Trở về khu vườn hoa của mẹ nguyễn huy tâm - 12AD
Một hương thơm nhẹ nhàng phảng phất, một vẻ tím đượm của nhánh hoa lan lấp ló, một khóm cúc nhỏ nhắn nhưng hắt lên màu vàng rực cả góc sân. Đó chính là khu vườn hoa của mẹ! Ba năm phổ thông của tôi tóm gọn lại thì đã trôi qua trong những hương hoa. Tôi không thể quên được cảm giác khi mùa thu tới, mùi hoa mộc luôn quấn quít bên cạnh. Khu vườn tuy nhỏ, nhưng lại luôn ân cần, yêu thương, bao bọc những thành viên trong gia đình. Hôm ấy tôi và em gái mới đi học về. Mẹ tôi đang chăm hoa trong vườn. Mẹ thích hoa tới kỳ lạ, đặc biệt là hoa lan. Có những ngày nghỉ, tôi chỉ thấy mẹ xem hoa lan trên Youtube. Ngày hôm ấy cũng như thường lệ, mẹ tôi đứng tưới, tỉa, chăm sóc cho mấy giò hoa. Tôi bước vào, chào mẹ, rồi định chạy biến lên phòng. Nhưng bị giữ lại bằng một câu tôi đã nghe tới cả ngàn lần: -
Về không hỏi thăm ai mà đã định lên phòng hả?
Đang mệt mỏi, tôi xẵng giọng: -
Mẹ cứ kệ con!
Tôi chạy vụt lên tầng. Bây giờ nghĩ lại, mới thấy tôi thật quá đáng. Tôi nằm bịch xuống giường, ngủ mê mệt. Và, cơn sốt đã đến với tôi ngay sau đó. Cảm lạnh! Tôi cũng không biết mình bị sốt cho tới khi có một bàn tay lay tôi dậy, khẽ đưa tôi một cốc nước: -
Này, uống đi con, thuốc hạ sốt.
Tôi không nói gì, chỉ biết cầm và uống. Người tôi đau nhức dữ dội, cái đầu như bị ai gõ búa lên vậy. Mệt mỏi, khó chịu, tôi lại ngủ . Có vẻ viên thuốc đã có tác dụng, tôi đánh một giấc tới sáng mà không bị quấy rầy. Tôi khẽ mở mắt, cựa người nhẹ. Ánh nắng vàng nhẹ chiếu rọi lên khuân mặt mệt mỏi. Lúc này, tôi mới nhận ra mẹ đang nằm bên cạnh và tay mẹ vẫn để trên trán tôi. Mẹ đã thức cả đêm để rồi ngủ gật khi trông chừng tôi. Tôi bần thần cả người… Một cảm giác ân hận chợt đè nặng lên ngực. Tôi ân hận vì những gì mình đã nói, điều mình đã làm, những vô tâm mà mình đã để mẹ gánh chịu. Sau ngần ấy những tổn thương, mẹ vẫn là người ở bên tôi lúc mệt mỏi, là người luôn dịu dàng với tôi, chăm sóc tôi những khi đau ốm… Con xin lỗi vì những gì con đã gây ra, và cảm ơn mẹ, vì luôn ở bên con. Dù cho tương lai con có phải đi tới
những chân trời mới, xa xôi nhưng trong sâu thẳm, con luôn mong muốn và chắc chắn sẽ trở về nhà, trở về khu vườn hoa của mẹ.
NIKKU IGCSE Y2
My Mom Vũ Hoàng Quân 6a5 My mom is the sun She gives me light and temperature each time we hug My mom is the teacher She always teaches me some things new My mom is the doctor She takes care of me when I’m sick or when I’m tired My mom is the hero
She protects me each day My mom is the piano She sings me a lullaby My mom is the chef She cooks dinner for the whole family everyday My mom is the moon She’s bright and shows me the way Those are all the things my mom does each
day She has taken care of me since I was born In the past year, it’s been hard work for me and her Now I’m in grade six so far Whatever I have been She only stays in my heart
Mẹ Ngày 8 tháng 3 lại đến rồi. Bồi hồi con tặng mẹ gì đây? Chỉ có trái tim mãi đong đầy. Tình mẹ bên con từ thuở ấy. Đã bấy nhiêu năm, vẫn mặn nồng. Biết kể sao hết công lao mẹ? Đã nuôi con từ thuở ấu thơ. Vẫn còn đây, vang lời ru của mẹ. Che chở con, trên mọi nẻo đường. Hương thời gian, đâu đây còn thoảng. Chỉ mong sao,mẹ mãi còn xuân. Để con được đưa đón ân cần. Con chỉ mong thời gian chậm lại. Để mãi gần, bên mẹ thân yêu. Cùng cháu con, sống vui, sống khỏe. Bởi bên mẹ, con mãi là trẻ thơ. (Thơ Đặng Tuyết) Vậy là ngày 8/3 đã đến rồi sao? Thời gian sao mà trôi nhanh quá! Ngày 8/3 – ngày Quốc tế phụ nữ - là ngày để tôn vinh vẻ đẹp của người phụ nữ Việt Nam và cũng là dịp để chúng ta bày tỏ lòng biết ơn và tình yêu thương dành cho các bà, các mẹ, các cô,… Hòa chung trong không khí hân hoan và vui tươi của ngày lễ ngày hôm nay, tôi xin chúc cho tất cả người phụ nữ Việt Nam có một ngày tràn đầy niềm vui và hạnh phúc, có một ngày 8/3 thật ý nghĩa và đáng nhớ nhất trong cuộc đời. Mỗi khi nhắc đến hình ảnh người phụ nữ Việt Nam, chắc hẳn người đầu tiên các bạn nghĩ đến là mẹ đúng không? Tôi cũng vậy, đối với tôi, mẹ là người phụ nữ tuyệt vời nhất trong cuộc đời này. Hình ảnh người mẹ đã đi sâu vào trong tâm hồn tôi từ thuở nào không hay, chỉ biết rằng khi mới cất tiếng “ê, a”, cái từ “Mẹ” đầy thiêng liêng và cao quý ấy tôi đã bi bô từ thuở nào. Mẹ tôi, đẹp lắm! Một ngày 8/3 nữa lại đến, cũng có nghĩa là đã sang một năm mới, mẹ tôi lại thêm một tuổi. Tuy tuổi của mẹ đã đến điểm giữa của cuộc đời, cái tuổi năm mươi ấy, nhiều người sẽ nghĩ là đấy là độ tuổi của sự già nua nhưng với tôi thì lại không, mẹ tôi vẫn luôn xuân sắc và trẻ đẹp như ngày nào. Tôi được lớn lên qua những lời ru ngọt ngào và ấm áp của mẹ. Mẹ luôn là người hy sinh thầm lặng cho đàn con ăn học, mẹ làm việc quần quật để cho con có miếng cơm, manh áo. Như câu thơ: “ Những mùa quả mẹ có hái được Vẫn trông vào tay mẹ vun trồng.” Mẹ tôi là vậy đấy, mẹ hết mực yêu thương và chăm lo cho tôi, ân cần hỏi han khi tôi buồn, dạy dỗ tôi từ thuở lọt lòng, giúp đỡ tôi khi tôi gặp khó khan, động văn và khích lệ khi tôi làm được việc tốt. Tất cả những điều đó đã khiến cho tôi trưởng thành như bây giờ, khiến cho tôi có những cái nhìn mới trong cuộc đời. Mẹ chính là những vì sao sáng cho cuộc đời tôi, chắp cánh những ước mơ cho tôi được bay cao và bay xa. Nói thế nào để diễn tả hết tình yêu thương đối với mẹ đây, nói dài nói nhiều cũng không bằng một câu nói : “Con yêu mẹ !”. Phạm Thanh Huyền – 11B2
Cho đến giây phút con đặt bút viết những lời này con vẫn cảm thấy ngại ngùng.. ”
Hôm nay là ngày 8/3 con muốn viết đến mẹ những lời chúc ngọt ngào nhất. Tình mẫu tử từ trước đến nay vẫn là thứ tình cao đẹp, nguyên sơ, là thứ tình cảm thiêng liêng nhất đối với con. Con đã 16 tuổi và đã đủ lớn để thấu hiểu được câu nói của mẹ: “có con là niềm hạnh phúc nhất của đời mẹ” nghe mẹ nói bằng chất giọng ấm áp, dịu dàng thật ấy mà sao lại có chút nghẹn ngào, điều đó làm con hiểu hết được những khó khăn, trắc trở của mẹ từ khi có con, hơn 16 năm cuộc đời mẹ dành để nuôi lớn, chăm sóc cho con. Với tất cả những gì mẹ đã làm thì con có nói bao nhiêu những lời an ủi có lẽ cũng chỉ làm sự vất vả của mẹ vơi đi
phần nào, thật tồi tệ nhưng con lại là đứa chẳng thế thốt lên những lời ngọt ngào ấy..Cho đến giây phút con đặt bút viết những lời này con vẫn cảm thấy ngại ngùng, con luôn suy nghĩ rằng vì sao, vì sao con không thể nói câu “con yêu mẹ” một cách dễ dàng suốt từng ấy năm với một người đã hi sinh vì con nhiều đến thế. Đã nhiều lần những trằn trọc, suy nghĩ ấy của con hoàn toàn hướng về quá khứ, “cũng bởi từ bé con đã là một đứa trẻ hay ngại, không dễ mở lòng chia sẻ hay nói những lời yêu thương với mẹ nên nó dần trở thành thói quen cho đến bây giờ”, con như tự mình đổ lỗi cho quá khứ, một thời mẹ từng vì con mà khi buồn khóc, lại có khi mỉm cười thật tươi. Sau tất cả nó cũng chỉ là những suy nghĩ ngốc nghếch của một đứa trẻ chưa trưởng thành và đến một ngày con nhận ra, con là con, tất cả những lời nói, hành động là do con nghĩ, con làm. Chính vì những suy nghĩ mà con tự tạo ra ấy đã làm con trở nên như đang cố viện cớ cho sự ngập ngừng của mình. Con đã rất muốn, rất muốn kể cho mẹ về những gì con trải qua khi kết thúc một ngày dài, con muốn được cùng mẹ tâm sự, giải quyết những suy nghĩ, tâm trạng của mình, ở độ tuổi 16 mới lớn như mẹ hay nói là độ tuổi “dở dở ương ương” này có biết bao điều mới mẻ, đôi chút khó khăn con muốn được mở lòng mình hơn chia sẻ và lắng nghe lời khuyên của mẹ vì con biết cả cuộc đời này mẹ luôn là người sẵn sàng lắng nghe con. Cuối cùng đến hôm nay con cũng có thể ra điều con giữ trong lòng suốt bấy lâu nay qua những dòng chữ này. Con rất muốn xin lỗi mẹ vì để mẹ chờ đợi những lời yêu thương của con để đáp lại tình yêu của mẹ suốt đời dành cho con, con mong mẹ sẽ hiểu và tha thứ cho đứa con cứng nhắc, không biết nghe lời của mẹ, đứa con lắm khi chập chừng, khó nói ra lời cảm ơn tới mẹ, con hi vọng mẹ sẽ chấp nhận lời xin lỗi và cảm ơn này của con. Mặc dù con đã làm cho không khí ngày của mẹ trở nên nặng trĩu vì những lời này nhưng con mong rằng vào ngày quốc tế phụ nữ-8/3 này mẹ sẽ luôn mạnh khoẻ, luôn thành công trong công việc và sẽ là người phụ nữ hạnh phúc nhất thế giới của con, con mong rằng những điều đẹp nhất sẽ đến với mẹ!
Con của mẹ.
Thảo Nguyên
Cho mẹ… “Tha thứ cho con, mẹ Con đã quên lời mẹ ân cần Con nhầm tưởng mình đã biết dại khôn Con nhầm tưởng mình không là đứa trẻ Trăm năm thèm tiếng vỗ về”
Tôi đã đọc được những dòng thơ này bởi một tác giả xa lạ nào đó và chắc hẳn người đó cũng có suy nghĩ giống tôi, luôn cảm thấy nợ Mẹ một lời xin lỗi chỉ dám giữ trong lòng mà chưa thể nói ra thành lời. Mẹ đã mang chúng ta đến với cuộc đời, luôn hi sinh, luôn dành những điều tốt đẹp nhất, là người luôn yêu thương luôn tha thứ cho mọi lỗi lầm của chúng ta. Trong tâm trí của mỗi người Mẹ luôn đại diện cho những điều tuyệt vời nhất trên thế gian này. Tôi cũng như tất cả mọi người, cũng có một người Mẹ tuyệt vời trong tim. Người phụ nữ tuyệt vời của tôi là một con người mạnh mẽ, quyết đoán, độc lập, luôn bình tĩnh đối mặt trước mọi khó khăn. Đối với tôi Mẹ là một thần tượng, là một tấm gương để tôi cố gắng vươn theo. Điều mà tôi luôn thầm khâm phục là Mẹ vừa phải làm mẹ vừa phải làm bố. Mẹ gánh vác kinh tế cho gia đình vất vả như vậy mà Mẹ vẫn luôn dành thời gian chăm sóc cho tôi. Mẹ chưa bao giờ để tôi cảm thấy thiếu thốn tình cảm gia đình. Để tôi có một cuộc sống đầy đủ Mẹ đã phải trải qua rất nhiều sóng gió của cuộc đời. Dù Mẹ có hay cáu gắt, hay la mắng nhưng tôi biết tất cả những điều đó đều xuất phát từ tình yêu của Mẹ dành cho tôi. Mẹ tôi luôn dạy rằng phải biết yêu thương, chăm sóc cho chính mình là một người độc lập tự chủ trong mọi tình huống. Tất cả những điều đó Mẹ đều rút ra từ những khó khăn mà Mẹ đã gặp phải. Người ta thường ví tình yêu của Mẹ như một đường tròn, không có khởi đầu và cũng không có kết thúc. Như Bernard Shaw đã nói: “Vũ trụ có nhiều kì quan, nhưng kì quan tuyệt phẩm nhất là trái tim của người mẹ”. Tình yêu mà Mẹ dành cho ta không có một từ ngữ hoa mỹ nào có thể tả hết. Hãy luôn trân trọng những gì Mẹ đã dành cho ta vì đó là món quà quý giá mà vàng bạc châu báu cũng không thể đổi được. Hãy trân trọng tất cả những giây phút được bên cạnh mẹ vì chẳng ai có thể biết được khi nào mẹ sẽ rời xa ta!
Đỗ Mỹ Uyên 10B3
T r ầ n
Q u ỳ n h
C h i
7 A 7
Trong cuộc sống, có nhiều lần chúng ta vấp ngã hoặc phạm phải sai lầm. Những lúc đó, sẽ có một người nâng mình dậy, động viên mình và luôn cố gắng theo mình đến hết con đường. Người đó không ai khác là mẹ tôi. Mẹ là một người dịu dàng nhưng cũng không kém phần nghiêm khắc. Mẹ luôn cố gắng làm mọi việc có thể để giúp đỡ tôi trong học hành và trong cách sống. Mỗi khi tôi thất bại hay muốn từ bỏ mọi thứ, mẹ luôn đứng đằng sau tôi và luôn động viên, an ủi tôi. Mẹ tôi có một câu nói kinh điển khiến tôi luôn luôn cảm thấy ấm áp đó là: “Cố lên, mẹ sẽ luôn bên con đến cuối con đường nên hãy cố hết sức mình”. Chính những lời nói ấm áp ý đã giúp tôi có thêm động lực. Mỗi khi tôi cần mẹ, mẹ luôn ở đó vì tôi. Mỗi khi tôi ốm, mẹ luôn pha cho tôi một cốc chanh mật ong ấm và dịu dàng bảo tôi gắng uống. Những lúc như vậy, ánh mắt mẹ trông nặng trĩu nỗi buồn và nỗi lo lắng. Lúc đó, tôi cảm thấy thương mẹ vô cùng. Mẹ lúc nào cũng chịu khổ vì gia đình, mẹ luôn chịu đựng vì gia đình. Mẹ tôi là một người xinh đẹp nhưng lúc nào cũng gánh những việc mệt nhọc trong nhà như giữ nhà luôn sạch sẽ, nấu những món ngon nhất có thể và luôn bận rộn. Dù mẹ không có nhiều thời gian cho tôi nhưng tôi vẫn luôn muốn mẹ vui vẻ và hạnh phúc. Trong ngày 8/3, tôi muốn chúc mẹ tôi luôn mạnh khỏe, xinh đẹp, vui tươi bên gia đình.
Ngày 8 tháng 3 Lê Đức Đại Lộc – 10B4
Vậy là ngày 8/3 đã tới trong niềm vui hân hoan của tất cả những người phụ nữ Việt Nam. Đây là ngày của các bà, các mẹ các cô, các chị được tôn vinh, được dành tặng những món quà tuyệt vời nhất. Là ngày mà tất cả các chàng trai bày tỏ tấm lòng biết ơn và sự kính trọng của mình đến một nửa của thế giới. Cũng như tất cả mọi người , em cũng có một người mẹ, được sinh ra và lớn lên trong vòng tay yêu thương, trìu mến của người mẹ. Hình ảnh người mẹ có lẽ đã đi sâu vào trong tiềm thức của em lúc nào không hay, chỉ biết rằng khi mới biết cất tiếng khóc chào đời cái từ "Mẹ" đầy thiêng liêng ấy mà em đã bi bô từ thuở nào. Nếu có ai đó hỏi em rằng: " Người phụ nữ nào đã để lại trong em ấn tượng nhất?" Em sẽ không ngần ngại mà trả lời ngay rằng: " Đó không ai khác chính là người mẹ kính yêu của em". Mẹ em là một người phụ nữ mà dù đã gần 40 nhưng mẹ vẫn còn rất xinh đẹp, mẹ là một người hiền hậu, nết na, luôn hết mực yêu thương gia đình. Mẹ lúc nào cũng nói với tôi rằng. Hồi bé, sau khi mới được mẹ mua đồ chơi xong thì luôn phấn khích nói rằng trong tương lai sẽ kiếm thật nhiều tiền để cho mẹ vui, và mẹ luôn nói với em rằng “Lớn lên chỉ cần làm một con người tốt và sống có ích là mẹ đủ sung sướng rồi!”. Lời nói đó, em vẫn còn nhớ đến bây giờ. Em được lớn lên qua những lời ru ngọt ngào của mẹ cùng lời dạy bảo ân cần của cha. Mẹ luôn là người hy sinh thầm lặng để cho 3 anh em trong nhà được ăn học đầy đủ như bao đứa trẻ khác. Bất chợt điều đó lại làm em nhớ lại câu thơ mẹ từng đọc: "Những mùa quả mẹ có hái được Vẫn trông vào tay mẹ vun trồng". Mẹ em là vậy đấy, người hết mực yêu thương em, chăm lo cho em, ân cần hỏi han mỗi khi em buồn và động viên khích lệ khi em làm được những điều tốt. Chính vì vậy, em đã lớn lên và trưởng thành như bây giờ. Đối với tôi, mẹ là người mẹ duy nhất trên đời và không bao giờ có thể thay thế Ngày 8 tháng 3 đã đến, con xin kính chúc mẹ luôn vui vẻ, mạnh khỏe và con muốn nói với mẹ rằng: "Con yêu mẹ nhiều lắm!"
Nguyễn Hoàng Việt
Người Phụ nữ Tôi yêu
BÀ TÔI, MỘT NGƯỜI “VĨ ĐẠI” Bành Gia Bảo - 10B4
♥
CÔ người mẹ thứ hai
Năm lớp 9 có lẽ là năm để lại trong tôi nhiều kỷ niệm khó quên nhất, là những câu chuyện dở khóc dở cười với đám bạn “lầy lội”, là những tiết học mà dường như đồng hồ ngừng chạy, là những tâm tư tình cảm của tuổi mới lớn, là lần đầu tiên nước mắt rơi khi bước lên nhận bằng tốt nghiệp. Những kỷ niệm, những thành tích trong một năm học mà chúng tôi đạt được đều nhờ có sự giúp sức của cô. Với niềm đam mê với nghề và sự nỗ lực không ngừng nghỉ, cô cuối cùng cũng đã lái được con thuyền “9A2” với 24 thành viên cán được đến vạch đích.
Người mà tôi nhắc đến ở trên không ai khác chính là cô Thu Trang – chủ nhiệm lớp 9A2 của tôi. Cô Trang là người rất dễ gần, là người gặp một lần là không thể quên. Tiết dạy đầu tiên của cô trước lớp
thật sự là rất hay. Cô thuyết phục tôi nhờ cách cô triển khai bài giảng, tạo ra những hoạt động nhóm sôi nổi và những kiến thức cô đem lại. Quả thật để làm được một bài giảng hay như vậy, cô phải là người rất giỏi và có kinh nghiệm lâu năm trong nghề giảng dạy. Chẳng ai nghĩ rằng, một cô giáo dạy Văn tiếng Việt lại có niềm đam mê mãnh liệt với tiếng Anh như vậy. Cô nói vui rằng “Nhỡ mà các anh dùng tiếng Anh để nói xấu tôi thì tôi còn biết mà phạt chứ”. Cô là người con của mảnh đất Bắc Ninh xinh đẹp nên cô hát quan họ cực hay chẳng những thế cô còn biết hát tiếng Anh hay chẳng thua gì quan họ.
Là người rất thích đọc, cô quyết định tổ chức cuộc thi “From Books To Life”, một cuộc thi thu hút rất
nhiều học sinh tham gia với những phần thưởng cực kỳ hấp dẫn. Cô thấy rất nhiều bạn trẻ hiện nay chỉ chăm chú vào điện thoại mà không quan tâm đến những gì ở xung quanh. Thay vì đắm chìm vào thế giới ảo, sao lại không đắm chìm vào thế giới sách, nơi giúp học sinh có thêm vô vàn kiến thức bổ ích. Cô từng khiến tất cả các học sinh bị bất ngờ khi tham gia cuộc thi kéo co, trong cuộc thi, cô thể hiện rằng “điều gì con trai mà làm được thì con gái cũng vậy”, cô đưa ra chiến thuật hợp lí, sắp xếp đội hình và trực tiếp vào góp sức với lớp. Nhờ vậy, lớp tôi trở thành nhà vô địch.
Trải qua hơn 12 tháng gắn bó với nhau, cùng nhau trải qua nhiều chuyện buồn vui, cùng giúp đỡ nhau khi khó khăn. Ngày cuối năm học chẳng biết phải buồn hay vui. Vui là khi nhận ra rằng mình đã
trưởng thành hơn. Buồn là khi nhận ra phải chia tay cô, phải chia tay các bạn. Ngày tôi lên nhận bằng tốt nghiệp, cô chính là người chỉnh trang quần áo cho tôi, là người đã khóc khi tôi nhận tấm bằng tốt nghiệp . Chỉ tiếc rằng, tôi chưa gọi được tiếng “ Mẹ ” để thay lời cảm ơn những gì cô đã dành cho tôi và 23 thành viên còn lại. Cô lo cho bọn tôi không khác gì con ruột, thời gian ở trên lớp với bọn tôi có lẽ còn nhiều hơn cả thời gian mà cô dành cho con mình ở nhà. Sau tất cả, tôi chỉ muốn nói “ Con cảm ơn Mẹ ”
Nguyễn Quốc Đâị - 10B4
NGƯỜI PHỤ NỮ TÔI THƯƠNG Minh quân 10b4