Mai Mai Mot Tinh Yeu-Gio Bien

Page 1



1


2


3


ANH ĐẾN Khi cánh én vội vã bay về báo tin mùa xuân tới Sau ngày dài mỏi mắt chờ trông Mùa qua rồi ai đợi ai mong Anh đến cho em hồng đôi má

Khi thời gian trôi lặng lờ đã qua rồi nôn nả Những ngày dài rệu rã theo sau Lòng dững dưng, hạnh phúc buồn đau Anh đến lao xao đời êm ã

4


Như chiếc cầu suốt cuộc đời nằm nghe dòng sông chảy Vui hay buồn sao mãi trầm ngâm Bước chân về khua động tháng năm Anh đến âm thầm hồn dậy sóng

Từ tiền kiếp xa xăm ngỡ nhòa phai hình bóng Bỗng diệu huyền kịp nhận yêu thương Nỗi nhớ nào ký ức vấn vương Nụ hôn đắm cõi vô thường chất ngất

Anh đến em thấy lại một thiên đường đánh mất Đời ngát xanh vạn vật xinh tươi Ấm vòng tay chia sẽ ngọt bùi Thỏa khao khát nụ cười xưa thất lạc

5


TRÁCH NGƯỜI “Tiền kiếp tặng anh một đồng tiền Một đồng giữ lại để làm duyên Em còn đồng điếu bên khóe miệng Cười nụ cho anh biết để tìm…”

Trách người không sớm tìm em Nỡ quên một lúm đồng tiền trót trao Một đồng giữ lại ngọt ngào Chờ anh tìm thấy gầy hao nửa đời

Trách người mê mãi rong chơi Mạnh Bà trà uống quên lời hẹn xưa Mỏi mòn trông nắng trông mưa Tam Sinh Thạch phán còn chưa ứng nguyền

6


Trách người trách phận nợ duyên Bên anh một sớm ưu phiền vụt tan Môi hôn đồng điếu ngỡ ngàng Rộn ràng say đắm bàng hoàng chiêm bao

Tin yêu đến tự kiếp nào Trách bàn tay ấm xôn xao sóng lòng Cuộc tình biển rộng mênh mông Giữ đời nhau lại tròn vòng trăm năm

Mặc cho đời có cách ngăn Tình nơi vạn lý in hằn viễn phương Trách chi tạo hóa vô thường Chia nhau hạnh phúc yêu thương trọn đời

7


LÀ EM Đường xa vạn lý theo cùng Biển xanh mây trắng chập chùng non cao Là em môi thắm má đào Cùng anh hát khúc ca dao mộng đời

Suối reo nhạc khúc chơi vơi Đôi chim hòa nhịp dâng lời luyến thương Là em anh trót vấn vương Trăm năm chốn hẹn thiên đường cỏ hoa

Vầng dương đổ bóng chiều tà Tình nghiêng ánh mắt tình tha thiết tình Là em nguyên thủy dáng hình Vòng tay tiền kiếp ba sinh phỉ nguyền

8


Lúm đồng tiền nụ cười duyên Ngàn xưa thất lạc rời miền thiên thai Là em không thể là ai Chân tình nguyên vẹn sông dài biển sâu

Một mai sương điểm mái đầu Lòng son gìn giữ sắc màu đáy tim Là em mấy kiếp anh tìm Yêu thương vàng đá nỗi niềm thiên thu

9


TỪ KHI Mưa đổ ngoài hiên đẫm cõi lòng Giọt dài giọt vắn giọt chờ mong Từ khi ánh nắng mang nồng ấm Rực rỡ lung linh sắc cầu vòng

Thiên nhiên thay đổi việc huyền cơ Buồn vui trăm mối có ai ngờ Từ khi trăng sáng về soi bóng Sương khuya rung động chuyện tình cờ

Mênh mang lối gió quyện đường mây Nhạc khúc hân hoan cuộc xum vầy Từ khi nỗi nhớ vây suy tưởng Quấn quít canh trường men ngất ngây

10


11


LÀ ANH Mưa rơi rơi đổ tuôn dòng Mùa xuân chốn ấy nắng hồng có phai Là anh không thể là ai Chia nhau ngày nhớ đêm dài vấn vương

Tình xa xa cách đoạn trường Chung trời nỗi nhớ yêu thương thắm nồng Là anh ánh mắt vời trông Đón em vào tận đáy lòng vô biên

Xuân tươi tươi khắp mọi miền Vắng vòng tay ấm muộn phiền trót mang Là anh dìu bước địa đàng Ngọt ngào hương lửa miên man cõi đời

12


Lời ru ru tiếng à ơi Mây trôi nước chảy một đời xót đau Là anh hát khúc ca dao Sông xuôi biển rộng rót vào nhớ nhung

Hẹn nhau từ cõi vô cùng Trải bao mùa đợi hình dung tháng ngày Là anh không thể là ai Dấu yêu tương ngộ thương hoài ngàn năm

13


HỎI NHỎ MÙA XUÂN Cho hỏi nhỏ ngày bâng khuâng đã sang mùa có phải Không biết về có kịp đón ngày xuân Với yêu thương vòng tay Mẹ lâng lâng Chiều nhung nhớ rưng rưng dòng lệ ứa

Cho hỏi nhỏ nếu em về năm nay như đã hứa Biết có còn nồng ấm buổi xuân xưa Anh có còn chăm chút đón đưa Hay thoái thác đêm giao thừa tĩnh mịch

14


Cho hỏi nhỏ nếu em về đêm trừ tịch Đường xa xăm vạn dặm mênh mông Anh có đón em bên cầu cổ tích Vòng tay ôm nỗi nhớ ngập lòng

Cho hỏi nhỏ sao cứ bàng hoàng trăn trở chờ mong Như tình yêu bềnh bồng trong khát vọng Khi tâm hồn xuyến xao rung động Mùa xuân đầy hoa mộng lúc bên người

Cho hỏi nhỏ mùa đang về trong bóng dáng xuân tươi Anh có đợi nụ cười em rạng rỡ Khép môi hôn tình trào dâng bỡ ngỡ Hỏi mùa xuân vọng lại tiếng thì thầm

15


SÔNG TIỀN Nhánh sông dài em chưa từng đến Nước cuộn dòng chất chứa phù sa Cảm ơn trời quê hương yêu mến Cảm ơn tình bát ngát hương hoa

Đến cồn Phụng cho lòng rộn rã Hoa nở vàng vạn vật reo ca Nắng hanh hanh bàn chân nôn nã Dịu dàng vòng tay xiết thiết tha

Nép bên anh gió đùa mái tóc Con thuyền yêu lướt sóng chòng chành Đất rạng rỡ trĩu cành hoa trái Hạnh phúc đầy giây phút bên anh

16


Điệu tài tử để buồn con nước Cồn Thới Sơn chèo lái ngược dòng Tình son sắt trọn đời giữ vẹn Vững tin yêu lòng cạnh bên lòng

Chiều Mỹ Tho vầng dương xuống chậm Tay trong tay ngoạn cảnh sông Tiền Vành môi hôn yêu thương thấm đẫm Đêm ngọt ngào ru giấc thần tiên

17


BÓNG MÁT Thời gian lặng lờ trôi những đứa bé mỗi ngày một lớn Tuổi ấu thơ nô giỡn tung tăng Nào hay đâu bao nỗi nhọc nhằn Ba gánh trọn chăm lo đời con trẻ

Lòng vị tha qua từng ngọn roi dương cao đánh khẽ Tỏ khắt khe không chút nuông chìu Ánh mắt người dìu dịu thương yêu Nhìn kín đáo khi chúng con yên giấc

Con biết một điều là Ba thương con nhất Dành ưu tiên chăm sóc bội phần Khi lớn khôn lòng biết phân vân Không tìm thấy người đàn ông chân chính

18


Trong suy nghĩ hình ảnh người con yêu kính Bóng dáng Ba thần tượng suốt đời Nỗi nhớ thương dòng lệ tuôn rơi Rồi ai sẽ, vì con làm tất cả

Khi trở về bên di ảnh Ba tâm hồn con tê tái Ngôi nhà cao vắng bóng Thái sơn Tình Mẹ nồng nàn như Thái Bình dương Ba, núi cả, cho đời chúng con bóng mát

19


BÔNG HỒNG DÂNG MẸ Sông Thu Bồn nước trong màu xanh nõn Quê Mẹ hiền hòa bờ bắc , Túy La Nỗi nhớ đẫm từng cành hoa ngọn cỏ Mẹ theo Ba về Gò Nổi , Điện Bàn

Suốt một đời bền chặt dạ đá vàng Chỉ chăm chút yêu thương đàn con nhỏ Tan buổi chợ bước chân về ngoài ngõ Tiếng lao xao bầy ong vỡ đòi quà

Tấm lòng vàng luôn tích đức vị tha Mẹ bảo bọc cưu mang người cơ nhỡ Dang bàn tay tới nơi cần nâng đỡ Là Mẹ tôi nào nghĩ đến đáp đền

20


Nhánh sông đời quanh quẹo khúc chênh vênh Lòng Mẹ rộng bao la tình thắm thiết Con nhớ Mẹ tháng năm dài cách biệt Bông hồng dâng lên Mẹ buổi đoàn viên

Bầy chim bay tản mát khắp mọi miền Cùng thương nhớ Mẹ hiền sương tóc trắng Chúng con về nhà mình thôi quạnh vắng Ngực cài lên rạng rỡ một bông hồng

21


Ô CỬA Chiều hôm lướt chặng đường dài Gối bờ vai ấm vòng tay êm nằm Trăng ngoài muôn dặm xa xăm Về qua ô cửa âm thầm vuốt ve

Trăng soi xuyên thấu rèm che Xuân ơi! chớ vội để hè nhớ mong Rưng rưng khép nép bên lòng Màn đêm ô cửa thinh không ngọt ngào

22


Cựa mình thoáng giấc chiêm bao Du dương trầm bổng sắc màu luyến thương Vượt ngàn thiên lý dặm trường Thân quen ô cửa vấn vương ân tình

Ngọc ngà giây phút hồi sinh Trao vành môi thắm phiêu linh một đời Long lanh ánh mắt rạng ngời Khép hờ ô cửa đón mời đam mê

Trần gian trong nỗi bộn bề Chuyến xe lăn bánh nẻo về còn xa Miên man tình ý đậm đà Lung linh ô cửa hương hoa dịu dàng

23


HOA NẮNG Hân hoan bên nắng mới tươi hồng Chân bước nhẹ nhàng qua phố đông Hoa nắng vì ai mà rực rỡ Xao xuyến tin yêu nở giữa lòng

Có phải bao mùa người đợi mong Nhung nhớ trải khắp trời mênh mông Hoa nắng dịu dàng môi cười nụ Say đắm tâm hồn ánh mắt trong

24


Người đón mùa xuân rộng vòng tay Hòa quyện hương tình thêm ngất ngây Hoa nắng bờ môi thơm mật ngọt Bên nhau hạnh phúc kịp đong đầy

Có phải xa xưa tự kiếp nào Nợ duyên duyên nợ kiếm tìm nhau Hoa nắng trong mắt người say đắm Chất chứa yêu thương mãi ngọt ngào

Niềm thương nỗi nhớ đến vô cùng Bờ môi gắn kết ước mơ chung Hoa nắng tỏa ngàn sao lấp lánh Góc phố thân quen có ngại ngùng

25


SÔNG HẬU Có phải vì cây cầu bắc qua dòng sông Hậu Mà khung trời mây nước bớt mênh mông Choàng vai em rung động tận cõi lòng Cơn sóng động lao xao hồn nghiêng ngã

Vòng tay anh dìu em qua biển cả Biển một đời sâu thẳm trong xanh Đêm thẹn thùng e ấp ánh trăng thanh Mắt rực sáng nụ hoa tình lóng lánh

26


Có phải vì ta bên nhau không rời xa một khắc Trời Tây Đô ròn rã tiếng ai cười Đêm Ninh Kiều thuyền sáng rực xinh tươi Phố chào đón hội mùa vui bất tận

Sớm mù sương con thuyền yêu lướt nhanh trên sóng cả Khóm lục bình trổ hoa tím bâng khuâng Em theo anh về chợ nổi Cái Răng Bờ môi ấm bồng bềnh theo nhịp thở

27


Sông Hậu hiền hòa suốt một đời anh nhớ và em nhớ Đất Cần Thơ lưu luyến một lần qua Nhớ mây trời lòng sông rộng bao la Trên tất cả tình đơm hoa kết trái

28


29


GIẬN Vì mây che phủ ánh trăng mờ Hay trời tăm tối vắng vần thơ Tình sâu khoảng cách xa vời vợi Giận mối sầu tư cứ đợi chờ

Vì mưa ngăn tiếng gió thở dài Hay đèn le lói giấc liêu trai Mờ ảo trải đêm trường cô tịch Giận ngày tháng rộng mãi loay hoay

Vì nắng miền xuôi rát cõi lòng Hay trời buốt lạnh cuối mùa đông Chăn kép bàn chân chưa đủ ấm Giận đời chen chút đất mênh mông

30


Vì xuân phơi phới nụ hoa tươi Hay tim quyến luyến dấu môi cười Giận ánh mắt nồng gieo nhung nhớ Vương vấn làm chi chỉ một người

Tàn đêm thanh thản đón bình minh Sâu thẳm trăm năm một cuộc tình Giận tơ se buộc duyên hạnh nguyện Thắm sắc tầm xuân chuyện chúng mình

31


THƯƠNG Trần gian thế giới muôn màu Sông dài biển rộng non cao ngút ngàn Mây bềnh bồng giấc mơ ngoan Thương lời ru khẽ dịu dàng ngất ngây

Lửa tin yêu thắp lên đầy Ngày vui mở cuộc xum vầy trúc mai Bàn tay nắm lấy bàn tay Thương trời hạnh ngộ tháng ngày cách xa

Sương trong ngần, đọng cánh hoa Lung linh huyền ảo ngọc ngà dáng mơ Nụ hồng thắm, ánh trăng mờ Thương bờ vai ấm bến bờ phiêu diêu

32


Phất phơ tà áo mỹ miều Trải vuông khăn lụa nâng niu chuyện tình Nhiệm màu phương thuốc trường sinh Thương lời khấn nguyện hiển linh đêm rằm

Nhớ nhung lời gió thì thầm Chim ca hòa khúc bổng trầm đê mê Trăm năm một cõi đi về Thương yêu giữ vẹn hẹn thề sắt son

33


MÃI MÃI MỘT TÌNH YÊU Những cảm giác ngọt ngào buổi đầu tiên hạnh ngộ Hồn lâng lâng theo ánh mắt dịu dàng Tỉnh hay mơ buồng tim đập rộn ràng Tình bất chợt một tình yêu tia chớp

Những náo nức giữa mùa xuân không gian choáng ngợp Hình ảnh tuyệt vời khát vọng ngày xanh Đủ nắng về hoa nở phải không anh Tình tha thiết một tình yêu sâu thẳm

34


Những khoảnh khắc nhớ nhung để tâm hồn ngơ ngẩn Giữa cuộc đời mỏi mắt kiếm tìm nhau Đủ gió về chong chóng sẽ quay mau Tình gắn bó một tình yêu bất tận

Những ray rứt xót xa để buồn đau hờn giận Hai phương trời chung nỗi nhớ quắt quay Đủ yêu thương hạnh phúc sẽ đong đầy Tình duy nhất một tình yêu mãi mãi

Những hoài niệm tuyệt vời đan xen cùng thực tại Xuân đang về cho vạn vật xinh tươi Trên bờ môi hàm tiếu nét hoa cười Tình se kết một cuộc tình miên viễn

35


VIỄN DU Trời mênh mang nắng chan hòa Khung trời rộng mở thiết tha đón mời Bên em ánh mắt rạng ngời Bên anh say đắm những lời yêu đương

Đàn reo réo rắc mười thương Người dưng khác họ vấn vương tơ lòng Xuân về khao khát chờ mong Vòng tay ấm áp tô hồng nét môi

Dìu em qua suối qua đồi Theo anh về cõi đất trời nguyên sơ Nhẹ nhàng dỗ giấc mộng mơ Thuyền yêu qua bến qua bờ thiên thu

36


Bên nhau này cuộc viễn du Môi cười má thắm lời ru dịu dàng Đong đưa lất phất khăn quàng Góp chung hơi thở nồng nàn tin yêu

Thanh âm trầm bổng dặt dìu Bàn tay khe khẽ nâng niu gót hài Tình như biển rộng sông dài Hòa chung dòng chảy những ngày viễn du

37


PHƯỢNG TÍM Mùa xuân nơi đây những cánh phượng như những chùm chuông nhỏ Tím dịu dàng rực rỡ nét đan thanh Tự bao giờ hoa đua nở đầy cành Vần thơ hiện giữa khung trời hoa mộng

Những khoảnh khắc trái tim người rung từng hồi náo động Nhìn cánh hoa theo gió bay bay Mơ vòng tay chắp cánh vươn dài Tím nỗi nhớ, tím cả trời hoa phượng

38


Những giọt sương chào nắng sớm long lanh trong trí tưởng Tóc ngang vai vui chân bước đến trường Mộng bên ngoài cửa lớp vấn vương Lòng xao xuyến thời gian trôi lặng lẽ Ngày xa xưa mến yêu ơi! ánh chiều rơi khe khẽ Hạt nắng vàng nhè nhẹ rớt trên môi Ký ức xanh hoài niệm cách chia đời Phượng tím nhớ khung trời hoa phượng đỏ Cánh hoa bay cành đong đưa dập dìu theo cơn gió Gởi hương về với miền đất quê hương Phương trời xa trao gởi trọn niềm thương Tím nỗi nhớ, chiều xuân hoa phượng tím

39


GẠT EM Chỉ là ánh nắng đầu ngày Mặt trời rạng rỡ đêm dài khuất nhanh Gạt em, ánh mắt long lanh Tấm gương phản chiếu tình anh dịu dàng

Chỉ là một thoáng miên man Khúc ru trầm bổng ngút ngàn bình yên Gạt em, xao xuyến buồng tim Chân trời hạnh phúc đi tìm là đây

Chỉ vì nỗi nhớ ắp đầy Sóng cuồn cuộn sóng tình ngây ngất tình Gạt em, vô ảnh vô hình Dịu êm siết chặt phiêu linh đón mời

40


Chỉ vì trót mở cổng trời Xóa tan thinh lặng, nửa đời vắng nhau Gạt em, đừng dựng hàng rào Cho anh từng bước lẻn vào cấm cung

Gạt em, say đắm hình dung Yêu thương tận cõi vô cùng bến mơ Gạt em, thấm đẫm hồn thơ Chung tay kết tóc se tơ cuộc tình

41


GIÓ CUỐN Gió cuốn con nước đầy lăn tăn gờn gợn sóng Dòng phiêu du về biển cả mênh mông Tay cầm tay lòng cạnh bên lòng Bao say đắm trong chiều vàng tha thiết

Gió cuốn chiếc khăn quàng vương bờ vai quấn quít Dấu nụ cười tinh nghịch mắt reo vui Bờ môi ngoan chia sẽ ngọt bùi Hồn bay bổng nhẹ nhàng theo cơn lốc

Gió cuốn anh dìu em bay cao lên triền dốc Con dốc đời bờ đá phủ xanh rêu Gió rì rào tiếng vọng tình yêu Người yêu dấu còn bao điều chưa nói

42


Gió cuốn mặt kề mặt làm con tim bối rối Má ửng hồng khi anh nói yêu thương Trao nụ tình hoa cỏ ngát hương Đêm quyến luyến ngõ thiên đường mở cổng

Gió cuốn khẽ cuộn mình trong vòng tay nóng bỏng Sóng ngập tràn bờ cát lã đam mê Duyên trăm năm gọi giấc mơ về Ru tròn giấc hẹn thề xưa tái hiện

43


TÌNH XUÂN Lá vàng không thả mà bay Lộc non gợi nhớ nhung hoài mầm xanh Trăng treo lơ lửng trên cành Ngàn sao lấp lánh vây quanh nỗi niềm

Tình ơi! bất chợt không tìm Băn khoăn ray rứt buồng tim nghẹn lời Gió đưa nguyện ước về trời Tình xuân xao xuyến bờ môi hẹn thề

Ngày trôi không đếm bước về Bâng khuâng lá cỏ đường quê đượm tình Vòng tay khắng khít bóng hình Tình xuân bày cuộc hồi sinh thật thà

44


Không cần dệt gấm thêu hoa Tình ơi! giây phút cũng là thiên thu Đường mây lối gió xa mù Tình xuân hạnh ngộ lời ru mong chờ

Ngọt ngào tha thiết vần thơ Ru nhau từ thuở ươm mơ kiếp nào Duyên đưa môi thắm má đào Tình xuân rộn rã tình trao mặn nồng

45


Mãi Mãi Một Tình Yêu Gió Biển

46


47


AI BIẾT Bao lâu lặng tiếng người không thấy Lần hồi ngày nắng chuyển ngày mưa Sợi nắng đong đưa buồn đến vậy Ai biết, lòng nhung nhớ đủ chưa

Chiếc lá bay xa phía chân đồi Theo gió ngập ngừng cánh cuốn trôi Bồi hồi mong ngóng lời tin nhắn Ai biết, buồng tim trót yêu rồi

48


Chờ người tha thiết những vần thơ Tình ý ngọt ngào dệt mộng mơ Bao lâu quạ bắc cầu Ô Thước Ai biết, vì sao dạ vẫn chờ

Đời chia đôi ngả mối tơ vương Khoảng cách trời xa vạn dặm trường Hoa vì sương sớm sầu canh cánh Ai biết, cõi lòng ghét hay thương

Tình yêu vướng víu nỗi muộn phiền Chiều mong đêm nhớ bóng chênh vênh Bờ môi khô héo ngày xa vắng Ai biết, không chừng, mai sẽ quên

49


KHÔNG THÈM Mưa dầm nhạt trái cam sành Bưởi non rụng cuống ổi xanh sần sùi Tự mình tìm thấy niềm vui Không thèm ai dỗ ngậm ngùi mặc ai

Em đi về hướng mây bay Tìm hương trong gió thương hoài vần thơ Ôi! từng câu chữ ngu ngơ Không thèm để ý người mơ mặc người

Bờ môi trau chuốt nụ cười Nhóm tương tư thảo cho đời ngã nghiêng Cận kề chi cái ưu phiền Không thèm ru giấc cô miên nặng lòng

50


Mai này qua hết mùa đông Mai vàng chen sắc đào hồng ngày xuân Trần gian mở cuộc đón mừng Không thèm ánh mắt dạ rưng rưng sầu

Kệ người dưng khóc mùa ngâu Ước ao làn gió nhiệm mầu hồi sinh Người ta hờn dỗi nín thinh Không thèm làm mẩy làm mình gì đâu

Mặc thời gian bóng vó câu Yêu em đến lúc bạc đầu nhé! anh Chay hồng cau trắng trầu xanh Không thèm chỉ muồn để dành trong tim

51


CHỈ MỘT VẦNG TRĂNG Có một ngọn đèn nghiêng nghiêng soi dài thêm bóng đổ Bước chân nào gõ nhịp thời gian Trăng về đâu nỗi nhớ ngút ngàn Đêm hiu quạnh đêm này đêm nữa

Có hạt mưa lăn tròn tròn xoay bên ngoài khung cửa Ngọn đèn đường thờ thẩn cúi đầu Đêm dần qua vương vấn tơ sầu Trăng có biết mùa ngâu chờ đợi

52


Có làn gió thoảng hương đưa tình xa vời vợi Ánh đèn mờ thắp sáng niềm vui Một vầng trăng san sẽ ngọt bùi Lòng vẫn nhớ ngàn năm vẫn nhớ

Có một dòng sông trôi trôi xuôi qua miền ký ức Trăng ấm nồng náo nức hoàng hôn Đèn lung linh hòa hợp tâm hồn Vòng tay ấm bờ môi chín mọng

Chỉ một vầng trăng lâng lâng đưa tình xuân thoáng động Gió ru hời bẽn lẽn ươm mơ Đèn quay đi tắt tự bao giờ Đêm mở cửa tim cùng nhịp đập

53


KỆ ANH Vì sao mà nhớ người ta Sớm trưa chiều tối nhìn hoa úa màu Kệ anh, ngớ ngẩn u sầu Em còn vương vấn lòng đâu đã buồn

Vì sao ngắm ánh chiều buông Thương em như thể suối nguồn khát khao Kệ anh, thôi thúc sóng trào Em còn trông ngóng ra vào nhởn nhơ

54


Vì sao mỗi khúc tình thơ Tâm tư da diết bất ngờ yêu em Kệ anh, tha thiết hương đêm Em còn nhung nhớ rũ mềm bờ môi

Vì sao đến nửa cuộc đời Cho em bắt gặp anh thôi giữa lòng Kệ anh, tình ý mặn nồng Em còn suy nghĩ nhớ mong một người

Vì sao môi thắm xinh tươi Dấu yêu trao gởi nụ cười trăm năm Kệ anh, gần gũi xa xăm Tình chung nảy nở âm thầm lớn khôn

55


LỖI HẸN VỚI MÙA XUÂN Có khi nào những ngày vui qua đi không trở lại Mây cứ bay mãi mãi chẳng quay về Thời gian trôi thầm lặng ũ ê Xuân nắng ấm tan dần băng tuyết

Có khi nào vào tiết xuân đất với trời xao xuyến Người đợi người cùng trẫy hội mùa vui Chốn quê hương hội ngộ bùi ngùi Ánh mắt Mẹ rạng ngời hạnh phúc

56


Có khi nào những thanh âm tiếng yêu thương thúc giục Mỗi một ngày thêm chất chứa chờ trông Hồn rưng rưng cháy bỏng nhớ mong Không về được cõi lòng quặn thắt

Có khi nào tình yêu đến không phải từ ánh mắt Sao rộn ràng se sắt nỗi bâng khuâng Thật dịu dàng nồng ấm lâng lâng Trong giây phút đôi tim hòa nhịp

Có khi nào người u sầu nếu em không về kịp Nén buồn đau vì khoảng cách xa xăm Trong nỗi nhớ âm thầm suốt kiếp Xin một lần, lỗi hẹn với mùa xuân

57


BÂNG KHUÂNG Dịu dàng ánh mắt pha lê Khung trời xanh biếc cơn mê diễm tình Vỗ về ước vọng ba sinh Bâng khuâng lời nói nửa tin nửa ngờ

Môi hồng là cả trời thơ Đắm chìm viễn cảnh mộng mơ mặn nồng Tháng ngày khắc khoải chờ mong Bâng khuâng lời nói thật không hỡi người

58


Hoa nhường bẽn lẽn xuân tươi Rạng ngời rực rỡ nụ cười thắm duyên Thương sao má lúm đồng tiền Bâng khuâng lời nói tự nhiên tỏ tình

Trong tim chỉ một dáng hình Tin yêu vời vợi từ nghìn trùng xa Cách biển sâu, cách giang hà Bâng khuâng lời nói thật thà, yêu chưa?

Vì em đến tự nghìn xưa Bâng khuâng trăn trở nắng mưa dỗi hờn Nồng nàn xao xuyến môi hôn Bâng khuâng lắng đọng tâm hồn nguyên sơ

59


HẸN ĐẾN MÙA XUÂN Tiền kiếp tặng anh một đồng tiền Một đồng giữ lại để làm duyên Em còn đồng điếu bên khóe miệng Cười nụ cho anh biết để tìm

Từ lúc xa xưa thất lạc nhau Mỏi mắt vời trông tự thuở nào Có phải nợ duyên mà gặp lại Nao lòng rung động cả chiêm bao

60


Mộng trong đời thực đến ban trưa Nửa mảnh đời yêu dấu ngày xưa Những tưởng đã chìm sâu ký ức Cùng nhau gắn kết lại cho vừa

Anh nói - em mùa xuân của anh Đôi chim chắp cánh cây liền cành Xuân về hoa thắm hồng đôi má Khúc giao hòa ngày em bên anh

Anh chính là mùa xuân của em Tình yêu tha thiết mắt môi mềm Hẹn đến mùa sau ngày hội ngộ Xuân nồng khe khẽ giấc ru êm

61


HỜN GHEN Môi cười ánh mắt long lanh Mặt trời thức giấc ngày xanh sáng lòa Hờn ghen thuộc tính đàn bà Ngoắt ngoe ngúng nguẩy thật là dễ thương

Vì hoa nở giữa khu vườn Trách sao ong bướm vấn vương nụ hồng Hờn ghen kẻ đợi người mong Xốn xang ai biết nỗi lòng quanh co

62


Vì sao tình cứ thăm dò Nông sâu lấy thước mà đo ngắn dài Hờn ghen khuya tối sớm mai Comment cứ trách nút like nhấn bừa

Chắc vì giao diện đẩy đưa Ung dung lịch thiệp dạ thưa có hồi Hờn ghen trông đứng trông ngồi Chừng như chái bếp đem mồi lửa thiêu

Thương ai cứ bảo thương nhiều Trao duyên đượm thắm tình yêu chan hòa Hồng nhung 99 đóa hoa Tình em chỉ một chớ mà hờn ghen

63


MẮT TÌNH

Mùa xuân nơi đây những trận mưa rì rào không dứt Gió lạnh lùng ray rứt ở chốn người chắc hẳn mưa đêm Nhìn chiếc lá bên thềm gió rin rít bồi hồi qua khe cửa Đêm qua, đêm nay và đêm nữa Anh có chong đèn hong nỗi nhớ dịu êm Mùa thu nơi xa vẫn hiền hòa hay bão táp phong ba Cây có đổ trong mùa mưa nước ngập Anh có thấy nhớ nhung đầy ắp Bóng người thương tìm gặp giữa vô thường

64


Cứ mỗi lần tim rung chuyển vấn vương Với ánh mắt nhuộm khung trời say đắm Từ lúc nào thấy tâm hồn thấm đẫm Niềm tin yêu qua ánh mắt ru tình Em vẫn giữ nụ cười nghìn năm ước hẹn Dành riêng anh người yêu thương trọn vẹn đến muôn đời Ánh mắt buồn lưu luyến lúc chia phôi Tím nỗi nhớ, tím hoàng hôn vời vợi Anh có còn những chiều lang thang đứng đợi Thả nỗi buồn đơn độc kết thành thơ Chốn hẹn xưa trời có phủ mưa mờ Sao ánh mắt vẫn một trời xao xuyến

65


SÔNG HẬU 2 ( Mỹ Khánh ) Cần Thơ nước ngọt trái lành Cái Răng, Mỹ Khánh cùng anh tìm về Vòng tay ấp ũ cơn mê Nắng chiều chói lóa bờ đê lượn vòng

Con đường theo lối bến sông Chim quyên ăn trái nhãn lồng, quen hơi Người dưng khác họ đôi nơi Đem lòng yêu mến suốt đời nhớ nhau

66


Dắt dìu bước chậm bước mau Thương sao ánh mắt ngọt ngào đắm say Cỗ xe thắm đượm tình ai Để con bạch mã nhớ ngày trao duyên

Trời cao quên nỗi muộn phiền Trần gian hoan hỷ một miền yêu thương Mây trời cho gió vấn vương Đưa nhau vào cõi miên trường thiết tha

Mỹ Khánh chờ ánh trăng ngà Bài thơ luyến ái ngân nga ru tình Công chúa nhoẽn nụ cười xinh Hoàng tử ngây ngất bóng hình dấu yêu

67


SÔNG TIỀN 2 ( Niềm Thương ) Em gởi tâm hồn theo trời mây lồng lộng Ngày mênh mang sông nước hữu tình Con thuyền yêu lướt sóng bồng bềnh Nắng lấp lánh rực hồng đôi má

Em gởi chiếc khăn quàng theo gió chiều trôi thả Quấn quít người thương mọi nẻo đường đời Nụ cười tươi ánh mắt rạng ngời Bờ môi ấm đón mời hạnh phúc

68


Em gởi dấu yêu từng nhịp tim thúc giục Đóa hoa hồng khép nép vấn vương Tận cõi lòng ấp ũ yêu thương Hồn xiêu lạc du dương trầm bổng

Em gởi niềm thương vòng tay anh nóng bỏng Mãi một đời rung động giấc mơ ngoan Dắt dìu nhau về chốn địa đàng Ngỡ thất lạc bàng hoàng nuối tiếc

Em gởi tin yêu về bên anh suốt kiếp Nước sông Tiền chất chứa phù sa Phút bên nhau đầm ấm khúc hoan ca Đêm ngà ngọc trăng len vào ô cửa

69


CÁNH CHUỒN Chiều hôm sương lạnh giăng giăng Rưng rưng giá buốt băn khoăn mịt mờ Cánh chuồn bay thấp dật dờ Nghiêng nghiêng đôi cánh lòng ngơ ngẫn lòng

Bao giờ xuân đến tàn đông Bao giờ cho hết ngóng trông dáng hình Cánh chuồn mỏng dính , ái tình Buồn vui se kết chúng mình chung đôi

Tìm nhau giữa cuộc chia phôi Tìm nhau mỏi mắt chơi vơi kiếp người Cánh chuồn cao vút gọi mời Reo vui ngày nắng trao lời yêu thương

70


Tơ hồng se buộc vấn vương Hân hoan dẩn dắt về phương mặt trời Cánh chuồn bay lả bay lơi Cuộc tình thắt chặt một đời trăm năm

Thời gian khoảng cách xa xăm Chỉ là vun bón xây mầm tin yêu Cánh chuồn dầy đặc trong chiều Bao nhiêu đôi cánh bấy nhiêu ân tình

71


TÌM LẠI Ngày xửa ngày xưa lòng thanh thản Vô tư má thắm đóa hồng tươi Cả nhà ưa thích thường hay bảo Chao ui, con bé nó hay cười

Tóc dài suông mượt theo năm tháng Hồn nhiên chân sáo tuổi ngây thơ Nón lá nghiêng che chiều lơ đãng Liếc chừng bao ánh mắt ươm mơ

72


Áo trắng một thời ôi! xa lắm Thật rồi, cách trở bước sơn khê Đục trong bến nước sầu sâu thẳm Trông nắng trông mưa dạ não nề

Vì sao ánh mắt người đắm đuối Nắng gió trời xuân hoa thắm tươi Nước trôi nhè nhẹ hiền ngoan suối Tìm lại ngày thơ nét môi cười

Em gởi yêu thương vào hiện kiếp Thuở nào, thất lạc nhớ khôn nguôi Tơ ngân hòa điệu tình tha thiết Khoảnh khắc mùa xuân nở nụ cười

73


HỎI NGƯỜI Đường mây che khuất nẻo về Lạnh lùng giá rét não nề tơ vương Hỏi người anh có nhớ thương Tơ trời chắp cánh uyên ương một đời

Ngập ngừng giây phút trao lời Xôn xao mắt biếc chơi vơi môi hồng Hỏi người nhung nhớ nhiều không Nhũ thầm tính toán trọn lòng yêu em

74


Bàn tay vuốt tóc nhung mềm Cách xa chỉ để tình thêm ngập tràn Hỏi người ánh mắt nồng nàn Tin yêu ghi khắc đá vàng trăm năm

Biển dâng triều sóng âm thầm Âm ba thoáng động tình trần nôn nao Hỏi người ru giấc chiêm bao Yêu thương đến tự kiếp nào thiết tha

Vầng trăng lóng lánh đêm ngà Sao giăng khắp dãi thiên hà xa xôi Hỏi người yêu dấu bên đời Thiên thu xin giữ vẹn lời yêu thương

75


ANH NÓI Trời quê hương một ngày mùa xuân xôn xao đầy nắng gió Có vầng mây nhè nhẹ bềnh bồng Áo tươi hồng duyên dáng má em hồng Niềm rung động tận cõi lòng, anh nói

Hàng phố cũ đã xa một thời bỗng nôn nao mời gọi Con đường nào đến với yêu thương Ánh mắt người ánh mắt vấn vương Tình dâng sóng ngập phố phường, anh nói

76


Nụ hoa hồng nở trên môi cười rạng ngời đắm đuối Khi bàn tay nắm vội bàn tay Ngọt bờ môi chiều xuống ngất ngây Tình quấn quít miệt mài chia hơi thở

Có nỗi nhớ ngàn trùng xa vẫn in hằn muôn thuở Một tình yêu tha thiết dịu êm Là tình yêu riêng giữ cho em Vẫn nguyên vẹn suốt cuộc đời, anh nói

Bao xót xa những ngày vui ấm nồng sao chóng vội Sắt se lòng hờn dỗi vu vơ Sầu mênh mông chất ngất cả trời thơ Yêu thương mãi, dại khờ tin, anh nói

77


KHÔNG EM Trên trời lờ lững mây bay Ung dung tự tại những ngày xa xưa Không em, phó mặc nắng mưa Vần thơ miêu tả đẩy đưa nhẹ nhàng

Suối tuôn róc rách dịu dàng Non cao thăm thẳm ngút ngàn muôn nơi Không em, nhẹ gót bên đời Vần thơ chuyển hướng chơi vơi lạ lùng

78


Tình đi từng bước ngập ngừng Xuyến xao ánh mắt ngại ngùng thân quen Không em, anh khỏi muộn phiền Để thơ lo lắng hờn ghen nụ hồng

Không em, nhẹ gánh thong dong Lo chi giận dỗi nặng lòng khôn nguôi Không em, chẳng có nụ cười Đáng đời anh chợt biếng lười yêu thương

Không em, chung một con đường Nhớ chi mà nhớ vấn vương chữ tình Không em, ảo ảnh dáng hình Đáng đời anh trách phù sinh kiếp người

79


BẤT CHỢT Anh có bao giờ lặng lẽ ngắm hoàng hôn Từng giọt nắng còn sót trên nụ hồng tươi thắm Thiết tha nhớ khoảng trời đầm ấm Thật dịu dàng bất chợt gặp yêu thương Anh có bao giờ một mình đi qua hết những đoạn đường Trong cô quạnh mơ những ngày thân ái Có bao giờ, hôm nay và mãi mãi Thật bàng hoàng bất chợt nhớ vòng tay

80


Anh có bao giờ thả hồn theo chiếc lá bay bay Theo ngọn gió heo may để thấy lòng thương nhớ Luyến tiếc xa xưa những tháng ngày bất chợt Nổ i nhớ ngập trà n, tiế ng thở một trời thơ Anh có bao giờ nhìn những cánh hoa đào rực rỡ Trong nắng vàng mà cứ ngỡ áo em hồng Có bao giờ anh nhớ anh mong Bờ môi chín mộng nụ hôn nồng - bất chợt Anh có bao giờ biết rằng yêu thương muôn thuở Dù cách xa hoa vẫn nở ngát hương linh Vẫn ngọt ngào thắp sáng bóng hình Vẫn ghi dấu tấm chân tình - miên viễn

81


KHÔNG ANH Lá vàng trải rộng đường thu Chiều giăng mây xám âm u bóng chiều Không anh, nào thiếu chi nhiều Nghĩ suy vớ vẩn đôi điều bâng khuâng

Long lanh sương sớm trong ngần Giọt lăn trên lá thoát gần thoát xa Không anh, nâng đỡ cánh hoa Trách sao ong bướm vườn nhà quẫn quanh

82


Lắng nghe chim hót trên cành Tiếng chim thánh thót tình xanh thắm nồng Không anh, anh xuyến xao lòng Riêng em, em dỗ giấc nồng ngủ say

Trời thu ngày ngắn đêm dài Chữ tình se kết buộc hoài không lơi Không anh, nhẹ gánh sự đời Chẳng lo ngày tháng đưa thoi hạn kỳ

Hè sang thu đến mà chi Đông tàn dệt mộng xuân thì có nhau Không anh, hờn dỗi trăng sao Yêu em hứa tận kiếp sau vẫn tròn

83


THANH ÂM Chiều hoan ca đưa nhau đi về miền cỏ lạ Gió mùa xuân xào xạc lá thẫn thờ Ngày thì thầm tạo cung bậc vần thơ Tim rộn rã thanh âm nào rất lạ

Tay cầm tay dìu nhau đi trên những con đường sỏi đá Ánh mắt người là cả một trời thương Nghìn năm sau lòng còn mãi vấn vương Tiếng nhịp thở thanh âm ngày vui mới

84


Cùng khoe sắc hân hoan đón chào đường đi tới Nụ tầm xuân biên biếc với cúc vàng Đóa hoa hồng bên sắc đỏ hoa trang Đời mê đắm thanh âm ngàn cơn sóng Nắng nghiêng nghiêng chiếu rọi hai mái đầu in bóng Để yêu thương tràn ngập cõi lòng Chốn thiên đường một thuở hoài mong Nghe tha thiết thanh âm đời rất thật Từ ánh mắt yêu thương một vòng ôm siết chặt Từ nụ hôn mê hoặc đắm say Ngọt bờ môi chiều xuống ngất ngây Đón hạnh phúc thanh âm hồn rung chuyển Sóng lăn tăn để dòng sông xao xuyến Thanh âm nào tiếng vọng của yêu thương

85


VẮNG ANH Chỉ vì giá lạnh mùa đông Từng cơn bão rớt sầu mông mênh sầu Lá vàng rơi rụng về đâu Vắng lời yêu dấu nhạt mầu phấn son

Chỉ vì ngày chợt héo hon Tình se một mối tơ còn vương tơ Biết chăng ai đợi ai chờ Vắng lời ru khẽ vần thơ ngọt ngào

86


Chỉ vì mây phủ ngàn sao Trời đêm tối ám lòng đau xót lòng Chập chờn lạc giữa hư không Vắng vầng trăng sáng hoài mong đêm rằm

Chỉ vì tiếng gió lặng thầm Sóng ngầm con sóng tình trầm biển xanh Mơn man ký ức vờn quanh Vắng vòng tay ấm vắng anh thật rồi

Ngày anh chưa đến bên đời Vô tư cười nụ vành môi tròn vành Tình ơi! xa cách cũng đành Thiên thu nỗi nhớ riêng dành yêu thương

87


NỤ HÔN Nắng ươm mơ mùa xuân trên quê hương yêu dấu Rực sắc màu từng con phố reo ca Cõi lòng ta giây phút nở ngàn hoa Nụ hôn ấm nghìn đời ghi dấu lạ

Một ngày xuân trong lòng anh bờ môi em hóa đá Nỗi thiết tha suốt kiếp mong chờ Kiếm tìm nhau qua ngày tháng bơ vơ Nụ hôn mở cổng thiên đàng thất lạc

88


Chiều đan tay lâng lâng nghe đời dâng ý nhạc Khúc nhạc lòng muôn thuở chẳng phôi phai Hai phương trời mặc trăm đắng nghìn cay Nụ hôn nhớ cuộc tình say men thấm

Ngày xa nhau nào ai biết tâm hồn mình ướt đẫm Dấu môi quen rạn vỡ trái tim hồng Vòng tay ôm chỉ còn nỗi hoài mong Nụ hôn ấy bao lần gieo nhung nhớ

Tình yêu thiết tha - ngất ngây - bỡ ngỡ Phút ban đầu đắm đuối nụ hôn trao

89


PHIỀN KHÔNG Thong dong phố vắng xuân nồng Vàng mai đua sắc đào hồng xinh tươi Phiền không môi nở nụ cười Rạng ngời cho ánh mắt người xuyến xao

Giữa đời cứ ngỡ chiêm bao Chiều xoay bóng nắng chênh chao mặt trời Phiền không em đến bên đời Nhẹ nhàng tha thướt đón mời cuộc vui

90


Tay cầm tay luống ngậm ngùi Sẽ chia nỗi nhớ ngọt bùi muôn niên Phiền không em nói “ vô viên “ Nghiêng nghiêng má lúm đồng tiền xa xưa

Bây giờ anh nhận ra chưa Tìm nhau ngày nắng ngày mưa chẳng sờn Phiền không hơi chút dỗi hờn Biết đâu bên nớ nhớ hơn bên này

Tơ trời se tự mây bay Bồng bềnh nhung nhớ thương hoài ngàn năm Phiền không cách trở xa xăm Tình yêu khôn lớn chỉ dành riêng anh

91


DÒNG NƯỚC Đưa em đi qua những triền sông đầy sóng Nơi rộn ràng xao động chốn thinh không Cõi đất trời sao bát ngát mênh mông Dòng nước mát giữa lòng niềm vui mới Đưa em đi dưới những cánh diều phất phới Nơi trời xanh đợi mây trắng về ngang Khu vườn thơm cây trái chốn địa đàng Dòng nước ngọt bàng hoàng lay tâm tưởng

92


Đưa em đi theo những con đường xuôi ngược Hội tụ về nơi chốn đất quê hương Ngày vang vang âm hưởng tiếng yêu thương Dòng nước tưới hoa thơm đầy nương rẫy Đưa em đi qua những bến bờ lau sậy Sương long lanh ve vuốt nụ tầm xuân Hái trao ai ngày rộn rã đón mừng Dòng nước ấm rưng rưng tình tha thiết Đưa em đi đến tận cùng mơ ước Có bóng chiều tha thướt chỉ đôi ta Vành môi hôn bẽn lẽn ánh trăng ngà Dòng nước chảy theo sông về biển rộng

93


CHO ĐẾN BAO GIỜ Hạ tàn rười rượi thu sang Buồn trông thơ thẩn lá vàng vút bay Nâng niu tà áo gió lay Bao giờ cho đến những ngày nắng xuân

Thu sầu sợi nhớ rưng rưng Hợp tan mây gió vô chừng ngóng trông Băn khoăn trở giấc bềnh bồng Sợi thương se buộc hoài mong bao giờ

94


Trời chiều nhàn nhạt chơ vơ Ngõ sâu hiu hắt ngẫn ngơ vô hồn Chênh vênh níu bóng hoàng hôn Bao giờ thôi hết héo hon mắt nhòa

Chập chờn mây khuất trăng qua Lung linh kẽ lá nụ hoa ảo huyền Vòng tay nồng ấm vô biên Hòa hơi thở ngọt ưu phiền chảy tan

Mưa thu dỗ giấc mơ màng Dường như nỗi nhớ dịu dàng quẩn quanh Bao giờ thôi hết nhớ anh Hoa khô nẩy lộc trĩu cành thiên thu

95


MÙA XUÂN CỦA MẸ Thương tặng Mẹ và các con Và xin tặng những người con mùa xuân xa Mẹ… Những tháng ngày rộn ràng trôi, theo nhau tiếp nối Đàn con yêu cất tiếng khóc chào đời Từng cánh môi mềm khe khẽ gọi Mẹ ơi! Sao yêu quá một trời hạnh phúc Mẹ thương các con từ đứa đầu tiên cho đến út Như Ngoại từ xưa thương hết thảy cậu dì Biết bao lần đau xót lệ phân ly Chim rời tổ tung bay đời muôn hướng Những giây phút hiếm hoi ánh mắt Bà vui sướng Khi cháu con về thăm lại quê hương Xúm xít vây quanh bày tỏ niềm thương Thời khắc ấy là mùa xuân của Ngoại

96


Khi các con hỏi sao mùa xuân Mẹ thường đi xa mãi Ngoại đón xuân còn lại được bao lần Mẹ và cậu dì trong tâm tưởng bâng khuâng Luôn ao ước Ngoại dồi dào sức khỏe Mẹ và các con những ưu tư ngọt bùi cùng chia sẽ Còn rất nhiều, chào đón những mùa xuân Suốt cuộc đời dẫu sóng gió gian truân Càng khắng khít bên nhau tình thắm thiết Khi nghĩ về từng đứa con lòng yêu thương da diết Hạnh phúc ngập tràn nơi hiện diện của các con Tình Mẹ dạt dào muôn thuở sắt son Vì tất cả, là mùa xuân của Mẹ

97


BAO GIỜ Rạng ngày ánh sáng giao thoa Ngàn mây hồng tía sắc hòa thiên thanh Bao giờ trả nợ hỡi anh Vầng dương vừa nhú biển xanh tuyệt vời

Long lanh mắt sáng rạng ngời Bờ vai yêu dấu một đời ước ao Bao giờ nợ trả ngọt ngào Hoàng hôn chung bóng xôn xao sóng lòng

Ngắm trăng đêm đến hừng đông Thủy triều lên xuống mênh mông đất trời Bao giờ tính nợ tính lời Ngày đêm chồng chất mấy đời trả xong

98


Chiều xoay trái đất tròn vòng Niềm thương sâu nỗi nhớ không bến bờ Bao giờ hết nợ đợi chờ Tháng năm chia cách ngẩn ngơ bao chiều

Đôi tim chung một tiếng yêu Đường đời anh đón cầu kiều anh đưa Đền em biết mấy cho vừa Bao giờ sạch nợ vẫn chưa cạn tình

Tìm nhau trong cuộc điêu linh Phải qua mấy kiếp - giữ gìn muôn thu

99


VÒNG XOAY NỖI NHỚ Những ngày thơ buổi trưa hè thấy tâm hồn xao xuyến Đỏ đầu cành hàng phượng vĩ xốn xang Lũ ve sầu rền rĩ tiếng kêu than Tà áo trắng bơ vơ sầu lẻ bạn Những tàng cây theo nắng mưa lớn lên cùng năm tháng Giữa sân trường sừng sững nỗi cô đơn Ghi dấu buồn vui thân thiết giận hờn Người mỗi ngả vạn nẻo đường xuôi ngược Buổi tan trường những ánh mắt dõi theo bàn chân bước Áo học trò tha thướt tuổi thơ ngây Từng vòng xe mơ ước thắp lên đầy Bao khát vọng mộng ngoài khung cửa lớp

100


Đời trôi xuôi nhánh sông dài vươn vai về biển lớn Vẫn lặng lờ theo ngày tháng đong đưa Đến bao giờ tìm lại được ngày xưa Lòng thanh thản bình yên nghe chim hót Đưa em về phút đầu tiên tim bồi hồi thảng thốt Mây nhẹ nhàng theo gió cuốn chiều say Mắt dịu dàng đắm đuối gót chân ngày Bờ môi ấm cuồng quay từng nhịp thở Những thước phim đan xen cuốn vòng xoay nỗi nhớ Tự bao giờ ký ức đã in sâu

101


LỜI RU Trời cao mây xếp mấy tầng Sáo diều trầm bổng bâng khuâng gió lùa Lời ru có tự ngàn xưa Dân ca ví dặm cợt đùa nhân sinh

Lắng nghe lục bát trao tình Khoan thai yểu điệu dáng hình soi gương Lời ru man mác đêm trường Mây trôi nước chảy vấn vương tấc lòng

102


Nông sâu sông có xuôi dòng Hướng về biển rộng mênh mông sóng ngầm Lời ru nghĩa trọng tình thâm Nụ tình hé nở âm thầm lớn nhanh

Trời xa trăng chiếu xuyên mành Ý thơ nồng ấm trĩu cành thiên niên Lời ru thấm đẫm hồn nhiên Rưng rưng nỗi nhớ triền miên gọi mùa

Khoan thai nhè nhẹ gió đùa Xuyến xao nhịp võng đong đưa dập dìu Lời ru êm ã nâng niu Đường hoa lối mộng tiếng yêu chân thành

103


TRONG ÁNH MẮT TÌNH NHÂN Áo em trắng như mây trời phiêu lãng Sắc thu vàng rung động cả trời thơ Màu biển xanh ai dệt mộng ươm mơ Hồng phơn phớt cành mẫu đơn thanh khiết

Cảm ơn người một đời cho em biết Màu mắt nhung tha thiết phút hồi sinh Tay tham lam cuống quýt níu ân tình Niềm thương cảm ngất ngây làn hơi thở

104


Mầm hạnh phúc bắt đầu nơi tương ngộ Trời trong xanh bỡ ngỡ nụ hôn đầu Đóa hoa đào run rẩy nỗi xôn xao Trong ánh mắt tình nhân ngày diễm tuyệt

Cảm ơn người một đời cho em biết Vành môi cong mím chặt lúc dỗi hờn Vẫn nồng nàn thêm quyến rũ hương thơm Tình yêu đó riêng dành em tất cả

Khe khẽ tựa bờ vai anh gối lã Biển dạt dào rung động khúc trăm năm Em tuyệt vời trong ánh mắt tình nhân Đêm khép nép cổng thiên đường hé mở

105


TIỀN KIẾP Xuân sang bảng lảng cánh phù vân Sương rơi trên lá giọt trong ngần Tiền kiếp em là cành hoa trắng Thanh khiết cho lòng anh bâng khuâng

Hạ đến mùa về ve kêu vang Nắng chiếu hàng cây chợt vỏ vàng Tiền kiếp em là hoa phượng đỏ Trổ nụ cho lòng anh hân hoan

106


Thu trở mình trong gió cuối ngày Cuốn theo từng chiếc lá bay bay Tiền kiếp em là cành hoa cúc Hương sắc bên lòng anh trúc mai

Đông giá dần phai tự thuở nào Tình nồng sưởi ấm cuộc đời nhau Tiền kiếp em là hoa đào thắm Say đắm cõi lòng anh xuyến xao

Bốn mùa cây trái bốn mùa hoa Mặn ngọt chua cay nét đậm đà Tiền kiếp gió cùng trăng quyến luyến Ngất ngây hòa quyện phút giao hòa

107


108


109


XA NGƯỜI Chỉ là anh tiễn em đi Về qua biển rộng chim di rũ sầu Xa người cố nén niềm đau Vàng phai bóng nắng nhạt màu tiếc thương

Chia ly cách trở đôi đường Tình ơi! có thấu đoạn trường lòng riêng Xa người xa chốn bình yên Tìm đâu hạnh phúc nơi miền cỏ hoa

110


Đất trời chỉ có đôi ta Trời trong nắng ấm chan hòa ngất ngây Xa người thiếu vắng vòng tay Tìm đâu ngày tháng đắm say ân tình

Đêm chờ đợi ánh bình minh Chờ nhau trong cuộc hiển linh kết nguyền Xa người sóng cuốn trôi thuyền Lòng em neo đậu bến duyên một đời

Phương xa em giữ vẹn lời Nẻo gần anh đợi sáng ngời tình chung Xa người biển nhớ rưng rưng Trăm năm vàng đá theo cùng ánh trăng

111


MỘT NĂM Không cần đếm những tháng ngày xa yêu thương, sầu muộn 365 ngày luống những hao gầy Gió theo đường gió mây đường mây Cùng mong đợi phút xum vầy tương hội

Không cần trách thời gian ung dung lặng lờ, chẳng vội 365 ngày hờn dỗi ngóng trông Hạ buồn thu trút lá tàn đông Xuân ấm áp tình thắm nồng nguyên vẹn

112


Không cần nghĩ đêm với ngày khi chuyển giao, ước hẹn 365 ngày hội ngộ đón giao thừa Gió sang mùa không ngại nắng mưa Nước cuồn cuộn dâng đêm rằm trăng tỏ

Không cần nhớ tự bao giờ hàng dậu thưa, bỏ ngõ 365 ngày nhung nhớ miên man Bờ môi êm cây trái địa đàng Tình xuân chín đóa mai vàng hương sắc

Không cần hỏi đã biết rồi từ xuyến xao, ánh mắt 365 ngày xa cách sầu đau Vòng tay ôm san sẽ ngọt ngào Tình chắp cánh bên nhau trời hạnh phúc

113


THẤY GHÉT Thà rằng như lúc chưa thân Đèn xanh Face báo ngại ngần hỏi thăm Nói lời bóng gió xa xăm Còn hơn, thấy ghét mất tăm cả ngày

Thà rằng đừng nhớ nhung hoài Vào ra thăm hỏi mặc ai không thèm Bực mình trông sáng, chờ đêm Còn hơn, thấy ghét đợi em sai giờ

114


Thà rằng tình chỉ là thơ Buồn vui vớ vẩn bâng quơ tiếng lòng Cuộn mình chăn ấm mùa đông Còn hơn, thấy ghét chờ mong phone người

Thà rằng ngắm đóa hồng tươi Dỗi hờn môi mím không cười, biết nhau Giận rồi thây kệ buồn đau Còn hơn, thấy ghét ngọt ngào lời anh

Tình rằng tình mãi thắm xanh Như đôi chim hót trên cành du dương Tình rằng tình mãi vấn vương Nụ cười ánh mắt yêu thương một đời

115


VỀ THĂM LẠI SÔNG TIỀN Nắng ngày xuân đỏ gay trên má hồng con gái Khăn che tròn dấu khuôn mặt reo vui Làm sao anh nhìn thấy nét môi cười Bàn tay nép trong túi người nhúc nhích

Chuyến viễn du tình cờ đâu cần đi đến đích Những chiếc cầu cổ tích dắt em qua Giọng ấm trầm nhắc nhở chuyện ngày xưa Năm tháng cũ say sưa hồn rung động

116


Nắng trên đầu giữa buổi trưa hàng cây đứng bóng Đường xa xăm mây quyện gió bềnh bồng Vòng tay ôm thật sát hướng chung lòng Người yêu dấu tình nồng xin giữ vẹn

Bờ Rạch Miễu tiếng nước reo nghìn năm ước hẹn Như lời ru anh hát khúc yêu người Mãi một đời mầm lên nụ xanh tươi Mắt mê đắm nụ cười thêm rạng rỡ

Em bên anh giữa mùa xuân đất trời hớn hở Khu vườn hồng hoa đua nở bình yên Dìu em đi về thăm lại sông Tiền Tay nắm chặt chia nhau niềm hạnh phúc

117


CÒN GHÉT Sáng ra chẳng vội đi tìm Mấy lời tin nhắn im lìm thấy đâu Hèn gì cứ mãi âu sầu Ghét thêm cái tật viết lâu bắt chờ

Tận trưa mới thấy bài thơ Vắng xa nhung nhớ ngẫn ngơ cả ngày Trên trời mây trắng bay bay Ghét thêm tính nết dông dài loanh quanh

118


Chiều nghe chim hót trên cành Bướm xinh đậu đóa hoàng anh rực vàng Chìm trong nỗi nhớ miên man Ghét thêm khuôn mặt mơ màng thẩn thơ

Đêm về trăm tiếng mơ hồ Lời yêu nhắn gửi hư vô mặn mà Dẫu rằng vạn dặm cách xa Ghét thêm tình ý đậm đà tơ vương

Sóng trào biển dậy yêu thương Vòng môi chia đóa vô thường trăm năm Nhớ bờ vai gối êm nằm Ghét sao là ghét sâu thâm chữ tình

119


CHUYẾN XE MÙA XUÂN Nắng tháng giêng xe lắc lư nghiêng nghiêng dao động Qua chiếc phà Vàm Cống phải không anh Ngày đầu xuân con nước chảy yên lành Trưa hối hả phà vội vàng neo đậu

Em không biết cuộc viễn du qua sông Tiền hay sông Hậu Những cây cầu và chỉ một con phà Đoạn đường dài nào xá kể gần xa Thuyền theo lái, bước chân ngày thơ mộng

120


Nắng hanh hanh những bậc thang loang quanh chiều Thạch Động Khăn áo bay hồn ngây ngất mê say Tia mặt trời trên bải biển Mũi Nai Chợt lấp lánh mắt người thương đắm đuối Bén hương duyên đất với trời men thắm nồng, tình cuối Bờ xanh rêu núi Đá Dựng chập chùng Hẹn một đời gắn kết giấc mơ chung Xuôi dòng chảy sông hòa cùng biển cả Chuyến xe mùa xuân chở cuộc tình băng ngang vùng Rạch Giá Đêm Hà Tiên điệu tài tử ru hời Suốt cuộc đời ghi nhớ dấu yêu ơi! Vòng tay ấm săm soi trời hạnh phúc

121


RẤT KHÁC Suy nghĩ và nói ra đôi khi rất khác phải không anh Là phận gái thường hay kín đáo Mắt nguýt háy có làm người bối rối Bao nhớ thương em giữ kín trong lòng

Biển vẫn xanh mặt trời hồng ló dạng ở hướng đông Hoàng hôn đổ hướng tây chìm xuống Rất nhiều điều trong tâm hồn ước muốn Không nói ra anh chắc hẳn điên đầu

122


Thời gian trôi hoài khoảng cách đôi bờ xa tít có sao đâu Nỗi nhớ vượt muôn trùng sóng biếc Khi xa anh một điều em muốn biết Trong tim người thương nhớ có hay không Anh viết về ánh nắng vàng thấm đẫm nỗi chờ mong Và nhung nhớ nụ cười lúng liếng Hương nồng nàn bờ môi ngọt tiếng Có biết rằng yêu dấu chỉ riêng ai Em viết về cánh hoa hồng trong ánh mắt mê say Dìu dịu nở u hoài khao khát Những biểu lộ giữa chúng mình rất khác Duy nhất một điều, mong nhớ chia hai

123


NGÀY XƯA Đưa em về lại trường xưa Phất phơ áo lụa đong đưa bóng chiều Tinh khôi dáng ngọc mỹ miều Bâng khuâng hoa lá vườn yêu gió lùa

Đưa em về lại đường xưa Cỏ khô ngày nắng, ngày mưa sỏi buồn Nhịp chân dệt mối tơ vương Biết bao ánh mắt luyến thương tiếc mùa

124


Đưa em về lại trời xưa Bình yên chim hót lòng chưa rộn ràng Tầm xuân trong ánh nắng vàng Nở ra xanh biếc hân hoan cợt đùa

Đưa em về lại ngày xưa Ngây thơ tròn mắt môi cười xuyến xao Cho anh tròn giấc chiêm bao Cõi trời xuân mộng khát khao đợi chờ

Cho em gặp lại người xưa Đường chiều nhặt nắng cho vừa nhớ nhung Trông hoa thắm, tượng hình dung Nghìn năm ước hẹn, tình chung cuộc tình

125


BÓNG DÁNG XUÂN XƯA Mùa chạm ngỏ tiết trời se se lạnh Thoảng không gian nhè nhẹ gió heo may Phương trời xa chất chứa mối u hoài Ngày hạnh phúc biết bao giờ trở lại Hồn trĩu nặng những ngày xưa thân ái Với anh em nô giỡn một mái nhà Mấy hướng đời bao ngả cách chia xa Tìm đâu thấy lúc gia đình quần tụ Cuối tháng chạp cùng sắn tay đông đủ Quét dọn nhà, sơn phết tiếng đùa vui Thương làm sao đầy ắp những nụ cười Chùi sáng bóng bộ lư đồng, nhớ mãi Đi chợ hoa tâm hồn Ba thư thái Dắt tay con hớn hở giữa dòng người Chậu mồng gà, thược dược đỏ thắm tươi Mừng xuân đến được hanh thông tài lộc Nụ cười Mẹ nề hà chi khó nhọc Cỗ sẵn sàng thành kính cúng gia tiên Khói nhang trầm nghi ngút phút thiêng liêng Tháp bánh thuẫn, bánh in cùng bánh nổ

126


Chiếc bánh tổ đặc trưng người xứ Quảng Nếp dẻo thơm đường bát quyện hương gừng Bánh tét gói xong lũ trẻ vui mừng Được ngủ trễ, quây quần bên bếp lửa Những chiếc bánh ú Mẹ làm thêm nữa Cho các con yêu tíu tít chờ trông Nghe chuyện đời xưa dưới ánh than hồng Cười rôm rả cùng hàn huyên to nhỏ Mỗi mùa xuân con vẫn làm bánh tổ Thắt se lòng nhào nặn nỗi nhớ thương Thời gian chất chồng ký ức vấn vương Chỉ tìm thấy nguồn vui trong hoài niệm Mùa theo mùa quy luật trời bất biến Đời mãi trôi theo định mệnh vô thường Mái tóc xanh giờ điểm bạc pha sương Vẫn nhung nhớ một khoảng đời êm ấm Chốn yêu thương có nhạt nhòa thăm thẳm Xuân cứ về ngày tháng tựa thoi đưa Tìm giữa cuộc đời bóng dáng xuân xưa Ngày hạnh phúc biết bao giờ trở lại

127


AI BIỂU Mịt mù mưa rớt rơi nhanh Nhói lòng thương nhớ tình anh ấm nồng Đai dương chia cách mênh mông Ngày xưa ai biểu người không ngỏ lời

Dòng sông rẽ mấy nhánh đời Nước xuôi lòng biển tình ơi khôn cùng Một đời mơ giấc mơ chung Chim trời ai biểu xa rừng xót thương

128


Lìa nhau giây phút đoạn trường Hồng trần một cõi vô thường đớn đau Nhạt phai môi thắm má đào Nghẹn ngào ai biểu vì sao nhớ người

Lửa nung đánh tuổi vàng mười Tình thâm ánh mắt nụ cười trao duyên Vòng tay san sẽ nỗi niềm Con tim ai biểu giữ riêng cuộc tình

Nguyện thề duyên nợ ba sinh Tơ trời ai biểu đôi mình kết se

129


DẠ KHÚC Từng giọt mưa đêm nay lăn dài trên khung cửa sổ Những giọt buồn tan vỡ chạnh niềm đau Nước về đâu cuồn cuộn bến giang đầu Hờn má thắm héo hon sầu xiêm áo

Từng cơn gió qua hàng cây chốn tinh cầu áo não Lá rụng rơi vàng úa cả khung trời Giông bão đời hay chia cách đôi nơi Tình son sắt vẫn rạng ngời hương lữa

130


Từng tiếng nhạc dịu dàng len vào trong ô cửa Nhịp rộn ràng lời tha thiết nhớ thương Cõi trần gian say đắm cảnh thiên đường Người yêu dấu, viễn phương tình giữ vẹn

Từng tiếng lòng rung rung, nhịp buồng tim nghèn nghẹn Nhớ một đời ngày anh nói yêu em Bài hát ru lời sâu sắc, êm đềm Trăn trở giấc vòng tay chuyền hơi ấm

Từng tiếng đêm âm thầm, bản tình ca dạ khúc Tiếng nỗi lòng thúc giục đến bên nhau Nắng xuân hồng trời tháng hạ mưa mau Tình thắm thiết ngọt ngào dâng ý nhạc

131


ĐÁ VÀNG Mùa đông thương ánh nắng vàng Bờ môi nhớ mắt trần gian ngọt ngào Kề vai cùng ngắm trời sao Vòng tay dìu giấc mơ nào thăng hoa

Nghiêng nghiêng sóng sánh ngân hà Rộn ràng hơi thở hoan ca cuộc tình Đêm trường tìm thấy bình minh Ru nhau tròn giấc phiêu linh mộng đời

132


Hương thơm hoa trái đón mời Thuyền yêu ghé bến chơi vơi tấc lòng Lượn lờ uốn khúc dòng sông Trăng thanh gọi giấc mơ hồng chiêm bao

Sóng dâng con sóng dạt dào Suối tuôn ghềnh thác bờ nao nao bờ Đường trần kết tóc se tơ Thiên thai huyền ảo mịt mờ nhân gian

Thâm tâm tạc dạ đá vàng Nợ duyên khéo buộc vương mang đất trời Trăng soi lòng biển sáng ngời Yêu thương xây giấc mơ đời chung đôi

133


KHÔNG VỀ Gió bay về phía chân trời Đến nơi yêu dấu nhắn lời viễn phương Ngập ngừng se sợi nhớ thương Không về, hụt hẫng vấn vương cõi lòng

Quê hương chắc hẳn tàn đông Biết xuân còn có sầu mong một người Cách xa từ độ xuân tươi Không về, thiếu vắng môi cười hôm xưa

134


Vàng rơi đếm lá sang mùa Hồng phai khép nép đong đưa nụ tình Nhớ chăng anh, một bóng hình Không về, mai vẫn hồi sinh đâm chồi

Cũng đành nước chảy mây trôi Phút giây tương ngộ, đành thôi nỗi buồn Nhớ chăng anh, ánh chiều buông Không về, bến đợi suối nguồn yêu thương

Sông dài biển rộng hai phương Hòa cùng dòng chảy chung đường luyến lưu Cánh chim bạt gió xa mù Không về, nhung nhớ lời ru mặn nồng

135


ĐỂ TRỜI XUÂN RỘN RÃ Nếu em về với quê hương trong một ngày nắng ấm Dậy nhớ thương thúc giục cõi lòng Mắt Mẹ già năm tháng chờ mong Vòng tay ấm ôm con dòng lệ nhỏ

Nếu em về thật nhanh đón mùa xuân chạm ngõ Từ lúc nào xao xuyến nôn nao Những đổi thay cảnh vật chuyển sắc màu Đời chất chứa ngọt ngào hương vị tết

136


Nếu em về thật không anh vời vợi trông tha thiết Mùa khát khao nhã nhạc đón mừng Bờ vai êm gối lã mộng chiều xuân Và ánh mắt rưng rưng hồn đắm đuối

Nếu em về soi bóng mình bên con sông dòng suối Lời ru tình anh viết tự ngàn xưa Những dấu yêu ấp ủ trải bao mùa Tình chất chứa để trời xuân rộn rã

Nếu em về dấu yêu ơi! mong anh đừng hóa đá Hát cho đời bảng lảng khúc tình ca Em sẽ về dù nắng tắt nhạt nhòa Đêm tỏ rạng hương lửa nồng hạnh phúc

137


KHI EM VỀ

Khi em về anh nhớ em không ? Có còn trông ngóng có chờ mong Có nhớ mùi hương trên mái tóc Nhớ nụ hôn sâu đọng giữa lòng

Khi em về em nhớ mùa xuân Nhớ lúc gặp nhau bỗng ngại ngần Nhớ nắng quê hương chiều lang bạt Nhớ thật đầy hồn thấy rưng rưng

138


Khi em về em nhớ xa xôi Dắt tay em qua những nẻo đời Đi đến chân trời hay góc biển Chỉ có anh và có em thôi

Khi em về em nhớ xa xăm Nhớ người xưa ngậm ngãi tìm trầm Có phải tơ duyên xin thắm mãi Vuông tròn se kết chuyện trăm năm

Khi em về anh nhớ em không ? Nhớ mắt quầng thâm nhớ má hồng Nhớ phút chia tay dòng lệ nhõ Giọt buồn rơi rụng xuống hư không

139


NỢ EM Nhớ chăng lời hứa chóng quên Nợ em cùng ngắm bên thềm - ánh trăng Thắp đèn dự hội Hoa Đăng Tin yêu gắn bó đêm rằm tháng giêng

Dòng sông lơ đãng nỗi niềm Nợ em bóng thái dương chìm - hoàng hôn Chiều mơ hòa nhịp tâm hồn Bờ môi dẫn dắt ngụ ngôn men tình

140


Vầng mây hờ hững bình minh Nợ em se kết bóng hình chung đôi Tàn đêm chờ ánh mặt trời Bờ vai gối lã một đời yêu thương

Đèn hoa rực sáng - chiều sương Nợ em chiêm ngưỡng thánh đường Giáng sinh Phất phơ tà áo trắng tinh Vòng tay giữ chặt cuộc tình hương hoa

Ưu tư vóc ngọc thân ngà Nợ em chưa trả chưa qua kiếp này Nợ duyên tạo hóa an bày Để ta còn mãi chuỗi ngày chung đôi

141


MÙA TRĂNG Mùa trăng qua đâu phải chỉ riêng mình em trăn trở Những ngày vui sao chóng phai tàn Nụ hôn quen mang nỗi nhớ ngút ngàn Tìm đâu thấy ngày lang thang sánh bước

Mùa trăng qua em nhũ thầm với tháng ngày đếm ngược Để mùa xuân đến trước khỏi chờ trông Nắng hạ, mưa thu, giá buốt sầu đông Qua tất cả cho lòng thôi mong đợi

142


Mùa trăng qua đâu phải chỉ riêng mình em nghĩ ngợi Với muộn phiền ngày hạnh phúc trôi xa Đưa em về đêm lóng lánh trăng ngà Mặt kề mặt chỉ nhìn nhau không nói

Mùa trăng qua trách sao thời gian trôi quá vội Một đời người có được mấy mùa trăng Rồi mai đây đêm lễ hội hoa đăng Chỉ nuối tiếc cách ngăn đời đôi ngã

Đêm dịu dàng yêu thương trao tất cả Hai tấm lòng lưu luyến một mùa trăng

143


KHÔNG BIẾT Muốn hỏi làn mây bay dịu êm Trời cao xanh ngát thảm nhung mềm Ở chốn xa xôi người yêu dấu Không biết lòng anh có nhớ em

Muốn hỏi vì sao đêm không trăng Chập chờn tăm tối biển băn khoăn Bạc đầu con sóng đời ngăn lối Không biết tình anh thấu hiểu chăng

144


Muốn hỏi vì sao tim bồi hồi Hờn phai má thắm nhạt vòng môi Nỗi nhớ chia hai bờ cách trở Không biết bao giờ ta sánh đôi

Muốn hỏi vì sao hồn rưng rưng Ánh mắt xôn xao vội đón mừng Hạnh phúc không dưng mà bắt gặp Không biết em về kịp mùa xuân

Muốn hỏi đất trời rộng mênh mông Vì sao rung cảm cánh hoa hồng Nhè nhẹ du dương dìu cuộc mộng Không biết lòng anh yêu em không

145


146


GIÓ BIỂN Gió mênh mang từ biển Lồng lộng về cho sóng vỗ bờ xa Ai bước lần theo vằng vặc ánh trăng ngà Yêu tha thiết với bao điều cảm nghĩ *Tằng kinh thương hải nan vi thủy Trừ khước Vu Sơn bất thị vân* Trong tình yêu dẫu có ngại ngần Vẫn đọng lại bâng khuâng trong nỗi nhớ Có phải gió âm thầm cởi mở Tận cỏi lòng nỗi nhớ hồn sâu Thiết tha yêu tự ngày đầu

*Tằng kinh thương hải nan vi thủy Trừ khước Vu Sơn bất thị vân* ( không qua biển lớn không phải nước Ngoài mây Vu Sơn không phải mây ) Thơ cổ Nguyên Chẩn

147


NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG Nơi ấy có buồn như nơi đây Liêu xiêu vạt nắng thoáng hao gầy Hàng cây rũ lá chừng xao xuyến Em buồn ươn ướt mắt thơ ngây Nơi ấy có buồn như nơi đây Em bâng khuâng nỗi nhớ dâng đầy Hiu hắt bóng chiều qua lặng lẽ Thời gian trôi rất khẽ, một ngày Nơi ấy có lòng ai nhớ thương Mùa đông gió bấc lạnh đêm trường Cách xa nên thiếu vòng tay ấm Biết lấy gì ấp ũ người thương

148


Nơi ấy trời anh đang vào đông Hạ ở nơi em vẫn lạnh lòng Em đếm suốt ngày bao nhung nhớ Anh thức từng đêm vời vợi trông

Cùng đợi bao giờ đến tháng giêng Tàn đông xuân đến trút ưu phiền Môi ai hé nở hoa hàm tiếu Tim ai rung động nét ngoan hiền

Người về tan nỗi nhớ mùa đông Tay trong tay hạnh phúc bềnh bồng Thời gian níu bờ môi mặn đắng Ấm mùa xuân ấm tận đáy lòng

149


XUÂN Cho trần gian hết ưu hoài Tơ duyên gắn kết tình say thắm nồng Xuân xanh rung động nắng hồng Yêu thương tràn ngập cõi lòng hân hoan

Cho vành môi ấm hiền ngoan Nôn nao khát vọng bàng hoàng đam mê Xuân từ muôn kiếp theo về Thơ dâng ý nhạc hẹn thề xa xưa

150


Thời gian chầm chậm đong đưa Không gian nằng nặng cho vừa nhớ nhung Xuân trao mê khúc tương phùng Giữa lòng hạnh ngộ tình chung đá vàng

Êm êm nhè nhẹ miên man Nhịp nhàng cơn sóng ngập tràn bến yêu Xuân thay xiêm áo mỹ miều Nồng nàn lắng đọng trong chiều thiết tha

Cho đêm soi ánh trăng ngà Trăm năm hương lửa về qua một miền Xuân sang thôi hết muộn phiền Chia nhau hơi ấm nỗi niềm thiên thu

151


CHỈ CẦN ANH THÔI Em không cần lời yêu thương nồng cháy Lời tán dương khi ve vuốt ngọt ngào Dững dưng không cay xé nỗi lòng đau Em cần thiết - niềm vui nào anh biết

Em không cần giữa cõi đời cay nghiệt Bao nhiêu lời mời gọi tiếng yêu thương Vầng trăng đêm tỉnh giấc chốn miên trường Em cần thiết - trong cuộc đời anh đến

152


Em không cần thuyền một lần ghé bến Ngày có trôi theo ký ức nhạt nhòa Trí nhớ còn lưu dấu bóng ai qua Em cần thiết - có anh trong đời thực

Em không cần ánh mặt trời vàng rực Nắng chói chan đánh thức giấc êm đềm Vội xé toang bí ẩn của màn đêm Em cần thiết - bờ môi mềm hoang dại

Cần xuân về nụ đơm hoa kết trái Cầm tay nhau cùng hái ước mơ đời Dù tương lai trái đất này tận thế Em biết mình chỉ cần có anh thôi

153


CÕI MỘNG Màn đêm nở đóa vô thường Từ thinh không dáng yêu thương hiện về Vòng tay háo hức cơn mê Dắt dìu cõi mộng hẹn thề chốn đây

Ửng hồng đôi má hây hây Vành môi náo nức tháng ngày nhớ nhung Nhịp nhàng quyến rũ hình dung Dịu dàng cõi mộng tình chung ngút ngàn

154


Suối reo ghềnh thác mơn man Gió trăng hòa quyện đá vàng khắc ghi Tình xuân giữa độ xuân thì Rộn ràng cõi mộng hàng mi ngập ngừng

Gió lay lay động lá rừng Tiếng chim muông hót đón mừng mùa sang Vườn thơm cây trái địa đàng Du dương cõi mộng ngỡ ngàng bến mơ

Lời tình se chỉ buộc tơ Yêu thương dệt những vần thơ ngọt ngào Hiền ngoan môi thắm má đào Dắt dìu cõi mộng sắc màu hoan ca

155


TÌNH YÊU MỘT ĐỜI Không biết, từ nơi ánh mắt anh Tim rung từng nhịp đập rất nhanh Em biết do nơi lòng xúc cảm Em yêu người - vì đó là anh

Không biết, từ đâu sóng chơi vơi Con sóng tình vây phủ ngàn khơi Vòng tay ấm áp chiều nghiêng ngã Em yêu anh – yêu cả một đời

156


Không biết, vì sao ta yêu nhau Như lòng biển cả sóng dâng trào Tình yêu mãi một đời xanh thắm Lời yêu thương câu hát ngọt ngào

Không biết, vì sao biển dịu êm Thuyền tình đổ bến giấc nhung mềm Mai đây dẫu cách ngăn sông núi Em yêu anh - và anh yêu em

Ngày tháng bên nhau, mai cách xa Giữ tình yêu mãi mãi đậm đà Một đời anh nhớ và em nhớ Vẫn yêu bằng tình yêu thiết tha

157


NHỚ ANH Lạ lùng thắc mắc vẩn vơ Đắm chìm suy tưởng ngẩn ngơ, thiệt là Thoáng nhìn bóng dáng ai qua Nhớ anh ánh mắt thiết tha trông vời

Ngày đi cách biệt phương trời Rời nhau giây phút nghẹn lời chia phôi Hoàng hôn chìm xuống bên đời Nhớ anh xao lệch đường ngôi tóc mềm

Gió theo đường gió ru đêm Bờ vai dỗ giấc dịu êm mộng lành Vành môi thắm nụ tình xanh Nhớ anh trăng sáng xuyên mành, mênh mông

158


Thì thầm, hỏi nhớ anh không? Nhớ gì mà nhớ, chắc không, hỏi hoài Tim em se sắt mệt nhoài Nhớ anh sao nỗi, tháng ngày quắt quay

Vần thơ lời ngắn tình dài Xoay kinh tuyến lại miệt mài niềm vui Rời nhau giây phút bùi ngùi Nhớ anh, đâu có, khôn nguôi, thôi mà

159


CHO EM GIỮ LẠI Cho em giữ lại những ngày xuân nắng chan hòa con phố Dắt dìu nhau qua lối cỏ mênh mang Tình đơm hoa thơm ngát cánh mai vàng Nỗi liên tưởng bàng hoàng trong ký ức

Cho em giữ lại mối thâm tình yêu thương chuẩn mực Với bạn bè tay xiết chặt bàn tay Với tỷ huynh thân thiết tháng ngày Từng giọng nói những nụ cười san sẽ

160


Cho em giữ lại dòng lệ buồn khẽ lăn trên mắt Mẹ Giọt sầu thương len lén cuộc phân ly Hợp rồi tan khi kẻ ở người đi Đời vẫn thế có bao giờ như ý

Cho em giữ lại tình yêu ơi! nơi cõi lòng sâu kín Nén niềm đau chân cất bước lên đường Mai xa rồi, xa mảnh đất quê hương Em nhớ mãi, nhớ yêu thương nồng ấm

Cho em giữ lại ánh mắt người tấm chân tình thấm đẫm Ngày chia tay vừa ngấm nỗi cô đơn Anh nhớ bờ môi nũng nịu dỗi hờn Em nhớ mãi ngôn ngữ tình muôn thuở

161


Mãi Mãi Một Tình Yêu Gió Biển ( Bích Hải ) Bìa : Quố c Thắ ng Thiế t kế & Minh Họa : Xuân Lộc In 1.000 cuố n - Khổ 12 x 20

162






Turn static files into dynamic content formats.

Create a flipbook
Issuu converts static files into: digital portfolios, online yearbooks, online catalogs, digital photo albums and more. Sign up and create your flipbook.