h᝙i an when in
Thời gian lắng đọng nơi đâu? Ngàn xưa hoà điệu ngàn sau phố buồn
tường rêu phố cổ xanh mờ em rong rêu phủ màu thơ cho đời
mai này dù có trăm năm em rong rêu vẫn u trầm hồn thơ
cơm gà bà Buội
biển an bàng
Tâm hồn phố cũng chừng chưng cất lại Tự bao đời đâu dễ gọi thành tên
tôi muốn giữ thật nhiều đồ lung tung từ những chuyến đi không bao giờ là cuối cùng
bà nà hills
(đang chụp thì ngã nên rung)
Think I’ll miss you forever Like the stars miss the sun in the morning sky
Tôi muốn ôm hôn rồi kể em nghe Câu chuyện tôi biết qua từng vòng bánh xe
em đã từng nghĩ trời xanh gần hơn thế
sông hoài
gia đình