1 minute read
MẶC ĐỖ
MẶC ĐỖ
TIỂU SỬ
Advertisement
Tên thật là Đỗ Quang Bình, sinh năm 1920 tại Hà Nội, gia đình tiểu tư sản, chịu rất nhiều ảnh hưởng của mẹ, nặng căn bản và kiến thức Nho học. Có vợ, con.
Học xong chuyên khoa nhưng không hành nghề, vì nhận thấy cứ thế đời sống nề nếp quá. Viết là một cách làm khác đi, đáng lẽ vẽ.
Bài viết đầu tiên trên Ngọ Báo ở Hà Nội (1936?). Làm báo ở Saigon (1945), Hà Nội (1952,1953), rồi Saigon từ (1954). Sáng tác rất ít và không thấy thành công mấy. Dịch sách nước ngoài những khi sợ để lâu ngòi bút han rỉ. Chưa thấy chán viết.
QUAN NIỆM VỀ TRUYỆN NGẮN
Tôi nghĩ mỗi truyện ngắn là một truyện dài đúc lại chung quanh một tình tiết, một động tác chính. Truyện ngắn gần kịch.
Tôi chủ trương “không bao giờ làm văn”, tuy hiểu rằng viết hay là đức tính tối yếu của người muốn viết. Tránh làm văn vì thấy gương Truyện Kiều to lớn trước mắt, văn Kiều tuyệt với đối với người Việt nhưng dịch ra ngoại ngữ chẳng còn gì mấy, lý do người Việt chỉ viết cho người Việt không vững.
Đành rằng muốn thật sự thưởng thức phải đọc trong nguyên tác, nhưng phải đọc được trong nguyên tác mới thấy hay cũng là một lẽ yếu. Văn chương ở khắp nơi trên thế giới đều dịch ra mọi ngoại ngữ được, tại sao văn chương Việt Nam lại không? Có phải những “kiểu mẫu” tùy bút của Nguyễn Tuân, văn xuôi của Xuân Diệu, đã mê hoặc quá nhiều những bạn của tôi bây giờ?
Về Truyện Ngắn “TÌNH THƯƠNG TRONG NGOẶC KÉP”
Tôi chọn “Tình Thương Trong Ngoặc Kép” vì đó là sáng tác trong đó tôi thấy tôi ít làm văn nhất. Không làm văn mà cố gắng nói