Chaûi toùc chôø thu
Chaûi toùc chôø thu .
1
Ñoã Myõ Loan
chaûi toùc chôø thu
Cpyright by @ domyloan
NHAØ XUAÁT BAÛN HOÄI NHAØ VAÊN
2
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
3
Ngỡ ngàng Đi qua ngõ vắng sương mù Chợt nghe thổn thức lời thu cuối ngày Bàn tay vuột mất bàn tay Trái tim hóa đá tù đày lặng câm Vấn vương từ thuở ngàn năm Bây giờ lạc nhịp xa xăm cung đàn Gió mây ngoảnh mặt ngỡ ngàng Uyên ương gãy cánh bàng hoàng tỉnh mê 4
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
5
Bước xuống đời với ánh mắt bao dung
Chải tóc chờ thu
Đã biết rằng khi bước xuống trần gian Câu cay đắng nhiều hơn lời mật ngọt Buổi bình minh chim rộn ràng tiếng hót Rồi hoàng hôn bàng bạc áng mây trôi
Một chút mưa thơm ghé cạnh thềm Ngỡ ngàng chiếc lá nhẹ ru êm Mơn man suối tóc mây lười chải Hờn dỗi long lanh giọt lệ viền
Hãy thong dong đi trọn nẻo đường đời Dù đá sỏi gập ghềnh bao chướng ngại Chân cứ bước mặc đêm dài tê tái Dẫu trời đông buốt giá ngập sương giăng
Hình như chơm chớm thu qua ngõ Ngọn gió heo may lững thững về Áo lụa còn nguyên mùi vải mới Rộn ràng chim trỗi khúc đam mê
Hãy an nhiên quên phiền muộn nhọc nhằn Trăng mười sáu thả tơ vàng óng ánh Dải lụa mỏng quấn ngang niềm cô quạnh Như vỗ về xóa bỏ nỗi bi ai…
Chải tóc chờ thu dáng thẫn thờ Cung trầm dìu dặt ngỡ trong mơ Xôn xao mắt biếc ngày tao ngộ Áo lụa tơ vàng thoáng ngẩn ngơ
Đừng lao xao hay thườn thượt thở dài Phía đằng Đông mặt trời lên rực rỡ Hãy xóa tan bao hoài nghi bỡ ngỡ Bước xuống đời với ánh mắt bao dung
6
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
7
Áo lụa đón mùa thu
Nắng úa vàng có phải nắng ngày xưa Màu hạt dẻ thuở hẹn hò cổ tích Ngày mùa thu gọi về bao ký ức Kỷ niệm hồng mật ngọt đã bay xa
Có phải chăng nhè nhẹ thoảng thu qua Ngày trở dậy heo may vương ngập lối Đợi chờ ta đừng bước đi quá vội Áo màu mây còn cất giữ phương nào?
Chỉ còn đây với nỗi nhớ thiết tha Áo lụa trắng giảng đường thời mới lớn Bức tình thư ngập ngừng chao sóng gợn Vẫn nằm nguyên dưới ngăn tập thật thà
Tiếng thời gian gõ từng nhịp lao xao Hoa lá buồn đang vẫy tay từ biệt Khúc tàn phai ngỡ ngàng trong nuối tiếc Nỗi ưu tư khắc khoải buổi giao mùa
Vườn nhà ai cúc vàng rực màu hoa Nghe đâu đây thơm nồng hương gió mới Áo lụa trắng đã bao ngày chờ đợi Đón mùa thu… ta mơ ước đi cùng!
8
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
9
Chỉ vì cái giận Thấy người từ ở đằng xa Giả vờ không thấy ngang qua chẳng nhìn Cúi đầu chân vội bước nhanh Tội cho cái giận để mình cách xa Lẻ loi áo tím hoa cà Lẻ loi tóc cột đuôi gà làm duyên Lẻ loi má lúm đồng tiền Để cho ngày tháng triền miên nỗi sầu Tơ chùng phím lạc vì đâu Chỉ tại cái giận hóa nhàu tuổi tên! 10
. Ñoã Myõ Loan
Còn đâu khúc tri âm? Thôi đừng khóc đừng câu hờn dỗi Để mùa thu bối rối heo may Vườn xưa lá rụng rơi đầy Rêu phong lối cũ tháng ngày quạnh hiu Nghiêng dáng đợi trong chiều lộng gió Nửa hồn thơ bỏ ngỏ chờ mong Mơ chi một khúc tương phùng Phôi phai duyên nợ rưng rưng giọt sầu Hoàng hôn xuống mây màu tím thẫm Khắp không gian chìm đắm sương sa Vần thơ nước mắt nhạt nhòa Khúc tri âm đó mặn mà còn đâu? Chaûi toùc chôø thu .
11
Dạo giữa trời thu
Đêm buồn rót mật vào thơ
Một mình đi dạo giữa trời thu Phố nhỏ sương giăng nẻo mịt mù Xào xạc lá vàng vương lối cỏ Mơ màng gió nhẹ thoảng vi vu
Đêm buồn rót mật vào thơ Trăng xưa ngoảnh mặt hững hờ mối duyên Hắt hiu sợi bấc ưu phiền Lắt lay tơ nhện che nghiêng nỗi sầu
Lặng lờ khói tỏa bóng hoàng hôn Hoa cúc vườn ai bướm rập rờn Dìu dịu heo may hôn mái tóc Chạnh lòng nhỏ lệ khóc cô đơn
Rối bời trong dạ vì đâu Mây đen che khuất đời nhau mất rồi Vần thơ từ đó ngậm ngùi Để cho câu chữ bồi hồi trở trăn
Mây tím chiều thu trôi lãng đãng Chở giùm nỗi nhớ đến phương xa Vần thơ ngày ấy hoài mong đợi Hai chữ tao phùng rộn khúc ca
Tìm trong giấc ngủ nhọc nhằn Khép mi giấu nỗi băn khoăn canh dài Bên rèm gió nhẹ vờn bay Nuốt sầu nuốt cả đắng cay cuộc tình
12
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
13
Gia Lai, đêm nằm nghe gió hát
Đêm nằm nghe gió hát chợt bồi hồi Ly cà-phê cuối ngày thêm vị đắng Con đường xưa giờ hững hờ xa vắng Chân mỏi nhừ tìm kiếm sợi tơ vương
Thoáng tình cờ chợt dừng bước lãng du Ghé thăm Gia Lai một thời cổ tích Phố núi cao mù sương giăng mờ mịt Che khuất mặt trời thuở ngát hương yêu
Giọt cà-phê sóng sánh thiếu vị đường Nghe mằn mặn hình như là nước mắt Lời nghẹn ngào cho đêm về quay quắt Ngọn đèn mờ vàng vọt đếm cô liêu
Đón chào tôi mây e ấp bóng chiều Hoàng hôn xuống chân trời màu tím ngắt Kỷ niệm xưa với thanh âm dìu dặt Khúc nhạc buồn réo rắt mãi không thôi
Đêm cô đơn nhìn thành quách tiêu điều Mắt chong mắt gọi tên người yêu dấu Chỉ lặng im nghe nỗi sầu đau đáu Cuối đường tình hờn trách phải riêng mang
14
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
15
Hãy khép mắt quên muộn phiền tháng bảy Hãy khép mắt quên muộn phiền tháng bảy Bao nhọc nhằn xếp lại thả trôi sông Hãy quên đi bao nỗi sầu tê tái Những đắng cay uất nghẹn cả cõi lòng Chào tháng tám rợp vàng màu hoa cúc Tựa cửa nhìn trời bỗng thấy thênh thang Chim véo von gọi vần thơ tỉnh thức Mây làm duyên e ấp thả tơ vàng Tháng tám về tiếng đàn nghe dìu dặt Dốc hẹn hò rộn rã bước chân qua Chợt long lanh rạng ngời lên môi mắt Tóc ngang vai áo lụa tím hoa cà Mừng tháng tám yêu thương về mở hội Nắng mùa thu tô điểm má thêm hồng Nghe xào xạc lá vàng khô khắp lối Thoáng thu về hoa cỏ mãi chờ mong 16
. Ñoã Myõ Loan
Hình như có tiếng thở dài Hình như có tiếng thở dài Nửa đêm thức giấc u hoài vọng sang Phải chăng là tiếng thời gian Thu về chiếc lá phai tàn rụng rơi? Hay là tiếng áng mây trời Mỏi mòn đêm trắng chơi vơi bạc phần? Hình như có chút bâng khuâng Bên rèm hiu hắt nửa vầng trăng nghiêng Sao nghe thêm giọng ưu phiền Tiếng lòng thổn thức triền miên tháng ngày Giật mình chợt tỉnh cơn say Vần thơ khắc khoải canh chầy lệ tuôn! Chaûi toùc chôø thu .
17
Hoa tím buồn tháng bảy
Tháng bảy về nhang khói tỏa ngát hương Thăm đứa em nhiều thiệt thòi bất hạnh Thay cha mẹ chị dang lưng gồng gánh Vậy mà giờ… em bỏ chị ra đi!
Giàn hoa tím chị trồng trước mộ em Nhờ cơn mưa tưới tắm cùng năm tháng Đếm trên tay đã bao mùa xa vắng Em đi rồi để lại nỗi nhớ thương
Nuôi dưỡng em chẳng sợ lỡ xuân thì Hình với bóng chị tháng ngày trơ trọi Gian nhà rộng bữa cơm thường nuốt vội Chị cô đơn nhưng nào dám trách hờn
Tuổi thanh xuân vì nhiệt huyết lên đường Cùng đồng đội giữ vùng trời biên giới Trận chiến Tây Nam quân thù cày xới Chẳng run tay gieo chết chóc, căm hờn
Là thân trai em đền nợ nước non Chắc cha mẹ ngậm cười nơi chín suối Trời tháng bảy lâm râm màu mưa bụi Hoa tím buồn thay chị dỗ em ngoan
18
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
19
Khắc khoải vần thơ Nhặt chiếc lá vàng khô rơi rụng Đem giấu vào lắng đọng vần thơ Bóng hình một thuở mong chờ Trải mây che nắng mộng mơ gọi về Thu vừa chớm tái tê buốt giá Ngỡ mùa đông tất tả ghé sang Heo may mờ mịt giăng hàng Vướng trên tóc rối ngổn ngang nỗi niềm Chút hờn dỗi cho tim thổn thức Câu chữ buồn rưng rức hồn thơ Nẻo xa sương khói hững hờ Có nghe khắc khoải ướt bờ mi cay? 20
. Ñoã Myõ Loan
Khản giọng gọi lãng quên Chẳng hiểu vì sao tôi lại chọn Tây Nguyên Là điểm dừng của trùng trùng nỗi nhớ Chiều ngang qua địa danh buồn muôn thuở Chợt nghĩ đến tên người lẩn khuất đâu đây Nhắm mắt để giọt buồn lọt xuống kẽ tay Rồi xát mạnh đến tận cùng mảnh vỡ Suối lệ tuôn ào ào như thác đổ Nỗi ngậm ngùi cứ lãng đãng vây quanh Bỏ phố thị, cuộc vui… ruổi rong tìm hai chữ an lành Tôi cúi mặt giấu muộn phiền gặm nhắm Không còn ai giữa đại ngàn thăm thẳm Chỉ mình tôi khản giọng gọi lãng quên… Chaûi toùc chôø thu .
21
Khúc tình xa Chiều nối chiều tầm tã hạt mưa bay Che kín cả một trời thu vời vợi Đi dưới mưa cho lòng thêm bối rối Đường Hàm Nghi lả tả lá rơi đầy
Nhớ Sài Gòn… nhớ những phút đón đưa Mưa ướt áo… tan trường về chung lối Nép vào anh mặt cúi gằm hờn dỗi : “Sao lại cười như trêu ghẹo người ta?”
Dõi mắt nhìn quanh quẩn bóng hình ai Giờ lẩn khuất tận phương trời biền biệt Lao xao gió nhẹ hôn lên mắt biếc Cho tủi hờn giọt lệ khóc rưng rưng
Chuyện không thành… cho buồn rũ lá hoa Vẫn như xưa tóc thề vương áo tím Bước trong mưa mỏi mòn câu tìm kiếm Biết người thương có còn nhớ câu thề?
Người giờ đây nơi phố núi trập trùng Hay biển mặn mãi muôn đời sóng vỗ? Có lắng lòng nhớ tình nồng một thuở Đã bao lần cùng nhặt lá thu mưa
Lòng hỏi lòng sao tràn ngập tái tê Thôi lỡ hẹn mùa Ngâu ngày tao ngộ Mưa ngoài trời mà lòng như lệ đổ Khúc tình xa giờ phím lạc tơ chùng…
22
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
23
Ngập ngừng bước xuống trần gian Nhẹ đưa chân xuống cõi tạm trần gian Bước ngập ngừng e dè đầy sợ sệt Nghe đâu đây những tình người bạc thếch Giỡn đùa nhau trên hai chữ nhân sinh
Khúc lụy sầu Người hỡi gieo chi khúc lụy sầu Để lòng tan tác nỗi thương đau Hồn thu mới đượm mây hồng sắc Dáng hạ vừa phai phượng tím màu Thổn thức trông theo vàng lá rụng Mà hoài cách trở chuyện tình Ngâu Tơ giăng mờ mịt chia đôi ngả Giữa quãng đường đời lạc bước nhau 24
. Ñoã Myõ Loan
Đến với nhau chẳng nặng nghĩa ân tình Câu chót lưỡi đầu môi thường đưa đẩy Nỗi ám ảnh bao lần ta trông thấy Nên nghi ngờ tất cả mối tương quan Nhắm mắt đi sao lòng thấy bàng hoàng Lời đầu tiên chào đời là tiếng khóc Đường trần gian sao nặng nề khó nhọc Màu rêu phong trên vách đá trợt trơn Có ai không cho ta rõ nguồn cơn? Nghe đơn độc giữa ánh nhìn xa lạ Nước mắt rơi trong chập chờn thật giả Cuộc hành trình ngán ngẩm ở tương lai! Chaûi toùc chôø thu .
25
Mặt trời không bóng nắng Nghĩa trang chiều quạnh vắng Lau sậy buồn ngẩn ngơ Chân đếm bước thẫn thờ Vu Lan vào thăm mẹ
Lời ca dao văng vẳng Thuở mẹ còn đưa nôi Vui thấy con mỉm cười Lo khi con đau yếu
Cả một đời lặng lẽ Mẹ vất vả trăm bề Bao nhiêu nỗi tái tê Oằn lưng đầy cam chịu
Giờ này con mới hiểu Mẹ là bầu trời xanh Là dòng sữa ngọt lành Nuôi con ngày khôn lớn
Con chưa tròn chữ hiếu Mẹ đã vội lìa đời Giờ thân trẻ cút côi Một mình gian nhà vắng
Chữ hiếu con chưa trọn Hoàng hôn đã khuất rồi Nhớ mẹ quá, mẹ ơi! Mặt trời không bóng nắng
26
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
27
Mùa thu về chất ngất chữ yêu thương Đã tạnh dần tầm tã những ngày mưa Bình minh dậy chim rộn ràng tiếng hót Nghe trong gió men đời đầy mật ngọt Vẳng nhà ai réo rắt khúc ca vang
Thương quá áng mây
Đi dưới trăng mười sáu thả tơ vàng Còn sót lại bên kia đồi mơ mộng Dòng sông xanh nhẹ nhàng chao gợn sóng Đám lục bình trôi nổi bước phiêu du
Nghĩ mà thương quá áng mây Cứ trôi lơ lửng cả ngày lẫn đêm Nắng long lanh thả tơ mềm Đến khi mưa xuống càng thêm não nùng
Vạt cỏ non lóng lánh hạt sương mù Tia nắng sớm vẫy tay chào ngày mới Hoa trong vườn xòe cánh như chờ đợi Ong bướm về dìu dặt bản tình ca
Mùa xuân mây mặc áo hồng Hạ sang mây trắng bềnh bồng nhẹ trôi Chiều thu mây tím bồi hồi Đông về giăng khắp bầu trời tái tê
Đẹp ngẩn ngơ mây ngũ sắc mượt mà Đang phơ phất dải lụa mềm óng ả Nhẹ bay bay chiếc lá vàng lả tả Mùa thu về chất ngất chữ yêu thương
Trăm năm một cõi đi về Chẳng câu than thở ủ ê cõi lòng Trải bao nắng hạn mưa dông Áng mây vẫn cứ thong dong tháng ngày
28
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
29
Thơm ngát tình thơ
Thơ nối vần góp thành của cải chung Điệu lục bát ngọt ngào lắng đọng Ruổi rong qua trời mây biển rộng Cùng sẻ chia bao buồn khổ nhọc nhằn
Hết sức tình cờ Tôi gánh thơ đi ngang qua một ngày tháng Chạp Khi cúi xuống nhặt vội tứ thơ vô tình bắt gặp Một ánh mắt nhìn ngỡ từ tiền kiếp xa xăm
Chẳng ngại gì nắng hạ mưa xuân Hay buốt giá mùa đông về trăn trở Vẫn rừng thu lá vàng ngời sắc đỏ Vẫn ánh mắt nhìn dịu ngọt thiết tha
Vài câu hỏi thăm Mấy lời tâm sự Thế là quen, lâu ngày thành bạn cũ Trời bão dông hay nắng hạn vẫn đi cùng
Nắm tay nhau đi giữa ngàn hoa Cùng lặng ngắm sóng xô tràn bãi cát Giữ cho nhau mối tình thơ thơm ngát Để cuộc đời đẹp mãi khúc hoan ca…
30
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
31
Trọn khúc yêu thương Một mình dưới trời khuya Không gian đầy quạnh vắng Đã bao đêm em nuốt lời mặn đắng Giờ lén nhìn anh mà giọt lệ tuôn trào
Một vì sao đơn côi Góc chân trời lặng lẽ Là em với tháng ngày quạnh quẽ Hay là anh đang nhìn lại chính mình?
Dải thiên hà rời rạc mấy vì sao Ngàn tinh tú chẳng lung linh tỏa sáng Góc sân nhà hương ngọc lan thoang thoảng Cánh hoa mềm trắng muốt đẫm hơi sương
Vẫn khối tình sâu thẳm mông mênh Vẫn bờ vai tựa nương vững chắc Vẫn còn đây nụ hôn ngọt mật Bao năm rồi ân nghĩa chẳng phôi phai!
Đêm từng đêm em thao thức chán chường Cho nước mắt cứ mặc tình tuôn chảy Lời yêu thương nồng cháy Sao tủi hờn nghèn nghẹn cả bờ môi?
Bên vườn khuya em thân đóm lạc loài Vẫn mong anh lời bao dung thông cảm Mong bình minh với ngập tràn ánh sáng Em nhẹ lòng viết trọn khúc yêu thương!
32
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
33
Trăng khuất đâu rồi?
Tơ vương
Vầng trăng ngày ấy khuất đâu rồi Dạo bước thẩn thơ giữa đất trời Phiền muộn cung đàn vang áo não Âu sầu tiếng sáo thoảng chơi vơi Đã mòn trông ngóng người tri kỷ Mà kẻ phương xa mãi kín lời Tinh tú trên cao nhờ nhắn gửi Vầng trăng ngày ấy khuất đâu rồi?
Nhẹ vuốt cho suôn mái tóc dài Rối bời xơ xác bởi vì ai? Lê thê đêm hạ trâm lười giắt Dằng dặc chiều thu lược biếng cài Phượng vắng loan xa lòng áo não Sông sâu núi thẳm dạ u hoài Tơ vương mấy nẻo chừng tan tác Gối mộng vơi đầy cuộc tỉnh say
34
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
35
Ngựa ô về đâu?
Thu vừa qua ngõ
Ngựa ô về đâu nước mắt nhạt nhòa Phút chia biệt bên cầu đầy lưu luyến Người ở lại ngậm ngùi câu đưa tiễn Sáo sang sông để lạị một trời buồn
Thu vừa qua ngõ sáng hôm nay Liếc mắt đưa duyên rạng rỡ ngày Gờn gợn heo may vương lối nhỏ Nồng nàn hơi gió ngất ngây say
Ngựa ô về đâu bóng ngả hoàng hôn Khớp bạc tra rồi hồn như ngơ ngẩn Kỷ niệm ngày xưa giờ đành quên lãng Nụ hôn đầu bỡ ngỡ… lúc trao nhau
Líu lo chim sáo như chào gọi Áo lụa thu vàng đến ngẩn ngơ Hoa cỏ rộn ràng theo điệu múa Xôn xao ong bướm cũng lượn lờ
Ngựa ô về đâu thương nhớ âu sầu Áo lụa dịu dàng đung đưa bím tóc Những lúc dỗi hờn rưng rưng muốn khóc Bên trò chơi đám cưới tuổi học trò
Đất trời dìu dịu thoảng thơm hương Lác đác lá khô phủ mặt đường Bước nhẹ xin thôi đừng giẫm lá Thu về rạo rực mối tơ vương
Ngựa ô về đâu mù mịt chơ vơ Nghe văng vẳng tiếng đồng đen lục lạc Bóng kiệu vàng giờ chỉ còn lẩn khuất Giữa trập trùng mây núi dáng người xưa
36
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
37
Thảng thốt trong đêm
Trước mặt ta là gương mặt tử thần Nhe nanh vuốt mắt đỏ ngầu hung tợn Tiếng thét gọi âm vang đầy ghê rợn Mây tối đen che khuất cả vòm trời
Khoảng nửa đêm cơn mơ chợt tìm về Ta thảng thốt thấy tim mình vỡ nát Bao tình thân bão nhận chìm trôi mất Dõi mắt nhìn tứ phía chẳng còn ai
Ta chợt nghe hồn buốt giá chơi vơi Cơn tỉnh thức với muôn ngàn sợ hãi Trái tim sầu trở trăn niềm tê tái Thôi xa rồi… ngày tháng cũ thần tiên
Thấy xung quanh bóng gọi bóng u hoài Miền ngọt mát bỗng điêu tàn hiu quạnh Tiếng mặc cả, bẽ bàng trong hoang lạnh Những dáng người sao giống các hình nhân
Hãy đứng lên dù còn đó ưu phiền Dù vũng tối đen ngòm đầy chán ngán Dù cuộc đời cho ta nhiều cay đắng Bước lạnh lùng đối mặt với cam go…
38
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
39
Một ngày không anh
Ngó ra sân chờ ánh mắt sáng ngời Thân quen lắm màu da đen sạm nắng Tâm hồn anh bao dung và sâu lắng Đỡ nâng em trước va vấp cuộc đời
Anh đi công tác xa Mấy hôm không về được Nghe quạnh quẽ từ vườn sau ngõ trước Chú chim khuyên chẳng ríu rít trên cành
Bờ vai anh vững chắc tuyệt vời Chỗ tựa nương mỗi khi em hụt hẫng Nép vào đó giấu đi bao mặn đắng Trước gập ghềnh sỏi đá bước chân qua
Sống một ngày không anh Thời gian dài đằng đẵng Ốc đảo càng vắng lặng Em buồn hiu hết đứng lại ngồi
Thật lạ lùng cái cảm giác vắng xa Nhà không anh lá hoa buồn héo rũ Em ngơ ngác tựa mèo con ngái ngủ Nhận ra anh cần thiết đến vô cùng!
40
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
41
Sẽ có một ngày… Sẽ có một ngày em xa anh Buổi sáng mai chim không buồn giọng hót Hạt sương sa trên tàng cao chót vót Đón bình minh mà chẳng nở nụ cười
Để thấy rằng em đã chịu đắng cay Bao phiền muộn chất chồng theo năm tháng Em đã phải cúi đầu im lặng Giam hãm mình trong lồng kính vàng son
Hoa trong vườn cũng phai sắc kém tươi Cho ong bướm ngỡ ngàng câu bối rối Mặt trời lên sao ngập tràn bóng tối Dòng sông buồn nước cũng lặng lờ trôi
Nhớ nghe anh đừng giận dỗi trách hờn Em thèm được tung tăng ngoài nắng gió Thèm được sống bên lời thơ bỏ ngỏ Được yêu thương, được trở lại chính mình
Không còn em bên cạnh cuộc đời Chẳng biết anh có thấy lòng hụt hẫng? Nhìn nhà cửa bốn bề đều trống vắng Thiếu bàn tay chăm sóc việc trong ngoài
Đừng biến em thành sở hữu của riêng anh Em rất sợ mọi giáo điều gia trưởng Sợ hạnh phúc trong lạnh lùng hoang tưởng… Sẽ có một ngày em trốn chạy thôi anh…!
42
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
43
Sẽ chẳng là dấu chấm than Sẽ chẳng là dấu chấm than Cuối câu từ để ngỏ Đời em nhiều sóng gió Làm bạn với cô liêu
Nhẹ khép mi chẳng che hết ưu phiền Vừa hội ngộ đã vẫy tay từ tạ Thôi nín lặng đừng tính toan mặc cả Cuối con đường là khúc ngoặt chia phôi
Em cùng anh đi hai lối ngược chiều Bước ruổi rong ta vô tình đối mặt Đường song song hai dải dài phân cách Tia mắt nhìn cuống quýt vội gởi trao
Bước trầm tư bên ngày tháng lẻ loi Khi đêm xuống cảnh vườn khuya u tịch Ngắm trăng treo giữa thiên hà mù mịt Nửa con tim ai đánh cắp đi rồi
Lời thương yêu chưa kịp nói câu nào Đã dệt khúc chia ly buồn áo não Chiều thu tím mây dỗi hờn đau đáu Gió vỗ về ru ngủ giấc an nhiên
Chân lơ ngơ lạc bước giữa chợ đời Về xếp lại tàn phai vào ký ức Dấu yêu ơi, đừng lệ nhòa rưng rức Mãi trang đời sẽ chẳng dấu chấm than
44
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
45
Xếp lại tàn phai Nghe tình khúc vượt thòi gian Chợt nhớ… nhớ đến ngỡ ngàng dấu xưa Chỉ là sáng nắng chiều mưa Chuyện trời đất, chuyện sớm trưa… đợi chờ Đời dông bão có ai ngờ Để con sáo chịu bơ vơ tháng ngày Xót lòng hát khúc đắng cay Thôi đành xếp lại tàn phai cuộc tình 46
. Ñoã Myõ Loan
Ray rứt buổi thu về Lần tay đã bao đêm Tiếng tơ lòng nức nở Lời yêu thương một thuở Ray rứt buổi thu về Tiễn hạ đi lịm tắt tiếng ve Phượng héo úa ngập niềm thương nhớ Tình khúc xưa thiết tha đầy trăn trở Nỗi đam mê chất ngất không rời Tím màu mây hiu hắt một góc trời Ta chợt thấy ngày ở đây dài quá Mảnh linh hồn cằn khô như hóa đá Đêm nhọc nhằn cứ ngỡ kiếp rêu rong Vần thơ ơi! Đừng chất chứa trong lòng Rũ bỏ hết nỗi ưu tư ngày tháng Về ngủ yên Bên góc đời phẳng lặng Đón mùa thu Rộn rã khúc an lành! Chaûi toùc chôø thu .
47
Nhớ mẹ mùa xuân
Con biết mẹ hiền sẽ ngóng trông Thấp thỏm dõi theo nước lớn ròng Lần tay nhẩm tính trăng tròn khuyết Mòn mỏi tháng ngày chữ đợi mong
Chiều nay gác trọ buồn hiu hắt Mấy ngọn gió lùa mới ghé qua Thoáng se se lạnh pha màu bấc Chạnh nhớ quê hương nhớ mẹ già
Quanh năm mẹ vất vả trong ngoài Vườn tược, cửa nhà chỉ một tay Áo nâu quần bạc oằn vai mỏng Mẹ chỉ mong con học thành tài
Xa cách bao ngày nơi xứ lạ Đến Tết này con lại chẳng về Nhớ nhớ thương thương mùi rơm rạ Con đò, bến nước cạnh cầu tre
Chiều nay xuống phố ngắm mùa xuân Chợt thấy lòng đầy nỗi bâng khuâng Người ta sắm Tết vui như hội Còn con lại nhớ mẹ muôn phần
48
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
49
Mưa tháng sáu
Nắng tháng sáu
Mới sáng sớm mưa đã tuôn dào dạt Tháng sáu về phượng thắp sáng lung linh Ve râm ran trỗi khúc nhạc ân tình Thoảng trong gió chút nỗi niềm xao xuyến
Sáng tháng sáu ta lang thang xuống phố Bước dại khờ trở lại chốn thân quen Nắng vàng rực gợi bao niềm nhung nhớ Đã một thời lạ lẫm cả tuổi tên…
Mấy hôm rồi anh im hơi kín tiếng Em đợi hoài đợi mãi bóng hình ai Mắt buồn hiu tóc chẳng thiết trâm cài Đường phượng nhớ chợt dài ra hun hút
Cũng buổi sáng nắng hạ về loang lổ Ta lạc nhau thảng thốt giữa dòng đời Bởi đèn đỏ bất ngờ nơi giao lộ Nên cung trầm từ đó mãi chơi vơi
Chuyện hai đứa sao thật nhiều uẩn khúc Gánh gia đình em đành chịu hy sinh Tuổi thanh xuân vấp phải lắm thác ghềnh Đành an phận em làm người thua cuộc
Một chút nắng trên tầng cao lấp loáng Đậu bờ vai gầy guộc chút dỗ dành Hôn tóc rối nồng nàn cơn gió thoảng Cứ ngỡ rằng ấm áp bóng hình anh
Sao anh vội lạnh lùng rồi quay bước Em ngỡ ngàng đến nhói buốt buồng tim Nhìn mưa rơi mắt mòn mỏi kiếm tìm Bóng ai đó… có bao giờ trở lại?
50
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
51
Mưa khuya Mưa nửa đêm làm đánh thức cơn mơ Ta trở dậy nghe tự tình của gió Đứng lặng ngắm mưa rơi ngoài cửa sổ Ánh đèn khuya chập choạng khuất sau rèm Không gì buồn bằng mưa lúc nửa đêm Tiếng tí tách rơi đều trên mái ngói Khoảng sân rộng phủ ngập tràn bóng tối Ta thoảng nghe hơi lạnh buốt vai gầy Một chút buồn nặng trĩu xuống bờ vai Câu hờn trách cho tim sầu héo hắt Nghĩ làm chi lời đãi bôi đắng chát Cho nỗi lòng cứ quay quắt trở trăn Hãy lãng quên mối tình đã xa xăm Thôi chôn kín kỷ niệm hồng vụng dại Cười lên đi xóa nỗi buồn tê tái Đón bình minh rạng rỡ phía chân trời 52
. Ñoã Myõ Loan
Lỗi hẹn tháng năm Đợi chờ đã hết tháng năm Mà cánh chim vẫn biệt tăm phương nào? Lắng nghe cành lá xôn xao Lời thề còn đó ra vào người đâu? Trách chi con tạo cơ cầu Sông xa thuyền vắng bạc màu thời gian Gởi theo năm tháng phai tàn Tuổi tên xa lạ bẽ bàng duyên xưa Giờ đây sớm nắng chiều mưa Hững hờ chiếc bóng đong đưa giọt sầu Chaûi toùc chôø thu .
53
Lang thang
Màu nắng hạ
Lang thang cùng mấy vần thơ Sáng hôm nay trời trong xanh quá Đám ve sầu đùa trên tán lá Mùa nắng nôi khúc hạ dâng đầy
Buổi sáng nay bình minh ngập nắng vàng Màu mật ong trải dài theo triền dốc Trời tháng tư phượng cũng vừa thức giấc Từng cánh mềm sắc thắm đỏ lung linh
Lang thang cùng mấy áng mây Rừng cao su vừa thay chiếc áo Những nụ chồi qua cơn giông bão Gió ngân nga lời hát giao mùa
Gió thoảng đưa lá xào xạc trên cành Vẫy tay gọi hoa nắng đùa lưng áo Hồn lụa trắng thơm tho mùi dã thảo Vui tung tăng chân sáo buổi đến trường
Lang thang cùng ánh nắng trưa Dòng sông xanh lăn tăn sóng vỗ Đám lục bình nổi nênh duyên số Nước lớn ròng trôi dạt chơ vơ
Nắng nghiêng nhìn trao gởi nỗi vấn vương Ve rền rĩ… khúc tình ca mùa hạ Trang lưu bút thơm nồng xao xuyến quá Bao yêu thương chan chứa tuổi học trò
Lang thang qua triền cỏ mộng mơ Ta chợt nghe tâm hồn dịu lại Thôi gom hết sầu buồn tê tái Gởi mưa chiều rải tận thung xa
54
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
55
Lời chia phôi
Đôi uyên ương hứa hẹn biết bao điều Mơ hạnh phúc sẽ dạt dào duyên thắm Nhưng giờ đây giọt lệ buồn ướt đẫm Em nghẹn ngào khi phải nói chia tay
Và cuối cùng ta vĩnh viễn mất nhau Lời từ biệt chỉ là câu xin lỗi Biết rằng sẽ trở trăn và tiếc nuối Những ngày hồng kỷ niệm đẹp như mơ
Đừng giận em Đừng nói tiếng đắng cay Khi định mệnh đẩy xô về hai phía Và giờ đây em vô cùng thấm thía Trái tim em anh đã lấy đi rồi!
Còn lại đây ấm áp những vần thơ Anh đã dệt với đam mê chất ngất Nhớ ngày xưa anh đàn và em hát Khúc nhạc lòng rộn rã tiếng thương yêu
Ngày tháng dài nhìn bóng lẻ đơn côi Bên góc nhỏ buồn hiu sầu căn phận Khúc tình xưa xin gởi vào quên lãng Em một mình ngồi đếm giọt sầu tư
56
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
57
Lận đận thân cò
Hạt muối long lanh giữa buổi trưa hè Mồ hôi mẹ tuôn như dòng thác đổ Cuộc đời mẹ sao ngập tràn gian khổ Lận đận thân cò một nắng hai sương
Theo mẹ ra ruộng muối mấy hôm nay Con mới biết bao nhiêu là cực nhọc Thức dậy sớm khi mọi người ngon giấc Đôi vai gầy trĩu nặng với gánh quang
Nói làm sao cho hết nghĩa yêu thương Nhìn dáng mẹ liêu xiêu ngoài nắng cháy Nước mắt con cứ mặc tình tuôn chảy Mong lớn khôn san sẻ bớt nhọc nhằn
Cả một đời mẹ vất vả lo toan Ba mất sớm, tuổi xuân giờ héo úa Trời chang chang biển nắng vàng rực lửa Mẹ khom lưng bước từng bước nặng nề
Gánh muối từng ngày đắp đổi miếng ăn Vai kĩu kịt, áo bạc màu lam lũ Mùa qua mùa vượt thác ngàn bão tố Con nghẹn ngào gọi khẽ: “Mẹ yêu ơi!“
58
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
59
Lạc nhau mùa hạ
Áo lụa mùa xuân
Cứ ngỡ mình nợ nhau Chút duyên từ tiền kiếp Để con tim lạc nhịp Để xao xuyến tìm về
Anh hẹn đôi mình dạo phố xuân Cả ngày thờ thẫn lắm bâng khuâng Ra vào mãi nhớ hoài câu hỏi Chọn áo màu chi cứ ngại ngần?
Giờ chỉ còn tái tê Hạ buồn hiu cúi mặt Hai ngả đường chia cách Mờ mịt cả tháng ngày
Anh bảo anh yêu áo lụa hồng Mặc vào đôi má ửng chờ mong Nụ hôn khe khẽ thơm hoa nắng Một buổi hẹn hò cạnh mé sông
Nụ cười cũng nhạt phai Cung đàn xưa vỡ vụn Lá chiều mưa rơi rụng Gọi tên người xót xa
Còn em lại thích áo hoa cà Tim tím mộng mơ tuổi ngọc ngà Chung thủy sắt son lời thệ ước Mối tình đã chớm thuở mười ba
Tất cả giờ phôi pha Tháng hạ về lạc dấu Nhìn nhau buồn đau đáu Cho tim hoài trở trăn…
Cả ngày lần lữa mãi không xong Anh đến rồi kia rộn cả lòng Nên chọn áo gì cùng dạo phố Chiều anh em mặc áo lụa hồng!
60
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
61
Khúc thiên thu
Khúc lưu thủy một đời lưu luyến Cùng trọn tình nói tiếng tương giao Cũng nơi này đến năm sau Hẹn câu tao ngộ dạt dào chờ mong
Một thuở nọ Hán Dương bến nước Trăng đêm thu dừng bước bên đàng Mã Yên chân núi vọng sang Bá Nha nâng lấy phím đàn so dây
Đêm trung thu trăng trong gió mát Bá Nha tìm gặp mặt tri âm Người đà khuất bóng trăm năm Để thiên thu khúc hồ cầm tiếc thương
Dưới trăng khuya bên tai dìu dặt Quyện khói trầm ngào ngạt đưa hương Dao cầm dây đứt nửa đường Để khúc nhã nhạc tơ vương thẫn thờ
Tiếng chim kêu đoạn trường u uất Cả núi rừng chất ngất màu mây Tưởng chừng lau lách cỏ cây Hồn người bạc mệnh đâu đây tìm về
Cuộc hội ngộ ngẩn ngơ hồn phách Bá Nha mừng mặc khách tao nhân Tử Kỳ thấu suốt xa gần Càng say đàm đạo tri âm kết lời
Khúc trường hận não nề tan tác Bá Nha tay đập nát cây đàn Dao cầm bỗng chốc vỡ tan Mối tình tri kỷ bẽ bàng khóc thương!
62
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
63
Khúc ca vào hạ
Ta đi loanh quanh góp nhặt Kỷ niệm ngày ấy xa xôi Từ khi bắt gặp nụ cười Một lần bất ngờ tao ngộ
Một ngày hạ buồn hiu hắt Ta đi loanh quanh giữa đời Nhặt sợi nắng rụng vàng tươi Giấu vào tận cùng góc nhớ
Ta loanh quanh qua lối cỏ Tìm chút hương xưa nồng nàn Tìm giọng ru giấc bình an Tìm lời yêu thương dào dạt
Ta đi loanh quanh xuống phố Nỗi buồn đeo đẳng không rời Chợt nghe mằn mặn bờ môi Thêm chút cay xè khóe mắt
Nhìn lên khoảng trời xanh ngắt Nghìn năm mây lửng lơ bay Chợt thấy nhẹ nỗi u hoài Đâu đây khúc ca vào hạ!
64
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
65
Hờn dỗi
Hạnh phúc
Chân vừa đến cổng Mắt ngóng dõi tìm Bốn bề vắng ngắt lặng im Bóng người chẳng thấy cho tim dỗi hờn
Nắng chiều loang lổ Xuống phố cùng anh Dịu dàng tà áo lụa xanh Bước chân rộn rã dạo quanh phố phường
Nhẹ cơn gió thổi Tóc rối lười bay Chợt buồn áo lụa màu mây Mắt ngân ngấn nước… cho ngày dài thêm
Thơm hương gió mới Mùa đợi mùa sang Ngẩn ngơ mây tím giăng hàng Uyên ương khúc hát ngập tràn yêu thương
Màn đêm dần xuống Đã muộn lắm rồi Ai làm vỡ ngấn lệ rơi Mai dù năn nỉ ngàn lời… cũng quên!
Con đường đẹp quá Lả tả… lá rơi! Nắm tay anh, mắt rạng ngời Trọn đầy hạnh phúc bên người dấu yêu!
66
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
67
Gọi mùa xuân lại Hạ ơi, chở giùm tôi! Hạ ơi, chở giùm tôi Bao nhiêu lời thương nhớ Mối ưu tư trăn trở Nỗi nghiệt ngã không rời
Có thể nào Có thể nào Níu được thời gian Gọi mùa xuân trở lại? Khi quanh đây ngày hạ buồn tê tái Nỗi quắt quay trăn trở không rời!
Hạ ơi, chở giùm tôi Tiếng u hoài đau đáu Khúc hương thầm ẩn giấu Tiếng gọi nào chơi vơi
Vẫn là ta ngày tháng chơi vơi Ngồi gặm nhắm phiến sầu ngàn năm tuổi Lòng dặn lòng đừng thở than tiếc nuối Đừng mơ chi đến ảo mộng thiên đường
Hạ ơi, chở giùm tôi Bao ngổn ngang lắng đọng Đam mê và khát vọng Chuỗi ngày tháng đơn côi
Hãy quên đi khung trời cũ vấn vương Hãy buông bỏ nỗi khổ sầu đeo bám Mang tất cả chôn vùi vào dĩ vãng Ta trở về tìm lại chữ an nhiên
Hạ ơi, chở giùm tôi Tiếng khóc cười một thuở Cả vần thơ nức nở Mang bỏ ngoài biển khơi
Thôi từ đây không ray rứt muộn phiền Xin giã biệt vần thơ buồn hiu hắt Nhìn thênh thang khoảng trời cao xanh ngắt Ta mỉm cười gọi trở lại mùa xuân…
68
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
69
Gởi chút hương xưa
Mắt trộm nhìn gởi trọn nỗi đắm say Hoàng hôn xuống lá vàng rơi lả tả Tựa vai anh ngắm trời chiều êm ả Cứ ngỡ rằng sẽ hạnh phúc bên nhau
Nước lớn rồi sao bìm bịp không kêu? Dưới bóng trâm bên cầu em giặt áo Mới hôm qua sân nhà đầy xác pháo Lễ vu quy em cất bước theo chồng
Lời yêu thương còn e ấp sắc màu Cơn bão lớn đã dạt về hai phía Vì chữ hiếu em giữ tròn đạo nghĩa Chỉ mong anh đừng lớn tiếng trách hờn
Rượu giao bôi mà chết lịm cõi lòng Em uống cạn để quên bao kỷ niệm Ngày xưa ấy tóc thề vương áo tím Thuở yêu đầu cùng dệt mộng tương lai
Hãy nghe em bày tỏ tận nguồn cơn Thôi anh nhé! Chuyện tình giờ quên lãng Xin tất cả phai tàn theo năm tháng Nước lớn ròng bìm bịp gởi hương xưa…
70
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
71
Giáng Sinh hạnh phúc
“Jingle Bell ! Jingle Bell!” dìu dặt từng lời Anh đưa em đến nhà thờ trung tâm thành phố Đường Đồng Khởi đông vui như phiên chợ Trời vào khuya hơi bấc lạnh vô cùng
Cũng như bao cặp tình nhân Đêm Giáng sinh anh hẹn em xuống phố Sài Gòn kiêu sa đèn màu rực rỡ Theo dòng người em hối hả bước cùng anh
Trên tầng tháp rộn rã tiếng chuông ngân Hàng ngàn con chiên cúi đầu lạy tạ Máng cỏ Bê Lem đêm đông buốt giá Đón Chúa Ngôi Hai cao cả lòng lành
Văng vẳng bên tai tiếng nhạc xập xình “Bài thánh ca buồn” nồng nàn chi quá Cả không gian sao bâng khuâng đến lạ Nép vào anh, em nghe rộn rã đất trời
Giữa biển người em đứng nép vào anh Khẽ cầu nguyện với con tim rất thật: “Mong mọi nhà an bình vui khúc hát Đời ấm no hạnh phúc mãi reo mừng!”
72
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
73
Cùng anh đi đón mùa thu Đã xa rồi những nghiệt ngã bủa giăng Em trở dậy với bình minh rạng rỡ Chào ngày mới Với nụ cười tươi nở Cùng tình yêu anh Nảy lộc đâm chồi Nghe trong hơi thở đất trời Ngày hạ trắng vẫy tay từ tạ Phượng trên cành cũng nhạt phai sắc lá Ve đã thôi rền rĩ u hoài Em cùng anh hướng đến tương lai Nơi chỉ có yêu thương và hy vọng Thu mới vừa qua cổng Chút heo may e ấp theo về Thôi không còn buốt giá tái tê Giọt lệ rơi trong chiều mưa tầm tã Quên đi nhé nỗi buồn tháng hạ Cùng với anh Đi đón buổi thu về ! 74
. Ñoã Myõ Loan
Chia tay tháng sáu Đi lang thang trong chập choạng hoàng hôn Chiều tháng sáu ta nói lời đưa tiễn Người xa vắng tàu chưa về cập bến Khoảng trời xanh bóng tối đã ngập tràn Ta đi tìm từ một thuở hồng hoang Tình sót lại của một ngày tháng sáu Không còn gì ngoài bước chân lạc dấu Nỗi ngỡ ngàng đánh mất cả tuổi tên Cơn mưa chiều xin hãy giúp lãng quên Bao ký ức nhọc nhằn ngày tháng cũ Đóa bằng lăng dưới mưa tàn cánh rũ Lá trải đầy trên lối cỏ hoang sơ Ta một mình với đầy nỗi trầm tư Chia tay nhé những muộn phiền đau đáu Gởi cơn mưa lời tạ từ tháng sáu Tình khúc buồn tím thẫm cả hồn thơ Chaûi toùc chôø thu .
75
Mưa hạ
Biển và nỗi cô đơn
Cơn mưa vừa mới ghé ngang Giăng giăng mây chiều tím ngắt Hoàng hôn phủ đầy môi mắt Không dưng ngấn lệ nhạt nhòa
Bước lặng lẽ trên bờ cát trắng Gót chân trần chợt thấy bơ vơ Sóng xa khơi biển chiều quạnh vắng Con dã tràng sao lại ngẩn ngơ?
Bao lâu rồi chẳng phôi pha Gọi tên người cùng nỗi nhớ Cơn mưa vẫn buồn muôn thuở Ngoài kia bong bóng phập phồng
Biết bao lần tìm về với biển Mỗi khi lòng hờn dỗi xa xăm Biển ru ta ngàn lời trìu mến Khúc tự tình tha thiết trăm năm
Mưa rơi từng giọt thơm nồng Kỷ niệm tràn về thổn thức Áo mỏng giờ đây thấm ướt Vòng tay che chắn nay đâu?
Hoàng hôn xuống màu mây tím thẫm Hải âu buồn vỗ sóng kêu khan Ta cúi xuống trên bờ cát ẩm Nỗi nhớ nào trăn trở miên man
Mưa rơi thêm nỗi âu sầu Cánh chim vẫn còn lẩn khuất Xa xôi núi rừng giăng mắc Nhớ nhung lối cũ tìm về…
Cho ta gởi theo cuồn cuộn sóng Giọt buồn phiền đeo đẳng khôn nguôi Hãy cuốn theo quãng đời vô vọng Đón bình minh rạng rỡ chân trời
76
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
77
Áo tình nhân
Valentine… cô đơn Em lặng lẽ u buồn Áo tím màu nhung nhớ Giữ vẹn lời sắt son
Quen nhau ba mùa lá Hò hẹn biết bao lần Chỉ mặc áo tình nhân Tay trong tay xuống phố
Hoàng hôn đã buông xuống Đèn vàng vọt bên đường Dáng quen thuộc thân thương Vừa hiện ra trước ngõ
Nhiều khi em ấp ủ Giấc mơ đẹp trong đời Em lộng lẫy bên người Áo cô dâu ngày cưới
Với nụ cười tươi nở Anh cầm lấy tay em Giọng anh thật dịu êm: “Sang năm anh xin cưới!”
Ngày lại ngày mong đợi Anh ngỏ lời cầu hôn Chỉ lặng thinh không nói Em tủi phận dỗi hờn
Valentine lần cuối Em mặc áo tình nhân Chút thẹn thùa bâng khuâng Làm má hồng ửng đỏ
78
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
79
Biết đến bao giờ? Em đi dạo bên anh Ngắm ánh trăng mười sáu Đêm nay trăng huyền ảo Giữa bầu trời mênh mông
Có nhiều khi em thầm nghĩ mông lung Sao chẳng nghe anh bàn về cưới hỏi? Đời con gái như phù dung nở vội Đến hoàng hôn lại đổi sắc tàn phai
Phía trước là dòng sông Sóng vỗ bờ nhè nhẹ Lời anh ru khe khẽ Em nghe thật an bình
Nên anh ơi, em mong có một ngày Ba mẹ anh đem trầu cau sang ngỏ Ngày vu quy em má hồng rực rỡ Áo cô dâu khép nép bên chồng Rượu giao bôi sóng sánh men nồng Điều mơ ước bao lâu em thầm đợi
Nhìn trăng sao em nhớ chuyện đôi mình Đã quen nhau hơn mấy mùa rụng lá Nhưng hai đứa vẫn còn như xa lạ Lối sang nhà ngăn cách một dòng sông 80
. Ñoã Myõ Loan
Đi bên anh dưới trăng sao vời vợi Biết bao giờ ta trọn vẹn của nhau? Chaûi toùc chôø thu .
81
Xa lắc đời nhau
Nói gì đây khi tình đã phai màu Câu chung thủy chỉ là lời cay đắng Em chợt nghe nước mắt rơi mằn mặn Mất nhau rồi đừng bịn rịn nhớ nhung
Chia tay nhau vào một sáng tháng năm Em bâng khuâng gọi tên người khe khẽ Không dám khóc dù nhạt nhòa mắt lệ Ngả ba đường chân chẳng muốn rời đi
Đừng nhắc chi đến hai chữ tao phùng Em vẫn nhớ trận cuồng phong bão tố Ghé ngang đời ào ào như thác đổ Phai nhạt rồi còn gì nữa đâu anh!
Nắng kiêu sa đậu trên tóc thầm thì Câu ly biệt nghe đắng lòng chi quá! Em và anh giờ cách chia đôi ngả Hai tinh cầu xa lắc khuất đời nhau
Đừng luyến lưu hay âu yếm dỗ dành Thôi chấp nhận mình là người thua cuộc Nén cơn đau em lạnh lùng quay bước Nghiệt ngã đời sao chỉ tặng riêng em?
82
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
83
Lạc mất vần thơ
Nghe chán ngán câu nhân tình thế thái Đời bể dâu đen trắng xót lòng Hạ hanh hao mà ngỡ trời đông Cơn buốt giá tận cùng tâm thức
Đã lâu rồi Ta vô tình để lạc mất vần thơ Ngày trở trăn nhìn con chữ bơ thờ Đêm lặng lẽ năm canh dài thức đợi
Đằng trước mặt là tối tăm bờ vực Phía sau lưng trận bão tố điên cuồng Ta nghi ngờ cả hai chữ yêu thương Lời mật ngọt giờ chỉ toàn cay đắng
Tận trên cao dải thiên hà vời vợi Mấy vì sao buồn bã cúi đầu Có biết chăng ta cứ mãi âu sầu Nhìn bốn phía hồn ngập đầy tê tái?
Giờ chỉ thích một mình nơi hoang vắng Ngắm dòng sông trơ cạn đáy xa nguồn Về với ta góp nhặt sợi tơ vương Vần thơ hỡi… cùng ta cao giọng hát!
84
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
85
Dặn lòng ngày 8/3
Chia ly
Chẳng biết sao cả ngày cứ ngóng trông Từ sáng sớm nắng vào phòng đánh thức Sợi tơ mỏng gợi nỗi niềm ray rứt Mãi đợi chờ tiếng rít của bánh xe
Nếu biết quen nhau mà trắc trở Buổi đầu gặp gỡ để mà chi? Qua cầu nghiêng bóng chừng xa lạ Tựa gió tựa mây chẳng biết gì!
Ngày tháng ba sao hồn ngập tái tê Nghe chua xót cho phận mình con gái Phải đương đầu với bão giông ngang trái Khúc nhạc buồn lặng lẽ đếm cô liêu
Hai đầu xa cách liếc trao nhau Nhung nhớ chi cho tóc bạc màu Nước chảy đôi dòng trôi thổn thức Ngọn đèn lụn bấc suốt canh thâu
Nắng đã phai trời vội ngả bóng chiều Hoa hồng úa cho cuộc tình giãy chết Thôi ta nhé đừng nghe lời thêu dệt Hãy lạnh lùng bước thẳng đến tương lai
Hát khúc chia ly đẫm lệ buồn Tạ từ lỡ nhịp bến yêu thương Lá hoa héo úa vườn xuân mộng Ngoảnh mặt thôi đành chẳng vấn vương!
Tô chút son cho môi bớt hồng phai Một chút biếc cho mắt ngời hy vọng Chút má hường để thêm màu sức sống Và nụ cười nhớ nhé hãy luôn tươi!
86
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
87
Cho em tựa vào vai anh Cho em tựa vào vai anh Tìm một chút yên bình Vơi nỗi sầu căn phận Đừng trách em vì sao hay hờn giận Vì sao em thường cúi mặt lặng im Không có anh phía trước chỉ màn đêm Em một mình lang thang nơi hoang mạc
Vẫn biết tình anh nghĩa nặng ân sâu Như sóng biển dạt dào Nhưng định mệnh dạt về hai hướng Biết rằng sẽ mất nhau từ trong tâm tưởng Hụt hẫng vô cùng khi em ngồi ngắm trăng côi
Thèm được cùng anh lắng nghe lá hoa xào xạc Thấm vào hồn lời của yêu thương Cho em tựa vai anh với bao nỗi vấn vương Thêm một lần sau cuối Rồi chia tay mỗi người đi một lối Cuộc đời này ta thật sự mất nhau
Nhưng hãy đau dù chỉ một lần thôi Giờ đây ta làm người xa lạ ! Dẫu phía trước là trùng khơi biển cả Dẫu sau lưng là gió dập sóng dồn Em vẫn là em một kiếp cô đơn Ngẩng mặt lạnh lùng xóa nhòa kỷ niệm!
88
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
89
Gánh đời vất vả
Lời tháng Chạp
Trưa hè nắng đổ chang chang Cha còng lưng đạp nắng vàng chạy theo Lung linh hoa nắng cười reo Tội thân cha vấp cảnh nghèo nặng mang
Ngày đi anh hứa tháng Chạp về Sẽ chở em dạo quanh thành phố Ghé thăm trường Văn Khoa một thuở Đời sinh viên những buổi hẹn hò
Mồ hôi ướt đẫm tuôn tràn Tưới đời con trẻ rỡ ràng ngày hoa Dãi dầu cháy sạm màu da Bạc từng sợi tóc nhạt nhòa tháng năm
Em mãi chờ, chờ đến ngẩn ngơ Lẽ nào anh thêm lần thất hứa Gió xôn xao trông mong từng bữa Cả chiều nay bấc lại tràn về
Gánh đời vất vả âm thầm Nuôi con khôn lớn học chăm nên người Mồ hôi thắm đẫm nụ cười Cha còng lưng đạp giữa trời nắng trưa
Em bây giờ buồn đến tái tê Đèn vàng vọt dài thêm nỗi nhớ Chiều qua vội vai gầy bỡ ngỡ Hai hàng cây thương cảm dỗ dành
Thương con biết mấy cho vừa Thân cò lặn lội cày bừa quản chi Xe thồ từng chuyến hàng đi Tương lai con trẻ cha hy vọng đầy!
Dẫu thế nào… em vẫn chờ anh Đường Nguyễn Huệ ngàn hoa khoe sắc Hoàng lan xưa tỏa hương thơm ngát Gọi chân anh rộn rã tìm về…
90
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
91
Gối đầu lên sóng
Gánh xuân
Gối đầu lên cát trắng Nghe sóng biển tràn về Chốn xưa giờ quạnh vắng Gõ vào hồn tái tê
Em gánh mùa xuân gởi chốn nào? Môi hồng cười mỉm nụ xôn xao Ngoài vườn hoa nở bừng hương sắc Ong bướm rập rờn nhẹ cánh chao
Gối đầu lên mỏm đá Ngước nhìn khoảng trời xa Hải âu bay vội vã Về đâu buổi chiều tà?
Em gánh xuân hồng gởi tặng ai? Áo xanh pha lẫn nét trang đài Long lanh ánh mắt như thầm bảo Xuân đã đến rồi dạ ngất ngây
Gối đầu lên con sóng Sóng vỗ về nhấp nhô Âm vang lời biển động Rồi chìm vào hư vô
Em gánh mùa xuân sắc mượt mà Ngàn lời hạnh phúc vạn câu ca Gió đưa hây hẩy men trời đất Cuộc sống bình an đến mọi nhà
Gối đầu lên nỗi nhớ Người biền biệt phương nào? Trong bóng chiều loang lổ Ta lạc giữa đời nhau!
92
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
93
Gởi theo dòng nước Cuối năm lần tay nhẩm tính Bao nhiêu bộn bề đã qua Gởi theo dòng nước hiền hòa Con sông lớn ròng năm tháng
Ngày ấy đâu rồi?
Cột nỗi buồn đau chán ngán Đeo đẳng ta suốt một năm Gởi theo dòng nước âm thầm Xuôi nguồn trôi về biển cả
Câu sáu mơ mộng ảo huyền Câu tám mềm mại ru miền ca dao Hồn thơ sâu lắng dạt dào Chuyện tình lục bát ngọt ngào nên thơ
Cột luôn quãng đời vất vả Thân tằm chịu nỗi đắng cay Nhọc nhằn trĩu nặng hai vai Trôi theo dập dềnh ngọn sóng
Vậy mà cho đến bây giờ Tàn phai một đóa bơ thờ tuổi tên Trách ai lời nói mông mênh Để câu sáu tám lênh đênh giọt sầu
Cột bao nỗi niềm lắng đọng Cột lời chua chát điêu ngoa Cột mối tơ nhện phiền hà Thả trôi sông dài biển rộng
Làm sao đo được nông sâu Biển khơi vô tận, cơ cầu thế gian? Để cho con chữ bẽ bàng Để cho thơ vận ngổn ngang đêm ngày!
94
. Ñoã Myõ Loan
Đâu rồi, ngày ấy đâu rồi Cái thuở lục bát bồi hồi trao duyên?
Chaûi toùc chôø thu .
95
Hoài niệm Đã bảo đừng hoài niệm Đừng nhắc gì đến chuyện ngày xưa Chiều hôm qua rong ruổi dưới mưa Chợt nỗi nhớ ùa về quay quắt Thuở vào yêu đời đẹp như khúc hát Là vần thơ đủ cung bậc sắc màu Tháng ngày hồng hạnh phúc ở bên nhau Em nhỏ bé trước trùng khơi gió lộng Biển mênh mang Luôn dạt dào tiếng sóng Như tình anh tha thiết mãi muôn đời Định mệnh nào đã ngăn cách đôi nơi Em hụt hẫng Như dã tràng trên cát 96
. Ñoã Myõ Loan
Cũng tại em nên đường tơ phai nhạt Gánh gia đình nặng trĩu cả hai vai Cho trái tim giờ đập nhịp u hoài Bên ốc đảo em nuốt thầm lệ đắng Chẳng trách móc khi chiều về quạnh vắng Chẳng dỗi hờn khi gió lệch đường ngôi Nghĩ về anh giờ ở tận phương trời Anh còn nhớ Những ngày yêu dấu cũ? Chaûi toùc chôø thu .
97
Nhớ mãi tình anh! Cho em tựa vào anh Một lần này thôi nhé! Đời thăng trầm dâu bể Em mỏng manh tơ trời Nên hồn lắm chơi vơi Sợ trái tim tan vỡ Sợ chuyện đời trắc trở Làm rơi giọt lệ sầu Anh ơi, dù xa nhau Em không hề hờn trách Hai ngả đường chia cách Vẫn nhớ mãi tình anh! 98
. Ñoã Myõ Loan
Nỗi niềm lục bát Vườn xuân rộn rã câu chào Chẳng thấy bóng dáng ca dao mượt mà? Đắng lòng tình đã phôi pha Đâu còn lục bát thiết tha một thời Đâu còn điệu lý ngọt lời Bát giờ biền biệt xa xôi muôn trùng Lục ngồi thờ thẫn chờ mong Vì ai chịu cảnh người đông kẻ đoài Để câu lục bát u hoài Đèn khuya hắt bóng canh dài trở trăn Cách xa chi nửa vầng trăng Ngậm ngùi lục bát băn khoăn tháng ngày Chaûi toùc chôø thu .
99
Nồng nàn sắc xuân
Anh đến mang theo một cánh hồng Nụ vừa he hé nỗi chờ mong Hương hoa dìu dịu bay thoang thoảng Rực rỡ màu hoa trọn tấm lòng
Anh đến thăm em buổi xế chiều Đò tình neo đậu bến cô liêu Nắng vàng rớt khẽ trên vai áo Đã mấy xuân về lạc nẻo yêu
Tháng ngày chờ đợi nghĩ xa xăm Nhiều lúc giấu đi giọt lệ thầm Cứ ngỡ vô tình anh chẳng biết Để lòng thổn thức chuyện trăm năm
Anh đến sao không lời hò hẹn Giật mình bên cửa bóng ai qua Mỉm cười anh nắm tay nhè nhẹ Nghe rộn hương đời vang tiếng ca
Ngọn gió nồng nàn đượm sắc xuân Hôn lên mắt biếc nụ trong ngần Lá hoa rộn rã câu chào đón Hạnh phúc ngọt ngào khúc hát ngân
100
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
101
Phải chi… Phải chi quên được người ơi! Thì thơ đâu phải lệ rơi vắn dài Phải chi tỉnh giấc mơ say Thì thơ đâu phải tháng ngày trở trăn 102
. Ñoã Myõ Loan
Quay lưng Quay lưng giẫm phải nắng chiều Lom khom cúi nhặt liêu xiêu dáng gầy Mảnh đời vụn vỡ còn đây Góp gom từng chút xếp đầy trên tay Này là sợi đắng sợi cay Sợi thương sợi nhớ… thả dài ven sông Quay lưng giẫm phải hư không Nụ cười viên mãn thong dong trở về Chaûi toùc chôø thu .
103
Phút cuối bên nhau
Trải đầy phượng tím lối xưa qua Sỏi đá còn vương nét ngọc ngà Bỡ ngỡ nụ hôn đầu vụng dại Thẹn thùng ẩn vội dưới giàn hoa
Ngồi lại bên nhau chỉ một lần Một lần sau cuối lắm bâng khuâng Rồi xa biền biệt người đôi ngả Mặc gió chiều đông rét bội phần
Mộng ước bên nhau cuối nẻo tình Trăng vàng mười sáu sáng lung linh Trăm ngàn tinh tú trên trời thẳm Buồn buổi chia tay của chúng mình
Ngồi lại bên nhau chút nữa thôi Rượu nồng ta hãy nhắp tràn môi Bao nhiêu kỷ niệm thần tiên ấy Hãy thả theo dòng nước cuốn trôi
Phút cuối tự dưng bỗng nghẹn ngào Mắt mờ nhòe nhoẹt bóng hình nhau Người ơi, thôi nhé xin từ tạ! Ngoảnh mặt tủi hờn vội bước mau
104
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
105
Ru em để lỡ… xuân thì! Ru cho em ngủ giấc nồng Thay mẹ từ thuở lọt lòng… ầu ơ…
Ngẩn ngơ sớm nắng chiều mưa Mắt buồn đọng lại cuối mùa vấn vương Còn ai chờ đợi cuối đường? Bão dông chị gánh yêu thương nhạt nhòa
Thương em tuổi mới dại khờ Mồ côi mẹ sớm bơ vơ vào đời Tiếng ru tha thiết bồi hồi Giấu che phiền muộn trăm lời ngổn ngang
Giờ đây em bỏ đi xa Vòng tay âu yếm mẹ cha đợi chờ Bên đời chị bước chơ vơ Lời ru ngày ấy… ầu ơ… vọng về
Em ơi, hãy ngủ cho ngoan! Chị còn bao việc đa đoan trong ngoài Lời ru chị lắm u hoài Xuân thì đã lỡ… đắng cay lại thừa
Tơ giăng hồn ngập tái tê Đã phai nhạt mất nguyện thề trăm năm Một mình chị bước âm thầm Qua cầu lẻ bóng lệ đầm đìa rơi!
106
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
107
Sắt son… Vừa mới nhận điện thoại Anh báo tin sẽ về Nghe hy vọng tràn trề Niềm vui nào rộn rã
Giã biệt
Xa nhau hai mùa lá Em thấp thỏm trông chờ Cứ ra vào thẩn thơ Đếm trên tay ngày tháng
Thôi giã biệt vườn xưa lối cũ Đã một thời quyến rũ hồn thơ Không gian quạnh vắng như tờ Trăng xa lẻ bóng hững hờ lá hoa
Kể từ ngày xa vắng Anh biền biệt không về Em nhớ mãi lời thề Sắt son luôn gìn giữ
Duyên tiền kiếp phôi pha rạn vỡ Câu lạc loài nức nở than van Ai buông khúc hát bẽ bàng Mùa thu giãy chết hai hàng lệ rơi
Đời phong sương trắc trở Ai biết được ngày mai ? Đêm đêm trước Phật đài Em cúi đầu khấn nguyện
Thương chiếc lá chơi vơi trước gió Nỗi ngậm ngùi vàng võ xót xa Còn đâu ngày tháng mặn mà Vần thơ tri kỷ nhạt nhòa từ đây
Quê hương yên chinh chiến Anh trọn nghĩa nước non Chốn cũ em mỏi mòn Đang ngày đêm chờ đợi
108
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
109
Nhớ mãi người dưng Em vẫn hay gọi người là người dưng Từ lúc mới quen còn nhiều bỡ ngỡ Thấy người nhìn, em thẹn thùng mắc cỡ Mặt đỏ bừng luống cuống cả chân tay
Rồi tình yêu theo ngày tháng nở hoa Em và người tựa như hình với bóng Người là đại dương dạt dào vỗ sóng Em ngoan hiền như một đóa tường vi
Gọi người dưng sao nhớ mãi nhớ hoài Ngồi trong lớp hồn gởi ngoài cửa sổ Tên người dưng ghi đầy trên trang vở Lúc học bài len lén giở ra xem
Tự dưng em lại khép nép nhu mì Tánh gàn bướng giống con trai thuở trước Hình như đã cuốn trôi theo dòng nước Tình yêu làm cuộc sống đẹp như mơ
Bài thơ tình người viết tặng riêng em Sợ mẹ biết em giấu vào dưới gối Tình chưa tỏ thơ thay lời muốn nói Câu dịu dàng nồng ấm lẫn thiết tha
Cùng người dưng em luôn mãi đợi chờ Đến một ngày rượu hồng vui pháo nổ Áo cô dâu trong niềm vui rạng rỡ Dắt tay nhau đi tận cuối chân trời!
110
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
111
Tạm biệt mùa đông Đông ơi, đừng vội đi! Hãy chờ ta trước ngõ Trăng còn bên cửa sổ Khoe chiếc áo lụa vàng Mây xõa tóc mơ màng Chờ mùa xuân thức giấc Se se làn gió bấc Làm phai nhạt bờ môi Sao ta nghe bồi hồi Phút giã từ lưu luyến Biết đời là mộng huyễn Chỉ là cuộc vô thường
Tàn phai Ta gom nhặt hết nắng chiều Đậu bên thềm vắng liêu xiêu cuối ngày Chợt nghe rộn những tàn phai Lao xao mây gió vẫy tay giã từ Không dưng hồn bỗng ngẩn ngơ Mùa xuân qua cửa thẫn thờ gọi tên 112
. Ñoã Myõ Loan
Hồn lại đầy vấn vương Mùa về bao kỷ niệm Thương những chiều đông tím Ta hạnh phúc rạng ngời Chờ ta chút nữa thôi Gởi đông lời ly biệt Nụ chồi xuân biêng biếc Đang vươn tay vẫy chào Chaûi toùc chôø thu .
113
Vần thơ buồn đau đáu Đếm trên tay không biết mấy mùa trăng Trời và đất vẫn mãi hoài xa cách Em lẻ loi chẳng bao giờ hờn trách Nhớ về anh sao lòng chợt bâng khuâng
Giọng dịu êm anh nhỏ nhẹ dỗ dành Tình sâu rộng như đại dương bát ngát Rồi một hôm gió mây hờn tan tác Anh đi về một chỗ chẳng buồn vui
Thoáng xôn xao ngày tháng đã tàn xuân Tội đôi mắt cứ đợi chờ mong ngóng Dù vẫn biết cuộc tình là vô vọng Kỷ niệm đầy xếp chặt cả ngăn tim
Nghĩ về anh sao thổn thức ngậm ngùi Em vẫn biết nơi phương trời xa thẳm Anh vẫn nhớ vẫn thương em nhiều lắm Cuộc tình mình chẳng khác giấc chiêm bao
Nhớ ngày xưa mộng mị quá êm đềm Chiều Sư phạm hai đứa cùng chung bước Trang giáo án nhiều khi mưa nhòe nước Em vụng về ôm cặp nép vào anh
Chiều Melbourne sóng biển lắm dạt dào Em cứ ngỡ sóng tình anh trao tặng Tám tháng ba sao lòng em mặn đắng Vần thơ buồn đau đáu nhớ về anh!
114
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
115
Thuyền tình lạc bến Qua lại ngày đôi bận Ta dừng bước bên cầu Con thuyền tình lận đận Lửng lơ trôi về đâu?
Tiễn xuân
Nước ngược xuôi chở nặng Đám lục bình nổi nênh Trăm năm ngàn năm vẫn Bến đợi thuyền lênh đênh
Sáng nay thức dậy thấy nàng xuân Bên cửa trầm tư nét ngỡ ngàng Mắt biếc u hoài ngân ngấn lệ Má hồng phai nhạt dáng bâng khuâng
Sóng vỗ bờ nhè nhẹ Nước xanh ngắt một màu Gọi tên người khe khẽ Sao lạc mất đời nhau?
Nghẹn ngào khúc hát buồn đưa tiễn Thoáng chốc mà xuân vội chóng tàn Hoa lá ngẩn ngơ chừng héo rũ Nhọc nhằn đêm mộng vắng mùa sang
Qua cầu nghiêng soi bóng Dòng nước vẫn hiền hòa Gió vờn chao ngọn sóng Bến gọi thuyền thiết tha!
Ngổn ngang tâm sự rồi chia cách Hạ đến xuân đi quyến luyến đầy Ngọn gió mang xuân về bến đợi Bên thềm mòn mỏi nhớ nhung ai
116
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
117
Valentine và biển Valentine chiều nay về với biển Ta lặng nhìn biển biếc thoáng bâng khuâng Biển có hay trời đất đã vào xuân Mà tiếng sóng vẫn thét gào muôn thuở?
Từ tạ Dặn thầm ngoảnh mặt quay lưng Mà sao chân cứ ngập ngừng. Ngóng trông Hoàng hôn phủ kín mặt sông Thôi đành từ tạ nhủ lòng cố quên! 118
. Ñoã Myõ Loan
Ta cúi xuống nhìn cát vàng bỡ ngỡ Dấu chân xưa sao mất hút đâu rồi Mắt dõi tìm cuộc tình đã xa xôi Theo nhịp bước thời gian chừng phai nhạt Con dã tràng mải quấn quanh bờ cát Khoác xiêm y lộng lẫy buổi xuân về Ta thẫn thờ ngồi đếm nỗi tái tê Biển quạnh vắng hay lòng ta trống vắng? Chút tủi hờn cho ta nghe mằn mặn Giọt lệ buồn đọng lại ở bờ môi Tận Melbourne xa lắc cuối chân trời Người có nhớ Valentine và biển? Chaûi toùc chôø thu .
119
Xin vẫy tay chào
Vẩn vơ…
Chiều dần buông trên phố núi ngậm ngùi Em thờ thẫn nhìn hoàng hôn chập choạng Muốn được khóc rồi trở về quên lãng Nhưng tiếc rằng nước mắt đã ráo khô
Cột nỗi buồn vào sợi dây Gởi theo bong bóng thả bay lên trời Hi vọng nỗi chán không rời Sẽ theo mây gió nói lời chia tay
Chân bước đi trong buốt giá dại khờ Màn mây mỏng hôn má em hờn dỗi Gió mơn man nhẹ lên bờ tóc rối Trái tim sầu gõ từng nhịp trở trăn
Cột nỗi nhớ vào ngọn cây Gởi theo chiếc lá tháng ngày lãng quên Lạ xa… luôn cả tuổi tên Cả những khuôn mặt thân quen một thời
Tình vỡ tan em thua cuộc bẽ bàng Bên thánh địa em là người ngoại đạo Bởi hai đứa không cùng chung gia giáo Nên lỡ làng đành hát khúc phôi pha
Cột nỗi sầu vào tường vôi Để làm nhạt bớt cuộc đời hắt hiu Một mai nắng sớm mưa chiều Nghĩ về ngày cũ… nhẹ điều… trở trăn
Tiếng chuông ngân cho nước mắt nhạt nhòa Em đến trước nhưng giờ đi vội vã Biết người ta đang cười vui rộn rã Rượu tân hôn say hạnh phúc ngập tràn
Cột nước mắt vào chéo khăn Giấu đi bao nỗi nhọc nhằn vương mang Cơ cầu một kiếp đa đoan Thôi xin cúi mặt đầu hàng… thiệt thua!
Nhìn xe hoa mà lòng cứ ngỡ ngàng Em đứng lặng nghe tim mình nhoi nhói Câu duyên nợ giờ tan như làn khói Cuộc tình ơi, thôi xin vẫy tay chào!
120
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
121
Xa rồi lục bát ầu ơ…
Vu vơ lời hạ
Bao lâu chuốt ngọc trau ngà Dệt từng khúc hát câu ca cho đời Tự dưng hoa gãy bình rơi Muộn phiền để lại đắng lời từ ly
Rồi tháng ba cũng đã bỏ ra đi Những hạt mưa đầu mùa vừa ghé lại Thấm vào hồn một chút sầu tê tái Ta chợt nghe nỗi nhung nhớ giăng đầy
Xòe tay còn lại những gì? Nhọc nhằn câu chữ thầm thì… đắng cay Rối bời tơ nhện chăng dây Thôi thì thôi nhé tháng ngày lãng quên
Còn lại gì khi vuột khỏi tầm tay? Xa cách quá giữa dòng đời xuôi ngược Nhìn tương lai còn mịt mờ phía trước Mất nhau rồi thảng thốt gọi cô liêu
Đèo cao dốc núi chênh vênh Nghe heo hút gió tuổi tên nhạt nhòa Chuyện tình lục bát phôi pha Vần thơ héo hắt ngâm nga giọng buồn
Mưa vẫn rơi làm lay động bóng chiều Người còn nhớ mùa hạ đầy kỷ niệm? Tháng tư về sao lời ve tắt lịm Ta nhọc nhằn tìm lại giấc mơ xưa
Lao xao gió thoảng qua truông Tận trong sâu thẳm ngọn nguồn bơ vơ Xa rồi lục bát… ầu ơ… Miền ca dao ấy bây giờ quạnh hiu!
122
. Ñoã Myõ Loan
Chaûi toùc chôø thu .
123
m uï c l uï c 1. Ngỡ ngàng ......................................................... 5 2. Chải tóc chờ thu ................................................ 6 3. Bước xuống đời với ánh mắt bao dung ............. 7 4. Áo lụa đón mùa thu ........................................... 8 5. Chỉ vì cái giận .................................................. 10 6. Còn đâu khúc tri âm? ...................................... 11 7. Dạo giữa trời thu .............................................. 12 8. Đêm buồn rót mật vào thơ .............................. 13 9. Gia Lai, đêm nằm nghe gió hát ....................... 14 10. Hãy khép mắt quên muộn phiền tháng bảy .... 16 11. Hình như có tiếng thở dài .............................. 17 12. Hoa tím buồn tháng bảy ................................ 18 13. Khắc khoải vần thơ ....................................... 20 14. Khản giọng gọi lãng quên ........................... 21 15. Khúc tình xa .................................................. 22 16. Khúc lụy sầu .................................................. 24 17. Ngập ngừng bước xuống trần gian ............... 25 18. Mặt trời không bóng nắng ............................ 26 19. Mùa thu về chất ngất chữ yêu thương ......... 28 20. Thương quá áng mây .................................... 29 21. Thơm ngát tình thơ ....................................... 30 124
. Ñoã Myõ Loan
22. Trọn khúc yêu thương ................................... 32 23. Trăng khuất đâu rồi? .................................... 34 24. Tơ vương ...................................................... 35 25. Thu vừa qua ngõ ........................................... 36 26. Ngựa ô về đâu? ............................................. 37 27. Thảng thốt trong đêm ................................... 38 28. Một ngày không anh .................................... 40 29. Sẽ có một ngày... .......................................... 42 30. Sẽ chẳng là dấu chấm than ............................ 44 31. Xếp lại tàn phai ............................................ 46 32. Ray rức buổi thu về ...................................... 47 33. Nhớ mẹ mùa xuân ........................................ 48 34. Nắng tháng sáu .............................................. 50 35. Mưa tháng sáu ............................................... 51 36. Mưa khuya .................................................... 52 37. Lỗi hẹn tháng năm ........................................ 53 38. Màu nắng hạ ................................................. 54 39. Lang thang ..................................................... 55 40. Lời chia phôi ................................................ 56 41. Lận đận thân cò ............................................ 58 42. Lạc nhau mùa hạ ........................................... 60 43. Áo lụa mùa xuân .......................................... 61 44. Khúc thiên thu ............................................... 62 45. Khúc ca vào hạ .............................................. 64 Chaûi toùc chôø thu .
125
46. Hờn dỗi ........................................................ 66 47. Hạnh phúc ..................................................... 67 48. Hạ ơi, chở giùm tôi! ...................................... 68 49. Gọi mùa xuân lại ........................................... 69 50. Gởi chút hương xưa .................................... 70 51. Giáng Sinh hạnh phúc .................................. 72 52. Cùng anh đi đón mùa thu ............................. 74 53. Chia tay tháng sáu ........................................ 75 54. Mưa hạ ........................................................... 76 55. Biển và nỗi cô đơn ........................................ 77 56. Áo tình nhân ................................................. 78 57. Biết đến bao giờ? ........................................ 80 58. Xa lắc đời nhau ............................................. 82 59. Lạc mất vần thơ ........................................... 84 60. Chia ly ........................................................... 86 61. Dặn lòng ngày 8/3 ......................................... 87 62. Cho em tựa vào vai anh ................................. 88 63. Gánh đời vất vả .............................................. 90 64. Lời tháng Chạp ............................................... 91 65. Gánh xuân ...................................................... 92 66. Gối đầu lên sóng ............................................ 93 67. Gởi theo dòng nước ...................................... 94 68. Ngày ấy đâu rồi? ............................................ 95 126
. Ñoã Myõ Loan
69. Hoài niệm ...................................................... 96 70. Nhớ mãi tình anh! ........................................ 98 71. Nỗi niềm lục bát .......................................... 99 72. Nồng nàn sắc xuân ...................................... 100 73. Phải chi... ..................................................... 102 74. Quay lưng .................................................... 103 75. Phút cuối bên nhau ..................................... 104 76. Ru em để lỡ... xuân thì! ............................. 106 77. Giã biệt ........................................................ 108 78. Sắt son... ..................................................... 109 79. Nhớ mãi người dưng .................................. 110 80. Tàn phai ....................................................... 112 81. Tạm biệt mùa đông .................................... 113 82. Vần thơ buồn đau đáu ................................ 114 83. Thuyền tình lạc bến .................................... 116 84. Tiễn xuân .................................................... 117 85. Từ tạ ........................................................... 118 86. Valentine và biển ........................................ 119 87. Vẩn vơ... .........................................../.......... 120 88. Xin vẫy tay chào ......................................... 121 89. Vu vơ lời hạ ................................................ 122 90. Xa rồi lục bát ầu ơ... .................................... 123
Chaûi toùc chôø thu .
127
ĐỖ MỸ LOAN
Chải tóc chờ thu / Thơ *
NHÀ XUẤT BẢN HỘI NHÀ VĂN 65 Nguyễn Du - Hà Nội Tel & Fax: (04) 38222135 Email: nxbhoinhavan@yahoo.com.vn CHI NHÁNH MIỀN TRUNG & TÂY NGUYÊN 42 - Trần Phú - TP. Đà Nẵng Tel: (0511) 3849516 Email: nxbhnv.mientrungtaynguyen@gmail.com CHI NHÁNH MIỀN NAM 371/16 Hai Bà Trưng - Quận 3 - Tp. Hồ Chí Minh Tel & Fax: (08) 38297915
Email: nxbhnv.saigon@gmail.com
Chịu trách nhiệm xuất bản: TRUNG TRUNG ĐỈNH Biên tập: THÚY NGA Tranh bìa: ĐỖ DUY TUẤN Minh họa: ĐINH TIẾN LUYỆN Sửa bản in: AN NHIÊN Kỹ thuật: HỒ TRẦM Mỹ thuật: QUỐC ANH Ấn phẩm được thực hiện tại:
Điện thoại: 0903 705 289 Email: vantuyensaigon@yahoo.com Website: www.vantuyensaigon.net In lần thứ nhất số lượng 500 cuốn, khổ 13,5 x 20,5 cm tại công ty in Liên Tường. Số đăng ký KHXB: 1985-2014/CXB/09-60/HNV. QĐXB số 1003/ QĐ-NXB HNV ngày 30/09/2014. In xong và nộp lưu chiểu Quý IVnăm 2014. 128
. Ñoã Myõ Loan