Tôi làm thơ không nhiều, chỉ khi nào có gì thôi thúc mới làm, và ít khi nào cần sửa. Xong rồi thì thôi. Nhưng có một câu hỏi tôi vẫn luôn tìm cách trả lời, điều gì đưa đẩy tôi đến với thơ? Có lẽ là do sự tình cờ, như cuộc đời tình cờ,
đến rồi đi, không có mục đích gì. Vì không có mục đích gì nên thơ có khả năng mang vui thú đến cho mình và cho mọi người. Thiếu yếu tố đơn giản ấy, thơ không có ích gì. Thơ đơn độc đến với mọi người, và như thế, thơ rất bình thường và không có gì là quan trọng.