Khi ngã xuống những tháng ngày mục rã tôi cũng không cần ai nhớ ai quên Người con gái chết đi mang tên loài cỏ dại
BÀI ĐƠN CA Bây giờ mỗi chúng ta Là nỗi buồn khốn kiếp Anh như loài rong Trên mặt dài lo sợ Em như loài rong Xanh mướt niềm ăn năn Khẽ cho dĩ vãng Sâu trong rừng hoang Với tuổi thơ cằn cỗi Với cây già ngã xuống Lá khô bồi đất đen Đứa con gái soi gương Vỡ mặt tôi thất vọng Thôi bây giờ đời em Lối đi về dưới mắt Cỏ lá sầu khô queo Dấu hao mòn thảo mộc Là vết mờ thanh xuân Em như loài rong Trôi mãi niềm ăn năn