PROJECT “FROM T.MAG WITH LOVE” VOL. 2
PROJECT “FROM T.MAG WITH LOVE” VOL. 2
LỜI MỞ ĐẦU
TVXQ! Trong thâm tâm của chúng tôi, cuộc sống của một ngôi sao cũng giống như một thanh kiếm có hai lưỡi sắc cạnh vậy; có sự vững vàng, cũng có sự bất an, có những niềm vui, cũng có những đau khổ. Đáng sợ là vậy, nhưng chúng tôi thực sự không thể buông bỏ thanh kiếm này được, bởi vì những người luôn yêu thương, đồng hành và dõi theo chúng tôi vẫn đang ở đây. 10 năm trước, chúng tôi là những thực thể không hoàn chỉnh. Nhưng cũng nhờ đó, chúng tôi mới có thể nỗ lực vượt qua mọi thử thách với niềm đam mê cháy bỏng hơn. Và bây giờ, tại chính nơi này, chúng tôi sẽ bắt đầu kể lại câu chuyện của mình. Mặc dù khoảnh khắc này theo thời gian sẽ bị quên lãng, nhưng chúng tôi vẫn sẽ cố gắng lưu lại sự rực rỡ của nó. Những trang sách này sẽ chứa đựng tuổi trẻ của TVXQ U-Know Yunho và Max Changmin, một tuổi trẻ không thể nào quay lại được.
“Sân bay là nơi chúng tôi vẫn thường đi về ít nhất 3 đến 4 lần trong một tháng. Tuy nhiên đối với chúng tôi thì hôm nay lại là một ngày rất khác biệt. Thời gian riêng tư cho bản thân mà đã rất lâu rồi mới có được. Hoàn toàn tận hưởng sự tự do. Chúng tôi tạm thời quên đi nghệ danh TVXQ U-Know Yunho và Max Changmin để trở về làm một Jung Yunho và Shim Changmin của đời thường.”
CHANGMIN: “Tôi cảm thấy vô cùng phấn khích khi nghĩ về kỳ nghỉ đang chờ trước mắt. Ngay khi vừa ra khỏi sân bay, Yunho đã ngồi phịch xuống lề đường để mà lấy lại nhịp thở.” “Chúng tôi thường đi phải di chuyển rất nhanh khi đi trên đường, nhưng riêng hôm nay, chúng tôi đã thử thay đổi trở thành những du khách bình thường, không hề vội vã hay hấp tấp.”
YUNHO: “Hôm đó là ngày mà tôi chẳng muốn ra khỏi giường chút nào. Đã rất lâu rồi tôi mới có một giấc ngủ sâu đến tận sáng muộn thế này. Khi cảm nhận được tia nắng ấm áp bên ngoài, tôi lại nằm thơ thẩn thêm một lúc nữa.”
CHANGMIN: “Đã bao lâu rồi tôi mới được thức dậy trong ánh mặt trời chứ không phải bị đánh thức bởi chuông báo ấy nhỉ? Đêm qua tôi đã có một giấc mơ thật đẹp. Tôi đã rất mong chờ ngày hôm nay và hiện tại đang cảm thấy rất hào hứng.”
CHANGMIN: “Một buổi sáng thật dễ chịu. Tôi thư thái ngồi ăn sáng cùng Yunho, chúng tôi quyết định dành cả buổi sáng này ở bể bơi bên cạnh một bờ hồ. Gió thổi mát rượi và không khí thật trong lành. Kết thúc buổi sáng với một tách cà phê sau khi bơi, còn gì tuyệt hơn nữa chứ?”
YUNHO: “Chúng tôi đứng trên những con phố của Milan sau khi sửa soạn thật bảnh bao. Thời điểm này, chúng tôi chỉ thoải mái tản bộ và thư thả ngắm nhìn cảnh vật xung quanh. Cùng tận hưởng kỳ nghỉ này thôi nào!”
CHANGMIN: “Đến kinh đô thời trang Milan thì không thể không mua sắm được. Yunho đi ngay đến phòng thử đồ với đầy quần áo trên tay. Ôi trời, nhìn họa tiết vằn hổ đó kìa! Nếu anh ấy mà mặc thử thì nên trêu anh ấy như thế nào đây nhỉ? Nhưng mà thực ra nó hợp với anh ấy hơn tôi nghĩ. “Hyung, mua bộ ấy đi!”
“Mặc đồ giống nhau khiến hai chúng tôi trông cứ một cặp song sinh ấy. Thế nhưng ở bên nhau hơn mười năm, hình như vẻ ngoài của chúng tôi dần trở nên giống nhau rồi.”
CHANGMIN: “Yunho đang chạy xe đạp thì kêu tôi dừng lại,
“Changmin à, nghỉ một lát rồi hẵng đi tiếp nha!”. Trong lúc chờ Yunho đuổi kịp, tôi phải tra-
nh thủ ngắm nhìn đây đó một chút mới được. Dọc theo con đường là những cửa hàng yên tĩnh, khiến trí tò mò của tôi được gợi mở.”
CHANGMIN: “Oaa! Thật mát. Cổ họng tôi đang khát khô vì phải đi bộ lâu dưới ánh mặt trời. Kể ra thì cũng từ hồi học trung học tới giờ tôi mới uống lại nước từ vòi nước mát. Tự dưng tôi lại nhớ tới khoảng thời gian mình còn là một học sinh. Lúc đó, tôi đã chơi bóng rổ suốt…”
YUNHO: “Tôi gặp một chú cún con đáng yêu khi đang đi dạo. Khi nhìn thấy tôi, nó nhẹ vẫy đuôi và tiến lại gần.” “Mọi người ở đây, khi bắt gặp ánh mắt của chúng tôi, đều nở một nụ cười thân thiện để chào đón, cả ánh nhìn ngây ngô của mấy đứa bé và những con vật đáng yêu cũng thân thiện hệt như vậy. Thế là tôi cũng rất tự nhiên mà mỉm cười. Tôi cảm thấy thật sự hạnh phúc vào lúc này.”
YUNHO: “Ở Ý có rất nhiều món ngon, nhưng thời tiết thế này thì ăn kem là tuyệt nhất! Sau khi đạp xe mà được ăn một cây kem trái cây thì tuyệt không lời nào tả xiết! Nhưng cũng không nên quên chụp một bức ảnh làm kỉ niệm nha!
“Đạp xe vòng quanh đã tuyệt rồi, lên xe hơi ngồi được chở đi thì còn thích hơn. Tôi bắt gặp ánh mắt của rất nhiều người, hơn nữa còn có thể ra vào mọi nơi mà mình muốn một cách tự do thoải mái. Những lúc như vậy, chúng tôi chỉ việc chú tâm vào những thứ đang chờ mình ở phía trước, rồi hướng thẳng về phía chúng mà thôi. Ngay tại đây, vào khoảnh khắc này, tôi muốn tạm thời quay lại nhìn quãng đường mà mình đã đi qua, để được thả lỏng và thư giãn trước khi tiếp tục hòa mình vào những khung cảnh khác.”
CHANGMIN: “Kể từ khi vừa đặt chân đến Ý, Yunho mỗi ngày đều ăn kem. Có rất nhiều loại kem khác nhau… Cả hai chúng tôi đều chìm đắm vào vị ngọt của cây kem đang tan chảy trong miệng mình giữa thời tiết oi ả này.”
YUNHO: “Ai là tác giả của bức tranh này nhỉ? Tôi không thể rời mắt khỏi tác phẩm này được. Tôi đã ngồi rất lâu bên lề đường để ngắm nhìn nó. Bức tranh ấy cứ ở trong đầu óc ngay cả khi tôi đã quay về khách sạn. Thế là sáng hôm sau, tôi đã quay lại để ngắm thêm một lần nữa, và cuối cùng là mua luôn bức tranh đó.”
CHANGMIN: “Cảnh đêm xung quanh kênh đào Naviglio thật tráng lệ, đến nỗi bây giờ tôi vẫn chưa thể quên được. Mọi người đều ngồi ở những quán cà phê ngoài trời thưởng thức rượu vang trong khi có rất nhiều cặp tình nhân trao nhau những nụ hôn dọc theo các con đường. Vì khó có thể nắm bắt hết được mọi khoảnh khắc bằng mắt trong cùng một lúc được, nên tôi đã lưu lại từng khoảnh khắc một trong những bức ảnh chụp.”
YUNHO: “Chúng tôi ngồi và gọi cà phê ở một quán cà phê ngoài trời. Đương nhiên là Changmin sẽ gọi bia rồi. Chắc là đang khát hay sao mà em ấy lại uống hết cả chai chỉ trong một ngụm. Phải rồi ha, hôm nay tôi uống một ít bia cũng không sao đâu mà ha.” “Chúng tôi ngồi bên mái hiên của tiệm cà phê để thưởng thức các màn khác trình diễn live trên phố. Vì bây giờ đã là đêm nên có thể cảm nhận được nhiệt độ đã trở nên lạnh hơn rất rõ ràng. Chậc, không xong rồi. Phải uống một ly rượu vang mới được!” “Khi đang tận hưởng kỳ nghỉ này, tôi đã đặt ra một mục tiêu, đó là đọc một quyển sách trước khi trở về nhà. Giữa lúc lưỡng lự không biết nên chọn thể loại sách nào, tôi đã chọn một cuốn tiểu luận, vì nó dễ đọc hơn. Nhờ tâm trạng đang được thả lỏng, từng dòng từng chữ của bài viết đều đi sâu vào tâm hồn tôi.”
CHANGMIN: “Tôi vào phòng Yunho và bắt gặp anh ấy đang đọc sách, nên đành lặng lẽ đi ra. Hôm nay chúng tôi đã quyết định là sẽ tự mình dành thời gian riêng lẻ cho bản thân. Thế nên tôi sẽ đến dạo quanh khu chợ trời bán đồ cổ trên đường Brera. Chắc chắn là tôi sẽ mua vài món đồ nội thất hợp với nhà của mình.” “Không có gì thú vị bằng việc được ngồi trên phố và ngắm nhìn mọi người qua lại. Tôi tự hỏi: “Những người ngoại quốc mặc vest này đang làm gì nhỉ?” Làm thế này trông chắc buồn cười lắm, nhưng có thể ngồi mà không phải bận tâm đến ánh mắt của mọi người xung quanh, cảm giác này cứ như một giấc mơ vậy.”
YUNHO: “Gần đây, Changminnie và tôi đều bị nghiện chụp ảnh. Tôi muốn lưu giữ lại những khoảnh khắc hạnh phúc của hiện tại qua những bức hình. Tôi đang nói đến những thứ mà mình muốn ghi nhớ và cả giây phút hiện tại này nữa. Để đánh dấu thời khắc có tầm vóc quan trọng lớn lao này, Shim Changmin cũng nên chụp cho tôi một bức ảnh chứ nhỉ.”
CHANGMIN: “Trên đường phố rực nắng, tôi đã ngồi trò chuyện với Yunho thật lâu. Bắt đầu với những lời bông đùa về đủ thứ trên đời, sau đó là đến những cảm xúc chân thành trong tận thâm tâm chúng tôi. Dù rằng tôi biết mình đã luôn dựa dẫm vào Yunho như người trong gia đình từ rất lâu rồi, nhưng tôi lại không thể tự mình nói ra điều này. Vào lúc này đây, tôi muốn nói cho anh ấy biết, rằng tôi rất biết ơn anh ấy.”
YUNHO: “Chúng tôi, đã ở bên nhau lâu như vậy, hiểu rõ nhau đến mức không cần phải dùng lời nói. Nhiều lúc nhìn Changmin, tôi cảm thấy em ấy còn chững chạc hơn mình nữa, chỉ cần sự hiện diện của em ấy thôi cũng khiến tôi cảm thấy rất an tâm. Rằng tôi không cô độc, rằng chúng tôi có nhau, thế nên tôi mới có thể tiếp tục duy trì cho đến tận bây giờ. Tất cả là nhờ cậu nhóc này, tôi thấy cảm kích vô cùng.” “Hồ nước rộng mênh mông đến nỗi nói là đại dương thì cũng sẽ có người tin này, có cảnh sắc tuyệt đẹp. Có gì ở bờ bên kia nhỉ? Có một chiếc du thuyền đang căng buồm đón gió rời khỏi bến kìa.”
CHANGMIN: “Giữa lúc thả mình giữa hồ nước ngắm nhìn những đợt sóng thì Yunho và tôi đã vô thức trở lại làm những đứa nhóc tinh nghịch từ lúc nào không hay.”
YUNHO: “Changmin rất thích thể thao cho nên đã xúi tôi thử đi thuyền Kayak. Dù hơi dè dặt một chút nhưng khi thử chèo Kayak, tôi cảm thấy rất tuyệt luôn. Người hướng dẫn khen tôi làm tốt lắm, thế là tôi tự tin đầy mình. Nè! Shim Changmin, cược xem ai thua sẽ trả tiền cho bữa tối nhé!” “Con người ở đây rất tốt, rất thân thiện. Họ cởi mở và mỉm cười vô điều kiện với chúng tôi. Sự nồng nhiệt của họ khiến chúng tôi cũng tự nhiên mỉm cười. Chúng tôi cũng muốn trở thành người như họ vậy, ấm áp như ánh mặt trời.”
CHANGMIN: “Bầu trời chẳng có lấy một gợn mây! Khi nào thì chúng tôi mới được trở lại đây lần nữa nhỉ? Phải cố thu hết những cảnh đẹp này vào mắt trước khi rời đi mới được!”
YUNHO: “Có mấy bé con đang nô đùa trên xe lửa. Dù là đi tới nơi nào chăng nữa thì những đứa trẻ vẫn vô cùng đáng yêu như vậy! Đến tận bây giờ tôi vẫn nhớ rõ ánh mắt của cậu nhóc vươn bàn tay, ra hiệu muốn giao tiếp với mình. Chuyện này có hơi xa vời một chút, nhưng mà những đứa con của tôi cũng sẽ đáng yêu thế này đúng không?”
YUNHO: “Đây là trạm cuối cùng của chuyến đi rồi. Từ sáng sớm, chúng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng để đến Piazza Castello. Tôi muốn giống như một người Ý bản địa vậy, có thể tự do thoải mái tận hưởng sự nhàn nhã ở đây một cách vô ưu vô lo. Nhìn tôi nằm dài trên đài phun nước, Changmin có vẻ không muốn nhập bọn cho lắm! Sao chứ? Có sao đâu? Em cũng lại đây thử nằm xuống đi nè!”
CHANGMIN: “Cái trò gì đây? Hyung, đừng nói với em là anh ngủ thật rồi đó nha!?”
YUNHO: “Cảm giác gió nhẹ nhàng mơn trớn xung quanh mình thật là thoải mái. Phải chi cứ được như thế này mãi, không cần phải nhiều lời, cũng mặc kệ thời gian lặng lẽ trôi qua; khoảnh khắc này thực sự rất màu nhiệm.” “Kỳ nghỉ vui vẻ phải kết thúc rồi. Nhưng chúng tôi không thấy tiếc lắm, bởi vì đối với chúng tôi, những ngày tươi đẹp hơn vẫn còn đang chờ đợi ở phía trước mà!”
LỜI KẾT YUNHO: “Thực ra thì, chúng tôi đã quyết định chuyển ra khỏi ký túc xá và sống riêng rồi, thay vì buồn thì tôi cảm thấy nhẹ nhõm nhiều hơn. Thế nhưng tôi vẫn chưa thể quen với việc ngủ ở nhà và rồi tỉnh dậy mà không có ai ở xung quanh. Có vài lần tôi đã nghĩ, “Phải chăng sự hiện diện của Changmin là quá lớn?” Khi không có lịch trình, tôi thường gửi tin nhắn cho Changmin, “Em đã ăn chưa?” Và rồi sẽ nhận được một cuộc gọi từ em ấy: “Hyung, muốn đi uống gì đó không?” Tôi thực sự thích việc mình có một đứa em trai tên là Shim Changmin như vậy.
CHANGMIN: “Cái ngày của năm 2011 ấy, khi hai chúng tôi hai người lần đầu tiên xuất hiện trên sân khấu, tôi đã lo lắng còn nhiều hơn hơn cả khi mới ra mắt nữa, thế nhưng Yunho hyung đã nắm chặt lấy tay tôi khi tôi chỉ biết nhìn chăm chăm xuống đất vì căng thẳng. Anh ấy nói “Chúng ta sẽ làm tốt mà!” Bởi vì có anh ấy ở đây, tôi đã có thể vững vàng đến tận bây giờ. Bởi vì có anh ấy ở đây, tôi tin là mình có thể vượt qua những thử thách khó khăn hơn nữa trong tương lai. Bởi vì chúng tôi được kết nối bởi sợi dây vô hình mang tên “TVXQ”, vĩnh viễn cũng không tách rời!
TIAMO TVXQ! PHOTOBOOK TIAMO TVXQ! CREDIT S.M. Entertainment ---------Scans by Story Haroo TVXQDrip Do Uknow Max ABO Yukari_je Queen0626 UltraTVXQ!
Engtrans by mug_ping Nindy Vtrans by T.Mag Designed by T.Mag
PROJECT “FROM T.MAG WITH LOVE” VOL. 2 -------* Nghiêm cấm sao chép, in ấn dưới mọi hình thức. * Vui lòng KHÔNG đăng tải lên bất kì một nơi nào khác ngoài T.Mag.
Mọi thắc mắc và đóng góp xin liên hệ: T.Mag - TVXQ Magazine Facebook: www.facebook.com/TVXQmagazine Email: tvxq.mag@gmail.com
PROJECT “FROM T.MAG WITH LOVE” VOL. 2 www.facebook.com/TVXQmagazine