Tra Da #4

Page 1

- July 2018 -


“I see History as a relay race in which one of us, before dropping in his tracks, must carry one stage further the challenge of being a man.”

▲ Cover artwork by Manon Cezaro

Romain Gary (1914-1980)


FUTURE We are lucky to live in a world Our generation should try it best future by understanding our discovering the culture of each able to change, create new things pot.

full of diversity. to make a brighter differences and other. We will be from this melting-

For the first anniversary of the magazine, here a special issue about some French locals skateboarders from Bordeaux, in the west, to Dijon, in the east. Discover a glimpse of France in the following pages.

Chúng ta thật may mắn khi được sống trong một thế giới vô vàn những điều phong phú. Và thế hệ chúng ta nên cố gắng hết mình để tạo nên một tương lai tươi sáng hơn bằng cách khám phá những nền văn hoá khác nhau và thấu hiệu sự khác biệt từ mỗi quốc gia. Bằng cách đó chúng ta có thể thay đổi và sáng tạo ra những điều mới mẻ trên hành tinh hội tụ này. Cho ngày kỷ niệm đầu tiên của tạp trí, hãy cùng thưởng thức những điều đặc sắc của các Skateboarders Pháp chạy từ Bordeau ở phiá tây đến Dijon ở phía đông. Từng trang tạp trí sau đây sẽ mang lại cho bạn cái nhìn tổng quan nhất về Pháp.


- PATISSOU-


Can you start off by telling us a little bit about picking up skating in La Rochelle? I started skateboarding around 10 at the city’s wooden skate park thanks to my brother.

In order to continue your studies you have moved from La Rochelle, a relatively small town to Bordeaux, which has become in recent years the French skateboarding capital, has this changed your perception of skateboarding?

How did you start filming? I started filming exactly 1 year ago. I offered myself a trv900 and a vx1000, with their respective fisheye: baby death-lens (century mk2) and the Death-lens (century MK1). Yoan Taillandier [director of the full length “Minuit”] helps me a lot from the beginning. He did all the repairs and even sold me my Mk1! I owe him a lot. Today both are dead! I tried repairs but these things are very fragile… Today, I am confronting to edit all these sessions and try to do my own project, but the editing is very long and tedious when you practice at home, alone or not, but it's coming soon!

You are a daily weed smoker, is it still a pleasure or does it become a need? Do you think it affects your skateboarding skills? I started in college and it really turned my life upside down! In the sense that I have the impression of being able to summon an excess of energy, become less speed… Today I smoke at least once a day; I see it as a pleasure, just have to choose the right moment, the best remaining in the evening. A large majority of my friends are also stoners, so for sure we have good time! (laugh) I think the cap is mostly mental, we are not

I still have not discovered Marseille, not visited enough Paris and I was only once in Lyon alone, but they are all potentially reference cities for skateboarding in France. There are amazing skateboarders, good scenes and many incredible spots. Maybe the skateboard media is a little more focus on Bordeaux because Sugar skatemag office [the main national French skateboarding magazine] is right in the city center?

Ollie for the old ladies

I have clearly seen my approach to skateboarding evolved by living in Bordeaux. There is many many more people, a better level, strong motivation and a tendency to focus on the street rather than the crowded skatepark. The city of Bordeaux has a large skate scene so you are never alone to go skate which is my worst anxiety, not to mention the many spots located over different areas.Also I quickly found myself skating with people from everywhere, people I admired when I was younger which make the sessions even more exciting. Although I prefer the presence of my real friends of course!


“In general, it is better to land the trick first before hitting the joint!�



addict, only accustomed. Smocking is definitely not a financial trouble, just need to know how to dose like everything else. In my opinion, it's a smaller issue than alcohol. 1 € 80 a can every day, sometimes several times a day… I can keep 2g of weed for a week at least! For sure, you can be a stoner and be broke, but those who are broke and still go to night clubs every week end should ask themselves some questions... In the skateboarding side, for motivation, it's double or quits! This is definitely an ideal painkiller. But in general, it is better to land the trick first before hitting the joint! (laugh) At the end, each one has its own way to deal with smoking, the best being not to do it, or not often!

Cậu có thể bắt đầu bằng việc nói cho chúng tôi biết bạn đã bắt đầu skate ở La Rochelle như thế nào?

Để tiếp tục cho công việc học tập của mình, bạn đã chuyển từ La Rochelle, một thành phố khá nhỏ, đến Bordeaux, nơi đã trở thành thủ đô của skateboarding tại Pháp vào những năm gần đây, điều này có làm cho những khái niệm của bạn về skateboarding thay đổi không? Phải nói, tôi thực sự thấy rằng việc tiếp cận với skateboarding của bản thân đã lên một tầm cao hơn nhờ vào việc sống tại Bordeaux. Có quá nhiều người, ở một trình độ cao hơn, luôn thôi thúc mạnh mẽ hơn, và luôn hướng tới việc tập trung trên đường phố nhiều hơn là những công viên trượt ván đông đúc. Thành phố Bordeaux tập trung rất nhiều nhóm trượt ván, vậy nên bạn chả bao giờ phải trượt ván một mình, điều tôi thấy tệ nhất đấy, rồi chưa kể đến quá nhiều spots ở khắp mọi nơi. Thêm nữa, tôi nhanh chóng được thấy chính bản thân mình được skate với mọi người đến từ khắp nơi, những người mà tôi đã vô cùng ngưỡng mộ khi mình còn trẻ, điều này khiến mọi thứ, thậm chí, hào hứng hơn rất nhiều. Mặc dù, dĩ nhiên, tôi vẫn thích sự hiện diện của những người bạn thực thụ. Tôi vẫn chưa khám phá Marseille, chưa đi thăm Paris đủ nhiều và chỉ ở Lyon có một lần, nhưng những nơi đó đều khá là tiềm năng để skate tại Pháp. Có rất nhiều những trượt thủ xuất sắc, những người bạn thú vị, và những spots tuyệt vời. Có lẽ, truyền thông về skateboard hơi tập trung quá về Bordeaux, bởi văn phòng Sugar Skatemag (tạp chí quốc gia Pháp về skateboarding) ở ngày trung tâm thành phố mà.

▼ Nose Bump

Tôi bắt đầu skateboarding khoảng 10 tuổi, tại thành phố của những công viên và những ván trượt gỗ, nhờ vào anh trai mình.



Thế cậu đã bắt đầu quay phim như thế nào? Tôi bắt đầu quay phim chính xác là 1 năm trước đây. Tôi tự sắm cho bản thân 1 trv900 và 1 vx1000, với fisheye tương ứng: baby deathlens (century mk2) và the Death-lens (century MK1).

Nghe nói, cậu thường hút weed, hiện tại thì nó vẫn là một thú vui, hay nó đã trở thành một nhu cầu thiết yếu? Cậu có nghĩ là nó ảnh hưởng đến khả năng skate của bản thân không? Tôi bắt đầu hút khi ở đại học, và nó thực sự khiến cuộc sống của mình biến động nhiều. Đấy là khi mà tôi thực sự cảm thấy tôi có khả năng dồn toàn bộ năng lực của mình, trở nên chậm chạp hơn,… Hiện giờ, tôi hút ít nhất một lần một ngày, tôi coi nó như là một thú vui, chỉ có điều phải chọn đúng khoảnh khắc, tốt nhất là vào buổi tối. Hầu hết bạn của tôi cũng đều hút, cho nên chắc chắn là chúng tôi đã có nhiều thời gian thoải mái! (Cười lớn) Tôi nghĩ, vấn đề không phải là tinh thần, chúng tôi đâu có nghiện ngập, chỉ là thói quen thôi. Để nó không trở thành một vấn đề tài chính, bạn cần biết điều chỉnh liều lượng như mọi thứ khác. Theo quan điểm của tôi, nó đơn giản hơn nhiều so với rượu bia. 1 lon 80€ mỗi ngày, thi thoảng vài lần mỗi ngày… Tôi thì có thể giữ 2g weed ít nhất là 1 tuần. Chắc chắn, bạn có thể là một người hút weed và chả còn xu nào, nhưng những người đã chả có xu nào mà vẫn đến nightclub mỗi cuối tuần nên tự hỏi bản thân họ vài điều… Trong lĩnh vực skate, về động lực, nó có thể làm tăng gấp đôi hoặc khiến bạn từ bỏ! Nó chắc chắn rất lý tưởng để giúp bạn quên đi sự đau đớn. Nhưng nhìn chung, sẽ tốt hơn là cố gắng thực hiện được cú tricks trước khi hút nhé! (Cười lớn) Tóm lại, mỗi người có cách riêng của họ trong việc hút, cách tốt nhất đó là đừng có làm hoặc không làm thường xuyên thôi!

▼ FS pop shove-it

Yoan Taillandier ( Quản lý bộ phim “Minuit”) đã giúp đỡ tôi rất nhiều kể từ khi bắt đầu. Anh ấy luôn sửa chữa cho tôi, và thậm chí bán cho tôi Mk1! Tôi nợ anh ấy nhiều lắm.



GALLERY














Stepan Lastuvka – BS smith grind Loris Baccilleri – FS boardslide by C.Vuillemin Corentin Daguet – FS smith grind Gypsy kids Olivier Durou – FS bluntslide pop out Gypsy girl Etienne Loy – FS bluntslide Paul Gardie – Varial heelflip Loris Baccilleri – FS smith grind



When was the first time you put your feet on a board?

I started skateboarding like a lot of kids around the age of 11/12 I would say! We lived in the gendarmerie’s compound [French police] because my father is a motorcycle policeman in the south of France. At the barracks, I chilled with guys who were 2/3 years older than me, and they skated on the sidewalks. I learned my first heelflip on these same sidewalks with a shitty board from a random sport shop. Then I moved to Aix en Provence city for the third year of secondary school and I finally had a good skateboard from a real skate shop set up! Finally a board that rolls! I had a shitty skate park with three modules, 5 minutes from home, and 5 minutes from the college. It was at this moment that I also started doing street‌ which was for me to ollie as much stairs as possible! (laugh)

Now you skate only ramp, why that choice? Ramp is the best way of skateboarding for old people! (laugh) It's smooth, it does not require you to push like a madman, or to change your feet position for every trick and you do not mess up your knees. I broke my kneecap a few years ago, so skating gaps became difficult! When I started again, it was a session for 3 to 4 days of rest ... And then I have to tell you that ramp is really the best feeling for me. You just leave me in a good bowl to carve and that's enough to make me happy! I use to love funbox too, the feeling of flying in the air was good! Now, there is also the work side that slows me down in skateboarding! I feel more comfortable curving and I know how to fall down better than in street, so for keeping my wrists safe, I stay on the curve 95% of the time! Anyway, my technique in curb, rail, manual etc is pretty bad (laugh), I still do not know how to properly catch a flip!



How does tattoo come into the picture?

â–˛ Tattoo artworks by MG

I got tattooed at 17 and I obviously loved it! Many skaters, rockers had tattoos, it had to influence me! Guys like Jamie Thomas, Chris Cole, Dustin Dollin‌ I always liked to create things, whether in photo, video (skate especially ahah), drawing, painting, photoshop‌ And then studying was not my thing, I was good but I did not like it So I decided to buy a shitty tattoo kit to see if I already liked the feeling of the machine. I first tattooed myself, then my friends, then friends of friends. It turned out that with a lot of work and patience, I was not too bad. (laugh) It's a good way to express yourself and make a living! My first passion is skateboarding, but in skateboarding it is also very complicated, and somewhere I wanted it to remain a passion and not a work constraint. With tattoo, I manage my agenda. After a tattoo, it is bike riding or skate session, I think all these cultures come together and I love what I do!


Khi nào là lần đầu tiên bạn đặt chân lên ván? Tôi bắt đầu trượt ván như rất nhiều những đứa trẻ khác, trong khoảng 11,12 tuổi. Và gia đình tôi sinh sống trong một tổ hợp của “gendarmerie” [ lực lượng hiến binh Pháp ] vì cha tôi làm công an tuần tra bằng xe máy ở phía nam nước Pháp. Ở các doanh trại, tôi thường chơi với những người lớn hơn tôi 2 đến 3 tuổi, và họ thường trượt ở những vỉa hè nhỏ, và chính nơi đây là nơi tôi đã học và land đc heelflip đầu tiền với chiếc ván vớ vẩn từ cửa hàng dụng cụ thể thao. Và sau đó tôi đã chuyển đến thành phố Aix en Provence trong năm thứ ba của trường trung học và tôi cuối cùng đã có một bộ ván tốt từ một skateshop. Cuối cũng có có một bộ ván tốt!, và tôi đã phải trượt ở một skatepark vớ vẩn, nó cách nhà và trường cao đẳng 5 phút. Và đó cũng là thời gian tôi bắt đầu trượt đường.. và trượt đường giúp tôi ollie được rất nhiều nhiều các bậc thang khác nhau. (cười) Bây giờ chỉ trượt ramp, tại sao? Trượt ramp rất phù hợp để trượt khi nhiều tuổi. (cười). Trượt ramp rất mượt, và bạn không cẩn phải đạp đà như một thằng điên, hay thay đổi vị trí chân cho từng trick và nó không làm đầu gối tôi đau. Tôi đã bị gãy xương bánh chè mấy năm trước do vậy việc trượt qua những bậc hoặc khoảng không rất khó khăn với tôi… Và tôi phải nói rằng trượt ramp cho tôi một cảm giác rất thích thú. Ai đó có thể thả tôi tại chỗ nào có máng hay dạng lòng chảo để trượt thôi tôi cũng đủ thấy vui vẻ rồi! Tôi đã từng rất thích trượt những bục nhỏ, nhưng cảm giác bay trên không trung cũng rất thú vị! Hiện tại công việc làm tôi trượt ít đi! Và giờ tôi cảm thấy thoải mái hơn khi trượt các thành, và tôi cũng đã biết cách ngã hơn khi trượt trên thành, để giúp cổ tay tôi an toàn, tôi trượt trên thành 95% thời gian. Dù sao thì tôi trượt bậc, thành hay rail khá là tệ (cười) Tôi còn không biết cách bắt flip đúng cách nữa!


Cách tôi nhìn nhận hình xăm? Tôi có hình xăm đầu tiên năm tôi 17 tuổi, tất nhiên tôi rất thích nó. Rất nhiều các skater cũng như rocker có hình xăm, và nó đã khích lệ tôi xăm! Những người như Jamie Thomas, Chris Cole hay Dustin Dollin… Tôi luôn thích sáng tạo mọi thứ như ảnh, video (đặc biệt là trượt ahah),vẽ tô màu hoặc photoshop… Và chuyện học mọi thứ là chuyện tôi không ưa thích. Tôi đã từng rất khá nhưng tôi không thích nó. Đó là lý do tại sao tôi đã mua một bộ máy xăm rẻ tiền. Tôi đã tự xăm cho tôi, bạn tôi, vá sau đó là bạn của bạn tôi. Và cũng biết được rằng xăm đòi hỏi khá nhiều kỹ thuật và kiên nhẫn. Tôi đã xăm rất khá (cười). Nó cũng là một cách để thể hiện bản thân và kiếm một chút cho cuộc sống! Đam mê đầu tiên của tôi là trượt ván, nhưng trong trượt ván có rất nhiều thứ khác và nó rất phức tạp. Một lúc nào đó tôi đã muốn giữ đam mê của tôi và không phải là một công việc ràng buộc tôi. Với xăm hình tôi đã quản lý được. Sau xăm hình, tôi thường đạp xe hoặc trượt ván. Tôi nghĩ rằng những gì tôi làm đều đến từ những văn hóa khác nhau và tôi thích những việc tôi làm!



CharlĂŠlie is one of those human beings who are fully committed to there passion. Inspired by Jamie Thomas and the ZERO team since the beginning, he never changed his way of skating despite the new trends. Father of two kids, teacher to make a living, he still finds time to jump on every gap and handrail. On weekends, he is the first to wake up, spends times with his family and when afternoon comes, he grabs his camera and motivates everyone to skate. Despite the years spent on this wooden toy he still has that authentic flame as when he was a child.

How did you discover skateboarding? I started skating around 1997, in my neighbourhood of Dijon (city in the east of France) with my younger brother. We used to push around but didn't know tricks existed. One day, some guys came to skate our home-spot and they just did tricks. We were totally shocked by what we saw. Right after that, we asked our dad to buy us boards but we just got one board to share with my brother. It was bought from a random "sport store" that existed at that time. I will remember that day for the rest of my life. You are also the main filmer of the city, where does this passion come from? I started filming couple years after I started skating, around 2002. We stole a VHS camera from a school we broke in. At that time, we didn't have any money to buy one so our only option was to steal it. We had no computer as well to edit any footage but just the feeling of filming tricks and getting hyped to try tricks was enough to make us jump and try anything. Filming tricks gives you more motivation to try your best and get better at skateboarding. Later on, I bought a second hand VX1000 with a Century (fisheye lens) and that was the beggining of filming missions with the homies. We had no sponsors at the time but just the feeling of doing like the pros was enough to make us drive and skate anywhere to get tricks.


You lived for a while in foreign countries, can you tell more about those experiences? After a couple of years, I wanted to live abroad with my wife. We chose to go to Romania for 2 years. My goal was to meet the local skate scene, skate together and make a video. After few weeks, I set goals with the locals and we made a full length. Then, I went to the Philippines for a year and we did the same but unfortunately, we didn’t have enough time for a full length. To finish, we stayed in Moldova for 2 years. The level of skateboarding and the amount of vodka was incredible. It was probably my best years in terms of skating and filming. We had a crew of 8 people, the sessions were hectic. People overthere were rude, we had countless fights,that was crasy. In all those countries, skaters were incredible, I always brought my camera. The power and motivation that it brings to all of my friends is what makes a scene have a strong and tight bond.

Finally, you came back to your hometown and for a while now you have been very much involved in building a local DIY. How did this idea come? So after 6 years abroad, my wife and I couldn't find job opportunities so we came back to Dijon. The scene had changed a lot since I had left but some good homies were still there shredding. The city had also changed a lot during my life abroad and the mayor destroyed or antiskated every spot in town. The indoor public park is a really shitty one so it was time to do something. I don't trust politics and it's been years of talking about creating an outside public skatepark. So as nothing was really happening we had to do our own thing. I knew a place a friend of mine took me, and one night during insomnia, I knew it would be the perfect location for a DIY. The day after, Vincent Gros and I built a ledge. We talked to some people about the project and slowly, we built that place where we are free to skate, no scooters, bladers or bmx are allowed. (laugh)


â–² Pole Jam by David Vuillemin



▲ Loris Baccilleri – FS bluntslide by CV at the DIY


▲ Vincent Gros – Ollie by CV at the DIY



Charlélie có thể nói là một trong những người luôn sống hết mình với đam mê của bản thân. Được truyền cảm hứng từ Jamie Thomas và nhóm ZERO ngay từ khi mới bắt đầu, cậu ấy chưa bao giờ thay đổi phong cách skate của mình, bất kể những xu hướng mới. Là cha của 2 đứa bé, và giáo viên cũng là nghề kiếm sống, nhưng cậu ấy vẫn luôn dành thời gian trượt trên mọi gap và handrail. Cuối tuần, cậu ấy là người thức dậy đầu tiên, dành thời gian với gia đình, và khi chiều đến, cùng chiếc camera của mình đi vòng quanh, thôi thúc mọi người skate. Mặc dù vượt qua một thời gian vô cùng dài với chiếc tấm ván gỗ, nhưng ngọn lửa nhiệt huyết trong cậu ấy vẫn luôn cháy rực như khi là một cậu bé con.

Cậu đã khám phá skateboarding thế nào vậy? Mình bắt đầu trượt ván vào khoảng năm 1997 quanh khu vực mình sống ở Dijon (một thành phố ở phía đông của Pháp) với em trai mình. Tụi mình cứ trượt vòng quanh, mà không có khái niệm về những cú tricks. Đến một ngày, có vài người đến khu vực chúng tôi để skate, và biểu diễn vài cú tricks. Thực sự, tụi mình đã cực shock khi nhìn thấy nó. Ngay sau đó, tụi mình năn nỉ ba mua cho một cái ván mới, nhưng chỉ được có một cái để dùng chung thôi. Cái ván đó được mua từ một của hiệu thể thao nào đó gần nhà mình. Nhưng tôi sẽ không bao giờ quên cái ngày hôm đó trong suốt khoảng thời gian về sau. Được biết, cậu cũng là tay quay phim chính ở đây, niềm đam mê này từ đâu mà ra vậy? Mình bắt đầu quay phim một vài năm sau khi bắt đầu skate, khoảng năm 2002. Tụi mình lẻn vào trường học và lấy đi một cái VHS camera. Vào thời điểm đó, phải nói là tụi mình đâu có tiền để mua một cái camera mới, nên một cách duy nhất để có một cái camera là ăn trộm thô. Tụi mình cũng không có máy tính để chỉnh sửa các cảnh quay, nhưng với cảm xúc khi quay và sự thôi thúc muốn thử các cú tricks cũng đủ khiến tụi mình sung sướng và bắt lấy mọi thử thách. Phải nói, việc quay phim thực sự thúc đẩy bạn làm mọi thử hết sức mình và giúp bạn tiến bộ rất nhiều trong skateboarding. Sau đó, mình mua một cái VX1000 cũ với một Century (fish-eye lens) và nó là sự khởi đầu cùng các chiến hữu, thực hiện phi vụ quay phim. Chúng mình chả có ai hỗ trợ lúc đó, nhưng chỉ cần cảm giác thực hiện nó như những nhà chuyên nghiệp cũng đủ thôi thúc tụi mình đi tiếp và skate ở bất cứ đâu để đạt được các cú tricks.


Nghe nói, cậu ở nước ngoài một thời gian, cậu có thể chia sẻ về những kinh nghiệm này? Sau khoảng một vài năm, mình đã muốn sống ở nước ngoài với vợ. Nên sau đó chúng tôi chọn sống ở Romania khoảng 2 năm. Mục tiêu của mình là để gặp gỡ các nhóm skate địa phương, cùng nhau skate, và quay video. Sau một vài tuần, mình cùng mấy cậu bản địa đã lập mục tiêu, và hoàn thành một đoạn phim dài. Sau đó, mình chuyển đến Philipines một năm, và cũng thực hiện kế hoạch tương tự, không may mắn cho lắm, tụi mình ở đây không thể hoàn thành đoạn phim như mong muốn vì không đủ thời gian. Để hoàn thành nó, mình ở lại Moldava trong 2 năm. Trình độ skateboanding và lượng vodka phải nói là quá sức mong đợi. Có thể khẳng định rằng, đó là những năm tháng tuyệt vời nhất trong suốt khoảng thời gian skate và quay phim của mình. Nhóm tụi mình có 8 người, lúc nào cũng hào hứng, sôi nổi. Ai ở đó cũng thô lỗ, tụi mình cãi nhau liên tục, thực sự là điên rồ vô cùng. Phải nói, ở mấy nước này, các trượt thủ đễu xuất sắc, lúc nào mình cũng mang theo camera. Chính sức mạnh và sự thôi thúc mà những thước phim truyền đến những người bạn của mình, đã khiến chúng trở thành sự gắn kết vô cùng mạnh mẽ và chặt chẽ. Cuối cùng, thì cậu lại quay về quê hương của mình, và ngay bây giờ cậu đang thực hiện dự án xây dựng các DIY bản địa. Cái ý tưởng này đã đến với cậu như thế nào?

Sau 6 năm bôn ba nước ngoài, vợ tôi và tôi đã không thể tìm thấy bất cứ cơ hội công việc nào nên chúng tôi quay lại Dijon. Những nhóm trượt thủ có thay đổi rất nhiều kể từ khi mình rời đi, nhưng những người nhiệt huyết vẫn miệt mài không thôi. Thành phố cũng thay đổi rất nhiều trong suốt thời gian tôi ở nước ngoài, hầu hết mọi nơi có thể skate trong khu vực bị phá bỏ hoặc bị cấm skate. Mấy cái công viên indoor thực sự tệ hại cho nên mình nghĩ đã đến lúc phải làm gì đó. Mình không tin vào chính trị, và đã nhiều năm việc xây dựng những công viên skate ngoài trời được nhắc đến. Cho nên, như kiểu, chả có gì thực sự diễn ra vậy chúng ta phải tự thân vận động thôi. Mình biết đến 1 nơi mà một người bạn của mình đã đưa mình đến đó, rồi trong một đêm mất ngủ, mình chợt nhận ra rằng, nơi đó sẽ trở thành một nơi tuyệt vời để thực hiện DIY. Ngay ngày hôm sau, Vincent Gros và mình đã xây một cái tường. Chúng tôi cũng nói với vài người khác về dự án này, rồi từ từ, chúng tôi xây dựng nơi đó thành nơi mà chúng tôi thoải mái skate, không hề có mấy người trượt patin, hay chơi scooter hay bmx được phép đến. (Cười lớn)


Soon after the realization of this interview, the local authorities destroyed the DIY without any warning


instagram.com/tradaskatemag/

facebook.com/tradaskatemag/

issuu.com/tradaskatemag


#4

skateboard magazine


Turn static files into dynamic content formats.

Create a flipbook
Issuu converts static files into: digital portfolios, online yearbooks, online catalogs, digital photo albums and more. Sign up and create your flipbook.