Sách và tôi

Page 1


“Hãy ví cuốn sách như một bến đỗ, muốn chạm đến nó cần thuyền. Và hành trình đến bến đỗ đó như thế nào chứ ? Hãy để tôi kể bạn nghe. Câu chuyện của riêng tôi nói với mình bạn.”

Sách là một thứ rất phổ biến đến mức ai cũng biết đến nó. Thế còn câu chuyện về hành trình tiếp cận sách thì sao ? Mấy ai biết về nó, và mấy ai kể lại câu chuyện của mình ? Ai là người đã giúp tôi biết đến sách và nguồn cảm hứng khiến tôi yêu sách là gì ? Không ai biết, ngoài tôi. Vậy tại


sao không dừng bước chút đi, để tôi kể cho bạn biết câu chuyện nhỏ của tôi. Chẳng đặc biệt gì đâu, nhưng liệu bạn có thể bỏ chút thời gian cho nó chứ ?

Thuở còn lên ba, tôi thích chơi, thích đùa, thích được làm theo ý mình. Và thuở đó, tôi ghét sách. Không thích, chỉ là rất ghét thôi. Đơn giản lắm, vì hồi đó tôi đã nhận thức được gì đâu mà bổ ích với tốt đẹp, cái gì không hợp liền liệt vào “danh sách” những thứ vớ vẩn. Và sách là trường hợp đặc biệt.


Tôi ghét sách, vì sách tẻ ngắt. Tôi ghét sách, vì mẹ dạy nhiều quá nên ghét luôn. Ồ, bạn không cần hỏi lại đâu, vì đó là sự thật. Việc gì bản thân phải cố ép mình thích một thứ gì đó trong khi mình chẳng thích nó nhỉ. Và nhân tố trọng yếu trong việc mất thiện cảm với kho tàng tri thức nhân loại của tôi đó chính là anh trai tôi. Anh trai tôi thích đọc tiểu thuyết, và rất hay kể cho tôi và em trai nghe, lại còn có sở thích kể vào giờ ra chơi của tôi mới tuyệt chứ. Thiện cảm này xin phép được viết dấu trừ đằng trước. Đâu ai ngờ, góp phần lớn trong việc khiến tôi yêu sách sau này lại là anh trai.


Hix, sách gì toàn chữ, không có hứng thú


Vào năm tôi 8 tuổi, tức lớp 4 tôi mới bắt đầu có hứng thú với sách. Nhưng chỉ dừng lại ở việc đọc cho có kiến thức chứ về tìm hiểu sâu thì tôi vẫn ngán lắm, tôi không phải kiểu người từ bé đã ham học, khoái sách vở. Khoảng cuối học kì 2, lúc đấy thì anh tôi kiếm được quyển sách xem chừng khá hay ho, đến mức lúc nào cũng dụ dỗ em mình đọc nó. Tôi chẳng nhớ rõ quyển đấy thể loại gì, nội dung như thế nào, không phải vì nó dở mà vốn dĩ tôi rất dễ quên. Quyển sách không dày lắm nên không bị nản khi đọc, nội dung rất cuốn. Sách dạng chữ không, chỉ có một vài tấm ảnh minh họa nhưng lại hút hồn tôi một cách kì lạ. Tôi chỉ


biết diễn tả nó hay, và rất hay thôi. Nghe bảo nó là bản cũ, không còn nhà sách nào xuất bản nữa nên tôi nhủ rằng phải giữ thật kĩ, không được làm mất. Bây giờ đây, nó đã mất rồi. Hơi thất hứa với bản thân nhưng tôi chẳng mấy quan tâm về nó nữa. Vì, trong quá trình tìm kiếm quyển sách kia lại trong vô vọng thì tôi đã tìm được khá nhiều thứ quý giá hơn rồi. Từ khi mất quyển sách đấy thì tôi thường xuyên lên mạng hơn hẳn. Để tìm các bản giống nó, nhưng không có. Tôi lục rất nhiều trang mạng, đọc từng tác phẩm, chỉ để kiếm nó. Tên sách khó tìm lắm, đã vậy tôi còn chẳng biết tác giả là ai.


Khoản thời gian đầu tôi không nhận ra nhưng nhờ vậy, tôi đã biết được có bao nhiêu là sách hay hơn, bổ ích hơn ngoài kia. Vậy cớ gì tôi phải buộc mình vào quyển sách cũ kia ? Không cớ gì cả. Và tôi đã bắt đầu niềm đam mê với kho tàng tri thức vô biên của loài người như thế đấy. Đơn giản vậy thôi.


Wow, thật tuyệt vời cuối cùng mình đã tìm thấy niềm đam mê sách


Chà, bàn về cách tôi biết về sách và hứng thú với nó nhiều rồi, vậy có thể để tôi mạn phép quá đáng kéo dài cuộc trò chuyện này thêm một chút bằng cách bàn về những lý do tôi yêu sách được không ? Không cần vòng vo đâu đâu, điều đầu tiên tôi muốn nói chính là lợi ích của sách. Thật sự thì sách có vô số lợi ích không thể đếm được, và đầu bảng cũng như là nguyên nhân của tên gọi “Kho tàng tri thức”, đơn giản là vì sách nâng cao kiến thức cho con người, từ căn bản cho đến chuyên môn về lĩnh vực nào đó.


Nếu người xưa không ghi chép lại những phát hiện của bản thân, ắt hẳn bây giờ nhiều lĩnh vực đã bị trì trệ, văn hóa khó có thể được như bây giờ. Đọc sách ít nhiều chắc hẳn bạn vẫn có được một số kinh nghiệm và hiểu biết nhất định. Không ai khẳng định đọc sách mới thành công nhưng những người thành công hầu hết ai cũng từng đọc sách, thậm chí là rất nhiều sách. Lĩnh vực nào cũng cần có những hiểu biết cơ bản, và sách sẽ giúp bạn điều đó, đưa bạn lên cao hơn, cao hơn nữa. Không chỉ thế, khi đọc sách cũng góp phần cải thiện trí nhớ cho bản thân từ việc lặp đi lặp lại sự


ghi nhớ những chi tiết trong truyện như một thói quen và rồi trí nhớ bạn sẽ được nâng cao hơn rất nhiều. Trí nhớ lẫn trí não được kích thích, khả năng tư duy được tăng cường nhờ những suy luận, dự đoán, phân tích logic qua tình tiết câu chuyện.



Gia tăng vốn từ, khả năng tập trung tốt hơn và vô số lợi ích khác của sách mà tôi không thể liệt kê hết vào đây được. Giá trị của sách lớn như vậy đấy, tôi tự hỏi không đam mê nó thì tôi thích gì nữa đây. Ngoài những lợi ích trên, tôi còn thích sách vì những giá trị tinh thần nó mang lại cho tôi, giải tỏa căng thẳng, thư giãn đầu óc và đưa tôi đến những vùng đất diệu kì của tay ma thuật sư cao tay nào đấy, lạc vào trí tưởng tượng của tác giả những người thợ thần kì có thể dệt nên cả một bầu trời cho độc giả.


Đã nhiều lời rồi, rất vui được bạn lắng nghe câu chuyện này. Và tôi mong, những giá trị tuyệt vời tôi đã nói về sách sẽ đến được với bạn và tất cả mọi người, còn điều gì tuyệt hơn nó nữa ? calibre://view-book/_hex_5468c6b05f7669e1bb876e5f43616c69627265/1/ EPUB


Turn static files into dynamic content formats.

Create a flipbook
Issuu converts static files into: digital portfolios, online yearbooks, online catalogs, digital photo albums and more. Sign up and create your flipbook.