Thees giois dda chiefu khoong nosi thaajt

Page 1


dành tặng tôi.


xxxxxx x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x

x x xx xx xx xx xx xx xx xx xx xx xx xx xx xx xx xx

x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x xx x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x

xxxxxxxxxxxxxxxxxxxx

x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x x xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx x xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx

x x


răng tôi Tôi đến nha sĩ Hỏi về cái răng nào đang chảy máu Bà lắc đầu quanh, hỏi

Máu đâu?

Tôi trả lời rằng, tràn đến tận mép môi Khi ăn con phải ngừng cười, để khóc Buổi sáng thức dậy tôi cố tìm chiếc răng hỏng hóc Mùi máu tanh như máu của thịt đông Rã từ hôm qua để nấu canh súp thịt Tôi thấy răng rơi giấc mơ hồng Lưỡi đá vào răng như dò thính, nhiếc móc Mẹ cha mày, chiếc chảy máu ở đâu? Tôi hôn lấy anh nhưng cảm giác bức bối Ngửi máu tôi, tình có thêm độ nồng? Con dao ở đây, nhưng chiếc răng ấy vẫn nằm đâu trong trí óc Những giấc mơ vung vãi tâm hồn tôi

tôi và N.A đi dạo Vạt nắng rớt hàng mi Quả tim tôi khóc nấc Tạm biệt, đi cẩn thận Rơi xuống đất an lành. Nắng rơi qua mắt tôi Mắt tôi ôm lấy nắng Phút như ngày vô tận Một nửa tôi chết đi Đẹp đến mức hồ nghi Đừng yêu tôi nhé nắng Yêu ai đi, tiễn biệt Còn tôi sẽ tình si


anh thấy gì ở em? Anh thấy gì ở em Khi em nguyên sơ như thời còn trinh trắng Khi em trang nguyên và hết sức chân thật Anh cần gì, hả anh? Em không có gì để trao anh Tấm thân này tuy sống và trái tim còn đập Nhưng tâm hồn em thì nát Như tương bần trong kí ức tuổi thơ Anh nhìn thấy gì Anh thấy gì Anh thấy ANH Thấy gì ở em EM Em thôi Em chỉ là một cô gái khoả thân

Nỗi sợ hãi lách tách Anh thấy gì ở em Xin đừng nói em là ai với những cuốn sách Xin đừng nói em ngây thơ lẫn trắng ngần Xin đừng những câu nói em hết sức thương tâm Em là gì, anh thấy không? Em đang tan vỡ lặng câm Thành ngàn viên bi mà mỗi viên Là Một kí ức Nhặt một viên, và nó Là của anh. Rồi em sẽ trở dậy Vơ vét mình về phòng. 30/1/2017


hôm nay ơi Hôm nay ơi Xin ông đừng khiến tôi nhớ người Trời ngoài kia nhiều mây Nhưng hôm nay đừng mù mờ lầm lẫn Ngay đêm nay Đừng biến sao đêm thành mắt người Và biến tim tôi thành bài ca tặng người Bởi lẽ tôi không còn muốn thế Ngay Tôi muốn đêm nay quên mùi áo Và ngón tay tôi mờ nhạt những sợi tóc mành yêu Cả da cả thịt từng chút màu nắng ấm Nơi mà da tôi từng chạm vào bén rễ Tôi cất khúc ca vang nhiều buổi trời chiều Một thì hay nhưng bao nhiêu thì vô nghĩa? Hôm nay

Và nhiều hôm mai nữa Xin đừng khiến tôi nhớ nhung một người Để hạnh phúc của người quên đi tôi. 29/12/2016


em là gì hả anh? Em là gì hả anh Là đại dương mênh mông Hay cánh đồng óng ánh Nói em nghe đi anh Mùa này nắng xanh lắm Má anh hay đỏ hồng Mồ hôi anh thơm ngây Em nằm cuộn trong đó Em là gì, ngẩn ngơ Sao lại ngừng ở đó Sợi chỉ hằn ở tay Tức nước không vỡ bờ Rơi thẫn thờ, bỡ ngỡ Em là gì, là em Là một miền đất hứa Mùa này không gọi tên Nhưng rồi người sẽ nhớ Em là gì, ngẩn ngơ Nhiều bến bờ ruồng bỏ

Vẫn phải chờ, vẫn nhớ Em là mình, là em. Một căn nhà không tên. 27/12/2016


đêm 30 Năm nay đã tròn 20 và 21 Khoảng cách bỗng gần thêm Nhưng chưa hề biết nghĩ đến Đầu đuôi Và ý trí Không để cạnh tình yêu Năm nay về con gà Sao lại trâu hên lắm Chả biết nữa Thở ra Không cần hên, cần ấm Mùng một tết đầu năm Ngủ cùng anh yên ấm Tóc anh dài xoã sóng Ngắm anh Lòng nhồi bông Chẳng biết nữa Đầu năm

20 và 21 Không lỡ hẹn sang năm Móc hết bông trong lòng Nhồi vào pháo Bắn tung. 28/1/2017


về một cô gái Nhiều đêm đen và nhiều điều bỏ ngỏ Cô sợ tôi hay tôi sợ sự hiểu rõ Cách mơn trớn lời và khẳng định quá sức lung tung Đừng nói, thật sự không đáng Vào hôm nay từng điều rơi vào giấc ngủ Tôi mộng mị và tôi ôm lấy cô như mơ hồ Và suy nghĩ Liệu rằng cô có đáng sức tôi tin Một thiên thần không tội, hay kẻ điên, vớ vẩn Mấp máy môi tôi nói lời không thật Sự ghen tuông tuôn trào qua hai đường dây dẫn Đừng nói nữa, thật sự không đáng Sự sợ hãi của tôi về điều cô hiểu rõ Màn đêm đen trên đầu cô, trực giác Hai bộ mặt cô biết giả làm ai 27/12/2016

phút chộp bộp Hôm nay tôi chưa tắm Ngày mai tôi tắm bù Ở dơ không chết được Vì đang bận làm thơ Hôm nay tôi ra phố Đi với ai, mới về Tình cờ tôi nghe thấy Tim mình đập, thật sâu Tôi nhìn trời rất lâu Không dại gì, tôi thở Không vội gì, tôi nhớ Tôi còn bận làm thơ Hôm nay tôi không tắm Ngày mai, cũng không cần Chẳng cần điều chi nữa Bây giờ, phải viết thơ


em

chia đôi

Em chẳng đếm một hai Mà sẽ đếm năm tháng Em chẳng ngồi ở lại Chỉ để chờ trăng vuông

Bẻ nửa quả đồi mồi Mọc giữa thịt tim tôi Nhơ nhớp màu đen chết Chớp giật trên đỉnh đầu

Em chẳng viết trăm năm Rồi kết thành hòn đá Em chẳng là chim nhỏ Chỉ để hát bài ca

Bẻ nửa quả địa cầu Để tôi nằm phôi thai Một tình yêu vỡ nát Làm nhau thai màu vàng

Em chỉ biết hoang vu Mà không chân ai tới Thấp thoáng xanh xám đồi Mảnh trời cứ lang thang

Một người làm trời cao Một người đứng đất rộng Tay không chạm được nhau Chỉ đôi mắt biết rõ

Em chẳng thể lo toan Em chỉ là con cá Theo từng cơn sóng cả Rồi sâu xuống lòng người

Là tôi, trao tấm lòng Một ai không đợi chờ Đời người như giọt nước Rơi xuống chỏm bơ vơ


tình yêu Trái tim của cô gái Sẽ là lá là hoa Trái tim của chàng trai Sẽ là mưa là nắng Trái tim của em bé Còn tin vào chị hằng Trái tim của lòng tôi Vẫn mong anh yêu tôi Chẳng phải đâu người ơi Tôi chẳng cần khúc hát Tiễn biệt khi xa rời Tôi chỉ cần người thôi Nhưng đời thật trớ trêu Lòng dạ ai thay dời Và mình tôi ngồi ước Bỏ đi quả tim tôi


ước gì anh không phải đi Thi thoảng Em ước anh hiểu được lòng em Nó trong không anh? Em thì thấy nó chênh vênh và nước cứ hắt ra lênh láng mỗi khi môi em run run Thi thoảng Em ước anh hiểu được tình mình Em sẽ đâm tẻ nhạt? Trước mắt anh Liệu anh có còn yêu em không Thi thoảng Em muốn em là của anh, anh là của chung Hoặc không ai hết, em không cho anh thuộc về ai hết Anh sẽ mãi cô đơn, em biết, nỗi buồn đó quạnh hiu và tha thiết Nhưng em luôn biết, người mạnh mẽ nhất sẽ là anh Đối với em, thi thoảng anh là bờ sông

một nơi xa lắm Đối với em, anh là ánh sáng, là vầng thái dương ấm nóng Mà em sẽ sờ, sẽ hôn lên má anh Thi thoảng, em muốn em nằm cạnh anh Hai ta đừng rời xa Nhưng anh là dòng sông Anh sẽ đi xa Xa lắm


mong đợi của bố mẹ Bố mẹ nhìn lên Con nhìn xuống Bố mẹ khoá cửa Con bước đi “Dục vọng không quá hai Tóc không ba áo không nam Đầu gối không mòn” Mẹ muốn gì Con không thể làm mẹ Đừng nhìn thế ánh nhìn chịu đựng con Con muốn cắt đi Nỗi khổ hạnh mẹ, đức hy sinh cha bám víu con thống thiết Tình yêu cao vời vợi con chẳng trả nổi Như gánh nặng cuộc đời Mỗi lúc về nhà

“Bao giờ mày hạnh phúc? Có tiền Để bọn tao được yên và được chết?”


tctgn

Đến lúc mệt nhoài Em thốt lên Anh ơi “Không!” Sao chiếc quần này Không còn mùi nào Là của anh nữa?

Sáng sớm tinh tươm Em nhặt nhạnh dưới giường Mảnh của người cũ bị kẹt Còn ướt như vừa khóc và còn thương Không biết làm sao em bồi hồi Rơi xuống Em đã thức suốt đêm để anh không phải thức vì em Để em thức vì ta Nguyên một quãng dài Em làm chứng Vì anh Sao cái gì cũng mờ nhạt dấu vết ngón tay em, nhưng đậm hơn Là tay anh, cầm lên


kiến lửa Có cái gì như đàn kiến lửa Bò lững thững lên cuống họng Chân từng đứa từng đứa dẫm trong em Uống bao nhiêu nước vẫn không thôi ghê tởm Hôm nay nó trào ra từ muôn nghìn muôn hướng Nhiều lắm Em cởi đồ dưới vòi hoa súng giả Tắm làm gì khi em không còn thể xoá Nên em ngưng rồi nằm tan chảy dưới sàn Lớp sàn sạch hơn cả da thịt em Đàn kiến lửa không thôi ngừng di chuyển Em hỏi nhỏ một chú đi qua kẽ mắt “Em muốn làm gì?” Đàn kiến lửa không trả lời em “Em muốn trong sạch lắm” Không ai trả lời em

Ngàn và ngàn vết cắn Có ai thấy khắp thân em là nghìn con kiến lửa?


tôi yêu ai Những đêm muộn cùng âm thanh cuộn sóng Giây rất dài đổ kim nằm số 2 Tôi thấy mình chìm trong cơn mê đắm Yêu chính mình hay thật sự yêu ai? Viết ra vội rồi xé hằn tâm trí Nhớ nhung người hay chỉ nhớ nhung tôi? Yêu có thật là hi sinh, lý trí Hay hoang đường, ảo mộng chốn thị phi? Giây phút gặp làm tôi thêm lẽ sống Đoạn giã từ tôi một nửa dứt đi Anh có phải là trong tôi, đang sống Hay chính mình tôi chỉ lại yêu tôi Thể cùng nhau vào bản ngã vì nhau Đau thật điên nhưng vì nhau, sẽ ngã Tôi đang hỏi điều chi thật xa lạ Hay chính tôi hoá ra anh, yêu người

Đêm vỡ dần từng vụn nhỏ lấp lánh Tôi nhớ người hay tôi chỉ nhớ tôi?


nếu ước

Nếu ước được Em sẽ là trời cao Anh sẽ là ánh sáng Nếu ước được Em sẽ là bài thơ Anh sẽ là tiếng hát

Nếu ước được Ước là màn đêm Anh mãi là sao sáng Nếu ước được Em là trời cao Anh mãi là ánh sáng Em là màu đen Anh sẽ là màu trắng Để được bên nhau Anh không nhận ra em Để được kề bên Anh sẽ nổi lên trên Nhiều thật nhiều Muộn về chiều Rồi nhạt trời Nhưng chẳng nhận ra nhau

Nếu ước được Em sẽ về bên anh Khi ánh đèn chiếu sáng Ngay giữa ban ngày Mình nắm chặt bàn tay Mình chẳng phải là đôi Mà ông trời muốn nối Nếu ước được Nếu ước được Nếu ước được Em ước mình là đôi Mà ông trời muốn nối


em yêu anh Như một dòng sông xanh Em yêu anh chân thành Như mặt hồ mùa thu ngày chủ nhật Có một người đàn ông và đàn bà Đàn cho nhau nghe bằng bàn tay họ Như loài người mới vừa ngủ dậy Họ vươn vai và họ khóc tiếng chào đời Như một chiếc lá rơi xuống mặt đường chiều mưa ướt Em khẽ thẹn thùng em ngước nhìn lên anh Đôi chân này thuộc về anh Vì nó hướng về nơi anh đang nhìn đến Hàng lông mày này vì anh mà biết khóc Vì nó trĩu xuống khi người chẳng nhìn em Chẳng có gì không thuộc về anh Từ giây phút này Nhưng người không lấy

giường Mỗi một ngày trôi qua cái giường của tôi nằm khóc thét “Đừng” - nó đặt lưng lên đây đây Nỗi đau này đè nén làm tôi ghét Tôi thấy thương chiếc giường tội nghiệp Tôi miên man di tay qua khắp bóng hình em Ôm lấy em trong một giấc chiều êm Rồi thảng thốt khi đồng hồ chỉ điểm Em giãy dụa - Em gào khóc ướt sũng lưng tôi Em làm tình làm tội những cơ chân cơ bả vai yếu ớt Nhưng tôi biết số khiếp của em đã hết, tạm biệt Một con người chỉ biết nằm chờ chết.


lỡ thời

van anh

Con đường hôm nay vắng lặng quá Chẳng còn cái cây nào còn muốn đứng cạnh ta Ruột gan tứ tung lê dài đoạn đường xa Người dưng bên đường chỉ nhìn mà không thấy

Tình yêu trơ trẽn của lòng em Tình yêu cuồng nhiệt một thời em ao ước Tình yêu em ước mong vạn nghìn lần để có được Dẫu van xin dẫu quỳ dưới chân anh

Hôm nay cuộc đời vắng lặng quá Chẳng còn cảm giác làm con người bình sinh Chẳng biết yêu thương cũng chẳng nghĩa lý bận tâm Cứ đi một đường dài mãi không ai hỏi

Người ơi hãy nhìn thẳng vào em Con chiên ngoan đạo của thượng đế Đức tin cao vời vào những điều cao cả Chỉ có điều đôi cánh em làm rơi Người yêu ơi con tim mình chứng minh Tình yêu em chẳng tài nào sa ngã Vậy sao anh quay mặt làm ngơ?

Tôi có một cái thai Hôm nay nó đẻ rơi Bạn ơi nhìn tôi với Một nghệ sĩ lỡ thời.

Đốt em lên triệu lần trăng cũng ngả Sao cũng tàn và mây chẳng bay ngang Và Đập vỡ cây đàn Người cũng chẳng bên tôi.


sự thật Nếu đã mất nhiều sự thật Thì sự thật còn lại không thấy một dấu tích Nếu đã mất nhiều sự thật hơn cả những câu chuyện được kể cho bé mơ Thì bản thân dần mất đi cái tên cha mẹ đặt Nếu có nhiều sự thật không còn là sự thật Con người không hiện tại, cũng không có tương lai Quá khứ cũng không. Sự thật chính là nguồn sống Của một người, của cả một nòi giống Phải mất nhiều sự thật, thật sự mất nhiều hơn cả khi bạn mất đi những kí ức Phải gặp sự thật, bạn mới hiểu, quan trọng dường nào. 7/2017

số phận Tôi nghĩ đến số phận của mình Vẩn vơ nghĩ đến những dòng thác lũ Tôi ước mộng về những đốm thiêu thân Tìm đến nhiều điện đèn hy vọng Tôi ước nửa từ bình yên nhỏ Tôi bẻ nửa trồng một cái cây Lớn rồi thôi không khóc nữa Hoặc nằm chết trước khi cây lớn dần Chẳng có gì là sự thật ở đây Cũng chẳng có ai quan tâm đến điều đó Chẳng có gì là điều tốt ở đây Cái thế giới đa chiều không nói thẳng Không phải là niềm tin Không vì tôi làm mất Chỉ có tôi trôi dạt trong cảm xúc Của một kẻ khờ không thể làm ngơ


tôi Tôi muốn được có bạn Nhưng không được ra đường Tôi muốn được yêu thương Nhưng không muốn yêu ai Tôi muốn làm con thỏ Sống với đôi tai mảnh Nghe ngóng câu trả lời Mà tôi hỏi chẳng ra Đâu đó tận chân trời Có bạn bè đùa vui Trong tiếng nhạc rộn rang Mà tôi chẳng thể nghe Tôi muốn làm chim nhỏ Để tôi được tự do Nhưng làm sao làm sao Cánh tôi rơi ở đường


hoa trên cửa lối Hôm nay em vỡ òa Khóc như trẻ lên ba Đường bị che mù lối Tưởng không về được nhà Em tan trong cõi lòng Em ở chừng hư không Nghĩ đường về không lối Nhưng lối vẫn về nhà Về nhà mở cửa ra Em lên ba nằm khóc Em mười ba khó nhọc Mười chin rưỡi hoang mang Rằng mình là ai đây Là tên trên bảng hiệu Là hoa trên cửa lối

Tôi ơi lạc mất rồi Tôi nằm buồn mê mỏi Thế mà người chạy tới Người bảo rằng yêu tôi (21/9/2016)


một nửa Hôm nay một nửa tôi đi khỏi Một nửa còn dư đứng nửa vời Trông mong bồn chồn sao đây nỡ Còn lại tình si chết lửng lơ Đêm qua một nửa toan tan vỡ Bẻ nửa rồi đi mãi khỏi mình Trông mong rằng tình thôi riêng cõi Giờ này thành ra hóa hai thôi Có hạt bụi nào sinh chung đôi Như có nửa nào về chung lối Đến cuối con đường rồi rẽ ngược Viết nửa bài ca bỏ viết lời…

đêm Vụn thuốc cháy rơi đầy Gió thổi chúng tung bay Ngoài cửa sổ khác nữa cũng có một bàn tay Họ vứt cái gì đó giống như tôi ra ngoài cửa sổ Chỉ ở đây người ta ngắm tôi tiếc rẻ Đặt xuống rồi lại nhấc lên Và lại hôn tôi lạnh lẽo Gạt tàn thuốc lá rơi đầy Đôi chân cô gái muốn bắt cháy Chẳng nghĩa gì tôi thấy tim cô đã thành hoan tàn nghĩa địa Không một sự sống chôn vùi nào trong đó, than ôi Giá tôi có thể, có thể cất thành lời. Biết đâu tôi sẽ nói cho tim cô bén cháy Nhưng không, tất cả những gì tôi làm là biến căn phòng cô tràn ngập mùi thuốc giã


xa2.0 Sâu thẳm trong tôi Có con người đang lớn Áo quần đã chật Đòi ăn cơm thay vì bú mớm Da tôi khô nhăn Ở trong dịch dầy nhớt bóng Một chút nữa thôi Có thể tôi sẽ không còn là tôi mà thời gian này hằng biết Sâu thẳm trong tôi Có một vì tinh tú lên cao Cao nhiều Và đau não Khiến tôi không thể thôi nhìn mình trong gương vào buổi sáng Buổi trưa

Xem đốm sáng đó đã đi đến đâu Ngự trị nơi đâu Ở mắt, hay đầu, hay tai, hay mũi. Còn tôi Cơ thể này của tôi Không thể chứa đựng nổi Giây phút này làm tôi Giễu cợt chút - ông trời


bà hoàng Rẽ trái của căn phòng. Mẹ tôi nằm một góc. Ngực trái của bà che chắn kĩ. Như ngực tôi những ngày sau đó. Rẽ trái của những lối đi, một vòng tròn không đầu và rành rẽ. Bà trách tôi, nằm yên lặng như vị hoàng hậu ngự trị trên đồi. Chân trái sưng to và trắng bếch như bạch nhân. Tôi che mắt. Mọi người vào thăm bà. Đi vòng quanh tòa thành đổ gãy, mắt họ nghiêng bên trái. Bà cũng nhìn về bên trái, tôi cũng nhìn về bên trái. Che mảnh vải lại, tôi xin mọi người lui để mẹ tôi thay xiêm y.

Nhận thấy thổ nhưỡng của mình còn phì nhiêu, mẹ tôi, bà ấy trốn vào trong vỏ ốc của mình nhấc máy gọi cho bố tôi. 6/8/2017





Turn static files into dynamic content formats.

Create a flipbook
Issuu converts static files into: digital portfolios, online yearbooks, online catalogs, digital photo albums and more. Sign up and create your flipbook.