3 minute read
Chúng ta không chạy trốn dịch bệnh
Chúng ta
Không chạy trỐn Dịch Bệnh
Advertisement
Thùy hương
Dịch bệnh Covid-19 đã khiến nhịp sống của chúng ta thay đổi. Từ đầu tháng 7, những ai sống ngoài địa bàn Bình Dương phải chuyển về ở gần nơi làm việc trong tỉnh hơn để đi lại thuận tiện và do đó có những người phải tạm xa gia đình trong thời gian dài. Trên các đường nhánh, đường tắt đã xuất hiện nhiều chốt chặn nên việc đi lại qua các phường khá khó khăn, chỉ còn những con đường chính được lưu thông.
Ngay giữa “tâm bão”, BIDV Nam Bình Dương vẫn duy trì hoạt động liên tục, khách hàng vẫn đến giao dịch khá đông vào đầu ngày, cuối tuần hoặc các ngày chi lương. Công tác đảm bảo an toàn cho nhân viên được thực hiện nghiêm ngặt thường xuyên bằng test nhanh 2 lần/tuần.
Chúng tôi chưa ai dám nghĩ tới điều bất trắc khi có ca F0, nhưng những gì đang xảy ra với cộng đồng cũng khiến chúng tôi vừa lo lắng, vừa phải cẩn trọng hơn. Trước đây, chúng tôi nghĩ chỉ cần rửa tay, khử khuẩn, đeo khẩu trang… là đủ; giờ đây mới thấy mình cần chuẩn bị nhiều hơn nữa… Và chúng tôi đã chủ động từ tâm lý cho đến hành động để vượt qua dịch bệnh.
Xác định F0 có thể lây nhiễm từ siêu thị, chúng tôi đã thiết lập quy trình mua hàng hóa thiết yếu ngay tại chi nhánh. Các nhu yếu phẩn như: rau củ, trái cây, thịt các loại, sữa, thuốc… sẽ được khử khuẩn khi giao hàng, công tác thanh toán được chuyển khoản. Sau 2 tuần hoạt động, chợ ảo của chúng tôi đã rất phong phú hàng hóa, thậm chí hạt giống cũng có. Mỗi tuần chúng tôi chỉ mua 1 hoặc 2 lần, nhưng vì không phải ra ngoài nên đã an tâm được phần nào.
Chúng tôi luôn xác định tinh thần, dịch bệnh Covid-19 hiện chưa có thuốc chữa và muốn đánh bại virus phải dựa vào hệ miễn dịch bên trong cơ thể. Do đó, chúng tôi luôn luôn ý thức tăng cường hệ miễn dịch cho cơ thể bằng cách: ăn uống đầy đủ chất, tăng cường rau xanh, trái cây, uống nhiều nước, nghỉ ngơi, ngủ đủ giấc và luyện tập thân thể, giữ cân nặng phù hợp. Chúng ta cũng cần gạt bỏ lo âu, có thể làm cho cơ thể mệt mỏi, mất ngủ và làm giảm hoạt động của hệ miễn dịch, khiến virus càng dễ tấn công.
Chúng ta hay nói 5K nhưng vẫn thường không tuân thủ nghiêm ngặt; nhiều trường hợp đeo khẩu trang cả ngày nhưng lại bất cẩn khi ăn uống gần nhau, chủ quan trao đổi câu chuyện khiến virus có điều kiện phát tán. Hoặc một hành động khác cũng không kém phần nguy hiểm đó là ăn vặt, vốn phải mở khẩu trang và trao đổi câu chuyện là nhu cầu không thể thiếu. Nhưng nếu không may trong đó có F0 thì khả năng cao dịch bệnh sẽ phát tán, làm chúng ta ân hận. Chúng ta luôn phải coi mình là F0 và người xung quanh cũng là F0 để giữ khoảng cách.
Và điều luôn luôn cần trong mỗi chúng ta là sự bình tĩnh nhưng không chủ quan. Khi xảy ra ca nhiễm, chúng ta thường hoang mang, mất bình tĩnh và ai cũng muốn ở nhà trốn dịch. Hội chứng hoang mang lây lan như một “bệnh dịch” từ đó gây hoảng sợ trong cộng đồng. Rất nhiều khó khăn bủa vây chúng ta với quy định cách ly xã hội, số ca bệnh tăng cao, công việc thay đổi nhưng chúng ta hãy tâm niệm mình là trụ cột của gia đình và mình còn may mắn hơn rất nhiều hoàn cảnh khác để từ đó lạc quan hơn, trở thành chỗ dựa không chỉ cho cho gia đình, cho cơ quan mà còn cho cả xã hội.
Dịch bệnh buộc chúng ta phải thay đổi, buộc chúng ta phải trang bị đầy đủ để đối mặt chứ không phải chạy trốn.