My dream

Page 1

Yêu bầy trẻ thơ!!! Thế là đã kết thúc buổi học cuối cùng của học kì I, kì học đầu tiên mình đi dạy và chủ nhiệm. Ngày mình biết tin vui là 1 ngày mưa gió đến lụt cả Uông Bí, vô cùng bất ngờ, bất ngờ đến không dám vui nhiều, hi. Nhanh thật, mới đó đã hết 1 kì rồi. … Mình nhớ như in ngày mình đi nhận thời khóa biểu, thực tế là nhận lớp chủ nhiệm nữa, nhưng đến trường mới biết mình được chủ nhiệm 1 lớp 6, bất ngờ, lo lắng và có chút vui nữa ^^. Khi đó ngơ ngác lắm, chẳng biết mình phải nói và làm những gì, cũng may có các chị, các cô trong


trường giúp đỡ, có thể đối với họ đó chỉ là hành động nhỏ, nhưng với mình thì ý nghĩa vô cùng. Mình nhớ khi bước vào lớp, cảm giác có chút hào hứng giống lần nhận lớp thực tập. Sau khi mình giới thiệu sẽ chủ nhiệm lớp, có 1 vài tiếng reo lên nho nhỏ (chắc thấy cô giáo trẻ và … xinh ;)) ), nhờ đó mà mình bớt căng thẳng và tự tin hơn hẳn. Điểm danh và cho các em chép thời khóa biểu xong, phân công cán bộ lớp, nhắc nhở sơ qua nội quy rồi chẳng biết làm gì nữa :)), chưa thấy lớp nào về cả, mà phụ huynh thì cứ đứng ngoài, mình thì cứ ngồi trong nói


liên thiên, rồi giở vờ xem xét giấy tờ để câu giờ :)). Đầu năm, sổ sách nhiều + với mình chẳng biết phải làm những gì và làm như thế nào nên cứ gọi là quay cuồng. Ngoài sổ sách, giáo án phải học hỏi nhiều, còn cả đống việc lặt vặt liên quan đến học sinh. Từ việc phân công các tổ trực nhật, hướng dẫn nhiệm vụ cho cán bộ lớp cho đến việc nghĩ hình phạt để xử phạt học sinh vi phạm (việc này là đau đầu nhất :))), sau còn nghĩ ra cách lập nội quy lớp học cho chúng nó chép phạt, haha. Các cô ở trường thì cứ nhắc mình, lớp 6 phải “chặt tay” vào cho chúng nó thành nền nếp


không sau này khổ, làm mình càng lo, vì ban đầu mình phạt chúng nó chẳng khá hơn gì cả, có lẽ quen nề cấp 1, còn bỡ ngỡ + với thấy cô trẻ, hay cười nên không sợ. Mấy tuần đầu, mình rất chăm gọi điện báo cho phụ huynh báo tình hình của con họ, nhưng sau thì chán, vì toàn người “trăm sự nhờ cô”. Chắc phải mất khoảng hơn 2 tháng, mình làm nghiêm hơn, thì có nề nếp hơn chút, và mình cũng cảm nhận được sự tiến bộ của học sinh, thấy vui cực kì.hehe. Nói chung khổ nhất là 2 tháng đầu, từ sổ sách, học sinh, giáo án cho đến dự giờ giáo viên mới.


Làm mình lo lắng đến mất ăn, mất ngủ (theo đúng nghĩa đen luôn), có hôm còn thấy bụng khó chịu như ăn nhầm cái gì đó :)). Từ khi đi dạy mình bị giảm mất mấy kg, giờ vẫn chưa lại cân :((. Mới đó đã hết 1 kì rồi, ngày nào nhìn những gương mặt còn lạ lẫm, nay đã quá thân quen và yêu thương. Mới đầu hs còn quen với cấp 1, toàn xưng con, mình thì cứ gọi là em, rồi còn nói không được xưng con, cô già mất :v. Mà giờ thỉnh thoảng còn thấy “oai” vì mình có những 33 đứa “con” :)). Một kì học, gần 5 tháng, không dài, nhưng có ý nghĩa với mình vô cùng, cảm thấy biết ơn vô


cùng. Khoảng thời gian đó mình học được rất nhiều, không chỉ kinh nghiệm trong công việc, mà còn trong cuộc sống, ý nghĩa cuộc sống… Nói thật là ban đầu mình chẳng để ý và nghĩ là mình đang đi làm để kiếm tiền đâu, chỉ thấy như mình đang đi “học”, đang thực hiện ước mơ của mình <3. Có thể sẽ chẳng được gắn bó lâu dài với ngôi trường này, nhưng vẫn luôn cố gắng hết mình vì tâm huyết nghề nghiệp, vì nhiệt huyết tuổi trẻ và vì mình. Mong rằng tâm huyết, nhiệt huyết này sẽ luôn còn mãi… Yêu bầy trẻ thơ! <3 ^^


PS: Sau này đọc lại chắc sẽ buồn cười lắm, vì nghĩ sao hồi đó mình lại lo lắng đến thế.hihi. Trước khi kết thúc, xin phép “lên cơn” tí :)) “Hãy nhớ ta là con của trường Đại học Giáo dục Hãy tin ta sẽ là nhà giáo thực sự của ngày mai Hãy yêu bầy trẻ thơ đang khao khát tương lai Bằng cả trái tim căng tràn máu nóng Hãy sống cho đời thêu hoa dệt gấm Hãy vì sự nghiệp giáo dục vẻ vang”


Uông Bí, ngày 30 tháng 12 năm 2015.


Turn static files into dynamic content formats.

Create a flipbook
Issuu converts static files into: digital portfolios, online yearbooks, online catalogs, digital photo albums and more. Sign up and create your flipbook.