Ngay cuoi - duong anh xu창n / 1
Ngay cuoi - duong anh xu창n / 2
NGAY CUOI
duong anh xuân
“những nghĩ suy lộn xộn trong đây xin dành tặng bố mẹ, bạn bè và cuộc đời”
Ngay cuoi - duong anh xuân / 3
Ngay cuoi - duong anh xu창n / 4
Sống
Ngay cuoi - duong anh xuân / 5
Đi hoang Đêm đêm rũ bỏ thể xác tôi đi hoang Nhập bọn mèo treo mình trên những nút tối lúc chới với bước hụt lúc tụt xuống hun hút vực đêm để liếm láp cái chết đang kề bên và trườn qua những kẽ nứt mong manh ranh giới ngụp lặn trong bản-ngã-tôi những tốt, xấu, đẹp, ác những toan tính, khổ đau giờ chỉ như những chiếc lông mèo đẹp đẽ sẽ rơi rụng dần sau mỗi cuộc chơi... không còn những con mèo đeo cravat không còn những con mèo treo complet không còn những con mèo leo lẻo lưỡi
Ngay cuoi - duong anh xuân / 6
- những con-mèo-hề mua vui cho sân-khấu-xiếc-cuộc-đời... chỉ còn bọn mèo đi hoang hoảng hốt hưởng thụ để sớm mai ra lại thấy mình là lượt.
Ngay cuoi - duong anh xuân / 7
Chửa Hoang Em gái chửa hoang cười tái nhợt trong chiều đỏ loang máu em biết đi đâu? về đâu? tay mỏng manh vin thành cầu lạnh toát… Em gái chửa hoang - em gái lỡ làng em định làm gì với sinh mệnh bé bỏng đang mang? Gieo mình xuống chân cầu mong giải thoát? quá đơn giản! Hay rũ bỏ như chưa từng có trên cuộc đời? quá dễ dàng! Em gái nhỡ nhàng nghe lời chị, vì những người phụ nữ không thể có mang (mà nhiều lúc thèm muốn đến điên loạn - thèm được chửa hoang) cứ đàng hoàng mà sống…
Ngay cuoi - duong anh xuân / 8
Ngay cuoi - duong anh xu창n / 9
Từ nhà ra ngõ I. (Giời ạ, vừa bước chân ra khỏi nhà) Rác lăn lóc trên mặt đường nhầu nhĩ lụi hụi vài người gò lưng mong kiếm gì… tôi tò mò cúi xuống toàn những thứ vứt đi, mấy bọc lớn là Lòng Vị Tha Nhân Hậu, Bao Dung cả một tá tan tành Thanh Liêm, Chính Trực nằm xa xa một góc toàn những thứ con người thải ra giờ lại tất tả đi tìm. II. (Qua mấy ngôi nhà đang xây) Bụi nuốt chửng không khí mờ mịt hạt bụi nào cũng được đặt tên Lươn Lẹo Luồn Cúi Tàn Nhẫn Phản Bội Cơ Hội Ganh Tị Thù Dai Ngay cuoi - duong anh xuân / 10
con người hít phải hàng ngày thảo nào… III. (Cuối cùng thì cũng đến được cửa hàng quần áo đầu ngõ) Những con manơcanh được cuộc đời nhào nặn khoác lên mình tấm áo dệt từ sợi ham muốn đính những chiếc cúc dục vọng trong lòng lổn nhổn từng khối-hận thạch cao - đã đanh lại còn kịp giấu vội vào ví chút tình người thoảng hoặc giở ra xem…
Ngay cuoi - duong anh xuân / 11
sự thật về mặt Người ta có thể nhâm nhi tách cà phê tợp một ngụm trà và bắt đầu ngày mới còn em vật vã khoác cho mình chiếc mặt nạ mỗi ngày... Hỉ, nộ, ái, ố - em không có Niềm vui, nỗi khổ - em không sinh có chăng là những kẻ vẽ hình mặt người nhằng nhịt mạch máu đỏ tươi. Em bỏ soi gương bỏ thoa sương trát phấn tỉ mẩn vẽ từng tình người lên đám mặt-nạ-biết-cười-khóc-hờn-giận-nói-năng... Trong cơn ác mộng những chiếc mặt-nạ-người lăn lông lốc bỏ em đi rền rĩ em cầu xin chúng ở lại rồi ngày mai em sẽ đeo gì lên cái-gọi-là-mặt đã từ lâu không biết cả tự nghiến-răng... có một ngày em thấy mình phân thân bần thần xếp hàng một để mặt-nạ-cuộc-đời lựa chọn. Ngay cuoi - duong anh xuân / 12
Ngay cuoi - duong anh xu창n / 13
Mỗi ngày một ý nghĩ… (ôi thật là xa xỉ) Thứ 2 ngày 12/11/2006 cuộc sống giống như chiếc đèn cao áp toả màu quyến rũ lũ chúng ta chỉ là những con thiêu thân bị hấp dẫn bởi ma lực ánh sáng những con thiêu thân nồng nhiệt nhảy nhót quay tròn trong điệu vũ cuộc đời ném mình vào cái chết để sống… Thứ 3 ngày 12/12/2006 nếu tất cả những điều ước đều trở thành hiện thực các nhà máy trên thế giới sẽ đóng cửa những con trâu ngừng cày bọn bò ngừng tiết sữa Ngay cuoi - duong anh xuân / 14
thuyền ra khơi nhớ người đánh bắt con người chỉ ngồi rung đùi và ước… nếu tất cả những điều ước đều trở thành hiện thực Bụt biến mất Chúa hiện hình nín lặng chịu đựng những vệt xước tinh thần trong thân xác đã lành vết đóng cọc đinh Phật từ bỏ toà sen mất hút trong đoàn tăng lữ khất thực niềm tin cúi đầu nghe đời hỗn loạn, điều ước bay nhan nhản qua mồm
nếu tất cả những điều ước đều trở thành hiện thực chỉ trong nháy mắt chiến tranh sẽ kết thúc bằng sự diệt vong của cả một dân tộc mỗi tích tắc trôi qua con người đánh rơi chính mình trong tội ác nảy mầm từ lòng tham nếu tất cả những điều ước đều trở thành hiện thực, tôi sẽ ước ngược lại để ước mong mãi mãi chỉ là niềm tin…
Ngay cuoi - duong anh xuân / 15
Thứ 4 ngày 12/13/2006
Đôi khi ngồi trước gương nhắm mắt soi chính mình trong mảnh đối lập tôi là ai? Có đôi lần sớm mai gương chỉ cho tôi thấy những dấu chân chim bị lật tẩy nét phai nhạt dấu môi chán chường khổ đau thôi màu gương mặt... Có những đêm câm lặng lại thấy mình hiện bồ câu trắng vẫy vùng trong gương - đòi giải thoát... Rồi lúc chiều tàn lại nhàn nhạt mây trôi lang thang trong đơn côi trên con đường vô định... Khi tình yêu đã mất tôi lại soi để tìm thấy mình những lỗ đen sâu hoắm Ngay cuoi - duong anh xuân / 16
vô vàn mảnh tối tăm không định hình trống rỗng... Tôi vẫn sống nhưng nuốt chửng gương soi có chắc đến cuối chặng đường đời biết mình là ai?
Thứ 5 năm ngày 12/14/2006 đám cưới cất tiếng cười man dại giơ lưỡi hái gặt tình yêu ngã sập xuống giường đám cưới xoè tay giơ kéo cắt nát vụn những váy áo cô dâu chọc lỗ chỗ những mơ hồ về một gia đình hạnh phúc quay mặt tay cố níu lũ cúc quần bị giật tung Ngay cuoi - duong anh xuân / 17
đám cưới - trò đỏ đen trong sòng bạc cuộc đời sấp ngửa kẻ đen người bạc ăn may kẻ sướng người đau đám cưới ngó qua cửa sổ nhà người về tô son điểm hồng đẹp mướt lông ngỗng ve ve vuốt vuốt nuột nuột nà nà những giả tạo danh giá đám cưới kẻ khóc người cười …
Thứ 6 ngày 12/15/2006 đứng trước gương thấy mặt mình bóng lộn da nhờn nỗi cô đơn trào qua lỗ chân lông đang phập phồng giãn nở Ngay cuoi - duong anh xuân / 18
chợt nhớ lời mẹ dặn phải rửa sạch mặt mỗi ngày đứng trước gương thấy mặt mình bóng lộn da nhờn nhớn nháo mụn to mụn bé mụn già mụn trẻ lời mẹ nhỏ nhẹ phải rửa sạch mặt mỗi ngày ngày ngày em vẫn chăm chỉ rửa mặt bằng xà bông tắm những lỗ chân lông to bằng đầu tăm lúc co lúc duỗi lúc thẳng đuồi đuội nhưng làm sao đuổi hết bụi bẩn cuộc đời?
Thứ 7 ngày 12/16/2006 con yêu của mẹ sau này khi ra đời con sẽ không còn thấy Ngay cuoi - duong anh xuân / 19
những cánh đồng mọng mướt mây trôi những bãi đất bồi gối lên nhau nằm thở những rừng cỏ may mọc dại nhung nhớ chỉ còn những lô cốt xi măng hân hoan bài ca công nghiệp hoá con yêu của mẹ sau này khi ra đời con sẽ không còn thấy những mái đình đổ màu rêu cũ nắng thời gian ủ bạc ngói vàng cột gỗ xưa bị sát hại những tịch mịch tâm hồn biến thái hoá thành ngàn vạn hình hài kệch kỡm trong công cuộc trùng tu - xây dựng di tích lịch sử con yêu của mẹ sau này khi ra đời con sẽ không còn thấy những tiếng cười chạy đuổi nhau trong gió mới tóc trẻ thơ phất phơ màu nắng nhạt mắt lung linh hát những hồn nhiên trẻ dại chỉ còn lại trong những hộp phoóc môn Ngay cuoi - duong anh xuân / 20
ngâm giữ những tâm hồn thơ bé con yêu của mẹ ước gì… Chủ nhật ngày 12/17/2006 ước gì em kém thông minh để em đỡ phải hiểu nhiều thứ lình nhình xung quanh ước gì em bớt yêu anh để cho giấc ngủ an lành quanh năm ước gì em mắt lác mũi khoằm để cho trời đỡ hằm hằm hồng nhan ước gì em bớt đa đoan để em cam chịu làm con chiên ngoan giữa đời…
Ngay cuoi - duong anh xuân / 21
Thất nghiệp những ngày không đi làm lang thang qua các ô cửa sổ trông trời đổ qua tay thấy đời hay hay kể ra em thích cứ mãi thế này sáng sáng nhìn ngang ra bãi cỏ nghe giời giã gió ngả ào ào pháo mây từng chùm túm tụm nổ đì đành đất nứt ra tanh tách lũ mầm cười khành khạch trồi lên ở bên phải là bọn cây tai tái ngáp ngắn ngáp dài sau vụ tá lả đêm qua ở bên trái là lũ nhện chân dài loằng ngoằng đi lại chả giống ai! Ngay cuoi - duong anh xuân / 22
bác mặt trời sải chân chới với - cũng muốn xuống chơi em ngồi dán mình vào mắt cửa sổ hau háu nghe những chuyển động đất trời quên khuấy những trò lố cuộc đời đang len lỏi trong từng phân tử khí cứ mãi thế này thì thích nhỉ?
Ngay cuoi - duong anh xuân / 23
Thở dài bóc thở dài ngai ngái búp bê ma cuộn mình trong tóc rối nghịch nỗi buồn lóng lánh phủ ngàn hạt kim cương nhàn nhạt màu nhựa cũ đôi tiếng rũ áo xa xa rẽ đêm ảo não lao xao vọng về… búp bê ma mon men đi xuyên qua những hẹn thề đã dày đặc như mùa sương sớm đi xuyên qua rừng ánh mắt thét lạc giọng gọi tiếng khóc ngừng lê thê xuyên qua những gớm ghê của mắt liếc xéo, miệng dè bỉu xuyên qua những tủi nhục của cúi đầu khuỵ gối xuyên qua những phản bội rồi lại bồi hồi nhớ mong xuyên qua những tận cùng thở dài từ đâu tới? và mê mải lần theo cuộn đời rối tê tái nhặt vào đây những thở dài tiếc nuối những thở dài ngun ngút bóng hình ai trôi nổi những thở dài ngả mãi qua nhiều mùa mưa không thôi chất chứa muộn phiền có những thở dài là thiêng liêng có những thở dài là triền miên suy nghĩ có những thở dài tự ti Ngay cuoi - duong anh xuân / 24
có những thở dài nén lại trong hàng thế kỷ … búp bê ma bất lực cuồng chân ngã ập trước những hư ảo cuộc đời những thở dài đóng sập hứng đêm rơi biết đến khi nào búp bê ma chạy tới - nơi ngọn nguồn thở dài đã hoải thai?
Rủ nguyễn thế hoàng linh này này nguyễn thế hoàng linh định hôm nào bọn chúng mình leo cây vắt vẻo cheo leo thương mấy đứa bầy hầy cứ phây phây sống giữa “chiếc lồng không nan” rồi “vào ngày cả thế giới chửi bậy” tớ với linh đi cậy ngọt ngào mặc loài người gào thét cơn xỉ vả hai đứa mình nhấm kẹo cười ha ha và thẳng đuỗn “được chết đi một lúc chắc bình yên hơn một giấc ngủ dài” để rồi tỉnh mình lại nhậu lai rai những món buồn không bao giờ dứt… * những câu có dấu ngoặc kép là trích thơ nguyễn thế hoàng linh Ngay cuoi - duong anh xuân / 25
Một đống ngày đầy 1. 0h47 nỗi buồn đội lốt niềm vui lũ lượt kéo đến lụp xụp trong những chiếc áo tơi lơi lả vết thương gầy giật mình ngoái lại và stressed. nhiều người đang stressed vì bị stressed tâm lý _________________________ stressed sinh lý _________________________ stressed tâm sinh lý _________________________ stressed nỗi cô đơn _______________________ stressed đang là mốt gi gỉ gì gi, cái gì tớ cũng stressed giở sổ màu tím bìa sơn mài đẹp lộng lẫy ngất ngây màu trắng phản cảm của lớp lớp giấy rẻ tiền bật khóc thấy mình đã cạn …điên… chân bẩn vẫn nhảy tót lên giường đi ngủ. stressed đã đủ cho một ngày. chào đêm nhé. 0h52
Ngay cuoi - duong anh xuân / 26
2. hôm nay rửa chân mới nhìn kỹ bàn chân mình đã nhiều vô tình nhìn chân nhưng chưa có lần vô tình nào nhìn kỹ cả bàn chân xấu to thô gót chân chai cứng gân xanh chạy nhằng nhịt như những búi rễ cây dưới lớp da mỏng nhưng vẫn yêu, bàn chân không thuần Việt bàn chân đã cùng chứng kiến những vẹn nguyên, những thuần khiết, những điên dại của cuộc đời bàn chân đã đỡ cho bao lần vấp ngã bàn chân luôn thèm hơi đất ấm, nồng mặn vị nước mắt và máu bàn chân đã giúp thân đứng thẳng, không khụy gối bàn chân với một hoa chân núp dưới ngón cái bên phải, cái số mày đi là không được dừng lại bàn chân đã nhiều tê dại... 3. đã 7 ngày di động hỏng không nhắn tin không gọi điện không phiền tự nhiên thấy trở về cái thời ngồi bên cửa sổ, đọc sách, vẽ Marưkô và đếm men rơi cho hết ngày trở về những chiều hì hụi kiếm tre làm giàn cho mồng tơi lơi lả trở về những ngày vặt tàn me dại nhóp nhép nhai trở về những đêm ngủ quên trên nền xi măng lạnh ngắt nơi tầng thượng Ngay cuoi - duong anh xuân / 27
trở về những sớm mai ươn dài tiếng chuông chùa đổ lố nhố những mái đầu xanh ngó vội đám cây xoài trở về những cái véo tai, khóc nheo nhéo vì những trò nghịch dại trở về với những tàn phai của một thời chỉ còn ngai ngái mùi hạnh phúc điện thoại vẫn hỏng 4. dọn nhà qua tầng lớp những lộn xộn tỏa khắp mọi ngóc ngách nhặt lên một xấp giấy đầy những “Phiếu ghi công đức” đề tên Dương Anh Xuân 50.000 đ 100.000 đ 30.000 đ từ 1999 thấy mắt ngập nước tim cay xè nhớ những lần cãi mẹ nhớ những lúc cười thầm những nguyện cầu tâm linh nhớ bóng ai đổ dài qua thềm chùa vắng “lạy trời cho cả nhà con an lành” mẹ làm dã tràng xe từng hạt công đức cho con
Ngay cuoi - duong anh xuân / 28
5. cả chiều không thốt một lời im lặng im lặng im lặng im lặng rơi ngồi yên không nói cười chịu đựng những ngứa mắt, ngứa tai, ngứa mồm, ngứa miệng như chịu đựng những vết sứa đốt trên da thịt giống như một kẻ mắt sáng phải giả mù giống như một kẻ hát hay phải ú ớ giống như một bác học phải giả ngu thấm dần lời răn của bố khổ và khó nhất là đạt được nhẫn chật vật cả đời học cách lựa lời nói thật bố yêu, con tặng buổi chiều này cho bố cho phút giây con ngộ được rất nhiều... P/s: cảm ơn bố đã cho con được làm Con Ông Cháu Cha 6. chuyện ngày xưa kể rằng… có người thanh niên vì cứu mẹ trong cơn nguy kịch mà chấp nhận bán linh hồn mình tự hỏi nếu bây giờ không vì cuộc mưu sinh không vì cứu sinh mệnh của người thân nào hết không vì những xô đẩy nhoài mệt giá của một linh hồn sẽ là bao nhiêu? Ngay cuoi - duong anh xuân / 29
7. một ngày cánh cửa bảo tôi: - loài người các cậu đến lôi thôi cửa chính rộng đường chẳng bước tới toàn luồn toàn lách đến là tội một ngày máy giặt bảo tôi: - bọn người các cậu đúng dở hơi tâm hồn lấm lem tí bùn đất chẳng bỏ vào đây tớ rửa trôi một ngày bàn là chợt thở than: - tớ đúng thật là mang tiếng oan danh dự đâu giống như manh vải vò nhàu nhĩ rồi là lại phẳng phiu? một ngày con người phát hiện ra - ơ rê ka! rồi lao ra vườn tay cuốc, tay xẻng, tay kìm, tay quấn dây tớ uốn cho thẳng nhân cách đây… 8. 8am - tắc đường - làm việc trong 4 bức tường trắng nhởn - nghe những cú điện thoại thích và không thích - ngón tay cái nhắn tin theo quán tính, nhắn mờ dấu vân tay Ngay cuoi - duong anh xuân / 30
12am - khéo léo từ chối những cuộc ăn trưa bầy đàn và cười nói hỉ hả - rệu rã nhai 2pm - những cuộc họp trễ nải - lai rai nhậu cho hết buổi chiều không biết nắng, không biết mưa, không biết anh, không nhớ ra mình - nặn ra những ý tưởng méo mó đầy mủ trắng - nhăn nhở hưởng ứng những câu nói được coi là đùa 6pm - lại tắc đường - thưởng thức món lẩu bụi, khói xe và văng tục 8pm - xem thời tiết - bàn tán thời sự - dán mắt vào những nhoe nhoét trên tivi 10pm - tắm 0.00 - đặt lưng xuống cho những cơn ác mộng tiếp theo 365 ngày rỗng 9. và màn kịch bắt đầu…
Ngay cuoi - duong anh xuân / 31
MẤT NGỦ mất ngủ . em vùng dậy hỏi thăm các bạn cây có gì vui mà reo mãi chút hơi gầy? nắng tím dại sau trận băng huyết mùa ai oán gió chết đuối rồi mây rụng đi thôi mất ngủ . em vùng dậy sà vào lòng đất ẩm âm ấm hơi lạnh hắt ra từ vụn đau uể oải mệt nhoài người nằm xuống thì về với đất đất nằm xuống thì về với ai? mất ngủ . em vùng dậy lê chân buồn ra ngõ vấp phải vũng nước mưa nằm chết tự bao giờ - cô độc như một tiếng vĩ cầm đứt dây tự cười rồi ngày kia ai vấp phải mình đây?
Ngay cuoi - duong anh xuân / 32
LỘN XỘN 1 đôi khi lạc lối trong thế giới lộn xộn chính mình vấp phải bao nhiêu ký ức đã lột da va phải những yêu thương đã hoá thạch đụng nhầm những oán hận đã nảy mầm tha thứ . từ chối thoát khỏi những bấn loạn dịu dàng chắc gì thế giới ngăn nắp ngoài ấy đã người hơn những hỗn độn trong này? . chắc gì?
LỘN XỘN 2 phải cười thôi dù ánh cười đượm màu u tối hâm hẩm mùi thiu từ những niềm vui đã để lâu ngày
Ngay cuoi - duong anh xuân / 33
Tỏ To my blind friend, Huy. Nếu con mù thì sao mẹ nhỉ? Con sẽ nhìn thấy gì trong bóng đêm mờ mịt? Con sẽ nhìn thấy gì trong đám ký ức đã ngủ quên? Nếu con mù thì sao mẹ nhỉ? Con sẽ còn những gì? Tương lai hay chỉ là cái nhìn ái ngại? Bạn bè thân ái hay chỉ là lòng thương hại? Nếu con mù thì sao mẹ nhỉ? Con vẫn sẽ thấy nước mắt mẹ lăn trên đám da đã sạm màu sương gió Con vẫn sẽ thấy nếp nhăn của ba xô đẩy nhau trên vầng trán rộng... Nếu con mù thì sao mẹ nhỉ? Con sẽ phải nhìn bằng gì? Tâm hồn? Tình cảm? Ngay cuoi - duong anh xuân / 34
Hay lý trí? Con sẽ phải nhìn bằng gì khi hơi thở cũng chẳng còn như xưa? Nếu con mù thì sao mẹ nhỉ...
NẾU nếu có thể bỗng chốc trở thành hiện thực thì ước mơ vô nghĩa nhất trên cuộc đời này là “hoà bình cho thế giới” nhờ các cuộc chiến tranh, con người đã tạo ra những lộn xộn, giết chóc, đảo lộn những giá trị “người” mà chỉ một điều ước có thể xoá sạch được sao? một điều ước có thể xóa sạch những nhớp nháp, vô trách nhiệm và đút các loại hoà bình về trật tự của nó? và cần thêm bao nhiêu điều ước khác để đảm bảo rằng loài người sẽ mãi ngoan ngoãn như những đứa trẻ không hư, từ sáng đến tối không thôi yêu thương và trao gửi ân cần đến nhau? hay lại là những đêm tối khác khi ngày đã qua? nhưng đó cũng có thể là ước mơ có ý nghĩa nhất khi chính loài người tự biến nó thành hiện thực mà không viện đến một thế lực siêu nhiên nào khác dù có thể mất hàng trăm, hàng nghìn năm hoặc là không bao giờ Ngay cuoi - duong anh xuân / 35
NGƯỜI LỚN người lớn buồn cười nhỉ mẹ nhỉ? khi không lại cãi lộn lẫn nhau như hôm thứ sáu vừa rồi con gà lôi nhà bác Bảy bị xe máy chạy qua cán què thế là đùng đùng bác mắng nhà cô Hoè “cái tiên sư mày chẹt chết gà của bà” con bảo không phải thế còn bị bác ấy la mà cái tiên sư là gì hả mẹ? người lớn buồn cười nhỉ mẹ nhỉ? như bạn Ti hôm trước bảo con tên bạn ấy là lấy từ cụ nhà hàng xóm để thỉnh thoảng mẹ bạn ấy lại mắng chửi om xòm sao lại thế hở mẹ? (rồi mặt rất băn khoăn, than thở) cơ mà tên con thì lấy từ đâu?
Ngay cuoi - duong anh xuân / 36
người lớn hay nhỉ mẹ nhỉ? hôm con đến chúc Tết nhà cô My chủ nhiệm con thấy bố bạn Khiêm, bạn Hiền, bạn Tiến gửi cô biết bao nhiêu là phong bì chắc các bác ấy cũng viết thư cho cô giáo giống con với dì Thi trong Sài Gòn hả mẹ? người lớn buồn cười nhỉ mẹ nhỉ? tuần trước chú Vĩ ở tầng bốn dặn con “mày đừng có chơi thân với cái Lan mẹ nó là bán trôn nuôi miệng” (và mặt rất đăm chiêu ra chiều suy nghĩ) bán trôn thì là sao nhỉ mẹ? rồi lại những câu hỏi triền miên không có lời giải (ai ai cũng trộm nghĩ thật đồ nhóc con chẳng biết gì)
Ngay cuoi - duong anh xuân / 37
TRỘM ƯỚC tôi trộm ước mình là băng dán Ơ-gâu để khâu lành những vết thương đang chảy máu mà không cần đến chỉ tôi trộm ước mình là gia vị hoà bình để rắc nguội những món ăn chiến tranh nhuốm sình nóng bỏng tôi trộm ước mình là chong chóng bảy màu thổi hạnh phúc đến đậu trên môi hàng triệu trẻ em đang chết vì nghèo đói tôi trộm ước tương lai mình không may mắn được ngồi giữa các vị đầu hói bụng phệ để nghe và tuyên thệ những điều vô nghĩa tôi trộm ước loài người không còn chĩa súng vào nhau để những mảnh đất không còn tanh mùi máu tôi trộm ước cái ác chỉ như những cáu ghét bẩn lôi loài người xếp hàng một ra sân tắm, với Đô-vờ và Bâybi Giôn-sần - thế là xong tôi trộm ước tình yêu đừng như bong bong xà phòng đẹp long lanh trong 2 giây 3 phần 4 rồi vỡ tôi trộm ước có một ngày tôi sẽ ngỡ ngàng vì biết khắp nhân gian ai cũng trộm ước như tôi.
Ngay cuoi - duong anh xuân / 38
NỔI LOẠN cuộc nổi loạn thứ 1: con chim đại bàng đá giang rộng cánh chực bay cứ chực bay như thế khi mùa đông đã lê gót sang năm tái tê thứ 47 tôi ngang qua nghe nó giật mình thảng thốt “haruki murakami, haruki murakami hãy xé những con chữ nhỏ li ti và thả ta ra bầu trời xanh rộng ta đã chán ngấy cái sự mênh mông được giới hạn bằng những ký tự a,b,c,d cho đến z những chấm, phẩy, ba chấm, xuống dòng rải lâm thâm như bóng những hạt mưa còn thừa trong cơn giông tố ta đã chán ngấy được sắp xếp một cách có ý đồ tựa dấu cảm thán cho căn nhà hoang đã nửa đời tàn phế ta đã chán ngấy đóng cọc hồn mình lên cây thánh giá đời dài lê thê để những thế hệ tiếp nối nhau cào bới trong những trang sách chẳng sót lại mảnh ưu ái nào cho ta”. . Ngay cuoi - duong anh xuân / 39
cuộc nổi loạn thứ 2: ngày 14 tháng 3 năm 2008 tôi nghe lốc cốc tiếng gõ vọng ra nhừa nhựa theo tiếng lảm nhảm của những kẻ say rượu: “ thế là chẳng còn ai cho tao cái quyền được làm người lương thiện tại sao mấy chục năm trời tao vẫn mãi phải làm tình dưới bụi chuối trong đêm trăng cùng với Thị Nở? tại sao mấy chục năm trời người-đàn-bà-xấu-nhất-trong-văn-chương Việt Nam lại cứ phải mang cháo hành cho một thằng trời đánh? tại sao mấy chục năm trời ký ức trai trẻ của tao chẳng có gì ngoài những cái bóp chân cao-lên-lên-nữa cho một con đàn bà miệng chỉ phả ra những cuộn khói vẩn mùi dục vọng? tại sao ngày nào tao cũng phải lăn lộn rạch mặt ăn vạ trước cổng nhà Bá Kiến? tại sao khi đọc đến trang sách cuối cùng tao lại vẫn cứ phải kéo màn đi ra, và đòi cái mà người ta sẽ cười nhạo, quyền làm kẻ bình thường lương thiện? tao đã phát điên với cái vai diễn khốn khổ này tao muốn chạy vạy để về nghỉ hưu non”
Ngay cuoi - duong anh xuân / 40
Tàu xa cho em Hungkurt - “em bắt đầu lại cuộc sống của em. Giống như trong phim ý. Bắt một chuyến tàu, với một cái tên khác, một cuộc sống khác” mắt khép hờ tóc lơ mơ thở tay vươn dài ra ngoài cửa sổ - phía bên kia những cái hố trụi trần chới với bắt một chuyến tàu khẽ tràn qua cuộc đời bé mọn mỏi mòn trôi - vùn vụt qua những bến đời dạt về nơi vô định ... tỉnh dậy trong chói lòa của những mảnh da phập phồng thở thấy mình đang làm tình với hàng hàng những ánh mắt xa lạ sinh lực tuôn xối xả quẫy đạp trong đêm tối - quánh đặc mồ hôi thả lại phía cuối tàu ngày nối ngày quay trong búi giẻ cuộc sống thả lại phía cuối tàu những cái nắm chặt tay - hờ hững thả lại dưới đường ray những miệng cười méo mó, gượng gạo ... chỉ còn đêm nắng vắng những tên người thân quen Ngay cuoi - duong anh xuân / 41
tan ngày đầu tiên đi làm. Bảo đứng trước cửa phòng 103 đã 10 phút. nhìn chằm chằm vào cái tay nắm cửa sứt sẹo, và chắc chắn sẽ long lên sòng sọc nếu có ai lỡ xoay vào. không muốn nghe nhưng những tiếng bàn cãi, cười nói ầm ĩ từ trong phòng vẫn dội ra. con cái, vợ chồng, tiền nong, chức tước, nhậu nhẹt, hành kinh, táo bón: đủ cả. trừ công việc. băn khoăn. vì công việc mới nhận. lương cao. có ưu đãi. hứa hẹn thăng tiến. mỗi tội, nhà nước. thôi thì... thở sâu đặt nhẹ tay vào nắm cửa. ...giật...như có điện chạy xuyên người... mọi thứ chạy ào ào qua Bảo. của 16 tháng sau khi làm việc ở đây. thấy mình cà phê cả ngày. tán dóc. thấy mình túm tụm nói xấu “bọn đểu”. thấy mình luôn phải ở lại cuối cùng để không bị trở thành đối tượng để đem ra bàn tán. thấy mình đủ các mánh. thấy mình cười nói hỉ hả với tất cả, chẳng trừ một ai. thấy mình ngoáy mũi, ho, khạc tán loạn trong phòng. thấy mình mất dần lông mày, mắt, mũi, miệng. Ngay cuoi - duong anh xuân / 42
thấy mình mất dần tay, chân, đầu, não. thấy mình trở thành một cục thịt tròn vo lăn đi lăn lại. thấy nhân cách mình bé lại. thấy mình tan...tan...nhạt nhòa... và Bảo của hôm nay thành bảo của ngày mai. rụt tay lại. xin chừa.
Ngay cuoi - duong anh xuân / 43
đám tang không quen sáng nay
hương phấn
ngày trời đẹp
mùi son
tình cờ tôi gặp
không rợn ngợp
một đám tang
nước thơm
không quen…
Gucci Bulgari
không xe biển xanh đỏ
Armani
nháo nhào phi vào
Coco Chanel
không những cái bụng to
không loé choé
khề khà đi lại
chãnh choẹ
không tiếng í ới
trai gái
chào mời mua hương sì sụp vái
không rủ rỉ
sì sụp lạy
thầm thì
sì sụp dâng phong bì
nhỏ to
“dào, là tí lòng thành
chia chác
của những kẻ ở lại”
tiền bạc…
không những vòng hoa sặc sỡ đua nhau bầu hoa hậu
chỉ có nỗi đau
không rí rách cười đùa
hằn trong tiếc nuối…
hùa trong ri rỉ tiếng nấc
không kẻ khóc thuê
một đám tang
- những cascadeur đóng thế
không quen
không kèn trống inh ỏi
một đám tang
xói đầu xói óc
trang nghiêm…
không ngào ngạt Ngay cuoi - duong anh xuân / 44
LONDON thực ra ở london ngày nào mà chẳng giống nhau. những triệu triệu cái chau mày khiến ngay cả giọt nước mắt sắt đá nhất cũng phải mủn thực ra ở london ngày nào nỗi buồn chẳng lã chã rơi trên muôn vàn ô cửa sổ để rồi quánh lại thành những vết ố không tên sớm nay trên những đường phố còn nhập nhoạng mùi đêm còi cảnh sát hú inh ỏi bên đôi chân đã mất đi màu sống có gì là mới? sớm nay mở metro khai vị bằng đống tin tanh mùi máu năm, sáu vụ giết người - hoặc - cưỡng hiếp - hoặc - khốc liệt chiến tranh có gì là mới? sớm nay giọng ngái ngủ vang vang trong những đường tube lạnh ‘minor delays due to a person under the train’ có gì là mới? .thực ra ở london ngày nào mà chẳng giống nhau? sau tiếng sập cánh cửa chỉ còn lại một màu của khói - trút ra từ những menthol cigarettes của những đêm bó gối của những lần giật mình tỉnh dậy mồ hôi toát lạnh cả sofa thực ra ở london chẳng có gì là lạ khi người ta đã chết già ở tuổi hai mươi sáu. .thực ra sống trên đời ngày nào mà chẳng giống nhau?
Ngay cuoi - duong anh xuân / 45
ngày cười một ngày khật khiễng bước ra đường ha hả cười nhìn thiên hạ đáng thương đầu bù tóc rối nồng nồng mồ hôi lải nhải ba hoa với những ngôi nhà cau có có chó gì phải buồn niềm vui giống như những con chuồn chuồn cánh thì mỏng mà nỗi đau lại lớn tớ thì vẫn cười hơn hớn
Ngay cuoi - duong anh xuân / 46
Yêu hôm nay em nảy mầm từ anh
Ngay cuoi - duong anh xuân / 47
Mưa ca”””” Ôi mưa ca!!! la la la la la la... Em đu đưa trong gió khe khẽ hát bài tình dệt từ nước mắt những ngày mưa... Những ngày mưa... tí tách anh rơi trượt khỏi nỗi đơn côi vành-lá-em xuống nệm cỏ xanh bờ ngực mềm người ấy cứ thế anh say ngủ quên cả ngàn thu (xin lỗi, hệt như con thú chỉ chăm chăm rũ bỏ bạn tình) Những ngày mưa... (số 1) tình yêu mình thấm nước Mủn! Những ngày mưa... (số 2) bọp boạp Ngay cuoi - duong anh xuân / 48
bọp boạp bong bóng tình vỡ toang! Những ngày mưa... (số 3) tiếng tình thưa thớt hời hợt chết non! Những ngày mưa... (số 4) roàn roạt roàn roạt lũ mọt cưa ăn ruỗng cả vựa tình! Ôi mưa ca!!! la la la la la la...
Ngay cuoi - duong anh xuân / 49
TÌNH ĐẦU sau tiếng sập cửa mối tình đầu thứ 5 rơi xuống không một tiếng động vụt loang ẩm tràn thương nhớ phía những cánh cửa khóc im lìm em ngồi xếp hình cuộc đời mình từ những mảnh tình đã quắt khô đã 2243 lần thở chờ những cuộc tình không bao giờ đến chờ những tiếng sập cửa vô hình mối tình nào cũng là mối tình đầu mối tình nào cũng yêu như thể mối tình đầu mối tình nào cũng sống như thể mối tình đầu mối tình nào cũng chết như thể mối tình đầu mối tình đầu thứ 23 vật vã đi tìm mối tình cuối mối tình cuối thứ nhất… Ngay cuoi - duong anh xuân / 50
Mùa _Đông _và _em Những con gió bấc đem mùa đông đến gương mặt tím tái, đôi chân trần tê dại chỉ có hơi thở của mùa đông là ấm phả rụng những tàn cây chống chọi âm thầm... Mùa đông đến và ném vào em cái nhìn hoang vắng đầu lưỡi ẩm liếm mốc nỗi cô đơn em lạc lối giữa một rừng hiu quạnh thoáng rùng mình-sởn lạnh, chạm nỗi-nhớ-anh. Mùa đông không giấu nổi tình yêu trong ánh mắt cuồng dại những nhục cảm thể xác giày vò trong ý nghĩ thẳm sâu nhưng hắn chỉ đứng kia và nhìn em buồn thảm - không giống cái cách dùng Tình Yêu mà cưỡng đoạt của anh. Mùa đông tán tỉnh em bằng những món quà giá băng mưa phùn lê thê, sương giá đến tê người bầu trời ảm đạm, xám xịt như sắp khóc và những cơn lốc bụi thốc ngược nỗi buồn xa xôi... - những thứ mà anh nghe sẽ nhếch miệng cười và nhổ toẹt ném cái nhìn khinh miệt. Nhưng anh đừng có nhầm tưởng rằng con-chim-non-em mãi nhảy nhót trong lồng-anh và nhấm nháp thứ thức-ăn-tình-yêu xói mòn cả máu xanh... Hồn em đã lạnh. Tự bao giờ em phải lòng Mùa Đông.
Ngay cuoi - duong anh xuân / 51
Nghén Nghén thèm nghiến ngấu những nụ hôn chua loét rụng thối vườn yêu lũ sâu ngoe nguẩy tránh đây đẩy những mơn trớn đã lên men em thì lại thèm... Nghén cạo từng mảng đêm nuốt chửng thiếu canxi-anh thiếu canxi-tình hoảng loạn mình em chới với giữa những xô đẩy không tên thèm nhiều cái ôm thèm hàm răng anh cắn ngập vế đùi... Nghén thèm được nhấm nháp những hạt máu tình yêu vương vãi thiếu sắt thiếu sắt-yêu lảo đảo em ngã - trôi dạt về miền xa - nơi ảo ảnh là hạnh phúc... Nghén anh nghén suốt cuộc đời... Ngay cuoi - duong anh xuân / 52
gió mùa trời lạnh. đổi gió anh lạnh. đổi lòng long tong. long tong từng giọt đau. vỡ đêm ngồi. đêm thở em nằm. mơ mơ thêm nhớ bơ vơ. tàn yêu chúng mình sinh ra từ muôn vàn chiếc hôn sâu ngợp thở từ muôn vàn tiếng rên đêm xiên xiết mở đến cuối thân em từ muôn vàn gấp gáp thớ thịt, ngực căng tràn tình anh rẫy bỏng từ muôn lần miệng ngà nhả nốt nhớ nốt thương từ muôn anh trôi vào em nhuộm vàng đêm vắng từ muôn ngọt đắng của những lỡ dở đời thường để giờ trời lạnh. đổi gió em lạnh. đổi anh …
Ngay cuoi - duong anh xuân / 53
…chỉ đến thế mà thôi… …trăng ngộ nhận gió người tình để rồi gió cuộn gió linh tinh hoài trăng cười thinh, rỉ từng giọt sao giăng nỗi nhớ khắp nơi nào trời đêm …trời đêm làm ướt mưa mềm lang thang bay mãi đậu lên cánh ngài cánh ngài tỉnh giấc ban mai rũ hai đôi cánh vung vài sợi yêu …sợi yêu em kết thành diều phiêu diêu bay mãi tiêu điều lòng anh lòng anh cả đống chân thành cho đi người chỉ đánh tiết canh là cùng…
những người-phụ-nữ-đàn-ông Tặng Đ.T.L và…
những người-phụ-nữ-đàn-ông khát khao tấm-chồng là chồng
Ngay cuoi - duong anh xuân / 54
những người-phụ-nữ-đàn-ông sinh ra đã lạc lối trên ngàn vạn bất ổn của sa mạc cuộc đời thân đa mang gánh chuỗi hoang tàn kéo dài bất tận như những trận bão cát giữa đêm tối cần bờ vai nóng tự thả trôi những người-phụ-nữ-đàn-ông thân chỉ tơ gồng lên che đỡ cả gầm trời chợt chơi vơi xoáy trong mưa lốc vòi rồng của mênh mông loi lẻ se sẽ se sẽ đôi ba tiếng hát ru khẽ khàng mênh mang an ủi nỗi cô đơn nối từ mấy trăm kiếp bật tứa ra như máu phun từ động mạch chính bị cắt đứt lênh láng cả kiếp người những người-phụ-nữ-đàn-ông bất hạnh lớn nhất là sự thông minh tinh tế tài sản quý giá nhất là tâm hồn nhạy cảm thông tuệ làm sao chui vừa những gian bếp lòng người nhỏ hẹp? nhưng trái tim yêu không thể khép căng mãi ra đón rùng rùng những rúng động của hỗn-tạp-conngười những người-phụ-nữ-đàn-ông vùi sau những mạnh mẽ lại tìm hơi che chở rồi thổn thổn thức thức những người-phụ-nữ-đàn-ông biết trông cậy gì ở những người-đàn-ông-phụ-nữ?
Ngay cuoi - duong anh xuân / 55
tự khúc đêm 1 tựa vào đêm bóng tối co mình lặng thinh đợi người tình ánh sáng giao hoan đêm nào cũng ngồi chải đầu bên cửa sổ thắt bím rồi lại thả buông thèm và thuồng những cái nhìn ve vuốt luôn thiếu đêm nào cũng chờ mong những ngón tay đêm gặm đến mòn vẹt đêm nào cũng thẫn thờ lần sờ những nếp gấp nhăn nheo trên cơ thể trôi vào cơn mê ngái đêm chảy dài trên ngực bình minh ánh sáng tỉnh giấc cũng là lúc chia xa … Ngay cuoi - duong anh xuân / 56
tự khúc đêm 2 ngã vào đêm miên man em sải dài những ngón yêu mò mẫm trong êm đềm anh em đâm sầm vào những miền ràng buộc nghe nỗi buồn bò quanh bức tường ký ức vùn vụt mọc rễ vùn vụt đơm chồi nảy lộc nghe nỗi đau rỉ máu thấm ngược qua từng tế bào em lẳng lặng chảy trôi như cát nóng tuột khỏi kẽ tay hạnh phúc yêu đến kiệt lực vắt sức nhớ vắt sức thương tàn sương … loạng choạng đêm hoang mang đỡ em ngồi dậy run rẩy khóc trong nhớ mong còn nóng hôi hổi đã kịp pha phôi …
Ngay cuoi - duong anh xuân / 57
khi em 40 rồi khi em 40 tuổi bờ môi ngắn dần những thổn thức bao vu vơ thưở nào biến mất và lấp đầy những lo toan có thực... rồi khi em 40 tuổi mắt buông xuôi những náo nhiệt cuộc đời chút cười nhẹ chẳng giấu nổi đơn côi vội giật mình con gọi “mẹ ơi”... rồi khi em 40 tuổi khát khao ai một ánh mắt cợt đùa - và nếu chẳng may có thế thật, em sẽ dịu dàng đón nhận - không ngúng nguẩy lườm nguýt của ngày xưa... rồi khi em 40 tuổi lại tự mình hối hận và tiếc nuối ôi, 121 cái “giá mà” chẳng ai trả ngày son em làm lại...
Ngay cuoi - duong anh xuân / 58
ANH anh có thể yêu em một lát được không? và chỉ một lát thôi đủ để thấy tình yêu không chỉ có nắng hồng mà còn nhuốm màu giông bão sao em lại khóc nhỉ? chỉ là đã hết những gói gia vị cho một tình yêu mặn nồng đã không còn tìm nhau nghiến ngấu những tật xấu đã không còn đẹp yêu thương xếp gọn một góc dành chỗ cho những thở dài khó nhọc anh có thể yêu em thêm một lát nữa được không? chỉ một lát nữa thôi để ngày mai khi bờ môi đã trống không kịp quên ta đã từng có nhau trong đời sao lại sợ chia tay? ừ nhỉ, khi tình yêu đã như những lát bánh mì cũ không thể ngào ngạt quyến rũ dù nướng, thêm bơ và đường chỉ là những mùi hương liệu giả thoáng qua anh có thể giả vờ yêu em thêm nhiều lát nữa được không? cứ như thể em là kẻ chết khát trên sa mạc nóng bỏng bỗng gặp được những ảo ảnh ốc đảo xanh mướt cũng được dù biết sẽ trượt qua tay sao lại sợ nếu ngày mai tình yêu không thức dậy? Ngay cuoi - duong anh xuân / 59
LYON không một người lớn nào đủ trẻ con không một trẻ con nào đủ người lớn không một đàn ông nào đủ đàn bà không một đàn bà nào đủ đàn ông - để yêu em không một vòng tay nào đủ rỗng - để em nhớ sự đủ đầy không một phút giây nào đủ ngắn - để em chỉ chợt lặn vào trong anh không một khoảng lạnh nào đủ ấm - để nỗi nhớ nhấm nháp ngày thâm quầng vì nỗi cô độc mất ngủ không đủ nóng không đủ lạnh không đủ chòng chành không đủ mong manh không đủ yếu đuối tình yêu chuội dần khỏi những đầu ngón tay - cháy dở như những điếu Black Devil bỏ quên trên miệng metro Lyon nghiêng em đổ tại metro Lyon nghiêng Ngay cuoi - duong anh xuân / 60
TỰ vì lòng là lòng ngập nắng mưa kéo bão về hoan ca bình thản em khoả thân trước gió hoá vàng ngàn giọt buốt tàn tro tự hôn lên môi mình đắp đầy những ấm áp qua loa ngày vắng hơi anh tự hôn lên gáy mình xua tan lạnh lẽo chầu chực nơi bậc cửa tự nhâm nhi lưỡi mình thứ tha cho những lời - đã từng là - hứa tự cho phép mình sập cửa tiễn biệt những đêm trắng triền miên vì lòng này ngập nắng
Ngay cuoi - duong anh xuân / 61
Mục Lục Đi hoang
6
Chửa Hoang
8
Từ nhà ra ngõ
10
sự thật về mặt
12
Thất nghiệp
22
Thở dài
24
Rủ nguyễn thế hoàng linh
25
Một đống ngày đầy
26
MẤT NGỦ
32
LỘN XỘN 1
33
LỘN XỘN 2
33
Tỏ
34
NẾU
35
NGƯỜI LỚN
36
TRỘM ƯỚC
38
NỔI LOẠN
39
Ngay cuoi - duong anh xuân / 62
Tàu xa
41
tan
42
đám tang không quen
44
LONDON
45
ngày cười
46
Mưa ca””””
48
TÌNH ĐẦU
50
Mùa _Đông _và _em
51
Nghén
52
gió mùa
53
…chỉ đến thế mà thôi…
54
những người-phụ-nữ-đàn-ông
54
tự khúc đêm 1
56
tự khúc đêm 2
57
khi em 40
58
ANH
59
LYON
60
TỰ 61 Ngay cuoi - duong anh xuân / 63
Thêm thông tin gì đó về cuốn sách ví dụ như: Giấy phép.... Ngày.... Nhà xuất bản...