CHƯƠNG 1
1 Đây là những lời trong sách mà Ba-rúc, con trai Nêria, cháu Ma-a-xi-a, cháu Sê-đê-xi-a, cháu A-sa-đi-a, cháu Kê-lít, đã viết ở Ba-by-lôn:
2 Vào năm thứ năm và ngày mồng bảy trong tháng, là thời điểm quân Canh-đê chiếm Giê-ru-sa-lem và phóng hỏa đốt thành.
3 Ba-rúc đã đọc những lời trong sách này cho Giê-cônia, con trai Giô-a-kim, vua Giu-đa, và vào tai mọi người đến nghe sách đó,
4 Và được nghe các người quyền quý, các hoàng tử, các trưởng lão và toàn thể dân chúng, từ người thấp nhất đến người cao nhất, kể cả những người ở Ba-bylôn bên bờ sông Su-đơ.
5 Thế là họ khóc lóc, kiêng ăn và cầu nguyện trước mặt Chúa.
6 Họ cũng quyên góp tùy theo sức mỗi người:
7 Họ gửi nó đến Giê-ru-sa-lem cho thầy tế lễ thượng phẩm Giô-a-kim, con trai Kê-lcia, cháu Sa-lôm, và cho các thầy tế lễ, cùng toàn thể dân chúng có mặt cùng ông tại Giê-ru-sa-lem,
8 Cùng lúc đó, khi ông nhận được những đồ vật của nhà Chúa, đã được mang ra khỏi đền thờ, để trả chúng về vùng đất Giu-đa, vào ngày mười tháng Si-van, tức là những đồ bạc, mà Sedecias con trai của Josias vua Jada đã thực hiện,
9 Sau đó, Nabuchodonosor, vua Ba-by-lôn, đã bắt Giê-chônia, các quan trưởng, những kẻ bị phu tù, các dũng sĩ, và dân trong xứ từ Giê-ru-sa-lem, đem về Baby-lôn.
10 Họ nói: Này, chúng tôi đã gửi tiền cho các ông để mua của lễ thiêu, của lễ chuộc tội, hương liệu, và các ông chuẩn bị ma-na và dâng trên bàn thờ của Giê-hôva Đức Chúa Trời chúng tôi;
11 Và hãy cầu nguyện cho mạng sống của Nabuchodonosor, vua Ba-by-lôn, và mạng sống của Balthasar, con trai ông, để ngày của họ ở dưới đất như ngày trên trời:
12 Và Chúa sẽ ban cho chúng ta sức mạnh, và làm sáng mắt chúng ta, và chúng ta sẽ sống dưới cái bóng của Nabuchodonosor, vua của Babylon, và dưới cái bóng của Balthasar, con trai ông ta, và chúng ta sẽ phục vụ họ nhiều ngày và được ơn trước mặt họ. .
13 Cũng hãy cầu nguyện cho chúng tôi cùng Giê-hôva Đức Chúa Trời chúng tôi, vì chúng tôi đã phạm tội cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi; và cho đến ngày nay cơn thịnh nộ của Chúa và cơn thịnh nộ của Ngài vẫn chưa nguôi khỏi chúng ta.
14 Và các ngươi phải đọc cuốn sách này mà chúng tôi đã gửi cho các ngươi để xưng tội trong nhà của Chúa, vào các ngày lễ và những ngày trọng thể
15 Các ngươi sẽ nói rằng: Sự công bình thuộc về Giêhô-va Đức Chúa Trời chúng ta, còn sự bối rối về mặt chúng ta, như đã xảy ra ngày nay, về phía người Giuđa và dân cư thành Giê-ru-sa-lem, 16Kính gửi các vua, các quan trưởng, các thầy tế lễ, các đấng tiên tri và tổ phụ chúng tôi:
17 Vì chúng tôi đã phạm tội trước mặt Chúa,
18 Chúng ta đã không vâng phục Ngài, không nghe tiếng Chúa là Đức Chúa Trời chúng ta, không vâng theo các điều răn mà Ngài đã truyền cho chúng ta một cách công khai:
19 Từ ngày Đức Giê-hô-va đem tổ phụ chúng tôi ra khỏi xứ Ê-díp-tô cho đến ngày nay, chúng tôi đã không vâng phục Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi, và chúng tôi đã lơ là không nghe tiếng Ngài.
20 Vì vậy, tai họa và lời nguyền rủa đã đeo bám chúng tôi, và lời nguyền rủa mà Chúa đã đặt ra bởi Môi-se, tôi tớ của Ngài, khi ông đưa tổ tiên chúng tôi ra khỏi đất Ai Cập, để ban cho chúng tôi một vùng đất chảy sữa và mật ong, giống như nó là để xem ngày này.
21 Tuy nhiên, chúng tôi đã không nghe theo tiếng nói của Chúa, Đức Chúa Trời của chúng tôi, theo mọi lời của các đấng tiên tri mà Ngài đã sai đến với chúng tôi: 22 Nhưng mỗi người cứ theo lòng xấu xa của mình mà phụng sự các thần lạ và làm điều ác trước mặt Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta.
CHƯƠNG 2
1 Vì vậy, Đức Giê-hô-va đã thực hiện lời Ngài đã tuyên bố nghịch cùng chúng tôi, nghịch cùng các quan án đã xét đoán Y-sơ-ra-ên của chúng tôi, nghịch cùng các vua chúng tôi, các quan trưởng của chúng tôi, nghịch cùng người Y-sơ-ra-ên và Giu-đa, 2 Để giáng xuống chúng tôi những tai họa lớn chưa từng xảy ra ở khắp thiên hạ, như đã xảy ra ở Giê-rusa-lem, theo những điều đã chép trong luật pháp Môise;
3 Người ta phải ăn thịt con trai và thịt con gái mình.
4 Hơn nữa, Ngài đã phó chúng làm nô lệ cho mọi vương quốc ở chung quanh chúng ta, làm sự sỉ nhục và hoang tàn cho mọi dân chung quanh, nơi Chúa đã phân tán chúng.
5 Như vậy, chúng tôi đã bị ném xuống chứ không được tôn lên, vì chúng tôi đã phạm tội chống lại Giêhô-va Đức Chúa Trời chúng tôi, và không vâng theo tiếng Ngài.
6 Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta có sự công bình; nhưng về chúng ta và tổ phụ chúng ta, sự xấu hổ công khai đã xảy ra như ngày nay.
7 Vì tất cả những tai họa này đã xảy đến với chúng tôi mà Chúa đã báo trước cho chúng tôi.
8 Thế mà chúng ta lại chưa cầu nguyện trước mặt Chúa để có thể khiến mỗi người từ bỏ những tưởng tượng trong lòng gian ác của mình.
9 Bởi vậy, Chúa đã theo dõi chúng tôi để tránh tai họa, và Chúa đã giáng tai họa đó trên chúng tôi: vì Chúa là công bình trong mọi việc Ngài đã truyền cho chúng tôi.
10 Tuy nhiên, chúng ta đã không nghe theo tiếng Ngài, để bước đi theo các điều răn của Chúa mà Ngài đã đặt ra trước mặt chúng ta.
11 Và bây giờ, lạy Chúa, là Đức Chúa Trời của Y-sơra-ên, Đấng đã đem dân Ngài ra khỏi đất Ai-cập bằng bàn tay quyền năng, cánh tay cao lớn, bằng những dấu lạ, phép lạ và quyền năng lớn lao, và đã lập cho mình một danh hiệu, như xuất hiện ngày hôm nay:
12 Lạy Chúa là Thiên Chúa chúng tôi, chúng tôi đã phạm tội, đã làm điều trái đạo đức, đã làm điều bất chính trong mọi mạng lịnh Ngài.
13 Xin Chúa tránh cơn thịnh nộ của Chúa khỏi chúng tôi, vì chúng tôi chỉ còn lại một số ít trong các dân ngoại, nơi Chúa đã phân tán chúng tôi.
14 Lạy Chúa, xin hãy nghe lời cầu nguyện và lời nài xin của chúng con, và giải cứu chúng con vì chính Ngài, và ban ơn cho chúng con trước mặt những kẻ đã dẫn chúng con đi lạc.
15 Hầu cho cả trái đất biết rằng Ngài là Giê-hô-va
Đức Chúa Trời chúng tôi, vì Y-sơ-ra-ên và dòng dõi nó được gọi bằng danh Ngài.
16 Lạy Chúa, xin hãy nhìn xuống từ thánh điện của Ngài và quan tâm đến chúng tôi: Lạy Chúa, hãy cúi tai xuống để nghe chúng tôi.
17 Hãy mở mắt ra mà xem; vì những kẻ chết trong mồ mả, linh hồn bị lấy đi khỏi thân xác, sẽ chẳng dâng lời khen ngợi hay sự công bình nào cho Chúa:
18 Nhưng linh hồn nào bối rối, lom khom yếu đuối, mắt mỏi và tâm hồn đói khát, sẽ tôn vinh Ngài và xưng công chính, lạy Chúa.
19 Vì vậy, lạy Chúa, là Đức Chúa Trời của chúng tôi, chúng tôi không khiêm nhường cầu xin Ngài vì sự công bình của tổ phụ chúng tôi và của các vua chúng tôi.
20 Vì Chúa đã trút cơn thạnh nộ và thạnh nộ trên chúng tôi, như Chúa đã cậy các tôi tớ Chúa là các đấng tiên tri mà rằng:
21 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Hãy cúi xuống hầu việc vua Ba-by-lôn; các ngươi sẽ ở lại trong xứ mà ta đã ban cho tổ phụ các ngươi.
22 Nhưng nếu các ngươi không nghe tiếng Đức Giêhô-va mà phục sự vua Ba-by-lôn,
23 Ta sẽ làm cho trong các thành Giu-đa và ngoài Giê-ru-sa-lem hết tiếng reo hò vui mừng, tiếng của chàng rể và cô dâu, và cả xứ sẽ trở nên hoang tàn. cư dân.
24 Nhưng chúng tôi không khứng nghe tiếng ngài mà hầu việc vua Ba-by-lôn. Vậy nên ngài đã làm đúng lời ngài đã dùng các tôi tớ ngài là các đấng tiên tri, rằng: Xương cốt của các vua chúng tôi và xương cốt của tổ phụ chúng tôi sẽ bị hủy diệt. được đưa ra khỏi vị trí của họ
25 Và trông kìa, họ bị quăng ra ngoài nắng nóng ban ngày và sương giá ban đêm, và họ chết trong vô cùng đau khổ vì nạn đói, gươm đao và dịch bệnh.
26 Và ngôi nhà mang tên ngươi đã bị bỏ hoang, như người ta thấy ngày nay, vì sự gian ác của nhà Y-sơ-raên và nhà Giu-đa.
27 Lạy Chúa, Đức Chúa Trời của chúng con, Ngài đã đối xử với chúng con theo mọi lòng nhân từ của Ngài, và theo mọi lòng thương xót lớn lao của Ngài,
28 Như Ngài đã phán với tôi tớ Ngài là Môi-se, trong ngày Ngài truyền cho ông viết luật pháp trước mặt dân Y-sơ-ra-ên rằng:
29 Nếu các ngươi không nghe tiếng ta, chắc chắn đám đông rất đông đảo này sẽ bị biến thành một số ít trong các quốc gia, nơi ta sẽ phân tán chúng.
30 Vì tôi biết rằng chúng sẽ chẳng nghe tôi, vì đó là một dân cứng cổ; nhưng trong xứ bị lưu đày, chúng sẽ nhớ lại mình.
31 Và sẽ biết rằng ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời của họ: vì ta sẽ ban cho họ tấm lòng và đôi tai để nghe:
32 Và họ sẽ ca ngợi ta trong xứ bị lưu đày và nghĩ đến danh ta,
33 Hãy thoát khỏi cái cổ cứng ngắc và những việc ác của chúng nó, vì chúng sẽ nhớ lại đường lối của tổ tiên chúng đã phạm tội trước mặt Chúa.
34 Ta sẽ đem chúng trở lại xứ mà ta đã thề với tổ phụ chúng là Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp, và chúng sẽ làm chúa xứ đó. Ta sẽ tăng thêm chúng, và chúng sẽ không bị suy giảm.
35 Ta sẽ lập một giao ước đời đời với chúng để chúng
làm Đức Chúa Trời của chúng, và chúng sẽ là dân của Ta. Ta sẽ không đuổi dân Y-sơ-ra-ên của Ta ra khỏi đất mà Ta đã ban cho chúng nữa.
CHƯƠNG 3
1 Lạy Chúa Toàn năng, Đức Chúa Trời của Y-sơ-raên, linh hồn đang đau khổ, tâm hồn bối rối, kêu cầu Ngài.
2 Lạy Chúa, xin hãy nghe và thương xót; vì Chúa là Đấng nhân từ; xin thương xót chúng tôi, vì chúng tôi đã phạm tội trước mặt Chúa.
3 Vì Chúa tồn tại mãi mãi, còn chúng tôi đều bị diệt vong.
4 Lạy Chúa Toàn Năng, là Đức Chúa Trời của Y-sơra-ên, xin hãy nghe lời cầu nguyện của dân Y-sơ-raên đã chết và của con cái họ, là những kẻ đã phạm tội trước mặt Ngài và không vâng theo tiếng phán của Ngài, Đức Chúa Trời của họ: vì những kẻ gây ra những tai họa này dính chặt vào chúng tôi .
5 Đừng nhớ đến sự gian ác của tổ tiên chúng ta: nhưng hãy nghĩ đến quyền năng và tên tuổi của bạn vào lúc này.
6 Vì Ngài là Chúa, Đức Chúa Trời của chúng con, và lạy Chúa, chúng con sẽ ca ngợi Ngài.
7 Vì lý do đó, Ngài đã gieo vào lòng chúng tôi sự kính sợ, khiến chúng tôi phải kêu cầu danh Ngài và ca ngợi Ngài trong cảnh bị giam cầm: vì chúng tôi đã nhớ lại mọi tội ác của tổ phụ chúng tôi đã phạm trước mặt Ngài.
8 Nầy, ngày nay chúng tôi vẫn còn bị làm phu tù, là nơi mà Ngài đã phân tán chúng tôi, để làm sự sỉ nhục, rủa sả, và phải trả giá theo mọi tội ác của tổ phụ chúng tôi, là những kẻ đã lìa xa Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi.
9 Hỡi Y-sơ-ra-ên, hãy nghe các điều răn của sự sống; Hãy lắng tai để hiểu sự khôn ngoan.
10 Tại sao Y-sơ-ra-ên lại ở trong xứ kẻ thù mình, già nua ở xứ lạ, bị ô uế vì kẻ chết,
11 Ngươi có bị kể vào số những kẻ đi xuống âm phủ chăng?
12 Chúa đã bỏ nguồn khôn ngoan.
13 Vì nếu ngươi đi theo đường lối Đức Chúa Trời, thì ngươi sẽ được sống bình an mãi mãi.
14 Hãy học hỏi đâu là khôn ngoan, đâu là sức mạnh, đâu là hiểu biết; để ngươi cũng có thể biết đâu là ngày dài, đâu là cuộc sống, đâu là ánh sáng của đôi mắt và đâu là bình yên.
15 Ai đã tìm ra chỗ ở của cô ấy? hoặc ai đã vào kho báu của cô ấy?
16 Các hoàng tử của các dân ngoại sẽ ở đâu, và những kẻ thống trị các loài thú trên trái đất;
17 Những kẻ tiêu khiển với chim trời, tích trữ bạc và vàng, nơi loài người tin cậy, và không ngừng kiếm được sao?
18 Vì những người thợ bạc rất cẩn thận và công việc của họ không thể dò được,
19 Họ biến mất và đi xuống âm phủ, và những người khác lại lên thay họ.
20 Những người trẻ tuổi đã thấy ánh sáng và ở trên đất, nhưng họ chưa biết con đường tri thức, 21 Chẳng hiểu đường nó, chẳng nắm lấy nó; con cái chúng nó đã xa đường đó rồi.
22 Điều đó chưa hề được nghe nói đến ở Chanaan, cũng chưa từng được thấy ở Theman.
23 Những người Agarene tìm kiếm sự khôn ngoan trên trái đất, những thương nhân của Meran và Theman, những tác giả truyện ngụ ngôn, và những người tìm kiếm vì hiểu biết; không ai trong số này biết đến con đường khôn ngoan, hay nhớ được các con đường của nó.
24 Hỡi Y-sơ-ra-ên, nhà Đức Chúa Trời vĩ đại biết bao! và nơi sở hữu của anh ta rộng lớn biết bao!
25 Vĩ đại và vô tận; cao và không thể đo lường được.
26 Có những người khổng lồ đã nổi tiếng ngay từ đầu, có vóc dáng to lớn và rất thông thạo về chiến tranh.
27 Chẳng phải Đức Giê-hô-va đã chọn những kẻ ấy, chẳng ban cho họ con đường tri thức:
28 Nhưng họ đã bị diệt vong vì thiếu sự khôn ngoan và bị diệt vong vì sự ngu dại của mình.
29 Ai đã lên trời đem nàng đi và đem nàng từ trên mây xuống?
30 Ai đã vượt biển tìm được nàng và đem nàng về để lấy vàng ròng?
31 Chẳng ai biết đường nó, Chẳng ai nghĩ đến đường nó.
32 Nhưng Đấng biết mọi sự đều biết nàng, và đã tìm ra nàng bằng sự hiểu biết của mình: Đấng đã chuẩn bị trái đất mãi mãi đã làm cho nó đầy dẫy những thú vật bốn chân:
33 Đấng phóng ánh sáng, nó đi, gọi nó lại, nó sợ hãi vâng lời Ngài.
34 Các ngôi sao chiếu sáng trong đồng hồ của chúng và vui mừng: Khi Ngài gọi chúng, chúng nói: Chúng
ta đây; và vì vậy với sự vui vẻ, họ đã chiếu sáng cho
Đấng đã tạo ra họ.
35 Đây là Đức Chúa Trời của chúng ta, và không ai có thể so sánh được với Ngài
36 Ngài đã khám phá mọi con đường tri thức, và đã ban nó cho Gia-cốp, tôi tớ Ngài, Và cho Y-sơ-ra-ên yêu dấu của Ngài.
37 Sau đó Ngài hiện ra trên đất và trò chuyện với loài người.
CHƯƠNG 4
1 Đây là cuốn sách về các điều răn của Đức Chúa Trời và luật pháp còn lại đời đời: phàm ai tuân theo sẽ được sống; nhưng bỏ đi thì nó sẽ chết.
2 Hỡi Gia-cốp, hãy quay lại và nắm lấy nó: hãy bước đi trước ánh sáng của nó, để ngươi được soi sáng.
3 Đừng trao danh dự của mình cho người khác, cũng như những gì có lợi cho bạn đối với một quốc gia xa lạ.
4 Hỡi Y-sơ-ra-ên, chúng tôi hạnh phúc thay, vì những điều đẹp lòng Đức Chúa Trời đã được tỏ ra cho chúng tôi.
5Hỡi dân ta, hỡi dân tộc ta, là đài tưởng niệm của Ysơ-ra-ên, hãy vui mừng lên.
6 Anh em bị bán cho các dân ngoại, không phải để bị diệt vong; nhưng vì đã chọc giận Đức Chúa Trời nên anh em bị nộp cho kẻ thù nghịch.
7 Vì các ngươi đã chọc giận Đấng đã tạo dựng các ngươi bằng cách dâng tế lễ cho ma quỷ chứ không phải cho Đức Chúa Trời.
8 Các ngươi đã quên Đức Chúa Trời đời đời đã nuôi dưỡng các ngươi; và các ngươi đã làm buồn lòng Giêru-sa-lem, nơi đã nuôi dưỡng các ngươi.
9 Vì khi thấy cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời giáng trên các người, bà nói: Hãy nghe đây, hỡi những người sống ở Sion: Đức Chúa Trời đã khiến tôi phải chịu tang chế lớn lao;
10 Vì tôi đã thấy sự giam cầm của các con trai và con gái tôi mà Đấng Đời đời đã giáng xuống chúng.
11 Tôi vui mừng nuôi dưỡng chúng; nhưng đã tiễn họ đi trong sự khóc lóc và tang chế
12 Chớ có ai vui mừng vì tôi, một góa phụ, bị nhiều người bỏ rơi, vì tội lỗi con cái tôi mà bị bỏ rơi; vì họ đã rời bỏ luật pháp của Đức Chúa Trời.
13 Họ không biết luật lệ Ngài, không đi theo đường lối điều răn Ngài, không bước đi trên các lối kỷ luật trong sự công chính của Ngài.
14 Hãy để những người sống ở Sion đến, và hãy nhớ đến sự giam cầm của các con trai và con gái của ta, mà Đấng vĩnh cửu đã mang đến cho chúng.
15 Vì Ngài đã đem đến từ xa một dân tộc đến trên họ, một dân tộc trơ trẽn, nói tiếng xa lạ, không kính trọng người già cũng không thương xót đứa trẻ.
16 Chúng đã bắt đi những đứa con thân yêu của bà góa, và bỏ bà góa một mình không con gái.
17 Nhưng tôi có thể giúp gì cho bạn?
18 Vì Đấng đã giáng những tai họa nầy trên các ngươi sẽ giải cứu các ngươi khỏi tay kẻ thù nghịch.
19 Hỡi các con, hãy đi đi, vì ta bị bỏ hoang.
20 Tôi đã cởi bỏ áo hòa bình, và khoác lên mình chiếc bao tải cầu nguyện của tôi: Tôi sẽ kêu cầu đến Đấng Đời đời trong những ngày của tôi.
21 Hỡi các con của ta, hãy vui lên, hãy kêu cầu Chúa, và Ngài sẽ giải cứu các con khỏi quyền lực và bàn tay của kẻ thù.
22 Vì tôi trông cậy vào Đấng Đời đời là Ngài sẽ giải cứu bạn; và niềm vui đến với tôi từ Đấng Thánh, vì lòng thương xót sẽ sớm đến với bạn từ Đấng Cứu Rỗi Đời Đời của chúng ta.
23 Vì ta đã tiễn các ngươi đi trong sự đau buồn và khóc lóc, nhưng Đức Chúa Trời sẽ ban lại cho ta một cách vui vẻ hân hoan mãi mãi.
24 Giống như những người láng giềng của Sion đã nhìn thấy sự giam cầm của bạn: họ cũng sẽ sớm thấy sự cứu rỗi của bạn từ Thiên Chúa của chúng tôi, Đấng sẽ đến với bạn với vinh quang vĩ đại và ánh sáng vĩnh cửu.
25 Hỡi các con, hãy kiên nhẫn chịu đựng cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời giáng trên các con: vì kẻ thù của con đã bắt bớ con; nhưng chẳng bao lâu nữa ngươi sẽ thấy sự hủy diệt của nó và sẽ giẫm lên cổ nó.
26 Những người yếu đuối của tôi đã đi vào con đường gian khổ, Và bị bắt đi như bầy chiên bị kẻ thù bắt.
27 Hỡi các con của ta, hãy yên tâm và kêu cầu Đức Chúa Trời: vì các ngươi sẽ được nhớ đến kẻ đã giáng những điều này trên các ngươi.
28 Vì ngươi đã toan đi lạc xa Đức Chúa Trời, nên khi bị quay trở lại, hãy tìm kiếm Ngài gấp mười lần.
29 Vì Đấng đã giáng những tai họa này trên các ngươi sẽ mang lại cho các ngươi niềm vui vĩnh cửu với sự cứu rỗi của các ngươi.
30 Hỡi Giê-ru-sa-lem, hãy vui lòng; Vì Đấng đã đặt cho ngươi danh ấy sẽ an ủi ngươi.
31 Khốn thay những kẻ đã làm khổ ngươi và vui mừng vì ngươi sa ngã.
32 Khốn thay thay những thành mà con cái ngươi phục vụ: Khốn thay cho người đã tiếp nhận các con trai của ngươi.
33 Vì nó đã vui mừng trước sự tàn hại của ngươi, và vui mừng vì sự sa ngã của ngươi, thì nó cũng sẽ đau buồn vì sự hoang tàn của chính mình.
34 Vì ta sẽ cất đi sự vui mừng của đoàn dân đông đảo của nó, và sự kiêu ngạo của nó sẽ biến thành tang tóc.
35 Vì lửa sẽ đến trên nó từ Đấng vĩnh hằng, tồn tại lâu dài; và cô ấy sẽ là nơi sinh sống của quỷ dữ trong một thời gian dài.
36 Hỡi Giê-ru-sa-lem, hãy nhìn về phía đông, và hãy nhìn xem niềm vui đến từ Đức Chúa Trời đến với ngươi.
37 Kìa, các con trai Ngài, là những kẻ mà Ngài đã sai đi, đến, theo lời Đấng Thánh, họ nhóm lại từ đông sang tây, vui mừng trong vinh quang của Đức Chúa Trời.
CHƯƠNG 5
1 Hỡi Giê-ru-sa-lem, hãy cởi bỏ áo tang và đau khổ, mà mặc lấy vinh quang đẹp đẽ đến từ Đức Chúa Trời đến đời đời.
2 Hãy khoác lên mình chiếc áo kép là sự công chính
của Đức Chúa Trời; và đội vương miện vinh quang của Đấng vĩnh cửu lên đầu ngươi.
3 Vì Đức Chúa Trời sẽ tỏ sự sáng láng của ngươi cho mọi nước dưới gầm trời.
4 Vì danh Chúa sẽ được tôn vinh mãi mãi. Sự bình an của sự công bình, Và sự vinh hiển của sự thờ phượng
Đức Chúa Trời.
5 Hỡi Giê-ru-sa-lem, hãy đứng dậy, đứng trên cao, nhìn về phía đông, và kìa, con cái ngươi tụ tập từ tây sang đông bởi lời của Đấng Thánh, vui mừng vì sự nhớ đến Đức Chúa Trời.
6 Vì họ đã đi bộ rời xa Chúa và bị quân thù dẫn đi, nhưng Đức Chúa Trời đem họ đến với Ngài, những người được tôn vinh trong vinh hiển, như con cái của vương quốc.
7 Vì Đức Chúa Trời đã định rằng mọi đồi cao, những bờ sông dài phải bị hạ xuống, những thung lũng phải lấp đầy, để san bằng mặt đất, hầu cho dân Y-sơ-ra-ên đi bình an trong sự vinh hiển của Đức Chúa Trời,
8 Hơn nữa, rừng cây và mọi cây có mùi thơm sẽ che phủ Y-sơ-ra-ên theo mạng lệnh của Đức Chúa Trời. 9 Vì Đức Chúa Trời sẽ dẫn dắt Y-sơ-ra-ên trong niềm vui trong ánh sáng vinh quang của Ngài, với lòng thương xót và sự công bình đến từ Ngài.