![](https://assets.isu.pub/document-structure/200226112129-195fb1da0a3c29365d925720d49f7bc2/v1/8b3ae7261503ed92d8cf7692f6b8e97a.jpg?width=720&quality=85%2C50)
15 minute read
tiếp sau thời của đồng hồ đeo tay
Tiếp sau thời của đồng hồ đeo tay Liệu hai anh em, một ở Hong Kong và một ở Singapore, có thể điều hành các chuỗi khách sạn đối thủ trong cùng một tập đoàn không? Những người kế thừa thuộc thế hệ thứ ba của một gia đình nổi tiếng ở Ấn Độ chia sẻ cách họ biến điều này thành hiện thực.
“Chúng tôi phải tự đổi mới chính mình,” Girish và Surya Jhunjhnuwala cho biết. T rên một con phố đông đúc ở quê nhà Hong Kong, Girish Jhunjhnuwala đã có một khoảnh khắc lóe sáng ý tưởng dẫn đến sự thay đổi cuộc đời. Ông quan sát một khách bộ hành hỏi giờ một người đi ngang qua. Người này rút ra chiếc điện thoại di động, vẫn chưa phổ biến vào những năm 1990. Ông hồi tưởng, “tôi biết là đồng hồ đã hết thời”.
Advertisement
Tất nhiên, không phải là tất cả loại đồng hồ, vì thị trường đồng hồ xa xỉ vẫn phát triển mạnh. Nhưng nhu cầu sẽ giảm mạnh đối với những mẫu đồng hồ phổ thông do công ty của gia đình ông, một trong số các hãng đồng hồ lớn nhất Hong Kong, sản xuất. Công ty của gia đình ông đã sản xuất ra khoảng 500.000 đồng hồ mỗi tháng trong nhiều thập kỷ. “Chúng tôi đã thanh lý tất cả mọi thứ,” anh trai của Girish, Surya Jhunjhnuwala nói. “Đây là quyết định rất đau đớn, vì cha chúng tôi đã xây dựng doanh nghiệp từ năm 1953. Đây là di sản của ông. Nhưng đó là quyết định đúng đắn và cả hai chúng tôi đều biết vấn đề chỉ là thời gian. Nhiều hãng khác trong ngành đã bị thua lỗ vì cứ cố gắng bám trụ. Chúng tôi phải tự đổi mới chính mình.” Sau khi việc kinh doanh đồng hồ hết thời, hai anh em chuyển sang làm về bất động sản và khách sạn. Cả hai đều phát triển các căn hộ dịch vụ, nhưng sau khi lợi nhuận đạt đỉnh, họ chuyển sang khách sạn và hiện theo trào lưu bùng nổ của khách sạn và du lịch. Mỗi người điều hành một chuỗi khách sạn bắt đầu bằng cách giới thiệu các cửa hàng thời trang cao cấp cùng nghệ thuật đại chúng và hướng tới những du khách trẻ tuổi. Hiện giờ họ đã đẩy mạnh hoạt động, hướng đến các bất động RON GLUCKMAN
sản lớn hơn nhằm cải tạo và bổ sung thêm các tính năng như quầy bar nhỏ miễn phí, giờ khuyến mãi trên mạng xã hội và thiết kế nội thất mang tính đột phá, tiên phong. Có rất nhiều đối thủ cạnh tranh. “Rất nhiều thương hiệu khách sạn lớn có hệ thống những khách sạn kỳ lạ này, như hệ thống MGallery của Accor,” Bill Barnett, giám đốc điều hành của công ty C9 Hotelworks chuyên tư vấn về khách sạn tại châu Á, lưu ý. Nhưng Girish không hề nao núng: “Chúng tôi nhanh nhẹn hơn các thương hiệu lớn. Chúng tôi luôn luôn thử nghiệm.”
Hai người điều hành doanh nghiệp của họ dưới cùng một mái nhà Hind Group. Surya, 57 tuổi, sống ở Singapore, nơi khách sạn Naumi Hospitality của ông tự hào là thương hiệu lưu trú hàng đầu của đất nước này. Nhận thấy triển vọng ở New Zealand, ông đã mở một khách sạn sân bay gồm 193 phòng ở Auckland vào tháng 2 năm ngoái và có thêm bốn khách sạn đang hoạt động trên khắp nước này. Girish, 55 tuổi, vẫn ở Hong Kong, nơi hệ thống khách sạn Ovolo của ông có bốn chi nhánh, bao gồm hai khách sạn thuộc thương hiệu Mojo Nomad. Nó đang phát triển nhanh chóng ở Úc và được xem như một ngôi sao đang lên trong ngành. Tập đoàn tư nhân Hind không công bố con số doanh thu hoặc lợi nhuận. Tuy nhiên một người phát ngôn của công ty nói họ định giá tài sản ròng của mình ở mức 800 triệu đô la Mỹ và, với các kế hoạch mở rộng, sẽ đạt 1,15 tỉ đô la Mỹ vào năm 2020.
Tái tạo bản thân là truyền thống của gia đình doanh nhân này, những người gốc Marwari từ bang Rajasthan phía bắc Ấn Độ. Ông của Surya và Girish chuyển đến Myanmar khi còn nhỏ, trở thành một trong những thương nhân dệt may lớn nhất trước khi gia đình ông buộc phải rời khỏi đất nước, hai lần. Trong lần đầu tiên, gia tộc này phải trở lại Ấn Độ vào năm 1942 dưới sự chiếm đóng của Nhật Bản trong Thế chiến II, và sau đó vào năm 1961, họ đã đến Hong Kong, sau khi chính quyền xã hội chủ nghĩa rồi đến chính quyền quân sự tiến hành quốc hữu hóa nhiều ngành công nghiệp và tịch thu phần sở hữu của gia đình ông. Sau khi cha mắc bệnh rất nặng, Surya chuyển đến Singapore vào năm 1997 để tái phát triển một khách sạn cũ thuộc sở hữu của gia đình; nó đã được bán cho DBS Land vào năm 1999.
Girish điều hành các khách sạn trong khoảng thời gian chưa đầy mười năm, nhưng ngày nay ông đã có mười cơ sở khách sạn và dự tính tăng gần gấp đôi số lượng phòng trong vòng hai năm. Năm 2018, Ovolo đã mở hai cơ sở ở Brisbane và một ở Canberra, cộng với một khách sạn Mojo Nomad khác ở Hong Kong. Mỗi khách sạn đều khác nhau, nhưng cùng có chung một thiết kế tuyệt vời, tác phẩm nghệ thuật kích động và nhạc pop, là tất cả niềm đam mê của vị giám đốc điều hành có tâm hồn trẻ trung. Mọi thứ đều mang nhịp điệu hối hả, với các thang máy chiếu các video kinh điển từ Michael Jackson đến Nirvana. Hãy quên các công thức của công ty đi – đây là nhạc nền của tuổi trẻ của ông, và ông tự hào nhấn mạnh rằng ông tự lập trình âm nhạc, gọi nó là Radio Ovolo. “Ông ấy nổi tiếng nhờ làm những điều khác biệt cho các khách sạn dạng boutique của mình,” Robert Hecker, giám đốc điều hành văn phòng Singapore của công ty Horwath HTL chuyên tư vấn về khách sạn cho biết. Girish thường xuyên phát biểu tại các hội nghị, và Hecker nhớ lại đã nhìn thấy ông trên một tấm bảng quảng cáo có tên là Rebels with a Cause. “Chúng hoàn toàn không phải là những khách sạn nhàm chán.”
Cả hai anh em đều cùng đánh giá cao về nghệ thuật đại chúng và coi thường các quy ước của ngành khách sạn. Tại trụ sở chính của Naumi ở Singapore, phòng họp
S Ố N G T R Ư Ớ C B I Ể N
![](https://assets.isu.pub/document-structure/200226112129-195fb1da0a3c29365d925720d49f7bc2/v1/095208cc0529ed25da14971b681ed4f2.jpg?width=720&quality=85%2C50)
![](https://assets.isu.pub/document-structure/200226112129-195fb1da0a3c29365d925720d49f7bc2/v1/f405d8990a02664d1292c0d9b77a9cf9.jpg?width=720&quality=85%2C50)
![](https://assets.isu.pub/document-structure/200226112129-195fb1da0a3c29365d925720d49f7bc2/v1/888aabc195050d4c3093e3f943e32530.jpg?width=720&quality=85%2C50)
![](https://assets.isu.pub/document-structure/200226112129-195fb1da0a3c29365d925720d49f7bc2/v1/bc14c29e42ef126d7ec07cb2346317c5.jpg?width=720&quality=85%2C50)
![](https://assets.isu.pub/document-structure/200226112129-195fb1da0a3c29365d925720d49f7bc2/v1/bdc3360933db42c15bc395239431bf81.jpg?width=720&quality=85%2C50)
![](https://assets.isu.pub/document-structure/200226112129-195fb1da0a3c29365d925720d49f7bc2/v1/bfabae5978ba7b243dd094fd97a28904.jpg?width=720&quality=85%2C50)
![](https://assets.isu.pub/document-structure/200226112129-195fb1da0a3c29365d925720d49f7bc2/v1/f3117406ba5678ba901fefde9500c2ac.jpg?width=720&quality=85%2C50)
M Ũ I N É - V I Ệ T N A M
Hội họp kết hợp nghỉ dưỡng, tiệc công ty, team building, hội nghị khách hàng
của Surya có bức chân dung lớn của Salvador Dali, được bao quanh với những bức tranh theo phong cách nghệ thuật đại chúng vẽ các ngôi sao nhạc rock David Bowie và Prince. Trụ sở chính của Ovolo ở Hong Kong thậm chí còn rực rỡ hơn, với một bức tranh tường khổng lồ của Bowie và Prince, cộng với Beatles, Bono và Mick Jagger. Đàn ghi-ta và CD có ở khắp mọi nơi, mang lại cảm giác của câu lạc bộ người hâm mộ âm nhạc thập niên 1980. Và mặc dù ngôi nhà của Girish ở Pok Fu Lam được trang trí trang nhã với đồ cổ Ấn Độ, ông vẫn có tầng hầm giấu kín với hầm rượu, hệ thống âm thanh hoành tráng và, trên một bức tường, là poster của bộ phim Grease. Chỉ là, thay vì John Travolta và Olivia Newton-John, trên bức poster lại là hình của Girish và vợ, Sarika Jhunjhnuwala.
Ngôi nhà nằm ở một vùng ngoại ô xanh của Hong Kong, nổi tiếng trong giới các giáo sư đại học và nghệ sĩ hơn là các giám đốc điều hành cao cấp. Nhưng thật ra, nó là ngôi nhà cũ của gia đình Jhunjhnuwala. Girish đã mua một ngôi nhà lân cận và kết hợp thành ngôi nhà lớn cho ba đứa con của họ. Trên sân thượng là chiếc hồ trên nền sa thạch khổng lồ được chạm khắc tỉ mỉ ở Rajasthan. Ông đi lại bằng chiếc xe Tesla, mang theo giấy phép “OVOLO.”
Cả hai CEO đều thuộc tuýp đàn ông của gia đình và là người có uy tín cao trong các cộng đồng Ấn Độ lớn ở Singapore và Hong Kong. Vợ của Surya, Ritu Jhunjhnuwala, điều hành Rang Mahal, một nhà hàng Ấn Độ hào nhoáng ở Singapore. Họ có ba đứa con. Con trai của họ, Gaurang Jhunjhnuwala, giám sát các chi nhánh của Naumi tại Úc và New Zealand. Các cô con gái đã kết hôn và sống ở Ấn Độ.
Vợ của Girish cũng làm trong lĩnh vực kinh doanh nhà hàng và mối quan tâm của bà đối với thực phẩm Ấn Độ là tiền đề cho sự chuyển đổi của tập đoàn Hind sang ngành khách sạn. Lúc đó Sarika đang tìm thuê một nơi để mở nhà hàng và thích một tòa nhà thương mại ở khu trung tâm. Girish nhận thấy tòa nhà đang được rao bán. Với nguồn tiền mặt dồi dào từ việc bán doanh nghiệp đồng hồ của gia đình, ông đã mua tòa nhà này.
Ông cho biết, ban đầu ông dự tính kinh doanh khách sạn nhưng đã nhận ra rằng ở Hong Kong ngập tràn các khách sạn mà lại thiếu các căn hộ dịch vụ. Ông đã tân trang tòa nhà này thành 22 căn hộ, mỗi căn có thiết kế khác thường, và khu này được khai trương vào năm 2002. “Tôi đã ngây thơ tin rằng mọi người sẽ hứng thú với chúng ngay lập tức,” ông nói. Mọi người nhìn và thích, nhưng không ai thuê. Ông thiếu tiền mặt và vì không có hồ sơ theo dõi trong ngành, các ngân hàng sẽ không cho vay thêm tiền, do đó ông phải thế chấp nhà. “Đó là một thảm họa lớn,” ông hồi tưởng. May mắn thay, thị trường đã khởi sắc, và căn hộ cao cấp của ông đã trở nên phổ biến. Việc đó giúp tôi học được rất nhiều, đặc biệt là về sự kiên nhẫn. Khi bạn làm một cái gì đó mới lạ, cái bạn cần là thời gian.”
Người ông đầy tham vọng của họ cũng không phải là người kiên nhẫn lắm. Lịch sử của tập đoàn Hind bắt đầu từ cách đây hơn một thế kỷ, khi Birajlal Jhunjhnuwala được đưa đến Yangon năm 14 tuổi (lúc đó là Rangoon, ở Myanmar thuộc Anh). Sống cuộc đời nghèo túng sau khi được nhận làm con nuôi ở Ấn Độ, ông làm các công việc lặt vặt kiếm từng xu mỗi ngày và làm việc tại một cửa hàng vải. Nhưng chỉ trong vòng sáu năm, vào năm 1918, ông khai trương cửa hàng dệt may của riêng mình. Sau đó, ông đã mở nhà máy đầu tiên ở Rangoon.
Sau chiến tranh, ông trở về Myanmar, và con trai ông, Shyam Sundar tham gia kinh doanh từ khi còn là thiếu niên. Là con thứ năm trong số tám người con, Shyam Sundar chứng tỏ mình là doanh nhân thích phiêu lưu,
thành lập nhiều văn phòng ở nước ngoài có vai trò rất quan trọng trong nhập khẩu vải và sau đó là cho sự sống còn của gia đình. Ông thường xuyên di chuyển nhiều tháng liền, Surya nhớ lại. “Là một doanh nhân, ông ấy không hề sợ hãi.” Gia đình ước tính rằng vào cuối những năm 1940, hệ thống các nhà máy may của họ chiếm 85% thương mại dệt may của Myanmar.
![](https://assets.isu.pub/document-structure/200226112129-195fb1da0a3c29365d925720d49f7bc2/v1/bc5563b7bbc9761510d21df28eeea7fe.jpg?width=720&quality=85%2C50)
Birajlal qua đời vào cuối những năm 1950,và vài năm sau, gia đình di cư sang Hong Kong, thành lập một văn phòng. Ở đó, Shyam Sundar đã khám phá việc xuất khẩu các mặt hàng như đồ điện tử. “Ông ấy sẽ buôn bán bất cứ thứ gì,” Surya cho biết. “Ông luôn có thể tìm ra cơ hội.” Công nghiệp dệt may tại nơi này đã phát triển tốt, vì vậy ông chuyển sang buôn bán đồng hồ và nhanh chóng trở thành
![](https://assets.isu.pub/document-structure/200226112129-195fb1da0a3c29365d925720d49f7bc2/v1/2beccedc36b05dbb53be78fc3826365a.jpg?width=720&quality=85%2C50)
“Ông ấy không hề sợ hãi. Ông sẽ buôn bán bất cứ thứ gì,” Surya nói về cha mình, Shyam Sundar (đeo kính).
một trong những doanh nghiệp thống trị. Sau giờ học và vào cuối tuần, các anh em họ phụ giúp lắp ráp đồng hồ trong cửa hàng trên đường Hollywood Road. Sau đó, cha của họ mở rộng bằng cách mở một nhà máy ở Aberdeen vào năm 1978, ở phía bên kia của đảo Hong Kong, lắp ráp các bộ máy đồng hồ cho một liên doanh tại Quảng Châu, và sau đó vào năm 1989 mở nhà máy riêng ở Đông Quan để lắp ráp đồng hồ. “Đây là một thế giới hoàn toàn khác,” Surya nhớ lại. Ông là con trai lớn, bị cuốn vào công việc kinh doanh từ nhỏ và chưa bao giờ học hết cấp ba. Nhà máy sử dụng 300 đến 400 công nhân, và Surya, thông thạo tiếng Quảng Đông, vẫn nhớ người đứng đầu thành phố phát biểu về niềm tự hào của công nhân.
Surya đã mở khách sạn đầu tiên của mình tại Singapore vào năm 2007. Kể từ đó, ông đã phát triển và bán bất động sản, tận dụng cơ hội để đảo ngược tình thế. Cả hai anh em đều chứng tỏ được khả năng phát hiện các bất động sản chưa phát triển. Họ không xây dựng các bất động sản mới, nhưng thường mua lại các khách sạn hoạt động kém hoặc các tòa nhà bị bỏ hoang, tu sửa chúng thành các địa điểm thu hút hiện đại. Nhưng kể từ khi Girish chuyển đổi tòa nhà căn hộ dịch vụ ở Hong Kong thành khách sạn đầu tiên của mình, hai anh em ngày càng dành sự quan tâm và nguồn vốn để mở rộng thương hiệu của họ. Tuy nhiên, việc sở hữu tất cả các tòa nhà đồng thời vận hành các thương hiệu có thể hạn chế sự tăng trưởng của chuỗi, và Girish đang xem xét việc rót vốn, thực hiện các vụ mua lại lớn và tìm cách khác để mở rộng.
Theo lẽ thường, việc kết hợp những nỗ lực của họ vào một chuỗi khách sạn duy nhất sẽ tối đa hóa hiệu quả và lợi nhuận. Nhưng họ lại ít khi làm theo lẽ thường. Họ phân bổ rủi ro và chia lợi nhuận theo tỉ lệ 50-50, mặc dù có một chuỗi khách sạn lớn hơn chuỗi kia. Surya cho biết, “chúng tôi khích lệ lẫn nhau,” ông lưu ý rằng phong cách khác nhau của họ rất hữu ích trong việc đưa ra quyết định. “Chúng tôi luôn tham khảo ý kiến của nhau,” Girish bổ sung thêm. “Anh ấy là cố vấn quan trọng nhất của tôi.” Surya là kiểu con trai cả điển hình, một nhà đầu tư cẩn thận với cái nhìn sắc sảo về giá trị. Girish là người con giữa xốc nổi hơn – có ba chị em gái – với thời gian chú ý dài và khả năng mạo hiểm. “Girish lớn lên tự do hơn. Tôi là người quy củ hơn,” Surya thừa nhận. “Nhưng chúng tôi hợp tác cùng nhau rất tốt.”
Họ sẽ cần các kỹ năng của nhau trong giai đoạn mở rộng tiếp theo, dường như sẽ đưa họ tiếp cận toàn cầu. Surya dự đoán sự tăng trưởng ở New Zealand, thị trường khách sạn hoạt động tốt nhất thế giới trong những năm gần đây. Ông sẽ mở thêm hai khách sạn Wellington vào năm 2019 và đang xem xét thêm hai khách sạn nữa ở Auckland và Christchurch. Một khách sạn ở Sydney dự kiến sẽ được đưa vào hoạt động vào năm 2020 và một khách sạn ở Melbourne đang được xem xét. Surya nói rằng ông cũng rất quan tâm đến các bất động sản ở châu Âu.
Girish hoạt động rầm rộ trong những năm gần đây, tu sửa một nhà máy cũ ở khu vực vắng vẻ của Hong Kong thành Ovolo Southside, khai trương ngay khi khu vực này bắt đầu trở nên thịnh vượng. Ông cũng đang xem xét đến châu Âu, nhưng cũng chú ý đến Mỹ. “Tôi nghĩ rằng chúng tôi sẽ có 2.000 phòng vào năm 2020,” ông nói. “Nhưng vấn đề thực sự không phải là đếm số lượng phòng, mà vì đó là con số phù hợp.” Hiện nay Ovolo có 1.200 phòng.
Dân trong ngành nói chung rất ấn tượng với thiết kế của Ovolo, nhưng lưu ý rằng các khách sạn thường có quy mô nhỏ đến trung bình. Việc thiếu quy mô đã làm thất bại nhiều thương hiệu sáng tạo dạng boutique và sự cạnh tranh ngày càng gay gắt khi các chuỗi khách sạn lớn giới thiệu các hệ thống khách sạn kỳ lạ của riêng họ.
“Những thương hiệu lớn không thể nghĩ giống như chúng tôi,” Girish khẳng định. “Mỗi bất động sản tôi đã mua đều do trực giác mách bảo. Tôi đã học được cách làm theo bản năng của mình.” Cho đến nay, đó vẫn luôn là kim chỉ nam cho ba thế hệ của gia đình doanh nhân này.