Tra Da #2

Page 1

Hanoi skate magazine


“The only people for me are the mad ones, the ones who are mad to live, mad to talk, mad to be saved, desirous of everything at the same time, the ones who never yawn or say a commonplace thing, but burn, burn, burn like fabulous yellow roman candles exploding like spiders across the stars.�

Jack Kerouac(1922-1969)


Prelude By starting skateboarding, you become aware of your surroundings. In the beginning, it can be only your garden, the street in front of your house, or the local skatepark. Satisfy your needs anymore, it will now be time to explore your whole city, which will force you to meet new people and crews. You will meet different people with great minds and you will share rich moments together. And finally, thanks to skateboarding you will have the passion to travel. Because the new environment and all the people you meet will open you to a reality that you are not aware of, you have to adapt, get over your apprehension and accept the difference. Skateboarding sẽ giúp bạn nhận thức rõ ràng về thế giới quanh mình. Ở giai đoạn đầu, nó có thể chỉ là khu vườn nhỏ của gia đình, hay con phố trước cửa nhà bạn, hoặc cũng có thể chỉ là sân skate trong khu vực bạn sống. Skateboarding cũng thỏa mãn những mong muốn khác của bạn nữa, đó là lúc hãy bắt đầu khám phá cả thành phố, giúp bạn gặp gỡ chiến hữu mới, nhiều nhóm bạn mới. Bạn sẽ được gặp gỡ rất nhiều người khác nhau với những tư tưởng mới mẻ, và bạn sẽ cùng họ chia sẻ những khoảnh khắc đáng nhớ. Cuối cùng là, skateboarding sẽ đem lại đam mê đi chu du khắp nơi. Bởi vì môi trường mới, và cả những con người mới sẽ giúp bạn giác ngộ ra một thực tế rằng bạn cần phải hòa nhập, cần phải vượt qua những sợ hãi của bản thân và chấp nhận sự khác biệt.


Bao At only 30, Bao is one of the first skateboards in Hanoi. With the increase of development in Vietnam, he has seen skateboarding, his passion becoming more and more popular.

Hey Bao, let's rightfully start this off with a proper introduction. How old are you, and how, where and when did you first find out about skateboarding? My name is Bao, I was born in 1987 in Hanoi. I started skating in Eugene, Oregon USA, because I had friends that skated so I had to try! Was it before internet? It was pretty much when the internet was dial up and took forever to get on. So the only way to watch a skate video was to go at the skate shop or borrow a friends skate tape that you watched on a VCR way back!


When and why did you move to USA? Around 4 years old, I left with my mom because she was studying and working over there. When she finished, around 2001, I came back with her. When you came back from USA where the skate culture is very big, how was it in Vietnam? When I came back… the was none skating dude! [laughs] Hanoi, in 2001, had nothing, no skate shops. So I basically stopped skating. Until one day, I was passing by Lenin with my Dad and I saw 3 or 4 people skating so that was when I started again. That were the dudes from Boo, after couple years they started their skateshops. But thats their story. What do you think about the evolution of skateboarding in Vietnam? Skateboarding in Vietnam is getting there... It will take longer than other places in Asia because there are no skateparks, barely any contests to let other people actually see what it is… Outside of skateboarding, what is your job? Is it hard to conciliate both? I fly planes for a living (airline pilot). I skate whenever I get a dayoff, whenever I can…Two or three times a week maybe… During your work trip, do you have enough time to visit, skate new places? I don’t bring my board with me to work trips because skating alone would be too boring. Do you have sponsors? Have you ever taught of making a career out of skateboarding? Never thought of a career as skateboarding because I am not good enough, and it would not be a good choice to do it in Asia. [laughs] I am happy with my job, just skate whenever I can because I love it!


Bao Chỉ mới 30 tuổi nhưng Bảo đã là một trong số những người chơi skateboard đầu tiên ở Hà Nội. Cùng với sự phát triển không ngừng tại Việt Nam, bộ môn skateboarding-niềm đam mê của Bảo, cũng ngày càng trở nên phổ biến. Chào Bảo, trước tiên hãy làm quen với mọi người với vài thông tin về cá nhân nhé. Năm nay bạn bao nhiêu tuổi, tại đâu và khi nào bạn biết đến bộ môn skateboarding vậy? Mình là Bảo, mình sinh năm 1987 tại Hà Nội. Mình bắt đầu trượt ván tại Eugene, Oregon Mỹ, vì những người bạn mình quen cũng chơi trượt ván, nên mình cũng muốn thử chơi. Trước cả khi internet trở nên phổ biến như bây giờ thì phải? Thực tế là rất lâu trước đó, bùng nổ trong xã hội. Cho nên những video skate đó là đi tới bạn bè những tape skate cái mà

trước cái lúc mà internet cách duy nhất để tiếp cận những shop skate hoặc mượn phải dùng VCR để xem đó.

Khi nào và tại sao bạn lại chuyển tới Mỹ sống vậy? Khoảng 4 tuổi, tôi và mẹ chuyển đến đó sống vì cộng việc và nghiên cứu của mẹ. Đến 2001, vì mẹ kết thúc công việc đó nên tôi cùng mẹ quay về Việt Nam. Khi mà bạn quay về từ Mỹ nơi mà văn hóa skate rất lớn mạnh, thì bạn thấy sao về môn thể thao này tại Việt Nam? Khi mà về Việt Nam à… làm quái gì mà có skating đâu bạn ơi! [cười lớn] Hà Nội năm 2001, thực là chả có gì cả, chả có shop skate nữa. Cho nên mình dừng trượt ván lúc đó. Cho tới một ngày, mình cùng Bố đi dạo qua công viên Lenin và thấy 3-4 người skate, và đó là lúc mình bắt đầu trượt ván lại.


Bạn nghĩ thế nào về sự phát triển của bộ môn skateboarding tại Việt Nam? Skateboarding tại Việt Nam đang phát triển… Những sẽ mất nhiều thời gian hơn những nơi khác tại Châu Á, vì ở đây không có skateparks, và những cuộc thi để mọi người có hiểu biết về bộ môn này còn rất nghèo nàn. Ngoài skateboarding ra, thì công việc của bạn là gì? Việc cân bằng giữa công việc và bộ môn này trong cuộc sống có khó khăn không? Mình là phi công. Mình đi trượt ván bất cứ khi nào mình có ngày nghỉ, bất cứ khi nào mình có thể… tầm khoảng 2 hay 3 lần 1 tuần. Khi mà đi công tác, bạn có đủ thời gian để đi tham quan hay skate ở những địa điểm mới không? Mình chả bao giờ mang ván trượt đi công tác cả, việc trượt ván một mình thật quá tẻ nhạt. Bạn có sponsors chứ? Đã bao giờ bạn nghĩ mình sẽ kinh doanh cái gì đó liên quan đến skateboarding không? Chưa bao giờ mình nghĩ skateboarding sẽ là sự nghiệp, vì mình chưa đủ xuất sắc, và thực ra việc kinh doanh về skateboarding tại Châu Á cũng là một lựa chọn không tồi. [cười lớn] Mình vui vẻ với công việc hiện tại của mình, cứ skate lúc nào mình có thể thôi vì mình yêu nó.


The sarcastic eye

Photos: Truong Pham Duy Anh

“I have been into skateboarding since I was a kid, at that time it was not related with photos at all. When I first put my foot on the board, it just felt wonderful because it makes me feel so free, like the growing wings of a chick. [laughs] The more I ride the more I love it. As I was growing up, I discovered that skateboarding is not just some sport, it has this whole culture and community. So from a hobby, it became my lifestyle. Then I got my first dlsr just because I thought that it would be nice to have some "freeze action" of my friends doing tricks or chilling around. As for skateboarding, I realised it not just about taking someone photo. It's about capture that moments in my own way. Because I first thought that I will have to follow some rules, but it actually was not that way. In my opinion skateboarding and taking pictures have strong bond. These mediums allow me to interact with my surroundings, to express my feelings without any care for society. I don’t take it to seriously or try to look professional. I just capture it. Tack!”


Một cái nhìn mỉa mai

Photos: Truong Pham Duy Anh

“Tôi bắt đầu trượt ván từ khi còn nhỏ, lúc đó mối liên hệ giữa trượt ván với những bức ảnh vẫn chưa được hình thành. Cái cảm giác lần đầu tiên khi bàn chân tôi đặt lên ván trượt thật là tuyệt vời vì tôi thấy mình được tự do như là một chú gà con được mọc thêm cánh vậy. [Cười lớn] Và càng dành nhiều thời gian cho bộ môn này, tôi càng cảm thấy yêu thích nó nhiều hơn. Cứ thế, bộ môn trượt ván lớn lên cùng tôi, và tôi phát hiện ra skateboarding không đơn thuần chỉ là một bộ môn thể thao, nó cũng sở hữu văn hóa và cộng đồng riêng của nó. Bởi vậy, từ một sở thích đơn thuần, skateboarding trở thành phong cách sống của tôi. Và rồi tôi đã sở hữu cái dlsr đầu tiên chỉ bởi vì tôi nghĩ rằng nó sẽ thật tuyệt nếu có thể “đóng băng những khoảng khắc” mà bạn mình thực hiện những cú trick hay đơn giản là truyển cảm hứng cho mọi người. Đối với skateboarding, tôi nhận ra rằng nó không chỉ là chụp ảnh cho một ai, mà đó là để lưu giữ những thời khắc đáng nhớ theo cách của riêng mình. Bởi vì lúc đầu tôi nghĩ rằng mình cần phải tuân thủ một vài quy tắc, nhưng thực ra thì không. Theo quan điểm của tôi, skateboarding và chụp ảnh có một mối liên hệ sâu sắc. Chúng như những phương tiện giúp tôi tương tác với mọi người và mọi thứ quanh mình, giúp tôi thể hiện cảm xúc một cách phóng khoảng. Tôi không muốn hướng mình sẽ thật nghiêm túc hay thật chuyên nghiệp, chỉ đơn giản là muốn năm bắt nó. Tack!”






Sy Ly Hey, can you introduce yourself? Yo, you can simply call me Sy or Sy Ly. I was born in 1994. I'm currently a graphic designer/illustrator based in Hanoi.

How did you get into art/design? I never went to university to learn art. I studied Foreign language at university. I think that art can’t be learnt. When I was a high school student, my older brother told me about Photoshop (a tool that I use to design my blog), I found it fascinating and I immediately learnt all I could about it. At that time, I also started drawing. Luckily, I have some kind of ability to illustrate my ideas. So making art was possible for me. Nevertheless, have never considered myself as an artist. An artist can be anyone, a doctor, a teacher, a farmer... I mean, when you're in love with something, you do it every single day, again, again and again, you know it very well. That's what I call art. Art is everything people are doing with their heart.

How do you find inspiration? What is your classic way to create art? Every one of my best ideas come through my dreams. I'm a Buddhist and I'm also interested in philosophy, politics, and skateboarding. About 2 or 3 years ago, I painted a lot of surrealistic styles. Admittedly, lately, the matter of living has made me lose a lot of inspiration, but it seems to have opened up to me new topics in society, human rights, corruption (especially in Vietnam). I realized that: if you want to make art, live first.


What message are you trying to give with your work? Above all, I just want to tell my stories, my dreams. I'm not trying to make a tremendous speech. All I hope is that my works may touch some people so that understand things about themselves that has been long forgotten. We try to explain art, but I think sometimes that's not necessary... Any major theme, any powerful idea or any amazing skill which inspires other people, means a lot to the world. I'm just trying to light up a match to contribute to a big flame to awaken the human soul.


Sy-Ly

Chào, bạn có thể giới thiệu một chút về bản thân chứ?

Yo, cứ gọi mình là Sy hoặc Sy Ly. Mình sinh năm 1994. Hiện tại mình là nhân viên thiết kế đồ họa tại Hà Nội.

Bạn bắt đầu công việc thiết kế/nghệ thuật như thế nào?

Tại trường Đại học, mình không học thiết kế, mình học Ngôn ngữ quốc tế. Mình nghĩ, nghệ thuật không thể học được. Khi mình là học sinh Trung học, anh trai chỉ mình cách sử dụng Photoshop (một công cụ mình dùng để thiết kế blog của mình), và cũng chính lúc đó mình thấy nó thật tuyệt vời, khiến mình ngay tức khắc muốn học tất cả những thứ liên quan tới nó. Mình cũng bắt đầu vẽ từ đó. May mắn, mình có chút năng khiếu trong việc phác họa những ý tưởng của bản thân. Nên việc bắt đầu làm quen với nghệ thuật không khó khăn với mình. Tuy nhiên, mình chưa bao giờ nghĩ mình sẽ là một nghệ sĩ. Một người nghệ sĩ có thể là bất cứ ai, một bác sĩ, một giáo viên, hay một nông dân, … Ý mình là khi bạn có niềm đam mê với điều gì, cứ làm nó hàng ngày, làm đi, làm lại, làm mãi, bạn sẽ nắm bắt nó sâu sắc hơn. Với mình, đó mới là nghệ thuật. Nghệ thuật là bất cứ điều gì mà con người gắn bó với nó bằng chính trái tim của mình.


Làm thế nào để bạn tìm thấy nguồn cảm hứng? Phương cách cơ bản để bạn sáng tạo nghệ thuật là gì vậy?

Những ý tưởng tuyệt vời nhất thường đi ra từ trong chính những ước mơ của mình. Mình là người theo đạo Phật, và mình cũng rất hứng thú với triết học, chính trị, và cả bộ môn trượt ván. Khoảng 2 hoặc 3 năm trước, mình vẽ rất nhiều tranh siêu thực. Thú thực mà nói, sau đó, những vấn đề cuộc sống khiến mình mất đi rất nhiều nguồn cảm hứng, nhưng cũng chính nó đã mở đường cho mình tới những ý tưởng mới mẻ về xã hội, quyền con người, tham nhũng (đặc biệt tại Việt Nam). Sau đó mình ngộ ra rằng, phải sống trước nếu bạn muốn sáng tạo nghệ thuật.

Bạn muốn gửi gắm điều gì qua những tác phẩm của mình?

Sau tất cả những điều vừa chia sẻ, mình chỉ muốn nói về câu chuyện của cá nhân mình, về những ước mơ của mình thôi. Mình không muốn sẽ là một bài thuyết trình lớn lao gì đâu. Mình hi vọng, những tác phẩm của mình có thể chạm tới những điều sâu kín trong chính mọi người, từ đó giúp họ hiểu rõ bản thân và thức tỉnh những điều đã bị lãng quên. Chúng mình luôn cố gắng giải thích nhiều hơn về nghệ thuật, nhưng mình nghĩ thi thoảng cũng không cần thiết. Bất cứ một đề tài chủ đạo nào, một ý tưởng quyền lực, hay những kĩ năng phi thường nào mà có thể truyền cảm hứng cho mọi người, điều đó có ý nghĩa to lớn với thế giới. Với mình, mình chỉ muốn thắp sáng một cây diêm nhỏ bé cho một ngọn lửa đang bùng cháy ngoài kia để thức tỉnh tâm hồn của nhân loại.




Up & Down

Skating at the home spot is always nice. But when that becomes routine, the enthusiasm of the first day is slowly getting lost. You repeat the same tricks session after session, too lazy to try something new, can’t find nothing to stimulate your creativity and one day, the fire insides you fade away.

Hopefully, sometimes radically changes the the BMX guys brought long before we hijack

you find this little thing that way to skate your spot. That day, a square rail and it doesn’t take it for our benefit.

Josh Adams is one of those skaters who has enough talent on his skateboard to realise all the potential that offers his creativity. He brings back the fire to the session by skating the rail in all way possible. This frontside feeble up and frontside crooked grind down are just some of the magic that he made this day.


Up & Down

Trượt ván tại một địa hình cố định thì luôn tuyệt vời. Nhưng khi nó trở thành một thói quen, thì lòng nhiệt huyết của ngày đầu tiên sẽ dần biến mất. Vì thực tế là khi bạn cứ lặp đi lặp lại những cú trick, bạn sẽ thấy lười biếng để khám phá những điều mới mẻ, vậy sẽ chẳng có một động lực nào cho sự sáng tạo cả, và rồi một ngày, ngọn lửa đam mê ngày xưa sẽ nguội tàn.

Hi vọng rằng, thi thoảng bạn sẽ thấy điều nhỏ nhỏi này cơ bản thay đổi cách bạn skate trên những lựa chọn địa hình của mình. Đó là một ngày, khi những gã BMX mang đến những ống ray, đừng ngần ngừ hãy trộm nó cho niềm đam mê của chúng ta.

Josh Adams một trong những skater tài năng, anh luôn hiểu rõ được bất cứ một tiềm năng gì có thể thúc đẩy sự sáng tạo của mình. Để ngọn lửa nhiệt huyết luôn luôn cháy, anh hay trượt ván trên ống ray bằng mọi cách có thể. Những cú lật frontside độc đáo chỉ là một trong những cú trick đầy phép thuật mà anh ấy đã tạo nên ngày hôm nay.




#2 July 2017

Tra Da skatemag


Turn static files into dynamic content formats.

Create a flipbook
Issuu converts static files into: digital portfolios, online yearbooks, online catalogs, digital photo albums and more. Sign up and create your flipbook.