Tập san nội bộ VTTC 08

Page 1


Giấc mơ đêm đông

1 bàn tay vô hình nào đó giúp đỡ mình thoát khỏi cuộc giằng co nội tâm ấy, chỉ có bản thân mình, duy chỉ có bản thân phải dám đối diện và vượt qua nó. *** Sáng nay, trời vẫn lạnh. Mặc một chiếc váy màu xanh, diện cho mình một chiếc cài xinh, nhìn vào gương, mĩm cười thật tươi, hình như có tia nắng vừa xuyên qua lớp khí dày nhè nhẹ chạm vào gương mặt, thấy trong lòng ấm lạ. Rảo xe một vòng xuống phố, thấy không khí giáng sinh hình như vẫn chưa nguôi ngoai trong cảnh vật Sài Thành. Dừng chân ở một góc phố, lặng nhìn mọi người tấp nập xuôi ngược, thấy lòng nôn nao lắm. Tự hỏi, Sài Gòn bao nhiêu tuổi, sao hoài còn trẻ? Chắc là do Sài Gòn luôn biết cách tự làm Lạnh. Nằm co ro trong mớ chăn dày, vẫn cảm thấy mới mình, mỗi lần chiếc áo ấy vướng bụi, sẽ tự lạnh, lạnh ở tận trong lòng. Có những đêm nỗi ám thay cho mình những bộ cánh mới toanh. Cũng ảnh về một giấc mơ đêm mùa đông, lạnh đến hãi giống như những cảm xúc trong lòng mình mỗi hùng. Thấy toàn màu tuyết xanh ngắt, trắng bệt lần đối diện với những khó khăn, nếu chịu đối mặt vây quanh lấy những góc phố ngang qua, đông thì hẳn rằng sẽ trở thành con người mới hơn, bừng cứng cả những con đường vắng tanh. Chỉ chừa lại tỉnh sau những ngày tháng tăm tối nhất. khoảng không lưng chừng để có tí không khí cho mình được thở. Giấc mơ ấy kéo dài hàng giờ, kéo dài hàng tuần. Cảm giác như có một điều gì đó, cần mình phải hiểu, buộc mình phải hiểu. Ngang qua một căn nhà nhỏ, tất cả các thành … Thì ra, đó không phải là cảm giác của giấc mơ, mà viên trong nhà đang cùng nhau tân trang lại mái đó là cảm giác mình đang trốn tránh ở hiện thực. ấm của mình bằng những vật dụng trang trí ngộ Bởi những sự không thoải mái trong lòng, bởi nghĩnh, dễ thương. những hoài nghi và sự dè chừng, hình như mình “Con thấy cái cây thông này ba đã cất công tìm đang tự làm lạnh buốt hết thảy mọi thứ xung khắp Sài Gòn, mà chỉ dùng trong đêm Noel thì quanh, những cảnh vật, những mối quan hệ, đều phí quá, thôi mình “cải tân” cho nó thành một cây thông ngày tết đi ạ?” bị những cảm xúc xấu xí ấy làm cứng đơ hết cả. Trong những lúc như thế này mình không thể nhờ “Ờ, được đó con, chứ gốc thông thật này quý lắm!” Rồi cả nhà cùng nhau nói cười với những mẩu

Ngôi Nhà Mùa Đông


cho mình, sợ mình bận, sợ làm gián đoạn công việc của mình, chỉ mòn mỏi đợi cuộc gọi của mình thôi. Mẹ thương mình, mình cũng đã từng nói với mẹ “ tình yêu con dành cho mẹ sẽ tỉ lệ thuận với độ tuổi của con, mẹ nha! Có nghĩa là càng lớn con sẽ càng thương mẹ, con sẽ không cho phép mình cách xa mẹ khi con lớn khôn, kể cả khi có gia đình”. Vậy mà giờ có làm được điều đó đâu, ở những thời điểm khác nhau của cuộc đời, buộc chúng ta phải quyết định không như điều chúng ta từng hứa hẹn với bản thân. Nhưng, tình yêu con dành cho mẹ vẫn luôn nguyên tròn và còn dày thêm trong cả nỗi nhớ!

Lấp lánh màu tuyết tan chuyện vui tươi, mình cũng thấy vui lắm! Niềm vui và hạnh phúc đúng là một thứ cảm giác có thể lây lan cho người khác. Một suy nghĩ bất chợt hiện ra trong đầu, chạy ùa về nhà. Nhìn căn phòng nhỏ xinh của mình, hình như cũng lâu lắm rồi chưa có cơ hội “động chạm” đến nó, thế là hí hửng bắt tay vào việc dọn dẹp, bỏ đi những thứ cần bỏ, trang trí thêm hoa tươi, thêm khung tranh gỗ, thêm những mảng màu trên “góc sáng tạo” của căn phòng. Trong lúc thu dọn lại mớ thứ linh tinh, vô tình tìm được những tấm thiệp – mà vừa nhìn thấy đã không thể nhịn được cười. Một tấm thiệp hình chú hề đang khóc bù lu bù loa, một tấm thiệp hình con nhỏ bạn ngố hết chỗ nói, mở ra cũng không thể không cười, với những dòng “tụi nó” viết chúc giáng sinh cho mình mà y như là viết thơ mà đọc bằng nhịp điệu hit-hop vậy!!! Đưa tay vuốt thẳng tắp cho từng tấm thiệp, rồi ngước mắt lên nhìn trời, thấy thương lắm những kỉ niệm tưởng chừng đã bị lớp bụi thời gian làm cho trở nên cũ kỹ, mà vuốt nhẹ một cái, lại tươi mới như vừa mới được nhận. Thật dễ thương, thật biết cách làm cho người ta phải nhớ. Không khí này, dễ làm cho người ta nhớ nhà lắm, gọi điện thoại cho mẹ, bằng những câu hỏi quen thuộc thường ngày, nhưng thấy lòng mình ấm lắm. Mẹ vẫn vậy, luôn không bao giờ chịu gọi trước

Đông rồi sẽ cũ để xuân còn được mới, cũng như giấc mơ phủ tuyết lạnh cóng của mình giờ đã thôi không còn mơ thấy. Thay vào đó là mặt trời mới đã lên, hoá tan những lớp tuyết dày, trông thật lung linh khi màu tuyết lấp lánh tan trong nắng, khoảnh khắc ấy đẹp diệu kỳ! Hình ảnh đó sẽ theo dấu mình suốt cuộc đời, để mỗi lần đối diện với biến cố, mình sẽ nhớ lấy mà mạnh mẽ đứng lên!!! - NGÂN LÝ -


Vitamin

3

bộ phim bạn không nên bỏ lỡ mùa giáng sinh

MÙA LỄ HỘI- ĐÓ LÀ MÙA CỦA SỰ YÊU THƯƠNG, SUM VẦY. NẾU BẠN CÒN ĐANG BĂN KHOĂN CHƯA BIẾT LÀM GÌ CÙNG GIA ĐÌNH MÌNH TRONG ĐÊM GIÁNG SINH THÌ NHỮNG BỘ PHIM NHẸ NHÀNG Ý NGHĨA DƯỚI ĐÂY CHÍNH LÀ SỰ LỰA CHỌN KHÔNG THỂ BỎ QUA CHO MỘT MÙA GIÁNG SINH AN LÀNH, ẤM ÁP CỦA BẠN.

1. A Christmas Story A Christmas Story có nội dung xoay quanh mong ước có phần khá “kỳ cục” của cậu bé Ralphie trong dịp giáng sinh. Khác với những đứa trẻ khác khi sẽ mong muốn có được đồ chơi, quần áo đẹp hay thật nhiều kẹo bánh thì Ralphie lại muốn có được một khẩu súng Red Rider BB. Sau khi nhìn thấy khẩu súng này trong một cửa hàng, cậu bé 9 tuổi đã luôn mơ ước được có nó đến nỗi bị ám ảnh. Cậu đã nói mong ước này với mẹ cậu và bị từ chối. Sau đó, cậu lại thổ lộ niềm mơ ước vào bài kiểm tra có chủ đề “Em muốn được tặng gì vào đêm giáng sinh” với hy vọng sẽ được điểm cao nhưng kết quả thì lại là điểm C. Không nản chí, Ralphie tìm đến siêu thị để mong ông già Noel sẽ giúp mình nhưng cuối cùng vẫn là sự thất vọng. Nội dung của bộ phim tuy rất đơn giản nhưng lại ẩn chứa thông điệp đầy ý nghĩa: gia đình cũng như nhà trường nên quan tâm và lắng nghe suy nghĩ của con trẻ. Như trong phim, mẹ, cô giáo và cả ông già Noel đều từ chối mong ước của Ralphie với lý do món quà không phù hợp với một cậu bé mà không biết rằng, cậu muốn sở hữu nó chỉ vì nghĩ rằng một ngày nào đó sẽ có thể tự bảo vệ gia đình mình.


2. Home alone Home alone được nhà sản xuất của Mỹ thực hiện năm 1990, kể về chú bé Kevin vì không nghe lời mẹ nên đã bị gia đình bỏ rơi khi đi nghỉ Noel. Kevin là một cậu bé 8 tuổi thường hay gây rắc rối cho gia đình và luôn muốn được khẳng định bản thân như “một người đàn ông”. Trước ngày gia đình cùng nhau đi Pháp, Kevin đã mong muốn cả gia đình biến mất và để mình ở nhà một mình. Và điều ước đó đã thành hiện thực khi ngày hôm sau gia đình đã bỏ quên cậu ở nhà. Đúng lúc này, có 2 tên trộm đã đột nhập vào nhà của cậu bé với ý định ăn trộm của cải khi gia đình đã đi vắng. Bằng trí thông minh và sự láu cá của mình, cậu đã dạy cho 2 tên trộm ngu ngốc một bài học với những cái bẫy do chính cậu làm ra. Cho đến bây giờ Home Alone vẫn được coi là một trong những bộ phim điện ảnh ăn khách nhất của Hollywood và được nhiều thế hệ khán giả Việt Nam vô cùng yêu thích. Bộ phim đã đem đến cho người xem những giây phút hài hước và vui vẻ nhưng không kém phần ý nghĩa. Và cứ đến mùa Giáng sinh, bộ phim này lại được phát sóng trên màn ảnh nhỏ và vẫn được nhiều người đón nhận dù đã được chiếu đi chiếu lại rất nhiều lần.

3. It’s wonderful life It’s wonderful life là bộ phim kể về George Bailey, sinh ra và lớn lên ở thị trấn Bedford Falls. Cả cuộc đời George là sự hy sinh cho cuộc sống của những người xung quanh và luôn sống có trách nhiệm với gia đình cũng như cộng đồng. Nhưng chính vì thế mà anh đã phải gạt bỏ đi mơ ước trở thành một kiến trúc sư giỏi để có thể đi khắp châu Âu và anh luôn chịu sự dằn vặt khi không thực hiện hoài bão của riêng mình. Sau sự cố làm mất số tiền đặt cọc ngân hàng, đồng nghĩa sẽ phải vào tù, George trở nên vô cùng tuyệt vọng và nhảy xuống sông tự tử đúng vào đêm giáng sinh. Nhưng chính lúc này chúa trời đã phái một thiên thần vụng về đã 200 năm không tìm được cho mình một đôi cánh để giúp đỡ anh, và cũng là nhiệm vụ giúp cho mình có được một đôi cánh vinh dự. It's a Wonderful Life thường xuyên đứng trong top 100 phim vĩ đại nhất của mọi thời. Nó cũng thường xuyên được chiếu lại vì sức mạnh gây mủi lòng và những ý nghĩa thông điệp giúp con người lấy lại niềm tin yêu đối với cuộc sống.

-Kim Liên-


Học tập thông minh Theo phong cách Tôi Tài Giỏi!

Cuối năm rồi

1. 2015 – chuyện gì cool 2. Bài học quan trọng: Hiện tại mạng xã hội được sử dụng phổ biến trong cộng đồng học sinh tụi mình. Vậy các bạn có thể lướt lại dòng thời gian (không xao lãng mà chat chit quên luôn nhiệm vụ tổng kết nha!) hoặc ngắm album ảnh để xem năm 2015 mình đã trải qua những cuộc hành trình nào, chuyện gì thú vị, đáng nhớ, với ai để có những gạch đầu dòng cụ thể và không thiếu sót. Ngoài ra, những bạn không sử dụng Facebook, Insta, … có thể nhờ một người bạn cực hữu ích mang tên “Nhật kí” hoặc ngồi tĩnh tâm nhìn quyển lịch nhớ lại từng tháng qua của mình bạn nha! Hãy liệt kê đầy đủ những sự kiện nổi bật của bạn trong năm nhé!.

Sau khi liệt kê những sự kiện, mình tin chắc có cả những chuyện vui và cả không vui tí tẹo nào. Ví dụ như lỡ bất cẩn quên ngày sinh nhật của nhỏ bạn thân vì có bài kiểm tra, khiến con nhỏ lẫy hẳn 1 tuần liền. Bài kiểm tra không trọn vẹn, những lần bị hiểu lầm, những lỗi lầm quá khứ. Rất đáng ghi lại và rút ra kinh nghiệm bạn nhỉ. Review lại bản thân thời điểm đó, cảm xúc và cách mình đã xử lí ra sao. Tự đặt thêm câu hỏi và trả lời: “Nếu quay lại thời điểm đó, mình sẽ thay đổi chuyện gì?” Rồi rút ra bài học thật chất và ghi vào sổ tay để không xảy ra tình huống tương tự.


Thời điểm cuối năm sắp đến với bao dự định hay ho của những dịp lễ lớn như Giáng Sinh, Tết,… Chắc hẳn các bạn cũng đang đau đầu vì kì thi học kì cuối năm đầy căng thẳng đúng không, nhưng đừng lo lắng nhé! Cố gắng của hiện tại sẽ giúp tương lai bay xa. Tuy nhiên, hãy sống chậm lại vài phút, giành một tẹo thời gian để tổng kết năm cũ và đặt mục tiêu thật chắc để hướng tới trong dịp năm mới cận kề bạn nha. Mách nhỏ bạn một số tips thú vị nè!

3. Thành tích:

4. Dự định 2016:

Hãy cho bản thân vài phút sung sướng để điểm lại những thành tựu, nỗ lực năm qua mình đã cố gắng. Thang đo tuỳ thuộc vào cá nhân mỗi người, có bạn sẽ liệt kê những thành tích thật cool như “Tham gia chương trình lãnh đạo trẻ tại Mỹ” hay “đạt 7.0 Ielts” hoặc chỉ cần những cố gắng nhỏ mà bạn biết chính bạn đã nỗ lực để “ngày hôm nay tốt hơn hôm qua” như “đạt 7 điểm Toán đại số” , “Hoàn thành mục tiêu dậy sớm tập thể dục”,… Hãy để bản thân có động lực để tiếp tục cố gắng và bật xa hơn ở năm tới.

Chà chà! Khi đã nhìn lại 1 năm với 12 tháng thật dài và chất lượng, đừng ngại lên ngay lịch trình cho chuyến chu du mới. 365 ngày tiếp theo sẽ thật chất khi bạn cho nó một kế hoạch rõ ràng. Tốt nhất hãy theo thứ tự mục tiêu lớn của năm trước rồi đến mục tiêu từng tháng bạn nhé! Hãy "review" bản thân thật kĩ xem bản thân thật sự muốn gì và làm bản kế hoạch hoành tráng cho từng giai đoạn để đạt được mục tiêu lớn cuộc đời.

5. Tips:

Nếu bạn còn bối rối, hãy đặt một vài câu hỏi và tự trả lời, - Mục tiêu nào mà năm rồi mình đặt ra mà vẫn chưa đạt được nhỉ? - Có phải mục tiêu đó là phải làm hay chỉ muốn làm vậy ta? - Những niềm tin nào giới hạn bạn khi thực hiện mục tiêu đó? - Điều gì vẫn quan trọng để tiếp nối trong năm tới? - Mình cần làm gì để những chuyện tốt đẹp này xảy ra? Hy vọng những bước trên sẽ giúp bạn có một bản kế hoạch thật tuyệt và chào đón 2016 xinh xắn với nhiều điều đáng yêu nhé!


Năm mới nhiều màu mới Brain-tertainment

Năm hết Tết đến, hãy cùng với Brain-tertainment trang hoàng lại căn phòng của mình đón một năm mới. Những cách làm đơn giản sau đây sẽ giúp bạn thay đổi diện mạo "vương quốc" của mình! Cùng xem nào!

1. Đầu tiên là giường ngủ Thêm một chút sắc màu, tại sao không? Hãy cùng làm những chiếc đèn nhiều màu đơn giản này bạn nhá. Đầu giường sẽ có ngay chất riêng vô cùng ấn tượng. Dễ mà phải không?

2. Treo cờ trong nhà, tại sao không? Rất dễ dàng cho các cô nàng theo "style Vintage". Chỉ cần những mảnh vải hoa yêu thích, ta có thể có những lá cờ theo đúng gu của mình rồi phải không?

Team #mỏneo điểm danhhhh!!

Hãy viết lên những ước muốn của mình và treo khắp phòng nào!!!


3. Một tấm rèm cho các cô nàng nhà ta Hãy tham khảo các mẫu rèm độc đáo dưới đây!

Chỉ cần 100K, bạn đã có được một căn phòng “ăn tết” theo cách riêng của mình. Đơn giản và thật nhiều màu sắc. Chúc bạn thành công!


TÔI CÓ MỘT ANH HAI Người ta hay nói anh trai mà có vợ rồi thì sẽ không thân với em gái nữa, mình cũng thấy từ hồi lấy vợ, anh Hai ít thân với mình hơn, nhiều khi thèm ổng chọc mình một câu, hay thậm chí làm cho mình tức điên lên như hồi bé, nhưng sao mà khó quá.

N

hà có ông Anh Hai, chẳng giàu, chẳng đẹp trai, cũng chẳng giỏi việc học hành.

Hồi còn ở Buôn Mê, anh Hai không thích học, chỉ thích đi lông bông, bắn chim, câu cá, rượt mấy con sóc trong vườn. Gia tài của anh là cây ná nhỏ, vài viên bi với chùm giây lúc nào cũng vắt lắt lẻo trên túi quần. Có hôm anh Hai trốn học đi chơi, bị ba dọa đánh đòn, anh Hai nhảy tót lên cây và ngồi liền tù tì hàng giờ không xuống. Có bữa bị đám bạn cùng lớp bắt nạt, ổng chỉ biết mếu máo sợ sệt, thế là chị Ba tức quá nên giả làm chị của anh Hai, nạt cho bọn ấy một trận ra hồn. Cô giáo ra đề văn tả ông, anh Hai viết tỉnh rụi: “Ông em bụng hơi to, ăn cơm hay đổ, mặc áo quần hơi nhớp nhúa…”, bài văn của anh Hai nghe đồn từ bữa đó nổi tiếng khắp cả làng. Lúc chuyển vào Bình Dương, anh Hai bận


việc học nên phải ở trọ trong thị xã, mẹ kể mỗi lần xuống thăm, thấy anh Hai cứ kho đi kho lại mấy con cá nục trong nồi ăn cho đỡ tốn tiền mà ứa nước mắt, cái quần tây bị rách, anh Hai tự hì hục lấy ra may dù những đường may thì xéo xọ và xấu xí vô cùng. Cuối tuần được nghỉ học, anh Hai đạp xe hì hục gần 20 cây số lên thăm mẹ, thăm em, tranh thủ sửa lại cái rào, bới vài vạt đất trồng cây phụ mẹ. Hồi đó ghét anh lắm chứ, vì anh hay giật tóc, cướp đồ ăn và làm cho mình tức điên lên. Thế nhưng, mỗi lúc đạp xe xuống chỗ mình và mẹ, anh Hai hay đem cho mình mấy viên kẹo chuối nhỏ nhỏ xinh xinh, hay bứt cho mình mấy cái bông bụp đỏ chóe để mình chơi trò nấu ăn, hay nướng cho mình đống hạt

điều thơm phức, làm cho mình cái đồng hồ giả bằng lá chuối và khoe mình đống chim non anh mới bắt được. Còn nhớ, vào dịp noel năm ấy, anh Hai đã dành dụm tiền mua cho mình một cái áo ấm lông cừu thật đẹp, anh bỏ vào một cái hộp để trên bàn với lời chúc “Ráng học nha nhỏ”. Đó cũng là món quà đầu tiên được nhận từ anh Hai. Thế nên, chẳng bao giờ, mình giận anh Hai lâu được hết.

một tay chăm đàn gà con mới nở thiệt khéo, rằng anh Hai này anh Hai nọ,…Tính ra chị em đi học xa, có anh Hai, mẹ cũng đỡ buồn nhiều.

Học không giỏi, nhưng chuyện làm rẫy, chuyện sửa xe, sửa nhà, nuôi heo, trồng trọt,…chuyện gì anh Hai cũng tìm hiểu và làm rất tốt. Dạo này mẹ hay khoe về mấy cái chuồng heo thẳng tắp anh Hai tự xây mà chẳng mướn thợ thiệc gì, rằng anh Hai tự đi học cạo cao su, rằng anh Hai

Một mùa noel nữa lại về, cái áo bông anh Hai tặng mình đã chẳng thể mặc vừa nữa, bất chợt nhận ra, ai rồi cũng phải lớn, phải trưởng thành và có một anh Hai luôn là một điều thật tuyệt! -Kim Liên-

Người ta hay nói anh trai mà có vợ rồi thì sẽ không thân với em gái nữa, mình cũng thấy từ hồi lấy vợ, anh Hai ít thân với mình hơn, nhiều khi thèm ổng chọc mình một câu, hay thậm chí làm cho mình tức điên lên như hồi bé, nhưng sao mà khó quá.


N

ó leo xuống khỏi xe buýt trường, ngoái đầu lại nhìn lũ bạn chí cốt của nó tung khăn chào nó, mấy cái khăn quàng cổ đủ màu. Quê nó cứ đầu tháng mười hai là lạnh tê tái, mỗi sáng sớm lên chờ xe buýt đi học là hai hàm răng nó đập vào nhau cộp cộp, ấy vậy mà nó thích lắm, thích cái cảm giác tay tê cứng không viết bài

được, thích cái cảm giác hơi lạnh buốt đến đau nhức hai lỗ tai nó, thích cảm giác nó lọt thỏm giữa đám con gái xúng xính mũ len xinh, bao tay tai thỏ có dây

quàng qua cổ, khăn quàng lông mềm mướt, chỉ mỗi nó là mặc tới 3 cái áo khoác mỏng chồng lên nhau, không mũ, không khăn, không bao tay. Nó chả cần mấy thứ đó, đã bao lần nó tự nói với bản thân mình như vậy.

tắm heo lắm, nhất là mùa này, nước lạnh tê tái, mấy em heo cứ thế mà chạy té khói, có con trượt ngã tới mấy lần, nó khoái chí cười rộn rã cả cái đường luồng chuồn heo.

“Chào cả nhà, con gái dễ thương lạc lối của ba má về rồi” “Lạnh không con” – Má nó vừa băm rau muống trong bếp vừa hỏi vọng ra. “Chút sương gió đời trai, ý lộn, đời gái sao làm con lạnh được” Tối nó dậy đi vệ sinh, ngang – Nó cười ha hả. phòng ba má, vô tình nó nghe Nhà nó không khá giả gì, ừ thì tiếng má khóc. Nó ghé tai sát nói thẳng ra là nghèo ấy mà. Ba cửa, “Sáng tui ra chợ sớm lấy rau nó là thương binh thời chống muống chỗ bà hai, ngang trường Mỹ, không có đi làm bên ngoài, học thấy tụi nhỏ đi học mặc áo mỗi tháng nhận lương hạng tư lông, đội mũ len xinh lắm. Thấy của nhà nước. Mẹ nó có nuôi cái Trà nhà mình, tui xót quá”. một đàn heo tới chín con, nên Nó thấy mũi cay nên không nghe mỗi ngày đi học về, quăng cặp nữa, đi cho nhanh còn ngủ không là nó lao vô tắm heo. Nó thích mai lại trễ xe buýt.


đông đá luôn, hai ba con mình đi mua khăn nha, con một cái, ba một cái, má một cái. Cho con đập heo đất, nha ba”. “Bé không chờ gần tết đập để mua áo mới hả” “Con mặc cái áo bông trắng năm Sáng đi học, đường mù sương ngoái, quàng thêm cái khăn là dày đặc, nó cứ vậy đi chứ không đẹp mê rồi, khỏi mua thêm. Ba thấy được gì phía trước cả, chở con đi nha, nha ba, ba” hôm nay đã là hai mươi ba rồi “Một tiếng ba thôi, nói nhỏ thôi trời lạnh kinh. Tự dưng nhớ tới để má mày nghe, nãy ba mới chuyện tối qua má nó khóc, nó bẫy được con hai con chim chào thấy nghẹn ở cổ. Nó lúc nào mào kìa, đem đi bán luôn” cũng tưng tưng, không bao giờ Nó ôm ba cười to, tay xoa xoa than lạnh, cũng không cần mấy cái bụng phệ của ba. Vậy là mùa thứ đó, sao má phải khóc vì mấy lạnh năm nay nó có khăn rồi mà chuyện linh tinh này. Mà, nói còn là khăn gia đình nữa, mỗi vậy chứ, nó cũng là con gái, nó người một cái, thích quá. Tối nay cũng thích có khăn bông quấn mẹ sẽ vui lắm cho coi. cổ mỗi sáng đi học. Nghĩ tới đó, nó không nghĩ nữa, nó ghét cảm “Ba thích cái màu hồng, con với giác tủi thân, ghét cảm giác mẹ đeo cái màu khác đi nha, thấy mình yếu đuối. Kéo dây kéo vàng cũng đẹp kìa bé, xanh lá áo lạnh lên cao hết mức rồi tất cũng được” tưởi chạy, nó vừa chạy vừa hét “Cô ơi, lấy con ba cái màu hồng “anh Cừ, còn em, còn em” gần luôn nha cô, để vô cái bịch hồng như sáng nào nó cũng trễ xe cho con luôn” buýt, sáng nào anh Cừ với mấy Cô bán hàng cười lớn tại hai ba đứa chí cốt cũng phải đợi nó. con nãy giờ lựa tới lựa lui rồi cứ Nó về tới cổng, nghĩ tới kế hoạch đứng giành nhau cái khăn màu nó mới vạch ra trong giờ sinh học hồng. sáng nay mà lòng nôn nao, không Nó leo lên xe 64, hôm nay nó ra chờ được, nó chạy hết tốc độ. bến xe Miền Đông, về nhà, nghĩ “Ba ơi, ba ba ba” đến đoạn bước chân xuống bến “Cái con này, từ từ thôi, con gái xe Đức Long, ngửi cái lạnh muốn con nứa, chào mẹ chưa mà chạy thông cả tai mũi họng mà lòng sung sướng. Nó đưa tay lên thẳng vô đây” vuốt cái khăn màu hồng quấn “Rồi ba, con nói nghe, mai nôquanh cổ, ba năm rồi, cái khăn en ba, ba có muốn tặng quà cho ngả màu với đổ bông hết trơn, má hông” cũng không còn mịn hay ấm “Ba láp ba xàm, ra tắm heo kìa” như hồi xưa, nhưng nó thích, “Con nói thiệt, nay lạnh lắm nó mang hoài thôi dù Sài Gòn rồi ba, con đi học cổ con muốn cũng có lạnh mấy đâu. Nó ở Sài Gòn xa nhà hai năm nay rồi, nó

đậu đại học, ngày nó đem giấy báo từ trên sở về, ba má ôm nó khóc quá chừng, tại không kìm lòng được nên sau mười tám năm oanh liệt thề không rơi nước mắt, cuối cùng nó cũng khóc. Nó khóc vì thương ba má quá đỗi, nó khóc vì tự hào về gia đình nó biết bao nhiêu, nó khóc vì gia đình nó dù thiếu gì nhưng có bao giờ thiếu sự yêu thương. Ngày tiễn nó ra bến, cả ba cả má cả nó đều đeo khăn quàng cổ màu hồng, dễ thương lắm luôn. “Má khóc cứ như con đi không về nữa ấy, con nói nghe, sang năm con về là thằng Bôm nhà mình một tuổi rồi, con với má đi mua một cái khăn nữa, nhà mình là bộ tứ khăn hồng, hihi”, má nó càng khóc to hơn. Học xa nhà, những lúc yếu lòng, những lúc khó khăn, những lúc vấp ngã, nó đều nghĩ về gia đình mà thấy mình mạnh mẽ biết bao nhiêu, khăn hồng của nó luôn nhắc nó nhớ về tình yêu của nó dành cho má, của ba dành cho má con nó, của cả nhà dành cho nhau, để nó ghi vào tim, rằng nó sẽ luôn sống như vậy. Dù cả đời không có nhiều tiền, không làm ông này bà kia, cái gì cũng có thể thiếu thốn nhưng sẽ không bao giờ nó sống mà thiếu đi yêu thương. -Thúy Vân-


HELP EARTH, HELP US “Trái đất này là của chúng mình, quả bóng xanh bay giữa trời xanh…” Bài hát “Trái Đất này là của chúng mình” mà mọi người thường hay hát thể hiện tình yêu của chúng ta dành cho ngôi nhà chung mang tên “Trái Đất” nhưng các bạn có biết rằng “trái đất này”, “bầu trời xanh” này đang dần bị đe dọa bởi ô nhiễm môi trường hay không? Và các bạn có đang quan tâm và lo lắng cho ngôi nhà chung của chúng ta?

VẤN NẠN CÒN NGUY HIỂM HƠN CẢ KHỦNG BỐ…

Bạn có sợ khủng bố không? Chắc chắn là có đúng không nào? Vậy bạn tự hỏi còn điều gì đáng sợ hơn là khủng bố chứ? Vấn đề ô nhiễm môi trường bạn vẫn nghe nói hằng ngày nhưng liệu bạn có biết rằng đó là một vấn đề nguy hiểm và có thể nói còn nguy hiểm hơn cả khủng bố? Khủng bố, nghe thôi đã thấy sự tàn ác, nguy hiểm và đáng sợ, gần đây nhất vụ khủng bố tại Paris, Pháp của IS đã khiến ít nhất 158 người chết, khiến cả thế giới thực sự lo sợ. Đáng sợ thế đó nhưng tại sao vấn đề ô nhiễm môi trường lại đang sợ hơn, nguy hiểm hơn thế nữa? Bạn có biết rằng việc ô nhiễm môi trường có thể khiến cả Trái Đất gặp nguy hiểm, thậm chí là quay chậm lại vì khí hậu nóng lên. Trái Đất là nơi sinh sống của hơn 7 tỉ người trong đó có cả chúng ta và bạn có nhận ra chúng ta đang phải đối mặt với rất nhiều nguy hiểm từng ngày và mỗi người đều bị ảnh hưởng do ô nhiễm môi trường gây ra. Khí hậu ngày càng khắc nghiệt và khó dự báo hơn, mưa bão lũ quét thất thường, suy thoái đất, nước, suy giảm nguồn tài nguyên rừng, ô nhiễm môi trường xảy ra trên diện rộng… Đó là các vấn đề về môi trường mà toàn nhân loại đã và đang đối mặt. Con người đã tác động

quá nhiều đến môi trường, khai thác đến mức cạn kiệt các nguồn tài nguyên, thải nhiều chất độc làm cho môi trường không còn khả năng tự phân hủy. Thiên nhiên ban tặng cho con người nhiều thứ, vậy mà ta không biết giữ gìn và bảo vệ nó. Để giờ đây, khi môi trường đang dần bị xuống cấp, xuất hiện nhiều loại “bệnh lạ” hơn, con người mới nhận thấy được tầm quan trọng của môi trường. Gần đây nhất, Hội nghị thượng đỉnh Liên hợp quốc về biến đổi khí hậu (gọi tắt là COP21) thu hút 40.000 nhà đàm phán đến từ 196 chính phủ đến tham dự. Theo lịch trình, hội nghị sẽ diễn ra hội trường Le Bourget phía Bắc Paris, dự kiến các nhà lãnh đạo nhiều nước trên thế giới như Tổng thống Mỹ Barack Obama và có cả Việt Nam,.. cho thấy được tính cấp thiết của vấn đề này.

KHI MỚI 13 TUỔI, "ĐẠI SỨ" KHÍ HẬU ĐÃ LÀM ĐƯỢC GÌ TẠI BẮC CỰC ?

Nghe có vẻ khó tin nhưng một câu chuyện có thật tại Na Uy về sự dũng cảm của 4 bạn trẻ. Câu chuyện kể về 4 bạn trẻ Elias Damli, Erika Gjelsvik, Johanne Jerijaervi và Johannes Breivik chỉ mới 13 tuổi đã may mắn được chọn lựa trong 600 ứng viên tham gia chương trình “Sứ mệnh Bắc Cực”. Mục đích của


chuyến đi này nhằm truyền đạt lại cho những người trẻ tuổi hiểu được những nguyên nhân và tác hại của biến đổi khí hậu. Khi nói đến việc đến Bắc Cực, chắc hẳn nhiều người vẫn e ngại và lo sợ vì thời tiết khắc nghiệt và những khó khăn gặp phải trên đường đi nhưng những bạn trẻ chỉ mới 13 tuổi đã rất dũng cảm, kiên trì vượt qua 68 dặm trượt tuyết để có thể tới được Bắc Cực và có những trải nghiệm cuộc sống tại đây và quan trọng hơn là có những nghiên cứu về tình hình môi trường, đặc biệt là băng tan để báo cáo tại hội nghị. Breivik có nói: “Chúng cháu muốn gặp Tổng thư ký LHQ để cho ông ấy thấy những gì chúng cháu thấy về biến đổi khí hậu”. Và để đáp lại , Tổng thư ký LHQ cũng bày tỏ sự mong muốn được nghe bản báo cáo của nhóm bạn trẻ này tại Paris: “Tôi rất tự hào và ấn tượng. Tôi thật sự ngưỡng mộ lòng can đảm của các cháu. Các cháu là những "Đại Sứ’ của khí hậu”.

NGÔI NHÀ XANH RẤT CẦN CHÚNG TA CHĂM SÓC HẰNG NGÀY Nếu Trái Đất là một chiếc phi thuyền, thì chúng ta ai cũng là Thủy Thủ và không ai là hành khách. Chúng ta ai cũng là người làm chủ Trái Đất này, chúng ta sinh sống trên hành tinh này, một mái nhà chung thân thương của hơn 7 tỉ người vậy thì chính chúng ta, không phải ai khác phải là người có trách nhiệm với sự an toàn của Trái Đất khỏi vấn đề ô nhiễm môi trường. Bạn cứ nghĩ rằng vấn đề ô nhiễm môi trường lớn lao, ví dụ như phải đến Bắc Cực như nhóm bạn trẻ 13 tuổi thì bản thân mình sao có thể làm được! Nhưng bạn ơi, chính những hành động nhỏ thôi lại chính là những hành động ý nghĩa

bảo vệ cuộc sống, bảo vệ Trái Đất,… Những hành động đơn giản mà các bạn có thể làm để chăm sóc và bảo vệ ngôi nhà xanh mang tên ”Trái Đất” có thể là trồng và chăm sóc cây xanh, thay vì đi xe máy các bạn có thể đi bằng xe bus hoặc xe đạp để giảm lượng CO2 thải ra môi trường, bỏ rác vào đúng nơi quy định và tiết kiệm nước, tắt điện khi không cần thiết,.. Đơn giản đúng không nào? Các bạn chính là những Thủy Thủ dũng cảm, tôi tin rằng khi thấy chiếc phi thuyền Trái Đất đang gặp nguy hiểm thì các bạn sẽ hành động ngay để bảo vệ phi thuyền cũng như bảo vệ chính cuộc sống của chúng ta.

Hãy hành động ngay các bạn nhé!


WE ARE COACHES

y l i m a F h n c ạ a b o a C ủ c , m e a củ

Ngày em trở thành Coach một năm trước, Coach Family vẫn là một điều gì đó nhiều lạ lẫm và đầy bỡ ngỡ với em. Ngày em ngồi nhìn lại gần hơn một năm đi coach, Coach Family (CF) đã nghiễm nhiên trở nên quen thuộc đến mức em có thể kể về những khoảnh khắc của em cùng từng người một ở nơi này.


Yêu Thương

Học Hỏi

CF cho em, cho tất cả những ai đến đây một tình yêu thương chân thành. Tha thứ. Chấp nhận. Bao dung. Vô điều kiện. Một tình yêu thương không vì một lí do nào, chỉ vì một lí do duy nhất - ai cũng xứng đáng được yêu thương. Nên cứ thế mà yêu thương nhau, không hoài nghi, cũng đừng ngại ngần. Như một người chị đã từng viết: “thứ duy nhất còn sót lại là Yêu Thương”.

Em học từ chính những sai sót của em, em học từ những phản hồi chân thật của đồng đội chỉ với mong muốn giúp nhau tốt hơn, học từ những người đồng đội, học từ những câu chuyện được chia sẻ. Càng mở rộng vòng tròn giao tiếp, em lại càng nhìn thấy mình nhỏ bé hơn, thấy có quá nhiều điều phải học, phải làm trên con đường tập lớn của em.

Trách Nhiệm

Tin Tưởng

Ở CF, em học được gần như tròn vẹn việc chịu trách nhiệm cao nhất với những lựa chọn của em, những quyết định của em, những lời nói và hành động của em. Nhưng cũng ở CF, em được quyền sai và đứng lên từ những cái sai ấy - em được trải nghiệm cảm giác là người không hoàn hảo và luôn cải thiện mình tốt hơn từng ngày.

Với những giá trị cốt lõi ấy, CF với em là một mảnh đất phì nhiêu. Em và rất nhiều bạn khác là những hạt giống được gieo xuống. Dẫu có lúc hạt giống ấy hơi còi cọc, héo hon vẫn có thể nảy mầm thành những cái cây tươi xanh - nhờ có mảnh đất phì nhiêu. Nhưng CF là nơi ươm mầm, còn tụi em là những bông hoa bồ công anh, khi đủ lớn sẽ theo gió bay đi xa, trải những hạt giống xuống nhiều nơi, lan tỏa đi những giá trị tốt đẹp mà tụi em được nhận. Tuổi trẻ cần được ươm mầm, và tuổi trẻ cũng cần được bay xa. Chỉ là dù bay đến đâu, tụi em vẫn sẽ nhớ đến nơi đã nuôi lớn những mầm tuổi trẻ của tụi em.

Có ba cấp độ về niềm tin: em tin một người, người đó tin vào điều gì đó bên trong em, em tin em có điều đó. Em nhìn thấy được những niềm tin thiệt vững vàng ở CF, những niềm tin mà dù tụi em chưa kịp tin vào chính tụi em, hoặc chối bỏ không tin, chúng vẫn cứ tồn tại thầm lặng dai dẳng. Cho đến một ngày em thực sự tin vào em. Sức mạnh của niềm tin sau nhiều thứ cho em nhìn thấy là một sức mạnh có thể thay đổi rất nhiều thứ.

Như một người đã từng viết về CF thế này: “CF làm cho em nhận thấy những điều mình thiếu, CF cho em thấy từ trước tới giờ mình sống mà chưa từng có một ước mơ nào lớn cả, hay thậm chí thật ra chưa từng nghĩ đến xem ước mơ của em là gì, mà cho dù có ước mơ, thì em cũng không hành động để biến ước mơ ấy thành hiện thực, thời gian ở cùng CF là thời gian em cảm nhận bản thân em rõ ràng nhất”. CF là mảnh đất thiệt đẹp như thế trong em, những con người ở đây cũng vậy! - Em -


C

VIÊ

N

TỎ TÌNH

VỚI BA MẸ

Tôi từng nghĩ, những câu “con yêu ba”, “con thương mẹ” thật là sến và ba mẹ cũng sẽ ngại tiếp nhận. Chắc họ nghĩ, họ cũng chẳng cần nghe những câu này đâu. Tôi từng nghĩ như vậy. Có bao giờ bạn để ý, bạn dễ dàng nói “em yêu anh”, “anh yêu em” hay “mình thương bạn” với một người không phải ruột thịt, nhưng lại không nói được với người đã sinh ra bạn, đã nuối nấng và dành cho bạn tình yêu vô bờ bến suốt hai mươi mấy năm. Ngày tôi đậu đại học, lần đầu sống xa nhà, mà còn là rất xa. Sài Gòn cách nhà tôi tới mười hai giờ đồng hồ chạy xe, hai giờ di chuyển từ bến xe về đến nhà. Xa nhà, nhớ nhà, nhớ lắm, nói thể nào nhỉ?! Đó là lúc xế chiều, tôi ngồi công viên nhìn mấy bác lớn lớn tuổi tập thể dục mà thấy nao lòng...Nhớ những buổi chiều ngồi nhìn ba dạy mấy đứa cháu tầm ba bốn tuổi đá banh. Đó còn là lúc tôi mở mắt dậy nhìn đồng hồ đã mười giờ trưa và nhớ trời Gia Lai lạnh buốt mà sáng

sớm sáu giờ má đã bắt dậy tập thể dục cho tỉnh còn vô ôn thi. Cảm giác đó, làm nhớ ba nhớ má, thương ba thương má đến quặn lòng, nhưng vẫn không thể nào nói được câu con thương ba má nhiều lắm. Nhập học được nửa năm, xa ba mẹ, xa gia đình được sáu tháng. Tôi đi nhiều, gặp nhiều người, trải qua nhiều chuyện, nỗi nhớ nhà, lòng yêu thương ba mẹ ngày càng da diết. Nhưng mỗi lúc gọi về cũng chẳng thể nào nói được rằng con yêu ba mẹ biết nhường nào. Tôi vô tình đi dự một buổi hội thảo miễn phí và đăng ký khóa học “Tôi Tài Giỏi! Bạn Cũng Thế!”, được học được nghe về yêu thương, về sự hy sinh của ba mẹ dành cho mình. Tôi đã khóc, khóc rất nhiều khi kể về ba, về mẹ, về gia đình mình với các bạn, các anh chị tại khóa học. Bằng tất cả dũng khí mà tôi có được lúc đó từ lời động viên của các bạn, từ bài học của các anh chị, bằng tất cả lòng yêu thương của mình, tôi đã nói, tôi đã làm được. “Ba ơi, con thương ba nhiều lắm, con nói thật đó”, ở đầu dây bên kia ba tôi im lặng một lúc, “con sao đó bé, có đi học không


mà nói lung tung gì đó”. Đó là lần đầu tôi cảm thấy việc thổ lộ tình cảm với một người lại tuyệt vời đến như vậy, kết quả hay phản ứng thế nào tôi không lo nghĩ nhiều. Từ ngày đó, sau lần đầu thì mọi chuyện dễ dàng hơn, tôi mỗi lần nhắn tin hay gọi điện về cho ba mẹ đều kết thúc bằng câu, “thương ba”, “con thương mẹ”. Ba mẹ đương nhiên sẽ không quen với việc này, vì suốt bao năm qua, tôi có nói đâu“hết tiền hả”, “rớt môn rồi hay sao”, “chán học hay sao đó”. Tôi thường xuyên nghe những câu như vậy từ ba mẹ chứ không phải lời đáp trả ngọt ngào “ba mẹ cũng thương con nhiều”. Tôi cũng hơi buồn một chút, một chút thôi, nhưng nghĩ lại tôi cũng đã khó khăn thế nào để nói những lời đó mà. Hôm đó tôi nhớ ba đến nao lòng, tôi ngồi viết một cái note rất dài trên facebook, kể mọi người nghe về ba, về những gì ba đã làm cho tôi, bạn bà đã đọc và gửi đến ba những bình luận rất ấm áp, “bác đúng là người cha tuyệt vời”, “em có một người ba thật tuyệt”, tôi chợt nghĩ, nếu ba đọc đường những dòng này thì tốt biết mấy. Tôi in bài note cùng toàn bộ bình luận của bạn bè, nhờ một người bạn cùng quê gửi kèm bài note cùng một cái bánh kem viết “con thương ba nhiều”. Chiều hôm đó ba gọi cho tôi, “ba có dám đọc đâu, ba đưa chị mày đọc trước, giờ ba mới đọc xong đây, tại khóc trước mặt mấy đứa cháu kỳ lắm con”. Rồi hai ba con kể nhau nghe chuyện ngày xưa, chuyện lúc tôi còn nhỏ xíu. Đó là lần đầu tiên tôi nghe ba khóc, ba cũng không nói được câu “ba thương con” như tôi mong đợi, nhưng tôi cảm nhận rõ sự yêu thương của ba lớn thế nào qua từng câu chuyện nhỏ, qua

từng lời hỏi thăm. Vài tháng sau, tôi lại viết một bài note nữa, cho cả ba mẹ, tôi viết về tình yêu của ba mẹ, rằng tôi tự hào về nó biết bao, và biết ơn tình yêu này biết bao. Ba cũng gọi vô, “má mày cứ cười suốt từ nãy đến giờ”, và vẫn những câu chuyện nhỏ của ba kể về chuyện của ba má từ đó đến giờ, kể về ngày tôi ra đời. Tôi ngắt cuộc nói chuyện với ba mẹ bằng câu “con thương ba mẹ nhiều”. Tôi đã học được cách nói lời yêu thương với ba mẹ như vậy, đến tận bây giờ, tôi vẫn giữ thói quen này, bất cứ lúc nào có thể tôi đều muốn nói ba mẹ biết rằng tôi yêu họ, rằng tôi biết ơn họ nhiều thế nào. Mỗi lần về thăm nhà, tôi cũng không ngần ngại như xưa, luôn tìm cách ôm chầm lấy ba, sà vào lòng mẹ để nói “con thương nhiều”. Tôi hạnh phúc vì mình có làm được điều đó, hạnh phúc những ánh mắt cười rạng rỡ của ba mẹ, hạnh phúc vì lòng tôi tràn ngập tình yêu, hạnh phúc vì tình yêu đó nói được nên lời. -Con Yêu Của Ba Mẹ-

I Love Dad

I Love Mom

I Love Family I Love You


chia sẻ cùng chuyên gia

5 &

Người trẻ

lựa chọn quan trọng nhất cuộc đời

Đối với những người trẻ, 5 lựa chọn này rất có ý nghĩa bởi họ có cả một tương lai phía trước đang chờ đợi, mà việc đưa ra những lựa chọn đúng được sớm chừng nào lại khiến tương lai ấy rõ ràng hơn chừng đó. 01

Chọn LẼ để SỐNG

Lẽ sống chính là hoài bão và sứ mệnh của cuộc đời, là giá trị nền tảng, chuẩn hành xử của của chính mình. Xác định lẽ sống chính là trả lời câu hỏi: “Mình là ai, mình sống để làm gì, mình sẽ dùng cuộc đời của mình vào việc gì và việc đó có đáng để dùng hay không?”. Đây là lựa chọn quan trọng bậc nhất, ảnh hưởng tới tất cả những lựa chọn còn lại.Con người sinh ra vốn dĩ là lương thiện, nhưng chọn lẽ sống khác nhau thì sẽ có những con người khác nhau, cuộc đời khác nhau và số phận khác nhau.

02

Chọn NGƯỜI để LẤY

Phải bắt đầu lựa chọn này từ việc mình muốn có một gia đình như thế nào. Tình yêu là một phạm trù hoàn toàn mang tính cảm xúc nhưng hôn nhân lại có cả yếu tố lý trí. Người ta hay nói là trong tất cả các kiểu bạn (bạn xã giao, bạn tâm giao, bạn tư giao, bạn tri kỷ...) thì chọn bạn đời là khó nhất. Khi chọn bạn đời, điều kiện cần là tình yêu thương nhưng quan trọng hơn là cả hai phải chia sẻ được lẽ sống và hệ giá trị suốt cả cuộc đời.

03

Chọn VIỆC để LÀM

Thực tế cho thấy đang có xu hướng chọn nghề và đổi nghề theo “mốt”. Nghề nào được gắn mác “thời thượng” là giới trẻ đổ xô vào tìm “vận

may”. Thực ra, làm sếp hay làm lính, làm thầy hay làm thợ, làm quan hay làm dân, làm chủ hay làm thuê... đều không quan trọng, mà quan trọng là làm cái gì mà mình giỏi nhất, phù hợp với tính cách của mình nhất và tạo ra giá trị nhiều nhất (cả giá trị tài chính và giá trị xã hội). Bên cạnh chọn công việc và nghề nghiệp phù hợp để làm,chúng ta cũng cần tìm cho mình một nơi làm phù hợp để gắn bó (công ty, tổ chức nào, ngành nào,lĩnh vực nào, vùng miền nào...). Ngày nay, người ta bị ảnh hưởng bởi chính nơi mình làm việc nhiều hơn là nơi mình học. Cũng đều tốt nghiệp một trường đại học, đều học giỏi như nhau nhưng sau mấy năm ra trường sẽ có 2 cuộc đời khác nhau, 2 tương lai khác nhau mà nguyên nhân là vì đã có 2 lựa chọn về công việc khác nhau.

04

Chọn THẦY để HỌC

Sự học luôn là một trong những “sự nghiệp” quan trọng nhất trong cuộc đời của mỗi người. Dưới đây là 5 “người thầy” gần gũi và hữu ích nhất: Thầy Đây là những người thầy bằng xương bằng thịt, trực tiếp khai sáng trí tuệ và nuôi dưỡng tâm hồn cho chúng ta. Thầy thì có nhiều nhưng không phải ai cũng là người thầy đúng nghĩa, không phải ai cũng có thể dẫn dắt người học làm chủ quá trình học và khám phá thế giới vô tận của tri thức. Vì thế mà việc chọn đúng người để học, để tôn làm thầy có ý nghĩa quan trọng là vậy.


Sách Sách là một trong những con đường dễ nhất, rẻ nhất và nhanh nhất cho sự học của mỗi người. Sách không chỉ là người thầy mà còn là người bạn tri kỷ, luôn tử tế, nhẫn nại, chờ đợi và chịu đựng chúng ta. Học từ sách là học từ những bộ óc vĩ đại nhất của loài người, là việc biến túi khôn của nhân loại vốn đã được đúc kết trong sách thành của mình. Chúng ta có thể đưa những người thầy vĩ đại nhất của thế giới, từ cổ tới kim, từ Đông sang Tây, về tận nhà để dạy cho mình, bất kể thời điểm nào mà chi phí nhiều khi chỉ bằng... tô phở. Tuy nhiên, không đọc sách thì chắc chắn là không giỏi nhưng đọc sách nhiều cũng chưa chắc tạo ra giá trị. Vấn đề còn nằm ở chỗ chọn sách nào để đọc, đọc như thế nào và học được gì từ sách. Kinh nghiệm Trên đời này có những cái mà không trả giá thì không thể học được, nhưng cũng có những cái không cần trả giá cũng có thể học được. Cuộc đời chúng ta sẽ không thể tránh khỏi những thất bại, vấn đề là sau mỗi thất bại thì cần phải rút ra được những bài học để những thất bại tương tự không còn tái diễn trong tương lai. Có những người cho rằng, nếu muốn không thất bại thì tốt nhất là đừng có làm gì nữa, nhưng nếu vậy thì sẽ có một thất bại cực lớn khác, đó là thất bại cả cuộc đời. Để hạn chế thất bại và trả giá, cần phải học rất nhiều từ 2 “người thầy” đầu tiên (thầy và sách). Nhân vật Họ có thể là các bậc thức giả (để chúng ta học tri thức) hoặc những nhân vật có ảnh hưởng trong xã hội (học tinh thần, ý chí). Chính những câu chuyện thành công, thất bại, những trải nghiệm, tư tưởng, tài năng và nhân cách của họ sẽ là bài học quý giá cho mình trên con đường tự khai sáng bản thân mình và những người quanh mình. Tuy nhiên, phải có năng lực thẩm định, biết mình là ai, biết ai là ai, cái gì là cái gì, nếu không thì sẽ vô cùng nguy hiểm, người đáng khinh thì lại trọng, người đáng trọng lại khinh.

Internet Được coi là một trong những phát minh quan trọng nhất của thế kỷ 20, làm cho cả nhân loại thay đổi một cách sâu sắc và khác biệt hẳn so với những thời kỳ trước đó, Internet thực sự là công cụ hữu hiệu cho sự học của mỗi người. Thời đại Internet hình thành 2 loại người: “Công dân mạng” và “Sâu mạng”. “Công dân mạng” là những người sử dụng Internet như một công cụ để nâng cao kiến thức của mình, phục vụ cho công việc và cuộc sống. Còn “sâu mạng” là những kẻ phung phí phần lớn thời gian, sức lực của mình vào những trò tiêu khiển trên mạng hoặc phá hoại, có thể có “sâu cuốn lá” (game online), “sâu đục thân” (coi phim sex), “sâu chat” (tán chuyện gẫu); “sâu phá hoại” (hacker mũ đen)... Là “công dân mạng” hay “sâu mạng”, đó cũng là một lựa chọn quan trọng đối với người trẻ trong thời đại này.

05

Chọn BẠN để CHƠI

Trong đời người, ngoài người bạn quan trọng nhất là bạn đời thì cần phải có bạn tâm giao, bạn thâm giao, thậm chí là bạn tri kỷ, chứ không phải chỉ có những người bạn hời hợt, quen biết xã giao, ngoại giao. Họ là những người cùng nhau chia sẻ niềm vui, nỗi buồn, chia sẻ một hệ giá trị và những lý tưởng sống, giá trị sống. Dẫu vậy, họ có thể có những con đường khác nhau trên hành trình lập thân, lập nghiệp. Có thể nói bạn bè chính là “tài sản” của mỗi người (“Giàu vì bạn, sang vì vợ”), là nguồn chia sẻ, động viên, hỗ trợ khi cần thiết. Song, như thế không có nghĩa là tận dụng bạn, lợi dụng bạn. Ngược lại, chơi với bạn cần phải xác định là để giúp bạn cùng phát triển và tiến bộ. Một tình bạn nếu được xây đắp trên tinh thần như vậy thì sẽ vô cùng bền vững và tốt đẹp. -Trích lược từ bài “Người trẻ và 5 lựa chọn quan trọng nhất cuộc đời” của Thầy Giản Tư Trung


Địa điểm

Thời gian c

ọ Tên khóa h

STT

ạn Cũng i Tài Giỏi! B

1

Sài gòn tin

2

ynh

u Thế! Phụ h tin

SuperBee

3

ế! ạn Cũng Th B i! iỏ G i à Tôi T thông Cơ sở phổ g Thế! i! Bạn Cũn Tôi Tài giỏ u niên Thiế

4 5 6

! n Cũng Thế ạ B i! iỏ g i Tôi Tà u Chuyên sâ

015

12,13/12/2

5

26/12/201

27/12, 016 3, 10/01/2

HỒ CHÍ MINH

016

1,2,3/01/2

016

17, 24/01/2


BAN BIÊN TẬP TẠP CHÍ VƯƠN TỚI THÀNH CÔNG CÔNG TY CỔ PHẦN PHÁT TRIỂN THẾ HỆ TRẺ - YDC LẦU 7 - TOÀ NHÀ ADAM KHOO LEARNING CENTRE SỐ 22 NGUYỄN BỈNH KHIÊM, P.ĐA-KAO, QUẬN 1, HCM Điện thoại: (08) 7309 8889 Email: vuontoithanhcong@ydc.vn


Turn static files into dynamic content formats.

Create a flipbook
Issuu converts static files into: digital portfolios, online yearbooks, online catalogs, digital photo albums and more. Sign up and create your flipbook.