13 minute read

Comfort For My People

Next Article
Overtime

Overtime

Comment

When seeking wisdom don’t forget the role of faith and prayer

Comfort For My People

Bishop Shelton J. Fabre

As we are all aware, growing through the stages of life can be classified roughly as growing from infancy to childhood, from childhood to adolescence, from adolescence to young adulthood, from young adulthood to mature adulthood. Progression through these stages physically is simply called aging, but progression through these stages also involves the necessary components of advancing psychologically, emotionally and spiritually.

One of the most beneficial and yet difficult aspects of growing through the stages of life is learning lessons that only human experience can teach us. The insight gained in the realms of psychological, emotional and spiritual growth through these stages of life is often classified as attaining knowledge or, better yet, wisdom. As we all know, wisdom is a good virtue to acquire. One way of defining wisdom is to see wisdom as the result of connecting all of our growth experiences together, reflecting on them, and putting into practice the fruit of this reflection on our lived experience.

For many reasons lately, both peaceful and demanding, I have been reflecting again on the gift of wisdom. Maybe with the ‘slowdown’ (does life ever really slow down?) that the summer months bring, I have more time to allow my mind to wander off in reflection and prayer, and the gift of wisdom has again captured my focus in reflection and prayer.

The attainment of wisdom references our overall and complete experience of growing through these stages of life in all ways. However, attaining wisdom is a quest made up of many individual experiences at different times in life when we made a decision to do one thing and not do another, when we made a decision to react in one way and not to react in another way, and all of these individual experiences teach us lessons about life.

Reflection on all of these lessons can in time bring us wisdom. The individual lessons learned through these experiences are both positive and negative, and the negative experiences may simply be called learning lessons from the school of the hard knocks of life. While the attainment of wisdom is always a noble and good thing, I think that we can all agree that the lessons learned through the school of hard knocks in life are sometimes really difficult to integrate into our lives. When we learn lessons through the school of hard knocks, after the lesson is learned it is our hope and prayer that our lives are not so damaged or bruised that we will not be able to eventually recover from the experience, and that we will integrate the lesson learned, and with time and reflection be wiser because of all such experiences.

Each one of us has undoubtedly learned many lessons through the good experiences in life and through the school of hard knocks. If we further reflect on these experiences, however, our minds and hearts turn to those who have made the journeys through the stages of life with us. These people are our parents, spouses, siblings, friends, co-workers, counselors, clergy, religious or simply lifetime confidants. We ran to them for advice and counsel. After seeking their advice, sometimes we may have acted on the advice in the manner in which it was suggested, or sometimes we have veered off in our own direction, acting against the advice offered.

Nonetheless, these people in our lives are the ones who celebrated with us when things went our way, or comforted us when things fell apart. Regardless of whether we accepted their advice or not, we can be grateful for those who were willing to listen to us, to empathize with us, and to offer good counsel. Hopefully through it all, we grew in wisdom.

In the end, the source of all wisdom is the living God, and he has revealed himself to us in Jesus Christ, who is the Holy Word of God, our hope and our wisdom. As we continue to seek wisdom, may we always remember the role that faith and prayer play in our quest to find it.

A blessed July to you, and Happy Birthday to our beloved country, the United States! I hope that your summer is progressing well, and that you have time for leisure and relaxation. BC

“One way of defining wisdom is to see wisdom as the result of connecting all of our growth experiences together, reflecting on them, and putting into practice “ the fruit of this reflection on our lived experience.

Comentario

Cuando busquemos la sabiduría no olvidemos el rol de la fe y la oración

Como todos sabemos, el crecimiento a través de las diferentes etapas de la vida puede ser clasificado generalmente del crecimiento de la infancia a la niñez, de la niñez a la adolescencia, de adolescente a joven adulto, y de joven adulto a adultos maduros. El crecimiento a través de estas etapas físicas es simplemente llamado envejecimiento, pero el crecimiento a través de estas etapas también incluye los componentes necesarios de avanzar psicológica, emocional y espiritualmente.

Uno de los mayores beneficios y a la vez aspectos difíciles del crecimiento durante las etapas de la vida es la lección de aprendizaje que solo la experiencia humana puede enseñarnos. La intuición obtenida del crecimiento en los ámbitos psicológicos, emocionales y espirituales durante las etapas de la vida es clasificada como adquisición de conocimiento, o bien, sabiduría. Como sabemos, la sabiduría es una buena virtud adquirida. Una manera de definir la sabiduría es ver la sabiduría como el resultado de conectar todas nuestras experiencias de conocimiento, reflexionando en ellas, y poniendo en práctica los frutos de esta reflexión de nuestra experiencia vivida.

Últimamente por muchas razones, tanto pacíficas como demandantes, he estado reflexionando de nuevo en el don de la sabiduría. Quizá con el “relajamiento” (¿acaso la vida se relaja?) que trae el verano, tengo más tiempo de permitir a mi mente camine en la reflexión y oración, y el don de la sabiduría ha capturado nuevamente mi enfoque de reflexión y oración.

El logro de la sabiduría hace referencia a nuestras experiencias general y completa del crecimiento en todas estas etapas de la vida en todos los sentidos. Sin embargo, lograr la sabiduría es una búsqueda hecha de muchas experiencias individuales en diferentes momentos de la vida cuando tomamos una decisión de hacer una cosa y dejar de hacer otra, cuando tomamos la decisión de reaccionar de una manera y no reaccionar de otra manera, y todas estas experiencias particulares nos dan una lección sobre la vida.

La reflexión sobre todas esas lecciones puede en un momento darnos sabiduría. Las lecciones individuales aprendidas a través de estas experiencias son tanto positivas como negativas, y las experiencias negativas pueden simplemente llamarse lecciones aprendidas de la escuela de los golpes duros de la vida. Mientras que alcanzar la sabiduría es algo bueno y noble, pienso que estaremos de acuerdo de que las lecciones aprendidas en la escuela de los golpes duros de la vida son realmente difíciles de integrarlos a nuestras vidas. Cuando aprendemos lecciones a través de la escuela de los golpes duros, después de aprender la lección tenemos esperanza y oramos para que nuestra vida no se dañe o moretee de tal manera que no se pueda recuperarse eventualmente de la experiencia, sino que asimilaremos la lección aprendida, y con el tiempo y reflexión seremos mas sabios por todas aquellas experiencias.

Cada uno de nosotros sin duda tiene muchas lecciones aprendidas de las buenas experiencias en la vida y a través de la escuela de los golpes duros. Sin embargo, si reflexionamos más allá en estas experiencias, nuestras mentes y corazones se tornan a aquellos quienes caminaron con nosotros durante nuestras etapas de la vida. Estas personas son nuestros padres, esposos, hermanos, amigos, compañeros de trabajo, consejeros, clérigos, religiosas o simplemente confidentes de toda la vida. Recurrimos a ellos para recomendaciones o consejos. Después de buscar sus consejos, algunas veces hemos actuado de acuerdo a lo sugerido y otras veces tomamos nuestra propia dirección, actuando de manera contraria al consejo ofrecido.

Sin embargo, estas personas de nuestras vidas son quienes han celebrado con nosotros cuando las cosas iban bien, o consolado cuando las cosas se derrumbaron. Sin importar si aceptamos o no su consejo, podemos estar agradecidos con todos aquellos que estuvieron dispuestos a escucharnos, nos comprendieron y nos dieron un buen consejo. La esperanza de todo esto, es que crecimos en sabiduría.

En fin, la fuente de toda sabiduría es el Dios vivo, y él se ha revelado a nosotros en Jesucristo, quien es el Santo Verbo de Dios, nuestra esperanza y nuestra sabiduría. Al continuar buscando la sabiduría, recordemos siempre el rol de la fe y la oración en nuestra búsqueda por encontrarla. ¡Que tengan un bendecido mes de Julio y feliz cumpleaños a nuestra querida nación, los Estados Unidos! Espero que les esté yendo bien en su verano y que tengan un tiempo libre y de descanso. BC

“Una manera de definir la sabiduría es ver la sabiduría como el resultado de conectar todas nuestras experiencias de conocimiento, reflexionando en ellas, y poniendo en práctica los frutos de esta reflexión “ de nuestra experiencia vivida.

Binh luan bang loi

Khi tìm kiếm sự khôn ngoan thì đừng loại bỏ đức tin và cầu nguyện

Như chúng ta đã am tường, sự tăng trưởng qua những giai đoạn cuộc đời có thể được phân chia một cách tương đối như sau: tăng trưởng từ khi mới sinh đến lúc tuổi thơ, từ tuổi thơ đến thời niên thiếu, từ niên thiếu đến thời thanh niên, từ thanh niên đến lúc trưởng thành. Sự tiến triển qua những giai đoạn này gọi một cách đơn giản về thể lý là tuổi đời, nhưng sự tiến triển qua những giai đoạn này cũng liên quan đến những thành phần thiết yếu của việc tiến triển về mặt tâm lý, cảm xúc, và tâm linh.

Một trong những khía cạnh lợi ích nhưng khó khăn nhất của việc tăng trưởng qua những giai đoạn cuộc đời là việc học biết những bài học mà chỉ có kinh nghiệm của con người mới có thể dạy cho chúng ta được. Sự hiểu biết có được từ những lãnh vực của sự tăng trưởng về tâm lý, cảm xúc, và tâm linh qua những giai đoạn cuộc đời thường được xem như việc lãnh hội kiến thức hoặc nói khác đi là có được sự khôn ngoan. Như chúng ta đã biết, sự khôn ngoan là một nhân đức tốt để chiếm hữu. Một trong số các định nghĩa của sự khôn ngoan là xem sự khôn ngoan như kết quả của việc nối kết tất cả những kinh nghiệm tăng trưởng của chúng ta lại với nhau, suy nghĩ về chúng, và đem ra áp dụng những hoa quả của sự suy tư này vào trong kinh nghiệm cuộc sống của chúng ta.

Qua nhiều lý do gần đây, cả những lúc thanh thản cũng như đòi hỏi khắt khe, tôi đã đang suy gẫm lại về sự khôn ngoan. Có thể với sự “chậm lại” (mà cuộc đời có bao giờ chậm lại không?) của những tháng hè đem lại, nên tôi có thêm thời gian để tâm trí của tôi bỏ lãng việc suy gẫm và cầu nguyện, nhưng sự khôn ngoan đã kéo lại sự tập trung của tôi vào việc suy gẫm và cầu nguyện.

Sự chiếm đoạt của sự khôn ngoan đòi hỏi kinh nghiệm toàn diện và trọn vẹn của việc tăng trưởng qua những giai đoạn cuộc đời dưới mọi hình thức. Tuy nhiên, sự khôn ngoan có được là sự truy tìm được hình thành từ nhiều kinh nghiệm cá nhân vào những lúc khó khăn trong cuộc đời khi chúng ta quyết định làm việc này hay không làm việc nọ, khi chúng ta quyết định phản ứng bằng cách này hay không phản ứng bằng cách kia, và tất cả những kinh nghiệm cá nhân này sẽ dạy chúng ta những bài học về cuộc đời.

Suy tư về tất cả những bài học này có thể đến một lúc nào đó đem lại cho chúng ta sự khôn ngoan. Những bài học cá nhân được học biết qua những kinh nghiệm này vừa tích cực lại vừa tiêu cực, những kinh nghiệm tiêu cực đơn giản có thể được gọi là học biết những bài học từ trường lớp va chạm của cuộc đời. Trong khi đó sự chiếm hữu của sự khôn ngoan thì luôn luôn là một điều cao quý và tốt đẹp, tôi nghĩ rằng tất cả chúng ta có thể đồng ý với nhau về những bài học đã được trau luyện qua trường lớp va chạm của cuộc đời đôi lúc thật khó để hoà nhập vào cuộc sống của chúng ta. Khi chúng ta học được những bài học qua trường lớp va chạm, sau khi bài học được tiếp nhận thì niềm hy vọng và lời cầu nguyện của chúng là cuộc đời mình không bị hư hỏng hay bầm dập quá đến nỗi rốt cuộc chúng ta không thể phục hồi lại kinh nghiệm, hay đến độ chúng ta sẽ hoà nhập bài học đã được tiếp nhận, và với thời gian cùng sự suy tư để trở nên khôn ngoan hơn, bởi vì tất cả những kinh nghiệm như vậy.

Mỗi người chúng ta rõ ràng đã học biết nhiều bài học qua những kinh nghiệm tốt trong cuộc sống và qua trường lớp va chạm. Tuy nhiên, nếu chúng ta suy nghĩ sâu xa hơn về những kinh nghiệm này, tâm trí chúng ta sẽ hướng tới những người đã có những cuộc hành trình qua những giai đoạn cuộc đời với chúng ta. Những người này là cha mẹ, vợ chồng, anh chị em ruột thịt, bạn hữu, bạn đồng nghiệp, những vị cố vấn, các Linh mục Tu sĩ, hay đơn giản là những người bạn tri kỷ thân thiết. Chúng ta chạy đến với họ để xin những lời khuyên và dạy bảo. Sau khi tìm kiếm lời khuyên của họ, đôi lúc chúng ta có thể hành động theo những lời khuyên trong cách thức mà nó được đề nghị hay có khi chúng ta thay đổi theo hướng của riêng mình, hành động ngược lại với những lời khuyên dạy của họ. Dù sao những người này trong cuộc sống của chúng ta đều là những người đã cùng vui với chúng ta khi mọi việc trôi chảy, hay an ủi chúng ta khi mọi việc không theo như ý muốn. Bất chấp dù chúng ta đón nhận lời khuyên của họ hay không, chúng ta cũng phải biết ơn những người đã sẵn sàng lắng nghe chúng ta, cảm thông với chúng ta, và cho chúng ta những lời khuyên tốt đẹp. Hy vọng qua tất cả những điều này, chúng ta sẽ lớn lên trong sự khôn ngoan. Sau hết, nguồn mạch của mọi sự khôn ngoan chính là Thiên Chúa hằng sống và Người đã mặc khải chính mình cho chúng ta trong Đức Giêsu Kitô, là Ngôi

Lời của Thiên Chúa, là niềm hy vọng và là sự khôn ngoan của chúng ta. Khi chúng ta tiếp tục tìm kiếm sự khôn ngoan, chớ gì chúng ta luôn nhớ tới vai trò mà đức tin và lời cầu nguyện thực hiện trong sự tìm kiếm của chúng ta để tìm được nó. Xin kính chúc ông bà, anh chị em tháng 7 tốt lành, và xin chúc mừng sinh nhật của đất nước thân yêu của chúng ta, nước Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ! Tôi mong rằng những ngày hè của anh chị em diễn ra tốt đẹp, và anh chị em có thời gian nhàn rỗi và nghỉ ngơi. BC

“Một trong số các định nghĩa của sự khôn ngoan là xem sự khôn ngoan như kết quả của việc nối kết tất cả những kinh nghiệm tăng trưởng của chúng ta lại với nhau, suy nghĩ về chúng, và đem ra áp dụng những hoa quả “ của sự suy tư này vào trong kinh nghiệm cuộc sống của chúng ta.

This article is from: