ không tuỳ người. Phải cần trí nhớ nhất thời, Nơi người sinh tử, có người vô sinh
Bao anh hùng đắm luỵ bởi vì hoa Chữ ái tình tiêu tán hết cửa nhà Sắc xinh đẹp làm hư thân hoại thể.
Lục căn, lục thức, lục trần,
Gương thủa trước sao lắm điều tác tệ
Cũng là giải thoát, cũng là vô minh
Triều say mê Đắc Kỷ phải thiêu mình
Luân hồi, nhân quả vững tin,
Được thành tài hiền mẫu có nhờ chăng
Sinh, già, bệnh, chết tự mình sẽ đi. Cuộc đời rồi chẳng còn chi,
Vậy hôm nay đồ đệ cố siêng năng Đừng trách móc, đừng buồn thầy chi nhé!
Chỉ còn cái hũ đựng thì nắm xương
Nay mộ đạo thầy nhớ khi tuổi trẻ
Muôn sự từ bởi tâm vương,
Thầy ăn năn thầy hối hận vô cùng
Vui buồn mừng giận ghét thương hàng ngày. 2
Làm phiền lòng hiền mẫu khổ lao lung 35
Thủ hoà hiệp niết bàn kia mới tới Vậy hòa đây là đạo đó con ơi Còn không hoà là đạo đã sai rồi Nên con phải hoà tâm và hiệp chí. Thầy giảng dạy những đôi lời thuần tuý Đạo đắc thành cũng ở tại nơi con Này con ơi đạo quả muốn vuông tròn
Nếu như biết được tâm này, Sửa mình quán chiếu thường ngày cho thân Tâm ơi! Thường trú lắng trong, Khách trần đi hết, còn ông chủ nhà, Dứt trừ các vọng niệm ra, Còn người bất tử ấy là nơi tâm. DUY TUỆ THỊ NGHIỆP
Con nên giữ nhẫn hoà làm cội gốc. Thầy nhắc đến lệ trào dưng thầy khóc Đời không hoà nên nhà cửa tiêu tan Đời không hoà nên cốt nhục tương tàn Đời không hiệp nên đồng bào tương sát Đời không hiệp đời mới gây tội ác Đời phân chia đời mới đấu tranh Đời chia ly mới tranh lấn giật giành Thầy thương quá nên thầy vô phương cứu. Con hữu phúc đa duyên quây quần tựu Tựa gối thầy được chỉ dạy khuyên răn Con cố sao giữ tâm được phẳng bằng Thương vạn vật chúng sinh cho toàn vẹn. 34
TU MAU KẺO TRỄ Tu là gì? Nói đến chữ Tu có người lầm tưởng rằng: phải bỏ nhà bỏ cửa, bỏ vợ, bỏ con để tìm nơi thanh vắng, hoặc ở Chùa, ở Am mới gọi là Tu. Không phải như thế đâu. Tu có nghĩa là sửa đổi, trau dồi. Sửa là sửa hư, sửa sai, sửa lạc lầm, sửa xấu thành tốt, sửa dữ thành hiền, tà vạy thành ngay thẳng, tối tăm thành sáng sủa, si mê thành giác ngộ, phàm phu thành thánh hiền, chúng sinh thành Phật, sinh tử thành niết bàn. Đổi là đổi cũ thành mới, cho tốt cho đẹp, cho hay, còn trau dồi các đức tính tốt, các hạnh lành và hạnh thanh tịnh (không ô nhiễm) cho được tốt đẹp thêm lên. Đã hiểu rõ chữ Tu rồi vậy tu rất dễ, 3
bất luận già, trẻ, lớn bé ai Tu cũng được hết, miễn biết sửa đổi tâm tính là Tu và xuất gia hay tại gia gì cũng đều tu được cả.
Khẩu nhẫn nhịn mà miệng không tranh cãi
Tu như vậy không khó và Tu càng sớm càng hay, khi ta cương quyết chọn con đường Tu rồi, thì ta phải lo trau tâm sửa tính bề trong, chứ không phải Tu bề ngoài.
Gây quả báo đời sau cầm con nhé!
Thế nào gọi là Tu bề trong? Là diệt lòng tham vọng, ngu si, sân hận, mưu sâu, kế độc ích kỷ, vụ lợi, chấp nhận, chấp ngã, tự ái. Sống sao để cho lòng từ bi của ta được nảy nở trí tuệ được mở mang. Mỗi khi ta làm trái (thân nghiệp) nói trái (khẩu nghiệp) và nghĩ trái (ý nghiệp) thì lương tâm ta hổ thẹn, lập tức ta phải sửa sai, ở ngay, nói thật, liền đó là Tu. Thấy người lâm vào cảnh nghèo đói, ốm đau, hoạn nạn ta không thể làm ngơ, mau mau giúp đỡ, đó là Tu. Nhưng Tu phải hành chứ Tu mà không hành thì chỉ Tu ở đầu môi chót lưỡi mà thôi, ba nghiệp thân, khẩu, ý, đâu vẫn còn đó. Vậy Tu và hành phải đi đôi không thể thiếu một được. Có câu: 4
Lời không khoe khoang đâm chọc dối lừa Chửi mắng người bốn nghiệp chẳng vừa Ý nhẫn nại là không hay bác bẻ Chẳng tham lam sân hận với si mê Khẩu ý thân con giữ được trọn bề Ngôi chính giác con cần kề bên gối. Chữ hoà giải là phép môn tuyệt đối Con nên cần giữ được chu toàn Thân con hoà là giữ được bình an Hoà anh chị là trọn tình cốt nhục Gia hoà hiệp là gia thường thủ túc Quốc hoà đồng là quốc thịnh dân an Thế giới hoà là thế giới an nhàn Từ cá thể đến đồng bào xã hội. Chữ hoà hiệp con đừng nên biến đổi Ngũ tạng hoà thì cần được vẹn an Âm dương hoà linh dược đắc kim toàn Điên hống hách mới kết thành xã tội 33
Chữ trai khiết ấy là phương diệu dược
Tu không hành như thuyền không gió
Tập ăn lần tứ những đến trường chay
Tu phải hành chớ có đơn sai
Chữ trai đây là tinh khiết đến trong ngoài Thân diệt dục thì tâm mình tuệ sáng. Điều này nữa con cần nên phải ráng Chữ nhẫn hoà con gìn giữ trong lòng Nhẫn là dù cho họ có nói không Không nói có mặc dù ai thêu dệt Con quyết tu thì chi chi nhịn hết Nhịn nhịn hoài nhịn mãi con ơi! Chẳng phải là nhịn có ba lần thôi Mà nhịn mãi cho đến ngày thành chính giác. Con nhịn được dù thân con có thác Thác thân con mà tâm được nhẹ nhàng Cõi Tây Phương con chắc chắn bước sang Bằng con phải đoạ thì thầy ra chịu thế. Con nhẫn được thì việc chi mặc kệ
Tu hành cần được cả hai Trong hai thiếu một không xài vào đâu Vậy từ nay chúng ta hãy cố gắng và quyết định một hướng đi. Tạo cho mình một nghị lực, bỏ ác làm lành, ta nên nhận ngay bây giờ, là cần phải niệm Phật, với một lòng chí thành chí thiết. Tâm trí lúc nào cũng yên lặng, gạt bỏ những tư tưởng thế gian (tham, giận, si mê, oán ghét, mừng vui, luyến tiếc v.v...) mà chỉ còn nghĩ đến Đức Phật A Di Đà trong tâm mình, trước mắt mình, được như thế tức là ta đã sửa soạn thâm tâm đến mức có thể hưởng thụ được sự cảm ứng của Phật và chắc chắn sẽ được tiếp dẫn sang Cực - lạc thế giới của Ngài trong cơn lâm chung. Thế nào gọi là bề ngoài? Là chỉ biết cúng vái, lễ bái, cầu khẩn, gõ mõ tụng kinh vang rân, mà không hiểu nghĩa lý.
Tìm cách tránh chớ đừng nên đáp lại
Tuy như vậy, chỉ có ích trong lúc tụng niệm đó mà thôi, vì trong khi còn theo tiếng mõ, tiếng chuông để tụng niệm thì ba nghiệp (Thân, Khẩu, Ý) chỉ vẳng lặng trong lúc ấy. Đến chừng buông mõ bỏ chuông ra
32
5
Không sát sinh trộm cắp với tà dâm Dù ai kia có đánh đập chém đâm
rồi, thì ba nghiệp lại dấy lên, tật hư thói xấu vẫn còn đó, ra khỏi phật đài là miệng chửi rủa vang rân, cho vay ăn lời cắt cổ và v.v... Có câu: Khám kinh giã minh Phật. Có nghĩa là: Xem kinh để hiểu lý kinh. Hiểu lý kinh mới hành theo kinh được. Vậy tụng đọc mà không hiểu lý kinh thì làm sao biết để trau dồi tâm tính. Không phải ta tụng kinh để cho Phật nghe. Kệ kinh nhiều kẻ đọc suông Lý kinh không hiểu như luồng gió qua. Vậy Tu suông bề ngoài chứ không trau tâm dưỡng tính, Tu trong thì chẳng khác nào một món đồ bằng sắt đã lâu mà không lau chùi bằng giấy nhằm cho thật sạch, lại cố để y như vậy, sơn phết chồng lên một ít làm ghét bên trong ăn thủng ra ngoài, chẳng những món đồ hư hại mà lớp sơn cũng không còn. Bởi thế gian quá chú trọng bề ngoài mà không lo chùi lau sửa chữa tâm tính, ăn năn sửa đổi những lỗi lầm, để thực hành hạnh từ bi hỉ xả vô ngã vị tha của Đức Phật, thì dẫu cho có cố công tụng niệm cho đến mãn đời đi nữa cũng không sao thấy Phật được. Chẳng khác nào bệnh ở trong ngũ tạng mà không lo 6
Tự đem mình nộp mạng gấu hùm lang Có phải chăng bởi nghiệp lực bạo tàn Vay nhiều kiếp nên bây giờ phải trả. Con hữu phúc được gặp ngay đường cả Gặp bạn hiền, thầy sáng dắt dìu con Con gắng tu cho đạo quả vuông tròn Hầu đáp nghĩa công sinh thành cha mẹ Cho thuần tuý thuần chân hay thuần mắt. Này con hỡi! Thầy khuyên con nhớ kỹ Giới làm đầu con chớ bỏ đi nghe Phật, Thánh, Tiên nói giới tựa thuyền bè Con hư hỏng nhận chìm con vực thẳm. Định cần thiết con phải nên suy ngẫm Phật ba đời thành tựu cũng nhờ đây Định không chuyên đạo quả khó tròn đầy Nên con phải bền tâm và cố gắng. Con tuệ tính tuệ tâm toàn đắc thắng Mọi sự đều trở ngại của đời con Này con ơi! đạo quả muốn vuông tròn Giới định tuệ thiếu một phần chẳng được. 31
Thầy nhắc lại lúc thầy còn tuổi trẻ Ham vui chơi trốn bỏ học nhà trường
điều trị lại lo sơn phết mầu mè. Tu hành bên ngoài thật là tai hại.
Hiền mẫu thầy răn dạy bởi xót thương
Tu lâu không kiến Như Lai
Thầy buồn lắm bởi giáo đa thành oán
Bởi tu cửa miệng chẳng hoài tu Tâm.
Nhưng sau đã có công học ráng. Lã Bố vì ham sắc nỡ đoạ tình Rút gươm luỵ ngang hông tra uổng tử. Ôi thủa trước lắm chi người hung dữ Và hiện nay thiếu chi kẻ bạo tàn Trở nên đời lắm kẻ nghênh ngang Vì cũng bởi tham danh, tài, lợi, sắc Tình phụ tử họ nỡ đành đoạ cắt Nghĩa đệ huynh họ có kể là gì Một mầu da họ có tưởng là chi
Vả lại nhiều người nhiều đời lễ bái, tụng kinh, niệm Phật để cầu xin Phật trời ban phúc, chứ chẳng phải để tu tâm sửa tính. Bởi vậy: Niệm Phật tụng kinh để khấn cầu, Lòng còn chất chứa những mưu sâu. Dẫu cho lễ bái bao năm tháng, Đức Phật ngài nào có chứng đâu. Phật cũng không cần ta cúng Phật, lấy của người đem cúng Phật, Ngài không ưa đâu. Muốn cúng ngài hãy đem tiền của ra giúp người nghèo đói, bệnh hoạn, rách rưới mới là cúng Ngài đó.
Một nòi giống họ nào đâu nghĩ tới.
Phật ngài chỉ biết dụng lòng
Ôi nhắc đến lòng thầy đau lắm hỡi
Không màng hoa quả chớ hòng cúng dâng.
Màng vô minh che lấp cả tâm người
Giúp người bệnh hoạn đỡ nâng,
Đời văn minh giữa thế kỷ hai mươi
Thấy người đói rét thì đừng làm ngơ.
Văng xương máu, văng tan tành, túi bụi Đã như vậy sao người đời còn lầm lỗi 30
Tóm thâu vơ vét nhuốc nhơ, Đem đi cúng Phật bao giờ phúc ban. 7
Phật là của khắp thế gian, Muốn dâng cúng Phật, hãy mang giúp người. Vậy từ đây ta hãy lo tu bề trong, chứ Phật không chuộng tu bề ngoài đâu. Tu trong chớ khá tu ngoài Tu tâm Phật chuộng tu ngoài Phật xa.
Giầu tột bực thời xưa mà cũng hết. Này con hỡi con chớ nên mê mệt Chim tham ăn sa vào lưới tan hình, Cá ham mồi vướng câu phải bỏ mình, Người tham lợi sắc tài danh phải chết. Nên con phủi bụi trần tâm cho hết
Đời Hạ Ngươn sắp tàn, trái Hạ Ngươn sắp rụng. Con người đời nay rất hung dữ, bạo tàn, coi mạng người rất rẻ nên Hội Long Hoa nay đã mở cửa để chọn người hiền, diệt kẻ dữ, để lập lại đời Thượng Ngươn tươi sáng. Nên trời khiến từ đây sắp tới, thế giới lâm vào cảnh loạn lạc, binh đao, thiên tai, địa ách, bệnh tật tràn lan, tai nạn xảy tới liên miên chẳng dứt.
Tung gươm lên chém lũ giặc trong lòng
Vậy đời nay ai không ăn năn thức tỉnh, sám hối tu hành thì không sao qua khỏi cơn lọc lừa sàng sảy của Phật, trời trong kỳ chót này được, vì kỳ này chỉ có chữ Đức mới cứu ta nổi mà thôi. Kỳ này kẻ ác sẽ bị tiêu diệt hết, chỉ còn tồn tại người thiện vì đây là Hội Long Hoa.
Có lắm lúc chính thầy đây muốn thác
Có đại hùng mới chiếm được kỳ công, Dù gian khổ con gắng bền tâm nhé! Thầy thương con nên thầy trao gánh nhẹ Con bền lòng gắng sức gánh con ơi! Bước đường tu là nghiệp quả phải nhồi Thầy nếm đủ mùi đời chua đắng chát Thấy đời sao bạc ác lại hơn vôi Thầy đem ân đáp nghĩa đền bồi Gặp người lại trả hờn và đáp oán Thầy cương quyết không bao giờ chán nản
Long Hoa hội tràng thi đã mở,
Này con ơi đắc quả muốn vuông tròn
Khuyên người đời kẻ chợ cùng quê,
Gương thầy đó, con noi theo thầy nhé!
8
29
Đau khổ mãi có chi đâu hạnh phúc Con chẳng rõ nên con còn chen chúc Giành ngôi cao lộc cả với lầu son Nghiệp con gây con tạo đã muôn vàn Thầy thương xót nên thầy tìm phương cứu. Như con tỉnh con mau mau tự hối Thầy dắt đường dẫn lối để con theo Biết tu rồi chẳng luận đến giầu nghèo Hay già trẻ nữ nam chi tất cả.
Khá mau thức tỉnh quay về Con đường chính đạo hầu kề Như Lai. Trời đã khiến thiên tai địa ách, “Hạ Ngươn” là chính sách lọc lừa. Ăn chay niệm Phật sớm trưa, Làm lành lánh dữ mới ngừa hoạ tai. Nếu chẳng biết ăn năn sám hối, Thì đừng mong thoát khỏi trận này. Kíp mau Tu sớm càng hay,
Này con hỡi cuộc đời là giả tạm
Chần chừ để trễ tai bay đến mình.
Chẳng khác gì như tuyết gá cành cây
Thời mạt pháp trả vay rất chóng,
Chẳng khác gì như điện chớp mây bay Hay tựa thể ngọn đèn treo trước gió. Này con hỡi lợi danh tài đâu có
Đời “Hạ Ngươn” chết sống lẹ thay, Đời xưa trả báo thì chầy, Đời nay trả báo một giây nhãn tiền.
Tần Thuỷ Hoàng hay Kiệt Trụ còn chi
Vậy nên khá tu mau kẻo trễ!
Sở bá Vương hay Tào Tháo ra gì
Trần gian sụp đổ tới nơi rồi.
Nay chết mất nhưng vẫn nêu danh đó.
Công danh phú quý cuộc đời
Lòng tham ác chứa đầy kho tích trữ
Là luồng ảo ảnh giấc mơ mau tàn
Hay sống còn hưởng thụ mãi được chăng
Tiền tiền, bạc bạc, vàng vàng
Kìa Thạch Sùng Vương Khải mấy ai bằng
Càng thâu cho lắm lại càng khổ thân.
28
9
Rồi khi tách biệt dương trần Hai bàn tay trắng giữ phần nào đâu. Sao bằng thức tỉnh tu mau,
LỜI PHẬT THẦY DẠY Này đồ đệ lắng nghe thầy phân giải, Việc tu hành cố gắng hỡi này con!
Kịp kỳ Long hội cùng nhau thanh nhàn.
Con muốn tu cho đạo quả vuông tròn
Mau mau nhẹ bước xuống thuyền,
Hãy gắng giữ vâng lời thầy dạy bảo!
Đò chiều chuyến chót rước toàn người tu.
Này con hỡi còn đời đầy phiền não, Khổ dương trần không thể kể cho cùng
Vì lý cơn tận diệt kỳ chót, để chọn lọc, sàng sẩy chọn người Hiền Đức, ngõ hầu lập lại đời “Thượng Ngươn” tươi sáng. Nên kỳ này là kỳ Đại xá của Phật trời. Vậy không tu rồi uổng, vì muôn thuở mới gặp một lần. Vì là thời kỳ Đại xá, nên luật tu hành rất dễ, bất cứ tại gia hay xuất gia, ai tu hành chân chính cũng đều thành cả.
Phật dạy rằng suối giọt lệ đầm chung Từ vô thuỷ đến nay hơn nước biển. Lòng bác ái nên thầy đây nhủ khuyến Khêu đèn từ đuốc tuệ dắt dìu con Này con ơi vạn vật chẳng trường tồn Mê chi mãi cuộc đời tươi thắm, Con chẳng rõ nên còn say đắm,
Thời mạt pháp Phật Trời đại xá
Tưởng đâu rằng hạnh phúc mãi cho mình,
Hễ có tu kết quả là thành
Tưởng đâu rằng tuổi thọ vẫn tồn sinh,
Tại gia niệm Phật làm lành
Không không phải này con ơi nên rõ!
Cũng đồng giải thoát siêu sinh Phật Đài.
Ngôi Thái tử Tất - Đạt - Đa còn bỏ Vào rừng non tuyết lạnh để tu hành, Vì thấy đời toàn sinh tử bao quanh
10
27
Đời người thiện ác trăm chiều Là thân khẩu ý nghiệp đều có ba Thân là mình tự làm ra Khẩu là miệng nói, ý là lòng mong. Thiện thì sinh chốn thiên cung Ác thì địa ngục hai dòng khác nhau
TU MAU KẺO TRỄ Tu mau kẻo trễ hỡi ai ơi! Long Hoa tràng thi đã mở rồi. Đạo đức trường tồn khi lập kiếp, Gian tà đào thải lúc xây đời. Khá tu giúp ích cho nhân loại,
Nghiệp ba là thiện một mầu
Mau dựng tình thương khắp mọi nơi.
Thì nơi địa ngục bận đâu được mình
Chuyến chót thuyền từ gần tách bến
Ý mình dẫu ác rành rành
Chần chừ lỡ dịp ắt chơi vơi!
Miệng mà niệm Phật hoá lành có khi Miệng mà niệm Phật vân vi Lại tâm tưởng Phật cớ chi chẳng lành Lần tràng đã chính thân mình Ắt trong thân nghiệp chả lành đấy du Ba điều đã trọn đường tu Liên hoa thượng phẩm nghìn thu rõ ràng
KẾT LUẬN Nếu quý vị nào có xem kinh Di Lặc Thượng Sinh, Hạ Sinh thì mới tin chắc rằng đời mạt Pháp rất dễ tu, dễ thành. Trong hai quyển kinh ấy Đức Di Lặc có Đại ngôn rằng: đến đời mạt Pháp bất luận kẻ nào, tu Phúc hay tu Tuệ, tu Giới hay tu Định, Ngài sẵn sàng độ kẻ ấy hoàn toàn giải thoát. Ai muốn chứng quả thấp thì hoặc tu Phúc hoặc tu Tuệ. Còn ai muốn chứng quả cao thì phải Phúc Tuệ song tu.
26
11
KỆ RẰNG
Dù ai công việc nhiều thì
Chay lạt vốn mặc dầu khó nuốt,
Vừa làm vừa niệm mất gì việc ta
Giới răn tuy là việc khó gìn, Đó là phương pháp vãng sinh, Khá gìn giữ trọn chớ quên ngày nào. Việc ác bỏ, chớ thêm việc dữ, Lành nên làm theo sự hiền lành. Tồn sinh sẽ được trường sinh Thượng Ngươn trở lại thái bình yên vui Nếu đường chính đạo không noi Khó mong tồn tại để coi cuộc đời.
Ngày mười câu niệm cũng là Nhiều thì bằng lúc uống trà mà thôi. Cứ gì cầu cạnh tài bồi Tín tâm niệm Phật ấy thời là tu Cứ gì chùa cảnh ngao du Ở nhà niệm Phật là tu đó rồi. Kìa ai tiền của đua đòi Lòng không tín niệm của thôi làm gì Kìa ai hè hội chăm đi Về nhà quên niệm, đi thì uổng công
GIẢI NGHĨA
Sao bằng chăm niệm tin lòng
LỤC TỰ DI ĐÀ KINH
Trồng nhân vun phúc gắng công quả nhiều.
Di Đà lục tự sáu câu
Làm người nên sớm nghĩ chiều
Giải ra sáu nghĩa sửa tâm Tu hành
Thân này đã vậy, mọi điều làm sao
Bấy lâu chẳng biết cho rành
Giầu sang một giấc chiêm bao
Nay thầy chỉ rõ lý chân đặng tường.
Chết rồi mang được chút nào theo đi.
Di Đà hãy niệm cho thường,
Tu thì sớm liệu tu đi
Đó là sáu báu ráng đem vào lòng.
Chẳng tu đi xuống âm ty khổ nhiều
12
25
Có tu mới gặp kỳ duyên
Tìm ra sáu chữ cho xong,
Đường tu mua mất bao tiền chẳng tu
Đặng mà sửa tính trừ ma nơi mình.
Tu nhà, tu chợ, tu chùa
Nhớ ghi sáu chữ cho minh,
Ai tu thì được, tranh đua làm gì?
Niệm thì tìm nghĩa đặng mà làm theo.
Hội này tu cố tu đi,
Trước trừ sáu quỷ hùm beo,
Rồi ra những kẻ tu trí khác nhau
Sau là trừ khử thất tình vấn vương.
Biết ra thì phải tu mau
Chữ NAM giải nghĩa cho tường,
Thân này tu lấy, thân sau sẵn nền
Niệm thì diệt hoả nơi Tâm vậy mà.
Đã tu lập trí cho bền
Thường thường tính nóng của ta,
Tu qua địa ngục, tu lên Thiên Đàng
Phải mau dập tắt dần dần bỏ đi.
Đường tu đã sẵn bậc thang
Chữ Mô cũng ráng làm y,
Ai mà tu được vẻ vang hơn người
Tâm không là Tịnh đừng gây nợ trần.
Gió đông, đào nở hoa cười
Cố mà trau sửa ân cần,
Long Hoa tam hội rặt người tu nhân.
Tâm không của Phật, có là quỷ ma.
Tu là tu đức tu nhân
Niệm thì tìm nghĩa cho ra
Tu tâm, tu tính, tu thân thực thà
Không gây không tạo đó là chữ Mô.
Một người tu được cả nhà
NAM MÔ diệt hoả hư vô
Cõi trần sống mấy mươi mà chẳng tu
Tâm phàm dứt bỏ theo lòng Hoàng Thiên.
Trì trai niệm Phật chu du
Chữ A phải giữ cho nguyên
Đường danh, nẻo lợi không tu ra gì.
Khí tinh nơi thận giữ cho đủ đầy.
24
13
Nghĩa đừng dâm dục tạo gây Đông con nhiều vợ hao mòn thân ta.
KHUYÊN NHÂN TU THÂN
Chữ Di phải giữ đó mà,
Đạo tràng hoằng pháp bài ca
Ba báu Tinh Khí với Thần đừng hao,
Tu thân hai chữ dạy ra khuyên người
Muốn gì ba báu làm sao,
Tu ngoài ngũ giới vẹn mười
Ta bỏ hờn giận ghét ghen phải chừa.
Tu trong tam bảo chớ lười công phu
Ân cần tu luyện sớm trưa,
Xưa nay Phật thánh đi tu
Chớ ham danh vọng giàu nghèo lo chi.
Cầu minh sư dạy phép tu rõ ràng
Nếu ai giữ được như y,
Tu sao cho được an toàn
Thì là khỏi bệnh Trường sinh tới già.
Tu vào cõi tịnh, tu sang cõi nhàn
Lại thêm cái nghĩa chữ Đà,
Ngày này lắm kẻ tu quàng
Tấm lòng sáng suốt phá mê cuộc trần.
Đã tu mà chẳng biết đàng làm sao
Rán mà trau sửa ân cần,
Miệng tu bụng những xôn xao
Tâm phàm rút bỏ độc sâu phải chừa.
Tu mà như thế tu sao cho tròn
Ân cần rèn luyện sớm trưa,
Thầy nay lại dạy chúng con
Thì là đúng nghĩa khỏi sai với lầm.
Mắt còn trông thấy thân còn phải tu
Chữ Phật là tịnh cái tâm,
Tu sao khỏi mất của bù
Hãy đem trí não mà tìm cho ra.
Rủ nhau khuya sớm cùng tu đạo lành
Đó là Phật chẳng có xa
Người xưa dốc chí tu hành
Tâm cho bình phục cõi tiên được về.
Tu lên thần thánh, tu thành Phật tiên
14
23
Nhắm mắt rồi nắm lấy tay không
Niệm thì phải phá tính mê,
Nghĩa tao khang có kẻ chẳng bền lòng
Tâm đừng vọng tưởng giữ lòng từ - bi.
Đành cải tiết đã mong chồng vợ khác
Niệm thì phải nhớ làm y
Bỏ con dại mặc đời hành phạt.
Của thầy sơ, vãi đặng mà làm theo.
Cái cuộc đời nghĩ thật buồn tanh
Niệm Phật chẳng luận giầu nghèo
Hết mê danh, mê lợi, mê tình
Không tốn tiền bạc mà sau thanh nhàn.
Toan mượn thú già làm phong cảnh.
Niệm Phật chẳng tốn tiền ngàn
Gẫm cuộc thế thôi đừng lo tranh cạnh
Thì sau mới được toà vàng an thân.
Thêm gây tình vợ vợ với con con Thà sớm trưa vui thú nước non Chiều lại niệm A Di Đà Phật Mong giải thoát lánh xa đường vật chất Sợ luân hồi tua yểm sự hành vi Ở thế gian nhiều tiếng thị phi Vào cửa Phật từ bi hỉ xả Qua biển khổ mượn thuyền Bát Nhã Rửa bụi trần mượn nước A - MA - TA
Niệm Phật sớm tối ân cần Ngày đêm siêng niệm khỏi trong luân hồi. Niệm Phật muôn việc lôi thôi Chớ ham sự thể cực lòng khổ thân. Niệm Phật gặp hội Long Vân Cố mà siêng niệm có hồi siêu thân. Niệm Phật đừng có đua tranh Theo đời văn vật hao mòn thân ta. Niệm Phật khỏi đoạ yêu ma
Nguyện sao thoát khỏi chốn Ta bà
Khuyên răn cố niệm trong tâm cho thường.
Về Tịnh độ vui miền Cực - Lạc./.
Niệm Phật khỏi đoạ vấn vương Thường thường xét lỗi của ta hàng ngày.
22
15
Niệm Phật nợ thế đừng vay
TÌNH THẾ VĂN
Nợ trần cố trả có ngày thảnh thơi.
Cuộc trần thế khuyên ai hãy ngẫm
Trả rồi sớm được vui chơi
Danh mà chi lợi lắm mà chi!
Hiệp cùng Tiên Phật Tớ Thầy âu ca.
Bả công danh như bọt nước có ra gì
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
Mùi phú quý như vừng mây tan hiệp Sang cho mấy cũng thì một kiếp Giầu đến đâu cũng hưởng một đời
KHAI GIÁC QUẦN SINH
Cái tử sinh đeo đuổi kiếp con người
Núi nổ khắp xa gần đều cháy
Thân tứ đại lấy đâu làm chắc
Nước tràn đầy không dạt cũng trôi. Tranh đời mỗi một lần bôi Cỏ cây đều sạch, thú, người cũng tiêu. Kỳ đại nạn cũng đồng thế ấy Khi tẩy trần trông thấy hãi kinh. Thây bèo xác bọt linh tinh
Kìa sinh tử thấy liền trước mắt Đám cô phần, đa thị thiếu niên thân Nay còn đó mai đâu chắc được Sống trên đời sống được bao lâu! Mới mải sanh kế đó đã bạc đầu Rồi lại đến hoang khâu một nắm.
Diều tha quạ xé chúng sinh tử nàn.
Ôi! Tam khí thốn tại thiên ban dụng!
Trời héo mặt, Trời vàng cũng vắng
Nhất đẳng vô thường, vạn sự hưu.
Đất chau mày, Thổ trắng bặt tin.
Muôn việc đều mang lấy tấc hơi,
Nhìn vào đại nạn chúng sinh Quỷ thần cũng phải thất kinh vía hồn. 16
Hơi vừa dứt cuộc đời thôi cũng dứt. Nào của cải vợ con tài vật 21
Mới kiếp trước ghét cay ghét đắng
Thật ra việc sinh tồn kỳ chót
Kế kiếp sau làm bạn làm chồng
Tài không hơn Đức ở con người.
Luân hồi lộn xộn cõi hồng
Đức tuy không thấy mà còn
Khi cha khi mẹ, khi chồng khi con.
Tài coi rầm rộ mà mòn như cưa.
Mới kiếp trước đánh đòn đứa ở
Cọp với beo tranh nhau oai dũng
Kế kiếp sau làm tớ bị đòn.
Bại nát mình thắng cũng trần thân.
Chết rồi nhưng nghiệp vẫn còn
Người tám lạng, kẻ nửa cân
Mạnh thì nở trước yếu tồn lại sau
Chung quy ai cũng rã thân tiêu hồn.
Cuộc luân chuyển chừng nào mới hết
Đây Nhân Loại nghiệp dồn quá khứ
Nếu chúng sinh còn hết dây oan
Người đã quên thành thử không ghê.
Ở trong ba cõi sáu đường
Thật ra là một trần mê
Như là giữa chốn chiến trường khác chi.
Từ đời vô thuỷ kéo lê đến giờ.
Thời mạt pháp Phật trời đại xá
Biết bao kiếp lên bờ xuống nước
Hễ có tu kết quả là thành
Khi thăng Thiên, khi rớt xuống bùn.
Tại gia niệm Phật làm lành
Lúc người lúc thú lam nham
Cũng như giải thoát siêu sinh Phật đài
Kể sao hết cuộc thăng trầm tiền thân. Khi thì phú quý, khi bần tột hạng Lúc ấm no, lúc chẳng áo cơm. Khi ngói gạch, khi lá rơm Lúc thì quan lớn, lúc làm tù nhân.
20
17
Kiếp thì bị treo thân lủng lẳng
Khi thì được anh hùng vang dội
Kiếp thì ngồi chổng cẳng ra oai.
Khi thì mang lấy tội phân thân
Kiếp thì chết chẳng chôn thây
Lúc thì quý tựa vàng cân
Kiếp thì tống táng chật trong chật ngoài.
Lúc thì rẻ mạt còn hơn con dòi.
Kiếp thì xác trôi sông chập chả
Kiếp thì được người con vua chúa
Kiếp thì thây tan rã giữa dòng.
Kiếp thì ra thân đứa ăn mày
Kể sao hết chuyện não nùng
Người cười kẻ khóc chua cay
Của tiền kiếp trước trần hồng đã mang.
Cứ như thế đó đổi thay không ngừng.
Kiếp làm gái chịu đường đẻ chửa
Như lời đã phân đoạn trước
Kiếp làm trai con vợ đùm đeo.
Giàu nghèo do tội phúc mỏng dầy
Khi thì trọn kiếp phu thê
Không cần hỏi đến nơi đây
Khi thì bướm chán ong chê nửa chừng.
Tự mình cũng hiểu biết ngay thế nào.
Có khi bị cụt, phong, bại sụn
Kiếp trước mở bồ bao bố thí
Có khi bị điên dại mù câm
Thì kiếp này địa vị giầu sang
Sống không nhà cửa ăn nằm
Kiếp này bỏn xẻn tham lam
Lang thang vất vả xin ăn qua ngày.
Kiếp sau đói khổ nghèo nàn tả tơi.
Có kiếp bị bọn trai lừa gạt
Nghiệp dâm đãng sinh nơi đĩ điếm
Có kiếp lại thác vì tình
Nghiện rượu chè sinh chốn tửu lầu.
Kiếp thì làm đĩ bán mình
Nói sơ chẳng kể hết đâu
Kiếp thì cô quạnh trong tình cấm cung.
Nghiệp đâu sinh đó khó hầu đi sai.
18
19
Hồn mà nhân đạo tu trì
Giờ đại định thầy quán soi xấu tốt
Di Đà Phật tổ người thì vãng sinh
Lòng các con ai có trí hay không.
Các già đã hiểu nghĩa kinh Tôi xin tâm tình kể chuyện mấy câu Cửa Phật linh ứng nhiệm mầu
Ráng tu con, kẻo để muộn thầy trông Đêm trời sáng thầy ngồi trông con mãi Lời vàng tiếng ngọc giữ vẹn toàn
Lên chùa lễ phật nhớ câu đạo truyền
Dù cách xa thầy muôn vạn dặm
Ai ơi cứ ở cho hiền
Giữ lòng son sắc nhớ đừng quên
Tu nhân tích đức trời đền công cho
Nam Mô A Di Đà Phật (3 lần, 3 lễ)
Xin đừng giữ lối bo bo
(Kỷ Mão thế kỷ XX)
Kể cùng kể bệnh chẳng phù chẳng thương Chớ nên khoảnh độc tai ương Tranh chấp trên dưới chẳng nhường cho nhau Chớ nên độc ác cơ cầu Làm điều bất chính nói câu gian tà Một lòng trọng mẹ kính cha Kính trên nhường dưới mới là người tu. Hòa thượng Thích Thiên Kim Chùa Quán Sứ năm Giáp Tuất 1994
72
37
KINH ĐỨC PHẬT A DI ĐÀ
Suốt đời cửa Phật lánh xa
Cõi đời sắc sắc không không
Chăm chăm ở nhà tiền tích bạc vơ
Người đời ai thoát khỏi vòng tử sinh,
Đến khi nhắm mắt nằm chờ
Trò đời biết bao hình biến đổi
Hai tay buông xuống chẳng vơ được gì
Ít vui mừng nhiều nỗi thương đau.
Khi hồn thác xuống âm ti
Tu nhân ta phải liệu mau.
Diêm vương tra hỏi biết gì mà thưa
Từ bi bình đẳng là đầu hàng tu.
Con cháu đưa hồn lên chùa
Tính tham thì phải nên chừa,
Phật thấy vô đạo chẳng ưa được hồn
Tính sân si phải dứt đi bỏ liền.
Gọi là che mắt thế gian
Vì tham nên mới đảo điên,
Tính toán gọn nhẹ là đưa lên chùa
Vì sân hờn giận ghét ghen thêm hờn
Phật thấy vô đạo chẳng ưa
Vì si mới nhầm sai mê muội,
Cho nên hồn phải bơ vơ nhỡ nhàng
Đạo cương thường nhầm lỗi hay đâu.
Trước kia hồn ở trần gian
Ơn cha nghĩa mẹ cao sâu,
Tích bạc tích vàng biết Phật là đâu
Phải nên báo đáp trước sau mọi đường
Chỉ chăm tính toán làm giầu
Khi đau ốm trước sau nâng giấc,
Suốt đời chẳng niệm được câu Di Đà
Dựng ngọt bùi túc trực sớm hôm.
Bây giờ hồn đến với ta
Ở sao phải đạo làm con,
Đức Phật Di Đà chẳng biết là ai
Kỳ công tu luyện mới tròn trước sau
Bây giờ Phật tổ Như Lai
Trăm năm tháng mới cầu vùn vụt
Xét kẻ vô loài không cứu làm chi
38
71
Mỗi người có một gia đình
Thời gian đi không chút định ngày.
Mỗi người là một sự tình khác nhau
Trên kiểu trên không khác gì
Người thì khó, người thì giầu
Rồi mai lại phân kỳ biến đổi.
Người thì con cháu trước sau thuận hoà
Kiếp phù sinh để mấy sinh ra
Người thì kính mẹ kính cha
Thiện căn bởi bởi tự lòng ta,
Đó là nghiệp chướng đấy là tình duyên
Mọi loài thương xót như là thương thân.
Người thì con cháu chẳng hiền
Sống chìm nổi kiếp trần bể khổ,
Rượu chè trộm cắp không yên cửa nhà
Phải thương nhau giúp đỡ nhau cùng
Cho nên nghĩ ngợi gần xa
Dù ta bạc bể tiền rừng
Cho nên sức khoẻ tuổi già kém đi
Buông tay nhắm mắt dễ hòng đem đi.
Cuộc đời ai chẳng biết suy
Vùi nắm đất thân kia xá kể
Mỗi người mỗi cảnh ai thì giống ai
Quả phúc còn giữ để mai sau.
Người thì quần áo rộng dài
Thấy người nghèo khổ ốm đau
Chuyền vàng chuỗi ngọc hoa tai lượt là
Giúp tiền, giúp thuốc cho nhau mới là.
Người thì cơm kiếm chẳng ra
Thấy người tuổi cao già sức yếu,
Ăn nhiều con cháu nói ra lầm bầm
Phải kính nhường dắt díu nhau cùng.
Người thì tính toán trước sau
Đừng nên keo bẩn quá chừng,
Tiền dư bạc tích vẫn tham làm giầu
Tính keo làm giảm tinh thần khổ ngay.
Cả đời chẳng dám đi đâu
Tình buộc ấy là giây oan trái
Cả đời chẳng niệm một câu Di Đà
Cuộc giao trì làm bạn tinh thần.
70
39
Khi vui, vui chỉ tí ngần,
LỜI KHUYÊN CÁC PHẬT TỬ ĐI LỄ CHÙA
Khi đau thương lại bội phần đau thương.
Sống lâu muôn tuổi để mà hưởng vui
Đường tình ái là đường gai góc
Ngắm xem phong cảnh trên đời
Hỡi người đời lăn lóc vào chi
Dù hay dù dở có người có ta
Nhuộm mày khi tỉnh giấc mê
Ngắm xem các cụ tuổi già
Men say sưa đó làm suy tinh thần.
Tám chín mươi tuổi được là bao nhiêu
Ngày thấm thoắt tuổi xuân được mấy
Mà ta bủn xỉn chắt chiu
Tinh thần ta giữ lấy thanh tao,
Mà ta cặm cụi sớm chiều lo toan
Lục căn phải giữ làm sao
Tuổi già mà được an nhàn
Đừng cho ba nghiệp ra vào ngả nghiêng.
Đi chùa lễ phật độ an tuổi già
Mắt chung chính tai nghe điều thiện
Trước là độ được thân ta
Mỗi lợi danh xa lánh đừng làm.
Sau là con cháu đồng gia được nhờ
Thân ta tự thấy an nhàn
Già chăm lễ Phật đi chùa
Thân ta tự thấy an nhàn khác xa.
Để mà sám hối trước kia tội tình
Buồn vui cũng tự lòng ta
Mai sau chết xuống diêm đình
Tham không gian chẳng ấy là yên vui.
Bao nhiêu tội tình nhẹ bớt thanh tao
Dù hay dở nghiệp này nghiệp khác
Cuộc đời cũng chẳng là bao
Định trước trăm đời thay dễ được ru.
Tật kia chứng nọ ai nào khỏi đâu
Là vì trăm kiếp trước tạo ngọt chua
Mua vui chén nước miếng trầu
Quả ấy tay ta tự trồng,
Chị em trò chuyện những câu tâm tình
40
69
NỖI LÒNG CÒ MẸ
Thì ta phải vui lòng nhận lấy
Con cò lặn lội bờ sông
Kiếp luân hồi để lấy làm gương.
Cò ơi sao lại quên công mẹ già
Kiếp xưa tu chẳng trọn đường
Hỏi rằng ai đẻ ra cò
Gây lên tội ác còn vương tới giờ.
Mà cò lại bỏ mẹ già không nuôi
Thôi ta chẳng còn nên mơ tưởng hão
Nhớ khi đi ngược về xuôi
Dốc một lòng theo đạo từ bi,
Mẹ đi bắt tép nuôi cò cò quên
Con thuyền bát - nhã bên kia
Vợ con cò để hai bên
Đem người chung chính đưa về Tây Phương.
Công cha nghĩa mẹ cò quên hết rồi Cò ơi cò bạc như vôi
KỆ NIỆM PHẬT
Công cha sữa mẹ bằng đồi núi cao
Một câu niệm Phật tiêu muôn tội
Cò ơi cò nghĩ thế nào
Hai chữ từ bi cởi vạn sầu
Mẹ đi bắt tép thụt vào hố sâu
Lênh đênh trong chốn diêm phù
Nuôi cò cò lớn bằng đầu Nhớ khi cò bé bú bầu sữa ngon
Khéo tu thì nổi vụng tu thì chìm.
Bây giờ cò lớn cò còn nhớ không
Ngày ngày đi đứng nằm ngồi khó khăn.
Vì đâu có cánh có lông
Đây nhà vàng bạc kim ngân,
Mà cò đã vội quên công mẹ già
Tránh sao cho khỏi cái thân ốm già.
Hỏi rằng ai đẻ cò ra
Thiên bang khoái lạc đề đa,
Mà cò lại bỏ mẹ già không nuôi.
Vô thường nó đến dễ mà trốn đâu.
68
41
Dần dần tóc bạc da mồi
Ai ơi! sớm liệu đường tu
Hoa sen chín phẩm rước lên ngôi.
A Di Đà Phật niệm cho chuyên cần. Đời là bể khổ mà thôi,
Nam mô Tây phương Cực lạc Thế giới
Cánh bèo sóng dập nổi trôi mỏi mòn.
Đại từ đại bi A Di Đà Phật (3 biến)
Xưa Vua còn bỏ lầu son
Nam mô A Di Đà Phật (1, 2, 3 tràng)
Nâu sòng khổ hạnh lên non tu hành.
Nam Mô Quán - Thế - Âm - Bồ - Tát (10 biến)
Hỡi người nặng nợ lợi danh
Nam Mô Đại - Thế - Chí - Bồ - Tát (10 biến)
Hoằng dương bừng tỉnh tu hành mau đi.
Nam Mô Địa - Tạng - Vương Bồ Tát (10 biến)
Sớm tu thành đạo từ bi,
Nam mô Thanh Tịnh Đại Hải Chúng Bồ - Tát (10 biến )
Nặng danh lợi mãi sướng gì nữa đâu. Môn tu Tịnh Độ nhiệm mầu Chuyên câu niệm Phật làm cầu bước sang Ngát hương trời cảnh Thiên bang Tây phương Cực lạc muôn ngàn sướng vui. Tu mau kẻo muộn mất rồi Con thuyền Bát Nhã ai ơi cùng về!
42
67
Hoa sen đua nở tánh nay sạch trần
KHUYÊN LÀM VIỆC
Hội này thấy Phật chân thân
Xin đại chúng chớ nên lưỡng lự
Được nghe pháp nhiệm tinh thần sáng trưng.
Đã gọi là ăn ở cùng nhau
Quyết tu độ chúng phàm dân
Việc làm kẻ trước người sau
Đủ lời thề nguyện Phật ân rộng dầy
Ai ai cũng để tâm vào là xong.
Phật thệ chắc thiệt không sai
Nay chúng ta ở trong Thường - Trụ
Cầu về Tịnh độ ai ai tin lòng.
Nhận việc gì chớ bỏ dở dang
Cầu về Tịnh độ một nhà
Gọi là giây máu ăn phần
Hoa sen chín phẩm là cha mẹ mình
Gặp sao hay vậy còn ăn thua gì.
Hoa nở rồi biết tánh linh
Xem Phật - Tổ, xưa kia bao kiếp
Các ông Bồ tát bạn lành với ta.
Suốt đêm ngày mài miệt công phu. Đạo thành cốt ở chỗ tu
NIỆM PHẬT
Biếng lười lần nữa dễ hồ được sao?
Di Đà thân Phật sắc vàng tươi
Nhân không trồng quả bao giờ được,
Tướng tốt quang minh vẹn đủ mười
Đạo không tu ai rước mình lên
Ánh sáng tỏa hình năm núi lớn
Thử coi như Phật, Thánh, Hiền,
Mắt trong tợ nước bốn nguồn khơi
Gây bao phúc tuệ, nhân duyên giúp đời.
Hào quang hoá Phật bao nhiêu ức
Vậy ai đã là người hiểu biết
Bồ - Tát hiện thân khắp mấy mươi
Tính ươn hèn nên kíp bỏ đi
Bốn tám lời nguyện mong độ chúng
Cùng nhau khuya sớm tu trì
66
43
Để tâm làm việc có gì khó đâu.
Chí thành tưởng Phật niệm mười tiếng ra
Nên khuyên bảo cùng nhau cố gắng
Ta không rước ở nước ta
Đạo Bồ Đề tất chứng không lui
Thệ không làm Phật chắc là không sai.
Nên chăng hay dở ở người.
Bởi vì tin tưởng Như Lai
CẢNH SÁCH
Có duyên tưởng Phật sống dai vô cùng
Xin đại chúng lắng nghe cho kỹ
Lời thề biển rộng mênh mông
Phật dạy rằng rất quý là thân
Nhờ ơn Đức Phật thoát vòng trần lao
Vì bao đời tích thiện nhân
Tội mòn như đá mài dao
Nên nay mới lại được sinh làm người.
Phước lành thêm lớn càng cao càng dầy.
Phật Pháp chính là nơi khó gặp
Cầu cho con thác biết ngày
Thầy bạn hiền cũng rất hiếm hoi,
Biết giờ biết khắc biết rày tánh linh.
Nay ta may mắn đủ rồi,
Cầu con tội khổ khỏi mình
Không mau tu tỉnh đợi thời nào ư?
Lòng không trìu mến chuyện tình thế gian
Vậy nên kíp bài trừ tính xấu,
Cầu con thần thức nhẹ nhàng
Bao điều hay khuyên bảo lẫn nhau,
Y như thiền định họ Bành thủa xưa.
Phải nên suy trước nghĩ sau,
Đài vàng tay Phật bưng chờ
Chớ theo cảnh rối tìm vào bến mê.
Các ông Bồ tát bấy giờ đến trông
Để thân lại quay về bến khổ,
Rước con thiệt đá nên đông
Kiếp bọt bèo sóng vỗ tả tơi
Nội trong giây phút thảy đồng về Tây.
Đắm chìm chưa biết bao đời,
Xem trong cõi Phật tốt thay
44
65
Nó dẫn lạc đường vào ngục trầm luân,
Vào sinh ra tử đứng ngồi lao đao.
Cơm cúng nó chẳng cho ăn,
Lúc đó muốn tu nào dễ được
Một ngày nó khảo hàng trăm chầy vồ,
Đường đã nhầm càng bước càng xa
Hai hàng nước mắt đổ xô,
Chi bằng ta hãy vì ta,
Thà rằng thuở sống đi chùa cho xong.
Bây giờ tu học thật là dễ thay. Học ngay Pháp xưa nay Phật học
KỆ
Tiếng ưu sầu đau khổ đều không
Một lòng mỏi mệt không nài
Sạch sanh như thể gương trong
Cầu về cực lạc ngồi đài Liên hoa,
Cảnh vui khôn dễ tả cùng được sao.
Cha lành vốn thiệt Di Đà,
Khắp mười phương Phật đều khen ngợi
Soi hào quang tịnh chói loà thân con.
Khuyên chúng sinh nguyện tới cho mau
Thẳm sâu ơn Phật hằng còn
Tới nơi như ý sở cầu
Coi nay chánh niệm lòng son một bề
Muốn sao được vậy còn đâu hơn mà.
Nguyện làm nên đạo Bồ Đề
Vậy ai đã gọi là người biết,
Chuyên lòng niệm Phật cầu về Tây Phương.
Nên dốc lòng trí tiết cầu sang.
Phật xưa lời thệ tỏ tường
Sang rồi lại mở lòng thương
Bốn mươi tám nguyện dẫn đường chúng sinh
Lại ra độ khắp mười phương muôn loài.
Thệ rằng ai phát lòng thành
Để cùng được về nơi an - lạc
Nước ta báu vật để giành các ngươi.
Hưởng đời đời giải thoát tiêu dao
Thiện nam tín nữ mỗi người
Dốc lòng niệm Phật cùng nhau.
64
45
TU THEO HẠNH NHẪN NHỤC CỦA BỒ - TÁT
Con sắm tiền gạo mẹ đi kịp người,
Nhẫn nhục là đầu hàng tu
Mẹ đi được ăn, được chơi
Nhẫn nhục giải hết oán thù
Được chúng, được bạn, được người gần xa.
Nhớ lời Phật dạy mà tu hàng ngày
Mẹ đừng bắt chước người ta
Nhẫn nhục quý báu lắm thay
Giữ cháu coi nhà biết thủa nào xong.
Nhẫn nhục con cháu ở ngay trong nhà
Sông dài Phật cắm cờ hồng
Con lỗi cha mẹ thứ tha
Ai mà có lòng Phật rước qua sông,
Khi con vui vẻ ôn hoà khuyên răn
Rước qua cái núi non bồng,
Đó là nhân đức từ tâm
Tình cờ gặp lại một ông Di - Đà
Gia đình đầm ấm muôn phần vui tươi
Miệng cười người nở trăm hoa
Sau rồi nhẫn với người ngoài
Ai đi tới đó thật là cõi tiên.
Họ chửi cũng cười, họ mắng cũng vui.
Cõi Phật là cõi Phật tiên,
Làm ngơ như người điếc giả vờ
Cớ sao tránh cửa chùa chiền không đi.
Làm thinh giữ trọn nghĩa tình
Mai ngày thác xuống âm ty,
Khi họ hết nóng thì mình làm thân.
Quỷ sứ nó hỏi biết đi đường nào,
Đó là giữ được đức sâu,
Quỷ sứ nó hỏi lao xao,
Đức sâu giữ được muôn phần hết ngu
Hồn biết đường nào hồn nói hồn thưa.
Chả còn gây mối oán thù,
Ba thằng qủy sứ chẳng vừa,
Oán thù không hết, quả tu trọn đầy.
Nó dẫn bỏ ngẩn bỏ ngơ dọc đường.
Bình tâm niệm Phật đêm ngày
Ba thằng quỷ sứ hùng cương,
46
63
Tiền bạc thời có lúc tan ngay.
Phiền não báo chướng, sạch ngay làu làu.
Bỏ tiền làm đức làm nhân
Tu đạo rốt giáo cao sâu,
Cho trời vay tạm cũng không thiệt mà
Tu đạo sẽ thấy nhiệm mầu lắm thay
Của trời thực hằng hà sa số
Cực lạc tỉnh ngộ gần đây
Nào kho vàng kho lúa kho tiền
A Di Đà Phật ở ngay trong mình.
Thương người trời lại thương liền
Thân Phật là ở thân chung
Của ta bỏ một trời đền cho muôn.
Sinh cùng một thể, hiện như hình khác nhau.
Làm công chớ dễ đền công
Chúng sinh giác ngộ mau mau
Làm lành cũng chẳng để trong dạ này
Chúng sinh là Phật đời sau đó mà
Thế mới biết lòng ngay dạ thẳng
Chớ đi tìm Phật đâu xa
Thế mới là phúc đẳng hà sa.
Nghiệm trong chùa ở tâm ta mà thờ. Tâm ta tức cảnh, tức chùa
KỆ
Thờ Phật tâm ấy mới là chân tu.
Bà kia bà vội đi đâu Bà mải làm giàu chẳng độ lấy thân.
SỐNG VỚI CHẾT
Của thì con cháu chia phần,
Sống ao ước, muốn mong mọi thứ
Sao bà chẳng độ lấy thân của bà.
Chết một đồng một chữ không theo
Nàng dâu có nghĩa chăng là, Nghe tiếng các già giục mẹ ra đi. Mẹ ơi! ở nhà làm chi, 62
Thế gian cái sướng cái nghèo Cái danh cái lợi là điều mộng mơ. Sống được những phút giờ thoải mái 47
Kiếp con người được lãi thế thôi
Khuyên ai tỉnh lại mà tu
Bao nhiêu những phút vui cười
Mau tu “Âm Đức” giời cho vẹn toàn
Ấy là phần thưởng mà trời trao cho.
Mau, mau, mau mau vội vàng
Sống với những buồn lo ngày tháng
Quyển sổ thiên đàng châu phê bút ngọc
Sống nhọc nhằn, tối sáng hôm mai
Hoàng thiên chư Phật hội nghị cộng đồng
Nhịn ăn, nhịn mặc, nhịn chơi
Chăm làm âm công sau này sẽ rõ.
Thật là cuộc sống phí hoài biết bao. Cái chết kia ai nào đã thoát, Số mệnh trời định đoạt ai hay. Được vui hãy biết hôm nay Vì đời những cái rủi may bất thường.
VẦNG TRĂNG Vầng trăng tượng cao cao Ai khen cũng chẳng mừng nào Ai chê cũng chẳng có nao núng lòng.
Phúc với hoạ, đôi đường ai biết,
Thấy kẻ ngốc ta không khinh rẻ,
Tạo điều vui tiêu diệt ngàn sầu.
Thấy người hiền hoan hỉ kính tôn,
Chẳng nên mong quá sang giàu
Thấy người có lỗi thì thương,
Tháng ngày mải miết đâm đầu đổ đuôi,
Thấy người phạm lỗi tìm đường cởi ra.
Cho mệt xác để rồi cũng chết
Ta xoá người rồi ta được xoá,
Lãi trên đời là biết sống vui.
Ta cứu người trời mới cứu ta.
Nghèo mà lòng dạ thảnh thơi,
Con ơi ngẫm nghĩ cho ra
Còn hơn giàu có suốt đời lo toan Chỉ bởi tại lòng tham ra cả 48
Bên tiền bên đức con đà thử cân Âm đức thật muôn ngàn bền vững 61
Muôn kiếp vững bền chẳng đổi thay. Tích ngọc tích châu tích bạc vàng
Hành cuộc đời vất vả quanh năm Óc đầu suy nghĩ chăm chăm
Của nhiều có lúc phải tiêu tan
Đôi tay chỉ muốn quắp năm vơ mười.
Ai mà tích được nhiều âm đức
Sao không nghĩ kiếp người là mấy
Ấy mới thật giầu ấy mới sang.
Gương thế gian trông thấy rõ ràng
Mau, mau, mau, mau làm âm đức Dẫu mà sông cạn đá mòn
Sống thời tích trữ bạc vàng Chết thời tay trắng không mang được gì.
Dẫu mà gió giật sóng cồn nghìn cơn
Còn được sống Tiên, đi là lãi
Dẫu mà nguyên tử nguyên tôn
Chết thiệt thòi là dại vừa ngu
Dẫu mà mưa đạn rừng gươm mịt mù Dẫu mà tầu chiến tầu bò
Bẩn keo chỉ biết có thu Chi ra lại sợ không bù được ngay.
Tầu bay tầu lặn ù ù rít vang
Thành cuộc sống tháng ngày đầy đoạ
Dẫu mà kinh sợ muôn vàn
Miệng có thèm cũng chẳng dám ăn
Đức kia vẫn cứ vững vàng không lay Chẳng dời chẳng đổi chẳng thay Càng ngắm càng đẹp càng say lòng vàng
Lòng còn đo đắn băn khoăn, Những cân nhắc chán, lại dằn suông thôi. Sao chẳng biết con người là quý,
Long lanh quả ngọc quả vàng
Sống coi tiền như vị thần linh
Toả bay ba cõi quế nhang ngạt ngào
Để tiền sai khiến được mình
Bồng lai tiên cảnh động đào Đức kia quý báu nhất đời ai so 60
Thật là hèn hạ đáng khinh đáng cười. Trong vạn vật con người là nhất 49
Của làm ra còn mất như chơi
GIẢI NGHĨA SÁU CHỮ
Chỉ duy có một con người
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
Tan đi là hết muôn đời còn đâu
Chữ NAM thì bớt lòng tham Thập phương chi túc chớ làm Bất nhân Chữ MÔ thì dẹp hoả sân Thì lòng giải thoát, tinh thần từ bi Chữ A thì chớ ngu sai Một niềm tín kính, chẳng nghi tâm tình Chữ Di thì chớ sát sinh Trước là độc dữ sau khinh vật loài Chữ Đà thì chớ ái tài Vẹn ngay chớ lấy của ai chi là Chữ Phật thì chẳng gian tà Một lòng chung kính tại gia mặc lòng BẠCH Y QUÁN ÂM GIÁNG ÂM ĐỨC THI Tiền bạc một kho chứa chất đầy Của đời người thế có ai hay Âm công quý báu hơn tiền bạc
50
59
Giữ miệng chớ có sai ngoa chút tình. Giữ lòng chớ có xem khinh
THÂN TẶNG BẠN GIÀ Chúng ta sáu, bẩy, tám mươi,
Một niềm cẩn thận công bình chớ sai.
Đều là cái tuổi nghỉ ngơi an nhàn,
Nghe kinh phải nhớ lấy lời
Sống những ngày sức tàn vô bệnh,
Rõ ràng cõi Phật thảnh thơi chẳng nhầm. Trong kinh Phật rõ ở tâm Đạo mầu vô thượng thậm thâm rành rành. Ai ơi! niệm Phật lòng thành Phải trăm sáu chữ hồng danh Di Đà Một trăm tám quả tay ta Sau về Cực - Lạc ấy là tư lương Nam mô Chư Phật mười phương.
Được tháng ngày mạnh khoẻ an vui. Chỉ mong được chút thảnh thơi Để mà tu dưỡng ăn chơi là mừng. Những chuyện đời ta đừng suy nghĩ Thêm phiền lòng rầu rĩ tâm can Cuộc đời sống đã khô khan Làm sao cho chuỗi ngày tàn được yên Rồi một sớm quy tiên là hết Trần gian ai thoát chết đâu mà Trăm năm trong cõi người ta Buồn vui sướng, khổ chỉ là mộng thôi. Cõi trần thế, hết cười lại khóc Lợi với danh lăn lóc đua chen Thôi thì ganh tỵ ghét ghen Tham lam ích kỷ đê hèn khó coi. Trông chán ngán tình đời giả dối,
58
51
Thiếu nghĩa nhân toàn lối bịp lừa. Luân thường đạo lý thờ ơ, Dưới trên đảo ngược càng dơ đáng buồn. Rồi hai chữ vô thường là hết Giàu với sang cũng hết mà thôi Một khi nhắm mắt tay xuôi
Ăn chay cũng được Thiên Đàng cõi Tiên. Chữ rằng một người tu thiền Phật cho thất tổ cửu huyền tiêu sinh Ăn chay nào tổn gì mình, Niệm Phật nào tổn công trình đến ai? Đã tin thì giữ chớ sai
Bạc vàng châu báu trả rồi tay không.
Không tin không giữ chớ hoài cái thân
Ngẫm kiếp người mà lòng ngao ngán
Chớ nghe lời thế miệng trần
Đến tuổi già mới chán mới ghê Chữ rằng sống gửi thác về Đời là cõi tạm say mê làm gì? Có đồng nào ăn đi đừng tiếc
Chẳng ăn thì thiệt hẩm thầm khẩu nay Lại còn ba nghiệp này đây Là thân, khẩu, ý dẫn dầy cho minh. Thân nghiệp là tội ở mình
Sống bao lâu keo kiệt làm chi.
Hay làm những sự bất minh đoạ đầy.
Biết rằng chết chẳng mang đi,
Khẩu nghiệp là tội này đây
Thì sao lúc sống chi li từng hào.
Ăn càn nói dở mất dầy trông mong.
Cõi trần thế còn bao người dại
Ý nghiệp là tội ở lòng
Quá kiệt keo làm hại cho thân.
Gian ngoan độc giữ trái trong tính tình.
Cái lãi sống ở dương trần Là được thoả mãn vào thân tháng ngày Ta được sống hôm nay hãy hưởng 52
Khư khư ba độc ở mình Tự ta lại buộc tội tình cho ta. Giữ mình chớ có gian tà 57
Chăm chăm niệm Phật khấn cầu vãng sinh Trong kinh Phật độ hữu tình Nghe tin lời Phật được sinh bảo đài Lại khuyên người ăn thập trai
Đó thật là phần thưởng trời cho Cuộc đời sống chỉ bo bo, Quanh năm nhọc sức những lo làm giàu, Số mệnh hết mong cầu chẳng được
Xét trong tội phúc hôm mai rõ ràng
Đã mấy ai ao ước mà thành
Ăn chay thời được ích mình
Kiếp người hai chữ tử sinh
Giết một báo một tội tình trầm luân.
Sang, hèn đến cả nhục, vinh số trời.
Ai muốn được thoát thân
Sống biết hưởng là người sáng suốt
Một năm ba tháng mới dần kể ra Tháng giêng, tháng bẩy kể qua Liền sang tháng chín đủ ba tháng này
Sống kiệt keo là dốt là ngu Một cơn gió thổi bay vù. Là tan nát hết ngàn thu suối vàng.
Một tháng ăn chay mười ngày Đến tháng mùng một, một nay lòng từ Lại ngày mồng tám mười tư Mười rằm, mười tám y như những ngày Hăm ba hăm bốn liền đây Hăm tám hăm chín cùng ngày ba mươi. Mười ngày ăn đủ mười trai Mai sau được khỏi luân hồi thảm thương. Tu phúc quả được giầu sang, 56
53
GIẢI NGHĨA LẦN - TRÀNG
Ba mươi ba quả thiên đường chư thiên
Tích xưa có đức Thần Tiên,
Mười tám quả chu địa viên
Hỏi ông Lục Tổ đạo truyền trước sau
Thập bát địa ngục cứu miền trầm luân
Ý trong một chuỗi số châu,
Tám quả độ bát nạn nhân
Một trăm tám quả lý màu làm sao?
Một quả Thiện Địa trọng âm hay là
Ý là những quả nhường bao,
Một quả Long Thần hộ ta
Quả nào tên ấy niệm sao như là.
Hai quả cha mẹ sinh ra thân này
Nay lời Lục Tổ thuyết ra
Năm quả năm Phật toà bày
Một trăm tám quả chép hoà trong kinh
Mười quả chư Phật đủ đầy mười phương.
Tưởng niệm thiên địa Phật danh
Một trăm linh tám quả rõ ràng
Khắp hoà mọi chốn, phân minh mọi toà.
Nằm ngồi đi đứng niệm thường niệm lâu
Một quả trước là Phật Thích Ca
Trong kinh niệm Phật số Châu
Ở đầu thượng đỉnh độ hoà ai ai.
Nghe tin lời Phật thân sau được lành
Bảy quả là Phật Như Lai,
Hằng niệm sáu chữ Phật danh
Tưởng niệm tiết dẫn mọi loài, mọi phương.
Thân ta phải gắng công trình độ ta
Tám quả là Bát Kim Cương
Tháng ngày tu luyện nết na
Bốn quả Bồ - Tát ngày thường độ ta.
Trai giới thanh tịnh ấy là nết công
Sáu quả là lục Ba Ba,
Thân này sinh không tử không
Từ bi hỉ xả ấy là thiện lương
Ăn chay niệm Phật tu phòng thân sau
Bốn quả là Tứ Thiên Vương
Tháng ngày bằng chớp chẳng lâu
54
55
Con ơi mẹ chẳng cần chi Mong con ứng xử, trong khi mẹ còn Cho đúng bổn phận làm con Là gương sáng để con con soi vào Dù cho sức khoẻ thế nào Tuổi già, tất phải cậy vào con thôi Nuôi con, trả nghĩa cho đời Chỉ mong thấy được những lời thân thương. Cuộc đời vất vả trăm đường Đắng cay mẹ chịu, ngọt đường phần con Năm qua, tháng lại mỏi mòn Ngược xuôi, vất vả, nuôi con lớn dần. Ầu ơ nước mắt trong ngần Mẹ tràn ngập cả mọi phần hẩm hiu. Giời đây, tuổi đã xế chiều Những mong con nhớ lấy điều Phật răn, Còn khi đã khuất núi non Chẳng cần con khóc nỉ non làm gì. Ngày giỗ, cũng chẳng cần chi Làm mâm cỗ lớn, chỉ đi cúng ruồi 73
Chỉ cần lúc sống này thôi Công cha, nghĩa mẹ, con thời nhớ ghi. Chẳng cần quà biếu làm chi Rất cần thăm hỏi, chỉ vì cô đơn. Ân cần tỏ tấm lòng son Như miếng trầu đắng như ngón tay mời. Nhân quả phải nhớ đời đời Dù cao quý, dù thấp hèn con ơi Con nhớ nhân quả mẹ thời yên vui. “Vu Lan năm Ất Dậu” TÂM TƯ NGƯỜI MẸ Vì đâu tóc mẹ bạc phơ Vì đâu chân chậm mắt mờ tay run Mẹ sinh ra bảy người con Cho nên mẹ sớm héo hon tuổi già Bảy lần thai nghén xót xa Bảy lần xé ruột sinh ra bảy người. Mẹ con vất vả cả đời Để nuôi con cái một thời gian truân 74
Trải bao lên thác xuống ghềnh Nắng mưa rát mặt bụi trần sám da. Bao nhiêu gian khổ trải qua Âm thầm mẹ chịu nói ra nghẹn lời Chỉ mong con chóng lên người Bõ công của mẹ một thời lầm than Nhiều khi thắt ruột cháy gan Chạy tiền chạy gạo thuốc thang học hành Đói no mẹ chịu đã đành Cốt sao đủ sữa để giành nuôi con Một lòng một dạ sắt son Mong con chóng lớn chóng khôn từng giờ Mẹ đi cuối bãi đầu bờ Thức khuya dậy sớm biết nhờ cậy ai Đường đời còn lắm chông gai Việc đời còn lắm điều sai lọc lừa Mẹ từng áo rách nón thưa Đã nhiều nắng sớm chiều mưa dãi dầu Bây giờ tóc bạc trắng đầu Tuổi già sức yếu biết cầu cậy ai 75
Nuôi con hi vọng tương lai Biết đâu là đúng là sai lúc này. Bảy con nuôi một mẹ gầy
Thấy bạc, vàng chẳng tiếc, chẳng tham Tinh thần khoái lạc an nhàn Nghèo mà trong sạch giầu sang nào bì./.
Bảy con ai nỡ đoạ đầy một thân Nào ai có đức có nhân Nào ai trả nghĩa đền ơn mẹ già Nào ai tấm bánh đồng quà Nào ai an ủi chan hoà tình thương Mẹ còn một nắng hai sương Trăm cay ngàn đắng bước đường nuôi con Công mẹ như nước như non Đừng để thân mẹ héo hon tuổi già Mẹ con nhân đức hiền hoà Tính tình chất phác thật thà giản đơn Cả đời tận tuỵ vì con Ba chìm bảy nổi sắt son với chồng Bây giờ thân hạc lưng còng Làm sao cho mẹ vui lòng sớm hôm Nâng niu chén nước bát cơm Nhiệt tình trân trọng đền ơn mẹ già 76
97
Làm điều lành quy chính bỏ tà Công kia vô lượng hà sa Vững bền cây đức rườm rà tốt tươi Bút son phê cửa giời rộng mở Ngôi quang vinh đợi kẻ phúc duyên Suy đi xét lại mà xem Để cho con cháu lắm tiền ích chi Kém phúc đức ra gì những kẻ Con cháu hư nhà cửa tan hoang Đầy cho châu báu ngọc vàng
Nói năng ý tứ ôn hoà Vào thưa ra gửi thật là thành tâm Thế là đáp nghĩa đền ơn Thế là mẫu tử tình thâm ở đời Đinh ninh mẹ dặn mấy lời Các con ghi nhớ suốt đời đừng quên: “Công cha như núi Thái Sơn Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra Một lòng thờ mẹ kính cha Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con”
Thác xuống âm phủ có mang được gì Chỉ hơn nhau từ bi phúc đức
TU TÂM
Phật trong đời đệ nhất quý tôn
Tu đâu phải là lòng mê tín
Nếu con chẳng được giầu sang
Tu là làm việc thiện điều nhân
Công làm phúc ấy cũng ngang với tiền
Tu là giữ lấy chân Tâm
Giảng kinh sách ngày đêm chẳng chán
Đừng xa ngả ác đừng lầm lối mê
Để cho người khai sáng tuệ tôn
Đem trí tuệ mà suy xét kỹ
Ngọt ngào lời nói ôn tồn
Phật dạy ta chân lý nào sai
Khuyên răn kẻ dữ, trỏ đường người ngu Ngó châu báu coi như cỏ rác 96
77
Sân là lửa trong tâm
Nợ luân khỏi gánh lưu truyền kiếp xưa
Đốt cháy rừng công đức
Hỡi ơi những kẻ huân tu
Muốn thành đạo Bồ - Đề
Học điều làm phúc chớ thu lộc tài
Phải trừ diệt tính Sân
Mai sau thác xuống thuyền đài
Sân có hại to lớn như thế, vì sân mà thù nhau, ghét nhau, đánh nhau, giết nhau, đó là hại người. Vì sân mà lửa gan bốc lên sinh ra ốm tức, uất ức, đau mắt, nhức đầu. Đó là cái hại ngay mình, tu nên bao nhiêu công đức, phát tính sân hết công đức ngay. Muốn đối trị cái hại sân chỉ có liều thuốc NHẪN NHẪN NHỤC là hay nhất.
Qua đò ai chở để người phải sa Vào trong ngục tối xót xa Bồ Tát mới hỏi sự là căn nguyên Sống trên dương thế là tên Làm nghề buôn Thánh bán Thần hỡi ơi Khuyên người còn đứng cõi đời Làm điều lương thiện tức thì Như Lai Gốc bền vững, ngọn càng tươi đẹp Có chi thời muôn việc ắt nên Khuyên con phải gắng sức lên Bực thang con bước, bước lên dần dần Dư tiền của mang phân, mang phát Cứu những người đói khát ốm đau Lát đường, xây quán, bắc cầu In kinh rưới khắp đạo mầu nơi nơi Để ai nấy đồng thời sửa tính
78
95
Cứu vớt những người sám hối quy y
12 LỜI PHÁT NGUYỆN
Dòng Sông Mê nợ kia phải trả Chữ luân hồi sa bể trầm luân Trên trời bất hiếu bất trung
1. Kính lạy Phật Di Đà, con nay xin phát nguyện, thường niệm danh hiệu Ngài, hôm nay và mãi mãi.
Bất nghĩa, bất mục, bất lương hỗn hào Bất tình nghĩa tơ đào phu phụ Bất tình cha máu mủ đơn sai
2. Kính lạy Phật Di Đà, con nay xin phát nguyện, thường niệm danh hiệu Ngài, cho trí sáng tâm khai.
Thiên đình tra sổ xét ngay Xét đủ ba đời ngang ngược phàm phu Thương thay cho kẻ giả tu
3. Kính lạy Phật Di Đà, con nay xin phát nguyện, thường niệm danh hiệu Ngài, sống an vui tự tại.
Mượn vào bóng Phật mà thu lộc tài Lễ Phật đâu phải xôi, phải thịt Phải giết gà, giết vịt sát sinh Sông Mê ta phải cho cân Những người buôn thánh bán thần phải sa
4. Kính lạy Phật Di Đà, con nay xin phát nguyện, thường niệm danh hiệu Ngài, không ác ý với ai. 5. Kính lạy Phật Di Đà, con nay xin phát nguyện, thường niệm danh hiệu Ngài, luôn nói lời từ ái.
Cứu người phúc đẳng hà sa Sông Mê ta để cho mà làm gương Ăn cơm Phật biết đường mà tránh
6. Kính lạy Phật Di Đà, con nay xin phát nguyện, thường niệm danh hiệu Ngài, không gây gổ với ai.
Gửi được rồi khỏi gánh nợ luân Phúc lành ơn lại được ơn 94
79
7. Kính lạy Phật Di Đà, con nay xin phát nguyện, thường niệm danh hiệu Ngài, hằng trì trai giữ giới.
Nhớ đáp đền chớ có đơn sai Ở phải cho đạo làm người Anh chín, em mười nhất nhất noi theo
8. Kính lạy Phật Di Đà, con nay xin phát nguyện, thường niệm danh hiệu Ngài, luôn nhẫn lại khoan dung.
Vợ chồng là đạo tâm giao Sống thì gửi thịt, chết thì gửi xương Ở phải có luân thường đạo lý Chữ phu thê giữa bể trầm luân
9. Kính lạy Phật Di Đà, con nay xin phát nguyện, thường niệm danh hiệu Ngài, sắc tài không đắm nhiễm.
Mai sau âm lại về âm Luân hồi phải giải lệ tuôn đầm đìa. Năm chữ hiếu kẻ kia vướng mắc
10. Kính lạy Phật Di Đà, con nay xin phát nguyện, thường niệm danh hiệu Ngài, trừ phiền não trái oan.
Chữ hiếu chung thăm thẳm non cao Lương tri bất nhục hỗn hào Luân hồi truyền kiếp làm sao cho rồi
11. Kính lạy Phật Di Đà, con nay xin phát nguyện, thường niệm danh hiệu Ngài, trải lòng thương muôn loại.
Nay Bồ Tát khuyên người còn đứng Phải bỏ tà quy chính mới hay Sông Mê ngục tối đắng cay Nam Tào tra sổ xét ngay tự tình
12. Kính lạy Phật Di Đà, con nay xin phát nguyện, thường niệm danh hiệu Ngài, chí vãng sinh không phai. 80
Nam hay nữ tự mình cực nhọc Sa lưới rồi văng vẳng kêu ai Như Lai Phật hỏi dở hay 93
Của những người làm được điều hay
KINH SÁM HỐI
Đội ơn Phật Tổ Như Lai Cứu cho những kẻ vô loài quy y
A DI §µ
Ăn cơm Phật từ bi phải biết Biết phận mình giữ được chân tâm Luân hồi chẳng giả mà xong Như Lai cứu vớt nằm trong bể trầm Đường tội lỗi Quan Âm nhìn thấy
CON XIN CHÍ THÀNH SÁM HỐI NAY CON CÚI QÙY LẠY DI ĐÀ MẸ BÁU ĐẠI TỪ BI
Dòng sông Mê nước chảy bao la Tội nào tội ấy xót xa Đứng trên dương thế nhớ mà quy y Mai sau thác xuống âm ty
XÁ NHẦM XÁ LỖI CHO CON TRẺ MẸ XÓT, MẸ THƯƠNG, MẸ ĐỘ TRÌ
Diêm vương quỷ sứ chẳng thì dung tha Công cha biển rộng bao la Nghĩa mẹ sâu thẳm như là giếng khơi Luân hồi truyền kiếp bao đời Anh em ruột thịt một nơi sinh thành Có cây thì mới có cành Có gốc, có rễ anh em một nhà Công cha mẹ sinh ra phải nhớ 92
81
KINH DI ĐÀ CỨU KHỔ
Thấy người nghèo khổ chớ nên miệt mài Đừng nên khinh rẻ mới hay
Chúng con giữ tấm lòng thành
Như Lai cứu vớt những người trầm luân
Gửi thuyền Bát Nhã qua dòng sông mê
Cột đồng lửa chất bốn bên
Dương gian chẳng biết đường về
Thiêu cho những kẻ tham tiền bất công
Cha trời mẹ đất sơn khê dặm trường
Tham danh vọng, tham quyền phú quý
Trầm luân bể khổ con đường
Tham đồng tiền chi phí lương tâm
Chơi vơi mà chẳng biết đường mà đi
Cậy quyền cấm chợ ngăn sông
Ơn cha mẹ nay thì cứu khổ
Lấn ao, lấn đất lại thêm lấn vườn
Vớt con ra khỏi bể trầm luân
Mai thác xuống cũi đồng phải nhốt
Bao tội lỗi con xin rửa sạch
Quỷ khảo tra đốt đuốc thiêu thân
Dọn mình con cho được thanh tao
Ăn không, ăn hỏng đảo điên
Đội ơn Phật Tổ biết bao
Mai xuống âm cõi đem kìm bẻ răng
Cứu cho con được khỏi vào Sông Khê
Chó ngao xé xác chẳng yên
Tây Thiên chốn ấy đi về
Sông Mê ta để cán cân cho bằng
Cho con khoác áo con thì tu nhân
Có nhân đức xuống thuyền Bát Nhã
Xin người cởi áo trầm luân
Có lương tâm hồ dễ phải sa
Xin người khoác áo tu nhân đời đời
Thích Ca người chở đi qua
Cho con được tới nơi Cực Lạc
Quan Âm nhìn thấy thì ra hiệu cờ
Con dọn mình cho trọn đường tu
Bồ Tát cứu là nhờ âm đức
82
91
Sinh ra chẳng được vuông tròn hay đâu
Bấy lâu con đã xơ mơ
Nghèo nhân đức, hơn giầu tội lỗi
Trầm luân con phải bơ vơ giữa dòng
Sinh cháu con như búi bòng bong
Nay Phật Tổ mở lòng cứu thế
Què đui, mẻ sứt vì tham
Cho loài người thoát khỏi trầm luân
Vì chưng kiếp trước chẳng làm điều hay
Cơm cha con đói con thèm
Gian tham lấy của cho vay
Sữa mẹ con khát cơ hàn bấy nay
Để người nghèo khổ tối ngày không công
Phật Như Lai ra tay cứu vớt
Người nghèo thì lại nghèo thêm
Cứu nhân sinh cho được yên vui.
Mồ hôi đổ xuống đem tiền trả vay
Chúng con khổ cực bao đời
Hay đâu những kẻ vô loài
Tiếng khóc thì có tiếng cười thì không
Vì tiền mà để đất trời không dung
Xin Cha Mẹ mở lòng nhân đức
Dư thừa làm phúc được ơn
Cứu chúng con qua lúc lâm nguy
Quan Âm nhìn thấy mọi đường thanh tao
Sông Mê con sắp phải đi
Để cho con cháu về sau
Con xin đức Tổ Quốc thì Hùng Vương
Đời đời hưởng phúc biết bao nghĩa đầy
Người soi sáng mở đường cứu khổ
Nay Bồ Tát khuyên người còn đứng
Con cúi xin Phật Tổ Như Lai
Đứng cõi đời ban phúc chi ân
Phật Bà nghìn mắt nghìn tay
Dòng Sông Mê phúc lành là đấy
Đứng trong một dải ninh đài phát ra
Xuống con thuyền về với Tây Thiên
Cứu chúng con tai qua nạn khỏi
Làm ơn ta lại đền công
Cho con qua một dải Sông Mê
90
83
Tây Thiên chốn ấy con về
Đường Như Lai biết bao rực rỡ
Nương nhờ cảnh Phật con thì độ thân
Đường Sông Mê bể khổ trầm luân
Xin gia quyến bình yên vạn thọ
Con thuyền Bát Nhã sớm hôm
Cho nhân sinh hết khổ hết đau
Thích Ca người chở vong hồn đi qua
Nam mô Đức Phật nhiệm mầu
Những cơn giông tố mưa sa
Cứu cho con thoát khỏi cầu xót xa
Những người có tội phải sa giữa dòng.
Bao nhiêu tội lỗi tạo ra Đường xuống địa ngục thật là tối tăm
KINH LUÂN HỒI CỨU KHỔ
Những người ăn có nói không Những người đoạt vợ cướp chồng rẽ duyên
Trên trái đất là cây ngọn cỏ
Có những kẻ cầm cần mà thiếu
Có loài người cầm thú chim muông
Nào những người ong bướm đong đưa
Thấy người nghèo khổ phải thương
Làm cha ăn thiếu nói thừa
Loài người thì phải nên nhường nhịn nhau
Làm mẹ mà chỉ muốn vơ vào mình
Nghèo bởi phận giầu nào hồ dễ
Có những kẻ sát sinh giống má
Đã nhường nhau chớ kể công phu
Có những người lấp cả giếng khơi
Giầu đâu lấy thước mà đo
Bao nhiêu tội lỗi trên đời
Luân hồi phải trả biết cho bao đời
Mai xuống âm cõi phải rơi ngục tù
Cho vay một, lấy mười đồng lãi
Có những kẻ nay ngờ mai vực
Kiếp sau rồi mới thấy nợ luân
Có những người ăn cướp trốc tay
Đời đời kiếp kiếp cháu con
84
89
Kinh Luân Hồi mau mau mà đọc
Khinh người rẻ của cậy hay
Kinh Di Đà phải học mới hay
Chê bai người khó ghét thay người nghèo
Quan Âm nhìn thấy thương thay
Về âm cõi biết bao tội lỗi
Cứu cho những kẻ ở nay cõi đời
Có những người ăn nói dối gian
Nay Bồ Tát mấy lời chỉ bảo
Điêu toa mách nẻo nói càn
Xin Di Đà khoác áo tu nhân
Rẽ duyên chồng vợ họ hàng phân chia
Rủ nhau sớm tối ân cần
Cân đo đong đếm thiếu thừa
Hướng về đất Mẹ Chữ Nhân làm đầu
Mai xuống âm cõi phải cơ ngục tù
Nhân là nhân đức có câu
Dọn mình cho tốt mà tu
Như Lai muôn màu cứu vớt nhân sinh
Để được chính quả mà nhờ mai sau
Dòng Sông Mê cực hình khổ ải
Hãy nghe đấy mau mau mà sửa
Cứu loài người thoát khỏi Sông Mê
Dọn được mình chớ có đơn sai
Tối tăm chẳng biết đường về
Cầu xin Đức Phật Như Lai
Hỡi người còn đứng ủ ê cõi đời
Bao nhiêu tội lỗi trong ngoài xấu xa
Ăn năn sám hối đi thôi
Cha con chồng vợ trong nhà
Quy y là phải nhớ lời dậy khuyên
Kính dâng hai chữ để mà tu nhân
Bỏ đường tà theo luôn đường thiện
Phật Quan Âm đứng trên đau xót
Phật Thích Ca chấp nhận cho đi
Thương loài người mà vớt cho ra
Thương thay một lũ tiểu nhi
Những tội lỗi xấu xa từ bỏ
Tối tăm mù mịt biết đi đường nào
Nay mở đường cứu khổ cho đi
88
85
Khuyên nhắn một lũ tiểu nhi
Khảo tra, tra khảo biết bao
Hướng về đất mẹ mà đi đường lành
Ở trong ngục tối nơi nào mà ra
Đường địa ngục thiên đàng phân tỏ
Trên đời cay đắng chua ngoa
Nhủ nhau cùng chớ có phàm phu
Thâm tâm độc ác đó là ngục trung
Sông Mê những đợi cùng chờ
Quỷ thì vả miệng bẻ răng
Những người còn đứng bơ vơ cõi đời
Máu chảy ròng ròng kìm kéo lưỡi ra
Hãy nghe đây những lời khuyên nhủ
Tội đâu vô số hằng hà
Chớ làm càn lại nhớ Sông Mê
Sông Mê chật ních gọi đò chẳng sang
Qua đò Phật chở Phật che
Bồ Tát đứng rõ ràng nhìn thấy
Sông Mê Phật ghé thuyền cho mà vào
Thấy loài người vùng vẫy Sông Mê
Phải ăn năn biết bao tội lỗi
Mau mau tỉnh ngộ mà quy
Phải tự mình sám hối quy y
Con đường chính quả tức thì Như Lai
Đường thiên đàng đấy thì cực lạc
Bao tội lỗi muôn người vướng mắc
Đường Sông Mê hoả ngục xót xa
Xin Di Đà tội khắc tiêu tan
Con thuyền Bát Nhã vào ra
Ăn năn sám hối rõ ràng
Sông Mê ta để cho mà làm gương
Quan Âm nhìn thấy thì sang qua đò
Cõi đời nhiều kẻ bất lương
Bỏ tà quy chính Phật cho
Tu nhân tích đức khỏi vòng Sông Mê
Thích Ca chở đò người ghé thuyền sang
Hại người trời hại ê chề
Bốn phương sàng lọc rõ ràng
Cũi đồng, lưới sát Sông Mê phải vào
Tu nhân tích đức phúc càng dài lâu
86
87