Đường bay Lời kể màu biếc
Tác giả: Trang Hoang
1
Người ta thường nói… nghệ thuật là nỗi đau, cũng chẳng sai nhỉ? Và con người lại thích tận hưởng “cái đẹp” được tạo nên từ nỗi đau ấy, cũng giống như Vincent Van Gogh khi vẽ “Đêm đầy sao” vậy, tất cả đều là nỗi đau và nhân loại thì tận hưởng chúng, một số cho đây là thú vui, số khác sử dụng nó như mục đích kinh doanh, hoặc “họ” tìm tới nghệ thuật như một panacea* tuyệt diệu để chữa lành những tổn thương sâu trong tâm hồn, để tìm lấy
Đêm đối với tôi mà nói, đó từng là khoảnh khắc kỳ diệu hơn tất thảy. Khoảnh khắc mà vạn vật chìm trong sự tĩnh lặng đến rợn ngợp, màn đêm đen quánh như muốn nuốt chửng tất cả tưởng chừng sẽ đáng sợ lắm, thế nhưng bản thân tôi lại tận hưởng nó hơn ai hết, tận hưởng cái cảm giác cô đơn trong studio, chỉ có một mình tôi với cây cọ và bản vẽ, đắm chìm trong những sáng tạo nghệ thuật của chính mình. *panacea: liều thuốc chữa lành bách bệnh
27