Bức thư thứ 316 - 330 316. Tình yêu không phải anh chết tôi sống, mà là thói quen. Một người phụ nữ đã quen với tiếng ngáy của một người đàn ông, từ không thích ứng đến quen nếp, tới khi thiếu vắng lại không thể ngủ được, đây chính là tình yêu; một người đàn ông đã quen với sự tùy tiện, làm nũng, thậm chí gây sự vô cớ của người phụ nữ, đó chính là tình yêu; một người sẽ vì người kia mà viết Weibo, quan tâm anh ấy, đó cũng chính là tình yêu... 317. Ðừng bỏ lỡ một người yêu bạn đến tận xương tủy, vì trong sinh mệnh mỗi người, người như vậy chỉ có một, có lẽ cũng chỉ có thể yêu như vậy một lần mà thôi. 318. Bất kỳ ai đều có năng lực thay đổi thế giới, tất nhiên bạn cũng không ngoại lệ. Tham gia nhiều hơn các hoạt động, giúp đỡ người khác cũng là giúp đỡ chính mình. 319. Có một số phụ nữ, dù họ lấy ai cũng đều sống rất tốt. Họ đem những kỳ vọng đối với cuộc sống gửi gắm vào chính mình chứ không phải đối phương. Không hy vọng sẽ chẳng thất vọng, không phụ thuộc sẽ chẳng phải chịu tổn thương. Thực ra, thứ mà người đàn ông có thể cho bạn đều không phải là lâu dài thực sự. Niềm vui xuất phát từ tận sâu trong tâm hồn của chính bạn mới bền vững. Khi bạn không si mê, không dựa dẫm, không so đo với chính mình... Một bạn như vậy, dù lấy ai cũng sẽ hạnh phúc! 320. Có một ngày, bạn đột nhiên phát hiện ra, anh ấy là người duy nhất dùng những năm tháng thanh xuân đẹp đẽ của mình để cùng bạn trải qua bao gian khổ. Một người như thế, mong bạn hãy trân trọng. 321. Một người buộc dây giày cho bạn, khiến bạn ăn đến béo tròn, cắt tóc mái cho bạn, xoa đầu bạn, khi bạn khóc đứng bên cạnh nhìn bạn, bạn đánh thì mặc cho bạn đánh, bạn mệt thì cổ vũ,