27 minute read

trangp

“Mục tiêu là cung cấp thực phẩm tươi sạch cho tất cả mọi người,” Deepinder Goyal, đồng sáng lập của Zomato, cho biết.

Đặt cược may rủi

Advertisement

Phương thức tự chuyển đổi đầy táo bạo của một công ty ứng dụng công nghệ trong lĩnh vực thực phẩm sang hình thức công ty cung cấp thực phẩm “từ trang trại đến bàn ăn.”

Rajiv Sing h

I ndi a ảnh: Amit Verm a / Forbes C hào mừng bạn đến với Bengaluru, điểm đến cho những nông dân mong muốn bán sản phẩm cho công ty ứng dụng công nghệ trong lĩnh vực thực phẩm Zomato – doanh nghiệp đang thực hiện nỗ lực táo bạo để chuyển đổi thành một công ty cung cấp thực phẩm “từ trang trại đến bàn ăn” với nền tảng HyperPure. Là nền tảng nguồn cung ứng cho các nhà hàng, HyperPure bán hầu hết những thứ mà khách sạn cần: từ rau và trái cây, thịt gia cầm, hàng tạp hóa và gia vị đến đồ uống từ sữa và thậm chí cả bao bì thân thiện với môi trường.

Các hàng hóa được mua trực tiếp từ nguồn. Chẳng hạn, các loại rau sẽ được lấy từ các vườn nhỏ độc lập của nông dân và các FPO (hợp tác xã) không sử dụng thuốc trừ sâu. Gia cầm được mua từ các trang trại đảm bảo rằng gà không có dư lượng kháng sinh. Các mặt hàng tạp hóa đắt tiền do các công ty tiêu dùng lớn cung cấp trực tiếp. Để đảm bảo các tiêu chuẩn chất lượng được tuân thủ, Zomato đã hợp tác chặt chẽ với Equinox Labs, công ty kiểm định chất lượng thực phẩm độc lập thường xuyên kiểm tra các mẫu.

“Chúng tôi đang cố gắng biến Zomato thành một công ty thực phẩm, chủ yếu dựa theo mô hình từ trang trại đến bàn ăn,” Deepinder Goyal, đồng sáng lập Zomato – công ty thành lập năm 2008 với vai trò là nền tảng khám phá và xếp hạng thực phẩm – nói. Anh cho biết mục đích không chỉ là cung cấp các sản phẩm “sạch” và “tươi” cho các nhà hàng mà còn nương theo đó để phát triển mạnh công việc kinh doanh.

Goyal giải thích cách làm. Cái mà HyperPure bán cho các thương nhân, anh nhấn mạnh, không chỉ là thịt gia

Điều mang lại tự tin cho Goyal là nhu cầu trải nghiệm trong tháng thí điểm đầu tiên được tung ra hồi tháng 8 năm 2018. Với 300 nhà hàng đăng ký, HyperPure quản lý đơn đặt hàng trị giá năm triệu đô la Mỹ một tháng, nhưng đã bị cạn kiệt nguồn cung trong vòng hai tuần. Công ty phải ngừng cung cấp tạm thời vì không thể đáp ứng nhu cầu. Đó chính là hiện tượng “bánh đà”. “Nhu cầu thúc đẩy nguồn cung, từ đó tạo ra nhu cầu trở lại,” Goyal mỉm cười. Zomato đang cố gắng khắc phục phía nguồn cung bằng cách tiếp cận với nông dân và đảm bảo với họ rằng công ty sẽ mua sản phẩm của họ nếu đó là sản phẩm sạch. Goyal tin rằng rất nhiều nông dân là những người có đạo Sản phẩm đang được kiểm tra tại nhà kho của HyperPure ở Bengaluru. đức. Áp lực tài chính và thiếu dự đoán về nhu cầu khiến họ lơi lỏng về chất lượng. “Không ai muốn sản xuất những thứ tệ hại. Người ta làm cầm không có kháng sinh, rau quả không có thuốc trừ sâu vậy vì bất đắc dĩ chứ không ai muốn như thế,” anh lập luận. và hàng tạp hóa chất lượng cao mà còn là chứng nhận dành Sự bảo đảm về đầu ra giúp khắc phục phần lớn vấn đề. cho các nhà hàng đảm bảo sử dụng các sản phẩm sạch đó Một yếu tố khác cũng là động lực với Goyal là người Mỹ trên trang web của Zomato. “Người tiêu dùng sẽ mua thực có xu hướng chi tiêu ở các nhà hàng nhiều hơn là ở cửa phẩm của những nơi được chứng nhận đảm bảo chất lượng hàng tạp hóa. Các nhà hàng đang nhanh chóng trở thành cao và an toàn,” anh tin như vậy, và nói thêm, điều đó giúp lựa chọn ưa thích của mọi người để giải quyết nhu cầu ăn cho cả nhà hàng và người tiêu dùng cùng có lợi. uống mỗi ngày. “Đó là điều đang diễn ra ở Hoa Kỳ. Chẳng

Công ty có trụ sở tại Gurugram đang đặt cược lớn vào có lý do nào để nó không thể xảy ra ở Ấn Độ,” Goyal nói. mức độ nhận thức cao của người Ấn Độ về việc lạm dụng Trong báo cáo tháng 12.2017 có tiêu đề “Nấu gì cho các kháng sinh của các nhà sản xuất thịt gia cầm. Đầu năm thực khách Ấn Độ”, Nielsen cho biết, những người Ấn Độ 2018, trung tâm Khoa học & Môi trường (CSE) đã nhắc lại giàu có – với thu nhập hằng năm trên một triệu rupee – chi cảnh báo việc sử dụng kháng sinh trong lĩnh vực gia cầm tiêu gấp đôi so với giới trung lưu cho ăn uống mỗi năm. Thế đang lan tràn ở Ấn Độ. Nhà sản xuất thậm chí còn sử dụng hệ Thiên niên kỷ thuộc phân khúc thu nhập trung bình – các loại thuốc cứu sinh như colistin để vỗ béo gà. Dường từ 300 ngàn rupee đến một triệu rupee mỗi năm – dành ra như không có nỗ lực thực sự nào của ngành nhằm giảm lạm 10% tổng chi phí thực phẩm để ăn uống bên ngoài. Báo cáo dụng kháng sinh, Chandra Bhushan, phó tổng giám đốc nêu rõ: “Trung bình, thị dân Ấn Độ chi 6.500 rupee mỗi CSE, cho biết. năm cho ăn uống.”

Goyal nhận thấy cơ hội kinh doanh. “Vì sao mọi người Việc ăn uống bên ngoài còn được thúc đẩy nhờ sự gia không ăn thịt gà không có kháng sinh? Bạn ăn để sống chứ tăng mạnh mẽ của một xu hướng khác: giao hàng thực không phải để chết, đúng không?” anh hỏi, chỉ ra phương phẩm. Những người đang ăn ở nhà, nhưng không phải ăn thức các công ty toàn cầu tạo ra nguồn tài sản lớn nhờ kinh thức ăn được nấu tại nhà. Thị trường giao hàng thực phẩm doanh nguồn cung ứng và cung cấp các sản phẩm sạch và ở Ấn Độ có khả năng tăng gấp bảy lần sau bảy năm, từ một tốt cho sức khỏe đến các nhà hàng. tỉ đô la Mỹ năm 2018 lên bảy tỉ đô la Mỹ vào năm tài chính

“Lấy ví dụ về Sysco,” Goyal nói về một hình mẫu mà anh 2025, theo báo cáo tháng 8 của Goldman Sachs. Điều thúc muốn cạnh tranh. Là nhà phân phối lớn nhất thế giới về đẩy tăng trưởng chính là yếu tố tiện lợi, dễ đặt hàng, có thể thực phẩm và các sản phẩm liên quan như thịt tươi và đông theo dõi trực tiếp việc giao hàng, tăng sự thâm nhập của lạnh, trái cây, rau, sữa, đồ uống cùng với các sản phẩm giấy, điện thoại thông minh và số lượng phụ nữ đi làm ngày càng Sysco đạt doanh thu 59 tỉ đô la Mỹ và lợi nhuận gộp 11,1 tỉ tăng ở Ấn Độ. Báo cáo này cũng dự đoán “thị trường thực đô la Mỹ trong năm tài chính tính đến tháng 6.2018 bằng phẩm trực tuyến có thể tăng lên đến 100 triệu đơn hàng cách bán cho nhà hàng và các cơ sở kinh doanh khác. “Cơ mỗi tháng trong năm tài chính 2023.” hội từ phía nguồn cung của ngành kinh doanh thực phẩm Động lực thay đổi của việc giao hàng thực phẩm và ăn là rất lớn,” anh khẳng định, và nói thêm rằng HyperPure là uống bên ngoài thể hiện qua sự tăng trưởng trong ba năm sự kết hợp hoàn hảo giữa mô hình kinh doanh B2B và B2C. qua của công ty Zomato đang được Ant Financial hỗ trợ.

Giao hàng thực phẩm, chỉ chiếm 4% doanh thu trong năm kỳ doanh nghiệp nào ở Ấn Độ. “Đó là động thái hợp thời tài chính 2016, đã tăng lên 65% vào cuối tháng 9.2018 và của Zomato,” đầu bếp kiêm doanh nhân nổi tiếng Sanjeev được xem như là yếu tố tác động lớn nhất đến tăng trưởng Kapoor cho biết, “điều này giúp Zomato trở nên khác biệt đối với Zomato; con số này dự kiến sẽ tăng lên 72% vào năm với những công ty khác.” Mặc dù cung ứng thực phẩm và tài chính 2021. nguyên liệu cho các nhà hàng là một ngành kinh doanh

Nhu cầu tăng cao đột ngột giúp đưa công ty ứng dụng lớn trên toàn cầu, nhưng ở Ấn Độ vẫn còn ở giai đoạn non công nghệ trong lĩnh vực thực phẩm vào quỹ đạo siêu trẻ. “Cho đến nay, HyperPure là hướng đầu tư tốt nhất của tăng trưởng. Trong khi doanh thu hợp nhất tăng từ 26 Zomato,” ông nói. triệu đô la Mỹ trong năm tài chính 2016 lên 66,5 triệu đô Mặc dù vậy, những thách thức đối với Zomato rất nan la Mỹ hai năm sau đó, thì các khoản lỗ cũng giảm từ 84,2 giải và đa dạng. Kapoor bắt đầu từ điều khó khăn nhất. triệu đô la Mỹ xuống còn 15,1 triệu đô la Mỹ. “Chúng tôi dự “Bản thân công việc kinh doanh này là một thách thức lớn đoán doanh thu của Zomato sẽ tăng 500% trong ba năm,” nhất,” ông nói. Việc kinh doanh này vô cùng phức tạp, đây Goldman Sachs ước tính trong báo cáo của mình. không phải là một lĩnh vực mà Zomato có kinh nghiệm, và

Tốc độ tăng trưởng chỉ mới tăng mạnh trong năm 2018. không có gì đảm bảo rằng việc tận dụng nguồn lực sẵn có Hồi tháng một, Zomato chỉ giao thực phẩm tại 15 thành từ việc khám phá và phân phối thực phẩm cũng sẽ có tác phố, nhưng đến tháng chín, doanh nghiệp mở rộng phạm vi dụng trong việc cung ứng thực phẩm. “Không dễ được chấp tới 38 thành phố. Mục tiêu là có mặt nhận khi bạn vốn đang bán bánh tại 100 thành phố vào cuối tháng 11. Đội ngũ gồm 5.400 nhân viên giao hàng trong tháng một đã tăng lên “Không dễ được chấp nhận khi quy cho một cửa hàng, rồi bạn báo với họ rằng bây giờ bạn cũng sẽ cung cấp thêm cả sữa, rau, gạo và hàng tạp thành 74 ngàn người vào tháng chín. Lượng đối tác giao thực phẩm cho nhà hàng tăng gần gấp đôi, từ 28 ngàn đến 54 ngàn trong cùng kỳ. bạn vốn đang bán bánh quy cho một cửa hàng, rồi bạn hóa,” ông thận trọng nói. Dù vậy, các khó khăn về vận hành chưa phải là vấn đề cốt lõi, thách thức lớn nhất đối với Zomato là mối Trở lại với Bengaluru, Dhruv Sawhney hiện đang bận rộn ký hợp đồng với các nhà hàng cho liên doanh mới của Zomato. Người quản lý các báo với họ rằng bây giờ bạn cũng sẽ cung cấp thêm đe dọa từ đối thủ Swiggy. Zomato bị vây trong một trận chiến khốc liệt để giành ưu thế với công ty cung cấp thực phẩm có trụ sở tại Bengaluru và hoạt động mua sắm và tìm nguồn cung ứng cho HyperPure, Sawhney, từng là người sáng lập WOTO. cả sữa, rau, gạo và hàng tạp hóa.” đang được Naspers hỗ trợ. Với hơn 45 ngàn đối tác giao thực phẩm cho nhà hàng, 100 ngàn nhân viên giao hàng “Nguồn cung là một cơn ác mộng đang hoạt động khắp 45 thành phố liên quan đến vận hành đối với các nhà hàng,” ông phân và hơn 46 triệu đô la Mỹ vốn gọi được cho đến nay, Swiggy tích. Từ sự không nhất quán về số lượng và chất lượng của đang cạnh tranh sát sao với Zomato. nguyên liệu, việc giao hàng không đáng tin cậy đến lãng phí Điều khiến cuộc chiến trở nên thú vị là tốc độ phát triển và ăn cắp vặt, các vấn đề khó khăn liên quan đến vận hành của Swiggy, doanh thu tăng từ 19 triệu đô la Mỹ trong năm – thậm chí chẳng liên quan gì đến nấu ăn – chiếm phần lớn tài chính vừa qua lên 63 triệu đô la Mỹ trong năm tài chính thời gian của các nhà hàng. Ông tuyên bố HyperPure đã kết thúc vào tháng 3.2018 – tăng vọt gấp ba lần. Mặc dù tổn hợp lý hóa chuỗi cung ứng bằng cách tập hợp mọi thứ vào thất cũng tăng gần gấp đôi, nhưng nó không phải là điều chung một cửa hàng. “Chúng tôi thậm chí còn dự báo nhu mà Swiggy cần phải lo lắng. Lý do: Công ty này có được sự cầu cho các nhà hàng bằng máy học. Việc này giúp loại bỏ hỗ trợ từ tập đoàn truyền thông của Nam Phi là Naspers, nhu cầu trữ hàng,” Sawhney cho biết. nắm giữ 22% cổ phần của Swiggy, tính đến tháng ba.

Lokesh Krishnan đồng ý. Chủ sở hữu của thương hiệu Quay trở lại với Gurugram, cuộc cạnh tranh này không giao hàng trực tuyến Potful chuyên về biryani (cơm trộn phải là mối quan tâm của Goyal. Anh nói “Chúng tôi thà kiểu Ấn), Krishnan, là một trong những khách hàng đầu tập trung vào công việc của mình hơn là suy nghĩ về những tiên của HyperPure. “Thật tiện lợi. Tất cả mọi thứ chúng gì đối thủ đang làm,” anh vừa nói vừa nhấp một ngụm nước tôi cần đều có sẵn trên một nền tảng,” ông nói, liệt kê ép cà chua tươi và chỉ vào tấm áp phích dán trên bức tường thêm các lợi ích khác: không bị ảnh hưởng bởi biến động của trụ sở công ty. Trên đó viết: “Ngày 10.7.2008, công ty giá cả, có lựa chọn phong phú về chủng loại gà và có thể được thành lập. Ngày 10.7.2013, việc kinh doanh bắt đầu có dự đoán được nhu cầu. dấu hiệu khởi sắc. Ngày 10.7.2018, hiện giờ là lúc chúng ta

Theo ý kiến của các chuyên gia thực phẩm, nguồn bắt đầu tiến nhanh.” Goyal kết thúc cuộc trò chuyện bằng cung ứng là một cơ hội lớn chưa được khai thác bởi bất câu nói “Đã đến lúc tôi phải tăng tốc rồi”.

TỈ PHÚ TRỞ LẠI

Bắt đầu từ những năm 1970, Bill Boyd đã xây dựng một đế chế sòng bạc bình dân và biến chính mình thành một trong những bố già thời kỳ đầu của Vegas. Nhưng khi thành phố biến đổi từ một hoang mạc ao tù thành thánh địa cờ bạc xa hoa, ông đã cố gắng tự làm mới mình và gần như mất trắng. Hiện giờ ông đang nhân đôi số vốn thấp ban đầu của mình.

Abra m Brown

F orbes ảnh: Tim Pannell for M ùa hè thường làm cho Las Vegas trở nên yên tĩnh. Nhưng vào một ngày nóng 38 độ C trong tháng 6, các con bạc đổ dồn vào khách sạn California ở khu trung tâm, bất động sản ban đầu của công ty đã niêm yết Boyd Gaming. Bill Boyd, đồng sáng lập và chủ tịch điều hành của công ty, đang dạo bước trong sòng bạc, kết thúc lộ trình quen thuộc suốt 40 năm.

Ông đi qua các bàn xì dách, gật đầu với các nhân viên chia bài kỳ cựu của mình, sau đó đi qua các máy videopoker và máy đánh bạc tự động Buffalo Stampede. Giống như tất cả các cơ ngơi của Boyd, khách sạn California phục vụ cho các con bạc bình dân, chủ yếu là người dân địa phương và tầng lớp trung lưu từ nơi khác đến. Vì vậy, nó chỉ bao gồm những máy đánh bạc tự động và các loại bài chơi tại bàn với số vốn đặt độ ít. Bầu không khí ở đây rất khác biệt. “Nếu tôi ở Wynn” – sòng bạc sang trọng dát kính tọa lạc tại Dải Las Vegas do đối tác kinh doanh cũ của ông, tỉ phú Steve Wynn, xây dựng – “Tôi sẽ bận rộn nhìn ngắm xung quanh.” Khách sạn California không phải là nơi Diana Ross đến đánh bạc hoặc nơi bạn thưởng thức món bít tết giá 100 đô la Mỹ.

Đến gần lối vào phía trước, Boyd, 87 tuổi, dừng lại bên cạnh bức tượng Phật Di Lặc bằng gỗ koa cao 1,83m, món quà do một nhóm khách hàng vui vẻ tặng từ nhiều thập kỷ trước. “Đây là biểu tượng may mắn,” ông nói, xoa bụng của ông Phật và hoàn tất một nghi thức lâu đời ở khách sạn California.

Một chút tài sản là cả một chặng đường dài ở Vegas. Vì thế, hãy giữ cho đầu óc tỉnh táo khi vận may đã hết. Khi Boyd niêm yết công ty của mình vào năm 1993, công ty này sở hữu sáu sòng bạc có lợi nhuận cao, tạo ra doanh thu hơn 430 triệu đô la Mỹ. Tất cả đều giống với hình mẫu ở khách sạn California, đều là những sòng bạc bình dân. Trong 15 năm tiếp theo, giá cổ phiếu tăng khiến Boyd trở thành tỉ phú và là động lực khiến ông quyết định đặt cược vận may bằng cách xây dựng sòng bạc cao cấp hơn: Borgata ở Atlantic City năm 2003 và Echelon Place trên Dải Las Vegas ba năm sau đó.

Các động thái này rơi vào thời điểm khó khăn. Cả Atlantic City và Las Vegas đều trở thành thị trường ngày càng bão hòa. Và sau đó là cuộc Đại suy thoái. Trong 17 tháng, cổ phiếu của Boyd Gaming đã mất 94% giá trị, xuống mốc gần 3 đô la một cổ phiếu vào tháng 11.2008.

Để tránh phá sản, Boyd đã buộc phải đưa ra một loạt quyết định nhún nhường. Ông tạm gác kế hoạch cho các sòng bạc xa xỉ, thay vào đó nỗ lực tăng gấp đôi việc bổ sung ngân sách bằng các sòng bạc trên khắp vùng nông thôn nước Mỹ. Và vì hành động của ông đã khiến công ty

rơi vào tình trạng lộn xộn, ông lý giải, nên ông cần thêm một 1979, họ đã mở Sam’s Town trên khu đất rộng 52.609m 2 ở xa số lời khuyên để thoát ra. Với suy nghĩ đó, ông đã đưa chủ tịch lộ Boulder, cách xa trung tâm thành phố và được thiết kế để công ty, Keith Smith, lên làm CEO, biến chính mình thành thu hút các con bạc trên đường đến hoặc rời khỏi thành phố. đối tác lần đầu tiên kể từ sau cái chết của cha ông – người The Stardust, viên ngọc lâu đời trên Dải Las Vegas có lịch sử đồng sáng lập khác của Boyd Gaming – vào năm 1993. “Lúc nổi tiếng là nguồn cảm hứng để Martin Scorsese sản xuất bộ chúng tôi bắt đầu lập công ty, bố tôi và tôi là những kẻ thích phim Casino, được mua với giá 115 triệu đô la Mỹ (khoảng mạo hiểm, và vào thời điểm đó, mạo hiểm là điều cần thiết,” 280 triệu đô la ngày nay) vào năm 1985. Boyd, người có mái tóc trắng và đeo chiếc nhẫn vàng đính Cái chết của cha khiến Boyd phải điều hành công ty kim cương màu hồng, cho biết. “Giờ đây chúng tôi không cần một mình, và ông đã đưa nó đi theo một hướng khác: điều đó nữa. Chúng tôi cần ai đó bảo thủ hơn tôi.” thành phố Atlantic, vốn đã phát triển bùng nổ từ lâu. Số

“Thay đổi lớn nhất đối với công ty trong suốt một thập lượng sòng bạc ở đó đã tăng từ con số 0 vào năm 1976 – kỷ qua là họ trở nên khá kỷ luật hơn,” David Katz, chuyên năm mà việc đánh bạc trở thành hợp pháp – lên đến con gia phân tích tại ngân hàng đầu tư Jefferies, cho biết. “Tôi số hàng chục vào năm sau đó. Và trước khi việc hợp pháp không muốn dùng cụm từ “không thích rủi ro…” Họ đã biết hóa cờ bạc lan rộng khắp bờ Đông, cái được gọi là “chiến ‘cân nhắc rủi ro’ hơn một chút.” tích của sòng bạc” – doanh thu từ cờ bạc – trên khắp các

Kể từ tháng 11.2008, cổ phiếu Boyd Gaming đã tăng hơn sòng bạc ở thành phố Atlantic đạt mốc gần 4 tỉ đô la Mỹ. 700%, gần gấp ba lần mức tăng của S & P 500. Bản thân Thành phố Atlantic vẫy gọi Boyd qua một cuộc điện Boyd lại tiến gần danh xưng tỉ phú một lần nữa (ước tính tài thoại từ Steve Wynn vào năm 1997. Cả hai đã hợp tác một sản ròng: trên dưới 700 triệu đô la Mỹ), và công ty của ông thập kỷ trước đó để thay đổi diện mạo một phần của phố từ mức lỗ 223 triệu đô la Mỹ trong năm 2008 nhảy vọt đến Fremont ở trung tâm thành phố Vegas. Giờ đây, Wynn đã mức lời gần 200 triệu đô la Mỹ trong năm ngoái. Doanh thu có một ý tưởng khác: hợp tác 50-50 trong một sòng bạc đạt 2,4 tỉ đô la Mỹ. “Khi Đại suy thoái xảy ra, mọi thứ rất mới mà ông muốn phát triển mạnh ở New Jersey. Khách khó khăn,” Smith cho biết. “Chúng tôi đã phải đưa ra một sạn Borgata 2.000 phòng có tổng chi phí 1,1 tỉ đô la Mỹ. Nó số quyết định cứng rắn: đóng cửa các dự án, cải thiện công đẹp, được trang bị những tấm trải giường có chỉ số sợi là việc kinh doanh và kiên trì với con đường của mình.” 300, cửa sổ phủ vàng và 13 chiếc đèn chùm thủy tinh do Dale Chihuly thiết kế, nhưng vẫn chỉ là một sòng bạc khác Boyd ngồi lún sâu vào gối tựa lưng của chiếc ghế dài trong thành phố ngày càng đông đúc này. tại Redwood Steakhouse của khách sạn California, chỉnh Quay trở lại Vegas, Boyd nhanh chóng hình dung ra cái lại vị trí cho thoải mái và kể lại lịch sử của công ty, bắt thậm chí còn vĩ đại hơn cả Borgata và sẵn sàng lên kế hoạch nguồn từ chính khách sạn California này. Hàng chục ngàn tái phát triển Stardust, vẽ ra bản thiết kế cho bốn khách sạn, đô la có thể được thắng và thua trên các bàn xì dách của một sòng bạc và một spa trên lô đất rộng 25.4952 m 2 sẽ được khách sạn California trong thời gian Boyd kể câu chuyện của mình, một “Lúc chúng tôi bắt đổi tên lại thành Echelon Place. Giống như Borgata, câu chuyện bắt nguồn từ thời của tay trùm xã hội đen Bugsy Siegel của Las Vegas vào những năm 1940. “Nhân đầu lập công ty, bố tôi và tôi là những kẻ Echelon phải đối mặt với hàng loạt đối thủ cạnh tranh. Mirage đã mở cửa vào năm tiện đây,” ông đính chính, “bộ phim Bugsy nói rằng Flamingo là khách sạn đầu tiên trên Dải Las Vegas, thực ra nó là khách sạn thứ ba.” Boyd chuyển đến Vegas khi ông học thích mạo hiểm, và vào thời điểm đó, mạo hiểm là điều cần thiết.” 1989 và kể từ đó, thành phố đã có thêm một số sòng bạc cao cấp, bao gồm Luxor (1993), MGM Grand (1993), New York – New York (1996), tiểu học. “Khi tôi lớn lên, bố mẹ tôi luôn nói: ‘Billy, con đừng Bellagio (1998), Venetian (1999) và Wynn (2005). trở thành người chia bài giống bố của con, hãy học hành cho Tuy nhiên, Stardust đã bị phá hủy và vào thời điểm tử tế.’” Sau khi đi lính tại Hàn Quốc, ông lấy được bằng luật Boyd Gaming tạm dừng xây dựng Echelon năm 2008, của đại học Utah và làm luật sư trong nhiều thập kỷ. Vào thời công ty này đã tiêu tốn một tỉ đô la Mỹ. Ước tính cho thấy, điểm đó, cha ông, Sam, đã trở thành một người quản lý sòng đến lúc hoàn thành, chi phí có thể tăng ít nhất năm lần số bạc có danh tiếng. Đầu những năm 1970, họ gom tiền mua tiền đó. Boyd và Smith nghĩ việc xây dựng Echelon có thể một mảnh đất trên phố Fremont, sau đó xây dựng và khai tiếp tục trong vòng một năm. Điều đó chẳng bao giờ xảy trương khách sạn California ở đó. Được biết, có lẽ họ phải chi ra. “Mọi chuyện tệ hơn chúng tôi nghĩ,” Smith cho biết. ra 11 triệu đô la Mỹ (hơn 50 triệu đô la Mỹ theo thời giá hiện “Ba năm sau, cuối cùng chúng tôi phải thốt lên: ‘Được rồi, tại), khoản tiền này được huy động từ gia đình Boyd, các nhà chẳng phải ba hay bốn quý nữa. Tình huống chẳng hề tốt đầu tư bên ngoài (nhiều người trong số họ là nhân viên của hơn’.” Vào năm 2013, công ty kinh doanh sòng bạc Genting California) và một khoản vay từ ngân hàng Las Vegas. Năm Group có trụ sở tại Malaysia đã mua khu đất Echelon

Bill Boyd (bên trái), thị trưởng Las Vegas, Oran Gragson (giữa) và Sam Boyd khánh thành khách sạn California ngày 1.1.1975.

với giá 350 triệu đô la Mỹ. “Đây là điều rất đáng tiếc. Nó được dự tính sẽ trở thành nơi mang lại tiền bạc cho công ty,” Boyd nói. “Chúng tôi có bao nhiêu tiếc nuối khi phải ngừng xây dựng, thì cũng có bấy nhiêu tiếc nuối khi bán nó, nhưng chúng tôi biết mình phải làm vậy để tồn tại.”

Thực tế cũng thật nghiệt ngã ở thành phố Atlantic. Vào năm 2013, hơn một chục bang ngoài Nevada và New Jersey có đánh bạc theo kiểu sòng bài và tổng doanh thu cờ bạc ở thành phố Atlantic đã từ mức cao kỷ lục 5,2 tỉ đô la Mỹ năm 2006 giảm xuống dưới ba tỉ đô la. Theo một dữ liệu, số người bên ngoài thành phố đến Atlantic đã giảm hơn 20% trong cùng kỳ. Borgata cũng không ngoại lệ. Kể từ năm 2006, doanh thu của nó đã giảm gần 1/3, xuống còn khoảng 700 triệu đô la Mỹ. Boyd và Smith quyết định từ bỏ, bán 50% cổ phần cho MGM Resort với giá 900 triệu đô la Mỹ năm 2016.

Khi các kế hoạch xa xỉ không còn nữa, Boyd quay lại với những gì đã giúp công ty của ông thành công trong thời kỳ đầu: sòng bạc bình dân phục vụ các con bạc có số vốn đặt độ ít. Thay vì mở rộng ở Vegas đông đúc, Boyd chú ý đến khắp nước Mỹ. Xây dựng sòng bạc mới sẽ có những rủi ro mà ông không còn muốn chấp nhận nữa; thêm vào đó, ông có Smith ở bên cạnh, Smith luôn nhấn mạnh đến việc công trình mới sẽ rút cạn dòng tiền mới thu hồi được của họ. Tốt hơn là phát triển thông qua việc mua lại.

Trong sáu năm qua, Boyd Gaming đã mua 13 sòng bạc, tiêu tốn 2,9 tỉ đô la Mỹ. Để thực hiện các giao dịch đó, Smith đã nghiên cứu các con số trên các giao dịch mua tiềm năng và nhắm đến các sòng bạc 10 triệu đến 15 triệu đô la Mỹ chỉ số EBITDA, cuối cùng chuyển sang những nơi có chỉ số EBITDA gần 20 triệu đô la Mỹ – việc làm này, về cơ bản giúp xác định chính xác các địa điểm hàng đầu trong các khu vực. “Nếu có năm mục tiêu lựa chọn trên thị trường, chúng tôi không muốn mua cái xếp thứ năm hoặc thứ tư trong số những cái tốt nhất,” ông nói.

Đế chế cờ bạc nhỏ hiện nay trải dài từ Pennsylvania (Valley Forge Casino Resort) qua Illinois (Par-a-Dice) đến Louisiana (Sam’s Town Shreveport). Vào tháng 10, Boyd Gaming đã hoàn tất thương vụ mới nhất của mình, mua bốn sòng bạc ở Missouri, Indiana và Ohio từ Pinnacle Entertainment với số tiền 575 triệu đô la Mỹ.

David Katz, chuyên gia phân tích của Jefferies cho biết, “họ đặt ra một số tiêu chuẩn cao về tài chính cho những việc họ đang làm.” Phố Wall đang tin tưởng vào Boyd Gaming; đa số các nhà phân tích đề nghị mua cổ phần. Các nhà quan sát nhận thấy các sòng bạc ở nông thôn ít bị ảnh hưởng bởi những thay đổi lớn trong chi tiêu của người tiêu dùng. Vegas, mặt khác, tỏ ra dễ bị sụp đổ trong cuộc suy thoái năm 2008 – nền kinh tế ở đó đã suy giảm trong ba năm liên tiếp – lâu hơn một năm so với toàn bộ nước Mỹ. Boyd và Smith hiện giờ gặp nhau nhiều lần trong tuần, thường là tại một trong những sòng bạc ở Vegas. Họ tìm một bàn chơi bài còn trống và hút xì gà, thường là xì gà Churchills dài và to. “Đó là nơi chúng tôi điểm lại tất cả các hoạt động kinh doanh của mình.”

Dù đã lớn tuổi, cuộc sống của Boyd hầu như không thay đổi. Ông vẫn lái chiếc xe Mercedes có tấm biển số xe tự đăng ký in rõ chữ ECHELON. “Tôi luôn hỏi ông: ‘Bố ơi, sao bố không gỡ nó đi?’” Con gái của ông, Marianne, cho biết. “Bố tôi nói: ‘Nó nhắc nhở bố rằng mọi thứ không phải lúc nào cũng hoàn hảo.’” Boyd chưa bao giờ bán cổ phần của Boyd Gaming kể từ khi nó được niêm yết và ông vẫn sống trong cùng một ngôi nhà suốt 40 năm trước khi chuyển đến sống gần các văn phòng của Boyd Gaming gần đây. “Có vài người bạn của tôi hỏi, ‘Đó là ông của bạn hả?’,” người cháu trai 31 tuổi Sam Boyd Jr., giám đốc nhân sự tại công ty, cho biết. “Họ đang mong đợi một thứ gì đó ghê gớm hơn, kiểu như là, ông tôi phải có vệ sĩ.”

Ở vị trí cao hơn trong công ty là hai Boyd khác, Marianne và em trai của cô, Willie. Cô là phó chủ tịch hội đồng quản trị, Willie là phó chủ tịch công ty, và cả hai cùng trong hội đồng quản trị với bố. Ba cha con Boyd kiểm soát một phần khá lớn cổ phiếu của Boyd Gaming, khoảng 26% của công ty. Cả Marianne và Willie đều chưa bao giờ chứng kiến khoảng thời nào mà một người trong gia đình Boyd không lãnh đạo doanh nghiệp. “Willie và tôi có lẽ sẽ cố gắng hết sức để mang lại kiểu cảm giác gia đình như vậy trong công ty,” Marianne nói.

Và họ giống cha họ rất nhiều.

“Tôi nghĩ rằng sẽ thực sự, thực sự hữu ích cho công ty rất nhiều nếu chúng tôi có một bất động sản tại Dải Las Vegas,” Marianne nói. “Vì mọi người – đó là những gì họ muốn làm khi họ ở những thị trấn nhỏ hơn và họ thích đánh bạc. Họ muốn đến thành phố lớn, và tôi nghĩ họ muốn đến Dải Las Vegas.”

Suy nghĩ này dường như không thể khiến cô run sợ một khi bắt tay vào làm. “Tôi rất muốn có một bất động sản tại Dải Las Vegas một ngày nào đó,” cô ấy lặp lại.

“Tôi cũng vậy.” Willie nói.

Sau đó, như thể đột nhiên nhớ về những chặng đường của cha mình, cô nói thêm, “nếu giá cả phù hợp.”

This article is from: