33T
N oä i s a n l ôù p T o aù n T i eâ n T i eá n i
f
2 Thaân taëng caùc thaày coâ giaùo nhaân ngaøy nhaø giaùo Vieät Nam 20/11
Toaùn - Tin - Teen
AÛnh: Professor Nathan Kutz, Lôùp tröôûng Vinh Haïnh
Boïn tôù coù moät ngöôøi thaày ñaëc bieät
Thaày Huy Bí quyeát aên tröa
1=2 Haõy soáng troïn veïn cho giaây phuùt hieän taïi...
Thu Haø Noä i
Nếu ẽ nhớ i xa, ta s đ m y à g n t mộ ng lăng tí ằn ằ b , n à n ngo ữa nồng phố nhỏ g gánh y ã mãi hoa s d g n ữ nhữn , nhớ nh a ạc, cùng x thiết tha o n phố củ à o x c i g ơ r n ữ g h n á và khắp n ngoèo, l hân trên c c ớ ư b Nội. g in a thu Hà ù m hàng ron inh… u n ê y ùa thu dầ y ta vẫn hỏ x ấ m n y a i à ủ ộ g c N n g ì à n là H … Th nhẹ nhà đẹp, đó m t ấ ậ h g t n ắ n n ế thu đ n, cái nhiên ào thiên thu lại đế ủa mùa hè. Mùa v à h v i ìn đ u m ã Hạ đ thể hòa o bao điề g oi ả c e ó n c th ắ i n o ờ é i ư á k g c mới, u đến ể con n thay cho h. Mùa th ời, một ánh nhìn yệt vời đ n a tu u c q ắ h g k n bề xu n ngư khoảng ống bộn n mỗi co ầu mới. s ồ c h ộ u m c tâ h náo i quên đ khởi đ ổi trong ô học sin hay ự đ c s t n là ộ iế n m b ò ả g c n ông ờng thể là c mới, nhữ u, em kh ng trống khai trư ầ ới và có đ t m ắ c b ú i x ế ới lạ he ti một cảm ăm học m rộn ràng khi ng n ở t ộ m , n n y tiếng th g vẫ a . n h ư , i” Thu đế a h ớ h n m c 9 c gió g của m họ ngày 5 mừng nă a mẹ, sự thất vọn ghe đâu đây tiếng nức đón o à h c “ ữ n củ g ch ão, n nhìn dòn a đi ánh mắt buồ ớc mơ và hoài b é!” ư u x a ng em nh m lại một chút ố s c ộ u c Thu đến, Mùa thu, mùa củ ậ n g trọn vẹ n sống ch hị. dài của c n tai em “hãy sốn ng khi thu đến nê bê thật tự ơng. biết rằ thì thầm g rơi, em , mùa của yêu thư húc và cảm thấy hồi n à v lá bồi lời c Khi nhìn là mùa kỉ niệm am. Hay n những N ậ t h n iệ u i V th h i a á k con g vì mù bồi hồi hi mình là ả vì con.” , em lại k n ế o a đ b u t g đạo h T trọng biế ộc đời mẹ vất v n sư trọn o n tô a “ u q a h à c v của hào cả cu à giá nhắc nhở m, 20-11 ngày nh c đến mẹ “ i ĩ h lờ g y n â i đ h k á vang đâu ữ Việt Na húc tới c Thu đến, 20- 10 ngày phụ n , 3T xin gửi lời c úc sức h ày .” thứ hai n các thầy cô lời c nghe con o á b ố s , ị Việt Nam ới các mẹ các ch nh nhất. t , thà i bạn gá ơn chân cảm giác t m iế e b i o h lờ c mang khỏe và i thu đến đó. h k à V … như thế ờng tuyệt vời Thu Hư
Nhóm biên tập, viết bài, chụp ảnh và dàn trang của 33T số 2
“Bố ơi, tại sao cái bóng cứ đi theo con? Ừ thì làm sao nó dời khỏi con được. Thế tại sao nó lại không dời khỏi con được hả bố? Con yêu, cái bóng luôn ở phía sau con như vậy, nó là quá khứ… A! thế con luôn nhìn thấy quá khứ hả bố? Nếu con luôn nhìn thấy quá khứ nghĩa là con đang đi sai đường. Hãy hướng về phía ánh sáng tương lai và để cái bóng quá khứ lại phía sau con nhé!”
HÃY SỐNG TRỌN VẸN CHO GIÂY PHÚT HIỆN TẠI Bạn thân mến, ai trong chúng ta cũng biết rằng trong cuộc sống luôn tiềm ẩn những trở ngại khó khăn và thử thách. Bao khó khăn, trở ngại và cả bất hạnh ấy có thể đến với bạn với tôi hay bất cứ ai trong chúng ta. Đó có thể là những trở ngại nhỏ ta vấp phải vào một thời điểm nào đó hay cũng có thể nó như những đám mây đen kịt báo hiệu cơn giông, nó khiến ta tổn thương mất niềm tin và có lúc tưởng chừng như không thể vượt qua nổi. Trước những khó khăn thử thách ấy, có người thì phó thác cho số phận, có người tự thay đổi để thích nghi nhưng cũng không ít người vì thế mà trốn chạy, mà chìm đắm trong quá khứ, để rồi ngã gục trong cơn giông tố cuộc đời. Trong bài viết này tôi không có ý bảo bạn quên đi
quá khứ hay không được nghĩ về tương lai.Cái tôi muốn nói với bạn là hãy sống trọn vẹn cho giây phút hiện tại. Tôi còn nhớ có một người bạn đã hỏi tôi: “Nếu cho tôi một điều ước tôi sẽ ước điều gì?” Đa số các bạn sẽ ước cho thời gian quay trở lại nhưng đối với tôi,tôi lại ước cho mình cao lớn. Nghe thật buồn cười nhưng với tôi là vậy. Có một điều chính thời gian đã dạy cho tôi: “Không bắt đầu, thì sẽ chẳng bao giờ kết thúc. Thời gian là thứ ngắn nhất và cũng là thứ tàn bạo nhất trên thế gian này. Những điều chúng ta làm được là quá ít nhưng sẽ chẳng bao giờ nói rằng nếu thời gian quay ngược lại tôi sẽ làm thế này, hay thế kia … tốt nhất là không nên nói về những điều giả tưởng.” Thay vì ước thời gian
quay trở lại tôi nghĩ lúc này bạn cần một ước mơ – một ước mơ cho ngày mai thật đẹp, dù bình dị hay phi thường – đó có thể là ước mơ của một cậu bé mồ côi mong có một ngày được chăm sóc trong vòng tay người mẹ, đó là ước mơ rất đỗi giản dị của một chú bé tật nguyền được bước đi bình thường như bao người khác, ước mơ tìm được một tình yêu đẹp, một cuộc sống hạnh phúc, hoặc có thể là những ước mơ chinh phục, vượt qua thử thách để trở thành những người mà mình từng ao ước.
Nội san 33T – Số 2 Trang 1
Dù là ước mơ gì đi nữa thì tôi khuyên bạn nên trân trọng nó vì đó luôn là niềm tin hy vọng, là nguồn động lực và niềm tin lớn nhất cho mỗi người để sống, để cảm nhận và hướng đến ngày mai. Bạn ạ! Cho dù bạn đang hay đã có cảm giác hay mất phương hướng và không biết mục tiêu cuộc sống của mình là gì thì tôi vẫn cho rằng bạn nên nói lời cảm ơn vì bạn có biết rằng những bệnh nhân mắc bệnh hiểm nghèo, họ đang trải qua những giờ phút cuối của cuộc đời. Họ yêu quý cuộc sống biết bao nhưng sẽ không còn cơ hội để tự hỏi như thế nữa. Thật dễ dàng nói lời cảm ơn với những điều tốt đẹp, nhưng cuộc sống còn cần hơn nữa những lời chia sẻ động viên chân thành trong những hoàn cảnh không may mắn và bất hạnh. Nói đến đây tôi sẽ kể cho bạn nghe một câu chuyện, một câu chuyện có thể không có thực nhưng đối với tôi đó là một câu chuyện rất có ý nghĩa. Có một người phụ nữ
bị chồng bỏ rơi vì công ty của ông phá sản, để lại cho bà với đứa con nhỏ và món nợ khổng lồ. Những người biết chuyện bố mẹ ruột của bà hay những người hàng xóm xung quanh lúc nào cũng dùng câu “cố gắng lên” để chào, động viên bà mỗi khi chạm mặt. Ngay cả đứa con gái nhỏ của bà cũng thủ thỉ suốt câu “mẹ phải cố gắng lên” và một thời gian ngắn sau, bà tự sát. Có lẽ vì không chịu nổi áp lực mà mọi người vô tình đặt lên bà bằng câu “cố gắng lên”. Cô con gái nhỏ là người cuối cùng nói với mẹ lời cổ vũ tinh thần “nguy hiểm” ấy và sau cái chết của mẹ cô mang một nỗi hối hận dày vò. Từ đó về sau cô không bao giờ dùng câu “cố gắng lên” để động viên ai nữa. Chỉ một câu động viên đơn thuần nhưng những người sử dụng lời khích lệ ấy không biết rằng họ đang tạo một áp lực khủng khiếp lên người đối diện. Người được động viên không dám nghỉ ngơi một phút nào, phải gồng mình chống lại sự yếu đuối
chỉ chực chờ bung trào, phải cố gắng tỏ ra là “tôi vẫn ổn” để không làm thất vọng người xung quanh, và kết quả là họ đã cố gắng đến độ kiệt sức và buông xuôi, tự giải thoát mình. Tôi rất thích câu: “Every thing will be okie in the end. If it’s not okie, it’s not the end.” Vì thế ép mình đến kiệt sức không dám tâm sự cùng ai, kìm nén nước mắt tỏ ra mạnh mẽ đến cùng… chưa hẳn là phương pháp hay để vượt qua khó khăn. Cứ để mình yếu đuối một chút,cần dựa dẫm một chút,thư giãn một chút vì mọi chuyện rồi cũng sẽ ổn thôi mà. Điều cuối cùng tôi muốn nói với bạn rằng mọi việc xảy ra tiêu cực hay tích cực đều do cách suy nghĩ của bạn, bạn hãy mở lòng mình ra và cảm nhận.Bạn sẽ thấy cuộc sống có ý nghĩa hơn rất nhiều. Chúc bạn trọn vẹn với cuộc sống.
Princess
Nội san 33T – Số 2 Trang 2
HOT NEWS MộT cuộc đảO cHíNH THàNH côNg Vào ngày 7 tháng 10 vừa qua lớp mình đã tổ chức thành công đại hội đoàn nhiệm kỳ 2009 – 2010. Đại hội lần này là một cuộc đảo chính thành công lật
đổ chính quyền cũ của Minh Phương, Hằng và Hường. Kể từ đây thời kỳ nữ quyền bắt đầu ở vương quốc 3T đẹp xinh này. Giờ đây lớp đã có bí thư mới
là Hằng, phó bí thư là Minh Phương và ủy viên là Hường. Nếu bạn muốn phản chính quyền thì hãy chuẩn bị ngay từ bây giờ. Akai
ra BáO 33T - Sự kiệN kHôNg lời
Chủ nhật, ngày 30 tháng 8 năm 2009, số báo 33T đầu tiên chính thức ra đời. Mới là số đầu tiên thôi nhưng nó được đón nhận một cách háo hức nhất. Ban kĩ thuật thì nhận được lời mời cộng tác từ báo 334, đội viết bài thì
được độc giả khen viết tốt, … Với kết quả như vậy thật xứng đáng cho những giọt nước mắt mà “tổng biên tập bất đắc dĩ” đã rơi vì những ức chế trong việc làm báo. Nụ cười đã đến, niềm vui sẽ nhân 32 lần khi báo đến tay tất cả các bạn trong lớp. Không đúng! Chắc chắn sẽ nhiều hơn thế vì còn nhiều thầy cô và các bạn khác biết đến nó. “…Nhân tiện, thầy Dư nói sẽ gửi thông tin về Nội san 334 cho ban biên tập báo của lớp để tìm cách hợp tác. Tờ báo
Mr Bựa – Mr rEiNOud Mr Bựa là biệt danh mới của Mr Coin, hay là Mr Reinoud. Biệt danh xuất phát từ một ngày xấu trời nào đó. Cả lớp với thói quen “bựa thế!” trước những hành động của Mr Coin, ai ngờ, ông này lại quá ấn tượng với từ Bựa. Cũng có thể do thầy có thể phát âm từ này chuẩn nhất trong số
bắt đầu có tiếng tăm rồi nhá!” “Báo của lớp em trông chuyên nghiệp đấy! Thế này cộng tác với 334 được rồi!” “Chị vừa xem hết tất cả rùi em ạ. Các em khéo tay quá! Chị đang định đi khoe với các sếp sản phẩm của các em…” “Nội san của lớp ấn tượng lắm, phong cách trình bày rất teen và chuyên nghiệp không kém gì báo Hoa Học trò :)” … là một vài trong số những lời khen mà 33T nhận được, rất cảm ơn các độc giả yêu quý đã ủng hộ cho 33T. J.K
các từ tiếng Việt. Kể từ đó, Mr Coin đã tự nhận mình là Mr Bựa đồng thời ông này tỏ thái độ rất rất thích cái biệt danh mới này. Bằng chứng là ông í kí tên ở email, viết trong bảng điểm và tự giới thiệu về bản thân đều là Mr Bựa! Khi Mr Bựa làm gì mà cả lớp phản đối thì … “Oh, because I am Mr Bựa!”. Đến chịu với ông này thôi! Bựa quá! J.K và Akai Nội san 33T – Số 2 Trang 3
20/10 SớM Tuy là tổ chức hơi sớm so với ngày 20 tháng 10 nhưng con trai của lớp 3T đã làm cho con gái thấy vui lắm!!! Cảm ơn con trai nhiều nhiều! Lần đầu tiên một buổi ăn chơi của cả lớp do con trai làm 100%, con gái không động vào tí nào đâu đấy nhé. Màn nhảy nhót đầu tiên để tặng hoa của con trai rất ấn tượng, clip cũng rất hay. Đặc biệt là màn tặng quà không thua gì mỗi khi con gái làm. Sau đợt này cũng nhận thấy hóa ra con trai lớp mình cũng giỏi tổ chức sự kiện ra phết, mỗi tội là hơi nhát gan ^^! Akai
Bục đầu kHi làM TOáN Sáng ngày 23 tháng 9 năm 2009, khi mọi người đang căng mắt theo dõi Minh Phương làm bài giải tích bỗng nhiên có một tiếng thét thất thanh vang lên. Các thành viên còn lại trong lớp + thầy giáo chỉ kịp hoảng hồn và kết quả là Minh Phương đã “ nằm dưới đất” . Khám nghiệm ngay tại hiện trường
cho thấy, nguyên nhân cái chết là do 2 con thạch sùng oánh nhau làm rơi 1 tảng vữa diện tích 1m2. Thật không may trước khi đáp đất nó đã dừng ở trạm trung chuyển mang tên “đầu Minh Phương”. Cơ quan chức năng đang ra sức điều tra để làm rõ nguyên nhân tảng vữa bị rơi và tìm ra người chịu trách
nhiệm. Theo nguồn tin không chính xác, hai con thạch sùng sẽ phải ra vành móng ngựa, nhưng nguồn tin này cũng cho biết thêm chúng hiện đang hấp hối trong bệnh viện. Một kết thúc chết chóc dành cho 3 người, cơ hội của bạn đã hết. Linh tinh tinh
Thời trang: Thế giới iT 3T Với tinh thần mang đậm chất 3T, lớp mình đã thầu toàn bộ phần thời trang cho Ngày hội máy tính được tổ chức ở KTX Mễ Trì. Với 3 ngày làm việc vui vẻ và vất vả, lớp chúng ra đã cho ra lò 9 bộ quần áo. Cả đội có 1 tiếng để tập đi và khớp với lời bình. Không lần nào khớp nhạc, thế mà lúc diễn, cả bọn vẫn đi rất đúng nhạc và hoàn thành tốt nhiệm vụ. Hai bộ được bầu chọn là ấn tượng nhất là bộ Asimo “ma-de in” TTT do Hạnh diễn và bộ Virus của Chí Ghẻ. Khi hai tên này bước ra sân khấu, tất cả khán giả đã vỗ tay ầm ầm tán thưởng. Chúc mừng thành công của 3T, lần sau chúng ta tiếp tục phát huy nhé! Akai
THăM NHà HạNH Tú Bà Cả lớp đã có một buổi đi chơi tại thị trấn Xuân Mai-Tham quan rừng Lâm Nghiệp với Mr Ben vui vẻ và khó quên.
Nội san 33T – Số 2 Trang 4
I didn’t know
Thời sự 3T
how to get here
Đó chính là một trong hai lí do to đùng khiến Mr Hưng – một người luôn luôn tuân theo các nguyên tắc và cực kỳ đúng giờ - bị muộn 15 phút trong ngày đầu tiên các cầu thang nhà T3 bị chặn! Nguyên nhân là do sinh viên ngày càng đông nên nhà T3 và T4 được phê duyệt xây thêm tầng. Chính điều nay gây ra nhiều bất cập hiện nay.
I didn’t know how to get here Đối với các thầy cô giáo, việc đến lớp đúng giờ luôn được thực hiện, nhưng vì thi công mà đến thầy giáo kỉ luật thép cũng đến muộn. Hôm đó, cả lớp K1 Toán Tiên Tiến ngồi chờ thầy mãi mà vẫn chẳng thấy thầy đâu, đến quá 15 phút sau mới thấy thầy xuất hiện. Thầy giải thích: “Let me apologize for being late. There were 2 reasons for this. First, the traffic was too bad just after rain; and secondly, I didn’t know how to get here.” Vì có 3 cầu thang, nhưng 2 cái cầu thang gần lớp học nhất đã bị bịt rồi còn đâu. Chắc thầy phải vất vả lắm mới tìm được cái cầu thang thứ 3 ở tận đầu nhà T4 gần nhà T5.
Vừa học vừa run Không phải run vì cái lạnh của … mùa thu mà run vì…sợ chết sớm. Như ngày 23 tháng 9 năm 2009, trong khi Minh Phương đang làm bài giải tích trên bảng thì một mảng vữa to đùng rơi xuống, tí thì trúng đầu Pxx nhà mình. Cả nhóm 2 được một phen hoảng hồn. Ngày 5 tháng 10, khi cả lớp đang học thì đùng đùng, các chú thợ xây đục 2 góc trên trần phòng học khiến tình trạng giống với tai nạn mà Pxx suýt gặp phải lại xảy ra, cả lớp nhắc nhở nhau phải cẩn thận kẻo đang học thì quạt trần rụng xuống cũng nên.
Kết
Không biết chính xác bao giờ nhà T3, T4 Tiếng thầy át tiếng máy mới xây xong, nhưng thật sự mong nhà trường có thể tăng cường xây dựng vào các ngày thứ Thi công thì chắc chắn có rất nhiều tiếng 7, chủ nhật và các buổi chiều muộn hoặc buổi ồn nhưng trực tiếp học ngay ở dưới nơi thi tối, đồng thời tìm phòng học tạm thời khác cho công thì quả thật là “một sự sung sướng khó những lớp “dưới ách đô hộ” thoát khỏi vòng tả”. Huỳnh huỳnh, xè xè, bong bong,… nguy hiểm. có rất nhiều âm thanh khác nhau liên JK tục xuất hiện đấu với tiếng thầy giáo (kẻ sợ chết nhất lớp) giảng bài. Trước đây nước mình có tiếng thầy át tiếng bom, giờ đây, tiếng thầy át tiếng máy
Nội san 33T - Số 2 Trang 5
1
6 ! 4 , 3 -
1 /
,
1
9 8
5 6 !
)7
5
3 3
1 )7 , "
,
6 $ # ;
)
1 :
( 7 '.
+
'
*
5 M 'd+ /d $\ ; /$5)$ 1%8) M /$O3 )m '5 $O3 i ^) /d -N/ (8 $J% # (" )8) $O0 )$K /`% )5* /$O3 I)# +$M% $J% C(c/ /9D (d% $]0 FKg ; )$m)# $=( $ ( $J% ,04 FW) /P) $ .4)# (d% F% )#i /$5)$ - FW) 'd+ !L3 'L% ] (0c) ^) /d /*5) FW) /-Kd /$O3 -a% +$M% #^% F%[) '=% /$O3 F% /$=% k )#53 'd+ $^ FKg (f - /$: $K * #%e /$O3 /n FW) 'd+ (5 $^ .%)$ &$=)# O) #^% F%[) &80 /$O3 M ^) /d (5 $^ .4)# /$: /$Ke)# $ 15* 'd+ $%X0 /$: $ $K)# 'd+ $^ /$P/ .n Q/ FO0 /*5) /k $ $*S $ /$=% E !* 4 $: FN3 $^ .%)$ ; Fj F% F?)# #%e ; Fj F% (0c) &$% FW) #O) Fi -a% 'L% +$M% )#a% $e /$O3 FW) )m 5 /$N3 FW) ; FKg $^ '0=) F60 'L% $7( ,0 $7( 'L% I)# (N/ FW) +$?/ '5 9/ $* )8) 1%[ $8)$ #%e +$?/ /$P/ !Z FY $N+ )$P)
,
+
0
& 1
%80 $9 $^ $5)$ i ^) /d '5 ^ .%)$ (0`) $^ 4% #: /$: /$O3 !L3 4% F; 5 $O0 )$K /$O3 );% 4% #: ^) /d I)# FX0 &$=)# %W/ '0=) /$n /W /$: +$M% %W/ (d% F?)# 1: $^ /k $a% N+ -a% (5 $O3 $%Y0 -> /k)# Fj (c/ Fj )5* /9)$ /$W )5* /$: $^ 3 )$K /$W 9 !h )$K L) R)# 2%)& FT+ /03 ; ) $ % X 0 C + $ 4 / (%)$D $ 3
,
$* )$K)# (5 &$=)# 9/ +$4/ (%)$ &$4 '5 ./0+%! )$%[/ /:)$ $_% )$%X0 '? $_% $ 3 )$%X0 '? $_% -N/ A &$; /M ^ /$: !Z ,08) 15 $ 3 )$O( 16) 16) 15 16) 16) #*5% /$O3 <) %W/ Fj )5* 3W0 +$O) )5* )m J @3 15* /k)# F%Y( 3W0 F; (5 /$O3 .V Q/ )L/ $^ .%)$ $j ; FY 38) $* $^ .%)$ F60 I)# /k F; (5 F%Y( 3W0 F; i ^) /d FKg &$Q +$h F% -N/ )$%X0 1: $M Fj )5* (0`) /$O3 j Q/ )L/ (:)$ /$W M 5 /k 7 FW) #%e /d I)# $K * #%e /$N3 (c/ /$O3 #%4* )5* 'L% $ 3 )$K /$O3 #%4* /d Fa)# /$e% I)# $K * #%e /$N3 $^ .%)$ )5* )$K $^ .%)$ i 'd+ /d HW) 0b% $^ /$: /$O3 /*5) '5 )#Ke% FW) (0c) /-< FW) .d( ^ /$: &$=)# ,03 F])$ #%e 1X &$% )5* /$O3 )M) ,04 /$: /$O3 F<% 1X <) $^ .%)$ /$: F<% /$O3 !L3 /%W+ W0 /$O3 &80 ,04 /$: (d% $]0 0=)# /$ $P/ '5 &$; /%)
,
(
+
:
d '5 /d &$=)# ` +$7/ '8) /T* )5* F60 /$O3 i ^) /d /"") 'Q( 9 : /$W )53 /$O3 /*5) )$e /d Q) '0"/**/$ (N3 5% $4/ /-U /-0)# 2: /%) 2 /k (43 /d . )# (43 /$O3 FY /$O3 )#$" /$=% $O3 I)# %W/ ,0E (W) (c/ L) @)# /0b% &$4 #%d% I)# O) ,06) .K 1X /:)$ M( )$%X0 &$% I)# F<% $^ )#=) )#m /0b% /"") )m W0 (5 &$=)# /$W /$: /$O3 'L% ( )# /%W)# '5 #%5 /-Kd /0b% (N/ : 4 P0 %W/ &$=)# $O3 i ^) /d I)# '5 /"") (5 )G( ) 3 (d% /$=% $O3 <) '5 (c/ 2 )G)# Fc)# )$K ^) /d )m D
/
*
2 %
5( ,0") $*S $\ FY 2"( /$O3 /d '5 % /$: (e% '%8) $[ 1d% .` (43 FY #S+ FKg /$O3 )$7 H63 '5 .` i /$K &9 &%8( /-g 'E i /$O3 (0`) #S+ /$O3 /$: +$M% F% ,0 l )53 /-Kd 9 (5
C c% . ) B ` - )# D
Bật mí bí mật 4,5 năm của sinh viên học viện kĩ thuật quân sự Nghe đến cái tên học viện Kĩ Thuật Quân Sự đủ cho ta thấy kỉ luật thép trong ngôi trường này. Ngày qua ngày tất cả các thành viên đều phải làm những công việc na ná nhau, thời gian na ná nhau, địa điểm cũng na ná nhau luôn. Bạn có tò mò là họ đã làm gì, đã chơi cái gì không? Bài báo này sẽ giúp bạn biết một số bí mật của họ.
1 2 3 trên nóc nhà tầng 15 Con người thường bị đánh thức bởi nhiều âm thanh (tiếng gà gáy, tiếng chuông đồng hồ,…) nhưng các sinh viên của học viện Kĩ Thuật Quân Sự lại choàng tỉnh nhờ một tiếng “To Còi” dạ nhầm còi to lúc 5h30. Mọi người theo bản năng sẽ cho chân vào giày “chạy” lên nóc nhà ở tầng thứ 15 bằng thang máy. Hít thở hít thở, vung tay vung chân, rồi múa 16 động tác quyền cước, cả đại đội sẽ hoàn thành vừa đúng lúc khi kim đồng hồ điểm 5h50. Hoàn, hot boy, một thành viên của K1 Toán Tiên Tiến đồng thời là dân học viện Kĩ Thuật Quân Sự chính hiệu, cũng phải áp dụng lịch làm việc này, và anh thường lách luật bằng cách ngủ thêm 5phút trước khi đi tập cùng mọi người.
Nghệ thuật gập chăn màn
mừng” bằng khóa học: “Làm thế nào để gập chăn đẹp???” (công việc không thể thiếu sau khi đi tập thể dục về). Nếu có ai chót dại làm ẩu, làm không đẹp thì sẽ bị nhắc tên và phạt thẳng thừng, đừng hòng chối tội. Một lần nữa Hoàn nhà ta được mệnh danh là “người gập chăn xấu nhất đại đội”, nhiều người cố lắm, tính dành ngôi vị này nhưng đều lực bất tòng tâm, kể cả chiến hữu Phan Quang Tuyển.
Cuộc sống không thể thiếu âm nhạc Nếu chọn một ngày đặc biệt trong tuần, thì các sinh viên học viện Kĩ Thuật Quân Sự sẽ không chọn tối thứ 7, hay đầu tuần thứ 2, mà họ sẽ chọn chiều thứ 7. Bởi vì cuộc sống không thể thiếu âm nhạc. Cứ chiều thứ 7 hàng tuần họ sẽ “ thả hồn” vào trong tiếng nhạc du dương để … tập đội hình đội ngũ. Những bước chân đều đều co lên thả xuống trên nền bê tông tạo cho bản thân họ một phong cách riêng, rất riêng. Đồng Văn Việt, nickname: Vịt, cũng là một người rất đam mê âm nhạc, thường không muốn làm theo khuôn phép nên anh tập đội hình đội ngũ như…nickname của anh vậy.
Vào phòng của những người trong quân đội bạn sẽ thấy một đặc điểm chung: họ gập chăn rất “pờ rồ”, các sinh viên trong trường hợp này cũng không ngoại lệ. Sau khi nhập học mấy hôm, các tân sinh viên sẽ được “chào Rất cảm ơn bạn Đỗ Văn Hoàn đã cung cấp cho chúng tôi những thông tin này (Mặc dù nhóm phóng viên của 33T đã phải dọa dẫm thì Hoàn mới chịu khai ra những thông tin tuyệt mật này.) Thank you for reading Nội san 33T – Số 2 Mrs McCartney (Tra hỏi) Trang 7 JK (chép không sót từ nào)
It’s so easy !!
IZZ
33T
Ngày 20/11, lớp 3T rủ nhau đi chơi xa, có mời một số thầy cô đi cùng. Trước khi đi, lớp trưởng Hạnh có dặn tất cả mọi người. Có 3 điều cần nhớ khi đi chơi : thứ nhất, số xe của chúng ta là 9999, rất dễ nhớ vì giống…vàng bốn số chín, thứ hai, 4h chiều là giờ về, thứ ba, mỗi người mang theo ít nhất là 20k bên mình. Vì sao ư? Xin giải thích luôn, đó là số tiền để bắt xe ôm về nếu có lỡ quên hai điều đầu tiên . Kỳ này, chuyên mục đố vui tặng các bạn một số thẻ rút tiền loại đặc biệt, mỗi thẻ mệnh giá 20k để bạn tiện mang theo khi đi chơi, chỉ cần nhập đúng pass là tiền tự bay vào túi bạn (công nghệ hiện đại bậc nhất hiện nay, không lưu hành trên thị trường). Nào, cũng đi tìm pass thôi.
Thẻ số 1: a.Một người mù đứng suốt từ tối hôm trước đến sáng hôm sau trong một ngôi đền, cầu mong cho mình sáng mắt. Hỏi đến sáng hôm sau người đó có thấy gì không? b.Tưởng tượng bạn đang ở trên một con tàu lớn giữa đại dương mênh mông. Tàu thì sắp chìm, có một đàn cá mập háu đói đang vây chặt xung quanh. Bạn không có bất kỳ thứ vũ khí nào để tự phòng vệ. Vậy, làm thế nào để bạn thoát chết? c.Một đoàn tàu đi từ Bắc vào Nam mất 36 tiếng. Hỏi khi khởi hành được 5 tiếng thì nó ở đâu?
Thẻ số 2: a.Nếu chỉ có một que diêm, trong một ngày mùa đông giá rét, bạn bước vào căn phòng có một cây đèn, một bếp dầu, và một bếp củi, bạn thắp gì trước tiên? b. Có 1 tấn nước đá. Nêu cách nhanh nhất để biến 1 tấn nước đá thành nước? c.Ở đất nước nọ, có một tù nhân bị tội phải tử hình. Đến ngày xử, quan tòa bắt anh ta phải chọn một trong ba hình phạt: một là vào chuồng nhốt sư tử bị bỏ đói 3 năm, hai là treo cổ, ba là ngồi ghế điện. Nếu là bạn, bạn sẽ chọn hình phạt nào?
Thẻ số 3: Có một cậu bé rất thích ăn kẹo. Một hôm bà cho cậu một cái ống nhựa trong suốt, rỗng hai đầu, bên trong có rất nhiều kẹo. Trong ống kẹo đó có một viên hình ngôi sao nằm ở giữa, các viên kẹo hình tròn nằm ở hai đầu. Cậu bé muốn ăn viên hình ngôi sao, nhưng nếu lấy nó ra thì các viên khác sẽ rơi hết. Cậu không biết làm thế nào, bèn cầm ống kẹo về hỏi bố. Chỉ một lúc sau, bố cậu bé đã lấy được viên hình ngôi sao mà không làm rơi các viên kẹo khác ra ngoài. Hỏi bố cậu bé đã làm thế nào?
Thẻ số 4: a.What do you call a fish without an eye? b.What is the centre of gravity? c. What letter comes one in a minute, twice in a moment and never in a thousand years?
Thẻ số 5: a.What has teeth but can’t bite? b.I can speak all the languages in the world. Who am I? c. If a woman marries a king, what would she be? Nội san 33T – Số 2 Trang 8
" 1&= & ' Dk F+ "&2+%
1&= "&\ "> Dk D' $ # %^' Da &<+& "6' &7+& Dd+% F+ "&2+% D> *7 D9 %'@- 44 1 ' X 1 1=* / DJh" !< .25X1 /M1 &n2 ('[* <"& +75 ? 1&M5 /R+% #A "> ! , %^' +&'Y2 1&k" F+ );+ *d1 +&';2 "&@1 +&J+% %'6 3O+ (&?+% )7 1'Y+ X2 D' );+ )7 *M5 "H+% "&\ ( ( 1&?' 7 1&X )7 1l &?* 0 2 ! 1&= "H+% "&<+& 06"& D> D9 DJh" 6- "&\ "N+ *d1 Dk D' %^' 1&?' #i+% 1&m +% 5 &JI+% DJh" /a' 0 + / 1&7+& DG 3O+ "m D' *2 Da F+ "? %^' 1&,L' DL* !L, Dj *>+ +&: &<+& 1e "H+% D9 *6' )2?+ D'Y2 +75 )7* *^' +%Jf' Dk+% "K+& -&L' 1l+% 6- #i+% !< .25X1 +75 37 "&,6+% );+ "&,6+% 42`+% D9 1&m "L* %'6" ,*,01 (&' DG "j 1e 3e' Jf+% +&'Y2 Da F+ &I+ "j &7+& 4M2 4< *7 )K' /V &I+ 1P+ ( ' !L, &?* D> &7+& 4M2 4< 37 ! /2+% 1&<"& )7* DK' %' "I e- 1e "> & ' (&6"& X2 "6" "P2 (&?+% 1'+ .2$+ "j " +1$$+ D> "&<+& )7 +&n+% %= 1e 3'X1 1&= +% 5 44 37 '[1 A+% 44 "> &?* + 5 "6" "P2 "> 1&Z -&61 !'Z2 1&X +75 BE+ " + 42`+% " +1$$+ F+ 1&m 37 61$$+ DQ1 &I+ *d1 1< +&J+% #i+% +% 5 !< .25X1 125[1 3f' *7 DL* !L, *7 *U 1?' !L, +75 7 +X2 "> 1&M5 +> &n2 F+ "> ( *d1 !n "H+% <1 .26 c' +%75 1?' DJh" 1/h d1 Dk %N5 +&_* %N5 <"& 1&= +&e &P2 1K 1e 37 44 "M- ( 1'Y+ F+ 1/J *7 +;+ +&,* +&J (' *7 %^' %= *7 DM5 +&: C +&'Y2 1&X 6' %= "H+% )M5 "H+% (&?+% ), )Q+% )Q* C &J+% 37, *d1 +%75 %M- D?' !=+& 1&Jf+% +&J+% +^ 3= 18* 1/K+% (&?+% DJh" *7 %'6 1&= "&\ (&,L+% ( 1`1 )Q* +;+ 44 +&7 *=+& D9 "> (&' "&\ "> ( &,T" ( (&?+% "> &k+% F+ "I* &b 1&?' < 1/,+% (&' +X2 16"& / +c' '[1 A+% 1&= 3O+ "N+ )7* DG 1&= %'6 "j *c' DG -&L' F+ "F+ !L+ )7 A+% 1&= 0W )7 ( &,T" &I+ > DJh" )@" +7, "H+% "> 18* &a+ F+ DT1 1;+ )7 3= *d1 +%Jf' 2`+% DN5 +%Jf' *7 )] &X )7 %^' "&, +%Jf' F+ *7 & ' Dk 3O+ 42`+% " +1$$+ +&J+% "&L +&W 44 )K' +%a' < .25X1 125[1 3f' +&=+ A+% &X (&?+% DJh" +75 D9 DJh" &JI+% 4'+& +;+ "? D9 !L, A+% %^' 4Q+ "j )e- *=+& "&' 0V "&, +&'Y2 );+ *d1 "&@1 4<2 "> %= !7 ",+ 1&X )7 Dk D' F+ '[" F+ 1/J g 1/Jf+% &S+ )7 3'[" .26 Dc' !=+& 1&Jf+% 3e' "&@+% *=+& "6' )]"& &^" (<+ DT" +&J 1&X *7 (&?+% g )K' 1/Jf+% &I' -&< &J+% F+ g D82 0 , "&, 3[ 0'+& 37 +%,+ *7 )K' 1'[+ DJf+% 1&= D@+% )7 D 2 DN2 &'Y2 !K+ D9 "Q+ /F+% "&^+ " +1$$+ %'6 "> DQ1 *d1 1U, +&J+% *7 DL* !L, &J+% 0 2 (&' D^" !7' +75 "6" "P2 0W 3O+ "> *d1 !n F+ +%,+ !b *7 )K' /V '+ %'e' 1&'[2 !< .25X1 F+ g " +1$$+ "j 44
d' 0 + / +%
`
t Ướ s i l i s h mơ c c w y M là ướ hỉ mơ c Thợ may Hồi bé tớ thích may cực. Tại sao á? Lí do bé tí là tớ muốn mấy em búp bê của tớ không phải mặc mãi một bộ cũ xì. Lí do to oành là tại ngày xưa nghèo, bố mẹ tớ chẳng mấy khi được mua quần áo mới, chính vì thế tớ mụốn tự tay mình may cho bố mẹ thật nhiều quần áo đẹp. Nhưng khổ một nỗi, cả bàn tay mười ngón thì tớ có mỗi 1 cái (trông giông giống) hoa tay (méo)! Thế nên mới có chuyện mỗi khi thấy tớ vác “đồ nghề” ra là mẹ tớ phải chuẩn bị sẵn mấy miếng bông băng hix. Nhưng mà nói thế thôi chứ mấy em búp bê của tớ cũng có hơi bị nhiều quần áo độc đấy. Mà tớ hơi bị giỏi khoản kiếm vải vóc để thể hiện “tài năng” đấy. Nói nhỏ nhé, hễ thấy cái quần áo cũ nào mọi người không mặc tới là tớ hùng dũng cầm kéo xông vào và… xoẹt xoẹt xoẹt. Hêhê.
Võ sư Lớp 7 tớ thích xem phim…chưởng, toàn trốn ngủ trưa sang nhà hàng xóm xem cùng mấy anh chị có cùng “tư tưởng lớn”. Nhìn các diễn viên biểu diễn võ thuật trên phim tớ thấy sao mà khâm phục thế chứ. Hồi ấy tớ hay nằm mơ thấy mình trở thành đệ tử thiếu lâm tự, tu luyện được nội công thâm hậu. Và trong mơ, tớ thấy mình bay được như chim nữa cơ, thích lắm í. Lớp 8, tớ nằng nặc đòi bố cho đi học võ với lí do “con học để người ta đỡ bắt nạt” (!). Căn bản là hồi í thấy tớ còm nhom yếu ớt, học võ lại rèn luyện được sức khỏe nên bố cũng đồng ý. Tớ chọn ngay môn phái “Thiếu lâm trung sơn”, vì nghe có vẻ hoành tráng và vì…
nó cũng thuộc phái thiếu lâm tự. Võ phục là một bộ đen xì trông hơi bị oách, tớ cá là oách hơn võ phục karate cả tỉ lần. Tớ nhớ mấy buổi đầu tiên thầy bắt đứng tấn hàng tiếng đồng hồ, tối về đau rã cả chân, đi không nổi. Ác mộng thực sự bắt đầu khi tớ học đao vì nó đòi hỏi cả sự khéo léo và thể lực, mà tớ thì…(hic hic!!!) Đến lớp 9 thì tớ không thể theo học nữa vì phải tập trung ôn thi cấp 3. Mộng võ sư xem ra đành…hẹn kiếp sau vậy.
Cảnh sát Đừng tưởng tại tớ thích đi bắt cướp hay gì gì đại loại như thế nhá. Một lí do to vừa vừa là tại tớ vẫn ôm mộng làm võ sư, vẫn ham hố võ thuật, mà võ lại là một môn không thể thiếu ở HVCS ^^. Lí do to vừa vừa thứ 2 là do tớ “bồ kết” khoản trèo đèo lội suối lắm lắm, mà dân HVCS thì cứ được lên rừng suốt (thật đáng ghen tị!). Nhưng mà lí do to oành (và cũng là lí do chủ yếu) là không hiểu sao tớ lại mê đồng phục cảnh sát vô đối. Tớ chưa bao giờ hận cái chiều cao của mình đến thế! Tại tớ chỉ cao có 1m56 thôi, mà người ta đòi những 1m58 cơ, huhu.
Còn bây giờ thì sao??? Ước mơ của tớ giờ cũng đơn giản thôi. Đó là…cưới được một anh cảnh sát đẹp trai, tài giỏi và tốt bụng. Hehe. Tại sao lại thế hả? Vì đã trót sa chân vào nghiệp toán nên tớ xác định là mai sau tớ sẽ hướng con tớ theo nghề cảnh sát giống bố nó, và thực hiện ước mơ hộ mẹ nó, hehe. Nội san 33T- Số 2 Trang 10
Sai
THAÀY HUY Thầy chưa có người yêu đâu đấy Tớ biết thầy chưa có người yêu nhờ hôm tớ cầm mấy bông hoa đi qua gặp thầy, thầy đùa: “Hoa đẹp thật! Bạn trai nào tặng à?” “Vâng, nhưng không có ý nghĩa gì, thường thì chỉ n ê n t ặ n g Thầy đang nghĩ gì thể nhỉ? m ộ t b ô n g hoặc mười một bông thôi thầy ạ.” “Tại sao lại là 11 bông?” “Thế đoán chắc thầy chưa có bạn gái rồi, em không nói đâu thầy chịu khó search google nha” – tớ láu cá. Lúc đó nhìn mặt thầy cute cực. Thầy chỉ hơn chúng tớ có 5 tuổi nên nhìn trẻ và duyên lắm í, nhất là khi thầy cười, trời ơi!Thầy quan tâm đến bọn tớ lắm nhé. Thử hỏi 7 đứa con gái của nhóm hai xem có ai tốt bụng hơn thầy không??? Nói có sách mách có chứng, hôm nàng Hạnh nhà ta bị ốm, nhưng vẫn dũng cảm đến lớp để kiểm tra, thầy ân cần hỏi thăm “Ốm thế nào? Sao không nghỉ ở nhà lần tới tôi cho kiểm tra lại cũng được mà” Hình như cái Hạnh lúc ấy… suýt khóc. Không hiểu bài ư? Không sao hỏi thầy là thầy giải thích cặn kẽ và nhiệt tình lắm nên bọn tớ hình như càng ngày càng yêu môn giải tích hơn thì phải, mặc dù nó thật khó nhằn.
My teacher Ước gì mấy cái tích phân, nguyên hàm “ tốt bụng” như thầy Huy dạy bài tập giải tích bọn tớ. kể cho chúng tớ nghe về kinh nghiệm học của thầy “Không sao đâu, sau này còn có những môn học chẳng hiểu gì nữa đấy, tôi cũng thế, nhưng càng không hiểu điểm lại càng cao.” Đối với tớ, tớ phải công nhận rằng ít có thầy giáo nào được như thầy, mặc dù mới đi dạy nhưng thầy hiểu chúng tớ cần gì và muốn gì. Học kỳ vừa rồi môn giải tích của tớ không được tốt lắm, thầy lại động viên: “Điểm của các bạn khác cũng không cao mà, năm đầu ai cũng vậy thôi, tôi năm thứ nhất cũng vậy, sợ và nghĩ rằng mình không theo nổi, nhưng đến học kỳ sau sẽ khá hơn thôi.”
Huy chương đồng IMO Về thành tích trước kia của thầy ư? Ối trời “hình như” nhiều vô kể. Lần tớ về đọc lại báo toán học tuổi trẻ những năm 98-99 thấy trên báo có ghi “Tuyên dương các bạn lớp 8 đã tham gia giải bài cho báo toán học tuổi trẻ dành cho trung học phổ thông như bạn : Vũ Nhật Huy lớp 8C, Vĩnh Tường, Vĩnh Phúc.” Oái! Hình như thầy mình thì phải. Quyết chí đi tìm tiếp. Trên con đường tìm kiếm, đến số báo năm 2001-2002 tên học sinh đạt giải quốc gia: Vũ Nhật Huy chuyên Vĩnh Phúc (giải ba - môn toán), năm 2002-2003 giải nhì môn toán quốc gia (năm ấy chỉ có 4 giải nhì, không có giải nhất đâu nha) và thầy tớ dành luôn suất đi thi quốc tế mang về huy chương đồng cho Tổ quốc. Tóm lại là thầy Huy number HOT ER 3T TEACH
one!
Princess
Đến tôi còn thế nữa là các bạn, đừng lo lắng quá! Hễ chúng tớ kêu khó, không hiểu thầy lại Nội San 33T- Số 2 Trang 11
n Truyệ
ngắn
Hoa bạch đàn
I.Chuyện của Phong Một tuần nữa tôi sẽ được nghỉ hè, được ở nhà Việt Nam yêu quý, được thấy bạn bè, những người thân yêu của tôi sau 3 năm dài du học. Tôi có thói quen lang thang trên Beach Road. Đứng ở điểm cao nhất ngắm Sing ban đêm. Ba năm sống và gắn bó với Sing. Chỉ một giấc ngủ thiếp đi vì mệt, tỉnh dậy cứ nghĩ vẫn còn ở nhà, vẫn còn thấy hơi ấm của đôi vai cha ôm chặt tôi trước khi lên đường, giờ bàng hoàng đứng giữa đất Sing - điểm đến đầu tiên để tôi bắt đầu thực hiện ước mơ của mình. Ba năm đủ để tôi trở thành một con người khác: Cao lớn, năng động, tự tin và có phần phóng khoáng hơn. Đi bộ không chủ đích, nghĩ miên man về 3 năm qua…Tôi cũng không ngạc nhiên mấy về sự thay đổi của mình. Sống ở môi trường nào phải phù hợp ở môi trường ấy, hơn nữa tôi đã tuyên bố: “Vì ta sinh ra không phải là để làm kẻ thông minh nhất thiên hạ, nhưng nhất định phải làm kẻ đứng đầu thiên hạ - Ta Nguyễn Hải Phong.” Tôi tự bật cười với dòng suy nghĩ ấy- Một sự tự tin hoàn hảo! Để cái Ipod tự next bài, tự cho phép mình thả trôi theo gió đêm mát lạnh. Bất chợt một cô gái thoáng qua tôi, nhẹ nhàng nhưng đủ làm
Chuyeä n cuû a baà u trôø i tôi ngỡ ngàng và thoáng giật mình. Cô gái đó sao giống Tiểu Anh. Tớ không biết là tại sao tớ thích cậu nhiều đến thế ^^ Một ngày vui vẻ nhá! Những ngày đầu khi tôi và Tiểu Anh là một điều gì đó trên mức bạn bè, sáng nào tôi cũng nhận được tin nhắn yêu thương. Mọi lúc, bất kể khi nào Tiểu Anh thấy muốn nhắn cho tôi cô bạn đều sent đi không ngần ngại, điều đó làm tôi rất thích thú. Khi tiểu Anh đi casting phim, khi trong buổi tình nguyện hôm trung thu... Tôi chỉ bật cười. Tết. Quê tôi tận trong miền trung, tết nào cả nhà tôi cũng về, ăn hết tết mới trở ra Hà Nội. Suốt kỳ nghỉ, cứ hễ đến tối là tôi lại chui vào chăn để nhắn tin với Tiểu Anh. Có hôm ngủ quên, sáng dậy với lấy cái điện thoại, hạnh phúc vì tin nhắn: ngủ rồi à? Đang định kể hôm nay phải rửa lá bánh cho bà tận 3 tiếng, đau lưng khủng khiếp ý. Hì! tự dưng nhớ cậu thế, tết ra là phải gặp nhau luôn đấy nhé! Tiểu Anh năng động nhưng với tôi Tiểu Anh nhỏ bé và ngây thơ một cách lạ kỳ. Tôi. Tôi là một kẻ thích tự do, không muốn ràng buộc nên hình như Tiểu Anh quá nhỏ bé và mong manh trước cái tôi và ước mơ của tôi - học trung học ở Sing và sang Mỹ học lên tiếp đại học
- một nền tảng vững chắc cho một thành công hoàn hảo! Tôi không tin vào thứ tình cảm mới nhen nhóm, nảy sinh đầu đời, tất cả còn quá trẻ! Và tôi cũng không muốn Tiểu Anh phải đau khổ trong suốt từng ấy năm. Tôi cũng không chắc bao giờ tôi sẽ trở lại Việt nam, có thể 7 năm, 10 năm hoặc hơn thế nữa… Thời gian chờ visa, tôi về quê và ở lì đó. Tiểu Anh thỉnh thoảng vẫn nhắn tin cho tôi nhưng tôi không reply. “ Thà dừng ở đây còn hơn tiếp tục và đau khổ” tôi đã nghĩ vậy. Sang Sing tôi bù đầu vào việc làm quen với môi trường mới và lao vào học. Tôi đã thay đổi. Tiểu Anh không còn xuất hiện nhiều trong tôi nữa. Nhất là, cuối cùng những buổi lên lớp, party, prom…và việc tôi có bạn gái mới cũng cuốn Tiểu Anh đi… Lúc này, một cô gái lạ thoáng qua tôi nhanh như một cơn gió đã khiến ký ức về Tiểu Anh tràn về, đầy ắp. Cái niềm tin: Rồi thời gian cũng giúp quên đi. Một, hai tháng sẽ thương, sẽ nhớ nhưng 1, 2 năm sẽ chẳng thế này…của tôi đã thất bại. Sự thật, tôi cũng không thể quên Tiểu Anh! Ngay bây giờ, sau 3 năm Tiểu Anh vẫn xuất hiện trong tôi!
Nội san 33T - Số 2 Trang 12
II.Chuyện của Tiểu Anh Tôi đã nỗ lực và kiên trì với yêu thương mong manh. Tôi đã rất quyết tâm để thuyết phục Phong tin vào yêu thương. Tôi nghĩ Phong luôn gần bên tôi. Yêu thương và chia sẻ. 15 tớ bay, tuần sau tớ phải về quê chào họ hàng. Tiểu Anh, tớ xin lỗi, tớ bận quá. Vậy khi nào hết bận thì gặp nhau, tớ sẽ chờ mà. Không, cậu không phải chờ tớ. Chúng ta…dừng nhé! Câu nói ấy của Phong cứ xuất hiện trong đầu tôi. Tại sao phải dừng lại? Tại sao Phong không có niềm tin? Dù là một chút. Dù tôi có cố gắng chứng minh sẽ vượt qua được khoảng cách và khoảng trống sắp tới của thời gian? Và dù cho tôi không cần điểu kiện, không ràng buộc một điểu gì cả. Dù bây giờ hai đứa vẫn còn yêu thương nhau? Sân bay đông nghẹt người, ồn ào, nước mắt, những cái ôm, những nụ
cười… Tôi nhìn Phong lần cuối trước khi bóng cậu ấy khuất sau quầy kiểm vé - ở một nơi chỉ có tôi nhìn rõ cậu ấy, để cố khắc sâu hình ảnh của cậu ấy vào trí nhớ, để không bao giờ quên, để vỡ oà nước mắt… Ba tháng Phong đi. Tôi tạm gác những công việc mình yêu thích vô thời hạn. Lang thang trên blog của Phong, trên yahoo hi vọng ở một điều gì đó quá mong manh, vu vơ và xa mờ…Tôi chăm chỉ đọc blog của Phong nhưng không bao giờ dám comment từ khi Phong đi và từ khi Phong nhắc đến một cô bạn khác. 1 năm Phong đi… Tôi lang thang cùng cái máy ảnh trong khu phố cổ. Tôi muốn đi tìm 1 điều gì đó bình yên để lấy lại thăng bằng trong cuộc sống và công việc, học tập. Đi săn bình yên - tôi nghĩ vậy và bấm máy liên tục ở mọi góc độ. Cả buổi lang thang, không để ý xung quanh nhưng tôi cảm nhận thấy hình như có ai đó đang để ý đến hành động của mình. Lẩn vào khu nhà, tôi vòng về đằng sau người lạ, giật mình khi nhìn vào bức tranh của người ấy đang vẽ. Sao lại có tớ trong bức tranh này? Cậu đã không hỏi ý kiến của tớ? Úi, cậu làm tớ giật
mình. Tớ xin lỗi, tại tớ thấy cậu mải bấm máy ảnh quá. Chỉ là…tớ cũng mải vẽ - mải vẽ một bức tranh bình yên. Tôi lặng người. Tôi đi săn bình yên, còn cậu ấy lại đi vẽ bình yên! Xiu trở thành bạn tôi bắt đầu như thế. Cậu ấy nắm giữ những bí mật của tôi, thế giới của tôi, chuyện của tôi và về Phong. Cậu ấy chính là nơi bình yên tôi đi tìm. Xiu giúp tôi cười, giúp tôi không quên Phong nhưng không sống với quá khứ. Xung quanh ta chắc chắn sẽ có một ai đó đủ làm ta tin tưởng để chia sẻ những suy nghĩ, những thất bại. Một lúc nào đó bạn sẽ tìm được thôi, khi bạn thực sự mở lòng, khi bạn thực sự cố gắng. Như tôi đã tìm thấy Xiu. Bây giờ, tôi ngồi lặng nhìn ra của sổ, ngoài kia bầu trời xanh quá! Phong sắp về nước, tôi không biết tại sao nước mắt tôi cứ thế rơi khi một người bạn thông báo cho tôi: Phong sắp về. Chợt, tôi nhớ đến Xiu - ngày Phong về, Xiu cũng sẽ lên đường - đi tình ngưyện tận những nơi xa xôi, đói nghèo và chiến tranh - 1 năm cậu ấy tạm gác chuyện học hành để trải nghiệm cùng một tổ chức phi chính phủ của Thuỵ Sĩ. Tôi phải làm thế nào đây? Phong và Xiu. Tôi đang có cơ hội thứ 2 - cơ hội cuối cùng của yêu thương mong manh. Tôi không biết là mình nên làm gì… Nội san 33T - Số 2 Trang 13
III.Chuyện của Xiu Hai năm qua Tiểu Anh và tôi chia sẻ nhiều thứ. Tôi không phải là điều đặc biệt chính thức của cậu ấy, tôi chưa bao giờ dám nói tôi thích cậu ấy, nhưng trên thế giới này tôi tin vào một câu nói: Có những điều không nói, trái tim vẫn lắng nghe. Tôi sắp xa Việt Nam - một năm - điều đó chẳng có gì to tát - tôi thích được trải nghiệm, muốn chia sẻ và học cách trưởng thành ở những nơi khó khăn nhất, khắc nghiệt nhất. Tôi muốn đợi đến ngày bay sẽ nói với Tiểu Anh rằng tôi biết vẽ bình yên trong tâm hồn cậu ấy. Rồi, Tiểu Anh chạy đến tìm tôi, ngân ngấn nước mắt và môi run run khi nói câu: “Phong sắp về, tuần sau” không nên lời. Tôi đã có niềm tin hoàn hảo, nhưng hình như câu nói: Phong sắp về, tuần sau và đôi mắt của Tiểu Anh khiến niềm tin ấy tan ra, vỡ vụn. Nghe tớ này, ai cũng có hai lần cơ hội. Cậu xứng đáng có nó, cậu đã kiên trì và nỗ lực để có nó, Tiểu Anh. Cậu đang nói về điều gì thế, Xiu? Thật đấy, hãy tin tớ lần này. Hãy tin vào chính bản thân cậu, hãy nắm lấy nó nhé, cơ hội thứ 2 của yêu thương. Tôi vừa nói vừa bấu lấy đôi má bầu bĩnh của Tiểu Anh, bật cười cùng cậu ấy. Tuần sau Phong về, tuần sau
Tiểu Anh sẽ cảm nhận được yêu thương mong manh nhưng bền bỉ thế nào, nó sẽ trả lại cậu ấy nụ cười và nhiều hơn thế…Tuần sau tôi sẽ xa Việt Nam, đến những nơi không có điện, không có nước, chỉ có đói nghèo, bệnh tật và chiến tranh! IV.Chuyện của bầu trời Alo Tiểu Anh! Ừ, Phong! Chúng ta có thể gặp nhau được không? Katê quán 10h sáng , như mọi lần… Tiểu Anh cụp máy, đăm chiêu. Điện thoại rung một lần nữa. Alo Tiểu Anh Ừ, Xiu Hì! Không có chuyện gì đâu, chỉ là tớ muốn nghe giọng của cậu. Ngày mai… Tớ bay lúc 10h 30 Ba năm Hà Nội không đổi khác. Vẫn con phố ấy, vẫn gốc sấu già, vẫn ồn ào, vẫn tấp lập. Chỉ có con người là đổi khác, trưởng thành lên… “Lòng như thầm hỏi tôi đang nhớ ai, sẽ có một ngày từng con đường nhỏ trả lời cho tôi, sẽ có một ngày mùa thu Hà Nội trả lời cho tôi” Tiểu Anh giật mình và phanh xe đột ngột khi nghe đoạn nhạc ấy vẳng ra từ Katê quán. Katê quán đang ở trước mặt, trong đó có Phong
- chắc chắn đến sớm hơn nửa tiếng như mọi lần và ngồi chờ nó. Bất chợt Tiểu Anh quay xe lại, đạp thật nhanh ra sân bay. Vừa đạp nó vừa nhẩm nhẩm bài hát “mùa thu Hà Nội” mà nó yêu thích. Tiểu Anh nhận ra nó không quên Phong, nhưng bây giờ nó không sống với hình ảnh của Phong hiện tại. Tiểu Anh chả phải vẫn sôi nổi, bận bịu với những công việc nó thích đó sao - và tất nhiên không có Phong. Tất cả, chỉ là quá khứ dội về, nhưng chính quá khứ đang giúp nó nhận ra đâu mới là cơ hội thứ 2 của mình. Xiu đưa vé cho nhân viên kiểm vé, bước vào phòng chờ thì giật mình quay lại. Xiu! Tiểu Anh! Tớ muốn nói với cậu một điều, tớ đã biết cơ hội thứ hai của tớ là gì rồi. Vậy hả, tuyệt! Tớ biết cậu xứng đáng mà. Cảm ơn cậu, nhưng cậu không muốn biết chính xác nó là gì sao? Tớ biết mà. Không, cậu không biết, vì tớ thấy cậu có vui đâu, ngốc thế, cơ hội thứ 2 của tớ chính là cậu. Xiu bất ngờ, ngừng 3s rồi cậu ôm chầm lấy Tiểu Anh. Tiểu Anh cũng gặp Phong với một nụ cười tình bạn. Hà Nội 27/8/2009 Nội san 33T - Số 2 Trang 14
L
M M (
"- 1
3 *
,
! !/ 2 2 & * * / . '
#
+
#
, "
, 0
%
2
) * $S.( #*c4 Oe $A -p4 $)o %V8 n. Oi.) 6: OW- #W/ 0)W* 4l. +)C.( ?4 -m )C* 4*d. $u" 6: $WG.Uq$ -*c.( .y" c5 #: $/. Oc. $9$ 425.( 4;- (*" 3U 4)@ 0)W* $Z. 4)[. +a/ +)C.( 4)@ +)C.( .)y.( 4*d. -X4 -: ) 6: 6*g$ $S.( $)^.( 4)X8 O;5 P- .(/9* &V.) )? )x.( Oc. 425.( 4;- (*" 3U s 3l 0)l V Q@.) 4?.) +*c- .)A$ .:/ OA .(D Oe J):.) )VK .)U.( $5l* $F.( 4)@ #j. 4q O:.) 2E4 ,5* Oe J#W/ 4/:. 4:* 3W.K )8 ? %/ 4/ OF.( ,: $A -p4 4r (*X8 $)?.) 79$ )T. ,: J t0 Om.( ,:- 6*g$K OUt$ OU" 2" 4w -p4 )&/ .)U O*d5 ".) $"/ 4/ O&.G .=4 !! +)/W. 42/.( )t0 Om.( 4)@ #j. 4q 0)W* .p0 ,UT.( 4)9.( OY5 4*>. +)/W.( 42Uq$ + %V8 '2&& #5n* OY5 4*>. QE.( ,: #A$ c5 $)u ,p4 $/. .): .(Ur* 4" 159 O9.( -: .): 4)X8 OUt$ 4)@ /+ $B. +)C.( 4)@ J4)C* 2m* 3l 4*d. ,Ut- T*K I $)h $B. .Uq$ .)[. ,V* -p4 )>O< .p0 6: G .(m* 4)". 4)s *7 O*d5 +)/W. 0)* ,N .y" ,: 2Ur.( )t0 $)u .): Od .()i %V8 4)>-C. .y" 4)@ 0)W* #9/ ,V* $)/ 425.( 4;- : .)U -p4 O*d5 )*e. .)*>. $u" $5p$ 3l.( ,: ,V* #i J$)=-K .x" 4)9.( OY5 2F* Qw.( $A %V* %p4 -: J#F.(K .c5 +)C.( -5l. #i 158 4p* J6* 0)V)t0 Om.(K E$ ? 4)@ 4)" )m -: +)A$ 6@ $9* 6? J#l$ -F*K
'
'
) + ! $ 4 * $
1 $
+)=4 ,`4 .)=
% '. * ! /
%
) (
v (j* ,: 4)> 4)W- .)h
3
&
$
)w.( OA -q* $)h ,: +)A +)P. #". OY5 4)C* V *c- OUt$ ,q0 2F* -j* .(Ur* $B. 0)W* O"5 OY5 .)v$ A$ 7&- .>. %V8 4)c .:/ :- 3"/ Oe .A .()& ,r* -@.) $)/ 4l4 ()*>- +)\$ 4)@ .A ()=4 )*d. 4)@ .A +)C.( 3t ? .)U 4)].( $5 -: 4q O".( %V8 O;8 5n* OY5 4*>. 4q )*d. ,\- ? +)C.( 4/ 4*c.( +)C.( -\.( -k .A* .P.( $z$ .)` .):.( 42/.( +)* 4q 6l. .n* 4*c.( ,: Ov"G4)?$) #V/ ,z$ 6@ .()R 2].( .)U 4)c .A -q* %f #W/ )U.( -: 4q O< J4B .);-K *$ 5n* 42Uq$ (*"/ #:* $)/ .A %_. O* %_. ,V* 0)W* ,:- #:* +)C.( )*e5 $)o .:/ 4)@ $C 3b (*W.( ,V* $)/ A 6;.( 6;.( %V %V .(/". ,\- .()& -94 $W 25p4 )c -: #5n* 3"5 4q 35N4 4= .(x" +)* )k* #:* 6d .): O;5 .A )m. .)*>. .)UGJ".) 4*>.K .A* 2].( JH :* 6d .): )W $C )95 $)U" ,:- )C* $C $)y" ,5C. W. )^. O*K *$ )*$
1
0 (
'
KQ6 )8 !&N (\ +Z2 "O6 ! 1c' -* 1&? -&P' ), !&26^+ I' 3[ 1&Z +8, !&, + 1,8+ +q ' 0N !L+% )8 *g1 *B' 1/Ni+% 1c1 I\ O' !A+ (&B+% >1 1/Ni+% &k- "O6 !P 1&7+% 1/i' !&C+% 1 1/P' +%&'^* 38 /<+ )26^+ P+ 1&9+ *8 +&8 !&m F.2=+G 1/P )NM+% KA' 1&? +%O' *8 1/Nh! (&' I' )8* 0 2 +86 @ I' "O6 *h' 1&Q6 (&B+% IA' 1&? F)Q6 1'[+ I92 *8 1'=2 G r! .2H Id+% 1'[+ *8 1&R6 2 %p' )=+ 'Z1 0V- 5Z+&Q1 )8 1/Ni+% &k- *?+& 3o IX1 !&9+ 38, 1&i' %' + &k- )> /<+ 1>+& !S+ 1&U+ 1'+& 1&R+ +&8 +%Ni' 1 !&N (`- 1&j I: +%&# F1'Z+% 0;1G 1/7!& +&'^* 1/,+% !B+% 3'^! KX! '^1 )8 =+ 1 ' F B* + 6 +%&_ "O6 #* O G n! +e )26^+ 1>+& +&T+ +O' 3? 3h' +&q+% In 012-'" I,* I@* *V1 > !&n h 1o+% )8 +O+ +&9+ !m .27 (&B+% +&T+ +O' 1&? "O6 W+% +'[* 1'+ 8 +f' (&e Q6 )R+ /D' I@ h 1&[ !@ +%a+ I<+ #&# 1/=+ 1/R+ +&8 )8 Z2 1/,+%& )h- 1 !@ ) 7! +8,!1>+& I' )8* %' !&26^+ I@ *8 5P6 / #0N 1&? !&C! $* 6 " % * #& )R+ +q 1&? 1h +%&_ *V+ 1o )2B+ (&B+% "O6 "f %? +&7 &Z1 KQ6 7' 0r )8* %' 0N +@ (&e 1&Z IQ6 'Z* INk! Id+% 1'[+ 71 %O, !L+% -&P' Ie F*d &B' 0B' +Nh! *'Z+%G > !&n Nj+% "] 8 8* %? !@ !&26^+
27 "] 1&Q6E*b' !&9+ !&n !A+ Ko+% 1Nj+% 1Nk+% +q ! /=+ INi+% / 6 &V- "'=* &Z 1&? b F 1Q+G 38 FI7G I' +&7 ! 8, !&2d+% 0N 1p 0N 1p *8 ` b I@' +J* 1&? 0c+% 0 , +e' ? )8 c+% +&r 1/,+% 02c1 +=+ c !U2 ; !&l* & ' IR2 )O' 1O, 1&8+& 3A+% 1/A+ (&;- (>+ /d' (&;, );, )o 3'=+ (Y, &?+& +%B' 0 , / IR2 c+% 2 I@ B+% 17!& IR2 c+% / )8 )Q6 INk! (Y, G$0&G &# )#11#/ ! &# )#11#/ !,* + #!&, ! '0 4'$# -&P' &b'
(
'
Göûi
MEÏ
Tôi lớn lên trong tình yêu thương của bố mẹ và không biết được rằng mình là người hạnh phúc nhất so với những người không may mắn không có được sự chở che của bố mẹ và những người thân yêu. Cho tới bây giờ, khi đã là cô nữ sinh trường đại học nổi tiếng, tôi vẫn thấy mình còn quá nhỏ bé với mẹ. Mỗi khi nhớ tới mẹ lòng tôi lại trào dâng lòng biết ơn sâu sắc. Mẹ vất vả nuôi hai chị em tôi khôn lớn không quản nhọc nhằn. Bố tôi sức khỏe yếu do chiến tranh gây ra, mẹ đã thay bố nuôi chúng tôi trong thời gian bố xa nhà. Nhìn dáng mẹ gầy gầy thấp nhỏ, tôi nghĩ sau này mình phải làm thật nhiều tiền để giúp mẹ. Thời gian trôi nhanh đã cướp đi sức khỏe của mẹ tôi, mẹ càng ngày càng yếu. Căn bệnh đau đầu cứ bám theo mẹ hàng ngày khiến mẹ khó chịu. Nhưng mỗi khi thấy hai chị em tôi đi học xa về, mẹ lại như vui hơn, như thêm sức khỏe. Đã có lúc tôi nghĩ sao mình không chọn ngành y để sau này ra làm bác
sỹ khám bệnh cho mẹ. Điều mong ước đó dù bây giờ không thành sự thật nhưng tôi vẫn nuôi trong lòng. Tôi hạnh phúc biết bao khi nhìn thấy nụ cuời trên khuôn mặt đã có nhiều nếp nhăn của mẹ. Tôi ước sao mẹ vẫn khỏe như ngày nào, để mỗi ngày đi lên học lòng tôi luôn cảm thấy yên tâm một điều rằng: Mẹ ở nhà luôn khỏe mạnh.Tôi luôn mong có ngày được nghỉ lâu, tôi sẽ về nhà, sẽ làm thật nhiều món ngon cho mẹ ăn sẽ giúp mẹ việc nhà và có thể làm được nhiều điều nữa cho mẹ. Mẹ ơi!!! Mẹ hãy yên tâm con trên này sẽ cố gắng học thật tốt để mẹ không phải lo lắng. Con đã lớn và đã biết thế nào là con đường đúng mà con phải chọn. 20-10 năm nay con không ở nhà để chúc mừng mẹ được rồi nhưng mẹ yên tâm con sẽ chúc mừng mẹ bằng kết quả học tập. Con còn nhớ ngày đầu tiên con đã đủ lớn để có thể nghĩ tới mình sẽ mua một món quà cho mẹ dù khi nhìn vào túi tiền của mình còn chỉ có ít thôi nhưng đó cũng là tấm lòng của con. Mẹ đã khóc khi nhận được món quà do chính tay con làm. Đó là cái khăn
Góc yêu thương bùm đầu do chính tay con thêu hình và chữ lên đó. Ở đó có hình con chim mẹ đang bay cùng hai con chim con vui vẻ và hàng chữ “con yêu mẹ”. Năm nay dù ở xa nhà nhưng con luôn nhớ tới mẹ và luôn chúc mẹ mạnh khỏe mẹ nhé. Con luôn nhớ tới mẹ luôn nghĩ vể mẹ và tự hứa với bản thân rằng sẽ không làm điều gì để mẹ phải bận tâm. Đối với con điều làm con vui nhất và cũng là động lực cho con cố gắng học đó là mẹ đấy. Con viết là cảm xúc của con khi nghĩ về mẹ con mong mẹ luôn mạnh khỏe và trong ngày 20-10 năm nay mẹ hãy luôn tươi cười và mạnh khỏe cho cuộc đời thêm vui mẹ nhé! Con yêu của mẹ
Diệp Chi
Nội San 33T-Số 2 Trang 17
Dãy số Fibonacci tỷ lệ vàng và ứng dụng Toán h ọc
ứng dụ ng
Bùi Thanh Tú
1, 2, 3, 5, 8, 13, 21, 34,… là những số bắt đầu của chuỗi số Fibonacci, một chuỗi số vô hạn với tính chất mỗi số trong dãy này bằng tổng hai số đứng trước. Dãy số được mang tên của nhà toán học người Ý, người không chỉ tìm ra nó mà còn khám phá ra sự phổ biến của nó trong thế giới tự nhiên. Dãy số Fibonacci có tính chất quan trọng và là chủ đề thu hút các nhà khoa học trong hơn 800 năm qua.
Nguồn gốc & tính chất
Việc tìm ra dãy số Fibonacci bắt nguồn từ bài toán tính số thỏ. Fibonacci đặt ra là, có tất cả bao nhiêu cặp thỏ trong mối tháng với giả thiết rằng ban đầu chỉ có một cặp thỏ, từ tháng thứ ba kể từ lúc sinh ra, mỗi cặp thỏ có khả năng sinh thêm một cặp thỏ hàng tháng và thỏ sống vĩnh viễn. Đây là bài toán vui, nếu bạn đọc hứng thú có thể dễ dàng chứng minh được số cặp thỏ ở tháng bất kỳ bằng tổng số
cặp thỏ hai tháng trước đó. Số cặp thỏ trong các tháng được xây dựng theo nguyên tắc trên, tạo ra chuỗi số Fibonacci: {1, 1, 2, 3, 5, 8, 13, 21, 34, 55, 89, 144, 233, 377, 610, ... } Một tính chất quan trọng của dãy số Fibonacci được tìm thấy đó là tỉ lệ vàng. Ngoại trừ những số đầu tiên, tỷ lệ của bất cứ số nào trong chuỗi và số đứng ngay trước nó xấp xỉ bằng 1.618 (5/3 = 1.666, 8/5 = 1.6, 13/8 =
1.625, 21/13 = 1.61538...). Khi số Fibonacci càng lớn, tỷ lệ này sẽ hội tụ dần về một số được gọi là tỷ lệ vàng hay số Phi: Φ ≈ 1.61803. Công thức chính xác để tính tỷ lệ vàng là Ф = √5-1. Ngoài ra, tỷ lệ của số bất kỳ trong dãy với số liền sau đó tiến tới phi: ф ≈ 0.61803 (3/5 = 0.6, 5/8 = 0.625, 8/13 = 0.61538 …). Ф và ф được coi là cặp anh em song sinh, chúng có nhiều tính chất thú vị như Ф-1 = ф; ф.Ф = 1...
Sự sắp xếp kỳ diệu của tạo hóa Điều thú vị là dãy số Fibonacci và tỷ lệ vàng tồn tại trong rất nhiều sự vật hiện tượng của tạo hóa. Trong tự 3 cánh
Quả thông
Tỷ lệ vàng còn được tìm thấy trên cơ thể con người. Bây giờ hãy nhìn vào tay bạn, đo tỷ lệ giữa chiều dài cánh tay và bàn tay hay tỷ
nhiên ta dễ dàng bắt gặp dãy số Hay sự sắp xếp tự nhiên Fibonacci là số cánh hoa trong trên quả thông tạo ra số lượng một bông hoa: 1, 3, 5, 8, 13, đường vân là những số thuộc hay 21 cánh. dãy số Fibonacci. 5 cánh
21 cánh
13 cánh
8 đường vân
13 đường vân
lệ giữa hai đốt liền kề trên một ngón tay và so sánh kết quả với số Phi. Bạn hãy tìm hiểu thêm bằng cách đo tay của các bạn khác để đưa ra một vài Nội san 33T - Số 2 Trang 18
con số thống kê. Các nhà khoa học còn tìm thấy mối liên hệ ngẫu nhiên giữa tỷ lệ vàng và tâm lý, xúc cảm của con người. Ví dụ như trên thị trường chứng khoán, sự thay đổi giá cổ phiếu
phản ánh tâm lý, sự đánh giá và kỳ vọng của nhà đầu tư, và nghiên cứu của nhà tâm lý toán học Vladimir Lefebvre [2] chỉ ra rằng con người đưa ra những đánh giá tích cực hoặc tiêu cực với tỷ lệ tiệm cận số
trong đó 61,8% là tích cực và 38,2% là tiêu cực. Những đánh giá tích cực hoặc tiêu cực này có liên quan trực tiếp đến sự tăng hoặc giảm giá cổ phiếu.
Và những ứng dụng Một khám phá bất ngờ là tỷ lệ vàng đã được ứng dụng từ rất xa xưa, trong các công trình kiến trúc và mỹ thuật cổ đại như tỷ lệ giữa chiều cao và bề ngang của đền cổ Hy Lạp, đền Parthenon, kim tự tháp Ai
Cập. Leonardo Da Vinci sử dụng tỷ lệ vàng trong các tác phẩm "Bữa ăn tối cuối cùng”, “Mona Lisa” và rất nhiều bức tranh khác của ông. Ngày nay, tỷ lệ vàng vẫn được các nhà kiến trúc và thiết kế ưa chuộng
Trong lĩnh vực đầu tư tài chính, số Fibonacci được sử dụng như là công cụ hữu hiệu trong phân tích kỹ thuật vì nó giúp nhà đầu tư, các công ty quản lý vốn dự đoán được diễn biến thị trường. Số Fibonacci được sử dụng bởi WD Gann và RN Elliott, nhà tiên phong trong phân tích kỹ thuật của thị trường chứng khoán trong lý thuyết sóng Elliott. Giá trên thị trường chứng khoán được mô tả bằng một
sử dụng, ví dụ như trong thiết kế ô tô, thuyền buồm, thiết kế thời trang … do sự cân cân đối tuyệt vời mà nó mang lại.
loạt năm sóng, gồm có một làn sóng đầu tiên lên, một làn sóng thứ hai xuống (thường bằng 61,8% độ cao sóng ban đầu), sau đó là làn sóng thứ ba (thường là lớn nhất) lên một lần nữa, sau đó là điều chỉnh giảm, và cuối cùng là làn sóng thứ năm (xem hình vẽ dưới). Ngoài ra, mỗi đợt sóng lớn (1, 3, và 5) có thể tách thành các sóng con Fibonacci trong đó.
Lời kết Dãy số Fibonaccio và tỷ lệ vàng còn có thể tìm thấy trong nhiều sự vật, hiện tượng khác mà khuôn khổ bài viết này không kể hết được. Chúng được ứng dụng rộng rãi và mang lại thành công cho các
nghệ sĩ, kiến trúc sư, nhà thiết kế, kỹ sư, nhạc sĩ, nhiếp ảnh, nhà điêu khắc, bác sĩ phẫu thuật và các nhà phân tích tài chính. Số Fibonacci là một ví dụ sinh động về vẻ đẹp của toán học. Đó là công cụ để tìm hiểu
những vấn đề nội tại trong nó và là công cụ để tìm hiểu thế giới tự nhiên, đem lại những ứng dụng thực tiễn phục vụ cuộc sống loài người.
Tài liệu tham khảo [1] http://www.maths.surrey.ac.uk/hosted-sites/R.Knott/Fibonacci/fibnat.html#Rabbits [2] http://www.c4ads.org/vladimir.lefebvre
Nội san 33T - Số 2 Trang 19
m0 -B.) N> $C #5j* NT" )"* (*;/ 3T $r" 42Tn.( "3)*.(4/. &"4 4,& N* $)S* )V* .C* ,< #5j* N* $)S* 2W4 4)<.) $E.( 6< 65* g. 4m 0);4 )*d. 2" )"* 4)X9 2W4 %c 4)TS.( 6< 65* 4A.) +)E.( .)T .)v.( ,F$ 4)X9 (*V.( #<* N=5
& !
(
%
;.( $V #g. )^. .)"5 ,F$ ) 4U* )U- (R >/ .)T.( N`. ) +?- 2i* -< 6Y. $)T" 4)W9 88 6< *d4 G.( N=5 NF.( ,F$ $V #g. N".( (g* N*d. 4)B (*Z4 -B.) 6B $C -l4 .(Tn* $"/ ,m. $)</ -B.) C" 2" NC ,< 4)X9 54: 4)X9 6t" N* O. 3;.( 6a M* )X9 4)Z4 0)/.( $;$) L/ 3S -* 15X. .(h 42[.( 6< N* 8O.( N". -*d.( 4)B 4TS* .)T )/" M* %c 4)TS.( $)"/ E* ,< %c 4)TS.( 8 ` )/U$) #". NX5 ,< N* O.( ;$ O. *`5 6< ,<.( ,q" U. )F$ .)T.( $5h* $G.( Nf" N*b- NTp$ $)g. ,< #V/ 4<.( =. l$ g$ H -l4 .S* 2W4 8" -< 4)X9 *.) 4)B +)E.( $)/ 0)?0 N* 8" .)T 4)` )T.( ,F$ NC $V )l* $V- 4)W9 .`5 $s 4)&/ +` )/U$) 4)B 4)Z4 ,< #/2*.( E- NC #V/ 4<.( $D. 4j $)s$ 425.( 4)5 *d4 H )Z4 #*`4 #"/ 42D )"9
$
'
#
-m* $)e $)?- $C +);$) 4)E* .)?!! B.) 4)Tn.( $;$ )"* (*;/ 3T N* 6m* $;$ 4)X9 $r" 42Tn.( 4/<. O. .)< )<.( N`. ,m0 -B.) 4)B +);$ 8" #g. 4m N> -n* 4)X9 4)u +^/ ,U$ 6< .Tm$ 6h* #g. 4m N]4 4@. ,< *d4 "-K3 4&" J "* (*;/ 3T 0);4 #*b5 2\.( +^/ ,U$ 2W4 .(/. 6< *d4 "-K3 4&" 2W4 4)F 6f
"
!
5h* #5j* $V ,m0 N> 4].( -k* 4)X9 -l4 $/. 4D )& 6< )"* $;* #;.) 425.( 4)5 )X9 ),-".. N> NTp$ O. 4)u 2i* $)s 4)X9 54: 4)B $)T" .@. 4)X9 )i* )l0 ,[I 4 7"3 6&29 -5$) '5. 30&.%*.( "452%"9 -/2.*.( 7*4) 9/5 (593 ".% ,//+ '/27"2% 4/ 3&&*.( 9/5 7)&. 6*3*4 *. "2$) /' &&0 02"$4*$*.( 9/52 .(,*3) ".% 345%9*.( )"2% ".% 0&2)"03 9/5 $". $/-& 345%9 )&2& 7*4) 53 *. &"44,& J H PC ,< .)v.( (B -< 4)X9 54: 6*`4 $)/ 4m +)* 4)X9 6a .Tm$ NC
2/.( ,F$ .(i* 4"8* N* N`. #V/ 4<.( #g. 4m +b $)/ $;$ 4)X9 .()& 6a *d4 "C .)*a5 4)s ,<- $;$ 4)X9 #W4 .(n $w$ A %q .)T $;$ 4)X9 $s .()Q $/. $;* 3_ 2" o 2*@.( +)* N`. 45j* 42To.( 4)<.) $S P*a5 -< 4)X9 4)A$) 4)F .)W4 $)A.) ,< 4q$ $Tm0 %=5 $r" -l4 3h %=. 4l$ m +b $)/ 4)X9 .()& 159 42B.) $r" -l4 N;- $Tm* $r" .Tm$ -B.) < $;$ $Z5 #*`4 +)E.( )X9 N> .()Q 6*d$ N* NC. %=5 $)A.) ,< N* $Tm0 %=5 NW9 !! h ,Tp.( +);$) -n* $R.( ,< -l4 $/. 3h I,m. +)r.( +)*`0J 6m* 4)X9 -]$ %G ,F$ NC 4m l* 3".
H h 2".(
Tea Break Về với nỗi khổ Trên xe khách, một cô gái nước mắt chan hoà, đưa tay ra ngoài vẫy người đàn ông đi tiễn. Bà già ngồi bên cạnh thở dài thông cảm: - Ngày xưa, mỗi khi chia tay chồng, tôi cũng mang tâm trạng buồn như vậy. - Cháu đâu có sướng như bà, bởi vì bây giờ cháu phải về với chồng cháu đây.
Xin tiền thượng đế!
ườn người trên giường: "Anh thân yêu, rửa chén giùm em nhé!" "Trời ơi! Hôm nay ở hãng anh quá vất vả nên bây giờ mỏi nhừ cả người." "Em thử anh thôi chứ em đã rửa xong từ lâu rồi". "Thật hở? Anh cũng chỉ đùa em thôi chứ thực ra anh rất muốn được giúp em!"
Mẹ vợ và chàng rể Hai bà thăm hỏi nhau về chàng rể mới. "Chàng rể mới của bà thế nào?", một bà hỏi. - Tất cả đều được, chỉ phải tội không biết đánh bạc. - Nhưng đó là ưu điểm đấy chứ? - Khốn nỗi nó không biết đánh nhưng cứ đâm đầu vào chơi!
Một anh chàng nói chuyện với... Thượng Đế : - Ngài là Chúa tể vũ trụ và là Đấng sáng lập ra muôn loài. Đối với Ngài thì một triệu năm dài cũng chỉ như một giây ngắn ngủi phải không Làm ? Thượng Đế trả lời : - Đúng. chồng khó -Đối với Ngài thì một triệu đô lắm la cũng chỉ là một đồng xu nhỏ -Nếu bạn để cô bé phải không? ấy ở nhà và cố - Không sai. Anh chàng nói tiếp : - Vậy thì gắng bảo vệ cô xin Ngài hãy cho con một đồng ấy khỏi cuộc sống đầy khắc xu nhỏ bé của Ngài. Thượng Đế trả lời : - Được. nghiệt, bạn thật gia trưởng. Hãy chờ ta một giây. - Nếu bạn ở nhà làm nội trợ, bạn thật đàn bà. Ranh ma - Nếu bạn cố gắng làm việc, Vợ nói với chồng đang bạn sẽ chẳng có thời gian dành
cho cô ấy. - Nếu bạn không làm việc, bạn là một kẻ vô dụng. - Nếu bạn khen cô ấy đẹp, đó là sự nịnh bợ. - Nếu bạn không khen cô ấy đẹp, bạn thật vô cảm. - Nếu bạn khóc, bạn quá yếu đuối. - Nếu bạn không khóc, bạn là một kẻ máu lạnh. - Nếu bạn quyết định cái gì đó mà không bàn với cô ấy, bạn là kẻ độc đoán. - Nếu bạn quyết định cái gì đó mà luôn xin ý kiến cô ấy, bạn là người thiếu quyết đoán. - Nếu bạn muốn cô ấy làm việc mà cô ấy không thích, đó là sự vô lương tâm. - Nếu bạn muốn cô ấy cứ hoàn toàn làm theo ý thích, bạn sẽ phải bán nhà . - Nếu bạn nhìn các cô gái đẹp trên đường khi đi cạnh cô ấy, bạn quá phóng đãng. - Nếu bạn không chú ý đến các cô gái đẹp, bạn thật không bình thường. - Nếu bạn mua hoa cho cô ấy, bạn đang có âm mưu gì đây. - Nếu bạn không mua hoa, bạn thật thô thiển. - Nếu bạn ngủ ngon, bạn chẳng quan tâm gì đến cô ấy. - Nếu bạn thức khuya nhiều, bạn làm cô ấy mất sức khoẻ. Đấy, để làm được một người đàn ông đồng thời làm được một người chồng đâu có dễ dàng gì. Nội san 33T - Số 2 Trang 21
Nóng vội Một cô gái trẻ đứng trên cầu vừa khóc vừa nói : Thứ năm nào mình cũng hẹn anh ý ở đây lúc 9h và anh ý chưa bao giờ đi muộn dù chỉ một phút. Vậy mà hôm nay đã 10 giờ rồi mà anh ấy vẫn chưa đến. Chắc là anh ấy không còn yêu mình nữa rồi. Mình còn sống trên cõi đời này để làm gì chứ. Nói rồi cô gái gieo mình xuống làn nước trong veo.Đợi cô gái nhảy xuống nước, cụ già đứng gần đấy liền thở dài: - Ôi, thanh niên bây giờ thật nóng vội. Hôm nay mới là thứ tư thôi mà.
Ngựa gọi điện thoại
bị tát một cái nữa. Lần này anh ta nổi nóng: - Sao cô dám làm thế với tôi? Cô vợ lạnh lùng bảo: - Vì con ngựa Betty Sue gọi hỏi thăm anh đấy!
JP (sưu tầm)
Chuyện con vịt Một con vịt đến một nhà hàng rồi hỏi : Ở đây có lạc không? Không có- Người chủ quán trả lời. Hôm sau con vịt lại đến nhà hàng và hỏi: Ở đây có lạc không? Không có. Hôm thứ ba,con vịt lại mò đến nhà hàng và hỏi: Ở đây có lạc không? Người chủ quán tức giận trả lời: Không có. Mày mà còn đến đây hỏi thế một lần nữa thì tao sẽ đóng đinh mỏ mày vào cái bàn này. Ngày thứ tư,con vịt lại xuất hiện và hỏi: Ở đây có đinh không? Không có. Thế ở đây có lạc không? !!!
that's absolutely the ugliest baby I've ever seen." The woman is fuming. Still carrying the baby, she walks back toward the rear of the bus, finds an empty seat and sits down. She says to a man sitting next to her, "The bus driver was terribly rude to me when I got on. I've never been so insulted in all my life! I've got half a mind to tell him off." The man says: "And that's what you should do. Don't let him get away with insulting you. Walk right up there and let him know how you feel. Go ahead, I'll hold your monkey for you."
Good friend
A couple of hunters are out in the woods when one of them falls to the ground. He doesn't seem to be breathing; his eyes are rolled back in his head. The other hunter whips out his cell phone and calls the emergency services. He gasps to the operator, "My friend is dead! What can I do?" The operator, in a calm soothing voice, says, "Just take it easy. I can help. First, let's make sure he's dead." There is a silence, Akai and then a shot is heard. The (sưu tầm) hunter's voice comes back on the line. He says: "Ok, now what?"
Đang ngồi đọc báo trong phòng khách, John bỗng bị cô vợ vốn hiền dịu sấn đến tát vào mặt. Dù choáng váng nhưng anh ta vẫn bình tĩnh: - Sao em lại đánh anh? - Em tìm thấy một mảnh giấy trong túi quần của anh, trên đó ghi "Betty Sue". Thế là thế nào? - Em yêu à, em không nhớ tuần trước anh đến trường đua ngựa sao? Betty Sue là tên con ngựa anh cá đấy - John đáp. On the bus Cô vợ thẹn thùng bước đi. Ba A woman carrying a n g à y baby gets on a bus. As she pays sau đó the fare, the bus driver looks at John lại the baby and says: "Ugh! Lady,
Anh Đức (Sưu tầm) Nội san 33T - Số 2 Trang 22
7
+9 > ( : )9 )2 1 ' 9 ? ? 4 9 ' 5 > * 9 . < * )& , 8 . , 3 4 , " " ' # ; +9 , . < 0 +9 # # ' ' 8 . $ +9 )" 2 ' # % 6 % )/ = ' "[) .# "H) Q ) A@# # B # ;# !_ B" % C B" )'; #/- 'D) 6 # A] ) - ) G" 4 =V C ) 4 6 =T# # ? "K) #6 *-R# f# =A` )5# -3* H !/ #>" D% "[) D% "\ 8# O* "[) # A] )*-R) +] !/" ( $ 4# )d# )'C !B 8# ) P H) # f# # A] B# 6 C" )5# # ? )5# -3* '9 '/# I# # D) !B !/ # f# # A] B# 4) "[) =c $# #4) / )*-R) +] #6 *-R# # D) 4) ) N% ,: @# "Z # A] 6 "[) =T# # D) # A# H H# 'I# # ? )5# -3* $ ' 3# =6 !/ # A] B# : < # O* "5# =6 !/ -3* ) $ . b # D) / )D) # 3# 6 ) P !/ B# 8# "[) )5# -3* #/$ W# )5# -3* #/$ =6 !/ (g "*8# "/* "*8# +M b )5# -3* 5# -3* !/ "[) . # R" "/ 8# $ ] )'^ ) /# =T# !4 8# "[) # / . U #/$ 6 ) P $ B# B# 8# S ) 4 "[) N) 4# ,. )5# -3* !/ 5 # A] +5 ) 4 S !/ )5# C" )'M $# . #/- $/# )$/# +8 B 'M $# Q # \ Q &*3# 4 ) g ' !/ "[) A\ =R" # V $ "[) )5# -3* ) g (g G) ' 'D) # O* 5# -3* S =N# # A] # E" !F# f ) 4 +/ B# =1 H) =E* !\# H) =E* 6 -3* @# 5# ) A]# "[) # G# ) c +O *[ (X# +/ :) =6 !/ ) 4 5 !< $ C# ) 0# ) $ )8 #6 H) =E* 5A 7# 2 J# B# =1 )d )*Y G- ) 5 "/ B# )d# 6 "[) !E# W 'W *-P# =N# "[) # 8 )'A]# # A`# # ;# H) K%
6 1
1 +9 ! +9 2
"\ "8 )'A]# "\ # f# # A] B# "\ B# , $ ,*-N# K% "[) =6 B# C" ) D- # A] D- ) G) Q ) A@# !/" ( $ #Y G) !/" ( $ B# ) D- W 'W # A] )5# ] B" "K) # * 6 $ Q P* !/ B# 6 "[) C" . ) 6) # L ^ a# +\ )8 !E# =E* K% "K) 8 D- #6 *-P# ( # D% =[ E# I# = * $ )e 'X B# 8# N) C" . b "5# !/ 5 S N) C" ) D"5# % C >" (6 C# ) 0# # O* @# =P < +M # $/ # O* @# e S +/ !] ># ) N# #6 !T (g @# 6 =@# C# # A W "L )8 !/ 6 # A] !\# @# 'X
[ ( # ' #
W
6$ >H+ K* >H+ ! $0% 5$ F$ * 1$ *9 B$ !% Q* 9 V - $ I$ "` #^* $ D` $ D * Q $0. < %E *(g $ i$ $ D` Q* .4+ "H$ >H+ ,0% ": *+\ 8$ H+ Q* / #Z *6$ >H+ >R+ K* >H+ *g (G* )_# = 5$ ,6 K* >H+ )_# $4$ $ i$ N& *6$ $ 1$ e :$ * >R+ ! 9$ 7 ,0 ! 9$ Q* *6$ .4+ * j )j $7 "0 6 7 "%E *6$ >H+ f $ G* "0 *g * 5 +.S$ ) $ .4+ % / E$ >2 7 #^* #Z '+ $ U *Z* *g 3 7 * S "0 Z$ $ D *9 >2 $7 a
*(4$ Q+ E$ # . #K$ "0 $ D` 7 #^* #Z *6$ $ D ,J. K K$ $7 )P R$ K ,0 "1+ 0 C$ $ i$ $ D` a E$ * f "0 .4+ #^* $ D` %0$ *%0$ - "E ,_ #6$ / $0. *9 K K$ "0 C$ 1$ )Z * Q _ >R+ $ D ,J. E$ N& #^* $ D` $0% >7 ,0 7 #^* *6$ F# #2$ " U* ! 9$ F * 5 >Dc E$ F# * G. #6$ & F "0# '+ $ ,_ $ D` G. % L$ >Dc / $0. $ D` * * D`$ X "0 )3* >/$ * % ! $ $ U# e F$ * 1$ *9 H$ $ D / #Z *6$ >H+ >R+ -+G* & /*
* % ! S+ $0. / #Z *6$ ! S+ $0. * D`$ (G* >O& ,0 "2$ #E$ $ D$ $7 * D`$ ! 9$ R$ "1+ (G* T * $ ,b D$ +[$ #^* $] H+ Q* #X $ D` >R+ * +^ E$ $0.
9 /# K ,_ E$ ; E$ 7 "0# 6 E$ 7 % $ 4+ #Z *6$ % $ 4+ $ D` .4+ * 6 #Z *6$ >H+ "+9$ "0 #Z *6$ >O& $ G* ! 7 '+4$ $ G* #%$ #+Z$ ,0 %0 $ U# $ R+ $ G* *(%$ +^ >` ; E$ 7 > >1+ % $ 4+ $?# > $i ,I$ ! 9$ * S '+4$ #Z *6$ $0. ,6 >C$ F$ $ D / *4$ e $7 #Z *6$ >H+ V 7 #^* ! 9$ % ` * N& "E $7 $i F# / e $7 B$ ! / ,_ / #Z *6$ ) + $0. e :$ * 7 * /$ * U$ ,0 >O& >P @C$ F$ ,6 ": G. * 8$ 3 ! 9$ )+. $ A $ R+ ! 9$ 7 ! $ $ U# *6$ .4+ * V Q* "0# #X , U % $ D` G. ,+ 7 * S V "0
#^* #7$ '+0 $ Y ,0 #7$ >[ "N* ,N* "0# 6 7 $ R+ * R$ >D $ + > C L$ #^* Q - >E& 6$
* D`$ * ,_ $ D` V 7 ,J. ) % "E ! Q$ * ! 7 '+4$ E$ & : $ D ,J. 6 ": >7 F# / e * D X "0 *6$ .4+ >5 * j V "0 $ i$ (+$ >^$ T * DC$ >H+ >` 5$ ,6 ,J. $7 (G* >O& ! 9$ #^* :* 6 "c d$ $ + f f $ D * $ $ 4$ 1. ` '+ $ $ + *5 "0 --- " R$ ! 9$ $7 H+ Q* E$ B$ $4$ Q* $ i$ / X "0 *(+ "%, *6$ .4+ * j )j >R+ "0 e $ i$ $ D` >2 *g$ .4+ 5* $ G* #^* "H$ 5$ ,6 ,J. X #_ Q* *(1$ *(X$ ,0 6$ i *6$ .4+ e #6$ >E* >Q$ $ Db$ h 9$ $ 1$ 6 ,J. !% 7 6 "0 "E ! #Z *6$ >H+ e E$ (G* T ,b
F$ * 1$ *9 B$ >2 *g$ *(F '+ $ i$ ! %F$ ! K $ D * Q *6$ F# $ D * Q 9 B$ *g$ * . ,_ #Z *6$ >H+ e #6$ $ D$ *9 ! 9$ % ` Z J$ ,0 *9 8$ 7 * S ! M$ >W$ ,_ E$ (L$ *9 ! 9$ $ _ $\ ! +9$ #N* 9 G. $i $ D$ *(%$ *1# *(5 *9 9 G. ,I$ "0 #^* 9 3 T * DC$ $ 0. $0% ,0 #Z *6$ G. K K$ "0 >O& $ G* %0$ F% $ G* *(%$ *9
^ ) $ ( $
Z
3( .d# "#[. $"# 'S'! G5 -S- -=# -"Lh'! M( Lg -+8' '"p'! (' GLh'! *.8 .8 -=# J'! $"2 '!"7( '"L'! +O- -" '" :'" e# %P' Lg G# -+8' '"p'! (' GLh'! '31 -=# -"O1 %<'! &:'" -"R- '"W '">& "#[. ' 1 '"L -"Lh'! %] -=# % '! -" '! -+8' GLh'! -": "k'!" G4. G; &f- N' '"M *. ' -".f "#''#'! +# ' , '; %3& -=# +O- '"g 2 M' B 18. *.F B !# G:'" (2' #8' #Z' m -=# A
Lg /3( GM# "` &`# -"n Gb# /g# -=# G[. +O&g# %M !=# -+Lh'! J'! $"='! $"2 O' -Lk'! '"L'! %M# %3 !#O &K m -=# %3 !#O &K m N &f- -"h# "` ,#'" o $"# %3 -"3'" /#8' m !# G:'" '31 -=# -"q ,q -"O1 &:'" GLk ,b'! -+('! -:'" N& 18. *.F m m M' 7 /3 ,q -R' -:'" m -"P1 = I?'! %3 '; $"2 0 -+9 -Li'! -Lk'! m &f(' '"; -.d# N -"P1 = /3 M' 7 -=# ; G[. +O- -.1]-
"p'! !#h ,#'" "(M'"p'! .d# -l -R) N %g) %M# "^ G\ H' "K# '"N1 &? ,Y &5# -+('! -=# =# 18. *.F -o 2 C-"9 ,#'"D -" & !# -+< "K# "( GZ' N d Gf'! /#8' 'p O- N G[. +O- /.# /3 Lh'! '"L G5 %3& &`# -"3'" /#8' -+('! %g) !P' '" . "K' -"4' -"#Z- "K' "K# !#a# -"Z -"=# '"L'! M' #Z- $"='! C #[' 2' -#[' ,qD m 2 -"3'" /#8' %g) -=# J'! $"='! GZ' 'e# *.2 :'" %V'! G4. GO1 '"2 .O- -"4' -3# %X -"3'" -9 " A O- N G[. G2'! G\ -=# '!Lj'! &f /3 "` -R) N -.d# '"L'! &3 %g) -=# /Q' '"9 '"b %S& =# '"g "=& "_'" $.- &. C"U'D $ a'! '!= G5# -"P1 % 0 /3 N %g) "g "=& "` '";& -+h# ';'! &3 &O- 'Lg N %J )"N# G# f !P' $& G\ &. ( /3 G2 !#N# $"2- "g '"p'! .d# ,2'! N `' Gn %= 0= -+ '" 0=# m "2'" C$#]-D " " A C g) "` D %3 'K# -=# ; -"\ "# ,X &`# /.# .c' -+('! .f ,b'!
"p'! %? '"g '"3 %? !V) +S +b# -+('! -:'" N& %? 5# '" . /g# (' M' -"4' A -O- N -=# %.=' ; 2
M' 8' M'" -=# _ C$" 'D %3 -+X (' '"L'! -=# "U'! -"O1 .c' &3 %M# <' N& -"O1 -"9 " O1 "n D " C E& ,( $.E& ,( $((% E& ,( %(/ %1D &3 %M# C g) "` D %3 *.4' ,L "( -=# $"# -=# !V) +U +b# C g) "` D %S'! '!" '"p'! G#[. G#8' +c /3 '!b '!"Z " m -=# g# -=# B &f- (' 6 "` 0 '"3 -": '"p'! '!Lh# M' "9'" %3 ,b $"# -=# !V) /O' G[ "p'! '!Lh# M' "9'" %3 '#[& Gf'! /#8' ' m# m -=# M' 7 %3 &;' *.3 -.1]- /h# '"O- "?'! - ; )"N# -+4' -+`'! /3 !#p !:' '; =# "# /`'! +T'! M' ,Y ; '"p'! -:'" M' -"R- GW) -+('! -"h# ,#'" /#8' '"L !# G:'" 18. O. m -=# /R1 . '31 @ ; G# 'K# G4. -=# /Q' %.=' -q "3( +T'! i 'K# G41 -=# ; '"p'! -:'" M' -"R- GW) =# -"R- ,q "M'" )"? $"# ,b'! -+('! !# G:'" '31
f# , ' + '!
b
Góc yêu
Đêm nằm
mơ phố
“ Đ ê m nằm mơ phố” bài hát ấy chẳng gắn với kỉ niệm nào của tôi và c ậ u , nhưng từ ngày cậu đi, cứ hễ nghe lần nào là nó lại gợi cho tôi nhớ về cậu. “ Tớ sẽ là chuông gió, đợi cậu về để leng keng, lí lắc, reo vui…” Ngày cậu đi, tôi đã nói vậy, mặc dù tôi không cần cậu hứa, không quan tâm cậu có đồng ý hay không. Tôi không cần biết tôi là gì của cậu, cậu cũng không có đủ thời gian để nghĩ về chuyện đó… Cậu đi. Xa tôi, xa Hà Nội… Khoảng cách bây giờ được đong bằng 12 mũi giờ, hơn 30 tiếng bay và 7 năm sắp tới… Tất cả không quan trọng, có là gì đâu nếu như giữa tôi và cậu đừng là những khoảng trống mênh mông, vô cùng của cảm xúc. Ngày cậu đi, tôi biết yêu thương mong manh kia tan ra, vỡ vụn. Lang thang trên phố, tôi đi tìm hình của cậu, nhưng tất cả chỉ là hư vô. Cậu như là sương khói
th ư ơ ng
Mrs Kokono
mong manh về trên phố... Cố gắng nhưng không làm sao giữ nổi bên mình. Cậu đi, tôi nắm được màu của đêm khi thấy một cái nick sáng suốt đêm mà không dám buzz. Màu của đêm là nỗi nhớ da diết, khôn cùng. Là yêu thương mong manh hình như chưa vụt tắt. Hôm qua, hôm nay, ngày mai... Cậu đi, tôi mải miết bắt mình bận rộn với công việc, với các buổi tình nguyện… Hình như càng bận rộn lên thì lúc rảnh, dù là một chút, tôi càng nhớ cậu nhiều hơn… Cậu đi, tôi đếm thời gian qua từng cái mail mỗi tuần. Viết cho cậu những cảm xúc của tôi, những khoảnh khắc giao mùa của Hà Nội… Cậu sẽ chẳng bao giờ reply lại đâu, biết vậy mà tôi vẫn gửi. Cậu đi. Tôi tìm về nơi có cổng làng… đống rơm, gốc rạ… có một mái nhà ru tôi “ầu ơ…” để lòng tĩnh tâm, yên bình, thanh thản. Cậu đi. “Em đứng giữa những ngọn gió Gió miên man hỏi: Em đợi ai? Em nói: em đứng đợi tình yêu.” Anh! Một chút yêu thôi không được sao? Một chút nhớ trong tim Một chút buồn vô cớ Một chút bâng khuâng lỡ hẹn lối về Nội san 33T - Số 2 Trang 26
Một chút lên mi, đôi má ửng hồng. Một chút chờ mong ngày gặp lại Một chút tình…cho em là người lớn Một chút thôi…không được sao? Gió mong manh thổi, ướt lạnh vần thơ, ướt lạnh cả chuông gió rồi!!! Cậu đi. Tôi gặm nhấm kỉ niệm - những mảnh vỡ của trong veo… “Nếu quá khứ là một đống những mảnh vỡ. Hãy đi thật xa hơn và nhìn lại, có thể nó sẽ lung linh hơn, dù rằng, đó cũng chỉ là những mảnh vỡ mà thôi…” Cậu đi. Giờ thì tôi tin cậu đã đi thực sự! Biết bao giờ trở lại? Yêu thương mong manh suốt hơn 7 tháng qua, những gì muốn nói tôi đã nói hết trong từng ấy năm tháng. Trước lúc bầu trời đưa cậu xa tôi,
tôi im lặng để cậu khẽ chạm nhẹ tay tôi, nở nụ cười. Tôi có trong tay món quà duy nhất và cuối cùng về cậu… Cậu đi. Thói quen. Ừ, tôi có thói quen đọc blog của cậu, đọc đi đọc lại hàng ngàn lần, tưởng tượng cuộc sống mới của cậu ở một nơi xa, thấy cậu trên bus, trên những con phố xa lạ đông đúc người, thấy cậu chăm chỉ trên giảng đường đầy ắp kiến thức mới mẻ, thấy cậu cười nói với những người bạn mới … Nhưng yêu thương của tôi sẽ không phải là thói quen, đó là những cảm xúc đầu đời - một cảm xúc của một thói quen yêu thương! Cậu đi. Biết bao giờ mới là ngày hôm qua? Chợt giật mình tỉnh giấc. Hoàng hôn sẽ đưa cậu đi thật xa, đưa đi xa một chút nhớ cậu buổi sáng, một chút buổi trưa, một chút buổi chiều và một chút ban đêm. Bây giờ không còn dấu vết của một chút nào trong tôi nhưng tôi thấy hụt hẫng như mất đi một điều gì đó, mơ hồ nhưng sâu sắc quá! Cậu. Tôi sẽ đợi… Bình minh lên để đón bình yên trở về. Những ngày cuối thu, Hà Nội mưa, Hà Nội buồn, Hà Nội lạnh, Hà Nội nhớ! Và thấm ướt một… Hà Nội chỉ là những kỷ niệm.
Tập làm nhà thơ Mưa
Mưa cô đơn Ta cũng buồn ta cũng cô đơn Mưa Mưa ơi chúng ta làm bạn Trời đang mưa nhé Trời đang mưa và gió đang Để những khi vắng vẻ Khi ta thấy cô đơn reo Đang reo đang trèo qua ngọn Ta sẽ thấy vui hơn lá Vì có mưa bên cạnh Từng ngọn lá xanh ôi xanh Mưa vẫn rơi tí tách Vẫn lách cách, trên đầu ta... quá Lá xanh rồi trời cũng sắp sang xuân Mưa rơi rơi tí tách Một phút trôi qua Mưa lách cách trên đầu Biết là nhanh hay chậm Mưa buồn rầu
Một phút
Một phút trôi qua Đủ cho ta hối tiếc Một khoảnh khắc Của cuộc đời Một phút thôi Nhưng chứa bao điều kì diệu Cuộc sống đáng yêu Cho ta một phút!
Thu Thảo Nội san 33T - Số 2 Trang 27
Truyeän Vaân
Thu Thaûo cheùm gioù
Lov es
tory
Ngày xửa ngày xưa,( mà hình như là ngày nảy ngày nay) tại một thị trấn nhỏ trên đất Sơn La có hai chị em Thúy Kiều và Thúy Vân nổi tiếng thông minh xinh đẹp. Chẳng may, gia đình gặp biến cố, hai nàng phải tìm cách kiếm tiền để cứu cha và anh. Thúy Kiều, lúc ấy đã có đính ước với chàng Kim Trọng đẹp trai, hào hoa phong nhã, ngỏ ý muốn trao duyên cho Thúy Vân nhưng Vân không chịu vì chê Kim Trọng quá công tử bột. Nàng quyết định sẽ tự bán mình cứu cha. Thế là, một cách nhanh chóng, Thúy Vân được Mã Giám Sinh đem về Thăng Long – chốn ăn chơi nổi tiếng thời bấy giờ. Nàng bị tên họ Mã bán gửi vào Lầu hồng toán tiên tiến do Hạnh tú bà cai quản. Ban đầu Thúy Vân không chịu bán mình, còn dọa tự tử. Hạnh tú bà đành phải giam nàng vào Lầu Ngưng Bích tại tầng 4 KTX Mễ Trì. Vân sầu thảm nghĩ về quê hương, về gia đình, nhưng vẫn tự thấy may mắn vì nếu như làm theo lời Nguyễn Du thì chắc hẳn nàng đã phải lấy một người không hề yêu mình, sống một đời buồn chán vô vị. Giữa lúc đó, Thành Sở Khanh xuất hiện. Gã ta vốn là một trợ thủ đắc lực của Hạnh Tú Bà, chuyên đi lừa phỉnh con gái nhà lành để đưa họ vào con đường tội lỗi. Trước những lời hứa hẹn đường mật, Vân đã liều mình trốn đi cùng Thành. Ai ngờ đến đầu đường Nguyễn Quý Đức đã bị Tú Bà giăng bẫy bắt lại. Thế là từ đấy Vân đành ngoan ngoãn nghe lời mụ béo. Trong chốn lầu hồng ấy có tên Chí Thúc Sinh, hay còn gọi là Chí Ghẻ, thường xuyên lui tới. Tuy nhiên, bao nhiêu các em xinh tươi như Chi, Thắm, Minh Phương.. vẫn không thể lọt vào mắt xanh của hắn. Thế mà ngay lần đầu gặp Vân, tên ghẻ này đã say như điếu đổ. Chí về nhà cày game, down phim cật lực để có tiền chuộc Vân ra. Hai người sống hạnh phúc bên nhau. Nhưng, chẳng được bao lâu, Hoạn Thu - vốn là vợ cả của Chí Thúc Sinh - sau một năm đi du học bên Cam- phú- chìa đã trở về. Thu biết tin chồng mình có tình nhân xinh đẹp như Vân thì lấy làm tức lắm. Mụ ta quyết định đánh ghen một cách âm thầm. Mụ đổi tên thành Minh Thu, chuyển vào KTX Mễ Trì để tiếp cận Vân. Hai người ở cùng một phòng, đi đâu cũng có nhau nên ngày càng trở nên thân thiết. Vân ngây thơ đâu có biết rằng ẩn sau tình bạn ấy là cả một âm mưu thâm hiểm khó lường. Một ngày tháng năm đẹp trời, Thu mang đến cho Vân một quả táo để kỉ niệm một năm ngày hai người quen nhau. Vân cắn được một miếng thì lăn quay ra chết. Thì ra quả táo đó đã bị tẩm thuốc sâu 666 quá liều. Khi các chú Thúy Vân lính cứu hỏa phòng 114 trở về, các chàng vô cùng đau buồn. Họ quyết định sẽ không chôn mà treo nàng lên cổng KTX. Một ngày kia có chàng (Trọng) Hoàng Văn Tử đi qua thấy ngứa mắt quá bèn cho quân lính hạ Thúy Vân xuống. Ai ngờ miếng táo rơi ra, Vân sống lại. Hoàng Văn Tử thấy Vân cũng xinh gái lại trắng trẻo, dễ thương nên yêu Vân ngay. Phần Vân, thấy số mình từ trước đến nay chẳng được trôi chảy gì mà tên Tử này lại có chức có quyền, nàng đồng ý theo Tử luôn. Hai người yêu nhau và chuyển vê Nghệ An sinh sống hạnh phúc đến hết đời.
Chí Thúc Sinh Hoàng Văn Tử
Hạnh Tú Bà
Thành Sở Khanh
Hoạn Thu
Nội san 33T - Số 2 Trang 28
Röûa Haän Trận bóng demo
Thôøi söï 3T Lớp K53 toán tiên tiến đã để gặp thất bại nặng nề trong giải bóng đá khoa toán năm 2008, nhưng mùa giải năm nay 2009, đã có những khởi đầu đầy xuất sắc. Để đạt được điều đó, toàn dân 3T đã đổ vào đó không ít mồ hôi, nước mắt và một vài thứ khác (vỏ chai).
Trước khi vào mùa giải để làm rõ thực lực, và cũng nhân tiện giúp anh em con trai trong lớp được xả sì trét, Thành Công Công, nguyên là lớp phó văn thể đứng lên phát động Trung Thu Cup. Hắn đã đưa ra ý kiến trích quỹ lớp để cho các bạn nam đá 1 trận ở Thượng Đình, thêm vào đó là một số giải phụ đi kèm (điển hình là giải cầu thủ đá phản lưới nhà xuất sắc nhất.) Ý kiến này đã gây nhiều tranh cãi và suýt bị dẹp nhưng cuối cùng cũng được thực hiện vào lúc 14h30’ ngày 15/9/2009 tại sân bóng bảo tàng phòng không không quân. Trong trận đấu này đã xuất hiện 3 “kì tài” và 2 “chiến binh”. Ba “kì tài” được nói đến ở đây chính là: Number 1: Xuân Thành, bàn tay vàng; Number 2: Azat, tiền đạo ngoại xuất sắc nhất; Number 5: Chí ghẻ, cậu bé của mùa giải (vì cứ cổ vũ là cậu đỏ mặt không biết vì nóng hay vì… ngượng, vì thế cậu không còn nhìn thấy gôn nữa). Number 3 và number 4 hiện còn để trống, rất có thể là 2 “chiến binh” Messi một giày (Tuấn Thành) hoặc Ronaldo gãy kính (Thịnh pet) sẽ có cơ hội ngồi…thử. Cuối cùng thì giải cầu thủ đá phản lưới nhà xuất sắc nhất đã được trao cho Thịnh pet, đồng thời Thịnh cũng nhận được giải cầu thủ ghi bàn đầu tiên (nhưng vào lưới đội mình. =.=) Ñoäi tröôûng ñoäi coå vuõ
Khởi đầu tuyệt vời Mang khí thế ngùn ngụt từ trận đấu tập duyệt, K53 toán tiên tiến gặp ngay đội được đánh giá mạnh nhất trong bảng B, K54 A3 (giải có 4 bảng tất cả, mỗi bảng gồm 4 đội, đá vòng tròn). Con trai thì thế nhưng con gái thì ngược lại, mang tâm lí “tốn tiền mà chẳng được gì, có lẽ sẽ thua thôi”. Ông trời quả thật cứ thích trêu ngươi, Thành - Messi một giày tương ngay một quả vào lưới đội bạn trong những phút đầu tiên. Cổ động viên hò reo, gục đầu vào nhau suýt khóc, nhưng dại gì. Những phút bù giờ, cả đội bạn lên tấn công, Xuân Thành - bàn tay vàng - đã cật lực ôm, bắt, vồ, tóm và đá. Tỉ số được giữ vững cho đến khi…đội bạn “cho” bóng vào khung thành ở những phút bù giờ. Cổ động viên mặt ai nấy ỉu như bánh bao ngâm nước, nhưng sau một hồi tranh cãi, trọng tài công nhận bóng đã ra ngoài vạch trước khi đi vào khung thành. Trận đấu được tiếp tục. Nhân cơ hội hàng phòng thủ đội bạn dâng quá cao, Azat dẫn bóng và nhẹ nhàng đưa bóng vào khung thành đội bạn, đặt dấu chấm hết cho trận đấu đầy hưng phấn với tỉ số 2-0. Trận thứ 2, cả lớp cũng trở về với chiến thắng oanh liệt 4 - 2. Messi (tiếp theo trang sau ~~~>) moät giaày (traùi) vaø Ronaldo gaõy kính (phải)
Nội san 33T - Số 2 Trang 29
Đứng đầu bảng với số điểm tuyệt đối Tâm lí chắc chắn được vào vòng trong => các bạn nam thi nhau về quê, khiến cho đội trưởng Tuấn Thành kiếm mãi mới đủ người. 3 giờ chiều hôm đó, thủ môn vàng thì đến muộn, Messi một giày bị trấn thương ở chân giờ vẫn chưa khỏi, Azat ra sân với câu nói: “I am tired”. Ai nấy đều có những lo lắng riêng (về trận đấu, về học tập,...) Nhưng cuối cùng 3T đã chiến thắng với tỉ số không ngờ 5-1 nhờ tài lăn lộn của hậu vệ “Phan Văn” Tài - em, sự xông xáo phá bóng của Ruslan, những kĩ năng điêu luyện của Việt Phương, “thủ môn” dự bị Anh Hoàng. Ngoài ra còn có sự tỏa sáng của rất nhiều thành viên khác. Với chiến thắng này, lớp mình đã đứng đầu bảng với số điểm tuyệt đối, các cầu thủ đã hẹn gặp các em K2 Toán tiên tiến tại vòng trong. Nhờ đá bóng 3T đã phát hiện ra rất nhiều tài năng ẩn dật cần phải khai quật và giành giật. J.K
Ruslan Fan Club
oa loa, Loa loa l n chú í, o c à b ể i nổi toàn th àn tán sô in b ã đ i h sau k , tôi x hất í kiến hành n g n ố h t và thức t o chính á b g n ô th n Ruslan ạ b a ủ c lub ong lập fan c hiếu bầu nhất tr p nay. Sau nhiều người có t boy từ trước tới ng n dễ thươ ou” ho a l ử s c u u R ầ b n cuộc p , bạ kill y tất cả các FC được thành lậ thốt lên: “I will i và m như tô tin g ả e c n h ộ g g đ n n ũ c i d ú h k uá x t đứa g ta đã q i với mộ ố đ ì g ề của chún các hoạt u đó có h ề a i i g Đ . i m ô a t với ic ợc th kí để đư i xem phim, picn g ! n ứ ă h đ c y ơ c gày. nh, đ nh ta e hàng n h Hãy nha a FC như chụp ả n i l f f o i ổ ao trìn thú vị củ ia các bu ội nâng c h ơ động đầy c biệt là tham g c ó c còn . đặ RFC bạn ức của mình nữa ợng ia với idol, g m a th h tư , khi ng kiến t với thần a ệ m h Ngoài ra n ở ê m li g A nh và hoạt độn ành viên ì th tr ử y c u g d độ tiếng n à i đa ơi v Chúng tô ho các buổi đi ch c h phí tiên để xin kín học toán ó c , ữ n . hay ừng. của RFC à ai, nam đều được chào m l n ạ b ể ng Bất k ác bạn M.Phươ không, c i ớ y a v h n ế ệ ti trở thành iên h Hãy l 01664255295 để của member RFC.
Nội san 33T - Số 2 Trang 30
University of Washington Goùc US
thaät vó ñaïi
Tớ đã mất tới tận hơn 2 tuần để khám phá University of Washington và Seattle để “cống hiến” cho 33T một bài báo thật hoành tráng đấy.
W người gton = U gton và gày n i n i h h s s a a n fW ity of W ersity o lập chính thức ay v i n U a Univers g ng hành ắt củ
n ờng t viết t tle. Nhữ khăn t a e UW là là /ju dab/. Trư S a h củ khó nội thàn t với rất nhiều nh phí đọc tắt g g n n o ờ r t ư h ặ 1 ta t u ki 186 ối m 11 năm , trường phải đ nh viên và thiế ông Bắc g n á h t 4 si Đ lập i thành do thiếu ển xuống phía inh viên n ầ l 3 đầu mớ y a s u đóng cử 895 trường ch ảng 300 00. i o ả h h k p i à ớ v 1 00 )v ng. Năm hiện tại t vào khoảng 5 ng nằm hoạt độ a điểm chính ô ạ do h viên đ xác thì UW kh ông Bắc ( đị n i e s l t t g a n e S có lẽ là a h ượ aĐ n l í n í h ầ ố h p s h c p h y h t a ị n c n cá goại thà y hôm nay mộ chút và thấy đ n và ngày ực ra nói một ở m ằ ngà một Th mà n huận Seattle riển rực rỡ như h phong thủy chạy qua, rất t ố h p y h c á àn n tt phía Tâ n trong th e. Trường phá ó. Tớ có đọc s u có đường lớ ò c n o đề Uni ttl an phía của Sea y tuyệt vời củ át lộc. Tứ phía tiếp giáp vịnh ascade, C i ú n hủ a dãy ng ph Nam phong t o! hướng r huộc dạ g. Phía Đông t g n W ờ ư U r o, t h ậ t t t ủa t c W g U thế của iệc giao thôn n : ô ây u tiên v Phía Đ ) vùng T g ượng đầ tiện cho vịnh Portages. . n t ợ ư n l t Ấ chấ nổi c áp Olympi lượng và ừa rồi, tớ ết Nam gi i ố v ú s t n ậ ề h v a n r ả ng chủ ài vi nhất (c Tây hướ ủng. Hôm phóng sự cho b h ờng lớn k ư r t h n à i l k ó thì ường h làm Thì UW được. Tr ích của n n thể đi chụp ản t t ế n h ệ i ể d h t , i (theo c Mỹ cảnh tiệ ẫn không trên toàn thế giớ v m ắ g Bắc nướ g n n ư i h 16 đây hiều n dạo chơ hạng thứ oán ứng dụng ở ến gần c p đ ế hứng đi g x n c á ợ s ư ,đ i từ hoa T hững này, tớ đ 50.000 sinh viên rsities) K o là một trong n e v i n U g d n tự hà Worl có khoả nking of nước Mỹ và UW a ỹ. R c i m ở t nước M m sinh viên của 4 ấ h Acade ứ n h t t ố p t ế ỗi nă ành Y ược x vừa rồi đ và nghiên cứu ng ộc hàng khủng. M các sinh viên từ , ạo thu còn 0 0$ nơi đào t hí của UW cũng 15.000$ tầm 50.0 h g n n ì ó b đ g i n ả Học p ng tru oài ph n phải đó n người nước ng o t g n i h s bang Wa ến hoặc sinh viê oảng 80.000$. hoạt kh cđ hức các , á c n h ổ k ơ t h g à n o v a a b Y còn c chục các ăn uống , c g p ọ n ọ h à h h n ê ụ ó i t ũng c hội sinh v ải trí, ày nào c ng trăm i chơi gi à g u h n v n i y ế ơ â đ n đ ó iên. Ở có thể phải c HUB là ủa sinh v bổ ích. Tớ nghĩ ận. Các bạn cũng Tòa nhà HUB – c a ó h k ể bàn và i nhu hú và ngoại nơi tớ thích nhất động ộng ngoại khóa lý t ác hội đều là phi lợ ng, dùng máy tính đ các ố gì ảc hoạt đ n tử, ăn u c nhặt được thứ y và tất c ệ â i đ đ ở h n g t cả á n hoạt độ hí cho tấ wling, đ ứ gì hoặ p o h t b n i i ễ ơ i ơ r h m h c n n để n đá . bữa ă đến đây í. Nếu bạ làm quen g hức một h , c p ỡ ổ n g t ễ i p B ặ m U g bạn ần H p tiến lướt net . Hằng tu iều kiện cho các uyện để nâng cấ n ế đ g iểu n ũ bạn c để tạo đ lưu tìm h y. ời nói ch n o ư ê a i g i v n g h n m n ố ì i t à u các bạn s ước ngoài muốn người bản địa m cho những cặp n ời nn giới” Sinh viê khí đó lại có ngư ơi “môi n à l B g U n và H Anh, tro ớc khác, ư n c á c a văn hó Nội san 33T - Số 2 Một hoạt động dành cho Toøa nhaø HUB neø Trang 31 Gay Men
Sinh viên học hành rất tự chủ và độc lập Ở đây sinh viên học theo tín chỉ, trường và khoa quản lí đến tận từng sinh viên nên không phân chia ra từng lớp như nhà mình, nên sinh viên ở đây gần như không biết nhau. Trong lớp nếu thầy giáo đang giảng bài, họ không hiểu chỗ nào lập tức giơ tay lên ra hiệu xin hỏi ngay và thường cuối mỗi buổi học, các sinh viên ở lại gặp thầy để hỏi bài rất nhiều. Hàng tuần, giáo sư giao bài tập để cả lớp làm và sinh viên nộp lại để giáo sư kiểm tra. Tớ có cảm giác trong học tập họ chỉ biết có mỗi thầy giáo thôi í. Tớ thường tham gia một lớp học rất hay ho. Bàn ghế của lớp được sắp hình chữ U, ở giữa đặt máy chiếu. Buổi học nào tớ cũng thấy có 2 bạn không ngồi trên ghế mà lại ngồi vạ vật ở giữa, ngay dưới chân để máy chiếu. Ngoài ra còn vài bạn đứng la liệt xung quanh lớp. Lúc thầy giáo giảng bài trông họ thật khổ sở, lúc thì quỳ gối để chép bài, lúc thì ngồi bệt xuống đất nghe giảng, nói thật là trông họ chả khác gì ăn xin giữa giảng đường. Sau khi lớp học được khoảng 15 phút, nếu ghế còn trống thì họ lên ghế ngồi, còn nếu không thì tiếp tục ngồi như vậy. Tuy bất tiện nhưng họ vẫn ghi chép đầy đủ, thậm chí rất hăng say hỏi bài. Hỏi ra mới biết lớp này chỉ có tối đa 40 sinh viên. Những người này đăng kí muộn nên hết chỗ, nhưng vì họ vẫn quyết tâm muốn học nên họ chấp nhận học theo kiểu dự bị, tức là vẫn tham gia thi và nghe giảng nhưng họ sẽ không có chỗ ngồi. Họ chỉ được phép ngồi nếu lớp đã ổn định mà vẫn còn có chỗ trống. Có vài hôm tớ thấy có người đứng ngay cạnh cái ghế trống mà không chịu ngồi, và chỉ ngồi khi lớp
đã bắt đầu được khoảng 15 phút mà ghế vẫn trống. Có một điều nữa cũng khá lạ mắt. Đó là sau khi lớp ổn định 15 phút rồi mà có ghế trống, những người ngồi la liệt ở giữa lập tức vô tư ngang nhiên trèo lồm cồm qua bàn để đến ghế ngồi thay vì đi đường vòng, trong lúc đó thầy giáo vẫn đang giảng bài và các sinh viên khác vẫn nghe say sưa. Ở Việt Nam hành động này xếp vào loại không chấp nhận được.
Những “tai nạn” tớ đã gặp phải khi sống tại Seattle Tớ sang UW đến nay được gần 1 tháng, trong đó mất đứt tuần đầu tiên lơ ngơ chả khác gì gà vì sinh hoạt theo lịch của cú (bên này lệch Việt nam những 14 tiếng các bạn ạ) và vừa rồi tớ cũng mất luôn một hai tuần nằm bẹp ở nhà vì tội trêu ngươi thời tiết ở đây, dám mặc áo phông đi chơi khi thời tiết bên ngoài là 5 độ C. Ở đây hiện tại thỉnh thoảng ban ngày nắng khá nóng, mặc áo phông là OK nhưng tối về lại chuyển thành rét buốt xương, không biết đâu mà lần. Trường rất rộng và có rất nhiều tòa nhà nên những biển chỉ dẫn tưởng tầm thường nhưng rất có ích đấy các bạn ạ. Tớ nhớ lần đầu tiên tớ đi tìm một lớp học mà mình quan tâm. Khá tin tưởng với tài định hướng đường đi của mình nên tớ ko mang theo bản đồ trong người, hậu quả là mất đúng 45 phút mới tìm được, tìm xong thì lớp học đã giải tán rồi =.=. Hẹn gặp lại các bạn vào số sau với một loạt ảnh đẹp của UW và Seattle nhé!
Mr. Nguyễn Thịnh Nội san 33T - Số 2 Trang 32
Trung
ñaùng nhôù ñaàu tieân Thu cuûa tôù L â u lắm rồi lớp mình không tổ chức ăn chơi nhảy múa, hôm Trung Thu và sinh nhật tháng 9, 10 vừa qua đã làm hài lòng bà con. Thật là đã quá đi!
Đầu tiên là Hoàn “hót boy” của lớp, thật là khó khăn để chọn được một món quà phù hợp, xứng tầm với một người đã hot càng hot hơn như vậy. Và một cái cưa cực bén đã được chọn cho Hoàn.
Trò bóc giấy, đội của Thịnh và Hằng đã được giải Trong Sáng Nhất vì trong khi Thịnh cứ nhắc: “Sờ lên trên chút nữa, xuống dưới nữa đi, dưới nữa, ở giữa cơ mà, cứ thoải mái đi…” nhưng Hằng thì không dám bóc gì vì sợ ... làm mất đi sự trong sáng của Thịnh!
Trò nổ bóng: Thật không ngờ 1 lớp trưởng máu me như Hạnh lại phải sợ trò chơi này đến nỗi phải trốn dưới gầm bàn!
Nhaät kí aûnh
Các em K2 thì rất năng động, nhiệt tình trong công tác chuẩn bị. Do là K mới nên có vẻ khá là dư thừa sức lực. Thổi bóng bay thì vừa thổi vừa vỡ...
Thành nhận được một thứ rất hữu ích đến nỗi phải dùng ngay. Anh dường như đã châm ngòi cho một mốt thời trang mới: Áo trắng với quần soóc đỏ - nổi bật và ấn tượng!
Thành được hôn tay một em rất xinh xắn K2. Thật không ngờ anh chàng lại xấu hổ. Trái lại với sự thể hiện của anh, em K2 tỏ ra không hề bối rối, mặt mày tươi tỉnh và vô cùng tự tin.
Mickey (Tường thuật gián tiếp)
To prefer pleasure to word Hot Hot Hot
We will win!
Yes, I can
I think I danced very well
Contact to 33T magazine Email: akai.shuichi9490@gmail.com Phone: 0973363362 (Thu Hแบฑng) 01689997157 (Vinh Hแบกnh)