Copyright © 2021 by Spirit of Writing Wellspring International Bilingual School Truong Pho Thong Song Ngu Lien Cap Wellspring 95 Ai Mo, Bo De, Long Bien, Hanoi www.wellsping.edu.vn This publication is in copyright. Subject to statutory exception and to provisions of relevant collective licensing agreements, no reproduction of any part may take place without the written of verbal permission of the authors of the individual articles included in this publication. First published 2021 Printed in Wellspring Internetional Bilingual School Press
Scan me with Spotify!
A seasonal playlist for the issue Songs are arranged in order of the seasons they represent See our Facebook post for How-to-scan guide
E D IT R ’S O NO TE
Xin chào, chúng mình là Spirit of Writing. Thế giới đã trải qua biết bao những thay đổi trong hai năm gần đây. Chúng ta đã đi chệch khỏi quỹ đạo của cuộc sống vì sự phức tạp của dịch bệnh, và ai trong chúng ta cũng đang chiến đấu với những vấn đề của riêng mình. Dẫu vậy, dòng chảy của thời gian nào có dừng lại để chờ ai, và chúng ta vẫn vươn mình đương đầu với khó khăn, vẫn kiên trì bước tiếp và vẫn tiếp tục trở thành phiên bản tốt đẹp nhất của bản thân - tựa như những bông hoa nở rộ dưới trời xanh, mặc cho nắng gắt, mưa giông. "BLOOM" là ấn phẩm tập trung vào sự lớn lên, thay đổi và trưởng thành của mỗi con người khi trải nghiệm qua bao cay đắng ngọt bùi mà cuộc sống mang lại. Ai trong chúng ta cũng là một nụ hoa; mỗi người mang trong mình những sứ mệnh và sự sống khác nhau, nhưng đều phải vượt qua một mùa đông đầy khắc nghiệt và vô số những khoảnh khắc chông chênh, hoang hoải để được bung nở đón lấy nắng mai một cách tự do và mạnh mẽ. Đã đến lúc ta cho phép bản thân sống chậm lại để chiêm ngưỡng những cánh hoa sau một hành trình nở rộ. Hãy kể chúng mình nghe về sự bừng nở của tiềm năng bên trong bạn, cho chúng mình thấy sự kì diệu của sự trưởng thành và nỗ lực thay đổi ở những người bạn quen biết, và cùng chúng mình trân trọng sự trưởng thành trong những câu chuyện ấy - sự trưởng thành đẹp đẽ của một đóa hoa xuân. Từ thế giới trắng đen vô vị, hãy cùng Spirit of Writing vẽ nên một khu vườn bằng chính những câu chuyện của chúng ta, để nhận ra rằng, sự hiện diện của BLOOM có ở khắp mọi nơi xung quanh bạn. Những đóa hoa của chúng mình, các bạn đã sẵn sàng NỞ RỘ chưa?
Hello, we are Spirit of Writing. The world has changed dramatically in the last two years, and we've had no choice but to stray, bit by bit, from life's "normal" orbit in the wake of the pandemic. Each of us is still constantly fighting our own battles, now with the added weight of having to adjust to a completely foreign time in history, where isolation looms over us like a deathly shadow. Yet time and tide wait for no man, and we, too, do not rely on time; we brave the winds of unpredictability and the waves of a tomorrow unknown, and with each steady step, we weave the circumstances of life into a tapestry of new found hope. Amidst chaos and ruins, we continue to draw out the best version of ourselves; like bouquets blooming under a vivacious sky, we grow and thrive as the world spins in its dizzying pace, with no care for the blistering sun and rain. "BLOOM" is a publication that focuses on individual self-completion, change, and maturity as we venture through the bittersweet river of events called life. Every one of us is a flower bud, each holding a distinctive destiny and purpose like a blessing in our palms. Yet we all will have to endure through harsh winters and countless days of mists and hail before arriving at our final stage: a delicate flourish beneath daylight, as freely and strongly as ever. We must allow our footsteps to come to a halt, and our mind to be at ease in order to cherish the stories behind the beauty of our petals after a tireless blossoming journey. Here we shall sit, and you shall speak of tales about the unfolding of unknown potential, and the magical beauty of growth and boundless striving for goodness in people. Together, we will appreciate the grace, the awakening and the fruits of every blooming flower. You, who are willing to join us, along with our dedicated storytellers (who have now taken the role of florists to best care for your floral tales), in this season of fresh blossom: let us all paint - with open hearts and flowing ink from our pens - an evergreen garden, where the magic of BLOOM is always, and forever omnipresent. Now, our dear florets, are you ready to BLOOM?
Member Introduction Giới thiệu thành viên
Editor-in-chief
Design Director
DESIGN DEPARTMENT Bao Ngoc 11ADN2
Secretary
Pham Ngan Ha 11ADN2
Bao Ha 11ADN2 Minh Chau 9AI
Linh Dan 11ADN2
Welcome to our little garden, where creativity and originality blossom each year and thrive into new, lovely florets. Shall we admire this year’s variation, dear visitor?
Content Director
Quynh Trang 10ADN2
CONTENT DEPARTMENT Duc Hieu 12MU
Hong Ngan 8AD
Tu Uyen 10ADN2
Hoa Anh 10AI
Bao Han 11ADN2
Anna 10ADN2
Ngan Giang 8AD
Nguyễn Ngọc Bảo Nhi
10ADN1
My Jasmine Cuộc sống luôn là những chuỗi ngày ngập tràn thách thức, mỗi ngày trôi qua sẽ đều có những niềm vui, nhưng đôi lúc đó cũng là một ngày dài mệt mỏi với vô vàn khó khăn. Sẽ có lúc nó khiến chúng ta chùn bước, nhưng nó cũng buộc ta phải vượt qua, dù đó có là một cú ngã đau nhưng chúng ta rồi cũng phải đứng dậy. Có thể nói cuộc đời mỗi người chính là những bản nhạc khác nhau, những khoảnh khắc hạnh phúc được ví như những nốt thăng trên các phím đàn, những giây phút muộn phiền có thể coi như những giai điệu trầm lặng, nhưng chúng hoà quyện với nhau và tạo nên một bài ca đặc biệt.
Tôi là Jasmine, một cô bé chưa đầy 15 tuổi. Bỗng một ngày, tôi nhận ra rằng mình đã trưởng thành hơn rất nhiều bạn bè cùng trang lứa. Có lẽ rằng chính vì những nốt nhạc đầu đời của tôi mang âm hưởng không mấy bay bổng và tươi vui, nhưng dù đó có là nốt trầm hay nốt bổng, thì cũng đều mang cho mình một giá trị nhất định trong khuông nhạc. Cuộc sống của tôi cũng vậy, chính vì sự hiện diện của những tổn thương trong quá khứ đã hình thành nên tôi của ngày hôm nay - một cô gái bé nhỏ nhưng vô cùng mạnh mẽ. Với tôi, thứ tạo nên sự trưởng thành và bản lĩnh không chỉ riêng những bài học trong cuộc sống, mà đó còn là những vấp ngã mà ta đã trải qua.
Mỗi người sẽ đều có những khó khăn của riêng mình, sẽ không có cuộc sống nào ngập tràn màu hồng, cũng sẽ chẳng có con đường nào dẫn tới thành công mà trải sẵn thảm đỏ, cánh cửa duy nhất làm nên sự thay đổi và lớn lên của một con người chính là con đường gập ghềnh sỏi đá, một con đường chông chênh và khắc nghiệt, nhưng khi vượt qua nó, bạn sẽ có cho mình những kinh nghiệm cũng như tìm thấy được giá trị của bản thân. Mặc cho cuộc đời có đưa đẩy ta tới tận cùng của đau khổ, một ngày khi ta quay đầu nhìn lại, nó cũng chỉ là một câu chuyện trong quá khứ. Việc của ngày hôm nay dù có lớn đến đâu rồi cũng sẽ thành việc nhỏ, chuyện của năm nay có lớn tới mức nào thì sang năm mới cũng sẽ thành chuyện cũ. Quay ngược lại trở về quá khứ, khi tôi còn là một đứa trẻ 4 tuổi, sẽ chẳng ai có thể biết được rằng đứa bé hồn nhiên và vui vẻ khi ấy đã chứng kiến những chuyện gì? Cũng không ai có thể tin khi ấy tôi đã cảm nhận được chuyện gì đang xảy ra, chỉ vì còn nhỏ nên tôi đã im lặng. Tới năm lớp 2, khi tôi đã nhận thức được phần nào cuộc sống xung quanh, nỗi buồn và sự tủi thân đã khiến cho tôi có những suy nghĩ tiêu cực. Nhưng nhờ vào lời động viên và giải thích của ba mẹ, sự buồn bã của tôi đã dần tan biến.
Photo by Kris Møklebust from Pexels
Bắt một chuyến xe buýt đưa tôi đưa các bạn quay về thời điểm tôi rơi vào trầm cảm và suy sụp. Khi ấy, tôi vừa bước vào lớp 8, cũng chính đầu năm học, tôi đã phải trải qua một nỗi đau tưởng chừng như kinh khủng nhất. Nhưng cũng vì sự an ủi của bạn bè và gia đình, một lần nữa tôi tiếp tục vượt qua được cú sốc tinh thần đó, tôi đã trở nên mạnh mẽ hơn và không còn yếu đuối, hay khóc nhè như trước. Một năm trôi qua, khi tôi lớp 9, tôi nhận ra rằng mình không còn trẻ con như trước, tôi học được cách từ bỏ những thứ tôi không có và chấp nhận những gì xung quanh tôi, tôi hiểu ra rằng, đôi khi những gì ta mong muốn, nó sẽ không thành hiện thực. Có lẽ mọi người sẽ thắc mắc những chuyện mà tôi gặp phải là gì và tại sao nó lại kinh khủng với tôi, tôi chọn cách giữ nó cho riêng mình, đó là những bài học tôi cất giữ trong lòng, những khoảnh khắc đau buồn nhưng rất đáng nhớ, tôi để nó ở một vị trí trong tim.
Sau những chia sẻ vừa rồi, tôi chỉ muốn mang tới cho các bạn, nhất là những bạn học sinh đang ở độ tuổi trưởng thành, hãy suy nghĩ tích cực lên và gạt bỏ những điều tiêu cực ra khỏi cuộc sống. Sẽ có lúc bạn phải đối mặt với chúng, giống như tôi bây giờ, dù cuộc sống tôi đang bị đảo lộn và có nhiều vấn đề liên tục xảy ra khiến đôi khi bản thân tôi cũng rơi vào ngõ cụt. Nhưng dần dần, tôi chọn cách chấp nhận chúng vì tôi biết rằng tương lai sẽ còn có những lần vấp ngã đau hơn bây giờ. Khi vấp ngã, bạn có thể không cần vội vàng đứng dậy, mà hãy đứng lên khi bạn biết mình có thể đứng vững và sẵn sàng đi tiếp. Biết đâu rằng khi vấp ngã, bạn sẽ học hỏi được nhiều điều hơn và có cho mình thêm nhiều kinh nghiệm sống. Cuộc sống là con đường chông gai, đầy thách thức nhưng nó cũng là trải nghiệm, vì vậy đừng ngại vấp ngã, điều quan trọng là cách bạn đứng lên và đi tiếp thế nào!
Đến bây giờ khi tôi tự tin hơn nói với các bạn về nỗi đau của mình là lúc con tim đã vui vẻ trở lại. Như loài hoa nhài trắng tinh khôi mang đến cho đời vẻ đẹp bình dị mà thanh cao… tôi muốn được sống như vậy. Bạn và tôi là những bông hoa, dù mỗi người được lớn lên ở những môi trường khác nhau.
Mảnh đất của bạn và tôi có thể màu mỡ, có thể là sỏi đá nhưng đã là hoa, hãy gắng bung nở bạn nhé! Jasmine
H
oa NGUYỄN TRẦN
Khi những bông phượng đỏ rực như những đốm lửa nhỏ le lói xuất hiện trên những tán cây, đó là lúc một mùa hè đã về. Năm nào cũng vậy, cứ nhìn thấy hoa phượng là chúng tôi biết mùa thi đã ở rất gần. Mùa hè thường bắt đầu bằng những cơn mưa rào làm dịu mát cả không gian, những cơn mưa xoá đi cái nóng oi ả và ngột ngạt của những buổi chiều hè. Mùa hạ cũng bắt đầu bằng những tiếng ve kêu râm ran khắp nơi. Những tín hiệu thân quen và bình dị ấy luôn gắn liền với sự kết thúc của một năm học, chúng ta lại xa mái trường thân yêu nơi có biết bao gắn bó với thầy cô, bè bạn.
a phượng BẢO HÂN - 11ADN2
Nhưng tôi vẫn thích nhất là cảm giác ngắm nhìn những bông hoa phượng đầu tiên nở rực rỡ trên những con phố tôi vẫn đi qua. Dấu hiệu của mùa hè từ những cánh hoa đỏ rực ấy luôn đem lại cảm giác bâng khuâng… Thời gian trôi thật nhanh, và tuổi học trò thơ mộng sẽ là những kỷ niệm đẹp và đáng nhớ khi chúng tôi trở thành những cô cậu sinh viên. Chúng tôi đã lớn lên cùng những mùa hoa phượng rực rỡ ấy, loài hoa chứng kiến những mùa thi, lễ bế giảng có cả nước mắt và nụ cười… Mình sẽ sống những tháng ngày của tuổi học sinh thật đẹp và ý nghĩa, để sau này khi lớn lên, mỗi lần nhìn những bông phượng đỏ, mình sẽ thấy thật tự hào và hạnh phúc, vì đã có một thời tuổi học trò hoa mộng đẹp đẽ đến thế.
Nguyen Hong Ngan - 8AD
Forgetme-not
I picked up my pen on an August night. Eighty percent. My battery was draining. But my hands were determined - they drove the pen around my blank canvas, And painted the blue lady’s face before I knew it. Seventy percent. Soon I could hear the early bells of autumn I dreaded. The pen went out of sight, though it was always in front of my eyes And the melancholic blue lady laid forgotten. (I couldn’t hear her saying: Forget me not!) I forgot about the blue lady, for the non-stop rain kept trying to wash me out I had to keep myself standing still, and try not to get ooded By all the talking and questions about growing up. Growing up was such a burden; changing was such a pain. But then, neither did I like to reminisce, For doing so is what the elders do, I am no elder. (Beneath all the illusions and sounds, I couldn’t hear the lady saying, “Forget me not!) A month later I visited the lady again. (As if I had heard her saying, “Forget me not!”) She was dierent, yet the same as always. Bright blue pigment stained her hazy face, and Her simple blue happiness was crumbling away. This lady - her gaze, the shadow under her face was deep, She urged me to nish what I had started before. The freshly painted owers were periwinkle blue. Its bright pigment stained her face, and Bright blue petals were crumbling away. Their shape, and her features were indistinct, But it was in the rain where she bloomed with all she had... Perhaps in many years to come, I would look at the painting, And hear the petals say, “Forget-me-not!”
Sự lựa chọn by Đỗ Bảo Ngọc - 12AB2
Có giây phút nào đứng trước sự vội vã của bánh xe đồng hồ trôi không quay lại kia, bạn giật mình nhìn lại và tự hỏi: “Bạn là ai? Bạn đến từ đâu?”
Nếu ví mỗi chúng ta là một nhánh hoa thì ắt hẳn sẽ có ngày bừng nở hương sắc trên dòng đời. Và có lẽ, như cánh hoa mười giờ, ở mỗi thời điểm bạn sẽ tự thức tỉnh và nở rộ thật tươi, thật sặc sỡ. Bạn đã tìm được câu chuyện nở rộ của mình chưa? Tôi thì có đấy. Hãy lắng nghe câu chuyện của tôi nhé! Nó bắt đầu từ năm tháng thanh xuân còn ngồi trên ghế nhà trường THPT. Những khoảnh khắc của cấp 3 với những bước ngoặt sẽ là dấu ấn sâu đậm khiến tôi nhớ mãi.
Khi biết điểm, tôi đã vô cùng lo sợ rằng mình sẽ trượt. Một cảm giác tiêu cực bao trùm lấy tôi. Vì vậy, để bản thân cảm thấy chắc chắn hơn, tôi đã quyết định thi tuyển đầu vào ở Wellspring.
Lớp 9 có lẽ là khoảng thời gian đẹp nhất của mỗi học sinh chúng ta phải không? Tôi cũng vậy. Đó là những tháng ngày được học tập và thân thiết với thầy cô, bạn bè để rồi lúc chia tay bịn rịn chẳng thể nào nói nên lời. Nhưng đó cũng là lúc tôi phải tất bật chuẩn bị bước vào kì thi cam go đầy rẫy những thử thách - kì thi cấp 3. Năm đó chúng tôi không chỉ thi những môn chính mà còn phải thi thêm hai môn Sử và Anh. Vào ngày thi, tuy hai môn Toán, Văn tôi đều chuẩn bị kỹ lưỡng về kiến thức lẫn tâm lí, kết quả đạt được không như tôi kỳ vọng.
Ngày nhận được điểm chuẩn cũng chính là ngày thông báo kết quả của trường, khoảnh khắc ấy tôi vô cùng căng thẳng, sợ hãi.. Thật may, tôi nhận được giấy báo trúng tuyển của cả 2 trường! Cả gia đình và tôi đều vỡ oà trong hạnh phúc nhưng tôi phải đưa ra lựa chọn giữa 2 ngôi trường này. Ở trường công lập, có rất nhiều bạn bè cũ của tôi theo học và tôi sẽ dễ dàng thích nghi hơn. Còn Wellspring, đây là một môi trường hoàn toàn lạ lẫm từ chương trình học cũng như bạn bè. Việc quyết định học tại trường cũng đồng nghĩa với việc tôi phải thử thách bản thân với những điều mới mẻ, dẫu tôi lại là người thích sự an toàn. Cuối cùng, lựa chọn của tôi vẫn là Wellspring, bởi lẽ khi đến trường lần đầu tiên tôi đã yêu ngôi trường này mất rồi.
Ngày đầu học tại trường, trong tôi luôn có một cảm giác lo lắng: liệu mình có thể hòa nhập được không, có quen được thêm bạn mới không, có mạnh mẽ để vượt qua những gian nan thử thách phía trước một mình được không? Tất cả bao trùm lấy tôi nhưng tôi cũng cảm thấy hào hứng vì đây là một ngôi trường mình yêu thích và luôn khiến tôi tò mò điều gì đang chờ đợi ở phía trước. Rồi một năm, hai năm qua đi, khi nghĩ lại, tôi thực sự cảm ơn bản thân vì đã mạnh mẽ trong suy nghĩ và kiên định với lựa chọn của mình.
Qua những năm học ở đây, tôi được trải nghiệm nhiều điều mà có lẽ sẽ không bao giờ quên được. Cả 2 năm học, tôi đều được giữ chức vụ lớp trưởng, điều mà cả cấp 2 tôi chưa từng thử. Nhưng nhờ sự tin tưởng của cô chủ nhiệm, tôi đã hoàn thành tốt vai trò của mình. Tôi đã trở nên mạnh mẽ, tự tin với khả năng lãnh đạo của bản thân hơn và không còn rụt rè, nhút nhát nữa. Hơn thế nữa, vào đầu năm lớp 10, tôi có cơ hội tham gia một CLB rất thú vị: đó là CLB tinh thể. Ở đó, tôi học được những kiến thức vô cùng đắt giá. Để làm nên được 1 tinh thể đẹp đẽ, ta cần sự kiên trì, cẩn thận, tỉ mỉ và quan trọng hơn hết là sự đoàn kết, ăn ý của cả đội. Đến lớp 11, tôi đăng kí vào CLB Wellspring Heart - CLB từ thiện của trường. Lần này, tôi nhận được những bài học vô giá về tình cảm con người. Tôi được tham gia những dự án, được lắng nghe những câu chuyện về hoàn cảnh khó khăn rồi từ đó, tôi trân trọng những gì mình đang có hơn bao giờ hết. Không chỉ vậy, Wellspring Heart còn giúp tôi học cách chia sẻ, quan tâm, giúp đỡ và mở lòng với mọi người xung quanh.
- Tuy vậy, trong quá trình học, tôi đã mắc phải một lỗi lớn, khiến cho bố mẹ cùng thầy cô vô cùng thất vọng.
Dẫu biết trong cuộc đời chúng ta sẽ ít nhiều phạm phải những sai lầm, tôi vẫn nhớ mãi không quên khi đó, vô cùng hối hận. Tôi đã không suy nghĩ kĩ càng, đưa ra một lựa chọn nhất thời mà hệ quả của nó không chỉ ảnh hưởng trực tiếp đến bản thân tôi mà còn ảnh hưởng tới những người tin tưởng tôi. Để lấy lại được sự tin tưởng đó, tôi đã sử dụng hết khả năng để chăm chỉ học tập, không vì một sai lầm mà chùn bước, bỏ cuộc. Qua sự việc đó, tôi thực sự cảm thấy bản thân trưởng thành lên rất nhiều, dần biết cách suy nghĩ cho mọi người hơn và thận trọng trong từng lời nói, cử chỉ của mình.
Tôi không những học được nhiều điều từ trải nghiệm của bản thân mà còn từ những người bạn tôi trân quý, đặc biệt là cô bạn thân Phương Linh. Dù chúng tôi mới chỉ chơi với nhau 2 năm, nhưng trong khoảng thời gian đó, cô ấy đã có những sự thay đổi khiến ai cũng phải bất ngờ, khiến cả tôi cũng không thể tin vào mắt mình được. Những ngày đầu quen biết, Phương Linh chỉ là một người rụt rè, chưa có ý chí quyết tâm. Sau một năm, cô ấy như trở thành một người khác vậy. Phương Linh trở nên sôi nổi hơn, đặt ra mục tiêu cho bản thân và có những tiến bộ vượt bậc chỉ trong vòng một năm học tập. Tới cuối cùng, Phương Linh đã liên tiếp nhận được học sinh nỗ lực của tháng, thành quả xứng đáng với những nỗ lực của bạn. Thấy được sự cố gắng của bạn mình, tôi càng có thêm động lực để học hỏi, chăm chỉ và cố gắng hết sức mình để đạt được những mục tiêu quan trọng trong tương lai.
Từng khoảnh khắc, từng sự lựa chọn đều đưa tôi tới gần hơn với sự trưởng thành. Đối với tôi, trưởng thành là một quá trình trau dồi bản thân vô thời hạn vì nó sẽ được cải thiện dựa theo những trải nghiệm và sự va chạm của mỗi con người trong cuộc sống. Tuy sẽ gặp phải những khó khăn nhưng kết quả mà nó đem lại vô cùng tốt đẹp. Mỗi chúng ta đều trải qua quá trình theo quy luật của tạo hóa: sinh ra, lớn lên, trưởng thành, đến tuổi xế chiều và cuối cùng lại trở về với cát bụi. Mỗi cuộc đời, mỗi bông hoa như vậy đều rất tươi đẹp. Được “nở rộ” đó chính là điều tuyệt vời nhất của mỗi người - đặc biệt là thanh xuân của ta. Nhưng được ngắm nhìn sự “nở rộ” của người khác cũng sẽ cho bản thân có thêm nhiều trải nghiệm và bài học đáng quý hơn. Giá trị của mỗi người không nằm ở sự thành công ở một thời điểm mà nó xuất phát từ những vấp ngã. Trên đường đời, còn rất nhiều thử thách mà tôi phải vượt qua và đối mặt, nhưng tôi nghĩ những người đồng hành cũng như những kinh nghiệm bản thân tích lũy sẽ phần nào giúp tôi vững bước hơn trong tương lai. Tôi sẽ cố gắng, nỗ lực hết mình phát huy giá trị bản thân thật tốt để hồi ức về những năm tháng tuổi trẻ tuổi thanh xuân luôn sống mãi trong tim.
- Tôi sẽ cố gắng, nỗ lực hết mình phát huy giá trị bản thân thật tốt để hồi ức về những năm tháng tuổi trẻ tuổi thanh xuân luôn sống mãi trong tim.