Postcards from the Pandemic began with a question we ask each
other all the time; the straightforward and seemingly uncomplicated “How are you?”
Most of the time we reply with a simple, surface level response revealing nothing about how we actually are feeling, or coping, or getting on with the intricacies of our lives. We have learnt to automatically keep our feelings concealed beneath the surface, so we just reply, “I’m fine”. We find comfort in the banality of this simple nuance of understanding to ask - but when questioned - a similar reticence follows and we infrequently divulge any detailed truth. Now, as we live through these unprecedented times, this unobtrusive question seems to have garnered a different weight, our emotional states are heavily affected by the stresses and strains of the global pandemic and the uncommon landscape it presents. We still continue to ask each other “How are you?” in the way we always have, but now we know that every person’s capacity has been tested by these new forced parameters in our lives. We are bound by the commonality of living through a global pandemic, and it is harder for us to comfortably perform our ritual exchange of pleasantries without sharing more personal responses. We seem to share a new universal transparency, and our feelings become more easily visible - or we are less reluctant to
6
hide them. Is this because we know every person we encounter has been affected by this global event? The pandemic reaches every person on the planet, and affects us all, but not equally. Whether this is emotionally, physically, economically, or socially everyone has felt consequences, with the more vulnerable and marginalised among us being affected the most. As life stops and starts in an unnatural way and we are faced with a consistent continuation of these unparalleled circumstances we wanted to ask “How are you?” to our community and provide an alternative canvas for a personal response that could allow us to go beyond “I’m fine”. Our aim was to collect as many thoughts and feelings from our community as possible, and display these together, alongside each other. We offered the confines of the postcard, juxtaposed with freedom of expression, combined with anonymity; aiming to provide a space for creativity without being overwhelming. Our hope is that Postcards from the Pandemic will allow the smallest degree of emotional release for each postcard creator and a brief moment of comfort and safety for every viewer. To understand that as we are allowed to validate our own separate thoughts and feelings, we can find comfort in the knowledge we are never completely alone in our desires, aspirations, tragedies and successes.
Art in its simplest and most sophisticated terms, is communication and community. Art binds people to places and to each other. Claire Driscoll - Curator
7
Dự án Bưu thiếp từ Đại dịch khởi nguồn từ một câu hỏi chúng ta thường hỏi nhau, một câu hỏi ngắn gọn, tưởng chừng đơn giản, “Bạn ổn không?”
Thông thường chúng ta cũng chỉ trả lời ngắn gọn, mang tính xã giao, thay vì thực sự kể ra mình đang cảm thấy như thế nào, mình đang có những vấn đề gì trong cuộc sống và đang phải đối mặt với chúng ra sao. Từ lâu trong vô thức, chúng ta đã hình thành một thói quen là kìm nén, che giấu cảm xúc của bản thân, bởi vậy chúng ta chỉ đáp lại: “Tôi ổn”.
Trước giờ, câu hỏi đáng nhẽ mang đầy sự quan tâm này thực tế chỉ dừng ở mức xã giao, chúng ta đã quen với suy nghĩ: hỏi qua như vậy là được rồi, vì thế đến khi người khác hỏi lại - thì ta cũng miễn cưỡng trả lời qua loa, ít khi thực sự kể ra cảm xúc của mình. Hiện giờ chúng ta đang cùng sống trong giai đoạn bất ổn của dịch bệnh, câu hỏi xã giao ấy giờ lại mang một sức nặng mới, khi tất cả mọi người đều trải qua nhiều thái cực cảm xúc hỗn độn gây ra bởi đại dịch toàn cầu và trạng thái bất ổn mà nó mang tới.
Chúng ta vẫn tiếp tục hỏi nhau “Bạn ổn không?” như thế, nhưng giờ mỗi người đều nhận ra sức chịu đựng của mình đã bị đẩy đến một giới hạn mới, bởi nhiều biến đổi đột ngột xuất hiện trong cuộc sống. Cùng chung sống
trong đại dịch, chúng ta hiểu những gì mỗi người phải trải qua hàng ngày, chúng ta không thể chào hỏi dửng dưng được nữa, thực sự chúng ta muốn hỏi người kia có ổn không. Bỗng dưng ta thấy những mẫu câu hỏi - đáp, những nghi thức xã giao trở nên trống
8
rỗng. Cảm xúc của chúng ta cũng trở nên rõ ràng, chân thật hơn, hay chúng ta không còn muốn che dấu cảm xúc nữa. Liệu có phải chúng ta đã hiểu, mỗi người mình gặp đều đã và đang chịu ảnh hưởng từ đại dịch toàn cầu này? Dịch bệnh gây ảnh hưởng đến tất cả mọi người trên thế giới, với mức độ không đồng đều, ở nhiều mặt khác nhau: sức khỏe, tinh thần, kinh tế hay xã hội, tất cả đều chịu những hậu quả từ đại dịch, nhưng chịu ảnh hưởng nhiều nhất vẫn là những người nghèo, những đối tượng yếu thế trong xã hội. Cuộc sống đang vận hành theo chiều hướng bất ổn, với những viễn cảnh của đại dịch còn chưa lọ rõ hết sự tàn phá của nó, chúng tôi thực sự muốn đặt câu hỏi, “Bạn ổn không?”, đến cộng đồng, để chúng ta cùng tìm ra một
cách trả lời khác chân thật hơn, để câu trả lời của mỗi người đi sâu mức “Tôi ổn”.
Mục tiêu của chúng tôi là thu thập nhiều nhất có thể những suy nghĩ, cảm xúc từ mọi người trong cộng đồng và trưng bày chúng cạnh nhau. Bằng hình thức là một tấm bưu thiếp, mỗi người được diễn đạt mình một cách tự do, hoàn toàn ẩn danh, trong một khoảng không gian sáng tạo an toàn. Hy vọng của chúng tôi là những tấm Bưu thiếp từ Đại dịch sẽ cho phép người viết trút bỏ, dẫu nhỏ nhặt đến đâu, một gánh nặng cảm xúc, về phía người xem sẽ có một khoảnh khắc an ủi và cảm thấy an toàn. Suy cho cùng, khi ta cùng nhau chia sẻ được những suy nghĩ, cảm xúc kìm nén ra ngoài, ta sẽ thấy, thực ra, ta không đơn độc với những mong muốn, khát khao, hi vọng của chính mình, ta không đơn độc trong những phút giây bi kịch và hạnh phúc, trong những thăm trầm của cuộc đời.
Nghệ thuật, dưới hình thức đơn giản và tinh tế nhất, chính là sự giao tiếp và chia sẻ với cộng đồng. Nghệ thuật sẽ gắn kết mọi người với nhau, ở mọi nơi. Claire Driscoll - Giám tuyển
9
l l a c n e p o n a t e u s o e h t t u p , We submissions sion for e our submis werdelines: gui “Y
or eomur postc expre otiona ard c i s l a sosmeatdiresc,twe assktate nthsahare a t h r t t n befhoirs timiengi thaetsponshe att whatyou wyisfheeling d e, n h o y loneggirnee. Itorc havaenw’ ay aysouaffectthee panodueshatroe t g a t d m shharate ha,s cmonfunsiobe aboeuxtperiheandcn’t yexou duirci,n .” oved n, cre joy, ed to perien g you t ation regr this ced hat y - an et, lo ou wisything ss, h to
rite -y w , t n i a p e, drawt,ext and imager g a l l o C eB prcersseayoturivseelf with colourt, legible and bold so it ex tex y n a p e e K Bise eacslyeatorr-ead xpress e o t d r a c he post t e s U able t r o f Byeourhseolnf est m o c t re mos a u o y e g a e langeulf in h t n i e t i Wr ssing yours expre 10
We recei our studved submi a share io, by em ssions; i contribud drive. A ail or byn person ted ano ll submis uploadin at nymousl sions co g to There w y or wit uld be postcar as no lim h a nam no upperds partic it on ho e. or age l ipants co w many imit. uld crea te and
l l a w o h s k o o b hiswe received. t f o s e g a p e h Tthe submissions e n o y r e v e o t s kt of their day s n a h t e r e c n i s r Owuho took time ohuearts and mind aonndtopuatpotshtecirard.
11
Chúng tô gọi đóng i đã đưa lờ dưới đây góp cho dự i kêu tắc cơ bả là những án, nguyên n: ĩ h g n m ả c ạn mong t ộ m g ựn xúc mà bãy chia đ a ứ h c thgể thái cảmong bạn htrực tiếpn ó c p ế i Bưauytmhột trộ,ạnchúng tiệômi mliên quảannh hưởngbạđnế h ược bộc l rải ngh gì đó đã này mà ở một đ những tch, điều thời gian ưa từng niềm sẻến đại dị khoảng , hoặc ch thể là g nhớ, đ n trong trải qua ại. Đó có t, thươn ã lay bạ ưa từng ủa hiện tự mất má điều gì đ ia sẻ. ch ờng độ c i tiếc, s - bất kể n phải ch cư i, sự nuố áng tạo c bạn cầ vuối loạn, s thôi thú r ộng bạn, đ
Sá
hiện nmgìn tạo - Cắt h qua mà dán, vẽ, Rõ ràng u, chữ, và hìvnihết, tô màu Cđ hân th - Chữ viết dễ đọc ảnh hãy thể và iều thật ật- Hã lòng, tấ y viết lên đậm t cả bưu tấm bư Hãy viết thiếp đề u thiếp n b ằ nhất để ng ngôn u ẩn dan hững sẽ được thể hiện b ngữ bạn cả h xem có tdịch sang t ản thân m m thấy th hể đọc. iếng Việt ình. Mọi oải mái và tiếng ngôn ngữ Anh để n đều gười 12
p iế t u ư b c á c c ợ ư đ n Chúncg ttiếôpi đtãạinshtậudio WorgktRảoi olmênFomuộrt, trự email hoặc được đăn đều được gửi ẩn qua mục chung. Tất cả thư h hoặc kèm với tên. dan iếp h t u ư b g n ợ ư l ố s về Khônnggưcờói gtiớhai mhạgnia có thểi tsáácn.g tạo và mà ng có giới hạn về tuổ khô
tđToàrênn bcáộ csốtrbưaungthcủaiếp cmuốànchsáúnchg là ã nhận được. tôi Chúng tôi chân thành cảm ơn cả t n h ữ n g a i đ ã d à n h r a t ctủa mình để đặt cả trái thimời vàgiaấnt â m t thiếp. rí của họ lên một tấm bưu
13
14
15
(miss the hugs) 16
(Mặt trái: nấu ăn cho cả nhà 2 tháng và tui nghĩ tui có thể trở thành Siêu Đầu Bếp <nghiêng tấm thiệp để có một bài học đổi đời> Mặt phải: và bố tui thì kiểu: “NHIỀU MUỐI QUÁ... QUÁ NHIỀU MUỐI... MUỐI NHIỀU QUÁ…@@” <đồ ăn trở nên mặn hơn khi nó nguội đi>)
17
(at home is also fun)
(đứng giữa 4 bức tường bê tông, tôi nhận ra mình yêu cây cối hơn bao giờ hết) 18
(dĩ nhiên, không phải vấn đề của ai yoga cũng giải quyết được)
(Chúng ta sẽ đi đâu nữa chứ?) 19
Mình không muốn trở về quê. Nhưng tại đây thật đơn độc
20
21
(Lớn lên, tôi luôn muốn rời xa gia đình nhưng rồi đại dịch khiến tôi nhận ra tôi không thể sống nếu thiếu họ.)
22
OH YEAH = 2% THỨC DẬY NÀO - Sydney
23
24
25
26
(Chỉ muốn gặp lại mẹ thôi)
27
(Đi bộ kéo tôi ra khỏi bờ vực mất trí)
28
29
30
31
32
(công việc lẫn vào nếp sống hằng ngày) 33
34
[ENG] take care [VIE](giữ sức khoẻ)
(NẾU CÓ MỘT ĐIỀU MÀ INSTAGRAM LÀM ĐƯỢC, ĐÓ LÀ NÓ CUNG CẤP NỀN TẢNG CHO MỘT 'NHẠY CẢM' BƯỚC NHẢY XÃ GIAO Tái định nghĩa cách -- KẺ NÓI DỐI -- nói -- về -- tiếng ồn) 35
(s-s-sao cơ, cháu không được về nhà Gặp Họ ư *tôi* *nhà tôi -- Con chó (GÂu GÂu) -- em gái (huhu) -- má (trời ơi) *Cái ông ở sân bay* - chứ còn gì, Dịch bệnh COVID thế này)
36
37
(tổ kén của tôi)
(tôi nhìn thấy tất cả)
38
(TRANSGRESS ALL BOUNDS - SURPRISE IS AWAITING - YOU! a smile of contentment, for -- *BE -- Grate -- ful -- ALONG* -- the way -- you've -- been)
((REC
Fortnite Bình luận Covid, mày dở lắm!))
39
(Bố Mẹ Bạn bè Bạn Anh trai Chị gái Tôi)
(sơn móng tay màu xanh (của sự buồn bã), mà không phải tâm hồn bạn) 40
(NHỚ khoảng cách xa GIA ĐÌNH)
41
(Bộ phim truyền hình SUITS)
42
(Có cả một đơn độc còn đợi chờ đằng trước chúng ta, sương xã hội, màng khí chúng ta không thấy. Mừng vượt qua đợt dịch bệnh, bỏ hòm một tờ giấy ghi lại, và sẵn những tiếng cười sắp đến... )
43
44
(CHIA XA)
45
46
Covid-19 đã mang đến cho chúng ta nhiều vấn đề ảnh hưởng đến đời sống xã hội của con người. Đó là lý do tại sao tôi rất ghét họ. Tôi chỉ mong mọi người có ý thức chiến đấu chống lại Covid-19
47
(TÔI MUỐN ĐI SAPA cùng với gia đình mình)
48
49
(Đừng tin nụ cười của tôi tôi chẳng thấy ổn chút nào.)
(CHÁN QUÁ! "điện giật"! 50
SAU MỌI CƠN BÃO CẦU VỒNG HIỆN LÊN NÀO!)
51
(chỉ muốn ra khỏi đâââââââây)
52
(take care!)
(Đ á n h B ạ i C o v i d!)
53
54
55
56
(just sleep, all will be fine 57 ZZZZZZ!!!!!)
((A famous Vietnamese poem)
58
It was with winds that waves began But where did they began, the winds? I don't know anymore When we can go back home again?)
59
60
61
(Everyone is out living again as the normality of life has been resumed, after the pandemic. Say to yourself: always keep a positive frame of mind. Always remain hopeful and see the goodness in life.)
62
63
(Tôi ước gì tôi có điện thoại cố định để kết nối tôi với những đường dây và số của bạn Để gọi nói rằng tôi mơ màng liền mạch và trống rỗng nhiều khi và rằng tôi muốn đến và ngủ trong vòng tay bạn mãi mãi giống như một chiếc thuyền trên giường của biển rời xa nơi này nơi mà miệng tôi di chuyển giống như sự đột ngột của một vụ tai nạn ô tô vào mùa đông và nơi những bức tường của tôi là kính và bên ngoài thế giới như mặt trời xa xăm.) 64
(TÔI VUI VUI VÌ ĐƯỢC SỐNG, VUI VÌ ĐƯỢC THẤY BẠN BÈ VÀ NGƯỜI THÂN KHỎE MẠNH TÔI NHẬN RA DÙ CHÚNG TA CÓ THỪA BAO NHIÊU THỜI GIAN THỜI GIAN TUYỆT VỜI CHÚNG TA DÀNH CHO NHỮNG NGƯỜI YÊU THƯƠNG CỦA MÌNH LÀ KHÔNG BAO GIỜ ĐỦ)
65
(i grow plants plants grow me)
(MÔN TOÁN) 66
(What i enjoy most about staying at home is that i can watch the sunset everyday, a priviledge i yearned for back in those days working at the office)
67
(HÃY GIẢI THOÁT 68 CHÚNG TÔI)
(Tôi nhớ những người tôi yêu!) 69
70
71
(TRỐNG RỖNG)
(Tôi phải làm sao nếu thiếu bạn đây?) 72
(NĂM MỚI - HI VỌNG MỚI thoải mái -- trong chính nhà bạn
Tận hưởng - những điều - nhỏ nhặt CÔNG THỨC GIA TRUYỀN 73 TÌNH YÊU)
GỬI YÊU THƯƠNG
74
danh sách việc phải làm sự hạn chế lệnh phong toả đầy thử thách sự căng thẳng nhớ nhung khó khăn tìm lại sự tự tin tình yêu sức khoẻ con cái đồ ăn ở trong nhà người thân yêu kí ức gia đình thời gian cho bạn
75
76
(hạnh phúc lo lắng háo hức khi tôi được chơi bóng bầu dục)
(căng thẳng căng thẳng căng thẳng căng thẳng căng thẳng căng thẳng căng thẳng căng thẳng căng thẳng căng thẳng căng thẳng căng thẳng căng thẳng căng thẳng căng thẳng căng thẳng căng thẳng căng thẳng)
77
(Grandma!!! i love Grandma so much!!!)
78
(really?)
79
(Tôi từng là một cô cái một màu hạnh phúc) 80
(Nhưng giờ tôi cảm thấy lẫn lộn vì COVID cứ tắt bật liên tục) 81
82
(My feelings during the pandemic My feeling is that during the pandemic, I feel very sad because I can only see my friends through the screen and can't see teachers and my friends I feel very sad I hope the pandemic will pass so we can go to school.)
83
(The Covid pandemic has had a huge impact on our lives. We don't go to school, my parents can't work. Many people have died because of it. So, I just hope that Covid will end soon, life will be as beautiful as before, so that we can have fun all day.)
84
85
(Gửi tôi chút động lực được không)
(nhớ gia đình và bạn bè cô đơn! chán)
86
87
88
89
(LẠC LỐI trong thời gian , LẠC LỐI trong không gian. ... VÀ Ý NGHĨA).
90
(Tương lai sẽ thế nào?) mọi thứ sẽ ổn hơn chứ?) 91
(if tears drop let it not be for romance as deep down under sadness is the happiness blooming)
92
(HÃY BÌNH TĨNH)
93
(HỘP KỶ NIỆM ĐỎ BỊ MẤT TRONG LÚC ĐIÊN CUỒNG DỌN NHÀ. NHIỀU KHI TÔI MUỐN TÍNH BAO LÂU CHÚNG TA CÓ THỂ SỐNG SÓT TRONG THỜI GIAN BẤT TẬN NÀY TRƯỚC KHI VÔ SỐ BỨC THƯ MÀ TÔI ĐÃ VIẾT CHO NGƯỜI LẠ CUỐI CÙNG TAN RÃ VÀO KHOẢNG CÁCH LỚN DẦN GIỮA TẤT CẢ NHỮNG SÁNG SỚM BỊ TRÓI BUỘC GIỮA CÁC ĐIỂM XÂY DỰNG TÀN BẠO VÀ MÀN HÌNH PHIM CHẬP CHỜN SAO CHÉP THẾ GIỚI BÊN NGOÀI.)
94
(khi m
95
à khôn
g ôm h
ọ là bả
o vệ h ọ
)
96
97
(Uhmmm ... Tao không biết chuyện gì đang xảy ra nhưng mày lại ở nhà hôm nay?)
(mệt mỏi lạc lối trầm cảm 98
choáng ngợp suy sụp cô lập
đổ vỡ trống rỗng bi quan)
(xin lỗi vì không trả lời cậu sớm hơn)
99
(HỘP KỶ NIỆM ĐỎ BỊ MẤT TRONG LÚC DỌN NHÀ ĐIÊN CUỒNG. TRONG THỜI GIAN NÀY TÔI ĐÃ XEM QUÁ NHIỀU TIN TỨC VỚI NHỮNG NGƯỜI ĐÀN ÔNG DA TRẮNG TRONG QUYỀN LỰC, GIỌNG HỌ THÌ THẦM VÀ KHÔ DẦN NHƯ SƠN Ở NGOẠI Ô CÁC NƯỚC PHƯƠNG TÂY. HỌ VẪN SẼ THIÊU CHÁY PHÙ THUỶ NẾU HỌ ĐÃ NGHĨ HỌ BIẾT Ở ĐÂU HỌ ĐÃ TỪNG. TÔI NHỚ BẠN BÈ CỦA TÔI. HỌ LÀ NHỮNG PHÙ THUỶ XINH ĐẸP.)
100
(Xin hãy ở nhà!!!!)
(chỉ khi bạn thật lòng với chính mình bạn mới có thể mở lòng với những người khác ... và đó là khi Cuộc sống bắt đầu
*mirror* <-- Cuối cùng, bạn cũng chỉ càn thật lòng với chính mình Hãy cho nó ra) 101
102
(THIẾT KẾ GIẢM GIÁ)
(RẢNH TAY )
103
(ăn đồ ăn sáng)
(Gửi những ai đang đọc, Tôi hy vọng bạn đang chăm lo tử tế “ngôi nhà” của bạn.) 104
105
(BẠN CÓ MỆT MỎI KHÔNG)
106
(Tôi chưa từng phải trải qua sự cô lập như vậy. Những ngày phong toả ở Sài Gòn, tôi đã trông thấy những câu từ này bên ngoài cửa sổ. Ai đó đã lắp đèn dạo gần đây, nhưng một số tắt ngóm ngay sau đấy. Có lẽ không phải "chúng ta" chúa phù hộ. Sài Gòn, ngày phong toả 2021)
107
(Tôi bỏ cuộc... ... trong sự trống trải rộng lớn này)
108
109
110
(tớ Trước covid: VUI Bình thường *cầu vồng* tớ giờ khi coviD: Buồn bị ngẩn *cầu vồng biến dị*)
(ĐÃ ĐẾN LÚC)
(During lockdown I waste most of my time, until the day I watched “About time”. The film makes me appreciate the time during lockdown. Một phim đáng xem Đây là cảnh mình thích nhất)
111
(“Giờ đây giọng nói của bạn có chăng không phải của bạn.” Có sao đâu. Cứ bật to lên. Steve Anavi, Tokyo Lẻ loi trong Club Được sự cho phép của nghệ sĩ)
112
(Có những hy vọng, dù rất mờ nhạt, rằng Để chủ động Để được huấn luyện Để Vô hình Để được thông báo Để được cung cấp thông tin Trở nên chuyên nghiệp Trở thành một sự trừu tượng
Tập trung // vào hành động Tham gia vào // nội dung trí tuệ Liên tục // phản hồi Tập trung vào // mục tiêu Để được liên tục // cảnh báo Trở thành khái niệm Để cam kết Để trở thành một nền tảng Để được chạy “Chúng tôi đã trở lại, theo một vòng tròn”)
113
(Ngày tàn của con coovid [sic] 19 Tự do rồi, cuối cùng!!!)
114
(Bạn thế nào? Không, nhưng... Bạn ổn không? Họ và Tên: 2020 - Đến Khi Covid Hết Đôi lúc -- một bức hình đâu cần -- chữ viết để kể cho bạn -- câu chuyện của nó. Are you ok? Still, everything will be okay!! 2020, just terrible, but, 2021 is still there as every ___ will pass!!!)
115
116
117
118
(TÔI NHỚ MỌI NGƯỜI)
(Don't be a chicken bully Or you will get snap at~)
(BIẾN ĐÂU MẤT RỒI, MỘT NGÀY )
119
(Mẫu thuẫn xúc cảm)
(Bạn còn muốn gì hơn? Tôi phải cho đi gì nữa?) 120
(“XIN CHÀO, -- BẠN ĐÁNG YÊU, -- cái Đẹp -- NIỀM VUI -- BE HAPPY! Hãy vui lên Hãy dũng cảm Hãy là bạn)
(Tôi cảm thấy mình đang sống hơn bao giờ hết) 121
122
(LO ÂU Tôi thấy thật lo lắng khi phải quay trở lại "trạng thái bình thường")
123
What should I eat tomorrow? Perhaps I should try cooking...)
(When social distancing is over I will... Definitely work out!!!
(Hãy sống một cuộc đời vui vẻ)
(/nghỉ ngơi/ Cảm giác căng thẳng bởi vì bạn đang nghỉ ngơi Dẫu vậy, nó vẫn rất cần thiết.) 124
(Mỗi lần bạn phàn nàn, tôi tưởng tượng thấy bạn trong gương chiếu hậu trên chiếc xe đang phóng rất nhanh của tôi)
(Những cơn sóng cảm xúc của Đại dịch 2021 Hy vọng lấp lánh Vui vẻ Hy vọng Cười Niềm vui Giải thoát Học các kỹ năng IT mới Tận hưởng thiên nhiên Chơi các trò đố vui Hy vọng Nỗi buồn Mất tích Lo lắng Choáng ngợp Chán nản bực dọc Cô đơn - Không tiếp xúc)
125
(a broken vinyl record can still be useful in other ways, though no longer serve its original purpose, it still contributes to life in a way consistent with the status in which it exists, so do we. Even if we have cracks and scars that can never be heal again, we can still still shine in our own way chờ đến ban đêm, để nở hoa! TRẢ LẠI NGƯỜI GỬI)
126
(GIỜ 127 SAO?)
(Bực - COVID - Đần - Buồn - Ngu)
(Tâm tĩnh -- có từ -- những ngày trong đời)
128
(Bằng cách nào chúng ta có thể Quay lại thời gian? Chúng ta -- sẽ phải -- nhờ đến -đốc tờ -- Frankenstein)
129
130
131
ĐỐI MẶT VỚI SỰ THAY ĐỔI TÂM TRẠNG TÀU LƯỢN CỦA CẢM XÚC)
(Hãy chăm sóc sức khỏe tinh thần của bạn
(Tôi đã cố gắng rất nhiều cho chúng ta Tình yêu của tôi chưa bao giờ là đủ Khóc những giọt nước mắt hoạt hình chết tiệt Nỗi buồn sâu sắc Vẫn những giọt nước mắt cũ Bạn là thứ mạo hiểm tôi chịu)
133
(NGÁN -- thế giới. TÔI ----X--- CHÚNG TA)
134
(Chả thích COVID TẸO NÀO)
135
136
(Đại dịch làm tôi phát ốm) 137
(b-L-a b-l-a GIÃN CÁCH XÃ HỘI)
(The first time I video-called you on messenger was just to study, and we end up talking for 4 hours. I told you a lot I didnt intend to, and a lot of things are still left untold between us. I just want say thank you) 138
(The pandemic is about to end Let's hangout <3 Want to drink Boba Tea with you guys
Nhớ tất mọi người~ *Cô đơn* *Cô đơn* *Cô đơn* *Cô dơn* hold on we will meet each other soon enough)
(Làm những điều kỳ quặc cùng nhau khiến ta thấy ngớ ngẩn NHƯNG ĐỒNG THỜI CŨNG RẤT TUYỆT DIỆU)
139
(Friends -- là một món quà Hãy tìm sự yên bình trong chính mình) 140
141
Mình là Trinh, mình đọc được thông tin về dự án và thấy hay quá nên gửi các bạn một postcard của mình. Trước giờ mình không vẽ, vì mình không có khiếu, cũng không có sở thích về vẽ luôn. Trong thời gian Sài Gòn siết chặt thì mình tìm thấy một khóa học vẽ để biểu đạt suy nghĩ của bản thân trong một khoảng thời gian nhiều biến động, cuối cùng khóa đó chỉ có mỗi mình và người hướng dẫn thôi. Và đây là “tác phẩm” đầu tiên của mình. Thời gian dịch bệnh ở Sài Gòn (đến giờ cũng chưa kết thúc) thật sự khó khăn, cảm tưởng như mọi thứ cứ đổ sụp từng ngày: về niềm tin, sự “an toàn”, mối quan hệ với những người thân thiết bị thách thức bởi vô số bất đồng, khoảng sâu khác biệt giữa “mình” và “người”,... Có thể mình sẽ ngã quỵ, cũng có thể là cúi xuống để cầu nguyện, xin điều gì đó từ “ai đó” hay từ chính mình. Có lẽ sau đống đổ nát là mặt trời và mầm cây. Nhưng mình nghĩ, phải khi mọi chuyện đã đi qua thật xa rồi thì chúng ta mới biết được câu trả lời cho mọi thứ hỗn độn này. Một ngày nào đó.
(I am Trinh, I have read about the project and found it pretty cool, so here i am, sending you a postcard of my own. I have never drawn before since I have no talent and also not that I have ever been interested in drawing. During Saigon’s strict lockdown, I found an online drawing course which taught me how to express my mind through drawings within this time of great uncertainty; that course eventually had an instructor and myself as the sole member. So this would be my first “artwork”. The pandemic in Saigon (which is still happening) has been really tough; it feels like everything has been on the verge of collapse everyday, including your beliefs, your “safety”, your relationships with closed ones challenged by countless disagreement, the depth of the differences between the “self ” and “them”…Perhaps I will collapse. Perhaps I will lower my head for prayers, wishing for something from someone or myself. Perhaps after the ruin there will be the sun and the trees sprouting. But I think only a long time after everything is over will we have the answers for this mess. Some day.)
142
143
(tôi đã quá mệt mỏi phải đấu tranh cho một cuộc sống Tôi chỉ muốn được tồn tại thôi)
144
(Vĩ đại - Căng thẳng - Cày quốc kiếm tiền <--- Bớt những thứ này đi Loving <--- Nhiều cái này hơn Most beautiful are the smiles, even the embarrassed ones) 145
146
thiết yếu)
(một viễn cảnh Việt Nam khác Bạn là một cảm giác vĩnh viễn
147
148
(không xem được nhiều thứ)
149
(Tôi cảm thấy như một chú chó buồn bã Khôngggg Hãy cứu tôi
covid kéo dài lâu quá rồi Cuộc sống hiện giờ thật tồi tệ)
(khi mà lí do duy nhất để ra khỏi nhà là vắc-xin) 150
151
(Tôi quyết định nghỉ việc (lại một lần nữa) trong đợt dịch mà không có kế hoạch kế hoạch là enjoy cuộc đời này)
152
(TẮT ÂM DỄ DÀNG KẾT NỐI Có nhiều bức tường vô hình)
(water plants drink water
let’s workkk so bored) 153
(NẾU TÔI KHÔNG VƯỢT QUA ĐƯỢC TÔI KHÔNG BIẾT PHẢI LÀM GÌ KHÁC)
154
(POST PANDEMIC VACATION)
155
Đừng Lo Cuộc Sống Tôi cũng là Một mớ hỗn độn
156
và cái này cũng thế
(Xa nhà - gia đình, những người thân yêu, bạn bè, không khí trong lành SỰ TRỐNG RỖNG Trải qua quãng thời gian đại dịch, giờ tôi có thể thấy rõ điều gì quan trọng, điều gì không) 157
158
159
(Một nỗi hoảng loạn thường trực trong im lặng)
(Tôi đã cố gắng rất nhiều chúng ta)
160
(Tháng 7, 8, 9, 10 Phía cuối cầu vồng Khi nào điều này sẽ kết thúc)
161
(dừng lại, đừng thêm nữa)
162
163
(Thứ hai là ngày vui Mình vui vì lại được ra khỏi nhà)
(Đi lên và đi lên Bị biến thành điểm ảnh Trở nên ấm hơn Khi bụi lắng xuống
164
Đường cao tốc đến Lên con lạch tàu Chỉ huy thủy triều)
(Hãy xây dựng cộng đồng)
(Hi, my name is Nora Goodbye COVID) 165
166
167
(ĐAU TỔN PHẢN GIA ĐÌNH THÍCH ở TRÊN GIƯỜNG YÊU, TỔN THƯƠNG CÁC CƠN TỔN THƯƠNG, CẢM ĐỔ NÁT ĐỔ LẠI NẤU LÀM SALAD TRÁI CÂY, sao mình lại làm tổn thương món cà tím tại sao lại để bản thân sợ MUA TÔI MUỐN LẠI ĐƯỢC NẤU 168
KHỔ THƯƠNG BỘI ĐỔ NÁT VÀ PHÒNG TẮM MỌI NGƯỜI LO ÂU XÚC TỔN THƯƠNG NÁT ĐỔ NÁT BỮA TỐI KHOAI TÂY CHIÊN người mình yêu quý? parmesan ngon quá? hãi để rồi ngừng nấu ăn? SẮM ĂN, ÔM HÔN, SẺ CHIA!) 169
(Con người tạo ra Covid 19
(Não tôi như đĩa trứng chưng) 170
Covid 19 Con người Thiên nhiên Thiên nhiên tạo nên con người)
(TÔI VUI vẫn còn HY VỌNG)
(Tại sao chúng ta không thể đi du lịch?) 171
(Con đã dành thật nhiều thời gian ở nhà, con đã không thể gửi cho mẹ những bức ảnh nào mới Con yêu mẹ)
(NỖI BUỒN SÂU SẮC VẪN NHỮNG GIỌT NƯỚC MẮT CŨ) 172
173
174
175
(Mắc kẹt) 176
(HÃY CHO ÁNH SÁNG VÀO [VIE] TƯƠNG THÍCH [ENG] IN LINE TÂM HỒN -- ĐƯỜNG ĐI Tận hưởng những khung cảnh đẹp như tranh)
177
(Tôi đã cố gắng cầm cự bản thân bằng rau quả tươi sống mua ở chợ) 178
179
(Love) 180
(I want to go to school, to play I don't want covid)
181
(Covid ngốc nghếch Nó đã phá huỷ mọi thứ (Vì mình không thể gặp gia đình))
182
(mắt mắt MẶT NGƯỜI đồng hồ Đài vô tuyến)
183
184
185
(Bạn đã vui chứ?
186
Không biết nữa Đúng thật là vui, thật nhiều kỷ niệm, nhưng họ đã không còn giữ lời hứa với nhau...)
(HÃY LÀ MỘT ĐỨA TRẺ 187 MÃI MÃI)
(NHÀ LÀ NƠI AN TOÀN NHẤT)
(Cô ấy thích bóng tối, màn đêm kéo dài và im lặng... Thỉnh thoảng nó khá là buồn nhưng... cô ấy thấy thoải mái ) 188
(sai)
189
190
(cao bồi)
(cô gái cao bồi buồn bã vật lộn với cảm xúc, như thể giày cô bị dính chặt trên nền xi măng)
191
(MƠ MỘNG VỀ TƯƠNG LAI CỦA TÔI CÓ VẺ NHƯ LÀ 1 ĐIỀU VÔ ÍCH)
192
(hopefully i can go to cafe with you soon)
193
194
(Mình muốn chơi bóng đá!) 195
(Dừng lại!)
196
( Just patienly wait a little bit more! Soon to go home Still here waiting for you)
(TÔI NHỚ ĐI ĐẾN BÃI BIỂN VỚI GIA ĐÌNH MÌNH
BÃI BIỂN Ở TÂY BAN NHA)
197
(Nếu PHẢI ngồi họp Zoom nữa chắc tôi sẽ chết mất uuugh bla bla công việc công việc Chết)
198
(CÓ RẤT NHIỀU lý do mình GHÉT covid mà mình không thể nhét chúng vào hết trang giấy này)
(CHÀO MỪNG ĐẾN VỚI NHỮNG HẠN CHÓT) 199
(điều ước số 1 khi làm việc tại nhà: một cái ghế RẤT thoải mái! Before the first lockdown in Hanoi, I had been working for nearly a year ever since finishing my college degree. And to be honest chairs at the office weren't even that comfortable. But I think the loneliness made my back shoulder neck problems even worst, ever since working from home, everyday I have back pain and ass pain!)
200
(- Heyyy WHEN THIS PANDEMIC IS OVER LET'S GO OUT TO EAT)
201
202
(COVID LÀM TÔI MUỐN KHÓC Bực dọc Bối rối Tức giận) 203
(There are things that are as obvious as the air, and then one day become a luxury, what if we don't have the opportunity to look at these little ordinary things anymore? I was extremely stuck and "bored" until I realized that no matter what happens, it will be okay... And I will be stronger too.)
204
(TRÁNH XA BONG BÓNG CỦA TÔI RA)
(hân hoan ăn trộm đêm) 205
206
(Gửi Hà Nội, Bạn đã làm tôi buồn và tôi không thể giấu được sự thất vọng của mình ... Tôi rất cô đơn và đã rất cố gắng làm mọi thứ để đánh lạc hướng bản thân. Ở đây một mình không có ai để nói chuyện vào ban ngày, cách biệt với gia đình vì 6 giờ đồng hồ chênh lệch múi giờ. Nhìn ra cửa sổ, tôi thấy ánh sáng của thành phố và hy vọng của tôi giống như ngọn lửa nhỏ dần ngày qua ngày
Hy vọng bạn sẽ lại sớm mở cửa. Trân trọng, Laura (Na))
207
208
(KHOẢNG CÁCH GIỮA CHÚNG TA)
(SPRING SUMMER FALL WINTER .... AND SPRING AGAIN Cacao và Cà phê MISSING THE PEACH GARDEN)
209
(Tôi nghe thấy tiếng chim trên cơn gió thoảng mùa hè Tôi lái xe nhanh Một mình vào giữa đêm Đang rất cố gắng để không vướng vào rắc rối nhưng tôi có một cuộc chiến tranh trong tâm trí
210
Nên, Tôi cứ Tôi cứ Tôi cứ Tôi cứ
lái lái lái lái)
(Roadside stalls. Familiar fish shops. Dogs & cats who got lost from their owners. Orphans waiting for their families. Pieces of mine & those I love are no more. The pandemic is like an eraser trying to erase everything that once existed. But I’m still here... And I love you! As long as we still love each other, still love life... The earth still spins. There are things that will not fade with time... They are traces of our love for each other! P. two 2021)
211
(đơn giản)
212
(thương cảm covid bữa ăn tối cùng nhau thời gian với gia đình kiên cường hơn
mạnh mẽ hơn thông thái hơn)
213
(thích ở nhà)
(hoping the pandemic end soon so next year I can get married) 214
(CHÚNG TA BAO GIỜ MỚI CHẶN ĐƯỢC COVID-1e)
(Food is the cure for the soul in the pandemic Cooking made me love myself more and love life more) 215
216
(CHEER UP Bạn quá tốt để là sự thật) 217
(LỜI HỨA TRỐNG RỖNG MỚI NHẤT Tới Mấy Đứa Con Của Tôi Những đứa trẻ KHÔNG ổn
(Every difficulty is a challenge) 218
KÌ NGHỈ LỄ ĐÃ Ở TRÊN ĐƯỜNG TỚI VA CHẠM)
(TÔI CHỈ MUỐN KHÔNG CẦN KHẨU TRANG THỞ MỘT HƠI TRONG LÀNH)
219
[ENG] (The word that best represents my feelings in the pandemic is: Crazy)
(“Tôi nhớ thiên nhiên” “Tôi nhớ trường” “Tôi nhớ DC” 220
[VIE] (Từ miêu tả cảm xúc của tôi trong đại dịch là: Điên rồ)
“Tôi nhớ bún” “Tôi nhớ anh iu”)
(Don’t get fooled)
221
(mình muốn tới trường)
(nhớ quê)
222
223
224
225
226
(tôi treo những suy nghĩ ít nhẹ nhàng của tôi lên trên cao nơi trần nhà để rồi một ngày đi tìm kiếm và sắp xếp lại chúng)
(Music is something that can soothe the soul - Mom -)
227
(mìnhhớ công viên này)
228
(CHÚNG TÔI: ĐẪ CHUYỂN TỚI ĐÂY ĐÃ THÀNH CÔNG ĐÃ THẤY TẤT CẢ ĐÃ VƯỢT LÊN TẤT CẢ MẠNH MẼ HƠN CÙNG NHAU)
229
(Khi tôi lớn tôi muốn trở thành một Đầu bếp
230
Còn bạn? Bạn Muốn Trở thành Gì?)
(In độc bản “Kẹp”)
(VÌ MỘT SỐ LÝ DO, ĐẠI DỊCH ĐÃ LÀM CHO TÔI QUAN TÂM TỚI Kem đánh răng) 231
(3 months in Hanoi, stuck. Just graduated, then the pandemic, jobless, loveless, physically and mentally ll. Oh how I miss home!)
232
[ENG] (During these times I sometimes closed my eyes in certain rooms in my house and imagined them (in my mind's eye) to be other rooms I have been in before. Rooms that bound me and haunted me before. My grandmother's huge empty house. My teenage room painted green and full of first loves.) [VIE] (Trong những khoảng thời gian này, đôi khi đôi mắt tôi khẽ nhắm trong những căn phòng này và tưởng tượng chúng (trong đầu) là những căn phòng khác mà tôi đã từng ở trước đây. Những căn phòng trói buộc và ám ảnh tôi. Căn nhà khổng lồ trống rỗng của bà tôi. Căn phòng sơn màu xanh lá và ngập tràn những mối tình đầu của thời niên thiếu.)
233
(Tôi muốn được đi đến trường)
234
(Những ngày hoàn hảo ở... tốt hơn rồi
LÀM VIỆC CHO CHÂU ÂU Đây chính là nó. Khoảnh khắc của bạn) 235
(XỬ LÝ CẨN THẬN CHẾT CHÌM TRONG Sự tĩnh lặng)
236
Ở ĐÂU
(GIA ĐÌNH AAKU!
Trốn thoát HÀNH TRÌNH
Động não BLAH
Từ một QUYỂN TẠP CHÍ du lịch (nhưng mục đích là gì?))
237
(The days without the pandemic days without wearing mask từ em Muối) 238
(KHÔNG COVID-19)
(hãy làm bạn với CÂY XANH)
239
(TÔI MUỐN DÙNG HỘ CHIẾU ĐỂ ĐI DU LỊCH CHỨ KHÔNG ĐỂ XÁC NHẬN TIÊM CHỦNG COVID) 240
241
242
(tình trạng hiện tại của tâm trí?
Tôi thực sự chưa bao giờ nghĩ về nó.
giá trị nhất Khả năng viết suy nghĩ trên giấy. lắng đọng trong chính bạn? Nuối tiếc, tôi đã có một vài điều, Một niềm say mê chiết trung cho cuộc sống. Một cách tích cực, tôi cho rằng. công việc hòa vào niềm vui. và có thể mang lại niềm vui. Tôi yêu mụn cóc của tôi và tất cả. tình yêu lớn nhất của cuộc đời bạn là ai? Tôi khá hạnh phúc ở nơi tôi đang ở. Bạn đã hạnh phúc nhất khi nào và ở đâu? cuộc hành trình yêu thích của bạn với một vài người bạn. nhưng sau đó một lần nữa.
là
quá
dài để có thể chọn được chỉ một thứ.)
243
(những ánh sao kia phải chăng là đốm lửa)
(Thanks to this event by Work Room Four, I find in these postcards and writings my joy again, Cảm ơn)
244
245
(KHÔNG MỘT AI QUAN TÂM TỚI BẠN ĐÂU)
(THƯỞNG THỨC TRƯỚC KHI TRẢ LẠI PHÓNG ĐẠI HẤP DẪN MÃNH LIỆT
246
riêng tư phản ánh ĐẦU DƯỠNG
Cách ghi lại khoảnh khắc, chắt lọc nó giảm bớt nhiệm vụ duy nhất MẶC QUẦN)
(Lớp học trực tuyến online studying during the pandemic is painful for the eyes
TOÁN TRỞ LẠI TRƯỜNG HỌC TIẾNG ANH máy tính xách tay)
(Flowers still bloom in the garden!..) 247
(chuyến bay tới tương lai)
(nghe những bài hát yêu thích lặp đi lặp lại. những con mèo vuốt ve bạn khi bạn ngủ. những kỷ niệm bên những dòng sông. những tấm gương nhỏ xíu ở khắp mọi nơi.) 248
(GIAO TIẾP BẰNG MẮT: CÁI ÔM GIỮA HAI TÂM HỒN)
249
250
251
[ENG] (It's high time to rekindle the stars) 252
[VIE] (Đã đến lúc thắp lại những vì sao)
(Đóng những cánh cửa Mở rộng tâm trí)
253
(VẪN TỐT CHÁN SO VỚI CẤP 3)
(Sunny days keep going by lively and quietly đến lúc mua bán rồi (TƯỞNG TƯỢNG CHỐN YÊN BÌNH) 254
(TẬP TRUNG VÀO ĐÂU “Save the world” nô lệ thực dân)
(tôi lúc nào cũng khóc)
(lúc này)
255
(KHỎE MẠNH NĂNG ĐỘNG
256
THIÊN NHIÊN HỨA HẸN MỘT CẢM GIÁC TỰ DO CHIẾU SÁNG THÚ VỊ
HƠI THỞ CHỦ QUYỀN)
(QUARANTINE IN THE CASTLE OF LOVE
*”Castle of love” is a Vietnamese songs famously sung by Đàm Vĩnh Hưng (pictured)
257
(MƯA Bạn
(Bạn là người quan trọng trong cuộc đời mình đó) 258
Hà Nội Mỉm cười)
(Thân bưu thiếp từ Đại dịch)
(THỜI GIAN cùng nhau như cánh bướm LÀM MỚI!!)
259
(If you have hope in your heart, LIFE will NOT be completely hopeless ĐỪNG lo lắng HÃY VUI LÊN
260
Không SAO ĐÂU CỨ LÀM ĐI
Rèn luyện trí óc của bạn để NHÌN THẤY ĐIỀU TÍCH CỰC Trong mọi Hoàn cảnh)
(LÀ CHÍNH MÌNH
HOÀ HỢP
ngồi xuống và thưởng thức, BỞI VÌ BẠN XỨNG ĐÁNG
Eat Healthy, Exercise)
talk, understand parents more!
261
(SỰ CÔ LẬP ĐAU ĐỚN 262 TÍNH?) DANH
263
(365 DAYS For the customers
264
suck my dick)
265
(không suy nghĩ đầu óc TRỐNG RỖNG tự do)
266
(Lướt màn hình điện thoại làm tôi mệt mỏi
(Active mind “at home” - a huge feats
Tốt nghiệp Thành công Giàu có
ÁP LỰC ĐỒNG TRANG LỨA)
not “swallowed” by time) 267
268
(Giải quyết Gia đình
(Nói chuyện
Khóc
Chữa lành Những rắc rối)
đồng ý
Đối mặt với vấn đề
chấp nhận 269yêu)
This book is part of the Postcards from the Pandemic Exhibition by Work Room Four held in Hanoi, November 2021
270
Cuốn sách này là một phần của Triển lãm Bưu thiếp từ Đại dịch, tổ chức bởi Work Room Four tại Hà Nội, tháng Mười một 2021.
271
THANKS A special thank you to our community supporters: Hanoi Grapevine, Tired City, Kho Muc and Oh Quao for helping us spread the word and putting their feelings on the back of a postcard.
272
THANKS A special thank you to our community supporters: Hanoi Grapevine, Tired City, Kho Muc and Oh Quao for helping us spread the word and putting their feelings on the back of a postcard.
273
The profits of this book will go towards BasicNeeds Vietnam. BasicNeeds was founded in 1999 by Chris Underhill with the key objective of transforming the lives of people living with mental illness and epilepsy in the world’s poorest communities. BasicNeeds Vietnam received the permission of the Government of Vietnam to work in Vietnam in early 2011 as an international NGO. BasicNeeds aims to provide fundamental, accurate scientific information on mental health and psychological health. Contribute to the development of the healthcare system in general and mental healthcare in particular with the aim to improve people’s quality of life. Share and update on basic mental health knowledge professionally.
274
Lợi nhuận của cuốn sách sẽ được đóng góp đến tổ chức BasicNeeds Vietnam. BasicNeeds được thành lập bởi Chris Underhill năm 1999, với mục tiêu trọng tâm là cải thiện cuộc sống của những người sống cùng chứng rối loạn tâm thần và chứng động kinh ở các cộng đồng nghèo khó nhất trên thế giới. BasicNeeds Vietnam được chính phủ Việt Nam cấp phép hoạt động dưới dạng tổ chức phi chính phủ quốc tế tại Việt Nam vào đầu năm 2011. BasicNeeds hướng đến việc phổ cập kiến thức khoa học trọng yếu, chính xác về sức khỏe tâm thần và sức khỏe tâm lý. Đóng góp vào sự phát triển của hệ thống chăm sóc sức khỏe nói chung và hệ thống chăm sóc sức khỏe tâm thần nói riêng, nhằm mục đích nâng cao chất lượng cuộc sống của mọi người. Chia sẻ và cập nhật một cách đúng đắn những kiến thức cơ bản về sức khỏe tâm thần.
www.basicneedsvn.org
275
Special thanks to the Work Room Four team and all their hard work and energy and also my family and friends who supported my obsession with the emotional and the ephemeral. My, Lâm Bình, Oanh, Linh, Thành, Hảo, Tùng, Niamh, Jola and Reed. Claire
276
Lời cảm ơn đặc biệt đến đội ngũ Work Room Four vì công sức lớn lao
của họ, cảm ơn đến gia đình và những người bạn của tôi vì đã là luôn người động viên, khuyến khích tôi luôn theo đuổi và khai thác mọi cảm xúc, nỗi phù du của cuộc sống ngắn ngủi này. My, Lâm Bình, Oanh, Linh, Thành, Hảo, Tùng, Niamh, Jola and Reed. Claire
277
w w w . w o r k r o o m f o u r. c o m