MANNUP 1
JOSEPH GORDON LEVITT
Mannup magazine No.1
03 06
Mục lục
Content Thử của ban biên tập
73
Fashion Đi tìm cái hồn can trừng của denim
86
09
Fitness Chế độ luyện tập của Thor Tập gym khi6e1n bạn đẹp lên như thế nào
Culinary Thành viên Mann up giống loại cocktail nào?
89
Lifestyle Chỉ có dừng lại mới là thất bại thực sự
16
Photograhy Born to ride
91
61
Read Chuyến hành hương của Murakami và triệu triệu sắc màu
Scent Gỗ Muscs Koublai Khan
65
Sports Sống và chơi bóng như anh Batistuta David Beckhams - Biểu tượng không thể thất truyền
Cinema 500 days of summer
credits Mann Up Crew Lu - Editor in Chief BeP - Head of Read ChQcQ - Head of Scent House - Head of Photography Tuấn Lalarme - Head of Cinema Hexe - Head of Sports Manthorbe - Head of Fitness Thông tin liên hệ info@mannup.vn Dành cgo đối tác: marketing@mannup.vn
2
MANNUP magazine | n o.1
Thư của ban biên tập Thân gửi độc dạ yêu quý, Ấn bản số đầu tiên của Mann up sẽ được tung ra trong vài ngày tới. Số 01 của Mann up Magazine sẽ là có sự chào sân của các thành viên trong đội Sports. Chúng tôi biết các độc giả của Mann up đã chờ những bài viết về thể thao của chúng tôi đã lâu. Sau bước đà này, các mục mới của Mann up sẽ còn lần lượt xuất hiện. Liệu bạn có tò mò các thành viên của Mann up giống với loại cocktail nào? Bài viết đầu tiên xong series này sẽ lôi Lu ra để mổ xẻ. Số đầu tiên cũng sẽ mở màn cho sự trở lại dày đặc của mục Fashion trong thời gian tới. Trời đã bắt đầu lạnh rồi và Mann up vẫn còn rất nhiều điều để chia sẻ với các độc giả về thời trang cho đàn ông. _Lu
MANNUP magazine | n o.1
2
2
MANNUP magazine | n o.1
chuyến hành hương của
haruki murakami và triệu sắc màu MANNUP magazine | n o.1
2
ôi luôn cảm thấy mình cô độc ở đâu đó giữa những con chữ của ông. Tôi cũng hồ đồ cho rằng nhiều người yêu thích ông cũng sẽ có những đồng cảm tương tự, họ sẽ nhìn thấy những mảnh vỡ của tâm hồn mình nằm lẫn giữa những trang sách kia. Tôi tìm đến ông vào một ngày cuối thu. Lạnh, lúc đó tôi muốn rất muốn có một vòng tay ôm đủ chặt để cuộn tròn mình trong đó. Tôi không tìm thấy ai cả. Tôi thấy ông. Thế rồi chúng tôi trở thành bạn tâm giao. Tôi sẽ không nói những đầu sách của Murakami ở đây nữa, chúng ta đều biết cả rồi. Google sẽ ra cả triệu triệu kết quả liên quan đến tên ông. Không phải bỗng dưng mà Haruki Murakami nổi tiếng đến như vậy, đến nỗi người ta nói: “Nhật Bản mà không biết tới Murakami, coi như là chưa biết gì về Nhật Bản cả” còn các nhà văn xứ hoa Anh Đào thì nói: “Từ khi có Murakami, chúng ta đều viết dễ dàng hơn”. Khi đọc sách ông, tôi và các bạn sẽ đều sẽ hóa thân thành những cậu trai cô độc, chẳng có gì đặc biệt. Là những cô gái không xinh đẹp nõn nà, nhưng đầy cá
2
MANNUP magazine | n o.1
tính và nét hấp dẫn riêng. các bạn trong cuốn nào) Chúng ta ngăn nắp, có trật hay một khúc nhạc Jazz tự, biết tự chăm sóc mình, nào đó. Hoặc giả ta có đọc đều có khiếu thưởng rượu những cuốn mỏng manh dễ nghe nhạc đọc sách và mỗi chịu hơn như Người tình câu chúng ta nói sẽ đều là Sputnik, Phía Nam Biên Giới những câu triết lý để đời cả. Phía Tây Mặt Trời, ta cũng Và giữa chúng ta: nam và khó nhớ được cốt truyện. nữ sẽ có tình Bởi sao, vì văn ông dục, đôi khi siêu thực, đó là quá trần trụi những câu đến khó chuyện tưởng Bạn có thể vẽ lại chịu, nhưng tượng, “bịa” được giấc mơ? Ta có rồi đọc qua, đấy nhưng lại thấy mọi thể, nhưng không bao đọc vẫn cứ thứ nhẹ thấy thật. Đó giờ mô tả lại được nhàng như là cái tài của một cơn gió người kể đầy đủ các chi tiết. chớm đông chuyện. Với Ðó luôn là cảm giác vuốt nhẹ bản thân tôi, qua da thịt. của tôi khi đọc những ông là một Ào ạt, hưng trong những tác phẩm của Haruki phấn và đầy người kể cảm xúc. chuyện vĩ đại Murakami Nhân vật của nhất còn ông đều đặc biệt sống hiện giờ. đến thế. Mặc dù “không có gì” nhưng luôn làm người ta nhớ mãi. Rất Khi tôi biết ông ra mắt tác có thể sau khi ta kết thúc phẩm mới, tôi háo hức mãi. những cuốn sách dày như Mong chờ mãi, và cuối cùng từ điển kiểu Kafka bên Bờ tôi cũng nhận được “TsukuBiển, Biên Niên Ký Chim ru Tazaki không màu và Vặn Dây Cót ta chẳng nhớ những năm tháng hành quái gì (ồ, tất nhiên nếu ta hương” từ một người bạn, đọc đi đọc lại nhiều lần) về một món quà nóng bỏng chi tiết, nhưng lại toàn nhớ tay. Tôi khẽ khàng đọc, những thứ vặt vãnh như tên cuốn sách mỏng hơn so với những con mèo, một cuốn những gì tôi tưởng tượng, và sách nào đó của Natsume nó cũng khác hoàn toàn so Soseki, Franz Kafka… nhân với những gì tôi mong đợi. vật nam chính tự là quần Murakami từng nói ông chỉ áo, một miếng Pizza (đố viết được dễ dàng khi đứng
từ ngôi thứ nhất, tức là dùng “tôi” để kể lại câu chuyện cho mọi người nghe. Ông nói đó là một cách tự sự rất riêng của mình, trải lòng với bạn đọc, thổi hồn vào những câu chuyện ma mị bằng một giọng văn đơn giản, tinh tế không lẫn vào đâu được. Nhưng từ 1Q84 cho đến cuốn sách mới nhất này, ông lại đứng ở một góc nhìn khác. Ông lại đóng vai trò của một người quan sát. Tsukuru Tazaki mở đầu câu chuyện với ý định hướng tới một cái chết. Một cách chạy trốn sự sống, phủ định sự tồn tại của mình để quên đi nỗi buồn, ruồng bỏ sự cô độc đáng sợ. Tôi tự hỏi đã
bao nhiêu nhân vật của ông muốn hướng tới cái chết, có lẽ rất nhiều. Cuốn sách ngắt người đọc dừng nhịp ở suy nghĩ đó. Rồi vẽ lại quá khứ Tsukuru “không màu” bằng những chi tiết cứ dần dần được thêm vào. Một nhóm bạn gồm 5 người, 3 nam 2 nữ, trong đó có Tsukuru. Và 4 trong số 5 người bạn này đều được tác giả gán với một màu sắc đặc trưng của riêng mình, trong tên của họ bật ra một màu đơn độc: ( Ông từng nói ông bị ám ảnh bởi Bàn Là, Con Voi, Cái Giếng Nước và Lũ Mèo ) Thế là ta có một nhóm Đỏ
Xanh – Trắng – Đen, và Tsukuru Tazaki KHÔNG MÀU. Nhân vật chính ngay từ đầu đã bị tách rời ra khỏi một tổng thể, nhưng vẫn tồn tại chặt chẽ với tổng thể đó: Cô đơn giữa những khuôn mặt thân quen, một thứ lạc lõng đáng sợ. Mọi sắc màu ấy xuất hiện trong suốt chuyến hành hương của cuộc đời Tazaki, kỷ niệm là vết sẹo âm ỉ và nhức nhối. Nhóm bạn chơi thân với nhau như 5 ngón tay trên một bàn tay, bỗng một ngày họ bỏ đi một ngón là Tazaki. Không có lý do, không cho giải thích, không một lời nào. Chỉ là “đừng gọi nữa”. Không ai muốn nghe cả. Tazaki bị một nhát chém
MANNUP magazine | n o.1
2
Việc tìm kiếm giá trị của bản thân tựa như đo lường một vật chất không có đơn vị sắc ngọt cắt đứt luôn tuổi trẻ và sức sống của mình ở đó. Gã đã chết vào ngày hôm đấy. Gã sống những tháng năm sau này bằng sự trong suốt vô hình của tâm hồn. Nhưng một cô gái tên Sara bất ngờ xuất hiện giữa đời gã để tô điểm thêm vài nét chấm phá vào bức tranh u tối. Cô lắng nghe hắn, chăm sóc hắn, làm tình với hắn. Cô được hắn tin tưởng kể lại câu chuyện, và cô nói hắn hãy đi tìm sự thật: Tại sao mọi người lại cắt đứt quan hệ với gã? Gã quyết định đi tìm, nhặt lại những năm tháng lãng quên. Đó là câu chuyện kỳ lạ và huyễn hoặc như cách vận hành của một câu chuyện trinh thám, chi tiết đưa ra quá ít để độc giả có thể đoán định, và trí tò mò sẽ lại dẫn đường để chúng ta lật từng trang một. Trong cuốn sách mỏng này vẫn có những câu chuyện song song, Murakami từng thổ lộ ông thích các câu chuyện song song, vì nó làm mạch truyện biến đổi khó lường, và nó tạo cho ông cảm
2
MANNUP magazine | n o.1
hứng sáng tạo. Ngoài Đen – Đỏ, Trắng – Xanh, ta còn gặp Xám, nghe Xanh Lục kể một câu chuyện dị thường… Tôi sẽ không kể thêm điều gì nữa, bởi nó sẽ làm mất đi cái hay của trí tưởng tượng. Tôi đọc cuốn sách này vừa vặn trong 6 tiếng đồng hồ, một mạch không nghỉ. Nó hấp dẫn tôi bởi nhiều khía cạnh, và cũng làm tôi cảm thấy hụt hẫng ở vài khía cạnh khác. Hụt hẫng bởi tôi vốn ưa thích những tầng tầng bí ẩn, trùng trùng câu chuyện trong văn ông, giờ cánh cửa ấy hiện lên rõ ràng quá. Hụt hẫng còn bởi có những vấn đề chưa giải quyết được hết, đến nỗi
gập sách lại tôi vẫn hoang mang không biết có còn có tập hai hay không, rồi người này sẽ thế nào, mối quan hệ ấy sẽ đi đến đâu. Tôi muốn phát điên đến nỗi ngồi Google địa chỉ của ông để gửi cho ông một bức thư, hỏi về cái kết kỳ lạ ấy. Tôi sẽ biên trong thư rằng tôi muốn cuốn này dày hơn nữa, chứ tôi ngốn nó nhanh quá, thành ra cứ thòm thèm… Điều tôi yêu thích trong cuốn sách này, lại là những chi tiết. Những mẩu, mảnh, đoạn, dòng văn nhỏ mà quá đỗi tinh tế của Murakami. Phải sống, nghe, đi, và trải
qua biết bao nhiêu biến cố và sự việc mới có thể đúc kết được những câu những chữ ấy? Tôi phát hiện ra “Những năm tháng hành hương” chính là đoạn nhạc mà Trắng vẫn chơi cho Tsukuru Tazaki nghe – chính xác hơn là “Le Mal du Pays” của Franz Liszt (tôi có dừng lại trong 6 tiếng nằm đọc đó để bật đi bật lại đĩa Year of Pilgrimage này). Tôi phát hiện ra trong cuốn sách này, Murakami đã nhìn ra những thứ “con người” hơn, gần gũi hơn: Đó là những mối quan hệ, đổ vỡ và làm lành. Nó không còn là những câu chuyện hoang đường cổ tích như
trước đây ông vẫn kể nữa. Có nhiều lời khen và vô vàn người chê cuốn sách này. Nó nổi như cồn từ khi nó còn chưa được ra mắt. Tôi bỏ ngoài tai tất cả. Tôi đọc nó, nhâm nhi nó với tâm thế của một độc giả đói khát chờ đợi cái gì đó từ rất lâu. Đọc xong, tôi thấy thỏa mãn, cho dù còn pha chút tiếc nuối ngẩn ngơ, nhưng trải nghiệm nó vẫn là một đặc ân nho nhỏ đầy thú vị. Tsukuru Tazaki có nghĩa là “Tạo tác”, gã thích những nhà ga. Từ đây hắn có thể nhìn thấy những chuyến tàu, đi và đến, người đổ xuống rồi lại theo nhau lên tàu. Phải chăng, Murakami
đã muốn dùng cuốn sách này, như một ga tàu nho nhỏ một trạm dừng chân – để hàng triệu người hâm mộ ông trên khắp thế giới có thể xuống tàu (nếu như họ không còn cảm thấy ông đặc biệt nữa) và để lên tàu (nếu ông vẫn đủ hấp dẫn) để chờ đợi những chuyến hành trình mới? Có thể lắm chứ. Tôi đã mua vé tàu rồi. Bạn mua chưa? “Việc tìm kiếm giá trị của bản thân tựa như đo lường một vật chất không có đơn vị Tsukuru Tazaki Không Màu Cũng là màu khó mà mô tả nhất. _BEP
MANNUP magazine | n o.1
2
Born to ride 2
MANNUP magazine | n o.1
MANNUP magazine | n o.1
2
2
MANNUP magazine | n o.1
MANNUP magazine | n o.1
2
Người ta bảo rằng những gã trai trẻ ai cũng từng giống Tom Hansen, chưa đủ chín chắn để xử lý những cảm xúc phức tạp trong một mối quan hệ, chưa đủ bản lĩnh nên tình yêu với Summer khiến anh ta quên mất cả chính mình. Cho đến ngày sự tồn tại của bản thể mang tên Tom Hansen chỉ còn là số 0, anh ta sẽ phải biến mất khỏi cuộc đời của Summer Finn.
2
MANNUP magazine | n o.1
MANNUP magazine | n o.1
2
o.1
2
MANNUP magazine | n o.1
The camera is an instrument that teaches people how to see without a camera. _Dorothea Lange
MANNUP magazine | n o.1
2
Days of Summer 2
MANNUP magazine | n o.1
hế đấy, người ta bảo rằng những gã trai trẻ ai cũng từng giống Tom Hansen, chưa đủ chín chắn để xử lý những cảm xúc phức tạp trong một mối quan hệ, chưa đủ bản lĩnh nên tình yêu với Summer khiến anh ta quên mất cả chính mình. Cho đến ngày sự tồn tại của bản thể mang tên Tom Hansen chỉ còn là số 0, anh ta sẽ phải biến mất khỏi cuộc đời của Summer Finn.
một bộ phim chỉ tên là "Autumn" tôi sẽ thích hơn nhiều. Không có một số lượng giới hạn bao nhiêu ngày bên nhau cả, khi Tom Hansen đã bỏ lại những phần ngớ ngẩn trong tháng ngày trai trẻ tạm bợ của mình. Còn người tiếp theo ấy thì mang một ấn tượng đặc biệt khiến mỗi lần anh ta nhắm mắt lại gọi tên cô ấy là đã có hằng hà sa số kỷ niệm đẹp được gợi về.
Tôi không nghĩ đó là phần thực tế của mọi mối quan hệ. Tôi nghĩ đó chỉ là một trạng thái tuổi teen trước khi những cậu trai học được cách trưởng thành để làm đàn ông. Nếu không rút được những kinh nghiệm từ những lần vấp ngã cũ, chúng ta sẽ chẳng bao giờ tiến xa được. Rồi một chuyện tình đẹp sẽ mãi mãi mang những giai đoạn kinh điển và tệ bạc đến kinh điển của tương tư, tán tỉnh, phải lòng, mệt mỏi rồi chia tay.
Rồi đến lúc sẽ có một người xuất hiện và khiến bạn thay đổi quan điểm về những thứ hấp dẫn vốn bị bỏ quên. Họ khiến cho những cuộc cãi vã không kết thúc bằng những vết rạn mà chỉ khiến cả hai trân trọng sự tồn tại của nhau hơn. Cho đến một ngày, cả hai trở thành những thỏi nam châm trái dấu mà mỗi hành động đều hút hai người lại thật gần. Mỗi người đều lấp đầy cuộc sống bản thân bằng sự bận rộn, còn người kia thì điểm nhiên tô điểm rất nhiều màu sắc vào cuộc sống chúng ta chia sẻ.
Tôi không muốn phải nhìn lại những thứ thuộc về thời ấu trĩ và nông nổi mà đến một ngày chúng ta rồi sẽ bỏ lại để đi tìm hạnh phúc dài. Tôi nghĩ nếu ai đó làm
Có khi nào bạn nghĩ rằng người tuyệt vời đó đó sẽ chẳng bao giờ xuất hiện cho đến khi bạn chưa đủ trưởng thành? _ LU
500 Days of Summer là một bộ phim tôi xem đi xem lại nhiều lần nhưng hầu hết đều chỉ dừng lại ở đoạn giữa và tắt đi.
MANNUP magazine | n o.1
2