Kinh thanh cho tre em 3

Page 1

Kinh thánh cho trẻ em Tặng phẩm

Chúa Giê-su khiến bão dữ yên lặng


Chúa Giê-su và các môn đệ xuống thuyền thì một cơn bảo dữ nổi lên. Cơn bão biến biển Ga-li-lê thành cơn thịnh nộ. Cơn bão dữ có khả năng làm đắm tàu và chết đuối.


Cơn bão đã làm các môn đệ khiếp sợ. Sóng ập vào thuyền đến nỗi thuyền bị ngập nước. Nhưng Chúa Giê-su dường như đang tựa gối mà ngủ, ngủ lúc đang có bão. Những môn đệ đã đánh thức Chúa Giê-su, than khóc, “Thầy ơi, Thầy ơi, chúng con sắp chết chìm!”


Chúa Giê-su bảo các môn đệ: “Sao các con lại sợ, hỡi những kẻ ít đức tin kia?” Và rồi Chúa Giê-su ra lệnh cho gió ngừng thổi …. Và … Chúa Giê-su ra lệnh cho sóng biển ngừng đập và lặng yên….


VÀ GIÓ LIỀN YÊN …. BIỂN LẶNG NHƯ TỜ.


Các môn đệ ngạc nhiên bảo nhau: “Người này là ai mà gió và biển cũng vâng lời Ngài!”


Không lâu sau, Chúa Giê-su lại có một ngày bận rộn. Hơn 5000 người theo Ngài vào nơi đồng vắng. Nhờ quyền năng của Đức Chúa Trời, Chúa Giê-su đã cho cả đám đông ăn chỉ bằng bữa trưa của một đứa trẻ. Bây giờ, trời đang tối dần. Chúa Giê-su để họ về.


Thậm chí những môn đệ cũng phải rời đi. Chúa Giê-su cho họ xuống thuyền và đi qua bờ bên kia của biển Ga-li-lê trước Ngài.


Khi Ngài để mọi người rời đi, Chúa Giê-su lên núi một mình cầu nguyện. Tối đến, Ngài ở đó một mình.


Ngoài kia, các môn đệ bị mắc kẹt trong cơn bão gió. Nhưng họ không thể vượt biển được vì bão, mặc dù họ đã chèo nhiều giờ liền.


Các môn đệ không hề hay biết, nhưng một sự ngạc nhiên lớn đã đến với họ!


Khoảng giữa ba và sáu giờ vào buổi sáng sớm, giữa biển đầy gió, các môn đệ nhìn thấy điều gì đó mà làm họ sợ hãi. Họ la lên “Có ma!”


Nhưng đó là Chúa Giê-su, là Đức Chúa Trời và là thầy của họ, đang đến với họ bằng cách ĐI TRÊN MẶT NƯỚC.


Chúa Giê-su bảo họ “Hãy an tâm! Chính Ta đây; Đừng sợ.” Phê-rơ thưa: “Lạy Chúa, nếu thật là Ngài, xin truyền cho con đi trên mặt nước đến cùng Ngài.” Chúa Giê-su đáp: “hãy đến đây.” Phê-rơ can đảm bước ra khỏi thuyền và đi trên mặt nước đến với Đức Giê-su.


Nhưng khi nhìn thấy gió xoáy, Phê-rơ sợ hãi và bắt đầu chìm xuống nước. Anh ta la lên: “Chúa ơi, cứu con!”


Ngay lập tức, Chúa Giê-su đưa tay nắm lấy Phê-rơ rồi bảo “Sao ít đức tin thế? Sao con nghi ngờ?” Khi Phê-rơ và Chúa Giê-su lên thuyền, gió ngừng thổi.


Kế đến các môn đệ trên thuyền quỳ lạy Chúa và thưa “Thầy thật là con Đức Chúa trời.”


Chúa Giê-su khiến bão dữ yên lặng Một câu chuyện về lời của Chúa, được tìm thấy trong Kinh Thánh Ma-thi-ơ chương 8, 14; Mác chương 4; Luc-ca chương 8

“Lời Chúa là lối đi ban cho sự sáng.” Thi Thiên 119:130


Kinh thánh cho trẻ em Tặng phẩm

Cô bé sống hai lần


Giai-ru là thầy tế lễ do Thái, người thờ phượng Chúa và giảng dạy lời Chúa cho người khác. Một ngày nọ, nỗi buồn ghê gớm đã đến với Gia-rai. Con gái yêu quý của ông, 12 tuổi, bị bệnh. Dường như không ai có thể giúp bé gái. Đó là một căn bệnh trầm trọng. Gia-rai biết rằng con gái ông sẽ chết.


Chỉ có một người có thể giúp được con gái của Gia-rai mà thôi. Gia-rai đi tìm Chúa Giê-su và đưa Ngài về nhà mình. Gia-rai biết rằng những thầy tế lễ bạn ông sẽ không hài lòng Chúa Giê-su.

Nhưng Gia-rai không quan tâm. Ông ta phải cứu con gái mình trước khi cô bé chết.


Gia-ra đã tìm thấy Chúa Giê-su giữa đám đông. Ông ta quỳ xuống nơi chân Chúa Giê-su và khẩn cầu “Con gái nhỏ tôi đang hấp hối. Xin Thầy đến đặt tay cứu cho nó sống”.


Chúa Giê-su đi cùng Gia-rai. Nhưng họ không thể đi nhanh vì đoàn người quá đông. Một người đàn bà bị bịnh 12 năm rồi. Bà ta đã chạy chữa qua tay nhiều thầy thuốc (tốn hết tiền) nhưng bệnh không dứt. Ồ, sao bà ta lại muốn gặp Chúa Giê-su.


Bà ta có thể là gì? Người đàn bà tự nhủ: “Nếu tôi mà sờ được áo của Ngài, thế nào cũng lành bệnh”. Bà ta di chuyển gần đến Chúa Giê-su rồi giơ tay ra sờ áo Ngài.


Phép lạ! Phép lạ! Người phụ nữ được lành bịnh. Ngay lập tức! Lành bịnh hoàn toàn! Bà ta biết được mình đã được chữa lành hoàn toàn. Nhưng rồi có một giọng nói cất lên. Chúa Giê-su hỏi: “Ai đã sờ vào áo Ta?”. Đám đông đã chạm vào Ngài. Nhưng người phụ nữ được lành bịnh biết là Ngài muốn bà ta kể cho Ngài nghe về phép lạ. Trong sợ hãi, bà ta kể cho Chúa Giê-su nghe toàn bộ sự thật.


Ngay lúc đó, đầy tớ nhà Gia-rai đến. Gương mặt họ toát ra một câu chuyện buồn trước khi họ nói. Họ nói với Gia-rai “Con gái chủ qua đời rồi”. Chết! Trễ rồi. Có lẽ, nếu người phụ nữ không trì hoãn mọi thứ ….có lẽ, nếu …. Chết! Con gái nhỏ yêu quý của Gia-rai đã qua đời.


Khi Chú Giê-se nghe được, Ngài đáp, “Đừng sợ; chỉ tin mà thôi, con bé sẽ sống lại”. Chắc chắn rất khó để Gia-rai thực sự tin vào Chúa Giê-su. Con gái ông ta đã chết.


Ở nhà, mọi người đang khóc thương cô bé. Chúa Giê-su phán “Cháu không chết đâu mà chỉ ngủ thôi”. Nhiều người cười nhạo Ngài. Họ biết là con bé đã chết.


Chúa Giê-su bảo mọi người lui ra, cầm tay con bé và nói “con gái nhỏ bé, Ta truyền cho con, hãy dậy”.


Gia-ra cũng ở đó. Vợ ông ta cũng ở đó. Ba môn đệ của Ngài cũng ở đó. Tất cả họ đều nghe lời Chúa Giê-su. Bé gái nhỏ bé đã chết rồi cũng sẽ nghe phải không?


Cô bé đã nghe được mệnh lệnh của Chúa Giê-su! Linh hồn cô bé đã quay về và cô bé dậy ngay lập tức. Chúa Giê-su đã đem con bé về từ cõi chết.


Ba mẹ của cô bé kinh ngạc. Chúa Giê-su bảo họ cho cô bé ăn. Họ chắc rất hạnh phúc và biết ơn Chúa Giê-su nhường nào. Quyền năng và tình yêu tuyệt vời của Chúa Giê-su đã đem con gái của họ trở về từ cõi chết.


Cô bé sống hai lần Một câu chuyện về lời của Chúa, được tìm thấy trong Kinh Thánh Mác chương 5, Lu-ca chương 8

“Lời Chúa là lối đi ban cho sự sáng.” Thi Thiên 119:130


Kinh thánh cho trẻ em Tặng phẩm

Chúa Giê-su chữa lành người mù


Ba-ti-mê là một người đàn ông mù, ngồi bên lề đường gần thành Giê-ri-cô ăn xin. Một vài người tốt bụng đã cho anh ta một đồng tiền kênh hoặc một chút thức ăn khi họ đi qua. Ba-ti-mê không thể làm việc vì anh ta không thấy đường. Anh ta chỉ có thể ăn xin.


Một ngày nọ, con đường đông đúc. Ba-ti-mê nghe tiếng bước chân của nhiều người. Một điều gì đó không bình thường đang diễn ra. Ngay lập tức người mù biết đó là gì.


Chúa Giê-su người Na-xa-rét đang ở trong thành. Đám đông tụ họp để gặp Chúa Giê-su, để nghe Ngài giảng.


“Đức Giê-su, con trai vua Đa-vít, xin thương xót con!” Tại sao Ba-ti-mê lại hét to? Tại sao anh ta nghĩ Chúa Giê-su có thể giúp anh ta? Có lẽ anh ta nghe về những người Chúa chữa lành. Một vài thì bị điếc, một vài bị câm, một vài bị què, và một vài bị mù như anh ta. Ba-ti-mê la lớn lặp đi lặp lại “Con trai vua Đa-vít, xin thương xót con”. Giọng anh ta vang lên với niềm hy vọng.


Ba-ti-mê chắc chắn một điều. Nếu anh ta không được giúp bây giờ, anh ta sẽ không bao giờ còn cơ hội. Chúa Giê-su có thể không bao giờ đi qua con đường của anh ta lần nào nữa.


Ba-ti-mê phải sờ được Chúa Giê-su. Nhưng những đám đông không rời đi. Họ nói “Sssssssshhh!” Họ cảnh cáo anh ta im lặng.


Nhưng Ba-ti-mê không im đi. Anh ta tiếp tục la hét. Bất ngờ Chúa Giê-su dừng lại! Lắng nghe! Ra lệnh cho người mù đến gần Ngài! Mọi người bảo anh “hãy yên tâm, đứng dậy. Thầy gọi anh đó.”


Ba-ti-mê bật dậy, vứt áo và đến cùng Đức Giê-su.


Ngài hỏi: “Anh muốn Ta giúp điều gì?” Bạn sẽ trả lời như thế nào? Bạn sẽ xin thật nhiều tiền hay nhiều quần áo mới? Đó có phải là những gì Ba-ti-mê muốn?


Không, Ba-ti-mê mù lòa không xin Chúa Giê-su vàng hay quần áo đẹp. Bạn có biết anh ta xin gì không?


“Thưa Thầy, con muốn sáng mắt trở lại”. Ba-ti-mê muốn được nhìn thấy mọi vật! nhìn thấy cây cối, chim chóc và vẻ đẹp của tất cả sự tạo dựng của Chúa. Anh ta muốn nhìn thấy để anh ta có thể tự chăm sóc mình và không phải đi ăn xin.


Chúa Giê-su nói với Ba-ti-mê: “Hãy nhận lấy ánh sáng. Đức tin của anh đã chữa lành anh”.


Lập tức anh thấy được và đi theo Chúa Giê-su. Tất cả anh ta có thể nói là “Chúa thật tuyệt vời! Chúa chữa lành tôi”. Đó là một khoảnh khắc tuyệt vời đối với Ba-ti-mê.


Tất cả mọi người, khi họ nhìn thấy đều ngợi khen Chúa. Một lần nữa, họ nhìn thấy quyền năng tuyệt vời của con trai Đức Chúa Trời, Chúa Giê-su, mang ánh sáng đến với một kẻ ăn xin nghèo mù lòa.


Chúa Giê-su chữa lành người mù Một câu chuyện về lời của Chúa, được tìm thấy trong Kinh Thánh Mác chương 10, Luke chương 18, Giăng chương 9

“Lời Chúa là lối đi ban cho sự sáng.” Thi Thiên 119:130


Kinh thánh cho trẻ em Tặng phẩm

Chúa Giê-su hóa bánh cho 5000 người


Nhiều thấy tế lễ (được gọi là người Pha-ra-si) nói dối về Chúa Giê-su. Một vài người thậm chí muốn giết Ngài. Họ không tin Ngài thật sự là con Đức Chúa Trời.


Họ không chấp nhận Chúa Giê-su mặc dù Ngài làm nhiều phép lạ để chứng minh Ngài là con Đức Chúa Trời.


Một ngày kia, Chúa Giê-su qua bên kia biển hồ Ga-li-lê. Có lẽ Ngài muốn nghỉ ngơi một chút tránh những đám đông luôn vây quanh Ngài. Nhưng đám đông ngay lập tức tìm thấy Ngài. Họ biết Chúa Giê-su làm nhiều phép lạ tuyệt vời. Họ muốn đến với Ngài.


Chúa Giê-su đưa môn đệ Ngài đến một đỉnh núi hoang vắng để Ngài ngồi giảng dạy. Ngày càng nhiều người kéo đến. Giờ ăn tối đến ngay sau đó. Mọi người chắc hẳn rất đói.


Chúa Giê-su nhìn đám đông. Ngài hỏi Phi-líp “Tìm đâu ra bánh để cho họ ăn đây?” Không có những của hàng đồ ăn ở quanh đó. Chúa Giê-su dự định làm gì?


Phi-líp thưa: “Sẽ tốn cả gia tài để mua bánh cho họ ăn”. Chúa Giê-su và các môn đệ không có nhiều tiền.


Một môn đệ khác của Ngài là An-rê (em Si-môn Phê-rơ) thưa với Ngài: “Đây có một cậu bé mang theo năm cái bánh lúa mạch và hai con cá,…”.


“….nhưng đông thế này thì thấm vào đâu!” An-rê không biết rằng bữa trưa của cậu bé có thể dùng đủ cho nhiều người nếu cậu bé sẵn lòng dâng lên Chúa Giê-su bữa trưa của mình.


Chúa Giê-su nói: “Hãy bảo người ta ngồi xuống.” mọi người ngồi xuống, tổng cộng khoảng 5000 người. Chao ôi! NĂM NGÀN NGƯỜI! Con số này không bao gồm phụ nữ và trẻ em cũng ở đó.


Tiếp đến, Chúa Giê-su lấy bánh và cá. Cậu bé ắt hẳn tin vào Chúa Giê-su. Cậu bé không biết tại sao Chúa Giê-su muốn bữa trưa của mình, hay Chúa Giê-su sẽ làm gì với bữa trưa của mình. Có lẽ cậu bé nghĩ, “Nếu con dâng cho Ngài bữa trưa của con, con sẽ không có gì ăn”. Nhưng cậu bé đã dâng lên Chúa Giê-su.


Chúa Giê-su cầu nguyện. Ngài cảm tạ Chúa. Năm cái bánh và hai con cá ư? Đúng vậy! Chúa Giê-su nói “Cảm tạ” với Đức Chúa Trời và cầu xin Người ban phúc.


Sau khi cầu nguyện, Chúa Giê-su bẻ bánh rồi đưa cho các môn đệ phân phát cho đoàn dân đông. Đó là lúc đoàn dân dông nhìn thấy phép lạ của Chúa Giê-su. Ai muốn ăn bao nhiêu tùy ý. Nhưng bánh và cá không sử dụng hết.


Sau khi mọi người ăn no, vẫn còn lại nhiều bánh và cá. Chúa Giê-su bảo các môn đệ “Hãy thu lượm bánh thừa để khỏi phí phạm”. Họ thu lượm những mảnh vụn của năm chiếc bánh lúa mạch người ta đã ăn xong, được mười hai giỏ đầy.


Ngày hôm đó, Chúa Giê-su hóa bánh cho 5000 người từ bữa trưa của một cậu bé. Một ngày khác, Ngài hóa bánh cho 4000 người từ bảy cái bánh lúa mạch và một vài con cá.


Khi dân thường thấy những dấu hiệu này, họ không giận dữ như những thầy tế lễ Pha-ra-si. Thay vì họ nói “Đây thực sự là Đấng tiên tri đã đến với nhân gian”. Họ biết Chúa Giê-su và Đấng cứu thế, đến với nhân gian như đã giao ước trong lời thánh của Đức Chúa trời.


Chúa Giê-su hóa bánh cho 5000 người Một câu chuyện về lời của Chúa, được tìm thấy trong Kinh Thánh Giăng chương 6

“Lời Chúa là lối đi ban cho sự sáng.” Thi Thiên 119:130


Kinh thánh cho trẻ em Tặng phẩm

Chúa Giê-su và la-xa-rơ


Ma-ri và Ma-thê lo lắng. Anh trai họ La-xa-rơ đang bị ốm nặng. Hai người em gái biết rằng La-xa-rơ có thể chết sớm. Họ đã đi tìm Chúa Giê-su. Ngài yêu gia đình nhỏ bé này ở Bết-tha-ni.


Khi Chúa Giê-su nghe tin về La-xa-rơ. Ngài phán cùng các môn đệ “Bệnh này không đến chết đâu”. Mặc dù Chúa Giê-su ở cách xa hàng dặm nhưng Ngài biết chính xác những gì sắp xảy đến với La-xa-rơ.


Chúa Giê-su đã ở lại Bê-tha-ni hai ngày. Và rồi Ngài phán điều gì đó làm môn đệ bối rối. “La-xơ-ra chết rồi. Ta mừng vì Ta không ở đó để cho các ngươi tin”. Những từ lạ lùng này muốn chỉ điều gì? Chúa Giê-su dự định làm gì?


Khi Chúa Giê-su đến Bê-tha-ny, La-xa-rơ đã chết được bốn ngày. Cơ thể của La-xa-rơ được quấn bằng vải liệm và chôn trong một cái hang mộ.


Ma-thê đến gặp Chúa Giê-su. Chúa Giê-su phán “Anh ngươi sẽ sống lại”. Ma-thê đáp lời “Tôi biết rằng sự sống lại vào ngày cuối cùng, anh tôi sẽ sống lại”. Ma-thê nghĩ nàng ta phải chờ đợi cho đến cuối để nhìn thấy La-xa-rơ sống dậy.


Nhưng Chúa Giê-su muốn nói điều gì khác.


Chúa Giê-su phán cùng Ma-thê “Ta là sự sống lại và sự sống. Kẻ nào tin ta thì sống, mặc dù chết rồi”. Ma-thê tin lời Chúa Giê-su. Ma-thê biết rằng Ngài là con trai Đức Chúa Trời. Nhưng làm sao Ngài làm La-xa-rơ sống dậy được?


Mọi người bồn bã vì La-xa-rơ đã chết. Em gái anh ta, Ma-ri đang khóc. Những người trong nhà cố gắng an ủi Ma-ri. Chúa Giê-su cũng khóc.


Chúa Giê-su đi đoàn người đến mộ. Có một hòn chặn trước cửa

cùng ngôi đá to hang.


Chúa Giê-su ra lệnh “Hãy lăn hòn đá đi”. Ma-thê thưa rằng “Lạy Chúa, đã có mùi vì người nằm đó đã bốn ngày rồi”.


Tuân lệnh Chúa Giê-su, mọi người lăn hòn đá ra khỏi hang. Và rồi Chúa Giê-su cầu nguyện Cha Ngài trên trời. Chúa Giê-su đã làm phép lạ quá tuyệt vời đến mức đám đông biết rằng Chúa đã sai Ngài đến.


Chúa Giê-su kêu lớn “La-xa-rơ!” “Hãy ra”. Đám đông nhìn chằm chằm vào miệng hang trong sự kinh ngạc. Chúa Giê-su có thể khiến người chết sống dậy?


Đúng vậy! La-xa-rơ ra khỏi hang, chân tay buộc bằng vải liệm đã sống lại!


Chúa Giê-su phán “Hãy mở cho người và để người đi”.


Thật vui biết nhường nào! Nước mắt đã thành tiếng cười. Chúa Giê-su đã giữ lời. La-xa-rơ đã sống dậy. Chỉ có con trai Đức Chúa Trời mới có thể làm cho người chết sống lại.


Nhiều người nhìn thấy phép lạ này thì tin Chúa Giê-su. Nhưng những người khác mách cho kẻ thù Ngài – nhóm thầy tế lễ. Họ âm mưu giết Chúa Giê-su vì ghen tức. Khi Chúa Giê-su biết về âm mưu này, Ngài lẩn lánh.


Chúa Giê-su và la-xa-rơ Một câu chuyện về lời của Chúa, được tìm thấy trong Kinh Thánh Giăng chương 11

“Lời Chúa là lối đi ban cho sự sáng.” Thi Thiên 119:130


Kinh thánh cho trẻ em Tặng phẩm

Chúa Giê-su và Xê-cha


Một ngày kia, Chúa Giê-su đi qua thành Giê-ri-cô. Giô-suê đã hủy diệt thành này cách đây lâu lắm rồi. Giờ nó đã được xây dựng lại và nhiều người sống ở đó. Trong số họ có người tên là Xa-chê.


Có lẽ nhiều người ở Giê-ri-cô không thích Xa-chê lắm bởi vì ông ta thâu thuế họ. Xa-chê dâng một phần cho nhà nước nhưng giữ phần nhiều cho mình.


Làm một người thâu thuế, Xa-chê rất giàu có. Nhà của ông ta là nhà lớn nhất và đẹp nhất trong làng.


Nhưng ông ta lại rất thấp bé. Xa-chê chưa bao giờ phát triển cao lớn như người khác.


Khi Xa-chê được tin rằng Chúa Giê-su đang ở thành Giê-ri-cô, người thâu thuế thấp bé muốn nhìn thấy Người đến từ Na-za-rét tự xưng là con trai Đức Chúa Trời. Nhưng dân chúng đông đảo… mọi người thì cao.


Xa-chê nãy ra ý nghĩ! Nếu anh ta đi trước dân chúng … leo lên một cái cây nhô ra bên đường …. Anh ta có thể nhìn thấy Chúa Giê-su.


Leo lên cây sung, Xa-chê tìm thấy một chạc cây thỏa mái giữa các nhành cây và ngồi đợi Chúa Giê-su. Có lẽ anh ta nghĩa rằng “Ta sẽ nhìn được toàn cảnh”. “Ta sẽ nhìn thấy Ngài mà không bị phát hiện”.


“Xa-chê, hãy xuống mau”. Kẻ thâu thuế thấp bé không tin nổi tai mình. Chúa Giê-su đang đứng dưới cây. Chúa Giê-su nhìn anh ta. Chúa Giê-su gọi anh ta.


Nếu Xa-chê ngạc nhiên khi Chúa Giê-su gọi anh ta thì ắt hẳn anh ta kinh ngạc khi Chúa Giê-su phán, “Hôm nay, Ta phải ghé lại nhà con!” Xa-chê xuống nhanh đến mức anh ta sắp ngã.


Xa-chê vui mừng khi Chúa Giê-su ghé nhà anh ta. Nhưng dân chúng không thích. Họ lầm bầm rằng Chúa Giê-su không nên vào nhà kẻ tội lỗi như Xa-chê.


Chúa Giê-su đem cuộc sống mới đến với Xa-chê. Xa-chê thưa, “Lạy Chúa, con xin phân phát một nửa tài sản của con cho người nghèo khổ và nếu con bóc lột ai bất cứ điều gì, con xin bồi thường gấp tư”.


Chúa Giê-su hài lòng với cuộc sống mới của Xa-chê. Ngài thích nhìn thấy con người quay lưng với tội lỗi và làm điều đúng. Chúa Giê-su phán, “Con trai Đức Chúa Trời đã đến tìm và cứu kẻ bị hư mất”. Vào hôm đó ở Giê-ri-cô, Chúa Giê-su đã tìm và cứu Xa-chê!


Chúa Giê-su và Xê-cha Một câu chuyện về lời của Chúa, được tìm thấy trong Kinh Thánh Lu-ca chương 19

“Lời Chúa là lối đi ban cho sự sáng.” Thi Thiên 119:130


Kinh thánh cho trẻ em Tặng phẩm

Mùa phục sinh đầu tiên


Người đàn bà đó đang đứng lẫn trong đám đông trên đồi, đang buồn rầu nhìn 1 cảnh tượng kinh hãi. Con trai bà đang chịu chết. Bà là Ma-ri, đang đứng gần nơi Chúa Giê-xu đang bị đóng đinh.


Mọi thứ đã xảy ra như thế nào? Làm sao Chúa Giê-Xu đã kết thúc cuộc đời tuyệt vời của Ngài theo 1 cách kinh khủng như vậy? Làm thế nào Đức Chúa Trời lại để con trai của Ngài chịu đóng đinh đến chết trên thập tự? Chúa Giê-Xu đã phạm lỗi vì Ngài là AI chăng? Đức Chúa Trời đã sai chăng?


Không! Đức Chúa Trời không sai. Chúa Giê-Xu cũng chẳng phạm sai lầm gì. Chúa Giê-Xu luôn biết rằng Ngài được sanh ra để chết thay cho tội lỗi của con người. Thậm chí khi mới là 1 hài nhi, một người đàn ông tên Si-mê-ôn đã nói rằng mọi đau buồn sẽ giáng lên đầu Ngài.


Vài ngày trước khi Chúa Giê-xu bị đóng đinh,có 1 người phụ nữ đến gần mà xức dầu thơm lên chân Ngài. Các môn đồ thấy thế bèn nói: “cô ta thật lãng phí”. Chúa Giê-Xu phán rằng: “Người này đang làm điều tốt lành, người xức dầu thơm này cho ngày chôn xác ta.”


Sau này, Giu-Đa, 1 trong 12 môn đồ của Chúa GiêXu đã bán Ngài cho các thầy tế lễ cả lấy 30 đồng bạc.


Chúa Giê-Xu đã dự bữa ăn cuối cùng với các môn đồ trong ngày Lễ Vượt Qua của người Do Thái. Ngài nói cho họ nghe về những điều tuyệt vời mà Đức Chúa Trời đã hứa ban cho những ai yêu Ngài. Kế đó, Ngài bẻ bánh và trao chén của Ngài mà chia ra cho các môn đồ. Điều này nhắc cho họ nhớ rằng thân thể và huyết của Chúa Giê-Xu đã đổ ra để cứu lấy tội nhân.


Ngay khi đó, Chúa Giê-Xu nói với các môn đồ của Ngài rằng Ngài sẽ bị phản bội, và họ sẽ chối nhận Ngài. Phi-e-rơ khẳng định rằng: “Tôi sẽ không bỏ Ngài”. Chúa Giê-Xu lại nói: “Trước khi gà gáy, ngươi sẽ chối nhận ta 3 lần”.


Khuya đêm đó, Chúa Giê-Xu đến tại vườn Ghết-sê-ma-nê để cầu nguyện. Các môn đồ đi theo Ngài đều buồn ngủ. Chúa GiêXu cầu nguyện: “Lạy Cha,... xin hãy cất chén này khỏi con. Dầu vậy, xin ý Cha được nên chứ không theo ý con”.


Đột nhiên, tên Giu-đa dẫn theo 1 lũ đông kéo đến bắt Ngài. Chúa Giê-xu không phản kháng, nhưng Phi-e-rơ đã chém đứt tai hữu của hắn. Chúa Giê-xu bèn nhẹ nhàng rờ tai Giu-đa mà chữa lành. Chúa Giê-xu biết Ngài bị bắt là theo ý Đức Chúa Trời.


Đám đông dẫn Chúa Giê-xu đến nhà thầy tế lễ cả. Ở đó, các trưởng lão người Do Thái đã nói rằng Chúa Giê-xu sẽ phải chết. Gần đó, Phi-e-rơ đang đứng cạnh đống lửa của các đầy tớ mà theo dõi.


Ba lần người ta nhìn chằm chằm Phi-e-rơ mà nói rằng: “Ngươi đi cùng Giê-xu!” Ba lần Phi-e-rơ đều từ chối, đúng như lời Chúa Giê-xu đã nói, dù Phi-e-rơ thậm chí đã rủa mình mà thề thốt.


Ti ến g g à gày

Ngay lúc đó thì gà gáy. Đúng y như lời Chú Giê-xu đã nói với Phi-e-rơ. Nhớ đến lời Ngài, Phi-e-rơ đã khóc lóc thảm thiết.


Giu-đa cũng đang hối hận. Hắn đã biết Chúa Giê-xu không có bất kì tội lỗi nào. Giu-đa đã trả lại 30 nén bạc nhưng những thầy tế lễ không nhận lại.


Giu-đa ném những đồng bạc đó đi, rồi đi ra ngoài thắt cổ.


Các thầy tế lễ mang Chúa Giê-xu đến trước mặt Phi-lát, là quan cai tổng. Phi-lát nói: “ta không thấy người này có tội gì”. Nhưng đám đông than khóc rằng: “hãy đóng đinh người nầy đi”.


Cuối cùng Phi-lát họp lại và tuyên án Chúa Giê-xu phải bị đóng đinh. Quân lính đấm đá Chúa Giê-xu, họ đã nhổ nước bọt trên Ngài và lấy cây sậy đánh đầu Ngài. Họ đan 1 cái mão gai mà đội trên đầu Ngài. Rồi họ đóng đinh Ngài vào cây thập tự cho đến chết.


Chúa Giê-xu luôn biết rằng Ngài sẽ chết như vậy. Ngài cũng biết rằng cái chết của Ngài sẽ mang sự tha thứ đến cho những tội nhân đã tin Ngài. Cạnh Chúa Giê-xu có 2 tội phạm cùng bị đóng đinh. 1 trong 2 người đó đã tin nhận Chúa và được vào nước Thiên Đàng, còn người kia thì không.


Sau hàng giờ liền chịu đựng, Chúa Giê-xu nói: “Con đã làm xong” rồi chết. Công việc của Ngài đã được hoàn thành. Những người thân thích của Ngài đã chôn Ngài trong 1 hầm mộ riêng.


Quân lính niêm phong và canh giữ mộ Ngài, không ai được phép ra vào.


Nếu câu chuyện đến đây mà kết thúc thì thật là buồn biết bao. Nhưng Đức Chúa Trời đã làm 1 điều tuyệt vời. Chúa Giê-xu không chết mãi mãi.


Sáng sớm ngày thứ nhứt trong tuần lễ, 1 vài môn đồ của Chúa Giê-xu đã lăn hòn đá che mộ Ngài ra. Khi nhìn vào bên trong, họ thấy Chúa Giê-xu không còn ở đó nữa.


1 người đàn bà đã ở đó và khóc lóc trước mộ. Chúa Giê-xu hiện ra cùng người đó! Bà ta vui mừng chạy về báo tin cho các môn đồ. “CHÚA GIÊ-XU ĐÃ SỐNG LẠI. CHÚA GIÊ-XU ĐÃ TRỞ VỀ TỪ CÕI CHẾT”.


Ngay khi đó Chúa Giê-xu hiện đến cùng các môn đồ, và chỉ cho họ thấy bàn tay mang dấu đinh của Ngài. Đó là sự thật. Chúa Giê-xu đã sống lại! Ngài tha thứ tội Phi-e-rơ đã chối Chúa, và nói với các môn đồ hãy báo tin của Ngài cho tất cả mọi người. Kế đó, Ngài thăng thiên về trời nơi Ngài đã từ đó giáng xuống trần vào đêm Giáng Sinh đầu tiên.


Mùa phục sinh đầu tiên Một câu chuyện về lời của Chúa, được tìm thấy trong Kinh Thánh Ma-thi-ơ 26-28, Luca 22-24, Giăng 13-21

“Lời Chúa là lối đi ban cho sự sáng.” Thi Thiên 119:130


Kinh thánh cho trẻ em Tặng phẩm

Sự hình thành hội thánh


Khi Chúa Giê-su qua đời, các môn đệ Ngài khiếp sợ lẩn trốn. Sau khi Chúa Giê-su sống dậy từ cái chết, Ngài đã cho các môn đệ nhìn thấy Ngài. Chúa Giê-su vẫn còn sống! Nhưng Chúa Giê-su có kế hoạch lìa họ để về nước Thiên đường nơi Ngài luôn sống cùng Cha Ngài- Đức Chúa Trời.


Trước khi Ngài ra đi, Chúa Giê-su đã giao ước cùng môn đệ Ngài rằng Ngài sẽ cho Thánh Linh của Chúa đến an ủi và giúp đỡ. (Giăng 15:26)


Điều đó đã xảy đến. Khoảng 120 người theo Chúa Giê-su đang cùng nhau cầu nguyện trong nhà. Bất ngờ, ngôi nhà đầy dẫy âm thanh của tiếng gió thổi mạnh.


Những ngọn lửa hai chân xuất hiện và đậu trên mỗi người. Tất cả đều đầy dẫy Thánh Linh như Chúa Giê-su đã giao ước.


Ngoài kia trên những con đường, các môn đệ Chúa Giê-su nói những thứ tiếng mà họ chưa bao giờ biết đến. Những người lạ ghé đến thành Giê-ru-sa-lem nghe các môn đệ nói lên những công việc vĩ đại của Đức ChúaTrời bằng nhiều thứ tiếng. Tất cả họ đều sửng sốt. Họ hỏi nhau “Việc này có nghĩa là gì đây?” Những kẻ khác lại chế giễu: “Họ say rượu đó”.


Nhưng Phê-rơ nói “Những anh em này không say rượu …. Đây chính là điều Chúa đã phán qua nhà tiên tri Giô-ên …” Kế đến Phê-rơ nhắc nhở họ rằng nhiều năm trước đây Chúa giao ước Thánh Linh sẽ ban phước và giúp đỡ dân chúng.


Phê-rơ bảo dân chúng phải quay lưng với tội lỗi và nhân danh Chúa Giê-su mà chịu báp tem. “… và sẽ nhận được ân tứ Thánh Linh” Khoảng 3000 người nghe theo. Họ tham gia thờ phượng Chúa Giê-su cùng các sứ đồ.


Thánh Linh ban quyền năng của Chúa trong đời sống con dân Chúa. Một ngày nọ, Phê-rơ và Giăng đi lên đền thờ vào giờ cầu nguyện. Một anh què ăn xin đang ngồi bên ngoài cổng đền. Anh xin Phê-rơ và Giăng cho ít tiền.


Rồi Phê-rơ nói, “Bạc, vàng tôi không có nhưng điều tôi có xin tặng anh: Nhân danh Chúa Cứu Thế người Na-za-rét, anh hãy đứng dậy và bước đi” Phê-rơ nắm tay phải anh và đỡ anh đứng dậy. Anh què nhảy lên, đứng dậy và bước đi và vào đền thờ cùng với Giăng và Phê-rơ – bước đi, nhảy lên và ngợi ca Chúa.


Dân chúng tập trung đông đúc kinh ngạc bởi phép lạ. Phê-rơ bảo họ không phải anh mà là quyền năng của Chúa đã chữa lành cho anh què.


Khi Phê-rơ nhắc nhở người do Thái rằng Đức Chúa Trời đã làm Chúa Giê-su sống lại từ sự chết, những vị tế lễ giận dữ bắt Phê-rơ và Giăng rồi giam vào ngục. Tuy nhiên, khoảng 5000 người tin vào Chúa Giê-su.


Ngày hôm sau, Phê-rơ và Giăng đang đứng trước đền thờ. Các nhà lãnh đạo hỏi “Các anh nhờ quyền năng nào và nhân danh ai mà làm việc này?”


Được đầy dẫy Thánh Linh, Phê-rơ can đảm trả lời, “… Nhân danh Chúa Cứu thế Giê-su, người Na-za-rét, Quý vị đã đóng đinh Ngài trên thập tự giá nhưng Đức Chúa Trời làm cho Ngài sống lại từ kẻ chết. Nhờ danh Ngài mà người này được lành và đứng trước quý vị.”


Phê-rơ can đảm nói tiếp, “… không có sự cứu rỗi trong một ai khác cả, vì dưới trời không có Danh nào khác được ban cho loài người để chúng ta phải nhờ Danh ấy mà được cứu.” Không muốn dân chúng tin vào Chúa Giê-su, các nhà lãnh đạo đe dọa Phê-rơ và Giăng. “Từ nay về sau, các anh không được nhắc đến Danh Chúa Giê-su nữa”.


Phê-rơ đã một lần khiếp sợ khi nhân danh Chúa Giê-su. Nhưng điều đó xảy ra trước khi Thánh Linh hiện hữu. Bây giờ thì không ai có thể làm anh ta khiếp sợ nữa.


Phê-rơ và Giăng trả lời, “Điều nào phải lẽ hơn? Trước mặt Đức Chúa Trời nên vâng lời quý vị hay là vâng lời Đức Chúa Trời? Xin quý vị vui lòng thẩm định. Nhưng chúng tôi không thể nào không nói lên những điều chúng tôi đã nghe và thấy.”


Các nhà lãnh đạo đe dọa thêm nữa rồi phóng thích Phê-rơ và Giăng. Những đầy tớ can đảm của Đức Chúa Trời thuật lại cho các anh em mình về việc bị giam trong ngục và bị xét xử.


Và rồi tất cả họ đồng lòng lớn tiếng cầu nguyện và ngợi ca Đức Chúa Trời. Một lần nữa, Thánh Linh của Chúa lại đầy dẫy trên dân chúng của Ngài cùng với năng quyền Ngài. – và những hội thánh sơ khai bắt đầu mọc lên.


Sự hình thành hội thánh Một câu chuyện về lời của Chúa, được tìm thấy trong Kinh Thánh Công vụ các xứ đồ chương 1-4

“Lời Chúa là lối đi ban cho sự sáng.” Thi Thiên 119:130


Kinh thánh cho trẻ em Tặng phẩm

Hội Thánh gặp nạn


50 ngày sau, kể từ ngày CHÚA GIÊ-SU từ cõi chết sống lại, Đức Thánh Linh đầy dẫy trên con cái của Ngài. Dẫu cho các môn đệ vẫn chưa hiểu nhiều về Ba Ngôi của Đức Chúa Trời là Đức Chúa Trời, CHÚA GIÊ-SU và Đức Thánh Linh thì họ vẫn rất hạnh phúc vì có CHÚA bên cạnh. Đức Chúa Trời đã làm nhiều phép lạ để giúp các môn đệ rao giảng về Đức CHÚA GIÊ-SU.


Bấy giờ, cộng đồng tín hữu tin cậy nơi Đấng CHRIST, đồng tâm chia sẻ với nhau mọi thứ mình có cho người nghèo. Nhưng có cặp vợ chồng nọ là A-na-nia và Sa-phi-ra đã không trung tín với CHÚA. Họ bán một miếng đất và giả vờ mang toàn bộ số tiền đặt nơi chân các môn đệ, nhưng thực chất cả hai giữ lại trong mình một phần tiền.


Phê-rơ hỏi: “Ông A-na-nia, sao Sa-tan đã đầy dẫy lòng ông đến nỗi ông nói dối với Đức Thánh Linh …? Không phải ông dối người đâu mà dối Đức Chúa Trời đó!”


Nghe xong những lời ấy, A-na-nia ngã xuống và tắt thở. Các thanh niên liệm xác ông, rồi khiêng ra ngoài chôn cất.


Một lát sau, vợ ông đến, không biết việc chồng mình đã chết. Bà cũng đồng lòng nói dối về số tiền ấy, và điều tương tự cũng xảy ra với bà. Tất cả những ai nghe tin này đều rất khiếp sợ.


Chúa -Đức Thánh Linh đã dùng tay các sứ đồ thực hiện nhiều dấu lạ và phép màu. Chẳng hạn như, người bệnh được chữa lành khi bóng của Phi-ơ-rơ ngã trên người họ.


Đó là lúc phép màu diệu kỳ cho thấy sự hiện diện của Đức Chúa Trời. Càng ngày càng nhiều người tin Chúa. Điều này đã làm cho vị trưởng tế vô cùng tức giận. Ông sai bắt giam các vị sứ đồ vào ngục!


Nhưng khi đêm đến, một thiên sứ của CHÚA mở các cửa khám, dẫn họ ra ngoài rồi bảo: “Các ông hãy đi vào đền thờ, đứng đó rao truyền cho dân chúng tất cả những lời của sự sống.” Nghe xong, các sứ đồ ra ngoài và giảng dạy về CHÚA GIÊ-SU. Sáng hôm sau, người của vị trưởng tế không tìm thấy bất kỳ sứ đồ nào trong khám.


Khi tìm được các sứ đồ, vị trưởng tế quát mắng các sứ đồ: “Chẳng phải chúng tôi đã nghiêm cấm các anh dạy dỗ về Danh này sao?” Phê-rơ và các sứ đồ trả lời: “Chúng tôi phải vâng lời Đức Chúa Trời hơn là vâng lời loài người.” Nghe xong, vị trưởng tế vô cùng tức giận, ông nảy ý muốn giết chết các sứ đồ. Nhưng sau đó, ông ra lệnh đánh và thả họ ra.


Mặc cho đau đớn, các sứ đồ vẫn vâng lời Đức Chúa Trời và tiếp tục rao giảng về Đức CHÚA GIÊ-SU.


Một ngày nọ, người đàn ông tên Ê-tiên bị bắt. Ông là một người yêu mến CHÚA GIÊ-SU. Đức Thánh Linh đã dùng ông để giảng dạy cho nhiều người về Đức Chúa GIÊ-SU. Một vài kẻ nói dối, cho rằng Ê-tiên đang nói những lời chống nghịch Đức Chúa Trời. Sau một vụ xét xử trá hình, Ê-tiên bị ném đá cho đến chết vì ông tin Đức CHÚA GIÊ-SU.


Trước khi chết, Ê-tiên, người đầy dẫy Thánh Linh, ngước mắt nhìn lên trời, thấy hào quang của Đức Chúa Trời, và Đức CHÚA GIÊ-SU ở bên hữu Ngài. Đám đông đã ném đá ông trong khi ông gọi tên CHÚA và thưa, “Lạy Chúa JESUS, xin tiếp nhận linh hồn con”.


Trước khi chết, giống như CHÚA GIÊ-SU chết trên cây thập tự, người đàn ông dũng cảm này cũng cầu nguyện xin Đức Chúa Trời tha thứ cho những kẻ đã giết hại mình.


Cái chết của Ê-tiên đã mở đầu cho sự hành hạ dữ dội sắp đến. Một thanh niên tên là Sau-lơ, người tham gia vào vụ sát hại Ê-tiên, đã đi bắt giam tất cả các tín đồ cơ đốc mà anh ta tìm thấy. Tất cả họ phải chạy trốn và tản lạc khắp miền Giu-đê và Sa-ma-ri. Chỉ có các sứ đồ vẫn ở lại Giê-ru-sa-lêm.


Mặc cho việc kẻ thù đang truy lùng khắp nơi để sát hại, những người đang trốn chạy vẫn đi khắp nơi rao giảng về Chúa Giê-su. Không gì có thể cản trở các tín đồ của CHÚA GIÊ-SU bởi Thánh Linh của Đức Chúa Trời đang ngự trị trong họ và mở đường cho mọi lối đi.


Hội Thánh gặp nạn Một câu chuyện về lời của Chúa, được tìm thấy trong Kinh Thánh Công vụ các sứ đồ 5-7

“Lời Chúa là lối đi ban cho sự sáng.” Thi Thiên 119:130


Kinh thánh cho trẻ em Tặng phẩm

Phi-e-rơ và Quyền năng của Lời cầu nguyện


Môn đồ Phê-rơ đi khắp nơi để rao giảng cho dân chúng về CHÚA JESUS. Một ngày nọ, ở thị trấn có tên gọi là Ly-đa, ông gặp người đàn ông đã nằm liệt giường tám năm.


Phê-rơ nói: “Chúa Cứu thế Jesus Christ chữa lành anh! Hãy đứng dậy và dọn giường đi.” Ngay lập tức ông đứng dậy.


Tất cả những ai chứng kiến điều này đều tin vào Đức Chúa Trời.


Ở làng bên cạnh, làng Giốp-bê, người dân ở đây rất đau buồn. Một nữ môn đồ tên là Hoàng Dương vừa qua đời.


Những người bạn của bà tắm rửa xác bà và sau đó đặt thi thể bà trong một phòng trên lầu nơi họ khóc thương bà.


Nhưng khi các bạn của Hoàng Dương nghe tin Phê-rơ đang ở Ly-đa. Họ liền mời ông gấp rút sang Giốp-bê. Khi đến nơi, họ đưa ông lên phòng trên lầu, các quả phụ vùa khóc vừa chỉ cho ông xem những quần áo mà bà Hoàng Dương đã may cho họ.


Nhưng Phê-rơ mời mọi người ra ngoài rồi quỳ xuống cầu nguyện. Quay lại xác chết ông bảo: “Bà Hoàng Dương, hãy dậy.” Bà mở mắt, nhìn thấy Phê-rơ, bà liền ngồi dậy.


Sau đó, ông đưa tay nâng bà đứng dậy và gọi các thánh đồ và goá phụ đến cho họ thấy bà đang sống. Tin này được lan rộng khắp Giốp-bê, và sau đó nhiều người đã tin thờ CHÚA.


Phê-rơ ở lại thành Giốp-bê một thời gian dài, tại một ngôi nhà bên biển. Một hôm, Phê-rơ lên mái nhà cầu nguyện. Nếu ông nhìn qua những bức tường thành,

có lẽ ông sẽ thấy có ba người đang đến tìm ông.


Những người này là đầy tớ của Cọt-nây, một người lính Rô-ma sùng kính Đức Chúa Trời. Cọt-nây đã sai đầy tớ của mình đến tìm Phê-rơ bởi Thiên sứ đã cho anh ta một khải tượng, “Hãy đi tìm Phê-rơ. Ông ta đang ở trọ với Si-môn, thợ thuộc da, nhà gần biển. Ông ấy sẽ chỉ bảo ngươi những việc nên làm.”


Trong khi Phê-rơ đang cầu nguyện trên mái nhà, CHÚA đã ban cho ông một khải tượng. Dường như có vật gì trông giống một tấm khăn lớn từ từ hạ xuống đất. Trên tấm vải đó là các loài thú và chim. Phê-rơ cảm thấy rằng những con vật này không được tinh sạch.


Điều đó có nghĩa là những người Do Thái không được phép ăn chúng. Đột nhiên, có giọng nói bảo ông: “Phê-rơ, ngươi hãy đứng dậy làm thịt mà ăn.”


Phê-rơ đáp lại cùng Ngài: “Lạy Chúa, không được đâu”, “Vì con không bao giờ ăn những gì ô uế và không tinh sạch.” Tiếng ấy lại nói với ông lần thứ hai: “Đừng coi những vật Đức Chúa Trời đã thanh tẩy là ô uế”. Viêc đó lặp lại ba lần. Rồi sau đó, tấm khăn ấy được thu lên trời.


Phê-rơ vẫn chưa hiểu khải tượng vừa nãy có ý nghĩa gì. Trong khi ông tiếp tục suy nghĩ về điều đó thì CHÚA bảo cho ông có ba người tới tìm ông và ông nên đi cùng họ.


Bấy giờ, ba người đàn ông đến nói cho Phi-rơ rằng có một vị thiên sứ truyền thánh cho Cọt-nây, lúc ấy Phê-rơ nhận ra CHÚA đã dẫn lối cho ông. Ngày tiếp theo, ông cùng sáu người bạn của mình đến nhà Cọt-nây.


Có lẽ trên đường đến nhà một người dân ngoại đạo, Phê-rơ bắt đầu nhận ra rằng Đức Chúa Trời yêu thương toàn nhân loại, và Ngài muốn mọi dân tộc biết rằng CHÚA GIÊ-SU là Đấng cứu thế của nhân loại. Lúc Phê-rơ đến, Cọt-nây quỳ dưới chân ông mà lạy.


Phê-rơ bảo: “Xin ông đứng lên cho. Tôi cũng là người thường thôi.”


Sau đó, ông liền quay sang nói với tất cả mọi người đang có mặt trong nhà: “Quý vị thừa biết việc người Do Thái kết thân với người khác chủng tộc hoặc đến thăm họ là điều cấm kị.”


“Nhưng Đức Chúa Trời cũng tỏ cho tôi biết rằng tôi không được gọi ai là phàm tục hay ô uế cả.”


Phê-rơ cũng giảng thêm cho những người dân ngoại đạo hiểu rằng Đức CHÚA GIÊ-SU là con một của Đức CHÚA Trời, Ngài đã chết trên thập tự giá, nhưng Ngài đã vượt sự chết mà sống lại để làm CHÚA Cứu Thế cho cả nhân loại.


Sau đó, Đức Thánh Linh ngự xuống trên mọi người và họ bắt đầu ca ngợi CHÚA. Sáu người bạn Do Thái của Phi-rơ đều tỏ ra kinh ngạc. Nó giống như Lễ hạ trần. Ân tứ Thánh Linh cũng đổ xuống trên người ngoại quốc nữa.


Sau đó Phê-rơ làm lễ Báp-tem cho những người mới tin nhận CHÚA GIÊ-SU.


Tại Giê-ru-sa-lem, các tín hữu chỉ trích Phê-rơ vì đến thăm nhà người ngoại đạo. Phê-rơ thuật lại cho họ nghe về khải tượng mà cả ông và Cọt-nây đều nhận được khi đang cầu nguyện. Nghe xong những điều này, những Cơ đốc nhân ở Giê-ru-sa-lem lặng im. Và rồi họ ngợi ca Đức Chúa Trời, Đấng đã chỉ cho hội thánh hiểu rằng tình yêu thương của Đức Chúa Trời thì dành cho tất cả mọi người thông qua lời cầu nguyện.


Phi-e-rơ và Quyền năng của Lời cầu nguyện Một câu chuyện về lời của Chúa, được tìm thấy trong Kinh Thánh Công vụ các sứ đồ 9-12

“Lời Chúa là lối đi ban cho sự sáng.” Thi Thiên 119:130


Kinh thánh cho trẻ em Tặng phẩm

Từ kẻ hành hạ người khác trở thành người truyền đạo


Chúa đã làm nhiều điều kỳ diệu thông qua các tín hữu của hội thánh sơ khai. Một người đàn ông có tên là Phi-líp đang rất bận rộn với công việc rao giảng về Chúa

Giê-su tại một thành phố đông đúc. Nhưng Chúa đã sai ông đến sa mạc. Tại sao?


Vì Chúa biết rằng ở sa mạc có một lữ khách, là triều thần của Can-đác, nữ vương Ê-thi-ô-bi. Ông đang trên đường về nhà và đang đọc một quyển sách đặc biệt. Các bạn có thể đoán quyển sách nói về điều không?


Phi-líp vâng lời Chúa và Ngài đã đưa ông tới chỗ vị triều thần kia, người đang đọc lời Chúa nhưng không hiểu ý nghĩa. Ông mời Phi-líp đi cùng mình.


Vị quan hỏi Phi-líp: “Điều này có nghĩa là gì?”. Khi chiếc xe ngựa chạy xóc nẩy lên trên con đường vắng, bắt đầu bằng đoạn Kinh Thánh đó, Phi-lip mở miệng rao giảng về Chúa Giê-su.


Vị quan người Châu Phi liền tin vào những thông điệp đến từ Kinh Thánh, rằng Đấng cứ thế Giê-su CHRIST là Con trai của Đức Chúa Trời. Nhìn thấy chỗ có nước, ông bèn nói, “Có điều gì ngăn trở tôi chịu phép báp-tem không?”


Phi-líp trả lời ngài: “Nếu ông hết lòng tin, ông có thể chịu phép báp-tem.” Vị quan đáp: “Tôi tin rằng Chúa Giê-su CHRIST là Con trai Đức Chúa Trời.” Phi-líp dắt ông đến chỗ có nước và làm phép báp-tem cho ông.


Khi họ lên khỏi nước, Thánh Linh của Đức Chúa trời đem Phi-líp đi mất, vì vậy vị quan không còn thấy ông nữa. Vị quan hân hoan trở về Ê-thi-ô-bi.


Nhưng nhiều người căm ghét các tín đồ cơ đốc. Và Ê-tiên, một trong những người bạn của Phi-líp, cũng đã bị giết hại bởi đám người giận dữ vì họ không muốn ông rao giảng về Chúa Giê-su. Người đàn ông có tên Sau-lơ đến từ Tạt-sơ đã tham gia giết hại Ê-tiên. Sau-lơ căm thù các tín đồ cơ đốc.


Sau-lơ luôn đe doạ và tàn sát các tín đồ cơ đốc, ông đến gặp vị trưởng tế và xin ủy nhiệm thư để toàn quyền bắt bớ tất những người theo đạo, kể cả nam và nữ.


Đáng thương cho Sau-lơ người Tạt-sơ! Ông không biết rằng khi ông gây tội lỗi đối với các tín hữu của Chúa, thì thực chất ông đã gây tội với chính Đức Chúa Giê-su. Ngài đã phải ngăn Sau-lơ. Nhưng bằng cách nào?


Chúa đã bắt giữ Sau-lơ. Trong lúc Sau-lơ đang trên đường đi đến thành Đa-mách, bỗng có ánh sáng từ trời chiếu lòa chung quanh ông. Sau-lơ té xuống và ông nghe có tiếng gọi mình.


Sau-lơ khóc lóc: “Lạy Chúa, Ngài là ai?”. “Ta là Giê-su mà ngươi đang bắt bớ.” Run rẩy và đầy kinh ngạc, Sau-lơ hỏi: “Lạy CHÚA, Ngài muốn tôi làm gì cho Ngài?” Chúa trả lời cùng ông: “Hãy đứng dậy và đi vào thành, ngươi sẽ dược chỉ bảo những gì ngươi phải làm.”


Những người đi cùng Sau-lơ cũng nghe thấy giọng nói ấy nhưng chẳng thấy ai cả. Sau-lơ đứng dậy và nhận ra mình đã bị mù. Người ta dắt ông vào thành Đa-mách.


Ở trong thành, Sau-lơ ở đó ba ngày, mắt không thấy, không ăn và cũng không uống. Chắc lẽ, ông dành thời gian ấy cầu nguyện đến Chúa Giê-su, Đấng mà ông đã gặp khi trên đường vào thành Đa-mách.


CHÚA luôn có kế hoạch cho mọi thứ. Tại thành Đa-mách có một môn đồ tên là A-na-nia. Chúa sai người này đến cứu Sau-lơ. A-na-nia sợ hãi nhưng vẫn vâng lời Chúa. Khi ông đặt tay lên người Sau-lơ, con mắt bị mù của Sau-lơ được sáng lại và Sau-lơ được đầy dẫy Thánh Linh của Đức Chúa Trời.


Sau-lơ được báp-tem. Sau đó, ông ăn được trở lại. Ăn xong, ông được phục hồi sức lực. Sau-lơ cần sức khoẻ bởi vì ông có vài việc quan trọng phải làm.


Ngay lập tức, Sau-lơ vào trong các giáo đường rao giảng về Đấng Christ - Con trai Đức Chúa Trời. Những ai nghe ông giảng đều ngạc nhiên và nói, “Không phải ông này đã giết hại các tín hữu cơ đốc sao?” Một vài người bài mưu giết hại Sau-lơ.


Kẻ thù mới của Sau-lơ ngày đêm canh gác các cổng thành để giết hại ông nếu Sau-lơ rời thành. Nhưng các đồng môn của ông, những tín hữu cơ đốc, vào một đêm đã đặt ông vào một cái thúng và thòng dây đưa ông ra ngoài tường thành.


Từ đó trở đi, Sau-lơ từ kẻ chuyên đi sát hại những tín đồ cơ đốc đã trở thành kẻ trung thành với Đấng mới, Đức Chúa Giê-su.


Từ kẻ hành hạ người khác trở thành người truyền đạo Một câu chuyện về lời của Chúa, được tìm thấy trong Kinh Thánh Công vụ các sứ đồ 8-9

“Lời Chúa là lối đi ban cho sự sáng.” Thi Thiên 119:130


Kinh thánh cho trẻ em Tặng phẩm

Những chuyến du hành ngoạn mục của Phao-lô


Phao-lô và Si-la, những đầy tớ Chúa, đang bị giam trong ngục. Nhưng họ chẳng làm điều gì sai trái ngoài việc đuổi quỷ ra khỏi một người phụ nữ. Họ cho những người đang thờ lạy hình tượng tại Phi-lip thấy quyền năng thật sự của Đức Chúa Trời và con trai Ngài – Chúa Giê-su.


Chính vì thế mà họ bị bắt, bị đánh, và bị cùm.


Bất thình linh, tiếng hát dừng lại. Chúa cho cơn động đất làm rung chuyển nhà ngục. Tất cả cửa ngục đều mở ra. Xiềng xích các tù nhân đều được thao rời.


Chao ôi!...Chao ôi! giám ngục tưởng rằng các tù nhân đã trốn hết trong cơn rung chuyển. Thậm chí nếu một tù nhân trốn thoát, giám ngục sẽ bị xử tử. Giám ngục đáng thương rút kiếm ra trong buồn bã. Ông muốn tự sát để vượt qua sự cố này.


Nhưng Phao-lô gọi lớn: “Đừng hủy mình, vì tất cả chúng tôi còn ở lại đây.” Khi giám ngục nhìn thấy họ và nói: “Thưa các ngài, tôi phải làm chi để được cứu rỗi?” Họ trả lời: “Hãy tin Chúa Giê-su Christ thì ông và gia đình ông sẽ được cứu.” Giám ngục tin nhận Chúa một cách vui mừng.


Được thả vào ngày hôm sau, Phao-lô và Si-la đi đến nhiều thành khác rao giảng về Chúa Giê-su với mọi người. Một số tin, còn số khác thì cố hại họ. Nhưng Chúa luôn ở cùng tôi tớ Ngài. Một đêm nọ, Phao-lô đã giảng đạo nhiều giờ liền. Một thanh niên ngồi cạnh cửa sổ ngủ thiếp đi. Bạn có thể đoán được chuyện gì đã xảy ra.


Ai nấy đều nhận thấy người thanh niên kia đã chết. Phao-lô đi xuống, ôm chặt người thanh niên đó và nói rằng, “Linh hồn còn ở trong người.” Mọi người đưa người thanh niên ấy về nhà, thấy còn sống nên được an ủi nhiều.


Phao-lô và Si-la đã trải qua nhiều cuộc phiêu lưu khi họ đến Châu Âu. Và một trong những cuộc phiêu lưu đáng nhớ nhất đã xảy ra với Phao-lô khi ông đi trên trên thuyền. Đó không phải là những tàu vượt biển bằng vỏ thép, chỉ là thuyền buồm, nên rất dễ bị hất tung bởi thời tiết mưa bão.


Phao-lô phải ở trên tàu vì ông lại bị bắt. Lần này, ông phải ứng hầu trước mặt hoàng đế ở Rô-ma, thủ phủ của thế giới. Gió mạnh khiến con tàu đi rất chậm. Có vẻ như mưa bão sắp ập đến. Đó là một chuyến đi nguy hiểm cho Phao-lô, các tù nhân và đoàn thuỷ thủ.


Phao-lô cảnh báo họ: “Thưa các ông, tôi nhận thấy chuyến hải trình này sẽ kết thúc bằng một thảm hoạ.” Nhưng thuyền trưởng không nghe lời ông. Họ nhổ neo ra đi. Khi bị một cơn bão lớn đánh phải, họ buộc dây thừng quanh con tàu với hy vọng giữ cho tàu khỏi vỡ. Nếu tàu vỡ ra, nó sẽ là ngôi mộ sũng nước cho tất cả mọi người.


Con tàu yêu cầu nên nhẹ dụng cụ điều đó

bị bão dập dồi đến nỗi thuyền trưởng tất cả mọi người làm cho con tàu trở hơn. Vào ngày thứ ba, họ quăng xuống biển. Có lẽ sẽ hiệu quả.


Trong đêm đó, một thiên sứ đứng bên cạnh Phao-lô và nói rằng, mọi thứ sẽ tốt đẹp cả thôi.


Một số người được khích lệ khi nghe Phao-lô bảo rằng: “Hãy can đảm lên các ông, vì tôi tin chắc nơi Đức Chúa Trời rằn sự việc sẽ xảy ra như lời Ngài đã phán cùng tôi, nhưng chắc hẳn chúng ta sẽ bị mắc cạn ở một hòn đảo nào đó.”


Vài ngày sau, con thuyền bị trôi dạt đến gần đảo Man-ta. Tàu bị va vào bãi đá ngầm và vỡ ra. Thuyền trưởng ra lệnh cho những ai biết bơi thì nhảy xuống nước rồi bơi vào bờ trước. Số còn lại cũng thoát hiểm an toàn, một số bám vào những tấm ván, còn số khác bám vào những mảnh vỡ của tàu.


Trên đảo Man-ta, Đức Chúa Trời đã thể hiện quyền năng của Ngài. Trong lúc mọi người đang lượm củi để nhóm lửa, một con rắn hổ lục đã cắn Phao-lô. Mọi người đều cho rằng ông sẽ chết.


Nhưng miếng cắn của con rắn độc không gây hại đến ông. Sau đó, mọi người nghĩ ông là thần. Nhiều người ốm đến, Chúa chữa lành cho họ sau khi được Phao-lô cầu nguyện.


Cuối Phải nghe này, tiếp

cùng thì Phao-lô cũng đến được Rô-ma. mất hơn hai năm thì dân chúng mới được về vụ án của ông. Trong khoảng thời gian Phao-lô thuê một căn nhà ở đây và đón khách viếng thăm.


Bạn có biết Phao-lô truyền giảng điều gì với những người ghé thăm không? Ông giảng về vương quốc của Đức Chúa Trời. Về Chúa cứu thế Giê-su Christ. Phao-lô là tôi tớ Chúa tại Rô-ma, cũng như tại nhiều nơi khác ông đi qua.


Phao-lô đã viết tại Rô-ma: “Tôi đã chiến đấu dũng cảm trong trận mạc, đã hoàn tất cuộc chạy đua và giữ vững đức tin.” Kinh Thánh không cho chúng ta biết ông đã ra qua đời như thế nào, nhưng một số ghi chép kể lại rằng, Phao-lô bị chém đầu ở Rô-ma theo lệnh của hoàng đế Ne-ro. Lúc Phao-lô qua đời cũng như lúc ông còn sống – một đầy tớ Chúa trung tín luôn truyền dạy về Đức Chúa Giê-su Christ.


Những chuyến du hành ngoạn mục của Phao-lô Một câu chuyện về lời của Chúa, được tìm thấy trong Kinh Thánh Công vụ các sứ đồ 16, 27, 28

“Lời Chúa là lối đi ban cho sự sáng.” Thi Thiên 119:130


Kinh thánh cho trẻ em Tặng phẩm

Thiên Đàng, Ngôi nhà xinh đẹp của Đức Chúa Trời


Khi còn sống trên đất, Chúa Giê-xu đã nói cho các môn đồ của Ngài biết về nước Thiên Đàng. Ngài gọi đó là nhà của Cha,ở đó có rất nhiều lâu đài. Mỗi lâu đài là 1 ngôi nhà to lớn và xinh đẹp. Thiên Đàng rộng lớn và xinh đẹp hơn trái đất gấp nhiều lần.


Chúa Giê-xu nói: “Ta sẽ sắm sẵn chỗ cho các ngươi. Và ta sẽ quay lại để đem các ngươi đi cùng ta đến nơi ta sắm sẵn cho các ngươi”. Chúa Giê-xu đã lên Thiên Đàng, sau khi Ngài từ kẻ chết sống lại. Ngay khi các môn đồ đang nhìn Ngài, Chúa Giê-xu được cất lên trời bởi một đám mây.


Kể từ đó, mọi Cơ Đốc nhân đều nhớ đến lời hứa Chúa Giê-xu sẽ quay lại và đón mình. Chúa Giê-xu đã nói rằng Ngài sẽ đến đột ngột lúc ít được trông đợi nhất. Nhưng đối với những Cơ Đốc Nhân đã chết trước khi Ngài đến thì sao? Kinh Thánh chép rằng họ sẽ được đến cùng Chúa Giê-xu. Ở cùng Chúa


Sách Khải Huyền, chương cuối cùng trong Kinh Thánh cho chúng ta biết về những thứ tuyệt vời ở nước Thiên Đàng. Điều tuyệt vời nhất đó là nước Thiên Đàng là nhà của Đức Chúa Trời theo 1 cách rất đặc biệt. Chúa ở mọi nơi nhưng Ngai của Ngài là ở Thiên Đàng.


Các thiên sứ và mọi vật sẽ thờ lạy Đức Chúa Trời tại Thiên Đàng. Kể cả những người tin Chúa đã chết và đến Thiên Đàng. Họ sẽ ngợi ca Chúa bằng những bài hát tuyệt diệu.


Đây là vài lời từ bài hát đó: Ngài đã lấy huyết mình mà chuộc tội cho mọi dân tộc và đã làm cho những người ấy nên vua và thầy tế lễ cho Đức Chúa Trời chúng ta.


Những trang cuối cùng trong Kinh Thánh miêu tả “Thành Giê-ru-sa-lem” mới là thành rất rất là to lớn với 1 tường thành cao lớn bao bọc bên ngoài. Tường thành được làm bằng đá Thạch Anh, trong suốt như pha lê.


Kim cương và đá quý trang trí các nền tường thành, lấp lánh những màu sắc tuyệt diệu. Mỗi cửa thành bằng 1 hột châu nguyên khối tạo thành.


Các cửa thành không bao giờ đóng. Hãy vào đó mà nhìn xem xung quanh... WOW! Bên trong thiên đàng thậm chí còn đẹp hơn nữa. Thành được làm bằng vàng ròng, tựa như thủy tinh trong suốt. Thậm chí đường trong thành cũng làm bằng vàng ròng.


1 dòng sông sự sống trong vắt và xinh đẹp chảy ra từ Ngai của Đức Chúa Trời. Bên dòng sông có cây sự sống, là cây đã mọc đầu tiên trong vườn Ê-đen. Cây này rất đặc biệt. Cây sinh ra 12 trái khác nhau, mỗi trái tượng trưng cho 1 tháng. Và là của cây sự sống dùng để chữa lành khắp các dân.


Thiên đàng không cần mặt trăng hay mặt trời chiếu sáng. Vì vinh hiển Đức Chúa Trời chói lóa thứ ánh sáng tuyệt vời. Ở đó không bao giờ có ban đêm.


Thậm chí các loài thú vật trên thiên đàng cũng rất khác. Tất thảy đều được thuần phục và hiền lành. Chó sói cũng cùng ăn cỏ với cừu. Thậm chí sư tử cũng ăn cỏ như bò. Đức Chúa Trời nói: “chúng sẽ không làm hại hay phá hủy những ngọn núi thánh của Ngài”.


Khi nhìn xung quanh, chúng ta sẽ thấy rằng ở nước Thiên Đàng thiếu những thứ sau: Không có bất kì lời nói giận dữ nào. Không có ai đánh nhau và không có sự ích kỷ.


Người ta cũng không khóa cửa nhà vì không có trộm cắp trên Thiên Đàng. Không có sự dối trá, không có giết người, không có phù thủy, không có những kẻ độc ác. Không có tội lỗi nào ở trên Thiên Đàng.


Không có giọt nước mắt nào khi ở cùng Chúa trên thiên đàng. Đôi khi, con dân của Đức Chúa Trời khóc vì những nỗi đau lớn trong đời sống này. Trên Thiên Đàng, Đức Chúa Trời sẽ lau sạch nước mắt.


Ngay cả sự chết chóc cũng không có Đàng. Con dân của Chúa sẽ sống mãi Không còn nỗi buồn, không còn khóc có cả sự đau đớn. Không có ốm đau, sự chia ly và cũng không có đám ma. Mọi con cái Chúa ở Thiên Đàng sẽ mãi hạnh phúc với Đức Chúa Cha.

trên Thiên cùng Ngài. lóc và không không có


Hơn hết, Nước Thiên Đàng là dành cho tất cả những chàng trai, cô gái (và cả người lớn tuổi nữa) những người có đức tin nơi Đức Chúa Giê-xu là Đấng Cứu Thế và vâng lời Ngài như là Đức Chúa Cha.

Ự S H C O Á H S C G N N O SỐ N C Ê I H C


Ở nước Thiên Đàng, có một quyển sách được gọi là Sách sự sống của Chiên con. Quyển sách viết tên của nhiều người. Các con có biết tên của những ai được viết ra trong sách không? Đó là tất cả những người đã đặt niềm tin vào Đức Chúa Giê-xu. Tên của con có trong đó không? SỰ

H C O Á H S C G N N O SỐ N C Ê I H C


Những từ cuối cùng trong kinh thánh nói về nước thiên đàng là một lời mời gọi tuyệt vời.


Đức Thánh Linh và cô dâu phán rằng “Hãy đến đây”. Hãy cho dân Ngài nghe lời phán “Hãy đến đây”, hãy cho những người khát được đến. Và bất kỳ ai khao khát, hãy cho họ thoải mái dùng nước sự sống.


Thiên Đàng, Ngôi nhà xinh đẹp của Đức Chúa Trời Một câu chuyện về lời của Chúa, được tìm thấy trong Kinh Thánh Giăng 14; Sách Cô Rinh Tô 2, đoạn 5; Sách Khải Huyền, đoạn 4, 21, 22

“Lời Chúa là lối đi ban cho sự sáng.” Thi Thiên 119:130


Kết thúc


Câu chuyện trong kinh thánh cho chúng ta biết về Đức Chúa tuyệt vời đã tạo nên chúng ta và muốn chúng ta biết về Ngài. Chúa biết chúng ta đã phạm phải những sai lầm mà Ngài cho đó là tội lỗi. Sự trừng phạt cho tội lỗi là cái chết, nhưng Chúa yêu chúng ta vô cùng. Ngài đã gửi con trai duy nhất của mình là Giê-su, chết trên thánh giá và chịu trừng phạt vì tội lỗi của chúng ta. Và rồi, Chúa Giê-su đã trở lại cuộc sống và về thiên đàng. Nếu bạn tin vào Chúa Giê-su và xin Ngài tha thứ cho tội lỗi của bạn, Ngài sẽ tha thứ! Ngài sẽ đến và sống trong bạn bây giờ, và bạn sẽ sống với Ngài mãi mãi. Nếu bạn tin điều này là có thật thì hãy nói với Đức Chúa rằng: Kính thưa Chúa Giê-su, Tôi tin Ngài là Đức Chúa trời, và là người đã chết vì tội lỗi của tôi, và bây giờ Ngài đã sống trở lại. Hãy bước vào cuộc sống của tôi và hãy tha thứ cho tội lỗi của tôi, để mà tôi có thể có một cuộc đời mới, và một ngày nọ Tôi sẽ bên Ngài mãi mãi. Hãy giúp tôi theo Ngài và sống vì Ngài như con của Ngài. A-men. Đọc kinh thánh và tâm sự với Chúa mỗi ngày! Giăng 3:16


Turn static files into dynamic content formats.

Create a flipbook
Issuu converts static files into: digital portfolios, online yearbooks, online catalogs, digital photo albums and more. Sign up and create your flipbook.