Tra Da #8

Page 1


“It always seems impossible until it's done.”

▲ Rayne Moses – 360 Flip

Nelson Mandela (1918-2013)


DIFFERENT Skateboarding is pretty new in Vietnam. People are so curious to see us playing with this wooden toy. It is very refreshing to witness skateboarding growth here.

Skateboarding khá mới mẻ ở Việt Nam. Người ta khá tò mò xem chúng tôi chơi với những tấm ván gỗ. Thật thú vị khi chứng kiến sự phát triển của skateboarding ở đây.

But on the other hand, there are no facilities, no public places where we are allowed to skate freely in Saigon.

Thế nhưng, mặt khác, lại không có trang thiết bị, chỗ chơi trượt ván thoải mái cho công chúng ở Sài Gòn.

In order to keep growing, the skateboard community should raise a voice, to explain why it is so important for the youth to have a way of expressing themselves and develop their creativity.

Để tiếp tục phát triển, cộng đồng trượt ván nên lên tiếng để giải thích tầm quan trọng của trượt ván cho giới trẻ về cơ hội thể hiện bản thân và phát triển sự sáng tạo của mình.

It can only benefit to the city.

Điều đó chỉ có thể có ích cho thành phố.



Can you introduce yourself? How did you first find out about skateboarding? My name is Rayne. Surname, Moses [laughs]. I’m 29 and started skating when I was around 10 years old. I’m not sure at which point I found out skateboarding existed, but it was my alternative to snowboarding – no snowboarding in South Africa! My friend had a skateboard and we both started skating with it.

How the skate scene there? The skateboarding scene in South Africa is sick! I lived in Cape Town for most of my life and over the past 10 – 15 years, it has become the capital of skateboarding. It used to be Jozi (Johannesburg) but now everyone lives in Cape Town, or some other part of the world. Durban (in the west coast of South Africa), to me, hasn’t fulfilled its potential. It’s a sick city with crazy spots. We just don’t see too much footage coming from there – not to take anything away from what goes on there… Like any place, there is a lot more to say, but some of the highlights for me are seeing skaters compete overseas and getting that international experience and recognition! Readers should follow Session Skateboarding Magazine for everything skateboarding in SA.


Back Disaster.


You’ve been in Vietnam for a while, what makes you want to live abroad at first? How did you choose Vietnam? Yeah, it’s been 3 years. I came here to teach English and make enough money to pay for my son’s school fees… My long-time friend, Andrew, and I met just before he moved to Vietnam to teach English as well – that’s how I found out about the possiblity to move here.

What’s your opinion on Skateboarding here compare to South Africa? I’m sure it has been said before – skateboarding in Vietnam is relatively new. Most skaters have been skating for 2 – 5 years with new kids getting into it all the time. And that’s one of the main differences, many kids and teens who have recently started… Because skateboarding is still new, there is still a long way to go. To my knowledge, there isn’t a professionally built skatepark in the whole of Vietnam! Saigon just opened its first ever bowl a few weeks ago – to put it into perspective. But like a lot of other things, it also makes it exciting because there isn’t any industry pressure and everyone just wants to skate and ‘have fun with the homies’ as opposed to trying to be the best. I feel like in SA, kids still want to be sponsored – that’s all they ask “Are you sponsored?” [laughs]

You recently move from Hanoi to Saigon, why that change? My girlfriend, Inga, got a job here. I was in SA at the time (actually thought I moved back for good). But after quitting my job, I decided to join her here in Saigon and get a job… At the same time, I always heard about Saigon and wanted to know what it’s like. So I think it was just a matter of timing as well.


On the other hand, you are also emcee and beatmaker. How did that passion start? Haha! Yeah, I love hip hop man! My mother is a poet and always encouraged me to express my self in whatever form I chose. That’s how I started rapping – when I was a kid. It was always about writing my thoughts and saying them with a tight flow, [laughs]. I never entered hip hop with the intention to prove anything to anyone. Making beats was something I wanted to do since I was an early teen but never had a PC. I made beats before over the years, or once I eventually got a laptop, but it has only been since 2017 that I’ve actually made beatmaking an almost daily routine.

What is your typical process to create music? Depends… When I write, I have to feel a beat real hard and then think of rhymes or words that come to mind. I usually try to develop a concept or hook before writing a verse… When it comes to beats, it took a while to reach a point where it became quite easy. I could make a beat from a melody I have in my head, or just on the spot from fiddling with notes… Whether writing or cooking, you can be sure that I am under creative influence! [laughs]

What do you try to express through your music? My personal mission in life is to inspire. That’s what I aim to do with my music and everything else that I do. In the past, my rhymes have been very personal and socially-conscious. At the moment, I write with a more traditional approach to emceeing – saying dope shit that would be hard to compete against. However, I still aim to drop knowledge and get people to think. I don’t party hard and I’m not a gangster – I read a lot and try to communicate what I read about through my rhymes.


Ollie One Foot.


In Hanoi, you were the leader of the band Rebel Monk, how was that experience? Man, it was literally a dream come true! When I was a teen I dreamed of being in a hip hop band like The Roots…When I listen to our album, I always get goosebumps from the memories we shared! It's so sad that we are no longer together. There is so much I could say – being in a band isn’t easy but it is dope as fuck, we could have achieved so much more but most importantly, it wouldn’t have been possible without everyone who shared our vision and supported our shows and recording the album. Check us out on Bandcamp and Soundcloud!

Since you move down south, you are performing solo, how does it feel? Haha, well it’s not unusual or new to perform solo. Even when I was in Hanoi, I performed solo. In fact, every band member had their own act as well. But I’m in a different scene now with a bigger hip hop community which does put some pressure on me. Not bad though, more like the pressure of having to make the most out of the opportunity. The scene is very supportive as opposed to competitive. I haven’t performed much solo, but there are things I’m planning. However, honestly speaking, my focus has mainly been on making beats! I am proud to have won the Boomslang Beat Battle, twice!

What is Nebula and how did you get involve? Nebula is a non-profit organization that I started in 2012. Our main focus has been introducing and providing access to skateboarding in low-income areas in Cape Town. We used to make clothing and organize skateboarding events as well… The latest achievement has been providing over 60 skateboards to 4 projects in Cape Town! It really all started with me wanting to own and manage a skatepark when I was a teenager. Now, it’s more about living our philosophy, ‘A Nebula Skate of Mind’, which essentialy means pursue your dream no matter what.


To wrap future?

this

up,

do

you

have

any

plans

for

coming

Just living in HCM for another 2 or 3 years, making music and building my career as a beatmaker/producer. I’ll be dropping my first series of beat tapes before the end of the year too! Oh ya, I wanna get my tranny game up at the bowl! [laughs]

Hãy giới thiệu một chút về bạn? Bạn đã bén duyên với skateboarding thế nào? Tên tôi là Rayne. Và họ là Mose [cười]. Tôi 29 tuổi, và bắt đầu skating từ năm 10 tuổi. Tôi cũng không nhớ rõ bắt đầu như thế nào, nhưng thay vì snowboarding tôi chọn skateboarding, vì chẳng thể snowboarding ở Nam Mỹ được! Thằng bạn tôi có một ván trượt, vậy là chúng tôi bắt đầu trượt ván cùng nhau.

Bạn thấy thế nào về địa hình skate ở đó? Các nơi skateboarding ở Nam Mỹ rất tuyệt vời. Tôi từng sống ở Cape Town một thời gian khá dài, và chừng 10-15 năm gần đây nó trở thành thủ đô của skateboarding. Trước đây thì chỉ có ở Jozi (Johannesburg), nhưng hiện nay thì ai ở Cape Town, hay cả những vùng khác nữa đều trượt ván. Theo tôi, Durban (ở phía tây của Nam Mỹ) vẫn chưa khai thác hết tiềm năng của nó. Có rất nhiều spots tuyệt cú mèo ở đây. Nhưng chúng ta chả mấy khi nghe gì về nơi này – cũng chả biết là điều gì đang diễn ra ở đó… Cũng như những nơi khác, mặc dù có nhiều thứ để nói, nhưng cái tôi thấy chỉ là tin về các skaters ra sức thi đấu ở nước ngoài, rồi đạt được những thành tích và công nhận quốc tế. Các bạn đọc nên theo dõi các Session Skateboarding Magazine để cập nhật mọi thứ về skateboarding ở Nam Mỹ.


Flip to Fakie.


Bạn đã sống ở Việt Nam một thời gian, điều gì đã khiến bạn muốn sống ở nước ngoài? Và tại sao bạn lại chọn Việt Nam. Yeah, cũng được 3 năm rồi. Lúc đầu tôi đến Việt Nam để dạy tiếng Anh và kiếm thu nhập để chi trả học phí cho con trai. Một người bạn lâu năm, Andrew, trước khi qua Việt Nam cũng để dạy tiếng Anh đã kể tôi biết về Việt Nam.

Bạn nghĩ thế nào về Skateboarding ở đây so với Nam Mỹ? Tôi chắc chắn là mọi người đều biết rằng skateboarding còn khá mới mẻ ở Việt Nam. Hầu hết các skaters có kinh nghiệm chừng 2-5 năm và càng ngày, càng nhiềutrẻ con và thanh thiếu niên bắt đầu trượt ván. Đây là sự khác biệt chính. Vì skateboarding vẫn còn mới, nên sẽ còn nhiều thứ để cải thiện. Theo như tôi biết, tại Việt Nam vẫn chưa có một skatepark chuyên nghiệp nào! Sài Gòn vừa mới mở cửa một bowl đầu tiên chỉ vài tuần trước đây. Nhưng cũng như nhiều thứ khác, chính sự mới mẻ này lại khiến mọi người hứng thú hơn bởi không hề tồn tại áp lực, mọi người chỉ muốn skate thoải mái và vui vẻ thay vì cố gắng thể hiện là người giỏi nhất. Tôi cảm giác như ở Nam Phi vậy, tụi trẻ vẫn còn muốn được tài trợ đến mức đứa nào cũng hỏi “Anh được tài trợ à?”

Bạn gần đây mới chuyển từ Hà Nội vào Sài Gòn, tại sao vậy? Bạn gái tôi, Inga, làm việc ở đây. Lúc đó tôi còn ở Nam Phi (thực ra lúc đó tôi tính chuyển về đó). Nhưng sau khi nghỉ công việc trước, tôi quyết định chuyển vào Sài Gòn cùng cô ấy và kiếm việc. Suốt thời gian đó, tôi cũng nghe rất nhiều về Sài Gòn và muốn biết về nơi này. Cho nên tôi nghĩ vấn đề là thời gian thôi.


Front Feeble.


Mặt khác, bạn cũng là 1 MC và beatmaker. Bạn bắt đầu những đam mê này thế nào? Haha! Yeah, tôi yêu thích hiphop. Mẹ tôi là một nhà thơ, và lúc nào cũng khuyến khích tôi hãy thể hiện bản thân bằng bất cứ phương diện nào tôi hứng thú. Và tôi đã bén duyên Rap như thế kể từ khi còn là đứa trẻ. Đó là cách mà tôi viết lên những suy nghĩ của mình và nói về nó theo dòng cảm xúc, [cười]. Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ dùng hiphop để chứng minh điều gì với mọi người. Tôi muốn soạn nhạc từ khi rất nhỏ nhưng lúc đó chưa có PC. Tôi cũng soạn nhạc nhiều năm trước, rồi cả đến khi có laptop rồi, cơ mà phải từ 2017 tôi mới thực sự soạn nhạc như một thói quen thường nhật.

Quy trình sáng tác nhạc của bạn là thế nào? Còn tùy, khi tôi viết nhạc, tôi phải thực sự cảm nhận nốt nhạc, rồi nghĩ đến giai điệu hoặc lời đi kèm. Tôi thường cố gắng phát triển ý tưởng trước, rồi mới viết ra một đoạn,… Còn khi sáng tác nhạc, nó sẽ mất chút thời gian để đạt được sự trôi chảy. Tôi có thể soạn nhạc từ giai điệu xuất hiện trong đầu tôi , hoặc từ việc chơi đàn violong… Cho dù là viết hay nấu, bạn cứ tin là tôi đang sáng tạo đó. [cười]

Bạn muốn thể hiện điều gì qua âm nhạc? Sứ mệnh của tôi là để truyền cảm hứng. Đó là mục tiêu âm nhạc của tôi và những thứ tôi làm. Trước đây, giai điệu của tôi khá cá nhân và thị hiếu. Còn giờ tôi viết theo cách tiếp cận truyền thống với việc làm MC – nói những thứ đáng nói. Tuy nhiên, tôi vẫn muốn chia sẻ kiến thức, và khiến mọi người suy nghĩ. Tôi không phải dân chơi hay gangster – Tôi đọc nhiều và cố gắng chia sẻ những thứ tôi đọc bằng giai điệu của mình.



Fakie Shove-it Switch Manual.


Ở Hà Nội, bạn là leader của nhóm Rebel Monk, kinh nghiệm đó thể nào? Man, kiểu như là giấc mơ biến thành hiện thực vậy. Khi tôi còn là 1 đứa trẻ, tôi luôn mong muốn là thành viên một nhóm hiphop như The Roots,…Mỗi khi nghe lại album của chính mình, tôi luôn bị nổi da gà bởi những kí ức đã chia sẻ. Rất là tiếc rằng ban nhạc đã tan rã. Có rất nhiều thứ để nói về nó, tham gia một nhóm nhạc thật là không dễ dàng, nhưng nó rất tuyệt vời, chúng tôi có thể đạt được nhiều thành tích hơn nhưng quan trọng là chúng tôi đã không thể làm được gì nếu không có nhiều người ủng hộ chia sẻ về chúng tôi, hỗ trợ và ghi âm album. Hãy xem nhiều hơn về chúng tôi tại Bandcamp and Soundcloud!

Kể từ khi bạn chuyển về phía nam, bạn thường diễn solo, điều đó thể nào? Haha, nó cũng bình thường khi diễn solo. Thậm chí khi ở Hà Nội, tôi cũng từng diễn solo. Thực tế, mỗi cá nhân trong nhóm nhạc đều có những hoạt động cá nhân riêng biệt. Nhưng hiện tại thì tôi ở một tình huống khác, giữa một cộng đồng hiphop lớn hơn, điều này cũng gây áp lực cho tôi. Cũng không phải quá tệ, kiểu như mình phải cố gắng làm tốt nhất. Thành ra tôi cảm thấy được hỗ trợ nhiều hơn là bị cạnh tranh. Tôi chưng từng diễn solo nhiều, nhưng tôi cũng đang lên kế hoạch. Tuy nhiên, thành thực mà nói, tôi chủ yếu tập trung sáng tác nhạc! Tôi rất tự hào là đã 2 lần chiến thắng the Boom slang Beat Battle.

Nebula là gì và bạn đến với nó thể nào? Nebula là một tổ chức phi lợi nhuận tôi tham gia vào năm 2012. Chúng tôi chủ yếu tập trung vào việc giới thiệu và cung cấp sự tiếp cận với skateboarding tại những khu vực thu nhập thấp ở Cape Town. Chúng tôi cũng thường hỗ trợ trang phục, và tổ chức sự kiện,… Thành tích gần đây nhất là tặng 60 skateboard cho 4 dự án ở Cape Town!


Ý tưởng này đến từ việc tôi luôn mong muốn được sở hữu và quản lý một skatepark kể từ khi còn trẻ. Còn bây giờ, điều đó là vì chúng tôi muốn sống với triết lý rằng “Nebula skate trong tâm trí”, điều đó có nghĩa là hãy theo đuổi ước mở của bạn dù điều gì xảy ra đi nữa. Năm tới, tôi hi vọng có thể tìm và hợp tác với một tổ chức NGO để tiếp tục Nebula Việt Nam.

Câu hỏi cuối cùng, bạn có kế hoạch nào cho tương lai không? Just living in HCM for another 2 or 3 years, making music and building my career as a beatmaker/producer. I’ll be dropping my first series of beat tapes before the end of the year too! Oh ya, I wanna get my tranny game up at the bowl! [laughs] Chỉ đơn giản là sống tại HCM thêm 2-3 năm nữa, sáng tác nhạc và tiếp tục phát triển sự nghiệp là một beatmaker/producer. Tôi sẽ phát hành serie băng nhạc đầu tiên trước cuối năm nay! Oh ya, tôi muốn nó được phát tại bowl! [Cười]

*


GALLERY


Sơn– Switch front pop shove-it


No

Giang Huy


comply

CĂ´ng Le


Thông Nguyễn – Noseblunt slide


Nghia Long – Nose Jam


Anh Huy – Impossible


Liêm Đặng

– Hard Flip


Five

Matt Edgar


-0

Lý Văn Thông


by Alex Ambert


Let’s start this interview in an unusual way, you recently learnt how to sew, what makes you want to start? I’ve always wanted to have my own stuff.Just the fact to think I could make my own things in the way I want always have been in my thoughts... And I mean for everything, not only clothes. But at one point you have to start somewhere. I love clothes, I like to be dressed properly and accordingly with whatever I’m doing. So that’s why I’m sewing now and I really discovered a new passion here, something I really like to do. My dad’s girlfriend was a seamstress for many years and has strong knowledge. She still has few professional sewing machines. So first we talked about this and I asked her few basics/random questions and she offered to make me something... I was super hyped to know the garment will be unique and no one else will have the same! So I’ve got a shortpants with fabrics I chose from what she had. Then I asked more and more questions about sewing, she told me that she saw fabrics at my Grandma’s house and if I wanted I could probably get few fabrics and she could teach me how to sew whatever I like. So I went to my grandma’s to check what she had... so many different materials from canvas to silk! This is how the journey began. It may look logic for most people but nowadays I think doing what you like it’s hard. I know many people who are going to work but not liking it or even worst hating it, because you have to earn money to live or for some people just to survive. It is like going through life without real own purpose. With that new skill, you start a brand of hand made pants? Why do you choose to focus on pants? Yes UNI Bench club that’s the name for now. I’m starting from scratch, got my own sewing machines to start making pants and even other stuffs! Strong skate pants which can be used in everyday life.


First, I am making skate shape of straight large legs, something classic and easy to wear for skaters but also for anyone who like cool stuff. The pants are coming in 2 colorway for now. In the future I want to have more colorway and models, butI’m starting small as I’m alone. I choose to focus on pants because from my point of view, as it’s a skate brand, you can take off your shirt while skating because you are getting hot or whatever but not your pants... I mean I haven’t seen that yet! [laughs] More seriously from clothes what I like the most is probably shoes and pants, equally. Shoes are not the easiest thing to start with, so naturally I chose pants. What is that brand about? The name comes actually from the plaza I used to skate almost everyday in Barcelona “Plaça Universitat” with the bench where you can chill and put your stuff while skating, that’s why the logo is a bench. I met so many people there from all around the world and always with a good vibe. The plaza is about skating with friends, chilling with a beer and watch people skating or just enjoying the ongoing casual Spanish life . Wherever you go you’ll find a bench to sit on and enjoy life in your way. This is for me what skating and life is about so is my brand. Where do you find inspiration? From my own experience, from other brands of course but not necessarily from skate brands. I used to work for a skateshop, Crime LR, in my hometown back in France. The shop also had his own brand and everything was made in Europe. They designed everything, always with deep meanings and cool inspirations. So I think sometimes it inspires me still.




On the other hand, you started skateboarding pretty late, around 19 years old if I am correct, how did it come into the pictures? Even later, end of my 21st year! One of my homie lends me one of his boards so I can start and he can get back on the board with someone after few years without skating. I’ve always found skateboard so attractive, cool to watch and so Gang at the same time. I think around 16years old, I really thought about giving a shot but at this time I was competing in motocross races which I’ve been doing since I was 4 years old. So between school, training and traveling across the country every weekend for competition, I didn’t really have time to jump into skateboarding. Moreover I was following the “classic path” where everything is controlled by rules but finally I found the opposite in skateboarding and what comes with it. Even if you have underground rules that only skaters can understand! [laughs] You started in a small French town called La Rochelle, how the skate scene there? When I started it was crazy, a solid crew of skaters... I mean good skaters who became my homies! Younger than me but with a background of over 10years skating. There are actually few spots but the main spot is of course a plaza with a curb , stairs, blocks. I think that’s why I like skating plaza and flatground/ledge so much. So many good memories there. I thinks kids who started skating while our crew was still there took over the spot now. The spot became even better with brand new ledges and handrail with the commitment of a skate association and the help of the city!


You’ve been in Vietnam for couple months in holidays and now you come back again for couple months, why you are attracted by Vietnam? My grandmother on my dad’s side is Vietnamese born and raised, she left during war for France. My dad is half French half Asian and I’m just a quarter Asian but I don’t look Asian at all! I wanted to see what was up there. Plus, I was so over my job in Barcelona that I need a break to see something different and get closer from that part of my roots. During my first trip backpacking, I met few locals who now are my friends. They are so helpful to me in many ways. I feel good here even if sometime the culture is totally different from Europe or other countries I visited so far, and makes me realized why Vietnam is Vietnam. After my trip, I came back to Barcelona and I was craving to do my own brand, my own pants. My girlfriend wanted to change country also, see other things. As Vietnam is a cheap place, we decided to come backpacking across the country and get a place in Saigon. So here we are! How is the skateboard scene here? The Skate scene in Vietnam is completely different between north and south. Of course we will always find good skaters wherever you go. Skaters in Hanoi are totally accepted, they have some good spots with one of the most perfect spot I’ve ever skated ! On the other hand you have Saigon where spots are inexistants, and if you find one you will probably get kicked out as soon as you arrive. Next move, you gonna live in Australia, Any projects there? Yep keep making pants but this time for Australians, skating, keep traveling, discover new cultures and meet kangaroos! [laughs]


Phỏng vấn này sẽ bắt đầu hơi khác một chút, nghe nói gần đây bạn đã học may quần áo, lý do gì vậy? Tôi luôn muốn tự mình làm điều gì đó. Việc mà được tự mình làm mọi thứ theo cách mà mình muốn luôn trong tâm trí tôi… Và ý tôi là mọi thứ, chứ không phải mỗi quần áo. Tuy nhiên, bạn phải bắt đầu từ đâu đó. Tôi thì rất thích thời trang, muốn trưng diện quần áo một cách hợp lý, phù hợp với những thứ tôi đang làm. Vậy nên tôi đã học may và tôi tìm thấy một niềm đam mê mới, thứ mà tôi rất yêu thích. Bạn gái bố tôi là một thợ may có nhiều kinh nghiệm, và kiến thức về ngành này. Tới giờ, bà ấy vẫn sở hữu vài cái máy may chuyên nghiệp. Thế là, lần đầu tiên, chúng tôi nói chuyện về may mặc, tôi có hỏi vài câu hỏi ngẫu nhiên thôi, và bà ấy nói sẽ may cho tôi một món gì đó. Tôi đã rất kích động khi biết là quần áo may mặc rất đặc thù và không ai sẽ làm ra một thứ giống nhau! Bà ấy may một cái quần lửng bằng dạ do tôi tự chọn. Sau đó, tôi đã hỏi nhiều câu hỏi hơn nữa về việc may mặc như thế nào, bà ấy nói là có rất nhiều vải dạ ở nhà bà ngoại và nếu tôi muốn tôi có thể đến đó lấy và sẽ dạy tôi tự may bất cứ cái gì tôi thích. Ngay sau đó tôi đến nhà ngoại và phát hiện ra có rất nhiều loại vải ở đó, từ vải bạt tới vải lụa! Và đó là cách mà tôi bắt đầu cuộc hành trình. Chỉ làm những thứ mình thích là một điều logic, nhưng điều này rất khó trong cuộc sống hiện tại. Tôi biết rất nhiều người, ngày nào cũng đi làm công việc mà họ không thích, thậm chí rất ghét nó, chỉ vì họ phải kiếm sống và với vài người chỉ để tồn tại. Nói cách khác thì nó kiểu như bạn sống không mục đích vậy. Vậy là với kĩ năng mới đó, bạn bắt đầu một thương hiệu quần tự thiết kế? Tại sao bạn lại tập trung thiết kế quần thôi? Đúng rồi UNI Bench club là tên thương hiệu tôi chọn. Tôi chỉ mới ở vạch xuất phát thôi, vừa tậu một cái máy may cho riêng mình, bắt đầu may vài cái quần và một vài thứ khác nữa! Quần với chất liệu bền bỉ để skate và cũng có thể mặc thông thường.


Lúc đầu, tôi thiết kế quần ống đứng rộng, rất cơ bản và thoải mái cho skaters hay bất cứ ai thích phong cách cool. Hiện tại, kiểu quần này chỉ có 2 màu thôi. Trong tương lai, tôi sẽ thiết kế nhiều màu sắc và kiểu mẫu hơn, nhưng tôi sẽ bắt đầu đơn giản thôi vì tôi làm việc một mình mà. Tôi đặc biệt tập của mình, đây là có thể cởi áo khi mà không thể cởi thấy ai trượt ván

trung thiết kế quần vì theo quan điểm một thương hiệu cho skateboarding, bạn bạn skate vì nó quá nóng hay sao đó cơ quần được… Ý tôi là tôi chưa bao giờ mà bỏ quần ra! [Cười lớn]

Một cách nghiêm túc hơn, về thời trang tôi hứng thú với giầy và quần nhất. Thiết kế giầy là thứ rất khó khi bạn mới bắt đầu, nên dĩ nhiên là tôi chọn quần rồi. Tên thương hiệu có ý nghĩ gì? Tên thương hiệu có nguồn gốc từ tên một quảng trường mà tôi hầu như ngày nào cũng đến đó skate khi ở Barcelona “Plaça Universitat”, nơi có mấy cái ghế dài mà bạn có thể nghỉ ngơi hay để đồ của mình lên đó khi skate, đó là lý do vì sao logo là cái ghế dài. Ở đó, tôi đã gặp rất nhiều bạn tốt đến từ nhiều nơi trên thế giời. Quảng trường đó gợi nhớ về nơi mà tôi skate với bạn bè, thư thái uống bia và nhìn mọi người skating hay chỉ đơn giản là cảm nhận cuộc sống thường nhật ở Tây Ban Nha. Bất cứ nơi nào bạn đi, bạn sẽ tìm thấy một cái ghế để ngồi và lắng nghe cuộc sống theo cách của riêng mình. Với tôi, điều này mang ý nghĩa của cuộc sống và skating, và cũng là ý nghĩa thương hiệu của tôi. Bạn tìm cảm hứng từ đâu? Từ kinh nghiệm bản thân, hay từ các thương hiệu khác, dĩ nhiên không chỉ các thương hiệu skate. Tôi từng làm việc trong một skateshop, Crime LR, ở quê tôi ở Pháp. Chủ shop có thương hiệu của riêng anh ta và mọi thứ được làm từ Châu Âu. Họ tự thiết kế mẫu, với ý nghĩa sâu sắc và mang thông điệp truyền tải. Cho nên tôi nghĩ đôi lúc thương hiệu này vẫn mang lại cảm hứng cho tôi.



Mặt khác, bạn bắt đầu skate khá muộn, khoảng khi 19 tuổi nếu tôi không nhầm, sự bắt đầu này diễn ra thế nào? Thực ra là muộn hơn, cuối năm tôi thân cho tôi mượn 1 cái ván của bắt đầu trượt ván và cậu ấy thì ván ngay cả khi sau vài năm không

21 tuổi! Một người bạn cậu ấy nên tôi có thể có thể quay lại trượt hề skating.

Tôi luôn thấy skateboard thật hấp dẫn với tôi, rất thú vị khi nhìn mọi người trượt hay đôi khi là tụ tập thật đông người cùng một lúc. Tôi nhớ là khi 16 tuổi, tôi thực sự nghĩ về việc bắt đầu với nó nhưng tại thời điểm đó tôi bận tập trung cho một cuộc đua motorcross cái mà tôi đã theo đuổi từ khi 4 tuổi. Cho nên, vừa học, vừa luyện tập rồi phải di chuyển đến nhiều nước khác nhau mỗi cuối tuần để thi đấu, tôi thực sự không có thời gan dành cho skateboarding. Hơn thế nữa, tôi từng chỉ theo đuổi “lối mòn” nơi mà mọi thứ bị chi phối bởi nguyên tắc, nhưng cuối cùng tôi phát hiện ra điều trái ngược trong skateboarding và những thứ đi cùng với nó. Thậm chí có vài nguyên tắc ngầm đấy nhưng chỉ skaters mới hiểu được! [Cười] Bạn bắt đầu skate khi ở một thành phố nhỏ ở Pháp tên là La Rochelle, phong cảnh skate ở đó thế nào? Lúc tôi bắt đầu, nó là một nơi rất chất, có nhiều skaters chất. Ý tôi là những người bạn skaters rất giỏi và vô cùng thân thiết với tôi! Họ trẻ hơn tôi nhưng từng skate hơn 10 năm. Thực ra có rất nhiều địa điểm skate nhưng chủ yếu chúng tôi skate ở quảng trường nơi có bậc thang, gờ đường hay blocks. Tôi nghĩ đó là lý do vì sao tôi thích quảng trường trượt ván và flatground vô cùng. Rất rất nhiều kỉ niệm ở nơi đó. Tôi nghĩ, bọn trẻ mới bắt đầu skate từ khi tụi bạn tôi vẫn còn ở đó giờ chiếm lĩnh nơi này rồi. Chỗ này giờ trở lên tốt hơn với nhiều gờ đường và tay vịn lan can mới xây cùng sự hỗ trợ của hiệp hội skate và sự giúp đỡ từ người dân thành phố!


Bạn vừa có kì nghỉ lễ dài tại Việt Nam và giờ bạn quay lại đây ở vài tháng, tại sao Việt Nam thu hút bạn vậy? Bà nội tôi là người Việt Nam sinh ra và lớn lên ở đây, bà ấy rời Việt Nam trong thời kì chiến tranh với Pháp. Bố tôi là nửa Pháp nửa châu Á và tôi chỉ 1 phần tư Châu Á thôi nhưng tôi trông không giống người châu Á chút nào! Tôi muốn biết về nơi này. Thêm nữa, tôi chán ngán công việc ở Barcelona và muốn break để tìm kiếm điều gì đó khác biệt và tìm tới một phần cội nguồn của mình. Trong suốt chuyến đi bụi đầu tiên, tôi gặp một vài người địa phương giờ thành bạn của tôi rồi. Họ giúp đỡ tôi nhiều thứ. Tôi cảm thấy thoải mái ở đây mặc dù đôi khi văn hóa ở đây khác biệt hoàn toàn với châu Âu hay một số nước tôi từng du lịch, và khiến tôi hiểu tại sao Việt Nam lại là Việt Nam. Sau chuyến đi đó, tôi quay lại Barcelona và tôi vô cùng mong muốn bắt đầu thương hiệu của mình, và thiết kế những cái quần theo phong cách của tôi. Bạn gái tôi cũng mong muốn thay đổi nơi sống, và tìm kiếm sự khác biệt nữa. Vì Việt Nam là nơi chi phí khá rẻ, chúng tôi đã quyết định gói ghém và du lịch khắp nơi tại Việt Nam và dừng lại ở Sài Gòn. Vậy là chúng tôi ở đây! Vậy quang cảnh skateboard ở đây thế nào? Quang cảnh skate ở Việt Nam hoàn toàn khác biệt giữa bắc và nam. Tất nhiên là bất cứ nơi đâu bạn đều có thể thấy một skater chất. Skaters ở Hà Nội hoàn toàn chấp nhận được, họ có vài skate tốt với một trong những nơi tuyệt vời nhất mà từng skate! Mặt khác, Sài Gòn lại chả có mấy nơi skate, và nếu bạn tìm thấy một nơi nào đó để skate, sẽ bị tống cổ ra khỏi đó ngay khi bạn đặt chân đến.

nơi tôi để bạn

Sang tháng bạn sẽ chuyển đến Úc để sống, bạn đã có dự án gì ở đó chưa? Yep, tiếp tục thiết kế quần nhưng lần này là cho người Úc, tiếp tục skating, và du lịch để khám phá văn hóa mới và làm bạn với Kangaroos! [Cười lớn]


*


facebook.com/tradaskatemag/ instagram.com/tradaskatemag/ issuu.com/tradaskatemag


Skateboard Magazine

- Issue 8 / November 2019 -


Turn static files into dynamic content formats.

Create a flipbook
Issuu converts static files into: digital portfolios, online yearbooks, online catalogs, digital photo albums and more. Sign up and create your flipbook.