![](https://assets.isu.pub/document-structure/221221113021-4ba01ce48cba491f7cd5ffddb37c1c5d/v1/20299f2f17f08cf9ee18b811afddd49d.jpeg)
“ Ron ! ngày mai người bạn tôi về nước.Tôi muốn Ron ghi lại câu chuyện “lịch sử” của Smith đúng vào ngày tàu Apollo 11 đổ bộ xuống mặt trăng…” Terry nói lý do ghé thăm. Biểu tượng Apollo 11
“ Terry!Bạnmuốnchochúngtôi nghemộtcâuchuyện hàihướctrướckhibạnanhvềnướcphảikhông?”Ronbông đùahỏiTerry,vìbiếtTerrylàmộttaytấuhàinổitiếng. “ Không. Ngày đó Smith đang hành quân trong rừng rậm Trường Sơn và đã lợi dụng Apollo 11 để chấm dứt chiến tranh Việt Thường trong thờigiankhá dài!” Đúng là lờilẻcủamộtanhchànggiỏibịachuyện. Nghe Terry nói vậy, Ron bảo Apollo 11 xẫy ra như chuyện cổ tích trong đời thường.Trông thấy bộ mặt hối hả củaTerry,TrácBạthỏichuyệncủaSmithcógìđặcbiệtsao anhphảinặngtìnhvớinónhưvậy?… “Bạnkhôngnhớnósao?”Terryhỏichàng. Vâng. Trác Bạt nhớ lại. Đó là biến cố con người đổ bộ xuống mặt trăng làm rúng động thế giới. Ngày đó,ông NguyễnHiến,chủbútbáoVănCầmbảochàngphảicóngay
![](https://assets.isu.pub/document-structure/221221113021-4ba01ce48cba491f7cd5ffddb37c1c5d/v1/2a8e7fea6a7d563a81c25e2b1d0483c2.jpeg)
mộtbàibáođăngvàongàyhômsau.Chàngnhớđãxửdụng bảntinđọcchậmcủaĐàiphátthanhBắcMỹđểcóchấtliệu đángtincậy.BảntinnầydoMissionControl(trungtâmđiều khiểnsứmệnh)cungcấpvềnhịptimcủaphihànhgiaNeil Armstrong,ngườichỉhuycontàuApollo11.Nhịptimlàsự sống.Theodỏinhịptimđểxácnhậnđặcđiểmthíchnghicủa con người khibay vào vũ trụ. Xin nhắc lại bài báo cần nhớ nầy…
TráitimArstrongđangđậpvớitốcđộ75mỗiphút,một tốc độ đáng chú ý đối với con người sắp hạ cánh trên mặt trăng. Nhịp tim khi nghỉ ngơi bình thường của một người trưởng thành ,từ 60 đến 100 mỗi phút. Neil Armstrong, ai cũng biết, là một trong những phi công giỏi nhất hoàn vũ. Đây là viên phi công đã phóng mình ra khỏi chiếc máybay chiếnđấubịhưhỏngtrongChiếntranhTriềuTiênvớimột lực rất mạnh mà anh ta cảm thấy "như thể tất cả các bộ phận cơ thể của anh bị ép vào không gian có kích thước bằngmộthộpbánhmì."Armstrongđãtừngxoaytrởđểđặt đúngviênnangcủamìnhtrongkhônggiankhinóquaymột cáchdữdội,lộnnhàomộtvòngmỗigiâykhiếntầmnhìntrở nênhưảo.Chỉhuycuộcđổbộmặttrăng,mộtlầnnữaanhta đãtựđẫymìnhrakhỏimộtthiếtbịmôphỏngchưađầyba giâytrướckhinólaoxuốngđấtvàbịnuốtchửngtrongbiển lửa chỉ một năm trước khi lên tàu Apollo 11.(Phi hành đoàncủaArmstrongcũngđãtrảiquaquátrìnhđàotạocực kỳnghiêmngặt,baogồmcảviệcnhàolộntrongmộtthiếtbị môphỏngcảmứngmờnhạtchođếnkhicơthểcủahọhọc được cách không bị ngất. Khi thi hành sứ mệnh, họ ở trên mộttênlửa300feetchứađầyhydrolỏngcóthểthổibayhọ
lên trời cao, nhưng đối với họ, nó giống như một trò chơi nhàolộn).
Armstrong 1969
Mission Control theo dõi nhịp tim của phi hành đoàn Apollo 11, cùng với các tín hiệu sinh lý khác, từ đầu đến cuối.Cácphihànhgiađeocảmbiếnđiệntâmđồtrênngực, đượccạorâutrướckhilaokhỏidànphóngđểcóđộdínhtối đa. Trong nháy mắt, điện tâm đồ không hơn gì những vết mực đen trên một trang giấy.Tuy nhiên các đoạn thẳng và congtrênđiệntâmđồdiễntảnhịptim. Vào sáng ngày 16 tháng 7 năm 1969, các phi hành gia Apollo11bướcrakhỏikhuphihànhđoàncủahọtạiTrung tâmVũtrụKennedytrongbộđồvũtrụ,mũbảohiểmcủahọ lấp lánh như bong bóng xà phòng .Họ leo lên một chiếc xe vanmàutrắngđitớibệphóngcáchđókhoảng15phút.Tên lửaSaturnVđãchờsẳn,mộtkhốimô-đunvàđộngcơchất đốnggiữabầutrờiFloridatrongxanh.Mộtchiếcthangmáy
![](https://assets.isu.pub/document-structure/221221113021-4ba01ce48cba491f7cd5ffddb37c1c5d/v1/4f2404b2ede0c0fc210de3f1763f3e77.jpeg)
34 tầng đưa họ lên tàu vũ trụ. Động cơ tên lửa gầm gừ và lựcđẩy7,5triệupoundtungApollo11lêntrờixanh… “Bácsĩphẫuthuậttrongchuyếnbaybáochochúngtôi biếtnhịptimkhiphóngtàusau36phút,”mộtsĩquanNASA thông báo với công chúng. “Nhịp tim của chỉ huy Neil Armstrong, 110. Phi công module chỉ huy Michael Collins, 99.PhicôngmodulemặttrăngBuzzAldrin,88.” Mười bảy giờ sau khi phóng, phi hành đoàn Apollo đã ổnđịnhgiấcngủđầutiêntrongkhônggian.MissionControl vẫnthứcvàtheodõicácchỉsốquantrọngkhinhịptimphi hành đoàn giảm dần về độ tuổi 40, một dấu hiệu của giấc ngủsâu.Bácsĩphẫuthuậtchuyếnbaybiếtcácphihànhgia vẫncònthức.Phihànhđoànphamộtítcàphê,đốtđộngcơ của module trong vài giây để thiết lập quỹ đạo lên mặt trăng.HọănsaladcáhồitrongkhiMerrileeRushhát"Angel of the Morning" trên một máy cát-xét. "Này, bạn có bất kỳ bácsĩnàoởdướiđóđangtheodõinhịptimkhông?"Collins hỏi Mission Control sau bữa sáng. “Tôi đang cố gắng thực hiện một số động tác chạy tại chỗ ở đây và tôi đang tự hỏi chỉ vì tò mò liệu nó có làm nhịp tim của tôi tăng lên hay không.” Charlie Duke, người giao tiếp với tàu vũ trụ ở Houston,trảlời:“Chúngtôithấytimbạnđangđập,nhịptim khoảng96." Haingàysau,MissionControlkhôngthấygìcả.Module chỉhuyđãđi vòng quanhphía xacủamặt trăng, ngoàitầm với của liên lạc vô tuyến. Trong khoảng thời gian im lặng này,modulegiảmtốcđộvàtrượtvàoquỹđạocủamặttrăng trướckhi quaytrở lại.Vàothờiđiểm này,khi các phihành gia không chống chọi nổi với trọng lực của một thế giới
khác,nhịptimcủaArmstronglà106,Aldrinlà70vàCollins là66.
Phi hành đoàn sẽ quay quanh mặt trăng hàng chục lần nữa trước khi phi thuyền tách ra làm hai.Collins ở lại module Columbia, nơi sinh hoạt của họ, trong khi Armstrong và Aldrin leo vào module Eagle và đẫy nó về phía mặt trăng. Lực hấp dẫn của mặt trăng đón chào họ. “Cánhtayhọchùngxuống.Cơthểổnđịnhtrongbộquầnáo baytronglúcchânbịépxuốngtrongủngkhiphảihứngchịu tốc độ lao nhanh xuống bề mặt nguyệt cầu ” Jay Barbree, một nhà báo vũtrụ lâu năm và là bạnthâncủa Armstrong, đãviếttrongcuốntiểusửvềphihànhgianầy. Sauđó,cótiếngchuôngbáođộngvanglên;cácmáytính củaEagleđãquátảivớihàngloạttínhiệu.Armstrongcóthể nhìnthấyđầyđủđịahìnhlởmchởmquacửasổđểbiếtrằng module Eagle đã vượt quá mục tiêu bốn dặm. Họ cần một nơibằngphẳngđểhạcánh.NhưngmoduleĐạibang(Eagle) đang hướng về một miệng núi lửa đầy đá tảng. Đã đến lúc tắt chế độ lái tự động. Armstrong đã dùng tay điều khiển Đại bàng và di chuyển module ra khỏi miệng núi lửa. Module vẫn ở trên không khi đèn nhiên liệu yếu bắt đầu nhấpnháy… Armstrong sau đó cho biết anh không lo lắng về nhiên liệuvìlúcđónếuđộngcơbịngắt,trọnglựccủamặttrăng–chỉbằngmộtphầnsáucủaTráiđất-sẽchophépmodulehạ xuống an toàn. Nhịp tim của Armstrong bắt đầu tăng lên 150 sau khi anh tắt chế độ lái tự động và điều khiển bằng tay cầm có đeo găng của mình. Số phận của sứ mệnh đang nằmtrongtayanh.Hàngchụcnghìnkỹsưđãgiúpđưaanh
ta lên đây, nhưng phần cuối cùng này tùy thuộc vào anh. Trách nhiệm lớn lao đó làm nhịp đập tăng nhanh. Khi đặt chân lên mặt trăng, nhịp tim Armstrong đập mạnh với tốc độ125mỗiphút.
Buzz Aldrin trên Mặt trăng do Neil Armstrong chụp (Armstrong được nhìn thấy trong tấm kính phản chiếu cùng với Trái đất.
Haiphihànhgiabướcbồngbềnhtrênmặtnguyệtcầu, thiếtlậpcácthínghiệmkhoahọcvàthuthậpđáchocácnhà địa chất như Gerald Schaber, người lúc này đang theo dõi chuyển động của họ trong cảnh quay video đen trắng tại Mission Control. Chuyển động trên mặt trăng nhẹ nhàng đếnnỗiArmstrongvàAldrinlàmviệckhôngbiếtmệt. "Khôngcóthờiđiểmnàolàmchonhịpthởphihànhgia trởnênnặngnhọc”,NASAchobiết.“Tronghầuhếtcácphân đoạn làm việc, nhịp tim các phi hành gia thấp hơn dự kiến
![](https://assets.isu.pub/document-structure/221221113021-4ba01ce48cba491f7cd5ffddb37c1c5d/v1/1a87e47b776a691785f69a3f0d143fab.jpeg)
trong một số trường hợp, còn thấp hơn nhịp tim của nhữngngườiởMissionControlđangtheodõi.” Nhưng khi các phi hành gia sắp kết thúc chuyến di hành, nhịp tim của Armstrong tăng vọt lên 160. Anh đang xếpnhữngchiếchộpnhồiđầyđávàomodulebằnghệthống ròng rọc. Armstrong móc từng chiếc hộp vào một vòng vải rồikéolênchođếnkhibốchếtlêntàu,nơiAldrinđangđợi. “Neil,đâylàHouston,”MissionControlgọi,yêucầuanhcập nhậtsốliệuthốngkêvềhệthốnghỗtrợnhịpthởcủamình. Trở lại module Eagle, Armstrong và Aldrin không ngủ được. Mission Control chuyện trò rất lâu với họ sau khi chúc họ ngủ ngon. Nhịp tim của Armstrong thỉnh thoảng giảmxuốngtrướckhiquaytrởlại,chothấyanhchỉngủgật. Saunày,Armstrongnóirằngtrongmodulerấtlạnh,độsáng quá mạnh ngay cả khi đã giảm bớt cường độ. Anh bị cuốn vào các sự kiện trong ngày. Khi cảm thấy thoải mái, Armstrong nhận ra có thứ gì đó rọi thẳng vào mắt mình, “giống như một bóng đèn”. Hóa ra là Trái đất lấp lánh qua kínhviễnvọngcủamodule. Ngày hôm sau, module Eagle được phóng trở lại quỹ đạo và đồng bộ hóa với module Columbia để quay trở lại Tráiđất. Hành trình khám phá mặt trăng của Apollo 11 đầy ắp tiếng cười.Liên lạc giữa phi hành đoàn và Mission Control thông suốt tốt đẹp, ngay cả giữa những khoảnh khắc căng thẳngnhất.Cuốicùnghọvượtquakhókhăn.Armstrongtrở thành biểu tượng của con người phi thường. Những người theođạoThiênchúavinhdanhđặctínhChristiancủaanh,một cơ đốc nhân (Christian) cơ thể bên ngoài giống con
người bình thường nhưng có điều gì đó đã vĩnh viễn thay đổiởbêntrong.
Sau sứ mệnh thành công của tàu Apollo 11, lòng dân BắcMỹ thốngnhấthơnbaogiờ hết.Họhướng lòng vềmặt trăngthayvìquantâmđếncuộcchiếnViệtThường.Cóđiều ítngườibiết:hệquảcủaquátrìnhthiếtkếApollo11đãdẫn đến sáu ngàn phát minh áp dụng vào cuộc sống hàng ngày của hàng tỉ dân thế giới. Và quan trọng hơn hết, nó đã kết thúc cuộc chạy đua không gian tốn kém nhiều tỉ đô la giữa LiênXôvàBắcMỹ.
![](https://assets.isu.pub/document-structure/221221113021-4ba01ce48cba491f7cd5ffddb37c1c5d/v1/1c9fe6216b35000de365343fff3e2854.jpeg)
ThôngtinvềApollo11trànngậpbáochíthếgiớivàcác phương tiện truyền thông khác. Báo Văn Cầm, ngoài phần ghi tin đọc chậm của Trác Bạt, đã khai thác những vấn đề đặtratừchuyếnbayvũtrụnầy…
Chuyệnxẫyrađãlâu,TerrybấtngờdẫnSmithđếnnhắc lạichuyệncũ.Cóđiềugìkỳbíởđây?Anhtanóithờiđiểm
Module chỉ huy Columbia được trưng bày tại National Air và Bảo tàng Không gian ở Washington, D.C.Apollo 11 đổ bộ xuống mặt trăng,Smith đang hành quân trongrừngrậmTrườngSơn?
Trướckhihỏichuyện,TrácBạtgiúpRonphacàphêvà bàybuổiănsánglênchiếcbànxinhxắnkêsátcửasổphòng kháchnhìnrabờmộtconsuốithấpthoángphíaxa. “ Terry…” Ron lên tiếng. “ Chúng tôi chỉ biết bạn là người vui tính. Ngoài ra không biết gì khác. Tôi nghĩ Smith hành quân trong rừng rậm Trường Sơn phải là một lính chiếngandạ?”
“ Tôi là Đại úy bộ binh,” Smith lên tiếng. “ được bổ nhiệmlàmcốvấnquânsựchomộtTiểuĐoànNamThường. Tôi biết rất rỏ Ban Tham Mưu Tiểu Đoàn và các Đại Đội Trưởng. Một số sĩ quan trong Tiểu đoàn được đào tạo tại TrườngRangerSchoolhoặcAirborneSchool.Cánhcửadẫn đếncáccuộcđốiđápgiữahaibênđốiđịchchínhlàmáybộ đàmPCR-25củaquânđộiNamThường.LínhBắcThường với chiến lợi phẩm PRC- 25 lượm được xử dụng như một côngcụtuyêntruyền.Từngphút,từnggiờ,NamThườnglà một vùng đất vang rền âm thanh chiến tranh. Trong vùng chiến trận của tôi, đạn pháo từ các căn cứ hỏa lực lớn
![](https://assets.isu.pub/document-structure/221221113021-4ba01ce48cba491f7cd5ffddb37c1c5d/v1/15bd66d289425c35ee765e9ed0055ede.jpeg)
thườngxuyênyểmtrợliêntụclàmrungchuyểnđồinúi.Xen vàođólànhữngmànđốiđápchửibớinhautrênmáyPCR25…”
“BạnthấykhácnhauthếnàogiữalínhNamThườngvà línhBắcThường?”RonchennganglờiSmith. “HọgiốngnhauvìNamBắcgìcũngthèmđồQuânTiếp Vụ Mỹ…”TerrytrảlờithaychoSmith.TrácBạtbậtcười. “ÝcủatôimuốnbiếtnhữnglờituyêntruyềntrênPCR25 của lính Bắc Thường có tác dụng gì đối với lính Nam Thường?”Ronhỏilại. “Tácdụnggì?BạnnênchọcmùđôimắtcủalínhNam Thường trước khi hỏi Smith câu ấy…” Terry trả lời tiếp, thayvìSmith.ThấyRonimlặng,Smithkểtiếp… “Hơn bốn ngày sau khi tàu Apollo 11 cất cánh từ Mũi Canaveral, Tiểu đoàn Bộ binh của tôi cách thành phố ĐàRằngkhoảng20dặm vềphía TâyNam.Trinhsát chúng tôi phát hiện một Trung đoàn Bộ binh Bắc Thường.Lúc đó là mườigiờtốitạiBắcMỹ,tứclà10giờsángtạiNamThường. Phi hành đoàn Apollo 11 đang thực hiện sứ mệnh theo chương trình trên mặt trăng trong lúc các Đài Phát Thanh trênmặtđấtđưatinvềcôngviệccủahọ.Tấtcảchúngtôi,từ cácsĩquan,cốvấnquânsự,thôngdịchviên,ngồitrongcăn hầm chỉ huy quanh chiếc Radio đang tường thuật,hết sức kinhngạcvềsựkiệnxẫyra.Cólẻdobịcảmxúckíchđộng, tôibỗngnẫyraýtưởngliênlạcvớiquânđộiBắcThường…” “Liênlạcvớimụcđíchgìgiữathờiđiểmđó?”Ronhỏi.
“ Tôi bàn với bộ chỉ huy Tiểu Đoàn Nam Thường nói chuyện trực tiếp với viên Trung Tá trung đoàn trưởng Bắc ThườngtrênmáybộđàmPRC-25…”Smithnói.
![](https://assets.isu.pub/document-structure/221221113021-4ba01ce48cba491f7cd5ffddb37c1c5d/v1/e58e16067a148aee8a479707a23c7a3f.jpeg)
![](https://assets.isu.pub/document-structure/221221113021-4ba01ce48cba491f7cd5ffddb37c1c5d/v1/8367be098e8985e99e8725e61b330bc2.jpeg)
“ Tôi biết đó là vũ khí laser.” Ron tỏ ra hiểu biết.“Sau nhiềuthậpkỷnghiêncứuvàpháttriển,vũkhínầyvẫnđang ởgiaiđoạnthửnghiệm.”
“NhưngtôitinlínhBắcThườngchưabaogiờnghetên loạivũkhínầy…”Smithtrảlời.
Laser năng lượng cao chiến thuật (THEL) của Mỹ-Israel đã được sử dụng để bắn hạ tên lửa và đạn pháo trước khi bị hủy bỏ do "sự cồng kềnh, chi phí cao và kết quả mong đợi kém trên chiến trường".
“ Tôi biết lý do vũ khí laser chưa được xử dụng.” Ron gópý.“làdosựdãnnởcủakhíquyểnvìnhiệtđộcao,đây là một vấnđềlớn chưa được giải quyết .Nó còntồi tệhơn nếu gặp sương mù, khói, bụi, mưa, tuyết...Về cơ bản, laser tạo ra một chùm ánh sáng cần không khí trong, hoặc chân không,đểhoạtđộngmàkhôngbịnởnhiệt.” “ Đúngvậy.”Smithnói.“Nhiềuloạitialasercókhảnăng gây mất thị lực tạm thời hoặc vĩnh viễn khi bắn vào mắt. Mứcđộ,đặcđiểmvàthờigiansuygiảmthịlựcdomắttiếp xúcvớiánhsánglaserthayđổitheocácđiềukiệnnhưcông suấtcủatialaser,bướcsóng,hướngchínhxáccủachùmtia
![](https://assets.isu.pub/document-structure/221221113021-4ba01ce48cba491f7cd5ffddb37c1c5d/v1/e844dfeea99f0d8016a4ef92c0edab43.jpeg)
và thời gian tiếp xúc. Những tia laser có công suất dù chỉ bằng một phần nhỏ của watt cũng có thể gây mất thị lực ngaylậptứchoặcvĩnhviễntrongmộtsốđiềukiệnnàođó. Tia laser có thể trở thành vũ khí không gây chết người nhưng có khả năng giải quyết nhanh trận chiến đang xẫy ra.”
“VũkhínầyđãbịcấmbởiNghịđịnhthưcủaLiênHiệp Quốc về vũ khí gây mù mắt vĩnh viễn.” Ron nói. “Kết quả việclàmcủabạnnhưthếnào?”
“ Thiếu tá Nam Thường đã rất khó khăn mới tiếp xúc được với Trung Tá Bắc Thường để truyền đạt những gì chúngtôiđãbànvềvũkhíbímật.” Smithchobiết.
“Bạncóthểnhắclạinhữnggìđãngheđượcgiữahaisĩ quanNamBắcThườngkhông?”Ronhỏi.
“ Bắc Thường im lặng tuyệt đối, không nói gì trên máy bộ đàm. Nhưng kết quả là một điều kỳ diệu xẫy ra trong chiến tranh: Vùng chiến trận của chúng tôi im tiếng súng, sống trong hòa bình một thời gian dài hơn năm lần thời gian hưu chiến của hai phía. Có thể nói Apollo 11 đã làm cuộc chiến dừng lại với dấu vết nổi bật của nó. Tôi muốn bạnghilạicâuchuyệnnầytrướckhitôirờiNamThườngvề BắcMỹ…”Smithnóilờicuối.
“Câuchuyệnnầycótôilàchứngnhânlịchsử,Roncần thêmvàobàiviếtnhưvậy.”Terrycườivàkếtluận. TinhaykhôngtinApollo 11mang vũkhílaserlênmặt trăng để chấm dứt chiến tranh Việt Thường là quyền của bạn. Nhưng với Trác Bạt, nó gợi lại nhiều cảm xúc khó tả.Chàng nhớ chưa bao giờ có cảm giác kỳ lạ như khi thấy bức ảnh Armstrong đặt chân xuống mặt trăng. Bức ảnh đã
bứctửhuyềnthọaiChúCuộichịHằng.Dấuchânconngười trên nguyệt cầu đã xóa tan hình tượng chú Cuội cây đa trong trí óc trẻ thơ và những áng thơ văn bất hủ qua mấy ngànnăm… Huyền thoại Chú Cuội ngồi gốc Cây Đa ***
Đúng là Terry và Smith đã tưởng tượng một kịch bản hấp dẫn không có thật về vũ khí bí mật. Nhưng chuyện có thật thì ít người biết : “Không quân Mỹ suýt cho nổ tung Mặt trăng bằng bom H ? ” Vince Houghton gọi đó là một cuộcphôtrươngvũlựctrongChiếntranhLạnh.RonvàTrác Bạt đã lục tìm tài liệu về vấn đề kích nổ vũ khí nhiệt hạch trên mặt trăng. Kế hoạch nầy không do chính phủ khởi xướng.Nhưngvàonăm1958,khicuộcchạyđuavàokhông gian thời Chiến tranh Lạnh đang nóng lên, Không quân Mỹ đã thực hiện một nỗ lực như vậy. Được gọi là Dự án A119,
![](https://assets.isu.pub/document-structure/221221113021-4ba01ce48cba491f7cd5ffddb37c1c5d/v1/cc26e94f533c3091fb65f9d2dfc11fd9.jpeg)
nó khai thác tài năng của một số nhà khoa học hàng đầu HoaKỳ. Làmthếnàođiềunàycóthểxảyra? Khi hai siêu cường trong Chiến tranh Lạnh tranh giành quyềnthốngtrịthếgiớithờihậuchiến—đượcnhiềungười coi là cuộc đấu tranh tiêu cực giữa tự do và chuyên chế viễncảnhLiênXôgiànhđượcbấtkỳlợithếquânsựnàolà điều nguy hiểm cho an ninh quốc gia Mỹ. Hoa Kỳ cần phải chứngminhchothếgiớibiếtrằnghọkhôngthuacuộctrong trò chơi trí tuệ chạy đua vào vũ trụ. Vệ tinh Sputnik chỉ bằng quả bóng trẻ con trên bãi biển do Liên Xô phóng vào khônggiankhôngđượcphépbáohiệucáctênlửahạtnhân dộixuốngđấtMỹ.NướcMỹphảilàngườiđiđầutrongcuộc đua. Và nó cần một thứ gì đó lớn lao như tác động lên mặttrăng. Đểchinhphụcmặttrăngcầntậphợpcác nhàkhoahọc giỏinhất. NhữngnămsauThếchiếnII,TiếnsĩLeonardReiffelrất thíchcôngviệcthúvịvàbổíchcủamìnhkhilàmviệccùng vớihuyềnthoạivậtlýEnricoFermitạiViệnNghiêncứuHạt nhâncủaĐạihọcChicago.Năm1949,ôngđượctraocơhội quảnlýtấtcảcácnghiêncứuvậtlýtiêntiếntạimộttổchức khác có trụ sở ở Chicago. Năm 1962, Reiffel và nhóm của ông đã đẫy vật lý đến giới hạn của nó, thực hiện các dự án nghiêncứutácđộngmôitrườngtoàncầucủacácvụnổhạt nhân.
Khoảng trước tháng 5 năm 1958, Không quân Hoa Kỳ yêucầunhómcủa LeonardReiffelđiềutra một hiệntượng khác thường : khả năng hiển thị và ảnh hưởng của một vụ
nổhạtnhângiảđịnhtrênmặttrăng.LựclượngKhôngquân muốn gây bất ngờ cho Liên Xô và thế giới:“ Này, hãy nhìn nhữnggìchúngtôicóthểlàm.Chúngtôicóthểthổibayđịa ngụcrakhỏimặttrăng.”
Dự án A119 kích nổ vũ khí nhiệt hạch trên mặt trăng.
Reiffel biết mình không có đủ kiến thức chuyên môn cần thiết để nghiên cứu chuyên đề này.Ông mời Gerard Kuiper gia nhập nhóm. Gerard Kuiper, chuyên gia về vật lý hành tinh, người đã đặt tên để xác định vành đai Kuiper, một vùng hình đĩa nằm ngoài sao Hải Vương chứa hàng trămnghìnthiênthểbănggiávàhơnmộtnghìntỷsaochổi. KuiperđềnghịReiffel đưaCarlSaganmộtsinhviêntrẻmới tốtnghiệptừĐạihọcChicagovàonhómnghiêncứu.Sagan trongdựánlàchuyêngiatoánhọc,làmhàngngànbàitoán. Anhtacóthểlậpmôhìnhchínhxácvềsựgiãnnởcủađám mây bụi gây ra bởi một vụ nổ hạt nhân trên mặt trăng. Nhómnghiêncứumuốnbiếtliệumộtvụnổtrênmặttrăng cóthểđượcnhìnthấytừTráiđấthaykhông.Haicâuhỏiđặt ra:tạisaocácnhàkhoahọcđồngývớidựánchonổvũkhí
![](https://assets.isu.pub/document-structure/221221113021-4ba01ce48cba491f7cd5ffddb37c1c5d/v1/7297eaacda4fe3b9dabfb0fdce14392d.jpeg)
![](https://assets.isu.pub/document-structure/221221113021-4ba01ce48cba491f7cd5ffddb37c1c5d/v1/840e7482f398becff3c953c8edcf0954.jpeg)
![](https://assets.isu.pub/document-structure/221221113021-4ba01ce48cba491f7cd5ffddb37c1c5d/v1/b0eba6a108eb4c7ba1da83712caf5319.jpeg)
chỉnỗisợđãthôithúccácnhàvậtlý,hóahọc,sinhhọc,vật lý thiên văn và những người khác tham gia vào các phòng thínghiệmđạihọc,cácngànhcôngnghiệptưnhânhoặccác tổchứcchínhphủcũngnghiêncứuvềhàngkhôngvũtrụvà quốc phòng. Nhiều nhà khoa học trong số này là những người yêu nước. Một số là những người tị nạn trong Thế chiếnII,nhữngngườiđãtậnmắtchứngkiếnchếđộchuyên chế. Họ cũng tin vào những gì họ đang làm. Chiến tranh Lạnhlàmộtcuộcchiếnsinhtử vìtươnglaicủathếgiớitự do… Trác Bạt không biết các chi tiết kỹ thuật trong dự án A119 của không quân Hoa Kỳ. Chỉ biết rằng cuối cùng chươngtrìnhđã bịloạibỏ vớicác lýdokhông rõ ràng.Tất cả những gì chúng ta biết chỉ là suy đoán từ nhiều nguồn thôngtingiátrị.MộtsốngườinóirằngKhôngquânđãhủy bỏchươngtrìnhnàyvìmốinguyhiểmtiềmtàngđốivớicon người trên trái đất. Những người khác nói rằng các nhà khoa học lo ngại về việc làm ô nhiễm mặt trăng bằng chất phóng xạ, sẽ ngăn cản bất kỳ sứ mệnh nào trong tương lai nhằmđưaconngườilênmặttrăng.Hoặccóthểsứmệnhđã bịloạibỏdokếhoạchcủaKhôngquâncóthểbịcôngchúng coi là sự sỉ nhục đối với vẻ đẹp của mặt trăng thay vì thể hiệnnănglựckhoahọccủaMỹ.