CHUYỆN VIỄN MƠ
Truyện dài : Phan Tấn Uẩn Phần II
Truyện dài : Phan Tấn Uẩn Phần II
Khách vào làng Trung Châu chỉ thấy những hoạt cảnh đời thường của một thị trấn. Nhưng nhiệm vụ chínhcủanóchỉcónhữngngườitrongcuộc mớibiết. Trác Bạt không có chân trong nhiệm vụ nầy, vì là ký giả của Trường Hạo Nhiên phải giữ vị thế trung lập.Nhân vật chính là các nghiên cứu sinh. Nói ra có người sẽ ngạc nhiên. Vì tTrác Bạt thật sự biết được côngviệcnầycủamộtnghiêncứusinhchỉdomộtdịp
rấttìnhcờ.MộtsángchúanhậtchàngghéchơinhàcủaRon trong làngTrung Châu,vôtìnhchứngkiến Ronphỏng vấn một cựu chiến binh. Bài phỏng vấn được Ron đồng ý cho đăngtrênbáoVănCầm… Robert Taylor, một cựu chiến binh , được hãng du lịch giới thiệu đến làng Trung Châu. Khi vào cỗng, nhân viên trườngHạoNhiênhỏiRobertvàicâuthămdòvàdẫnanhta đến nhà ở của Ron… Robert phục vụ quân đội hai năm trong một tiểu đoàn thủy quân lục chiến Đồng Minh,thể hiện sự dũng cảm, gan dạ nhận được nhiều huân chương chiến công. Robert nói về kinh nghiệm của mình khi phục vụ tại Nam Thường. Ronald Dickson Woodroof mở đầu phỏngvấn…
RON : Quá trình nhập ngũ như thế nào trước khi bạn chínhthứcthamchiến? ROBERT : Đến tuổi nhập ngũ,người ta gọi tôi lên làm thủtục,điềnvàotấtcảcácmẫuđơn.Việccólênđườngnhập ngũ hay không phải qua một lựa chọn trên truyền hình. Giốngnhưmộttròchơi:mỗithángngườitachọnramộtsố ngày sinh trong tháng. Nếu thanh niên nào đến tuổi nhập
ngũ có ngày sinh trùng với ngày sinh chiếu trên truyền hình, người ấy xem như “trúng số”. Anh ta phải chọn, hoặc làvàolính,hoặcngồitùhainăm.Tôiđãchọnvàolính.
RON:Nhữngngàyđầuchínhthứclálínhchiến,bạncó kỷniệmgìđángnhớ?
ROBERT:Tôiđếntrungtâmhuấnluyệnbộbinh..Trong thời gian này, tôi đã hai lần đến Vịnh Shoalwater ở Rock Hamptonvàđãthựctậpbatuầnđánhtrậntrongrừngrậm Canungra . Có lẻ đó là thời kỳ khỏe nhất trong đời tôi.Tôi hoàn thành khóa huấn luyện trong 12 tháng. Sau đó qua ViệtThườngchiếnđấutronghainămvàgiảingũ…Maymắn sốngsóttrởvề,tôivuimừngđượcthấymặtchamẹ,vợcon, quá hạnh phúc, vì rất nhiều người trong đợt nhập ngũ của tôi đãbỏxácnơirừngthiêngnướcđộchơnmộtnửa.Thời giantrongquânngũ,chúngtôiluôngặpnhữngtainạn.Rất nhiềungườithiệtmạngvìtainạn.Tuầnđầutiêntrênđường tuầntiểu,haingườilínhtrongmộttiểuđộicóxíchmíchcá nhântrướcđó,ngườiđisauđãbắnvàolưngngườiđitrước. Một cái chết lãng xẹt. Tên lính phạm tội bị tù chung thân. Trên thực tế những cái chết như thế xẩy ra không phải hiếm. Lính chiến chưa đánh trận nào, đã chết. Bọn nầy thườngvàoquánbarcủakháchsạnvàuốngmộtloạirượu mạnhvàobấtkểgiờgiấc.Nếusĩ quanchỉhuybắtgặp,gọi chúnglàmột“bầyheo”vàđưachúngrangaytrậntiền,nếu không chúng không khác gì những quả mìn nỗ chậm trong đơnvị…
RON:Lúcnhậpngũ,bạncóbiếtgìvềdưluậnxãhộiđối vớinhữngngườinhưbạn…
ROBERT:Banđầu,xãhộitỏralolắng,nhưngkhichiến tranh leo thang, các bà mẹ trở nên kích động: họ không muốnconmìnhbịgiết.Sauđó,họbắtđầucáccuộcbiểutình chốngchiếntranh.Khichiếntranhtiếpdiễn,họliêntụcđưa tin trên báo về những cái chết rùng rợn để kích động dư luận. Cuối cùng,các cuộc biểu tình trở nên dữ dội đến mức gây áp lực buộc chính phủ đưa tất cả quân nhân về nước. Tình hình xã hội xoay chuyển, cách nhìn của người dân đã thayđổi… RON: Sauchiếntranh,có liệ
ROBERT:Đúng.Từngcó nhữngngườivợbịđốixửtàn nhẫnvìcứthíchnhắcđếnthảmcảnhchiếntranh.Ngàynay, chínhphủđangthựcsựgiúpđỡ nhữngngườitrởvềtừViệt Thường.Bảnthânnhữngcựubinhcũngcầnđượctưvấnvà giảiđápthắcmắcvìcónhiềuđiềuvẫncònámảnhhọ.Giống như chúng tôi trước kia, hôm nay đang ở trong rừng hôm sau lên máy bay qua đêm, sáng hôm sau nữa họ để chúng tôilangthangtrongthànhphố,độtngộtcócảmgiácnhưở trên một hành tinh khác. Quân đội không để ý những câu chuyệnlặtvặtnầy.Đólàmộtcúsốcvănhóakhálớnđốivới nhiềuchàng trai.Rất nhiềungười rờibỏ thành phố,đibụi đời đến khi quên hẳn những ám ảnh chiến tranh. Tôi nhớ tôiđãvềnhà,sauđóđidựtiệcvớitấtcảbạnbèvàkhôngai hỏigì,nóigìvềchiếntranh…
RON:Bạncónghĩrằngmọingườicũngcótháiđộmuốn quênchuyệnchiếntranhvàcácvấnđềliênquanđếnnó?
ROBERT : Vâng, đúng thế.Nhưng không phải mọi chuyệnđãdiễnrabìnhthườngnhưvậy.Rấtnhiềungườicó phản ứng trái chiều về chiến tranh. Người thì trầm tĩnh ổn định.Ngườithìbịgọilàtênsátnhântrẻem.Ngườithìhung hăngvớiquákhứ“anhhùng”tạiViệtThường.Thỉnhthoảng ngườitahỏitôivềViệtThường,tôichỉtrảlờichungchung bên ấy vẫn ổn thôi, và không bao giờ giải thích nó như thế nàovớibấtcứai.Thậtkhóđểgiảithích vớiaikhihọchưa từng trải qua quá khứ như mình. Có một câu nói cũ: "Trừ khibạnuốngnótừcốc,bạnsẽkhôngbiếtnónhưthếnào." (There’s an old saying: ‘unless you drink it from the cup, youdon’tknowwhatit’slike.’)
người chèn ép chỗ đậu xecủacôta.Đóchắcchắnlàmộtkíchhoạt.Nóichung,đólà di chứng sau chiến tranh, ngưới ta gọi là di chứng PTSD (Post-TraumaticStressDisorder:chứngrốiloạncăngthẳng sau chấn thương.) Đôi khi một loạt kích hoạt được khởi
ngvàchúngkhôngthểdừnglại.Cómộtanhchàngđãvào Bộ Cựu chiến binh và rất tức giận vì không nhận được lương hưu do không đủ tiêu chuẩn. Anh ta đã bắn chết cô gáiđứngsauquầy.Đâyđúnglàmộttrườnghợpkíchhoạt…
: Chiến tranh Việt Thường đã định hình đất nước b
trongnhữngnămsauđó?
: Th
h
c
a cha mẹ tôi có kỷ cương khuôn phépổnđịnh,nhưngsauchiếntranh,mọithứtrởnêntựdo phóng khoáng hơn rất nhiều. Đó là giai đoạn hippie. Họ đã phábỏrấtnhiềuràocản.Bạnbiếtđấy,vớiTheBeatlesluôn luôn có viên thuốc ngừa thai đi kèm. Nếu ngày xưa một cô gáichưachồng cóthaiđượcxemlàđiềutồitệđãxảyra.Gia đìnhcôgáibịchếgiễu.Nhữngviênthuốcngừathaiđãtriệt tiêumọitrởngại.Xãhộiđãthayđổivàtrởnêntựdohơn… RON: Cámơnbạn…
từng thấy, hầu như người nào nghỉ phép, xuất ngũ hoặc có dịpđếnThủPhủđềughéthămngôilàngtrunglậpđôcđáo nầy. Trác Bạt có nhiều dịp chuyện trò thoải mái với họ nơi cácgócquánêmđềmkhôngxabờsuối.Khôngcómụcđích rỏ rệt như các nghiên cứu sinh, tôi chỉ muốn nghe những câuchuyệnbênlềcuộcchiếndonhữngngườilínhngoạikể lại, mà dù có hỏi họ cũng không chịu kể cho những người địaphươngnhưTrácBạt… Một anh chàng Bắc Mỹ vui tính ngồi với chàng trong một quánkem.
“Aigiớithiệubạnđếnđây?”TrácBạthỏi. “Đitheonhóm.“Anhtatrảlời.
“Ởđâycógìkhácvớinhữngnơibạnđãtừngbiếttrong ThủPhủ?”
“ Không sợ chết bất đắc kỳ tử.( Not afraid of sudden death)”.Anhtanóirấttựnhiên.“vìtôinghetụibạnnóiđây là làng trung lập các bên tham chiến không được phép xử dụngnóđểthựchànhchiếntranh”.
“Cótrunglập,nhưngbấtthànhvăn.”TrácBạtgiảithích thayvìtrảlời.“HạoNhiên,NamThườngvàBắcThườngchỉ có thỏa thuận miệng, không có văn bản ký kết. Rất bấp bênh, nhưng nhờ thiện chí của cả ba phía nên không khí chiếntranhkhôngchườngmặttạiđây.”
“ Tôi cũng nghĩ lướt qua như vậy.” Anh ta tỏ ra hiểu biết.“Dùsaocũngtốthơnbấtcứnơinàotôiđếntrênxứsở nầy.”
“Bạnởđơnvịchiếnđấuhayhậucần?”Chànghỏi. “Hậucần,lotiếptế.” Anhtanóigọnlõnnhưthế.
“ Chuyện gì ở Việt Thường sẽ làm bạn nhớ mãi ? Chuyệnvuilạthôi.”TrácBạtgợiý. “ OK. Chuyện lạ.” Anh ta lên tiếng.“ Mức độ khốc liệt của cuộcchiếnViệt Thường đã đểlạiấntượng sâusắccho những người lính phục vụ ở đây như chúng tôi.Xung đột cũng làm phát sinh một số mê tín dịđoan và các cuộc gặp gỡ huyền bí. Chẳng hạn mùa xuân năm nọ, một nông dân NamThườngđangtrênđườngrađồnggặtlúathìgặpbàvợ vàhaiđứacon.Ngườivợngồitrênmộttảngđávàchàoanh tamộtcách"khinhbỉ",trongkhihaiđứaconthumìnhnép sau lưng mẹ chúng. Cuộc gặp khiến ngườinông dânbịsốc, vìvợ và hai con củaông đãthiệt mạng khingôilàng bịtấn côngvàcănnhàcủahọđãbịthiêurụi.”
“ Anh có biết những câu chuyện như thế này rất phổ biến ở Việt Thường ,nơi
Ngừngmộtlát,ănhếtcốckemvàuốngngụmnước,anh talạihỏiTrácBạt: “ Anh ở Thủ Phủ có biết những căn nhà ma ám ở đây không ?” Hỏi , rồi cũng tự trả lời. “Tòa nhà 918 đường Thánh Thiện từng là nơi ở của lính ngoại. Nhưng việc xây dựngnóbịcảntrởngaytừngàykhởicôngvớitainạnthảm khốcgiếtchếtcảchụccôngnhânxâydựng.Nhiềungườiđổ lỗichoconsố13tầng,mộtconsốđượccoilàxuixẽo.Đểxoa dịunỗisợhãivàhoànthànhtòanhà,kiếntrúcsưđãquyết địnhgọimộtthầycúngđếnsửachữacácvấnđềphongthủy của tòa nhà. Người ta nói rằng ông thầy cúng đã mang xác chếtcủabốntrinhnữtừbệnhviệnđịaphươngvàchônhọở bốngóccủatòanhà,điềunàysẽbảovệnókhỏinhữnglinh hồnmaquỷ.Chođếnngàynay,cưdânnóivẫncònnghethấy tiếnglahétkinhhoàngvàogiữađêm,tiếngrầmrậpcủamột đoàn quân diễu hành qua tòa nhà và hình ảnh một người línhngoạiđangtảnbộ,nắmtaybạngáiNamThường.”
“Bạnkểnhưvậy,nhưngbạncótinchuyệnmaámlàcó thậtkhông?”TrácBạthỏilạianhta.
“Tôichỉtrảlờingay,”Anhtanói.“rằng,nhờcónhững câu chuyện như vậy mới gọi là quân nhân của chiến tranh ViệtThường”. Trác Bạt bật dậy,vỗ vai chàng trai, cả hai cười lớn. Kháchtrongquánkhônghiểuchuyệngìđãxẩyra,ngơngác nhìnhọ.Anhtacònmuốntiếptụctrổtàikểchuyện,nhưng TrácBạthẹnanhdịpkhác.TênanhtalàTerryFactorkhông lạ gì trong giới tấu hài…Trác Bạt dẫn Terry đến nhà ở của Ron.Cảhaimauchóngtrởthànhđôibạnthântừđó.Cólần Ron nói với Trác Bạt , Terry là tay chuyên kể chuyện viễn mơ…