the postmodernist n째10 - 11/2013
How rare it is for a trilogy of literature to be not only consistently great but also progressively greater. The fictional classics such as The Lord of the Rings and His Dark Materials, or, in case of contemporary cinema, Trois Couleurs and Toy Story prove that such sets of masterpieces exist. However, none of the sets mentioned above comprises works about the grand and realistic human experience with a span of a grand and realistic human lifetime. They tend to be works of fantasy or theoretical ideology. There is Michael Apted’s Up documentary film series which documents the physical and psychological change of real people from age 7 to now for every 7 years. But this is not a work of fiction and already has 8 episodes with more to come. To fit a human story of that scale in a trilogy is a difficult task. The set of works that we have in mind to fit the above description is Richard Linklater’s Before trilogy. With the last installment released this year, the trilogy completes the story of a romance that started from 1995 between director Richard Linklater and actors Ethan Hawks and Julie Delpy. The wonderful thing about this trilogy is it was never meant to be a trilogy. In other words, they make it up as they go along. Before Sunrise started out to be a lone-standing low-budget independent film that reflected a new generation of American cinema at the time. Then 9 years later, without any prior expectation, the two actors felt the necessity to tell a follow-up
editor’s note
story with their own take on the script which became Before Sunset. Finally, after another 9 years, they met again to conclude the series with one of the greatest romance in the history of cinema, Before Midnight. It is possible that these artists will come up with a fourth film, but for the next 9 years in waiting, we can still list this as one of the greatest trilogies in both cinema and literature. What is also amazing about this trilogy is the shift of themes between the episodes which effectively break the saga up into independent stories, each one more mature than the previous. Before Sunrise is about finding true love when you haven’t found it. Before Sunset is about finding true love when you have lost it. And Before Midnight is about finding true love when you already have it. As it is often easy to get lost in the details of the conversations and the beauty of the scenery, it is important to grasp the underlying meaning of the story, just as to understand the essence of true love in each phase of every romance. And it is absolutely perfect for every generation of viewers to watch any of the three films, not necessarily in their 20’s, 30’s and 40’s like the main characters, because the stories are based on the aging of love, not the aging of lovers. In this issue, we would like to present an in-depth analysis of these three films which truly are about a grand and realistic human experience with a span of a grand and realistic human lifetime.
Thật hiếm khi có một tiểu thuyết ba tập mà các tập không chỉ tuyệt vời ngang ngửa nhau mà còn càng về sau câu chuyện càng xuất sắc hơn. Những tiểu thuyết kinh điển như The Lord of the Rings và His Dark Materials, hoặc , trong điện ảnh đương đại, Trois Couleurs và Toy Story minh chứng xác quyết về những tác phẩm như vậy. Tuy nhiên, chưa tác phẩm nào trong số các bộ tiểu thuyết ba tập kể trên viết về những trải nghiệm vừa lớn lao vừa tinh tế của con người trong cuộc đời ở cả tầm vĩ mô lẫn khía cạnh hiện thực của nó. Đó hầu hết là các tác phẩm huyền ảo hoang đường hay về tư tưởng, thuyết lý. Trong đó, phải kể đến dòng phim tài liệu Up của đạo diễn Michael Apted ghi lại trung thực những thay đổi về thể chất và tâm lý của nhiều con người ngoài đời thật theo chu kỳ mỗi 7 năm một lần từ khi họ 7 tuổi đến nay. Nhưng với 8 tập và còn nữa, đây cũng không phải là một tiểu thuyết thật sự. Để kể một câu chuyện về đời người với chiều dài thời gian đó mà chỉ cô đọng trong một bộ ba tập là một thử thách vô cùng lớn. Ấy vậy mà bộ ba tập phim điện ảnh Before của đạo diễn Richard Linklater lại làm được điều đó. Với tập cuối cùng phát hành trong năm nay, bộ phim là lời kết một câu chuyện tình lãng mạn bắt đầu từ năm 1995 giữa đạo diễn Richard Linklater và hai diễn viên Ethan Hawks và Julie Delpy. Điều tuyệt vời về bộ ba phim này là nó chưa bao giờ có ý định trở thành một bộ ba. Before Sunrise ban đầu là một bộ phim độc lập kinh phí thấp, phản ánh một thế hệ mới của điện ảnh Mỹ vào thời điểm đó. Chín năm sau đó, tuy chẳng hề được kỳ vọng, nhưng hai diễn viên cảm thấy cần thiết phải kể tiếp câu chuyện của Sunrise, và chính
họ tham gia biên kịch, và Before Sunset ra đời. Cuối cùng, sau 9 năm tiếp theo, họ gặp nhau một lần nữa để kết thúc một trong những mối tình lãng mạn vĩ đại nhất trong lịch sử điện ảnh với tác phẩm Before Midnight. Có thể các nghệ sĩ sẽ làm bộ phim thứ tư, nhưng trong khi chờ đợi 9 năm tiếp theo, chúng ta vẫn có thể liệt nó vào một trong những bộ ba tác phẩm vĩ đại nhất trong cả điện ảnh và văn học. Một điều tuyệt vời khác là sự thay đổi chủ đề giữa các tập phim khiến ba tập trở thành những câu chuyện độc lập, không liên kết, mỗi tập là một sự trưởng thành hơn so với tập trước. Before Sunrise nói về việc tìm kiếm tình yêu chân chính khi bạn chưa tìm thấy nó . Before Sunset nói về việc tìm kiếm tình yêu chân chính khi bạn đã mất nó . Và Before Midnight nói về việc tìm kiếm tình yêu chân chính khi bạn đang có nó. Chúng ta thường bị cuốn theo những đoạn đối thoại lãng mạn và các cảnh quay tuyệt đẹp, mà quên mất điều quan trọng là nắm bắt thông điệp chính của tác phẩm, để hiểu được bản chất của tình yêu chân chính vào các giai đoạn khác nhau trong mọi mối quan hệ tình cảm. Và tập nào của bộ ba cũng phù hợp kì lạ với khán giả ở mọi lứa tuổi, không nhất thiết phải ở độ tuổi 20 , 30 và 40 như hai nhân vật chính, vì dòng chảy câu chuyện dựa theo sự chín muồi của tình yêu, chứ không chạy theo sự già dặn về tuổi tác của những người yêu. Trong số này, chúng tôi muốn trình bày một phân tích chuyên sâu về bộ ba phim này, một trải nghiệm vừa lớn lao vừa tinh tế của con người trong cuộc đời ở cả tầm vĩ mô lẫn khía cạnh hiện thực của nó. _le cerveau droit
before sunrise director: richard linklater writers: richard linklater, kim krizan actors: julie delpy, ethan hawke
There are very few great films that make such an impact on young viewers. The 1990’s marks the opening of the indie film floodgate, thanks to the popularization of the home video camera and independent film festivals. Young filmmakers, themselves broke and unconnected to the studios in Hollywood, found a chance to enter the business and even express their take on the art form. Finally, there were films made by young people, of yound people and for young people. Youthful directors like Richard Linklater, Gus Van Sant, Kevin Smith, Wes Anderson, Paul Thomas Anderson, Darren Aronofsky, Afonso Cuarón, etc. rose to fame in this era. With youthful characters, youthful dialogues and youthful storylines, their films explore the lives of a new generation. This is a generation that looks past the Cold War, the lateralization of politics, class warfare and religious conflicts. It’s one that are inclusive and compassionate towards people of different appearances, backgrounds, origins, faiths, ideologies, etc. It’s one that looks forward to the new millennium.
Không có nhiều phim có sức ảnh hưởng mạnh mẽ đến lớp khán giả trẻ. Những năm 1990, nhờ vào sự phổ biến của máy quay phim gia đình và các liên hoan phim độc lập, đã đánh dấu sự bùng nổ của phim độc lập. Các nhà làm phim trẻ, vốn thiếu nhà tài trợ và quan hệ với các hãng phim ở Hollywood, đã tìm thấy một cơ hội để tham gia thị trường và thậm chí thể hiện cá tính của bản thân trong ngành nghệ thuật thứ bảy này. Cuối cùng cũng có những bộ phim của những người trẻ, do những người trẻ và cho những người trẻ. Các đạo diễn thế hệ 7X như Richard Linklater, Gus Van Sant, Kevin Smith, Wes Anderson, Paul Thomas Anderson, Darren Aronofsky, Afonso Cuaron, vv. bắt đầu nổi tiếng từ thời kỳ này. Với các nhân vật tươi trẻ, lời thoại tươi trẻ và cốt truyện tươi trẻ, phim của họ khám phá cuộc sống của một thế hệ mới, những người trẻ. Đây là một thế hệ đặt sang một bên quá khứ của Chiến Tranh Lạnh, đối lập chính trị, đấu tranh giai cấp và xung đột tôn giáo. Họ thể hiện sự tôn trọng và thương yêu đối với những người có màu da, xuất xứ, tôn giáo, ý thức hệ, lịch sử, vv. khác nhau. Đó là một thế hệ nhìn về thiên niên kỷ mới phía trước một cách tươi sáng và đầy niềm tin.
Richard Linklater had established himself as a successful indie filmmaker before he made the one defining film of his career. Before Sunrise is the first of the then inconceivable series about true love by Linklater. Idealistic, radical, proactive, creative, spontaneous, wild yet so inexperienced and constrained. These are what young love are about, and are precisely captured in this film. But the film is not just that, it is a beautiful collection of Vienna photography, filled with beautiful dialogues and beautiful acting performances by Julie Delpy and Ethan Hawke. Though the script was written by Linklater and Kim Krizan, Delpy and Hawke were given much freedom to improvise. The actors truly play themselves in the film, and they play us too. The actors, the characters, the viewers, we are all in this film. The question is only if you can recognize yourself in it.
Richard Linklater đã khẳng định mình là một nhà làm phim độc lập thành công trước khi thực hiện bộ phim đánh dấu sự nghiệp làm phim của mình. Before Sunrise (Trước Bình minh) là tập đầu tiên của bộ ba phim, kể về tình yêu chân thành của Linklater. Phim có thừa lý tưởng, điên rồ, nhiệt huyết, sáng tạo, tự nhiên, hoang dại, nhưng rất thiếu kinh nghiệm và nhiều hạn chế. Câu chuyện tình yêu tuổi trẻ được mô tả một cách chính xác đến từng chi tiết. Nhưng bộ phim không chỉ có vậy, đó còn là một cuộc trình diễn của nhiếp ảnh tuyệt đẹp (thành Vien), lời thoại tuyệt đẹp và diễn xuất tuyệt đẹp (của Julie Delpy và Ethan Hawke). Mặc dù kịch bản là câu chuyện sáng tạo của Linklater và Kim Krizan, nhưng Delpy và Hawke đã tận dụng triệt để cách diễn ứng biến linh hoạt. Hai diễn viên thực sự sống với tình cảm của chính họ trong phim, và thậm chí là tình cảm của chính chúng ta. Diễn viên, nhân vật, khán giả, tất thảy đều cùng hiện diện trong phim. Có điều, điểm then chốt là bạn có nhận ra mình trong đó hay không mà thôi.
The plot is simple. It’s a meet-cute of a boy and a girl, only more dream-like. Two strangers, French girl Celine (Delpy) and American boy Jesse (Hawke) exchanged a casual conversation during a train ride in Europe. Sensing something promising, Jesse convinces her to get off and hang out with him so that later in life they wouldn’t regret that they haven’t given it a try. Hesitating a bit, Celine agrees, and they get off in Vienna. The two spend their day exploring the historic city, and each other. We got to hear about their jobs, their reasons to be in Europe, their histories, their interests, their disinterests, their limitations, their hopes, their dreams, their plans to realize those dreams, etc. The two at first seem shy gradually reveal themselves and start to dig deeper into the darkest secrets of them all.
Cốt truyện đơn giản. Đó là một cuộc gặp mặt tình cờ dễ thương của một chàng trai và một cô gái, gần giống như một giấc mơ. Hai người xa lạ, cô gái người Pháp Celine (Delpy) và chàng trai người Mỹ Jesse (Hawke) trao đổi một cuộc trò chuyện ngẫu nhiên trên một chuyến xe lửa ở châu Âu. Cảm nhận một cái gì đó đầy hứa hẹn, Jesse thuyết phục Celine xuống tàu và đi chơi với anh một ngày, để sau này họ sẽ không hối tiếc là mình đã không dấn thân vào mối tình này. Một chút do dự, Celine đồng ý, và họ xuống thành Vien. Hai người cùng nhau khám phá thành phố cổ, đồng thời khám phá lẫn nhau. Chúng ta nghe kể về công việc của họ, lý do họ đến châu Âu, quá khứ của họ, yêu và ghét của họ, hạn chế của họ, hy vọng và ước mơ của họ, và kế hoạch để thực hiện những ước mơ đó, vv. Hai người lúc đầu có vẻ ngại ngùng nhưng dần dần thể hiện bản thân và bắt đầu đào sâu hơn vào tầng bí mật thâm sâu nhất trong tâm hồn cả hai.
We realize how similar they are to us when we are at that age (maybe even now!). We grow to love them and love the relationship they are building. But then Celine still has to return to Paris in the morning. So does Jesse to the US. They know the inevitable ending and just try to live the fullest to what they are having. Then they fall in love, just like any story would go. What remains to be seen is if they would continue the love one way or another. Would they fight the inevitable for the idealistic? Would they succumb to reality and move on? What would you, as viewers, do in this situation? The film itself poses an important open question. It is a question that most of young people, no matter what era or geography they live in, struggle with. The choice between idealism and materialism, you can’t choose both.
Chúng ta nhận thấy chúng ta thật giống Celine và Jesse khi chúng ta đang ở tuổi đó (thậm chí có thể ngay bây giờ!). Chúng ta trở nên yêu nhân vật hơn và yêu mối tình đang nảy nở của họ hơn. Nhưng Celine vẫn phải quay về Paris vào buổi sáng. Cũng như Jesse phải về Mỹ. Họ biết kết thúc là không thể tránh khỏi và chỉ cố gắng sống trọn vẹn với những gì họ đang có. Nhưng rồi họ đem lòng yêu nhau, giống như bất kỳ câu chuyện tình nào. Câu hỏi là liệu họ có tiếp tục tình yêu đó hay không? Liệu họ sẽ tranh đấu vì một kết thúc có hậu? Liệu họ có buông xuôi và đầu hàng hiện thực? Nếu là bạn, bạn sẽ làm gì trong tình huống này? Bản thân bộ phim đặt ra một câu hỏi mở. Đó là một câu hỏi mà hầu hết những người trẻ, dù ở thời đại hoặc vị trí địa lý nào, đều phải trăn trở. Sự lựa chọn giữa chủ nghĩa duy tâm và chủ nghĩa duy vật, trong khi bạn không thể chọn cả hai.
Nonetheless, Before Sunrise is more than such simplicity. Again, it is a film of beauty. The script is not based on action and special effects but rather series after series of conversations between characters. It’s like we actually get to know someone through talking to them, like a real person. And they are real. Because the actors play themselves truthfully, they don’t have to pretend to be Jesse and Celine. They feel such comfort to keep each conversation uninterrupted for a good 15 minutes. For other films, keeping a shot for such a duration is an impressive achievement, while Delpy and Hawke are just extremely at ease speaking their own minds. But the talks are not boring at all. They are even poetic, romantic, funny, bizarre, vulgar, and at times heartbreaking. They are not the type of irresponsible language we hear from MTV kids or the type of posh mannerism from those political and religious didacticists. It’s the kind of language that we, average youngsters, actually use. That’s why we feel so close to the characters/actors.
Tuy nhiên, Before Sunrise không chỉ đơn giản có vậy. Như đã nói, đây là một bộ phim tuyệt đẹp. Kịch bản phim không dựa vào những pha hành động và kỹ xảo điện ảnh mà là hàng loạt cuộc đối thoại giữa các nhân vật. Nó giống như khi chúng ta tìm hiểu một người nào đó thông qua nói chuyện với họ. Và họ rất thực. Bởi vì các diễn viên đóng vai bản thân mình một cách trung thực, họ không cần phải giả vờ làm Jesse và Celine nữa. Họ dễ dàng giữ mỗi cuộc đối thoại liên tục, không gián đoạn đến tận 15 phút. Với những phim khác, việc kéo dài một cảnh như vậy là một thành tích ấn tượng, trong khi Delpy và Hawke rất thoải mái nói lên suy nghĩ của mình. Nhưng những câu thoại không hề nhàm chán chút nào. Chúng thậm chí còn thơ mộng, lãng mạn, hài hước, bông đùa, cợt nhả, và đôi khi tan nát cõi lòng. Chúng không phải là loại ngôn ngữ vô trách nhiệm mà chúng ta thường nghe từ kênh MTV hoặc những lời lời lẽ sách vở của những ông bà cụ non bảo thủ giáo điều. Đó là loại ngôn ngữ mà chúng ta, số đông những người trẻ, thực sự sử dụng. Đó là lý do tại sao chúng ta cảm thấy rất gần gũi với các nhân vật/diễn viên.
How strange is a film that equates the roles of the female and the male, almost undifferentiably. Unlike the classics of Hitchcock and Scorsese, where the women and the men need one another to fill the shortage of the opposite hormones inside them, Before Sunrise has two characters that are independent of each other and have separate expectations for their own lives. They are attracted not merely by the physical appeal of the other person but also by the emotional and intellectual chemistry between them. Gender limitations and stereotypes are irrelevant to them. And they are both given the same amount of screen time and dialogue, with equal importance. This is a true film about gender equality, not one being told by a frustrated masculinist or a struggling feminist, but by both characters/actors themselves as if they were of the same gender.
Một điều kỳ lạ là bộ phim đối xử với phụ nữ và đàn ông ngang hàng nhau. Không giống như các tác phẩm kinh điển của Hitchcock và Scorsese, khi nhân vật nam và nhân vật nữ cần người kia để lấp đầy sự thiếu hụt các hormone tương phản bên trong họ, Before Sunrise có hai nhân vật độc lập với nhau và có những tham vọng riêng biệt với cuộc sống của mình. Họ bị thu hút không chỉ bởi sự hấp dẫn thể xác của người kia mà còn bởi sự hòa hợp về cảm tính và lý tính với nhau. Những hạn chế của mỗi giới tính và định kiến về giới tính đó không thành vấn đề với họ. Và họ được trao tặng cùng thời lượng xuất hiện trên màn ảnh và cùng tầm quan trọng của từng câu thoại. Đây là một bộ phim chính thống về bình đẳng giới, không phải được kể bởi một đấng nam nhi đầy thất vọng hay một nhà nữ quyền lắm khổ đau, mà cả hai nhân vật/diễn viên thể hiện bản thân mình như là chính.
One may have an impression that Before Sunrise is a film for young adults and doesn’t resonate with older viewers. That’s perhaps true to an extent, but do not mistake a film about romance at an early stage of a relationship for a film about falling in love at a young age. Any viewers, whatever their age, who recently fall in love can feel such emotions and find those behaviors recognizable. Before Sunrise could resemble a memory of the first time you ever fall in love with that one certain person. It could be your current spouse of many years. It could be a long lost love. It could be right here, right now. However, those who are deeper in a relationship or those who are over with some silly random meet-cute in the past are indifferent to the meaning of this film. It’s true because they don’t have to decide whether to choose between the idealistic or the realistic anymore. And we wonder how they would reflect on this meet-cute story when they get older. That’s why Before Sunrise would love a sequel.
Nhiều người cho rằng Before Sunrise là một bộ phim dành cho những người trẻ tuổi và không gây mấy ấn tượng với khán giả đứng tuổi hơn. Điều đó chỉ đúng một phần, nhưng đừng nhầm lẫn một câu chuyện về giai đoạn đầu của một mối tình với một câu chuyện về tình yêu của những người trẻ . Bất kỳ người xem nào, bất kể tuổi tác ra sao, nếu như mới bắt đầu đem lòng yêu ai đó cũng có thể cảm nhận được những cảm xúc trong phim và bắt gặp những hành vi tương đồng với bản thân. Before Sunrise dường như là một ký ức của lần đầu biết yêu. Nó có thể là người vợ chồng lâu năm của bạn. Nó có thể là một tình yêu đã qua từ lâu. Hoặc nó có thể là thì hiện tại. Tuy nhiên, những người đã đi sâu hơn trong một mối tình hoặc những người duy vật không tin vào định mệnh sẽ không quan tâm mấy đến ý nghĩa của bộ phim này. Đó là sự thật, bởi vì họ không phải quyết định lựa chọn giữa lý tưởng hoặc thực dụng nữa. Rồi chúng ta tự hỏi không biết Celine và Jesse sẽ nhớ về về câu chuyện gặp gỡ dễ thương này ra sao khi họ lớn tuổi hơn. Đó là lý do tại sao Before Sunrise khao khát một tập phim tiếp theo.
before sunset
director: richard linklater writers: richard linklater, kim krizan, julie delpy, ethan hawke actors: julie delpy, ethan hawke Before Sunset is not the sequel that Before Sunrise needs, but the sequel that it deserves. Sunset wasn’t made because its predecessor was commercially successful or because the filmmakers need to explain what happened at the end of Sunrise. Therefore, whatever story Sunset begins with does not have to mean the story Sunrise ended there. It did end beautifully just the way it was, openly. What is also amazing is it was the actors, Delpy and Hawke, who approach director Linklater to pitch the sequel after 9 years since they made Sunrise. The three of them and writer Krizan sit down and write the script. And because Delpy and Hawke know so well their characters, they easily predict what they would say or do in this whole new storyline. The semi-surprising reunion, their older selves, the setting of Paris, each other’s relationship status, on and on, are once again truthfully played with dialogues that are much more mature and realistic.
Before Sunset (Trước Hoàng hôn) không phải là tập tiếp theo mà Before Sunrise cần, mà là tập tiếp theo mà nó xứng đáng. Sunset không được tạo ra chỉ vì tập trước thành công về thương mại hay vì các nhà làm phim cảm thấy cần giải thích rõ hơn những gì đã xảy ra vào cuối Sunrise. Vì vậy, dù câu chuyện của Sunset bắt đầu thế nào không có nghĩa là câu chuyện của Sunrise kết thúc như vậy. Kết thúc của Sunrise là một kết thúc hoàn hảo, một kết thúc mở. Điều tuyệt vời hơn là chính hai diễn viên Delpy và Hawke đã chủ động tiếp cận đạo diễn Linklater để bàn về chuyện làm tập phim tiếp theo, 9 năm kể từ khi họ thực hiện Sunrise. Ba người và nhà biên kịch Krizan quyết định ngồi xuống và khai thác ý tưởng kịch bản. Chính vì Delpy và Hawke hiểu quá rõ nhân vật của mình, họ dễ dàng đoán được những gì họ sẽ nói hay làm gì trong cốt truyện hoàn toàn mới này. Sự tái hợp bất ngờ này, giữa khung cảnh tuyệt đẹp của Paris, sự già nua của hai nhân vật, tình cảnh của họ, vv. một lần nữa được thể hiện một cách thật trung thực qua các đoạn đối thoại chững chạc và chân thực hơn.
In this new film, Celine (Delpy) and Jesse (Hawke) meet again as Jesse arrives in Paris to promote his novel which is based on that fateful event on the train with her. Celine surprisingly comes to see him at a book signing. Later, Jesse admits that he wrote the book to toss a chance of seeing her again, hoping she would read it and somehow stumble upon him during his book tour. They connect again with their long and interesting conversations about their own lives, careers, goals, how they change, what they did in the last 9 years, etc. Then there comes the moment of truth. They reveal how they chose their fate following that night in Vienna. Jesse, being the romantic type, admits he chose idealism, which makes Celine feel bad because she treated that past meeting insignificantly and chose realism.
Trong tập phim mới này, Celine (Delpy) và Jesse (Hawke) gặp lại nhau khi Jesse đến Paris để quảng bá cuốn tiểu thuyết của mình, dựa trên sự kiện định mệnh trên chuyến tàu năm xưa với Celine. Celine bất ngờ đến gặp anh tại một buổi gặp gỡ tác giả. Sau đó, Jesse thừa nhận rằng anh đã viết cuốn sách để thử vận may được nhìn thấy cô một lần nữa, với hy vọng cô sẽ tình cờ đọc được nó và gặp lại anh trong tour quảng bá này. Họ kết nối lại với những đoạn trò chuyện dài và thú vị về cuộc sống, nghề nghiệp, mơ ước riêng của mình, những thay đổi từ lần gặp trước, những gì họ đã làm trong 9 năm qua, vv. Cuối cùng, họ tiết lộ về quyết định của mỗi người sau đêm định mệnh đó ở Vienna. Jesse, là loại người lãng mạn, thú nhận anh đã chọn con đường lý tưởng. Điều này làm Celine cảm thấy xấu hổ bởi vì cô đã xem thường cuộc gặp gỡ đó và đã chọn thực tế.
Though they don’t mind how it ended anymore, there are just a lot of understated regrets which are portrayed so well by these two actors. There comes a point when they finally come clean about their feelings. Jesse, now married to a wife and a kid, is not happy and tired. Celine, in a distant relationship, regrets her decision everyday and as a result, she hasn’t been successful in finding true love. They have moved on and they felt they can no longer return. So they sit down to enjoy their last moments together before his night flight back to the States. They realize they still love each other very much and are left with, once again, the two classic choices: to follow their hearts or to move on with it one last time. It is basically the repeated open ending that once fascinated the fans of Before Sunrise.
Mặc dù họ không còn trách nhau nữa , vẫn có rất nhiều hối tiếc thầm kín được hai diễn viên miêu tả thật xuất sắc. Và đến đỉnh điểm của câu chuyện, cả hai mới hoàn toàn thú thật về cảm xúc của mình. Jesse, bây giờ đã có vợ con, không cảm thấy hạnh phúc và ngày càng mệt mỏi. Celine, có bạn trai nhưng không mặn mà, luôn hối tiếc quyết định của mình năm xưa và kết quả là, cô vẫn mãi không tìm được tình yêu chân chính. Họ chấp nhận số phận và cảm thấy không thể quay đầu được nữa. Vì vậy họ ngồi xuống để tận hưởng những giây phút cuối cùng bên nhau trước khi Jesse lên máy bay về lại Mỹ tối nay. Họ nhận ra rằng họ vẫn còn yêu nhau rất nhiều và chỉ còn lại, một lần nữa, hai lựa chọn kinh điển: đi theo tiếng gọi con tim hay chấp nhận số phận và chia tay mãi mãi từ đây. Nó thực chất là một kết thúc mở mà đã từng mê hoặc người hâm mộ của Before Sunrise.
Also being reused are the uninterrupted long shots that follow the two characters through the beautiful and diverse streets of Paris. The perfectly written and improvised dialogues that make Celine and Jesse so real. The cool and independent gender expressions that earn both characters respect as modern citizens. And finally the theme of true love being tested. Whereas Before Sunrise is about the assessment of true love when you are unsure of its existence, Before Sunset is the assessment of true love when you are unsure of its certainty. In Sunrise, Jesse and Celine felt the fascination but they don’t know if they should act on it seriously, rather than just enjoy their time together and have fun. In Sunset, they are certain that it’s true love but can’t decide if it’s worth sacrificing their materialistic lives for it.
Được tái sử dụng là những trường đoạn liên tục dõi theo hai nhân vật qua vô số góc phố xinh đẹp và đa dạng của Paris. Những lời thoại được ứng biến một cách hoàn hảo, làm cho Celine và Jesse vô cùng chân thật . Phong cách thể hiện sự độc lập giới tính khiến cả hai nhân vật thật mạnh mẽ và hiện đại. Và cuối cùng là chủ đề về một tình yêu bị thử thách. Trong khi Before Sunrise nói về việc giác ngộ tình yêu chân chính khi bạn không chắc chắn về sự tồn tại của nó, Before Sunset lại nói về việc giác ngộ tình yêu chân chính khi bạn không chắc chắn về tương lai của nó. Trong Sunrise, Jesse và Celine cảm nhận được sự hấp dẫn của nhau nhưng họ không chắc có nên nghiêm túc với nó không, hay chỉ nên vui chơi một cách hời hợt thôi. Trong Sunset, họ đã chắc chắn rằng đó là tình yêu chân chính nhưng không thể quyết định liệu nó có đáng để hy sinh cuộc sống vật chất của mình cho nó không.
In a way, Before Sunset is deeper because it touches on a more mature subject matter. The characters are no longer naïve like they were 9 years ago, and they are more serious about the lives they are leading. It makes us reexamine the things we have our lives, especially that one relationship that we always thought was the love of our life. It may sound like a taboo to suggest that our marriage might not be based on true love, but do we feel the fascination as we did on our first love? Do we regret anything, anything at all? Are we happy? We all know the answers but we are afraid to say them. In this modern age, everyone seems to be careful about how they choose their spouses, the one to spend the rest of their lives with. We are afraid to trust our instinct, out intuition, our emotions. At the end of the day, we are still left with the question that we keep avoiding, ‘are we following our hearts?’
Nói cách khác, Before Sunset sâu sắc hơn bởi vì nó chạm vào một vấn đề trưởng thành hơn. Các nhân vật không còn ngây thơ như 9 năm trước đây, và họ nghiêm túc hơn trong mọi quyết định có sức ảnh hưởng to lớn. Nó khiến ta phải xem xét lại những điều ta đang nắm giữ trong cuộc sống, đặc biệt là những tình cảm mà ta luôn nghĩ là tình yêu của đời mình. Nghe có vẻ cấm kỵ khi nói rằng hôn nhân của chúng ta có lẽ không dựa trên tình yêu, nhưng liệu chúng ta có còn cảm thấy những hấp dẫn cuốn hút như thuở ban đầu? Chúng ta có hối tiếc điều gì không, bất cứ điều gì? Chúng ta có hạnh phúc không? Chúng ta đều biết câu trả lời nhưng ai cũng sợ nói ra. Trong thời hiện đại này, tất cả mọi người đều cẩn thận về cách họ chọn vợ chồng, để thực sự sống bên nhau hạnh phúc đến trọn đời. Ta sợ tin tưởng vào bản năng của mình, trực giác, cảm xúc của mình. Nhưng cuối cùng, ta vẫn phải trả lời câu hỏi mà ta cứ mãi tránh né 'ta có thực sự đi theo tiếng gọi con tim mình hay không?’
before midnight director: richard linklater writers: richard linklater,julie delpy, ethan hawke actors: julie delpy, ethan hawke
Perhaps the making of Before Midnight was more expected than Before Sunset. But still unexpected is the quality of this new film. Third episode of a great trilogy often disappoints. Watch Francis Ford Coppola’s The God Father Part III and Christopher Nolan’s The Dark Knight Rises for examples. So viewers just don’t have a lot of confidence for trilogy concluders. Then again, the Before films have the reputation of being made only when they need to be made. And quite effortlessly, Before Midnight completes the love story on a perfect note.
Có lẽ sự ra đời của Before Midnight (Trước Nửa đêm) đã được mong chờ hơn Before Sunset. Nhưng vẫn bất ngờ với chất lượng của tập phim mới này. Tập thứ ba của các bộ tam tác phẩm lớn thường gây thất vọng. Xem The Godfather III của Francis Ford Coppola và The Dark Knight Rises của Christopher Nolan cho ví dụ. Vì vậy, khán giả thường không đặt quá nhiều hy vọng vào phần cuối của các bộ ba. Nhưng các tập trước của dòng phim Before vốn được tiếng là chỉ thực hiện khi chúng thực sự cần thực hiện. Và một cách nhẹ nhàng, Before Midnight hoàn tất thiên tình sử của Celine và Jesse một cách hoàn hảo nhất.
Again, we follow them through beautiful sceneries of historic European cities, this case the Greek Peloponnese peninsula. We listen to their hypnotic and never-ending conversations about their lives as a married couple and parents of the twin girls. We meet their multi-national friends - young, old, male, female, romantic, pragmatist, etc. - who share their own perspectives on the topic of true love. Also the realistic long shots and the true-love-being-tested theme. All these things now seem like gimmicks for a greater substance towards the climax of the film, where we see them expressing their true emotions about the last 9 years being together. We witness them showing love, laughing, arguing, getting mad, crying, forgiving, forgetting, and then starting the same cycle again. All in one course of a day.
Trong Before Midnight, một lần nữa, chúng ta theo họ tản bộ qua những khung cảnh tuyệt đẹp của một thành phố cổ kính của châu Âu, trong trường hợp này là bán đảo Peloponnese của Hy Lạp. Chúng ta lắng nghe họ trò chuyện miên man và không bao giờ kết thúc về cuộc sống của mình, trong vai trò một cặp vợ chồng và cha mẹ của hai bé gái song sinh . Chúng ta gặp gỡ những người bạn đa quốc gia của họ - già, trẻ, nam, nữ, lãng mạn, thực tế, … mọi người chia sẻ quan điểm của mình về tình yêu chân chính. Đồng thời vẫn có các trường cảnh và lời thoại hiện thực, và chủ đề ‘tình yêu bị thử thách’. Tất cả những điều này bây giờ dường như chỉ là sự dẫn dắt đến một ý nghĩa to lớn hơn ở cao trào của bộ phim, khi chúng ta được thấy họ bộc lộ hết cảm xúc chân thật nhất của mình về thời gian bên nhau 9 năm qua. Chúng ta chứng kiến họ thể hiện tình yêu, đùa giỡn, tranh cãi , nổi giận, khóc lóc, tha thứ, lãng quên, và sau đó quay lại bước đầu của vòng quay này. Tất cả chỉ diễn ra gói gọn trong một một ngày.
The word ‘midnight’ seems like a metaphor for a final deadline in Celine and Jesse’s romantic relationship. Literally, it’s the deadline before the darkest hours of a day, which began with sunrise and passed a sunset. Sunrise implies a fresh and hopeful beginning. Sunset perhaps signals the end of a youthful period and the transition into the quiet and lonely darkness. Midnight, the deadline, the sleep, the time when there’s nothing clear enough to see, the real ending. If you make it through midnight, you’ll be able to enjoy sunlight again. Celine and Jesse might have to make up before it’s too late. This could be the end of their relationship as we know. But it could also be just another struggle of the night, to be resolved before the sun rises again.
Từ ‘nửa đêm’ có lẽ là một phép ẩn dụ cho hạn chót của mối tình giữa Celine và Jesse . Nghĩa đen của nó là thời hạn trước khi những giờ phút đen tối nhất của một ngày, bắt đầu với bình minh và đã chuyển giao qua hoàng hôn. Bình minh ngụ ý một khởi đầu tươi mới và đầy hy vọng. Hoàng hôn báo hiệu sự kết thúc của một thời kỳ ấm áp, năng động, để chuyển giao vào bóng tối yên tĩnh, lạnh lẽo và cô đơn. Nửa đêm, hạn chót, giấc ngủ, khoảnh khắc đen kịt, không thể thấy rõ thứ gì nữa, một kết cục thực sự. Nếu bạn có thể vượt qua nửa đêm, bạn sẽ có thể lại được hân thưởng ánh sáng mặt trời một lần nữa. Celine và Jesse phải giảng hòa trước khi quá muộn . Đây có thể là kết thúc của mối tình 18 năm này. Nhưng nó cũng có thể chỉ là một cuộc đấu tranh với những thời khắc tối tăm nhất của mối quan hệ, để không bị quá lạc vào rừng sâu, để được thấy bình minh một lần nữa.
Like in the previous films, now Celine and Jesse are left with the iconic choices: to continue their relationship or to end it. However, these two choices no longer stand for the two extremes of the idealist-realist continuum. Compared to the previous films, the deadline of their meeting is not pronounced in the first act. Of course, they are married now, and they seem to plan to spend the rest of life together. However, this also means they are free to part whenever they want. And this is a lot more complicated than just idealism vs. realism. What is ideal and what is real have never been muddier. And we viewers are asked to really try to be in their shoes. No realist can provide an answer because they can’t choose to stay and ignore the elephant in the room. Neither can idealists because they can’t afford to abandon all the best memories and the survival through the past conflicts just to draw a little selfish attention to their demands. In one act of surprise, unlike the open ending of the last films, we see Celine and Jesse actually make a decision. And where does that decision fall on the idealist-realist continuum? We don’t know. Nobody knows. It’s probably just another temporary decision to avoid the actual one. Don’t we all do that? And that’s just an ending as open as you can get.
Như các tập phim trước, bây giờ Celine và Jesse phải ra quyết định giữa hai lựa chọn kinh điển: tiếp tục mối quan hệ hay kết thúc nó. Tuy nhiên, hai lựa chọn này không còn đại diện cho hai thái cực của trục duy tâm hiện thực. So với hai tập phim trước, giới hạn cuộc gặp của họ không được nói lên rõ ràng trong 30 phút đầu của phim. Tất nhiên, họ đã là vợ chồng và đã có kế hoạch sống bên nhau đến trọn đời. Tuy nhiên, điều này cũng có nghĩa là họ được tự do chia tay bất cứ khi nào họ muốn. Và nó phức tạp hơn rất nhiều so với sự đối nghịch giữa hiện thực và lý tưởng. Những gì là lý tưởng và những gì chưa bao giờ mập mờ như lúc này. Và khán giả phải thực sự cố gắng đặt mình vào vị trí của họ. Không người thực dụng nào có thể trả lời vì họ không thể chọn việc ở lại và bỏ qua con voi trong tủ kính. Không người duy tâm nào quyết định được vì họ không thể từ bỏ tất cả những kỷ niệm đẹp nhất và những lần sống sót qua những xung đột trong quá khứ chỉ để đòi một chút quan tâm ích kỷ cho bản thân. Nhưng thật bất ngờ, không giống như kết thúc mở của những tập trước, Celine và Jesse đã đưa ra một quyết định. Và quyết định đó nên gọi là duy tâm hay hiện thực? Chúng ta không biết. Không ai biết. Nó có thể chỉ là một quyết định tạm thời để tránh né hiện thực. Không phải tất cả chúng ta đều làm vậy sao? Và đó mới thực sự là một kết thúc mở.
Before Midnight alone isn’t one of the greatest romances of all time, but rather it is the greatest part of one of the greatest romances of all time, which is the trilogy itself. It is the grand closure to a love story and a cinematic production that spans over 18 years. It is a story for all humanity – whether young, old, male, female, American, European, writer, environmentalist, romantic, pragmatist, religious, secular, etc. Before Sunrise not only sums up the journey of the fictional couple but also professes what is universal about human life. We can always search for true love, and we will forever search for true love. No matter where it is - non-existent yet, long lost, or even right before our eyes - we will always be in the quest for it.
Một mình Before Midnight không thể trở thành một trong những tác phẩm về tình yêu xuất sắc nhất mọi thời đại, nhưng nó lại là tập phim hay nhất của một trong những tác phẩm về tình yêu xuất sắc nhất mọi thời đại, bộ ba Before. Nó là một buổi lễ bế mạc hoành tráng của một thiên tình sử và một hiện tượng điện ảnh kéo dài 18 năm. Nó là một câu chuyện nhân văn cho toàn bộ nhân loại - dù già, trẻ, nam, nữ, Mỹ, Âu , nhà văn, nhà môi trường học, người lãng mạn, kẻ thực dụng, người ngoan đạo, kẻ thế tục, vv. Before Midnight không chỉ tổng kết cuộc hành trình của một cặp tình nhân hư cấu mà còn nhắn gửi những ý nghĩa phổ quát nhất về cuộc sống tình cảm của con người. Chúng ta luôn có thể tìm kiếm tình yêu chân chính, và chúng ta sẽ luôn mãi tìm kiếm tình yêu chân chính. Bất kể nó đang ở đâu – chưa hề tồn tại, đã mất từ lâu, hay thậm chí hiển hiện ngay trước mắt ta - chúng ta sẽ luôn tìm kiếm nó.
writer graphic design editor editor in chief
le cerveau droit
le cerveau droit an du
le cerveau droit
front cover Richard Linklater Before Midnight 2013 back cover Richard Linklater Before Sunrise 1995
facebook.com/lepostmoderniste lepostmoderniste.tumblr.com issuu.com/lepostmoderniste
the postmodernist