Chuong 25

Page 1

31/12/2022 Chương 25 NGƯỜI KHÁCH LẠ TrênVCV,ChuyệnViễnMơThờiChiếnghilàchương24 (Sốngườiđọclà136,đăngngày21/09/2022) Không lâu sau ngày Trác Bạt tham dự họp báo tổng kết chiếntranh,mộtcâuchuyệnbấtngờxẩyra. Một buổi sáng khoảng chin giờ, một người đàn ông trung niên cao lớn ,có dáng dấp võ biền, xin vào gặp viện trưởng Chinh Văn. Chừng một giờ sau, người đàn ông rời trường Hạo Nhiên.ChinhVăn gọiRonvàchàngvàovănphòng. CHUYỆN VIỄN MƠ PHẦN V CHẤM DỨT HUYỀN THOẠI
“ Có một trung tá xưng là đàn em của cựu tướng Chính muốn đưa ông vào tạm trú, và chuyển cho tôi một bức thư.” ChinhVănnói. “ Viên cựu tướng buộc phải di tản qua sống Bắc Mỹ suốt đời,làmsaocómặtởđây?”TrácBạtđặtcâuhỏi. “ÔngtheotàuHardyquaThủPhủ,hiệncómặttrêntàu.” “Ôngtướngnầylàai?” ĐếnlượtRonđặtcâuhỏi. “Cho đànemmangthưđếnđểlàmgì?”TrácBạtphảitómlượctiểu sửcựutướngchoChinhVănvàRonnghe… Đảochánh11-11-1960 “Ông Chính có hổn danh là tướng nóng mũi, vào lính từ năm 18tuổi.Từng bịNhật bắt làmtùbinhvà Bắc Thường bắt giam tại Ba Tú. Vượt ngục, trở lại phục vụ Quân đội,sau đó, đượctuyểnchọnvàobinhchủngDù,thamdựnhiềucuộchành quân tại chiến trường Bắc Thường. Sauhiệp định Thụy Sĩ, với cấpbậcThiếutá,đượcbổnhiệmvàochứcvụTiểuđoàntrưởng Tiểu đoàn Bảo Vệ Bảo Vương tại cao nguyên. Trở lại binh

chủngDù,giữchứcchỉhuyphóLiênđoànvàđượcthăngtrung tá.LênĐạitá,làTưlệnhLữđoànDù.TướngChínhlàngườilàm đảo chánh lần thứ nhất. Thất bại,ông sang lánh nạn trên đất Con-bú-Cha. Ba năm sau, cuộc đảo chánh thứ hai thành công, ôngtrởvề,đượcphụchồicấpbậc.Mộtnămsaunữa,cuộcđảo chánhthứbaxẩyra,ôngthamgiatíchcựcvàđượccửgiữchức Tư lệnh Sư đoàn. Được thăng Chuẩn tướng, sau đó là Thiếu tướng Tư lệnh Quân đoàn. Lên trung tướng thì bị giải nhiệm khỏi chức vụ với lý do “chống lại trung ương”. Đó là thông tin củabáochí.Ôngthìtâmsự:đờisinhratôiđểchiếnđấu.Tôitừ bỏ mọi sinh thú cá nhân, ba lần làm đảo chánh,hai lần mang kiếplưuvong,làngườinghèonhấttrongnhữngkẻlưuvong…” Chinh Văn đưa bức thư của ông Chính cho Ron và chàng xemđểhộiý.Đọcxongláthư,TrácBạtnóivớiChinhVănchỉcó Ron với tư cách là nghiên cứu sinh có nhà riêng trong làng trunglậpmớicóthểgiảiquyếtthayviệntrưởngvàcốvấnTrí Viễnđược,vìchàngtinTríViễnđãbiếtbứcthưđặcbiệtnầychỉ liênquanđếncánhânông. Saukỳthimãnkhóabáochí,TrácBạtrấtmuốnđượcthực tập bằngmộtcuộc phỏngvấnthựctế.Đốitượngđượcchọnlà những nhân vật đặc biệt như gỗ tướng quân ,tướng râu quặp, tướngrâubắp,tướngnóngmũi… “PhỏngvấnôngChínhlàđíchnhắmcủatôisaungàymãn khóa báo chí .”

Trác Bạt nói với Ron. “ Nhưng vai trò của tôi hiệntạikhôngthểlàmcôngviệcnầy.Ngườidânởđâycũngcó một số ủng hộ ông Chính. Theo tôi biết, ông không ưa ký giả Nam Thường vì hầu hết họ đều thuộc một phe phái nào đó,thườngcócáchviếtrấtđểucáng.Ôngchỉtintưởngbáochí ngoạiquốctrungthực...”
TrácBạtgợiýRon.Rongậtđầuđồngýchoviêncựutướng vào tạm trú . Chinh Văn cho Ron biết số điện thoại của người đànemôngChính.Ronliênlạc,nóichuyệnmộthồirồivộikéo chàngcùngratàuHardysaukhibiếnphòngthựctậpthẩmvấn thành phòng ngủ dành cho khách. Chiếc xe Jeep dân sự Ron mượn từ đâu chàng không rõ,đưa ông Chính về nhà riêng, nhởn nhơ qua các đại lộ Thủ Phủ
vị
nhìnlạiphốcũđườngxưavớinỗingậmngùinhớtiếc… “NgậmNgùi”(HuyCận – PhạmDuy)– Nỗiđaucủa ngườianhtraithươngembằngtráitimcủamẹ Bạnđang saochépnộidung của nhacxua.vn.Nếusử dụng cho blog cá nhân, vui lòng ghi rõ nguồn nhacxua.vn kèm theo link bàiviết.Nếulàwebsite,kênhtruyềnthônghoặcliênquanđến thương mại, vui lòng liên hệ trước để được đồng ý. Mọi hình thứcviphạmbảnquyềnnộidungđểkiếmtiềnthôngquaMMO đềusẽbịreportđếnFacebookvàAdsense.KHÔNGđượcđọclại bàiviếtđểtạovideotrênYouTube “Tướngquânxaquêhươngmấynămrồi?” Ronhỏi.
cho
khách đặc biệt có dịp

Chínhchúýngay: “GiọngnóicủaanhphatrộnhaithứHóaChâuvàThủPhủ, anhcóquanhệhuyếtthốnggìkhông?” “TôigốcHóaChâunhưngxâydựngsựnghiệptạiThủPhủ đãlâunênchịuảnhhưởngnặng.”TrácBạttrảlời.

“ChamẹanhvẫncònởHóaChâu?”Ôngtakhôngcầngiữ lễgì,hỏithẳngchuyệngiađìnhchàng.

“ Chiến tranh, ở Hóa Châu không yên, cha mẹ tôi bán hết nhàcửangoàiđóvàosốngtronglàngtrunglậpnầy.Yênổnhòa bình…”TrácBạttrảlời.

“Làmcáchnàovàoởđâyđược?”

“ChatôilàchuyênviêncủaHạoNhiênđượcphépxâynhà tronglàngnầy.”

Đến lượt Ron sắp đặt việc tạm trú cho ông Chính. Hai ngườitròchuyệnbằngtiếngngoạiquốc. “Xintướngquâncứsinhhoạttựnhiênthoảimáiởđâyđến khinào

“Hơnnămnăm.Thậtra,saubốnnămcómộtchuyếnbay đặc biệt dành cho tôi, đã đáp xuống phi trường Tân Sơn Bát. Mộtbọnlụclâmthảokhấuđãbaovâychiếcmáybay,buộctôi phảitrởlạiBắcMỹ.Chúngvẫncònsợtôilàmđảochánh…” Vào nhà, Trác Bạt và Ron thay nhau kể về lai lịch của Trường ĐạiHọc HạoNhiênvà ngôilàng trung lập. Nghegiọng nóicủachàng,ông
khôngcònmuốnởlại.” “Cámơn.Chuyệnănuốngthếnào?“Ôngkhách
“CanteenNewHardycóđủmónănÂu-Á.
củalàngnầycũngcórestaurantđủ
qua
ệnkhác.
năm
Mỹthếnào?”
hỏi.
Khukinhdoanh
mónănViệtThường.”Ron h
i
chuy
“Những
quatướngquânsốngởBắc
“Mỗithángchínhphủcấpsáutrămdollarstheotiêuchuẩn củamộttướngbasao.Sốngcũngtạmđủ.” Ronnóivớichàng,nhưngcónhãýchovịkháchnghe: “Tôibậnlàmluậnánvàtácnghiệptrongbangày.TrácBạt thaytôisắpxếp,giúpđởtướngquân.” Chỉnóithế.RonlịchsựchàoôngChínhvàbướcracửa. “ NgườiBắcMỹ họ lịch sự và tốt bụng. Ronmuốntôigiúp tướngquângặpgiađình,đồnghương…”TrácBạtnói. “Tốt.CứgọitôilàôngChính.” Ông Chính nằm nghỉ lưng trong phòng kháchkín đáo, đầy đủ tiệnnghi.Phòng nầyRon dànhcho bạnhửuvàthânnhân những dịp họ ghé thăm. Trác Bạt gọi điện đến một hàng ăn NamThường.BữaănkhiếnôngChínhrấtvui,vìhươngvịquê nhà“xôngvàomũi”,ôngnóithế. Tại ngôi nhà của gia đình chàng,Nghi-ông nhắc lại chuyện quá khứ. Họ trao đổi nhiều suy nghĩ thời sự một cách nhẹ

nhàng, khôngmột chút “bức xúc” mà theo lời ông Chính chỉ là chuyệntràdưtửuhậu. “LàmthếnàoôngChínhbiếttàuHardymàquá giangqua đây?”Nghiônghỏi. “ Có một thằng Thủ Phủ hộ tống tàu buôn Hardy vào ngủ trọ trong khách sạn tôi đang làm việc. Nó nhận ra tôi và tình nguyện đưa mình đi.” Trác Bạt nghĩ thằng hộ tống nầy chắc phảilàngườiđànôngđứngtrướcphòngtrưngbàyxecũchàng đãthấytronglàngTrungChâu.

“Ủa!ÔngChínhlàmgìtrongkháchsạn?”Nghiônghỏi.

“ Bọn nhà báo hổn láo bảo tôi làm gác gian trong khách sạn.Thậtratôiởtrongbanlễtân,chuyênđónnhữngnhânvật lãnhđạo,đặcbiệtcủacácnướcChâuÁ.”

“CũngphảicólýdonàođóôngChínhmớitìmcáchtrởvề NamThườngchứ?”

“ Thằng phu hộ tống nói ở đây có một ngôi làng trung lập độcđáo,mìnhcũngmuốnquaxemchobiết.”Ônggiấukínmục đíchquaThủPhủ. “ĐiềugìgâyấntượngvớiôngChínhkhitrởlại?” “TôiđãnghekýgiảRonaldDicksonWoodroofvàcậuTrác BạtkểhếtlailịchcủaH

vậyôngChínhvẫncònnghĩvềchínhtrị?” “Linhmục,hòathượngcònnóichuyệnchínhtrị,huốngchi ngườikhôngtuhànhnhưmình.” “ÔngChínhnóilàngtrunglậpgâyấntượngmạnhlànghĩa thếnào?” Cựu tướng không trả lời trực tiếp câu hỏi của Nghi ông. Ông nhắc lại cuộc hành quân của Lữ Đoàn Dù do ông chỉ huy
ạoNhiên.Bốnnguyêntắctrunglậpcủa HộiHồngThậpTựQuốcTếvàquốcgiaThụySĩdĩnhiênlàgây ấntượngmạnhvớitôi.” “Như

tấn công đánh chiếm sào huyệt chiến khu C của phe Bắ

Thường. “BáccònnhớchiếnthắngcủaLữĐoànDùđánhchiếmsào huyệt của chiến khu C trước kia không ? Trước đó, một trung đoàn bộ binh lãnh nhiệm vụ nầy, bị du kích tiêu diệt gần hết. Chínhphủphảiyêucầutôiratay.Línhdùchiahaimũitấncông, hẹngặpnhautạisàohuyệt,vàđãkếtthúcđúngnhưkếhoạch. Nhưngtrongchiếndịchnầy,tôiđãtìmrađượcmộtconđường trunglậptrênđườnghànhquân.”

Xechởgỗlậu

“ÔngChínhnóisaonghelykỳdữ!” “Bácbìnhtĩnhđểtôikểchonghe.Trênmũitấncôngdotôi chỉhuy,giữađườngtôithấymộtđoànxechởgỗchạyvôtưtừ chiếnkhuratỉnhlỵmộtcáchđángngờ.Tôicholínhchậnđoàn xe chở gỗ và tìm cho ra manh mối, được biết hai tiểu đội địa

c

phương quân lo giữ an ninh lộ trình nầy. Cả một trung đoàn chínhquykhônglàmđượctròtrốnggì,tạisaochỉcầnhaitiểu độiđịaphươngquâncóthểbảođãmanninhchođoànxevôra chiến khu dễ dàng như vậy. Phải mất gần một ngày điều tra, thẩmvấnmớilòirachuyệnchúngnócảhaiphíadukíchvàđịa phươngquânbắttaynhauănchiatiềnkhaithácgỗ…Đólà“con đường trung lập” chứ gì. Đúng không ?” Ông Chính nhìn Nghi ôngcườimộtcáchýnhị. “Gỗđólàgỗlậu.”Nghiôngnhậnxét. “ Gỗ của đức cha Công giáo có thanh thế vô địch. ” Ông Chínhnhấnmạnh.“Tôiđãkhámphámộtchuyệnđộngtrời.” “ỞlàngTrungChâunầycũngcómộtxưởnggỗ.”Nghiông nói.“Xưởngnầycũngcóđoànxechởgỗchạytrênđoạnđường an toàn do hai phía Nam-Bắc dàn xếp sao đó tôi không được biết, chỉ có khác là tất cả hoạt động đều diễn ra giữa thanh thiênbạchnhật,tiềnbạcnhâncônggìcũngrỏràngđâuvàođó, nhấtlàlàmăntheolốikhoahọcvănminh.” “Ừ.ChiếntranhViệtThườnglàvậy.”

“Ôngvừanhắcđến‘conđườngtrunglập’.Nếunóirộngra ,ôngChínhcónghĩlàViệtThườngcóthểtheothểchếtrunglập không?” “Khôngđược.ViệtThườngcáigìcũngthiếu,nhấtlàyếutố conngười.ConngườiViệtThườngcầnphảithayđổi.”

“Vớidânthườngthìđúngnhưthế,nhưngôngChínhnghĩ thế nào về những lãnh đạo tối cao của hai Miền Nam – Bắc Thường?”Nghiôngmuốnbiếtsuynghĩcủaviêncựutướng. “ Tôi không luận bàn về tư duy chính trị của họ.Thấy thế nàotôinóithẳng.Họkhôngđếnnỗinào.CảhaiđầulãnhBắcNam đều biết rỏ thân phận mình. Đầu lãnh Nam Thường thì nhắnvớiđếquốc phương Tây,rằng ‘mầyviệntrợ cho tao bao
từng yêu cầu tôi giữ chức Thủ Tướng,báckhôngbiếtsao?” Nghiôngchuyểnquahỏi“chuyệnxưatíchcũ”: “Mộtcâuhỏivẫncònnằmtrongtrítôichưabiếthỏiaivà aibiết.ĐólàngàyôngChínhchobangườihoạtđộngnằmvùng bước qua cầu Hiền Mẫu ra Bắc một cách hòa bình hiếm có. Giốngchuyệntrinhthámquá.” BangườithânCộngbịVNCH trụcxuấtquacầuHiềnLương “ Tôi không bao giờ nhắc đến chuyện đó.” Ông Chính nói. “Bácđừngtinnhữnggìbáochícảhaiphíanóivềvụnầy.Tôiđã
nhiêuthìtaođánhbấynhiêu.Khôngviệntrợ,taokhôngđánh.’ Đầu lãnh Bắc Thường thì bảo ‘ ta đánh đây là đánh cho thằng Bạch Xô, đánh cho thằng Tàu Phù.’ Bác thấy không, đôi khi họ buộcphảithốtlênlờiganruộtmàbọnchínhtrịxalôngkhông cókhảnănghiểuđược.”Viêncựutướngtâmtình. “ÔngChínhănnóikiểunhưnganghàngvớihọvậy!” “ Hội Đồng Tướng Lãnh

đích thân gặp riêng Tôn Thất Dương, Cao văn Ngạo và Phạm Húng, họ đúng là bọn ăn cháo đá bát. Tôi nói với họ : tôi biết các anh nằm vùng, phá rối trị an trong vùng trách nhiệm của tôi.Tôicótoànquyềnquyếtđịnh“mạngsống”củacácanh.Nói ngayđểcácanhxácquyết,nếutôilàTổngThốngNamThường, sẽ có cách giải quyết khác. Nhưng với trách nhiệm hiện hành, tôirahaiđiềukiệnđểcácanhchọnmột.Hoặclàcácanhranhà tùCônĐảonằmbiệtgiamđếnkhichiếntranhchấmdứt.Hoặc các anh đồng ý qua cầu Hiền Mẫu, ra Bắc hoạt động thoải mái.TôikhôngmuốnthảcácanhvàorừngnúiNamThườngvì không muốn thấy mặt các anh một lần nữa. Và họ đã

chọn ra Bắc.” “Chuyệnxẫyraaicũngthấytườngtận.Nhưngtôicứnghĩ chắcphảicómộtthỏathuậnbímậtgìđây.”Nghi-ôngthắcmắc. “ Ông Chính nghĩ coi, ví dụ như nhà thơ Vũ Anh Phương liều mạng bơi qua sông Bến Thủy vào Nam đâu có giữ được mạng

thế.” “Vậymàkhithấytấmảnhbaôngnằmvùngtươicườiđưa tay vẫy chào, tôi cứ nghĩ đó là một chỉ dấu báo hiệu một ánh sáng gì đó ở cuối đường hầm.” Nghi-ông vẫn suy nghĩ viễn vông.

“Nhưvậylànghĩvớvẩn”.ÔngChínhkếtluận. “ Nhắc chuyện ấy cho vui thôi vì tôi cũng quen biết Tôn ThấtDương.SaunầytôiđọcbáoMặtTrờiBaltimore,nữkýgiả Rose Kusnher có một bài viết rất sinh động tường thuật cuộc gặpcủatướngrâubắpvàtướngnóngmũi.KhôngrõôngChính đãxembàibáonầychưa?”

“Mộtvàiđồnghươngcóchotôibiếtqua,nhưngtôikhông đọcnó.Bácthửđọccoichitiếtnónóigì?” “Ôngrâubắpngồihàngghếđầuởcâulạcbộquốcgiabáo chítạiHoaThịnhĐốn,ghìlấylưngghếrồiquaylạiralệnhmột cách vội vàng … Liền đó, một đàn em đi nhanh đến dãy bàn nằmđốidiệndiễnđànrồingồimọpxuốngbêncạnhchiếcghế của một người Nam Thường khác cũng có bộ râu từa tựa như râu bắp mà người ta gọi ông nầy là tướng nóng mũi. Tên đàn em chuyển lời mời tướng Chính đến ngồi gần tướng râu bắp , nhưng đã bị từ chối thẳng thừng. Đến bữa cơm được dọn ở tầngtrên,nhữngngườibiểutìnhthuộcnhiềuphenhómhòhét bên ngoài, tướng râu bắp được bảo vệ kỹ lưỡng, trong lúc tướng nóng mũi tự do đi đi lại lại trong phòng tiệc đầy người,

sống. Khác hẳn với ba ông nằm vùng bước qua lằn ranh trên cầuHiềnMẫu…” “ Đặt nghi vấn như vậy đểlàm gì? ” Ông Chính nói. “ Họ mởcỗngchongườicủahọquathìcógìlạ.Tụinhàbáocốtình khôngnêuchitiết:dànloabờNamsôngBếnThủyphóngtolời kêu gọi bờ Bắc chuẩn bị đón công dân họ xâm nhập vào Nam. Ngheloaréolên,bờBắcchàođónhọ.Chỉcó

ngưnglạinóichuyệnvớithânhữucũnhưtướngJimmy,cựutư lệnhbộchỉhuythủyquânlụcchiếntạiĐàRằngthờibiếnđộng vùng lửa. Tướng nóng mũi phà khói sãng khoái sau khi hít những hơi thuốc trong chiếc ống điều ngà cũ xì và thuật lại nhữngdiễnbiếnđưađếnviệcôngbịhạbệ”. “ Nó viết đúng. Tôi cũng muốn hỏi bác, khi bác ngữi thấy mùihôithối,báclàmgì?” “Bịtmũichứlàmgì!”

“Đấy,nóviếtsinhđộngđó.CóthểnóikhôngcóngườiNam Thường nào như bản thân tôi tận mắt chứng kiến những ung nhọt tham nhũng bẩn thĩu từ trên xuống dưới của chính phủ , nênkhinhắcđếnchúng,mìnhphảibịtmũi.Tụinhàbáogọitôi làtướngnóngmũi,tôikhôngphảnứng.” Chuyệntròmộthồi,ôngChínhcảmthấycóthểtâmsựvới Nghiông về mục đích của chuyến đi. Ông hỏiNghi ông có biết ông đã cho người mang bức thư bí mật gởi riêng cho Trí Viễn chưa?NghiôngtrảlờiconônglàTrácBạtcónóichoôngbiết. “BứcthưtiếtlộôngChínhbiếtrõcuộcchiếnViệtThường sẽ kết thúc sau buổi họp báo tổng kết chiến tranh về trận MountainsPan.”Nghiôngnói. “ Tôi ở bang Hardy theo dõi sát diễn tiến trận chiến Chảo Núi. Khi biết kết luận của buổi họp báo, kiều bào Việt Thường xônxaobàntán.Mộtsốngười

đếngặptôivànhữngcựutướng khác thúc giục chúng tôi phải bắt tay lảm một việc gì đó đáp ứngcácnhucầucủangườitịnạn.” “ÔngChínhcóbiếthọmuốngìkhông?” “ Họ muốn một vải người trong chúng tôi ra ứng cử dân biểu,thượngnghịsĩhoặcthốngđốcBắcMỹ…” “Cóairaứngcửchưa?”

“Bọnngườixúichúngtôiraứngcửlàmộtbọnngu.Chúng chẳngbiếtgìvềbầucử,ứngcửởBắcMỹ…” “Cólẻhọchưaquenvớixãhộimới.”

“Đúng.Dođámđôngngumuộimớicómộtôngcựutướng ralàmtròhềnhậnchứcquốctrưởngcủamộtchínhphủmado một tên lừa đảo lập ra … Tên nầy đã lợi dụng sự ngu dốt của đám đông. Đây là lý do khiến tôi viết bức thư cho Trí Viễn và tìmcáchquađây.” “ÔngChínhnóikhóhiểuquá!” “TôimuốntrựctiếpgặpTríViễn.” “TríViễnsẽkhôngtiếpxúcvớibấtcứailạmbànvềchính trị, vì Trường Đại Học nầy đã có nguyên tắc rõ ràng với hình ảnhTríViễnlàmộtbiểutượng...”Nghiôngchobiết. “TôicũngbiếtrõtrườngHạoNhiên.Cuộcchiếnnầytànthì nó cũng tàn theo. Thời điểm nầy là hồi chuông báo tử của nó. TríViễnsẽtrởvềlàmdânHardynhưtôi.” NgheôngChínhnóilờiquyếtđoánvềcuộcchiến,chatôicó vẻ‘chùnbước’:

“ Tôi nghĩ chắc ông Chính cũng không giấu gì tôi chuyệ

ôngChínhmuốngặpTríViễn.” “Báckhôngnhậnratínhiệucủatôivừachobácbiếtsao?” “Cóthểkhảnăngnhậnbiếtcủatôikhôngsắcbénlắmvềcáctín hiệuchínhtrị …” Nghiôngthúnhận.“ Tôi phảinóira thếnầy. Nếu những cựu tướng chúng tôi đủ điều kiện và tài năng ra tranhcửthốngđốc,thượngnghịsĩhoặcdânbiểuthìtôiđâucó dịpgặpbáchômnay.” “ Tôi hiểu rồi. Ông Chính muốn thuyết phục Trí Viễn ra tranhcửthốngđốchoặcthượngnghịsĩchứgì?”

“ Đúng. Chỉ Trí Viễn là người có thể thắng cử ở tiểu bang Hardy.VàtôilàngườiđứngravậnđộngTríViễntranhcử. ”

“ Hình như ông Chính cũng giống tôi ở cái tính viễn vông hảohuyền.”

“ Không. Tôi không nghĩ viễn vông như bác. Tôi chọn Trí Viễn vì tôi là citizen của bang Hardy. Bang nầy có Trường Đại Học lớn là University of Hardy. Trí Viễn là giáo sư nỗi bật của trường. Kiều bào ta rất tự hào có một nhân vật có giòng máu ViệtThường nhưTríViễn-vừathôngminhxuấtchúngvừacó

n
“ CóphảiôngChínhtinrằng khiTríViễntrởthànhThống ĐốcHardy,kiềubàotasẽcólợivềmọimặt?” “ Đó chỉ là mục đích thứ yếu. Thống Đốc Hardy là bước đệmđểTríViễntrởthànhTổngThốngNamThường.” Ngừngmộtlát,ôngChínhhỏiNghiông: “ Bác có biết gì về chương trình hậu chiến tái thiết Nam Thườngsauchiếntranhkhông?” Thấychatôi luốngcuốngmơ hồvềchươngtrìnhnầy,ông Chínhgiảithích:
thiênkhiếulãnhđạobẩmsinh…”

Viễn,nhưngtôisẽđềnghịTríViễngặpôngChính.”

Nghi-ôngvàTrácBạtcóthờigiantròchuyệnvớiôngChính đếncạnlời.HọcòngiúpôngChínhliênlạcvàgặpgỡconcháu, bàconnộingoạicủaông.Cáccuộchộingộnầyđềudiễnratrên tàuHardyvàobanngàycónhiềukháchdulịchlênxuốngtàu. Nghi ông hội ý Chinh Văn .Việc ông Chính muốn, phải do Chinh Văn bàn với Trí Viễn. Chinh Văn đã nói gì với Trí Viễn khôngaiđượcbiết.TrácBạtchỉchobiếtcuộctraođổicủaNghi ôngvớiChinhVănvềcâuchuyệnôngChínhchờđợi. “ Nhờ bác thông báo với ông Chính.” Chinh Văn nói với Nghi ông. “ Hiện giờ trường Hạo Nhiên đang chuẩn bị đối mặt vớinhữngkhókhăndocuộcchiếnViệtThườngsắpkếtthúc.” Nghi ông có cuộc trò chuyện thân mật cuối cùng với ông ChínhtạinhàmìnhtrướckhiônglêntàuHardytrởvềBắcMỹ. “ÔngChínhvềThủPhủlầnnầycóthểlàlầncuốivìchúng tôiđangchuẩnbịditản.”Nghiôngnói. “KhinàotôisẽgặpTríViễn?”ÔngChínhhỏi.

“ Chương trình nầy do các chuyên gia hàng đầu của Nam Thường–nhưluậtgiaVũQuốcChúc-vàBắcMỹhoạchđịnhvà đã thực sự hoạt động. Bằng chứng là ông Cục Trưởng Cục Truyền Tin Quân Độiđã chuyển qua Bưu Điện, mặc áo dânsự giữ chức Phó Tổng Giám Đốc của Tổng Nha Viễn Thông để chuẩnbịnhậnbàngiao.Chưakểhàngngànviênchứcquânsự, dânsựđangchuẩnbịthaythếngườicũviệccũhiệnđangđược huấnluyệntạicáctrườngĐạiHọcBắcMỹ.” Nhậnthấyvấnđềông
Chínhnêuracómộtvàilýlẻcóthể thuyếtphụcTríViễn,Nghiôngcẩntrọngđềnghị: “ Ý kiến cá nhân của tôi không phản ảnh suy nghĩ của Trí
“ ViệntrưởngChinhVăn nhờ tôitìmhiểuthêmcácthông tindoôngChínhchobiết.” “Tôiđãchobácbiếthếtrồi.” ParkChung-Hee&GamalAbdelNassernăm1962 “ChinhVănđặtcâuhỏivớitôi,ôngChínhliênlạcvớiPark ChungHeevàNasservớimụcđíchgì?” “Cólẻdotụinhàbáođểucángđồnthổisaođólàmngười khácengại?” “TôinghengườitanóiôngChínhchuẩnbịđóngvaitròcủa mộtParkChungHeecủa
nómớinói.” “Đếnbáccònnóivậytráchgìbọnnhàbáo.Chỉviệctungtin ParkChungHeevàNasserđủthấyvôlý,vìtôivàNasserchưa bao giờ biết nhau, chưa nói đến trở ngại ngôn ngữ tôi không biết nói tiếng Ai Cập và không có Tòa Đại sứ Ai Cập ở Nam Thường.Nasser lại hành động theo đường lối nước Nga đi
NamThường?”
Nguồn tin nầy do nhóm nào tung ra ? Bác cũng biết tình trạngchianămxẽbảyởđâychứ?”
Khôngcólửasaocókhói.Phảicógìđótụi

không ai biết kế hoạch quốc hữu hóa cho đến vài giờ trước khi Nasser công bố. Đó là một quyết định đơn độc, được thực hiện mà không cần tham khảoýkiếncủabấtcứai.Trongbàiphátbiểu,ôngnóimộttrăm haichụcngànngườiAiCậpđãchếtkhiđàokênhSuez…” “ Nhưng ông Chính thật sự có liên hệ với người hùng của NamHàn.”

“ Tôi phải nói rõ chuyện cá nhân tôi với Park Chung Hee. Park Chung-Hee là nhà chính trị, quân sự, Tổng thống Hàn Quốc, lãnh đạo Đảng Dânchủ Cộng hòa.Ông là người dẫnđầu mộtcuộcđảochánh,lãnhđạoỦybanCáchmạng(tiềnthâncủa Hội đồng Tối cao phụ trách Tái thiết Quốc gia sau này). Park Chung-heesauđótrởthànhvịTổngthốngthứbacủaHànQuốc với bốn nhiệm kỳ liên tiếp trong 14 năm. Ông là người thành lậpnềnCộnghòathứbatronglịchsửHànQuốcđồngthờicũng làmộttrongnhữngngườichâuÁtiêubiểunhấtcủathếkỷ20. Ông là người trực tiếp khởi xướng và dẫn dắt đất nước tạo ra Kỳ tích sông Hán - thời đại chứng kiến sự phát triển thần tốc kéo dài cho tới đầu thế kỷ 21, biến Hàn Quốc từ một đống tro tàn, đổ nát thời kỳ hậu chiến tranh Triều Tiên trở thành một trongnhữngconrồngkinhtế

ngược với quyền lợi Bắc Mỹ. Chỉ một lần tôi phát biểu thẳng thắnđồngtìnhvớiNasser khiôngấychorằnghầuhếtnhững ngườigọilàtríthứcnhân
nầynọđều
ộcgiònghọxôi
ịt
ế
ận
nội
thu
th
ho
c ảo tưởng. Nh
có k
t lu
chính xác như vậy trước khi quyếtđịnhnênNassermớithànhcôngkhiquốchữuhóakênh đào Suez. Bác nên nhớ trong
các
Áchâucũngnhưthếgiới.Trong một cuộc khảo sát của Gallup tại Hàn Quốc, Park Chung-hee đượctônvinhlàTổngthốngvĩđạinhấttronglịchsửnướcnày. Ông đã có vài lần qua Nam Thường ủy lạo hơn ba trăm ngàn binh sĩ Hàn Quốc đang tham chiến ở đây. Tôi đã một lần gặp

Park Chung Hee và ông đã liên lạc tặng kỷ niệm chương cho tôi…”

“ Chỉ vậy thôi sẽ không ai nói gì. Chuyện râm ran nổi lên hiệngiờdoôngChínhliênlạcvớiParkChungHeekhivàotạm trútrongnhàRonởlàngTrungChâu.”

“RonláixeđưatôiđếnTòaĐạiSứHànQuốc.Tôivàovăn phòng gặp ngay một sĩ quan Hàn quốc chuyển công tác .Tên nầy biết rõ tôi khi chúng tôi phối hợp hành quân chiến đấu trongmộtchiếndịchquânsựcủaĐồngMinh.Tôiđưakỷniệm chương do Park Chung Hee trao tặng và nhờ y dàn xếp một cuộcgọi…”

“NgườitanóiParkChungHeeđãtraotruyềnbửubốigìđó choôngChính?” ÔngChínhvỗvaiNghiôngcườitoetoét:

“Chúngnónóivậybáccũngtinsao.Tôichỉcólờihỏithăm ,chúc mừng thành công của ông Park và mong có dịp du lịch Hàn Quốc. Chỉ vậy thôi.Còn chuyện chính trị, như tôi tự nhận không phãi dành cho tôi. Tôi biết tôi muốn gì, làm được gì, nhưng không phải việc chính trị. Nhắc lại, tôi đã từng từ chối giữchúcThủTướngvìkhônghợpvớitôi.”

NgheôngChínhnóithế,TrácBạtmạnphépxenvào: “ Dư luận đồng ý ông Chính không tham nhũng, nhưng quân đội Nam Thường cũng có nhiều người như bộ tứ Nhất Chiến, Nhì Phong, Tam Thương,

Tứ Thủ. Chỉ có thể chấp nhận tính cách dám hành động của ông Chính, nhưng họ nói ông Chínhbộctrực,nóngnảy,khônglàmchínhtrịđược…” “ Thôi đừng nói gì chuyện nầy nữa. Đã có đàn em của tôi gợiýđủthứnhưngtôiđãgiảtừvũkhí.”ÔngChínhxuataybảo TrácBạtvàNghiôngdừngchuyện.

Có chuông điện thoại reo. Nghi ông đến bàn làm việc nói chuyệnvớiaiđómộtlúclâu.Khitrởlại,Nghiôngcóvẻlolắng. “ Khuya hôm qua có một nhóm người không rõ tông tích xông vào đập phá và đốt sách trong thư viện của Campus II.” Nghiông báođộng. TrácBạtvôivả cùngôngChínhđếngặpRonchuẩnbịđưa ôngChínhxuốngtàuHardyrờiThủPhủ

Turn static files into dynamic content formats.

Create a flipbook
Issuu converts static files into: digital portfolios, online yearbooks, online catalogs, digital photo albums and more. Sign up and create your flipbook.