Ba Na 's Colors

Page 1

2018 SỐ XUÂN

SẮC MÀU BÀ NÀ

|

Số 08


ư ngỏ,

Một năm là 365 ngày,

và 365 ngày của năm 2017 chắc chắn là khoảng

thời gian đáng nhớ để mỗi người Bà Nà nhìn lại và mỉm cười... Đó là niềm hân hoan trong các sự kiện kỷ niệm 10 năm thành lập Sun Group, cũng là dấu mốc 10 năm của Bà Nà. "Khát vọng ngày trở về" - một hành trình gian nan nhưng quá đỗi tự hào. Người Bà Nà vẫn âm thầm và bền bỉ chinh phục những cột mốc, tạo dựng nét văn hoá khác biệt cho một điểm đến hấp dẫn với những lễ hội náo nhiệt, đầy màu sắc được tạo nên từ niềm đam mê và nhiệt huyết. Hẳn là chúng ta khó có thể quên được hình ảnh những nhà ga - điểm bán... chìm trong màn sương dày đặc hay những cơn mưa lạnh buốt, mà ở đó rất nhiều bóng áo đỏ kiên nhẫn tươi cười chào đón khách. Và chắc hẳn mỗi chúng ta đều không thể giấu được niềm vui trong ánh mắt, nụ cười trong bữa cơm cuối năm - ngày chúng ta cán đích. Một ngày dù ngoài trời mưa lạnh nhưng lòng người ấm áp. Năm 2017 chính thức khép lại với đong đầy cảm xúc trong trái tim mỗi người. Chúng ta – những người Bà Nà lại bắt đầu cho một hành trình mới - năm 2018 nhiều thử thách và không ít những niềm tin và hy vọng.

BAN BIÊN SOẠN


MỤC LỤC Tiêu điểm sự kiện

Xuân ay áo mới

Trang 06 - 09

Trang 40 - 41

Sức xuân

Giấc mơ của riêng mình

Trang 12 - 14

Trang 46 - 47

Học để trưởng ành

Tết của chúng tôi

Trang 16 - 17

Trang 52 - 53

BAN BIÊN SOẠN TRƯỞNG BAN Đỗ Thị Tuyết Hạnh

Tết của ằng gà Trang 18 - 20

PHÓ BAN Nguyễn Lâm An THÀNH VIÊN Thu Phương Đức Giang Khánh Linh Phương Uyên Trần Phương Thảo Lê Phương Thảo Ngọc Diệp Hồng Kim VẼ MINH HỌA Lê Quang Cẩm Tú Mỹ Tiên

Ngày bão và mặt trời

Trang 24 - 25

ư gởi từ Đảo ngọc Trang 36 - 37

Người Anh của mùa xuân

Trang 78 - 79

Làm việc mình yêu yêu việc mình làm Trang 90 - 91

Vui cười Trang 94 - 95


04. CUỒNG NHIỆT CÙNG LỄ HỘI BIA B'ESTIVAL 2017 (01/8/ 2017 - 03/9/2017) Kéo dài từ 01/8 đến 06/9/2017, lễ hội Bia B’estival 2017 đã làm nên cuộc "Vui không khoảng cách". Quảng trường Du Dôme như sân khấu dành cho mọi du khách, nơi mà những vũ điệu cùng bia vàng, âm nhạc hòa quyện tạo nên niềm vui bất tận gắn kết mọi người. Ngày 06/9, lễ hội B'esitval cũng đã tưng bừng đón người Sun Group mọi miền về tham dự, thưởng thức bầu không khí cuồng nhiệt mê say. Đây sẽ là sự kiện được tổ chức thường niên, làm nên “đặc sản” của khu du lịch ngập tràn sắc màu lễ hội trên đỉnh Bà Nà.

05. RA MẮT TUYỂN TẬP "BÀ NÀ VÀ TÔI" (01/9/2017)

TIÊU ĐIỂM SỰ KIỆN

Ngày 01/9/2017, "Gặp gỡ tháng 9 - Con đường tôi" là chương trình giao lưu đầy cảm xúc khi đây là dịp tuyển tập "Bà Nà và Tôi" chính thức được ra mắt sau cuộc phát động viết. Trên con đường 10 năm, tuyển tập “Bà Nà và Tôi” như một trạm dừng chân để mỗi người tìm thấy giây phút được trải lòng và lắng nghe tiếng lòng của người Bà Nà qua từng trang viết.

01. ĐÀO TẠO ĐỊNH HƯỚNG "KHI NGƯỜI TA TRẺ” SẮC MÀU BÀ NÀ 06

SẮC MÀU BÀ NÀ

Hiện tuyển tập "Bà Nà và Tôi" vẫn đang được không chỉ người Bà Nà mà còn người Sun Group đón đọc và cảm nhận.

(3/2017 - 4/2017) Trong tháng 3 và 4, chương trình Đào tạo định hướng "Khi người ta trẻ" được tổ chức 2 lần cho gần 1000 nhân sự mới và sinh viên thực tập. Với hình thức tọa đàm, Ban Lãnh Đạo Công ty đã mang đến những chia sẻ bổ ích về con đường nghề nghiệp, về công việc và cuộc sống, nhận được sự hưởng ứng của đông đảo thành viên tham dự.

07

02. LỄ HỘI RƯỢU VANG THE TASTE OF BA NA HILLS 2017(22/5/2017 - 26/5/2017) Diễn ra trong 5 ngày từ ngày 22-26/5/2017, Lễ hội rượu vang The Taste of Ba Na Hills 2017 chiêu đãi du khách bữa tiệc rượu vang với nhiều màu sắc, hương vị và cảm xúc. Là năm thứ 4 liên tiếp được tổ chức, so với các năm trước, The Taste of Ba Na Hills 2017 được tổ chức quy mô và độc đáo hơn. Mỗi năm một khác, Lễ hội rượu vang đang dần trở thành một lễ hội khẳng định thương hiệu cho khu du lịch hàng đầu Việt Nam Sun World Ba Na Hills.

03. ĐÓN DANH HIỆU "KHU DU LỊCH HÀNG ĐẦU VIỆT NAM" LẦN THỨ 3 LIÊN TIẾP (8/7/2017) Sáng ngày 8/7/2017, tại Nhà hát lớn Hà Nội, Sun World Ba Na Hills tiếp tục được vinh danh ở hạng mục “Khu du lịch hàng đầu Việt Nam” do Bộ Văn hoá Thể thao & Du lịch Việt Nam trao tặng. Việc lần thứ 3 liên tiếp nhận được giải thưởng thường niên duy nhất của ngành du lịch Việt Nam này đã khẳng định uy tín, chất lượng và sự chuyên nghiệp, tạo ra sức hút mạnh mẽ cho Khu du lịch. Trong hành trình phía trước, Sun World Ba Na Hills sẽ còn không ngừng khát vọng, đổi mới để đem đến cho du khách điểm đến trải nghiệm và khám phá thú vị nhất.

06. HỘI THAO KỶ NIỆM 10 NĂM THÀNH LẬP SUN WORLD BA NA HILLS (12/9/2017)

07. HALLOWEEN THẦN TIÊN TẠI SUN WORLD BA NA HILLS (01/10 - 31/10/2017)

Ngày 12/9/2017, người Bà Nà sôi nổi tham gia Hội thao Kỷ niệm 10 năm thành lập Công ty. Đây là hoạt động khuyến khích đông đảo CBNV hăng hái tham gia luyện tập thể dục thể thao, cũng là sân chơi gắn kết tinh thần đồng đội, đồng nghiệp khăng khít, góp phần xây dựng nếp sống vui tươi, nâng cao sức khỏe để hoàn thành tốt công việc được giao.

Thêm một lễ hội 100% made-in- Ba Na Hills, người Bà Nà sáng tạo nên một chốn thần tiên ở thế giới thực, khiến du khách vừa thỏa sức chụp hình cùng tiểu cảnh trang trí vừa thưởng thức nhiều câu chuyện cổ tích qua những màn trình diễn đầy lôi cuốn.


08. LỄ HỘI MÙA ĐÔNG ĐẦU TIÊN TẠI SUN WORLD BA NA HILLS (25/01/2017 - 31/12/2017) Với lễ hội Mùa đông, người Bà Nà khiến du khách thay đổi cái nhìn về điểm đến Đà Nẵng vốn chỉ được cho là hấp dẫn vào mùa hè. Trên đỉnh Núi Chúa, những lâu đài đẹp như trong truyện cổ, những nhân vật như bước ra từ huyền thoại, đặc biệt ấn tượng bởi cây thông cao 14 mét đã mang đến một mùa đông ấm áp, sống động và vui tươi.

SẮC MÀU BÀ NÀ

Sáng ngày 29/11, tại lễ trao Bảng xếp hạng “Doanh nghiệp vì người lao động 2017” diễn ra ở Cung Văn hóa Lao động Hữu nghị Việt-Xô (Hà Nội), Công ty CPDV Cáp treo Bà Nà tiếp tục được vinh danh là "Doanh nghiệp vì người lao động năm 2017". Vượt qua hàng ngàn doanh nghiệp với 3 vòng xét chọn kỹ lưỡng với những tiêu chí hết sức khắt khe, giải thưởng đã một lần nữa minh chứng cho những nỗ lực của BLĐ trong việc quan tâm sâu sát đến đời sống CBNV, bằng nhiều chế độ đãi ngộ giúp người Bà Nà được làm việc và sinh hoạt trong môi trường tốt nhất.

11. SUN WORLD BA NA HILLS: ĐIỂM THAM QUAN ĐƯỢC KHÁCH HÀI LÒNG NHẤT TẠI ĐÀ NẴNG (29/12/2017) Dựa trên 4 yếu tố: phong cảnh đẹp, môi trường thân thiện, chất lượng dịch vụ tốt, môi trường sạch sẽ, Sun World Ba Na Hills đã được ban tổ chức công bố bình chọn điểm tham quan được khách hài lòng nhất Đà Nẵng vào ngày 29/12/2017. Đây là kết quả cuộc khảo sát của hơn 3.000 khách du lịch (trong đó có 1.000 khách quốc tế và 2.000 khách nội địa) cùng 100 doanh nghiệp lữ hành tại 11 khu, điểm du lịch tại Đà Nẵng do Sở Du lịch Đà Nẵng phối hợp với Cục Thống kê thành phố tổ chức.

08

SẮC MÀU BÀ NÀ

09. SUN WORLD BA NA HILLS TIẾP TỤC ĐƯỢC VINH DANH “DOANH NGHIỆP VÌ NGƯỜI LAO ĐỘNG NĂM 2017“ (29/11/2017)

09

10. SUN WORLD BA NA HILLS ĐÓN 2.650.000 LƯỢT KHÁCH, ĐẠT KẾ HOẠCH NĂM 2017 VÀO NGÀY 23/12 (23/12/2017) Vào lúc 10h35 sáng ngày 23/12, Sun World Ba Na Hills đã đạt kế hoạch về lượt khách năm 2017 khi đón vị khách thứ 2.650.000. Đây là con số ngỡ như không thể chạm tới khi 3 tháng liên tiếp tháng 3, 4, 5 Bà Nà không đạt kế hoạch lượt khách. Kết quả này đến từ sự yêu mến và tín nhiệm của du khách, đặc biệt là sự bền bỉ trong suốt mùa đông của tất cả CBNV đã không ngừng đổi mới, gia tăng và nâng cao chất lượng dịch vụ.

12. ĐẠI HỘI CÔNG ĐOÀN CƠ SỞ CÔNG TY CPDV CÁP TREO BÀ NÀ NHIỆM KỲ 2017-2022 (30/12/2017) Đại hội Công đoàn cơ sở đã được tổ chức vào ngày 30/12/2017 với sự tham dự của lãnh đạo Công đoàn thành phố Đà Nẵng và hơn 200 đoàn viên. Đại hội tổng kết hoạt động của nhiệm kỳ trước, đưa ra phương hướng, mục tiêu hoạt động của nhiệm kỳ tiếp theo, bầu ra 15 thành viên Ban chấp hành Công đoàn nhiệm kỳ 2017 - 2022. Tin chắc rằng, Công đoàn cơ sở công ty CPDV Cáp treo Bà Nà sẽ ngày càng vững mạnh, cùng chăm lo đời sống của CBNV để Bà Nà luôn là "doanh nghiệp vì người lao động". Hồng Kim - Khánh Linh


CHỊ TRẦN THỊ HÀ TRANG - NV Hướng dẫn, Thuyết minh FEC | Sinh ngày: 09/07/1994

NGƯỜI TUỔI TUẤT

Chúc Tết

Những người tuổi Tuất luôn được mọi người yêu quý bởi tấm lòng chân thành và sự chính trực, thẳng thắn của mình. Năm mới, Ban Biên Tập Sắc Màu Bà Nà đã mời một số anh chị tuổi Tuất ở Bà Nà xông đất đầu năm, xin trích đăng những tâm tư của họ:

Gần 1 năm làm việc tại Bà Nà, mình đã học được cách sống hoàn toàn độc lập, biết cách vượt qua áp lực của công việc và trưởng thành hơn rất nhiều. Đặc biệt hơn là được trở thành người một nhà với anh em Hướng dẫn thuyết minh, với tập thể FEC, đó là điều thật tuyệt vời. Qua năm mới, chúc cho tập thể FEC luôn tràn đầy nhiệt huyết và vững mạnh hơn nữa, chúc những người đã từng và đang là người Bà Nà một mùa xuân ý nghĩa, ấm áp và tràn đầy hạnh phúc.

CHỊ TRƯƠNG THỊ YẾN NHI – Nhân viên Thu ngân | Sinh ngày: 29/07/1994 Làm việc ở Bà Nà tuy có không ít thăng trầm nhưng cũng lắm niềm vui. Áp lực của những ngày đầu với công việc mới, môi trường mới, nỗi nhớ nhà từng khiến mình chùn bước. Nhưng nhờ sự quan tâm, hỗ trợ của các anh chị đồng nghiệp đã giúp mình vượt qua giai đoạn đầu khó khăn ấy. Niềm hạnh phúc của du khách mỗi ngày đã tiếp thêm cho mình nhiều động lực. Cảm ơn 2017 với những trải nghiệm thật tuyệt vời!

10

Năm nay số lượng nhân viên và sinh viên thực tập tăng lên nhiều nên công việc của đội xe cũng vì thế mà nhiều lên. Tuy vất vả nhưng thấy khu du lịch mình đông vui thì tụi anh cũng vui lắm. Sang năm, mong rằng mọi người luôn mạnh khỏe, có sức khỏe tốt thì mọi sự mới có thể thành. Đội xe sẽ tiếp tục cố gắng để đưa nhân viên đi những chuyến xe thật an toàn. ANH TRẦN NGỌC LINH – Bếp trưởng Nhà hàng | Sinh ngày: 13/03/1982 Bộ phận Ẩm thực nhà hàng ở Bà Nà ngày càng lớn mạnh và phát triển, vì vậy anh em nhà Bếp càng có nhiều cơ hội để nâng cao năng lực của bản thân. Anh em sẽ quyết tâm và cố gắng hết sức để đạt mục tiêu của Bộ phận cũng như kế hoạch doanh thu của công ty trong năm 2018, mang đến cho du khách sự hài lòng nhất khi đến trải nghiệm ẩm thực tại Bà Nà.Chúc công ty sang năm mới Mậu Tuất sẽ đạt được nhiều kỷ lục mới và luôn giữ vững danh hiệu là địa điểm du lịch hàng đầu tại Việt Nam.

ANH NGUYỄN NGỌC QUỐC KHÁNH – NV Phục vụ Nhà hàng | Sinh ngày: 20/01/1994 Ở Bà Nà, tình cảm mọi người dành cho nhau rất chân thành. Mình thực sự rất quý trọng tình cảm đồng nghiệp nơi đây. Công việc tại Nhà hàng tuy bận rộn vất vả nhưng mọi người đều nhìn vào nhau để cố gắng làm việc mỗi ngày. Mong rằng quanh năm luôn được nhìn thấy khách ra vào nhà hàng nườm nượp, khách hài lòng về thức ăn. Bộ phận nhà hàng sẽ cố gắng hơn nữa để nâng cao chất lượng dịch vụ phục vụ cho du khách.

CHỊ NGUYỄN THỊ TUẤT – NV Phục vụ Nhà hàng | Sinh ngày: 20/04/1994 Năm 2017 khá là thú vị đối với mình khi được luân chuyển làm việc ở nhiều nhà hàng, cho mình cơ hội để học hỏi thêm nhiều điều bổ ích. Mình luôn tự nhủ bản thân phải cố gắng nhiều hơn nữa. Chúc cho bộ phận nhà hàng sang năm mới tháng nào cũng đạt doanh thu, các nhà hàng luôn đoàn kết, gắn bó và đồng hành cùng nhau phát triển.

ANH PHAN HỒNG QUÂN - Nhân viên An Ninh | Sinh ngày: 08/12/1994 Xuân ở Bà Nà bao giờ cũng thật ấm áp và hạnh phúc. Xin gửi lời chúc đến các anh chị và toàn thể đồng nghiệp tại Bà Nà Hills, một năm mới thật nhiều sức khỏe để sống vui, sống có ích và luôn thành công. Bộ phận An ninh sẽ luôn giữ vững tinh thần thép trên mọi mặt trận để hoàn thành tốt nhiệm vụ mà công ty và Ban lãnh đạo giao phó. Quyết thắng!

SẮC MÀU BÀ NÀ

SẮC MÀU BÀ NÀ

ANH LÊ CHÍN – NV Lái xe | Sinh ngày: 08/10/1970

11

CHỊ PHẠM THỊ THANH NGA - Nhân viên Cây Xanh | Sinh ngày: 11/02/1982 Mình cũng như mọi người cả thôi, lúc nào cũng mong cho công ty càng lớn mạnh để mọi người có công ăn việc làm và có cuộc sống ổn định. Đối với bộ phận cây xanh nói chung và đội mỹ thuật nói riêng, mong mọi người luôn không ngừng học hỏi và sáng tạo, để đưa ra nhiều ý tưởng độc đáo, thu hút khách du lịch trong và ngoài nước ngày một đông hơn và doanh thu Bà Nà ngày một nhiều hơn nhé.

CHỊ ĐẶNG DƯƠNG TỐ PHƯƠNG - NV Kinh doanh | Sinh ngày: 05/09/1994 Năm Gà đã qua, năm Tuất đã đến, mở ra thêm một hành trình mới cho mình và cho cả gia đình Bà Nà. Không chỉ là công việc, ở Bà Nà mình còn được sống với đam mê, với ước mơ của mình, đó đã là một niềm hạnh phúc. Mình xin gửi lời chúc đến các anh chị, các bạn và các em - những thành viên trong đại gia Bà Nà một năm mới thật nhiều năng lượng và nhiệt huyết, luôn trẻ, khỏe và sung sức nhất để chúng ta sẽ cùng nhau viết tiếp những giấc mơ của Người Bà Nà trong năm Tuất đầy may mắn này nhé. Lê Phương Thảo


Gắn để biết cần phải tăng thêm, bổ sung chi phí nhằm mang lại hiệu quả cao hơn, tốc độ tăng nhanh hơn; gắn để biết cần phải giảm đi những chi phí chưa thực sự

Sức Xuân

hiệu quả, chưa thực sự cần thiết. Kế hoạch Doanh thu có thể không đạt, tháng 10 chúng tôi hì hụi tính toán lại kế hoạch để xin điều chỉnh giảm, khi báo cáo trong cuộc họp giao ban và để chị ký trước khi trình Chủ Tịch Chị đã đặt câu hỏi với mọi người: “Tại sao phải xin điều chỉnh kế hoạch? Chúng ta sẽ không điều chỉnh, tiếp tục đi. Thiếu thì phải tìm cách cố gắng mà bù, cứ cố gắng hết sức đi đã, chưa đi sao biết không về đích, mà đơn vị nào cũng xin giảm thì ai điều chỉnh cho Chủ tịch?” Với lòng quyết tâm, những hoạt động cụ thể hàng

biến đổi, nhiều phân tích so sánh yếu tố ảnh hưởng

ngày, triển khai gói giá vé miễn phí bữa tối, tăng cường

đến các chỉ tiêu, đến từng con số. Không chỉ dừng lại

các điểm bán, dù mưa gió bão vẫn quyết tâm thi công

cho công tác Kế hoạch Ngân sách của 2018 mà Ban

các lễ hội tưng bừng để thu hút du khách.

Giám đốc đã xây dựng chương trình dài hơn, xa hơn thông qua việc triển khai nhiều hơn các buổi đào tạo,

12

Khoảnh khắc

năm thành lập Tập đoàn, 10 năm sinh nhật Bà Nà, là

hướng dẫn của PwC, của Giám đốc Điều hành, Tổ kiểm soát - nâng cao hiệu quả với số đông Cán bộ quản lý,

đếm lá hàng ngày cho chúng

việc làm cho các đội vệ sinh buổi sáng khu vực Nhà

hội nghị sơ kết, là Lễ hội B 'estival, là hội thao TTVH của

tôi cảm nhận sự đủng đỉnh của thiên nhiên trong mỗi

điều hành cũng là lúc tất cả Người Bà Nà đều chắc

CBNV, là khảo sát đánh giá lựa chọn chương trình

buổi sáng trái ngược hoàn toàn với không khí náo

chắn rằng sẽ đón vị khách ấy, vấn đề chỉ còn là thời

quản lý tài sản, là dự án tái cấu trúc tài chính, là quyết

nhiệt của khu du lịch mùa thấp điểm vẫn đón 5.000

gian, chỉ còn là thời điểm vị khách này đến trước hay

toán Báo cáo tài chính Quý III.2017 và cũng là thời

khách, có những ngày trong tháng 12 còn lên đến hơn

đến cùng Ông già Noel mà thôi. Sự thay đổi đến từ

điểm mà Phòng Kế toán triển khai Kế hoạch Ngân

Kế hoạch Ngân sách 2018 của Bà Nà được lập từ cách

7.000 khách, mọi người hồ hởi nói với nhau “như mùa

những dự báo, ước tính đầu năm và niềm tin của mỗi

sách 2018. Năm nay, mọi người đều triển khai công

tiếp cận như kế hoạch chi tiêu của mỗi gia đình, từ mỗi

cao điểm” mặc dù những con số đó đã nằm trong kế

người sau những quyết tâm, những cố gắng, những

tác xây dựng Kế hoạch sớm hơn với cách thức tiếp cận

vị trí công việc, từ mỗi bộ phận xây dựng nên bằng kết

hoạch ngân sách được lập từ đầu năm. Tháng 12 này,

hành động cụ thể đã tạo nên sự bình thản đầy kiêu

khác biệt: chi tiết cụ thể hơn với rất nhiều câu hỏi tại

quả đánh giá, bằng kinh nghiệm tích lũy và những giả

Bà Nà cán đích một cách tự tin chắc chắn sau những

hãnh đó.

sao, nhiều góc độ nhìn nhận đánh giá, nhiều tham số

định sáng tạo, khoa học…mang hơi thở của cuộc sống.

nỗ lực không ngừng….

nhân viên; nhiều buổi chia sẻ, thảo luận, hướng dẫn, thẩm định, đánh giá cách thức xây dựng đối với những chỉ tiêu phức tạp…

Mặc dù Chị đã cảnh báo trước về khả năng dự báo của

Tuy nhiên, Người Bà Nà hiểu rằng bản kế hoạch dày

Những cành cây cuối đông hết lá không chỉ mang đến

Chủ tịch nhưng thật khó tin sau tháng 4, 5 không đạt kế

dặn, đầy đủ, chi tiết đó cũng chỉ là định hướng, “cây đời

“niềm vui” cho những cư dân Nhà điều hành đi làm

hoạch làm mọi người lo lắng nhưng đến thời điểm cuối

sớm mà lại nhắc chúng tôi nhớ đến câu nói của Chị khi

năm này lượng khách vẫn đổ về đông đúc hòa mình

đi hỗ trợ giữa mùa cao điểm “Vài hôm nữa mùa thấp

cùng những lễ hội tưng bừng.

điểm vắng khách rồi lại cùng nhau than buồn cho mà xem”. Ừ thật, không còn lá thì lấy gì quét đây?

Năm 2017 khai trương 02 tuyến cáp mới, Vườn Hội An đi vào hoạt động. Năm 2017 là cột mốc đánh dấu 10

Gần một triệu lượt khách. Anh Thiệu hỏi “sắp chưa” để

năm Sun Group, 10 năm Bà Nà và cũng là một năm sát

kiếm bữa ăn tươi cho anh em nhỉ?

sao hơn trong việc lập, quản lý hoạt động kinh doanh

Hai triệu khách vẫn cảm thấy bình thường như đương nhiên là thế ! Sao vậy nhỉ? Hay mọi người đã chuẩn bị tinh thần từ cuộc họp trước APEC là sẽ không có du khách thứ “Hai triệu sáu trăm năm mươi ngàn” trong năm 2017? Giờ này, khi những chiếc lá cuối cùng đủng đỉnh tạo

theo Kế hoạch Ngân sách. Hầu hết Người Bà Nà đã ý thức được sự cần thiết của việc điều hành hoạt động

Không hiểu tại sao Team nào cũng mong muốn có

Phong “hói” trong đội hình dọn vệ sinh buổi sáng của

sẽ vẫn mãi xanh tươi”- tất cả sẽ thay đổi thường xuyên liên tục một cách linh hoạt để làm tốt hơn công việc của mỗi người, để khách hàng được trải nghiệm chất

mình, không biết do sự nhiệt tình, năng nổ của hay

lượng dịch vụ đẳng cấp hơn, để khách hàng luôn cảm

do hình ảnh hùng dũng dọn cây đổ trong những ngày

nhận được sự trân trọng, lòng biết ơn của Người Bà Nà

khắc phục hậu quả của bão trên tuyến đường 3.5

bởi mục tiêu kinh doanh không chỉ có mục đích duy

km. Ngày nắng mong nhớ Phong, ngày mưa càng

nhất là lợi nhuận mà còn là việc tạo ra giá trị tinh thần

nhớ mong khắc khoải hơn, không ít người tay ky tay

cho khách hàng.

chổi ngước mắt nhìn lên…ước ao… rồi đành tiếp tục

đếm lá… để rồi tất cả cùng cười ồ lên và bắt đầu lại từ

Những chiếc lá rụng, những thân cây trơ trọi, xù xì, cũ

của Công ty, của Bộ phận mình làm việc phải gắn liền

đầu mỗi khi có cơn gió lướt qua trên ngọn những cây

kỹ bình dị ngoài kia phải trải qua quá trình biến đổi

với kế hoạch ngân sách.

sưa già. Niềm mong ước nhỏ nhoi “sao nó không

không hề nhẹ nhàng, đơn giản nhưng ẩn chứa sâu bên

rụng luôn một lần cho rồi” được giao phó vào tay

trong đó là những dòng nhựa sống, là sinh khí của đất

dao, tay máy của “hói đại nhân”.

trời được tích tụ chờ đón những tia nắng xuân ấm áp để bật ra những chồi non, lộc biếc.

SẮC MÀU BÀ NÀ

SẮC MÀU BÀ NÀ

Tháng 9 năm nay: sôi động, cảm xúc với Lễ kỷ niệm 10

13


Ẩn chứa bên trong sự giản dị, mộc mạc, thân thiện với nụ cười thường trực trên môi của mỗi con người Bà Nà là sức sống mãnh liệt, là sự đoàn kết hỗ trợ, là sự sẻ chia không tính toán, là nghị lực phi thường của người đứng đầu, là niềm tin vào người cầm lái để tiếp bước. Năm 2017 trôi qua nhanh chóng với những sự thay đổi, với những biến cố, với những mục tiêu cao hơn; những ảnh hưởng của thiên tai, thời tiết đỏng đảnh, có những thuận lợi nhưng cũng không ít khó khăn. Dù khó khăn, dù vất vả, dù phải trải qua những giây phút hiểm nguy mỗi con người Bà Nà vẫn luôn tin tưởng về một tương lai không ngừng phát triển. Cuộc sống ở đây đầy ắp tình người, có sự yêu thương, có mọi người luôn luôn bên nhau, có sự cảm nhận của một gia đình: “Niềm hạnh phúc lớn nhất của Chị là luôn nhận được sự yêu thương của mọi người, là được chứng kiến sự trưởng thành của đội ngũ nhân sự đồng hành , cả tự hào vì một Bà Nà sẽ không ngừng là điểm đến thu hút đông đảo du khách” và niềm hạnh phúc nhất sau năm 2017 của tất cả chúng tôi là Chị vẫn thế, vẫn điềm tĩnh trước những biến cố, vẫn la mắng, vẫn đam mê, quyết liệt và tràn đầy tình cảm, tình thương, trách nhiệm; là Người Bà Nà đã thêm một lần nữa vượt qua chính mình. Ngoài kia, mùa xuân dù đang ẩn mình nhưng cũng chính là lúc xuân đang đến.

SẮC MÀU BÀ NÀ

SẮC MÀU BÀ NÀ

Nguyễn Tuấn Anh

14

15

Ví không có cảnh đông tàn ì đâu có cảnh huy hoàng ngày xuân (Hồ Chí Minh)


HỌC

16

Không chỉ thế, học viên còn nhận lại những giải đáp cặn kẽ, các ý bổ sung đề hoàn thiện nhận thức về các vấn đề và sự động viên khích lệ từ Ban Giám đốc. Có lẽ, những năm gần đây khóa học được mong đợi nhất trong năm là chương trình đào tạo cán bộ quản lý cấp trung. Lần đầu tiên được tổ chức vào năm 2014, khóa học thực sự thiết thực và phát huy hiệu quả. Gần một trăm cán bộ quản lý cấp trung được tham dự buổi đào tạo do chính Ban Giám đốc trực tiếp hướng dẫn và giảng dạy. Các tình huống khó nhằn xảy ra tại khu du lịch đã được các thành viên tham dự khóa học đem ra mổ xẻ để rút ra những bài học bổ ích. Được tổ chức liên tục vào năm 2015, 2016 và 2017, sức nóng của khóa học chưa bao giờ dừng lại. Nội dung khóa học theo đó cũng phong phú, đa dạng và nâng cao hơn. Thay vì chỉ giải quyết tình huống trong một buổi, khóa học giờ đây kéo dài 2 ngày 1 đêm với nhiều nội dung và hoạt động. Năm 2017 đánh dấu sự bài bản trong công tác tổ chức khi đã mời giảng viên bên ngoài Công ty về chia sẻ các vấn đề mà các cán bộ quản lý Bà Nà quan tâm. Kỹ năng thuyết trình cô đọng qua phần chia sẻ của chị Kim Ngân được học viên đón nhận và thực hành ngay tại khóa học; kinh nghiệm trong công tác tổ chức sự kiện được bạn Lê Cường TDC trình bày; kỹ năng bán hàng do anh Đình Hoàng trao đổi đã cung cấp thêm nhiều kiến thức cho những học viên thường xuyên làm việc, tiếp xúc với khách hàng. Đặc biệt, bài chia bài chia sẻ về người quản lý giỏi của anh An; về con người văn hóa Sun Group và sự tử tế của chị Hạnh là những bài học gần gũi nhưng cực kỳ thiết thực cho các cán bộ cấp trung. Nội dung được học viên mong đợi nhất là phần làm việc nhóm. Học viên được thực hành lý thuyết thu nhận trong khóa học, có cơ hội tìm hiểu và được thể hiện sự hiểu biết về những vấn đề nổi cộm trong Công ty như cách thức giải quyết bù phép, phương pháp đào tạo và phát triển cán bộ nguồn….

Phương Uyên – Chuyên viên truyền thông SWM thích thú với phần trình bày chị Kim Ngân và chị Hạnh “Em ấn tượng mạnh với 12 điều chị Ngân chia sẻ để làm nên một phần thuyết trình thành công, trong đó nhớ nhất ý “thuyết trình là chia sẻ”. Còn về Chị, những điều em học được vượt qua những kiến thức cho công việc, đó là sự chân thành, tử tế. Chân thành xuất phát từ tâm, chân thành không cố gắng được. Chỉ khi thực sự chân thành thì mới có thể lan tỏa sự chân thành ấy cho những người khác”. Điều mà Ban Giám đốc mong đợi khi tâm huyết tổ chức khóa đào tạo này, đó là được nhìn thấy nhân sự đến từ các bộ phận thân thiết và gắn kết hơn. Những lúc làm việc nhóm, những lúc thảo luận gay gắt về một chủ đề mà ban tổ chức làm khó, hay sự hồi hộp khi đồng đội thay mặt nhóm trình bày trong buổi học… tất cả như sợi dây kéo mọi người xích lại gần nhau, để thêm yêu quý hơn những đồng nghiệp của mình. Cám ơn khóa đào tạo để chúng tôi trưởng thành! Khánh Linh

SẮC MÀU BÀ NÀ

SẮC MÀU BÀ NÀ

ĐỂ TRƯỞNG THÀNH

17


ằng Gà

SẮC MÀU BÀ NÀ

Tết này là cái Tết thứ 3 kể từ khi thằng Gà mưu kế sinh nhai ở cái làng Chuối này. Làng Chuối là tên mà tụi hướng dẫn trẻ trâu dưới phố giải thích cho du khách nguồn gốc địa danh Ba Na Hills. Cái Tết đầu tiên thằng Gà làm thu ngân đến hết mùng 2 rồi nghỉ Tết; cái Tết thứ 2 nó nghỉ hết mùng 2 rồi làm thu ngân. Những Tết đó nằm ở nhà chờ đón Giao thừa, xem pháo hoa qua cầu truyền hình và nghe các vị chức sắc đọc thư chúc Tết, các vị ấy đội cả mưa phùn đi chúc Tết dân nơi nọ nơi kia. Nó cứ thắc mắc các ông bà ấy sao không ở nhà mà chuẩn bị cỗ bàn thắp hương và đón Giao thừa với gia đình cho ấm cúng, làm gì mà phải sương gió thế cho khổ thân, khổ con cháu. Thắc mắc sinh ra tò mò, năm nay Gà quyết định dành cả Tết xin thử làm người của công chúng, xin các vị chức sắc trong làng cho đi theo đón Giao thừa, làm công việc của làng…

18

Cả tuần rồi nhóm thằng Gà hối hả kiểm tra hồ sơ, trình ký, lập ủy nhiệm chi, đi ngân hàng chuyển tiền, buổi tối còn tranh thủ bê hồ sơ về nhà làm. Cái bàn làm việc như nồi Thạch Sanh, chiều hôm trước vừa vơi vơi, sáng hôm sau hồ sơ lại đầy lút. Ngày 27 tháng Chạp, hồ sơ đề nghị thanh toán của các nhà thầu còn chất cao như núi. Mắt căng tức, đầu váng vất vẫn cố động viên nhau làm thật nhanh để kịp thanh toán cho các đối tác có tiền trong tài khoản, đặng chi trả cho các anh kiến thợ cả năm vất vả trên công trường, đang ngóng đợi ít tiền về quê ăn Tết. Đôi lúc muốn buông, than trách hồ sơ về trễ quá, để sang năm thanh toán, nhưng đặt người ta vào địa vị của mình, cũng mong ngóng cái Tết đầy đủ một tí, lòng không đặng, lại cố thêm chút nữa… Cứ hối hả như thế đến tối mịt. Không khí Tết của nó chỉ có một chút vào buổi tối – khi Gà lang thang ngoài chợ hoa… Hôm kia cặp chậu cúc vàng được chị bán hàng ra giá tám trăm ngàn, thằng Gà không đủ tự tin trả giá đáp lại. Sang bên những chậu mai vàng, chỉ vào chậu mai thế nhỏ nhỏ, anh Bình Định nhẹ nhàng, từ tốn: một triệu rưỡi. Nhìn những cây đào từ ngoài Bắc mới chuyển vào, Gà quyết định sẽ chơi đào Tết cho có màu sắc quê hương. Bác bán đào người Nam Định tự tin: “Cây lày lăm chăm dưỡi, còn cây lày tám chăm dưỡi, dáng điệp, lụ nhiều lắm. Em thích cây lào cứ lấy”. Gà cầm lấy cây điếu cày của bác, châm thuốc bắn một hơi. “Để em đi xem một chút, nếu phù hợp chốc nữa em quay lại”. Tối tiếp theo ra chợ hoa, đến chỗ bác Nam Định rít điếu thuốc lào, cây đào tối trước giờ bác tự động giảm xuống còn sáu trăm, cây nhỏ hơn còn bốn trăm ngàn. Gặp người giọng Bắc lại hút được thuốc lào, chủ và khách như gần gũi nhau hơn. Tối nay, chợ vẫn mênh mông hoa là hoa. Chết dở, tốc độ tiêu thụ thế này thì ế chắc rồi. Ngày 28 tháng Chạp, cả dãy văn phòng chỉ còn nhóm nó vẫn miệt mài làm nốt những bộ hồ sơ cuối cùng, vừa làm vừa ngó đồng hồ canh giờ ngân hàng làm việc. Thỉnh thoảng lại có cuộc điện thoại gọi đến hỏi thăm tình hình tiền Tết kèm theo tâm trạng thấp thỏm hy vọng, lo âu. Ngán nhất là vài bộ hồ sơ sai số liệu hoặc chưa đủ cơ sở thanh toán. Phải tính toán lại, thảo luận và đưa ra số tiền đề xuất chuyển, mấy lần định loại những bộ hồ sơ chưa thật hoàn thiện, rồi lại phân vân… Cuối cùng tặc lưỡi chơi trò Vietlott: xác suất rủi ro vẫn bị rơi vào vùng thấp thì coi như tai nạn nghề nghiệp. Làm chưa xong việc thì các đội trực chiến lại gọi ra cổng họp triển khai công tác thẻ màu đón khách, đi thực địa, chuẩn bị các phương án, kiểm tra phương tiện hỗ trợ.

Gà không thích những chuyện mê tín, liêu trai. Sau bao năm nó ngẫm ra phải đứng trên đôi chân của mình, mở to mắt, bới đất lặt cỏ thì còn có miếng, chứ chỉ đi cầu này cống nọ chẳng biết có trông mong được gì? Đêm nay trước thời khắc Giao thừa ở trước cổng làng Chuối, nó và anh Văn đang chia nhau khu vực đi thắp những nén hương. Anh Văn bảo đi thắp rộng ra, cắm chân hương để mời các vong hồn về. Đất này thiêng lắm, thời chiến tranh và cả sau này, bao nhiêu sinh mạng đã gửi lại nơi đây. Ngồi trên cabin đầu tiên đóng vai du khách xông cáp treo, cầu cho một năm “mưa thuận, gió hòa”. Những người “hợp tuổi” chìm trong nỗi niềm riêng. Anh An mở lời xóa tan không khí trầm lắng bằng gợi ý mọi người chúc nhau năm mới. Chị Hạnh kể chuyện một lần xông cáp như thế này trong năm lần liên tiếp Chị đón Giao thừa ở Làng. Chị chọn lộ trình lên thẳng ga 6, lên đỉnh rồi quay về bằng tuyến cáp 1, lướt qua một vài điểm thắp hương. Không rõ nguyên nhân gì, cáp 1 gặp sự cố và anh Hoàng rước Chị bằng thủy lực, xuống đến nơi cáp 1 lại chạy bình thường. Đó là đêm Giao thừa dài nhất của Chị ở Làng. Gà không biết, không giải thích được đó là tâm linh, sự trùng hợp hay mối lương duyên nào đó mà những biến cố nho nhỏ giúp người ta nhìn nhận lại và tự điều chỉnh mình tốt hơn.

SẮC MÀU BÀ NÀ

Tết của

19

Đoàn khách xông cáp đầu năm lên đến ga 2, bước ra ngoài cabin, sương lạnh vây trùm, Gà như chiếc que diêm lay lắt trước gió. Gặp mỗi đồng nghiệp ở lại trực Tết, nhìn vào mắt, bắt tay nhau, nở nụ cười, vỗ vai động viên kèm theo lời chúc mừng năm mới, như những que diêm sát lại sưởi ấm cho nhau; đi thêm nữa, lên tàu hỏa leo núi, khu vui chơi, đỉnh Bà Nà Núi Chúa; cuối hành trình là mưa nặng hạt, nhưng Gà không thấy lạnh nữa. Mồng 3 Tết, không thấy tin nóng của Phòng vé báo số lượng booking qua viber như quy ước. Có thể khách không quá đông, nhưng cứ lên sớm một tí xem xét cho chắc. Tết này địa hình tác chiến có sự thay đổi: cái sân rộng thênh thang chứa được hàng ngàn khách đang thi công Trường Lang, chỉ còn lại lối đi dài ngoẵng, chưa tổ chức kiểm soát thẻ màu trên địa hình kém phong thủy như thế khi nào. Có mỗi vài ba ngày Tết du khách đến tham quan, lỡ chuẩn bị chưa tốt mà xảy ra sự cố thì không có cơ hội sửa chữa. Booking 4000, không phát thẻ màu, Gà lên bán vé tàu hỏa leo núi. Quầy thu ngân tàu hỏa leo núi có 4 máy bán vé, hôm nay chỉ có một em thu ngân “pờ rồ” đứng máy. Mỗi đợt cao điểm là anh Tông tranh thủ mở thêm nhiều điểm bán để chạy đua với kế hoạch doanh số. Hàng thì có sẵn trong kho, cần là được cấp ngay, thu ngân thì không thế. Thành ra các em thu ngân “pờ rồ” được điều hết đến các điểm nóng, các vị trí dễ hơn nhường lại cho các thu ngân nghiệp dư như Gà. Máy số 1 ngoài cùng bị lỗi, các anh IT đang sửa chữa khẩn trương. Nhận tiền lẻ, vào vị trí máy làm việc số 2; Gà thực hành 5S, sắp xếp phôi vé, phân loại tiền, kiểm tra máy hoạt động, điều chỉnh vị trí bàn phím máy tính, máy in bills và đầu đọc thẻ… Vào việc một lúc thì chú Vịt béo đến, máy 1 cũng đã sửa xong và chú ấy được giao luôn cái máy ở vị trí đắc địa nhất. Khách đông, em thu ngân “pờ rồ” đối mặt với hàng dài các đối tác hướng dẫn viên từng trải, thừa kỹ năng kích động, chỉ chực gây áp lực. Thằng Gà thao tác bán vé, cung cấp thông tin cho khách vừa quan sát bên em thu ngân để hỗ trợ đúng lúc khi có thượng đế nào chực bốc hỏa, cứ lo các bác ấy nuốt tươi em nó. Có ý kiến bảo các em thu ngân làng mình ít cười, nhưng mà trong hoàn cảnh này chắc muốn khóc mà không được khóc chứ cười sao nổi, sợ sợ là…


20

Hôm qua khách thực tế đông gấp 3 lần booking. Sáng sớm đã nhận được tin nóng của anh Hoàng báo chuẩn bị phương án thẻ màu. Booking 7000, bình thường thì con số này không làm khó được đội an ninh của anh Phụ, nhưng hôm nay sẽ là một bí ẩn vì nhiều sự thay đổi, với lại dân làng cũng háo hức dù khách đông vẫn hơi sợ và mệt hơn. Chị Hạnh báo trên viber khi có lệnh của Chị thì triển khai. 9 giờ sáng, công tác đón khách vẫn ổn, Gà lên với tàu hỏa leo núi. Câu nói của em thu ngân “pờ rồ” vẫn còn xuất hiện trong đầu Gà, nó nghĩ mình sắp được nâng hạng thu ngân. Khách đông hơn hôm qua nhiều, tốc độ xử lý của Gà tăng chóng mặt, như nhạc sĩ vừa hát vừa gõ phím, thêm cả tính nhẩm tiền như máy… Một chị khách bảo bán cho 8 vé người lớn, 1 vé trẻ em. Thằng Gà vâng dạ, chị khách ném toẹt nắm tiền lên bàn. Nó liếc nhìn rồi vẫn thao tác xuất vé như không có gì. Em thu ngân “pờ rồ” bảo xuất bán bổ sung vé lẻ cho hướng dẫn viên, Gà tiện tay vươn người đưa vé cho anh hướng dẫn viên qua khe kính hẹp, 8 vé người lớn và 1 vé trẻ em. Chị khách nhặt lại tiền vuốt phẳng và đặt lên bàn, nó thao tác xuất vé, lựa tiền phụ lại giao cho chị khách. Kết ca, đếm đi đếm lại vẫn thiếu 605 ngàn, trong lúc chờ em thu ngân “pờ rồ” kiểm tiền bàn giao, nó rút túi bỏ tiền vào ngăn kéo. Em thu ngân báo thiếu tiền, nó chỉ vào ngăn kéo: “Còn tiền ở đây, anh kiểm sót!”. Tiền là quan trọng nhưng vấn đề nghiêm trọng hơn lại nằm sau những đồng tiền. Nó cần phải đánh giá lại toàn bộ hoạt động và rút kinh nghiệm. 605 ngàn cộng với 5 ngàn dư đổi ngoại tệ, số thiếu đúng 610 ngàn, nó đã biết sai sót ở đâu. Thiếu tự tin là một hạn chế nhưng quá tự tin có thể gặp sai lầm! Ngày mai, nó phải làm lại, tuân thủ trình tự thao tác bán vé và cẩn trọng hơn hôm nay. Mồng 5… Kết ca, “không thiếu, không thừa đồng nào”, kèm theo ánh mắt nể phục của em thu ngân “pờ rồ”. Nhưng hôm nay tiền thu chỉ bằng nửa hôm qua, áp lực bằng phân nửa thì không chắc nó đã sửa chữa được sai lầm, thằng Gà chưa thỏa mãn. Năm sau, Gà sẽ lại xin đi làm người của công chúng… Giao Thừa, năm Dậu Thọ Duy

SẮC MÀU BÀ NÀ

SẮC MÀU BÀ NÀ

Hỏng máy!, đang lúc kịch chiến nhất máy lại gặp trục trặc, Gà vội ôm hết tiền di chuyển vào máy số 4. Cái máy này phong thủy hết sức tệ: máy cũ, bàn phím lạ, ở trong góc khuất lại bị các hướng dẫn viên chờ vé booking chắn lối vào. Khách lẻ dồn hết qua bàn chú Vịt béo. Mấy lần nhắc chú ấy điều bớt khách qua bên Gà, nhưng một phần chú đang bị khách quay, phần khác chú bị hấp dẫn bởi một điều mới lạ. Chẳng là Vịt béo quanh năm ngắm nhìn cây xanh, phân giống. Hôm nay được phục vụ các em chân dài Hàn Quốc, da trắng bóc, mặt V-line, cứ cười tít mắt. Gà đành phải bã miệng gọi mời các chị sồn sồn, các anh đầu nóng vào trong giải quyết. Rồi cũng kết ca, bàn giao tiền cho em thu ngân “pờ rồ”; em ấy nói một câu, mệt nhọc tan biến cả: “Anh giỏi thế, không thiếu, không thừa đồng nào”.

21


22

Với chủ đề “Bình minh trên đỉnh Bà Nà”, chương trình tổng kết năm 2017 của Sun World Ba Na Hills đã diễn ra trong không khí tươi trẻ, trang trọng và cảm xúc với sự tham gia của hơn 850 CBNV. Đây là dịp người Bà Nà nhìn lại chặng đường phát triển của Sun World Ba Na Hills trong 10 năm qua và có thêm sức mạnh, động lực để tiếp tục cố gắng trong tương lai. Chương trình còn là cơ hội để CBNV thưởng thức các tiết mục biểu diễn nghệ thuật được đầu tư công phu qua phần trình diễn của các nghệ sĩ không chuyên Bà Nà. Năm 2017 khép lại, người Bà Nà cùng nhau hướng về mặt trời, đón ánh bình minh rực rỡ nơi đỉnh Núi Chúa để viết tiếp những thành công mới.

SẮC MÀU BÀ NÀ

SẮC MÀU BÀ NÀ

LỄ TỔNG KẾT 2017

23


Nhiều đoàn lục tục kéo nhau về, hoặc vì mưa gió làm

NGÀY BÃO &

Mặt trời

chùn bước, hoặc vì bụng đương “nấu nước sôi” giống người lính gác. Lạnh này, cơn đói luôn tới sớm, kéo theo cả sự chới với ở khu ga 10, 11 và nhà vòm vì nhân sự mỏng. Khách lên, khách xuống, khách xin áo mưa, khách hỏi đường, thêm cả nhạc của đội nghệ sĩ làm ầm ĩ cả khu nhà vòm. Nghe tiếng chị Trinh phân trần trong đàm: "Em không thể phân thân ra được". Ga 2

mưa Rando và cái mũ bảo hộ ghé qua. Cũng chẳng nhớ sáng giờ thấy Anh băng băng trên Quảng trường bao lượt, nhưng sự ghé qua lần này như cứu cánh cho cái bụng bồn chồn của tôi. Cảm giác tìm được chỗ dựa

SẮC MÀU BÀ NÀ

lớn, rồi yên tâm lấn chiếm phần của sợ hãi.

sức lực cuối ngày hất lên bụng rồi nghiêng người ôm

người còn đương trên thang leo gỡ nốt vài chậu hoa

chặt. Giấc ngủ không ủng hộ nữa mặc dù mắt vẫn kiên

cuối cùng. Mưa nhỏ hạt thôi, nhưng sương ập về như

nhẫn nhắm nghiền. Tai cũng "phản chủ", không chịu

bà phù thủy to lớn, tung áo choàng bao phủ cả khu lâu

ngủ nghỉ mà dìu đầu óc lao xao theo mớ âm thanh đan

đài không một kẽ hở. Ngoài tiếng nói cười của khách,

Mưa ngớt rồi tạnh hẳn, trời trở nên trong veo. Sự bình

24

xen giữa đêm. Trong mớ ấy, gió là thứ hiện hữu rõ nhất.

tiếng nước mưa gõ tong tong thành vũng, có cả tiếng

yên lạ lùng. Lác đác bóng áo xanh gỡ những chậu hoa

Gió, không mưa. Ì èo, ì èo rít khe cửa. Đám cây rừng ngoài phía xa cửa sổ khua khua nhau như lũ trẻ chơi trò đánh trận. Thời tiết đương thị uy, có phần "nhẹ tay" so với lúc chiều rồi. Với tay bật màn hình điện thoại, biết ngày chưa hết. Hóp bụng hít một hơi sâu, no căng lồng ngực rồi thả tự do tiếng thở dài. Ngày cũng dài... ... Sáng nay lên tới đỉnh, trời xám xịt nhưng sương chưa về. Khoảng đường từ ga 12 đến quầy thông tin trở nên

12 giờ

gió hun hút từ những con hẻm sâu trong làng Pháp.

treo quanh khu nhà thờ. Viber nhảy tin nhắn “Đang cột

Từng gốc hướng dương chao đảo rồi oằn mình bật

chèn cửa ga 2” của Linh muội. Một gã chạy ngang, ghé

thẳng dậy sau mỗi lần bị gió cuốn lấy. Cánh hoa vàng

miệng khoe: “Tối nay anh phải ở lại trực bão”. Người

gắng bám lấy nhau, cây có nghiêng ngả thì cánh vẫn

bỗng dưng mạnh mẽ, đón đợi điều sẽ đến…

phải sải mình đẹp đẽ. Tôi im lặng nhìn chúng chống chọi. Hôm nay Mặt Trời tắt, sự chống chọi là để chờ đợi ngày mai. Chống chọi bình thản!

Tuyến 4 ngừng đón khách, tuyến 3 đã kịp mở trước đó 10 phút. Đầu cầu nhà vòm bắt đầu tập trung xin lỗi và chuyển khách vườn hoa lên đỉnh để 15 phút sau, tuyến

Tận trưa, mưa ào xuống phô diễn.

ra, may cáp 1 đã tải được một phần, nhưng lượng đứng chờ ở ga 6 vẫn đáng ngại vô cùng. Anh em ai cũng cắm cúi; người làm việc thì người lo chuẩn bị chống bão, như những con chim ướt cánh, tất tả chạy qua nhau. Thấm mệt nhoài cũng là lúc nghe cơn đói gõ cửa dữ dội. Mọi sự vẫn hối hả, nhưng mỗi lúc một khó hơn bởi

chắc của hai cánh cửa gỗ ấy vô cùng. Anh trong bộ đồ

Mưa trở lại một cách điêu ngoa, bỡn cợt những dáng

tai. Khách từ các nhà hàng xong bữa trưa bắt đầu kéo

thời tiết đang trở mình liên tục. Bữa cơm trưa lúc 2 giờ

Người bỗng dưng mất bình tĩnh vì vốn tin vào sự bền

Giật mình. Tôi đưa chân khèo cái gối ôm, dùng chút

trường gió mưa ngập ngụa mà người cứ nóng thấu lỗ

gấp.

đã thua cuộc, giật tung chốt mà va đập toác hết cả.

09 giờ 10 phút

vàng đã có. Mọi thứ như bị thổi căng lên. Quảng

đành gửi lại anh An ninh, Linh muội được điều động lên

Trên này, hai cánh cửa to đuềnh đoàng của ga 6 cũng

Ngày 15 tháng 09 năm 2017 23 giờ 12 phút

Nhưng cáp 1 chạy chưa được bao lâu, lệnh ngừng cáp

5 cũng ngừng hẳn. Gió mưa đương mỗi lúc một đẫy đà và kênh kiệu, chẳng chịu "nhường nhịn" ai.

30 phút, đối với hoàn cảnh ấy, đã là sớm. Trở lại ga rồi sẵn sàng nghênh chiến với thời tiết tới cùng. Vài giờ đồng hồ tải khách xuống cứ dài đằng đẵng. Nhưng cái đáng sợ nhất là cả hàng dài cabin đầy khách đang chậm chạp nhích dần về ga 5. Chậm chạp đến bức bối. Chờ đợi người khách cuối cùng xuống cáp mà vẫn có thể cười đáp lại nhân viên hướng dẫn, không phải nghe tiếng trẻ con khóc, nghe cả tiếng Trung, tiếng Hàn hay tiếng Việt phàn nàn,… Chờ qua ngày mai vì hôm nay đã quá đủ cho sức lực của mỗi người, cho những cái cúi đầu xin lỗi và sự chờ đợi cảm thông… Sự chờ đợi rồi cũng khép lại, khi cabin đưa vị khách cuối cùng vào ga. Hẳn là lắm tiếng thở dốc ra từ khắp ngõ ngách Bà Nà… Thôi, ngày sắp khép lại rồi. Mà nghĩ trái tí, chả mấy khi trong năm, khách vẫn mua vé sáu trăm năm mươi ngàn mà lại được đi chuyến cáp dài hơn giờ đồng hồ. Ấy, tha hồ lơ lửng giữa trời mênh mông… 23 giờ 58 phút Trời đất, hết ngày rồi đấy! Kéo chăn lên kín ngực, quyết ép mình ngủ. Gắng thêm

khó khăn vì gió táp mưa vào mặt. Lắm cái bóng cong

Cái standee của nhà hàng Morin đặt ngay chân cầu

lưng chạy cho kịp giờ vào ca… Điện thoại rung, nhận

thang bị giật bay, tiếp đất khoa trương vô cùng: “Rầm!”.

Tàu không chạy, cáp 5 ngừng, khu Bynight bị "biệt lập"

thời tiết sẽ thôi phẫn nộ mà bão bùng, đôi dép nhựa sẽ

thông báo đầu tiên trong ngày: “Tàu hỏa leo núi không

Ai thổi mà gió bỗng mạnh hơn rồi? Báo cáo tình hình

đầu tiên. Đồng nghĩa, số khách còn lại đang ở hầu hết

thôi có dịp mà mang ra… Chỉ mong, sáng mai thức dậy

đón khách”.

với chị em ngay: “Quảng trường đã có gió giật cấp

trên đỉnh núi – tới giờ tôi "thăng hoa". Thu sợi dây rào

vạt hoa hướng dương vẫn còn nguyên vẹn mà chờ Mặt

bảng hiệu bay!”. Phía vòng xuyến có tiếng đàm hỏi

mềm chưa xong là khách đã tràn vào. 20 phút sau,

Trời lên!...

thăm – “Dạ, ngoài bán kính 5m là không thấy gì nữa!”.

đường luồng bắt đầu “full HD”. Anh Duẩn hối thúc xin

Mắt bị sương hạn chế tầm nhìn, nhưng mũi lại không

điều cáp 1. Ngang phút ấy, tôi lại có thêm quyết định

có thứ gì ngăn cản nên đúng lúc căng go, mùi xúc xích

khác “táo bạo” hơn: thay đôi dép nhựa trước đã, giày bì

nướng từ phía Cổng Làng phảng phất tới. Bụng bỗng

bõm nước trong này rồi, sếp có la thì chịu, phải giữ sức

dưng “nấu nước sôi”, ục ục…

mà chiến tới chiều.

08 giờ 45 phút Mưa ngớt rồi tạnh hẳn, trời trở nên trong veo. Sự bình yên lạ lùng. Lác đác bóng áo xanh gỡ những chậu hoa treo quanh khu nhà thờ. Viber nhảy tin nhắn “Đang cột chèn cửa ga 2” của Linh muội. Một gã chạy ngang, ghé miệng khoe: “Tối nay anh phải ở lại trực bão”. Người bỗng dưng mạnh mẽ, đón đợi điều sẽ đến…

Trời hỡi, tới làm gì cho “tổn thương” người lính gác?!...

đôi ba tháng nữa, mùa mưa bão sẽ qua, sang Xuân rồi

Trần Phương Thảo

SẮC MÀU BÀ NÀ

11 giờ

25


Gần 100.000 hashtag #banahills trên trang chia sẻ

Người Hàn Quốc thích nghe, làm theo ý kiến của số

hình ảnh lớn nhất hành tinh – Instagram - cùng với sự

đông và chuộng việc chia sẻ hình ảnh trải nghiệm

“đổ bộ” của hàng loạt chương trình truyền hình thực

của mình lên các trang mạng xã hội. Những hình ảnh

tế nổi tiếng, Sun World Ba Na Hills đã bắt đầu bùng nổ

đẹp của Sun World Ba Na Hills được lan truyền một

thương hiệu trong năm 2017.

cách tự nhiên. Vì vậy, chúng ta phải luôn giữ hình ảnh đẹp nhất trong mắt du khách bởi làm Khu du lịch đẹp lên mỗi ngày là cách đơn giản nhưng hiệu quả nhất để Sun World Ba Na Hills giữ vững và phát triển vị thế của mình trên toàn thế giới. Điểm đến hấp dẫn các ngôi sao trong và ngoài nước Không thể phủ nhận sức ảnh hưởng của một địa danh đến công chúng nhờ một phần từ sự lan toả của những người nổi tiếng. Trong năm 2017, Sun World Ba Na Hills đón hàng loạt nghệ sĩ có tầm ảnh hưởng đến vui chơi lẫn thực hiện các sản phẩm nghệ thuật. Nổi bật như diễn viên Angela Phương Trinh, diễn viên Kaity Nguyễn, ca sĩ Thái Thuỳ Linh, ca sĩ Jun Phạm, người mẫu Primmy Trương,…

2017

hạnh chào đón những đoàn ghi hình danh tiếng đến

SUN WORLD BA NA HILLS

từ Hàn Quốc là KBS và JTBC cho hai chương trình Trip Battle và Carefree Travellers. Sự có mặt của

TRỞ THÀNH MỘT “TRÀO LƯU”

nhóm nhạc quốc dân TWICE tại Carefree Travellers đã tạo nên làn sóng truyền thông mạnh mẽ trên các

26

báo và mạng xã hội khi TWICE thực hiện ghi hình hay các tập trải nghiệm tại Khu du lịch được phát sóng. Nổi tiếng tại thị trường Hàn Quốc

Chương trình du lịch nổi tiếng “Travel with my father”

Năm 2017, du khách Hàn Quốc đến Khu du lịch

của kênh phim trực tuyến lớn nhất thế giới Netflix, đã

chiếm tỉ lệ 10% trên tổng số lượt khách. Sự nổi tiếng

chọn Khu du lịch cho đợt ghi hình tại Việt Nam, một

của Khu du lịch trong thị trường này là nhờ sức lan

lần nữa khẳng định sức hút và độ phủ sóng của

toả của các trang mạng xã hội, điển hình là Naver và

thương hiệu Sun World Ba Na Hills đối với du khách

Instagram.

bốn phương.

Ba Na Hills xuất hiện trên Naver, trang tìm kiếm số 1 tại Hàn Quốc từ cuối năm 2016 khi hàng loạt sao Hàn đã chọn Bà Nà là nơi dừng chân lý tưởng. Năm 2017, Đà Nẵng đứng trong top 10 các địa điểm tham quan được yêu thích nhất Hàn Quốc, trong đó, Sun World Ba Na Hills thuộc top các địa điểm “Must go” (Phải đi) khi đến Đà Nẵng. Mạng xã hội Instagram đứng thứ 6 trong top 10 trang mạng phổ biến nhất Hàn Quốc, với hashtag #바나힐 (Ba Na Hills trong tiếng Hàn) cùng gần 50.000 lượt chia sẻ đã mang hình ảnh Sun World Ba Na Hills lan toả mạnh mẽ đến người dân Hàn Quốc.

SẮC MÀU BÀ NÀ

SẮC MÀU BÀ NÀ

Ngoài những chương trình trong nước, chúng ta hân

27


28

Giờ đây, Internet đã trở thành một phần cuộc sống của mỗi người. Việc sử dụng các trang mạng xã hội dần trở thành một thói quen. Thông tin được phát tán mạnh mẽ và dễ dàng đồng nghĩa với việc thương hiệu có cơ hội được lan toả sâu rộng hơn. Tiếp thị, truyền thông số sẽ trở thành một kênh quảng bá chủ lực trong thời gian tới. Một thương hiệu nổi tiếng là một thương hiệu chất lượng và được nhiều người bàn tán. Độ phủ sóng của thương hiệu càng lớn sẽ càng dễ dàng thu hút khách hàng tìm đến mình một cách tự nhiên. Trong năm qua, Sun World Ba Na Hills đang từng bước tạo nên vị thế của mình trên các trang mạng xã hội, điển hình là Instagram và Facebook. Sun World Ba Na Hills giờ đây không chỉ là một “trào lưu” đối với du khách quốc tế hay du khách Hàn Quốc mà trở thành một điểm đến nổi bật của Đà Nẵng, một điểm đến khiến người Việt tự hào với bạn bè quốc tế và là một thương hiệu vững mạnh, được người dân cả nước biết đến. Mỗi người Bà Nà là một nhân tố quyết định uy tín của thương hiệu Sun World Ba Na Hills. Cùng với những hình thức truyền thông, marketing mới sẽ được triển khai trong năm 2018, người Bà Nà là một phần quan trọng trong sự lan toả và phát triển thương hiệu Sun World Ba Na Hills bằng cách làm tốt công việc của mình. Phương Uyên

SẮC MÀU BÀ NÀ

SẮC MÀU BÀ NÀ

Truyền thông lan toả, xu hướng truyền thông trên toàn thế giới

29


,,

LOP HOC .

Bồ Câu

Sáng thứ 7 tranh thủ lên lịch dọn dẹp hết đống phiếu bốc thăm và tờ rơi “Năm châu bốn biển” còn nằm rải rác ở các ga, mong kết thúc cuộc hành trình ngao du đã kéo dài đằng đẵng suốt hai tháng qua. Đang loay hoay nhờ anh Hòa phụ đưa phiếu về kho tập kết thì điện thoại ring ring, chị Trang bảo em ở đâu mau mau về họp, anh Phong và tụi chị đang chờ. Kiểm phiếu chưa xong đành bỏ dở le te chạy về, mặt nhăn nhó, sư phụ ơi bữa sau người có họp thì thông báo sớm sớm cho các đệ còn biết đường sắp xếp công việc ạ. Mở đầu hẳn nhiên là một tràng chấn chỉnh tinh thần cho cái Tổ Trợ lý “chuối

30

Bây giờ ta mô hình hóa nó lên cấp doanh nghiệp, cụ thể là công ty mình luôn. Cái Thảo kể nghe xem doanh thu của Bà

SẮC MÀU BÀ NÀ

SẮC MÀU BÀ NÀ

cả buồng”, vì chuỗi hàng loạt các sự kiện lớn nhỏ kỷ niệm 10 năm thành lập Tập đoàn với Công ty mà chểnh mảng trong việc theo dõi xử lý hồ sơ cũng

Nà mình từ đâu mà có coi nào!”. Thế là sau đó, một lớp học mang tính đối thoại giữa thầy và trò diễn ra khá sôi nổi.

31

như giám sát nhắc việc các bộ phận. “Cái Phương lo sắp xếp lại tủ hồ sơ đi, như bãi chiến trường thế lúc cần hồ sơ tìm không ra đâu. Trang xem các quy trình đến đâu rồi, được cái nào thì chạy cái đó trước đi. Thảo lâu nay không theo dõi bên chỗ anh Trường mua hàng nữa đúng không, các công văn bên Cẩm Anh cũng vậy, theo dõi và nhắc thực hiện chứ hai đứa mà để trôi việc là không xong với anh đâu. Anh dạo này ra ngoài nhiều chạy theo cái Halloween không ở nhà, mấy đứa coi hồ sơ đơn giản thì tự xử lý đi, cái nào liên quan đến đầu tư, cây xanh thì để đó anh về xem…”, vân vân và mây mây. Thế xong không biết có phải vì không khí căng thẳng quá không, hay tại sư phụ đã có kịch bản cho buổi họp hôm nay rồi, liền chuyển đề tài. “Hôm qua mới họp xây dựng kế hoạch ngân sách cho năm 2018 xong, vướng đủ thứ chuyện, để anh giảng cho mấy đứa hiểu rồi có gì đề xuất phương án cho các bộ phận”. Xong sư phụ lôi cái bảng trong góc ra, bốc thêm cây bút lông màu xanh màu đỏ, ra lệnh cho các “học trò” ngồi quay ra đây để anh giảng bài, nhanh nhanh. Ba chị em ngồi cười rúc rích tay sổ tay bút chờ nghe “thầy” phun châu nhả ngọc. Bài giảng về ngân sách được minh họa từ tầm vi mô là túi tiền của cái Thảo. “Nguồn thu của nó là từ tiền lương, dạy thêm, biên tập đặc san này. Nó chi tiêu cho các nhu cầu ăn, mặc, ở, mua sắm, du lịch, về quê,… Lấy phần thu trừ phần chi là ra ngân quỹ còn lại. Với cá tính của cái Thảo thì chắc cú là ngân quỹ luôn lớn hơn không (ý bảo là cái đồ bủn xỉn), còn cái Trang suốt ngày đi mát-xa thì chắc là toàn âm rồi. Đấy, lập ngân sách đơn giản vậy thôi”.

Đào bới các khoản thu chi của công ty thì ra rất thú vị. Chị cả Thu Phương với gần chục năm kinh nghiệm nên trả lời khá là đầy đủ, hai chị em gà mờ còn ít kinh nghiệm nên toàn tắc tị, hoặc trả lời…bừa, rồi ngồi cười trừ. Thầy nhận xét đứa thì có câu trả lời mơ hồ, đứa thì trả lời tưởng tượng, đứa thì trả lời mà chả biết gì, thế này thì thi sát hạch kỳ tới có mà tạch hết. Giảng xong mục một lớn, thầy chợt nhớ ra có cậu Tuấn Anh nhà Sun World đang ngồi ở vách kế bên bèn bảo cái Trang gọi cậu sang để thầy phổ cập cho luôn một thể. Lớp học lại rôm rả hơn khi thầy trò hào hứng tranh luận về kế hoạch ngân sách của nhà HCNS, nhà Cây xanh, nhà Truyền thông… Anh Trực thỉnh thoảng chạy lên chạy xuống trình hồ sơ, về kể thế nào mà lát sau chị Hạnh ròm cũng mon men lên xin dự giờ lớp học. Thầy chắc vui nên thao thao cả buổi không thấy đau cổ họng. Kiến thức được khai mở, thì ra những hiểu biết về công ty và công việc của các bộ phận vẫn còn như ếch ngồi đáy giếng. Còn biết bao điều vướng mắc rất khó giải quyết, nhưng ít nhất thầy đã giúp các trò hiểu được thực trạng công ty mình bây giờ như thế nào, để vắt tay lên trán mà suy nghĩ: Làm sao, làm sao cho công việc được trôi chảy, được hiệu quả? Tìm câu trả lời cho câu hỏi này quá khó, nên mong thầy hãy thường xuyên mở những lớp học Bồ câu như thế này để tụi em được khai phá đầu óc thầy nhé! Lê Phương Thảo


que củi, động tác dễ cũng không làm được. Anh đạo diễn ngán ngẩm: “Bài này bên anh tập 2 tiếng là xong, bọn em 2

CỦA

TÌNH YÊUTÔI Vào! Vào rồi anh em ơi!!!!! Bà Nà Hills vô địch! Bà Nà Hills chiến ắng!

Cả khán đài nhảy lên, cơn lốc da cam nhuốm màu sân bóng.

buổi chưa đi được nửa bài, đã thế còn múa như mấy bà đi chợ”. Câu chê thẳng làm chúng tôi chột dạ. Không ai bảo ai, càng bị chê chúng tôi càng nghiêm túc, càng cố gắng. Sau này dù rút khỏi đội, thỉnh thoảng tôi vẫn đi qua phòng tập, nhìn những đồng nghiệp chịu khó, hăng say, tôi biết họ sẽ đạt kết quả cao nhất. Khi anh Tuấn Anh thông báo đội văn nghệ đang cần nhân sự hỗ trợ hậu cần, tôi đăng ký ngay. Chúng tôi tập trung, xem thuộc tiết mục để biết đoạn nào cần đạo cụ nào. Trong quá trình biểu diễn, chúng tôi sẽ chuẩn bị sẵn sàng đạo cụ đưa cho diễn viên kịp diễn các phân cảnh sau. Bao nhiêu cảnh là bấy nhiêu đạo cụ, tôi áp lực nhỡ mình có sai sót.

Những tiếng hô vang lên không ngớt. Tiếng bịch bịch từ những chiếc bóng đập tay. Chiếc trống to đùng được người Bà Nà đánh liên hồi từ đầu đến cuối trận. Đội kèn Ukraina thổi mãi không dừng. Còn tôi, cảm giác vỡ òa sung sướng khi tiền đạo trẻ sút ấn định tỉ số 5-0 cho Bà Nà. Và giấc mơ mang chiếc cúp 10 năm lên núi đã trở

32

Tôi luôn quan tâm từng bước đi của đội bóng

SẮC MÀU BÀ NÀ

SẮC MÀU BÀ NÀ

thành hiện thực.

dù không lọt top cầu thủ dự bị. Trước đó cả tháng, anh Phong đã tập hợp anh em các bộ phận, trong đó phần nhiều là những bạn an ninh trẻ khỏe; mời huấn luyện viên kinh nghiệm bên ngoài về luyện tập; cử anh Khoa làm đội trưởng; mỗi tuần đội bóng tập 3 buổi

chúng ta cầm trên tay chiếc cúp vô địch.

dù thời tiết mưa, nắng, lịch off hay đi làm. Các

Công việc của tôi là kế toán vật tư xây dựng, phần lớn thời gian

cầu thủ ai cũng quyết tâm bởi ngoài thỏa mãn

ngồi ở phòng làm việc với toàn số là số, ít có thời gian tiếp xúc

đam mê, đó còn vì màu cờ sắc áo.

với các đồng nghiệp khác, và cũng ít cơ hội theo đuổi đam mê

Là một trong những cổ động viên trung thành

33

cho trận đấu quan trọng hơn. Và chiến thuật này đã đúng khi

bóng đá của mình. Khi giải bóng đá được tổ chức, tôi đăng ký tham gia cổ vũ ngay, đem việc về làm đêm cũng được. Nhờ đây,

Buổi tổng duyệt có lẽ là buổi tập căng thẳng nhất. Xuất hiện lặng lẽ, Chị chăm chú dõi theo, vỗ tay thật to khi tiết mục

tôi quen được các anh chị đồng nghiệp đến từ bộ phận khác. Tất

kết thúc. Vẫn là những căn dặn nhẹ nhàng làm chúng tôi phần nào bớt căng thẳng “Chị muốn các em hết sức thoải

cả chúng tôi cùng hướng về trận đấu, tim cùng hòa nhịp theo

mái, không đặt nặng vấn đề đạt giải. Các em hãy giữ cảm xúc, để cháy hết mình, coi đây là món quà ý nghĩa tặng lãnh

từng nhịp bóng, cùng nhau nhảy nhót hô hào, cảm giác thân

đạo Tập đoàn. Với chị, được xem các em biểu diễn trên sân khấu đã là niềm hạnh phúc”.

thiết đến lạ. Những câu chuyện vui đùa lúc giải lao, những chia

Như đã thành thói quen và kinh nghiệm từ việc đón khách qua các dịp cao điểm, mọi thứ đều được chuẩn bị chu đáo,

sẻ về công việc, tất cả khiến chúng tôi gắn kết hơn.

dự phòng tất cả các tình huống xảy ra. Ngay cả biểu tượng mặt trời cho cảnh kết cũng được in thành 3 tấm. Và kết quả

lại chọn cầu thủ top 2 khi khoảng cách tỉ số

Và tôi xúc động thêm lần nữa khi xem tiết mục nhạc kịch “Khát

của sự luyện tập và chuẩn bị ấy là trái ngọt mà đội văn nghệ mang về trong đêm diễn chung kết. Một cảm xúc vỡ òa,

mới 1 bàn? Sao tiền đạo đang đá sung sức và

vọng ngày trở về”, tiết mục đạt giải đặc biệt trong hội diễn văn

khi bao nhiêu cố gắng của mọi người đều được đền đáp một cách xứng đáng.

hay thế kia lại rút ra sân? Sao đội mình đá hiền

nghệ 10 năm. 09 phút diễn trên sân khấu là cả quá trình luyện

để đội bạn lấn át?...

Được sống trong những ngày kỷ niệm 10 năm thành lập Sun Group, tôi như trở thành một con người khác, cởi mở,

tập 2 tháng, là những vất vả của cả đội, có cả mồ hôi và nước

năng động, hòa nhập và trách nhiệm hơn. Tôi hiểu hơn về công ty, về Tập đoàn, về những công trình kiến trúc hay

mắt.

những định hướng trong thời gian đến. Điều đó càng khiến tôi thêm yêu công việc của mình và giúp tôi gắn bó lâu dài

thẳng hơn bao giờ hết. Nhưng rồi tôi mới hiểu,

Tôi cũng được triệu tập vào đội văn nghệ từ những ngày đầu,

với công ty hơn, để góp một phần nhỏ bé vào sự phát triển của Bà Nà, để Bà Nà luôn là ngọn lửa đi đầu của Sun Group.

đó là tinh thần fair play (chơi đẹp) của Bà Nà,

tham gia được vài buổi thì tôi xin rút do không bố trí được công

là chiến thuật của huấn luyện viên để giữ sức

việc. Ngày đầu tập luyện, chúng tôi lơ ngơ lắm, cứng khô như

và cuồng nhiệt nhất, tôi theo dõi và chứng kiến sự thay đổi từ cách chơi đến lối đá lẫn chiến thuật của đội bóng qua từng trận đấu. Mỗi trận đấu mỗi cảm xúc khác nhau, đều hồi hộp đến nghẹt thở. Nhiều lúc tôi bực mình lắm. Sao lại không cho các tiền đạo trẻ đá hay vào đá mà

Các câu hỏi cứ lởn vởn trong đầu, làm tôi căng

Ngô Đình Tuân


SẮC MÀU BÀ NÀ

SẮC MÀU BÀ NÀ

34

35

anh xuân ĐI TÌM

Đến với Bà Nà ở cái ngưỡng tuổi đã lưng chừng xuân, ở cái ngưỡng

Nếu có ai hỏi tuổi trẻ của tôi là gì, tôi sẽ thành thật trả lời:

những cố gắng của các bạn, thông qua những hệ

mà bản thân cũng tự nhận thấy rằng những nhiệt huyết, hoài bão,

tuổi trẻ của tôi, đó là ước mơ và nuối tiếc. Khi còn ngồi

thống chính sách coi trọng nguồn lực người trẻ mà

khát khao cống hiến của tuổi trẻ đã không còn tràn đầy như cái thuở

trên ghế giảng đường, tôi đã từng tự nhủ bản thân sẽ

Công ty luôn hướng đến. Và tôi phải cảm ơn các bạn

chập chững bước vào đời, đã không biết bao nhiêu lần tự hỏi liệu

cống hiến thật nhiều cho thành phố của tôi, cho quê

rất nhiều, đã làm đẹp cho mảnh đất trên quê hương tôi,

rằng quyết định chọn nơi này đã là quyết định đúng đắn? Liệu rằng

hương của tôi. Rồi khi ra trường, bước chân vào đời,

đã làm cho danh tiếng của thành phố tôi yêu ngày một

mảnh đất này có thể ươm mầm, thật sự là bệ phóng để tôi có thể

cũng như rất nhiều người, có lẽ là số đông, tôi nhận thấy

vang xa, lan nhanh không chỉ dừng lại ở mức độ phạm

hoàn thành những ước mơ vẫn còn dang dở của một thời tuổi trẻ,

rằng cuộc sống không như là mơ. Và giống như đa phần

vi châu lục. Ước mơ thuở nào trong tôi, chính là đây

khát khao nhiều, thành công cũng có, và đắng cay cũng muôn phần. Chín tháng đi đi về về, gần 700 giờ ngồi xe ngồi cáp, thật sự chẳng thể so sánh được với chín năm cày ải, lăn lộn, va vấp trong ngành tài chính ngân hàng, càng không thể so bì được với khoảng thời gian mà các thế hệ nhân sự đi trước, già, trẻ, bậc cha chú, bậc anh chị, và cả những người em nhỏ tuổi hơn tôi rất nhiều, đã cháy cả tuổi thanh xuân của mình cho mảnh đất này. Tuy nhiên, trải nghiệm của mỗi cá nhân là một khái niệm gì đó rất riêng, tùy vào những cảm xúc mà con

số đông ấy, tôi chọn cách lao đầu vào công việc để

chứ không phải nơi đâu xa vời, rõ ràng ngay trước mắt

chứng tỏ những giá trị của bản thân, để có thể được

chứ không mông lung, mơ hồ như tôi vẫn thường hình

nâng lương, được thăng chức… Đến một ngày chợt

dung thời trai trẻ.

nhận ra rằng những gì mà bản thân đang cố gắng đạt được, đó chỉ là một điều gì đó vô cùng nhỏ bé, và cái ước mơ thuở ban đầu về những lý tưởng của một thời tuổi trẻ, có chăng chỉ còn đọng lại trong những câu chuyện cười, những lúc rảnh rỗi đấu láo cùng đám bạn.

tim của mỗi người cảm nhận được khi làm việc và gắn bó với mảnh

Khi tôi đặt chân đến Bà Nà, nhìn các bạn trẻ hăng say

đất này. Thời gian thử thách lòng kiên nhẫn của con người, và kết quả

làm việc, nỗ lực từng ngày, tôi như cảm nhận được tuổi

khi vượt qua được những thử thách ấy, có người sung sướng tột độ,

xuân của mình trong đấy. Các bạn có ước mơ, các bạn

có người cảm thấy chưa thực sự thỏa mãn, người thì cảm nhận sự

có hoài bão, các bạn có quyết tâm, và quan trọng hơn

việc một cách bình thường, riêng với tôi đó là sự không nuối tiếc.

cả, tại nơi này các bạn luôn đón nhận được đòn bẩy cho

Về làm việc tại Bà Nà như tiếp thêm động lực để tôi cháy lại những đam mê của bản thân. Tại nơi đây, tôi cảm thấy mình rất trẻ hoặc ít nhất tìm lại nguồn năng lượng mà tôi nghĩ đã bỏ đi xa tự bao giờ. Phương Nam


Những tưởng làm việc trong tổ trợ lý một thời gian, đã quen với một số công việc “không tên” nhưng ra Phú Quốc, nhất là trong giai đoạn tiền khai trương này mới thấy nhiều công việc “không tên” hơn nữa. Đôi lúc, tớ không tránh khỏi cảm giác không biết bắt đầu công việc từ đâu nên đành “đụng đâu làm đấy”, note dần các đầu việc rồi điều chỉnh trong checklist của mình. Trước đây cậu cứ lo xa sẽ phải “lang thang” một mình ở Phú Quốc nhưng mà thực tế thì không hề nhé. Minh chứng sống là tớ đây, tớ được anh Thuận kèm cặp ngay xuất phát điểm tại Đà Nẵng cho tới lần này là đợt hỗ trợ thứ hai, ngay cả các anh chị từ đơn vị khác của Hạ Long, Sapa, Đà Nẵng cũng tập trung tại đây nên cậu không thể nào mà “cô đơn” được. Công việc là vậy còn đời sống cũng khá thú vị. Thị trấn tương đối tấp nập, kha khá hàng quán để ăn uống, chỉ 10 phút xe máy là tới. Còn muốn “thành phố” hơn xíu thì có thể lên Dương Đông, cách An Thới 30km nên cũng không khác gì từ Bà Nà chạy xuống thành phố Đà Nẵng. Tớ nghĩ người Bà Nà mình mà ra đây hỗ trợ thì sẽ thích nghi cực kỳ nhanh. Cuối tuần cũng có thể đi picnic hay khám phá các địa danh, di tích khác ngay tại An Thới, có tỷ tỷ thứ cho mình “giết” thời gian. Cuối tuần vừa rồi, tớ đã có một chuyến dã ngoại cực kỳ khó quên cùng với các anh chị Phú Quốc, nhân dịp “20/10 muộn”.

SẮC MÀU BÀ NÀ

ĐẢO NGỌC

rừng hay đồng bằng như những năm trước. Để cho CBNV yên tâm công tác làm việc và cũng để vơi nỗi nhớ nhà, Phú Quốc cũng đang lên kế hoạch tổ chức Tết Âm lịch với chương trình gói bánh chưng hay làm “báo tường” - học tập Bà Nà có tập san. Với tớ, Tết năm nay sẽ rất lớn, tại đây - Phú Quốc, cùng với gia đình Sun Group. Chúc cậu và gia đình giáng sinh an lành và năm mới hạnh phúc!

Phú Quốc, ngày .... áng .... năm ....

36

Gửi bạn của tớ, Cuộc sống của cậu hiện giờ thế nào? Nghe nói miền Bắc đợt này lạnh lắm phài không? Tớ nghe tin lạnh tới mức đóng tuyết trên đỉnh Fansipan, hấp dẫn du khách lắm nên chẳng mấy mà cáp treo Fans sẽ đạt kế hoạch. Còn Bà Nà cậu biết không, hôm nay đã cán đích 2.650.000 lượt khách của năm rồi đấy, rất đáng mừng phải không? Giờ cậu không còn ở Bà Nà, càng không ở Phú Quốc đồng hành cùng tớ, tớ thực sự thấy tiếc. Có thể quan điểm sống, đích đến cho cuộc đời của mỗi đứa khác nhau nên cậu quyết định rẽ sang con đường khác. Nhưng bạn ơi, tớ ước gì cậu đang ở đây – Phú Quốc này, để có thể trải nghiệm những điều tớ đã và đang nhận được. Thực sự tốt trên mức tưởng tượng của tớ; tốt bởi chính sự hoang sơ vắng vẻ của miền đảo xa, của sự khởi đầu “lộn xộn” còn nhiều thứ phải sắp xếp. Phú Quốc không buồn tẻ và “khủng khiếp” như nhiều người đã “dọa”. Chị điều động tớ đi Phú Quốc để hỗ trợ các công tác chuẩn bị cho giai đoạn khai trương Cáp treo Hòn Thơm, nhưng đi rồi mới thấy, không phải hỗ trợ, mà là học tập. Là học, bởi tớ được làm những việc mà trước nay tớ chưa bao giờ làm hoặc không trong phạm vi công việc được phân công ở Bà Nà. Ví như liên quan đến vấn đề F&B, trước giờ tớ đâu có hiểu sâu sắc những việc cần chuẩn bị set up cho nhà hàng, cho bếp trước khi đưa vào kinh doanh như thế nào. Nhưng ở Phú Quốc, tớ có cơ hội nắm bắt những điều này khi các anh cho đi thực tế công trường, nghe và quan sát các đơn vị bàn bạc trên mảnh đất trống về việc định hình công năng của từng nhà hàng để từ đó đưa ra bài toán về việc xây dựng và cung cấp các trang thiết bị bếp phù hợp, tránh gây lãng phí và đảm bảo thời gian. Thậm chí tớ có thể đọc hiểu các bản vẽ xây dựng, hình dung các vị trí. Rồi tớ còn được học về kho bãi, về việc giao/nhận và tập kết hàng hóa theo mức độ ưu tiên nữa.

Tái bút: Tớ háo hức đến ngày cáp treo Hòn Thơm khai trương vì lại thêm cơ hội trải nghiệm miễn phí cáp treo có kỉ lục Guiness nữa rồi. Sẽ “khoe” tiếp với cậu sau nhé. Thảo Trang

SẮC MÀU BÀ NÀ

ư gửi từ

Tết năm nay với tớ cũng cực kỳ đặc biệt, vì ăn Tết nơi biển đảo chứ không phải núi

37


TRIỂN KHAI KPI NĂM 2018

Một tiêu chí KPI cần đảm bảo 5 tiêu chí (SMART) của một mục tiêu. Đó là:

CÙNG NHAU

TA ĐI TỚI

Với tầm nhìn trở thành điểm đến hàng đầu tại Việt

tổng số khách lẻ; Tỷ lệ doanh thu từ việc bán gia tăng

Nam, đạt mức 5 triệu khách tham quan mỗi năm từ

cho khách lẻ, …

38

đo lường hiệu suất, chế độ đãi ngộ và cách thức phân bổ nguồn lực hợp lý để phát triển bền vững. Sau khi áp dụng thành công Hệ thống quản lý chất lượng ISO 9001-2008, ISO 9001-2015, Ban lãnh đạo Tập đoàn và Công ty đã quyết định sẽ xây dựng và triển khai KPI tại Sun World Ba Na Hills trong năm 2018 này.

M – Measurable Có thể đo lường được

A – Attainable Có thể đạt được

R – Relevant Thực tế

T – Time Based Thời hạn cụ thể

Ở cấp cá nhân, KPI dùng để đánh giá mức độ thành công của một nhân viên gắn liền với mục tiêu (tối thiểu,

Trong năm 2018 này, Công ty sẽ tiến hành triển khai truyền thông nội bộ để bước đầu tạo dựng “văn hóa KPI” và xây

đạt, vượt) của công ty, khối, bộ phận theo từng kỳ báo

dựng hệ thống KPI đến chi tiết từng cán bộ nhân viên. Theo đó, Ban xây dựng và triển khai KPI đã được thành lập và

cáo.

đại diện Ban lãnh đạo Công ty trong việc hướng dẫn, triển khai, đánh giá KPI đến tất cả các bộ phận, nhân viên theo lộ trình. Định hướng đến quý 4 năm 2018, Công ty sẽ tiến hành rà soát, đánh giá và điều chỉnh KPI cho phù hợp để chính

Sun World Ba Na Hills sẽ triển khai KPI như thế nào

thức triển khai và đồng nhất hệ thống lương thưởng.

39

trong thời gian tới? Việc truyền thông và xây dựng “văn hóa KPI” cần được ưu tiên đặc biệt và chú trọng vì để triển khai thành công KPI Cuối năm 2017, được sự hỗ trợ từ Tập đoàn và đơn vị

cần phải có sự thấu hiểu và đồng lòng của toàn thể cán bộ nhân viên. Qua đó, mỗi nhân viên cần xác định được các

tư vấn PWC, Công ty đã xây dựng được bộ 25 KPI từ

yếu tố thành công then chốt, các trách nhiệm chính, các ngưỡng mục tiêu phù hợp và xây dựng lộ trình hành động

Được áp dụng ở Mỹ từ những năm 1980, nhưng phải

cấp Công ty đến cấp phòng ban. Ngày 22/01/2017, tại

chiến lược phù hợp để đạt được thành công và hiệu quả thiết thực.

đến năm 1992, công cụ quản lý KPI mới được các nhà

Phòng Hội trường Nhà Điều Hành, hội thảo tổng quan

quản trị doanh nghiệp trên thế giới áp dụng rộng rãi.

về KPI SunWorld Ba Na Hills đã được tổ chức với sự

Vậy KPI là gì? Vì sao Ba Na Hills cần thực hiện KPI?

KPI (Key performance indicators) hiện được sử dụng rất rộng rãi trên thế giới như là 1 phương thức hữu hiệu để đo lường hiệu suất kết quả thực hiện công việc thông qua việc thiết lập được 1 hệ thống các chỉ số hiệu suất. Hiểu đơn giản thì KPI là một thước đo hiệu suất công việc. Ví dụ: KPI về doanh thu của Công ty sẽ được phân chia thành KPI của phòng Kinh doanh, Phòng vé, Khối ẩm thực, Bộ phận Vận hành trò chơi theo từng tháng cụ thể. Việc thực hiện KPI của mỗi bộ phận, khối sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến KPI của Công ty. Tại phòng vé, một số KPI liên quan trực tiếp đến doanh thu được đề xuất xem xét là: Số lượng khách mua vé gia tăng cho các dịch vụ không được bao gồm trong vé cáp treo, so với

tham dự của Ban giám đốc và hơn 40 trưởng, phó bộ phận. Tại đây, bà Bùi Thy Hương – Giám đốc dự án từ đơn vị tư vấn PWC đã chia sẻ và giải đáp nhiều thắc mắc về triển khai KPI tại Sun World Ba Na Hills. Bộ KPI của Bộ phận Nhà hàng và Phòng Hành chính Nhân sự đã được chuyên gia tư vấn phân tích thí điểm để việc hiểu, xây dựng KPI được gần gũi và thiết thực hơn. Dựa trên cơ sở “Cái gì đo lường được thì mới thực hiện được” và “Hãy đo lường những gì quan trọng”, mỗi người, mỗi bộ phận đều cần biết rõ mình phải làm gì, làm như thế nào để đóng góp tốt nhất cho mục tiêu chung của Công ty.

SẮC MÀU BÀ NÀ

SẮC MÀU BÀ NÀ

2020, Sun World Ba Na Hills cần cải tiến hơn nữa việc

S – Specific Cụ thể

Đào Thanh


Mấy ngày này thời tiết trên đỉnh lại trở lạnh thấm thía hơn mọi hôm, chắc đây là đợt không khí lạnh cuối cùng của mùa đông năm nay. Chẳng quan ngại về điều đó, tôi biết chắc chẳng bao lâu nữa đâu, không khí sẽ ấm áp hơn hẳn vì một mùa xuân nữa lại sắp sửa sang. Tiết xuân ấm áp sẽ lại làm ấm lòng mỗi người trên đỉnh núi này. Một năm chuẩn bị đi qua là một năm đáng ghi nhớ trong cuộc đời tôi, thật nhiều niềm vui, nhiều cảm xúc

XUAN

khi mọi sự nỗ lực được ghi nhận. Nghĩ về những điều đó cũng là động lực để tôi cố gắng làm việc mỗi ngày. Điều đặc biệt đáng ghi nhớ của năm qua có lẽ là khi tôi biết được bài viết “Giấc mơ màu nắng” của tôi sắp thành hiện thực, khi tôi biết đó sẽ là “Giấc mơ có thật”, khi giấc mơ ấy là màu nắng của năm sau và của nhiều năm sau đó nữa. Một ngày đầy gió cuối tháng 11, tôi nghe anh Khiếu

40

THAY ÁO MỚI

Một nỗi niềm nhỏ: lại trú đông nữa rồi!

con người gắn bó với Vườn bia bấy lâu nay chứ không

SẮC MÀU BÀ NÀ

SẮC MÀU BÀ NÀ

bảo: “Gọi hàng ít lại thôi, để tiện chuyển nhà lên B13".

chỉ của riêng tôi.

41

Thế nhưng năm nay không phải là nỗi buồn, mà đó lại là niềm vui khi biết Beer Plaza năm sau sẽ đi vào hoạt động. Đó là niềm mong mỏi, khát khao của những

Vì đã khá quen với việc này, nên chuyển nhà mới không khiến chúng tôi quá lúng túng nữa. Thế nhưng, hoạt động kinh doanh vào mùa đông không sôi nổi như những tháng trước đó và cả cái dốc lên nhà mới của chúng tôi cũng là một trăn trở lớn để mời khách lên nhà hàng dùng bữa. Dù tất bật trong cái tháng khách giảm, tôi vẫn không quên theo dõi từng sự trở mình của Vườn Bia. Có gì đó khiến tôi chùng bước mỗi khi đi ngang qua nơi đây: Vườn Bia của chúng tôi đang đứng trơ trọi giữa mùa đông, những giàn mái dần được tháo gỡ, những viên gạch cũ bị hạ xuống,… một cảm giác man mác trong tôi. Một nơi đã quen thuộc đến từng ngóc ngách, nay đang được thay đổi để mạnh mẽ hơn khi mùa nắng, để vững vàng hơn khi mùa đông. Nhưng sự thay đổi ấy khiến nhiều điều bình dị mỗi ngày nơi đây tôi chỉ còn có thể lưu lại thành kỷ niệm trong trí nhớ. Tôi hiểu, ai rồi cũng phải lớn lên, cái gì rồi cũng phải đổi mới để phát triển. Cái cũ đang thay áo mới, cái mới sắp sửa được ra đời, chúng ta cũng đang sẵn sàng đón một mùa xuân mới và chờ đợi những điều tốt đẹp, cho những chiếc áo mới của từng nhà hàng, cho từng góc nhỏ Bà Nà và cho mỗi người chúng ta. Rồi mùa xuân sẽ hong khô tất cả, sẽ gói ghém lại những cơn gió còn sót của mùa đông, sẽ là muôn hoa, muôn nụ cười, muôn màu áo của người Bà Nà trong nắng mới. Sẽ là muôn điều nguyện cầu cho một năm mới an vui. Hẹn gặp lại tôi trong một Beer Plaza thật đáng mong chờ năm 2018! Đại Lợi


Quang ơi! Có hoa viola, pansy, sen cạn không? Em gom rồi gửi gấp xuống Đà Nẵng cho anh nhé, bên anh đang chuẩn bị tham gia cuộc thi nấu ăn với BP Bếp.

Em sẽ tìm những loại hoa anh yêu cầu, cố gắng đủ cho anh thi thố.

Thùy Anh ơi? Cuối tuần này ra Hà Nội ăn cưới phải không? Em nhắn mẹ em ra chợ hoặc tìm xung quanh vườn có cây xương sông không? Em nói nhổ cả gốc lẫn ngọn đem vào Đà Nẵng cho anh, đang cần gấp em nhé!

Anh có bị sao không? Em đi ăn cưới mặc toàn đồ đẹp tự nhiên cầm mớ cây cả đất lẫn cát cho anh. Mất hết cả hình ảnh đẹp trong sáng, thánh thiện của em.

Em mà thi thố gì, chỉ nấu cơm ăn kiểu cho gia đình thôi, tự nhận thấy bản thân làm ngon nhất món nước chấm.

MONSAI VÀ AMATEUR

Lực à? Anh là P em họ anh Phụ đây. Trình và Lợi giới thiệu em nấu ăn giỏi nhất bên bộ phận An ninh, em thu xếp thời gian tham gia cùng anh? Để anh báo anh Phụ đổi lịch trực cho em.

42

SẮC MÀU BÀ NÀ

SẮC MÀU BÀ NÀ

Linh ú tham gia đi thi nấu ăn với Bếp không? Nghe đồn cô mới được anh Thuận truyền bí kíp võ công nghề bếp, lấy chồng Huế, bây giờ trình cũng siêu hơn trước rồi.

43

Ting, ting, tin nhắn viber ... Ngày 28/11 này Bộ phận Bếp tổ chức Hội thi tay nghề năm 2017, đội P tham gia cùng cho vui.

Anh Văn ơi, anh đi thi nấu ăn với bộ phận Bếp nhé. Hiện có 9 đội, em đang lập một đội bánchuyên, anh lập thêm một đội tham gia được không? Nghe anh Bắc gửi thể lệ cuộc thi đội nào tham gia cũng có giải anh ạ.

Đi thi nấu ăn hả anh? Hiện em đang chăm vợ đẻ, toàn nấu chân giò hầm đu đủ cho vợ, món đó có thi được không anh?. Mà anh ơi, em còn phải đi thi Nghị quyết, anh nói chị Thủy đào tạo đổi ca thi cho em?

Hạnh tròn, bí ngô có chất dinh dưỡng gì? Hôm trước anh đã nhắc các em tìm hiểu từng loại thực phẩm để chuẩn bị cho phần thi thuyết trình rồi mà.

Ngày 28 à! Không được đâu, đang thi công Lễ hội Mùa Đông còn đầy việc, tối nào cũng tăng ca làm đêm rồi, đầu tháng 12 thì được, nhưng cứ mail gửi thể lệ anh xem nhé! Dạ, dạ bí ngô thường dùng nấu canh xương, nấu cháo bí đỏ cho trẻ con và và …

Anh Ngọt ơi! Vườn Ươm có hoa viola, pansy, sen cạn nở không? Nếu có anh chuyển cho em mỗi loại một ít vì có việc cần dùng.

Hiện Vườn Ươm mới xuống giống, 3 tháng nữa hoa nở đẹp anh Văn nhé, nếu nhanh thì Tết Âm lịch mới có.

Em chuẩn bị như thế à, quá thất vọng… (trái bí bỗng bay cái vèo vào sọt rác giống hành động của siêu bếp Gordon Ramsay trên Masterchef )

Chị ơi, hôm nay thời tiết đẹp chị nhỉ, hoa nở từ dưới Cổng Thành lên tới đỉnh … Mà em có chút việc cần chị tư vấn, à thì là mà … đội em sắp đi thi chị ạ, chị tư vấn giúp cho bên đội em mấy món.


Hic, hic nước sôi lửa bỏng thế này tâm trạng đâu mà đi họp…

Em cũng đi thi à? Đội em làm món chả cá thát lát, canh cua đồng nấu rau tập tàng, món tâm đắc nhất của chị là cơm sen. Đội em làm mấy món đó kiểu gì cũng được giải cao.

Ôi anh P ơi, em quên hỏi công thức với gia vị món cơm lươn nướng kiểu Nhật Bản rồi, sao cuối tuần anh không điện thoại nhắc em nhỉ?

Anh Bình và Phúc ơi, nhà mình chốt được các món cho cuộc thi chưa? Phúc người Huế làm món gì chẳng ngon, chốt món sớm để anh còn gửi danh sách nguyên liệu cho Ban tổ chức chuẩn bị mua hàng.

SẮC MÀU BÀ NÀ

Em làm được món kho quẹt, cá trê đồng nướng lá chuối chấm mắm gừng, cá chép hấp hành cuốn bánh đa hay cháo rắn, cháo ếch đều nấu ngon cả anh à.

44

Anh đăng ký làm món heo rừng nướng đá cuốn lá rừng, gia vị ướp dùng hạt mắc khén, ăn cứ gọi là nhức răng. Anh nấu mấy món nhậu anh Vinh IT đều khen cười như Ông Địa.

Ban tổ chức xin thông báo: Do các sếp có lịch bận, Bộ phận Bếp dời ngày cuộc thi Nâng cao tay nghề bếp sang ngày 01/12/2017, các đội có thêm thời gian chuẩn bị cuộc thi cho chu đáo.

Thôi rồi! thế là xong film, dời qua mấy ngày thì hoa viola, pansy làm sao để được.

Ngày 1/12/2017 - Cuộc thi chính thức bắt đầu - Keng …. keng … keng

BTC xin tuyên bố bắt đầu cuộc thi. Mỗi đội có thời gian 90 phút để trổ tài, sau phần thi các đội sẽ thuyết trình về món ăn, cost, khả năng áp dụng vào thực đơn năm 2018. Các đội lưu ý trong quá trình nấu ăn phải đảm bảo vệ sinh ATTP, BTC có tính cộng điểm vệ sinh khu vực nấu ăn.

Sốc 30 phút vì không theo kịp nhịp độ của cuộc thi, nhìn các đội bạn làm thấy choáng. Bây giờ mới thực sự hiểu áp lực mà các anh chị em đồng nghiệp bếp phục vụ khách hàng ngày tại Khu du lịch.

Tập trung cho món lẩu quên luôn hai đầu bếp, Huy hót boy trang trí Fomai Pháp nặn như miếng trứng chiên, Oanh vừa xắt vừa ngắm từng miếng chả. Cuối cùng thì cả đội cũng thở phào nhẹ nhõm khi hoàn thành được phần thi.

BTC tuyên bố cuộc thi kết thúc, các đội lần lượt thuyết trình về món ăn của đội mình. BTC ấn tượng với thực đơn BBQ của đội Những Chú Gà Tre hay món dimsum của đội Hậu Duệ Master Chef, hay bữa tiệc hoa đầu màu sắc của đội Monsai. Thuyết trình xong được BGK đánh giá cao vì thực đơn sáng tạo và đẹp mắt. Với chúng tôi điều cảm nhận lớn nhất từ cuộc thi này đúng như tâm sự của chị Hạnh Đỗ “Đây hơn cả một cuộc thi, điều quan trọng là các đầu bếp của chúng ta được thỏa sức sáng tạo, được thể hiện bản thân qua những món ăn bắt mắt và ngon miệng. Hơn hết, đây là cơ hội để chúng ta được học hỏi kinh nghiệm từ những người đồng nghiệp, được gắn kết với nhau hơn”.

Kết quả chung cuộc: Anh Văn ơi, chị Hoa đẹt tối hôm qua đi về muộn, trời tối quá không nhìn rõ đường đâm phải đít con bò, người bị bầm tím chắc không tham gia thi cuộc thi được đâu anh, anh kiếm người khác thay đi.

- Món ăn ấn tượng nhất: Combo BBQ của đội Những Chú Gà Tre - Giải Khuyến khích:

Dung hả em, đội em đại diện cho nhà hàng Brasserie mang cả Lệ sầu đi thi, phải chuẩn bị cho kỹ vào không đội Amateur nhà anh cho hít khói. Hôm qua anh nói với Thắm nhỏ bếp Morin rồi, đi thi không có giải thì xin nghỉ cả tháng đi, chứ xấu hổ đi làm sao được.

Thảo Nguyên Xanh, Đậu Hà Lan (NH Arapang), Cháo Hành (NH Morin), Xin Chào (La Pensee), Đam Mê Trong Tôi (NH La Lavande). - Giải Ba: Amateur, Monsai (2 đội khách mời không chuyên),

Đội nhà em đi thi chỉ có nhất, anh có dám đánh cược không? Đội anh hãy đợi đấy.

Bông Lúa Mạch (Bếp Bánh) - Giải Nhì:

Theo chỉ đạo từ Ban giám đốc, Công ty tổ chức cuộc họp giao ban vào chiều ngày 30/11, đề nghị các anh chị có tên trong danh sách tham dự cuộc họp đúng giờ. Mọi sự vắng mặt không được phép sẽ chuyển anh Hùng xử lý theo quy định.

Cua Lột (NH Arapang), Những Chú Gà Tre (NH Vườn Bia) - Giải Nhất: Hậu Duệ Master Chef (NH Brassaerie) Văn Phong

SẮC MÀU BÀ NÀ

Theo tư vấn của tôi đội Amateur làm món chả chìa chó, món đó nướng thơm nức mũi. Các cụ có câu: “sống trên đời có miếng chả chó là gì”. Biết đâu anh Thiệu, anh Thuận khen ngon, đưa món đó vào thực đơn năm 2018.

45


Giấc mơ của riêng mình

Cứ thế, ngày này qua ngày nọ, nhiều lúc nó ước, giá như nó cũng được bay nhảy, tung tẩy như những chú

Cũng trong căn phòng ấy, cũng chính khung cửa sổ là

sóc ngoài kia...

nơi ngắm những cây sồi này còn là nơi để nó chứng kiến những điều mà có lẽ nó sẽ không thể nào quên,

Đến khi nó thấy quen với khu đồi với những gốc sồi to

tận cùng đớn đau, tận cùng của những thương yêu, tận

và những chú sóc màu nâu đuôi dài, là khi nỗi nhớ về

cùng của những nhớ nhung. Đủ để nó trân quý giá trị

khu rừng của nó cồn cào nhiều hơn, nó tưởng tượng

cuộc sống này biết bao nhiêu.

những gốc cây dọc các trụ cáp đã đâm lộc non màu đỏ thẫm. Rồi có lúc dường như nó cố gạt mọi thứ ra khỏi

Nó chưa từng có những chuyến đi lâu thế bao giờ. Và

đầu mình như một sự chạy trốn, chạy trốn sự cô đơn và

đó cũng là khoảng lặng để nó nhìn lại chặng đường nó

vô dụng.

đã trải qua. Nó hiểu, có những người bên cạnh mình trong những lúc cần thiết đã là điều hạnh phúc nhất

Thỉnh thoảng mở ra và đọc vội những tin nhắn của

mà không tiền bạc nào có thể mua được.

những nhân viên, bạn bè, những người mà chưa bao giờ nó nghĩ họ sẽ gửi những tin nhắn đó cho mình. Rồi

Nó nhớ, mười ngày anh chăm chút cho nó từng bữa ăn,

cứ thế lặng lẽ rơi...

rồi lại vội vã trở về cho kịp đợt hỗ trợ Phú Quốc, có những điều thầm lặng và quý giá hơn mọi lời nói. Trước

Có hôm nó nằm mơ tham gia đến ba bốn cuộc họp cây

khi bay về, anh dặn dò những người ở lại cách nấu từng

xanh, cảnh quan... Sáng ra nó nhận được tin nhắn của

món ăn sao cho vừa miệng, và không quên nhắn Linh

Trường Trọc: “Chị yên tâm, anh chị em đội cây xanh sẽ

“Bác về thu xếp công việc khai trương cho ổn, rồi Bác

cố gắng làm tốt hơn để chị về chị sẽ vui và không phải

lại qua”.

SẮC MÀU BÀ NÀ

Cũng trong căn phòng ấy, nó được nghe những câu

46

"Chị nhớ kịp về xem kịch Táo quân của bếp em chị nhé”

chuyện thơ bé của “những chú gà” - cũng đắng cay,

"Bọn em nhớ chị lắm rồi, chị về nhớ đi hết các nhà ga

nhọc nhằn để có được ngày hôm nay. Anh không quên

nhé”

nhắc nó tranh thủ làm việc này việc kia như để nó thấy mình còn được làm việc, vẫn tinh tế và khéo léo như

Một ngày cuối đông, nó rời khu rừng đang trong những ngày

cách của riêng anh. Nó hiểu đó còn là cách mà anh

lạnh giá, nơi mà mọi thứ đã trở thành thân thuộc đến ngay

muốn truyền lửa và tiếp thêm sức mạnh cho nó.

cả khi nhắm mắt lại nhiều thứ vẫn hiển hiện lên thật rõ.

Nó lại thấy một bầu trời trong veo và cứ mỗi sáng mỗi

Nó đặt chân đến một căn phòng tiện nghi, màu trắng. Ở đây

chiều, đứng lặng ngắm những chú sóc nâu chuyền

không có mùa đông, không có một chút lạnh khi ra ngoài

cành qua ô cửa sổ.

trời. Ở trong phòng, nó một chăn, còn giường bên cạnh thì Linh Dương đắp tới năm cái chăn. Mỗi lúc trở mình đã thấy Linh Dương đứng ở bên, điều mà nó cũng chưa thể làm

Rồi nó tự hỏi, cuộc đời mỗi người có bao nhiêu giấc mơ.

được như thế với ai bao giờ.

Và trong đó có bao nhiêu giấc mơ không màu....

Ngày nào, bầu trời cũng kéo mây đen, âm u buồn tẻ, chiều

Nó tin, nó sẽ nhuộm màu cho những giấc mơ của riêng

chiều là những cơn giông kéo theo những tiếng sấm chớp

mình.

ùng oàng, lúc đó nó giật mình chợt nghĩ, sấm to như thế ở nhà là cáp sẽ tự động ngừng chạy để du khách ngắm rừng nguyên sinh đây. Những lúc rảnh là đứng tựa vào góc tường ngắm nhìn những cây sồi khổng lồ bên đường qua ô cửa kính của căn phòng nó ở: 916. Những cây sồi cao đến 10 tầng nhà, xanh ngắt cũng với rất nhiều sóc; những chú sóc nâu leo trên thân cây rồi bay từ cành này sang cành kia nhẹ bẫng.

Mận Núi

SẮC MÀU BÀ NÀ

la mắng bọn em như trước nữa...”

47


GIẢI BÓNG ĐÁ TỔNG KẾT 2017

SUN WORLD BA NA HILLS Diễn ra từ ngày 08/01 đến ngày 27/01/2018, giải bóng đá nam – nữ được tổ chức nhằm chào mừng kỷ niệm 10 năm thành lập Công ty và tổng kết hoạt động năm 2017. Trong 3 tuần tranh tài với sự tham gia của 14 đội đã cống hiến 23 trận bóng đẹp mắt và 87 bàn thắng được ghi. Giải đấu khép lại với ngôi vô địch bóng đá nam thuộc về đội An ninh, Đội lão tướng chân núi giành chiến thắng chung cuộc và nữ Ba Na Hills đạt giải nhất ở bảng nữ. Giải bóng không chỉ tạo một sân chơi bổ ích, lành mạnh mà còn đánh dấu việc chính thức đưa sân bóng Sun Home Bà Nà vào hoạt động, giúp

SẮC MÀU BÀ NÀ

SẮC MÀU BÀ NÀ

CB - CNV có thêm cơ lựa chọn để rèn luyện thể thao.

48

49


Nhớ ngày đầu, khi Bà Nà chưa có khái niệm về lễ hội, người đề xướng lễ hội bia cũng chỉ nghe qua, rồi lên mạng tìm ảnh, âm nhạc về lễ hội Oktoberfest để rồi phấn khích khi nghĩ đến việc mang nó về đỉnh Núi Chúa. Kế hoạch được lập và đề xuất sự hỗ trợ vì người Bà Nà lúc đó nghĩ mình không đủ sức để tổ chức. Để rồi, lễ hội bia đầu tiên được tổ chức với ý tưởng chủ đạo là “Ngày mùa”. Tất cả đều chóng vánh, bởi trước đó 3 tháng, đề xuất đã không thuyết phục được chị

tác chuẩn bị vừa kết thúc. Những tiểu cảnh xinh xắn

Hạnh và Chủ tịch vì lý do: “Đã mất công nghĩ, sao

được làm từ hạt lúa mạch như đồng lúa mạch, chim

không nghĩ lớn”. Sếp muốn làm chương trình có quy

hồng hạc hay xe bia được khách thích thú check-in.

mô lớn.

Không khí sôi động không chỉ từ những ban nhạc rock,

thấy lo lắng vì thiếu đi không khí náo nhiệt và điều gì đó

SẮC MÀU BÀ NÀ

để thu hút du khách khi mùa cao điểm đang dần qua.

50

B'ESTIVAL

bắt đầu với địa điểm tổ chức mới vô cùng ấn tượng – Beer Plaza. Chiếc thùng bia khổng lồ giữa Quảng trường, 2 tầng bên dưới với 2.000 chỗ ngồi là nhà hàng được thiết kế riêng cho lễ hội bia. Một sân khấu lớn ở giữa khu nhà để cả 2 tầng đều được hòa trong không khí âm nhạc cuồng nhiệt với những ban nhạc và vũ công đến từ châu Âu. Tất nhiên là không thể thiếu bia Đức, bàn ghế gỗ thông, thức ăn đậm chất Oktoberfest, đặc biệt là món xúc xích Đức được sản xuất ngay tại Bà Nà. Du khách

tạo nên lễ hội bia. Cũng có câu chuyện vui là ngay ngày đầu tiên, phiếu

“Cho em làm thử để đo lường sự hài lòng của du khách

mệnh giá – “bảo bối” được dự tính để tăng doanh thu

và lấy kinh nghiệm để chuẩn bị cho năm sau” đã được

ẩm thực bị phá sản vì Huỳnh Ân và team Thu ngân

các Sếp gật đầu. Lúc đó chỉ còn hai tuần, Ngọc Thanh

không phục vụ kịp. Trước sức ép, những cú “dậm

– Cán bộ sự kiện được triệu tập, hai anh em “đầu đất”

chân” của Mr.Tông, tôi phải quyết định bỏ “bảo bối” ấy. Một ngày, anh Tuấn và Peter đại diện của Doppelmayr -

Sự đồng lòng của Tổ mộc, Tổ cơ khí, Cây xanh, Bảo trì,

những người đã đưa chúng tôi đến Oktoberfest vô tình

Nhà hàng, Bếp, Kế hoạch, mỗi người mỗi việc để rồi

gặp lại nhau tại B'estival. Anh ấy bảo “Bà Nà copy giỏi

những chiếc cối xay gió, rơm rạ, thùng rượu,… dần xuất

quá, còn hay hơn bản gốc”, anh còn đùa “Em cẩn thận

hiện tại Quảng trường Du Dôme. Diễn ra 1 tuần từ 26/8

khi sang lại Đức, có thể họ bắt em”. Bên cạnh đó, số

- 02/9/2016, chúng tôi đã có những bài học quý giá để

liệu doanh thu ẩm thực của Vườn bia, Kavkaz tăng vọt.

bắt đầu cho Lễ hội bia tiếp theo.

Những tín hiệu tích cực ấy là động lực để Người Bà Nà

Bất ngờ, vào cuối tháng 9, một số cán bộ Bà Nà được Chỉ 3 tháng nữa thôi, lễ hội bia B'estival sẽ

hòa nhịp của du khách. Đó chính là điều quan trọng để

Sợ rằng năm tới chưa biết bắt đầu từ đâu nên lý do

đã bắt đầu với từ khóa “Ngày mùa”.

CON ĐƯỜNG IN NHỮNG DẤU CHÂN

các vũ công nhiệt tình nhảy múa mà còn là sự tự tin

thêm khát vọng.

Tập đoàn cho đi công tác châu Âu. Đến xứ sở Bavaria

Không dừng lại ở lễ hội Oktoberfest của Đức, những gì

để trải nghiệm không khí của lễ hội bia Oktoberfest

Bà Nà đang theo đuổi là một lễ hội đậm đà nhất, khác

đích thực, chúng tôi vỡ lẽ ra nhiều điều khi ở cương vị

biệt nhất và độc đáo nhất. Quảng trường bia hoành

một người khách. Trong không gian âm nhạc sôi động,

tráng đã được xây, một nhà máy xúc xích Đức đã làm

mọi người khoác trên mình những bộ trang phục, cùng

và tiếc là một nhà máy bia vẫn còn dang dở. Bởi ấp ủ

nhau uống bia, nhảy múa. Dường như chẳng còn

của Chủ tịch Tập đoàn là phải sản xuất được dòng bia

khoảng cách hay bức tường ngôn ngữ nào có thể ngăn

hảo hạng nhất thế giới. Nhưng chắc chắn, với sự nỗ lực

cách được. Câu khẩu hiệu “Cuộc vui không khoảng

không ngừng của Người Bà Nà, một ngày không xa,

cách”-tinh thần của lễ hội bia năm 2017 ra đời từ

B'estival sẽ được người ta gọi tên và tìm đến nhiều hơn

những cảm nhận ấy. Và không phải là những trang trí

mỗi khi nhớ về.

cầu kỳ, những trò chơi như suy nghĩ trước đó, chúng tôi bắt đầu quan tâm đến món ăn, âm nhạc, không gian và trang phục.

Nhà văn Lỗ Tấn từng nói: “Trên đời này làm gì có đường, người ta đi mãi cũng thành đường thôi”. Đó là cách mà người Bà Nà đã và đang làm. Cần niềm tin và

chắc chắn sẽ không thể tìm được nơi

Lễ hội bia 2017 sắp bắt đầu nhưng thời tiết liên tục làm

khát vọng thật bền bỉ của nhiều người mới biến con

thưởng thức bia hấp dẫn hơn trên thế giới.

khó cho phần trang trí khiến không khí nóng hơn bao

đường mòn ngày càng rộng lớn hơn”.

giờ hết. 10h30, khi tiếng nhạc nổi lên cũng là lúc công

Kanu

SẮC MÀU BÀ NÀ

Hiểu ý nên đành gác lại năm sau nhưng trong lòng vẫn

51


TẾT của chúng tôi

24 tháng chạp… Chúng tôi lên Morin, trong cái lạnh

29 Tết, tôi và chị Hạnh ròm xuống căn – tin Hoàng Lan

của những ngày cuối năm, cùng nhau tập gói bánh

để xem qua một lượt. Nhà nhân viên đã vắng hơn vì số

chưng theo sự hướng dẫn của “nghệ nhân” Tôn Thất

ít đã khăn gói về quê ăn Tết sớm. Nghĩ tới những bạn

Hùng. Đã thành thông lệ, người Bà Nà gói bánh

trẻ xa ba mẹ, những anh chồng không gần vợ con, đón

chưng để Tết trở nên ấm áp hơn, đặc biệt dành cho

năm mới trong cái lạnh và vắng vẻ giữa núi rừng của

những người ở lại trực cũng được ăn Tết. Anh Huyên,

Hoàng Lan, tự nhiên thấy lòng mình nao nao, thương

với kinh nghiệm nhiều năm nên chuẩn bị mọi thứ

và nể phục sự nhiệt tâm của các bạn vô cùng.

ngày càng chuẩn hơn, từ lá, nếp, đến củi lửa và nhân lực hỗ trợ. Nhiều anh chị em sau bao lần xắn tay học

Năm nào cũng thế, Tết luôn là dịp mà phòng Hành chính Nhân sự chúng tôi nhộn nhịp nhất, bận rộn nhất. Hẳn nhiên là

gói, thành thạo tự khi nào không hay, để lại mong

vậy, vì chúng tôi là bộ phận hậu cần cho gần một ngàn anh em nhân viên, và nhất là khi Ban giám đốc Bà Nà rất quan

xuân sau có cơ hội trổ tài với đồng nghiệp, gia đình.

tâm đến đời sống mọi người trong dịp Tết đến, xuân về.

Ghé tầng 3 Morin, các anh bảo trì đang hoàn thiện sân

Sau cuộc họp giao ban phân chia công việc trong phòng, chị em tổ nhân sự dồn tốc lực để hoàn thành các khoản

phần nội dung chương trình, phòng Truyền thông và

lương thưởng, để tiếng tin nhắn BIDV về thật sớm cho mọi người sắm Tết. Lịch trực Tết của toàn công ty được tổng

anh em Hành chính Nhân sự đã cùng chuẩn bị từ trước

hợp và điều chỉnh để cho ai cũng có được những ngày nghỉ bên gia đình. Nhiều bộ phận phản hồi rằng: đã bố trí rồi

Tết khá lâu. Chúng tôi không khó để chọn trong số

nhưng các bạn muốn ở lại làm Tết rồi nghỉ sau, chứ không ai muốn nghỉ Tết khi đồng nghiệp mình còn đi làm, đi trực.

những người Bà Nà ở lại trực Tết, xem ai sẽ là “ca sĩ”, ai

Chúng tôi lại khó xử vô cùng…

là MC, thậm chí là lễ tân cho đêm tiệc. Nhớ hình ảnh em Kim Thanh tỉ mỉ, hướng dẫn tập dượt chi tiết cho Hải Đường và Minh Dương vào nghề “MC phố núi”, rồi

thông báo, lên lịch xe chạy, đến cả băng rôn và những bữa ăn dọc đường, mong cho mọi người có một chuyến đi thuận

lại thấp thỏm theo sát chương trình từ xa. Thấy ấm

lợi để sum vầy với gia đình. Nhìn những gương mặt tràn ngập niềm vui, những em bé trên tay ba mẹ cùng những món

lòng khi đêm Giao thừa, Ban giám đốc cùng chung vui,

quà mọi người mang theo về quê nhà khi lên xe, người hậu cần như chúng tôi nhiều phần hạnh phúc…

Sang đến mồng 2 Tết và cả những ngày sau, tiết trời đã

SẮC MÀU BÀ NÀ

SẮC MÀU BÀ NÀ

người đang quên đi sự tấp nập của phố xá, của cái Tết đang đến rất gần để vẫn làm việc một cách tốt nhất. khấu để chương trình tối Giao thừa được suôn sẻ. Còn

22 tháng Chạp… Để sẵn sàng những chuyến xe đưa người Bà Nà ngoại tỉnh về quê ăn Tết, chúng tôi tất bật từ việc

52

Ngày cuối năm trời khá lạnh, nhưng hầu như mọi

ấm hơn; nhạc xuân, cảnh xuân cũng tràn ngập khắp

53

chia sẻ yêu thương cùng mọi người, để cái Tết xa nhà 26 Tết… Ai đấy trong chúng tôi sẽ phụ trách đi sắm kẹo, mứt cho nhân sự ở lại trực Tết. Việc dù nhỏ nhưng cũng cần tỉ mỉ như lo cho nhà mình. Rồi ai đấy khác trong chúng tôi lại phụ trách chuẩn bị đồ cúng, đầy đủ theo phong tục truyền thống. Những ai đấy còn lại sẽ chạy chỗ này chỗ kia trao quà, phát bao lì xì,… Chị em cơm ca phải căng não lên thực đơn cho tuần lễ Tết; đổi trước đổi sau, cân đo thế nào cho vừa ngon vừa đảm bảo ngân sách. Anh Tình mấy ngày ấy, hết ghé nhà điều hành lại lên Nemo, xem mọi thứ đã chuẩn bị tốt chưa, rồi thực đơn Tết được đặt lên đặt xuống, mãi mới tạm hài lòng. Những ngày này, thấy Viết cũng chạy đôn chạy đáo rồi gọi điện liên tục, chuẩn bị đón sinh viên vào làm thời vụ Tết. Trông nó bận rộn cứ như mùa cao điểm. Tôi hỏi năm ngoái đi Sapa, năm nay lại lo sinh viên không về, gia đình có phàn nàn gì không? Nó cười bảo phải tranh thủ nghỉ trước Tết vài ngày, rồi đón sinh viên vào làm xong trả sinh viên về trường, hoàn thành việc đó nó sẽ được nghỉ thêm. Hóa ra những cái bánh chưng

của các bạn đủ ấm áp tình thân...

khu du lịch. Chúng tôi bắt đầu tạm gác chuyện hậu cần, xúng xính đi hỗ trợ các bộ phận: từ soát vé, hướng dẫn, thu ngân, nhà hàng… mỗi người một việc khi khách dần đông hơn. Tôi được phân về phụ thu ngân ở nhà hàng Hội An; Trực ra hướng dẫn ở ga 1; Hồng đi hỗ trợ Phòng vé… Ai cũng háo hức với công việc của mình. Ấy là lúc chúng tôi được hòa vào không khí xuân với du khách, điều mà “lính hành chính nhân sự” chờ suốt một năm… Chuẩn bị những điều nhỏ nhỏ cho Tết của mọi người, cũng như cho ngôi nhà thứ hai của mình, khiến chúng tôi cảm thấy cái Tết có nhiều ý nghĩa hơn, tươi đẹp hơn. Một mùa xuân mới lại về, chúng tôi hứa hẹn sẽ lại cùng nhau chuẩn bị một cái Tết thật chu đáo và ấm áp cho người Bà Nà, nhất là luôn sẵn sàng hỗ trợ khi các bộ phận cần.

chúng tôi gói, hộp kẹo mứt đã mua, thêm cái thực đơn

Mà nhắc chuyện hỗ trợ, mời các bạn tìm đọc bài “Tôi đi

Tết chị em cơm ca làm,… cũng là một phần lo Tết cho

hỗ trợ” của chị Hạnh trong số Xuân 2018 này xem sao

chính “lính hành chính nhân sự”.

nhé… Anh Thơ


vai cho em nhé?”. Anh Phong tỏ ra nguy hiểm: “Hồi nãy phân vai Đẩu cho thằng Tuấn rồi, nó hào hứng lắm, giờ đổi nó dỗi lấy ai đóng cho anh?”. “Mà thôi, chú cứ đọc hết đi, hôm sau thoại nếu chú hợp thì anh đổi”. “Yeah anh”, tôi phấn khởi.

Cô Đẩu Bà Nà CHUYỆN CHƯA KỂ

54

Với tôi Bà Nà không chỉ có công việc, đây còn là nơi cho tôi theo đuổi đam mê nghiệp diễn của mình. Một ngày tháng 12 cách đây ba năm, tôi đang ở Hầm Rượu thì nhận được cuộc gọi từ anh Phong “Chú có diễn kịch được không?”. Tôi chưa kịp trả lời thì bên kia đã nói “Thôi chú diễn được đấy. Kiểu điêu thế kia thì lên sân khấu được hết, chiều 2h xuống nhà điều hành họp với anh để bàn tiết mục cho tất niên Công ty”. “Dạ anh”, tôi vui vẻ nhận lời. Xuống tới căng tin nhà điều hành đã thấy anh Phong ngồi đấy. Chưa kịp chào, anh Phong dí ngay tập giấy toàn chữ vào mặt tôi và nói: “Đây là kịch bản Táo Quân, chú cầm về đọc. Không cần thử vai, chú đóng Nam Tào. Năm ngày nữa tập hợp ghép với mọi người nhé”. Cầm tập giấy dày gần bốn chục mặt, vãi cả mồ hôi hột. “Sao không thấy ai thế anh, em cân hết à?”, tôi thắc mắc. Anh “Hói” quát nhẹ: “Chú cứ lo, anh điều quân rồi, thoại hết đống giấy này chí ít cũng 20 mạng, mọi người chưa đến thôi”. Chưa dứt lời thì đoàn quân

gồm anh Chất, anh Tú, anh Trường, anh Tuấn hồng hộc lao tới. Và tất nhiên, cũng như tôi, các anh được nhận vai không cần casting thoại thử. Buổi phân vai cho một “tác phẩm lớn” chỉ vẻn vẹn một tiếng, kết thúc bằng đoạn vọng cổ của anh Chất và lời hẹn ngày bắt đầu tập chiến. Trên xe về quê, tôi tranh thủ đọc thoại vai diễn của mình. Đọc được trang đầu, tôi bấm điện thoại gọi ngay ông đạo diễn: “Anh ơi em không hợp vai Tào đâu, giọng chua the thé của em hợp với vai Đẩu hơn, đổi vai cho em nhé?”. Anh Phong tỏ ra nguy hiểm: “Hồi nãy phân vai Đẩu cho thằng Tuấn rồi, nó hào hứng lắm, giờ đổi nó dỗi lấy ai đóng cho anh?”. “Mà thôi, chú cứ đọc hết đi, hôm sau thoại nếu chú hợp thì anh đổi”. “Yeah anh”, tôi phấn khởi.

Sảnh Morin là địa điểm được chọn cho những buổi tập sau, bởi theo sự nguy hiểm của anh Phong, là “giấu bài”. Trong đội, người “bận rộn nhất” là Ngọc Hoàng Thanh Tú. Khi anh em đông đủ, ăn kem uống nước ráp được một lần thì mới thấy Ngọc Hoàng ung dung bước đến, tranh thủ rít điếu thuốc mới phán ngọt giọng. Điện thoại hối thúc thì lý do lý trấu “Ta biết rồi nhé, khách đông quá còn phải phân luồng”, thế mới hiểu độ kiêu của bác ấy. Những lúc thiếu người, anh Phong chị Linh làm diễn viên bất đắc dĩ, nhạc nào cũng nhảy, vai nào cũng chơi. Tuy nhiên sự nhiệt tình chưa hẳn đã tốt, lắm lúc thành phá game bởi nghe anh Phong phán cả đội tụt mood không tung hứng cùng được. Đúng là không ai có thể thế “chất đù đù giọng từ tốn” của anh Tú. Tập ngày không hiệu quả, đạo diễn động viên anh em tập đêm, xin phòng Morin ở lại tập trung cho nhanh thuộc thoại. Hồi ấy anh Khoa làm trưởng bộ phận lễ tân, là chỗ thân quen nên phòng ốc dịch vụ tươm tất hẳn. Khoa nhiệt tình lắm “Chả mấy khi anh em được ở lại gặp nhau, không có vợ quản lý, tủ lạnh lại sẵn bia và vodka, thôi gộp lại qua phòng em có tý bò khô mình nhấm nháp cho bớt lạnh”. Mọi người nghe xong háo hức, tắm thật nhanh rồi mang hết rượu bia qua phòng anh Khoa hàn huyên tâm sự. Sáng hôm sau khi trả phòng, bạn lễ tân nhẹ nhàng thông báo “Dạ mỗi anh cho em xin 150 nghìn tiền nước trong tủ lạnh ạ”. Ai cũng ngớ người ra. Khoa “tốt” quá! Hụt doanh thu nên chơi bài với anh em. Ta hận! Trước ngày diễn, chị Hạnh và anh Vũ ở lại đêm để xem và góp ý cho đội kịch. Chị chăm chú nghe, có lúc tôi liếc trộm thấy Chị cười nghiêng ngả, còn anh Vũ thì không cảm xúc, à không, một cảm xúc từ đầu đến

cuối. “Đẩu nói nhỏ thôi cho đỡ chói. Tào còn cứng quá. Các Táo đi ra hơi gượng…”, chị góp ý. Anh Phong thấy mọi người lo lắng nên trêu đùa “Chị “khen” ít thế là phấn khởi rồi. Kịch bản có nhiều đoạn nhạy cảm đụng chạm BGĐ nên anh Vũ không cười thôi, cả nhà cứ yên tâm lên diễn, tội vạ đâu Phong gánh hết”. Sau câu nói này chúng tôi mới thấy nụ cười hiếm hoi trên khuôn mặt anh Vũ.

SẮC MÀU BÀ NÀ

SẮC MÀU BÀ NÀ

Ngày ráp kịch bản cũng đến. Tôi thấy sự hào hứng trên khuôn mặt của mọi người, ai cũng cố gắng kiếm chân nghệ sĩ. Sau gần 2 tiếng khản cổ, cuối cùng vai Đẩu cũng được giao cho tôi. Không biết có phải do diễn quá nhập tâm hay không mà hôm sau chị Linh nhắn tin nhắc nhẹ: “Cả chiều qua nhà điều hành đổ xô tìm một đứa có cái giọng the thé chanh chua, đến cả phòng Giám đốc nằm cuối hành lang đóng cửa rồi mà giọng vẫn lọt được”.

55

Chú trọng đến nội dung, chúng tôi lại lơ là không chuẩn bị kỹ phần make up. Ban đầu nhờ dân nghiệp dư Đào Thanh phù phép, cơ mà tốn hơn nửa hộp phấn da tôi cũng không trắng lên được, chị í chào thua trả người. Chả nhẽ mình trơ mặt đen thui như con trâu lên sân khấu, nhìn vô duyên lắm. Đẩu là phải điệu đà, mặt hoa da phấn cơ. Chị Linh nhanh trí “Em lên đây với chị, mình lên tầng 3 nhờ ekip của đội múa Làng Pháp trang điểm, kiểu gì em cũng thành bông hậu”. Đợi cả tiếng mới đến lượt mình, tôi ngồi ngoan, trăm sự em nhờ chị. “Chết em ạ, mặt em hao phấn quá, quá nửa hộp kem nền mà da em mới ngả sang màu nâu thế này thì chị bó tay, thôi chị quẹt cho em ít son rồi yên tâm lên sân khấu nhé. Năm nay mốt da nâu”, chị make up dí dỏm.


Đội trên đầu bộ tóc nhựa anh Phong thuê giá 70k, có lần tôi suýt rơi mic vì gãi ngứa. Nhiều lúc tóc che mặt nóng quá, tôi giơ tay hất tóc khiến anh Hói và khán giả trầm trồ “Lúc nãy chú diễn tốt đấy, ai nhập mà hất tóc điêu luyện thế hả em?”.

Lễ hội B'estival

Vở diễn thành công ngoài mong đợi, đội chúng tôi được hâm mộ như những diễn viên thực thụ. Sau ngày tất niên năm đó, mọi người gọi tôi là cô Đẩu, còn anh Vũ thì cam kết là ngày phụ nữ sẽ tặng tôi hoa, vậy mà đã ba năm nay chưa thấy anh thực hiện lời hứa. Cảm ơn Bà Nà đã cho tôi cho những trải nghiệm tuyệt vời như thế…

SẮC MÀU BÀ NÀ

SẮC MÀU BÀ NÀ

An Mạnh Tuấn

56

57

Với tinh thần “vui không khoảng cách”, B’estival 2017 đưa du khách đến với xứ Bavaria - quê hương của lễ hội bia Oktoberfest khi khoác trên mình bộ trang phục sắc màu, hòa nhịp cùng vũ điệu sôi động rộn ràng trong không gian lễ hội đặc sắc được tạo nên từ những bông lúa mạch, thùng bia… Những ly bia mát lạnh cùng các món ăn truyền thống Đức như: xúc xích, bánh vòng, bánh mì muối, món nướng thơm lừng… sẽ là những trải nghiệm khó quên khi du khách đến với Lễ hội bia B’estival Sun World Ba Na Hills.


Lễ hội Halloween

Ngắm hoa, thưởng rượu, nhâm nhi ẩm thực đặc sắc, thưởng thức các tiết mục nghệ thuật hấp dẫn và trực tiếp trải nghiệm quy trình làm vang truyền thống…, rất nhiều hoạt động phong phú khiến du khách say sưa vui quên lối về tại lễ hội Rượu vang.

SẮC MÀU BÀ NÀ

Hồng Kim

SẮC MÀU BÀ NÀ

Đến đâu để ngắm bí ngô "đã" nhất, check-in "độc" nhất và có nhiều trải nghiệm kỳ thú nhất? Du khách đến Sun World Ba Na Hills trong mùa lễ hội Halloween 2017 đã có câu trả lời: cùng lạc vào xứ sở thần tiên, phiêu lưu trong miền cổ tích và có một mùa Halloween ấn tượng khó quên.

Lễ hội Rượu Vang

58

59


Từ gián tiếp mà đẩy ra trực tiếp nên thật là, chuyện đi hỗ trợ thì dở khóc dở cười mà kể...

SẮC MÀU BÀ NÀ

Gần đây nhất là đợt lễ 30/4 và 1/5, khối văn phòng đổ ra đi hỗ trợ như trẩy hội. Lần đó Hồng và Thủy được anh Tươi phân về hỗ trợ bán vé; Trực đẹp trai hơn nên được giao nhiệm vụ ở bộ phận Hướng dẫn; Châu, Tĩnh thì hỗ trợ soát vé; Khánh, anh Huyên sang bộ phận An Ninh, còn tôi thì xử lý điều phối chung để khi các bộ phận khác cần tăng cường người thì thực hiện điều động các nhân sự còn lại của phòng. Dù trước khi vào việc, chúng tôi đều được training cơ bản để nắm nội dung nhưng không tránh khỏi lo lắng.

60

Ngày 30/4, tôi tất tả đi theo Hồng và Thủy ra Phòng vé xem tình hình như thế nào rồi chạy lên phía Ga 9 hỗ trợ phân luồng khách. Ga 9 khách đông nườm nượp, đã mở soát năm cổng rồi mà vẫn không xử lý kịp. Lúc đó anh An cũng vừa đi ngang qua, thấy thế anh mở thêm một cổng soát nữa và tự mình đứng soát luôn. Tôi đang cùng Trực phân luồng khách thì chạy đến hỗ trợ Châu đo chiều cao của trẻ em. Thấy tôi đến anh An bảo: - Em đứng đây soát vé luôn đi nhé và nhớ cẩn thận, đừng để soát mất lượt. Tôi theo dõi anh một lúc rồi đứng ra soát vé thay anh. Khách mỗi lúc một đông, trời bắt đầu nắng và nóng, các vị khách khó tính cũng bắt đầu xuất hiện và dần nhiều hơn. Lúc đó có một đoàn khách, nghe giọng nói chắc là gia đình từ ngoài Bắc vào. Trong đoàn có một em bé tầm 7- 8 tuổi đi theo bố mẹ nhưng lại không có vé. Người bố bế em trên tay, tới cổng soát vé, nhìn thấy cháu bé hơi cao nên tôi yêu cầu cho em bé xuống để đo chiều cao. Sau khi em SVTT đo xong, tôi nói với ông bố: - Anh ơi, cháu nhà mình cao hơn 1m1 rồi, anh mua vé trẻ em cho cháu nhé.

- Dạ, trẻ em trên 1m là phải mua vé rồi anh ạ. Nói đoạn ông bố cứ đẩy đẩy thằng bé qua, thấy vậy tôi đưa tay chặn lại và nói: - Anh thông cảm và mua vé giúp em nhé, quy định của công ty là trẻ em trên 1m phải mua vé rồi, nếu em cho khách qua thế này thì em sẽ bị phạt anh ạ. Ông bố bảo: - Có ai thấy đâu mà phạt?... Tôi mỉm cười: - Anh ơi, bên em có camera đấy ạ. Mà quy định công ty thế thì em phải thực hiện đúng. Anh thông cảm và mua vé giúp em. Nói thế nào khách cũng chẳng chịu mua. Cứ vừa nói vừa đẩy thằng bé đi qua cổng, rồi bà mẹ ở phía trong thì cứ thế kéo con vào. Tôi kiên nhẫn ngăn lại và giải thích. Ông bố sau bao lần đẩy con qua không được, bắt đầu nổi nóng: - Thằng bé có thế này mà bảo cao 1m1 à, cái thước có sai không đấy? Người ta đi cả hai chục người mà cũng bắt mua vé cho một đứa con nít sao? - Dạ không ạ, thước bên em là thước chuẩn, có cơ quan chức năng kiểm tra rồi đấy ạ. Cháu nhà mình thì phải mua ạ. Ông bố quát bà vợ:

Ông bố ngọt nhạt:

- Bà nhìn làm gì, đưa con đi chơi mà tiếc tiền à, mua vé cho nó đi. Đã bảo mua vé ngoài đó cho luôn rồi mà không chịu, giờ đi ra lại có mất công không.

- Trẻ em cũng phải mua vé à? Nhà anh đi đoàn cả mười mấy hai chục người. Thôi thằng này còn bé lắm, khỏi cần mua vé, em cho nó qua đi.

- Anh ơi, bên này em có quầy vé bổ sung, anh không cần quay ra đâu.

SẮC MÀU BÀ NÀ

TÔI ĐI HỖ TRỢ

Hôm nay nhìn vào lịch, giật mình nhận ra sắp hết năm, chả mấy chốc nữa lại đón Tết. Đồng nghĩa là, lại một đợt hỗ trợ chuẩn bị được triển khai như mọi năm. Bởi, thường thì vào mùa cao điểm, những ngày cuối tuần hay ngày lễ, ngày Tết,... khách đông nên các bộ phận khối văn phòng đều đi tăng cường hỗ trợ cho các bộ phận khối trực tiếp.

61


Vừa nói, tôi vừa vẫy tay ra hiệu cho bạn SVTT đến để bán vé. Ông bố đưa vé cho tôi rồi gằn giọng: - Lần sau bảo công ty tuyển cái người đẹp đẹp về mà làm cho dễ tính. Tuyển cái đứa soát vé gì đã xấu rồi mà còn khó tính nữa! Thiệt tình, lúc đó tôi thấy hơi “nhọ”, nhủ bụng: Dạo này mình cũng siêng ngắm gương, mà ngắm cho kỹ, cho nhiệt tình vào thì cũng đâu đến nỗi, ít chi cũng hơn Thị Nở. Thế mà sao nói nghe mất niềm tin ghê thế.

- Này, mày 4 mắt mà mày không thấy con tao nó là con nít à, làm chi có cái vụ nó 1m2. Thấy bên này bọn tôi bị khách chửi nhiều quá, phía đối diện Phong “hói” bảo Nhựt:

SẮC MÀU BÀ NÀ

- Em sang em cứu “bà Hạnh” với thằng Châu đi, khách chửi sáng chừ đù cả mặt rồi đấy.

62

Mọi thứ bắt đầu êm xuôi hơn đến trưa, khách vãn dần nên chúng tôi được về phòng nghỉ ngơi và ăn cơm. Nghĩ lại cảnh soát vé bị khách chửi sáng nay của tôi và Châu mà tức cười, định bụng sẽ giấu nhẹm chuyện bị chửi này vì khách toàn lôi cái xấu của chị em tôi ra nói, vì tôi lại được anh em trong phòng đặt cho biệt danh là “chị đẹp”, giờ mà khai ra mất uy tín lắm. Thế nhưng, đời không như là mơ. Phong hói bước vào, giọng oang oang vừa đi vừa vuốt tóc (mà nói thật có tóc đâu mà vuốt, chẳng qua là lấy cái miếng tóc dài dài đắp vào cái chỗ bị hói thôi). - Ui giời ơi, Hương ơi em có biết không, sáng nay chị Hạnh và thằng Châu bị khách chửi cho đù người ra đấy. Mà cái ông khách này ác thiệt nghe, người ta như thế này mà bảo là xấu, là khó tính, là bốn mắt. Úi giời ơi, nhục, chết mất thôi! Cả phòng được bữa cười sung sướng.

Ở Bà Nà, bạn không chỉ biết đến mỗi chuyên môn của mình mà công việc của bộ phận khác cũng sẽ được trải nghiệm qua. Nhờ vậy chúng tôi mới biết và cảm nhận được rằng các đồng nghiệp của mình – những người làm việc ở bộ phận trực tiếp họ vất vả biết bao nhiêu. Ngày phải đứng làm việc suốt 8 tiếng đồng hồ, những hôm khách đông cộng thêm thời tiết nắng nóng thì mồ hôi nhễ nhại, chân mỏi mệt thì vẫn phải mỉm cười chào đón khách, phải ngọt ngào cho dù khách khó tính tới đâu. Nhưng sau những vất vả ấy, tôi cảm nhận được sự hạnh phúc. Còn bản thân những người mang danh đi hỗ trợ như chúng tôi, sau mỗi lần đứng vào xắn tay cùng họ là rút ra lắm bài học. Sẽ có những bài học chỉ dành cho những ngày hỗ trợ, nhưng cũng có những điều sẽ dành cho công việc mỗi ngày của chúng tôi suốt về sau. Tết này, hy vọng ít nhiều bài học đi hỗ trợ lại được vận dụng triệt để. Ít nhất, tôi sẽ gắng chỉnh chu lại nhan sắc để không còn bị mắng là xấu mà khó, cho Phong “hói” hết cớ mà oang oang, nhé! Trần Hạnh

SẮC MÀU BÀ NÀ

Đang mải suy nghĩ thì nghe phía cổng của Châu soát vé cũng có ông khách đang nhảy lên đanh đảnh:

63


64

GiaoTRONG ừa TÔI Bà Nà Thời khắc giao thừa thiêng liêng và những ngày đầu năm mới, dù ai đi bất cứ nơi đâu, làm bất cứ việc gì cũng đều mong muốn được sum họp, quây quần bên người thân gia đình. Thế nhưng cũng giống như nhiều đồng nghiệp hoạt động trong nhiều ngành nghề lĩnh vực khác của dải đất hình chữ S, chúng tôi – những người Bà Nà ở lại trực Tết cùng nỗi nhớ nhà da diết… Do tính chất đặc thù của công việc nên nhân sự phòng Vận hành cáp phải ở lại trực nhằm đảm bảo việc phục vụ tốt cho công tác vận hành đón khách đầu năm mới . Cảm giác ngày Tết phải ở xa người thân dĩ nhiên là ai cũng nhớ, ai cũng buồn, ai cũng muốn được sum vầy đầm ấm bên gia đình khi Tết đến Xuân về. Tuy nhiên, ở lại trực Tết lại có niềm những vui khác là được trải qua những giây phút thiêng liêng cùng đồng nghiệp, được cảm nhận những tình cảm trân quý, tình người Bà Nà mà không phải thời khắc nào trong cuộc sống hàng ngày sẽ nhận được. Với Tôi, hơn bảy năm gắn bó có bốn lần đón Giao thừa cùng mảnh đất Bà Nà. Mỗi một Giao thừa lại cho Tôi những kỷ niệm đáng nhớ khác nhau, là những bài học, những kinh nghiệm sẽ cùng theo tôi trên con đường phía trước.

SẮC MÀU BÀ NÀ

SẮC MÀU BÀ NÀ

Chả là ngày cuối năm 2010 phòng Vận hành cáp đón nhận thêm 32 cabin và các thiết bị phụ trợ để bổ sung lắp đặt số lượng cabin còn thiếu theo thiết kế của Doppelmayr cho tuyến cáp số 01. Từ sáng đến chiều quần thảo với hàng chục thiết bị kẹp cáp của cabin nặng hàng trăm kg, bốn người trên hai đòn gánh ai cũng đã thấm mệt nhưng chúng tôi tiếp tục phải có phương án để đưa 32 cabin đang nằm chễm chệ tại bãi đất trống trước nhà điều hành cũ vào kho cabin nhà ga 01 một cách nhanh nhất trong đêm nhằm giải phóng mặt bằng phục vụ công tác đón khách những ngày đầu năm mới.

Giao thừa đầu tiên Tôi còn nhớ như in cảm giác đón Tết xa nhà đầu tiên tại mảnh đất Bà Nà cách đây bảy năm chợt như mới ngày hôm qua. Buổi chiều 30, Tôi nhận được cuộc điện thoại của Bố hỏi thăm tình hình về công việc, sức khỏe và chuẩn bị đón Tết với đơn vị như thế nào khi Tôi lần đầu xa nhà đón Tết như vậy. Có chút gì nghèn nghẹn trong cổ khi trả lời những câu hỏi của Bố nhưng một phần vì quá mệt cho khối lượng công việc buổi ngày đã thực hiện, một phần cũng đang lo âu cùng đồng nghiệp cho khối lượng công việc quá lớn phải thực hiện trong một đêm nên Tôi cũng khá bình thản để ngự trị cảm xúc của mình.

Trong bữa cơm vội vã chiều cuối năm tại quán cô Thảo (sau vườn ổi nhà điều hành cũ), sáu anh em chúng tôi bao gồm: Anh Hoàng, Anh Hải hiện đang công tác tại Sapa, Thuật vệ sinh cabin, Hải Nhỏ hiện đang công tác Asia Park, Duy Long hiện đang công tác ở MTPQ và Tôi. Nội dung câu chuyện của bữa cơm chỉ xoay quanh chủ đề về các phương án làm sao đưa tất cả cabin với số lượng lớn như vậy vào kho nhanh nhất chứ cũng chẳng nghĩ rằng đây đang là thời điểm sắp sang giao thời của năm mới. Tôi nhìn ánh mắt của ai cũng vậy, đều toát lên sự nhiệt huyết, tình thần trách nhiệm công việc và cả sự lo toan cho nhiệm vụ của mình được giao phó. Anh Hải với nhiều năm kinh nghiệm đã đưa ra được phương án tối ưu để đưa cabin vào kho lưu giữ mà ban đầu chúng tôi nghĩ rằng chỉ có phép màu mới hoàn thành được khối lượng công việc lớn trong thời gian ngắn ngủi như vậy vì ngoài việc không có đầy đủ công cụ dụng cụ, thì khó khăn nhất là không gian khi cơ sở hạ tầng nhà ga 01 đã xây dựng hoàn thiện đưa vào vận hành khai thác không thể đập bỏ vị trí nào. Nói và nghĩ là vậy nhưng khi bắt tay thực hiện loay hoay mãi gần chín giờ tối chúng tôi mới đưa được cabin đầu tiên vào kho. Áp lực càng tăng lên khi thời gian điểm

65


66

Khi cabin cuối cùng được vào nhà kho cũng là lúc đồng hồ điểm 6h15 phút sáng của ngày đầu năm mới. Tôi còn nhớ rõ vì quá mệt đã nằm vật ra nền nhà ga 01 nhìn những ánh ban mai bắt đầu len lỏi qua làn sường mờ ảo tỏa nắng ấm ban mai đánh thức cỏ cây, hoa lá muôn nơi đua nở, chợt nghĩ “cả cỏ cây cũng vì mùa xuân mà sẵn sàng đi qua bao mùa mưa gió” thì chúng tôi trong cảnh xuân hòa, tất cả như xích lại, đoàn kết, gắn bó thêm. Cái tình của trời đất và con người đang kết lại rồi thăng hoa trong công việc. Để rồi sau này khi mỗi thành viên chúng tôi công tác mỗi nơi theo sự điều động của Tập đoàn thì kỷ niệm này như một mốc son đánh dấu cho sự trưởng thành những người trẻ như Tôi và Long, cho chúng tôi biết về sự nhiệt huyết, tình yêu công việc, sự sẻ chia và tình người của những người đàn ông Sun Group. Mai Trường Sinh

SẮC MÀU BÀ NÀ

SẮC MÀU BÀ NÀ

sang ngày mới cũng là thời khắc Giao thừa đang đến gần hơn mà số lượng cabin thì vẫn còn như ban đầu. Nhưng với sự đoàn kết, thấu hiểu, sự động viên từ Anh Hoàng đã giúp cho chúng tôi có thêm nghị lực, sức mạnh và trí tuệ để cùng nhau cố gắng hoàn thành công việc. Cứ như vậy mặc cho thời tiết mưa rét trong giao thời giữa năm mới và năm cũ, mặc cho trong đêm văng vẳng tiếng âm thanh cút kít làm đau hết cả lỗ tai phát ra từ bánh xe pallet mà Tôi và Duy Long dùng để kéo các thùng cabin từ ngoài xa về khu vực tập kết hay tiếng xoàng xoạc từ sợi xích của chiếc palăng kéo các thùng cabin từ mặt đất lên mặt sàn nhà ga 1, thì các cabin này lần lượt vào vị trí nhà kho an toàn không một vết xước trên kính dù chẳng có tấm bạt chuyên dụng nào để che phủ bảo vệ.

67


- Nhà em vẫn gói được và bánh chuẩn mà, bác có biết gói không mà nói? - Gói bánh chưng với anh là chuyện nhỏ, kinh nghiệm đầy mình. Xem lại đi, anh không trả tiền bây giờ. - Anh không trả thì thôi, em đã đòi đâu. Anh nói kinh nghiệm đầy mình thì cách xử lý lá giòn chắc anh biết hén, tự xử đi nhé! Tôi quay người bỏ đi, miệng cười nham hiểm. Hôm đấy thấy bác nhờ mấy chị Bộ phận Môi trường công cộng mang lá đi rửa rồi đem phơi ngoài mấy mỏm đá của ga 1, mà trời thì không có chút nắng… Hôm sau, thế nào mà bác lại sang phòng léo nhéo bảo: - Mai, cô mua cho anh thêm mấy kg lá nữa, lá giòn quá gói rách hết, gói không đủ bánh chưng, bắt đền cô đấy.

SẮC MÀU BÀ NÀ

- Không mua đâu, vác lên cực rồi bác còn nói xỏ xiên em. - Ôi thôi, cô lắm lời, mua đi nhá. Không có thì đừng có nhìn mặt anh!

68

BÁNH CHƯNG

NGÀY TẾT

Miệng thì nói vậy nhưng hôm sau vẫn vác lá dong lên. Chị Mươi lo phần đặt mua nếp, đậu xanh và thịt heo. Sau khi tốn vài cuộc điện thoại và gợi ý của anh An, nhà cung cấp thực phẩm Đắc Vinh đã tài trợ cho toàn bộ số nguyên liệu đó. Chú Hùng bắt tay hướng dẫn cho các anh chị cách gói bánh chưng bằng khuôn theo kiểu miền Bắc tại nhà hàng Hội An. Không khí thật là hứng khởi: “Sau đợt này ai cũng là nghệ nhân chú nhỉ? Mấy đứa có gia đình học được nghề rồi sau này có cơ hội trổ tài làm dâu nghen…” Lần đầu làm việc ấy, ai cũng lóng ngóng, vụng về, nhưng việc học nghề cũng nhanh chóng.

Với 30 năm tuổi đời, gần 8 năm gắn bó với Bà Nà, hương vị ấm áp nhất trong tôi mỗi khi Tết đến là dịp mọi người cùng nhau gói bánh chưng tại Công ty. Năm đầu tiên thử nghiệm cũng là năm tôi nhớ nhất. Tôi được bác Phong hói giao cho nhiệm vụ mua lá dong, lạt và làm khuôn mẫu để gói bánh; có lẽ vì nghe phong phanh nhà tôi có dịch vụ gói bánh chưng. 24 Tết, tôi vác lên mấy kg lá dong và lạt, sau khi xem qua bác phán xanh rờn:

Tôi nhớ hình ảnh một người, mặc dù rất bận việc ở công trình, nhưng nghe tổ chức gói bánh chưng chú cũng tranh thủ tham gia. Chú đúng là khéo tay có khác, vừa gói bánh vừa nói cười (giọng của chú lúc nào cũng rất to). Năm ấy để kịp cáp 3 khai trương, anh em dự án được ăn Tết sớm để Tết còn chạy tiến độ. Tối hôm đó, nồi bánh chưng của chú được nấu ở trước sân nhà điều hành. Suốt đêm chú đi lên đi xuống canh nồi bánh, sáng hôm sau cũng thấy một mình chú vớt bánh rồi ép. Vừa làm chú vừa nói:

- Ép bánh thế này bánh sẽ vuông và vừa ráo nước, bánh sẽ chắc, ăn ngon hơn nhiều. Năm nay có món bánh chưng này thì ăn Tết vui rồi. - Thế chú không về nhà sớm rồi vào ạ? - Không, chú ở đây theo sát công trình cho kịp tiến độ, về nhà cũng không yên tâm! Đó là lần đầu cũng là lần cuối tôi thấy chú tham gia hội gói bánh chưng. Nhớ đến đêm mọi người đốt lửa, ngồi canh nồi bánh chưng sôi ùng ục ở trước sân Morin, cũng là năm đầu tiên nhiều người xa nhà cảm thấy ấm áp hơn hẳn khi có cả chị Hạnh cũng ở lại cùng. Chị chỉ cách lót lá, xếp bánh, nấu bánh sao cho lá được đẹp và bánh ngon. Nhờ thế mà, 8 năm, với tôi thật nhiều cảm xúc, sự chín chắn, trưởng thành từ những lời dạy của Chị, của Anh và một tình yêu lớn đối với Bà Nà. Tôi đã trở thành một người mẹ, Tết năm nay nhà tôi đã có một bé nhóc chạy loi choi cầm lá cho mẹ gói bánh, nhưng tôi cũng sẽ lại tham gia vào không khí ấm áp đầy tình cảm của nồi bánh chưng Bà Nà. Niềm hạnh phúc của mỗi người dân Việt, ngày đoàn tụ gia đình, bên người thân, đồng nghiệp cùng nhau nếm món bánh chưng, bánh tét, ấm áp lắm phải không? Ngọc Mai

SẮC MÀU BÀ NÀ

- Lá này bé quá, xanh giòn thế này làm sao gói hả cô?

69


DẤU CHÂN TRONG MÀN SƯƠNG TRẮNG

Nhớ, lần đầu gặp anh vào một ngày thu tháng 8 đẹp trời. Tôi thấy anh lụ khụ bê mấy thùng hàng trước cổng nhà hàng Morin. Là nhân viên mới nên gặp ai tôi cũng nhanh nhẹn chào hỏi, không ngoại trừ cả các anh. Lẻo mép chọc: “Thế này thì khỏi tập gym còn gì? Cơ bắp cứ cuồn cuộn lên ý nhỉ, các anh sướng thế !”. Đáp lại bằng một nụ cười “xã giao” rồi lẳng lặng đi tiếp. Đấy, “Kiêu thế hôm sau khỏi nói chuyện nữa nhá”. Bẵng một thời gian dài qua đi, tôi lại gặp anh cũng một chiều tại nhà hàng Club. Định quay ngoắt đi dỗi hờn thì bất chợt bắt gặp những giọt mồ hôi lăn dài trên má và hình như nó đã len lỏi vào trong khóe mắt anh cay. Mà lạ lùng thay, anh vô cảm với nó lắm!

70

Cuối năm, ai cũng tất bật và bận rộn lắm. Phía trước Quảng trường là khách tham quan, chụp hình nhộn nhịp, Bà Nà thật đông vui rạng rỡ chào xuân. Còn phía sau, vẫn là anh - chân trần bốc vác, chuyển hàng từ dưới ga lên tới tận trên đỉnh. Mưa sương, giày dép trơn nhẵn. Thôi thì bàn chân trần ấy đã cống hiến mà không than thở khó nhọc. Hình ảnh của anh - những chàng Kho Tổng chân trần, đầu phơi sương và chiếc áo cộc tay cứ thế đi trong màn sương trắng xóa, đi trong cái lạnh của tiết trời Bà Nà.

SẮC MÀU BÀ NÀ

SẮC MÀU BÀ NÀ

Thấm thoắt mùa hè chia tay Bà Nà, mùa đông ghé đến và Tết lại gõ cửa. Tôi cùng các đồng nghiệp thu mình trong chiếc áo phao dày dặn, bọc tay trong đôi tất và quấn mình với chiếc khăn len kín mít. 9h00 sáng của một buổi sớm mùa đông, đang loay hoay lau chùi menu phía ngoài cửa thì nghe thấy tiếng lộp cộp của chiếc xe đẩy hàng Kho Tổng. Hàng chất cao, nào thịt nào cá, nào rau ngút ngàn… đến nỗi chẳng thấy được mặt anh Kho Tổng đâu. Lách qua núi hàng, đang tính ghẹo một câu thì hình dáng anh xuất hiện chật vật, quần ống cao ống thấp, đi đôi dép tông và phong phanh chiếc áo sơ mi đồng phục cộc tay trong tiết trời lạnh giá. “Này anh, không lạnh à ?”. Anh gồng mình kéo xe lên bậc thang rồi thở phào: “Nóng lắm cô ơi! hì hì…”

71

Anh ngượng ngùng gãi đầu: - Thôi, quần áo anh dơ dáy như vậy làm sao nói chuyện với khách được!... Mỗi lần trò chuyện anh thường hỏi, đi thẳng, rẽ trái rồi rẽ phải, … nói bằng tiếng Anh, tiếng Hàn như thế nào. Anh liên tục nhẩm cho thuộc câu trả lời của tôi, để rồi có hôm hồ hởi khoe rằng: - Hôm qua anh đang chuyển hàng lên cáp, đang trong lúc đợi cabin lồng để gửi thì có khách Hàn Quốc hỏi đường, anh chỉ được rồi nhé!

Chất phác ấy, để rồi nghĩ tới anh và những nỗi “thèm” chưa kể! Suốt ngày lụi hụi với đống đơn hàng của bếp, nhận hàng từ nhà cung cấp dưới kho, cùng anh em chuyển hàng lên cáp rồi lại đi giao hàng. Nhìn thấy khách đấy chứ hiếm khi mà được nói chuyện như tôi và các đồng nghiệp phục vụ khách trực tiếp. Có lần anh thủ thỉ: - Này em, nói chuyện với khách như thế này vui em nhỉ? Tôi nhanh nhảu: - Lát mà khách có hỏi thì em cho anh trả lời nhé!

Bà Nà luôn đắm chìm trong những sắc màu lễ hội, khách đông và vui với những nghệ sĩ đến từ châu Âu. Tôi còn nhớ vào một ngày khách đứng nghẹt cả Quảng trường, thấp thoáng trong ấy lại thấy bóng anh. Nhìn anh đăm chiêu, vỗ tay nhịp chân và hòa mình vào giai điệu mùa hội cứ như là một vị khách của Bà Nà vậy. Hẳn là, những giây phút hiếm hoi của ngày vất vả, được hòa vào không khí này cũng luôn là nỗi “thèm” của anh, của những dấu chân trong màn sương trắng!... Hải Đường


SAPA – HẠ LONG – NHA TRANG: HÀNH TRÌNH CỦA NHỮNG YÊU THƯƠNG

DU KÝ NGƯỜI BÀ NÀ

đi để trở về

Vẫn còn nhớ cảm giác như in trong chuyến hành trình xuyên Việt của người Bà Nà sau nhiều lần “vỡ kế hoạch” vì thời tiết, ai cũng chờ mong, háo hức và chuẩn bị cho mình thật kỹ hành trang để khám phá những vùng đất xinh đẹp của Việt Nam. Một Sapa, Hạ Long thấm đậm yêu thương – đó là một nhận xét đến từ đồng nghiệp tại Bộ phận Bếp. Chị kể: “Lần đầu chị được đi máy bay đấy em ơi, cả đoàn bao cả sân bay luôn, vui lắm”. Không có quá nhiều thời gian để khám phá nhiều về các vùng đất mới nhưng chúng tôi đã được chạm đến nóc nhà Đông Dương, đỉnh Ba Đèo và trực tiếp chứng kiến những công trình vĩ đại của người Sun Group đã xây dựng nên. Thật sự cảm giác tự hào bỗng rực cháy trong tim mỗi người Bà Nà.

72

SẮC MÀU BÀ NÀ

SẮC MÀU BÀ NÀ

Lại nhớ cảm giác được đi khám phá VinPearl Land, trải nghiệm những trò chơi, những dịch vụ du lịch hấp dẫn mang đến cho du khách trải nghiệm thú vị và không quên học hỏi những điều bổ ích từ nơi đây.

Trịnh Công Sơn đã nói về những chuyến đi "Nếu chưa bao giờ đi, chưa bao giờ sống qua nhiều nơi, sống qua những ngày mưa ngày nắng trên những vùng đất khác nhau, chưa bao giờ nhìn sâu vào bên sau của con người thì hẳn mới còn đua đòi vào những hời hợt nhạt nhẽo của đời sống". Cứ mỗi tháng Chạp ùa về đem cho con người ta thật nhiều cảm xúc. Có người bâng khuâng, có người thì rạo rực, có người thì chống chếnh như muốn uống hết men của đất trời. Năm qua, người Bà Nà cũng có nhiều cơ hội đi và được đi và trải lòng mình ở những vùng đất xa lạ nhưng không kém phần thú vị. Không chỉ đơn thuần là chuyến đi gần hay xa nhưng cái cảm giác được khoác lên mình chiếc ba lô và đi đến một nơi thật xa, được thoải mái thăm thú khắp nơi và chạm những điều vô cùng thú vị tại nơi mình đến, những kỷ niệm mới, những người mới, đồng nghiệp cũ và những trải lòng mới ngoài công việc thường nhật, thật sự ta ta mới thấy mình khác đi và trưởng thành hơn sau mỗi chuyến đi. Mọi người hay trêu nhau là: “Đi thật xa để trở về nhé”. Mỗi chuyến đi, mỗi nơi người Bà Nà đặt chân đến đều mang những thông điệp hết sức bình dị và tinh tế.

73

BORACAY – DU LỊCH ĐẢO VÀ VÙNG ĐẤT HỨA ĐẦY TIỀM NĂNG Boracay là một hòn đảo du lịch thuộc Miền trung Philipinnes, xung quanh là các hòn đảo nhỏ. Khu vực này được tổ chức du lịch kết nối giữa dân cư và các công ty du lịch. Khách ở đây tấp nập nhất vào ban đêm, khi mặt trời khuất bóng cũng là lúc hàng ngàn lượt khách du lịch đổ xô ra đi chơi đêm. Bãi biển Boracay được chia làm 03 khu vực dành đủ cho cả ba tầng lớp thượng lưu, trung lưu và hạ lưu với các hàng quán mọc lên san sát đầy đủ các dịch vụ và mặt hàng kinh doanh và nhân viên chào chào đón niềm nở và thân thiện. Ở đây có điểm khác biệt là khi khách sử dụng dịch vụ ăn uống có thể ngồi ngoài bãi biển thưởng thức những bài hát, màn múa lửa do các ban nhạc và vũ công địa phương trình diễn, lắng nghe tiếng sóng vỗ ngay dưới chân mình. Các dịch vụ dành cho du khách tại Boracay cũng rất đa dạng và gần gũi với thiên nhiên từ du lịch vòng quanh đảo đến các dịch vụ dù lượn, thuyền buồm rồi kéo bè chuối hoặc chèo kayac. Khi dạo thuyền ngắm cảnh đẹp tại các đảo nhỏ thì bữa cơm gia đình được tổ chức dưới dạng buffet tuy không nhiều món nhưng chúng tôi vẫn cảm nhận được sự ấm áp từ những nhân viên phục vụ.


hàng. Các cửa hàng tiện lợi hiện đại khắp nơi, khu chợ đa dạng và nhiều cửa hàng miễn thuế (Duty Free) được phân bổ và quy hoạch dành riêng không gian cho khách du lịch. Một điểm cực kỳ hay và rất đáng học hỏi. Con người và Sản phẩm du lịch Các sản phẩm nội địa cũng được nhà nước nâng tầm thương hiệu, như việc hạn chế mỗi hộ chiếu chỉ mua được một lần sản phẩm Thiên Sâm – Quốc bảo của người Hàn Quốc.

74

HÀN QUỐC – NHỮNG BÀI HỌC THÚ VỊ “An-nhong-ha-sê-yô”(Xin chào!), “kam-sa-ham-ni-ta” (Cảm ơn!) và cái cúi gập người 45 độ khiến cho anh em chúng tôi nhớ mãi về một đất nước Hàn Quốc xinh đẹp, hiếu khách. Một nền du lịch được quy hoạch bài bản, khoa học. Tại các nhà hàng, quán ăn, các thành viên trong đoàn cảm nhận được một sự bố trí khoa học trong công việc, chủ yếu là khách tự do phục vụ. Gyeongbokgung Palace, Công viên Everland, đảo Nami là ba địa điểm chúng tôi được đến tham quan. Đây là các địa điểm thu hút số lượt khách tham quan lớn, theo thống kê tháng 10 năm 2016, công viên Everland đã đón gần 7 triệu lượt khách đến tham quan. Chúng tôi thực sự học hỏi rất nhiều điều từ địa điểm này. Bên cạnh đó, du lịch Hàn Quốc chính là sự kết hợp của Du lịch, Ẩm thực và Shopping. Họ lồng ghép khéo léo các mảng này lại với nhau một cách tinh tế, giúp thỏa mãn được tất cả các thị hiếu và nhu cầu của khách

Một điều khiến chúng tôi ấn tượng nữa, streetfood tại Hàn Quốc cực kỳ đa dạng, các món ăn hầu như chỉ làm từ thịt heo, thịt gà, bạch tuộc hoặc thịt bò, tuy nhiên họ tìm cách chế biến rất nhiều món ăn khác nhau với màu sắc bắt mắt, các quầy hàng được trang trí thu hút, người bán hàng thân thiện và chào mời rất tự nhiên. Đặc biệt, người Hàn rất chú trọng đến hình ảnh, trang phục, từ nhân viên vệ sinh cho đến nhân viên bán hàng đều ăn mặc rất chỉnh tề, sạch sẽ và luôn make up để đảm bảo một hình ảnh đẹp nhất trong mắt khách hàng. Sự chu đáo trong dịch vụ tại Hàn Quốc từ dịch vụ sân bay, khách sạn và khu vực công cộng, luôn luôn có địa điểm để du khách nghỉ ngơi, giải trí và khách hàng luôn là sự quan tâm hàng đầu. Chính cách làm du lịch tuyệt vời này đã khiến Hàn Quốc luôn là một điểm đến thu hút tại Châu Á. Ngọc Yến

SẮC MÀU BÀ NÀ

SẮC MÀU BÀ NÀ

Các viện trưng bày và giới thiệu các đặc sản quốc gia (Kimchi và rong biển) được xây dựng để du khách được trải nghiệm thực tế và thưởng thức sản phẩm đạt chuẩn chứng nhận quốc gia.

75


Những bài học từ điều nhỏ nhất Đến Las Vegas sau khi trải qua một ngày di chuyển bằng ô tô qua miền sa mạc. Xứ sở này khô cằn lắm, mỗi năm chừng 5-6 trận mưa. Đó là kiểu khí hậu ôn đới cận sa mạc, lạnh mà khô. Tối đó, từ ban công khách sạn, tôi bắt đầu ngưỡng mộ, cách họ đã biến sa mạc thành kinh đô giải trí của thế giới. Nơi không còn khái niệm của ngày và đêm. Nơi mà các cửa hàng để bảng 24/7. Nơi thế giới đến để chơi với đồng tiền... Tôi hiểu hiệu suất của tài sản là 300%, nơi quê mình thì chỉ 8h thậm chí ít hơn thế nhiều. Họ làm giàu như thế đó. Tôi bắt đầu nghĩ, nếu Bà Nà chỉ cần 16h/ ngày thôi thì mỗi năm có thêm bao nhiêu tiền nữa nhỉ?

76

ĐỜI KHÔNG NHƯ LÀ MƠ “Đời không như là mơ” – đó là cách gọi của tôi đối với chuyến đi đến với nước Mỹ. Bởi đơn giản tôi chưa từng nghĩ sẽ đến đó. Ngắn gọn “Tuyệt vời!”. Có nhiều điều nằm ngoài sức tưởng tượng của mình bởi nước Mỹ trong tôi không phải qua những giấc mơ mà là từ những câu chuyện, cuộc sách hay lúc bé thường nghe người lớn gọi là chốn “thiên đường”. “Thiên đường” ấy đẹp thật nhưng thời bé có lúc tôi còn ghét xứ sở ấy bởi qua lời ba tôi – người bộ đội dành cả cuộc đời chống Mỹ thì sự căm phẫn vẫn còn đấy. Nhưng rồi, chuyến đi này lại để lại trong tôi một nước Mỹ, một xứ sở “thiên đường” rất khác. Tôi đến Los Angeles trước. Cảm giác chán, hụt hẫng bao trùm trong ngày đầu tiên và tôi bắt đầu so sánh với châu Âu. Ngược lại với thiên nhiên tươi đẹp, kiến trúc cầu kỳ, chăm chút từng đường nét, gờ chỉ ở châu Âu thì ở đây khô cằn, nhà cửa kiểu công nghiệp, đường phố chỉ có loài cây Brocoli. Đến Beverly Hills, đại lộ danh vọng Holywood, vào nhà hát Dolby Theatre nơi trao giải Oscar thường niên,… tất cả đều chán! Nhưng tôi biết, chắc chắn sẽ có những điều mà tôi có thể học hỏi được từ đất nước này. Và chiếc túi kiến thức dần dần trở nên nặng hơn. Làm du lịch là phải làm những điều khác biệt Đến công viên Knott's Berry Farm, được trang trí theo kiểu trang trại, những ngôi nhà gỗ, mái tole lụp xụp, các cô bán hàng béo ú, kém xinh hoặc già. Anh em tôi, anh Thuận, anh Vũ hoang mang lắm. Kiểu này chẳng học hành được gì mang về vì nó có theo concept của nhà mình đâu “Nó như quê em”. Dù vậy, cố cũng vớt được cái thùng rác mang về hay học từ ban nhạc Acapella. Nhưng nếu không có gì độc đáo hay khác lạ thì tại sao công viên này hằng năm vẫn thu hút hơn 5 triệu khách? Thực ra, nó vẫn là công viên, có đủ trò chơi ride, dark ride, show diễn… Đó là sự khác biệt. Đúng vậy, “du khách đến đây vì sự khác biệt”. Khác biệt nhưng không có nghĩa là mình sẽ “copy” là bê nguyên xi “bản chính” để tạo nên phiên bản thứ hai. Bởi chắc gì điều làm nên sự khác biệt ở công viên này sẽ đem đến sự khác biệt cho mảnh đất của chúng ta?

Tôi bắt gặp lại hình ảnh người ta dùng bao sạch sẽ, đẹp để bảo vệ hàng rào di động bằng thép không gỉ, để 100 năm ngoài trời vẫn chưa hỏng. Tôi tin ít lâu nữa thôi, Người Bà Nà sẽ làm được, sẽ không còn những chiếc tủ lạnh, tủ kem, máy móc phơi mình trong mưa, mù. Thậm chí, những chiếc ghế thép, ghế nhôm trên Quảng trường không dầm mình trong sương đêm. Tôi thèm cái hệ thống thanh toán dùng thẻ ngân hàng, nơi mỗi khi trả tiền dịch vụ phải đứng lại lâu hơn để chụp hình khiến nhiều ánh mắt tò mò, nghi ngại của nhân viên bán hàng. Hệ thống ấy được kết nối trực tiếp với máy bán hàng và bảo mật bằng cách có chữ ký xác nhận của khách, đã thế trước khi chấp nhận thanh toán còn kiểm tra passport có chính chủ thẻ không điều mà nhà mình lại chưa làm thế với khách bao giờ. Tôi ấn tượng với câu chào cửa miệng “Aloha” giòn tan và thường trực như hơi thở của Người Hawaii. Sẽ có rất nhiều điều trong hơn 3.000 bức ảnh tư liệu, thậm chí cả mẫu vật làm giả tuyết như vải trắng xay mịn hay bao nilon trắng xé nhỏ,... từ chuyến đi, quan trọng nhất là tôi đã học được từ điều nhỏ nhất. Điều mà tôi thấm được từ Sếp của mình.

SẮC MÀU BÀ NÀ

SẮC MÀU BÀ NÀ

Tôi gặp người nạo vét cống khi đang dọn dẹp dụng cụ. Anh ấy làm việc chỉ một mình cùng với nhiều dụng cụ, máy móc. Nơi này họ không cần đến 5S vì đó đã là kỹ năng làm việc và họ không cần “bài ca năng suất” nữa.

77

Trở về để sống thực và làm thực! Những ngày cuối ở Honolulu, như khoảng lặng để mỗi người chiêm nghiệm. Trong buổi phỏng vấn của chị Kim Ngân trên bãi biển, gần như ai cũng bảo “đây hẳn là giấc mà em chưa từng mơ”. Người ta có khái niệm “sống ảo”, giờ đã “sống thực”, những tấm ảnh cá nhân được chụp ở Hawaii, Las Vegas,... vì thế được đặt trong chế độ riêng tư trên Facebook để cất riêng như cảm xúc mối tình đầu. Thầm nghĩ, nếu có tiền chưa chắc tôi có được những chuyến đi này. Liệu có dám chi, liệu có thời gian và liệu có những yêu thương mà Sếp đã dành cho trong quãng thời gian khá dài để chỉ cho nhiều thứ từ điều nhỏ nhất, để thành người. Đó là giá trị không thể mua và đo đếm được bằng vật chất. Cảm ơn Chị vì dẫn lối tôi đến nơi này, cảm ơn Anh vì tất cả chuyến đi đầy ắp tình yêu thương! Kanu


Người Anh của

78

SẮC MÀU BÀ NÀ

SẮC MÀU BÀ NÀ

Mùa xuân

Tôi đã gắn bó với Bà Nà được hơn 7 năm. Anh thì chắc nhiều hơn Tôi, vì khi đặt chân đến Bà Nà, Tôi đã gặp Anh. Tôi thật may mắn vì có cơ hội được làm việc gần Anh. Từng ngày, từng ngày tiếp xúc, Tôi mới cảm nhận hết con người của Anh. Anh không lạnh lùng như vẻ bề ngoài của mình, Anh sống rất tình cảm, yêu quý, quan tâm đến đời sống nhân viên. Với Anh, nấu ăn là niềm đam mê đặc biệt. Là một lãnh đạo nhưng lúc nào Anh cũng tất bật trong bếp, hướng dẫn cho nhân viên từng việc dù là nhỏ nhất. Anh đặt cả tình cảm của mình vào từng món ăn Anh nấu. Mỗi bài Anh giảng cho anh em bếp là Anh đang muốn chúng tôi trưởng thành. “Các bạn cần phải năng động hơn, sáng tạo hơn nữa, đổi mới và hoàn thiện bản thân mình. Hãy làm đi, chứng tỏ rằng mình là một người mà xã hội cần, Công ty cần. Hãy lên mạng tìm kiếm thêm thật nhiều điều hay, những kiến thức bổ ích phục vụ cho bản thân, tìm hiểu xem nhu cầu của khách hàng là gì, họ cần gì ở mình, và mình đã đáp ứng được những gì rồi. Xã hội ngày một phát triển, nhu cầu khách hàng ngày càng cao, đa dạng, nếu cứ duy trì mãi những món ăn hay những dịch vụ cũ kỹ đó, khách sẽ nhàm chán và chẳng còn ai đến với mình nữa”. Anh đã tổ chức ra những cuộc thi sáng tạo món ăn, cho chúng tôi cơ hội thử sức mình, thỏa sức sáng tạo. Những món ăn đạt giải cao sẽ được trao thưởng và xem xét đưa vào thực đơn phục vụ cho khách. Đó là những động lực, cơ hội mà Anh trao cho chúng tôi, mong muốn chúng tôi phát triển hơn, tự tin hơn, nâng tầm chúng tôi lên, để chúng tôi biết rằng mình luôn được tạo cơ hội khi làm việc ở đây. Chúng tôi xem Anh như một người thầy, người cha, luôn dõi theo những bước chân chúng tôi, mong muốn cho chúng tôi thành người. Với Anh, Bà Nà là gia đình thứ 2. Ngày ngày Anh sống và làm việc tại đây. Tôi luôn tự hỏi, điều gì khiến Anh yêu nơi này đến vậy? Có lẽ Anh đến với nơi này bằng cả tình yêu thương. Hầu hết thời gian Anh đều ở Bà Nà, Anh lo lắng, quan tâm, chăm chút Bà Nà từng ngày.

Ai cũng có một trái tim để yêu thương và cảm nhận, thể hiện tình yêu thương bằng những hành động thiết thực. Với Anh, yêu thương rất giản dị, làm những gì mình cảm thấy vui, mọi người xung quanh cảm thấy hạnh phúc và tất cả những điều đó đều xuất phát từ sự chân thành, vậy là đủ. Tôi cảm nhận được điều đó từ Anh. Một người, dành cả cuộc đời của mình cho một lý tưởng không phải là chuyện đơn giản, nhưng Anh đã làm được điều đó, sự trung thành của Anh thật đáng tự hào. Dù có đi qua bao nhiêu khó khăn, vất vả, thì tinh thần của người Bà Nà trong Anh vẫn như bông hoa đào chuông mạnh mẽ vươn lên trong đông giá, để ngày hôm nay, hình thành nên một khối F&B vững mạnh. Hạnh Nguyên

79


NHỚ

Có nơi đâu lạ lùng như Bà Nà, cùng một Công ty đấy, có khi là cùng cả một bộ phận đấy, nhưng nào có được làm việc cùng một nơi. Cái sự lạ lùng này chỉ vì khoảng cách gần 6 km núi rừng giữa hai khu vực làm việc là chân núi và đỉnh núi. Theo đúng tinh thần “Đường lên tiên cảnh”, tác giả xin được mạn phép đặt biệt hiệu cho đội làm việc trên đỉnh là Đội Trời và đội làm việc dưới chân núi là Đội Đất. Nếu ai đang thuộc Đội Trời thì chắc cũng đã từng có suy nghĩ “Ôi cái Đội Đất ấy sao mà sướng thế”. Cũng dễ hiểu thôi, đúng là sướng thật mà. Nào là ngày ngày được đi trễ về sớm. 6h15 sáng, khi Đội Trời đã phải hì hụi lên xe thì Đội Đất khéo còn đang thảnh thơi ăn sáng, nhâm nhi ly cà phê đâu đó. Rồi chiều về nữa, 6h tối chuyến xe cuối cùng đưa đội Trời rời Công ty thì Đội Đất đã ngồi bên mâm cơm cùng gia đình. Rồi nào văn phòng đầy đủ tiện nghi, nắng không tới mặt, mưa không ướt đầu. Đội Đất sẽ chẳng bao giờ có trải nghiệm sự khắc nghiệt đến tột cùng của thời tiết, cái lạnh cắt da cắt thịt, có khi xuống đến 4 - 5 độ như muốn thử thách sự chịu đựng của Đội Trời mỗi khi Đông về.

80

Rồi nhiều, nhiều điều sung sướng nữa mà tôi không thể liệt kê hết tại đậy. Đọc đến đây không khéo Giám đốc sẽ được nhận hàng loạt đơn xin gia nhập Đội Đất của các nhân viên Đội Trời. Thế nhưng, dân gian ta có câu “Đứng núi này, trông núi nọ” chẳng bao giờ sai. Khi còn là thành viên Đội Trời, tác giả cũng đã từng có mong muốn được như Đội Đất. Và mong muốn ấy cũng đã thành hiện thực. Nhưng… đời đâu như là mơ. Còn nhớ câu “Nó đứng chỗ khung cửa sổ phòng làm việc ngắm nhìn những chiếc cabin lần lượt rời Ga 9” (trích bài viết của Anh Ngô Hồng Tiến trong “Bà Nà và Tôi”), cảm nhận mới thấy đủ thứ tâm tư truyền tải trong câu viết này mà bản thân cũng đã trải nghiệm và đang thấm dần. Đôi khi cái sự sung sướng thấy được đấy không bằng cái sự sung sướng về tinh thần. Đó là cảm nhận khi đi cáp treo mỗi ngày. Đây là khoảng thời gian thanh thản nhất trong ngày, được hòa mình vào cảnh núi rừng nên thơ về ngẫm nghĩ về mọi chuyện, hay đơn giản đây là khoảng thời gian tuyệt vời để đọc một cuốn sách yêu thích, là thời gian trò chuyện với đồng nghiệp, bao nhiêu đôi trẻ Bà Nà đến với nhau cũng từ những chuyến cáp treo như thế. Đội Đất sẽ khó mà cảm nhận được không khí lễ hội, sự náo nhiệt của Khu du lịch. Không khí lễ hội ấy làm con người chúng ta hoạt bát, tươi trẻ. Chả trách sao trong các hoạt động phong trào thì Đội Trời bao giờ cũng chiếm ưu thế, Đội Đất với đại diện số đông là khối Nhà điều hành thì lúc nào trông cũng “già úa” và “đầu tắt mặt tối”. Điều đặc biệt và thích nhất là được ngắm nhìn du khách mỗi ngày. Trên đỉnh ấy là bao nhiêu thứ nhộn nhịp mà nếu đã từng trải nghiệm thì khó mà rời xa được. Ngày trước khi còn thuộc về Đội Trời, mỗi khi công việc căng thẳng, tôi thường rời văn phòng đi dạo một vòng, vừa kiểm tra nhân viên vừa giảm căng thẳng công việc. Mỗi lần như vậy thì ôi thôi là sướng, nào là khách Hàn khách Trung, hay cả những cô nhân viên Bà Nà toàn xinh xắn cả. Giờ thì cái sự sung sướng này đã là xa xỉ. Nhớ… Một tháng rồi chưa lên đỉnh núi, thèm cái cảm giác xưa… Huỳnh Ân

SẮC MÀU BÀ NÀ

SẮC MÀU BÀ NÀ

Còn nữa, chưa hết, điều sung sướng nhất của Đội Đất là được ăn ngon. Ăn ngon không phải vì chất lượng món ăn ngon hơn mà là vì quy mô bếp nhỏ, phục vụ ít nhân viên hơn, các anh chị bếp có nhiều thời gian hơn để chăm chút món ăn nhiều hơn. Đội Trời còn chịu thiệt thòi là ăn theo ca, theo giờ khách vắng khách đông, khi đó đồ ăn sẽ phần nào nguội lạnh. Minh chứng cho sự khác biệt này là tác giả bài viết tăng 5 kg trong gần hai tháng khi chuyển từ Đội Trời sang Đội Đất. Vậy nên muốn vỗ béo cứ gia nhập Đội Đất.

81


SẮC MÀU BÀ NÀ

SẮC MÀU BÀ NÀ

82 83


Rồi cuối năm, lại thêm một cuộc “di cư” của ong bếp và nhà hàng vào Nam, ra đảo Phú Quốc do anh Tông chịu trách nhiệm dẫn đầu. Lần này, mọi người lại được đón những ngày đầu xuân 2017 ở đảo. Cảm giác bóc tờ lịch cuối cùng của năm ở một nơi xa hẳn cũng khó tả hết... 2017 gõ cửa, nhiều người Bà Nà không ở gần nhau…

SẮC MÀU BÀ NÀ

Những chuyến ấy, thêm cả nhiều chuyến khác trước đó mà tôi không có đủ dung lượng từ để kể hết, đã diễn ra như một điều đẹp đẽ cho mỗi người. Đó là cơ hội cho người được bước ra, là niềm hi vọng vào chuyến kế

84

ĐƯA ONG ĐI … TÌM MẬT! Đã bao giờ bạn nghe thấy chuyện đi “lận” mật? Ấy là cụm từ “chuyên môn” chỉ một công việc độc đáo mà vất vả của người nuôi ong. Nghề nuôi ong vốn dĩ đã rất khó nhằn, người nuôi ong nhiều lần trong đời cũng phải sống nay đây mai đó như những kẻ du mục. Ong nuôi mãi ở góc vườn, mật không nhiều mà cũng chẳng ngon. Vì thế, để có được nguồn hoa tự nhiên phong phú hơn, người nuôi ong thường tổ chức cho đàn ong của mình “di cư” vào mùa xuân - mùa hoa nở (hay vẫn là mùa loài hoa nào đấy nở mà chẳng phải xuân...).“Bữa mật ngon” có khi được đánh đổi bằng cả chặng đường dài ngàn cây số, hay là sự trở về tay trắng bởi gặp phải thời tiết bất lợi, ong dịch bệnh chết cả đàn,… Dù may rủi là thế, người nuôi ong vẫn sẵn sàng đối mặt.

Ở vùng đất mới, với nguồn sống dồi dào khác lạ, đàn ong sẽ thu về những thứ hảo hạng, khác hẳn thứ hảo hạng mà nó “đã từng” tìm thấy ở góc vườn nhà,… Đáng tiếc là, thứ hảo hạng khác lạ ấy của ong lại không thể giúp nó thay đổi chất lượng mật ở góc vườn nhà khi trở về. Có chăng, đọng lại chỉ là cảm giác sung sướng vì những ngày sống trù phú, để rồi tiếc nuối và hi vọng, chờ đợi chuyến rong ruổi tiếp theo. May mắn thay, những cuộc “di cư” ngắn hạn của người Bà Nà lại được trở về với cái kết viên mãn hơn. Đầu xuân 2016, một cuộc “di cư” của nhóm anh chị em “ong núi” Bà Nà lên đỉnh Fansipan. Đêm Giao Thừa, sau những giọt nước mắt của Chị, màn hình kết nối trực tiếp hai đầu cầu Bà Nà – Fansipan bật lên. Nhớ đến ám ảnh những khuôn mặt đầu tiên xuất hiện trên màn hình, khác nhau nhưng lại toát lên cùng một nỗi niềm. Anh – “người đưa ong đi tìm mật” chuyến ấy, cười ngượng ngùng, cái ngại của người đàn ông trung niên khi biết có nhiều người đang nghe mình nói lại chân tình đến lạ. Xen với câu chúc năm mới của Anh là quá trời quá đất tiếng í ới, kiểu “khát Bà Nà”. Thấy bóng người lấn vào màn hình, vọng rõ mồn một tiếng anh Khoa: “Nhi ơi anh nhớ em!”. Hội trường cười òa bởi câu trêu ghẹo, nhưng có những khuôn mặt cố giấu đi nỗi nhớ nhung là sự thật.

tiếp của người ở nhà, và là sự tin tưởng của lãnh đạo đối với kết quả thu về. Một cái Tết, một mùa xuân rất khác cho mỗi ai từng được khăn gói “di cư”. Ong rong ruổi để làm mật ngọt dâng cho đời trong phút ấy, kết nối sự sinh sôi cho hoa lá mùa xuân rồi trở về tiếc nuối, còn người Bà Nà đi để góp sức, lan tỏa rồi trở về với túi dày trải nghiệm và kinh nghiệm – thứ nguyên liệu thay đổi hương vị, chất lượng công việc vốn dĩ hằng ngày. Xuân này, một cuộc “di cư” mới lại được manh nha. Chiều cuối năm tan ca về, bước vào phòng SunHome với khuôn mặt nhiều tâm trạng, cô nàng bếp Arapang thất thểu: - Mới có thông báo đi hỗ trợ Phú Quốc Tết này đó chị. Mà… tìm không thấy tên em trong danh sách!

SẮC MÀU BÀ NÀ

Đến độ tháng 6, Chị lại đích thân đưa số ít “ong chủ lực” ra Hạ Long. Những ngày này, Hạ Long Park khai trương, không khí háo hức, nhộn nhịp được truyền vào thấu tận Bà Nà…

85


Nhưng… vác ba lô lên xe là xác định ăn Tết nơi đảo xa, tôi hiểu phần nào tâm trạng của những cái tên có trong danh sách. 8 giờ tối, rón rén gõ cửa phòng 1614: - Anh, sẽ đi Phú Quốc à? Ăn Tết xa thế?

- Thế anh chờ đợi điều gì ở chuyến đi? - Cô quan tâm nhiều thế, tính đi cùng anh à? Ở nơi mới dĩ nhiên phải chờ đợi những điều mới. Sẽ là những điều mà ở Bà Nà mỗi ngày anh chưa bao giờ được làm, chưa bao giờ được thấy! Mà thực ra, những điều dù bình thường ở Bà Nà nhưng khi làm ở Phú Quốc anh nghĩ cũng sẽ mang lại cảm giác rất khác rồi.

SẮC MÀU BÀ NÀ

- Nhưng anh đi hẳn Tết, có nhắn gửi gì cho người ở nhà không?

tâm trạng như anh. Họa chăng, anh may mắn hơn vì có người anh thương ở đây, thay anh đón khí trời Tết Bà Nà. Nhưng, tôi còn một băn khoăn khác bủa vây, rằng cảm giác của “Những người đưa ong đi tìm mật” thì ra sao? Dung lượng từ lại bấm nút đỏ cảnh báo, tôi đành tiếc, dành lại cho một câu chuyện ngày xuân năm sau… Còn bây giờ, hãy sẵn sàng cho cuộc “di cư” trước mắt. Nếu bạn chưa đến lượt, hãy sẵn sàng chờ đợi. Hi vọng, điều mà anh và những cái tên khác trong danh sách lần này mang đi rồi chắt lọc để mang về sẽ xứng đáng với cơ hội mà mọi người đang có. Ít nhất, là không phụ lòng những Anh Chị - "những người nuôi ong Bà Nà" đã cất công “đưa ong đi... tìm mật!” xuân này – xuân 2018! Trần Phương Thảo

86

SẮC MÀU BÀ NÀ

- Ai kể em đấy? Chưa chắc chắn 100% nhưng anh cũng chờ đợi. Vui, buồn đánh nhau trong đầu nhưng anh nghĩ, được cấp trên tin tưởng cho đi thì phải hãnh diện, lấy đó làm động lực.

87

- Thiếu anh với nhiều anh chị em khác, chắc mọi người ở nhà sẽ vất vả hơn đôi phần. Mong mọi người đủ khỏe, đủ vui để có cái Tết trọn vẹn cho khách đến và chính bản thân mọi người. Chợt mắt anh đảo quanh phòng kiểu dè chừng ai đó nghe thấy, cười ngượng ngùng rồi tiếp: - À, gửi riêng cô gái anh yêu thương bấy lâu nay ở Bà Nà, Tết này không có anh thì hãy vui vẻ với các bạn, gắng giúp phần anh mà phục vụ khách cho tốt. Anh vẫn bên em vì Bà Nà hay Phú Quốc thì cũng là nhà Sun Group. Tôi về phòng, mở máy lên rồi gõ cái kết cho câu chuyện được chắp nối bởi nhiều câu chuyện khác. Những con ong núi bấy lâu nay lần lượt thay nhau đi “hút mật” rồi “thụ phấn cho hoa” ở miền đất khác, hẳn cũng ngần ấy


cả bọn kéo nhau vào trú thì trời ráo, khi quay ra thì mưa lại lất phất bay… Ảnh chụp chưa xong nhưng từ mẫu đến ê-kip đều ướt như chuột lột. Thế mới thấy để có ảnh đẹp thì còn phụ thuộc rất nhiều vào “cô nàng” Bà Nà có đang trong thời kì ẩm ương hay không. Những kỷ niệm nhớ đời Có một lần cả phòng đi chụp ảnh cho Lễ hội Halloween. Sau buổi sáng vật lộn với hơn 20 nghệ sĩ Ukraina, cả phòng đang ăn trưa ở Nemo thì tiếng viber vang lên “Phòng Truyền thông chụp ảnh để nghệ sĩ leo lên bí gây hư hại, chuyển KTKSNB làm việc nhé!”. Khi ấy, nó và chị Uyên nhất quyết bảo không có nghệ sĩ leo lên bí, chạy ra kiểm tra thì đúng là có quả bí in nguyên gót giày của nghệ sĩ thật. Thì ra, lúc lộn xộn, nghệ sĩ ở phía sau leo lên mà ê-kíp không biết.

SẮC MÀU BÀ NÀ

Đáng nhớ nhất là lần chụp ảnh chọn bìa cho tập san Sắc Màu Bà Nà số xuân 2018 với ý tưởng chụp trẻ em. Chật vật từ khâu tuyển chọn dàn mẫu nhí cho đến lúc chụp cũng lao đao không kém. Sáu đứa nhóc độ 5 – 7 tuổi chỉ cần sơ hở một tí là đã tháo chạy khắp nơi khiến nó và các chị có một ngày làm “bảo mẫu” nhớ đời. Công tác gom các bé xếp thành một hàng vất vả bao nhiêu thì việc thuyết phục tạo dáng để chụp ảnh cũng gian nan bấy nhiêu. Bé này nhìn máy ảnh thì bé khác lại quay đi, nhóc này cười thì nhóc kia lại kiên quyết không hé một chiếc răng. Có khi các cô bảo mẫu vừa dỗ ngọt vừa sử dụng hết ngôn ngữ cơ thể gây sự chú ý để các bé cùng nhìn về ống kính.

88

SẮC MÀU BÀ NÀ

Vậy là cả buổi trưa, chị Kim bỏ ăn ngồi bấm bấm gõ gõ “tâm thư”, nào là “Em và các bạn biên tập chỉ đạo nghệ sỹ diễn xuất và điều phối ngăn khách, team phiên dịch tham gia hỗ trợ thông dịch”. Nào là “do bất đồng ngôn ngữ, lực lượng tham gia hỗ trợ hơi mỏng nên nhất thời không kiểm soát được..”. Sau khi trút hết nỗi lòng, chị ấy chốt lại một câu “Phòng Truyền thông xin rút kinh nghiệm và gửi lời xin lỗi đến anh Văn, các anh chị thực hiện tiểu cảnh và xin nhận xử lý từ Phòng KTKSNB ạ…”. Cả tuần sau đó, cả phòng nín thở đợi quyết định phạt, sau đó mới thở phào vì chỉ nhắc nhở thôi, nếu tái phạm mới xử lý.

89

PHÍA SAU MỘT BỨC ẢNH Cứ đưa máy lên là có ảnh đẹp?! Câu trả lời chỉ đúng khi bạn chụp một bức ảnh “tự sướng” thật lung linh để đăng lên Facebook sống ảo. Với nó, để có một bộ ảnh quảng cáo thì cần phải hội tụ tất cả các yếu tố thiên thời – địa lợi – nhân hòa. Đều là những “tay ngang” trong việc chụp ảnh nên mọi người lên kế hoạch thật tỉ mỉ: nào là địa điểm chụp ở đâu, đặt góc máy ra làm sao, chọn nhân vật như thế nào, tạo dáng sao cho hợp lý, có book TDC hỗ trợ không... Lên chi tiết như thế nhưng thành phẩm đâu phải luôn theo ý muốn. Nó nhớ mãi lần set up để đoàn phim Trivia quay TVC cho Lễ hội Bia nên phòng cũng kết hợp chụp thêm

Làm thế nào để có một bức ảnh đẹp? Một gương mặt ăn hình, một chiếc máy ảnh thật “xịn” hay đơn giản là một chiếc smart-phone hô biến mọi thứ trở nên lung linh? Còn với nó, đằng sau mỗi bức ảnh là cả một câu chuyện mà nó có thể ngồi huyên thuyên kể cả ngày…

ảnh. Anh An khi ấy chẳng khác gì giáo viên thể dục, chỉ huy hàng trăm người: “Một hai ba bốn, sang trái, hai hai ba bốn, tiến lên …”. Dòng người đông đúc ùn ùn di chuyển, còn nó và anh Dũng thì chạy tới chạy lui, me góc này, chọn góc kia để bắt nhiều khoảnh khắc. Đến khi kiểm tra lại ảnh thì cười mếu vì chụp lén nên trong ảnh người thì nhăn nhó vì nắng rọi vào mặt, người nhắm mắt, người quay phải, người quay trái… Có lần cả team lên ý tưởng chụp ảnh nhóm bạn khám phá Lễ hội Mùa đông. Tuyển chọn người mẫu, kiểm tra thời tiết, đặt lịch nghệ sĩ… tất cả đều ổn thỏa cho đến ngày diễn ra buổi chụp. Mới hôm qua nắng tưng bừng thì hôm nay sương mù ngập lối, còn kèm theo mưa lạnh. Vừa mới chụp được 5 phút thì trời đổ mưa,

Ấy vậy mà khi ra thành phẩm thì… cả bọn cười ra nước mắt vì mỗi đứa một kiểu dáng, một nét mặt, chẳng ai giống ai. Khi Chị phản hồi nhìn các bé còn gượng, không tươi… tụi nó chỉ dám cười trừ nhưng nhất quyết không chụp lại mà đổi chủ đề khác. Vậy là chỉ sau một buổi, các cô đã quyết tâm “bỏ nghề” trông trẻ không một chút đắn đo. Chắc phải rất lâu nữa, ê-kíp mới dám nghĩ đến việc làm việc với các siêu mẫu nhí. Vậy đấy, đằng sau một bức ảnh là sự lao động miệt mài của cả ê-kíp với hàng tá tình huống phát sinh không biết đâu mà lần. Đôi khi nhận được phản hồi của các sếp: ảnh này không đẹp, bộ này chưa ổn là cả bọn tiu nghỉu rồi lại vò đầu, bứt tóc nghĩ ra những ý tưởng mới. Ngọc Diệp


Yêu

SẮC MÀU BÀ NÀ

việc mình làm

90

Tôi là người đã rời giảng đường đại học để đến với nghề bếp. Nghề bếp cần sự tháo vát, nhanh nhẹn, nếu có cả hai thì có lợi thế hơn để sống với nghề. Còn năng khiếu là cái bẩm sinh, không phải trải qua học tập, rèn luyện để có được. Gộp ba yếu tố về lợi thế, năng khiếu và cuối cùng là tình yêu dành cho các món ăn, từ đó, những ai theo nghề bếp sẽ tự biết cách sắp xếp những nốt nhạc – là những món ăn – tạo nên bản giao hưởng của chính mình. Bạn đã sẵn sàng làm việc mỗi ngày 12 đến 14 tiếng? Bạn sẽ chấp nhận làm việc mà không có những ngày lễ, ngày Tết, ngày nghỉ cuối tuần? Vậy chỉ có thể là tình yêu lớn, là sự đam mê cho công việc mình đã chọn. Một món ăn ngon được làm ra từ bàn tay tài hoa của người đầu bếp bằng cả sự đam mê, rung động của mình. Nếu bạn làm món ăn trong tâm trạng

vui vẻ, thư thái, nghĩ đến những điều tốt lành, tình cảm yêu thương dành cho người khác, thì bạn cũng truyền niềm cảm hứng vào món ăn. Nấu ăn là một nghệ thuật và người nấu ăn là một nghệ sĩ. Những cảm xúc truyền vào trong từng món ăn chính là cái hồn của người đầu bếp tài năng muốn thổi vào đó. Nấu ăn cho mọi người cũng như nấu cho chính bản thân mình, người đầu bếp tài năng chính là người đặt hồn mình vào trong từng món ăn. “Ẩm thực giúp con người ta đồng cảm với nhau”.

Làm nghề, quan trọng nhất là cái “tâm”, mà cái tâm trong nghề bếp là thứ cần phải có. Ngày ấy khi mới theo học ngành bếp, vị trí của tôi là một phụ bếp. Khi nấu ăn, thay vì làm với mục tiêu cho đồ ăn được ngon nhất, đẹp nhất, tươi nhất; các “anh chị” của tôi lại làm sao để nhanh nhất, đỡ mệt nhất và đồ ăn thì chỉ được được thôi là tốt rồi. Khi nấu ăn, câu đầu tiên tôi luôn luôn tự hỏi là: “Làm thế nào để món này được ngon nhất trong thời gian cho phép nhỉ?”, không phải là “Làm thế nào để làm cái thứ này nhanh nhất cho gọn nhỉ?”. Nếu mình có 4 giờ để chuẩn bị cho bữa tối, sắp xếp công việc sao cho mọi thứ cần thiết đều có thể hoàn thành một cách tử tế trong vòng đúng 4 giờ đó, thay vì cố gắng làm hùng hục, cẩu thả trong vòng 3 giờ rồi ngồi bấm điện thoại, tự khen mình hôm nay siêu quá làm nhanh quá. Nếu chỉ nhanh thì bạn nên đi làm vận động viên điền kinh, không nên làm ngành bếp. Hãy nghĩ về món ăn trước, rồi nghĩ về mình sau, đấy mới là cách nghĩ của một đầu bếp thực sự có đam mê và có tâm. Hành trình của một đầu bếp giỏi luôn đồng hành với muôn vàn khó khăn và thử thách, làm sao nấu ra những món ăn ngon và thôi thúc sáng tạo ra những món ăn mới. Nấu ăn, từ mặn đến ngọt, từ hấp tới nướng, nghệ thuật của nước sốt, gia vị, kết cấu và hương vị. Thêm vào đó là cập nhật kiến thức hoặc ít nhất là làm quen với các phong cách của các đầu bếp trên toàn thế giới. “Người không dám dấn thân thì sẽ không để lại dấu chân trên hành trình”. Lê Văn Bắc

SẮC MÀU BÀ NÀ

Làm việc mình

Khổng Tử đã nói: “Chọn một công việc bạn yêu thích và bạn sẽ không bao giờ phải làm việc một ngày nào trong cuộc đời”. Một ai đó cũng từng nói, nếu bạn yêu công việc của mình thì bạn đang được trả lương để làm công việc mà mình yêu thích. Mỗi ngày đi làm là một ngày vui. Về nghề bếp, câu nói này còn có nhiều ý nghĩa hơn. Vì không chỉ tình yêu dành cho một nghề, mà là tình yêu dành cho những món ăn do chính tay mình tạo ra.

91


SẮC MÀU BÀ NÀ

SẮC MÀU BÀ NÀ

92

93

Master Chef Ba Na Hills 2017


VUI CƯỜI

Thực đơn nhà hàng Nhật Trong buổi khai trương nhà hàng Nhật, sau khi xem thực đơn mấy lượt Thùy Anh PKH quay qua nói chuyện với đồng nghiệp người Quảng Nam đi cùng:

Nhật ký sinh viên thực tập KDL Ba Na Hills, ngày … tháng … năm 2018

Thùy Anh: Anh thấy thực đơn họ làm ấn tượng không? Mấy loại cá mà nhìn sướng mắt, thích thế.

Hôm nay cầm hồ sơ qua phòng Kế toán, nhìn qua bàn anh Kế toán trưởng, thấy anh không làm gì cả, mắt anh chăm chăm nhìn vào màn hình máy tính y như mấy đứa bạn hay đánh Game, lâu lâu thấy anh xoa đầu, rồi điện thoại trao đổi này kia với mấy chị trong phòng. Phòng bên mấy chị nhân sự hình như ít việc, toàn kêu tổng hợp ngày công bù phép của đồng nghiệp, rồi í ới rủ nhau cuối ngày đi thăm ốm …. Em thấy công việc của Kế toán và nhân sự khá đơn giản, sau này chắc chỉ cần học 1 - 2 tuần là làm việc được cần gì phải thực tập tới tận 2 tháng.

Đồng nghiệp: Thì cũng giống như của anh Tông, anh Bắc chứ có gì khác lạ đâu! Thùy Anh: Anh nhìn kỹ đi, không thấy à? …

Hỗ trợ

Đồng nghiệp: (sau khoảng 2 phút) Ừ nhỉ, anh thấy thực đơn của họ thiết kế đẹp đặc biệt dễ nhớ, toàn cá Bớp – Cu – Hồi – Đuối.

Đôi nam nữ đang dạo bước trên Quảng trường, bỗng cô gái nói to - Anh nhìn kìa? - Gì thế em!

SẮC MÀU BÀ NÀ

SẮC MÀU BÀ NÀ

- KDL này hoành tráng thế, nhân viên bốc vác vừa đẹp trai lại còn mặc áo vest đi làm - Ừ, không rõ đội quản lý chỗ này họ mặc gì nhỉ?

94

95

Thẻ “Woai” Đang ngồi trong cabin, 2 bạn nhân viên hí hửng nói chuyện với nhau: A: Ê mày, tối “Nô en” 24/12 mình có thẻ “Woai” thì đi công viên Châu Á ngồi vòng quay mặt trời nha, nghe nói dưới đó trang trí “Nô en” đẹp lắm !

Mạng anh đâu rồi? Chị Hạnh GĐ: Anh Vinh ơi? Mạng anh đâu rồi? Em không thể gửi mail xử lý công việc được? Anh Vinh IT: Dạ mạng Vinh đây chị còn mạng Internet bị máy xúc làm đứt cáp quang Chị Hạnh GĐ: (^_^)

Tại cổng soát vé dành cho khách Đà Nẵng, sau khi xem CMND và nhìn kỹ một hồi

B: Ời, mày sướng thế, có thẻ “ Woai” rồi, tao thì chị Thơ nhân sự mới đưa cho cái thẻ trắng chứ thẻ “Woai” gì đó thì tao chưa có, tiếc nhỉ ! A: ???

NV soát vé: Hình trong ảnh là giới tính Nam mà chị. Du khách: Anh ơi, hình CMND của em chụp từ cách đây 3 năm, năm ngoái em có đi Thái Lan hơn 1 tháng đó (vừa nói tay vuốt tóc, đôi mắt lúng liếng nhìn nhân viên soát vé). NV soát vé: Dạ thế mời anh qua cổng, …à quên mời chị qua cổng ạ. Du khách: Cười đầy ẩn ý…

“Bà Nà” đẹp lắm ! Một gia đình người Bắc, đi du lịch ngồi chung 1 Cabin đang đi xuống, cười nói rôm rả: Vợ: Đi du lịch chuyến này hài lòng đấy anh nhỉ, phong cảnh còn đẹp hơn trên tivi ấy chứ! Chồng: Uhm em, bạn anh nó đã giới thiệu thì chỉ có hài lòng trở lên. Huhuhu... huhu... có 1 đứa trẻ vẫn mếu máo, khóc mãi không chịu dừng, rồi hét xen vào: Bố mẹ nói dối, bảo đi Đà Nẵng là được đi cáp treo lên đỉnh núi gặp “Bà Nà” đẹp lắm, mà sao giờ đi xuống con vẫn chưa được gặp Bà ấy ở đâu ..hu ..hu ! Cả nhà nhìn nhau, được một trận cười vui như Tết ...

Việt Phong


Turn static files into dynamic content formats.

Create a flipbook
Issuu converts static files into: digital portfolios, online yearbooks, online catalogs, digital photo albums and more. Sign up and create your flipbook.