em trong trang kinh

hóa thân em: trong trang kinh anh, sa di, tụng lời tình vô thanh gặp Tâm kinh: tứ-đại-em duyên tiền kiếp, nợ ba sinh. gọi người gió em, [ như cơn gío chướng đến và đi ngang đời] có bao giờ ngừng, lặng tìm một chốn nghỉ ngơi ? đất em hồn nhiên như đất [tâm rộng mở vô thường] thản nhiên cùng giông tố ươm hoa tỏa muôn hương nước mắt em úng thủy triều xoáy bờ tim anh vỡ nước tràn về biển yêu cuốn tình theo sóng nhớ lửa giữa mùa trăng mười bẩy em thắp ngọn nến đời môi hồng như đốm lửa sưởi ấm anh ngày đông. tứ đại giai không yêu đời: quên hết trang kinh có em, tứ đại cũng thành "sắc không" Phạm Chung