6 minute read
Những năm tháng không quên
Những năm tháng
không QUÊn
Advertisement
NguyễN Thị Thêu Năm 1976, đất nước thống nhất được hơn một năm, bốn chúng tôi, những học sinh mới ra trường được phân công về nhận công tác tại tỉnh Thái Bình. Từ chi nhánh Ngân hàng kiến thiết Thái Bình bé nhỏ lúc bấy giờ, đến nay, tất cả đã đổi mới, hiện đại và vươn tầm. Nhìn vào cơ ngơi đó mà thấy tự hào!
Tác giả Nguyễn Thị Thêu cùng các đồng nghiệp BIDV Thái Bình nhân dịp kỷ niệm 30 năm ngày truyền thống BIDV Thái Bình trước đây là một tỉnh thuần nông, rất nghèo và chậm phát triển so với cả nước. Tuy vậy, với chúng tôi khi đó, được trở về đem sức lực nhỏ bé của mình phục vụ quê hương là một mong muốn thiêng liêng, cháy bỏng ngay từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường. Thế rồi ước mơ của chúng tôi cũng thành hiện thực, bốn chúng tôi Hòa, Mai, Thêu, Oanh được về nhận công tác tại cùng một cơ quan: Ngân hàng Kiến thiết Thái Bình. Trụ sở làm việc nằm ở giáp đê sông Trà Lý, cạnh trụ sở Tỉnh ủy và UBND Tỉnh Thái Bình. Chúng tôi được phân công công tác ở các mảng công việc khác nhau, người làm cán bộ chuyên quản các công trình xây dựng cơ bản, người phụ trách các xí nghiệp xây lắp, người thì về phòng kế hoạch, người làm tài vụ kế toán, ai cũng có công việc cụ thể, rõ ràng. Lúc đầu chúng tôi hết sức bỡ ngỡ và lo lắng, song với tinh thần cầu thị, khiêm tốn, lắng nghe, học hỏi và được sự chỉ bảo tận tình của bác lãnh đạo, các anh, các chị đi trước nên dần dần chúng tôi cũng quen và làm tốt các công việc được giao.
Nhớ NhữNg Ngày củA tuổI trẻ
Trong số bốn người chúng tôi, Hòa và tôi được trời phú cho đôi mắt tinh nhanh và giọng nói nhẹ nhàng, truyền cảm, lưu loát nên được các bác lãnh đạo giao cho nhiệm vụ chuyên đọc báo đầu giờ sáng, vì ngày ấy cả cơ quan chỉ được phân phối vài tờ. Thế là cán bộ công nhân viên cả cơ quan cho dù ở khu tập thể hay nhà riêng, tất cả đều luôn có mặt trước giờ làm việc từ 15 đến 20 phút để nghe đọc báo buổi sáng.
Chúng tôi tuổi trẻ, lại là những đoàn viên thanh niên nên rất thích đọc sách vở, báo chí vì việc này cũng giúp chúng tôi thêm mở rộng hiểu biết về tình hình kinh tế, chính trị, xã hội, giúp cho kỹ năng làm việc của
chúng tôi cũng tiến bộ lên rất nhiều. Trong công tác, chúng tôi luôn được sự chỉ bảo hết sức ân cần, chu đáo của các cô bác, anh chị đi trước, đặc biệt là sự chỉ dạy bảo của bác Nguyễn Văn Chiêm – Trưởng chi nhánh và bác Phạm Văn Luyện, Phó Trưởng chi nhánh quê ở Tiền Hải. Hai bác luôn quan tâm, động viên chúng tôi trong công việc, tạo cho chúng tôi sự yên tâm, vững tin hơn trong những ngày đầu tiếp xúc với công việc.
Các bác dặn chúng tôi phải luôn khiêm tốn học hỏi, nắm chắc nghiệp vụ, tiếp đón khách đến giao dịch phải niềm nở, vui vẻ. Khi đi công tác xuống các đơn vị phải nghiêm chỉnh, quần áo, đầu tóc phải gọn gàng, nói năng lễ độ, nhã nhặn, không được nhận quà cáp, biếu xén của đơn vị, vì “há miệng, mắc quai đó các cháu”. Mỗi khi chúng tôi đi công tác xuống các đơn vị, dù gần hay xa cũng chỉ có cái xe đạp cà tàng, buổi sáng đạp xe xuống làm việc xong là trưa đạp về ngay. Buổi trưa chúng tôi vào bếp ăn tập thể, mỗi người nửa chiếc bánh mỳ.
Chiến tranh vừa mới kết thúc, đất nước bắt đầu đi vào xây dựng còn muôn vàn khó khăn, đời sống của cán bộ, công nhân viên chức khi đó tất cả trông vào số lượng tem phiếu được phân phối ít ỏi nhưng chúng tôi vẫn thấy hạnh phúc và tự hào, hạnh phúc vì mình được sống và lao động trong một đất nước hòa bình không còn chiến tranh, bom đạn, tự hào vì mình được đóng góp một phần nhỏ bé công sức vào công cuộc xây dựng, kiến thiết quê hương đất nước phục hồi sau chiến tranh. Tôi nhớ hồi đó mặc dù khối lượng công việc không nhiều và quá phức tạp như bây giờ nhưng kỷ luật làm việc vẫn luôn khắt khe nhất và được đặt lên hàng đầu. Đi làm, tan sở đúng giờ; không ai được phép đi muộn, về sớm, bỏ việc giữa giờ, những ai nghỉ việc phải có lý do chính đáng, không tụ tập tán gẫu, nói chuyện, nêu cao tinh thần tiết kiệm trong mọi mặt, nhất là điện, nước, đặc biệt chúng tôi ở khu tập thể của cơ quan, mỗi gia đình chỉ được dùng 5 số điện một ngày.
tự hào là “VIêN gạch” Nhỏ xây NgâN hàNg lớN
Những năm tháng ấy tất cả anh chị em cán bộ, công nhân viên chúng tôi luôn đoàn kết, yêu thương, gắn bó với nhau như anh em một nhà. Nhớ lắm những ngày gần đến Tết Nguyên đán, các bác lãnh đạo xuống các HTX chăn nuôi làm thủ tục xin mua được 1 đến 2 con lợn “còi” về mổ thịt phân phối cho toàn thể anh chị em cán bộ cơ quan, mỗi người chỉ được khoảng 0,5kg thịt, xương các loại thôi nhưng hôm đó là một ngày vui, ai cũng thấy hồ hởi, phấn khởi, chế độ cả cái Tết cũng chỉ gói gọn trong 0,3kg đậu xanh, 0,5kg gạo nếp và 0,5kg thịt mà thôi, nhưng như thế chúng tôi cũng đã cảm thấy vô cùng hạnh phúc rồi.
Cuộc sống cứ dần trôi, những cô học sinh ngày nào giờ đã đầu bạc, đươc nghỉ hưu theo chế độ, đất nước và ngành ngân hàng cũng đã chuyển mình, lớn mạnh từng ngày. Từ chi nhánh Ngân hàng kiến thiết Thái Bình bé nhỏ ngày nào giờ đã vươn mình trở thành chi nhánh lớn mạnh của BIDV sánh vai với 63 tỉnh thành trong cả nước. Nhìn lại chặng đường đã qua, chúng tôi thấy vô cùng khâm phục những nghị lực và ý chí của bao lớp cán bộ, nhân viên Chi nhánh Ngân hàng đầu tư và phát triển tỉnh Thái Bình nói riêng và toàn thể BIDV nói chung. Tôi cảm thấy vinh dự và tự hào vì mình cũng là một viên gạch nhỏ bé góp phần xây dựng một trong những ngân hàng thương mại có uy tín bậc nhất Việt Nam hiện nay.
Nhân dịp 65 năm truyền thống của BIDV, nhớ lại những buổi ban đầu ấy, lòng tôi lại thêm tin tưởng hơn nữa vào ngày mai tươi sáng.