3 minute read

“Hạnh phúc là được cho đi”

“hạnh phúc là được cho đi”

Lê Dũng

Advertisement

“Công việc của tôi ai cũng có thể làm được, nếu người ấy có một tấm lòng sẻ chia...”, đó là lời tâm sự của chị Lê Thị Phúc - Trưởng phòng Giao dịch khách hàng, BIDV Đông Sài Gòn. Tuy chỉ nhận mình là “đầu mối”, là “giao liên” trong các hoạt động thiện nguyện, nhưng tấm lòng và sự nhiệt tình, năng nổ của chị đang có sức lan tỏa lớn…

“tôi không thể an lòng khi quanh tôi bà Con đang Cần sự hỗ trợ”

Nhà chị Phúc ở khu ngoại thành (Quận 9, TP. Thủ Đức, TP. Hồ Chí Minh) - nơi có nhiều xóm trọ của dân lao động nghèo. Chứng kiến quanh mình có quá nhiều người lao động tự do khó khăn do thất nghiệp kéo dài, chị Phúc kêu gọi bạn bè, người thân đóng góp chút ít để giúp đỡ người nghèo. Từ số tiền ủng hộ, chị Phúc thực hiện được lần cứu trợ thứ nhất với 1.200 kg gạo, 120 chai dầu ăn, 120 chai nước tương gửi tới tận tay 120 gia đình khó khăn trong xóm trọ, khu phong tỏa xung quanh nhà chị.

Ngày bận bịu với công việc cơ quan, tối đến chị lại nhắn tin, gọi điện cho những người thân, bạn học, đồng nghiệp… Chị cũng tích cực đăng bài lên facebook, zalo... Với sức lan tỏa thật kỳ diệu, lập tức chị nhận được sự đồng lòng ủng hộ của mọi người. Có tiền rồi, chị lại chuẩn bị quà và nhờ bà con trong xóm nhỏ lấy danh sách từng hộ nghèo để phát. Ngay trước cổng, chị Phúc

Chị Lê Thị Phúc

đặt một cái ghế và bắc loa mời mọi người đến lấy.

Niềm vui tiếp niềm vui, 250 phần quà nữa lại được gửi tới những người khó khăn: 100 thùng mỳ tôm cho người nghèo; 20 thùng mỳ tôm cho Bệnh viên Dĩ An; 500 chiếc khẩu trang y tế N95, 50 thùng mỳ tôm được trao tặng cho các y, bác sĩ Bệnh viện TP. Thủ Đức...

Trong thời gian giãn cách, việc mua sắm thực phẩm rất khó khăn, chị lại nhận được sự giúp đỡ của nhiều người. Từ chị bán hàng đến anh giao hàng, khi biết chị đang gom hàng làm từ thiện họ đều sẵn sàng chung tay.

Chẳng biết từ bao giờ nhà chị Phúc bỗng trở thành “căn cứ địa” chất đầy mỳ tôm, gạo, dầu ăn, nước mắm, khẩu trang y tế… Chồng và các con của chị cũng trở thành những nhân công bưng bê, khuân vác chuyên nghiệp. Ngôi nhà chị trở thành địa chỉ ấm áp cho bà con nghèo đến nhận hàng.

một Cánh én nhỏ Chẳng làm nên mùa xuân

Điều hạnh phúc nhất của chị Phúc là chị không đơn độc trong hành trình chia sẻ yêu thương. Những người bạn thân, đồng nghiệp, khách hàng và cả những người chưa quen biết cũng vui vẻ san sẻ đồng lương ít ỏi để đồng hành với chị. Trên hành trình đó, chị có thêm những người bạn mới, tri kỷ mới...

“Để có những suất quà được trao tận tay bà con lao động nghèo, những hộp cơm trưa, khẩu trang y tế cho các y, bác sỹ tại bệnh viện… là công sức và tấm lòng của nhiều người, tôi chỉ là người đứng ra kêu gọi, làm “đầu mối” thôi. Một mình tôi không thể làm được gì nếu không có sự giúp sức của anh em, bạn bè, đồng nghiệp” - chị Phúc chia sẻ.

Hạnh phúc là cho đi, sự tử tế bao giờ cũng được lan tỏa. Chị Phúc mong muốn tiếp tục được làm nhiều việc ý nghĩa cho cuộc sống. Chị muốn có thêm những người bạn đồng hành trên con đường thiện nguyện. Chị chia sẻ: “Một miếng khi đói bằng một gói khi no. Tôi cảm thấy hạnh phúc và vui sướng khi nhận được những ánh mắt biết ơn và nụ cười của bà con lao động nghèo. Trong hoàn cảnh khốn cùng do ốm đau, dịch bệnh, chỉ cần một cử chỉ quan tâm nhỏ là họ đã cảm thấy được an ủi, động viên rất nhiều. Tôi mong TP. Hồ Chí Minh chóng khỏe, trở lại nhịp sống bình thương, khu xóm nhỏ của tôi lại rộn ràng, bà con gặp nhau tay bắt mặt mừng”…

This article is from: